1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá trình dưỡng thành yêu hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - FULL + EBOOK

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Quá trình dưỡng thành hậu

      [​IMG]

      Tác giả: Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức

      Nguồn: http://www.123yq.com

      Thể loại : Cổ Đại

      Số chương: 143 chương

      Editor: Quýt đường​


      Giới thiệu vắn tắt:

      Phó Tạ nhìn Hàn , trong ánh mắt trong veo tràn đầy bất đắc dĩ.

      Hàn mắt to long lanh chân thành nhìn , chắp tay trước ngực: "Ca ca à, làm ơn , làm ơn mà! Ca ca, nhờ huynh đó!"

      Phó Tạ biết nhìn thấy gì, da thịt trắng nõn lập tức đỏ hồng, vội vàng dời ánh mắt, lấy tay che miệng, giả bộ ho khan tiếng, thanh thâm thúy: "Biết rồi."

      Hàn híp mắt cười: "Cảm ơn ca ca nhé!"

      Phó Tạ nghiêm mặt : "Về sau được tùy tiện chuyện với người khác như thế."

      Hàn chớp chớp mắt to: "Ca ca, ngay cả huynh cũng được sao?"

      Phó Tạ dời ánh mắt, nghiêm trang: "Chỉ có thể ở trước mặt ta."

      Hàn cười ngọt ngào: "Biết rồi, biết rồi mà!"

      Phó Tạ vươn tay xoa tóc nàng cái: "Ngoan!"

      Văn án 1:

      1, Truyền kì về nương đỏm dáng, đa tình theo đuổi nam thần lạnh lùng.

      2, Tiểu nữ Hoàng Hậu cùng Hoàng Đế có dã tâm dưỡng thành câu chuyện tình .

      Văn án 2:

      Hàn vẫn cho rằng vị hôn phu Phó Tạ tướng mạo đẹp đẽ, là nam thần lạnh lùng, ai dè sau khi thành thân nàng mới phát hóa ra nam thần là trung khuyển.

      Đối với nàng mà , cuộc sống vô cùng mỹ mãn. Điều được hoàn mỹ duy nhất làm nàng hài lòng chính là trượng phu dã tâm bừng bừng lòng hướng về phía trước, quyền khuynh tại còn chưa thỏa mãn, còn muốn bay cao bay xa hơn nữa.

      Mà nàng chỉ có thể cùng nam nhân của nàng từng bước thăng cấp đường vinh hoa, cuối cùng trở thành Hậu và Hoàng Đế Đại Lương nắm tay nhau cả đời.

      Nhân vật chính: Phó Tạ, Hàn


      MỤC LỤC
      C1 ~ C2 ~ C3 ~ C4 ~ C5 ~C6 ~ C7 ~ C8 ~ C9 ~ C10 ~ C11 ~ C12 ~ C13~ C14 ~ C15 ~ C16 ~ C17 ~ C18 ~ C19 ~ C20 ~ C21 ~ C22 ~ C23 ~ C24 ~ C25 ~ C26 ~ C27 ~ C28 ~ C29 ~ C30 ~ C31 ~ C32 ~ C33 ~ C34 ~ C35 ~ C36 ~ C37 ~ C38 ~ C39 ~ C40 ~ C41 ~ C42 ~ C43 ~ C44 ~ C45 ~ C46 ~ C47 ~ C48 ~ C49 ~ C50 ~ C51 ~ C52 ~ C53 ~ C54 ~ C55 ~ C56 ~ C57 ~ C58 ~ C59 ~ C60 ~ C61 ~ C62 ~ C63 ~ C64 ~ C65 ~ C66 ~ C67 ~ C68 ~ C69 ~ C70 ~ C71 ~ C72 ~ C73 ~ C74 ~ C75 ~ C76 ~ C77 ~ C78 ~ C79 ~ C80 ~ C81 ~ C82 ~ C83 C84 ~ C85 ~ C86 ~ C87 ~ C88 ~ C89 ~ C90 ~ C91 ~ C92 ~ C93 ~ C94 ~ C95 ~ C96 ~ C97 ~ C98 ~ C99 ~ C100 ~ C101 ~ C102 ~ C103 ~ C104 ~ C105 ~ C106 ~ C107 ~ C108 ~ C109 ~ C110 ~ C111 ~ C112 ~ C113 ~ C114 ~ C115 ~ C116 ~ C117 ~ C118~ C119 ~ C120 ~ C121 ~ C122 ~ C123 ~ C124 ~ C125 ~ C126 ~ C127 ~ C128 ~ C129 ~ C130 ~ C131 ~ C132 ~ C133 ~ C134 ~ C135 ~ C136~ C137 ~ C138 ~ C139

      EBOOK



      Last edited: 11/3/17
      tien248, Mieu1810, tart_trung40 others thích bài này.

    2. teatea

      teatea New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      4
      hố mới, hố mới thiệt là thích quá :3

    3. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Truyen nay Sach ko tinh yeu???
      Chipmang.exotic thích bài này.

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 1
      Ly biệt
      Gió xuân se lạnh, gió biển gào thét ầm ầm, bầu trời u màu xám nổi lên trận tuyết đầu xuân.

      Bên ngoài gió lạnh giống như đao cắt, trong khuê phòng của đích nữ Hoài Ân hầu Hàn Thầm, Hàn bởi vì có đốt địa long, ngược lại rất ấm áp.

      Tắm rửa xong, Hàn ngồi ở trước bàn trang điểm, mặc cho nha hoàn Nhuận Thu cùng Sấu Đông bận rộn.

      Nhuận Thu cầm tấm khăn lụa lớn nhàng lau tóc dài đen nhánh của Hàn , ôn nhu : “Ngày mai xuất phát Biện Kinh rồi, biết Biện Kinh là cái dạng gì nữa đây!” Nàng năm nay mười lăm tuổi, khuôn mặt nhắn hình trái xoan, vóc người trung đẳng, tuy rằng đẹp, thế nhưng mặt cả ngày đều nở nụ cười vui vẻ, nên trông rất ưa nhìn.

      Hàn có chút lười biếng, tay chống cằm lên bàn trang điểm, nhìn mình trong gương: “Biện Kinh là thành thị phồn hoa nhất Đông Phương đấy...”

      Hình ảnh nàng trong gương là lông mày đen nhánh, bờ môi đỏ tươi, da thịt trắng nõn, vô cùng xinh đẹp, là tiểu nương mười hai tuổi trổ mã hàng giá .

      Nghĩ đến vị hôn phu Phó Tạ mười lăm tuổi tiện đường hộ tống mình vào kinh, Hàn cảm thấy mình có vô số chuyện muốn ở người Phó Tạ tìm hiểu phen, miễn cho Phó Tạ chịu thành thành đợi nàng lớn lên, đáng tiếc là nay thể làm gì, nếu như Phó Tạ thích nàng, đó mới gọi là đáng sợ nha!

      Hàn hậm hực thở dài, đưa tay nhận lấy hộp bạch ngọc đựng cao ngọc dung trong tay Sấu Đông: “Nhanh trang điểm , còn phải thỉnh an mẫu thân đó!”

      Sấu Đông cười hì hì : “ nương, phu nhân người quá thấp bé, người phải ngủ nhiều chút, may ra vóc dáng mới cao lên được.” Nàng ngày thường mắt hạnh, môi son xinh đẹp vô cùng, tính tình hoạt bát, ngoài miệng cũng lanh lợi.

      Hàn : “Ài...” Nàng tại sao lại thấp hơn nhiều so với bạn cùng lứa tuổi như vậy chứ? ràng dáng người cha mẹ đều cao gầy, vì sao nàng mười hai tuổi còn chưa cao lên?

      Nhuận Thu chải tóc cho nàng, nghe nàng thở dài, cho rằng nàng lo lắng chuyện vào kinh, vội vàng an ủi: “ nương người là đích nữ của hầu phủ chúng ta, coi như là trở về hầu phủ trong kinh, cũng ai dám ngỗ nghịch người. Hơn nữa, lão thái thái cũng nhất định thương người.”

      Hàn nhìn mình trong gương cười cười, chuyện. Lão thái thái thương nàng, ra là thương Nhị thúc, Tam thúc, đám đường huynh đường đệ nhiều hơn. Phụ thân nhiều năm qua trấn thủ vùng biển Nam Hải, bình thường về Kinh Thành, cho dù là trưởng tử của lão thái thái, cảm tình cũng từ từ phai nhạt, so sánh được với lão nhân gia Nhị thúc, Tam thúc hằng ngày canh giữ ở bên người.

      Nghĩ đến cha mẹ đến nay vẫn thể sinh ra nhi tử, nụ cười mặt Hàn dần dần đọng lại, tầm mắt rủ xuống. Hoài Ân hầu phủ tuy rằng từ từ lụi bại, bất quá nàng thân là đích nữ Hoài Ân hầu, cha mẹ sủng ái, vị hôn phu là con trai trưởng, dòng chính của phủ An quốc công, cuộc sống coi như suông sẻ, chỉ có hai chuyện thủy chung đọng ở trong lòng của nàng, thứ nhất là cha mẹ đến nay còn có nhi tử, nàng vẫn chưa có đệ đệ; thứ hai là thực lực quốc gia Đại Chu ngày càng suy yếu, nước Nam Việt nhìn chằm chằm, tình hình ở biên quan căng thẳng, nàng cảm thấy lúc này cha mẹ chuẩn bị gả nàng vào kinh, tựa hồ có chút gì đó ổn.

      Phu nhân Hoài Ân hầu Hàn Thầm, Lâm thị cùng nha hoàn ma ma tới hành lang, vừa vừa thấp giọng hỏi ma ma hầu hạ Hàn : “Buổi tối a ngủ còn thấy ác mộng ?”

      Từ ma ma vừa vừa bẩm báo, : “Bẩm phu nhân, từ khi Phó gia đưa tới dược hoàn, nương ngủ ngon hơn rồi, rất ít thấy ác mộng.”

      Lúc này Lâm thị mới yên tâm chút, : “a là thịt trong lòng ta, hễ có chỗ nào ta nhìn thấy, phải dựa vào ngươi chăm sóc con bé rồi.”

      Lại : “a vừa được mười hai tuổi, chưa từng rời xa ta, lần này vào kinh, ngươi phải chiếu cố con bé!”

      Từ ma ma vội : “Phu nhân yên tâm, nô tài hiểu được. Hơn nữa, đến Biện Kinh, phải còn có gia tương lai sao?”

      Nhớ tới vị hôn phu Phó Tạ của nữ nhi, Lâm thị khỏi thở dài. Phó Tạ là con trai trưởng của An quốc công, là đệ đệ của đương kim Hoàng Hậu, a gả xem như trèo cao rồi, bất quá tình hình nay trong phủ An quốc công là quá mức phức tạp, nàng cùng Hàn Thầm lập gia đình nhiều năm, dưới gối chỉ có duy nhất nữ nhi là Hàn , nghĩ đến con phải gả vào hoàn cảnh như vậy, nàng đúng là có chút lo lắng.

      Hoài Ân hầu Hàn Thầm bước vào nhà chính ngồi xuống, tiếp nhận chén trà của Lâm thị uống hớp, nhìn về phía bà ôn nhu : “Nàng đừng thương tâm, a năm nay mười hai tuổi, qua hai ba năm cũng nên xuất giá rồi...”

      Ông buông trà chén cho lui người hầu hạ, lúc này mới : “Hôm nay giống ngày xưa, Dận Đế tự mình đăng cơ lập nên Đại Chu, ôn dịch, hạn hán, địa chấn, nạn châu chấu nối gót nhau tới, Thừa Dận Đế lại đặc biệt hoa mắt ù tai, ngoại thích, hoạn quan chuyên quyền, Tể tướng Thôi Thành Trân loạn chính, nền tảng quốc gia quả thực bất ổn... Liêu quốc phương bắc liên tiếp xâm lược, trong quân chúng ta bên này có do thám, Việt Quốc cũng rục rịch... Ta lo lắng...” Quân nhân lúc này lấy da ngựa bọc thây, chỉ tiếc và Lâm thị chỉ có đứa con Hàn , quyết thể để cho nàng có chút sai lầm. Vừa vặn gia tương lai Phó Tạ, con của An quốc công phụng chỉ đến Nam Hải tuyên chỉ, ngược lại là có thể cho tiện đường hộ tống a hồi kinh đến Hoài Ân hầu phủ, ở bên người mẫu thân nuôi dạy, chuẩn bị gả .

      , nhưng hai vợ chồng tâm linh tương thông, Lâm thị cũng hiểu ý trong lời của , lập tức : “Thiếp thân hiểu .”

      Vợ chồng hai người đúng là tương đối ảm đạm, đại nha hoàn Kim Châu tiến đến bẩm báo: “Bẩm Hầu Gia phu nhân, nương đến rồi!”

      Hàn Thầm cùng Lâm thị khỏi nhìn nhau, vẻ mặt ngưng trọng đều quét sạch, đổi thành nhõm vui vẻ: “Ơ, a đến rồi à!”

      Hàn kêu nha hoàn dọn bàn giường , mình cởi giày thêu leo lên giường, lách vào giữa cha mẹ làm nũng, mệnh lệnh cha mẹ: “Con Biện Kinh, Nhị lão hai người cố gắng tranh thủ thời gian, sớm sinh cho con đệ đệ nhé!”

      Trong lòng Hàn Thầm buồn bã, vươn tay gõ lên đầu nàng cái: “Tiểu nha đầu lại xen vào việc của người khác rồi!”

      Hàn trợn tròn mắt to: “Ồ? Con như thế nào xen vào việc của người khác rồi hả? có đệ đệ, ai kế thừa cho cái tước vị hầu phủ này? Tương lai con xuất giá rồi, ai làm chỗ dựa cho con? Trong kinh, gia thế Nhị thúc Tam thúc cũng tốt nhưng còn có nhiều đường huynh đường đệ a!”

      Nghe lời của nữ nhi, Hàn Thầm khỏi bật cười: “Biết rồi!” và Lâm thị nhau sâu đậm từ thời thanh mai trúc mã, chắc là nạp thiếp, nếu như con, việc kia cũng thể tránh được.

      Lâm thị cũng cười: “Tiểu nha đầu quản cũng nhiều quá đó!”

      nhà ba người vui đùa, Kim Châu lại hồi báo: “Bẩm Hầu Gia phu nhân, phó Tam công tử cầu kiến.”

      Phó Thầm khẽ vuốt cằm : “Mời phó Tam công tử vào thư phòng.”

      Buổi tối Hàn đứng trước thư án luyện chữ, Sấu Đông lặng lẽ đến, cười hì hì : “ nương, nô tài hỏi Đại Quý hầu hạ trong thư phòng Hầu Gia, Đại Quý Phó Tam công tử lớn lên “

      Nàng muốn lại thôi, muốn khơi lên tò mò của Hàn .

      Nhuận Thu đứng hầu bên khỏi nở nụ cười: “ nương khi còn bé theo phu nhân vào kinh gặp qua Phó Tam công tử.”

      Sấu Đông: “...” Ba năm trước màng mới từ thôn trang đến đây, giống Nhuận Thu cùng Tẩy Xuân, Hoán Hạ là nương bên cạnh lão nhân gia.

      Hàn nhìn Sấu Đông cười, chuyện. Lòng hiếu kỳ của nàng tuy mạnh, nhưng cũng biết Sấu Đông lanh mồm lanh miệng, nếu nghe được chuyện gì nhất định nhịn được mà ra.

      Quả nhiên, Sấu Đông nhịn lại nhịn, rốt cuộc nhịn nổi nữa, vòng quanh Hàn , quay vòng tròn tầm vài vòng, rốt cuộc : “ nương ơi, Phó Tam công tử vô cùng khôi ngô!”

      hai ba bốn năm sáu bảy tám, “ nàng dưa tay ra phía trước Hàn hư hư chồng chất khoảng tám nắm đấm, “ cao hơn người khoảng chừng này!” Nàng biết chiều cao là tử huyệt của nương, cho nên cố ý trêu chọc nương vui vẻ!

      Hàn nhìn nàng bằng ánh mắt cá chết.

      Sấu Đông cùng Nhuận Thu thấy nương khả ái như thế, đều cười đến chảy nước mắt.

      Nhuận Thu nhịn cười : “Hầu Gia cùng phu nhân đều dáng người cao gầy, nương chúng ta chẳng qua là trổ mã muộn, tương lai nhất định cao!”

      Hàn cúi đầu tiếp tục luyện chữ. Khi nàng còn bé theo mẫu thân vào kinh thăm tổ mẫu, ở phủ Hoài Ân hầu ở kinh thành từng gặp Phó Tạ, biết khi còn bé rất đẹp trai, trưởng thành chắc cũng đến nỗi xấu đâu.

      Ngày hôm sau, sau khi trèo lên xe, Hàn quay đầu lại nhìn thoáng qua phụ thân, thấy bên cạnh phụ thân là thiếu niên cao gầy. Nàng tập trung nhìn, khỏi ngây người, đàn ông con trai sao lại đẹp dữ vậy biết, phải cái loại nhu xinh đẹp, mà là xinh đẹp khí khái hào hùng bức người!

      Nàng vốn ngơ ngác nhìn , y như bị trúng tà, sau đó dường như hạ quyết tâm quay người đỡ Nhuận Thu lên, năm người các nàng đến bến tàu bằng xe Đàn Hương gấm đỏ.

      Phó Tạ nhìn vị tiểu hôn thê của mình ở sau xe nâng thị nữ lên, trong nội tâm bình tĩnh cực kỳ, chút kiều diễm cũng có, Hàn vẫn còn là tiểu nha đầu!

      Xe lộc cộc chạy về phía trước, Hàn rúc vào trong ngực mẫu thân, trầm mặc lâu.

      Lâm thị nghĩ đến cùng với con chia ly, trong lòng cũng đau khổ, nửa ngày mới : “Đến hầu phủ trong kinh, phải điều dưỡng thân thể cho tốt, thể coi trọng dưỡng sinh; nên tiếc rẻ vàng bạc, nên thưởng liền thưởng; đối với tổ mẫu cùng các vị thím phải cung kính, thể ngỗ nghịch...”

      Bà ôm thân thể mềm mại của con vào lòng, liên miên dặn dò đủ điều, hận thể lập tức đem con nuông chiều mười hai năm lập tức biến thành khuê tú khôn khéo tài giỏi mình đảm đương mọi thứ.

      Hàn mềm mại mà tựa sát mẫu thân, ngoan ngoãn đáp ứng. Nàng lại dặn dò mẫu thân lần: “Mẹ, đợi thuyền của con rời , người nhất định phải đọc kỹ lá thư con để lại cho người nhé.” Trong thơ nàng lấy danh nghĩa từ sách xưa ra biện pháp sinh con trai cho mẫu thân, kỳ chính là cho mẫu thân tính thời kỳ rụng trứng như thế nào.

      Lâm thị khỏi nở nụ cười, vuốt ve con đáp ứng. Con tuổi còn , hết lần này tới lần khác làm ra vẻ đứng đắn, quả nhiên là đáng đến cực điểm.

      Đợi Hàn nương cùng nha hoàn, vú già túm tụm lên thuyền, Phó Tạ bái biệt Hoài Ân hầu Hàn Thầm cùng Hầu phu nhân Lâm thị, lúc này mới mang theo thân binh lên thuyền rời .

      Hàn nằm ở cửa sổ trước mạn tàu, nhìn cha mẹ bờ càng ngày càng , cái mũi đau xót, con mắt tự chủ ẩm ướt.

      Chuyến này, thế nhưng là vài ngàn dặm đường lận đó!
      Last edited by a moderator: 11/3/17
      Mun lùn, adamno1, Mieu181047 others thích bài này.

    5. Cain

      Cain Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      77
      in dấu răng ở đây hóng chương :th_20::th_20:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :