1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

RBPM: Long Vương chương - Phiêu Lượng Hải Yêu

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      RỒNG BAY PHƯỢNG MÚA : LONG VƯƠNG NGƯƠI XẤU XA      

      Tác giả : Phiêu Lượng Hải

      Nguồn: Tàng Thư Viện

      Cảm ơn SS mưa cầu vồng ConVert bộ truyện này

      Tình trạng bản gốc: Hoàn

      #3366ff;Số Chương: Để điền sau(chưa xem hết)

      TRUYỆN NÀY TA DÀNH TẶNG RIÊNG CHO HOÀNG PHI A TỬ CỦA TA.

      ( Híc, tìm mãi mới được truyện này nha!)


      <img class="alignnone size-full wp-image-3325" title="Long Cung" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/04/long-cung.jpg" alt="" width="590" height="598" />





      Nội dung giới thiệu vắn tắt:

      “Mẫu hậu, đầu của con tại sao lại có cái sừng ?” Bảo bối mở to đôi mắt tò mò đáng nũng nịu nhìn chằm chằm nàng hỏi. Nàng trợn tròn mắt, nhất thời á khẩu trả lời được.

      “Mẫu hậu, vì sao con lại có cái đuôi?” Bảo bối vuốt ve cái đuôi xinh hỏi nàng. Nàng xem lắc lư cái đuôi rồng nho , lại gì.

      “Mẫu hậu, người của con có thiệt nhiều vảy a, vì sao mẫu hậu có?”

        tắm rửa kì cọ bảo bối đưa tay vuốt những vảy rồng lấp lánh màu sắc người, mở to đôi mắt tròn xoe hỏi. Nàng giật mình, bởi vì nàng là người, là rồng. đúng, là kết hợp của rồng và người.

      Trời ạ, nàng làm sao có thể cho cục cưng biết, nàng và giống nhau, bởi vì là rồng, do nàng, là nàng do nằm mộng mà mang thai, mang thai mười tháng sinh hạ được tiểu long nhân.

      Linh hồn nàng ban đêm rời khỏi thân thể, sau đó ở bờ biển bị tên Long Vương háo sắc tà ác dây dưa, mặt biển hoan ái suốt đêm. ngờ, nàng châu thai ám kết, người mang huyết mạch của loài rồng,mang thai mười tháng, nàng sanh ra tiểu long nhân, lại biết phải với bảo bối cha của là Long Vương biển nào.
      Chương 1: Triền miên.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      RỒNG BAY PHƯỢNG MÚA : LONG VƯƠNG NGƯƠI XẤU XA      

      Tác giả : Phiêu Lượng Hải

      Thể loại : Huyền huyễn, Dị giới.


      Edit: Quảng Hằng


      Tặng Tử Nhi.

      Chương 1 : Triền Miên.

      **********************************

      Triền miên

      Nơi này là chỗ nào? Tử tô mê muội nhìn xung quanh, nàng tại sao lại ở đây? Nàng phải là ngủ sao? Nhưng mà nàng nhìn người mình mặc áo ngủ khêu gợi, chân đất, mái tóc dài cuộc túm ở sau gáy.

      Giờ phút này nàng cũng biết chính mình ở mông lung trong bóng đêm đẹp, tựa như tiên tử xuất trần thoát tục rơi xuống phàm trần, rất đẹp, thực thuần khiết.

      Sóng biển ve vuốt bờ biển, gió biển nhàng thổi bay mái tóc dài của nàng, hương vị của biển bay trong gió tràn ngập hơi thở nàng.

      Nơi này ra là bờ biển a, chân nàng bước bờ cát mềm mại, vẫn   hiểu tại sao nàng đột nhiên xuất ở nơi đây vào thời điểm này. Nàng nhớ là nàng giường ngủ nha, sớm gặp chu công rồi.

      Nàng nhìn xem bốn phía, người cũng có, xa xa mơ hồ có thể thấy được lúc ánh đèn lúc mờ lúc tỏ, dường như nơi này cách thành thị xa, nhưng nàng tại sao lại đến đây.

      chân nàng chạm vào mực nước biển lạnh như băng, nàng khỏi thối lui về phía sau bước, bất thình lình  rơi vào vòng tay to lớn ôm ấp, mùi hương nam tính, vòm ngực tráng kiện, cánh tay, thân thể của nam nhân

       “Ngươi......“Nàng kinh hô tiếng, có chút sợ hãi giãy dụa phản kháng, ràng bốn phía người cũng có, ở đâu xuất ra ? Nhưng mà, lời tiếp theo của nàng chưa kịp thốt ra, bị ngăn lại, toàn bộ rơi vào trong miệng của đối phương.

      là ai? muốn làm gì? Tử Tô vô cùng hoảng sợ, mở to hai mắt muốn nhìn kĩ đối phương, nhưng những gì nàng nhìn thấy được là, đôi mắt đên to, đôi mày kiếm dày thô, sống mũi cao thẳng, và đầu tóc đen rối bù.

      là ai vậy? Nàng hai tay gắt gao để vào trong ngực dày rộng của , dùng sức muốn đẩy ra, nhưng giống như khối sắt nguội, làm thế nào cũng nhúc nhích

      Nàng hoảng sợ, nàng rối loạn, nghĩ tới mình còn chưa biết tại mình ở nơi nào, bị tên sắc lang theo dõi, bây giờ còn bị người ta sỗ sàng.

       “Cứu......” Lời còn chưa thoát ra khỏi miệng, bị đầu lưỡi bị đuổi theo dây dưa, loạn vũ, nàng thể lui, chỉ có thể bị buộc tùy ý dính vào.

      Nam nhân thích, phi thường thích hương vị ngọt ngào tốt đẹp của nàng, gắt gao ôm siết nàng vào ngực, hôn lên môi của nàng , mãi đến khi nàng thở hổn hển, mệt đến thể phản kháng mới thôi.

      Tử tô cũng biết chính mình là làm sao vậy, ngay cả khi gió biển thổi mạnh vào nàng lạnh buốt, nàng vẫn cảm thấy bị hôn đến trời đất quay cuồng, cả người mềm nhũn, chết tiệt nhất là thân thể nàng thể tự chủ nổi lên phản ứng.

      Nam nhân đương nhiên biết trong lòng nàng nghĩ gì, hề dây dưa môi của nàng nữa, mà bắt đầu di chuyển sang bên tai nàng.

      Trời ạ, nàng chịu nổi, nàng xụi lơ ở trong lòng , thể bám chặt vào để đứng vững. Hô hấp cũng càng ngày càng dồn dập, cảm giác xa lạ biến nàng trở thành mơ hồ.

      Nàng mơ màng , nàng có khí lực , nàng thể suy nghĩ, càng biết như vậy là đúng hay , cũng còn sức để đẩy nam nhân ra khỏi người nàng.

      biết qua bao lâu, nàng liền mờ mịt bị ấn ngã vào bờ cát.

      “A, đau......” Nàng đau đến nhịn được thất thanh thét chói tai, tự chủ bất giác cong người lên.

      Cảm giác đau đớn đến mức nàng nghĩ mình phải là nằm mộng, nhưng đây phải mộng là gì? Nàng chìm trong mơ màng. Nhưng chỉ lát sau cảm giác xa lạ ập đến, làm nàng hưng phấn, muốn thét chói tai, cuồng dã.

      Cảm giác cuồng loạn cứ lần lại lần ập đến, biết trải qua bao lâu, biết là lần thứ mấy, tóm lại nàng nhắm mắt lại thừa nhận cảm xúc này, lắng nghe nhịp tim của nàng đập dồn dập trong lồng ngực.

      Đại dương lúc này tĩnh lặng, sóng biển vỗ về che đậy những thanh mờ ám bờ cát, gió biển mơn man, mang theo mùi vị của biển sâu.

        Chương 2: Mộng Xuân Vô Ngân.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      RỒNG BAY PHƯỢNG MÚA : LONG VƯƠNG NGƯƠI XẤU XA      

      Tác giả : Phiêu Lượng Hải

      Thể loại : Huyền huyễn, Dị giới.


      Edit: Quảng Hằng


      Tặng Tử Nhi.

      Chương 2: Mộng Xuân Vô Ngân

      Mộng xuân vô ngân

      “Ôi......” Tử Tô nặng nề nhướng mí mắt lên, làm sao mà mình ngủ giấc mê mệt dài đến như vậy? Nhưng sao cả người đều mỏi mệt, nàng định vươn vai,nhưng vừa mới cử động thắt lưng, lại đau đến nghiến răng nghiến lợi.

      lẽ trong lúc nàng ngủ có người đánh nàng? Nàng mở ánh mắt nhập nhèm, nhìn khắp thân thể ê ẩm, xem thử tối hôm qua có phải nàng bị ngã xuống giường ? Tại sao nàng cảm thấy thân thể mình vô cùng đau đớn và mệt mỏi như thế này.

      đúng, đúng, giống như trong truyền thuyết nàng ngủ bị ma đè*, nàng thử cử động tay chân vừa cứng vừa đau, im lặng thích ứng trong chốc lát, sau đó nhớ lại cảnh trong mơ tối hôm qua.

       (*) Dân gian có truyền thuyết khi ngủ có người yếu bóng vía bị bóng đen đè cứng, vẫn tỉnh táo nhưng thể cử động, còn có người giải thích là do Mộc đè, do dùng cây lâu năm làm giường, người yếu bóng vía thường hay có cảm giác như vậy, nhưng liên quan đến chuyện “kia”)

      Nàng tối hôm qua giống như nằm mơ , mơ thấy......, trời ạ, xấu hổ a , nàng là hoa cúc khuê nữ, lại nằm mơ những chuyện như vậy, có thể gần đây nàng quá mệt mỏi, hoắc nghe  những người phụ nữ kết hôn ở công ty nàng về những chuyện như thế này nhiều quá nên mới có những điềm chiêm bao như thế này.

      Nhưng mà mộng này dường như rất , chân đến mức nàng có thể nhớ từng cảm xúc của mình, nàng xốc chăn lên, nhìn lại quần áo người mình, hoàn hảo, còn nguyên giống như hề xảy ra chuyện gì.

      Hơn nữa giấc mộng đó xảy ra bờ biển, nhà nàng ở cách bờ biển rất xa, nàng làm sao có thể vượt qua chặng đường dài từ nhà ra đến bờ biển để cùng người ta làm chuyện kia. Hơn nữa, cho dù có khả năng, chắc là nàng mộng du.

       Nàng nằm ở giường hơn nửa ngày, mới quen với đau nhức người, sau đó đứng lên, mới bướ bước sàn, thân thể của nàng liền mềm nhũn đổ trở về giường.

      “Đau.” Nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống, cảm giác bị ma đè này khó chịu quá , lần đầu tiên nàng mới bị như thế này, hơn nữa chỉ là giấc mộng xuân, cho dù chính nàng làm chuyện giường chiếu phải trong mộng chắc cũng vất vả đến như vậy?

      ( Hic, Long Vương này dã man thấy sợ)

       Tử Tô ngồi hồi lâu, sau đó mới gắng gượng bước vào phòng tắm, tắm nước ấm, sau đó thay quần áo làm.

      Vào đêm thứ hai, vẫn như đêm hôm trước vẫn nằm thấy giấc mộng xuân nọ. Và vào buổi sáng khi đứng lên, nhịn được té vào chổ củ, là rất chân , chân đến mức nàng tự hỏi mình có phải bị mộng du, ban đêm ra ngoài bờ biển cùng nam nhân kia…

      Cũng may, khi nàng nghĩ vậy liền kiểm tra thân thể và giày, hề có dấu hiệu nàng chứng tỏ nàng từng ra ngoài, chuyện này có lẽ chỉ là giấc mộng xuân thôi.

      Nhưng tại sao lại có chuyện như vậy? Nàng tại sao lại có thể nằm mơ ra giấc mộng đáng xấu hổ đến vậy? Trời ạ, ra xấu hổ đến chết mất. Tử Tô cảm thấy thẹn đến mức muốn tìm cái hang nào để chui xuông trốn. Vì thế, mấy ngày sau nàng vẫn còn tự trách mình, trong lòng vẫn luôn lo lắng mình nằm mơ những chuyện đại nghịch bất đạo như thế nữa.

      Nhưng chính nàng cũng biết, nàng phải là nằm mộng, phải là giấc mộng xuân bình thường, phải những cảm xúc tuyệt vời mà nàng trải qua chỉ xảy ra ở trong mơ. Mà là......, vận mệnh của nàng sớm thay đổi, chẳng qua nàng còn chưa phát mà thôi.

      Chương 3: Chưa kết hôn mang thai.



    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Tác giả : Phiêu Lượng Hải

      Thể loại : Huyền huyễn, Dị giới.

      Edit: Quảng Hằng

      Tặng Tử Nhi.

      Chương 3: Chưa kết hôn mang thai
      ********************

      Chưa kết hôn mang thai.
      “Cái gì, tôi, tôi mang thai ?” Tử Tô cầm lấy tờ giấy xét nghiệm khiếp sợ vô cùng, nàng há hốc miệng, dám tin nhìn gương mặt bình thản của vị bác sĩ .“ Bác sĩ ông có lầm lẫn gì , tôi còn chưa kết hôn, làm sao có khả năng mang thai .” Nàng lắp bắp giải thích , nàng cảm thấy nhất định là bác sĩ lầm .
      Kết quả, bác sĩ nổi giận, mặt bà ta chút thay đổi, căm tức Tử Tô, lưu tình :“ có mang thai hay tự biết sao? Tuổi còn trẻ , làm ra chuyện như vậy, còn hỏi tôi? tin tôi, cũng phải tin vào kết quả xét nghiệm và giấy siêu trong tay chứ, cùng với phản ứng thân thể của .” Chuyện hài hước nhất từ đầu năm đến giờ, tin nổi, mang thai còn nghi ngờ bác sĩ, bà bác sĩ thở phì phì thầm nghĩ.

      Tử Tô ngây người, nàng mang thai , nàng mang thai , nàng vẫn còn là trong trắng a, nàng còn có bạn trai, mang thai như thế nào? Nàng vừa định cho bác sĩ, chính mình còn có bạn trai, càng có cuộc sống gì phức tạp, nhưng khi ánh mắt của nàng lại thấy được ánh mắt khinh bỉ của bà bác sĩ , những lời nàng định ra đều đem nuốt trở lại trong bụng.
      có cần hay ?” Bác sĩ nhìn thái độ của nàng đoán là này đến đây để phá thai, thái độ vô cùng ác liệt, vô cùng khinh thường.
      Tử Tô nhìn thấy thái độ của bà ta như thế, nổi giận.“ Hừ, tôi vì cái gì cần, đây là cục cưng của tôi, tôi cần ai lấy nó ra.” Nàng lạnh lùng , đem tất cả những nghi ngờ đều nén xuống ngực, bác sĩ bây giờ rất nhẫn tâm, làm sao nàng có thể lên tiếng nhờ giúp đỡ, bằng quên , tự mình nghĩ cách.
      Bác sĩ thấy thái độ của nàng như thế cũng quan tâm, dù sao thấy nàng hỏi nữa. Nên cầm viết, viết kết qura xét nghiệm của nàng và kê thuốc. “ Ba tháng sau quay trở lại để kiểm tra, chú ý ăn uống, máy thai, nếu có gì khác thường lập tức đến bệnh viện để kiểm tra.” Trước khi , bác sĩ dặn dò .
      Tử Tô để ý đến bà ta, tuy rằng những lời đều nghe được, nhưng nàng thở phì phì cầm tờ xét nghiệm và đơn thuốc, trả tiền xong nhanh ra ngoài.
      Nhưng là vừa ra đến đường, nàng liền uể oải dừng lại, khóc ra nước mắt. Nàng mang thai , trời ạ, đây là có chuyện gì? Ai tới cho nàng a, nàng chưa kết hôn mang thai, ngay cả người bạn trai cũng có, nàng đến tột cùng là mang thai như thế nào, ngay cả chính nàng cũng biết.
      , nàng quán bar. Hai, nàng có uống rượu, càng phải loại người mượn rượu để tìm nam nhân. Ba, nàng sống rất chừng mực, có thói quen ở bên ngoài ngủ lại, càng từng có cùng nam nhân qua lại.
      Kia, nàng mang thai như thế nào? Nàng nghĩ ra, vậy tại sao có cục cưng chạy vào trong bụng của nàng? Chuyện này cũng quá thần kỳ .
      Được rồi, chuyện tới nước này, có truy cứu cũng được gì. có cũng được , vừa rồi nàng có quyết định sinh bảo bối, bây giờ muốn đổi ý tựa hồ cũng khả năng .
      Tử Tô khẽ cắn môi quyết tâm, quyết định đem này bảo bối biết lai lịch, lại biết như thế nào chạy vào trong bụng của nàng sinh nó ra đời. Cũng may, phòng trọ chỉ có mình nàng thuê. Cũng may, cha mẹ nàng ở rất xa. Cũng may, nàng năm chỉ về nhà lần, mà nàng cũng vừa mới trong nhà trở về lâu.
      Kỳ quái là, từ sau khi nàng mang thai, nàng hề phát mộng xuân , ngược lại thường xuyên mơ thấy tiểu bảo bảo đáng , thân mình lóe sáng, mắt đen to tròn tròn, hai chân ngắn lại lại trước mặt của nàng, cái miệng nhắn oa oa kêu nàng mẫu hậu.
      Làm cho nàng thường xuyên ở trong mộng vui mừng khôn xiết, trong lòng càng lúc càng thích tiểu bảo bảo đáng này, tự nhiên cũng càng quyết tâm sinh nó ra đời.
      Từ khi nàng mang thai, nàng lượng cơm ăn tăng nhiều, người có thể ăn phần thức ăn củahai người, hơn nữa ngày còn muốn ăn đến bốn năm lần, chỉ cần có thứ gì liền ăn thứ đó, nhìn thấy cái gì cũng muốn ăn. Nhưng mà nàng càng ăn càng cảm thấy mình hề mập ra, nhưng có bụng nàng càng ngày càng lớn.
      Ba tháng sau, nàng đến bệnh viện kiểm tra thai lần đầu tiên. Bước vào, tìm bác sĩ. Tiếp nàng phải là bác sĩ trước kia , mà là người khác.“Di, ngươi mới mang thai ba tháng, nhưng sao ta thấy giống như bảy tháng.” Bác sĩ sờ tới sờ lui bụng của nàng, ngạc nhiên vạn phần.
      Tử Tô hướng lên trời trợn trắng mắt, bà ta hỏi nàng, nàng làm sao biết a? Nàng vẫn là lần đầu tiên mang thai, nếu là biết mới kì quái.
      Kết quả, vẻ mặt ngạc nhiên của nàng làm bà bác sĩ nghiêm túc vội vã đưa nàng vào phòng siêu , sợ nàng mang thai phải cục cưng, mà là vật gì đó.
      Lúc này, Tử Tô sợ hãi, trong lòng nàng bất an , chỉ là mang thai cục cưng thôi mà, có cần phải náo loạn như vậy ?
      Chương 4: Mang Thai Bảo Bối

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Tác giả : Phiêu Lượng Hải

      Thể loại : Huyền huyễn, Dị giới.

      Edit: Quảng Hằng

      Tặng Tử Nhi.

      Chương 4

      Mang thai Bảo Bối.

      *****************************

      Ở bên cạnh những thiết bị siêu , nàng ôm bụng leo lên giường, lộ ra bụng nàng to. Trời ạ, nàng vừa rồi cũng phát , rất nhiều phụ nữ có thai cũng chưa lớn như nàng vậy , thoạt nhìn nàng như là sắp sinh .

      Nàng là phụ nữ có thai mới ba tháng, làm sao có khả năng?

      Chỉ chốc lát sau, dụng cụ siêu bụng của nàng, di động tới, lui nhàng, sau đó nàng đột nhiên cảm giác được bụng mình giật giật.

      loại cảm giác thực thần kỳ gắt gao nắm lấy nàng, làm cho nàng cảm thấy thực ấm áp, có cỗ ôn nhu chảy qua trái tim, tâm lập tức liền bình yên trở lại.

      “A, bảo bối của cũng thực kỳ lạ a, thực khỏe mạnh a, là đứa bé trai, dáng vẻ thực đáng , rất tốt .” biết tai sao bác sĩ kiểm tra thai của nàng mê man , giống như bị khống chế.

      Tử Tô vừa nghe, cao hứng, đứa bé trai, là đứa bé trai, căn bản là quên, tại làm sao biết được giới tính của đứa bé, nhưng nàng lại nghĩ lầm bác sĩ chẩn đoán thấy là đứa bé trai cho nên để ý.

      Làm xong kiểm tra, nàng cầm lấy kết quả siêu dưới ánh mắt khác thường của vị bác sĩ ra khỏi bệnh viện, về nhà, nàng mới tinh tế lấy ra để xem thử bộ dạng của bảo bối của như thế nào.

      Nàng vừa nhìn, quả nhiên. Đúng là thần kì, hình siêu ra hình dáng đứa bé đáng nho , đối diện chính mình cười đến vui vẻ, dường như hướng về phía nàng hướng ra tư thế ôm lấy.

      Trời ạ, nàng che miệng, nhịn được nở nụ cười vui vẻ.Dường như bảo bối này lười nha, hơn nữa này bảo bối này đặc biệt đáng , nàng tin tưởng mình về sau nhất định nhàm chán .

      Nhưng là, Tử Tô lại quên , nàng nuôi nấng bảo bối như thế nào? Còn khi nàng sinh nở, ai tới chiếu cố bảo bối của nàng?

      Mười tháng đến, bụng Tử Tô lớn, nhưng vẫn là chút hề động tĩnh, chuyện này làm nàng sợ hãi. Người ta mang thai mười tháng, đứa bé chào đời, nàng mang thai mười tháng, chỉ chưa sinh, mà dường như cũng chẳng thấy dấu hiệu.

      Nàng nóng lòng, nhưng là nàng lại dám bệnh viện, bởi vì mỗi lần , ngoại trừ biết bảo bối thực khỏe mạnh tốt lắm, nhưng ánh mắt của mọi người nhìn nàng nghi hoặc, làm cho nàng thích đến bệnh viện.

      tháng trôi qua, hai tháng trôi qua, nàng vẫn là có dấu hiệu sinh nở, ôm bụng to, công ty cho nàng nghỉ phép để sinh con .

      “Bảo bối a bảo bối, nhanh lên xuất , mụ mụ lo lắng gần chết, bảo bối của người ta đều ra , con vì sao lại thích tránh ở trong bụng mụ mụ a? Ngoan , nghe lời, ra để mụ mụ nhìn xem, mụ mụ mừng và hoan nghênh con , mụ mụ muốn ôm con, mụ mụ muốn hôn con, được a?” Vào lúc rảnh rỗi, nàng vuốt bụng, vừa bên nhìn ngoài cửa sổ, năm nay có về nhà dự lễ mừng năm mới.

      Nàng vừa xong, cái bụng liền động lên, chỉ thấy cái bụng của phụ nữ có thai to lớn nhàng nhô lên ở vài nơi, dường như tiểu bảo bảo đáp lại lời của nàng.

      Tử Tô vừa thấy, mừng rỡ, bảo bối này của nàng ở trong bụng vẫn khóc nháo, ít đá nàng, cũng nháo nàng, nàng ngoại trừ lượng cơm ăn nhiều hơn chút, còn lại có gì là tốt.

      “ Bảo bối a, mụ mụ còn muốn nuôi sống con, con mau nhanh ra, sớm chút để cho mụ mụ làm việc, bằng chúng ta ăn khí .” Nàng bất tri bất giác nhớ tới cuộc sống về sau, có điểm lo lắng đứng lên, thốt thành lời, nàng thực sợ sợ hãi bảo bối chịu đói cùng nàng , cho nên phải ra sớm chút.

      biết có phải hay bảo bối trong bụng biết nàng trong lòng lo lắng như thế, bụng nhất thời lặng im xuống dưới.

      Đêm đó, nàng liền cảm giác được ở bụng đau.

      ************************

      Chương 5: Sinh Bảo Bối

      ************************

      Quảng Hằng: Mấy hôm nay ta ốm, nên bài post được hay lắm, vì đầu ta cứ ong ong nghĩ ra được gì, các bạn có đọc thấy sơ sót gì chỉ ta ta sửa lại.
      British_98 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :