1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Phụ nữ trước hôn nhân, đàn ông sau hôn nhân - Lưỡng Khỏa Tâm Bách Thảo Đường (14)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      PHỤ NỮ TRƯỚC HÔN NHÂN, ĐÀN ÔNG SAU HÔN NHÂN


      Tác Giả: Lưỡng Khỏa Tâm Bách Thảo Đường

      Số chương: 38 chương + 1 chương ngoại truyện

      Convert: ngocquynh520

      Editor: hoateng

      Tình trạng: edit


      Giới thiệu

      Bác sĩ thẩm mĩ Ly Ly 27 tuổi, lắc lư bất định giữa hai người đàn ông.

      Lục Hải là bạn học của , chăm chỉ kiên định, mười phần thích Ly Ly, từ khi tốt nghiệp thân xu làm thuê đến giờ tự mình mở cái công ty , cũng xem như là nghiệp thành công.

      Từ Giám là bạn hàng, Phú Nhị Đại, chờ kế thừa gia sản, thích chăng hoa, cũng rất thích Ly Ly, nhưng dự định kết hôn làm tốt.

      ngày, Ly Ly lại đồng thời được hai người cầu hôn…
      Phong Vũ Yên, DionNhược Vân thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1: Đồng thời cầu hôn
      Editor: Hoateng

      Trong tiếng nước chảy giọt thỉnh thoảng truyền đến tiếng chim hót véo von, trong khí tràn ngập hương thơm của hoa cỏ, dường như làm cho người ta đặt mình trong Thanh Sơn lục lâm, thực tế chỉ là thẩm mĩ viện.

      nhạc giống như nước chảy chậm rãi, tay Mạc Ly Ly cũng chậm rãi đặt mơn trớn mặt khách hàng, bình thường lúc này chị Vương ngáy o o, thoải mái ngủ thiếp , hôm nay lại rất hưng phấn, ngừng chuyện, ấy sắp kết hôn, đè nén được vui sướng muốn tìm người chia sẻ.

      “Chị Vương, chị hạnh phúc.” Nghe ấy theo thao bất tuyệt khoe mình tương lai có ông chồng giàu có, Ly Ly thức thời khen ngợi .

      “Đàn ông phải chủ yếu là có tiền, chủ yếu là ta em, tình nguyện gả cho người em là người nghèo, đừng gả cho người giàu có em .” Chị Vương được khen tự nhiên cao hứng, đúng là cũng có đắc ý vênh váo, bộ dạng loạt ý vị sâu xa, như là báo cho Ly Ly, cũng như là cho chính mình nghe.

      Có đôi khi khách hàng chuyện chỉ là muốn , cũng cần đáp án của , Ly Ly tiếp tục chuyên tâm mát xa cho ấy, đợi làm cho xong mặt, nhìn làn da chị Vương mềm như nước, Ly Ly đối với thành quả lao động của mình cực kỳ thỏa mãn, cười : “Chị Vương, da chị làm xong da mặt tốt.”

      “Tiểu Mạc chính là miệng ngọt, bộ dạng lại xinh đẹp, lúc nào em định kết hôn?” Chị Vương nhìn nét mặt mình tỏa sáng trong gương, cũng đặc biệt hài lòng, tâm tình tệ trêu ghẹo Ly Ly.

      Ly Ly mặt đỏ hồng: “Còn rất sớm, phải người nào cũng có vận mệnh tốt như chị Vương đây. Chị Vương, trong khoảng thời gian này vội vàng cũng đừng quên gương mặt hộ lý, tốt nhất tuần tới lần, đến lúc đó làm dâu đẹp nhất.”

      được, cuối tuần chị tới nữa, đến lúc đó điện thoại cho em.”

      Tiễn chị Vương, di động trong túi áo vừa mới rung hai lần, Ly Ly có để ý, bây giờ mới lấy ra xem, trong di động có tin từ Wechat, và cuộc gọi nhỡ.

      “Gửi cho món quà, nhớ ký nhận.” Từ Giám.

      Nhìn đến tin nhắn này, Ly Ly nghĩ đến khả năng là Từ Giám gửi Wechat khi đó bộ dạng cà lơ phất phơ kia lại làm cho chán ghét dậy nổi.

      Vậy ta Hải Nam du lịch, là đưa hộp cua qua đây chứ, nghĩ đến trước đây sa mạc du lịch, đường gửi cho mình quả trứng đà điểu khổng lồ, làm cho người ta dở khóc dở cười mà.

      Cuộc gọi nhỡ là bạn học đại học Nhã Văn, có lẽ là muốn nhắc nhở mình chuyện buổi tối tham gia tụ họp đồng học. Nhìn thời gian chút, gần tới giờ tan ca, Ly Ly thu dọn chút đồ, thay xuống đồng phục màu hồng trong thẩm mĩ viện.

      Thân là chuyên viên trang điểm, làn da và hình tượng của mình vô cùng quan trọng, Ly Ly bộ dáng đẹp mắt, hơn nữa rất biết chỉnh lý mình, ánh mắt cong cong, rất đen rất sáng, lông mi thẳng tắp, môi hơi dày, bờ môi cực kỳ ràng, cái mũi hơi vểnh. Ly Ly soi gương cầm ghim tóc kéo xuống, mái tóc đen dài xõa vai, lập tức phong tình lên lời.

      Chân của rất dài cực kỳ thẳng, thân hình 1m65, người mặc T-shirt cổ chữ V màu cà phê kết hợp với quần bò bó sát người chín phần, mười phần đơn giản, tô chút son môi, xoải bước đeo túi xách Channel lên vai, thanh lịch và xinh đẹp.

      “Dì Phạm cháu trước.”

      Chào tiếng với bà chủ, Ly Ly liền đến cửa đổi dép lê, vừa mới giày đan da lộn đáy bằng thêu màu cà phê vào, điện thoại lại vang rồi.

      Là chuyển phát nhanh, đúng lúc xuống, nghĩ tới thời gian Từ Giám ke đủ chuẩn a, trể chút nữa hôm nay mình lấy được đồ rồi.

      Trong văn phòng của thẩm mỹ viện, đến giờ tan tầm, người liền rất nhiều, đợi hai chuyến thang máy mới xuống, nhân viên chuyển phát dưới lầu có chút kiên nhẫn rồi. Đồ lớn, chỉ là cái hộp , hủy Ly Ly cũng chẳng quan tâm, trực tiếp bỏ trong túi xách.

      Bởi vì tan tầm là giờ cao điểm, rất khó bắt xe, dễ dàng chen lên xe công cộng, dọc đường kẹt xe, lảo đảo đến chỗ quảng trường, bên kia Nhã Văn gọi vài cuộc điện thoại rồi.

      Suýt chút nữa là bị đám người mãnh liệt chen lách xuống xe, người Ly Ly còn chưa có đứng vững, nghe được có người gọi mình, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy thân hình cao lớn của Lục Hải đứng ở trạm phía trước.

      “Làm sao cậu lại mình ở đây, những người khác đâu?”

      “Bọn họ rồi, sợ cậu tìm được, mình ở lại chờ cậu.” Lục Hải cười với Ly Ly.

      Nhà cậu ta có ba em, trách nhiệm khá nặng, cậu ta là cả, khi học bắt đầu làm thuê, so với các bạn học khác có vẻ trưởng thành hơn rất nhiều, bây giờ tự mình mở cái công ty , đúng là giai đoạn đầu gây dựng nghiệp, lớn cũng là ông chủ, xem cách ăn mặc rất khí thế, nhưng chuyện với mình cảm giác mình có chút ngu ngốc.

      “Vậy thôi.”

      Hai người cùng bước vào thang máy, trong thang máy rất chen chúc, Lục Hải to lớn liền có tác dụng, liên tiếp chắn cho Ly Ly khoảng gian, Ly Ly là chuyên viên trang điểm, đối với mùi vị cực kỳ mẫn cảm, người Lục Hải có cỗ vị chanh xen lẫn mùi thuốc lá nhàn nhạt, tự xây dựng nghiệp, chạy khách hàng, xã giao rất nhiều, hút thuốc uống rượu cũng là điều đương nhiên, chanh chắc là mùi sữa tắm, vừa thấy liền biết là ra ngoài cố ý tắm rửa qua từ ở nhà.

      Ở trong gian hẹp, Ly Ly theo bản năng giữ túi xách của mình, thời điểm đụng đến cái hộp kia nghĩ đến tên Từ Giám kia, tên đó toàn thân luôn có mùi nước hoa, cách ăn mặc còn đẹp đẽ hơn mình, hai người cùng chỗ có chuyện để , nhưng cộng lại dễ chịu bằng lúc ở cùng với Lục Hải.

      việc là như này, đại khái là khi cùng Từ Giám ở chỗ, mình có vẻ nhân nhượng ta, Từ Giám là con , rất biết làm nũng. Mà khi ở cùng chỗ với Lục Hải, cái kia mình liền biến thành đạo lý rồi.

      Bữa ăn có nhạc hẹn ở lầu tám, thang máy ở tầng năm hơn nửa người ra, lập tức rộng rãi ít, Lục Hải ngượng ngùng đứng sang bên.

      Ly Ly nhìn gương trong thang máy, Lục Hải đứng bên cạnh mình, ở giữa vẫn cách khoảng nửa người, lại nghĩ đến Từ Giám, nếu là tên đó, khẳng định thuận thế lại lên. Chỉ là biết đứng thang máy hồi, Ly Ly so sánh qua lại hai người. Trong gương mình thoải mái rất đẹp, nhưng mà mình là người phụ nữ xấu.

      Khi hai người cùng nhau bước vào phòng, Nhã Văn nhảy dựng lên đầu tiên, “Hai người các cậu lề mề, mình còn tưởng rằng các cậu lén lút chuồn đến thế giới hai người rồi.”

      Những người khác cũng cùng nhau ồn ào, Ly Ly và Lục Hải là bàn trước bàn sau, lúc ở đại học bị người ta ghẹo đôi, lỗ tai đều dài hơn kén, có khi ngày ngày bị đôi, bàn tay sạch cũng chưa bị kéo qua, ngược lại là những cái kia ngày thường thoạt nhìn vô cùng xa lạ, cư nhiên sớm chân rồi. Khi đến trường lúc Ly Ly cực kỳ xấu hổ phản bác lại, bây giờ ra ngoài xã hội như này vài năm, da sớm dày, mọi người ghẹo, cũng xấu hổ như thế, thoải mái ngồi xuống bên cạnh Lục Hải.

      Tốt nghiệp ba bốn năm, khí thế học sinh càng ngày càng ít, đạo lí đối nhân xử thế trong xã hội càng ngàng càng nhiều, thiếu mất chút kỷ niệm qua, thậm chí nhiều về chuyện tại, đương nhiên nhiều phần lớn là tại lăn lội tương đối khá, so ra, Lục Hải tự mình xây dựng nghiệp, xem như khá thành công, tự nhiên đề tài bị bao vây.

      Ly Ly học kế toán trường đại học hạng ba, nhưng mà đối với các con số liền đau đầu, từ thích trang điểm, sau đó tốt nghiệp làm chuyên viên trang điểm, mặc dù lương cao, nhưng là cũng nuôi sống đủ mình, mà đối với cái này cảm thấy rất hứng thú, cũng nhàm chán. Chỉ là theo bạn học làm người trang điểm có tiền đồ, cùng học chút quan hệ đều có, cho nên rất thức thời ít mở miệng.

      Nhìn mọi người chuyện náo nhiệt, cầm điện thoại chơi, trước đó liền nhìn đến Wechat, trả lời, muốn nhìn chút khách hàng này có thể kìm nén đến khi nào, quả nhiên, lại nhìn thấy trả lời tin.

      “Nhận được quà chưa?”

      “Nhận rồi.” Ly Ly trả lời tin nhắn, gửi cái khuôn mặt cười.

      thích ?” Ngay sau đó Từ Giám trả lời, tốc độ nhanh, giống phong cách bình thường.

      Còn chưa xem đó là thứ gì a, Ly Ly nhìn nhìn xung quanh, có người nào chú ý đến mình, muốn mở ra xem tên Từ Giám kia rốt cuộc muốn tặng cái gì, sao lại thần bí như vậy.

      Mới đứng lên, Nhã Văn ngồi ở bên kia Lục Hải cũng đứng lên ra ngoài, cười : “ toilet sao, chờ mình cùng .”

      “Được.” mới mở miệng thấy Lục Hải ngẩng đầu nhìn mình, có thể là do uống chút rượu vào, so với bình thường Lục Hải lớn mật hơn rất nhiều, đôi mắt chứa đầy nhu tình khó tan, mặt Ly Ly lập tức đỏ lên.

      Ra khỏi phòng bao, cửa vừa đóng, trong ngoài hai thế giới, Ly Ly khỏi nhàng thở ra, biết Lục Hải rất thích , đúng là chịu nổi hàng ngày bị bạn học trêu chọc, nhất là bây giờ, mình chỉ là chuyên viên trang điểm, mà lúc trước Lục Hải kia tầm thường lại thành công tự mình gây dựng nghiệp, cảm giác có dũng khí phong thủy luân chuyển, trước kia gặp gỡ, Lục Hải có thể chuyển xung quanh mình, bây giờ tuy cũng khác biệt lắm, đúng là nữ sinh tìm Lục Hải chuyện cũng nhiều hơn.

      Chung quy Ly Ly cảm giác vẫn có chút đúng, hiểu sao có chút khó chịu, đúng là cũng có lập trường cái gì, bởi vì mình cũng tam tâm lưỡng ý lắc lư bất định.

      “Nhắn tin với ai hả? Nhìn cậu yên lòng, có Lục Hải đẹp trai say mê trông coi cậu như vậy, cậu vẫn còn đủ à.” Ra khỏi phòng bao, Nhã Văn liền đùa, quan hệ hai người rất tốt, ở đại học cùng chung ký túc xá, Nhã Văn học cực kỳ cố gắng, giấy chứng nhận kế toán tự mình thi, bây giờ làm kế toán ở cái xí nghiệp tệ.

      “Dừng, người khác biết trêu chọc mình thôi, cậu cũng như vậy, có suy nghĩ quá rồi.” Ly Ly có chút tức giận mở miệng , có lẽ cũng là có chút chột dạ nữa.

      Ở cùng ký túc xá Nhã Văn tự hiểu Ly Ly và Lục Hải thực tế có gì, nhưng mà chịu được Lục Hải thích a.
      “Chỉ đùa chút cũng được, cậu quá nghiêm túc, có “tiểu bạch kiểm” chứ!” Bị Ly Ly trách móc, Nhã Văn cười hì hì, bộ dạng chịu để tâm.

      Hai người chia ra vào phòng vệ sinh, nụ cười mặt Nhã Văn liền nhạt , phòng vệ sinh cũng là nhạc bên trong bốn cái gương tạo hình, rất nhiều bạn tự chụp ảnh cũng đều thích tới chỗ như thế này, nhìn mình trong hương, vì hôm nay tụ hội, đặc biệt mặc váy vô cùng đắt tiền, tốn hơn nửa tháng tiền lương của , chiếc váy này phía sau lưng để lộ, thu eo, làn váy lá sen, vô cùng xinh đẹp, lúc đên bạn học thay nhau khen mấy lần, Lục Hải vào nhưng có nhìn mình nhiều hơn lần.

      Mà Ly Ly vốn phải tới toilet, chính là tò mò Từ Giám kia gửi tặng thứ gì đó, hai ba lần mở cái hộp, đầu tiên là nhìn thấy nét thoáng lóe ra, cả cái hộp mở ra, khi ánh sáng kia xuất đầu óc Ly Ly đều hỗn loạn rồi.

      Từ Giám này cậu ta hóa điên rồi sao? Ngày thường lời thề son sắt kết hôn, thể bị trói buộc, bây giờ lại có thể mua nhẫn kim cương đưa cho mình? Chẳng lẽ đưa sai người?

      Mặc dù là Phú Nhị Đại, đúng là ngày thường tặng quà hình dạng kỳ quái, rất ít có đứng đắn như vậy, Ly Ly rất thích Từ Giám, Từ Giám gầy gầy cao cao, dáng người chính là, biết trang điểm, chơi đùa, người cũng cực kỳ trượng nghĩa, khuyết điểm duy nhất là có cảm giác an toàn.

      Ly Ly bị món quà này làm chấn động, có phần lờ mờ, ra khỏi phòng vệ sinh, ở bốn rửa tay trước mặt, nước chảy ào ào xuống tay, thậm chí quên đóng.

      thôi!” Trong phòng vệ sinh Nhã Văn trang điểm lại, gương mặt vô cùng xinh đẹp.

      Ly Ly nhìn thoáng qua Nhã Văn, cảm giác mặt ấy rớt phấn hơi nhiều, son môi cũng quá đỏ, khi còn học Nhã Văn đều trang điểm, ngờ bây giờ lại có thể thích, trong phòng vệ sinh lại len lén trang điểm lại, nếu là bình thường Ly Ly nhất định cũng trêu chọc hai câu, nhưng tại nếu đến ai khác có tâm tình, lấy di động từ túi xách ra, biết trả lời như thế nào.

      Từ Giám dường như chờ đáp án của ngay, trong lòng Ly Ly nhảy thình thịch rất lợi hại, có phần chờ mong lại có chút sợ hãi, sợ trò đùa dai của , tình loại tình này, có đôi khi thua.

      Đến chỗ cửa phòng bao, Ly Ly đẩy cửa vào, cũng nghĩ bên trong đen thùi lùi, đèn cũng mở, Ly Ly quay đầu nhìn thoáng qua Nhã Văn, còn tưởng rằng mình nhầm phòng, muốn rời , lại nghe thấy tiếng bạn học cười.

      “Surprise!”

      biết người nào kêu lên trước, sau đó đèn được mở lên, Ly Ly chỉ thấy mọi người làm thành vòng, mà Lục Hải quỳ gối xuống ở trước mặt mình, cầm trong tay cái hộp giống trong túi của mình như đúc, giống nhau, cái nhẫn kim cương lẳng lặng nằm ở trong…

      “A Ly Ly Ly, gả cho !”

      Ly Ly phản ứng có chút kịp, tay lại vẫn cầm di động, ngơ ngác, lúc này điện thoại lại vang, biết làm sao nhìn thoáng qua:

      “Ly Ly, gả cho !” Từ Giám.

      Mà Nhã Văn đứng bên cạnh, nhìn Lục Hải quỳ ở trước mặt, mặt lộ ra nụ cười cứng ngắc. Ngay sau đó theo tiếng hô của mọi người, đồng thanh hô: “Đồng ý, đồng ý, đồng ý…”
      Last edited: 3/5/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2: Hai người đàn ông gặp nhau
      Editor: hoateng

      Ly Ly mất ngủ, giường lăn rất nhiều vòng, cảm giác cực kỳ mệt mỏi, nhưng mà ngủ được đôi mắt vẫn cứ mở to.

      Thường ngày cực kỳ chú trọng chăm sóc, tuyệt đối có loại thói quen thức đêm này, đối với phụ nữ mà thức đêm quả là muốn tìm chỗ chết nhàng. Bất quá lúc này tay trái đeo chiếc nhẫn kim cương, tay phải đeo chiếc nhẫn kim cương, quả thực là muốn làm phát điên rồi.

      thể trời sinh phụ nữ thích đồ chơi này, mặc dù nhìn qua hơn mười viên pha lê và ngọc trai có gì khác nhau, nhưng đeo nhẫn kia phút vẫn là cảm giác giống nhau, có lẽ là bởi vì chiếc nhẫn như vậy chính là thu nhập hơn nửa năm của , ngẫm lại xem mang tiền hơn nửa năm làm việc vất vả kiếm được hòa tan đổi thành nhẫn đeo tay, cảm thấy được nhẫn này đẹp hơn rồi.

      Nhẫn kim cương tay trái là Lục Hải tặng, cũng cần đồng ý ngay lập tức, Lục Hải đối với vô cùng tốt, thấy bộ dạng khiếp sợ đần ra, nỡ làm chút khó xử, chỉ là để cho cân nhắc chắc chắn câu trả lời.

      Nhẫn kim cương tay phải là Từ Giám tặng, bởi vì quá bất ngờ, đến bây giờ Ly Ly còn dám trả lời tin nhắn, sợ Từ Giám quay đầu lại với bản thân đùa quá mạo hiểm, giống như mở to mắt có thể nhìn thấy Từ Giám đứng ở cạnh mình, cười gãy cả lưng kiêng nể gì, đôi mắt khinh bỉ nhìn mình: Vậy mà đều tin, ngu hả…

      Lục Hải năm trước mở công ty, làm ăn vừa mới vào quỹ đạo, bằng Từ Giám kia Nhị Thế Tổ có tiền, nhưng cậu ta tặng nhẫn kim cương lớn hơn so với Từ Giám.

      Ly Ly là con rất thực tế, nhìn qua lạnh lùng, diện mạo bé kiêu ngạo, nội tâm cuối cùng trốn thoát hai chữ thực tế, gia cảnh bình thường, bố mẹ đều trấn , mở quầy bán quà vặt, nhà máy giấy đóng cửa, bởi vì nhà máy giấy hình thành mà trấn phồn hoa như ngày xưa, miễn cưỡng sống tạm mà thôi. Trong nhà ngoại trừ còn có người em trai, phong tục ở đây đều có vẻ trọng nam khinh nữ, bố mẹ sớm tương lai cửa hàng này, còn cả nhà cửa đều cho em trai giữ, nơi như vậy, thiên kinh địa nghĩa (*), theo pháp luật có gì thừa kế, bố mẹ đối với con thương cũng quá nhiều, hai trái tim đều đặt ở người em trai, tạo thành tính cách bây giờ của .

      (*) Thiên kinh địa nghĩa: đạo thường như trời đất thể di dịch được.

      Lăn qua lộn lại cũng biết ngủ thiếp khi nào, buổi sáng thức dậy quả nhiên là đôi mắt gấu trúc.

      Sáng ngày thứ hai thức dậy, luộc quả trứng gà xoa đắp lâu, dáng vẻ vẫn cực kỳ mệt mỏi, may mà bình thường buổi sáng thẩm mỹ viện có khách, vào thẩm mỹ viện, lại đắp cái mặt nạ cho mình, sắc mặt mới tốt lên chút.

      Khi Ly Ly bắt đầu làm mặt cho khách hàng, Từ Giám máy bay về Tấn Châu, điện thoại tắt máy, tự nhiên động tĩnh, nhưng vẫn cầm ở tay chuyển tới chuyển lui.

      Từ Giám bộ dáng rất tuấn tú, giống Lục Hải cái người mắt to lông mày rậm hình ánh mặt trời, mà nay nam sinh thịnh hành mắt mí, cái mũi đôi mắt rất hòa hợp, dựa vào ghế, dáng ngồi cũng ngay ngắn, nhưng người ta cảm thấy được rất có làn điệu, tiếp viên hàng đều đặc biệt xoay chuyển ân cần bên cạnh .

      Điện thoại ở giữa ngón tay xinh đẹp của xoay vòng vòng, như là vô ý, lại xoay rất đẹp mắt, hơi khẽ cau mày, trong khoang hạng nhất Mỹ Thiếu Niên buồn rầu, chọc cho tiếp viên hàng liên tục nhìn rồi.

      “Tiên sinh, cần đồ uống sao?” Cuối cùng tiếp viên hàng mang giọng ngọt ngào làm thiếu niên nhíu mày thức tỉnh rồi.

      “Cho tôi Ly Ly nước là được.” Từ Giám ngẩng đầu mỉm cười lễ phép với chị tiếp viên, tươi cười rất đẹp mắt, trời sinh đào hoa, nụ cười này, càng làm cho tiếp viên hàng ân cần hơn rồi.

      Xuống máy bay, tiếp viên hàng kia liền chủ động để lại số điện thoại di động cho Từ Giám, gặp được mỹ nữ, Từ Giám có thói quen khóe miệng treo nụ cười kia, cà lơ phất phơ, dưới ánh mặt trời, khiến tim ta nhảy lên đập mạnh.

      Cảm giác tiếp viên hàng kia với Ly Ly đại khái cùng loại, mỗi lần Ly Ly nhìn Từ Giám, tim đập đều đặc biệt dùng sức.

      Ly Ly thích Từ Giám, có người đầu tiên nhìn đối phương, nghĩ muốn nhìn lần thứ hai, thứ ba…

      Đúng là và kết hôn là hai chuyện khác nhau, tên Từ Giám kia quá lộng lẫy, quá đa tình, mỗi ngày kêu mình là có chủ nghĩa kết hôn, cho nên lý trí Ly Ly, cho dù thích tên kia, cũng vẫn là giữ khoảng cách như này, giống như đại đa số nữ sinh, liều lĩnh bổ nhào như vậy.

      chưa từng nghĩ Từ Giám cầu hôn mình, hạnh phúc đến quá nhanh, làm cả đời con có vận khí tốt, Ly Ly thể tin được, mà loại hạnh phúc này kéo đến tận hai phát, thậm chí cái thứ nhất cảm giác của là sợ hãi, giống như trời cao đùa với mình, lập tức ném hai tấm sổ xố năm trăm vạn ra trước mặt , thời điểm chờ đổi thưởng liền cho biết, cái kia là số khen thưởng, nhầm rồi…

      Cả ngày Ly Ly đều cẩn thận, rất dễ dàng chờ đến khi tan ca, lúc nhìn thấy Từ Giám dựa vào cửa bên cạnh bức tranh mỹ nữ quảng cáo tuyên truyền, tim Ly Ly đập thình thịch nhảy bộp bộp.

      “Sao lại tới đây?”

      “Mời em ăn cơm a!” Từ Giám có lý chẳng sợ, cười hì hì, lộ ra hàm răng trắng, khi cười còn đẹp hơn nữa, toàn thân đều ngọt.

      Ly Ly luôn cự tuyệt được bộ dạng cà lơ phất phơ như vậy của Từ Giám, nhưng đôi khi cảm thấy được cà lơ phất phơ của Từ Giám như vậy rất có cảm giác an toàn.

      Từ Giám xuống máy bay liền trực tiếp đến đây, còn có chút mệt mỏi, đúng là người trẻ tuổi, vẫn là có tinh lực cực kỳ, huống chi loại tình này, luôn luôn làm cho người ta tràn đầy năng lượng.

      thích Ly Ly, thứ nhất đương nhiên là vì xinh đẹp, thứ hai cũng . Lần này Hải Nam, cũng phải đơn thuần là du lịch, bố để cho làm chút chuyện, cũng xem như là khoản tiền lời từ đến lớn kiếm ra, đến đâu chỗ nào cũng đổi được tật xấu thích chơi, làm xong chuyện, hẹn mấy bằng hữu ra biền câu cá.


      Cũng nghĩ gặp bão biển, thuyền lung lay lảo đảo, cho rằng mình phải chết ở nơi đó, khắc kia, Từ Giám duy nhất có thể nhớ tới , ở bên trong nhiều hồng nhan tri kỷ như vậy, chính là mái tóc trơn tru, có đôi mắt rất đen, có cái tên đau thương, tên là Ly Ly.

      Loại cảm giác này được, chờ khi còn sống trở về đất liền, đầu tiên khẩn cấp lấy tiền lương mua nhẫn kim cương gửi cho Ly Ly, khoảnh khắc sống chết biết, lần đầu tiên Từ Giám phát , mình muốn kết hôn.

      Từ Giám có rất nhiều hồng nhan tri kỷ, bộ dáng đẹp trai, lại nhiều tiền, điển phạm của người khờ nhưng tiền vào như nước, cũng biết mình có rất nhiều tật xấu, kết giao với con quá nhiều, nhiều đến nỗi rất hiểu biết suy nghĩ của con , giống như Ly Ly vậy, có bề ngoài xinh đẹp, nhưng có bề ngoài sánh ngang với gia thế, vừa tiếp xúc lại cho là phụ nữ ham hư vinh, nhưng chung đụng, lại phát rất giảo hoạt, ánh mắt ràng sáng lên viết thích mình, nhưng lại nhất định giữ khoảng cách tốt, làm cho mình luôn luôn có cảm giác mới mẻ luôn có lời tán gẫu, chuyện với rất thoải mái, ở cùng chỗ với rất dễ chịu.

      thôi!” đợi Ly Ly từ chối, Từ Giám liền kéo tay vào thang máy, nhưng khi chen chúc, hiển nhiên dựa vào rất gần, Từ Giám quả nhiên là khác với Lục Hải, rất xấu nhích lại gần mình, lại mặt hào phóng, có lý chẳng sợ.

      “Quảng trường gần đây mở nhà hàng đồ ăn rất ngon, em ăn , nhất định thích.” Ra khỏi thang máy, Từ Giám mới xuống máy bay, có lái xe, hai người bắt taxi, là thời điểm lúc nào cũng rất có vận may, bắt xe cũng rất mau.

      Nơi đó cũng xa, ngay phía sau quảng trường, nhà hàng rất lớn, các trang thiết bị cực kỳ xa hoa, thác nước núi giả, hành lang bên cạnh thiết kế thành kiểu dáng dòng suối , trong nhà hàng nhạc cũng là tiếng sơn tuyền chim hót, làm cho người ta vào liền cảm thấy được dễ chịu trong lòng.

      Làm ăn rất tốt, khách hàng rất nhiều, lại quá ồn, bởi vì cái bàn với cái bàn cách nhau rất kỹ xảo, dọc theo đường Ly Ly đều có chút lo lắng, đến nơi hoàn cảnh như vậy, cũng nhịn được tâm tình tốt.

      “Đói chết rồi, gọi món ăn trước !” Từ Giám gọi người phục vụ lấy thực đơn qua, thói quen điểm vài loại đồ ăn, nửa là Ly Ly thích, nửa là thích, phương diện này trí nhớ rất tốt.

      Giữa trưa Ly Ly ăn cái gì, lúc này đương nhiên đói bụng, cũng có thói quen gọi món, mỗi lần Từ Giám gọi đều ăn rất ngon, mình gọi đều còn lại, vài lần liền mang việc gọi thức ăn giao cho Từ Giám rồi.

      Người phục vụ cầm thực đơn , Ly Ly bống biết muốn cùng Từ Giám cái gì, mặt có hơi đỏ: “Tôi toilet.”

      Chỗ này gọi là khu biệt thự Tô Chiết, tổ chức với công viên Tô Châu vòng vèo giống nhau, mặc dù hỏi người phục vụ, Ly Ly vẫn loanh quanh vài vòng mới tìm được nhà vệ sinh.

      Thân hình Ly Ly tương đối cao, tóc dài, gương mặt lại trang điểm, trong đại đa số con ở phía Nam xinh là khá nổi bật, đường khiến người ta quay trở lại là rất cao, theo thói quen, cũng có nhìn xung quanh.

      Nhưng chú ý đến vừa qua núi giả bàn đối diện chính là Nhã Văn, hôm nay ấy mặc cái áo sơ mi trắng quần đen, còn đeo cái kính gọng đen, kiểu dáng bộ trong công việc.

      thực tế ấy quả thực là làm việc, bọn ấy làm kế toán, làm người tốt, thường nhận được chút khoản thu nhập thêm, giúp làm sổ sách cho số công ty , công việc nhiều lắm, thu nhập cũng tệ.

      Nhã Văn là rất chăm chỉ, đầu óc cũng thông minh, đây phải là lần đầu tiên ấy nhận đơn, trước được bạn giới thiệu công việc ở công ty , người nhà cảm thấy tốt, lại giới thiệu cho công việc mới.

      Lựa chọn nơi này làm nơi ký hợp đồng, vốn là đối phương còn muốn mời cùng ăn chung, nhưng Nhã Văn nhìn thấy Ly Ly, biết nguyên nhân gì liền từ chối, buổi tối còn có hẹn.

      Lúc Ly Ly tìm đến toilet, Nhã Văn lại gọi điện thoại cho Lục Hải.

      “Lục Hải, lúc trước phải mình tổ chức tụ họp đồng học tốt à, cậu muốn cảm ơn mình sao? Hôm khác bằng hôm nay, đúng lúc mình có kết bạn với người sống ở Chiết Giang, cậu quay lại mời mình ăn cơm!”

      Lục Hải lái xe, vừa vặn cũng cách quảng trường xa, sảng khoái đồng ý.

      Đợi đến khi Ly Ly ở trong toilet lề mề ra, Nhã Văn cũng tạm biệt khách hàng theo sau Ly Ly từ xa, quả nhiên thấy Ly Ly với người đàn ông ra đây ăn cơm.

      Ly Ly ngồi đưa lưng về phía ấy, người đàn ông còn lại là ngồi ở bên cạnh, chỉ quay mặt cũng rất đẹp mắt, Nhã Văn và Ly Ly trái ngược nhau, Ly Ly thích con số, Nhã Văn lại rất thích, khoảng cách xa, liền đánh giá từ xuống dưới, Nhã Văn lập tức ước lượng giá tiềnquần áo người đàn ông kia từ đầu đến chân, ít nhất sáu vạn đồng.

      “Lâu như vậy, còn tưởng rằng em lượn quanh phía sau bếp để bỏ thuốc !” Từ Giám cợt nhả .

      “Toilet xa quá, nửa ngày mới tìm được, tôi bỏ thuốc làm gì, chẳng lẽ muốn cướp tiền à!” Ly Ly liếc cái.

      “Ngốc, bỏ thuốc bản thiếu gia, em có thể kéo mướn phòng a, còn có thể thưởng thức thân hình vững chắc của , tâm tư thà chết chứ chịu khuất phục.” Từ Giám lại bắt đầu hươu vượn, lại gõ đầu Ly Ly cái.

      Ly Ly dở khóc dở cười, ta tự kỷ chết!

      Cách đó xa Nhã Văn nhìn hai người thân mật với nhau, tim đập càng thêm nhanh, hiểu sao cảm thấy cực kỳ hưng phấn, và Ly Ly xem như là khuê mật, nhưng bốn năm đại học, vẫn có bí mật hết chỗ chê, thích Lục Hải.

      biết là mình có lỗi với Ly Ly, nếu Ly Ly cũng lòng thích Lục Hải thôi, cũng quen nhìn Ly Ly như vậy, ràng có Lục Hải, vẫn còn giả bộ thanh cao, vẫn còn chưa đủ, mà người đàn ông này xem ra điều kiện còn rất tốt, hẳn là còn có tiền hơn so với Lục Hải, mình làm như vậy ngược lại là giúp Ly Ly.
      Suy nghĩ như vậy, cảm thấy được đúng lý hợp tình, điện thoại vang, là Lục Hải, Nhã Văn ngồi ngay ngắn tại vị trí này, nhận điện thoại, thanh ngọt ngào : “Mình ở bàn 26, cậu có thể trực tiếp qua đây là được.”
      Last edited: 3/5/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 3: Từ Giám bị ủy khuất
      Editor: hoateng

      Nhã Văn lấy mắt kình màu đỏ từ trong túi xách, bên cạnh cái kính có khắc chữ màu vàng Dior, thay kính đen tại, mang tóc tết tỉ mỉ ban đầu buông xuống, tết lại lần nữa, nới lỏng ra, trước mặt lại rơi vài sợi xuống, áo sơ mi cũng cởi cúc cùng ra, động tác khẽ lật như vậy, lập tức từ thành phần tri thức người chỉnh tề làm việc trong văn phòng trở thành nàng thành thị rất phong tình.

      ấy ngồi bàn đưa lưng về phía Ly Ly Ly, Lục Hải mặc kệ là ngồi cạnh hay đối diện, nên cũng có thể cẩn thận nhìn thấy Ly Ly bàn kia.

      Ly Ly từ hôm qua tụ họp kết thúc vẫn có ăn thứ gì cả, người khi có tâm có khẩu vị gì hết, nhưng khi người phục vụ mang đồ ăn bưng lên thời điểm bàn đồ ăn, nhìn cảnh đẹp ý vui phối hợp, ngửi thấy hương vị thơm nức xông vào mũi, còn có Từ Giám ăn ở trước mặt làm gương, lập tức cảm thấy mình là đói bụng.

      “Nhìn ngốc cái gì, mau cầm đũa a, nhanh tay có, chậm tay hết!” Từ Giám cũng là đói bụng, ăn cơm máy bay quá khó ăn, động tác lưu loát trước gắp đũa cho Ly Ly, thích ăn cá dấm đường, sau đó tự mình động thủ, bới cơm gắp thức ăn, ăn rất nhanh, cho dù như vậy, vẫn giảm vẻ đẹp trai.

      Ly Ly nhìn thoáng qua người này có phần hâm mộ, cứ ăn nhanh như vậy điểm cũng nhếch nhác.

      Bên này Ly Ly và Từ Giám bắt đầu ăn, bên kia Nhã Văn vẻ mặt tươi cười ngồi ở trước mặt Lục Hải, mới bắt đầu gọi món, trong lòng cân nhắc làm thế nào để Lục Hải nhìn thấy Ly Ly, lại tỏ ra mình phải cố ý.

      Hôm nay Lục Hải mặc T-shirt màu xanh nhạt, cái quần bò, gấu quần và giày đều có chút bẩn, chú ý đến ánh mắt Nhã Văn, cậu ta có chút xấu hổ : “Vừa mới dọn hàng, chưa thay quần áo.”

      “Cậu là ông chủ lớn, lại chính mình dọn hàng à!” Nhã Văn nhìn thân hình Lục Hải cường tráng, tim liền đập chậm mấy nhịp, mặt cười cười ngớt.

      Nhà nào cũng có quyển sách khó đọc, Ly Ly cũng phiền não là bố mẹ quá thiên vị trọng nam khinh nữ, so với Nhã Văn rất nhiều bi kịch, hồi mẹ ấy và người bán hàng rong chạy trốn, bố tái hôn, bắt đầu tồi, về sau bố và mẹ kế có đứa con của mình, tình cảnh Nhã Văn bắt đầu vô cùng xấu hổ.

      Nhã Văn thi vào trường đại học thất bại, chỉ có trường đại học hạng ba, bố ấy và mẹ kế đều muốn cho ấy học, ấy cũng biết làm cách nào, tìm trong thôn lắm mổm trong số họ hàng, xin bà tài trợ cho học.

      Ngày đầu tiên đến trường, Nhã Văn liền đụng vào Lục Hải, Lục Hải vóc dáng cao lớn, nhìn Nhã Văn người, giúp ấy cầm hành lý.

      Từ đó về sau, Lục Hải liền vào tầm mắt Nhã Văn, đáy lòng Nhã Văn rất thích người con trai này, nhưng điều kiện trong nhà Lục Hải cũng tốt, ba em, Lục Hải là cả, Nhã Văn quá quen cuộc sống khổ cực, tuyệt đối u mê hồ đồ như vậy tìm người kéo dài cuộc sống khổ cực này, cho nên vẫn cứ thích, lúc nghe người khác trêu ghẹo Lục Hải với Ly Ly, cũng ồn ào theo lúc, cảm thấy mình lựa chọn đúng, giống Ly Ly có tiền đồ như vậy.

      ngờ tốt nghiệp, Lục Hải làm việc vài năm lại có thể tự mình gây dựng nghiệp, còn làm rất có khí thế, nhưng mà lúc này lại mình thích Lục Hải, có lẽ ai tin.

      Nhã Văn cảm thấy cực kỳ chua sót, cố gắng như vậy, vì cái gì đạt được lại có quan hệ trực tiếp với trả giá, Ly Ly chỉ là bác sĩ thẩm mĩ, cái gì cũng biết, học vài năm kế toán, bây giờ sổ sách còn đều nhớ , dựa vào cái gì khiến Lục Hải thích.

      “Ông chủ gì chứ, chỉ là kiếm miếng cơm mà thôi, muốn ăn cái gì cứ việc gọi, hôm nay chính là cho cậu đến làm chủ.” Lục Hải tùy tiện cười , trước mặt Ly Ly Ly cậu ta rất xấu hổ, nhưng khi ở cùng với người khác, cũng rất phóng khoáng.

      Nhã Văn cũng có tâm trạng ăn cơm, tùy tiện gọi mấy món liền đưa thực đơn qua cho Lục Hải.

      “Đừng như vậy, gọi ít thế này, lương tâm mình bất an, cậu phải ăn được sao, giống A Ly kén ăn như thế.”

      Mặc dù lời Lục Hải là khuyết điểm của Ly Ly, nhưng rơi vào trong tai Nhã Văn ai thân mật ai lạnh nhạt thoáng cái có thể thấy, khi Ly Ly kén ăn, vẻ mặt Lục Hải đúng là nuông chiều, còn có mình có thể ăn? Đây là khen ngợi sao? Mặt Nhã Văn cảm giác có phần kềm được, song ấy cố gắng thuyết phục mình, nên tức giận, nên tức giận, biết qua hôm nay như vậy Lục Hải còn có hay thể đau lòng A Ly của cậu ta.

      “Đừng cho là mình tha cho cậu, cậu có biết tổ chức mang các bạn học đó ở cùng chỗ dễ dàng, gọi điện thoại thông báo lần lượt, cậu cho là bữa cơm xong, vậy lợi cho cậu quá. Vì cậu giành được mỹ nhân về, mình đúng là dốc sức ra rồi!” Nhã Văn cười tít mắt .

      “Lúc ở trường học mình còn cảm thấy cậu rất hướng nội, sau khi tốt nghiệp ngờ công việc có thể thoải mái như vậy, mình thực đỡ được, ngày hôm qua tụ họp phát mọi người thay đổi rất nhiều, chỉ có nha đầu A Ly kia, vẫn còn ngốc.” Lục Hải đến Ly Ly, biểu tình mặt thoải mái nhu hòa.

      Haha, trong cảm nhận của cậu ta nữ thần thay đổi? Nhã Văn nghe được lời Lục Hải đáy lòng nhịn được châm biếm câu, nữ thần của cậu bây giờ ở bên cạnh cùng người đàn ông khác liếc mắt đưa tình đó, vốn còn muốn nhẫn nhịn thêm chút nữa, nhưng chuyện với Lục Hải, ba câu rời A Ly, khiến cho Nhã Văn chịu nổi, mình cũng là phụ nữ, dù thế nào cậu có thể hay mở mắt ra nhìn mình.

      “Mình toilet.” Nhã Văn nụ cười mặt đổi đứng lên, đến phía bàn Ly Ly.

      Chưa được hai bước, chợt nghe tiếng Nhã Văn: “A, Ly Ly, cậu cũng ở trong này à!”

      Tiếng Nhã Văn rất lớn, khiến Ly Ly ăn cá giật mình, cẩn thận bị mắc xương cá trong cổ họng, ngừng ho khan, Từ Giám vội vàng vỗ sau lưng Ly Ly, đồng thời có phần tức giận ngẩng đầu nhìn thoáng qua người phụ nữ này, lúc ăn cơm, tới đây từ phía sau lưng, hô lớn như vậy, lễ phép!

      Lục Hải ngồi ở gần cũng nghe thấy được, cậu ta kinh ngạc nhìn qua, đương nhiên nhận ra người phụ nữ ho khan ở kia là A Ly, cũng thấy được người đàn ông thân mật vỗ sau lưng A Ly, người đàn ông kia dáng dấp rất đẹp mắt, vừa thấy công tử có tiền, cà lơ phất phơ, đôi mắt đào hoa, từ đầu đến chân đều là hàng hiệu, nếu như mình gây dựng nghiệp trước, Lục Hải cũng biết mình có dũng khí lên phía trước hay .

      Nhưng là bây giờ Lục Hải đứng lên, tới, vẻ mặt tốt lắm.

      Nhã Văn nhìn Lục Hải, lại nhìn người đàn ông của mình giận giữ, trong lòng cảm thấy vô cùng vui sướng, mặt lại lo lắng : “Ly Ly, cậu sao chứ!”

      Ly Ly bị mắc xương cá, làm sao ra được lời, ngừng ho khan, Từ Giám vỗ vỗ, còn chưa có tác dụng, đến khi Ly Ly nhìn thấy Lục Hải qua đây, ho khan lợi hại hơn rồi.

      Từ đến lớn có chính đáng trải qua chuyện xấu, nhiều nhất là ở bố mẹ bất công thiên vị em trai chửi mắng mình khi lần cậu em mập kia ra cửa té ngã.

      Với chỉ số IQ của Ly Ly cũng làm được nhiều chuyện xấu, đối với hai người đàn ông này cũng tồn tại chút an phận trong suy nghĩ khiến cho lương tâm bất an, cảm thấy là chuyện rất xấu, ngày nào đó gặp báo ứng.

      Kết quả tại báo ứng tới nhanh như vậy, hôm qua còn nhận được hai cái nhẫn kim cương, hôm nay xác định chắc chắn nhẫn kim cương đều phải trả về, nghĩ đến đây Ly Ly ho lợi hại hơn, nếu bây giờ mình bị xương cá nhồi máu, mặc dù chết vẻ vang, dù sao cũng có chút thoải mái.

      Lục Hải nhìn bàn tay thon dài vỗ lưng A Ly dĩ nhiên là cực kỳ chướng mắt, lại gì thêm, ngược lại lại bỏ .

      Trong lòng Nhã Văn vui vẻ, do dự có đuổi theo hay , thấy Lục Hải cầm cái chén trở lại.

      “Mau uống dấm chua này vào.” Lục Hải cầm chén đưa tới trước mặt Ly Ly, vẻ mặt lo lắng.

      Ly Ly cũng chẳng quan tâm việc khác, cũng mau thở được, nhắm mắt lại hơi uống vào hơn nửa bát dấm chua, mùi lạ đầy miệng, nhưng còn có cảm giác hít thở thông kia.

      Chua đến nỗi nước mắt đều chảy xuống, mở to mắt chỉ thấy Lục Hải nhìn mình cưng chiều : “Cậu bao nhiêu tuổi rồi, lại vẫn giống trẻ con, ăn bữa cơm cũng phải làm cho người ta lo lắng.”

      Nhìn Lục Hải rồi quay lại, sắc mặt Nhã Văn lập tức tốt, mặt đối mặt gặp nhau như vậy, Lục Hải lại có thể vẫn tức giận.

      “Ly Ly, vừa rồi cậu thực là dọa hỏng mình, bây giờ có việc gì rồi, ngờ cậu còn quen biết người đẹp trai như vậy, cũng giới thiệu cho chúng mình chút!” Nhã Văn mặt tùy tiện, trông vẻ giảng hòa cho mọi người.

      Giờ phút này Ly Ly đâu còn có thể nghĩ nhiều, chỉ là bản năng hướng Nhã Văn giới thiệu : “Từ Giám, bạn mình, Lục Hải, Thôi Nhã Văn, bạn học cùng đại học.”

      Lục Hải nghe A Ly mình chỉ là bạn học cùng đại học, trong lòng rất khó chịu, nhưng mà hôm nay sớm phải thời gian là mao đầu tiểu tử lúc đại học, mặt vẫn nở nụ cười tươi, đưa tay bắt tay với Từ Giám.

      Lục Hải tay có vẻ to mạnh hơn, Từ Giám tay trắng lại thon dài, hai người đàn ông bắt tay hiểu trong lòng mà .

      “Rất hân hạnh được biết cạu, trước có nghe A Ly nhắc tới cậu, A Ly khá mơ hồ, cám ơn cậu chăm sóc ấy như vậy.”

      Nhã Văn nhìn màn này khó có thể tin, Ly Ly cũng có chút ngốc, trước mặt Lục Hải mình về Từ Giám lúc nào, lúc này Lục Hải chút dáng vẻ xấu hổ giống ngày thường khi gặp mình.

      Từ Giám mở miệng cười : “Vậy sao, trái lại có nghe đến Ly Ly nhắc tới cậu.”

      Ly Ly cảm thấy được Từ Giám phản ứng mới đúng như bình thường, từ trước đến nay cứ có người khác mặt mũi, cũng ủy khuất chính mình, chỉ có điều lúc này cũng chỉ có thể ngồi ở giữa, rồi ha ha.

      Nhã Văn thấy khí xấu hổ, lại đứng ra hòa giải : “ hiếm khi được gặp nhau, hay là chúng ta ngồi cùng bàn đ.”

      Từ Giám rất nể mặt, mở miệng : “Chúng tôi ăn no rồi, còn có việc, trước.”

      thanh toán, em ở ngoài chờ.” trực tiếp xem Lục Hải và Nhã Văn.

      “Lục Hải, mình trước, hai người từ từ ăn.” Nhìn Từ Giám xoay người rời , Ly Ly kiên trì mở miệng , dù sao là cùng Từ Giám đến ăn cơm, tên Từ Giám này ghét nhất bị người khác cắt ngang lúc ăn.

      “A Ly, lần trước mình nhờ Nhã Văn tổ chức tụ họp đồng học, lần này là mời cậu ấy ăn cơm cám ơn cậu ấy giúp. Mới vừa rồi tiểu tử kia theo đuổi cậu, có người theo đuổi cậu ánh mắt mình tốt, cậu cần có áp lực, cho dù cậu lựa chọn gì làm cái gì, mình vẫn chờ cậu.” Lục Hải hỏi gì Ly Ly, dịu dàng trước sau như , lại có thể vẫn giải thích nguyên nhân mình xuất với Ly Ly.

      Lục Hải ở cửa chờ Ly Ly, nhìn vẻ mặt áy náy đến, khỏi cực kỳ thoải mái, nhưng mà biểu cảm mặt cũng là cười như cười dáng vẻ đáng đánh đòn.

      kích động từ Hải Nam bay qua đây, nhà về liền đến tìm Ly Ly, Từ đại thiếu gia chưa từng có vẫn đề tình cảm phiền não, lần đầu tiên cảm thấy thích nữ sinh, nguyện ý sống cùng , ngờ lại có thể là kết quả như vậy, Ly Ly giống với các khác, phải vì đặc biệt, chỉ là trong lòng còn có người khác mà thôi, Từ đại thiếu gia cảm thấy mình giống như bị đùa giỡn, tuy nhiên luôn đối đãi với người khác như vậy, nhưng khi đến phiên mình, cảm giác rất dối trá.

      Tóm lại vẫn rất là có phong độ, dọc theo đường đều chuyện với Ly Ly, lại kiên trì đưa Ly Ly, đến dưới lầu chỗ Ly Ly ở, cuối cùng Từ Giám mở miệng, mím môi, đôi mắt rất đen, đầu tóc rối loạn, bộ dạng cực kỳ ủy khuất.

      Tiếng của so với ngày thường khàn khàn: “Ly Ly, trước kia em chăng hoa có cảm giác an toàn, bây giờ hiểu, thực xin lỗi, sau này .”

      --- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

      Chương 3: Từ Giám bị ủy khuất
      Editor: hoateng

      Nhã Văn lấy mắt kình màu đỏ từ trong túi xách, bên cạnh cái kính có khắc chữ màu vàng Dior, thay kính đen tại, mang tóc tết tỉ mỉ ban đầu buông xuống, tết lại lần nữa, nới lỏng ra, trước mặt lại rơi vài sợi xuống, áo sơ mi cũng cởi cúc cùng ra, động tác khẽ lật như vậy, lập tức từ thành phần tri thức người chỉnh tề làm việc trong văn phòng trở thành nàng thành thị rất phong tình.

      ấy ngồi bàn đưa lưng về phía Ly Ly Ly, Lục Hải mặc kệ là ngồi cạnh hay đối diện, nên cũng có thể cẩn thận nhìn thấy Ly Ly bàn kia.

      Ly Ly từ hôm qua tụ họp kết thúc vẫn có ăn thứ gì cả, người khi có tâm có khẩu vị gì hết, nhưng khi người phục vụ mang đồ ăn bưng lên thời điểm bàn đồ ăn, nhìn cảnh đẹp ý vui phối hợp, ngửi thấy hương vị thơm nức xông vào mũi, còn có Từ Giám ăn ở trước mặt làm gương, lập tức cảm thấy mình là đói bụng.

      “Nhìn ngốc cái gì, mau cầm đũa a, nhanh tay có, chậm tay hết!” Từ Giám cũng là đói bụng, ăn cơm máy bay quá khó ăn, động tác lưu loát trước gắp đũa cho Ly Ly, thích ăn cá dấm đường, sau đó tự mình động thủ, bới cơm gắp thức ăn, ăn rất nhanh, cho dù như vậy, vẫn giảm vẻ đẹp trai.

      Ly Ly nhìn thoáng qua người này có phần hâm mộ, cứ ăn nhanh như vậy điểm cũng nhếch nhác.

      Bên này Ly Ly và Từ Giám bắt đầu ăn, bên kia Nhã Văn vẻ mặt tươi cười ngồi ở trước mặt Lục Hải, mới bắt đầu gọi món, trong lòng cân nhắc làm thế nào để Lục Hải nhìn thấy Ly Ly, lại tỏ ra mình phải cố ý.

      Hôm nay Lục Hải mặc T-shirt màu xanh nhạt, cái quần bò, gấu quần và giày đều có chút bẩn, chú ý đến ánh mắt Nhã Văn, cậu ta có chút xấu hổ : “Vừa mới dọn hàng, chưa thay quần áo.”

      “Cậu là ông chủ lớn, lại chính mình dọn hàng à!” Nhã Văn nhìn thân hình Lục Hải cường tráng, tim liền đập chậm mấy nhịp, mặt cười cười ngớt.

      Nhà nào cũng có quyển sách khó đọc, Ly Ly cũng phiền não là bố mẹ quá thiên vị trọng nam khinh nữ, so với Nhã Văn rất nhiều bi kịch, hồi mẹ ấy và người bán hàng rong chạy trốn, bố tái hôn, bắt đầu tồi, về sau bố và mẹ kế có đứa con của mình, tình cảnh Nhã Văn bắt đầu vô cùng xấu hổ.

      Nhã Văn thi vào trường đại học thất bại, chỉ có trường đại học hạng ba, bố ấy và mẹ kế đều muốn cho ấy học, ấy cũng biết làm cách nào, tìm trong thôn lắm mổm trong số họ hàng, xin bà tài trợ cho học.

      Ngày đầu tiên đến trường, Nhã Văn liền đụng vào Lục Hải, Lục Hải vóc dáng cao lớn, nhìn Nhã Văn người, giúp ấy cầm hành lý.

      Từ đó về sau, Lục Hải liền vào tầm mắt Nhã Văn, đáy lòng Nhã Văn rất thích người con trai này, nhưng điều kiện trong nhà Lục Hải cũng tốt, ba em, Lục Hải là cả, Nhã Văn quá quen cuộc sống khổ cực, tuyệt đối u mê hồ đồ như vậy tìm người kéo dài cuộc sống khổ cực này, cho nên vẫn cứ thích, lúc nghe người khác trêu ghẹo Lục Hải với Ly Ly, cũng ồn ào theo lúc, cảm thấy mình lựa chọn đúng, giống Ly Ly có tiền đồ như vậy.

      ngờ tốt nghiệp, Lục Hải làm việc vài năm lại có thể tự mình gây dựng nghiệp, còn làm rất có khí thế, nhưng mà lúc này lại mình thích Lục Hải, có lẽ ai tin.

      Nhã Văn cảm thấy cực kỳ chua sót, cố gắng như vậy, vì cái gì đạt được lại có quan hệ trực tiếp với trả giá, Ly Ly chỉ là bác sĩ thẩm mĩ, cái gì cũng biết, học vài năm kế toán, bây giờ sổ sách còn đều nhớ , dựa vào cái gì khiến Lục Hải thích.

      “Ông chủ gì chứ, chỉ là kiếm miếng cơm mà thôi, muốn ăn cái gì cứ việc gọi, hôm nay chính là cho cậu đến làm chủ.” Lục Hải tùy tiện cười , trước mặt Ly Ly Ly cậu ta rất xấu hổ, nhưng khi ở cùng với người khác, cũng rất phóng khoáng.

      Nhã Văn cũng có tâm trạng ăn cơm, tùy tiện gọi mấy món liền đưa thực đơn qua cho Lục Hải.

      “Đừng như vậy, gọi ít thế này, lương tâm mình bất an, cậu phải ăn được sao, giống A Ly kén ăn như thế.”

      Mặc dù lời Lục Hải là khuyết điểm của Ly Ly, nhưng rơi vào trong tai Nhã Văn ai thân mật ai lạnh nhạt thoáng cái có thể thấy, khi Ly Ly kén ăn, vẻ mặt Lục Hải đúng là nuông chiều, còn có mình có thể ăn? Đây là khen ngợi sao? Mặt Nhã Văn cảm giác có phần kềm được, song ấy cố gắng thuyết phục mình, nên tức giận, nên tức giận, biết qua hôm nay như vậy Lục Hải còn có hay thể đau lòng A Ly của cậu ta.

      “Đừng cho là mình tha cho cậu, cậu có biết tổ chức mang các bạn học đó ở cùng chỗ dễ dàng, gọi điện thoại thông báo lần lượt, cậu cho là bữa cơm xong, vậy lợi cho cậu quá. Vì cậu giành được mỹ nhân về, mình đúng là dốc sức ra rồi!” Nhã Văn cười tít mắt .

      “Lúc ở trường học mình còn cảm thấy cậu rất hướng nội, sau khi tốt nghiệp ngờ công việc có thể thoải mái như vậy, mình thực đỡ được, ngày hôm qua tụ họp phát mọi người thay đổi rất nhiều, chỉ có nha đầu A Ly kia, vẫn còn ngốc.” Lục Hải đến Ly Ly, biểu tình mặt thoải mái nhu hòa.

      Haha, trong cảm nhận của cậu ta nữ thần thay đổi? Nhã Văn nghe được lời Lục Hải đáy lòng nhịn được châm biếm câu, nữ thần của cậu bây giờ ở bên cạnh cùng người đàn ông khác liếc mắt đưa tình đó, vốn còn muốn nhẫn nhịn thêm chút nữa, nhưng chuyện với Lục Hải, ba câu rời A Ly, khiến cho Nhã Văn chịu nổi, mình cũng là phụ nữ, dù thế nào cậu có thể hay mở mắt ra nhìn mình.

      “Mình toilet.” Nhã Văn nụ cười mặt đổi đứng lên, đến phía bàn Ly Ly.

      Chưa được hai bước, chợt nghe tiếng Nhã Văn: “A, Ly Ly, cậu cũng ở trong này à!”

      Tiếng Nhã Văn rất lớn, khiến Ly Ly ăn cá giật mình, cẩn thận bị mắc xương cá trong cổ họng, ngừng ho khan, Từ Giám vội vàng vỗ sau lưng Ly Ly, đồng thời có phần tức giận ngẩng đầu nhìn thoáng qua người phụ nữ này, lúc ăn cơm, tới đây từ phía sau lưng, hô lớn như vậy, lễ phép!

      Lục Hải ngồi ở gần cũng nghe thấy được, cậu ta kinh ngạc nhìn qua, đương nhiên nhận ra người phụ nữ ho khan ở kia là A Ly, cũng thấy được người đàn ông thân mật vỗ sau lưng A Ly, người đàn ông kia dáng dấp rất đẹp mắt, vừa thấy công tử có tiền, cà lơ phất phơ, đôi mắt đào hoa, từ đầu đến chân đều là hàng hiệu, nếu như mình gây dựng nghiệp trước, Lục Hải cũng biết mình có dũng khí lên phía trước hay .

      Nhưng là bây giờ Lục Hải đứng lên, tới, vẻ mặt tốt lắm.

      Nhã Văn nhìn Lục Hải, lại nhìn người đàn ông của mình giận giữ, trong lòng cảm thấy vô cùng vui sướng, mặt lại lo lắng : “Ly Ly, cậu sao chứ!”

      Ly Ly bị mắc xương cá, làm sao ra được lời, ngừng ho khan, Từ Giám vỗ vỗ, còn chưa có tác dụng, đến khi Ly Ly nhìn thấy Lục Hải qua đây, ho khan lợi hại hơn rồi.

      Từ đến lớn có chính đáng trải qua chuyện xấu, nhiều nhất là ở bố mẹ bất công thiên vị em trai chửi mắng mình khi lần cậu em mập kia ra cửa té ngã.

      Với chỉ số IQ của Ly Ly cũng làm được nhiều chuyện xấu, đối với hai người đàn ông này cũng tồn tại chút an phận trong suy nghĩ khiến cho lương tâm bất an, cảm thấy là chuyện rất xấu, ngày nào đó gặp báo ứng.

      Kết quả tại báo ứng tới nhanh như vậy, hôm qua còn nhận được hai cái nhẫn kim cương, hôm nay xác định chắc chắn nhẫn kim cương đều phải trả về, nghĩ đến đây Ly Ly ho lợi hại hơn, nếu bây giờ mình bị xương cá nhồi máu, mặc dù chết vẻ vang, dù sao cũng có chút thoải mái.

      Lục Hải nhìn bàn tay thon dài vỗ lưng A Ly dĩ nhiên là cực kỳ chướng mắt, lại gì thêm, ngược lại lại bỏ .

      Trong lòng Nhã Văn vui vẻ, do dự có đuổi theo hay , thấy Lục Hải cầm cái chén trở lại.

      “Mau uống dấm chua này vào.” Lục Hải cầm chén đưa tới trước mặt Ly Ly, vẻ mặt lo lắng.

      Ly Ly cũng chẳng quan tâm việc khác, cũng mau thở được, nhắm mắt lại hơi uống vào hơn nửa bát dấm chua, mùi lạ đầy miệng, nhưng còn có cảm giác hít thở thông kia.

      Chua đến nỗi nước mắt đều chảy xuống, mở to mắt chỉ thấy Lục Hải nhìn mình cưng chiều : “Cậu bao nhiêu tuổi rồi, lại vẫn giống trẻ con, ăn bữa cơm cũng phải làm cho người ta lo lắng.”

      Nhìn Lục Hải rồi quay lại, sắc mặt Nhã Văn lập tức tốt, mặt đối mặt gặp nhau như vậy, Lục Hải lại có thể vẫn tức giận.

      “Ly Ly, vừa rồi cậu thực là dọa hỏng mình, bây giờ có việc gì rồi, ngờ cậu còn quen biết người đẹp trai như vậy, cũng giới thiệu cho chúng mình chút!” Nhã Văn mặt tùy tiện, trông vẻ giảng hòa cho mọi người.

      Giờ phút này Ly Ly đâu còn có thể nghĩ nhiều, chỉ là bản năng hướng Nhã Văn giới thiệu : “Từ Giám, bạn mình, Lục Hải, Thôi Nhã Văn, bạn học cùng đại học.”

      Lục Hải nghe A Ly mình chỉ là bạn học cùng đại học, trong lòng rất khó chịu, nhưng mà hôm nay sớm phải thời gian là mao đầu tiểu tử lúc đại học, mặt vẫn nở nụ cười tươi, đưa tay bắt tay với Từ Giám.

      Lục Hải tay có vẻ to mạnh hơn, Từ Giám tay trắng lại thon dài, hai người đàn ông bắt tay hiểu trong lòng mà .

      “Rất hân hạnh được biết cạu, trước có nghe A Ly nhắc tới cậu, A Ly khá mơ hồ, cám ơn cậu chăm sóc ấy như vậy.”

      Nhã Văn nhìn màn này khó có thể tin, Ly Ly cũng có chút ngốc, trước mặt Lục Hải mình về Từ Giám lúc nào, lúc này Lục Hải chút dáng vẻ xấu hổ giống ngày thường khi gặp mình.

      Từ Giám mở miệng cười : “Vậy sao, trái lại có nghe đến Ly Ly nhắc tới cậu.”

      Ly Ly cảm thấy được Từ Giám phản ứng mới đúng như bình thường, từ trước đến nay cứ có người khác mặt mũi, cũng ủy khuất chính mình, chỉ có điều lúc này cũng chỉ có thể ngồi ở giữa, rồi ha ha.

      Nhã Văn thấy khí xấu hổ, lại đứng ra hòa giải : “ hiếm khi được gặp nhau, hay là chúng ta ngồi cùng bàn đ.”

      Từ Giám rất nể mặt, mở miệng : “Chúng tôi ăn no rồi, còn có việc, trước.”

      thanh toán, em ở ngoài chờ.” trực tiếp xem Lục Hải và Nhã Văn.

      “Lục Hải, mình trước, hai người từ từ ăn.” Nhìn Từ Giám xoay người rời , Ly Ly kiên trì mở miệng , dù sao là cùng Từ Giám đến ăn cơm, tên Từ Giám này ghét nhất bị người khác cắt ngang lúc ăn.

      “A Ly, lần trước mình nhờ Nhã Văn tổ chức tụ họp đồng học, lần này là mời cậu ấy ăn cơm cám ơn cậu ấy giúp. Mới vừa rồi tiểu tử kia theo đuổi cậu, có người theo đuổi cậu ánh mắt mình tốt, cậu cần có áp lực, cho dù cậu lựa chọn gì làm cái gì, mình vẫn chờ cậu.” Lục Hải hỏi gì Ly Ly, dịu dàng trước sau như , lại có thể vẫn giải thích nguyên nhân mình xuất với Ly Ly.

      Lục Hải ở cửa chờ Ly Ly, nhìn vẻ mặt áy náy đến, khỏi cực kỳ thoải mái, nhưng mà biểu cảm mặt cũng là cười như cười dáng vẻ đáng đánh đòn.

      kích động từ Hải Nam bay qua đây, nhà về liền đến tìm Ly Ly, Từ đại thiếu gia chưa từng có vẫn đề tình cảm phiền não, lần đầu tiên cảm thấy thích nữ sinh, nguyện ý sống cùng , ngờ lại có thể là kết quả như vậy, Ly Ly giống với các khác, phải vì đặc biệt, chỉ là trong lòng còn có người khác mà thôi, Từ đại thiếu gia cảm thấy mình giống như bị đùa giỡn, tuy nhiên luôn đối đãi với người khác như vậy, nhưng khi đến phiên mình, cảm giác rất dối trá.

      Tóm lại vẫn rất là có phong độ, dọc theo đường đều chuyện với Ly Ly, lại kiên trì đưa Ly Ly, đến dưới lầu chỗ Ly Ly ở, cuối cùng Từ Giám mở miệng, mím môi, đôi mắt rất đen, đầu tóc rối loạn, bộ dạng cực kỳ ủy khuất.

      Tiếng của so với ngày thường khàn khàn: “Ly Ly, trước kia em chăng hoa có cảm giác an toàn, bây giờ hiểu, thực xin lỗi, sau này .”

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 4: Mẹ Mạc tính toán
      Editor: hoateng

      Nếu như Từ Giám nổi cáu vui, Ly Ly đều có thể lí giải được, người này vui buồn thất thường, bộ dáng đẹp mắt, người lại nhiều tiền, ông trời mang tất cả điều kiện tốt đều thả người , kiêu ngạo chút là bình thường, cho dù giận, cũng có cả bó người bằng lòng chiều theo .

      Nhưng cả đường im lặng, trước khi bộ dạng ủy khuất như vậy, Ly Ly thấy qua tiên y nộ mã, thấy qua ngang ngược, thấy qua thoải mái cười to, thấy qua tức giận, nhưng mà chưa có thấy qua bộ dạng ủy khuất.

      Từ Giám lúc, Ly Ly mới phục hồi lại tinh thần.

      Lẽ ra tối nay là thời khắc tuyên án tử hình của , vốn cho là tình huống xấu nhất là Từ Giám và Lục Hải gặp nhau, lại ngờ, cứ qua nhàng như vậy. Vốn cho là mình có khả năng dút khoát chọn người, lại ngờ càng khó lựa chọn rồi.

      Lục Hải chờ mình.

      Từ Giám cho tới bây giờ người này vẫn cà lơ phất phơ, khi nào bị ủy khuất quá, Ly Ly cảm thấy mình rất ích kỷ, cảm thấy Từ Giám có cảm giác an toàn, đến đâu cũng có vô số phụ nữ, toạc ra mình và ta cũng thực có gì khác nhau.

      Ly Ly trở lại ký túc xá, tắm rửa sạch , nhà vệ sinh gương bị sương mù che khuất, lấy tay xoa xoa, thấy mình trong gương tóc ướt sũng, lại cảm thấy tự tin lên, nếu mình đần độn Từ Giám, liều lĩnh muốn ở cùng chỗ, tên kia có lẽ sớm chia tay với mình, phụ nữ ở cùng xinh đẹp hơn so với mình rất nhiều, có vượt quá được nửa năm à? có!

      Tắm xong, cảm thấy được trận mệt rã rời, măc dù bận rộn, nhưng đêm qua gần như cả đêm ngủ, bây giờ cũng có chút chịu được, tốt ngày mai lại là ngày nghỉ của , có thể ngủ giấc tốt.

      Nằm giường, Ly Ly có thói quen lấy di động chơi lúc, thấy bên trong có tin nhắn từ Lục Hải, chính là hỏi về nhà chưa, sớm nghỉ ngơi chút…, mỗi ngày trước khi ngủ Lục Hải đều nhắn tin cho , ngủ ngon.

      Sau khi tốt nghiệp liên tục như vậy, vài năm, có đôi khi, có nhìn thấy tin nhắn quen, nhưng cũng chính là thế này, nhiều hơn cũng , thực ra trước khi Lục Hải gây dựng nghiệp, hai người liên hệ vẫn khá thường xuyên, về sau, hình như bề bộn nhiều việc, rất bận, người với người liên lạc vốn là như vậy, bên ít trả lời , mặt khác bên cũng từ từ lạnh nhạt.

      Hai người từ lúc bắt đầu cuộc sống công việc tới sáng đến giờ mỗi ngày chỉ còn lại câu chúc ngủ ngon, ở giữa nhiều hơn cái gì hay ít cái gì? Ly Ly cũng muốn tìm tòi nghiên cứu, chỉ là cảm thấy được nếu Lục Hải có thể thích người khác, e là lại cũng tin tưởng tình kia rồi.
      Tình rất buồn cười, kiên định như thế, lại yếu ớt như thế.

      Ly Ly nhìn chằm chằm tin nhắn, nhìn lâu, nhưng cuối cùng vẫn để điện thoại đầu giường lên bàn , trả lời, nhắm mắt lại, chuẩn bị ngủ.

      vừa mới đắp kín chăn, nằm xong, điện thoại liền vang, đưa tay sờ soạng điện thoại, cũng nghĩ là từ nhà gọi đến.

      “Mẹ, gọi điện thoại đến lúc này, có chuyện gì sao?” Ly Ly đối với bố mẹ quan hệ bình thường, tính tình ngang ngược, trước kia lúc ở nhà bởi vì bố mẹ thiên vị em trai, giận dỗi, trong nhà thường gà bay chó sủa, vài năm nay ra ngoài làm, có về nhà, quan hệ cũng hòa hoãn chút.

      “A Ly, con lâu lắm rồi trở về, bác cả con mang đến chút cá chạch và ốc nhồi, trong đồng haong, con từ thích ăn cái này, mẹ để nuôi trong chậu, con chừng nào rảnh, về nhà làm cho con ăn.” Đầu bên kia điện thoại tiếng mẹ nhanh nhẹn truyền đến, lập tức hốc mắt Ly Ly có chút đỏ.

      Cho dù tính tình ngang ngược, tâm tư cao tới đâu, ở trước mặt mẹ dù sao vẫn chỉ là tiểu nương, hơn nữa cách xa, lại có nâng đỡ em trai Tiểu Bá Vương kia, bà vừa như vậy, Ly Ly lập tức liền cảm động, quên mất trước kia lúc ở nhà, có đồ ăn ngon ở trong bát em trai.

      “Mẹ, đúng lúc ngày mai con được nghỉ, sáng mai ngồi xe tuyến về.” Ở bên ngoài lâu, dù cho biết về nhà đủ loại vấn đề, nhưng vẫn có phần nhớ nhà.

      “Vậy tốt, ban đêm mẹ để cho bố con mang ốc nhồi và cá chạch thay nước lần, trôi bùn , ngày mai con đến là có thể làm. A Ly, em họ con, chính là con của chú út cậu, con trai đều đầy tháng rồi, con bé còn kém con 2 tuổi, con sao?

      Nếu như trước kia bà hỏi về phương diện này, Ly Ly luôn chuyển chủ đề, nhưng mà trước mắt, đúng là mờ mịt, hơn nữa loại tình này, cũng với đồng nghiệp mình, măc dù đồng nghiệp líu lo nhưng mặt xấu, nhưng mà về chuyện riêng tư bậy ít, đối với làm đẹp rất thích, bản thân vóc dáng tốt, công việc tốt hơn so với người khác, khó tránh đắc tội với người.

      ngoại trừ bằng hữu chính là đồng nghiệp gần giống chính là đồng học, đồng học lại bởi vì tầng quan hệ Lục Hải này, Ly Ly cũng nhiều, mẹ vừa hỏi, Ly Ly chần chừ lúc vẫn là mở miệng : “Mẹ, năm trước bố con nằm viện, con và mấy người bằng hữu đến thăm ông, có người gọi là Lục Hải, mẹ nhớ ?”
      Vừa nghe con chuyện này, tức khắc bà liền nghĩ tới, đứa trẻ này từ xinh đẹp, thời điểm khi đó nghe được đứa trẻ bên cạnh đọc thơ, Ly Ly nguyên thượng hảo,(*) bố nhất thời cao hứng, lấy luôn cái tên, gọi là Mạc Ly Ly. Kết quả tính cách kia giống cỏ, gay gắt với bố muốn chết, lúc tới xem bạn già của mình đích thị có mấy người con, đều là con , chỉ có con trai, làm bà tự nhiên để ý, tiểu tử kia dáng người to lớn, mắt to mày dậm dáng dấp rất sáng sủa, chỉ là nhìn cách ăn mặc, có vẻ bình thường, lại bóng gió hỏi thăm chút.

      (*): câu này nằm trong bài Cố nguyên thảo tống biệt của Bạch Cư Dị.

      “Nhớ, tiểu tử rất thoải mái hiểu biết.” Mẹ Mạc biết con có ý gì, con tính khí rất nóng, chỉ có thể theo vuốt lông.

      Mẹ khen Lục Hải, mặc dù Ly Ly bằng lòng, dù sao cũng là mẹ xon, do dự chút Ly Ly vẫn mở miệng : “Mẹ, Lục Hải cầu hôn với con, nhưng mà, nhưng mà trong lòng con lại vừa ý người khác, là bằng hữu của con, họ Từ, nhà ấy điều kiện tốt, làm kinh doanh, ấy là con , nhưng ấy có vẻ yếu ớt, người bộ dạng cũng xinh xắn, con thích ấy rất nhiều, ngày hôm qua ấy cũng mở miệng với con, con biết làm sao bây giờ?”

      Mẹ Mạc lúc đầu khi gặp Lục Hải, liền nhìn về phía con hỏi thăm gia thế nhà Lục Hải, có ba em, mặc dù ở nội thành, nhưng mà là phòng , bố mẹ cũng làm công bình thường, khi đó Lục Hải vừa mói bắt đầu gây dựng nghiệp, mọi thứ cũng dễ dàng, nhiều việc tự thân tự lực, quần áo người mặc quá tốt, những thứ này mẹ Mạc đều để ở trong mắt, hiển nhiên là nhìn trúng Lục Hải, con bà tuy tính tình được tốt lắm, nhưng mà dáng dấp rất tốt.

      vài người trấn thiếu lấy việc này trêu ghẹp vợ chống bà, bố Mạc Ly Ly là thứ hai trong nhà, người ta gọi ông biệt hiệu là Mạc lão nhị, truyện cười con Mạc lão nhị phải con ruột, lông mi ánh mắt kia bộ dáng xinh đẹp kia, điểm giống ông.

      Đến khi em trai Mạc Ly Ly Mạc Văn Bân lớn lên, mọi người mới xấu nữa, Mạc Văn Bân được hai vợ chồng coi là bảo bối, nuôi trắng béo, ngũ quan cũng vô cùng đẹp, với các cậu bé sinh cùng năm. Bắt đầu Mạc lão nhị sinh con trai, hai đứa đều là chỗ mạnh của vợ chồng họ.

      “A Ly à, con năm nay 27, chuyện này phải nắm chăt, thoáng chớp mắt 30 thành lỡ , mẹ là người từng trải, hiểu cái gì là tình cái gì là , muốn sống qua ngày hay là muốn điều kiện tốt chút, mặc dù có con có chút yếu ớt, nhưng mà chuyện ở trong nhà ít, sau này có gia sản gì còn phải là các con, bằng hôm nào con rảnh, đưa Tiểu Từ đến cho mẹ xem mặt.” Mẹ Mạc trong lòng khẽ lật tính toán, mở miệng .

      Vừa mới chuyện với mẹ, Ly Ly liền có chút hối hận, chuyện này, thà rằng thối nát ở trong bụng cũng nghĩ muốn với người khác, mặc dù mẹ phải là người ngoài, nhưng mà Ly Ly nghe lời của bà cảm thấy khó chịu, cũng biết là đúng chỗ nào, dứt khoát tắt điện thoại ngủ.

      Mà phía bên kia, bố Mạc mang chân bỏ vào trong cậu rửa chân, mẹ Mạc đnag ở bên trong làm nóng nước.

      “Vừa mới gọi điện thoại cho A Ly à, bà chuyện bác cả ?” bố Mạc thân thể tốt lắm, trước kia là công nhân nhà máy giấy, nghỉ việc rồi, mang theo cả người bệnh tật, bây giờ ngâm chân, lại vẫn hút thuốc.

      “Tôi với con , ngày mai trở về, nhưng người chị dâu kia chuyện đó vẫn cần ra, chị dâu ông, keo kiệt muốn chết, vài năm lần đầu tiên mới thấy ba ta đến nhà tặng đồ, bà ta giới thiệu người có thể tốt hơn chỗ nào? là niên đại cái gì, lần trước chúc thọ bố ông, gặp mặt lần, còn phải Ly Ly nhà chúng ta cưới rồi!” Mẹ Mạc đối với chồng tính tình cũng tốt lắm, giọng rất lớn.

      “Chị dâu đối phương trong nhà có xe có nhà, nguyện ý đưa sáu vạn đồng lễ hỏi, A Văn tốt nghiệp đại học muốn xây dựng nghiệp, cùng bạn hợp tác mở công ty internet, cần đầu tư mười vạn đồng, trong nhà chúng ta tính đâu ra đấy rút ra chỉ lấy được bốn vạn đồng.” Mạc lão nhị ở bên ngoài uy phong, nhưng ở nhà lại có chút sợ vợ, thanh có vẻ .

      “A Văn có tiền đồ nghĩ muốn xây dựng nghiệp, chúng ta dĩ nhiên muốn chủ trì, nhưng mà mười vạn đồng lấy ở đâu, sau này A Văn cần mua nhà cưới vợ hả? Ánh mắt ông thiển cận lão hóa, ông với cả chị dâu dạng. Yên tâm , con ông lớn lên xinh đẹp, nhiều năm như vậy, vẫn cung cấp tiền học đại học cho nó, cũng phải cung cấp.” Mẹ Mạc trong lòng tự có tính toán, con mình mình biết, tính thình kia ngang bướng cực kỳ, có phần thất thần, bà họ Từ kia điều kiện trong nhà tốt, đó chính là , nếu có thể quyết định, đến lúc đó A Văn gây dựng nghiệp kết hôn mua nhà, phải đều kiếm được rồi sao.

      Ly Ly biết bố mẹ tính toán, vừa tỉnh ngủ, siêu thị mua ít đồ, mang theo túi lớn túi , ngồi xe trở về trấn , dọc theo đường tâm tình vẫn rất nhảy nhót.

      Vào cửa gọi hô câu mẹ, liền nhìn thấy bà đnag làm việc trước bếp lò.

      trở về, nhớ con thích ăn cá chạch bột, mẹ nấu cho con này trước đó mang cá chạch ướp, cháo nấu nhừ.”

      Nhìn mẹ mang theo tạp dề, mặt tươi cười vô cùng thân thiết, Ly Ly cả thấy rất vui vẻ, khó có được lần thân thiết, để đồ xuống, tới đứng bên người mẹ Mạc, mở miệng : “Mẹ, con đến giúp.”
      Last edited: 3/5/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :