1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quan hệ đặc thù - Giang Thượng Thất Thất (3)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      QUAN HỆ ĐẶC THÙ

      [​IMG]


      Tác giả: Giang Thượng Thất Thất

      Thể loại: ngôn tình đại, ngược luyến tình thâm, HE

      Nhân vật chính: Giang Thừa Hạo, Cố Lương Lương

      Độ dài: 51 chương + 2 ngoại truyện

      Editor: Xẩm Xẩm

      Link Tấn Giang:http://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=1763745
      Giới thiệu:

      Cố Lương Lương ở quán bar Thanh Sắc khuyển mã dưới lòng đất ngẫu nhiên gặp người đàn ông nhanh nhẹn tên là Giang Tử Hạo, cho rằng chẳng qua cũng chỉ như cuộc trao đổi hoan ái tình tiền.

      Thế nhưng hiểu sao người này lại lấy thân phận khác thường ở bên cạnh đeo bám lấy , dùng các loại thủ đoạn để thâm nhập vào cuộc sống của , hoàn toàn làm lộn xộn kế hoạch "độc thân" mà vẫn theo đuổi.

      Đợi đến lúc việc phát triển như mong đợi, lúc khiến phải gật đầu đồng ý, bỗng nhiên lại nỉ non thân thiết bên tai : "Em , em tôi rồi, nhưng tôi lại lòng."

      Khi nữ chính bi quan Cố Lương Lương dây dưa phải người đàn ông hiểm như Giang Thừa Hạo, loạt những cố rắc rối xảy ra sau lưng họ, liệu đến cuối cùng, họ có thể đến với nhau được hay ?

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1: Quán bar dưới lòng đất.

      Editor: Xẩm Xẩm

      Tác giả ra suy nghĩ của mình:

      Khai truyện mới, vốn ta muốn khai vào ngày cá tháng tư, nhưng có người bạn cho tôi là hôm nay khai tốt hơn, vì thế tôi nghĩ và cuối cùng chọn hôm nay, ừ, hôm nay hai chương, bảy giờ tối còn có thêm chương, thích nhất là bạn bè đọc xong gửi lại lời chúc, ...

      Khai hố mới, mong được góp ý:

      Quán bar Warm Warm dưới lòng đất.

      Cố Lương Lương hơi say, hai tay chống lên bồn rửa tay bằng đá cẩm thạch, đầu hơi cúi thấp xuống, mái tóc quăn dài màu nâu tùy ý rũ xuống hai bên vai.

      Gió từ điều hòa thổi xuống, khiến tóc loạn lạc tứ tung, phảng phất giống như ngọn tảo rong ruổi giữa đại dương bao la, đẹp đến rung động.

      chú ý nhất thứ, là mái tóc, nhận từ cha mẹ, năm đó mẹ của tỉ mỉ giúp chăm sóc mái tóc, từ lúc bắt đầu, mẹ dùng đủ loại buộc tóc hoa văn bện tóc cho , bên còn được cột chặt bằng dây nơ màu hồng, lúc ra, mọi người đều con của Dư gia giống như tiểu mỹ nhân từ trong tranh bước ra, giống như thiên sứ, vừa đáng lại xinh đẹp.

      Nhưng là sau khi mẹ qua đời, tính tình của thay đổi, giống như mang hận với mọi người trong nhà, kể cả cha – Dư Tiêu

      Đối với chuyện tóc tai, tình hình lại càng khủng hoảng đến mức vạch lá tìm sâu, mặc dù như thế, người giúp việc trong nhà cho dù có buộc tóc thể nào cũng thể giống như kiểu mẹ làm được, mà tính luôn nóng giận, bởi vì việc này mà Dư Tiêu mới sa thải vài người giúp việc, mỗi khi có người mới đến nhận làm, đều vô cùng sợ hãi chủ khó tính này, như là chỉ sai sót chút, cũng khó giữ được bát cơm.

      lần, hơn hai mươi người giúp việc được cử đến để chuẩn bị việc ăn uống sinh hoạt thường ngày của , lúc buộc tóc cho , làm đứt chiếc dây buộc tóc, sợ đến mức lập tức quỳ xuống trước mặt khóc lóc cầu xin đừng cho Dư Tiêu biết. biết vì sao, từ sau khi mẹ qua đời, liền cảm thấy thiện lương trong con người mình mất hết, cũng hoặc là cứng rắn, có rất nhiều chuyện đều để vào lòng, mà lúc ấy, khi nhìn thấy hai mắt đẫm lệ của đó, bỗng nhiên lại động lòng trắc , cho Dư Tiêu biết, người giúp việc kia cũng được giữ lại, chỉ là từ đó về sau cho ai động vào tóc của mình nữa, chính tự làm, mỗi ngày đều chỉ buộc kiểu duy nhất là đuôi ngựa.

      Đối với tóc, muốn gây chiến, ngoài trừ thi thoảng tỉa tót phần đuôi đều hề cắt bao giờ, để lại mấy năm nay, nhưng cũng là mấy năm nay, tóc cũng mọc ra rất chậm, mười năm rồi, mà giờ vẫn chỉ đến eo, đôi khi rất nhớ mẹ, có phải mẹ muốn tóc dài, sợ có ngày tới nơi nào đó mà mẹ nhận ra ?

      vẫn chống tay bồn rửa như cũ, bả vai có chút kích thích, mẹ qua đời là vết thương trong lòng , dằn vặt suốt bao nhiêu năm tháng, miệng vết thương ngày càng sâu, sâu đến nỗi khiến trở nên vô cảm, còn biết đến tình .

      đôi tay bỗng nhiên vòng qua ôm lấy , từ từ xoa lên bụng , giống như sợ đau bụng, dịu dàng đúng lực, sau đó, ngón trỏ chậm rãi vẽ vòng tròn bụng , từ từ xuống phía dưới, mãi đến chỗ bắp đùi lộ ra ngoài mới dừng lại, sau đó di chuyển lên qua lớp quần lót, chậm rãi chơi đùa với hai cánh hoa, dần dần xuất thứ chất lỏng chảy ra dính vào tay , thân thể của Cố Lương Lương cứng đờ lại, trầm thấp “hừ” tiếng.

      mặc chiếc váy lụa mỏng manh, bó sát lấy người, hạ thân của còn chạm vào mông của , có thể nhạy cảm phát ra, nơi đó giống như thanh đao cứng rắn, lau mắt, xoay người đứng lên, lập tức nở nụ cười xinh đẹp khoát hai tay lên cổ , nhàng : “Làm ở trong này?”

      Con người của dưới ánh đèn mờ ám trong toilet dường như càng thêm đen bóng và sâu thẳm, khóe môi mím lại cười như cười nhìn : “Nếu em ngại, cũng ngại?”

      Cố Lương Lương cười rộ lên: “Ở trong này có bao nhiêu người ghé qua, vào trong .”

      Hai chân của quấn lên ngang hông của , giống như thể chờ thêm nữa, vừa cởi dây dưng của mình, đến phòng cuối cùng trong WC, trực tiếp kéo ra quần lót của , đưa vào, lại trở ra mới thở ra hơi nhõm, đặt nụ hôn lên trán : “Nó đợi lâu, nhìn cái cũng chảy nước miếng.”

      Cố Lương Lương hôn cổ , nằm cơ thể mạnh mẽ của : “Tôi muốn!”

      Hai chữ này còn nghi ngờ gì nữa, giống như liều xuân dược, nhanh chóng ngấm vào từng cơ quan trong người , ràng có
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2: thể buông tha

      Cố Lương Lương trở về nhà, sau đó nằm xuống ngủ luôn, lại mơ đến mẹ, vẫn là ánh mắt thống khổ bi thương như cũ, nhìn muốn lại thôi, giống như có rất nhiều điều muốn với , nhưng lại biết nên bắt đầu từ đâu, chỉ rơi nước mắt, chờ mong nhìn , như là muốn hút vào cốt tủy của mình, mang đến thế giới bên kia.

      Mẹ qua đời đột ngột, khi đó ở trong phòng nhạc chơi piano, chợt nghe thầy giáo gọi tên , ngẩng đầu lên, nhìn thấy người giúp việc Trần Bá, vô cùng lo lắng đứng bên ngoài phòng học vẫy vẫy tay với , ra ngoài, Trần Bá chào hỏi với thầy giáo liền ôm lấy mang theo, mình còn chưa luyện xong, Trần Bá run run : “ chủ, trong nhà xảy ra chuyện.”

      “Xảy ra chuyện gì?” nghiêng đầu hỏi.

      “Mẹ qua đời.”

      “Mẹ mới chết.” theo bản năng quay lại, làm sao mẹ có thể chết được? Buổi sáng lúc mẹ đưa đến trường còn , chờ luyện piano đến cấp 10, liền đưa đến Viên chời, nơi đó có trường học nhạc tốt nhất, mà còn là nơi đào tạo ra những nghệ sĩ nổi tiếng như Mozart, Beethoven, Schubert...

      ràng buổi sáng còn như thế, vì sao Trần Bá lại như vậy? tin, quay người chạy vào phòng học, Trần Bá vừa đuổi theo, vừa nghe điện thoại, cuối cùng đuổi tới phía sau , mới đưa điện thoại bên tai : “Điện thoại của cha , nghe !”

      đứng ở đó vẫn nhúc nhích, lại nghe thấy tiếng của cha, giọng khàn khàn đau thương: “Lương Lương, trở về gặp mẹ con lần cuối !”

      khóc, chỉ cảm thấy đây là trò đùa, sao mẹ có thể chết được? Mẹ vẫn trẻ tuổi xinh đẹp như thế, sao đột nhiên lại chết được?

      từ trong mơ tỉnh lại, trời còn chưa sáng, vén màn, ngoài cửa sổ là sắc trời xanh đen, có mấy vì sao đơn treo ở nơi đó, giống ánh mắt của mẹ, lặng lẽ nhìn rất lâu, mãi đến khi phía đông ửng hồng, sao từ từ biến mất vào trong ánh sáng, mới thu lại ánh mắt, vào phòng tắm rửa mặt.

      vẫn cảnh cáo chính mình: trước khi hừng đông sáng, mời thu hồi lại bi thương.

      Khóa trình ngày thứ hai từ trước đến nay đều khẩn trương giống như đánh giặc, bởi vì đêm hôm trước lơ là, Cố Lương Lương chạy đến văn phòng soạn bài từ sáng sớm, trùng hợp gặp ngay giáo viên chủ nhiệm Triệu Thanh Lâm mấy chuyện chính trị với nam sinh, thao thao bất tuyệt suốt nửa giờ, đợi cho ta xong, mới khẩn trương chép bài, được nửa, Triệu Thanh Lâm mới đến bên cạnh , cười haha hai tiếng : “ giáo Cố, sớm như vậy tới soạn bài?”

      Cố Lương Lương ngẩng đầu nhìn ta, cảm thấy quái lạ, Triệu Thanh Lâm rất ít khi cười, giống như mặt luôn có khối băng ngàn năm, như kiểu có ai thiếu nợ ta, nhưng hôm nay tự nhiên lại thấy khối băng đó biến hóa, quả cảm thấy quen, lại thêm nữa mặt ta khá to, lúc cười rộ lên khiến bắp thịt bị kéo rộng ra, có vẻ lớn hơn nữa, trong mắt chỉ có khuôn mặt của ta.

      Cố Lương Lương sửng sốt lúc, mới cười : “Ừhm, chủ nhật có việc nên chưa làm.” “ đương rồi sao?” Cố Lương Lương đáp, ta tiếp: “ giờ phụ nữ các người luôn tìm bạn trai với tiêu chuẩn là ngoại hình soái ca, ra nên tìm người lớn tuổi có nhiều thành thục và trầm tĩnh, lại biết thương, có phải hay ?”

      Cố Lương Lương ngẩng đầu, Triệu Thanh Lâm liền khuếch tán bản mặt cúi đầu nhìn , khiến hoảng sợ, thân thể lui về phía sau, ngoài cười nhưng trong cười : “Chủ nhiệm, phải”, nâng mắt lên nhìn thoáng qua đồng hồ, uyển chuyển tiếp: “Chủ nhiệm, xem lớp học sắp bắt đầu rồi, tôi soạn bài, rảnh tán gẫu với được.”

      Triệu Thanh Lâm ho khan tiếng, nghiêm túc : “Trường học cũng là quan tâm đến vấn đề cá nhân của những giáo viên trẻ, đừng quá chú ý đến chuyện đương, vẫn nên làm việc tích cực chút, phải hiểu được đúng ?”

      Cố Lương Lương phòng bị đến thời khắc mấu chốt, xuất công phu trả lời ta, ai ngờ viết xong đoạn liền ngẩng đầu lên, nhìn thấy Triệu Thanh Lâm vẫn đứng ở đó, dùng ánh mắt hiểu ra sao nhìn , giật mình cười : “A… tôi hiểu, chủ nhiệm.”

      Dường như Triệu Thanh Lâm đợi câu trả lời của , lúc này mới gật đầu khoanh tay ra khỏi văn phòng.

      Vì tiết đầu tiên là văn của Cố Lương Lương, cho nên chuẩn bị, chuông vang lên mới bước vào lớp học, có tiếng nam sinh thét chói tai, đây là nghi thức hoan nghênh của hệ ngữ 11203, bởi vì sinh viên và giáo viên cách nhau nhiều, cho nên cũng có loại tư tưởng tôn sư trọng đạo, ngược lại, càng thích kiểu giao tiếp đơn thuần này, lớp học của , dường như hề nghe được từ “ giáo”, tất cả sinh viên đều kêu tên là Cố Lương Lương hoặc là , vui vẻ đáp ứng, đây là công việc thích, cũng là những học trò thích.

      lời ít mà ý nhiều : “Stop!”, tiếng hô ngừng lại, cũng giống như những giáo viên khác, mở sách giáo khoa và giáo án, sau đó xoay người viết lên bảng đen nội dung chủ yếu của bài học, sinh viên thường thích lúc quay lưng lại, lặng lẽ bàn luận về , nhất là nam sinh, tư tưởng đen tối đánh giá nội y qua lớp áo ngoài, cỡ bao nhiêu, càng quái lạ hơn là bàn luận xem mặc quần lót màu gì.

      Đối với hoocmon tuổi phát triển của bọn , về việc này nhiệt tình bàn luận tăng vọt, giống như đánh tiết gà, khẳng khái giúp đỡ, sôi nổi bàn luận, học trò mà Cố Lương Lương hài lòng nhất là Trang Tâm Vũ cũng ngoại lệ.

      Lúc bọn họ dành tình cảm mãnh liệt mênh mông cho , Cố Lương Lương bỗng nhiên xoay người, nhìn thấy mấy nam sinh đỏ mặt ghé tai nhau bàn luận, tươi cười ngớt.

      lặng lẽ thong dong đến bên cạnh họ, đứng tầm được phút đồng hồ, mới ho khan tiếng, dịu dàng : “Bàn luận gì thế? Theo tôi được biết, năm nay cuộc bàn luận hấp dẫn nhất chính là cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ, coi các cậu nhiệt tình như thế, là lựa chọn Obama hay là Mitt Rommey?”

      Chợt nghe tiếng , vài đứa hoảng sợ, lập tức im bặt, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Cố Lương Lương, Lưu Kiến Châu : “, hôm nay chúng em bàn chính trị.”

      “Trang Tâm Vũ, chuyện gì thế?”

      Bỗng nhiên Trang Tâm Vũ bị điểm danh, trong lòng có chút xao động, nhưng khuôn mặt trắng nõn vẫn nhàn nhạt cười: “Đúng là bàn chính trị.”

      “Bàn về phụ nữ?” Cố Lương Lương thử dò hỏi.

      Coi kinh nghiệm của , con trai mà bàn luận với nhau, bàn chính trị là phụ nữ.

      Trang Tâm Vũ liền đỏ mặt, tay cậu cầm bút hơi run, gật gật đầu.

      nghe chút, để tôi giúp các cậu tham khảo.”

      Đỗ Vân Sơn ngồi bên canh Lưu Kiến Châu “xì” tiếng rồi cười, cậu ta khẩn trương che miệng trốn dưới bàn.

      Tròng mắt Cố Lương Lương đảo quanh vòng, : “Có liên quan đến tôi à?”

      Lưu Kiến Châu thành gật đầu: “Ừm, có liên quan rất lớn đến ạ.”

      “Ôi chao, tôi rất hứng thú muốn biết, các cậu nghị luận gì về tôi, cụ thể chút xem.”

      Lưu Kiến Châu kéo cánh tay của Trang Tâm Vũ, cắn răng : “Lão Trang, cậu !”

      Trang Tâm Vũ cúi đầu nghĩ ngợi, nghiêm túc : “Chúng em bàn luận, hôm nay mặc quần lót màu gì, có thể trả lời chúng em được ?” Tiếng vừa dứt, trong phòng học liền vang lên tiếng cười.

      Cố Lương Lương đúng là thể ngờ được sinh viên bây giờ nhàm chán đến mức này, xem ra thời gian học đại học là quá mức an nhàn, chuyện đều là những thứ đàng hoàng.

      gõ đầu của Trang Tâm Vũ, nhàn nhạt : “Mấy đứa các người, tan học liền chép Civil Rights Heroes 100 lần, được tìm người chép hộ, các cậu biết đấy, có thể tự nghiên cứu, ngàn lần đừng hi vọng lừa dối được mắt của tôi, nếu hậu quả càng thảm hại hơn, ngày mai tôi thu kết quả.

      Mấy nam sinh bỗng nhiên nhíu mày, vẻ mặt uể oải.

      Cố Lương Lương lên bục giảng, trong lòng cười thầm: “Chỉnh các người cho chết, vớ vẩn!”

      Trước lúc tan học tầm năm phút, Cố Lương Lương giảng bài, chợt nghe tiếng gõ cửa, quay đầu, nhìn thấy hiệu trưởng đứng ở cửa, đành phải dừng lại, gật gật đầu rồi ra ngoài, hiệu trưởng : “Chờ lát nữa có giáo viên mới đến lớp này dạy thay tâm lý học, giới thiệu nhé.”

      Cố Lương Lương sửng sốt, cái gì mà giáo viên cần giáo viên giới thiệu? Trực tiếp vào dạy thay phải là được rồi sao? là bày đặt.

      Nhưng vẫn cười gật đầu : “Hiệu trưởng yên tâm, tôi phối hợp tốt.”

      Sau khi hiệu trưởng rời , chuông tan học cũng vang lên, đến thu dọn giáo án và sách của mình, để ý câu: “Nhóm mỹ nữ soái ca các người, có giáo viên tâm lý học mới đến, chỉ mong các người cố gắng trêu chọc ghẹo bướm, nếu chỉ có tôi, mà cả các người cũng chết chắc rồi.”

      Lưu Kiến Châu ồn ào hỏi: “Trống hay mái?”

      Cố Lương Lương vừa nghe, giận dễ sợ, nhặt lên cục phấn, chuẩn xác ném vào mặt của Lưu Kiến Châu, nghiêm túc : “ cần biết trống mái, cũng phải chuyện của cậu, tan học!”

      trở lại văn phòng, mấy giáo viên nữ và mấy giáo viên nam ngồi cùng nhau mồm năm miệng mười bàn luận gì đó, từ trước đến nay đều quan tâm đến mấy chuyện linh tinh, vừa lên lớp tiết, cảm thấy vừa mệt vừa khát, ngồi ghế làm việc của mình, uống ngụm trà, chợt nghe thấy trợ giảng năm nhất hô tên , lên tiếng, quay đầu hỏi: “Sao thế?”

      Tôn Kinh Vân vẫy vẫy tay với , cười tít mắt hỏi: “Có giáo viên mới, giới thiệu cho !”

      Đứng lâu như thế, chân giống như phải của mình, cúi đầu đổi dép lê, đáp lời: “Đến đây!”

      Đổi xong, đến trước đám người đó mới nhận ra, người đàn ông kia chút để ý trò chuyện câu được câu với các đồng nghiệp, mà dường như ánh mắt lại có việc gì nhìn , ý vị thâm tình.

      mím môi nhìn cười cười, sau đó vươn tay, lễ phép : “Xin chào, Cố Lương Lương.”

      cũng vươn tay ra bắt lại, ngón tay thon dài vừa đặt bàn tay , nhàn nhạt trả lời: “Xin chào, Giang Thừa Hạo.”

      biết có phải nghĩ nhiều , cảm thấy lúc rút tay về, đầu ngón tay còn cố tình làm ngứa ngáy, rút tay lại, vẫn cảm thấy như nhiệt độ bàn tay vẫn còn lưu lại, trong lòng bàn tay có chút tê dại.

      đoan trang cười : “Thầy giáo Giang, tiết sau là tiết tâm lý, tôi dẫn .”

      Giang Thừa Hạo gật đầu: “Cám ơn , giảng viên Cố.”

      10 phút nghỉ giữa giờ hết, tiếng chuông vang lên, Cố Lương Lương nhìn về phía Giang Thừa Hạo, phát cũng nhìn , khẽ cười : “Thầy giáo Giang, chuẩn bị xong chưa?”

      Giang Thừa Hạo giơ sách giáo khoa trong tay, đến bên cạnh : “ thôi!”
      Last edited by a moderator: 7/6/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 3: Dư Tiêu uyển(thượng)

      Editor: Xẩm Xẩm

      Hai người trai tài sắc sóng vai bước hành lang, tạo thành hình ảnh vô cùng đẹp mắt, có rất nhiều sinh viên tò mò nhìn theo, trường học cần phải yên tĩnh mà tiếng xì xào bàn tán trong phòng học có thể nghe ràng.

      “Người đàn ông kia là giảng viên mới sao? Xem ra rất đẹp trai...!”

      “Dạy tâm lý học nhất định là hiểu tâm tư của phụ nữ rồi?”

      nam nữ này đứng chung nhìn xứng đôi!”

      “...”

      Giang Thừa Hạo bên cạnh , khóe miệng như có như cười, : “Đối phó với 90 sinh viên, vất vả rồi?”

      “Vẫn bình thường, chỉ cần bọn chúng quá đáng, tôi có thể mở mắt nhắm mắt cho qua, ngẫm lại hồi trước khi chúng ta còn học, luôn căm thù giảng viên đến tận xương tủy, tôi cũng hy vọng các sinh viên của tôi chán ghét tôi.”

      “Bọn chúng nhất định là cực kỳ thích rồi?”

      giương mắt nghiêng đầu nhìn , lộ ra nụ cười quyến rũ : “Đây là đương nhiên.”

      Cố Lương Lương giới thiệu cho Giang Thừa Hạo về sinh viên của lớp 11203, nam sinh tai to não lớn khinh thường như cũ, nữ sinh lại có vẻ vô cùng phấn khích, còn cầu có cả nghi thức hoan nghênh.

      Cố Lương Lương có chút kinh ngạc, nghi thức hoan nghênh? Dường như chưa hề nghe qua, nhưng, người nào có thể trước cho ? Kể cả những chi tiết nhất?

      gõ gõ bàn, ý bảo lớp trật tự lại, sau khi phòng học trở nên yên tĩnh, : “Vậy từng nhóm người đứng lên giới thiệu mình , nếu muốn đế cho giảng viên Giang có thể khắc sâu trí nhớ đối với các bạn, nên giới thiệu chính mình tốt chút?”

      nữ sinh đứng lên : “Cố Lương Lương, chúng ta muốn nghi thứ hoan nghênh khác được sao?”

      “Nghi thức khác như thế nào?”

      “Nam sinh bắt tay, nữ sinh có thể ôm, như vậy được chứ?”

      Cố Lương Lương nghe xong, cười vô cùng sáng sủa, nhũn vai nhìn Giang Thừa Hạo: “Ý của thế nào?”

      Giang Thừa Hạo dang tay, bày tỏ bất đắc dĩ, bên tai : “Được mỹ nữ thương nhung nhớ, cớ sao tôi lại chịu?”

      Nụ cười của Cố Lương Lương cứng đờ nhưng vẫn duy trì bình tĩnh, đợi cho nghi thức hoan nghênh của sinh viên xong xuôi, mới hoàn toàn giao lại phòng học cho Giang Thừa Hạo.

      Tiết của buổi sáng, lúc này, thời gian vẫn còn sớm, trở lại ký túc xã, chữa lại bài tập, lại cảm thấy cả người có vẻ thoải mái, liền nằm lên giường nghỉ ngơi, ai ngờ vừa nằm xuống ngủ được lúc, loáng thoáng có nghe thấy người gõ cửa sổ, mới ngồi dậy, ánh mắt mông lung, bên ngoài ràng ánh sáng nhạt dần, chống cằm vô cùng ảo não nhìn cửa sổ ngẩn người.

      Đây là nơi duy nhất trong trường học khiến bất mãn, lúc tới trường học, ký túc xá còn
      [​IMG]

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :