1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Rất là yêu em - Mễ Kỳ (10/10) HOÀN - ĐÃ CÓ EBOOK

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Rất là em
      [​IMG]
      Tác giả: Mễ Kỳ
      Số chương: 10
      Convert: Quỳnh súc vật
      Editor: Núm Nguyễn

      Nguồn edit: Sưu Tầm​

      Nguồn eBook: cungquanghang.com
      Type Pic: Nhóm Type Cung Quảng Hằng
      eBook: Michell






      Giới thiệu:


      Đúng là trước kia có tính cách rất lưu manh, nhưng lưu manh lưu manh, cũng có rất nhiều vô cùng thích được ?

      Chỉ Quý Tiểu Ba hoàn toàn đặt vào trong mắt, còn rất nghịch ngợm mà chỉnh thảm hại, hại thất bại.

      Hừ! Nếu như trị được , thể diện của để ở đâu?

      Nhưng muốn trị , người đàn ông như cũng mọn như vậy, nhiều nhất chỉ là ngoài miệng gian xảo chọc tức chút.

      Nhìn thấy bị tức giận đến phùng hai gò má lên bộ dạng rất đáng , những hết giận, còn cảm thấy rất vui.

      Hiếm thấy có nào có thể làm cho tâm tình của tốt, dứt khoát theo đuổi làm bạn cũng tệ...

      Rốt cuộc Huống Ưng Kiệt có tính là nam tử hán hay hả, kiên quyết muốn so đo với .

      Vóc người đẹp trai, tính tình thể khá hơn chút hay sao? Nhường chút thế nào?

      May mà còn có chút động tâm với bộ dáng của , nai con chạy loạn trong lòng.

      Nhưng mở miệng nhất định buông tha cho , chẳng qua vô tình gặp được cũng bị ngược thành theo đuổi.

      Cho dù sinh lòng thiện cảm, cũng tức giận đến muốn cùng lên đòn.

      Hết lần này tới lần khác, hai người "nghiệt duyên rất nặng", tùy tiện cũng có thể gặp phải, khoa trương chính là ──

      Ngoài miệng gian xảo , phía sau muốn theo đuổi làm bạn , nên làm cái gì bây giờ hả.....​

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 25/12/15
      Nhân Vật Ất, Haruka.Me0Meoconkissu2 thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 1(1):

      "Là lạ...." Quý Tiểu Ba cảm thấy sau lưng luôn có ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm .

      dạo mình ở khu đồ chơi trẻ em trong công ty bách hóa, muốn mua con búp bê tặng cháu làm quà sinh nhật, khi di chuyển bước chân, lúc nhìn thấy kệ búp bê Barbie, búp bê Jenny, búp bê Lica và gần nhất là búp bê Cầu Cầu, giống như có người cũng di chuyển theo bước chân của ở sau lưng.

      Là người xấu sao? quay đầu lại nhìn, quả người đàn ông ở sau lưng .

      Người đàn ông xuất mình ở khu đồ chơi trẻ em, còn theo , ràng là có ý đồ bất chính.

      Chẳng qua người xấu này cũng hơi đẹp trai chút, cao lớn, lông mày rậm, ánh mắt long lanh phát sáng, môi khẽ nhếch lên rất có khuôn mẫu, kiểu tóc hơi dài tỏa ra khí chất chính trực mãnh liệt, vẻ mặt rất kiên nhẫn.

      " ơi, mời tránh ra, đừng mãi chắn trước mặt tôi, muốn thu hút chú ý của tôi, đây phải là phương pháp hay." Huống Ưng Kiệt nhìn thẳng vào này, vẻ mặt muốn lại thôi, xin mời nhường lối được , đừng mãi cản trở .

      Bản thân nhà thiết kế thời trang, trước khi đến nước Pháp xa xôi bồi dưỡng, cuộc chơi với tính chất là tạo hình thiết kế trang phục búp bê Cầu Cầu thay công ty của học trưởng, khi rảnh ra ngoài chợ tìm quầy phân phối hàng cố định, so sánh khác biệt giữa thiết kế của mình với nhà thiết kế khác chút.

      Vốn là muốn mua vài con búp bê nhãn hiệu của trở về nghiên cứu chút, nào biết này là kỳ quái, muốn xem búp bê Barbie, liền chuyển bước che khuất búp bê Barbie, muốn xem búp bê Jenny, lại liền di chuyển đến trước tủ búp bê Jenny, nếu phải là thiếu gân chính là có ý đồ khác.

      tin tưởng là nguyên nhân thứ hai lớn hơn.

      luôn được các hết sức chào đón, ngoài là nhà thiết kế búp bê Cầu Cầu ra, còn là quản lý của cửa hàng quần áo và trang sức phụ nữ phố Vĩnh Hòa, nhìn thấy tất cả các loại phụ nữ, ý đồ của phụ nữ, chỉ cần liếc mắt nhìn cái hiểu rồi.

      Mặc dù dáng dấp của trước mặt này tệ, diện mạo làm lay động lòng người dáng người nhanh nhẹn hấp dẫn, còn vẻ mặt như trách mắng , đáng tiếc rất bận, ngay cả thời gian bắt chuyện cùng cũng có, có quá nhiều chuyện phải làm.

      "Tôi đâu có cản trở ?" Quý Tiểu Ba kêu la, là người xấu lại tố cáo trước, ngược lại vu khống ? ràng với sao được, tưởng rằng là ai hả? "Cái đó... này, ——" nghĩ tới lời của cứng rắn bị cắt đứt.

      " ngại, tôi rất bận, thời gian có hạn, mời nhường chút." Huống Ưng Kiệt rãnh nghe lời dạo đầu của .

      "Tôi...chính là nhường đó thế nào?" Lý Tiểu Ba cãi cọ với người khác, gặp gỡ loại người kiêu căng lại phân phải trái này, hoàn toàn phục.

      Huống Ưng Kiệt kìm nén tức giận, tầm mắt chậm rãi từ đôi môi đỏ mọng cong lên của dời đến đôi mắt long lanh cùng hai đường lông mày của .

      cẩn thận nhìn kỹ , lúc này mới phát cũng coi như là loại con mềm mại vừa miệng, ngay cả vẻ mặt tức giận cũng rất dễ thương, bộ dáng ngoan cố cũng làm cho cảm thấy buồn cười.

      thả lỏng mặt mình, cố ý trêu chọc : "Vậy đứng yên ở chỗ này đừng di chuyển."

      cho phép tiếp tục cố chấp, tự mình duỗi tay dài, lướt qua đỉnh đầu , muốn lấy búp bê Jenny và búp bê Barbie kệ.

      Quý Tiểu Ba vào lúc lấy tư thế Thái Sơn áp ép về phía toàn thân khỏi run rẩy.

      người có mùi đàn ông hấp dẫn mãnh liệt, gần gũi trong nháy mắt làm cho nhìn thấy ràng đường nét cơ thể bên dưới quần áo , hầu kết nổi bật cổ, thiếu chút nữa xấu hổ đến thét chói tai, may mà lập tức che miệng mình, nếu nhất định người khác cho rằng xảy ra án mạng.

      Huống Ưng Kiệt cũng nghiêng người hết sức, chống lại ánh mắt kinh ngạc lại xấu hổ của , bình thường ánh mắt sùng bái của phụ nữ làm cho cảm thấy rất tốt , nhưng này lại gây ra loại cảm giác khác.. mùi vị ngọt ngào người , mắt to lấp lánh chuyển động, làm hại trận miệng đắng lưỡi khô.

      Đột nhiên ngực căng thẳng, nín thở lấy hai hộp búp bê mình muốn, thân thể lui ra ngay lập tức, đứng ở trước mặt , nhịn được lại nhìn hai mắt .

      Quý Tiểu Ba để hai tay xuống, khí nóng mặt xông ra mãnh liệt, buồn bực vì mình nghe lời , đứng bất động tại chỗ, thiếu chút nữa cơ thể của đụng phải rồi!

      Huống Ưng Kiệt cười nhìn dáng vẻ vô tội lại tức giận của , giống như ăn phải buồn bực thiệt thòi, nhưng có ý sàm sỡ chút nào, là chính tránh ra.

      " dễ thương, gặp lại sau." Môi của gợi lên nụ cười, tự chủ phóng điện với , ngay sau đó tự nhiên rời .

      Cả người Quý Tiểu Ba rét lạnh, sao có thể gọi là... dễ thương, lại biết .

      "Đồ đàn ông đáng ghét, đáng ghét, lưu manh, lưu manh. " Mặt đỏ rực thấp giọng trách móc.

      hít thở sâu, muốn bản thân bình tĩnh, tới mua quà sinh nhật cho đứa cháu làm sao có thể để chuyện ngoài ý muốn thêm vào khiến tinh thần yên được chứ.

      quay đầu chọn quà tặng, vừa quay đầu lại, phát búp bê Jenny vừa chọn trúng còn kệ.

      "Oh! Bị ta lấy rồi." Cái mua chính là cái muốn, quá đáng ghét, quá đáng ghét!

      (Tiếp)

      ảo não, tìm tới chuyên đứng ở quầy đồ chơi trẻ em: "Xin hỏi ở đây còn mẫu búp bê Jenny nữa ?"

      "Nếu kệ có có thể giúp đặt trước, chẳng qua phải đợi ba ngày mới có." chuyên đứng ở quầy đặt tấm bảng hàng bổ sung lên cái thùng .

      "Ba ngày lâu quá." Quý Tiểu Ba thất vọng, vất vả lắm mới tìm được cái vừa ý.

      " cần gấp à?"

      "Ừ! Là muốn mua làm quà sinh nhật cho cháu ."

      " ra là muốn tặng người khác, cháu bao nhiêu tuổi?" chuyên đứng ở quầy nhiệt tình hỏi .

      "Mười ba tuổi."

      "Vậy có thể mua búp bê Cầu Cầu, bây giờ thịnh hành nhất chính là búp bê Cầu Cầu, nữ sinh lớn đều rất mê đấy! Mùa đông số lượng hạn chế cũng chỉ còn dư lại cái cuối cùng này.” bán hàng lấy búp bê Cầu Cầu đưa xem.

      "Đó, nhiều người mua như vậy hả?" Quý Tiểu Ba cẩn thận nhìn kỹ cái hộp nhận được tay, mới vừa về nước lâu, rất ít tiếp xúc với đồ chơi trẻ em, hiểu lắm về xu hướng thịnh hành của búp bê.

      " nhìn thử quần áo người nó, giày dép và phụ kiện, có phải vừa đẹp lại quá khoa trương , rất nhiều thích mô phỏng theo cách ăn mặc của nó đấy! Thông thường quần áo của búp bê phải quá lộng lẫy, chính là mộng ảo, hình thái của búp bê Cầu Cầu cũng giống nhau, vừa lên thị trường có thể vang dội trong lòng tất cả thiếu nữ, từ mười hai tuổi đến hai mươi tuổi đều si mê cách ăn mặc của búp bê Cầu cầu, nó trở thành mục tiêu để các đương thời theo đuổi!” bán hàng giới thiệu nhiệt tình.

      " ...các mô phỏng theo cách ăn mặc của búp bê?" Quý Tiểu Ba sợ mình nghe lầm.

      "Đúng vậy! Công ty này còn có trang web dạy học, muốn mặc thử trang phục búp bê cầu Cầu cũng có thể lên mạng nhìn. nhìn bộ quần áo mà sinh viên mặc người kia, có phải giống với búp bê tay của ? ấy là khách quen ở đây, hay tới mua búp bê Cầu Cầu.” bán hàng chỉ vào trẻ bộ phố.

      Quý Tiểu Ba mở to đôi mắt, nhìn búp bê Cầu Cầu có tỉ lệ thiết kế phỏng theo dáng người phương Đông tay lại nhìn nữ sinh kia chút, ràng là giống nhau, đầu đội nón len dài tai, tô điểm hai hình tròn , người mặc áo lông trắng dệt hoa văn phối hợp với áo bó sát người cổ cao màu hồng, kết hợp với váy len thấp eo, quần bó sát người bên trong, chân mang đôi giày lông xù, dáng vẻ vừa mốt vừa xinh đẹp.

      "Búp bê lại có thể tạo nên phong trào, khiến cho các mặc quần áo mô phỏng theo tạo hình của nó?" Quý Tiểu Ba ngạc nhiên, cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới búp bê có thể dẫn dắt mốt thịnh hành.

      Chắc là có người chuyên thiết kế quần áo của búp bê, mượn việc thiết kế trang phục cho búp bê để tuyên truyền.

      Hơn nữa búp bê Cầu Cầu có gương mặt vui vẻ dễ thương, mắt to mơ mộng y hệt trong truyện tranh, cái miệng nhắn mỉm cười, làn da trắng sáng, đủ loại kiểu tóc, ngay cả cũng bị hấp dẫn, huống chi tâm của nhiều .

      "Tiểu thư xem, đây là giấy đăng kí tham gia cuộc thi các mô phỏng theo cách ăn mặc của búp bê Cầu Cầu được công ty đồ chơi tổ chức cho trong cả nước vào tháng, nhất định là rất tuyệt." bán hàng đưa tờ giấy quảng cáo cho xem.

      " là....sức đấu tranh quá lớn! Tôi mua cái này được rồi." Quý Tiểu Ba quyết định mua búp bê này, mặc dù phong trào thịnh hành chỉ là nhất thời, nhưng theo thịnh hành, dù sao vẫn sai.

      Chủ yếu nhất là, phong trào theo búp bê Cầu Cầu này khiến rất tò mò lớn.

      ra từ đến châu Úc làm du học sinh, gần đây mới vừa tốt nghiệp học viện thiết kế thời trang St. Ward, chuyển về định cư ở Đài Loan, lúc ở trường chuyên nghiên cứu thiết kế lễ phục, sau khi về nước muốn tìm công việc ở công ty lễ phục có quy mô, có chút quan tâm đến xu thế thời trang thịnh hành.

      "Nhất định cháu của thích." Lập tức bán hàng giúp tính tiền, đóng gói.

      Toàn bộ lực chú ý của Quý Tiểu Ba ở búp bê Cầu Cầu, sớm quên vừa rồi có khoảng thời gian vui với người đàn ông xa lạ.

      trả tiền xong, cầm theo gói quà sinh nhật được gói xinh đẹp đến nhà cháu .

      "Oa! Là búp bê Cầu Cầu ư! , con cũng biết tặng con cái này." Từ cháu được trai và chị dâu nâng ở lòng bàn tay lớn lên, cực kỳ chú trọng đến cách ăn mặc, bé mở quà ra, vừa nhìn là Cầu Cầu ngưỡng mộ trong lòng , vui vẻ ôm hôn Quý Tiểu Ba.

      "Con thích là tốt rồi." Quý Tiểu Ba cười vui vẻ, thấy cách ăn mặc người cháu cũng có nét tương đồng với búp bê Cầu Cầu, nhịn được hỏi: "Quần áo con mặc người này được mua ở đâu?"

      "Quần áo và Trang sức Đại Ưng ạ! Họ có rất nhiều chi nhánh, chuyên bán quần áo thịnh hành, con và bạn của con thường dạo! Hơn nữa ở chỗ đó có thể mua được quần áo giống như Cầu Cầu.” Cháu quen thuộc .

      "Nghe con như vậy, giống như là con có rất nhiều quần áo giống như Cầu Cầu?" Quý Tiểu Ba cảm thấy hứng thú hỏi.

      "Dạ! , con cho biết, hầu như tiền tiêu vặt của con đều đầu tư vào mặt này." Cháu vui vẻ chia sẻ sở thích của mình với Tiểu Ba, " có muốn đến phòng của con hay , nhìn chút búp bê và quần áo con thu thập được?"

      Dĩ nhiên Quý Tiểu Ba muốn mở mang chút.

      Cháu nhiệt tình lôi kéo đến tham quan phòng, cửa vừa mở ra, bên trong có tủ thủy tinh xinh đẹp, thu thập các loại trang phục của búp bê Cầu Cầu, vừa mở tủ quần áo ra, tất cả quần áo đều giống hệt với búp bê.

      "Oa!" Mặt Quý Tiểu Ba kinh ngạc.

      "Mẹ con con có thể ghi danh tham gia cuộc thi mô phỏng theo cách ăn mặc của Cầu Cầu." Cháu vui vẻ cầm giấy ghi danh đến khoe.

      Quý Tiểu Ba sớm xem qua tờ giấy ghi danh kia, nghĩ thầm phong trào theo Cầu Cầu trong thời gian ngắn tuyệt đốt biến mất, tạo thành cơn gió lốc.

      "Trừ cửa hàng quần áo và trang sức Đại Ưng mà con , còn chỗ nào khác mua được quần áo của Cầu Cầu ?" hỏi.

      "Muốn giống như đúc cũng chỉ có quần áo và trang sức Đại Ưng có bán, hơn nữa chỗ đó có đủ loại kích thước, giá cả hợp lí, thịnh hành lại mắc!" Cháu mua được nên rất hài lòng.

      "Cửa hàng phục sức Đại Ưng con kia ở đâu?" Quý Tiểu Ba rất muốn nhìn thử, thông thường búp bê đồ chơi loại đẳng cấp, quần áo và linh kiện đều có bản quyền, thể nhái, vậy cửa hàng kia lấy được bản quyền duy nhất.

      "Toàn bộ cửa hàng đều ở phố Vĩnh Hòa Náo, phía trước cửa hàng có ba phòng cỡ lớn, cách nhà cũ của xa, chỉ cách con đường lớn, trong cửa hàng kia có ông chủ rất đẹp trai! Hì hì...con và bạn của con đều là người ái mộ ấy." Cháu cười, vẽ bản đồ cho .

      Quý Tiểu Ba có khái niệm gì đối với ông chủ đẹp trai mà cháu đặc biệt nhắc đến, chỉ muốn quan sát con đường tiêu thụ của trang phục búp bê Cầu Cầu, thân là chuyên gia thiết kế thời trang, là thành viên của xu thế thời trang thịnh hành, nhất định phải hiểu xu hướng thịnh hành .

      nhận lấy bản đồ, tính toán tìm thời gian, nhờ chị giúp việc trong nhà dẫn chuyến.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 1(2):


      Ban đêm, phố Vĩnh Hòa Náo đèn đuốc sáng trưng, tiếng người ầm ĩ, đường phố đông đúc đến mức nước chảy lọt.

      "Thanh lý cuối tháng, nhìn xem tất cả đều mua tặng , tiểu thư thích cáiđẹp ngàn vạn lần phải nắm chắc cơ hội..." Trước cửa hàng Quần áo và Trang sức Đại Ưng, ông chủ Huống Ưng Kiệt ngồi ghế cao trước cửa, cầm cái loa tuyên truyền với đám đông.

      mặc áo ngắn tay màu đen, quần bò rách, rất đẹp trai.

      Từ lớn lên ở phố Vĩnh Hòa Náo, nhà chỉ có cửa hàng quần áo, còn có nhà máy quần áo may sẵn, sản phẩm quần áo may sẵn thịnh hành được tiêu thụ trực tiếp ngay tại mấy trăm cửa hàng kinh doanh Quần áo của nhà.

      Bây giờ cha mẹ chuyển đến Đại Lục theo nhà máy, giao toàn bộ cửa hàng quần áo và trang sức Đại Ưng ở Đài Loan cho xử lí.

      có thể trở thành nhà thiết kế trang phục của búp bê Cầu Cầu, đều nhờ công ty kinh doanh đồ chơi của học trưởng tặng cho.

      Lúc Đại học bọn họ có cùng khoa, nhưng đều là bạn chung câu lạc bộ bóng rổ, sau khi ra xã hội vẫn còn qua lại, khi công ty đồ chơi muốn đẩy búp bê Cầu Cầu ra, học trưởng liền mời làm nhà thiết kế tạo hình trang phục.

      Vốn là tính chơi đùa chuyến, nghĩ tới Quần áo và Trang sức thiết kế ra, thành công giúp búp bê Cầu Cầu nổi tiếng vang dội, hơn nữa tạo hướng thịnh hành, hơn năm qua độ nóng chỉ có tăng có giảm.

      Thông minh nhất chính là giữ quyền sản xuất trang phục Cầu Cầu lại cho mình, chỉ cần những thứ có liên quan đến quần áo và trang sức của Cầu Cầu , đều chỉ có thể sản xuất từ nhà máy của nhà mà thôi, tiêu thụ ở cửa hàng Quần áo và Trang sức Đại Ưng, ý tưởng này ngay cả ba mở nhà máy quần áo may sẵn cũng bái phục thôi, kịp đợi muốn giao nhà máy quần áo may sẵn của nhà ở nội địa đại lục cho quản lý.

      Nhưng muốn ba chậm lại chút, kinh doanh nhà máy quần áo may sẵn cũng phải là hứng thú lớn nhất của , vừa mới xuất ngũ trở về, tính toán muốn đến nước Pháp bồi dưỡng chút, tương lai lấy thiết kế lễ phục là việc chính, mở công ty lễ phục thuộc về chính , biến phong cách tinh tế thành con đường mới.

      "Mùa đông đại hạ giá, muốn mua phải nhanh lên!" Ông chủ Huống Ưng Kiệt làm tròn bổn phận, ra sức tuyên truyền.
      từ cao nhìn xuống, chợt nhìn thấy trong đám đông có bóng dáng ăn mặc rất khác biệt di chuyển về phía .

      kia... phải là dễ thương buổi chiều ngăn cản đường của ở công ty bách hóa sao? Nhìn kỹ, bên cạnh còn có bé nữa.

      Làm sao cũng tới phố Náo? nhìn qua chất liệu quần áo của là hàng cao cấp, giống với đến dạo phố Náo mua quần áo thịnh hành giá bình quân.

      Chẳng lẽ... có hứng thú với ?

      Thành bắt đầu từ nhà trẻ có rất nhiều người ái mộ giải thích được, sau khi lớn lên học muội lão theo đuổi thành đoàn, những năm gần đây trở thành nhà thiết kế tạo hình Quần áo và Trang sức của búp bê Cầu Cầu, càng có nhiều thư của người ái mộ gửi đến đếm hết, mỗi ngày nhồi vào hộp thư mạng của , làm hại căn bản dám công khai mình là nhà thiết kế trang phục của búp bê Cầu Cầu.

      Cái loại cảm giác bị nữ sinh theo đuổi đó, thẳng thắng mà từ hưởng thụ đến cảm thấy đáng sợ, bây giờ chết lặng rồi, từ trước đến nay cũng chưa từng nhớ qua khuôn mặt của bất kỳ nữ sinh nào.

      Hiếm có dễ thương có thể làm cho nhớ được, nhìn đến gần, đáy lòng mơ hồ trào dâng hơi nóng.

      Có ý đồ khác với cứ việc thẳng, có lẽ cho cơ hội.

      Như vậy ! liền hào phóng chút, chỉ cần kia bước vào Quần áo và Trang sức Đại Ưng, liền chiết khấu tốt nhất cho có điều kiện.

      Quý Tiểu Ba đến gần Quần áo và Trang sức Đại Ưng hơn, hai mắt càng khó tin mà trợn thẳng, người đàn ông ngồi ghế cao đó, dĩ nhiên là kẻ đàn ông biến thái mua búp bê.

      Phong cách ăn mặc của hoàn toàn khác lúc nhìn thấy buổi chiều, mặc dù chỉ là quần bò đơn giản, áo sơ mi cotton màu đen, nhưng mặc người có dáng chuẩn như , vừa có dáng mà lại đẹp mắt, là dáng người trời sinh.

      Chẳng lẽ, chính là ông chủ của cửa hàng này?

      Thấy nhìn về phía , tinh thần của yên, vội vàng cúi đầu, rất muốn chạy lấy người, lại cam lòng, người cũng tới rồi, nhìn tận mắt quần áo và trang sức của búp bê Cầu Cầu, hỏi chút vì sao chỉ có nơi này có bán sao có thể được chứ!

      thuận tay thay đổi quần áo ở giá...

      "Mua có lời, muốn mua phải thừa dịp bây giờ." Huống Ưng Kiệt cầm cái loa phát về phía .

      Quý Tiểu Ba bị sóng gần bên tai làm chấn động đến sắp rách màng nhĩ ra rồi, nghĩ thầm người kia cố ý mà! Buổi chiều làm chịu đựng buồn bực, bây giờ còn muốn trêu chọc ?

      buồn bực, tức giận với nữ giúp việc theo: "Ở đây bán quần áo chẳng ra sao cả, món coi được."

      "Tiểu thư, xung quanh đây cũng có cửa hàng quần áo bán đồ tốt, làm sao cứ mực muốn tới tiệm này? Đa số dạo ở đây đều là học sinh đó!" Nữ giúp việc .

      mặt Quý Tiểu Ba rũ xuống vạch đen, trong lòng vô cùng lúng túng, nữ giúp việc của như vậy, vạn nhất bị kẻ lưu manh có khuynh hướng tự luyến kia nghe được, còn tưởng rằng cố tình muốn khơi dậy chú ý của mà đến.

      "Tất cả là do cháu tôi, tuổi của nó còn , biết phong cách tôi thích, mới có thể báo đường lung tung, muốn tôi đến cửa hàng này." phải bổ sung thêm câu này, phải chủ động tới đây, bảo vệ tốt mặt mũi của mình.

      Lúc này, muốn làm nhất chính là thừa dịp trước khi người đàn ông "phía " kia còn chưa nghe thấy lời này nhanh chút.

      Trời sinh thính lực của Huống Ưng Kiệt rất tốt, sớm nghe thấy thao thao bất tuyệt, nhìn xuống, nếu chê đông chê tây, sao còn ? Hai tay còn ngừng đảo lộn quần áo, là "tới loạn" ! Gạt quần áo lung tung.

      có chút vui, quyết định tranh luận với phen là được.
      nhảy từ ghế cao xuống cách gọn gàng, đứng ở sau lưng , hai tay chống nạnh, hơi nghiêng người, lưu manh hỏi: "Xin hỏi, có phải Kim Lũ y mới xứng với phong cách cao quý của hay ?"

      Quý Tiểu Ba thở hơi dài, chậm rãi xoay người, cố ý : "Là , sao cũng ở cửa hàng quần áo và trang sức Đại Điêu này?"

      "Đại Điêu?" Huống Ưng Kiệt nhướng cao mày rậm, chỉ vào cái bảng lớn sửa lại " xem ràng là quần áo và trang sức Đại Ưng, Đại Điêu là rượu bổ nhé!"

      "Cứ gọi Thần Điêu được rồi." Quý Tiểu Ba nhún vai.

      Huống Ưng Kiệt liếc cái, nghĩ thầm thể là tới cãi nhau mà.

      động thủ xếp quần áo ngay ngắn, thản nhiên : "Tôi , quần áo trong cửa hàng tôi nếu bộ cũng nhìn thuận mắt, vì sao muốn đến vậy? Còn đảo quần áo lộn xộn như vậy, là."

      Quý Tiểu Ba nhìn xếp quần áo gọn gàn như vậy, cũng đoán ra là ông chủ của quần áo và trang sức Đại Ưng, nhưng cũng thể giảng đạo với khách! đến đây chính là khách!

      " là rễ hành nào? Quần áo bày ra phải muốn để cho khách xem sao? Sao có thể đảo lộn chút được?" với giọng điệu thân thiện.

      Huống Ưng Kiệt quan sát , nữa là đúng, nhưng chấp nhận mình là cây hành!

      "Tiểu thư, người tôi lớn như vậy, thế nhưng nhìn tôi thành cây hành, khẳng định là có chướng ngại về thị lực nghiêm trọng, tới đây... tôi rất quen với phòng khoa mắt phía trước, Vĩnh Hòa giới thiệu đến, đăng kí miễn phí!" dùng sức chế trụ cánh tay của , kéo đến lối bộ.

      Quý Tiểu Ba nhìn chằm chằm tay bị kéo lấy, lại tùy tiện lôi kéo , vì liên tiếp căng thẳng cùng tự ái, hất bàn tay thô bạo của ra, ngước đầu, đôi mắt quét từ khuôn mặt của về phía quần áo của , quần bò rách, cùng với dây giày bị lỏng lay động giày đá banh...

      thầm cười trộm, rốt cuộc cũng tìm được cơ hội rồi.

      Cái này cũng thể trách ! Ai kêu giọng của lưu manh như vậy, khiến người khác muốn cho đấm.

      " mới cần đăng kí, đàn ông trưởng thành còn mua búp bê, mới có bệnh tâm lý nghiêm trọng." Quý Tiểu Ba vừa vừa nháy mắt với nữ giúp việc muốn ấy ‘buộc chắc’ dây giày giúp .

      Trong lúc nhất thời lực chú ý của Huống Ưng Kiệt bị đề tài của lôi cuống, cuộc gặp gỡ bất ngờ lúc buổi chiều có thể làm cho có chỗ hiểu lầm với , mua búp bê hoàn toàn là vì cần trong công việc.

      suy nghĩ có cần giải thích với hay , để ý nữ giúp việc của ngồi xổm mặt đất, cột hai dây giày đá banh của vào nhau.

      Quý Tiểu Ba thấy nữ giúp việc hoàn thành sứ mạng, khỏi cười trộm.

      Chạy về phía trước, hơi nghiêng mình, tay bé che ở bên má, thấp giọng cảnh cáo : "Tôi với , nếu muốn tôi cho người khác biết đặc biệt háo sắc, tốt nhất đứng yên tại chỗ đừng nhúc nhích." xong vội vàng chạy .

      Huống Ưng Kiệt muốn hiểu lầm quái gở, mở bước chân ra muốn kéo lấy , giải thích với chút, nghĩ tới lại té nhào xuống đất!

      Nghĩ, đường đường là người đàn ông bảy thước, vậy mà cả người ngã sấp xuống trước mặt nhiều tới lui khỏi xấu hổ.

      nhìn xuống dưới, phát giày đá banh của mình biết bị động tay động chân lúc nào, mà chút cũng phát , con ngươi sáng tỏ nhìn về phía .... dễ thương, cười đến mức vẻ mặt sáng lạn, làn váy tung bay, hô to về phía ….

      " phải bảo đứng yên tại chỗ đừng nhúc nhích sao? Ha ha..."

      Tiếng cười nghịch ngợm của đâm vào tai , mà khuôn mặt tươi cười sáng lạn của , giống như dấu vết khó có thể lau sạch, in dấu sâu vào trong lòng.
      ràng này là trả thù , nhưng lại tức giận , còn rất muốn cười...

      " nhớ kỹ cho tôi!"

      "Tôi mới nhớ kỹ đấy, cái tên tự cho là có sức hấp dẫn, xùy!" nặn ra mặt quỷ dễ thương tặng , vui vẻ chạy .

      Mắt thấy bóng dáng xinh đẹp của biến mất ở trong đám người, trong lòng chấn động thế nào cũng khó mà bình tĩnh.

      ngồi xổm người xuống tháo dây giày ra cột chắc lại lần nữa, thấp giọng ——
      " này...tốt nhất đừng xuất nữa."

      Xuất nữa, chứng minh với , cũng phải tự cho là có sức hấp dẫn, trời sinh có sức hấp dẫn rồi.

      chinh phục !

      cúi đầu, môi lộ ra ý cười.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 2 (1):

      tuần sau ——

      "Tiểu Ba, ba tìm được công việc giúp con rồi." Giờ cơm tối của nhà họ Quý, ba Quý kinh doanh hãng du thuyền, tuyên bố tin tốt với con .

      "Ba, phải con con tự mình tìm công việc sao? Ba đồng ý sau khi trở về để con tự ra ngoài rèn luyện thực tế." Quý Tiểu Ba chẳng hề vui vẻ, lúc còn học thiết kế thời trang ở châu Úc, lễ phục thiết kế vừa công bố liền được công ty lễ phục có tiếng coi trọng, mua tác phẩm thiết kế của với giá cao.

      muốn dựa vào năng lực của mình tìm công việc ở công ty lễ phục tương đối có quy mô làm trong thời gian ngắn, đợi sau khi có danh tiếng, tự nghĩ ra thương hiệu, nhưng ngờ ba tìm được công việc giúp rồi?

      "Con mới vừa về nước, ba con quen biết rộng rãi, công ty lớn như vậy có dễ dàng chen vào ?" Mẹ Quý hiểu con muốn dựa vào chính mình, nhưng bọn họ lo lắng cho con , sao có thể yên tâm để tự mình ra ngoài tìm công việc? thế nào cũng là bảo bối của nhà họ Quý mà!

      "Tiểu Ba, đây chỉ là trùng hợp thôi, đúng lúc bạn của ba nhắc tới, ấy cần nhân tài thiết kế thời trang, dĩ nhiên nhân tiện ba giới thiệu con với ấy, ba con học thiết kế thời trang ở châu Úc, thành tích rất tốt, ấy lập tức đồng ý ngay." Ba Quý .

      "Con , con xem thử chút thôi!" Mẹ Quý cũng lời tốt đẹp.

      Quý Tiểu Ba bất đắc dĩ, nhưng cũng thể cho ba chút thể diện. "Ba cũng với người ta rồi, nếu phải là phá hủy uy tín của ba sao?"

      "Vậy con bằng lòng hả?" Mẹ Quý hỏi.

      "Con thử xem."

      "Rất tốt, con của ba rất hiểu chuyện." Lập tức ba Quý lấy danh thiếp của bạn từ trong túi tiền ra, đưa cho Quý Tiểu Ba.

      Quý Tiểu Ba vừa nhìn, trợn to hai mắt. "Ba, đây là công ty đồ chơi ư!"

      "Tiểu Ba, trước tiên con đừng giật mình, hãy nghe ba , người bạn này của ba với ba, gần đây có rất nhiều thu thập loại gọi là búp bê Cầu Cầu, mỗi lần kiểu dáng mới được đẩy ra, quần áo người búp bê chính là xu hướng thịnh hành, nghe nhà thiết kế của bọn họ là nhà thiết kế mới rất trẻ tuổi..."

      Quý Tiểu Ba sớm biết, đó cũng phải là tin gì mới, nhưng trang phục là do ai thiết kế, cũng biết, đến quần áo và trang sức Đại Ưng chuyến rồi, cũng có thu hoạch gì, lại ngoài ý muốn phát ông chủ đó là kẻ đàn ông biến thái mua búp bê. ra sau đó có suy nghĩ chút, biết đâu ấy muốn mua búp bê tặng người khác! Dù sao dáng dấp của ấy rất bình thường, giống có gì quái gở lắm.

      Nhưng hẳn là bây giờ ấy còn ghi hận! Ngày đó làm cho té ngã cái, chắc chắn bỏ qua cho , phải cẩn thận chút, chớ đến gần địa bàn của lần nữa, mới có thể đảm bảo bình yên khỏe mạnh lâu dài.

      "Này, ba , con có nghe hay hả?" Ba Quý nhìn con căn bản có nghe, biết suy nghĩ cái gì.

      "Có ạ có ạ, cho nên?" Quý Tiểu Ba nhanh chóng kéo tâm tư ngổn ngang của mình trở về, nghiêm mặt hỏi ba.

      "Cho nên, công ty đồ chơi của bạn ba đây cũng muốn đẩy ra loạt búp bê Điềm Tâm, đối đầu với búp bê Cầu Cầu, có thể ấy mời hai, ba nhà thiết kế, con là thí sinh dự định. Cũng đừng xem thường búp bê, ba nghe giá trị kèm của đồ chơi cũng ít, bán khá tốt, thế giới cũng có người thu thập nó." Ba Quý khích lệ .

      "Cái này... thách thức mới." Quý Tiểu Ba vừa nghe, nóng lòng muốn thử.

      "Vậy ngày mai con đưa mấy bức tranh thiết kế trước đây, thuận đường gặp gỡ bạn của ba." Ba Quý muốn động bút trước.

      "Được, ba yên tâm, con phát huy thực lực, tốt nhất để cho con có quyền thiết kế thời trang, con muốn sản xuất hàng loạt trang phục búp bê để bán mạng." nghĩ manh mối khác với quần áo và trang sức Đại Ưng, nếu ông chủ kia biết, tức chết được! Ha ha ha...

      Quý Tiểu Ba vui vẻ , tự cười mình.

      Ba Quý và mẹ Quý cho là con cảm thấy rất hứng thú đối với công việc này, cũng cười theo.

      Người nhà vui vẻ ăn bữa tối, vui vẻ ấm áp.

      Sau bữa cơm tối, Quý Tiểu Ba trở về phòng, tắm xong, chuẩn bị vẽ vài bức thiết kế đẹp.

      mở cửa sổ và đèn bàn, lấy giấy bút và laptop của ra, vừa muốn ngồi lên ghế, liền nghe thấy ngoài cửa sổ truyền đến thanh chơi bóng phịch phịch phịch.

      có thói quen sáng tác khi có quá nhiều thanh, nhưng cũng có cách nào thay đổi được môi trường ở nhà. Phía sau nhà có tòa công viên, vừa vặn cửa sổ phòng đối diện với sân bóng rổ trong công viên, luôn có người, mười giờ tối vẫn còn chơi bóng, bóng rổ nặng trĩu đánh mặt đất phát ra thanh vô cùng chói tai, nhưng lại thích mở cửa sổ ra để gió thổi tự nhiên.

      Vốn là cha muốn dời đến biệt thự Kim Sơn, mẹ lại luyến tiếc hàng xóm vài chục năm và chức năng sinh hoạt ở đây cũng dễ dàng, nơi này có vận chuyển nhanh, cách chợ lại gần, phía sau nhà còn có toà công viên, nhưng mà cảm thấy ở gần công viên rất ồn ào, bây giờ chút linh cảm cũng có, tệ nhất là những người chơi bóng kia còn thường xuyên phát ra những tiếng hét thô lỗ.

      "Cẩn thận! Hào."

      Đó! Lại tới nữa! Quý Tiểu Ba chút cắn cây viết, chút cầm cây viết gõ đầu mình, cũng cách nào động bút, sắp bị ồn ào lật đổ ~~

      "Đại Ưng, phòng thủ!" Bỗng nhiên ngoài cửa sổ truyền tới thanh mạnh mẽ "Đại Ưng."

      Cây viết trong tay Quý Tiểu Ba rơi bàn, kinh ngạc nhặt bút lên, người ta kêu Đại Ưng, tinh thần dao động cái gì?

      Nhưng bây giờ rất tò mò, nhịn được đứng lên hướng bên ngoài cửa sổ dò xem người được gọi là Đại Ưng hình dáng như thế nào, vì sao chọn tên giống với quần áo và trang sức Đại Ưng.

      Sân bóng rỗ sáng chói dưới ánh đèn, nhìn thấy đám đàn ông tiến hành trận bóng kịch liệt, trong đó có bóng dáng nhanh nhẹn lập tức hấp dẫn ánh mắt của .

      "Là ..." Là ông chủ của quần áo và trang sức Đại Ưng! thanh "Đại Ưng" kia chính là gọi sao?

      ra dáng vẻ chơi bóng của đẹp trai như vậy, mồ hôi thấm ướt nửa mái tóc dài và áo chơi bóng tay người của , tư thế nhún nhảy của giống con ngựa hoang, cánh tay ném bóng tràn đầy sức mạnh.

      tận mắt thấy ra tay chính xác, đưa bóng vào trong vòng rổ, tư thái kia tràn đầy tự tin.

      cách nào di chuyển được bước chân, người có dòng nam châm y hệt lực hút bắt lấy .

      tự chủ dùng ánh mắt ái mộ nhìn tư thế oai hùng của sân bóng, lòng khỏi nóng lên.

      "Tút!" Trọng tài thổi còi, kết thúc trận đấu.

      và những người khác tập họp ở giữa sân bóng, bọn họ có người lau mồ hôi, có người uống nước.

      "Mọi người, tuần sau phố Náo tổ chức trận bóng hữu nghị, mấy ngày nay luyện tập xin mọi người phải đến đúng giờ..." Khi trọng tài - chính là người đàn ông kia - lớn tiếng .

      " thành vấn đề!" Mọi người trả lời.

      Quý Tiểu Ba hiểu ra, ra bọn họ đều là người phố Náo, tuần sau có trận đấu giao hữu phải đánh.

      , khoảng cách giữa nhà và phố Vĩnh Hòa Náo rất gần, chỉ cách con đường lớn, nếu hay đến chơi bóng, phải thường xuyên nhìn thấy rồi.

      Trong lúc nghĩ như vậy, chợt ngẩng đầu nhìn về phía , nhanh chóng ngồi xổm người xuống, giấu mình phía dưới cửa sổ.

      " có nhìn thấy ? Nhìn thấy ?" xấu hổ đỏ mặt, khẩn trương tự hỏi, cách nhau con hẻm chỉ có hai mét, khoảng cách xa, thị lực của người bình thường khó để nhìn thấy , nếu như bị phát nhà ở nơi này, chừng đến trả thù...tiêu rồi, tiêu rồi, ai bảo ham mê sắc đẹp của , nhìn chằm chằm làm chi.

      nhát như thỏ đế, dám thân, vẫn núp ở phía dưới cửa sổ, đợi đến khi tiếng người hoàn toàn biến mất, mới nhàng ló đầu nhìn về phía công viên...

      rồi, phù...” thở hơi dài, từ từ đứng dậy, dựa vào mép bàn, nhìn sân bóng rổ yên tĩnh, trong đầu chợt ra rất nhiều linh cảm.

      dựa vào thành cửa sổ, cầm bản vẽ và viết, tay khéo léo miêu tả ngừng, vẽ bức tranh cũng phải là thiết kế trang phục cho búp bê Điềm Tâm, mà là tư thế cuồng dã kinh người khi “” chơi bóng.

      vẽ chuyên chú, cũng tâm trạng của mình là gì nữa, đề phòng rồi lại thầm ngưỡng mộ , muốn ăn miếng trả miếng với , lại lo lắng trả thù .

      Giữa bọn họ cũng khó có thể trở thành bạn bè được, sau khi khiến xấu hổ trước mặt mọi người ở phố Náo, nhất định là bọn họ vô duyên rồi.

      Đáy lòng có chút tiếc nuối, tháo giấy vẽ từ bản vẽ xuống, dùng nam châm cố định ở mép đèn bàn, ngồi trở lại ghế nhìn chân dung của đến ngẩn người ra.

      Cả buổi tối, đều bị vây trong trạng thái suy nghĩ miên man, công việc hoàn toàn có tiến bộ.

      nơi khác, Huống Ưng Kiệt chậm rãi ra khỏi công viên với bạn thân Bao Gia Vệ và Sử Triết Hào.

      trầm mặc, vẻ mặt như có điều suy nghĩ, mới vừa liếc mắt cái, hình như nhìn thấy dễ thương đứng mình ở bên cửa sổ lầu hai của tòa hoa viên đại bên cạnh công viên.

      Lúc muốn nhìn hơn thấy bóng dáng nữa rồi, cũng có xuất nữa.

      Haizzz, cũng thiệt là, thể vì luôn nghĩ đến liền nhìn tất cả tóc dài thành .

      Chẳng qua cũng kỳ quái, nếu phải là , làm gì chợt loé lên cái rồi thấy nữa? Tám mươi phần trăm là cũng thấy rồi, sợ bị bắt được nên trốn trước , huống chi thị lực của rất tốt, đến nổi nhìn nhầm người mới phải.

      Nhờ có , trang phục mùa xuân của búp bê Cầu Cầu cũng thiết kế xong trong tuần này, còn chế tạo xong, hàng mẫu gửi đến công ty đồ chơi.

      Đây đều là công lao của , dáng vẻ hoạt bát dễ thương của , cho rất nhiều linh cảm, lúc thiết kế những trang phục mùa xuân xinh đẹp đó, trong đầu đều là bóng dáng của .

      Nếu như ở bên cạnh công viên, cũng khó để gặp lại !

      “Cái cậu này làm sao vậy? Xoay đầu liên tục làm gì vậy? Lầu hai của gia đình kia có cái gì để nhìn sao? Nhìn ánh mắt của cậu nhìn cửa sổ cũng sắp bung ra rồi.” Bạn thân Bao Gia Vệ nhìn nổi nữa, đưa cánh tay ra ôm lấy cổ Huống Ưng Kiệt.

      “Cậu ấy nhìn mỹ nhân.” Sử Triết Hào cầm nước suối giội lên đầu mình, dập tắt thân nhiệt, vẫy đầu cái, cười hì hì .

      Bỗng dưng Huống Ưng Kiệt đỏ mặt, thấp giọng: “Nhìn cái đầu cậu!”

      “Làm gì chịu thừa nhận? Sợ phá hủy giá thị trường của cậu hả? Mới vừa rồi phải có mỹ nhân đứng ở lầu hai của căn nhà màu trắng đó sao, xem ra ấy chắc là người ái mộ mới của cậu.” Kết thúc Sử Triết Hào như có chuyện lạ.

      “Xem mặt cậu đỏ hết rồi, đừng biện bạch nữa, ràng là liếc mắt đưa tình ở chỗ đó, quen biết lúc nào hả?” Sử Triết Hào bỏ qua cho .

      “Cậu thích như thế nào tùy cậu, tôi muốn về tắm đây, trước.” Cho dù Huống Ưng Kiệt muốn cũng biết phải từ đâu, dù sao ngay cả tên họ là gì cũng biết.

      phóng khoáng đem khăn lông vắt vai, bỏ rơi hai em đáng ghét kia, vượt qua đường lớn luyện tập thân thể bằng cách chạy chậm về phố Náo.

      “Chậc chậc, tên kia đỏ mặt cũng chịu thừa nhận! Đời này tôi còn chưa thấy qua cậu ấy vì mỹ nhân nào đó mà đỏ mặt, còn dám giả bộ có việc gì?” Sử Triết Hào nhìn bóng lưng của Huống Ưng Kiệt lắc đầu cái, với Bao Gia Vệ.

      Bao Gia Vệ cười , vỗ vai người em. “Làm gì cậu nhất định phải trực tiếp như vậy, Đại Ưng giữ vững khiêm tốn với tình cảm của cậu ấy cũng phải là có đạo lý, cậu quên chuyện lớp mười hai năm ấy, đám học muội vì tranh giành cậu ấy mà ghen ghét kéo bè kéo lũ đánh nhau ở trường, làm hại ấy bị trừng phạt sao? Từ đó về sau Đại Ưng đều dị ứng với con , cho tới bây giờ cũng nghiêm túc kết giao với nữa bạn .”

      “Đúng vậy!” Sử Triết Hào thu hồi cười giỡn. Ba người bọn họ cùng lớn lên ở phố Vĩnh Hòa Náo, nhà trẻ đến cao trung đều học cùng trường, tình em sâu đậm, đương nhiên nhớ kiện kia có ảnh hưởng bao nhiêu với của Đại Ưng.

      “Cho nên , nếu như cậy ấy coi trọng nào đó là chuyện vui, trước tiên tốt nhất là cậu đừng ra, đợi bản thân cậu ấy cảm thấy có thể công khai được, tự nhiên .” Bao Gia Vệ nhắc nhở .

      “Tôi ngậm miệng.” Sử Triết Hào tự cam đoan.

      Hai người thống nhất ý kiến, tất ca đều vì người em tốt.

      Quý Tiểu Ba tốn thời gian khoảng hai ngày, cuối cùng cũng vẽ ra được năm bộ trang phục mùa hè vừa ý, sử dụng nhiều gam màu mềm mại mà nữ sinh thích, tự mình đưa bản thiết kế đến công ty đồ chơi, bạn của ba là chú Kha cũng đích thân gặp , rất hài lòng với tác phẩm của , hy vọng trong vòng ba tháng làm ra được hàng mẫu.

      “Nghe ba con , con muốn sản xuất trang phục mà con thiết kế đặt bán mạng hả?” Chú Kha hỏi .

      “Ba con rồi sao?” cảm thấy vui vẻ mới như vậy, ba lại tưởng cho chú Kha biết, ra hứng thú lớn nhất của vẫn là thiết kế lễ phục, marketing Internet cũng quen thuộc lắm.

      “Đúng vậy! , con muốn làm như vậy, chú rất ủng hộ đó!” Chú Kha .

      “Vẫn là....để con suy nghĩ lại chút.” Lần này, làm việc cẩn thận.

      rời khỏi công ty đồ chơi, vòng qua công ty bách hóa mua nhiều kiểu búp bê khác nhau về tham khảo, còn chưa có kinh nghiệm may trang phục búp bê, nhưng cố gắng làm tốt.

      Buổi chiều, lại đến phố Náo để chọn mua vật liệu làm hàng mẫu, dọc đường mua vải, hạt châu và các linh kiện cần dùng, lúc qua quần áo và trang sức Đại Ưng, lén lút nhìn vào trong cửa hàng, thấy bóng dáng của “Đại Ưng.”

      thở phào nhõm, bước nhanh qua, lại vào tham quan cửa hàng chuyên sưu tập các sản phẩm mini, sau khi dạo vòng, chuẩn bị lên đường hồi phủ.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 2 (2):

      Ở ngay trong đám người, có mấy tên côn đồ nhích lại gần từ sau lưng , trong những tên đó chế trụ cánh tay , lấy giao trang trí ngầm đe dọa , “ từ từ, được la, lấy tiền trong túi ra...”

      sợ hết hồn, phát tên côn đồ này phải mình, mà đám ước chừng mười mấy người, bọn chúng che chở lẫn nhau, vây quanh , tốc độ di chuyển giống như , vả lại vẻ mặt chuyện với nhau rất tự nhiên, căn bản người bình thường nhìn ra, còn tưởng rằng quen biết với bọn chúng.

      “Tốt nhất các người mau cút ngay, nếu đợi chút bạn trai tôi tới, ấy bỏ qua cho các người đâu!” Quý Tiểu Ba thử hù dọa ngăn cản bọn chúng, trong lòng rất hồi hộp, dõi mắt nhìn nhìn lại cũng nửa người quen qua, hơn nữa trong phố Náo rất đông người, cho dù muốn chạy cũng chạy nhanh được.

      “Bớt nhảm ! Bọn tao nhìn mày lâu rồi, mày chỉ đến mình!” Tên côn đồ đoán được lời dối của , dao trang trí chống bên hông rồi.

      Quý Tiểu Ba muốn khuất phục, làm bộ muốn móc ví tiền tron túi đeo lưng, thừa dịp tên côn đồ chú ý, lập tức chạy vào tiệm bánh bao. Trong lúc vội vàng, đụng phải người từ tiệm bánh bao ra, vừa nhấc mắt, là ông chủ quần áo và trang sức Đại Ưng.

      “Là ?”

      “Là ?” Huông Ưng Kiệt ổn định cái đầu bị hấp tấp đụng phải, phát chính là dễ thương kia. “Vẻ mặt làm sao lại sợ hãi như vậy?” lại gặp được rồi.

      “Có đám côn đồ.....” Cả người phát run chỉ về sau lưng, đám côn đồ kia lẫn vào trong đám người, bọn chúng có đuổi theo, mà là tùy thời cơ hành động, càng làm sợ hãi hơn.

      Huống Ưng Kiệt biết tình huống gì rồi, nghe gần đây vào buổi tối thường xuyên có đám côn đồ tới lui ở phố Náo, lẫn trong đám người chuyên tìm nữ sinh lại mình mà xuống tay, nhất định là gặp bọn chúng rồi.

      “Đừng sợ, tôi giúp .”

      lại muốn giúp ? Chẳng lẽ ghi hận với sao? Quý Tiểu Ba khó tin hỏi: “ muốn giúp tôi báo cảnh sát sao?”

      “Cảnh sát tăng cường tuần tra rồi, chỉ cần gọi cú đến bọn họ rằng có tội phạm , bọn họ tới rất nhanh. Quan trọng nhất là, có thể an toàn về nhà, tôi cùng với ra khỏi phố Náo.” Huống Ưng Kiệt .

      Tốt như vậy? “Được rồi, làm phiền rồi, tôi mới lừa bọn chúng là tôi cùng với bạn trai...” Quý Tiểu Ba câu dài như vậy, mới phát hình như sai cái gì rồi.

      Huống Ưng Kiệt nhịn cười, “Vậy giả vờ tôi là bạn trai của .”

      có kế nào khả thi, chỉ có thể đồng ý thôi.

      cũng che chở cho , ra ngòai cùng với .

      theo bên cạnh , Quý Tiểu Ba an tâm ít. Thân hình cao lớn của làm cảm thấy rất an toàn, hơn nữa rất có tác phong quân tử, bàn tay đỡ vai , giống như người bảo vệ của .

      Huống Ưng Kiệt mạch bồi đến con đường lớn.

      “Cảm ơn giúp tôi giải vây, con người tốt.” nhanh chóng cảm ơn với .

      “Lần này tôi đổi thành người tốt rồi sao? Trong lòng phải tôi có bệnh nữa hả?” cúi đầu nhìn .

      xin lỗi...” Quý Tiểu Ba cười khổ.

      “Quên , ra rất dễ thương.” cười rực rỡ, vốn là cho rằng có chút nghịch ngợm, kỳ chẳng qua là vô hại, khi sợ hãi mà đâm vào ngực , ý muốn bảo vệ lập tức bị kích thích. muốn giúp là phát ra từ tận đáy lòng.

      đỏ mặt. còn dễ thương, trong mắt dễ thương sao? mới đẹp trai chứ! Tốt bụng theo đoạn đường dài như vậy làm cho ấn tượng của đối với hoàn toàn thay đổi.

      tên gì?”

      “Quý Tiểu Ba, còn ?”

      “Huống Ưng Kiệt.”

      Cũng gọi là Đại Ưng, từng nghe bạn chơi bóng chung với gọi như vậy.

      “Muốn tôi tiễn thêm đoạn đường nữa ?” Huống Ưng Kiệt chủ động hỏi .

      cần đâu, tôi tự được rồi.” Tiễn thêm nữa, chẳng phải biết ở gần công viên hay sao, còn lén nhìn chơi bóng.

      “Hôm nào mời ăn gì nhé.” nhìn ánh mắt xinh đẹp của .

      “Phải là tôi mời mới đúng.” cũng nhìn , tim đập rộn lên.

      “Muốn cảm ơn tôi?”

      “Ừ!”

      cần đâu, nhấc tay cái mà thôi.”

      rất có hảo cảm với , ra con người của rất tốt. “Tại sao ở tiệm bánh bao?”

      “Đúng lúc tiệm bánh bao kia là của nhà bạn tôi mở.” .

      cười, nhắc nhở mình nên , nhưng lại muốn với câu nữa. “May mà gặp được .”

      “Gặp được tôi cũng rất vui.” cũng đứng ở chỗ đó, còn muốn hỏi câu, “ có bạn trai rồi hả?”

      có.”

      tốt quá! nghĩ trong lòng.

      “Vậy... có bạn chưa?”

      có.”

      rất thích đáp án này. “Đó...vậy, tôi về nhà đây.”

      “Ừm.”

      “Tạm biệt.” .

      “Tạm biệt.” cũng tự nhiên mà .

      Quý Tiểu Ba xoay người, trái tim bùm bùm nhảy loạn, hai gò má nóng, quay đầu lại liếc nhìn , còn đứng ở nơi đó nhìn .

      vẫy tay với cái, cũng vẫy tay.

      bước nhanh qua đường, về nhà, lòng ấm áp, trong đầu suy nghĩ mỗi câu của , còn có vẻ mặt lúc chuyện.

      Ánh mắt của Huống Ưng Kiệt đuổi theo bóng dáng xinh đẹp của , trong lòng ấm áp, có loại kích động muốn đuổi theo , rất lâu rồi có loại cảm giác này.

      Nếu có thể gặp lại , muốn hỏi có bằng lòng kết giao bạn bè với hay ...

      phải là bạn bè bình thường mà là bạn bè trai .

      Hoàng hôn, công viên lúc mặt trời chiều ngã về tây.

      Từng thành viên luyện tập sân bóng rổ rời , chỉ còn lại mình Huống Ưng Kiệt.

      lau sạch mồ hôi, ôm trái banh đến dưới tàng cây, ngồi ghế uống nước, hưởng thụ cảm giác từng trận gió mát thổi vào mặt, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn lầu hai của căn nhà lầu bên cạnh công viên, chỉ thấy cửa sổ mở ra, nhưng bên trong tối tăm ánh sáng, chỉ có rèm cửa sổ tung bay trong gió.

      rất muốn biết Quý Tiểu Ba có phải ở chỗ này hay , nhưng cái gì cũng thấy xuất nữa.

      muốn đứng dậy rời , chợt nhìn thấy thứ biết là cái gì, bay theo gió rơi từ lầu hai xuống, cuối cùng vướng ở ngọn cây.

      ngạc nhiên chạy đến cái cây gần hẻm nhìn cái, cái kia giống như là bức tranh vẽ.

      nhảy lên lấy xuống, vừa nhìn thấy, hai mắt khó tin mà trợn to, cái kia lại là tờ phác họa nhân vật, người trong bức tranh là....

      liếc mắt nhìn cái liền nhận ra là , bởi vì vẽ rất giống.

      “Vẽ còn rất sinh động...” Môi của nâng lên nụ cười, trong lòng rất vui. Có thể nghĩ người vẽ tranh là người từng xem chơi bóng, hơn nữa còn biết , nếu làm sao vẽ người khác?

      có thể xác định trăm phần trăm kia đúng là “” mà trong lòng nghĩ đến.

      Lực hút giữa người với người rất là kì diệu, nhất là tác dụng hóa học giữa nam và nữ, tin tưởng chỉ có hấp dẫn , cũng có sức hấp dẫn giống như vậy với .

      nghĩ, mà bên trong cánh cửa sổ kia, cuối cùng cũng sáng đèn rồi, bóng dáng hoảng hốt xuất ở nơi đó, quả nhiên là Quý Tiểu Ba. Ý cười của càng sâu hơn.

      tìm cái này sao?” cất giọng hỏi.

      Quý Tiểu Ba ngạc nhiên trợn to đôi mắt xinh đẹp nhìn Huống Ưng Kiệt. Đúng là tìm bức tranh của , quen vị trí của nó ở đèn bàn, hàng ngày phải ngắm bức tranh đến ngây người lúc lâu, hôm nay vừa vào phòng, phát thấy bức tranh đâu, nóng ruột muốn chết, nhưng bức tranh lại có thể ở tay .

      “Cái đó...là gì vậy?” đỏ mặt, nhất thời dám thừa nhận bức tranh đó là vẽ.

      “Là bức tranh của , vẽ rất đáng khen nha! là họa sĩ à?”

      phải!” Chẳng qua lúc lén nhìn chơi bóng, nhất thời cao hứng vẽ ra.

      “Có muốn xuống hay ? Mời ăn bánh bao.” nắm chắc cơ hội, muốn bỏ qua.

      “Tôi muốn ăn bánh bao.”

      “Vậy...lẩu ma lạt?”

      Tim đập điên cuồng, lại từ chối xuống nữa có lẽ mất, cũng muốn , mấy ngày nay vẫn luôn nghĩ đến , rất muốn gặp lại .

      “Vậy muốn ăn cái gì?” Ngược lại thanh của rất dịu dàng, thâm tình.

      “Tôi...muốn ăn Hamburger.” tùy ý , vì chính mình mà giữ lại chút cơ hội.

      “Vậy mời ăn Hamburger.” Ánh mắt của Huống Ưng Kiệt chứa đầy dòng điện.

      sớm quản được trái tim mình, thích , tin trong mắt cũng có dòng điện giống như vậy.

      “Tôi phải thay đồ.” đổi bộ quần áo nhàng thoải mái.

      “Được, tôi đợi.”

      đóng cửa sổ, mạch đập tăng nhanh, vội vàng đến phòng thay đồ thay quần áo.

      Sau khi thay xong, còn kiểm tra mình lại lần nữa, phát sắc mặt hồng hào của trong gương, đôi mắt trong veo, giống như chuẩn bị muốn rồi.

      Quả lòng rất cao hứng muốn chạy thẳng về phía , muốn tiến thêm bước với .

      cầm ví tiền , lao xuống lầu.

      “Tiểu thư, tôi chuẩn bị nấu cơm, ăn sao?” Nữ giúp việc thấy vội vàng muốn ra ngoài, vội hỏi .

      “Hôm nay ba mẹ con ở nhà, đừng nấu cơm.” dặn dò qua loa, vội vàng đến cửa lớn cầm đôi dép flip-flops lên, lại chạy đến cửa sau. Sau khi mang flip-flops (*) vào, hít thở sâu trước, xoa dịu khẩn trương của mình, mới mở cửa sau ra, về phía . Gió nâng mái tóc dài đen nhánh của lên, lòng của cũng bay lên theo.

      “Gió lớn.” cười .

      “Là bởi vì tòa cao ốc kia mới xây khiến gió thổi mạnh.” Huống Ưng Kiệt nhìn vẻ mặt ngọt ngào vui vẻ của , trong lòng cũng vui vẻ, cảm kích tòa cao ốc kia, nếu cũng nhận được bức tranh tay này.

      “Đúng đó!” Quý Tiểu Ba liếc nhìn tòa cao ốc kia, biết đầu sỏ gây nên là ai rồi, bức tranh của chính là bị gió thổi rơi xuống mà!

      “Có muốn làm bạn với tôi hay ?” Huống Ưng Kiệt muốn mất cơ hội khó có được này, cuốn bức tranh tay lại, nhét vào trong túi.

      “Ừ!” bằng lòng, nhưng mà, bức tranh kia... trả lại cho sao? cũng muốn tặng cho mà!

      Nhưng mới vừa đưa cánh tay trắng xanh ra, trong nháy mắt, liền bị nắm lấy.

      Lòng của trận hoảng sợ giống như bị nhéo lấy, hoảng loạn nhìn về phía , nhàng lôi kéo , để cho nhích lại gần ...

      phải là bạn bè bình thường đó!” , nhìn sâu vào đôi mắt đẹp lóe lên tia sáng của .

      “Vậy...là cái gì...bạn bè?” Đầu sắp hôn mê rồi, mùi mồ hôi nhàn nhạt người , hơi thở phái nam cuồng dã làm say mê.

      “Bạn trai và bạn . Em có thể suy nghĩ chút rồi quyết định cũng được.” lòng muốn kết giao với .

      Cơ thể khẽ rung, mi mắt sợ hãi chớp động. cần suy nghĩ, muốn thử đề nghị của xem. “Coi như bạn bè trai .”

      sao?” mừng như điên.

      .” thích , cũng rất thưởng thức .

      Ánh mắt nóng rực của từ đôi mắt của dời đến môi , nhiệt tình dùng cách hôn người để hôn .

      Đầu óc mê muội. Môi của nóng, lưỡi thăm dò , khẽ mở đôi môi đỏ mộng ra, nghênh đón thân nhiệt của vào, để cho hôn lên đầu lưỡi , quyến rũ lòng .

      muốn thử .

      Cũng muốn biết được người đàn ông như ...là cảm giác gì?
      Haruka.Me0Meoconkissu2 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :