1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Quân Sư Vương Phi - Tùy Phong Thanh (90c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      QUÂN SƯ VƯƠNG PHI

      [​IMG]

      Tác giả: Tùy Thanh Phong
      Thể loại: Ngôn tình, cổ trang, xuyên , HE
      Editor: Tieunapi.
      Độ dài: 90c
      Nguồn: Tangthuvien
      Nguồn edit: Tiểu Na pi

      Văn án
      Nàng, Lăng Ngạo Quân – cháu của tổng tài Lăng thị, lão đại Lãnh Diện Thánh Quân đứng phía sau bang hội lớn nhất trong hắc đạo, trời sanh tính tình lạnh lùng, tàn khốc! Trong lần bị chặn giết làm cho nàng xuyên qua …… xem ra rốt cục có thể nhìn thấy Tuyết ( tỷ tỷ nàng), nàng nhẫn!

      chiến trường, chỉ huy chiến trận bên trong màn trướng, quyết thắng ngàn dặm giặc ngoại vu, trở thành thiên hạ đệ nhất quân sư —— Mạc Quân công tử, nàng nhẫn!! Cùng lắm đem Tôn Tử binh pháp, ba mươi sáu kế của mình… để cổ nhân nơi này coi trộm chút.

      Nhập giang hồ, bị bắt trở thành Thánh Tiên Môn môn chủ——môn phái lớn nhất trong võ lâm , nàng nhẫn!! Dù sao nàng cũng phải chưa làm qua thủ lĩnh bang phái.

      Nhưng nam nhân này vừa thấy mặt nàng liền mệnh lệnh nàng thú cái nữ nhân kia rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nàng bất quá nữ cải nam trang mà thôi, đều tại mỗi lần gặp mặt, nàng đều là bộ dáng Trần Thế Mĩ, lại nhiều lần muốn nàng thú nữ nhân này, hay là phụ trách với nữ nhân kia. Vương gia, ta cũng là nữ nhân a!

      , Âu Dương Cẩn Hiên – Cẩn Vương Gia của Long Hiên hoàng triều, chiến trường, được tôn là Lãnh Diện Chiến Thần, từ trước đến nay hỉ giận đều ra mặt, lần đầu tiên động tâm, người nọ chính là hoàng tẩu của mình. Lần này, lại vụ tỡnh đối với nam nhân này, sinh ra tình ý nên có, nguyên lai đúng là nàng —— ngươi nhất định là quân sư của ta, là vương phi của ta, là người ta nhất…

      ,Gia Luật Ưng – thái tử của Thương Liêu quốc, được xưng là Phệ diễm tà quân, có đôi mắt màu đỏ giống như đến từ địa ngục Tu La, mặt luôn lộ vẻ tươi cười tà tà —— dây dưa ngươi, chỉ vì đả bại Âu Dương Cẩn Hiên, tại, vì ngươi, ta có thể từ bỏ tất cả, vì ngươi, ta có thể tiếc hết thảy thủ đoạn……

      ,Đông Phương Tuấn Hạo – thiên hạ đệ nhất phú thương — trang chủ sơn trang phương đông, tuấn lãng như gió, tiêu sái vô câu, tự cho là phong lưu, làm lưu luyến biết bao nhiêu bụi hoa, duy chỉ với nàng —— chỉ cần ngươi hạnh phúc, ta có thể từ bỏ tất cả, chỉ cần có thể canh giữ ở bên cạnh ngươi, ta có thể hy sinh sinh mệnh…

      Bọn họ, còn có các nàng…… Tranh đoạt, mưu, phản bội, khôi hài, hạnh phúc, ngọt ngào…… màn trình diễn ……
      tart_trunghangcao thích bài này.

    2. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 1

      Màn đêm buông xuống, chiếc xe thể thao màu đen chạy đường cao tốc, con đường chật chội lại chạy xuyên qua rất tự nhiên, những chiếc xe lui tới cơ hồ chật ních cả quốc lộ, đây là đo thị đại đặc sắc. Tập quán sống về đêm của con người sau ngày công tác bận rộn chính là ban đêm thích ra ngoài điên cuồng chút. Bởi vậy đô thị đại ban đêm so với ban ngày lại càng náo nhiệt phi phàm. Chiếc xe thể thao cơ hồ cũng bị con đường chật chội cản trở, như trước rất nhanh xuyên qua các xe khác, bay nhanh với tốc đọ khiến cho mái tóc dài chủ nhân chiếc xe kia bị thổi tung bay lên, thân quần áo màu trắng làm cho người ta như mộng như ảo, khiến cho ít người lái xe đường đều liên tiếp quay đầu lại.
      ‘Đinh đinh…đinh’ đột nhiên trận tiếng chuông vang lên, chủ nhân xe thể thao tay khống chế phương hướng, tay lấy di động nhìn chút, rất nhanh ấn nút nhận cuộc gọi, đối phương chưa mở miệng nàng trước “Uy, Tuyết? Chuyện gì a?”
      Di động lập tức truyền đến thanh thập phần dễ nghe, thập phần khoái trá: “ Quân, ta vừa mới cùng Vũ Tình gặp mặt, nàng tại mang thai, hai tháng nữa sinh, nghe nàng nàng tại đến đâu đều có đống lớn cung nữ, thái giám, càng khoa trương là hoàng thượng thế nhưng đem thiên hạ đệ nhất thần y vào cung liền vì giúp nàng an thai. Ngươi có biết tính tình nàng cổ quái, Hoàng Thượng lại sủng ái nàng như vậy, nàng liền vô pháp vô thiên, nếu phải có nhiều người nhìn chằm chằm nàng còn chừng xảy ra chuyện? Hoàng Thượng cũng cẩn thận, nhưng nàng lại thầm oán Hoàng Thượng tước đoạt tự do của nàng cả ngày…” [nơi này theo như Vũ Tình là từ đại xuyên qua đến Long Hiên hoàng triều Lăng Ngạo Tuyết. Mà nơi này chân chính là Tiêu Vũ Tình. Tình hình cụ thể mời xem tỷ muội thiên – Ngạo khí hoàng phi].
      về chính mình trao đổi thân phận cùng Ngạo Tuyết, Vũ Tình liền thao thao bật tuyệt, mà việc hai người bọn họ ở trong mộng gặp gỡ toàn thế giới cũng chỉ có cha mẹ Lăng Ngạo Tuyết cùng đường muội Lăng Ngạo Quân biết, cái gọi là thứ tốt muốn cùng người khác chia sẻ chỉ khiến cho người khác mắc nghẹn. Bởi vậy mỗi lần Vũ Tình gặp gỡ Ngạo Tuyết, chuyện thứ nhất sau khi tỉnh chính là gọi điện thoại gấp cho Ngạo Quân, đem nội dung đàm luận của các nàng từ đầu tới cuối kể nàng nghe.
      Bởi vậy đối với bộ dáng bà tám của Vũ Tình như vậy, Ngạo Quân sớm thấy nhưng thể trách, luôn luôn đều tỏ vẻ mặt lạnh nhạt, bình tĩnh vô ba Ngạo Quân cũng chỉ lúc này mới có thể mỉm cười đủ khiến cho mọi người lâm vào điên đảo. Cơ hồ khi nàng tươi cười, tiếng ‘phanh’ vang lên, tiếp theo ‘ phanh, phanh…’ vài tiếng cũng vang lên theo, trong lúc nhất thời tạo thành ách tắc giao thông nghiêm trọng.
      Ngạo Quân đối với hết thảy nhìn như thấy, ngã tư đường cơ hồ ngày càng hỗn loạn, chính là Vũ Tình thiện lương giống Ngạo Quân ‘lãnh huyết’ , nghe đến thanh ‘bang bang..’ cũng đoán được xảy ra chuyện gì “ai…” thao thao bất tuyệt Vũ Tình ngược lại bất đắc dĩ thở dài “ Quân, ngươi lại như vậy nở nụ cười.” phải câu nghi vấn mà là khẳng định.
      Quân bộ dạng kia kêu nghiêng nước nghiêng thành a! Bất luận kẻ nào nhìn đều vì mỹ mạo này mà khiếp sợ, nhất là nàng kia tươi cười mỵ hoặc lòng người! Kia kêu ‘kinh thiên địa, quỷ thần khiếp’ thiên địa lâm vào thất sắc! Mỗi lần chỉ cần nàng kia tươi cười bảo đảm phát sinh ‘ đại tai họa’ giống kiện vừa rồi… Bất quá hoàn hảo, Quân hướng đến lạnh lùng, đối với việc gì đều thờ ơ, khó lộ ra cái biểu tình gì, cũng chỉ có nhân tài chân chính nàng để ý làm cho nàng lộ ra biểu tình khác ngoài lạnh lùng. Bằng …Ai, hậu quả kia tưởng chịu nổi.
      “như thế nào, ta còn thể cười? Lúc ta cười, các ngươi ta mặt chút thay đổi, giống pho tượng, tốt lắm, tại ta nở nụ cười, các ngươi cũng muốn ta, hừ.” Ngạo Quân làm nũng giống đứa trẻ nhanh nhảu mở miệng, lộ ra tính trẻ con. Nếu để cho người khác thấy còn chừng phát sinh ra ‘Đại tai nạn’ gì đâu?
      “tốt lắm, tốt lắm, ngươi chừn nào về a! Đàn chờ ngươi ăn cơm đâu!”
      “Ân, cũng sắp trở về…” còn chưa hoàn, đột nhiên dừng lại cái, phía trước có mấy chiếc xe chặn đường, người xe thấy Ngạo Quân ngừng lại, lập tứctừ xe xuống, đem Ngạo Quân bao vây, xem ra giả lai bất thiện.
      “Quân, làm sao vậy, phát sinh chuyện gì?” Vũ Tình nghe được thanh dừng gấp, sốt ruột hỏi.
      có việc gì, ta còn chút việc, rất nhanh trở về. Cứ như vậy, bye..” Ngạo Quân bên xuống xe, bên bình tĩnh thản nhiên đối Ngạo Tuyết , ngữ khí bình tĩnh ti gợn sóng, xong đợi Ngạo Tuyết đáp lời liền cúp máy.
      Ngạo Quân lười nhác tà tựa vào xe thể thao giữ mặt chút thay đổi nhìn lướt qua phía trước mấy chục nam tử vây quanh, nam tử trung niên mặt có vết sẹo dài đứng ra đầu tiên, hiển nhiên người này là lão đại. Ngạo Quân suy nghĩ chút, người này là ai vậy? Đáp án là biết.
      Nam tử kia gặp Ngạo Quân thản nhiên liếc nhìn họ cái, khỏi buồn bực, lại khỏi lo lắng, này hắc đạo thần thoại trong truyền thuyết rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại, đối mặt trận thức như thế nhưng có sở động. Nhưng nghĩ lại, nàng nhất định là sợ muốn chết, kỳ nội tâm nhất định sợ phải chết, dù sao cũng là nương 19 tuổi, bọn họ nhiều người như vậy, còn tin thể đem nàng khiếp sợ, lại nghĩ tới này là báo thù, báo thù năm đó nhát dao, hôm nay tất yếu làm cho nàng sống dở chết dở. Suy nghĩ tới đó tà tà cười rộ lên, nhìn thẳng Ngạo Quân giống như muốn đem nàng ăn tươi nuốt sống, cái thanh khó nghe giống như vịt chết với Ngạo Quân: “ngươi chính là Mạc Trà nữ nhi? Lão đại đứng sau lớn nhất hắc đạo Huyền Long hội – Lãnh diện thánh quân?”
      Ngạo Quân cả kinh, biết chính mình từng là Mạc Trà nữ nhi cũng kỳ quái, lão đại nổi danh đều biết, nhưng biết nàng là Lãnh diện thánh quân trừ bỏ vài nguyên lão Huyền Long hội biết ra, có người biết! Mà những người đó là tuyệt phản bội chính mình, làm sao mà biết được?
      Nam tử mặt sẹo nhìn Ngạo Quân khiếp sợ đặt trong mắt, đắc ý : “có phải hay rất kỳ quái ta như thế nào biết thân phận của ngươi? Hừ, đời có gì là thể biết. tưởng được a…” nam tử mặt sẹo bên nhìn Ngạo Quân từ xuống dưới, bên vuốt cằm “ thể tưởng được làm cho người ta nghe tin sợ mất mật, thần bí nhất hắc đạo – Lãnh diện thánh quân dĩ nhiên là cái tiểu nữ sinh, ha ha… Quả nhiên hổ là Mạc Trà nữ nhi.” Vừa trong đáy mắt nam tử mặt sẹo liền xuất nồng đậm hận ý.
      “ngươi là ai?” Ngạo Quân bình thản , nàng lạnh lùng hướng người trước mặt , nếu phải nhìn thấy hận ý xuất đáy mắt ba chữ này còn lười .
      “Ta là ai? Ha ha…” Nam tử mặt sẹo cuồng tiếu : “Ta là đến lấy mạng ngươi, hôm nay chính là ngày cuối cùng của Lãnh diện thánh quân ngươi. Bất quá hì hì hi…” Ngược lại cười dâm đãng nhìn chằm chằm Ngạo Quân: “ hổ là Mạc Trà nữ nhi, bộ dáng đủ mĩ, đủ vị. Lão tử hôm nay tâm tình tốt, trước khi ngươi chết, nhất định cho ngươi dục tiên dục tử. Ha ha ha…” xong liền vươn tay tới gần Ngạo Quân.
      Ngạo Quân vẫn như cũ co biểu tình gì nhìn nam tử mặt sẹo tới gần, ngay tại tay sắp đụng tới nàng nhanh như thiểm điện xuất thủ, cùng với tiếng heo kêu như bị giết. Ngạo Quân rốt cục lộ ra trừ bổ đạm mạc biểu tình, chán ghét nhíu mày, chẳng lẽ biết thanh rất khó nghe sao? Còn kêu lớn tiếng như vậy.
      Thủ hạ nam tử mặt sẹo mang vẻ mặt thể tin nhìn lão đại của bọn họ, hồi nhìn về phía Ngạo Quân. Điều này sao có thể, bọn họ căn bản thấy được nàng như thế nào xuất thủ, chỉ thấy lão đại bọn họ ngã xuống ôm bụng rên rỉ, hai bên mặt còn có hai bàn tay.
      Ngay tại lúc Ngạo Quân xoay người, mặt đất nam tử mặt sẹo chịu đựng đau đứng lên, nhìn chằm chằm Ngạo Quân : “ lão tử quá coi thường ngươi.” Quay đầu đối chúng tiểu đệ ràng muốn hóa thạch quát: “Các ngươi còn đứng đó làm gì, lên cho ta! Ngươi rượu mời uống lại thích uống rượu phạt, lão tử hôm nay liền đem ngươi tiền dâm hậu sát, để mặt ngươi vài vết đao báo thù năm đó ngươi hủy dung ta.”
      Vốn còn muốn chạy Ngạo Quân nghe đến nam nhân kia cũng dám mắng nàng, quay đầu đến bình thản bắn ra ánh mắt sắc bén, cả người tản ra hơi thở nguy hiểm làm cho tiểu đệ muốn tiến lên khỏi rùng mình cái, dám tiến lên.
      “có giỏi lại lần nữa xem.” xong hướng nam tử mặt sẹo tới gần.
      Nam tử mặt sẹo khỏi bị khí thế của nàng dọa, nhưng nghĩ nếu hôm nay giải quyết nàng cũng chỉ có đường chết. Dám chặn giết Lãnh diện thánh quân Huyền Long Hội, kết cục tuyệt đối sống bằng chết, hơn nữa tuyệt đối trốn thoát. Nhìn Ngạo Quân tới gần trước mắt, nam tử mặt sẹo tiên phát chế nhân, hướng Ngạo Quân đánh qua. Ngạo Quân bên tránh thoát công kích, lạnh lùng câu: “Muốn chết” đồng thời tung quyền trái chính giữa cằm.
      Lúc này bọn tiểu đệ cũng phản ứng lại, oanh tiếng đều hướng Ngạo Quân đánh qua, Ngạo quân cười lạnh nhìn bọn họ: tới vừa lúc, lâu hoạt động gân cốt.
      Đối phương tuy rằng số đông nhưng đối với Ngạo Quân đen triệt quyền đạo …hắc đạo thần thoại mà cũng đủ. Nửa giờ sau, trừ bỏ Ngạo Quân những người khác đều nằm dưới đất rên rỉ, trong đó nam tử mặt sẹo là thảm nhất, đầu rơi máu chảy là tự nhiên, toàn thân sương sườn biết còn cái nào hoàn hảo. Ai kêu đắc tội Ngạo Quân nàng, còn dám ô nhục nàng, quả thức chính là muốn chết, nếu phải nàng hôm nay tâm tình tốt, hừ, làm sao dễ dàng như vậy buông tha .
      Quên , Vũ Tình cùng bá phụ, bá mẫu còn chờ nàng về ăn cơm! Hôm nay trước hết buông tha bọn họ.
      Ngay tại Ngạo Quân phải lái xe , nam tử mặt sẹo giãy dụa đứng lên, muốn sống lái xe hướng Ngạo Quân tiến lên, Ngạo Quân dự đoán được năm tử mặt sẹo thế nhưng cùng nàng đồng quy vu tận, cả kinh, lập tức chuyển hướng bên kia, lại bởi vì vậy thẳng tắp đụng vào lan can mang theo cả xe rơi xuống biển.
      Minh hoa nhật báo: “tối hôm qua Đông Kiều có xã hội đen đánh nhau, có mấy chục người bị thương, nam tử mặt sẹo chết. Trùng hợp lúc đó có nữ sinh ngang qua cũng bị hại – chính là chất nữ tổng tài Lăng Thị thương nhất Lăng Ngạo Quân, cảnh sát ở ngoài biển tìm cả ngày, trừ bỏ chiếc xe thể thao vẫn chưa thấy Lăng Ngạo Quân, ngay cả thi thể cũng tìm thấy. Đến tận đây, Lăng thị treo giải thưởng trăm ngàn đô la tìm Lăng Ngạo Quân, xuất động tất cả mọi người, mọi quan hệ làm cho chính giới, thương ng giới hồi phong ba.
      Mà Huyền Long Hội cũng bởi vì lão đại bọn họ mất tích mà huy động hết lực lượng. Nhưng là Huyền Long Hội chỉ có vài người biết thân phận Ngạo Quân biết chân tướng tình, vì lãnh diện thánh quân mất tích mà để ý thôi, ngay cả các tiền bối rửa tay gác kiếm cũng xuất mã. Những người khác chỉ biết là lão đại Huyền Long Hội mệnh lệnh bọn họ phải tuân theo, bởi vậy toàn bộ hắc đạo cũng nhấc lên hồi đại phong ba.

    3. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 2: Xuyên qua

      “Ân…” Toàn thân giống như muốn rã ra, đau muốn chết, cái nam nhân kia muốn sống nữa, được, chờ ta tốt lắm xem ta như thế nào đối phó ngươi, ý thức dần dần ràng Ngạo Quân chỉ cảm thấy toàn thân đau đến phải chết, đồng thời cũng đối nam tử mặt sẹo hại nàng như vậy hận chết.

      nương, ngươi tỉnh, nương…” cái thanh vang lên.

      Ai a? Đầu năm nay còn có người kêu nương sao?

      Ngạo Quân cố sức mở mắt, ân, hảo chói mắt! Lại đem mắt nhắm lại, thử mở lại, như thế lặp lại vài lần, rốt cục thích ứng ánh sáng, trong ánh mắt liền ra gương mặt phụ nữ trung niên.

      “Ân…” phụ nữ trung niên gặp Ngạo Quân mở mắt ra, giãy dụa đứng lên, lập tức nâng nàng dậy.

      nương, ngươi chậm chút, ngươi cảm thấy ra sao?”

      Nhờ có người giúp phần lực, Ngạo Quân rốt cục ngồi dậy, nhìn phụ nhân trước mắt tỏ vẻ quan tâm, lo lắng nàng cũng cảm thấy thập phần thân thiết, khỏi giơ lên tuyệt mĩ tươi cười, gật gật đầu, tỏ vẻ chính mình muốn có việc gì.

      Đợi lúc lâu sau thấy phụ nhân có phẩn ứng gì, khỏi nghi hoặc ngẩng đầu vừa thấy phụ nhân như vậy lăng lăng nhìn nàng. Làm sao vậy? Suy nghĩ hồi liền tỉnh ngộ, xem ra là chính mình vừa mới cười phát ra từ nội tâm làm cho nàng sững sờ, ai, chính mình cũng tưởng.

      “Khụ…” Giả bộ khụ chút.

      Này tiếng khụ rốt cục làm cho phụ nhân phục hồi tinh thần lại, gặp Ngạo Quân vẫn nhìn nàng nhưng lại ngượng ngùng cong đầu chút, mất tự nhiên : “Thất lễ, làm cho nương chê cười, là bộ dáng nương rất đẹp, ở nông thôn phụ nhân chưa từng thấy qua, nương đừng trách!”

      Nhìn phụ nhân mặc dù trung niên lại bộ dáng được tự nhiên, nhưng lại thấy có hương vị khác, có thể thấy được phụ nhân này khi trẻ tuổi nhất định là mỹ nữ. Bất quá, tổng cảm thấy có điểm quái, làm sao quái còn được, tái nhìn kĩ chút phụ nhân, đầu buộc búi tóc đơn giản, khả năng vì phơi nắng thường xuyên làn da có điểm ngăm đen, khóe miệng mỉm cười, nếu phải mặc bộ quần áo này…đúng, chính là quần áo, nàng…nàng thế nhưng mặc quần áo cổ trang, đúng vậy chính là TV trình diễn cái loại này, con cổ đại đều mặc giống nhau. Lại nhìn quanh bốn phía, gian phòng đơn sơ ở giữa có cái bàn đơn giản, phòng sạch cũng có gì đặc biệt, nhưng xem ra đối với Ngạo Quân cách bài trí đơn giản so với thế giới hội chợ càng làm cho nàng trợn mắt há hốc mồm. chẳng lẽ…. , có khả năng….

      “xin hỏi, các ngươi là đóng phim sao?” Nàng mang theo chút hi vọng hỏi.

      “Điện ảnh, là cái gì?” câu đánh nát chút may mắn cuối cùng của Ngạo Quân.

      “ chẳng lẽ….Ta nhưng lại cùng Tuyết giống nhau xuyên qua sao? Này cũng quá thái quá ? …. …”Ngạo Quân có điểm thể tin thào .

      nương, ngươi cái gì, ta nghe , có phải hay đói bụng?” Phụ nhân đem Ngạo Quân lầm bầm lầu bầu quy kết vì đói bụng, lại ngượng ngùng , ha ha… nương vừa xinh đẹp vừa đáng .

      Khi phụ nhân đứng dậy muốn lấy thức ăn cho Ngạo Quân, Ngạo Quân mới phục hồi tinh thần, lôi kéo phụ nhân : “Chờ chút, xin hỏi, đây là nơi nào, ta vì sao lại ở chỗ này, là ngươi cứu ta sao?” Tuy rằng khó có thể tin, nhưng có số việc vẫn là hỏi ràng.

      “Đây là Mạc gia thôn, ngươi là do lão nhân nhà ta cứu về ở bờ biển, ngươi hôn mê ngày đêm, tại có việc gì, ta an tâm.”

      “Mạc gia thôn? Bờ biển?” Nhớ lúc ấy nam tử mặt sẹo kia muốn sống lái xe hướng đầu xe nàng lao tới, nàng quýnh lên quay đầu xe, lại thẳng tắp kao xuống biển, xem ra chính là như vậy xuyên qua.

      Ngay tại thời điểm Ngạo Quân như vậy trầm tư, thân áo dài nhìn như thư sinh trung niên nam tử vào đến, gặp Ngạo Quân tỉnh vội vàng tới, đối với nàng : “ nương, ngươi tỉnh?”

      “Ách…” Ngạo Quân trong trầm tư phục hồi tinh thần lại, gật gật đầu, nhìn nam tử hỏi nàng, xem ra hẳn là trượng phu của vị phụ nhân này, cũng chính là ân nhân cứu mạng mình.

      “Tỉnh là tốt rồi, nương ngươi tên gì? Như thế nào hội ra xuống biển đâu?”

      “Ta gọi là Lăng Ngạo Quân, chỉ vì… chỉ vì nhất thời vô ý trượt chân rơi xuống biển, ít nhiều đại thúc cứu giúp, Ngạo Quân khỏi cảm kích.” Ngạo Quân có vết xe đổ, dám lộ ra tươi cười, chính là vẻ mặt đạm mạc .

      “Ân, Lăng nương, ngươi vừa tỉnh, bụng nhất định đói?” Quay đầu ôn nhu đối phụ nhân : “Ngọc Liên, nàng lấy điểm tâm tới cho Lăng nương ăn.”

      Ngọc liên gật đầu cái, đối nam tử săn sóc : “Ân, chàng vừa trở về, cũng nhất định đói bụng, ta nấu xong, chàng trước ăn !” Lại đối Ngạo Quân : “Lăng nương, ngươi trước chờ chút, ta chút quay lại ngay.”

      Ngạo Quân mặt chút thay đổi gật đầu. Trong chốc lát, chén tiểu Mễ chúc liền vào bụng nàng, ăn no sảng khoái thoải mái! Hai ngày tắm rửa là chịu nổi.

      Lúc này, Ngọc Liên đến, tay còn cầm bộ quần áo, đối Ngạo Quân : “Lăng nương, là ngượng ngùng, ta cùng tiểu nữ quần áo chỉ sợ nương mặc được, đây là quần áo lão nhân nhà ta, mặc có vài lần, người liền đem mặc !”

      là ta ngượng ngùng, phiền toái các ngươi như vậy.” Ngạo Quân ngượng ngùng .

      “Cái gì phiền toái phiền toái, ơ nông thôn nương chê là tốt rồi.”

      “Các ngơi cứu ta, lại chiếu cố ta như vậy, ta cảm kích còn hết, như thế nào ghét bỏ đâu? Liên di, ngươi cũng đừng kêu nương nương, gọi ta là Quân là được.” Trải qua nửa ngày ở chung, Ngạo Quân đối với phu phụ liên dượng càng cảm thấy thân thiết.

      “Ân, Quân nhi, hảo, đến thử quần áo lần.” xong, đưa quần áo Ngạo Quân mặc vào.

      Hoàn hảo, thân cao 178 quần áo mặc vào rất vừa, chỉ là vải thô áo dài, quần áo màu xanh nhạt làm dáng người Ngạo Quân càng thêm cao ngất, tóc tùy ý buông thả, nghiễm nhiên là cái ngạo thế giai công tử. Làm cho Ngọc Liên bất giác lại sửng sốt.

      “Liên di, Liên di..” Nàng giống như cười ra, làm thế nào liên di lại sững sờ.

      “A” như thế nào lại sững sờ, là, nhưng đứa này bộ dạng cũng quá đẹp, thể trách nàng. Liên di di thẹn thùng bộ dáng đáng , giống như làm cho Ngạo Quân nổi lên tâm tư muốn chọc ghẹo.

      “Khụ khụ…tiểu sinh này có lễ, biết tiểu thư mỹ lệ đối diện mạo tiểu sinh vừa lòng hay ? Ân…” xong còn ngả ngớn dùng ngón tay trỏ gợi lên cằm, quả thực chính là cái phong lưu công tử.

      Ngọc Liên sửng sốt qua nửa ngày mới hồi phục tinh thần nhìn trước mắt mặt cười xấu xa Ngạo Quân mới phản ứng lại, chính mình bị đùa giỡn.

      “Tốt, ngươi ngay cả Liên di đều dám đùa giỡn, xem ta đánh ngươi.” xong liền hướng Ngạo Quân đánh.

      “Liên di đối diện mạo tiểu sinh hài lòng, là được thôi! Làm gì động thủ động cước đâu! Ha ha…” Ngạo Quân bên chạy, bên tiếp tục vui đùa.

      “Ngươi còn , đừng chạy, xem ta như thế nào thu thập ngươi.” Tưởng nàng Ngọc Liên năm đó cũng tốt đùa.

      Hai người hi hi ha ha truy đánh trận, Ngọc Liên mệt mỏi, năm tháng buông tha người!

      “Đình, ngươi khi dễ lão nhân gia, chạy bằng ngươi, chạy. Ai già già …”

      Ngạo Quân mỉm cười ngừng lại, nhân vừa rồi vận động kịch liệt khiến cho hai má hơi hơi phiến hồng, tựa như đóa hoa đào diễm lệ nở rộ làm cho người ta hoa mắt, lại như nghiêm trong tuyết phát ra ngạo mai, tư thế ung dung, lạnh nhạt.

      “Ngươi đứa này, thời điểm mới gặp ngươi, cũng chỉ gặp ngươi cười lần, sau liền luôn bộ mặt lạnh nhạt như băng lại bộ dáng đạm mạc, cũng nhiều lời, quả thực khối băng giống nhau. thể tưởng tượng được còn có mặt như vậy, như vậy tốt, người chính hẳn là cười nhiều mới đúng! Như vậy mới giống người độ tuổi này. Ngươi cười đứng lên cũng khó coi! Ha ha…” Ngọc di chế nhạo .

      Ngạo Quân vừa nghe lời này, tươi cười mặt lập tức cương cứng. Đúng vậy, chính mình bao lâu như vậy hay giỡn, làm nũng! Từ khi ba ba rời khỏi mình, chính mình liền trầm mặc, trở nên càng lạnh lùng. Trừ bỏ Tuyết cùng bá mẫu ngoại, ở trước mặt người khác mặt luôn lạnh lùng, rất ít cười, càng đừng giống bây giờ hay giỡn.

      tại lại đối với Liên di vừa quen biết vui đùa như vậy, là vì Liên di là người đầu tiên ở thời đại này nàng nhìn thấy? Vẫn là…vẫn là nàng thấy cảm giác chính mình tựa như…. Tựa như thân nhân giống nhau, thậm chí giống như người cùng ba ba trời có khỏe ? Quân nhi tại ở thế kỷ 21, các ngươi còn có thể phù hộ Quân nhi đâu? Ba ba, các ngươi có biết hay Quân nhi rất nhớ ngươi, rất muốn, rất muốn….

      “Quân nhi, ngươi làm sao vậy, có cái gì vui cho Liên di, Liên di giúp ngươi làm chủ, cần nghẹn trong lòng, ra tốt hơn.” Như vậy Ngạo Quân làm cho Ngọc Liên càng thêm khẳng định ý nghĩ của chính mình: Đứa này nhất định có cái gì thương tâm, bằng còn tuổi như vậy làm sao bộ dáng luôn lãnh đạm, đối việc gì cũng quan tâm.

      “Liên di…” Ngọc Liên làm cho Ngạo Quân luôn luôn cố gắng che dấu tình cảm chân của chính mình khỏi cảm động, thiếu chút nữa ôm Ngọc Di khóc lớn lên, bất quá cuối cùng ! Vẫn là ôm Ngọc di , cảm động đến rơi nước mắt kêu tiếng.

      “Quân nhi, có phải hay tin Liên di? muốn cho Liên di?” Ngọc Liên nửa là oán trách nửa là đau tích vỗ về Ngạo Quân.

      , Liên di, Quân nhi có việc gì.” Gặp liên di tin, lại thêm câu: “Chính là, chinhs là nhớ tới ba ba ta.”

      “Ba ba?”

      “Ách, là cha mẹ ta, chúng ta nơi đó kêu ba ba.”

      “Nga, nguyên lai là nhớ cha ngươi, ai, hại liên di còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì!” Ngọc Liên . Xem Ngạo Quân vẫn là bộ dáng thương tâm, lòng có đành lòng, cười : “ thể tưởng được Quân nhi vẫn là cái hiếu nữ đâu! Ha ha a… cần thương tâm, nếu nhớ cha mẹ ngươi trở về tìm bọn họ, cha nương ngươi nhìn đến ngươi cũng cao hứng.”

      “Trở về? Như thế nào trở về?” Ngạo Quân thào lẩm bẩm.

      “A, có phải hay để ý vòng vo! cần để ý, liên di giúp ngươi nghĩ biện pháp.” Ngọc Liên gặp Ngạo Quân như vậy, nghĩ đến nàng là để ý vòng vo.

      , là nhà ta quá xa, hơn nữa cha nương ta qua đời, 7 năm trước.” Bảy năm trước tai nạn giao thông mang ba ba nàng , làm cho nàng thành nhi.

      “Ách, ai, đứa đáng thương.” Bảy năm trước, Quân nhi mới ! Tuổi như vậy liền mất song thân, cũng khó cho đứa này.

      “Ha ha, ta sao, liên di đừng lo lắng. Chính là, chính là nhìn đến liên di, nghĩ đến nương…”

      “Quân nhi, nếu ngươi ngại, từ giờ trở , ta chính là nương ngươi.” Lần đầu tiên thấy Quân nhi, liền cảm thấy thực thân thiết, chẳng lẽ đây là duyên phận?

      “Nương?” Ngạo Quân ngẩng đầu, mờ mịt nhìn liên di.

      “Nếu Quân nhi ngươi nghĩ như vậy, coi như liên di chưa gì.” Gặp Ngạo Quân như vậy, nghĩ đến nàng muốn, khỏi cảm thấy ảm đạm.

      , , Quân nhi nguyện ý, nguyện ý, nương…” Nếu làm cho thủ hạ Huyền Long Hội thấy nàng như tiểu nữ sinh rúc vào trong lòng liên di, nhất định tin người này là lão đại bọn họ – mặt lạnh thánh quân.

      “Ngoan, Quân nhi, ngoan, ha ha ha…” Hai người ôm nhau mà cười.

      Đây là ngày đầu tiên Ngạo Quân tới cổ đại, nếu ông trời làm cho nàng đến nơi này, còn làm cho nàng nhận thức liên di, như vậy là đối tối tốt với nàng lắm rồi, tin tưởng ba ba trời nhất địnhphù hộ nàng. Thời cổ đại, nàng đến đây….

      Đột nhiên ý thức được cái vấn đề lớn, nơi này rốt cuộc là thế nào?

    4. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 3: Long Hiên Hoàng Triều?


      “Phốc, cái gì? Cha, ngươi vừa tại là triều đại gì?” Nghe lầm, nghe lầm, điều này sao có thể đâu?

      Ma cọ xát cọ ngày, thời điểm ăn cơm Ngạo Quân rốt cuộc hỏi được những vấn đề mà đứa trẻ ba tuổi cũng biết làm cha mẹ nàng coi nàng như quái vật, kết quả lập tức làm cho nàng cười sặc sụa.

      “Cẩn thận! Ngươi đứa này, kích động như vậy làm chi?” Ngọc Liên bên sửa sang lại mặt bàn bên hơi trách cứ đối Ngạo Quân . Đứa nhỏnày như thế nào hỏi vấn đề như vậy?

      “Ta sao, cha, ngươi mau cho ta biết, ngươi vừa mới chăng?” Ngạo Quân nhanh lôi kéo Mạc Văn – trượng phu Ngọc Liên, nóng lòng được đáp án.

      “Là , nơi này là Long Hiên Hoàng Triều.” Quân nhi như thế nào biết đây là Long Hiên Quốc? Chẳng lẽ nàng phải người Long Hiên Quốc. Dù nàng phải người Long Hiên Quốc cũng nhất định biết Long Hiên Hoàng Triều, có tất yếu phản ứng lớn như vậy sao?

      “Oanh” nàng… Nàng thế nhưng xuyên đến Long Hiên Hoàng Triều, hai năm trước, đường tỷ nàng Ngạo Tuyết cũng xuyên đến Long Hiên hoàng triều, cùng với Vũ Tình trao đổi thân phận. Nàng thế nhưng cũng đến nơi này, kia… kia nàng phải có thể gặp lại Tuyết sao? quá tốt, ha ha…Bất quá, cho dù là ở cùng hoàng triều cũng nhất định ở cùng thời kì? Đúng đúng, đó là vấn đề lớn.

      “ Cha, đương kim hoàng đế gọi là gì? Có phải là Âu Dương Chính Hiên ?” Đây là Vũ Tình cho nàng biết.

      “Hư, ngươi đứa này như thế nào có thể gọi tục danh hoàng thượng.” Quân nhi biết nơi này là Long Hiên hoàng triều, thế nhưng biết tục danh hoàng thượng, này khỏi rất kỳ quái sao? Hơn nữa làm sao dám lớn tiếng kêu tên hoàng thượng?

      “Kia đây là , tại chính là Âu Dương Chính Hiên làm hoàng đế, ha ha…” Xem cha phản ứng, tại hoàng đế đúng là Âu Dương Chính Hiên. Ha ha…. Ta có thể nhìn thấy Tuyết, ha ha…. để ý tới cha mẹ khẩn trương, Ngạo Quân lập tức đắm chìm trong ý muốn gặp Tuyết.

      Vợ chồng Ngọc Liên hiểu nhìn Ngạo Quân bình thường vẫn đạm mạc nghe đến đương kim hoàng đế là Âu Dương Chính Hiên thế nhưng cười vui vẻ như vậy, tuy rằng nàng như vậy đẹp nhưng cũng làm người ta biết được suy nghĩ của nàng!

      “Cha, kia Âu Dương Chính Hiên tại bao nhiêu tuổi, đăng cơ bao lâu? Tuyết, nga, , cái kia hoàng hậu là họ Tiêu vẫn là tại vị?” Rốt cục theo vui sướng phục hồi tinh thần lại Ngạo Quân hỏi ra đống vấn đề lớn, mấy vấn đề này cũng phi thường trọng yếu.

      “A!” này đống vấn đề làm cho vợ chồng Ngọc Liên hiểu càng thêm trợn mắt há mồm, nhất thời phản ứng.

      “Cha mẹ, các người làm sao vậy? Như thế nào nhìn ta như vậy?” Ngạo Quân hỏi nửa ngày mới phát giác có người trả lời nàng. Vừa thấy cha mẹ chính là há hốc miệng, lăng lăng nhìn nàng. bởi vì nụ cười của nàng ? Xem dạng lại giống, hơn nữa vừa mới nàng cũng cười! Nhất thời cũng hiểu.

      Cái này nhà ba người đều hiểu, chính là cùng nguyên nhân mà thôi.

      “A! Quân nhi, ngươi như thế nào hỏi lão cái loại vấn đề này, chúng ta là bình dân thể lung tung? Hơn nữa trước ngươi phải còn biết nơi này là Long Hiên hoàng triều sao? tại quan tâm chuyện hoàng thượng như vậy, hơn nữa ngay cả hoàng hậu họ Tiêu đều biết?” Mạc Văn rốt cục phát giác đúng.

      “Đương kim hoàng hậu họ Tiêu, họ Tiêu, xem ra Tuyết là hoàng hậu.” Ngạo Quân trả lời Mạc Văn, ngược lại lẩm bẩm.

      “Quân nhi, ngươi sao chứ! Rốt cuộc ngươi…” nhìn Ngạo Quân ngược lại lầm bầm lầu bầu, vợ chồng Ngọc Liên trừ bỏ hiểu còn có điểm lo lắng, Quân nhi như vậy rất bình thường.

      “A! ta sao, chính là…Chính là, nga, bởi vì ta lúc trước cư trong thâm sơn cho nên biết chuyện thế gian, cho nên mới hội…” Ấp a ấp úng đem chính mình vì sao khác thường như vậy giait thích chút, dối phải dễ dàng. Huống chi Ngạo Quân ngay cả cũng thích , càng đừng chuyện dối.

      “Nga, nguyên lai Quân nhi lúc trước ở tại thâm sơn! Trách được dám thẳng hô tục danh hoàng thượng.” Hai vợ chồng đều bừng tỉnh đại ngộ, đúng là dễ lừa a! như vậy đều có thể lừa.

      “Ân, cho nên cha mẹ, các người có thể hay đem chuyện Long Hiên hoàng triều tại cho Quân nhi?” Tuy rằng biết tại hoàng hậu họ Tiêu nhưng là biết nhiều hơn mới tốt.

      “Kia đương nhiên, đương kim hoàng thượng đăng cơ năm năm, là thiên tử thiếu niên minh, Tiêu hoàng hậu…” Mạc Văn đem chuyện chính mình biết về Long Hiên hoàng triều, từ hoàng đế cho tới người buôn bán ra. từng cũng là người đọc sách, cũng tham gia khoa khảo, mặc dù bất hạnh thi rớt, nhưng vẫn lo lắng quốc , cho nên mặc dù thân ở xa xôi tiểu khu nhưng đối với việc kinh thành vẫn là có nghe thấy, nhất là chuyện đương kim hoàng thượng năm trước ‘Tìm thê nhớ’, vì Tiêu hoàng hậu mà phế hậu cung, thậm chícòn quỳ xuống, đó là chuyện ngay cả hài đồng ba tuổi đều biết, là oanh động toàn thiên hạ.

      “quân đại ca, đây là tú hà bao của ta, đưa…tặng cho ngươi”Linh lung vẻ mặt ngượng ngùng cúi đầu, bắt tay đưa hà bao cho Ngạo Quân, còn đợi Ngại Quân phản ứng lại bỏ chạy thấy bóng dáng tăm hơi.

      “Quân đại ca, đây là ta tự mình xuống bếp làm ít điểm tâm, ngươi thử chút…” Tiểu Yến vừa kiền đem thực hạp đưa cho Ngạo Quân, bá tiếng thấy tăm hơi.

      “Quân đại ca, ta thích ngươi, ta nghĩ làm thê tử của ngươi.” Này đủ lớn mật, nương cổ đại phải đều thực ý tứ sao?

      “Quân đại ca, chúng ta ngắm hoa được …”

      “Quân đại ca, ta…”

      ….

      Ngạo Quân bất đắc dĩ ôm đầu, ngẫm lại nàng vào Mạc gia thôn tháng! Nơi này chỗ biên cảnh, dân phong thuần phác cũng thực nhiệt tình, vấn đề là quá nóng tình, nhất là nữ hài tử, tình cảnh giống như vậy, mỗi ngày đều trình diễn. Kỳ lạo tình cảnh này cũng phải chạm qua, ở đại nam sinh theo đuổi nàng cũng nhiều, cả ngày vây quanh ở bên người nàng, tại so với

      Nhưng vấn đề là khi đó theo đuổi nàng là nam sinh, hơn nữa chỉ cần nàng lãnh mặt, có thể đông lạnh những người đó dám tiếp cận nàng mười thước. Khả tại đối với những này nàng cũng biết phải làm gì, cũng từng thử lãnh nghiêm mặt, khả, biết là công lực chính mình giảm xuống vẫn là những người này công lực cao, thế nhưng đem nàng luyện tới thần công ‘đông chết người đền mạng’ nhìn như thấy.

      “Ngọc Liên! Này Mạc Tình trong thôn chúng ta là hoa khôi của thôn, hơn nữa cha nàng cũng là thôn trưởng trong nhà có tiền, ngươi là biết tại nàng để ý Mạc Quân nhà ngươi, thề phải Quân lấy chồng, ngươi xem thôn trưởng liền nhờ ta tới nhắc, ta xem Quân nhà ngươi cung nương kia là nam tài nữ sắc trời đất tạo đôi! Hơn nữa người kia trong thôn lại là danh gia vọng tộc, các ngươi này cũng coi là môn đăng hộ đối…”

      Ngạo Quân vừa vào cửa ngoài ý muốn lại nghe bà mối cùng nương cầu hôn, tháng này, bà mối toàn thôn cơ hồ mỗi ngày đều ‘Đăng môn bái phỏng’ trong nhà cửa đều nhanh bị san bằng, chuyện này lại làm cho nàng đau đầu thôi, ngày hôm qua Mạc Vũ, hôm nay Mạc Tình, trời ạ! Này hồi Vũ hồi Tình chịu nổi.

      “Thu nương, Quân nhi nhà ta còn , hơn nữa chuyện này còn phải xem ý tứ Quân nhi, cái kia… chuyện này về sau rồi ?…” câu này đều nhanh thành câu cửa miệng của nương.

      “Còn ? Hoành nhi nhà ta lớn như vậy muốn làm cha [18,19 tuổi liền làm cha, cổ đạingười trưởng thành sớm], hơn nữa từ xưa đến nay đều là cha mẹ quyết định, ta xem chuyện này như định rồi…”Thu bà mối nhanh, mỗi ngày đều lấy lí do này cự tuyệt, có hay mới mẻ, Thu bà mối có chút buồn bực.

      “A! , , thu nương chuyện này vẫn là…”Ngọc Liên vừa nghe nống nảy, chuyện này thể như vậy định! Quân là nữ nhi, như thế nào có thể…

      “Tốt lắm, tốt lắm, ta cho trưởng thôn, các ngươi chuẩn bị tìm cái ngày tốt sinh là được.” xong lập tức xoay người bước . Tưởng nàng thu bà mối chưa bao giờ làm mai bất thành, thể tưởng lần này thế nhưng làm cho nàng to ghi lại, liên tục hơn mười nhà tới thân, thế nhưng lần thành, lần này nếu thành nàng còn mặt mũi nào làm bà mối nữa chứ.

      Xem nàng cứ như vậy , Ngọc Liên vội vàng đuổi theo. bên đuổ bên hô: “Thu nương, ngươi từ từ, việc này được, ai, ngươi từ từ..”

      Thu nương giống nghe thấy, nhanh cước bộ phía trước, lại bị bức ‘tường’ ngă chặn, ngẩng đầu nhìn đến vẻ Lãnh diệnlùng Ngạo Quân. “, Quân nhi trở về, ha ha… Vừa lúc, ta vừa mới thương lượng với nương ngươi hôn của ngươi, kia Tình nhi nương bộ dạng quả la khuynh quốc khuynh thành, lại hiền lương thục đức, tuyệt đối là trăm năm khó được hảo thê tử..” Thu bà mối nịnh nọt .

      “Chuyện này ta đáp ứng.” Ngạo Quân đánh gãy thu bà mối ‘Đẩy mạnh tiêu thụ’, lạnh lùng .

      “Ách, này…” Ngạo Quân phát ra hàn khí làm cho thu bà mối khỏi run lên, đến mức vẻ mặt đỏ bừng, nghĩ như vậy buông tha, nhưng lại có dũng khí tái khiêu chiến cực hạn Ngạo Quân. Toàn bộ Mạc gia thôn ai chẳng biết đại nghĩa tử của phu gia Mạc Quân bộ dạng tuấn mỹ phi phàm, mặc dù thường cười, vể Lãnh diệnlùng, nhưngvới người ngoài vẫn là lễ phép, cũng có tính gì. Giống tại cái dạng này liền tỏ vẻ nàng phi thường hờn giận, chỉ cần nàng mất hứng cần làm gì, chỉ cần khẩu khí lạnh lùng phát ra hàn khí có thể cho người ở giữa tháng sáu rùng mình, so với bị nàng đánh chút còn khó chịu hơn.

      “Thu nương, ngươi trở về, cho thôn trưởng đa tạ nhưng là Quân nhi nhà ta còn , cho nên chỉ có thể phụ ý tốt của .” Lúc này Ngọc Liên chạy tới .

      “này, ai, được rồi, Ngọc Liên quấy rầy.” Bất đắc dĩ, người ta đáp ứng cũng có biện pháp, tổng thể nhận thưởng ! Ai! Quên , quên , xem ra là mối Ngọc Liên tốt làm.

      “Quân nhi trở về, mau vào, ngươi đói bụng! Ta làm xong cơm, nhanh ăn cơm !” ngọc Liên gặp thu nương rồi, thở nhõm hơi, lôi kéo Ngạo Quân liền hướng phòng .

      “Nương, hôm nay có phải hay có vài bà mối lại đây?” nương thoạt nhìn giống như rất mệt.

      “Cũng phải, ngay cả thôn bên cạnh đều lại đây, ai…”

      “Nương, ngươi mệt như vậy, Quân nhi…” ngạo Quân áy náy .

      “Cái gì có mệt hay , kia chứng minh Quân nhi nhà ta có mỵ lực, đươc hoan nghênh a! đáng tiếc ngươi phải nam tử, bằng , ta nhất định đem tất cả mỹ nứ đó thu vội tới làm vợ ngươi, ha ha a…” Ngọc Liên cười trêu .

      “Chuyện gì vui vẻ như vậy?” Mạc Văn vừa vào cửa liền nhìn thấy thê tử của chính mình cười đén giống tiểu hài tử.

      “Tướng công, ha ha.. Quân nhi nhà chúng ta muốn kết hôn với đống tức phụ đến hầu hạ hai chúng ta!”

      “Nga, kia cảm tình tốt, khi nào , ta xem chần chừ bằng bạo lực ! Hôm này liền , chỉ cần Quân nhi tiếng lập tức có thể thành thân. Ha ha…” Mạc Văn nghe ái thê xong cũng gia nhập giễu cợt Ngạo Quân.

      “phụ thân, ngươi như thế nào cùng nương giống nhau, giễu cợt Quân nhi!” cũng chỉ có ở trước mặt cha mẹ nàng mới có thể ngẫu nhiên lộ ra thần thái nữ nhi.

      “tốt lắm, phụ thân cười Quân nhi.” Mạc Văn ngược lại vẻ mặt bất dắc dĩ : “Quân nhi, ta xem ngươi vẫn là đổi nữ trang Quân nhi lúc trước như thế nào vẫn kiên trì nữ phẫn nam trang?

      , cha, Quân nhi cảm thấy như vậy rất tốt.” Hay giỡn, đổi nữ trang, đến lúc đó khả năng càng thêm thể vãn hồi. Quá ràng mặt mình hội tạo thành cái dạng gì ảnh hưởng. Phẫn thành nam tử, tuy rằng vẫn như cũ là câu dẫn người, bất quá nữ tử cổ đại có vẻ ý tứ, tuyệt đối so nam nhân dễ đối phó. Hơn nữa nữ tử cả ngày đứng trong nhà, nàng mới cần đâu.

      “Tốt lắm, tướng công ta cũng hiểu được Quân nhi như vậy rất tốt. Đúng rồi, ta vừa nhận được thư Oánh nh, nàng ngày mai trở lại.” Ngọc Liên giống như biết ý tưởng Ngạo Quân, hợp thời dời lời .

      , Oánh nhi ngày mai về đây.” Mạc Văn nghe xong vẻ mặt vui vẻ.

      Mạc Nguyệt Oánh, nữ nhi của phụ mẫu, lúc Ngạo quân tới nàng có ở nhà, cho nên Ngạo Quân có gặp qua nàng. Thực chờ mong Mạc Nguyệt Oánh thời điểm nhìn thấy nàng này ‘ Đại ca’! ha ha..

    5. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 4: Nam tử kỳ quái


      Ân, nương làm đò ăn chính là ăn ngon, Ngạo Quân bộ thỏa mãn ngồi ở đình viện hưởng thụ tắm nắng. Hôm nay ánh nắng tươi sáng, thoang thoảng mùi hoa, là thích hợp dạo, nhất là sau khi ăn no. khả, vấn đề là tại vừa ra, nhất định bị linh lung các nàng cuốn lấy, vẫn là ở trong nhà. Ai, nhưng là thời tiết tốt, hơn nữa đến Long Hiên hoàng triều lâu như vậy, ngay cả Mạc gia thôn nho cũng chưa nhìn kỹ, cũng hảo hảo du ngoạn, này rất hợp chính mình!

      Ngẫm lại, Ngạo Quân nhớ tới từ trước cùng Tuyết tránh thoát đống vệ sĩ trộm ra ngoài, lúc này từ bên tường bay qua, tả hữu nhìn xem, hô, hoàn hảo, bên này có người. thể tưởng tượng nàng Lăng Ngạo Quân cũng có ngày chật vật như vậy.

      Mạc gia thôn là thôn trang của Lạc Vân thành, Lạc Vân thành là giao giới giữa Long Hiên quốc cùng Thương Liêu quốc là hai quốc gia ràng buôch nhau, bởi vì hai nước trăm năm cũng từng phát sinh chiến tranh, lui tới thường xuyên, bởi vậy, thập phần phông hoa, Mạc gia thôn lại dân phong thuần phác, cuộc sống hòa thuận,là chỗ tường hòa. Nhưng là, năm trước, Thương Liêu quốc biết vid cái gì mà nổi điên, đột nhiên tấn công Long Hiên hoàng triều, hơi đoạt 5 tòa thành trì, mà Lạc Vân thanh lại đứng mũi chịu sào.

      Chiến báo tới kinh thành, hướng khiếp sợ, hoàng đế tức khắc điều động hai mươi vạn binh mã, lấy Cẩn vương là tướng quân Lạc Vân thành. Âu dương Cẩn Hiên hổ là ‘chiến thần’, chẳng những giải nguy Lạc Nguyệt thành, hơn nữa trong tháng liền đoạt lại 4 tòa thành.

      Về phần tòa thành trì cuối cùng, đó là vị trí Lạc Vân thành tại, vì cái gì chỉ còn sot lại tòa thành? Khi đó Âu Dương Cẩn Hiên đoạt lại 4 tòa thành trì – sau Lạc Sương thành, liền lập tức đối Lạc Vân thành khởi xướng mãnh công, mắt thấy đánh vào cửa thành hết sức, độtj nhiên thái tử Thương Liêu quốc đến Lạc Vân thành, lập tức xoay toàn bộ chiến cuộc, khiến cho quân đội Long Hiên hoàng triều thể tấn công, chỉ có quay về Lạc Sương thành, đóng quân ở ngoài Lạc Vân thành, cùng Lạc Vân thành rơi vào thế rằng co, Cẩn vương thể đoạt lại Lạc Vân thành, đồng dạng thái tử Thương Liêu quốc cũng tái tiến công Lạc Sương thành, này tạo thế cứng đờ gần năm.

      Này thái tử Thương Liêu quốc nhưng lại lơi hại như vậy? Ngay cả tố có ‘Lãnh diệnchiến thần’ danh xưng Âu dương Cẩn Hiên cũng đối chi nề hà.

      có hay lợi hại như vậy, nàng Lăng Ngạo Quân quản được, nhưng vấn đề là, liền bởi mệnh lệnh cái, nàng phải đổi tên, điểm ấy làm cho nàng thập phần khó chịu. cái gì để ngừa có binh lính Long Hiên lẫn vào trong thành, liền làm cho trong thành tất cả mọi người tới nha môn đăng kí, tái lĩnh cái chứng minh, có điểm như chứng nhận thân phận. Nếu có chứng minh này, liền giết tha. Cho nên cha mẹ phải chi tiền vì nàng lấy ‘ thân phận chứng’. Từ nay về sau nàng chính là nghĩa tử của Mạc Văn đại phu – Mạc Quân.

      “Mạc Quân đại ca.” cái nũng nịu thanh kéo Ngạo Quân khỏi suy nghĩ. Trời ạ! Nàng đều trèo tường trốn , còn tránh khỏi các nàng, là rất vô khổng bất nhận.

      được, lại bị các nàng đeo bám rất mệt. Ngạo quan làm bộ như nghe thấy, nhanh hơn cước bộ tiếp tục về phía trước.

      “Mạc Quân đại ca, như thế nào càng gọi càng chạy?” nữ tử gặp Ngạo Quân để ý tới nàng, chạy chậm đuổi theo Ngạo Quân, lôi kéo ống tay áo nàng làm nũng .

      có nghe thấy” Nguyên lai là Mạc Tình, nàng phải muốn cự tuyệt bà mối cầu thân sao? Như thế nào nàng còn như hồn tiêu tan?

      “nga, Mạc Quân đại ca, cha ta phái người cầu thân, ngươi như thế nào đáp ứng? Có phải hay thích ta?” Mạc Tình bộ dáng chực khóc, là đóng kịch.

      “đúng” dáng tiếc người nào đó phải người thương hương tiếc ngọc.

      “Ngươi…” Mạc Tình nghẹn ngào chỉ vào Ngạo Quân, Ngạo Quân bộ dáng nam tử phụ lòng.

      Ngạo Quân để ý tới Mạc Tình lên án, bản thân chỉ có ý muốn vượt qua nàng về phía trước.

      “Mạc Quân ca.” Mạc Tình chạy đến ôm lấy cánh tay Ngạo Quân, nức nở kêu lên, thanh làm cho người ta nghe xong xương cốt đều nhũn ra sau đó cười cái sáng lạn! Cùng vừa rồi nữ tử hốc mắt hồng hồng quả cùng người, biến sắc mặt đúng là mau.

      “Buông tay.” Nhưng người nào đó xương cốt cứng rắn đến chịu được.

      , ngươi đáp ứng, ta buông.” Nàng … nàng thế nhưng đối nàng làm nũng, trời ạ! Đối mặt Ngạo Quân ngàn năm chỉ có bộ mặt hàn băng, nàng thế nhưng còn có thể như thế làm nũng, thất]j là thể bội phục nàng.

      “buông tay.” Ngạo Quân có điểm kiên nhẫn.

      “Mạc Quân ca, ngươi đồng ý !” hoàn toàn xem lời Ngạo Quân, Mạc Tình ôm tay Ngạo Quân càng nhanh, chu cái miệng nhắn cọ người Ngạo Quân.

      “Buông tay.” Cái gọi là việc quá ba này là cực hạn của Ngạo Quân. Dùng sức vừa kéo vừa đẩy cặp ‘bàn ê-tô’ kia ra, cũng quản dùng sức quá mạnh với Mạc tình mà ngã sấp xuống, thẳng đí phía trước. là vô tình a!

      Bị Ngạo Quân bỏ ra, Mạc Tình cứ tưởng ngã xuống, lúc này có đôi tay nhanh đem nàng đỡ lấy.

      Mạc Tình lòng còn sợ hãi vỗ ngực chính mình, cũng để ý người cứu nàng là ai, nghẹn ngào khóc: “Mạc Quân ca, ngươi như thế nào vô tình như vậy! Ô ô… Mạc Quân ca, ngươi cần ! Ô ô ô…”

      “Đứng lại.” tiếng trầm thấp màng theo uy nghiêm vang lên, thành công làm cho Mạc Tình hãy còn thương tâm ngừng khóc, cũng làm cho đằng trước Ngạo Quân dừng cước bộ.

      Mạc Tình bị dọa như vậy, nâng lên hai mắt đẫm lệ mù sương, oa, ! Này nam tử hảo… Hảo tuấn! Bất đồng Mạc Quân ca nhu mĩ, đây là loại dương cương mĩ, là hai loại cực đoan mĩ! Hơn nữa nam tử này thoạt nhìn có khí thế, có hương vị nha, còn có thanh kia nghe hay, vừa mới là chính cứu mình sao? hùng!

      Ngạo Quân dừng lại nhíu nhíu mày, tình nguyện xoay người lại, vận mệnh bánh răng bắt đầu xoay chuyển, lòng luôn luôn bình tĩnh trong nháy mắt chấn động chút.

      Nam tử đẹp quá, bốn mắt nhìn nhau hai người dưới đáy long sợ hãi than , nhưng ở ngoài mặt hai người như trước đổi sắc, vẫn là kia mặt hàn băng.

      “Chuyện gì?” khẩu khí nhàng mà lạnh lùng trong lơi của Ngạo Quân dật ra, biểu của nàng hờn giận.

      Nàng khỏi nghi ngờ nam tử gặp trước mắt, khuôn mặt tuấn mĩ, lộ ra góc cạnh ràng tuấn lãnh, phía dưới hai hàng lông mày nồng đậm là đôi mắt đen thâm thúy phẳng lặng như ao hồ sâu thẳm, sâu thấy đáy, mũi cao thẳng, đôi môi tuyệt mĩ khiên nghị nhếch lên, thân hình cao lớn, ở toát ra khí khái vừa cao quý vừa tao nhã, cả người tràn ngập khí phách vương giả, làm cho người ta thấy loại áp lực vô hình, người này cũng phải thường nhân, tuy rằng quần áo bình thường nhưng việc cố gắng che giấu khí thế bán đứng . Khi nhìn đến đôi mắt của nam tử kia trong lòng Ngạo Quân đột nhiên xuất chút rung động xa lạ, ràng nàng tỏ ra ngạo khí thực hờn giận, nam tử này thực vô lễ.

      “Cho vị nương này cái công đạo.” Vẫn là ngữ khí lạnh lùng.

      Ở xa xa thời điểm thấy nam nữ nghĩ xen vào việc người khác, vốn định , dù sao còn có chuyện quan trọng muốn làm, nhưng là nhìn thấy nam tử kia như thế ngoan tuyệt đem cái nữ tử đẩy ra, quan tâm rời , biết vì cái gì cỗ tức giận đột nhiên mà sinh, làm cho chút suy nghĩ phi thân qua đỡ lấy thiếu nữ chút nữa ngã sấp xuống, gặp nữ tử nghẹn ngào kêu nam nhân kia lưu lại mà nam tử lại như trước quan tâm, đầu cũng quay lại nên rất tức giận, hận nhất nam nhân phụ lòng, loại nam nhân này quả thực làm mất mặt nam nhân bọn họ, là loại nam nhân bại hoại, đây là nàng , nữ tử đến nay đều quên được, nữ tử cùng vô duyên, nữ tử kia làm vợ người khác lại sắp làm mẹ.

      Ở trong lòng chua sót lại ngừng dâng lên, khi nam tử kia quay đầu lại tâm bình tĩnh hồi lâu nhưng lại khống chế được nhảy dựng lên mạnh mẽ, giống như ai đó bỏ đá vào mặt hồ vậy, lâu thôi, nhìn thấy người kia lại nhớ tới nàng trong lòng khỏi dâng lên chua sót, đây là chuyện gì?

      thể phủ nhận, nam tử phụ tình này bộ dáng đẹp, đúng vậy là mĩ, mỹ nam tử, khuông mặt trơn bóng trắng nõn hoàn mỹ, lông mi dài , đoi mắt to đen láy tựa như ánh trăng tỏa sáng bầu trời đêm, trong suốt sáng ngời mà lại bình tĩnh làm cho người ta nhìn thấu, có vẻ như sâu lường được, lại làm cho người tự giác hãm sâu vào, phía dưới là mũi cao thẳng, môi phấn nộn hồng tự nhiên làm cho người ta tự giác nghĩ nếm thử, trắng nõn da thịt tựa như trứng chim vừa lột da, tóc buông thả tùy ý bay trong gió, đẹp quá! Mĩ đến loại xúc động muốn sở hữu người kia, cho người khác nhìn thấy mĩ. Ý thức được chính mình thế nhưng có loại ý nghĩ này, nam tử sâu kinh ngạc chút, , đối phương là nam tử, vẫn là nam nhân phụ tình, hơn nữa trong lòng mình vẫn là người kia, vẫn là.

      “Công đạo?” công đạo cái gì? Có liên quan gì đến ?

      nương.” Nam tử để ý tới Ngạo Quân, quay đầu kêu với tiếng Mạc Tình còn hồi phục tinh thần lại. Đối mỹ nam tử phụ tình còn thừa nhận càng tức giận.

      “Nga, ngươi bảo ta?” phục hồi tinh thần Mạc Tình ngây ngốc hỏi, nhìn đến ánh mắt nam tử sau mới nhìn về phía ngạo Quân thế mới nhớ đến, nàng làm cho Mạc Quân ca đáp ứng thú nàng! So sánh với công tử mới gặp này, nàng vẫn là ưa Mạc Quân ca, dù sao đó cũng là mối tình đầu của nàng. Suy nghĩ chút, Mạc Tình quyết định thừa dịp tuấn công tử vì nàng làm chủ, làm cho Mạc Quân ca đáp ứng thú nàng.

      Lập tức quyết định, Mạc Tình vẻ mặt ai oán nhìn Ngạo Quân, sau đó quay sang bất đắc dĩ : “Công tử cảm ơn hảo ý của ngươi, nhưng… Tình nhi, nghĩ làm cho Mạc Quân ca khó xử.” xong lại giống như vô cùng đau lòng, tuyệt vọng mà tràn ngập say dắm nhìn về phía Ngạo Quân.

      câu Tình nhi làm cho nam tử nghĩ tới nữ tử say đắm, chắc vì chút hiểu lầm nên nữ tử mới có vẻ mặt tuyệt vộng nhưng vậy. Liền vì câu Tình nhi phải đòi nam tử phụ tình công đạo.

      nương, ngươi yên tâm, ta nhất định làm chủ cho ngươi.” Nam tử gương mặt lãnh tuấn có chút tức giận, nhanh nhìn chằm chằm nam nhân phụ tình.

      Làm chủ? dựa vào cái gì? Huống chi Mạc Tình đều làm ta khó xử? đúng việc này ta có cái gì khó xử? Như thế nào đột nhiên rối loạn như vậy?

      lúc Ngạo Quân hãy còn hết sức buồn bực, Mạc Tình vừa nghe tuấn nam tử cam đoan, lập tức chạy đến bên cạnh Ngạo Quân, cầm tay Ngạo Quân thấp giọng khóc : “Mạc Quân ca, ta… ta biết ta xứng với ngươi, nhưng là… ta thích ngươi, ngươi cần rời ta, ô ô …” vừa , bên ngẩng đầu vụng trộm xem xét Ngạo Quân, gặp Ngạo Quân tựa hồ có phản ứng gì, nha nhất cắn, đỏ mặt : “ô ô…Mạc Quân ca, ngươi trước kia phải như thế, ngươi trước kia đối ta tốt lắm, luôn lời ngon tiếng ngọt, còn… còn muốn thú ta, ô ô ô.. tại, tại lại đối ta tuyệt tình như vậy, ô ô .. ta .. ta biết, ngươi nhất định là thích người khác đúng hay ? Ô ô ô…” xong liền khóc thành tiếng.

      “Caid gì? Ta thú ngươi bao giờ?” ngạo quân rốt cục có phản ứng, mày nhăn lại nhìn Mạc Tình mà hiểu nàng . Ta khi nào đối người lời ngon tiếng ngọt? Còn muốn thú ngươi? Nàng là điên rồi ?

      “Ngươi… ô ô….” Mạc Tình mở to mắt vẻ mặt thể tin nhìn Ngạo Quân, lại cúi đầu khóc. Đúng dạng nữ nhi bị tình lang đối xử vô tình.

      Nhìn màn này, nam tử mặt băng có ít thay đổi, nháy mắt dấy lên hừng hực liệt hỏa, này phải nàng ‘Trần Thế Mỹ’ sao? Cất bước lên, nắm quần áo Ngạo Quân trầm giọng : “Chết tiệt, nếu hứa hẹn, hết lòng tuân thủ, bằng uổng làm người.”

      “Chưa bao giờ hứa hẹn, tại sao hết lòng tuân thủ.” Ngạo Quân thề thốt phủ nhận. Nàng như thế nào khả năng hứa hẹn muốn thú cái nữ tử đâu?

      “Chẳng lẽ vị nương này hãm hại ngươi thành?” nam tử giận quá khỏi tăng thêm lực đạo trong tay.

      “Buông tay.” Ngạo Quân trả lời, ngược lại thanh lạnh lùng . Nàng ghét nhất bị người khác bính nàng, còn vô lễ như vậy. Gặp nam tử tựa hồ nửa điểm có ý buông ra, thân thủ Ngạo Quân muốn tránh bàn tay chán ghét kia, có thể tưởng tượng nàng đường đường ‘ Lãnh diệnthánh quân’ thế nhưng thể tránh khai kiềm chế của người này. Xem ra người này võ công rất cao.

      “Chỉ cần ngươi hứa hẹn, ta bỏ tay.” thể tưởng được nhìn nhã nhặn, nhu nhược ‘phụ lòng nhân’ còn có thân thủ nhanh nhẹn như vậy, bất quá xem ra có nội lực, giống như là người có võ công, chiêu thức có điểm quái, lại có điểm quen mắt.

      “Buông tay.” Trời ạ! Bao nhiêu lần ‘buông tay’ a! này hai người sao lại thế này? cánh tay quấn quít lấy tay nàng, cái lại nắm lấy tay nàng, nàng rốt cục có làm gì ai đâu?

      Gặp hai người kia tranh chấp, Mạc Tình nắm chặt thời cơ, tay nhàng mà bỏ khỏi tay nam tử, giọng : “Công tử, ngươi mau buông tay, đừng làm Mạc Quân ca bị thương.”

      “Hừ.” Nam tử hừ cái, buông áo Ngạo Quân ra, cau mày quay đầu đối Mạc Tình : “ nương, như vậy đối với ngươi, ngươi còn như vậy vì . Đáng giá sao?”

      “Ta…” Mạc Tình đột nhiên vẻ mặt xấu hổ nhìn về phía Ngạo Quân, giọng : “Đáng giá, tuy rằng Mạc Quân ca đối với ta như vậy, nhưng ta còn thích , bởi vì… bởi vì ta… ta muốn là người của .” xong lời cuối cùng thanh đến giống là lời trong lòng. Nhưng nhĩ lực của hai người đều nghe đến.

      “Cái gì?”

      “Cái gì?”

      Hai người đồng thời kêu sợ hãi ra tiếng. Ngạo Quân vẻ mặt thể tin nhìn chằm chằm Mạc Tình, những lời này của nàng có ý tứ gì, cái gì kêu muốn là người của nàng, nàng cũng là nữ a. như thế nào cho tới bây giờ cũng biết Mạc Tình này diễn trò thiên phú? dối mà mặt đỏ tim suyễn. Nguyên lai nam tử này vừa xuất nàng chính là có chủ ý này! Tâm cơ thâm sâu.

      Chết tiệt, này phụ lòng lại vô tình, ăn xong mạt tẫn, thế nhưng còn thừa nhận. Nếu theo lời nàng, nên đem ngươi chặt làm tám khúc, , khong đem tra tấn sống bằng chết nhất định bỏ qua. Vừa nghĩ ra ý tưởng dùng ít phương pháp tra tấn cổ quái tra tấn ‘phụ lòng’ mĩ nam tử liền nhịn được muốn cười.

      Ngạo Quân gặp nam tử đáy mắt mạc danh kì diệu xuất ý cười, người này ngay từ đầu phải Lãnh diệnthì chính là giận, tại thế nhưng nghe đến nàng ‘tội thể tha thứ’ lại xuất ý cười như vậy, khỏi làm Ngạo Quân lưng ứa ra mồ hôi lạnh.

      “Công tử?” người này hay là có bệnh? Mạc Tình có điểm hoài nghi.

      “Khụ…” Ý thức được chính mình thế nhưng đem ý cười biểu ra ngoài, ho tiếng, che dấu ý cười chính mình. Từ sau khi nhận thức nàng, săc mặt hỉ giận biểu ra thế nhưng lần lại lần bởi vì nàng mà đem nội tâm biểu ra ngoài, ai, xem ra, còn có buông a!

      “Khụ.. nếu muốn như thế, cưới nàng.” phải thương lượng, khẩu khí lúc này là mệnh lệnh, lúc này chút nào che dấu khí phách vương giả của chính mình, làm cho người ta cảm thấy áp lực.

      cưới.” Ngạo Quân nhìn nam tử trước mắt phát ra khí lạnh, lạnh giọng cự tuyệt. là người nào? Dựa vào cái gì mệnh lệnh nàng.

      “Thú.” thể tưởng được này ‘phụ lòng nhân’ nhưng lại sợ uy thế , hơn nữa người thế nhưng tản mát ra loại tựa hồ khí thế lãnh đạo thiên quân vạn mã, thua .

      cưới”

      “thú.”

      ….

      Ngay tại hai người “thú cùng thú” trong lúc đó giằng co, nam tử phía sau vẫn bị xem lên, ở bên tai nam tử kia : “Chủ tử còn sớm.”

      Nam tử vừa nghe, nhìn liếc mắt cái, đúng vậy! như thế nào hội vì ‘phụ lòng nhân’ thiếu chút nữa lỡ đại ? Cũng biết vì cái gì, vừa thấy đến ‘ ngăn được cơn giận dữ, ‘phụ lòng nhân’ cũng nhìn thấy nhiều, đều nhanh chết lặng, nhưng đây là chuyện gì? Như thế nào phản ứng lớn như vậy, như vậy biết nặng , trúng tà ?

      “nhàm chán.” Ngạo Quân quyết định quanh co, lạnh lùng tiếng, xem cũng xem những người này liếc mắt cái, xoay người bước .

      “Mạc Quân ca.” Mạc Tình gặp Ngạo Quân lại rồi, mà người vì nàng làm chủ biết suy nghĩ cái gì, ngay cả người rồi cũng biết, lập tức đẻ ý tới nam tử xa lạ, hướng Mạc Quân ca của nàng đuổi theo. Nghe thấy tiếng la, nam tử mới hồi phục tình thần lại, gặp người xa, vừa định đuổi theo lại bị người phía sau ngăn trở: “Vương gia, nơi đây nên ở lâu, chúng ta vẫn là mau ra khỏi thành! Bằng bị Gia Luật Ưng phát giác liền nguy rồi.”

      “Ân thôi.” Y thiên đúng, nơi đây là nên ở lâu, khả người nọ… Quên , vẫn là lấy đại cục làm trọng. Xoay người rời , vẫn là nhìn thoáng qua hướng hai người kia biến mất, ngay cả chính mình cũng chưa phát giác ra lúc này mắt lộ vẻ mê mang, phức tạp.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :