1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Phu quân nhà ta rất hung tàn - Tô Hành Lạc

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Tên Truyện:phu quân nhà ta rất hung tàn
      Tác Giả: Tô Hành Lạc
      Edit: Heo Tưng Tửng
      Số chương: 152 chương
      Thế loại: Ngược, Sủng...( với các nàng, cái này ta cũng biết nó là cái thế loại gì nha ??? Nàng nào biết ta nha, chứ cái này là ta đoán mò đó. !!! )​

      Giới thiệu sơ:
      Chính là hảo hung.....Chính là hảo hung.....Chính là hảo hung..... còn là người què!/(T~~ Kì Minh Tú: ngươi ghét bỏ ta như vậy, ngươi cần gì phải gả cho ta? Bảo Doanh: Ta sợ nếu ta đến ngay cả cái người què cũng cần ngươi a ~~~~~ ( >_
      TrâuDion thích bài này.

    2. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 1.1
      Bảo Doanh năm nay 15 tuổi, đúng là thân thế đến thời kì trổ mã, chính là long thuý am lí trừ bỏ ngày ba bữa cơm , mặt khác, cái gì cũng có.
      Ánh trăng theo cửa sổ lọt vào bên trong, vừa lúc dừng ở đầu giường của nàng, nàng ghé mắt vào chỗ ngồi nhìn mình ở ánh trăng chiếu rọi xuống có vẻ phá lệ trắng noản, hận thể cắn ngụm.
      Nàng đói a, nhớ... ăn cơm, nhớ... ăn thịt a!

      Cũng biết mẫu thân cùng tỷ tỷ tới nơi này dưỡng bệnh vì cái gì muốn dẫn giam lỏng nàng, ràng nàng lại sinh bệnh.

      Kia muốn hay ra ngoài tìm điểm ăn ở đâu? Nàng nhớ núi bên kia trong rừng có cây nho dại nga. . . . . .

      Nghĩ lần trước ở cuối cùng trộm hái được viên đường kia có chút hương vị, làm hại nàng nước miếng đều phải tràn ra a ~.

      Tuy rằng có chín cho lắm , mặc dù có điểm chua, còn là ăn đát nha!

      Chính là bên ngoài trời tối rồi, những người khác cũng đều ngủ, nàng mình ra ngoài, rất sợ hãi a! thuận tiện cho việc đường!

      Lăn qua lộn lại hơn nữa ngày, Bảo Doanh bi ai chôn đầu ở đầu gối, nhưng khi lại trận kịch liệt truyền đến, nàng mạnh mẽ lại ngẩng đầu lên chút.

      Đây chính là tại cây nho a!

      . . . . . .

      lát sau, Bảo Doanh lần nữa rón ra rón rén tiêu sái ra ngoài. Đóng cửa lại, bốn phía lặng yên tiếng động, bên trái là tiểu viện của đại tỷ Bảo Linh, còn là nơi ở của Lưu thị, nàng cũng dám đánh thức, còn cẩn thận đến thể cẩn thận hơn qua hàng lang.

      Bảo linh tỷ tỷ hung ác, mẫu thân đại nhân càng hung ác hơn, bị các nàng phát nàng chắc chắn phải chết, .

      Nàng cũng muốn kêu cái nha hoàn cùng cùng, chính là chính mình cùng nha hoàn lập gia đình , những thứ khác nha hoàn tuy rằng hung, chính là nàng cũng dám nốt, vậy cũng đều là mẫu thân cùng tỷ tỷ cho người bên cạnh.

      Cũng may ánh trăng hôm nay khá sáng, bốn phía cũng phải tối cho lắm, nàng nhanh về nhanh, hẳn là cũng mất bao lâu.

      Ra đến ngoài cánh cửa, Bảo Doanh đứng lên, chạy chậm. Ngay từ đầu nàng còn bị bóng dáng chính mình phía sau làm hoảng sợ, sau lại phát là sợ bóng sợ gió hồi , tâm lại vẫn như cũ nhảy nhót ngừng.

      Đây chính là lần đầu tiên nàng làm chuyện như vậy a!

      Nho dại mọc ở đó,nơi đó địa phương rất nhanh ra, Bảo Doanh nhìn cây nho,vui tự kìm hãm được. Nàng cũng trì hoãn, hái được cái liền nhét vào miệng.

      Ngô, ăn ngon ăn ngon! Ăn ngon ! Nó cũng chua! Hương vị ngọt ngào như nước chảy vào miệng, bảo doanh ăn ngon thiếu chút nữa ngay cả lưỡi đều nuốt xuống.


      . . . . . .

      Nàng bắt đầu ngừng hướng mấy trái nho mà hái, mặt bày ra vẻ đắc ý. Ăn xong nàng lại nghĩ tới cái gì, lấy ra khăn tay trải ra mặt đất, bắt đầu hái cả cây nho đặt ở bên trong.

      Nàng vội vàng mang trở về giấu , bằng ngày mai buổi tối lại đói bụng còn phải chạy đến.

      Theo bản năng nhìn quanh vòng, bầu trời trăng tròn treo cao, chính là bốn phía bóng người chỉ có bóng cây lay động, ngẫm lại cũng là đáng sợ đâu.

      Bảo Doanh giật mình cái lại sợ hãi đứng lên, vội vàng hoàn thành việc hái mấy nốt cây nho đem cất kỹ, chính là đúng lúc này, mơ hồ tựa như có tiếng nhạc truyền đến.

      . . . . . .

      Bảo doanh nghe qua lát, tin tưởng chính mình có nghe lầm, đây chính là vùng hoang vu, như thế nào có tiếng nhạc đâu? Bất quá nghe hay a.

      Chính là làm cho người ta có chút khổ sở.

      Bảo Linh tỷ tỷ ở nhà cũng học nhạc khí, nàng học, cũng chỉ đứng ở bên cạnh làm người nghe. Bảo Linh tỷ tỷ liền hỏi nàng ngươi nghe ra những thứ gì ra trò sao, nàng có, nàng ( BL) liền giở giọng nàng ở đàn gảy tai trâu. . . . . . Kỳ nàng cũng dám cho tỷ ấy biết nàng gảy đàn có bao nhiêu khó nghe. . . . . .

      Nàng tuy rằng gảy đàn được, nhưng là nàng cái lỗ tai đặc biệt thính a!

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :