Quỷ vương thương sát thủ vương phi
Tác giả: Phi Nghiêu
Giới thiệu:
- Nàng là trưởng nữ gia tộc thương gia - Lam Lăng Nguyệt đêm tân hôn nàng vạn kiếp bất phục, chết nhắm mắt.
- Nàng là thiên tài y học Trung Hoa đại - Lam Nhan, lần số mệnh thay đổi, linh hồn tách rời, tận mắt chứng kiến Lam Lăng Nguyệt đau đớn chết.
Trăng máu thế, sát khí nhuộm đêm, Lam Nhan thuận theo số mệnh trùng sinh .
Những trò khôi hài trong gia tộc, tra nữ ( từ này ta cũng biết dịch như thế nào , di nương , mang theo mưu hóa trang lên sân khấu diễn mãi ngừng
" Dựa vào, vừa mới xuyên đến muốn tới bắt nạt ta ? Nghiện phải ?
Vậy cũng đừng trách nãi nãi khách khí "
tay thuận đao, tâm sói đấu cẩu phổi, nghĩ đến mượn tạp giao, thân tình lấy cẩu phổi, nàng tùy thời phụng bồi.
***********************
Sát khí niết bàn, đời này nàng kiêu ngạo cuồng vọng, trừng mắt tất báo.
- Lúc nhàn hạ, nàng hóa thân thành thánh thủ quỷ y, giết người , cứu người hoàn toàn bằng tâm tình --- giang hồ gọi nàng " Quỷ La Sát "
- Lúc mềm lòng, tra ra mấy cửa hàng tai họa, cướp bạc, đốt cửa hàng, mạc danh kỳ diệu " ta cam tâm tình nguyện "
- Lúc động kinh ( nguyên văn nha ), tặng thứ muội phần đại lễ , hủy danh tiết của nàng, vấy bẩn thanh danh của nàng, thản nhiên : " Ta bát quái "
- Lúc buồn chán, tống di nương cổ trùng tán, ép nàng khô máu, phơi khô thây nàng ( có chút dã man nhưng là nguyên văn đó ) , đường đường chính chính " Ta trừ hại "
Chỉ là trong cuộc sống ấy, nàng gặp được - lạnh lùng bá đạo, hoàn toàn phá vỡ.
Là duyên phận cũng là nghiệt phận, sau ngàn lần tranh đấu gay gắt, nàng trầm luân chìm đắm.
" Được rồi, chỉ cần ngươi hảo tốt , ta đóa hoa tuyệt thế này hảo theo ngươi " ( chị siêu tự kỷ nha ToT )
[ kịch : cầu hôn ]
Trong mảnh rừng đào , nàng thân hồng y lay trong gió, trong long ôm con báo mắt đỏ, môi đỏ mọng thoáng tia nghiền ngẫm : “ Đường đường là vương gia lại ngừng theo đuổi, quyết từ bỏ, chẳng lẽ thực coi trọng bản tiểu thư ? “
“ Bản vương muốn làm giao dịch với ngươi “ – ngẩng đầu chống lại đôi mắt mang vẻ lười nhác của nàng.
“ Chăm chú lắng nghe “ Đôi bàn tay trắng nõn của nàng sớm lây dính biết bao nhiêu máu tươi, liếc nhìn thiên hạ gây ra biết bao sợ hãi.
“ Gả cho ta, thiên hạ vì nàng sinh, cự tuyệt ta , lật tung thiên hạ để truy đuổi nàng “ – lời bá đạo , đôi mắt chứa bao nhu tình ấm áp.
“ lý do thú ta ? “ Môi mong khẽ mở, nàng thu liễm, trong mắt lóe lên tia sáng.
" Bản vương thiếu vị vương phi, nàng rất thích hợp “ khó chịu nàng mấy năm nay trêu hoa ghẹo nguyệt, quyết định đời này độc sủng mình nàng.
"Đúng dịp, ta thiếu người làm ấm chăn, ngươi cũng rất thích hợp." Có nam nhân, còn có thể làm vương phi, nàng sao lại làm.
“………….”
[ kịch : cầu hôn ]
Trong mảnh rừng đào , nàng thân hồng y lay trong gió, trong long ôm con báo mắt đỏ, môi đỏ mọng thoáng tia nghiền ngẫm : “ Đường đường là vương gia lại ngừng theo đuổi, quyết từ bỏ, chẳng lẽ thực coi trọng bản tiểu thư ? “
“ Bản vương muốn làm giao dịch với ngươi “ – ngẩng đầu chống lại đôi mắt mang vẻ lười nhác của nàng.
“ Chăm chú lắng nghe “ Đôi bàn tay trắng nõn của nàng sớm lây dính biết bao nhiêu máu tươi, liếc nhìn thiên hạ gây ra biết bao sợ hãi.
“ Gả cho ta, thiên hạ vì nàng sinh, cự tuyệt ta , lật tung thiên hạ để truy đuổi nàng “ – lời bá đạo , đôi mắt chứa bao nhu tình ấm áp.
“ lý do thú ta ? “ Môi mong khẽ mở, nàng thu liễm, trong mắt lóe lên tia sáng.
" Bản vương thiếu vị vương phi, nàng rất thích hợp “ khó chịu nàng mấy năm nay trêu hoa ghẹo nguyệt, quyết định đời này độc sủng mình nàng.
"Đúng dịp, ta thiếu người làm ấm chăn, ngươi cũng rất thích hợp." Có nam nhân, còn có thể làm vương phi, nàng sao lại làm.
“………….”