1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Phu quân nóng tính thiếu quản giáo - Mạc Thiểu Hiển (96/132) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Phu Quân Nóng Tính Thiếu Quản Giáo


      Tác giả: Mạc Thiểu Hiển

      Thể loại: Xuyên , hài, HE

      Converter: ngocquynh520

      Editor: Venus Thần

      Số chương: 132 chương

      Tình trạng: on~going


      Giới thiệu:

      Nhảy lên cực điểm cũng có thể xuyên ?

      Đứng ở giữa chợ, nhìn xung quanh. Chỉ là người ở nơi này chú ý đến , mà bọn họ đều chú ý đến tờ cáo thị bên cạnh.

      tới, kéo áo người ở phía sau đám người kia, hỏi đây là đâu, nhưng người đó lại chú ý đến , vẫn hứng thú nhìn tờ giấycáo thị kia. Nếu như tờ giấy đó có thể hấp dẫn nhiều người như vậy, được rồi....

      "Tôi hỏi, các người có nghe tôi hỏi được ?" Cầm tờ giấy trong tay, nhìn bọn họ, ai ngờ.....Cư nhiên, bọn họ lập tức giải tán, còn có vài người quay lại nhìn , mặt đầy vẻ đồng tình. nhíu nhíu mày, giơ tờ giấy đến trước mặt, nhìn qua, nhưng là....

      Gợi ý chọn rể: Nam Cung Hỉ của phủ Nam Cung tuyển thê. Tuổi dưới hai mươi năm, chiều cao giới hạn, cân nặng giới hạn, diện mạo giới hạn, chỉ cần là nữ, mời ghi danh.

      Này, chọn rể là cái quỷ gì vậy? Chỉ có cầu về số tuổi? Còn lại đều giới hạn? Chẳng lẽ, người nọ là kẻ ngu? Si ngốc? Hay là người thực vật?

      là nhàm chán! tiện tay ném tờ giấy kia, muốn , đột nhiên có mấy người đàn ông cường tráng cản lại....​
      kabi_ng0k, linhdiep17fujjko thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1: Lỡ tay bóc bảng kén rể

      Beta: Tịnh Yên

      Quý Tinh nhìn cảnh tượng trước mắt, nhà cửa cổ xưa, bên cạnh là đám tiểu thương ăn mặc kiểu cổ trang. Nếu phải vì biết mình nhảy Bungee mới rớt xuống đây, cho rằng mình bị lạc vào chỗ bí mật nào đó. sai, vốn là tham gia trò chơi nhảy Bungee, nào biết dây bị dứt giữa chừng, chết, nhưng lại bị đưa đến nơi này.

      Chỉ là. . . Nhìn cảnh tượng mọi người vội vã trước mắt, thế nào lại có ai phát ra ? Theo lý thuyết, còn mặc quân phục (*) mà.

      *Quân phục: Trang phục quân nhân.

      "Nhường chút, mau nhường chút!"

      Đột nhiên, có người đẩy ra, cũng quay đầu lại tiếng xin lỗi, mà là chạy về hướng, kỳ quái, chỗ đó có phát tiền sao? cũng tò mò theo, chỉ là dù thế nào, cũng thấy bên trong, chỉ thấy đầu người với đầu người, tất cả họ đều nhìn tờ cáo thị?

      sai! Sau khi liên tục kiểm chứng, xác đó chỉ là tờ cáo thị bình thường? Vậy mà còn tưởng là gì chứ.

      "Vị đại ca này, nơi đây là đâu vậy?" kéo áo người bên cạnh hỏi, chỉ là người đó gạt tay ra, chú ý đến , vẫn hứng thú nhìn tờ cáo thị kia, quay đầu, nếu tờ cáo thị kia có thể gây hấp dẫn với mọi người, được rồi....

      "Tôi , các người có nghe tôi ?" Cầm tờ giấy trong tay, nhìn bọn họ, ai ngờ....Tự nhiên, bọn họ lập tức giải tán, còn có vài người quay đầu lại nhìn , mặt đầy vẻ đồng tình. nhíu mày, giơ tờ giấy đến trước mặt, nhìn qua, nhưng mà.....

      Gợi ý chọn rể: Nam Cung Hỉ của phủ Nam Cung tuyển thê. Tuổi dưới hai mươi năm, chiều cao giới hạn, cân nặng giới hạn, diện mạo giới hạn, chỉ cần là nữ. Mời báo danh.

      Này, chọn rể là cái gì vậy? Chỉ có mỗi cầu về số tuổi? Còn lại đều giới hạn? Chẳng lẽ người nọ là kẻ ngu? Si đần? Hay là người thực vật?

      là nhàm chán! tiện tay ném tờ giấy kia, muốn , đột nhiên xuất vài người đàn ông cường tráng cản đường....

      "Vị nương này, bóc bảng, nên phải theo chúng tôi ngay." Vẻ mặt người cầm đầu đầy kích động, nhìn .

      cho là mình hoa mắt, nhưng khi nhìn hồi lâu, sai, mấy người này đều đưa vẻ mặt kích động nhìn , có cần như vậy ? Rốt cuộc ông trời cũng nghe ước nguyện của bọn họ, cuối cùng cũng có người ghi danh, lần này trở về, họ cần phải chịu phạt nữa rồi.

      "Cái đó, xin lỗi, tôi biết cái này là thông báo kén rể." xong, còn nhặt tờ giấy lên, mặt nở nụ cười, trả lại cho người cầm đầu kia.

      Đại hán thấy muốn đổi ý, đâu dễ dàng đồng ý, " nương, ngại quá!" xong, người cường tráng bước ra, vác lên vai. Đột nhiên bị người vác lên, làm cho Quý Tinh cảm thấy chóng mặt, rất muốn ói.

      "Này! Tại sao các ngươi có thể làm như vậy! Mau thả ta xuống!" Người này ăn cái gì vậy? Tự nhiên lại mạnh như vậy? Làm hại thượng tá như cũng chỉ có thể giương mắt nhìn, nếu trong tay có súng, bắn chết rồi.

      "Xin nương hãy nhẫn nại chút, phủ Nam Cung cách đây xa." người đàn ông cường tráng khác giải thích. Quý Tình nghe đến mức sắp bị tức chết rồi. Cái này cùng với trắng trợn cướp đoạt khác nhau chỗ nào?

      Lúc này, đám người mới vừa tản ra nhanh chóng tụ lại bàn chuyện. Nhìn đoàn người dần xa, người hỏi người khác "Ngươi có thể đoán được vị nương kia có thể sống sót trở ra ?"

      "Theo ta thấy.... có khả năng. Ngươi cũng phải biết, đó chính là thiếu gia phủ Nam Cung, khắp kinh thành có hộ nào chịu gả con cho y, ngay cả kẻ ngu cũng ." người khác .


      Lúc này, ở đường, nhóm người cũng đồng tình nhìn về hướng Quý Tình bị mang .....


      Chương 2: Phủ Nam Cung quỷ dị

      Beta: Tịnh Yên

      Sau khi Quý Tinh được thả xuống, nàng liền trừng mắt với người vác nàng, rồi xoa xoa bả vai mình, xương cốt như muốn rơi từng mảnh. Sau đó, nàng mới nhìn xung quanh.

      " nương, đây chính là phủ Nam Cung. nương hãy nghỉ ngơi chút, chúng tôi thông báo với lão gia và phu nhân." xong, người nọ lập tức rời , chỉ để lại người, có lẽ là sợ nàng chạy trốn?

      *****

      "Phu nhân, nàng xem chút, lâu như thế này rồi mà có ai bóc bảng. Tiếp tục như thế, ổn đâu." Nam Cung Hạo lo lắng, lại lại.

      "Ai da, chàng cho rằng, chỉ có chàng gấp, thiếp gấp sao?"

      Bà cũng biết, con trai bà giống ai nữa. Trong nhà, có ai có thể kiềm chế được tính tình của , đây chẳng phải là do vết sẹo mặt của gây ra sao?!

      "Đều tại chàng! Nếu phải chàng dẫn con trai của thiếp ra ngoài, con trai thiếp có biến thành như bây giờ sao? Mặt bị phá hủy còn chưa tính, ngay cả tính khí cũng như bò nóng." Thượng Quan Mân lảm nhảm mắng Nam Cung Hạo, nhưng ông cũng chỉ có thể đuối lý. Đúng vậy, nếu như khi con trai còn , ông dẫn nó ra ngoài cũng xảy ra chuyện đó. Hơn nữa, từ khi mặt có nhiều sẹo, nên những nữ nhân vừa thấy ở xa là nhanh chóng tránh , cho nên, tính tình của ngày càng nóng nảy.

      "Lão gia! Phu nhân! Tin tức tốt! Tin tức vô cùng tốt!" Ngoài cửa truyền đến giọng của người đàn ông cao lớn.

      "Kêu la cái gì! Bây giờ còn có tin tức tốt nào hả?" Thượng Quan Mân quay đầu nhìn rống to.

      "Phu....Phu nhân, có.....có người bóc cáo thị rồi." run rẩy, . Trong phủ, ai chẳng biết phu nhân mới chính là đương gia. Mà lão gia, liếc mắt nhìn người đứng yên bên, cúi thấp đầu xuống.

      "Cái gì! Ngươi. . . Ngươi có người gỡ báo rồi hả?" Nàng kêu to, chắp tay trước ngực, cảm tạ Bồ Tát, "Là ai? Có tới ?" Thái độ nàng khác thường.

      "Dạ, ở đây...Ở vườn hoa." vừa xong, thấy bóng hai người, gãi gãi đầu, lập tức xoay người bỏ .

      Ở trong vườn hoa, Quý Tinh ngồi nhìn ngắm xung quanh. , nơi này nhìn qua rất tốt, lầu các đình đài, cầu , nước chảy róc rách. Chẳng qua khi nàng nhìn thấy phía xa có hai người hối hả chạy đến, lập tức đứng dậy, lui về sau hai bước.

      "Đây.....Vị nương là người bóc cáo thị?" Thượng Quan Mân hài lòng nhìn nàng, xinh đẹp, xinh đẹp, chẳng qua, bộ y phục này.... kỳ quái, bà chưa bao giờ thấy qua, nhưng khi nàng đứng lên lại vô cùng.....hiên ngang mạnh mẽ.

      Quý Tinh nhìn người phụ nữ trước mắt. Đó là nữ nhân trang điểm xinh đẹp, nếu như ngay từ lúc đầu, bà có mở miệng chuyện, nàng còn tưởng là má mì của kỹ viện nào đó chứ.

      "Ặc, phải . . Bà là. . ." Thấy bộ dạng vui vẻ của nữ nhân này, nàng cũng là do mình vô ý bóc cáo thị. Dù sao, đối với nơi này, nàng còn chưa quen thuộc, nếu có nơi an thân là chuyện tốt rồi.

      " nương, nguyện ý làm phu nhân của Hi nhi chúng ta?" Mặt Nam Cung Hạo kích động tiến lên.

      Nàng chỉ kém là chưa có quỳ xuống, đột nhiên ở đâu xuất người, làm cho Quý Tinh sợ hết hồn, "Ể...Ể....." Bộ nàng giống như chưa phải lập gia đình chứ? Chẳng lẽ là vì bóc cáo thị, nên làm họ hiểu lầm?

      " ! Đừng có dọa người ta!" Thượng Quan Mân đẩy Nam Cung Hạo ra, vất vả mới có người bóc cáo thị, hơn nữa đối tượng còn là nương xinh đẹp như thế, nàng cũng muốn đến rồi lại . Nhìn ánh mắt kỳ quái của hai người trước mắt, trong lúc nhất thời, Quý Tinh im lặng, cứ như vậy mà nhìn họ.

      "Mẫu thân, phụ thân, con trở về. Mà hai người ở đây làm gì thế?" Nghe được thanh này, Thượng Quan Mân và Nam Cung Hạo hành động vô cùng ăn ý. Quý Tinh còn chưa chân tướng bị Thượng Quan Mân kéo , mà Nam Cung Hạo ngăn người trước mắt.

      "Phụ thân, người làm cái gì thế?"

      Con ngươi Nam Cung Hạo đảo vòng, " có gì, chỉ là ta muốn tìm con để tâm chút thôi, ha...ha...ha."

      như thế nào, cũng ngàn vạn lần thể hai người gặp mặt nhau, ít nhất là trước khi hôn lễ hoàn tất. Nếu , ông rất sợ nương người ta chạy mất khi thấy mặt con trai ông.
      Last edited: 8/12/14
      Chris, kabi_ng0kfujjko thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 3: Gả mình

      Nam Cung Hi vừa nghe phụ thân muốn cùng tâm , lập tức chạy nhanh hơn so với bất kỳ ai. Bởi vì đoán được phụ thân muốn gì, chắc chắn là bắt thành gia lập thất gì gì đó! Nhưng với bộ dạng như quỷ của , còn có nữ nhân nào chịu gả cho ? Mà cũng trách ý tứ chê bai của bọn họ, cho nên những động tác kia, đều thèm để ý, bọn họ thích giày vò như thế nào, cứ giày vò như thế thôi.

      Nhìn nhi tử chạy trối chết, Nam Cung Hạo lắc đầu thở dài, mỗi lần hai người muốn chuyện lấy vợ cho , co chân chạy, chỉ là lần này, tám phần có hy vọng rồi, nghĩ như vậy, Nam Cung Hạo xoay người, về hướng khác.

      Quý Tinh nhìn nữ nhân hòa nhã dễ gần đứng trước mặt, trong lúc nhất thời, cũng biết gì cho phải.

      nương, biết năm nay bao nhiêu tuổi?” Thượng Quan Mân nhìn nàng, mặc dù ghi giấy là quan trọng, nhưng vẫn hỏi tốt hơn.

      "Ừ. . . 25 tuổi." Khá tốt, chỉ là lớn như vậy còn chưa có lập gia đình? Thượng Quan Mân khỏi hồ nghi. Quý Tinh cũng biết bà nghĩ gì, nhưng cũng lười giải thích. Chẳng lẽ phải với bà rằng nàng chính là người xuyên , là người đến từ mấy ngàn năm sau, nếu như vậy, chắc bị xem là người điên rồi.

      “Vậy trong nhà còn có cha mẹ…..?” Bà tiếp tục hỏi, Quý Tinh lắc đầu cái, ở đây đương nhiên là có rồi. Thượng Quan Mân khỏi đồng tình nhìn nàng, trách được lớn như vậy mà chưa thành thân, “Vậy, nương có nguyện ý gả cho Hi nhi chúng ta ?” câu hỏi này lôi Quý Tinh đến. <c|ienc|anlequyc|on.com-Venus Thần>

      "Khụ khụ. . ." Nàng nỗ lực khụ, thiếu chút nữa bị nước miếng của mình làm cho sặc chết. Ngay cả nhi tử của bà, nàng còn chưa thấy, bảo nàng phải trả lời sao đây? “Cái đó, hình như tôi còn chưa thấy nhi tử của các vị.” Nghe được lời của nàng…Thượng Quan Mân có điểm chột dạ cúi đầu.

      " nương yên tâm, mặc dù Hi nhi chúng ta phải thuộc loại ai nhìn mắt cũng tỏa sáng, nhưng là người rất tốt, đấy, vô cùng thích hợp làm phu quân.” Từ cửa truyền đến giọng của Nam Cung Hạo, nghe thế nào cũng giống như …..bán hàng ế.

      "Đúng a! Đúng a! Nếu là Hi nhi dám khi dễ nương, cứ tới tìm chúng ta, khẳng định chúng ta đánh nó đến choáng váng." Lời của Thượng Quan Mân làm cho Quý Tinh im lặng triệt để. Rốt cuộc tên kia như thế nào? Nếu , tại sao cha mẹ lại bộ dạng ai muốn?

      "Cái đó. . . Tôi cần suy nghĩ chút." Nghe được lời của nàng có chút dãn ra, Thượng Quan Mân thừa thắng truy kích, “ cần nghĩ nữa, ta đảm bảo với nương. Nếu hài lòng, có thể trả hàng lại!” câu thôi làm Quý Tinh á khẩu, được gì nữa. Nam Cung Hạo đứng ở bên cũng dùng hết sức mà nháy mắt với bà, vợ ông bậy bạ gì đấy! Thượng Quan Mân cũng ý thức được mình lỡ lời.

      " phải, phải, sai rồi, ai nha!" Bà ảo não biết nên cái gì cho phải, chỉ có thể trừng mắt nhìn Nam Cung Hạo, đều tại chàng! Ánh mắt bà tố cáo, nhi tử bà muốn diện mạo có, muốn tính khí tính khí rất lớn, làm cho Nam Cung Hạo phải áy náy, cúi đầu.

      Nhìn hai người trước mặt, Quý Tinh cảm thấy chuyện này rất kỳ quái, rốt cuộc đây là như thế nào? Nhưng là đôi vợ chồng kia cũng rất dễ chuyện, dù sao nàng cũng là người đại, vậy còn sợ người cổ đại sao? Lại tiếp, tạm thời nàng cũng thể trở về, ở đây lại quen, có người thân, ra ngoài cũng biết đâu. Nghĩ như vậy, quản cái tên Nam Cung Hi khỉ gió có bộ dạng như thế nào, nàng nhất định phải lưu lại!

      "Được! Tôi gả!" Còn muốn điều gì, hai người bị ba chữ của nàng làm cho ngẩn ra đó, tiếp đến, hai người bùm tiếng, cùng nhau té xỉu. Quý Tinh nhìn hai người té xỉu, ngẩn người, nàng chỉ là đồng ý gả thôi mà, có cần khoa trương như vậy ?
      Chris, kabi_ng0kfujjko thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 4: Nam Cung Hi tức giận


      Bây giờ, Quý Tinh biết phải làm gì với họ, đành ngồi đợi họ tỉnh lại. Nàng nhàm chán nhìn móng tay của mình, bao lâu, hai người ngất tỉnh dậy. Cả hai đều nhìn Quý Tinh ngồi ghế, sau đó nhìn nhau, ra phải là mơ. Đây là !


      " nương, ta nằm mơ phải ?" Thượng Quan Mân nhìn nàng, hỏi.

      Quý Tinh gật đầu cái, "Gọi con Quý Tinh là được." Sau khi được câu khẳng định của nàng, Thượng Quan Mân và Nam Cung Hạo khỏi ôm nhau mà khóc, thấy vậy, Quý Tinh liền choáng váng.

      "Nhanh, chàng nhanh cho Hi nhi biết. với con, mấy ngày nay đừng có chạy lung tung." Thượng Quan Mân vỗ vỗ Nam Cung Hạo, người sau gật đầu cái, "Ta cũng phải tranh thủ thời gian chuẩn bị chút." xong bà đứng lên, lau mắt, "Tinh nhi, trước hết con ở lại đây, có gì cứ kêu nha hoàn làm là được." xong, đợi Quý Tinh kịp phản ứng, liền vội vã rời .

      _____

      "Phụ thân, người cái gì? Lặp lại lần nữa!" Nam Cung Hi rống giận nhìn phụ thân của , cái gì có người muốn gả cho ? Bảo ngoan ngoãn ở trong phủ đợi ngày thành thân, "Trước đó, phải ta và mẫu thân con dán thông báo kén rể sao?" Ông ngẩng đầu lên nhìn lướt qua . Cái này cũng biết, nhưng phải là có người muốn thành thân với sao?

      "Cho nên?" nhìn phụ thân.

      "Có nương bóc bảng."

      Nghe được câu này, Nam Cung Hi khỏi nhăn mày, thực có người sợ chết?, "Người nọ có biết tình huống của con ?" Nam Cung Hi hỏi, Nam Cung Hạo chột dạ cúi đầu, bọn họ nào dám , nhìn đến phản ứng của ông, cũng biết phụ mẫu của lừa người ta.


      "Con lấy!" cũng muốn tân nương vào lúc thấy mặt liền thét chói tai, sau đó té xỉu.

      " được! Nếu con lấy, ta và mẫu thân con xuất gia." Nghe thế, Nam Cung Hi liền nhức đầu, vì chuyện của , trước còn lấy cái chết ra ép, cuối cùng, nữ tử kia căn bản thích , còn bị dọa cho khóc lên, đến lúc đó mới thôi. Chẳng lẽ, lần này còn nặng hơn lần trước sao?

      "Được rồi! Chỉ là nếu người ta sợ quá khóc lên cũng đừng trách con." Cái này, cần phải , nếu bị mắng, Nam Cung Hạo gật đầu. Nhìn bóng lưng vui mừng rời , Nam Cung Hi thở dài.

      Nam Cung Hi rất tò mò là dạng nữ tử gì dám gả cho . Cho nên, dù mất sức của chín trâu hai hổ, kết quả vẫn là thể thấy người. Quả , phụ thân và mẫu thân là thần, mỗi khi đến gần bị kéo ra, gì cũng để cho nhìn, làm cho hoài nghi có phải là trong hôn lễ người khác, phụ mẫu cướp vợ cho ?

      "Con nhìn lại con lại chút ! Còn trở về cạo sạch râu ria . Bộ dạng giống như dã nhân, khó coi chết được!" Đây lần thứ N bị mẫu thân bắt khi xem lén 'thê tử tương lai' của mình, chỉ là lần này thái quá rồi, muốn cạo sạch râu, phải biết rằng râu này giữ rất lâu, dùng để che sẹo, cạo sạch người ta nhìn chạy mất sao?, "Con cạo! Mẫu thân cũng phải biết tại sao."

      Mắt Thượng Quan Mân lóe lóe, "Con phải cạo. Nếu , đợi lúc con ngủ, ta tìm người giúp con cạo sạch sẻ." Nghe được lời của bà..., mặt Nam Cung Hi đen rồi, đây chính là trần trụi. Uy hiếp trắng trợn a!

      Mỗi ngày trong nhà đều có diễn ra cuộc chiến của hai mẹ con, thể nín cười được, xem ra, vị 'tướng công' kia cũng có cái gì a. Ủa, nếu như vậy, tại sao lại có người chịu gả cho ? Giờ phút này, nàng ở phòng đổi y phục, mà trước khi thay đồ, nàng phải tắm, đây cũng là kỷ niệm đấy.

      Nghe nam nhân đứng ở bên ngoài còn hơi sức rống giận, cùng bà liếng thoắng ngừng, xem ra nàng gả cho cũng tính là chuyện xấu, nghĩ tới đây, lần nữa, nàng lại bật cười.
      Chris, người qua đườngfujjko thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5: Ước pháp ba chương (1)

      <Chuyển ngữ: Di Phong Ảnh>

      Mới qua mấy ngày, mà khí vui mừng lan khắp phủ Nam Cung. Khắp tình ai cũng biết Nam Cung Hi sắp thành thân, mà tân nương chính là bóc bảng mấy hôm trước. Chỉ là bọn họ hiểu, như thế nào mà đó chịu gả cho ? Chẳng lẽ bị ép buộc hay sao? Nghĩ như vậy, da đầu bọn họ khỏi run lên.

      Vì để gia tăng khí, Nam Cung Hạo và Thượng Quan Mân bỏ hết vốn liếng, chỉ cần ai đến dự, vô luận ngươi là ai, cũng có thể ngồi xuống ăn tiệc mừng, cho nên, khắp thành, ngay cả tên ăn xin, tất cả như ong vỡ tổ mà chen nhau đến tham dự.

      nương, chúng ta nên ra ngoài rồi.” Quý Tinh mặt che khăn hỉ được người ta dìu ra khỏi phòng.

      đại đường, mặt Nam Cung Hi uốn éo, đầy tức giận. Trời ơi, mẫu thân đúng là là làm. Sáng nay, sau khi thức dậy, liền phát toàn bộ số râu mà dưỡng bao nhiêu năm, bị người ta cạo sạch. Mà người đứng sau giật dây, chình là người ngồi ghế thái sư, mặt đầy ý cười, đợi người quỳ lạy.

      “Tân nương tới.” Mọi người quay đầu lại, cũng muốn xem tân nương là ai, nhưng đáng tiếc, mặt nàng bị khăn hỉ che lại.

      Nhìn người đứng ở bên cạnh mình, Nam Cung Hi khỏi cúi đầu xuống nhìn nàng.

      “Khụ, khụ…” Thương Quan Mân ho tiếng, ánh mắt cảnh cáo nhìn , nên chỉ có thể đứng nghiêm chỉnh, hoàn thành hôn này.

      “Nhất Bái Thiên Địa!”

      “Nhị Bái Cao Đường!”

      “Phu Thê Giao Bái!”

      “Đưa vào động phòng!”

      Sau khi hô lên tiếng cuối cùng, Quý Tinh được người ta dìu xuống, mà Nam Cung Hi phải ở lại. là mời khách uống rượu, nhưng khi những người đó nhìn thấy , đều đứng dậy bỏ chạy. Thượng Quan Mân thấy tình hình ổn, liền đuổi về tân phòng, lần này bên đàn có ai đến, nên họ liền giản lược số lễ tiết.

      Đứng ở cửa phòng, Nam Cung Hi chần chừ bước vào, nghĩ có nên vào, hay là trực tiếp ra. Quý Tinh buồn chán ngồi giường, nha hoàn bị nàng đuổi . , kết hôn ở cổ đại chẳng có thú vị gì, quan trọng nhất là cái bụng đói meo của nàng. Hi vọng chú rể về sớm chút, nếu về trễ, làm nàng đói quá mức, hừ hừ…

      Bì võm tiếng cửa mở, Quý Tinh ngồi thẳng người. Nhìn người ngồi giường, Nam Cung Hi thở dài, tiến lên vén khăn hỉ cho nàng, chuyện gì nên đến, ắt đến. Chẳng qua, khi nhìn thấy Quý Tinh, khăn trong tay cũng rơi xuống đất.

      Mày lá liễu cong cong, miệng khéo léo mà đầy đặn, làm cho người ta nhịn đươc muốn cắn cái, còn có đôi mắt to trong sáng của nàng, chỉ cần nhìn cái, làm hồn người ta bay

      Quý Tinh quan sát người nam tử trước mặt, khắc sâu ngũ quan, thoạt nhìn rất giống người ngoại quốc, mắt thâm thúy, khi nhìn mình, mình giống như bị hút vào, chỉ là…

      “Tại sao ngươi chỉ cho ta thấy có nửa bên mặt?” Quý Tinh mở miệng, rồi nàng thấy thân thể chấn động. Nàng đứng lên, Nam Cung Hi quay mặt sang hướng khác, ràng là muốn cho nàng nhìn. Quý Tinh buồn bực. Rốt cuộc người nọ như thế nào đây?

      “A! Nơi đó có rắn!” Đột nhiên nàng kêu to, Nam Cung Hi lập tức nhìn sang, bị lừa rồi? Nàng xảo trá nhìn của , chỉ là…

      Khác hoàn toàn với nửa khuôn mặt kia, nhìn rất giống như Ngô Công, chằng chịt sọe với sẹo, tất cả sẹo dính chặt vào nửa khuôn mặt của .

      Mặt của , cuối cùng nàng cũng hiểu tại sao chỉ cho nàng thấy nửa khuôn mặt của mình. Chỉ là, nếu chỉ có như vậy mà khôn ai muốn gả, vô lý?

      “Nhìn đủ chưa!” Nam Cung Hi rống giận, ghét nhất là người khác nhìn sẹo mặt .

      Quý Tinh lấy lại tinh thần, nhìn , “Ngươi hung dữ cái gì! Giọng lớn a!” Nàng rống vào mặt , trước kia chỉ có nàng rống vào mặt người khác thôi.

      Nam Cung Hi ngơ ngác nhìn nàng…
      Last edited by a moderator: 22/5/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :