1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Quyến luyến vợ trước xinh đẹp - Tử Trừng (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      QUYẾN LUYẾN VỢ TRƯỚC XINH ĐẸP
      [​IMG]


      Tác giả: Tử Trừng

      Convert: Ngocquynh520

      Editor: Gimi Xuka

      Nguồn truyện: sưu tầm



      GIỚI THIỆU:

      "Em muốn ly hôn." ── cái gì, ly hôn?

      Cặp mắt Lê Bách Thuần trợn tròn lên, hơi thở xông lên não, đầu gần như kịp suy nghĩ!

      vợ này của nổi điên làm cái gì, muốn tìm cách ly hôn sao?

      Huống chi trong hai năm bọn họ kết hôn chưa từng cãi nhau, tất cả đều THUẬN,

      Là thanh mai trúc mã từ lớn lên bên nhau, tình cảm nên rất sâu đậm,

      nghĩ đến lại ra đống lời đả thương người, lòng tự ái của bị thương nặng!

      Được, nếu như vậy, coi như lòng đau, vẫn quyết định thả . . . . . .

      Lúc trước vì ông xã có tương lai phía trước rực rỡ, Tạ Mỹ Tiệp quyết định rời khỏi .

      Vốn tưởng rằng nên rất hận , đời này cũng muốn dính dáng đến .

      Nào có thể đoán được năm năm sau, rốt cuộc lại xuất tại trước mặt ,

      Hơn nữa thân phận từ nhân viên năm đó biến thành Tổng giám đốc.

      thiếu lời giải thích, ngày ngày cứ mãi lượn qua lượn lại trước mặt của ,

      Mẹ nó, mặt đỗ thừa tại dáng vẻ của hại tim đập loạn nữa ∼∼​

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 25/4/16
      Van dam phong khinhDothuydung thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      MỞ ĐẦU

      “Em muốn ly hôn.” Tạ Mỹ Tiệp bình tĩnh nhìn về phía người chồng mới vừa về đến nhà , giống như bàn luận chuyện thời tiết hôm nay như thế nào vậy.

      “… Em bị thần kinh cái gì thế?” Cặp mắt Lê Bách Thuần trợn tròn, thể tin cái chính mình nghe được.

      mới vừa vào cửa, còn kịp để cặp công văn xuống thở ra hơi, lập tức nghe bà xã ra chuyện khó tiếp nhận như vậy, khiếp sợ đến kịp ra lời.

      và vợ là thanh mai trúc mãi cùng lớn lên bên nhau, sau khi tốt nghiệp đại học ra khỏi quân đội lâu, hai bên cha mẹ lập tức thúc giục bọn họ nhanh chóng kết hôn.

      Mặc dù bọn họ đương oanh oanh liệt liệt, nhưng có lẽ là bởi vì cùng nhau lớn lên, rất quen thuộc với nhau, cảm thấy kết hôn cũng có gì là tốt, cho nên hai người có quá nhiều ý kiến, kết hôn với nhau vô cùng tự nhiên.

      Tính đến bây giờ kết hôn được hơn hai năm, sau khi cưới tất cả đều THUẬN, có cãi vả và thăng trầm quá lớn, vì vậy chưa từng nghĩ muốn ly hôn.

      “Em có điên, em muốn ly hôn.” nghiêm túc , mặt hoàn toàn nhìn ra bất kỳ dao động nào của tâm tình.

      “Chuyện xảy ra tất phải có nguyên nhân, dù sao cũng thể ra lý do mà ly hôn phải ?” đột nhiên cảm thấy đầu rất đau, đưa tay vuốt ve trán, hoàn toàn có biện pháp tìm ra bất cứ manh mối nào trong lời đầu đuôi của .

      “… Cá tính hợp.” Tạ Mỹ Tiệp chần chừ hồi lâu, rốt cuộc cứng rắn nặn ra lý do.

      Nhìn gương mặt khôi ngô đẹp trai của chồng, Tạ Mỹ Tiệp hiểu nguyên nhân vì sao có loại kết cuộc ngày hôm nay.

      Lê Bách Thuần có hai mắt xinh đẹp hẹp dài, sóng mũi thẳng tắp và đôi môi mỏng gợi cảm hơi cong lên, mái tóc đen dày được cắt chỉnh tề, cộng thêm thân hình gần như đúng tiêu chuẩn người mẫu, tùy tiện giơ tay nhấc chân cũng có thể dễ dàng bắt được trái tim .

      Có lẽ Từ Tĩnh Phương – con của ông chủ Bách Thuần, chính là say đắm dáng vẻ này của Bách Thuần… Thôi, những thứ kia đều quan trọng, quan trọng là nguyện ý cam kết tương lai tươi sáng của Bách Thuần, vậy là đủ rồi.

      Coi như hoàn toàn muốn làm như vậy, nhưng vì tương lai là ông chủ… Cho dù trái tim có đau hơn nữa, vẫn phải lựa chọn rời .

      Lê Bách Thuần nghe vậy, cằm thiếu chút nữa rớt xuống. “Đây là cái lý do nát gì thế? chút sáng kiến cũng có, tin”

      “Em !” Mặt Tạ Mỹ Tiệp đỏ bừng lên, dùng dáng vẻ thấu tình đạt lý quát .

      “Làm sao em lại kích động như thế? xảy ra chuyện gì?” Lê Bách Thuần mơ hồ cảm thấy chuyện đơn thuần, khỏi nhíu mày hỏi.

      “Em có kích động.” Ngực của phập phồng rất nhanh, thanh khẽ phát run. “Em thuần túy là bàn bạc.”

      “Bàn bạc? Nhưng lý do của em căn bản là có cách nào thuyết phục người khác cả!” Bọn họ vừa gây gổ, tình cảm cũng rất tốt, nhưng lại đột nhiên muốn ly hôn? Cái này căn bản hợp với lẽ thường!

      “Được, vậy em đàng hoàng cho biết! Em còn trẻ như vậy, điều kiện cũng kém, tại sao phải trói mình bên cạnh ba mươi, bốn mươi năm nữa?” nắm chặt quả đấm, cố ra lời lạnh lùng gây đả thương người khác.

      “Em?” Lê Bách Thuần trợn tròn mắt, ngờ vợ của lại ra lời đả thương người như vậy.

      “Em có sai ? Chúng ta dời đến Đài Bắc cũng hai năm rồi, vẫn chỉ là nhân viên , tiền kiếm được là ít ỏi, bao giờ chúng ta mới có thể dọn ra căn nhà lớn hơn? Lúc nào mới có thể có tiền sinh con? Thay vì như vậy, bằng tách ra sống riêng, để cho em lại tìm người có tiền sống tốt ngày qua ngày.”

      Lê Bách Thuần kinh ngạc há to miệng, thể tin tưởng người vợ của mình lại cảm nhận như thế, lòng tự ái của bị thương, vẻ mặt đỏ rực lên.

      “Em nhất định phải lời đả thương người khác như vậy sao?” tức đến thiếu chút nữa trúng gió mà run rẩy lên án vợ con làm sai.

      “Em có ý làm tổn thương , em chỉ muốn ly hôn.” Tạ Mỹ Tiệp kiên định nhắc lại.

      Lê Bách Thuần nhìn vẻ mặt kiên định của vợ, đưa hai tay che vẻ mặt mệt mỏi .

      “Được, nếu em xem thường như vậy, nghĩ muốn ly hôn như vậy, ly hôn

      --- ------oOo---- -----
      Superzin thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      --- --- --- --- --- ---
      CHƯƠNG 1 (Phần 1)
      --- --- --- --- --- ---


      Thời gian có thể thay đổi rất nhiều chuyện, bao gồm khiến người trẻ tuổi biến thành người trưởng thành, thương nhân sành đời.

      Chỉ trong thời gian năm năm, Lê Bách Thuần từ nhân viên trong công ty quảng cáo thăng thẳng lên làm Tổng giám đốc, còn khác ở chỗ mở nhà máy in ấn quy mô , đặc biệt tiếp nhận hợp đồng của các đơn vị nhà nước, công trạng ổn định vả lại càng lúc càng lớn mạnh, nghiễm nhiên tăng giá trở thành người đàn ông độc thân hoàng kim thị trường.

      Thành tựu trước mắt đạt được, là do năm đó bất ngờ bị vợ trước ghét bỏ? Lê Bách Thuần đứng cửa sổ cao ốc nhìn ra cảnh đêm bên ngoài, thầm suy nghĩ.

      ra biết , sở dĩ mình có được thành công hôm nay, phần lớn có liên quan mật thiết đến những câu hung hăng đầy khiêu chiến của vợ trước mình.

      Nếu như phải ra những lời độc ác, nhạo báng chỉ là nhân viên , có lẽ vì có được thành công mà ngày đêm làm việc, phải là muốn ngày kia có thể nở mày nở mặt trước mặt , thậm chí khi gặp được , hung hăng giễu cợt phen.

      Có lẽ như vậy đủ đàn ông, nhưng chính nuốt nổi cách chuyện kia.

      Nhưng thành , năm năm qua, tức giận trong lòng gần như tan thành mây khói, tích lũy tài lực hùng hậu, mua nhà ở khu cao cấp, có năng lực cho ba mẹ em có cuộc sống tốt nhất, nhưng cũng có vì vậy mà cảm thấy dễ chịu hơn, đối với vợ trước Mỹ Tiệp, vẫn cảm thấy tiếc nuối.

      Những năm gần đây, hằng đêm ngủ tốt, mỗi lần tiến vào mộng đẹp, bóng dáng của vợ trước hề báo động mà lại xuất trong giấc mộng của .

      mặt treo nụ cười yếu ớt y hệt thường ngày, có đối chọi gay gắt, cũng có diện mạo lạnh lùng trước khi chia lìa, tất cả tựa như bọn họ chưa từng xảy ra bất kỳ chuyện vui nào trước kia, hạnh phúc tốt đẹp như vậy.

      Kết hôn xong bắt đầu đưa nhau đến Đài Bắc sống, mỗi ngày tan làm đều mà chuẩn bị nước tắm, chờ rửa sạch mệt mỏi của ngày, chờ đến cùng ăn bàn cơm tối nóng hổi…

      Ngày tháng ấy rất tốt đẹp! Cho tới bây giờ còn thường xuyên nhớ tới đoạn thời gian hạnh phúc trước kia…

      “Bách Thuần? còn chưa có tan làm sao?” Từ Tĩnh Phương đẩy cửa vào, phát đứng ở trước cửa sổ sát đất trầm tư, khỏi sửng sốt chút, người đứng bên cửa thần sắc phức tạp.

      Lê Bách Thuần quay đầu lại, vừa thấy Từ Tĩnh Phương, khuôn mặt lên nở ra nụ cười. “Đúng vậy, thế nào? Em chuẩn bị tan làm rồi sao?”

      Từ Tĩnh Phương là con của ông chủ , từ khi còn là nhân viên , Từ Tĩnh Phương đặc biệt chăm sóc , còn thường xuyên ‘ thầm lén lút’ đưa cho các hợp đồng có lợi nhuận khá cao, cho nên mới có thể nhanh lên chức như vậy.

      mà suy nghĩ vì người đàn ông như thế, phải là thưởng thức tài năng của đối phương, phải có ý tứ khác mới làm như vậy với đối phương, đến các đồng nghiệp đều lén lút giễu cợt lớn lên đẹp trai, tài giỏi mới có thể được con ông chủ ưu ái như thế.

      Chỉ là, tâm tình của Từ Tĩnh Phương, khi vừa bắt đầu căn bản phát , cho đến sau khi và Mỹ Tiệp ly hôn, thái độ của Tĩnh Phương càng ngày càng ràng, mới dần dần hiểu tâm ý của , nhưng đối với chút tình cảm cũng có.

      chỉ có Từ Tĩnh Phương, còn rất nhiều phụ nữ xinh đẹp, đẹp hơn nữa cũng cách nào làm động lòng.

      Có lúc thậm chí hoài nghi mình có năng lực hay , nếu sớm còn bị hôn nhân ràng buộc nữa, vì sao nhìn bất kỳ nào cũng kích động như vậy, năm năm qua thậm chí trải qua cuộc sống của hòa thượng tình cảm.

      Có lẽ Từ Tĩnh Phương chính là chịu nổi thờ ơ hững hờ như vậy phải ? Mấy năm qua hình như thấy ra, hề cố gắng lấy lòng , cũng có bạn trai mới, hai người ân ái vui vẻ, cũng làm cho thở phào nhõm rất nhiều, rốt cuộc đối đãi với như bạn bè bình thường.

      “Đúng vậy, trước khi tan việc tới hỏi thăm chút hỏi sao còn chưa về nhà?” Từ Tĩnh Phương nhìn , khỏi thấp thỏm giật giật khóe miệng.

      “Bởi vì tầng lầu này tương đối cao, cảnh đây nhìn đẹp mắt hơn ở nhà, cho nên ở lại!” ra , đối với ở nhà hay ở công ty cũng có gì khác biệt, dù sao về đến nhà cũng đơn mình.

      xin lỗi.” Mơ hồ nhìn thấu suy nghĩ của , Từ Tĩnh Phương nắm chặt quả đấm, do dự hồi lâu, rốt cuộc nhịn được mở miệng xin lỗi. “Đều là sai lầm của em.”

      “… Em làm gì mà phải như vậy?” kinh ngạc mà nhìn , trong mắt tràn đầy nghi vấn.

      muốn trở về là bởi vì trong nhà chỉ có mình thôi đúng ?” Vành mắt Từ Tĩnh Phương đỏ hoe, nhàng nhìn .

      Đây phải là phản ứng người đàn ông trẻ tuổi như nên có, nên hăng hái hơn chút, ngang ngược cao ngạo hơn chút, nhưng vẫn cứ thường đứng thẩn thờ bên cửa sổ.

      lâu sau nữa, cũng sắp kết hôn, giờ phút này ngay lúc chính mình sắp lấy được hạnh phúc, lại thấy được dáng vẻ đơn của , cái này khiến cho trong lòng cảm giác tội ác, ép nhất định phải cho biết chứ tài nào quên được.

      “Đây là vấn đề cá nhân , căn bản liên quan đến em, sao em phải xin lỗi?” biết là làm cái gì sai, sao phải xin lỗi với chuyện đơn hay là ?

      “Kỳ có chuyện em vẫn dám với …” Từ Tĩnh Phương hít hít lỗ mũi, tiếp tục : “Năm năm trước, bởi vì em thích , cho nên làm cái chuyện khiến cho mình hối hận cả đời…”

      vốn suy nghĩ rằng cả đời này cũng thể ra kiện kia, nhưng nhìn Bách Thuần thường trầm mặc nhìn xa xăm như vậy, nhìn vào trong mắt , cảm giác tội ác luôn nhét đầy ở đáy lòng, cả ngày lẫn đêm chèn ép làm gần như thởnổi, chưa từng đem chuyện làm thất đức của mình cho người khác nghe, đến người thân thiết nhất trong nhà của cũng biết.

      Bởi vì dám, cũng có mặt mũi để ra.

      Nhưng bây giờ tình hình này khiến cho trong nháy mắt cảm giác tội ác của bộc phát, nguyện ý chuyện này ra, hy vọng có thể lấy lại được tha thứ của cũng quên được quá khứ, đừng cứ trầm mặt như vậy.

      Lê Bách Thuần càng nghe càng mơ hồ, chân mày dần dần nhíu lại.

      “Khi đó em tuổi trẻ nông nổi, nghĩ thầm lấy tài sản và gia cảnh của mình có thể cho tương lai tốt hơn, cho nên em gạt tìm tới vợ …” run rẩy , bởi vì chột dạ, cho nên giọng đè rất , nhưng Lê Bách Thuần vẫn tinh tường nghe được.

      dám tin trợn to hai mắt, đứng sững sờ tại chỗ.

      Đây là điều chưa từng nghĩ tới, Tĩnh Phương thế nhưng tìm Mỹ Tiệp?! hoàn toàn biết!

      “Em tìm ấy làm cái gì?” nhất thời cách nào tiêu hóa tin tức này, cổ họng giống như nuốt phải con cá lớn, trầm thấp hỏi.

      --- --- --- --- --- ---
      CHƯƠNG 1 (Phần 2)
      --- --- --- --- --- ---


      Từ Tĩnh Phương liếm cánh môi khô khốc, mặt sợ hãi : “Em xin ấy hiểu , nếu như ấy nguyện ý chủ động rời khỏi , em dùng hết khả năng của mình cho tương lai tốt nhất, để cho thăng chức rất nhanh…”

      Lê Bách Thuần khiếp sợ với giọng hung ác kia, luồng khí nóng xông thẳng lên ót, xông về phía trước chộp lấy cánh tay Từ Tĩnh Phương, dùng sức lớn đến gần như khiến đau đớn mà gào thét ra tiếng.

      “Em cho ràng, cái gì gọi là nếu ấy nguyện ý chủ động rời khỏi ? Em thế mà cầm chuyện như vậy uy hiếp ấy?” Chẳng lẽ… năm năm trước Mỹ Tiệp vì lý do đó mà muốn ly hôn, cũng là bởi vì này đến trước mặt khua môi múa mép?

      “Đó phải là uy hiếp, em cũng buộc ấy đồng ý!” Từ Tĩnh Phương bị phản ứng của hù sợ chút, ấp a ấp úng, thiếu chút nữa khóc lên. “Bởi vì em, khi đó em rất thích ….”

      “Coi như vậy là hay sao?”

      Đầu óc loạn thành cục, giận đến giọng cũng phát run. “Rốt cuộc em có biết chuyện phá hư gia đình người ta là chuyện thất đức hay ?”

      Trời ơi! Tại sao có chuyện hoang đường như vậy xảy ra ở người ? Lòng dạ con người đáng sợ quá, vẫn tin tưởng Tĩnh Phương là bạn bè !

      Ngộ nhỡ… ngộ nhỡ Mỹ Tiệp vì lý do như vậy mới ra những lời khiến đau lòng đến thế, ép cực kỳ tức giận, đồng ý ly hôn, vậy nên làm như thế nào mới có thể tha thứ cho mình đây?

      Giờ phút này đáy lòng của rất kích động, tuyệt đối phải vài ba lời có thể hình dung!

      xin lỗi… xin lỗi…” Từ Tĩnh Phương khóc thúc thít thành tiếng, toàn bộ mỹ phẩm trang điểm mặt cũng hỗn độn xen lẫn vào nhau, xem ra có chút kinh khủng.

      “Em cho là câu xin lỗi, là có thể đền bù gia đình bể tan tành của sao?” Câu của được thốt lên giữa hai hàm răng, cắn răng nghiến lợi gầm .

      xin lỗi, , thành xin lỗi…” khóc ngừng, biết mình trừ xin lỗi ra, cái gì cũng thể gúp được.

      “Em..” Thấy khóc thành ruột gan đứt từng khúc, mặc dù Lê Bách Thuần đau lòng, cũng tiện nặng lời trách móc cái gì nữa, dù sao những năm gần đây có tình cũng có nghĩa với mình, mà mình cũng thể bồi thường cho bất kỳ cái gì.

      thầm than tiếng, cũng chỉ có thể tiếp nhận.

      “Thôi, quá khứ trôi qua rồi, cần nhắc lại.”

      “Bách Thuần…” Từ Tĩnh Phương còn muốn tiếp những thứ gì đó, nhưng vung tay lên, cắt đứt lời muốn ra khỏi miệng.

      xin lỗi, muốn yên lặng mình tí.”

      Nếu biết được Tạ Mỹ Tiệp bởi vì nguyên nhân ‘ bình thường’ nên mới rời khỏi , tất nhiên Lê Bách Thuần thể nào ngồi yên bất động, biết mà làm.

      Trước sở dĩ chưa từng tìm Mỹ Tiệp, là bởi vì thái độ ngay lúc đó quá kiên quyết, lời cũng quá tuyệt tình, mới cho rằng hai người còn cơ hội quay lại, cho nên năm năm qua chưa từng tìm kiếm .

      Rất dễ nhận thấy, bỏ qua cơ hội tốt nhất để tìm kiếm

      Chuyện tìm người như vậy, xử lý càng sớm cơ hội tìm được người càng lớn, tại cũng qua 5 năm, gọi điện thoại đến nhà mẹ hỏi thăm, kết quả tất nhiên là bị chế giễu trận, cũng có bất kỳ tin tức nào về Mỹ Tiệp.


      có vì thế mà trong người vui vẻ, ngược lại càng cảm thấy mình là người chồng thất trách, gì có thể làm khó được , tìm các cơ quan thông tin nhờ giúp đỡ, quả nhiên lấy được vài tin tức về Mỹ Tiệp ở tại, bao gồm người ở nơi nào, làm ở chỗ nào.

      Nhưng mà, khi nhìn vào tư liệu cơ quan thông tin đưa, cảm thấy có chút kinh ngạc, ngờ lại ở gần mình như vậy, hai bên ở cùng thành phố thế mà chưa từng gặp mặt.

      Nhưng Thư ký tình là cái gì chứ? Đến bây giờ mới hiểu được chuyện tình cũng có thể đem ra làm thành kinh doanh buôn bán, nhưng nếu có tìm đến cơ quan thông tin, sợ rằng đến chết cũng tìm thấy.

      dừng xe trước tòa nhà của công ty Thư ký tình , bước bước vào công ty Thư ký tình , lập tức cho ngồi ở quầy tiếp tân biết mình muốn tìm người, cũng họ tên Mỹ Tiệp, tiếp tân nở nụ cười với , muốn ngồi ở cửa đợi chút.

      nhìn xung quanh đại sảnh, phát ít nam nữ trẻ tuổi lại bên trong, có vài người nữ thậm chí quăng cho ánh mắt ái mộ, nhíu mày, chút cử động.

      bao lâu sau, ra, Lê Bách Thuần xoay người đối mặt với , chỉ thấy kia bỗng chốc rùng mình cái, xoay người lập tức chạy về phía phòng làm việc.

      “Mỹ Tiệp!” ra Lê Bách Thuần thể xác định được đó là Tạ Mỹ Tiệp - vợ trước của mình, bởi vì xem ra côcũng giống như là trước đây, mặt trang điểm , tăng thêm chút rực rỡ dịu dàng, nhưng này vừa nhìn thấy bỏ chạy, ngũ quan cũng có mấy phần giống như vợ trước của , vì vậy chút nghĩ ngợi nhấc chân, xông lên phía trước kéo cánh tay của .

      “Đừng có lôi lôi kéo kéo như vậy…” Trái tim Tạ Mỹ Tiệp nhắc nhở, trở tay đẩy ra, nhưng sức lực của rất lớn, lớn đến để cho cách nào rung chuyển. “Buông em ra, như vậy rất khó coi.”

      Đều do quá sơ sót, hoàn toàn ngờ chồng trước đến nơi này tìm , khiến vừa ra thấy , tim hoảng hốt, chần chừ lúc dẫn đến kịp trốn tránh.

      Nhưng mà….

      Tại sao lại tìm đến vậy?

      nên… kết hôn với Từ Tĩnh Phương mà?

      Nhớ tới có thể xảy ra chuyện đó, độc ác của hung hăng co rút đau đớn – Tạ Mỹ Tiệp ơi! Tạ Mỹ Tiệp à, mày đúng là vô dụng siêu cấp, thế mà cho đến bây giờ vẫn đau lòng vì , là ngốc đến cực điểm.

      “Em chạy lập tức kéo em, trừ phi em đảm bảo chạy trước.” Cảm thấy khước từ, Lê Bách Thuần vốn là muốn nóng giận trận với , dám làm trái lại , kéo vào trong ngực.

      “Lê, Bách, Thuần!” Tạ Mỹ Tiệp ảo não giãy dụa thân thể.

      “Chị Tạ sao thế? Cần giúp tay sao?” tiếp tân thấy dường như Tạ Mỹ Tiệp gặp khó khăn, vội vàng lên trước, quan tâm hỏi thăm.

      , có việc gì…” Sắc mặt biến đổi, khóe miệng xé ra nụ cười, muốn dàn xếp ổn thỏa.

      Trời ơi! Là ông Trời muốn giết sao? Tại sao lại gặp loại tình huống này, làm sao có thể tranh chấp cùng với ?

      đảm nhiệm chức cố vấn ở công ty Thư Ký Tình , công việc chính là dạy các đôi nam nữ chưa cưới trong tại làm cách nào đương, mặc kệ có kỷ xảo chuyện, các loại trang phục dáng vẻ, tiến tới khiến các nam nữ độc thân hấp dẫn lẫn nhau, theo đuổi được đối tượng mình thầm .

      Bởi vì trước mặt cái nghề này rất đần, trong đại sảnh có tới mười người muốn tìm người nhờ giúp đỡ, tại nếu cùng lôi kéo ở chỗ này, sợ là khiến cho các hội viên kia có lòng tin vào công ty, chính chuyện của mình xử lý tốt làm sao xử lý tốt chuyện của các đôi nam nữ khác, làm sao có năng lực thuyết phục hội viên cần giúp đỡ? Cho nên chỉ có thể cố làm như có việc gì.

      “Thế nhưng vị tiên sinh này…” Nhìn tay của còn ôm chặt hông của chị Tạ!

      ấy là người quen cũ, cùng tôi có chút hiểu lầm, quan trọng.” trán Tạ Mỹ Tiệp trợt xuống ba vạch đen, đứng cứng ngắt ở đó.

      “Như vậy sao, vậy tôi nghĩ tốt nhất chị Tạ nên đến phòng làm việc chuyện, bằng …” tiểu thư tiếp tân lộ vẻ khó khăn liếc mắt nhìn đến những người trong đại sảnh.

      “Được, Tiểu Tình này, nơi này tạm giao hết cho .” Tạ Mỹ Tiệp giọng chuyện coi chừng các hội viên trong đại sảnh lớn, để và Lê Bách Thuần vào phòng làm việc ràng.

      “Ok!” Tiểu Tình sảng khoái đồng ý.
      Superzinxixon thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      --- --- --- --- --- ---
      CHƯƠNG 1 (Phần 3)
      --- --- --- --- --- ---


      Tạ Mỹ Tiệp nắm chặt cánh tay Lê Bách Thuần, giống như phía sau có quỷ đuổi theo, nhanh chóng tiến vào phòng làm việc của , thuận đường lật chiếc bảng dưới bảng tên thành “Xin đừng quấy rầy.”

      “Được rồi, hôm nay tới tìm em có chuyện gì?” Đem đẩy vào cửa phòng, sau đó lưng chống cánh cửa, thở dốc hơi dài.

      “Em thiếu lời giải thích.” Thấy có vẻ căng thẳng, Lê Bách Thuần nhõm giống như xem kịch vui, đôi mắt đen quan sát phòng làm việc của , thân thể dựa vào bàn làm việc của .

      Hoàn cảnh coi như lịch , tao nhã, nhàng, khoan khoái; giống như quá khứ, cách bày biện. sắp xếp đồ đạt đều có hơi thở .

      sợ run lên, vẻ mặt đột nhiên trở nên đề phòng. “Em nợ lời giải thích gì?”

      “Cần nhắc nhở em sao? Đương nhiên là có liên quan đến hôn nhân của chúng ta.” Tầm mắt của trở lại mặt , nhìn gương mặt trang điểm nhàng , xinh đẹp hơn trước khi ly hôn rất nhiều.

      Tóc ngắn theo hình tượng OL(*) ngày nay vừa khỏe khoắn vừa trưởng thành, đôi mắt to và sáng như nước, mũi xinh xắn bên dưới là đôi môi đỏ mọng mê người.

      (*Ol: Viết tắt của từ: “office lady” nghĩa là những làm ở văn phòng)

      công bằng, những năm gần đây ăn ngon, ngủ yên, lại giống như có việc gì, thậm chí còn rực rỡ động lòng người hơn quá khứ, là rất công bằng!

      “Năm năm trước giải quyết mọi chuyện rồi, sao còn phải nhắc tới?” Môi của tự chủ mà run cái.

      giải quyết sao?” tới trước mặt , nhìn kỹ lưỡng từ đầu đến đuôi, thanh tuy nhưng lộ ra tia nguy hiểm thể bỏ qua. “Tại sao chưa bao giờ em với , Từ Tĩnh Phương tới tìm em chuyện?”

      Hai mắt Tạ Mỹ Tiệp trợn to, đường lui gần như nghĩ tìm cái động chiu xuống đất, để cho mình biến mất trước mặt .

      “Nhé, nhé, nhé… cái đó đúng…” Tạ Mỹ Tiệp kinh ngạc đến biết nên đáp lại như thế nào, vừa lên tiếng, lại cà lăm gay gắt.

      “Là cái gì?” khẽ nheo mắt lại, cong ngón trỏ lên nhàng sờ gò má mềm mại của , buông tha bất kỳ đường cong nào gương mặt .

      “Đây chẳng qua là nguyên nhân gây ra, chính là những gì năm đó em với .” cắn cắn môi dưới, chịu thừa nhận mình là bởi vì điều kiện mà Từ Tĩnh Phương đề xuất nên mới ly hôn với .

      Chỉ là, bây giờ ra những thứ này có hữu dụng đâu? kết hôn với Từ Tĩnh Phương, làm được còn có đời sau, có đạo lý nào vào lúc này lật bàn, cái này chút nào giúp đỡ cho thực tế cả, còn có thểphá hư ngôi nhà mới của .

      Huống chi, năm đó có thể lặng lẽ rời , tại dĩ nhiên cũng có thể.

      Chỉ cần khuông thừa nhận điều gì cả, cũng truy tìm chân tướng năm đó, tự nhiên cũng ảnh hưởng đến hạnh phúc hôn nhân giữa và Từ Tĩnh Phương, vì vậy lựa chọn im lặng, đem đặt ở đáy lòng.

      “Khi đó em thế nào? Hả?” giả bộ thể nhớ được, nghĩ đến những lời đả thương người của lúc ấy, sau đó làm như bừng tỉnh nhớ ra. “Cái đó đúng, em là chúng ta hợp tính cách, kiếm tiền quá ít, mua được nhà, có tiền để nuôi con đúng ?”

      Tạ Mỹ Tiệp nhắm hai mắt lại, muốn trả lời.

      “Em biết ? tại là ông chủ của công ty in ấn rồi, cũng là Tổng giám đốc ở công ty cũ, mặc dù coi là giàu có, nhưng cũng có trở ngại, như vậy em còn có thể cảm thấy xứng với em nữa ?” nâng khóe miệng xấu xa lên, cố gắng để cho mình giả bộ hư, nhưng chua xót trong mắt tiết lộ nghĩ đằng nẻo.

      “Chúc mừng …” tánh khỏi ánh mắt , mà cảm thấy vui vẻ, lại vì mình mà cảm thấy có chút uất ức, cho nên thấy tình cảm chân trong mắt .

      Đây phải kết quả mà ban đầu hi vọng lấy được khi rời khỏi sao? Vậy bây giờ khổ sở vì cái gì? Tạ Mỹ Tiệp ngu hết biết, mày nên vui cho ấy mới đúng, nên vui vẻ chứ!

      “Điều em muốn cũng chỉ có những lời này sao?” Ngực co rút đau đớn, nghe được lời mà mình tự nghĩ, nên ngực buồn bực khó chịu.

      “Vâng.” gật đầu, cảm giác chóp mũi chua xót.

      là chồng của Từ Tĩnh Phương, coi như trong lòng có suy nghĩ phức tạp hơn nữa có lợi ích gì? Dù sao đó cũng là lựa chọn của , căn bản trách được người khác.

      Reng!

      Đột nhiên điện thoại bàn làm việc của vang lên, vội vàng vòng qua , vọt tới trước bàn làm việc nhận điện thoại.

      “Lâm tiên sinh? Xin chào, ừ, xin lỗi, buổi tối hôm nay tôi có hẹn rồi.” mặt lập tức ra nụ cười, dùng giọng dịu dàng trò chuyện với người bên kia điện thoại.

      Mắt Lê Bách Thuần lạnh lùng nhìn và người đàn ông khác trò chuyện, dạ dày lật khuấy thoải mái.

      Vốn tưởng rằng trải qua nhiều năm như vậy, tình cảm mình đối với côđã phai nhạt, nhưng ngờ chỉ cần thấy chuyện điện thoại với người đàn ông khác, lập tức có bộ dáng buồn bực, khó chịu hiểu được.

      Nhiều năm như vậy mà vẫn có lực ảnh hưởng lớn đối với thế? Nếu như phải tự cho rằng mình thông minh, hai người bọn họ cũng rơi vào nông nỗi chia tay hôm nay, là càng nghĩ càng cảm thấy tức giận cho cuộc đời!

      “Vậy trước tiên cứ như vậy, được, bái bai…” Tạ Mỹ Tiệp vất vả mới kết thúc trò chuyện, mới buông điện thoại xuống, điện thoại lại vang lên lần nữa, tay của còn chưa kịp buông ống nghe ra, ngay lập tức vội vàng bắt máy. “À, Hà tiên sinh… hẹn chủ nhật sao? Tôi xem lại lịch làm việc chút nhé…”

      Đáng chết! Lịch hẹn với đàn ông của nhiều đến phải ghi danh lại từ trước luôn sao? luồng khí nóng xông lên ót Lê Bách Thuần, trước mặt bỗng tối sầm lại, tại thời điểm mất ý thức, đoạt lấy điện thoại tay , cúp máy.

      “…. làm gì? Làm sao lại cầm điện thoại của em?” Tạ Mỹ Tiệp sững sờ, biết được làm sao lại trở nên dã man như vậy?

      chuyện với quan trọng, hay là chuyện với người đàn ông kia quan trọng?” đột nhiên nổi tính tình đũa giỡn, so đo của đứa bé.

      “Đương nhiên là chuyện với người đàn ông trong điện thoại tương đối quan trọng!” Tạ Mỹ Tiệp tức giận cố tình gây với , có biết là gây náo loạn như vậy, làm rối công tác của .

      “Em!” Giọng Lê Bách Thuần có phần yếu thế hơn chút đều bị thầm quan sát hết, tức giận xin ra trong đáy lòng, nghiêng mắt nhìn cây bút bàn, chút nghĩ ngợi cầm lên, gạch đường lớn lên lịch làm việc của .

      “Bắt đầu từ bây giờ, bao toàn bộ thời gian làm việc của em!”
      xixon thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      --- --- --- --- --- ---
      CHƯƠNG 2 (Phần 1)
      --- --- --- --- --- ---


      Nhìn đôi mắt giống như ánh sáng có chứa khả nghi, khóe miệng co giật sắp thành tên ma túy bị bệnh thần kinh, Lê Bách Thuần thầm thở dài, bất đắc dĩ cầm ly rượu lên uống ngụm.

      “Cậu có thể bật cười, sao.” Uống hớp rượu mạnh, hơi liếc nhìn vẻ mặt khổ sở của tên kia, Lê Bách Thuần nhịn được .

      Chu Gia Hào nghe ‘thánh chỉ’ tới, giây kế tiếp lập tức thả ra riêng cười to, thiếu chút nữa cười đến lạc giọng

      “Có phải cậu khoa trương quá hay ?” Lê Bách Thuần cảm thán lần nữa, biết được chính mình bị cười bao lâu.

      phải… tôi đúng là bội phục cậu, lại dám chỉa ngũ trảo vào vết thương của mình? Phốc…” Chu Gia Hào cười được yên, tựa như đồng tình lại tựa như thương hại vừa cười vừa .

      Chớ hoài nghi, mặt Lê Bách Thuần quả có treo dấu năm bạt tay, cái này rất là ấn ký ‘kỳ cảnh’ lưu lại, dám ‘sửa chữa’ thẳng mặt người này, đúng là cực kỳ bội phục.

      Dọc theo đường biết được bao nhiêu người chăm chú hành lễ với , thậm chí ngay cả tại ngồi trong quán rượu mờ tối, cũng có hơn vài người quăng ánh mắt tò mò và quỷ dị về phía Bách Thuần, để cho ngồi tại chỗ cười đến thắt cả ruột lại rồi.

      như vậy, có cái gì tốt mà dám?” Lê Bách Thuần ngược lại thấy cái này có gì quá mất mặt, dù sao chuyện cũng có điểm quá đáng, vậy còn vẽ linh tinh lịch tóm tắt công việc quan trọng của , hại Mỹ Tệp giận lại thở hổn hển, cho cái tát….

      Mặc dù bạt tay này nằm ngoài dự liệu của , nhưng cũng là cái thiếu Mỹ Tiệp mấy năm qua, so ra cái bạt tay này đáng kể, Mỹ Tiệp chịu khổ nhiều hơn cái này biết bao nhiêu lần, cho nên tuyệt đối có xen vào.

      thế sai, nhưng cậu đây là vợ trước của cậu ra tay? Tôi nhớ trước kia cậu chưa từng đề cập tới, cậu từng kết hôn lần.”

      nhớ luôn theo Bách Thuần, ở bên cạnh ta làm thư ký rồi thăng chức làm trợ lý, tình toán cũng hơn mấy năm rồi, nhưng cũng chưa từng nghe Bách Thuần qua chuyện này, vì vậy mới vừa rồi biết được Bách Thuần có người vợ trước, là cảm thấy hết sức giật mình.

      “Cũng phải là chuyện vẻ vang gì, làm sao phải khắp nơi?” cũng muốn đem chuyện riêng của mình phơi bày dưới ánh mặt trời.

      , nếu như vợ trước của cậu là bởi vì chuyện có liên quan đến Từ Tĩnh Phương mà rời , ấy đúng thương và suy nghĩ cho cậu!” người phụ nữ có thể làm như vậy, phải là người mà tất cả đàn ông điều mơ ước sao, hâm mộ Bách Thuần dễ dàng có được người như thế.

      “Là quá đần mới có thể làm như vậy đó chứ?” đến đây cũng có chút cảm thán, nếu như Mỹ Tiệp có thể cho thêm chút thời gian nữa, để cho chứng minh mình cũng có thể chăm sóc cho cuộc sống của , như vậy tại bọn họ có bao nhiêu hạnh phúc.

      “Mặc dù tôi biết vợ trước của cậu, nhưng tôi cảm thấy cái người này gì cũng phúc hậu.” Chu Gia Hào lắc đầu cái, nhịn được nên vài câu tốt đẹp cho người vợ trước kia của . “Nếu phải ấy rất thương cậu, ai nguyện ý đem chồng mình tặng cho người khác? Cậu phải hiểu ấy làm được loạt động tác như thế, nhưng mất người chồng, chẳng có nửa điểm tốt đẹp đúng ?”

      “Tớ hiểu , nhưng có lẽ ấy nên thương lượng với tớ…”

      “Thương lượng? Làm ơn, nếu ấy thương lượng với cậu, cậu đáp ứng mới là chuyện lạ đó!” Chu Gia Hào khách khí chút nào cắt đứt lời của , cũng tin có người đàn ông nào đồng ý cầu như thế.

      “…” Lông mày Lê Bách Thuần đánh lại như bánh quai chèo, phiền não nâng ly rượu lên hớp ngụm.

      Đương nhiên biết đạo lý này, nhưng… chính là tức giận Mỹ Tiệp năm đó tự suy nghĩ, nếu quan hệ của bọn họ tại làm thế nào cũng phải là vầy, còn phải thấy và người đàn ông khác em em trong điện thoại, nghĩ đến buồn nôn muốn chết!

      “Haiz! Cậu đừng chỉ uống… uống…!!! Rượu vào phá hư tất cả, khiến vợ trước của cậu bị người khác theo đuổi đó!” Chu Gia Hào thấy dáng vẻ cần gấp gáp của , hoàng đế còn chưa vội thám giám vội, nhưng là vì muốn cho Bách Thuần lo lắng mà chết….

      … tớ cũng biết nên như thế nào.” Trời sáng là điện thoại ấy ngừng reo, rất khó chuyện với , những năm gần đây bên người có nửa tên đàn ông để cho động lòng.

      ngờ hai người tách ra lâu như vậy, còn có thể bởi vì người đàn ông khác ước mơ có được mà sinh lòng vui, đây nên xem là loại dây dưa như thế nào?


      cho là mình sớm để xuống, thực tế căn bản chưa bao giờ buông.

      “Cái gì mà thế nào? Cậu còn cảm giác đối với ấy hay ?” Đây là chuyện mà chỉ có mình mới biết, làm sao có thể biết? Chu Gia Hào trăm mối vẫn có cách nào giải thích.

      “Vậy có khác biệt sao?” tại chỉ cảm thấy trong lòng rối tung, phiền đến muốn đem ly thủy tinh trước mắt đập vào trong bụng.

      “Dĩ nhiên rồi! Nếu như cậu còn cảm giác với ấy, chỉ bằng điểm này có thể ra sức theo đuổi lại ấy! Đạo lý đơn giản như vậy, làm sao cậu hiểu thế?” Trời ơi, Bách Thuần nhìn như thông minh thế mà trở thành như vậy sao? Xem ra phải đánh giá lại thông minh của Bách Thuần mới được.

      --- --- --- --- --- ---
      CHƯƠNG 2 (Phần 2)
      --- --- --- --- --- ---

      “Theo đuổi… tôi chưa từng theo đuổi phụ nữ.” Mặt Lê Bách Thuần mờ mịt.

      xác định mình rất hi vọng Mỹ Tiệp trở lại bên cạnh mình, mặc dù năm đó có chút tự cho mình là thông minh, nhưng cũng là tâm suy nghĩ cho , nguyện ý đem hết toàn lực gánh vác trách nhiệm năm năm chưa từng chăm sóc cho , nhưng theo đuổi… biết nên làm sao mới đúng.

      Chu Gia Hào khoa trương cúi người, đưa tay đỡ mặt bàn, thiếu chút nữa ngã nhào.

      “Cậu? Cậu chưa từng theo đuổi phụ nữ, vậy làm thế nào chị dâu trước đến được tay cậu?” Chuyện này làm cho người ta dám tin rồi.

      “Tôi có theo đuổi! Từ chúng tôi lớn lên bên nhau, trong nhà kết hôn, chúng tôi lập tức kết hôn!” Lê Bách Thuần đáp lại như đó là đương nhiên.

      “… Cái gì?” ra là còn có tầng quan hệ thanh mai trúc mã này! Vậy… vậy cũng thể gì hơn. “Cho nên bây giờ cậu định làm gì?”

      “Có thể , đương nhiên là đem ấy về nhà!”

      “Nghĩ làm ngay! Cái gì gọi là có thể ?”

      “Tôi biết tại ấy có đối tượng tới lui hay , thậm chí biết được ấy có muốn tái hôn .” cảm thấy trong lòng ê ẩm.

      “…” Oa liệt! Tương lai nhiều khó khăn…

      Tạ Mỹ Tiệp mệt mỏi từ trụ sở về đến nhà, nơi này có trang trí phô trương, càng phải là khu nhà cao cấp, chỉ là căn nhà trọ cũ tầng lầu cao nhất được lợp mái tôn đơn sơ, cũng là nơi ở trong năm năm qua.

      ra , bên người cũng phải có tiền gửi ngân hàng, nhưng ở cái nơi này thành thói quen, cũng nghĩ đến dọn đâu khác, định cư như vậy nhiều năm.

      Trải qua mấy năm gần như tất cả cuộc sống của vào quỹ đạo, nhưng kỳ trong lòng rất ràng, trong lòng của mình có khu vực có bất luận kẻ nào có thể xâm lấn, mà trong khu vực đó chính là người chồng trước mà vô duyên vô cớ ly hôn.

      Mặc dù ban đầu là cầu ly hôn, nhưng tình cảm của hai người cũng có gì được, vì tương lai của mà suy nghĩ, cho nên mới phải làm ra quyết định đau lòng như thế.

      Đáy lòng của rất ràng, mình vẫn chồng trước như cũ.

      Từ khi còn rất chỉ thích mình Bách Thuần thôi, chưa từng nghĩ tới có ngày mình trở thành vợ của , cho đến sau khi lớn lên, mộng đẹp trở thành , lập tức đem chuyện được kết hôn với làm thành món quà ông Trời ban cho .

      Đáng tiếc điều kiện bình thường, sau khi Từ Tĩnh Phương có tình cảm tốt với Bách Thuần, hạnh phúc của lập tức xuất vết rách, phải chồng ghét bỏ biết giúp chồng, mà tự ghét bỏ mình.

      tức giận mình có bối cảnh gia đình hùng hậu, giận chính mình có năng lực giúp , để cho thủy chung chỉ làm nhân viên có tương lai, vất vả mới có người phụ nữ nguyện ý giúp thăng chức nhanh, tất nhiên thể nào ngăn cản được, vì vậy lập tức câu nệ mà chắp tay nhường ông xã cho người ta.

      Lúc ấy ba mẹ hoàn toàn hiểu nổi hai người ràng rất tốt làm sao lại ly hôn, cũng cho bạn tốt Tinh Tinh biết nguyên nhân mình ly hôn, chỉ chính biết, những năm gần đây cuộc sống của trôi qua trong rất nhiều đơn.

      Mỗi khi nửa đêm tỉnh giấc, những câu của Bách Thuần từ đến lớn ngừng vang lên trong đầu , giống như con ngựa chạy loạn ngừng trình diễn trong cảnh mộng, càng đau lòng hơn chính là, còn thường xuyên nhớ tới cuộc sống hôn nhân hòa hợp giữa Bách Thuần và Từ Tĩnh Phương mà lệ hoe ướt mi.

      Reng reng!

      thay quần áo chuẩn bị nằm giường sắp ngủ, đột nhiên chuông cửa vang lên, kinh ngạc, đôi tay mò mẫn lung tung nắm chiếc áo khoác mỏng bao trùm thân thể, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc đến trước cửa.

      “Em còn chưa ngủ sao?” Chỉ thấy thân thể Lê Bách Thuần đứng ở cửa, mắt say lờ đờ nhưng vẫn tỉnh táo nhìn về phía cười khúc khích.

      “Bách Thuần? làm sao biết em ở nơi này?” bị dọa sợ, mới vừa nghĩ đến , giây kế tiếp lại xuất ở trước mắt ? Điểm này quá đáng sợ hay sao!

      “Biết! Làm sao lại biết?” Công ty thông tin cho tài liệu rất đầy đủ, làm ở chỗ nào, nghỉ ngơi ở đâu, những thứ này là điều cơ bản nhất. “ mời vào nhà sao?”

      “Ách… trễ thế này, tiện lắm.” lo lắng kéo áo khoác mỏng người lại, cảm giác mặt mình nóng ran.

      Mặc dù hai người bọn họ trước kia từng là vợ chồng, thế nhưng cũng là chuyện năm năm trước, thời gian này thích hợp cho vào trong nhà, dù sao lời đồn đãi rất đáng sợ, vẫn là kiêng dè tương đối tốt hơn.

      “Nhưng muốn vào.” lảo đảo, bàn tay đỡ khung cửa. “Cho vào .”

      nên trở về để vợ chăm sóc, có con cái rồi, nên tới chỗ của em…” Chóp mũi đau xót, khuyên vào giờ này nên về nhà.

      “Vợ con cái gì?” chỉ say, còn chưa đến mức làm mình độc thân hay kết hôn rồi sao?

      “Từ Tĩnh Phương? Chẳng lẽ các người còn chưa có con?” sững sờ, cho là có nghe mình cái gì, thể ràng hơn chút nữa.

      “Chuyện Từ Tĩnh Phương có quan hệ gì? Rốt cuộc có em muốn để cho vào ?” Kỳ quái, chuyện Tĩnh Phương muốn kết hôn là chuyện của ấy, chú rễ cũng phải là , đến ấy làm cái gì? giải thích được…

      “Cái này là chuyện riêng… tại sao có thể đem vợ mình đặt ở trong nhà, chạy tới này cùng em chứ?” tức giận la mắng, ngờ bây giờ lại biến thành người đàn ông có ý thức trách nhiệm như vậy.

      “Ai có vợ? Bây giờ là người độc thân….” Đầu đột nhiên choáng váng, vội vàng đưa tay vịn cánh cửa để giữ thăng bằng.

      Sau khi chia tay với Chu Gia Hào bên ngoài quán rượu, muốn mình mới vừa uống rượu, có ý định lái xe về nhà, vì vậy gọi tắc xi, muốn đọc địa chỉ nhà, trong đầu vô ý lại lên bóng dáng của Mỹ Tiệp, cộng thêm lời Chu Gia Hào vừa mới văng vẳng bên tai , tự chủ được lập tức báo địa chỉ nhà Mỹ Tiệp.
      Dothuydung, xixonAnnis Wu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :