1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quỷ vương thương sát thủ vương phi - Phi Nghiêu (3)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Quỷ vương thương sát thủ vương phi
      Tác giả: Phi Nghiêu

      Giới thiệu:

      - Nàng là trưởng nữ gia tộc thương gia - Lam Lăng Nguyệt đêm tân hôn nàng vạn kiếp bất phục, chết nhắm mắt.

      - Nàng là thiên tài y học Trung Hoa đại - Lam Nhan, lần số mệnh thay đổi, linh hồn tách rời, tận mắt chứng kiến Lam Lăng Nguyệt đau đớn chết.

      Trăng máu thế, sát khí nhuộm đêm, Lam Nhan thuận theo số mệnh trùng sinh .

      Những trò khôi hài trong gia tộc, tra nữ ( từ này ta cũng biết dịch như thế nào , di nương , mang theo mưu hóa trang lên sân khấu diễn mãi ngừng

      " Dựa vào, vừa mới xuyên đến muốn tới bắt nạt ta ? Nghiện phải ?
      Vậy cũng đừng trách nãi nãi khách khí "

      tay thuận đao, tâm sói đấu cẩu phổi, nghĩ đến mượn tạp giao, thân tình lấy cẩu phổi, nàng tùy thời phụng bồi.
      ***********************
      Sát khí niết bàn, đời này nàng kiêu ngạo cuồng vọng, trừng mắt tất báo.

      - Lúc nhàn hạ, nàng hóa thân thành thánh thủ quỷ y, giết người , cứu người hoàn toàn bằng tâm tình --- giang hồ gọi nàng " Quỷ La Sát "

      - Lúc mềm lòng, tra ra mấy cửa hàng tai họa, cướp bạc, đốt cửa hàng, mạc danh kỳ diệu " ta cam tâm tình nguyện "

      - Lúc động kinh ( nguyên văn nha ), tặng thứ muội phần đại lễ , hủy danh tiết của nàng, vấy bẩn thanh danh của nàng, thản nhiên : " Ta bát quái "

      - Lúc buồn chán, tống di nương cổ trùng tán, ép nàng khô máu, phơi khô thây nàng ( có chút dã man nhưng là nguyên văn đó ) , đường đường chính chính " Ta trừ hại "

      Chỉ là trong cuộc sống ấy, nàng gặp được - lạnh lùng bá đạo, hoàn toàn phá vỡ.

      Là duyên phận cũng là nghiệt phận, sau ngàn lần tranh đấu gay gắt, nàng trầm luân chìm đắm.

      " Được rồi, chỉ cần ngươi hảo tốt , ta đóa hoa tuyệt thế này hảo theo ngươi " ( chị siêu tự kỷ nha ToT )

      [ kịch : cầu hôn ]

      Trong mảnh rừng đào , nàng thân hồng y lay trong gió, trong long ôm con báo mắt đỏ, môi đỏ mọng thoáng tia nghiền ngẫm : “ Đường đường là vương gia lại ngừng theo đuổi, quyết từ bỏ, chẳng lẽ thực coi trọng bản tiểu thư ? “

      “ Bản vương muốn làm giao dịch với ngươi “ – ngẩng đầu chống lại đôi mắt mang vẻ lười nhác của nàng.

      “ Chăm chú lắng nghe “ Đôi bàn tay trắng nõn của nàng sớm lây dính biết bao nhiêu máu tươi, liếc nhìn thiên hạ gây ra biết bao sợ hãi.

      “ Gả cho ta, thiên hạ vì nàng sinh, cự tuyệt ta , lật tung thiên hạ để truy đuổi nàng “ – lời bá đạo , đôi mắt chứa bao nhu tình ấm áp.

      “ lý do thú ta ? “ Môi mong khẽ mở, nàng thu liễm, trong mắt lóe lên tia sáng.

      " Bản vương thiếu vị vương phi, nàng rất thích hợp “ khó chịu nàng mấy năm nay trêu hoa ghẹo nguyệt, quyết định đời này độc sủng mình nàng.

      "Đúng dịp, ta thiếu người làm ấm chăn, ngươi cũng rất thích hợp." Có nam nhân, còn có thể làm vương phi, nàng sao lại làm.

      “………….”

      [ kịch : cầu hôn ]

      Trong mảnh rừng đào , nàng thân hồng y lay trong gió, trong long ôm con báo mắt đỏ, môi đỏ mọng thoáng tia nghiền ngẫm : “ Đường đường là vương gia lại ngừng theo đuổi, quyết từ bỏ, chẳng lẽ thực coi trọng bản tiểu thư ? “

      “ Bản vương muốn làm giao dịch với ngươi “ – ngẩng đầu chống lại đôi mắt mang vẻ lười nhác của nàng.

      “ Chăm chú lắng nghe “ Đôi bàn tay trắng nõn của nàng sớm lây dính biết bao nhiêu máu tươi, liếc nhìn thiên hạ gây ra biết bao sợ hãi.

      “ Gả cho ta, thiên hạ vì nàng sinh, cự tuyệt ta , lật tung thiên hạ để truy đuổi nàng “ – lời bá đạo , đôi mắt chứa bao nhu tình ấm áp.

      “ lý do thú ta ? “ Môi mong khẽ mở, nàng thu liễm, trong mắt lóe lên tia sáng.

      " Bản vương thiếu vị vương phi, nàng rất thích hợp “ khó chịu nàng mấy năm nay trêu hoa ghẹo nguyệt, quyết định đời này độc sủng mình nàng.

      "Đúng dịp, ta thiếu người làm ấm chăn, ngươi cũng rất thích hợp." Có nam nhân, còn có thể làm vương phi, nàng sao lại làm.

      “………….”

      Last edited by a moderator: 17/5/15

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1 : Số mệnh xuyên :

      Trong căn phòng cổ kính quấn lên từng sợi khói nhè , hương thơm nhàn nhạt dễ ngửi làm cho thần kinh Lam Nhan buông lỏng, nhớ đến bản thân điều trị cho bệnh nhân trong phòng bệnh bị điện giật, cảm giác dòng điện chạy qua cơ thể đến giờ vẫn khiến run rẩy.

      Chỉ là rốt cuộc đây là đâu a ? Trong căn phòng được bài trí hết sức trang nhã, lại treo cả gương đồng . Trang sức, y phục được treo đều là đồ cổ đại mà ti vi hay chiếu . Chẳng lẽ đây là đóng phim ? Nhưng xung quanh cũng thấy có máy quay, ngoại trừ tấm bình phong chắn trước mặt ra, ngay cả bóng người cũng có.

      Lam Nhan luôn có năng lực điều tra, thích ứng với hoàn cảnh, vỗ ngực an ủi bản thân, chỉ là nàng vừa mới giơ tay lên liền thấy tia bất thường…

      Ôi trời , ngực ? Đây phải là ta , ta ràng là ba vòng đầy đặn…
      Vội vàng cúi đầu nhìn, Lam Nhan càng hoảng sợ.

      Cánh tay bé mũm mĩm ?

      Hơn nữa năm hai tay nhìn bé, rang là cánh tay chỉ tiểu hài tử mới có a.

      Vừa vén tay áp lên vừa nhìn, cánh tay vừa ngắn vừa như củ sen hợp lại mà thành, khung xương còn chưa phát triển hoàn toàn, Lam Nhan thể tin này : Nàng xuyên , hơn nữa còn xuyên đến người đứa trẻ .

      Được rồi, tiểu thuyết xuyên thấy nhiều, khó có cơ hội được thể nghiệm. Lời này vừa nghĩ đến Lam Nhan nghiến răng nghiến lợi, hận thể ngồi mặt đất vẽ vòng tròn châm chọc kỳ ngộ tốt này của nàng nha.

      “ Nữ nhi, nữ nhi đáng thương của ta “ Phía sau bình phong có thể thấy thân hình lo lắng của vị phu nhân, Lam Nhan cảnh giác nằm xuống làm bộ như mới tỉnh, híp mắt. Người mang thanh kia đến đầu giường, vị phu nhân này trang điểm đẹp đẽ quý giá, dung nhân tuyệt mĩ lại khoác vẻ bi thương.

      Chẳng lẽ là mẫu thân của khối thân thể này ? Đôi con ngươi chuyển động, Lam Nhan tính toán trong long biết nên mở miệng như thế nào.

      “ Nguyệt Nhi, ngươi tỉnh rồi, dọa mẫu thân hoảng sợ… “ Vị phu nhân ôm nàng vào lòng, vỗ lưng của nàng an ủi “ Tỉnh lại là tốt rồi, tốt rồi…” Lam Nhan muốn đáp lời an ủi nàng mấy câu, nhưng trong khoảng thời gian ngắn biết như thế nào, dù sao người chủ chân chính của thân thể này mất , “ cái kia… Ngươi nén bi thương rồi rời …”

      " Nguyệt nhi, ngươi làm sao vậy nha? Cái gì nén bi rồi rời ? Ngươi đừng hù dọa mẫu thân a... Đại phu, mau mời đại phu..." Nhìn nữ nhi tám tuổi của mình sau khi rơi xuống nước biểu khác thường, Thu Nhược Thủy càng thêm bi thương , vội vàng lớn tiếng kêu người tìm đại phu.

      “ Ta…” Lần đầu tiên Lam Nhan biết gì, tỉnh lại biết bị làm cho xuyên , vừa mới trùng sinh chỉ chú ý đến chính mình, khó tránh vị phu nhân này cho là mình trúng tà.

      "Nguyệt nhi, trán của ngươi sao lại nóng vậy a , thảo nào ngươi mê, đại phu, đại phu làm sao còn chưa tới ——" Thu Nhược Thủy vuốt trán Lam Nhan, vẻ mặt đau lòng nhìn khuôn mặt nhắn đỏ bừng bị khiếp sợ của nữ nhi, nước mắt nàng liền ngừng rơi xuống.

      Lam Nhan nhìn phu nhân trước mắt rơi lệ, vô ý thức giơ tay lên giúp nàng lau nước mắt, chỉ là thân thể này quá suy yếu, hơn nữa còn sốt cao, vừa vươn giơ tay lên, thân thể trở nên nặng trịch, mệt nhọc.

      Chỉ nghe ầm tiếng, Lam Nhan lại lần nữa đổ xuống người vị phu nhân, ngất .
      Lam Nhan rơi vào gian mơ hồ, bốn phía tối đen như mực, loạt tình ra trong trí nhớ nàng, làm cho nàng khó tiêu hóa.

      "Ô ô, ô ô. . . ." Lam Nhan hướng về phía trước thấp thoáng nghe thấy thanh như có như , có chút sởn tóc gáy, ngày thường nàng cũng xem nhiều phim ma, cắn răng, lấy can đảm về phía trước.

      Tới gần tiếng khóc, Lam Nhan lớn gan hỏi : "Ai khóc, đừng núp ở trong bóng tối giả thần giả quỷ."

      "Ngươi rốt cuộc tới." Theo sau thanh nhu nhược, người mặc giá y màu hồng, người nữ tử tản ra ánh sang trắng, đem nàng và Lam Nhan chiếu sáng.

      Lam Nhan khỏi trừng lớn mắt, nữ tử mặc giá y này giống nàng như đúc, chỉ khác là trang phục của nàng vẫn là cổ trang, mắt hồng hồng , mặt tái nhợt mang theo sát khí rất nặng.

      “Ta vẫn đợi ngươi, ta là Lam Lăng Nguyệt, sau khi ta chết, liền đến nơi này, trong long ta vẫn còn nhiều oán khí nhưng thể báo thù, có hiểu như vậy là như thế nào đau đớn, giày vò ? Cho tới ngày có vị lão đạo tới nơi này, ta chết , trăng máu thế, sát khí ngút trời, nhưng ta bị hủy thân thể, có cách nào trùng sinh, số mệnh an bài ngàn năm sau người nối tiếp của Lam gia tới, chấm dứt cả đời hận tình thù. Cho nên ta vẫn chờ đợi ngươi đến." Lam Lăng Nguyệt có thể ở gian tăm tối này lâu như vậy, là chờ đợi ngày có người báo thù cho nàng.

      "Ý của ngươi là, ta xuyên đến người tiểu oa nhi kia … chính là ngươi ? Ngươi rốt cuộc trải qua chuyện gì? Trăng máu xuất , vậ là vô cùng bi thảm sao ?" Lam Nhan lúc này choáng váng nga. ba vị bình, ba lại khởi. ( câu này ta hiểu ai giúp ta a )

      "Ta trải qua cái gì, đợi lát ngươi tự biết, ngươi tới, cũng là lúc ta hồn tiêu phách tán, nhớ cả đời này thay ta bảo hộ tốt nương của ta. Nàng là người duy nhất ta bỏ xuống được.” Lam Lăng Nguyệt suy nghĩ về mẫu thân yếu đuối của mình, thương tâm lưu lại giọt nước mắ cuối cùng.

      "Nếu như đây là số mệnh an bài, ta bảo hộ tốt người ngươi thương , yên tâm." Lam Nhan đối với người con trước mắt mình hiểu sao thương tâm, cần phải nghĩ ngợi liền đáp ứng thỉnh cầu của nàng.

      "Cám ơn ngươi, có những lời này của ngươi ta liền nuối tiếc , tại lúc ta hồn bay phách tán đem tất cả ký ức truyền vào ký ức của ngươi, Lam Ngữ Yên, Công Tôn Hạ, Kiều Phi Nhi, cả đời này có người thay ta trừng trị các ngươi, thề nguyền của ta dưới trăng máu thực được." Lam Lăng Nguyệt dồn lại chút khí lực cuối cũng đem toàn bộ kí ức của nàng truyền lại cho Lam Nhan , kèm theo tiếng cười cuồng ngạo, hồn phi phách tán.

      Dù sao cũng là tất cả kí ức của Lam Lăng Nguyệt kiếp trước, mạnh mẽ tiến vào đầu Lam Nhan, nàng chỉ cảm thấy đầu nặng nề , trí nhớ vô cùng mất trật tự, ở thời khắc Lam Lăng Nguyệt hồn phi phách tán, nàng cũng lên tiếng trả lời rồi ngã xuống đất, dung nhập ký ức Lam Lăng Nguyệt bị hại đêm ấy.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2 : Đêm trăng máu

      Hôm nay vốn là ngày vui của Lam gia trưởng nữ Lam Lăng Nguyệt và Công Tôn Hầu phủ Công Tôn Hạ, nhưng lúc này ở Công Tôn phủ bên ngoài treo đèn lồng đỏ, kết hoa song hỷ, chữ hồng vô cùng chói mắt mà giữa thanh uyển truyền đến tiếng khóc của tân nương.

      " Vì sao ? Vì sao phải đối với ta như vậy ? Ta là thuần khiết, ta phải dâm phụ, là các nàng hủy trong sạch của ta, là các nàng nhục nhã ta, Hạ, chàng nhất định phải tin thiếp , chàng đừng vứt bỏ thiếp, chàng giết các nàng, giết các nàng báo thù cho thiếp "

      Lam Lăng Nguyệt mặc giá y màu hồng, đôi mắt rưng rưng ngập nước quỳ mặt đất bên cạnh Công Tôn Hạ , từng tiếng cầu xin khiến người ta đau lòng vang lên, nhưng bốn phía chỉ là im lặng.

      " Tỷ tỷ, ngươi trước khi thành thân thất trinh là , người còn muốn vu oan cho ta và di nương hãm hại, tỷ tỷ đây là muốn ép muội muội chết hay sao ? Nếu như làm vậy có thể khiến tỷ tỷ trong lòng vui sướng, vậy muội đành tự vẫn " Lam Ngữ Yên đứng bên cạnh liền , xong rút trâm ngọc đầu xuống hướng phía cổ đâm tới.

      Giữa lúc chỉ mảnh treo chuông ( giiống kiểu ngàn cân treo sợi tóc í ) , Công Tôn Hạ " đúng lúc " bắt kịp trâm ngọc tay Lam Ngữ Yên, nhìn Lam Ngữ Yên đôi mắt đỏ hoe ánh nước, xoay người "tặng" cho tân nương quỳ đất cái tát.

      " Đủ rồi Lam Lăng Nguyệt, ta ngươi nhiều năm như vậy, kết quả là ngươi cho ta cái gì ? kẻ bị người lạ hưởng thân thể , người bị thiên hạ chế nhạo là đội nón xanh ? Giờ việc bị vạch trần, ngươi còn muốn kéo người thân xuống nước cùng ? Ngươi lúc nào trở nên độc ác như vậy ? " Lúc này sắc mặt Công Tôn Hạ biến xanh đen , nhìn Lam Lăng Nguyệt, tim của làm sao đau đớn ?

      Hoa bỉ ngạn, cũng khuynh thành ; giấc mơ chuyện xưa , cũng khắc cốt ghi tâm ; quá sâu, cũng hóa ma .

      Còn nhớ năm mười tuổi ấy, lần yến tiệc ngắm hoa, lần đầu tiên nhìn thấy Lam Lăng Nguyệt, khi đo snàng ngồi mình cạnh bụi hoa thêu mẫu đơn, nhìn xa những cánh hồ điệp vờn quanh nàng, khóe miệng nàng sạch ngây thơ cười rơi vào cỗ sâu nhất trong lòng Công Tôn Hạ, từ lúc ấy, trong mắt chỉ có nàng, nàng bị người lừa, bảo vệ nàng, nàng trải qua khổ sở, bồi cạnh nàng.

      Năm năm sau, và nàng tình cảm chín mọng, cho rằng hạnh phúc tới, nhưng trước đêm tân hôn, Lam Ngữ Yên báo cho biết , Lam Lăng Nguyệt sớm trao thân cho thiên hạ đệ nhất công tử Ôn Vân Mặc, tinm cnàg giận Lam Ngữ Yên gây xích mích ly gián. Vì chứng minh nàng còn thuần khiết, ngăn chặn iệng lưỡi thế nhân, cố ý mời lão cung nữ đêm tân hôn giúp kiểm tra thân thể Lam Lăng Nguyệt.

      Nhưng sau khi nghe tình huống lão cung nữ báo về thân thể Lam Lăng Nguyệt, thời khắc kia bao nhiêu tâm tình của đều bị lửa giận thiêu đốt.

      Khi biết nàng thân xử nữ còn, lý trí duy nhất còn sót lại của bị cắn nuốt hoàn toàn, điên loạn cắn khắp cổ Lam Lăng Nguyệt ( sao cứ giống như .. thế ) , trong mệng lẩm nhẩm : ta cho ngươi biết phản bội ta phải trả giá lớn "

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3 : sương mù dày đặc nặng nề :

      " Nguyệt nhi, ngươi thực tỉnh rồi, ngươi hù chết nương a "(ta định để là mẹ nhưng nghe nương trong truyện cổ đại có vẻ cổ hơn :3 ) Thu Nhược Thủy khẽ đưa tay lau nước mắt, thời gian Lam Lăng Nguyệt hôn mê ngừng mê, gọi thế nào cũng tỉnh, lòng nàng đau tựa kim đâm.

      " Nương, người là nương của ta sao ? " Nhìn thấy vị phu nhân này lệ treo khóe mắt, Lam Lăng Nguyệt hỗn loạn dám khẳng định dò hỏi.

      " Đứa ngốc, cái gì mê sảng, phải nương là ai ? Đợi lát nữa Vương mẹ ( chăc slaf bà vú họ Vương ) mang canh gừng qua cho ngươi dùng, nhanh chóng loại bỏ hàn khí trong thân thể. " Thu Nhược Thủy xoa xoa trán Lam Lăng Nguyệt, kiểm tra xem nàng có hạ sốt hay .

      " . TA chỉ đột nhiên cảm thấy lâu có mẫu thân như vậy " Lam Lăng Nguyệt cảm xúc mãnh liệt, tiến lên ôm lấy Thu Nhược Thủy. Nàng đáp ứng thay " Lam Lăng Nguyệt " thay "nàng" chiếu cố thân nhân của "nàng", đây là số mệnh, những thứ làm cho "nàng" ngàn đời nàng kiếp trở lại được, nàng theo ý nguyện của " nàng " , trả thù nhưunxg kẻ khiến " nàng " dùng máu tế trăng.

      " Tiểu Nguyệt nhi củ ta còn làm nũng như vậy ? Đúng rồi, ngươi yên lành sao có thể rơi xuống Bích Thủy Hồ ? " Thu Nhược Thủy bên giúp nàng lau trán, bên trách nàng hành động lỗ mãng.

      " Ta ở đầm nước chơi đùa cẩn thận ngã xuống " Lam Lăng Nguyệt nhìn mẫu thân gầy yếu trước mắt, muốn nàng lo lắng nên chỉ trả lời qua loa chuyện quá khứ.

      Nhưng trong trí nhớ nàng tiếp nhận, phải nàng vô tình rơi xuống nước mà do bị người ta đẩy xuống. Lam Nhan trong lòng hạ quyết tâm tu dưỡng thân thể tốt, sau đó việc đầu tiên làm nhất định là đem kẻ hạ độc thủ đem nàng đẩy xuống hồ lộ ra khỏi màn che. Vừa muốn xuyên qua đây có kẻ muốn đem mình đẩy vào chỗ chết, thât coi nàng tay chân mũm mĩm là người lương thiện ư ?

      Khi Lam Nhan còn mải mê suy nghĩ, trong phòng xuất nha hoàn đầy lo lắng tới.

      " Phu nhân, tiểu thiếu gia ở Vân Thanh uyển ngừng khóc, có lẽ là do uống sữa, ngài mau nhìn xem ." Nha hoàn vừa vào cửa hành lễ, đem lí do đến nơi này trình bày.

      Nghe nha hoàn như vậy, Thu Nhược Thủy mới nghe bên này Lam Lăng Nguyệt rơi xuống nước vội vàng chạy tới, cũng chưa kịp cho nhi tử Lam Lăng Hạo mới tròn 1 tuổi ăn sữa.

      " NGuyệt nhi, đại phu thân thể ngươi quá yếu, uống thuốc hạ sốt, còn phải uống canh gừng làm ấm thân thể, ta phân phó Vương mẹ làm canh gừng, đợi lát nàng mang canh gừng đến, ngươi uống rồi nghỉ ngơi để gạt hàn khí trong người. Hạo nhi khóc náo, mẫu thân về trước, Ngày mai ta ôm Hạo nhi qua đây chơi cùng ngươi." Nhìn sắc mặt tái nhợt của Lam Nhan, Thu Nhược Thủy vẫn yên lòng dặn dò, dù sao "mu bàn tay cũng là thịt", nữ nhi của mình từ có số khổ.

      " Chúng ta là nương , nhi , còn dùng những lời khách sáo thế này sao ? Nương cứ . Nhan... Nguyệt nhi có chuyện gì." Lam Nhan định Nhan Nhi nhưung nhớ đến chủ nhân thân thể này gọi là LAm Lăng Nguyệt, hơi dừng chút, trong lòng ngừng với chính mình , nàng là Lam Lăng Nguyệt.

      " Được " Thu Nhược Thủy hơi sửng sốt chút, lúc này Nguyệt nhi hoảng hốt làm nàng có cảm giác khác thường, hình như trong nháy mắt hiểu chuyện hơn, hơn nữa lời và hành động có vẻ trưởng thành hơn, chẳng lẽ đứa mang mệnh khổ sớm hiểu chuyện hơn so với những đứa trẻ khác. Nghĩ tới đây, trong lòng Thu Nhược Thủy nén được chua sót khổ sở. Phân phó Thanh Mai và Nguyệt Trúc bên cạnh Lam Lăng Nguyệt hầu hạ nàng cẩn thận, liền dẫn theo nha hoàn vội vã tới khi nãy ly khai.

      Nhìn theo mẫu thân sau khi rời , Lam Lăng Nguyệt liền nằm xuống, có lẽ vùa mới xuyên qua lại trải qua hồi chết chìm, thân thể theo bản năng rất suy yếu, nằm lúc có loại cảm giác buồn ngủ.

      " Tiểu thư, ngài chớ ngủ trước, uống canh gừng rồi ngủ tiếp, Vương ma ma đến phòng bếp lấy canh " Thanh MAi thấy tiểu thư nhà mình chuẩn bị ngủ lịm , nhớ tới lời phu nhân dặn dò trước khi rời liền giọng nhắc nhở.
      PhongVy thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 3 [ tiếp ]

      "Thân thể ta có gì trở ngại, ngủ giấc bổ sung chút năng lượng là được. Canh gừng khó uống uống vào liền có thể chết người nha " Mí mắt dính chặt , LAm Lăng Nguyệt giọng uể oải đáp lại.

      " Tiểu thư, nô tỳ oan uổng, nô tỳ tuyệt đối có bắt cứ tâm tư nào mưu hại người" Nghe Lam Lăng NGuyệt uống canh gừng chừng chết người, tương nàng phát ra cái gì, Thanh Mai vội quỳ xuống, ngừng dập đầu.

      Thanh MAi oan uổng quỳ xuống dập đầu làm Lam Lăng Nguyệt hết buồn ngủ, ngờ chính mình câu lại tạo ảnh hưởng lớn như vậy, bất quá động tác này tựa hồ có chút quá mức, khỏi liếc mắt nhìn Thanh Mai cái.

      " Thanh Mai, ngươi hiểu lầm ý tứ của ta, ta chỉ là muốn uống canh gừng, tù ý mượcn cớ, có phả hay nếu ta uống, các người đứng ở chỗ này như hai bảo tiêu bảo hộ ta chằm chằm, nếu như vậy ta liền uống" Lam LĂng Nguyệt trong lòng ngừng với mình ngừng hô hấp nén thở, dùng giọng điệu non nớt chớp chớp mắt làm ra bộ mặt ngượng ngùng.

      " Tiểu thư quá lời, nô tỳ liền gọi Vương mẹ mang canh gừng đến " Thanh Mai thấy tiểu thư có ý trách tội mình, khuôn mặt ngừng trắng bệch, liền đứng lên tìm Vương ma ma, trong lòng ngừng hoài nghi " Kỳ quái, với tính tình ngu dốt, sao có thể ra những lời nó như vậy, chẳng lẽ có điều hoài nghi với ta? Thế nhưng, nên, nàng mới tám tuổi, khi nào..."

      NHìn bộ dạng Thanh Mai cúi đầu chạy ra khỏi gian phòng, Nguyệt Trúc nhìn thấy độ bàng hoàng của Thanh Mai, chuyển động đôi mát linh lợi, cố gắng bật ra tiếng cười, khỏi cảm thấy thoải mái, ngờ Thanh Mai ngừng tác ai tác quái sau lưng cũng có lúc như vậy.

      " Cười vui đến như vậy sao ? " Nhìn thấy Nguyệt Trúc khác thường, Lam Lăng Nguyệt giả vờ thâm trầm hỏi.

      " , có" Nghe thấy tiếng tiểu thư nhà mình tuy non nớt nhưng thiếu uy nghiêm, Nguyệt Trúc ngừng ríu lưỡi.

      " Ngươi tên là gì ? " Lam Lăng Nguyệt nhìn đôi mắt to tròn của Nguyệt Trúc, thuần khết mang theo linh lợi khiến người ta thoải mái.

      " Nô tỳ gọi là Nguyệt Trúc, là vừa vào phủ, nếu có hiểu quy định thỉnh cầu tiểu thư tha thứ, nô tỳ nhất định học quy củ nghiêm túc. " Nguyệt Trúc tưởng Lam Lăng Nguyệt trách phạt mình liền cí đầu oán giận bản thân mình lỗ mãng.

      " Nguyệt Trúc ? Tên tệ, sau này ngươi trở thành nha hoàn thiếp thân bên người cho ta. Lam LĂng Nguyệt nửa nằm ghế, cảm giác tiểu nương này người rất có linh khí, ít nhất so với Thanh MAi chương khí mịt mù kia tốt hơn.

      " Nô tỳ tạ ơn tiểu thư thưởng thức, nô tỳ nhất định hảo hảo chăm sóc tiểu thư " Nguyệt TRúc chớp mắt, chỉ bị trách phạt mà còn trở thành nô tỳ bên thân của Lam Lăng Nguyệt, trong lòng vui vẻ, hai má cũng phiếm hồng.

      " Tốt, để những lời ngọt sau , trước hết thúc ngươi thúc giục canh gừng, ta thiếu sức, rất muốn ngủ." Lam Lăng Nguyệt được để buồn ngủ, tay theo thói quen đặt lên mạch đập, thân thể này mang hàn khí, nhưng đơn giản là do rưi vào Bích Thủy Hồ, trong thân thể này còn chứa hàn độc, xem ra trong viện này cũng có mấy người sạch , cũng may ở đại nàng là trung y có tiếng thế giới, muốn giải độc ấy cũng dễ dàng.

      Được khoảng lúc, Nguyệt Trúc cùng Thanh Mai tiến vào, Thanh Mai đem canh gừng trong bát sứ xanh đặt lên chiếc bàn bên cạnh Lam Lăng Nguyệt, đưa thìa cho tiểu thư tiện dùng canh.

      Uống xong canh gừng, Lam Lăng Nguyệt quá mệt mỏi, liền nằm xuống, Nguyệt Trúc cẩn thận đem chăn gối trải lên gọn gàng, sau đó lui ra khỏi căn phòng.

      " Ngươi trái lại rất khó lường, ta chỉ mới vừa leo lên thành nha hoàn thiếp thân. " Ra khỏi phòng, Thanh Mai liền châm chọc NGuyệt Trúc.

      "Thanh Mai tỷ tỷ lời này, lâu ngày gặp người có lòng, ai đối tốt tiểu thư, ai với tay ra ngoài, chúng ta trong lòng đều ràng. Nguyệt Trúc muốn cùng Thanh Mai dây dưa, dù sao nhiều có chỗ hở, nàng được may mắn trở thành thiếp thân nha hoàn của tiểu thư, nàng rất cảm ơn người.

      " Ô, này vùa mới cùng cấp với ta, giờ nghĩ muốn lên mặt, ngươi cũng nhìn chút ngươi có bộ dạng như nào? Có tư cách gì giáo huấn ta ? " Thanh MAi sắc mặt trận xanh đen, nghĩ nha đầu này còn có tài ăn như vậy, chịu buông tha.

      " Mặc kệ ngươi " Nguyệt Trúc dành cho Thanh Mai ánh mắt thèm quan tâm, trong con ngươi lóe ra tia khó chịu.

      Có lẽ là do uống canh gừng, Lam lĂg NGuyệt ngủ đêm mới tỉnh lại, lưng nàng tầng mồ hôi, ngồi dậy nhìn, bên ngoài ánh mặt trời chiếu vào phòng, nàng vươn đôi tay bé hưởng thụ ánh nắng ấm áp, năng lực luôn luôn thích ứng hoàn cảnh mạnh mẽ của Lam LĂng NGuyệt thử cảm nhận cảm giác sáng đầu tiên sau khi xuyên qua.

      " Tiểu thư người tỉnh " nhìn thời gian còn sớm, Thanh Mai liền bưng chậu trúc đựng nước vào phòng.

      " Ân, hầu hạ ta rửa mặt chải đầu , Đúng rồi, Thanh MAi, ta rơi xuống nước sau đó trở lại Nguyệt Thanh uyển như thế nào ? " Lam Lăng NGuyệt bên để Thanh MAi hầu hạ mặc quần áo, bên dò hỏi tình hình hôm qua.

      " Ngày hôm qua tuần tra Vương Khánh nghe thấy ngài kêu cứu liền đem ngài cứu lên. " Thanh MAi nghe thấy Lam Lăng Nguyệt hỏi mình làm sao trở về, mạch suy nghĩ hơi dừng chút, liền hàm hồ tình ngày hôm qua.

      Mặc y phục xong , LAm Lăng Nguyệt ngồi ở cạnh gương đồng, Thanh MAi giúp nàng chải tóc, thông qua gương đồng lần đầu tiên nhìn mình, liền sửng sốt. Nhìn gương mặt thanh tú trong gương, gương mặt có lấy tia quen thuộc, khỏi có tia nghi hoặc trong lòng, Lam Lăng Nguyệt khi xuyên qua thời cùng nàng giống nhau như đúc. ngũ quan mị, khuôn mặt khuynh thành, hoàn toàn điểm tương đồng với gương mặt này.

      " Thanh Mai ngươi ở bêb cạnh ta bao lâu ? " Lam LĂng NGuyệt thanh lạnh nóng, dùng giọng điệu non nớt trẻ con dò hỏi, muốn nhìn trong lời của nàng nhìn xem có đầu mối nào .

      " Hồi tiểu thư, Thanh Mai theo tiểu thư đến ngày mười tháng sau liền đủ 3 năm. Tiểu thư hôm nay nghĩ như thế nào liền hỏi cái này ? " Thanh Mai luôn luôn giỏi phỏng đoán tâm lý của người khác, thấy Lam Lăng NGuyệt thình lình dò hỏi cá này, cũng tả lời cẩn thận hơn rất nhiều.

      " Nha ? Ngươi thế nào nhớ ràng như thế ? " THấy Thanh MAi có thể chuẩn xác ra ngày tháng, khỏi thấy hứng thú, Nhìn Thanh MAi tuỏi tác cùng lắm cũng chỉ 13, 14 tuổi.

      " Bởi vì năm kia, Lam phủ biết vì nguyên nhân gì, thay đổi rất nhiều nô tỳ, hơn nữa còn hạ thấp cầu nô tỳ, ta mới có cơ hội tiến vào làm nô tỳ." Thanh MAi đối với chuyện có lợi cho mình luôn luôn nhớ kỹ, đặc biệt năm ấy tiến vào ohur chính là nạn đói.

      " Theo như lời ngươi, chỗ ta 3 năm trước đây đều thay đổi người ? " Lam LĂng NGuyệt híp mắt, mặc dù nàng kế thừa hoàn toàn ký ức của chủ nhân nhưng trong trí nhớ 5 tuổi đến 10 tuổi này hoàn toàn trống rỗng, khiến nàng nghi hoặc có chuyện gì xảy ra. Là tiền chủ chính mình phong bế hay do có người dùng dược vật.

      "Trừ vú em thiếp thân Trang Ma Ma của tiểu thư, nô tỳ liền là ngừơi già nhất, chuyện khi ấy chẳng lẽ tiểu thư nhớ sao ? " Lam LĂng Nguyệt hỏi từng vấn đề khiến cho Thanh Mai cảm giác quỷ dị, ngày thường Lam Lăng Nguyệt là người ít nặng nề, hôm nay mồm miệng lại lanh lợi như vậy, người có loại khí tức đặc biệt làm cho nàng có cảm giác bị kiềm chế.

      " Ngươi chất vấn ta sao ? Được rồi ngưoi chuẩn bị canh sâm , đêm qua ra nhiều mồ hôi lạnh, thân thể có chút chột dạ, kêu Nguyệt Trúc qua đây hầu hạ. " Lam Lăng Nguyệt nhíu mày, Thanh MAi vô tình hay cố ý lời khách sáo như vậy khiến nàng rất khó chịu.

      Thanh Mai vâng vâng dạ dạ rời khỏi gian phòng, ở ngoài cửa cùng nha hoàn tưới cây, lén lút mấy câu, liền xoay ngừoi hướng tiểu phòng bếp tới.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :