[Review] Đức Phật và nàng – Chương Xuân Di by Hoa Ban (Sưu Tầm)

Thảo luận trong 'Review - Cảm nhận'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. milary

      milary Active Member

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      210
      [​IMG]
      Đức Phật và nàng

      Tên gốc: phụ Như Lai phụ khanh

      Tác giả: Chương Xuân Di

      Dịch giả: Lương Hiền

      Thể loại: Ngôn tình cổ đại, xuyên , tôn giáo, lồng ghép lịch sử, HE

      Độ dài: 2 tập – 100 chương​

      Cho tới giờ phút này, mình tạm thời gán cho cuốn Đức Phật và nàng danh hiệu “Đệ nhất xuyên ”. Sau bộ Nghê thường thiết y của Thanh Ca Nhất Mảnh, tiểu thuyết Đức Phật và nàng hoàn toàn lấy lại niềm tin của Hoa Ban cho thể loại xuyên . Mình phải công nhận rằng, trong các thể loại tiểu thuyết từ cổ trang, võng du, xuyên , đại, huyền huyễn, trọng sinh, v.v…. có cái nào dở mà chỉ có bản thân mình chưa tìm đọc đến đỉnh cao của nó.

      Mỗi lần đọc thể loại xuyên mình lại phải xem xem lại những kiểu mô tuýp na ná nhau (trong bài review Nghê thường thiết y Hoa Ban rồi), vì vậy mà chỉ cần chút khác biệt truyện hấp dẫn và mới lạ hơn. Còn kiểu “siêu đột biến” nhưĐức Phật và nàng trở thành cực phẩm.

      Nữ chính Ngải Tình lý do thể nào thuyết phục hơn để vượt thời gian: tham gia dự án chế tạo cổ máy thời gian. Sau khi tất cả những ứng cử viên trước đó đều thất bại và sau 2 lần vừa “bay” bị “đá” trở về, Ngải Tình thành công quay lại hơn 1600 năm về thời Thập lục quốc để thực sứ mệnh kiểm chứng các nghi vấn lịch sử mà thời đại làm đau đầu giới nghiên cứu. Như thế, nữ chính của chúng ra “” và “về” hoàn toản chủ động, có thể làm nhiều lần và có mục đích ràng. Vì phải là truyện khoa học viễn tưởng nên hiển nhiên Chương Xuân Di đào sâu về chức năng cấu nạo hay nguyên lý hoạt động của cổ máy. chỉ đưa ra vài chi tiết phù hợp và vừa đủ để cốt truyện ràng và hài hòa hơn, như là: nhiễm xạ cho người xuyên , các loại trang thiết bị máy móc thể mang theo, luôn tuân thủ nguyên tắc “ xả rác bừa bãi” để tránh để lại các “ vật” sai lệch niên đại, luôn đóng vai trò là “khán giả” để trách gây tác động làm thay đổi lịch sử, v.v… Tất cả những yếu tố này đều logic, phù hợp và thực tế để người đọc có thể chấp nhận giả thiết: đời thực có máy thời gian!

      Kiểu nam chính mà tác giả chọn cũng là “có 1 0 2”. Người ta xuyên có thể Hoàng đế, vương gia, cũng là Tướng quân hiển hách, còn Ngải Tình lại “dây dưa” chú nhóc hòa thượng 13 tuổi ^^ Sau thời gian khám phá, mới biết hóa ra cậu nhóc thầy chùa “xinh trai”, IQ 200, có thể lần nghe và đọc làu làu kinh thư này chính là Kumarajiva – vị hòa thượng đắc đạo rất nổi tiếng của Phật giáo, người mà có ít sinh viên trong ngành ngưỡng mộ như Idol. Vốn là sinh viên xuất sắc khoa sử học, biết tất cả từ lai lịch đến định mệnh tương lai mà tiểu hòa thượng trải qua. Ngải Tình biết rằng, 1650 năm sau, tiểu hòa thượng này được mệnh danh là “hòa thượng vĩ đại nhất lịch sử”. Tác giả lựa chọn cái tên có (Hoa Ban lặn hụp Google điều tra), từ cái nhân vật lịch sử đó, thêm vào tưởng tượng, hư cấu và vẽ nên bức chân dung Hòa thượng Kumarajiva hoàn toàn độc đáo. Những kiện trong đời của cậu được đưa vài truyện, thêm thắc và làm cho nó hợp tình hợp lý.

      Các câu chuyện về Kumarajiva tuy nhiều nhưng gây ấn tượng cho các nhà nghiên cứu sử học chung, tôn giáo riêng. Trong số các giai thoại mình ấn tượng nhất là cái này:

      “Sách “Tấn thư” chép rằng: “Có lần ngài thuyết giảng kinh Phật tại chùa Thảo Đường, nhà vua, triều thần cùng với hơn ngàn cao tăng cung kính lắng nghe, Kumarajiva đột nhiên bước xuống, đến gần vùa Diêu Hưng và : Có hai đứa bé cứ nhảy múa vai ta, hãy ban cho ta thiếu nữ. Diêu Hưng lập tức ban cho Kumarajiva mười cung nữ, ngay sau đó, trong số các cung nữ hạ sinh hai con trai”.”

      Chắc bạn vô cùng thắc mắc vì sao thầy chùa có thể có “sắc tâm”? Hoa Ban cũng vô cùng bức xúc về vấn đề này! Tuy nhiên, sau khi đọc hết những lời diễn giải của tác giả, ta mới có cái nhìn đúng đắn hơn về đạo Phật. Điều này cho thấy hiểu biết hết sức hạn hẹp của Hoa Ban về tôn giáo T.T

      Chương Xuân Di là người học cao hiểu rộng, nhiều nơi thế giới, có lẽ từng đọc qua Tây Du ký, Trần Huyền Trang bút kí và rất nhiều các quyển sách cổ thư về lịch sử và đạo Phật nên tác phẩm của rất cao thâm, luôn có trích dẫn ràng các câu chuyện, các giai thoại, các kiện diễn biến. So với các truyện xuyên có yếu tố lịch sử Đức Phật và nànglà tác phẩm có tính thuyết phục và có căn cứ nhất, phải kiểu “ nhăn cụi”.

      chút: Hoa Ban làm trái quy tắc của mình là “đọc bỏ sót” khi gặm nhấm bộ truyện này. Chẳng qua là vì thông tin cung cấp về lịch sử rất nhiều, các năm tháng, tên quốc gia, tên người, tên triều đại loạn cả lên. Làm mình thể nhớ và hình dung hết, lại thêm quá sốt ruột muốn theo dõi tình tiết nên nhiều lần xem cái đoạn văn chi chít chữ. cuốn truyện khiến mình vi phạm nguyên tắc bản thân như vậy tầm thường tí nào, có phải các bạn? ^^

      Thôi bây giờ vào vấn đề chính: Tình của Ngải Tình và Kumarajiva

      Năm mới 13, đột ngột xuất , để lại ấn tượng thể phai nhòa…

      Sau vài tháng ngắn ngủi, biến mất dấu vết. Nếu vì những món đồ vật kì lạ bỏ lại Kumarajiva tin rằng người con đó chỉ là giấc mơ…

      10 năm dài, cuối cùng cũng trở thành nhà sư danh cao vọng trọng ở tuổi 23. Lý tưởng của từ mà ra: chính là “Truyền bá đạo Phật tại mọi nơi tôi đặt chân đến, lập ra luận thuyết mới, cứu rỗi chúng sinh…” con người tài trí và bản lĩnh muốn thay đổi thế giới, muốn tạo nên kì tích, muốn sống có ý nghĩa, muốn đem lại điểm tựa tâm hồn cho nhân loại.

      Những mong ước của khiến ta hiểu rằng: Tu hành quan trọng ở ăn chay niệm phật, mà quan trọng ở từ bi, thuần khiết, cao cả của tấm lòng. Những kẻ “miệng nam mô, bụng bồ dao gâm” bằng con người sống hiền hòa, đức độ dù chẳng đọc qua kinh thư.

      Cũng từ lý tưởng đó mà Kumarajiva bị bế tắc giữa hai lựa chọn: Đức Phật và Nàng

      10 năm dài ấy, lấy thành tâm mà tu hành nhưng từ bỏ việc phác họa khuôn mặt Ngải Tình trang giấy. Lúc cười, lúc ngây ngô, lúc ngủ gật,… tất cả in sâu vào tâm trí , để bàn tay vẽ nên đường nét từ sâu trong trái tim. Là sư tăng mà tương tư người phụ nữ, như vậy là phá giới? là tội danh nghiêm trọng của người tu hành?

      Kumarajiva khép nội tâm của mình như vậy suốt 10 năm, tự cũng vô cùng hổ thẹn cho đời chuyên tu mà tâm hồn vẫn đục.

      Rồi ngày, lại đột ngột quay về. 10 năm trời, Kumarajiva qua tuổi 23 vậy mà đó vẫn vẹn nguyên như ngày nào. hoàn toàn bị thuyết phục rằng: Nàng chính là tiên nữ Phật tổ gửi đến cho ta!

      Ngải Tình chỉ xa có vài tháng trời còn Kumarajiva mong chờ đến 10 năm. Làm sao hiểu được cái thời gian đó dài thế nào? Đau buồn ra sao?

      xuất của khiến chìm sau hơn vào tội lỗi. biết rằng mình mất rồi. Ngải Tình cũng rung động vì người con trai trưởng thành, phong độ và đẹp tuyệt vời này. Nhưng vốn biết, họ thuộc về nhau, họ khác xa thời đại. học sử sách về , ngày kia trở thành hòa thượng lừng danh thế giới, còn biết cả tên người vợ tương lai của . mối tình ràng kết cục như vậy sao vẫn lao đầu vào?

      Sau những đau khổ dằn vặt, sau những rào chắn vô hình, sau những luân thường đạo lý, sau cái hôn nồng nàn lúc bồng bột, Ngải Tình lại biến mất…

      Tiên nữ về trời…

      hứa hẹn điều gì….

      ra mang theo trái tim của Kumarajiva và để trái tim mình ở lại…

      1650 năm…

      Họ cách nhau 1650 năm…

      Ngải Tình sống giữa thành phố phồn hoa mà thấy mình lạc lõng, tìm kiếm những bóng dáng cao gầy giữa ngã tư đường.

      biết mình là Trang Chu nằm mơ hóa thấy hóa thành bướm hay là con bướm nằm mơ tưởng mình là Trang Chu…

      Bốn lần xuyên tích tụ lượng bức xạ lớn trong cơ thể, giáo sư cho phép tiếp tục công việc này. Ngải Tình thầm nặng nếm trải 9 tháng xa

      Nhưng số mệnh gắn chặt họ với nhau, để rồi năm Kumarajiva 34 tuổi, lần nữa cứu rỗi cuộc đời . chọn đúng thời điểm mà phải chịu đựng cay đắng, tủi nhục nhất trong đời để sát cánh bên

      9 tháng ốm tương tư, Ngải Tình như mất hồn thoát xát…

      Còn Kumarajiva thêm 11 năm mong nhớ, tình này lớn đến bao nhiêu, sâu sắc tới bao nhiêu?

      Có rất nhiều đoạn khiến ta phải bùi ngùi ngẫm nghĩ…

      Hoa Ban cũng ngẫm nghĩ bùi ngùi: Mình viết cái quái gì vậy nè? 1808 kí tự rồi mà vẫn chưa xong???

      Đây là hậu quả của việc đọc 1 cuốn truyện hay và viết khi vừa buông ebook xuống >_<

      Nhìn chung cuốn sách này rất đồ sộ về nội dung, đầy đủ cái kiểu cảm xúc hỉ nộ ái ố. Thành công lớn nhất của Dương Xuân Di chính là vẽ nên gian quá , dựa vào nhân vật lịch sử có , màu sắc tôn giáo rệt mà phù hợp cho người đọc là giới trẻ. Câu chuyện tình giữa thầy chùa và thế kỉ 21 lắm gây cấn, thâm trầm, cũng vô số lãng mạn, ngọt ngào…

      Hoa Ban là người rất dị ứng với những thứ tình cảm hoan dâm, trái đạo lý và tự nhiên của tạo hóa nhưng cũng phải công nhận và ngưỡng mộ loại “” độc đáo này. Hoàn toàn thấy khó chịu, bức xúc hay khó chấp nhận. Câu chuyện mở ra cái nhìn mới về tu hành và Phật giáo. Trí tưởng tượng của tác giả cũng đáng khâm phục khi xâu chuỗi các kiện logic và hài hòa.

      Đến hết truyện, Hoa Ban cũng tràn đầy thắc mắc như nữ chính: ra là ai? Là người chứng kiến việc xảy ra hay chính là nhân tố đưa đẩy toàn bộ cục diện lịch sử?

      Câu chuyện kết thúc y như series phim truyền hình: chọn đúng khúc gây cấn nhất! (làm mình tức chết, đập đầu vào màn hình vi tính T.T).

      Chính vì thế mà nó là tiền đề vững chắc cho cuốn 2 ^^

      Cuối cùng, sau đống lời dong dài mình báo luôn: Ebook được công bố trong tháng 9 này (cụ thể ngày nào chưa ). Các bạn nếu thích bộ truyện này cứ yên tâm chờ đợi nhé ^^ Thân chào!

      (ây da, mỏi tay, hoa mắt, sao mà mình càng viết càng dài và dở vậy nè??? >_<)

      Ghi chú mới: phần 2 của truyện có, full trọn bộ, bài review chỉ cho phần 1
      Nguồn: https://hoabanland.wordpress.com/2012/09/03/duc-phat-va-nang-chuong-xuan-di/
      Last edited by a moderator: 13/1/16

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :