1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Phi thường xuyên qua: Bạo quân sủng cơ - Hồ Tiểu Muội (20/231+6NT) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Phi thường xuyên qua: Bạo quân sủng cơ

      Hồ Tiểu Muội

      Editor: Tinh Vân

      Thể loại: Xuyên , ngôn tình, sủng, ngược, có vài cảnh H

      Số Chương: 231 + 6 NT

      Nguồn convert: Ổ cầm thú

      Nguồn chính: Diễn đàn Nhà Truyện

      Nguồn raw: Cái bản raw này được cho nên cũng chẳng biết lấy từ đâu

      Lời editor: Lần đầu mình edit truyện, nên có gì mong mọi người bỏ quá nhé!​

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1 – Xuyên

      Đau quá a! Sớm biết xuyên qua đau như vậy, ta tin lời tên Diêm Vương ma quỷ kia! Ai có thể cho ta biết, tại sao linh hồn xuyên qua lại đau như vậy? Trời ạ!

      Doãn Tư Tư cực lực làm mình mở to mắt, thứ đầu tiên đập vào mắt nàng là trần nhà loang lổ. Trong nháy mắt, đôi mắt nàng mở to, loại cảm giác bị xé rách nhất thời biến mất, chuyển hóa thành loại vui sướng nên lời. Thị lực của nàng dần dần ràng hơn, rốt cục cũng phát ra mình ngồi chiếc giường hoa lệ, mà cái giường này cũng rung rung theo cách có quy luật.

      Ta ở đâu? Xem cái bố cục này… xem ra Diêm Vương thực hề có gạt ta. Nhưng ai có thể cho ta biết… đôi nam nữ chiến đấu hăng hái trước mắt ta rốt cục là ai?

      Doãn Tư Tư đau đầu nhìn hai thân thể trắng bóng dây dưa ở đầu giường kia, cảm giác rằng chính thân thể mình cũng theo họ mà vận động run run có quy luật, miệng nàng vẫn khép lại, cả người ngơ ra ngây dại.

      Cách nàng đến nửa thước là đôi nam nữ hoan ái, giao hợp. Nam nhân đó đưa lưng về phía nàng, nhìn thấy khuôn mặt, chỉ thấy mái tóc đen dài. Mà bên dưới thân thể , là nữ nhân ngừng thở gấp, mồ hôi làm mái tóc nàng ta ướt át. Bọn họ cứ như vậy mà biểu diễn màn, coi ai ra gì, làm cho ngay cả Tư Tư chuyển biến theo, mặt hồng tim đập, môi khô lưỡi nóng. Thời gian cũng biết trôi qua bao lâu nữa, nam nhân đó rốt cục cũng kêu lên tiếng đau đớn, tiếng gào của nữ nhân khiến người ta đỏ mặt kia cũng ngừng lại.

      Sau khi kết thúc, nữ nhân vẻ mặt ửng hồng vẫn nằm lì giường. Nam nhân kia nhìn về hướng Tư Tư làm cho nàng nhất thời hoảng sợ. Nữ nhân kia bị vài người quản gia khiêng ra ngoài, vài nữ tử nhan sắc mỹ mạo lấy khăn và chậu đồng chà lau thân thể, thay quần áo cho nam nhân. Họ đồng loạt đánh mắt về phía nàng làm cho hô hấp của nàng trong giây lát nhất thời bị đình chỉ.

      Nam nhân này rất đẹp trai a! Nam nhân này mặc sa y màu đỏ, vạt áo trước lộ nửa lộ ra mảnh ngực tuyệt sắc. mặc cho tóc dài tùy ý rối tung vai, vài sợi tóc buông xuống hai bên thái dương tà tà khơi lên con mắt càng tôn lên làn da trắng nõn trơn bóng. Dưới hai hàng lông mi cong dài là đôi mắt trong suốt như nước, ôn nhu bình tĩnh nên lời. là ai chứ? Tại sao lại phải cùng nữ nhân khác lên giường trước mặt ta? tóm lại là rốt cục xảy ra chuyện gì?

      “Nguyệt Lạc, vừa rồi muội học được bao nhiều điều huynh dạy?” Nam nhân ôn nhu nhìn Tư Tư. “Hay để huynh làm lại cho muội xem?”

      Cái gì?

      Tư Tư cả kinh, cuống quýt trả lời: “Cái kia vẫn là cần… Sức khỏe thân thể huynh quan trọng hơn…”

      Mẹ nó chứ! Người ta xuyên gặp được nha hoàn hay phu nhân xinh đẹp gì đó, mà cái đầu tiên đập vào mắt ta khi xuyên lại là màn biểu diễn nóng bỏng biến thái chứ? Rốt cục ta là loại người nào?

      “Nguyệt Lạc, huynh biết muội vô cùng khổ sở, nhưng vì Tinh Nguyệt quốc, muội nhất định phải nhẫn nại. Ngày mai ở đại hội tuyển phi, muội nhất định phải có biểu tốt, làm cho vương chú ý tới muội. tại muội chính là hi vọng duy nhất của Tinh Nguyệt quốc. Bất cứ dùng thủ đoạn gì chăng nữa, muội cũng phải khiến vương chú ý tới muội, phong muội làm phi tử, muội biết ?”

      “Hả?”

      “Muội thiên tính thông minh, cầm kì thi họa cần , nhưng dụ dỗ nam nhân dùng những thứ đó đều là vô dụng.” Nam nhân ôn nhu cười, dùng ngón trỏ chỉ lên đầu Tư Tư, đầu ngón tay lạnh lẽo dị thường. “Muốn dụ dỗ quân vương vĩ đại, nhất định phải dùng sức quyến rũ của muội để quyến rũ, ở giường giúp thỏa mãn sau đó làm cho phải quỳ dưới chân mà bám váy muội. Nguyệt Lạc, muội nhất định làm được đúng ?”

      Hả? Đây là ý gì chứ?

      Thời điểm Tư Tư ngơ ngác nhìn , cố gắng tiêu hóa những lời nương xinh đẹp mặc y phục màu xanh nhạt tới. Nha đầu nhìn thấy Tư Tư tỉnh lại vẻ mặt ngập tràn ưu thương. Nàng ta nắm chặt tay Tư Tư, vẻ mặt tiếc hận: “Công chúa, cuối cùng người cũng tỉnh rồi sao?”

      “Tuyết Vũ, ngươi cái gì đó?” Nam Tử ôn nhu vẻ mặt bất mãn nhìn nàng, trong nháy mắt vẻ mặt thay đổi hoàn toàn: “Còn mau giúp công chúa chuẩn bị y phục trang sức cho ngày mai?! Nguyệt Lạc, muội phải nghỉ ngơi tốt, cần suy nghĩ nhiều. Nhớ kỹ, ngày mai cho dù bất luận thế nào, cũng phải khiến cho vương muội.”

      Có chuyện gì xảy ra vậy? Ta là công chúa… vì sao lại muốn ta quyến rũ nam nhân? Chẳng nhẽ, Diêm Vương ngươi gạt ta? Tư Tư rầu rĩ thầm nghĩ.
      Chris thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2 – Khi còn sống

      Doãn Tư Tư khi còn sống là biên tập viên của trang wed , lấy việc thúc giục tác giả mà sống. Mặc dù bạn trai, nhưng vẫn sống tiêu diêu tự tại qua ngày.

      ngày bình thường thể bình thường hơn sau giờ ngọ, Tư Tư xuống lầu mua cánh gà, chợt nhìn thấy ánh sáng chói mắt. Trong nháy mắt, chiếc xe tải biết từ đâu lao tới chỗ Tư Tư.

      Sau tai nạn xe cộ, Tư Tư bị Hắc Bạch Vô Thường đưa đến Diêm La điện, lúc đó nàng biết mình chết. Trong Diêm La điện, Diêm Vương đẹp trai có mái tóc đen dài, đôi mắt vàng nhìn nàng sâu tràn đầy thâm tình. Nàng bị nhìn cho đến thẹn đỏ cả mặt, vừa cúi đầu xuống Diêm Vương đột nhiên đập bàn:

      “Chết tiệt! Bắt sai người rồi. Nàng ta còn sáu mươi năm dương thọ, nên đến đây! Ta sớm bảo các ngươi làm việc phải chú ý, các ngươi lại nghe, bây giờ tốt rồi, xảy ra chuyện rồi! Dương thọ hết, nàng cũng thể đầu thai, chỉ có thể làm hồn dã quỷ ở lại Diêm phủ ăn nhờ ở đậu! Chúng ta nuôi nhiều người ăn trả tiền như vậy, làm sao mà nuôi nấng nàng ta? Các ngươi xem, bây giờ ta phải làm sao?”

      “Hay là làm nàng ta hồn phi phách tán?” Hắc Vô Thường cười làm lành.

      “Bằng cho nàng chuyển thế làm súc vật?” Bạch Vô Thường đề nghị.

      “Các người… các người cái gì? Các người bắt sai người bây giờ còn muốn phi tang chứng cớ? Ta… ta liều mạng với các người.”

      Doãn Tư Tư xong, đỏ mắt kéo áo Diêm Vương, lại bị dùng đôi mắt vàng lạnh như băng nhìn xuống làm cho trong lòng hoảng sợ, lặng lẽ buông tay. Nhưng kì lạ rằng Diêm Vương cũng so đo chuyện nàng thất lễ với mình, chỉ phủi phủi vạt áo rồi ho tiếng:

      “Doãn tiểu thư, đối với sai lầm của Hắc Bạch Vô Thường, ta cảm thấy có lỗi. Như vậy , ta cho ngươi thân phận mới, chờ ngươi hết dương thọ, sau đó lại có thể quay về Địa phủ chuyển thế đầu thai. An bài như vậy, ngươi hài lòng rồi chứ?”

      “Thân phận gì?” Tư Tư bắt đầu cò kè mặc cả, tựa như trước kia thường hay đòi bản thảo của tác giả: “ phải mỹ nữ tôi làm a…”

      “Cứ yên tâm, đảm bảo ngươi hài lòng.” Diêm Vương mỉm cười: “Duẫn Nguyệt Lạc, nữ, năm nay vừa tròn mười sáu, là công chúa Tinh Nguyệt quốc, tướng mạo đẹp như hoa, đa tài đa nghệ, thân phận tôn quý, sống an nhàn sung sướng, ngươi có vừa ý ?”

      “Đương nhiên vừa ý!” Tư Tư gật đầu như gà mổ thóc: “Vừa ý cực kì!”

      “Vậy ngươi .”

      Sau đó, Diêm Vương vung vàn tay to lên. trận lam quang xuất , Tư Tư liền mất ý thức. Điều cuối cùng nàng nghe được, là đoạn đối thoại mơ hồ .

      “Diêm Vương, như vậy có quá đáng quá hay ? Người biết tháng kia Lạc công chúa vận mệnh bi thảm…”

      “Đây là do nàng mạo phạm giới hạn của ta.”

      “Ta chỉ biết Diêm Vương đại nhân hễ cười là có chuyện tốt… Doãn Tư Tư, ngươi bây giờ đúng là bằng hồn dã quỷ nữa…”
      Chris thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3 – Công chúa vong quốc

      Tư Tư nhắm hai mắt lại, sau đó mở ra, nhắm lại thêm lần nữa, rồi lại mở ra. Bây giờ nàng biết ảo tưởng thế nào, trong giờ phút này nàng ở trong lao ngục hoa lệ.

      Diêm Vương, ta thực mắc bẫy của ngươi! Cái gì mà tôn quý công chúa? ràng là công chúa nghèo túng mất nước, còn bị nam nhân mình thích ép buộc quyến rũ bạo vương trong truyền thuyết kia. Nghe , vương kia diện mạo tuấn mĩ, đẹp trai tiêu sái nhưng lại hỉ nộ vô thường, coi mạng người như cỏ rác. Mà nhiệm vụ của ta chính là tiếp cận , giải cứu thần dân của nàng, giúp cho họ ở Hinh Thủy Triều Vương có thể kéo dài hơi tàn, bảo toàn tính mạng của mình. Sinh mệnh của đất nước đặt toàn bộ lên vai yếu đuối như ta, đúng là buồn cười.

      “Công chúa, số mệnh của người khổ.” Tuyết Vũ đứng bên cạnh chải đầu cho Tư Tư rưng rưng nước mắt nhìn nàng: “ chết thôi, người lại còn phải chịu vũ nhục này… Lạc Lam công tử cũng là, biết rằng người thích mà vẫn nhẫn tâm dâng người cho tên vương tàn ác kia.”

      “Đừng nữa.” Tư Tư thản nhiên xua tay.

      “Vâng, công chúa.”

      Tuyết Vũ là nha đầu lương thiện, qua lời của nha đầu, Tư Tư biết mình ở Hinh Thủy Vương Triều, do hoàng đế trẻ tuổi cường thế – Diễm Liệt thống trị. Diễm Liệt là nam nhân thủ đoạn độc ác, sau khi kế vị liền đem Tinh Nguyệt quốc, Dao quốc, Phong quốc biến thành con cờ dưới trướng của mình thành lập nên tập đoàn vương triều hùng mạnh. Từng hoàng đế, hoàng tử và công chúa đều bị ta nhốt vào các biệt cung trải rộng khắp cả nước, cùng đợi vận mệnh quyết định số mạng. Mà nàng, chính là trong số những người xui xẻo đó.

      Người nàng nhìn thấy đầu tiên sau khi tỉnh dậy là Lạc Lam – tể tướng của Tinh Nguyệt quốc, cũng là người trong lòng Nguyệt Lạc công chúa khi còn sống. lòng phục quốc, lấy Nguyệt Lạc làm con cờ lợi dụng. Chính là dùng cái vẻ đẹp mĩ miều kia mê hoặc tên vương tàn nhẫn, hỉ nộ vô thường, gây náo loạn triều đình của , chờ cơ hội cho Tinh Nguyệt quốc phục thù.

      Để biến Nguyệt Lạc thành cơ, Lạc Lam chẳng những tự mình dạy nàng hết tất cả tài nghệ biết, còn dạy nàng cách dụ dỗ nam nhân, thậm chí còn dạy nàng việc giường chiếu. Tư Tư biết Nguyệt Lạc công chúa chịu được việc chính nam nhân mình đẩy nàng qua cho tên bạo vương như thế nào, nhưng trong lòng Tư Tư lại có cảm giác tổn thương, chỉ có phẫn nộ cùng mờ mịt.

      Mẹ nó, tưởng rằng gặp được đại trượng phu tuấn vô song ôn nhu chăm sóc mình, nghĩ tới rằng gặp tên tể tướng mất nước lợi dùng mình. Diêm Vương ơi Diêm Vương, ngươi muốn trêu đùa ta hay sao?

      “Công chúa, người đẹp lắm.” Tuyết Vũ hưng phấn lại rưng rưng nhìn Tư Tư: “Cho dù thế nào chăng nữa, người đều mỹ lệ khuynh nước như vậy.”

      “Vậy sao?” Tư Tư nhìn vào gương đồng, cũng bị tuyệt thế mỹ nữ trong gương quyến rũ.

      Nàng ngồi trước gương, suối tóc óng ả dài chấm đất, dưới ánh trăng ra tơ gấm sáng bóng. Da mặt trơn mịn như ngọc, dưới đôi lông mày lá liễu xinh đẹp kia là đôi thuỷ mâu u quang diễm liễm. Mi mắt bán liễm, hàng mi cánh bướm hơi hơi rung động, con ngươi màu đen thuần khiết tia tạp chất như viên trân châu màu đen đẹp đẽ quý giá. Cánh môi thủy nhuận xinh đẹp hơn cả hoa quỳnh, khi cười cánh môi vẫn hơi vểnh lên cao. Độ cong dưới cằm thanh tú ôn nhu thể ý nghị. Nàng thoạt nhìn như Lâm Xuyên Thủy Tiên, thanh lệ làm cho người ta đành lòng khinh nhờn.

      Tuyết Vũ giúp nàng thay y phục màu vàng nhạt, phủ thêm lớp lụa mỏng màu vàng nữa, tóc đơn giản búi sơ qua cái, lại cắm đầy trang sức, làm cho khuôn mặt vốn thanh lệ thoát tục tăng thêm vài phần tục khí. Tư Tư vừa thấy, liền biết ngay Tuyết Vũ hi vọng nàng bị tuyển thượng liền nhàng cười với Tuyết Vũ.

      Tuyết Vũ cúi đầu dám nhìn nàng, đôi mắt nàng ta hơi đỏ lên. Tư Tư trong lòng mềm nhũn, liền kéo tay nàng mà : “Ngươi yên tâm, ta nhất định sao.”

      Đúng vậy, nàng phải nữ nhân nhu nhược, khuất phục trước vận mệnh. Biết rằng tên vương kia bạo ngược, nàng ngu ngốc mới làm phi tần của ! Ở cùng với con hổ đó, còn bằng làm công chúa vong quốc, chừng còn có cơ hội trốn thoát! Chính là… Lạc Lam, vì cái gì mà nàng lại nhớ tới nam nhân có ánh mắt ôn nhu kia, trong lòng lại đau thương? Là ngươi thích sao, Nguyệt Lạc?

      Cửa mở.

      Lạc Lam vào, chỉ đứng dựa sát vào khung cửa, lẳng lặng nhìn Tư Tư. Dung mạo vẫn là như thế, như Tư Tư phải Nguyệt Lạc, tồn tại trông mong gì ở .

      Nàng thẳng ra cửa, nhìn cười khẽ: “Lạc Lam công tử xin yên tâm, Nguyệt Lạc nhất định bôi nhọ sứ mệnh! Công tử hãy đợi đến khi Nguyệt Lạc làm cho vương quỳ gối dưới váy mình, trở thành vong quốc chi quân!”

      “Nguyệt Lạc…” Lạc Lam vẫn ôn nhu như vậy nhìn nàng, trong mắt là những gợn sóng khó có thể phân biệt : “Huynh thực rất xin lỗi muội, nhưng huynh còn cách nào khác… Huynh thề, chờ huynh tích góp được lực lượng, nhất định cứu muội ra ngoài, được ?”

      “Biết rồi.” Tư Tư thản nhiên .
      Chris thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 4 – Tuyển phi

      Khi Tư Tư theo cung nữ đến đại điện hoa lệ các nữ tử hoàn phì yến đứng đầy nơi đó, ai nấy đều trang điểm xinh đẹp kiều diễm. Các nàng vừa thấy Tư Tư mặt ràng xuất thần sắc phẫn hận mà Tư Tư thản nhiên tiêu sái, trong lòng tràn ngập vui sướng.

      Ta xinh đẹp đấy, ta lợi hại đấy, các người làm gì được ta? Nhìn , nhìn nữa , ta tự nhìn chính mình còn thấy xinh đẹp nữa là các người! ra làm mỹ nữ tốt tới như thế!

      Bây giờ đêm khuya, cung điện lớn như thế châm nổi ánh nến, làm cho sức quyến rũ mê hoặc của các nữ tử trong đây tăng thêm phần kiều diễm. Tư tư chậm rãi tiêu sái đứng nền gạch trải hoàng kim, thực ra bị cung điện xanh vàng rực rỡ đả kích phần tinh thần.

      Tiền ơi tiền ạ, quá xa xỉ! Nếu như thực ta có thêm ôm khối vàng trong nơi này mang về thời đại ta thực phát tài rồi! Đến lúc đó, ta phải nhìn sắc mặt sếp lớn, cần nhìn sắc mặt của tác giả, cần nhìn sắc mặt của bất kì kẻ nào để sống! Ta muốn bọn họ phải xem sắc mặt của ta, ha ha ha!

      Đầu kia cung điện, là tấm rèm che do thủy tinh chế thành, ánh sáng của ngọc thực làm người khác mở mắt ra. Nam nhân ngồi ngay ngắn sau bức rèm thủy tinh kia chính là vương trong truyền thuyết. Nơi Tư Tư đứng chỉ là tòa cung điện khác của , nhóm nữ tử đứng sát nàng đây cũng chỉ là nhóm công chúa danh nghĩa. Tính đúng ra, vương còn có năm tòa cung điện nữa, người người hoa lệ đến cực điểm, vương ưa nhàn thả lòng tùy ý mà sử dụng.

      “Đoan Nhu, công chúa Vân Mạc quốc, mười bốn tuổi, tiến lên yết kiến.”

      “Nhụy Doanh, công chúa Phong quốc, mười tám tuổi, tiến lên yết kiến.”



      “Nguyệt Lạc, công chúa Tinh Nguyệt quốc, mười sáu tuổi, tiến lên yết kiến.”

      Tư Tư đứng ngơ ngác giữa đám người đó, đợi biết bao lâu rốt cục cũng có người gọi tên nàng lên, lúc ấy mới chậm rì rì bước tới. Trong đầu nàng hoàn toàn trống rỗng, chú ý tới tà váy dài phía dưới chân, vấp chân cái liền ngã mặt đất. Nhìn thấy nàng vấp ngã, nữ tử nhịn được liền phá lệ bật cười chói tai khắp cung điện yên tĩnh.

      Cười ! Cười ! Con mẹ nó chứ!

      Tư Tư căm phẫn liếc nhìn nữ tử cười nhạo mình cái, sau đó im lặng, rồi ngồi chổm hổm mặt đất nhặt những trang sức quý giá. Nàng cẩn thẩn thổi những bụi bẩn dính trang sức, chậm chạp lau chùi chúng rồi cho ngay vào ống tay áo. Này, đó đều là tiền đó. Sao có thể phí phạm như thế được! Mặc dù cái trâm cài này hỏng, nhưng chỉ cần sửa lại chút là vẫn có thể dùng được.

      Ngay thời điểm mà nàng chú ý hết sức để kiểm tra lại mấy đồ trang sức nữ tử cười nhạo nàng lại lên tiếng mỉa mai. Tư Tư bất mãn nhìn nữ tử ấy, muốn lại lại nghe thanh thâm trầm từ tấm rèm thủy tinh phía xa truyền tới: “Công chúa Lạc quốc có nghi thái hoàng cung, đương trường đánh chết.”

      Cái gì chứ? Tư Tư kinh ngạc nhìn về phía nam nhân ngồi sau tấm rèm, mà nữ tử cười nhạo nàng kia bị thị vệ dẫn ra ngoài, còn đường trở về. Ngoài điện truyền đến tiếng khóc la tâm phế liệt của nữ tử, dần dần càng lúc càng yếu , cuối cùng là mảnh im lặng đến đáng sợ.

      Chẳng lẽ nàng ta… chết? Đó ràng là mạng người, cứ như vậy trước mặt mọi người mà đánh chết ta. ta làm sao có thể tàn nhẫn tới như vậy? Làm sao có thể?

      Tư Tư oán hận nhìn thẳng vào nam nhân ngồi sau tấm rèm kia, gắt gao cắn chặt môi, mà những người khác trong cung điện đều lẳng lặng đứng im, làm như vừa rồi có chuyện gì xảy ra.

      Có lẽ cảm giác được ánh mắt nhìn xuyên thấu tràn đầy căm tức phẫn hận của Tư Tư, ánh mắt vương chuyển hướng về phía nàng, mặt nở nụ cười đầy châm chọc.
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :