[Review] Đi xem mắt – Tát Không Không (Sưu Tầm)

Thảo luận trong 'Review - Cảm nhận'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. KhánhLinh

      KhánhLinh Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      65
      XEM MẮT

      Tát

      Review by ha corn

      Nguồn: http://luv-ebook.com/forums/thread-4181.html
      [​IMG]


      câu chuyện hoàn mĩ, quá hấp dẫn, nhưng lại có chút làm ta giật mình, thấy bản thân trong đó.

      Tôi thích nhất câu này trong truyện:
      "Bất luận thừa nhận hay lúc mới sinh ra, con vẫn luôn mong được che chở.
      Bất luận là loại kiên cường hay mềm yếu."
      Vẫn muốn viết bài cảm xúc về cuốn truyện này từ lâu lắm rồi. lòng, lời giới thiệu hết sức bình thường, nhiều đoạn gay cấn kịch tính, có tình chết sống lại hay cả dàn "diễn viên" cũng chẳng hoàn hảo. câu chuyện hết sức nhàng và đôi khi có chút lặng lẽ. Có lúc, cuộc sống khiến chúng ta quá mỏi mệt và phải tìm đến thứ thuốc "tinh thần" để an ủi. Tôi nghĩ, câu chuyện này cho ta chút thời gian để lắng lại, nhớ tới những mơ mộng thời tuổi trẻ, để thấy chút ánh sáng kì diệu của tạo hóa và thấy cả cuộc sống xung quanh mình trong đó. Bạn từng thầm chàng "hot" trong lớp? Bạn từng mơ mộng về mối tình khắc cốt ghi tâm? Bạn có hoài nghi về sức hấp dẫn của mình, từng nghĩ rằng mình bình thường, rất bình thường?
      Thực , so với những cuốn ngôn tình đại khác, bóng dáng của truyện rất nhạt nhòa. Tình của nam và nữ chính cũng phát triển bình thường. Nam chính, dĩ nhiên giống hình mẫu lí tưởng của chị em, là người hoàn hảo, tài năng,... đủ cả. Tình của dành cho nhân vật nữ đôi khi có chút vô lí, mối tình thầm lặng từ cấp 3 ,bạn tin được ! Trong khi nữ chính là người bình thường thể bình thường hơn, lại nhút nhát, tự ti. Nhưng điều làm tôi ấn tượng, đó là tính cách ấy quá thực. Có cảm giác ấy là trong số chúng ta, chứ xa vời như nhiều người nữ khác. trắng ra, nhiều người bảo cuốn truyện này nhạt nhẽo, nhưng đôi khi những câu của nhân vật làm tôi nhớ mãi quên, bởi vì nó như chính tiếng lòng mình. Cảm thấy nữ chính rất giống bản thân, là hạt cát trong sa mạc, vĩnh viễn có người nào nhận ra, để rồi luôn sợ sệt, trốn tránh; luôn đứng từ xa mà nhìn, sợ rằng nếu tới quá gần, dọa người ta chạy mất. Đến cuối cùng, mãi thoát khỏi sợ hãi ấy. Nhưng ấy vẫn hạnh phúc, vì câu chuyện luôn luôn là thế, luôn có người lặng lẽ chờ ấy bước tới.

      Bình Phàm quả là người con bình thường, tài năng, xinh đẹp, lại tự ti về bản thân. Cho đến khi Doãn Việt xuất , từng bước tiến vào trái tim , vẫn chưa lúc nào hết hoài nghi về chính mình, về tình .
      "Người đàn ông nằm giường này, lúc còn trẻ đối với giống như thiên thần thể chạm vào, bây giờ vậy mà lại trở thành bạn trai của .
      Có điểm giống như giấc mộng.
      Giống như thiếu nữ tuổi dậy mơ mộng: ngày nào đó vương tử mà mình thầm mến được mọi người hoan nghênh bỗng nhiên tìm tới mình, câu tớ thích cậu.
      Rất thực tế, nhưng bởi vì thực tế nên mới mỹ lệ như vậy."

      ấy luôn thấy mình thọt lỏm trong đám đông, làm nền cho người khác, cũng như chúng ta ở trong tập thể mà chẳng có gì nổi bật hơn người.
      "Người với người giống nhau. Như Phương Nhan, vĩnh viễn xuất chúng, còn , vĩnh viễn bình thường.
      ra , có đôi khi cũng rất muốn nếm thử tư vị làm trung tâm được mọi người chú ý.
      Có đôi khi, cũng muốn trở thành Phương Nhan, chỉ cần ngày thôi."

      Bình Phàm hiểu, bỏ lỡ , sau này có thể gặp được người nào tốt hơn.
      đời này có Doãn Việt thứ hai.
      Nhưng, đời này cũng chỉ có Mộ Bình Phàm.
      Thứ Bình Phàm muốn cho tới bây giờ phải giàu sang, phải hời hợt, phải quyền thế, phải học vấn.
      Chỉ muốn người thương chính mình...

      Liệu bạn có thấy bản thân mình trong Bình Phàm này? Biết rằng chàng trai ấy quá xuất sắc nên mới , và đủ tự tin bước cùng người ấy... Dẫu sao đây cũng là ngôn tình, và nữ chính cuối cùng cũng theo "vết xe đổ" của chị em, chấp nhận trong hạnh phúc tình của người nam. Thiết nghĩ, nếu là thực tế chẳng có câu chuyện nào cả, hai người vĩnh viễn là hai đường thẳng song song, sống cuộc đời riêng. Chúng ta ai mà chẳng có thời mơ mộng như này, chỉ có điều thế giới thực làm ta sớm thoát khỏi giấc mơ ấy. Đọc truyện phải để tìm cảm giác mới lạ, mà là để nhớ lại, hoàn thiện giấc mơ ngày xưa của ta trong thế giới tưởng tượng. Dường như đó cũng là loại hạnh phúc... Có lúc tôi tự cảm thấy mình đáng cười, câu chuyện như vậy mà cũng buồn, cũng khóc, rồi lại nhớ!

      Link : http://phuanhcac01.wordpress.com/2014/01/12/di-xem-mat-tat-khong-khong/

      Last edited by a moderator: 13/1/16
      giolanh006Tuyết Liên thích bài này.

    2. Tuyết Liên

      Tuyết Liên Active Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      68
      hehe
      mình cũng thích truyện này lắm:yoyo19:

    3. mikili1510 nhị

      mikili1510 nhị New Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      1
      Đọc xong bộ này mình lièn tìm bộ khác xem quá hay:062:

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :