❁ Quan tỳ ❁
Hệ nhóm: sau. Cung còn sống truyền chi tám
Tác giả: Mễ Lộ Lộ
Xuất bản từng kì: ngày 13 tháng 9 năm 2013
*Giới thiệu nội dung vắn tắt*
Nàng là con út trong nhà, ở dưới mắt các tỷ tỷ sống qua ngày là tốt.
cá tính chính là cá tính của nàng, vả lại người cũng như tên tính cách mềm yếu
Cuộc đời có chí hướng gì lớn, giống như củi mục bình thường ăn rồi ngồi chờ chết
buồn lo, ăn ngồi rồi trong gia đình, hoàn toàn là tiểu thư sâu gạo.
Nhưng bởi vì quá mức vô tội có tâm cơ, thủy chung ở nơi cách biệt với bên ngoài
biết biến động lớn xảy ra trong nhà, bị bán, bị lừa gạt, còn có chút cảm giác nào
Cho đến khi bị biến làm quan tỳ, bắt đầu phải làm trâu làm ngựa phục vụ chủ tử
Mới biết mình bị trâu bắt chó cày, trở thành vật hy sinh chết thay cho kẻ khác
Ô ô. . .mỗi này trôi qua đều nơm nớp lo sợ tựa như giẫm lên băng mỏng.
bất hạnh, gặp phải vị nhị thiếu gia khó chiều như vậy, tư vị giống như là sống bằng chết
thể làm gì khác hơn là bồi dưỡng nô tính, đứng bên cạnh bày tỏ trung thành thành với .
Còn đảm nhiệm làm nô tì thử nghiệm của , bị buộc trở thành mục tiêu thù hận
Thậm chí gọn gàng dứt khoát ôm lấy bắp đùi , tuyên bố mình là cái lồng do đem tới
Vẫn như cũ thể tránh khỏi bị vận mệnh trêu cợt, càng thêm hãm sâu vào ma chưởng độc ác của
Ngay cả ý định ban đầu cũng có biến hóa, trái tim cơ hồ dâng lên rung động
---------------
Mở đầu
Bên trong căn phòng lớn truyền đến hồi thanh huyên náo.
“Tốt như vậy sao?”
“Muội cảm thấy tốt?” đôi mắt đẹp của Tôn Cẩm Dung nhàng chọn nơi hạ xuống, sau đó khẽ nheo mắt lại, nhìn tam muội: “Nếu , muội ?”
Tôn Cẩm Phức thoáng giận tái mặt, vội vàng khoát tay: “ cần”
Đôi mắt đẹp của Tôn Cẩm Dung cực kì sắc bén trong nháy mắt lại chuyển sang chỗ luôn yên tĩnh, phát biểu ý kiến Tôn Cẩm Quế: “Tứ muội, người muội chọn đầu tiên là ai?” Tôn Cẩm Quế chút nghĩ ngợi, vẻ mặt sợ sệt ngập ngừng: “Gia quy có , cuộc họp gia tộc tới đủ người, nhất loạt dùng gia quy để xử trí, cho nên. . .” nên trách có khí phách, mà là tổ tiên , thể đem trứng gà bỏ vào trong cùng cái rổ. Thà làm ngọc vỡ cũng giữ ngói lành, ở Tôn phủ thấy được chỉ có tai vạ bay đến gần mình mới cần phải kéo dài mạch sống của con cháu, kéo dài sống.
Sau khi vợ chồng Tôn thị qua đời nhiều năm trước, con cả Cẩm Dung lên thay chủ trì cuộc họp gia tộc, Tôn phủ gặp khủng hoảng lớn, kẻ đầu sỏ gây nên chuyện này trừ con thứ hai còn ở bên ngoài, còn có út làm sâu gạo
Ở trong hoàng triều Nguyên Phượng, nam nữ đều có địa vị ngang nhau trong xã hội, các nương có thể tự do lựa chọn buôn bán hoặc tham gia công việc triều chính, cũng có thể làm tướng quân mang binh đánh giặc
Vì vậy, bốn thiên kim của Tôn phủ ở thương trường cũng như ở quan trường đều có những thành tựu to lớn.
Đại tỷ Tôn Cẩm Dung, quản lý việc kinh doanh trong gia đình, là thương nhân nổi danh cả nước
Nhị tỷ Tôn Cẩm Hoa, là đại tướng quân Chinh Di, mức độ phách lối ai bằng.
Tam tỷ Tôn Cẩm Phức, tinh thông y thuật, nhưng hành y cứu thế, cả ngày chỉ nghiên cứu chế độc cùng thuốc giải. . . .Oh! quên , bởi vì Tôn phu nhân người Miêu, bà là công chúa Miêu cổ đời thứ mười, vì vậy khi nàng còn bé học y theo hướng tà môn ma đạo.
Tứ tỷ Tôn Cẩm Quế, là học giả Xuân Phong Hóa Vũ, độc lập tự chủ, sợ mình có ngày giống nàng út bị bán.
Cho tới khi bị các tỷ tỷ bán, nàng út nhà họ Tôn tính cách lạc quan, ăn ngồi rồi, cuộc đời có chí lớn, hoàn toàn là tiểu thư sâu gạo.
Bởi vì giữ chức trong chốn quan trường, Tôn lão nhị bị cuốn vào biến cố trong cung, viết thư thông báo cho người Tôn Phủ, nội dung bức thư đơn giản mà có lực, tờ giấy trắng chỉ viết đúng hàng chữ. . .
Tiếp cận với uy quyền thể từ, có thể trốn hãy trốn, bất quá phải để lại người họ Tôn ở lại gánh lấy.
Nhất thời, nét mặt của tất cả phụ nữ trong phủ đều thay đổi. Trong thiên hạ người nào có “uy quyền”? phải là Tôn Cẩm Hoa, vạn người phóng túng. . . .. . . .minh quân!
Chủ tử muốn tra, ai dám lên tiếng? Ai dám phản kháng? Nhà ai nuôi gà dám méo miệng “Chíp” tiếng? có sao! Cho nên tỷ muội Tôn phủ mở ra cuộc họp gia tộc, ai biết người hằng ngày ăn ngồi rồi em út lại vắng mặt
sao, em út coi cuộc họp gia đình là chuyện vặt vãnh, vậy đừng trách họ nể tình tỷ muội, tất cả mọi người đều chọn nàng!!!
“Chỉ là. .. . .” Tôn Cẩm Quế hổ là người biết đối nhân xử thế, quanh năm kết bạn cùng Khổng Tử, Mạnh tử, trong lòng vẫn giữ được ngọn lửa khí tiết nho , nhịn được lo lắng nhìn đại tỷ, giọng hỏi: “Tiểu muội có thể nguy hiểm đến tính mạng ?”
“Có lẽ là ”. Đôi con ngươi thông minh của Tôn Cẩm Dung khẽ híp lại. “Thời gian trước nhị muội có , người kia ở trong cung khẳng định chỉ muốn chúng ta diễn vở kịch thôi! Muốn trong số các tỷ muội chúng ta gánh lấy, có lẽ là muốn chiêu cáo thiên hạ, Cây đổ bầy khỉ tan. Đợi các cây khác cũng đổ xuống, để xem ai giành được quả ngọt đầu tiên”
Tôn Cẩm Dung đầu óc khôn khéo, hơn nữa có quan hệ tốt với quan lại, biết rất động tĩnh trong cung.
Hoàng đế muốn lợi dụng Tôn Cẩm Hoa, càng thêm lợi dụng Tôn gia, như vậy lần này triều đình nổi sóng hề rồi.
Tôn Cẩm Dung cười xinh đẹp, đáy lòng bắt đầu tính toán, biết kịch vui này diễn xong, nàng có thể lừa gạt được bao nhiêu rương vàng bạc châu báu nhỉ?
Chỉ là Tôn Cẩm Hoa tốn công tốn sức viết thư về phủ, sợ là phải liên lụy đến những người khác.
Tôn Cẩm Dung xem chút rồi thầm tính toán với Tôn Cẩm Phức cùng Tôn Cẩm Quế, sau đó ba người nhìn thoáng qua lẫn nhau.
“Trốn !”
Họ quyết định, cầm theo bọc quần áo, tránh nơi đầu súng ngọn gió!!!
Còn nàng út sao đây?
Lúc này nàng còn ở trong phòng ngủ ngáy to, hoàn toàn biết bão táp lặng lẽ kéo đến, đồng thời cũng thay đổi vận mệnh của nàng. . . . .
----------------
Chương 1.1
ra tên nàng đơn giản, người cũng đơn giản, chứ chi đến tính cách của nàng.
Làm con út sao! Nghiêm khắc mà , có cá tính chính là cá tính của nàng.
Ai ! Nàng còn có cách gì? Cuộc sống ở Tôn phủ, người có cá tính sống rất vất vả, giống như đại tỷ của nàng, quá khôn khéo, làm thương nhân, mỗi ngày đều tìm mọi cách để lấy được tiền từ máu và nước mắt của người khác. . ., lòng dạ hiểm độc chỉ có tiền, còn muốn cấu kết cùng quan lại.
Ngày nào đó, nàng nhịn được nên đến gặp đại tỷ để về chuyện này.
“Đại tỷ muội biết tỷ vì nuôi dưỡng tỷ muội chúng ta, nhưng bây giờ cuộc sống của chúng ta tạm ổn rồi, tại sao ngày nào tỷ cũng phải nghiên cứu tìm cách kiếm tiền?”
Tôn Cẩm Dung lạnh lùng nghiêng mắt nhìn nàng cái, giống như là nàng hỏi vấn đề rất ngu xuẩn. “Như vậy, ta mới có thể tiếp tục giữ vững danh hiệu Đệ nhất bảng tài phú, có hiểu hay ?”
Bảng tài phú. . . Được rồi! Đại tỷ ham hư vinh, nàng hiểu
Còn như nhị tỷ Tôn Cẩm Hoa, từ đến lớn tính tình cứng rắn như sắt như đá, cuối cùng còn theo con đường nhập ngũ, tại sao làm nương tốt như vậy lại muốn ở chiến trường đánh đánh giết giết đây? Lúc đầu nàng tò mò hỏi nhị tỷ.
Nhị tỉ lạnh lùng nhìn nàng cái, sau đó rất ngiêm túc trả lời: “Khi muội rất muốn đánh chết người, lại muốn phạm pháp muội phải ngừng bò lên , bò lên nữa, cuối cùng bò lên đầu người kia, lúc này cần phải phí sức chém đầu , mà cưỡi lên đầu làm mưa làm gió, đánh mặt , còn phải lời cảm tạ với muội”.
“Sau đó sao?” nàng lại hỏi.
“ cực kì thoải mái” nhị tỷ tàn ác .
Được rồi! cuộc sống của quân nhân, nàng thể giải thích được tại sao.
Tam tỉ Tôn Cẩm Phức là độc y, tính cách tương đối giống nương, mà nương ruột của các nàng là Cổ Miêu Công chúa, vì vậy sau khi nương qua đời, ngoại công ở trong Cổ Miêu cốc liền phái người tới dò hỏi, trong năm tỷ muội, ai muốn thừa kế danh vị Cổ Miêu công chúa? Kết quả tam tỷ hăng hái đứng lên giơ tay, thừa kế danh vị Cổ Miêu công chúa của nương, theo ngoại công học tập cách chế thuốc của người Miêu.
Lúc này, lòng hiếu kì trong nàng lại được dịp phát huy, chạy hỏi tam tỷ.
“Tam tỷ, tại sao tỷ lại muốn kế thừa y thuật của nương? Tưởng tượng tỷ giống như nương, học những thứ cổ độc kia là muốn lấy độc trị độc, dùng để cứu người sao?"
“Muội nghe qua Thần Y chưa? Thần Y do có duyên với với các loại cỏ mới có thể trở thành ông tổ Thần Y, mà Tôn Cẩm Phức ta còn muốn chế ra bách độc, làm ra thứ độc nguy hiểm nhất đời này mà lại có thuốc giải, về sau tỷ chính là ông tổ độc dược, coi như chưa biết mùi con cái, nhưng cũng có người hằng năm đến bái tế tỷ, muội hiểu chưa?” Tam tỷ Tôn Cẩm Phức lạnh lùng xong, còn lộ ra nụ cười quỷ dị.
Được rồi! Chí hướng của tam tỷ đặc biêt. Đây là kết luận trong lòng nàng.
Còn tứ tỷ Tôn Cẩm Quế, ra, mặc kệ là tứ tỷ tính cách còn già hơn so với tuổi, nhưng lại khiến nàng cảm thấy đây là tỷ tỷ thân thiết nhất.
Dù sao ba chị đều là tài nữ khó gặp, tứ tỷ từ thích đọc sách, mặc dù tính cách có chút lạnh nhạt, đối với số việc chỉ khoanh tay đứng nhìn. . . , lời để hình dung tứ tỷ: tỷ chỉ bo bo giữ mình, có số việc cần can thiệp vào.
Cũng bởi vì tính cách khiêm tốn này, tứ tỷ có lựa chọn rất an toàn, nghề nghiệp được thu hút . . . nữ phu tử (giáo viên nữ đó).
Vì vậy, lúc tứ tỷ dạy nàng số chuyện.
“Muội muội, nếu muội muốn ở dưới mắt các tỷ tỷ sống cuộc sống an an ổn ổn qua ngày, muội tốt nhất nên giả bộ ngốc ngếch, vô lễ, nhìn, nghe, !”
Đây là lời vàng ngọc của nữ phu tử tứ tỷ, nàng rất biết điều, cho nên đem tất cả lời tứ tỷ bỏ vào trong tai, bởi vì tứ tỷ từng trải qua đau đớn.
Khi chưa có Tôn Miên Miên, Tôn Cẩm Quế là con út trong nhà, có các tỷ tỷ hoành hành ngang ngược, cho nên nàng được nuôi dưỡng thành tính cách nhát gan, sợ phiền phức, cho đến khi ngũ muội ra đời, chú ý của các tỷ tỷ mới dần bị rời .
Sau khi Tôn Miên Miên sinh ra, quả nhiên các tỷ tỷ chỉ nuông chiều mình nàng, cộng thêm việc cha mẹ ngoài ý muốn mất khi nàng mới tròn ba tuổi. Để lại nhà cửa chỉ có bốn tỷ tỷ chăm sóc nàng, lần này các tỷ tỷ kiêm thêm cả chức cha mẹ, vất vả mới nuôi nàng khôn lớn.
Nghiêm túc mà , nàng có cá tính, bởi vì mọi chuyện các tỷ tỷ đều thay nàng xử lý tốt, khiến cho nàng tựa như khúc củi mục trong phủ vậy.
Chỉ là nàng cứ cho là mình có thể tiếp tục vô dụng, sau đó làm đứa ăn bám các tỷ tỷ, ăn đến già, có chuyện cũng đến lượt nàng gánh. . .
Sai lầm rồi.
Nàng nghĩ sai rồi.
Cuối cùng nàng cũng hiểu, tại sao bốn tỷ tỷ nuôi nàng như vậy rồi lại bỏ lại , chẳng lẽ buồn lo? Chính là hy vọng gốc củi mục như nàng vào ngày nào đó có thể trở thành trụ cột duy nhất trong phủ!!!
Tại sao lại muốn nuôi heo mập như vậy? Cách đây lâu, đại tỷ hỏi nàng vấn đề này, thấy nàng ngốc hiểu, tốt bụng cho nàng đáp án.
“Bởi vì nuôi cho mập thành thần Heo sau đó mang làm cống phẩm hiến tế”. Đại tỷ còn vỗ vỗ bả vai nàng: “Cho nên muội phải nhớ, cống phẩm có tư cách phản kháng, hiểu ?”
Ah? Nàng hiểu ý tứ trong lời của đại tỷ, sau đó lâu, thấy đại tỷ thu dọn xong hành lí, muốn ra ngoài buôn bán thời gian, tiếp đó rời , đem việc trong phủ giao hết cho nàng.
Tam tỷ nhổ hết vườn thuốc còn lại, đồng thời dọn dẹp đống dụng cụ, sau hai ngày trở về Cổ Miêu cốc. Nàng vốn cho rằng cùng tứ tỷ nương tựa nhau mà sống, ngờ tứ tỉ cũng đóng cửa lớp học, thành khẩn cho nàng biết, muốn học Khổng Tử chu du các nước, bởi vì đọc vạn quyển sách bằng vạn dặm đường, thế là liền lên đường.
Vậy giờ chỉ còn nhị tỷ ở biên cương đánh giặc, khi nàng ngây ngốc trông giữ phủ chờ nhị tỷ trở về, trong cung truyền đến thánh chỉ. . .
“Tôn Cẩm Hoa từ bỏ vinh sủng của Thánh ân, lại tư thông với địch phản quốc, phản bội Nguyên Phượng hoàng triều, đầu hàng quân đội Thanh Long quốc, trẫm nể tình Tôn Cẩm Hoa có công khai quốc, tội chết có thể miễn, nhưng tội sống khó tha. Đàn ông Tôn phủ bị đày biên cương, nữ quyến cách chức làm quan tỳ, toàn bộ gia sản của Tôn phủ đều bị tịch thu”.