1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Phượng vũ cửu tiêu - Băng Tuyệt Yêu Linh (c7)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      PHƯỢNG VŨ CỬU TIÊU

      Tác giả: Băng Tuyết Linh
      Edit: hà phương
      Beta: hà phương
      Nguồn: tangthuvien
      Thể loại: dị giới, nữ cường
      Giới thiệu:

      Trước khi xuyên qua, nàng là thiên tài tuyệt diễm, phúc hắc cuồng ngạo; sau khi xuyên qua nàng lại là phế vật xấu xí, vô dụng?

      Trước khi xuyên, nàng sát phạt quyết đoán, lãnh huyết vô tình; sau khi xuyên qua, là người có việc để làm, bị mọi người khinh thường.
      Tu luyện linh khí, tập các loại công pháp, nhìn thấu linh thạch, quan niệm của thế nhân, nháy mắt sụp đổ!

      -- đây là chuyện về xấu nữ nhân, phế vật trong mắt mọi người.
      Nữ nhi ruột của Ngọa Long Thành chủ Hoắc Thủy Thủy, là truyền kỳ xấu ở bên ngoài, có thiên phú, lại còn si tâm vọng tưởng, làm cho mọi người nhiều lần nhục mạ!

      ngày, mọi người muốn chửi nàng, lại ngạc nhiên phát , phế vật Hoắc Thủy Thủy lúc trước thay đổi!
      Nàng cuồng ngạo, nàng tiêu sái, nàng tự tin, nàng cường đại!
      Thậm chí kia làm cho bọn họ cảm thấy dung nhan xấu xí, tựa hồ nổi lên quang hoa!

      Chẳng lẽ thế đạo thay đổi sao?
      Xấu nữ biến đẹp? Phế tài thành thiên tài?
      Thiên hạ nữ tử ai cũng bi phẫn nên lời......









    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 1:

      “trong lúc bản tôn tu luyện được quấy rầy, biết sao?!” Hoắc Thủy Thủy con ngươi dã, đạo lệ quang từ mâu trung bắn ra, hướng thẳng động tĩnh bên ngoài phòng.

      “Tôn chủ đại nhân, lão phu đến vì gia chủ thủ uẩn linh châu!” đạo thanh già nua từ bên ngoài vang lên.

      Nghe được hai chữ gia chủ, mâu trung Hoắc Thủy Thủy thoáng biến hóa chút, chính là sắc mặt vẫn lạnh băng như lúc ban đầu,“Ngươi trở về , uẩn linh châu buổi sáng giao cho Nhuận Thu, lần này bỏ qua, nếu lần sau còn dám quấy rầy bản tôn tu luyện, trực tiếp giết chết!”

      “Tỷ tỷ, buổi sáng uẩn linh châu bị muội làm rớt, tại Nhuận Thu cần, ngươi lại cho viên nữa !” thanh ôn nhu tinh tế vang lên, cửa phòng bị người đẩy ra.

      Hoắc Thủy Thủy con ngươi nháy mắt lạnh băng, hai mắt híp lại nhìn về phía người đến, khuôn mặt ôn nhu như tiên nữ, thản nhiên mở miệng,“Y Nhu, ngươi làm càn !”

      “Tỷ tỷ luôn luôn là người thông minh, sát phạt quyết đoán quán, như thế nào lúc này lại ngốc như vậy? phải tu luyện bị tẩu hỏa rồi đó chứ?” Bạch Y Nhu mím môi cười khẽ, nhìn Hoắc Thủy Thủy trước mắt, hơi hơi giơ cằm lên, trong mắt kích động cùng với đắc ý sắc liên tiếp lên, chỉ là nàng nhìn được, Hoắc Thủy Thủy cũng có biến hóa gì, đắc ý trong mắt biến mà chuyển thành tức giận!

      “Tỷ tỷ quả là nữ trung hào kiệt, thị linh ma dịch đều sợ chút nào!” Bạch Y Nhu vung ống tay áo, châm chọc .
      Hoắc Thủy Thủy sắc mặt bình thường như trước, trong lòng lại bởi vì thị linh ma dịch mà trầm xuống, thời điểm tu luyện có vấn đề gì, nhưng linh lực trong cơ thể lại giảm bớt, đúng là do thị linh ma dịch!

      “Nhuận Thu, nếu đến đây, làm gì phải trốn bên ngoài?!” nhiều năm sinh tử ở bên nhau như vậy, có sóng gió gì gặp qua? Hoắc Thủy Thủy cũng có bị thị linh ma dịch dọa, chính là đem ánh mắt chuyển hướng ngoài phòng, thản nhiên mở miệng.

      “Ha ha, Thủy nhi hổ là ta thần duệ Linh sơn cung tôn chủ, có thể cảm giác được ta đến đây!” giọng nam ôn nhuận như nước cười khẽ, tiêu sái vào, khuôn mặt tuấn mĩ nhu hòa làm cho người ta cảm thấy ấm áp.
      Hoắc Thủy Thủy thân hình bất động, mắt gợn sóng nhìn nam nhân ôn hòa trước mặt.

      Liên Nhuận Thu nhíu mày, đột nhiên cười ,“Thủy nhi ngươi kinh tài tuyệt diễm, thân là thiếu chủ Hoắc gia, lại ủy thân gả đến thần duệ Linh sơn của Liên thị suy sụp này, tận tâm tận lực dẫn dắt Liên thị bộ tộc, bài trừ nổi loạn, thống nhất Linh Cung! Ta là Liên thị gia chủ, đối với ngươi hết sức cảm kích!”
      Hoắc Thủy Thủy gì.

      Quả nhiên, Liên Nhuận Thu mâu quang chợt lóe, khuôn mặt ôn hòa nháy mắt sắc bén,“Linh Cung thống nhất, ta đối với Thủy nhi là bội phục lại cảm kích. Nhưng là, ngàn vạn nên, Thủy nhi ngươi nên làm tôn chủ!”

      “Là chủ ý của các trưởng lão......” Hoắc Thủy Thủy thản nhiên mở miệng.
      Liên Nhuận Thu lại bởi vì câu này của nàng, sắc mặt nháy mắt trở nên dữ tợn,“Ta thân là con ruột của Liên thị gia chủ, đám lão già kia thế nhưng chọn ta, lại chọn ngoại nhân, mà còn là nữ nhân?! Mọi người ở Linh cung lại nghe lời người như ngươi! Ngươi cũng biết, ta đường đường là Liên thị gia chủ lại bị người cười nhạo, dựa vào nữ nhân?”

      “Bản tôn sớm lường trước việc này, lại nghĩ rằng ngươi đem uẩn linh châu trộn với thị linh ma dịch, ở thời điểm ta đem tu vi vào uẩn linh châu, cũng làm cho thị linh ma dịch vào trong cơ thể ta.” Hoắc Thủy bình tĩnh mở miệng, nghe ra buồn vui.

      “Ngươi đều biết sao?” Liên Nhuận Thu thoáng kinh ngạc hạ, lập tức thản nhiên cười,“Thủy nhi ngươi vẫn là người cơ trí, đoán được cũng sao, chúng ta nhiều năm vợ chồng, ta cũng phải người nhẫn tâm, cho nên ngươi cũng đừng có trách ta......”

      “Cho nên ngươi liền thông đồng với muội muội ngươi? Còn đem tu vi của ta trong uẩn linh châu cho nàng tu luyện?” Hoắc Thủy Thủy lạnh lùng hừ tiếng, rồi sau đó lại đột nhiên lắc đầu, ánh mắt hơi trầm xuống,“ đúng, ngươi tuy rằng muốn cưới ta, nhưng cũng làm việc xấu xa như vậy, chẳng lẽ là......”
      “Nữ tử vốn là phải dựa vào nam tử, ngươi hung hãn như vậy, Nhuận Thu ca làm sao có thể thích? Ta xem ngươi vẫn là ngoan ngoãn gặp Diêm Vương !” Bạch Y Nhu đột nhiên làm khó dễ, thân hình vừa động, chưởng đánh về phía Hoắc Thủy Thủy.

      Hoắc Thủy Thủy trong mắt lên đạo hàn quang, dư quang nhìn về phía Liên Nhuận Thu, lại chỉ nhìn thấy đôi con ngươi lạnh như băng, trong lòng than tiếng, liền thu hồi ánh mắt, nhìn về hướng Bạch Y Nhu tấn công.
      “Đăng Phong tứ giai, là rất tốt, nhưng ngươi thực nghĩ, bản tôn năng lực kém sao?”
      “Ngươi có thể như thế nào? Nay ngươi sớm phải Đăng Phong đại thành cường giả, chỉ sợ linh lực còn thừa đủ hai thành, ta há sợ ngươi sao?” Bạch y nhu cười đắc ý, chính nhìn thấy người Hoắc Thủy Thủy đột nhiên phát sáng, ý cười đột nhiên cứng đờ, rồi sau đó đột nhiên hoảng sợ rống to,“Ngươi xuẩn nữ nhân này, ngươi điên rồi sao? Dẫn bạo linh lực ngươi chết nơi táng thân !”

      dẫn bạo linh lực bản tôn có thể sống sao? Thị linh ma dịch cắn nuốt hoàn linh lực sau cũng cắn nuốt huyết nhục, nếu như vậy, bản tôn tình nguyện dẫn bạo linh lực! Nga, đúng rồi, bản tôn buổi sáng dẫn uẩn linh châu bị ngươi hấp thu , như vậy linh lực hẳn là chưa tiêu hóa xong? Xem ngươi cung kính với ta như vậy, bản tôn liền mang theo linh lực trong cơ thể ngươi cùng phát bạo!”

      “...... , tỷ tỷ, cần a, Nhu nhi biết sai lầm rồi, Nhu nhi nhất thời bị quỷ mê hoặc, ngài nên trách Nhu nhi được ?” Bạch Y Nhu thần sắc vốn ngoan lệ nay lại chuyển biến ôn nhu như nước, rất đáng thương.
      “Tính cách của bản tôn hẳn ngươi cũng biết!” Hoắc Thủy Thủy xong, ánh mắt liếc về phía Liên Nhuận Thu, thấy người này biến sắc, nhưng nhanh chóng chạy ra khỏi phòng, cửa phòng nháy mắt đóng lại.
      Hoắc Thủy Thuỷ thần tình lạnh như băng, trong lòng than , thôi, coi như hồi báo năm đó Liên lão gia chủ cứu mạng!

      “người phạm ta ta phạm người, người nếu phạm ta, ta đòi lại tất cả......” Bạch Y Nhu ngốc lăng kêu to tiếng, đột nhiên kêu to chạy ra phía bên ngoài,“ cần, ta muốn chết, ......”
      Chính là, chạy cũng được gì? Chỉ nghe oanh tiếng, bạch quang chói mắt phát ra, cung điện linh cung bị phá hủy còn mảnh......
      ......
      Vân Lam đại lục, Đông Hoang quốc, Ngọa Long thành!
      “Thế, thế, thế tử ca ca...... Thủy, Thủy nhi thích ngươi!” tiểu nương dung nhan cực kỳ xinh đẹp, ở đường ngăn cản đội tuấn mã, trong mắt tràn đầy ái mộ hướng tới thiếu niên tuấn, si ngốc .
      Câu vừa nhất thời làm mọi người ồ lên.
      “thiên kim thành chủ biết liêm sỉ như thế nào ở đường làm ra loại tình này?”
      “Đúng vậy, cũng nhìn xem chính mình có đức hạnh? Yến vương thế tử nàng sao có cửa với tới!”
      “Di? Ta thấy vị tiểu thư này khá xinh đẹp, cùng cùng thế tử chính là tuyệt phối nha!”
      “nếu ngươi thích hãy tới, ngươi hãy nhìn kỹ nửa khuôn mặt còn lại”
      “A, trời ạ, đáng sợ, đáng sợ, đây là la sát chuyển thế sao?!”
      biết chưa? Thiên kim này vừa xấu xí, ăn còn lắp bắp làm sao có thể xứng đáng với thế tử?”
      ......
      “Tỷ tỷ , thế tử ca ca cùng người bất đồng, trông mặt mà bắt hình dong, chỉ cần ta tự mình ra tâm ý, thế tử ca ca tất nhiên giễu cợt, thậm chí có thể bị ta thuyết phục!” thiên kim thành chủ Hoắc Thủy Thủy tuy rằng trong lòng có chút e ngại mọi người chung quanh cười nhạo, nhưng là nghĩ đến lời tỷ tỷ , ánh mắt trở nên kiên định.

      “Hoắc tiểu thư, lớn như vậy nên tự trọng!” Đông Phương Tĩnh khinh miệt nhìn nữ nhân xấu xí trước mặt, nghĩ tới nàng ái mộ mình trong lòng chính là trận ghê tởm.

      “Thế, thế tử...... Ca ca, Thủy, Thủy nhi, , thích ngươi, nay, năm nay Thủy nhi, còn, còn, tham gia, võ quán thí nghiệm, Thủy nhi, , cố gắng , đuổi kịp, thế tử ca ca, , bộ pháp, buông tay !” Hoắc Thủy Thủy mắc cỡ đỏ mặt, ánh mắt vẫn kiên định như cũ .
      “A, thiên kim Hoắc gia là ngu ngốc ......”
      “Cũng biết thế tử có hay chấp nhận nàng!”
      “......”
      “Hoắc tiểu thư! Ngươi cảm thấy thẹn sao, tại hạ còn muốn giữ thể diện! Thành chủ phủ vì ngươi mà mất thể diện lắm rồi! Lại dám ở trước đám đông làm những việc này! Còn mau tránh ra!” Đông Phương Tĩnh nhìn đám người chung quanh chỉ trỏ, lại nhìn nữ nhân xấu xí trước mắt, sắc mặt nháy mắt khó coi, chán ghét nhìn Hoắc Thủy Thủy liếc mắt cái, khách khí răn dạy, xong để ý nàng ta còn ở trước mặt, trực tiếp về phía trước!
      Mà Hoắc Thủy Thủy, lại ngơ ngác nhìn thiếu niên bộ dáng tức giận ấy, rồi lại nhìn mọi người chung quanh, nháy mắt biết làm sao đứng ở nơi đó!

      phải như thế!
      nên là như vậy!
      Tỷ tỷ qua, thế tử ca ca thích a!
      thào , mà ngựa trước mắt chạy tới cũng chú ý, trực tiếp bị đá bay ra ngoài.
      con ngựa kia chính là thế tử, nhưng lại lộ ra chút tươi cười mỉa mai, cũng quản sống chết của ấy, nâng cằm ngạo nghễ rời !
      ......

      Chương 2: thế tử kiêu ngạo


      “Vân Lam đại lục? Đông Hoang quốc? chẳng lẽ là nơi nào khác trái đất này?” Hoắc Thủy Thủy ngồi ở đầu giường, nhàng nhíu mày, yên lặng nhắc tới ,“nữ nhi ruột của Ngọa Long thành chủ Hoắc Kinh Thiên, diện mạo xấu xí, cà lăm, phế tài?”

      “chẳng lẽ ta trùng sinh vào nàng, lại là người cùng tên với ta?” Hoắc Thủy Thủy suy nghĩ chính mình tự bạo linh lực sau đó lại được trọng sinh, là khó hiểu, nàng chưa bao giờ nghe tới việc trọng sinh này.

      Nhưng ra là chưa bao giờ nghe qua Vân Lam đại lục, lấy võ vi tôn, đối với nơi trước đây của mình có thể là an toàn hơn!

      Chẳng lẽ trời xanh thương ta cho ta trọng sinh tới nơi này hưởng phúc?
      “Tiểu thư, tiểu thư, có tin tức ! Yến vương phi mang theo thế tử đến quý phủ !” Đột nhiên gian bên ngoài, nha hoàn hưng phấn kêu lên, Hoắc Thủy Thủy híp mắt suy nghĩ chút.

      Phản vương gia, đương kim thánh thượng là người nhân từ, cho nên giữ lại phong hào sung quân đến thành này, thân phận tại thực đê tiện.
      Lại bởi vì được nữ nhi của Ngọa Long thành chủ thích, cùng với thiên phú võ học của mình mà ở đây ngông cuồng.

      Chính là, người này ra vẻ mà coi lại tình cảnh của mình! Nhớ lại màn bị ngựa đạp, Hoắc Thủy Thủy ánh mắt hơi trầm xuống, nhè tức giận ,“ quan tâm!”
      Hai chữ ra làm cho nha hoàn Hồng Lăng chấn động, kinh ngạc há to miệng, ngốc lăng đứng ở tại chỗ!
      ......

      “Tĩnh nhi, trong chốc lát thấy Thành chủ, cần phải cung kính, đối với Thủy nhi cũng là thành xin lỗi!” Yến vương phi quay đầu đối con mình .
      Đông Phương Tĩnh lộ sắc mặt giận giữ, hèn mọn ,“Mẫu phi, nha đầu kia căn bản là thấy thẹn, cả ngày đều bám theo ta, ta việc gì phải xin lỗi nàng?”
      “Đúng vậy, ngươi nếu muốn trở về kinh đô, chỉ có thể dựa vào nàng!” Yến vương phi đối với con của mình bất mãn, câu như vậy làm cho cơn giận của thế tử giảm xuống.

      Yến vương phi trong mắt tinh quang chợt lóe, đột nhiên giận dữ ,“phụ vương ngươi phạm sai lầm, ra thanh thản, chỉ còn lại mẫu tử chúng ta sống dựa vào nhau......”

      “Mẫu phi, con biết sai rồi, ngài yên tâm, trong chốc lát thấy Hoắc Thủy Thủ xấu nha đầu kia, con tất nhiên đem nàng dỗ vui vẻ!” Đông Phương Tĩnh trong lòng cực tình nguyện, nhưng cũng muốn cãi lời mẫu thân. Yến vương phi thấy như thế, mới thoáng an tâm.

      “tiểu thư các ngươi đâu?” Đông Phương Tĩnh đỡ Yến vương phi xuống xe, lại thấy được bóng dáng Hoắc Thủy Thủy, sắc mặt nháy mắt có chút hờn giận, ngày thường thấy mình tới phủ thành chủ, Hoắc Thủy Thủy đều là đợi mình ở cửa, sao hôm nay lại thấy nàng?

      “Thế tử điện hạ, tiểu thư nhà ta thân phận tôn quý, ở trong khuê phòng, chẳng lẽ lại phải ra đón ngài?!” thị vệ mặt chút thay đổi trả lời, tuy rằng tiểu thư nhà mình trơ trẽn suốt ngày bám theo thế tử, nhưng hôm nay nghe được việc bên trong truyền ra, cũng cảm thấy vui vẻ được dịp này hạ uy phong của thế tử.

      “Ngươi......”
      “Tĩnh nhi, thể vô lễ! Thủy nhi tiểu thư bị thương, ở trong khuê phòng dưỡng thương, chúng ta trước bái kiến Thành chủ đại nhân!” Yến vương phi giữ chặt con mình, thản nhiên nhìn thị vệ kia liếc mắt cái, liền dẫn Đông Phương Tĩnh tiến vào trong phủ.
      ......
      “Cái gì? Thành chủ ở trong phủ?” Đông Phương Tĩnh nhíu mày nhìn quản gia Hoắc An trước mặt, tươi cười mặt Yến vương phi cũng giảm xuống.
      Hoắc An cũng hiểu ý cười chút,“Đúng vậy, ba ngày trước tiểu thư nhà ta bị thế tử làm bị thương, lão gia nhà ta mỗi ngày đều dẫn theo nhị thiếu gia vô trong núi săn thú bồi bổ cho tiểu thư, mà phu nhân chúng ta bao giờ tiếp khách, cho nên vương phi, thế tử các ngươi lần khác lại đến được ? Chờ lão gia trở về......”

      “tiểu thư nhà các ngươi đâu? Kêu nàng tới gặp ta!” Đông Phương Tĩnh có điểm kiên nhẫn, mở miệng quát.

      Mà Yến vương phi lúc này cũng có ngăn lại, nếu Thành chủ ở nhà, nàng việc gì phải đem nha đầu kia đặt ở trong mắt?

      Lão quản gia Hoắc An, trong lòng nhất thời vui, đôi mẫu tử này kì cục, bọn họ ba ngày sau mới tới xin lỗi, nay còn kiêu ngạo như vậy, kêu tiểu thư nhà mình ra gặp bọn họ? chút đều có ý gì là xin lỗi, nếu tiểu thư nhà mình ra phải mất hết thể diện phủ thành chủ sao?

      Chính là, nếu tiểu thư nhà mình nghe được tin tức, phải chạy ra sao.
      Thế tử này phải chăng càng kiêu ngạo?

      Nghĩ đến tiểu thư nhà mình, Hoắc An nhịn được trận nghẹn hỏa, nếu phải tiểu thư từng phải tôn kính thế tử, thế nào phải ăn khép nép với con trai của phản vương?

      Ngay tại lúc Hoắc An chuẩn bị , nha hoàn bên người Hoắc Thủy Thủy Hồng Lăng đột nhiên chạy tới, ở bên tai Hoắc An lặng lẽ vài câu, lại chạy vội ra ngoài.

      Mà Hoắc An cũng lộ vẻ kinh ngạc, rồi sau đó mang vẻ mặt khoái chí nhfin về phía Đông Phương Tĩnh cùng Yến vương phi ,“Tiểu thư nhà ta , nàng còn chưa có khôi phục, tiện gặp khách, vương phi thế tử mời trở về !”

      “Vô liêm sỉ! Là bản thế tử muốn gặp nàng, nàng lại có thời gian? Sợ là biết bản thế tử đến đây !” Đông Phương Tĩnh mặt lộ vẻ tức giận cùng tin.

      “Thế tử điện hạ! Mời ngươi hiểu , các ngài hôm nay là tới đây làm gì!” Đông Phương Tĩnh nghe lời của quản gia, cũng nhịn được buồn bực, tươi cười đối với thấy.

      Đông Phương Tĩnh trận chán nản, muốn tức giận mắng, Yến vương phi đột nhiên đem Đông Phương Tĩnh giữ chặt, mặt mỉm cười đối Hoắc An ,“Quản gia tiên sinh chớ trách, tiểu nhi tuổi , ta là mẫu thân giáo dục tốt, thất lễ ! Nếu tiểu thư thân mình khoẻ nên gặp khách, ngày kia chúng ta lại đến xin lỗi! Cáo lui !” xong, Yến vương phi lôi kéo con xoay người rời .

      “Mẫu phi, ngươi làm cái gì vậy?” Đông Phương Tĩnh mặt tức giận lan tràn.
      Yến vương phi cũng là ánh mắt trầm xuống, suy nghĩ ,“Hoắc Thủy Thủy nha đầu kia đối với ngươi có tình cảm. biết hôm nay nàng làm sao?”

      Thành chủ giận dữ , nha đầu kia tưởng là chết, liền muốn trị tội ngươi! Ngươi cũng là, cho dù là chán ghét, cũng nên lấy tiền đồ chính mình đùa giỡn, nha đầu kia nếu có chuyện gì chỉ sợ ngươi thoát khỏi lửa giận của thành chủ!”

      “Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?” Nghe được như vậy, Đông Phương Tĩnh mặt có chút lo lắng, vốn kiêu ngạo, cũng muốn cả đời ở cái thành nho này.

      “Ngày mai, ngươi mang theo uyên ương ngọc bội đến! Chính là, ủy khuất cho ngươi !” Yến vương phi như là hạ quyết tâm, kiên định mở miệng.

      “Cái gì? phải tiện nghi cho nha đầu xấu xí kia sao? Làm cho con cả đời đối mặt với dung nhan xấu xí như vậy?” Đông Phương Tĩnh thần sắc kinh hãi, mặt lộ vẻ phẫn hận.

      “Tĩnh nhi, Thủy Thủy mới mười hai tuổi, cho dù đính hạ hôn ước, thành hôn cũng là nhiều năm sau, ngươi liền thừa dịp trong khoảng thời gian này, lợi dụng khả năng của Thành chủ, nếu có thể trở về kinh đô, lại đắc thế, tình ngày sau phải do ngươi làm chủ?” Yến vương phi trong mắt tràn đầy tính kế .
      Đông Phương Tĩnh nghe vậy, nhiều nữa, chính là hai tay gắt gao nắm chặt, đối với Hoắc Thủy Thủy, càng thêm chán ghét.

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 3: người nhà đáng

      “Thủy nhi, hôm nay cảm giác như thế nào?” Hoắc Thủy Thủy ở trong phòng nhắm mắt điều dưỡng, rèm cửa được vén lên, hai bóng dáng cao lớn vào.
      “Phụ thân, đại xa" con ngươi lạnh nhạt của Hoắc Thủy Thủy ánh lên tia sáng, từ hai ngày trước sau khi tỉnh lại, phụ thân, mẫu thân, đại ca đều rất quan tâm chiếu cố mình.

      Thậm chí mẫu thân vì thương tâm quá độ mà sinh, phụ thân cùng ca ca mỗi ngày đều vào trong núi săn dã thú cho mình bồi bổ.

      Nàng luôn luôn lạnh nhạt tiếp nhận gia đình này

      “Thủy nhi, đại ca hôm nay ở núi săn được đầu dã trước, thứ này đại bổ, vừa vặn cho ngươi bổ thân mình!” đại ca Hoắc Thủy Thủy Hoắc Phi Vũ vui rạo rực .

      Hoắc Thủy Thủy nhíu mi, vẻ mặt tin "dã tước này đạt đến ngũ giai chiến lực, đại ca ngươi làm sao có thể săn được? Ta xem là phụ thân công lao lớn nhât!”

      “Ngươi nha đầu kia, dám xem thường đại ca ngươi?” Hoắc Phi Vũ sắc mặt đỏ lên, chuyện lúng túng.

      “Ha ha, Thủy nhi khỏe lên ít! Phi Vũ ngươi đừng khi dễ muội muội!” Ngọa Long thành Thành chủ, cũng chính là phụ thân Hoắc Thủy Thủy Hoắc Kinh Thiên, cười mở miệng.

      Hoắc Phi Vũ lúc này vui ,“Ta khi dễ nàng? Phụ thân ngươi sai rồi? Từ nhiều ngày nay nàng chuyện lưu loát buông tha người, ta làm sao khi dễ nàng a......”

      Lời này ra rất là ủy khuất, nhưng trong mắt đều là vui mừng, từ khi biết muội muội cà lăm, trời biết có bao nhiêu vui vẻ.
      Hoắc Thủy Thủy nhìn Hoắc Phi Vũ trong mắt vui vẻ, trong lòng ấm áp, từ khi nàng thức tỉnh, biết thân thể này làm ra những chuyện như vậy, trong lòng dĩ nhiên chuẩn bị tốt, cũng thể tưởng tượng được người thân trừ bỏ lo lắng cũng có mắng chửi mình.

      Điều này làm cho Hoắc Thủy Thủy kinh hỉ thôi, nhiều năm chưa từng cảm động như vậy, liên tiếp lộ ra nụ cười.

      Thậm chí nghịch ngợm cùng ca ca đấu võ mồm, là vui vẻ!
      bao nhiêu năm chưa từng xảy ra chuyện như vậy, Hoắc Thủy Thủy tâm sinh cảm khái, nếu ông trời đem nàng đưa đến nơi này nàng trân trọng?

      “Thủy nhi, Hoắc An , hôm nay...... người Yến vương phủ ...... tới ......”

      Hoắc Kinh Thiên muốn làm cho nữ nhi thương tâm. nhưng hôm nay về nghe được chuyện như vậy thể hỏi.

      Vừa đến việc này, Hoắc Phi Vũ cũng kích động ,“Đúng vậy, muội muội mau cho ta biết chuyện là như thế nào, ngươi gặp bọn họ chưa?!”

      “Phụ thân ngài mặc dù làm Thành chủ Ngọa Long thành , nhưng tốt xấu cũng là vương gia khác họ của Đông Hoang quốc, Yến vương phủ tính là cái gì, ngài tội gì để ý bọn họ?” Hoắc Thủy Thủy nhìn hai người ánh mắt tò mò, nhịn được cười .

      “......”
      “......”

      Hoắc Kinh Thiên và Hoắc Thủy Thủy nghe xong lời của Hoắc Thủy Thủy kinh ngạc há to miệng, đều từ trong mắt đối phương nhìn ra khiếp sợ. Rồi sau đó nháy mắt đều lộ ra thần sắc mừng như điên!

      Bọn họ có nghe sai , Thủy nhi vừa mới , Yến vương phủ tính là cái gì?
      “Các ngươi có nghe sai! Phụ thân đại ca, từ khi bị con ngựa kia đá bay thiếu chút nữa mất tính mạng, Thủy nhi nghĩ rất ràng , ta Hoắc Thủy Thủy, đường đường quận chúa tôn quý, làm sao có thể cùng con của phản vương so sánh ?” Hoắc Thủy Thủy nhìn hai người trước mắt thần sắc kinh ngạc, hiểu được suy nghĩ trong lòng họ, bất đắc dĩ mở miệng .

      Lúc trước chủ nhân thân thể này có chút điên rồ, Đông Phương Tĩnh chẳng có gì đáng giá lại bị mê hoặc.

      Trọng yếu nhất là làm cho thân nhân của mình đau lòng!

      “Hảo, hảo! Thủy nhi phải, ha ha! Hôm nay là rất thống khoái , Phi Vũ, nhanh phòng bếp phân phó mau đem con dã tước kia lột sạch cấp Thủy nhi bồi bổ!” Hoắc Kinh Thiên thống khoái cười ha hả.

      Hoắc Phi Vũ cũng vẻ mặt ý mừng gật đầu chạy ra ngoài.

      “Phụ thân, đại ca đây là làm sao vậy? cao hứng như vậy?” giọng nữ dịu dàng truyền vào, ngay sau đó xinh đẹp thướt tha vào.

      “Thiền Tâm, mau tới, thân thể muội muội ngươi vừa chuyển tốt, hảo hảo bồi nàng, ta gặp mẫu thân các ngươi!” Hoắc Kinh Thiên quay đầu nhìn đại nữ nhi, vui rạo rực ,xoa đầu Hoắc Thủy Thủy đứng dậy rồi ra ngoài.

      “Muội muội thân thể tốt nhiều !” Hoắc Thiền Tâm nhìn Hoắc Kinh Thiên mặt mày vui sướng rời khỏi đây, trong mắt lên đạo nghi ngờ, quay đầu cười khanh khách tiêu sái đến bên Hoắc Thủy Thủy, có chút quan tâm hỏi.

      Hoắc Thủy Thủy nhìn ở trước mặt, trong lòng lên đạo cười lạnh,theo trong trí nhớ xem, mỗi khi nàng tự ti muốn buông tha, vẫn cổ động cần buông tha cho thế tử chó má, làm cho nàng nhận biết bao nhiêu ánh mắt khinh thường của mọi người.

      Thậm chí nữ nhân này luôn luôn cười nhạo khuôn mặt xấu xí của nàng, nàng còn cái gì mà thế tử thích nữ tử tự tin, kêu nàng cần quan tâm tới ánh mắt của người đời!

      “Muội muội là làm sao vậy? Tỷ tỷ đúng chỗ nào sao?” Hoắc Thiền Tâm bị Hoắc Thủy Thủy nhìn chằm chằm xem có chút được tự nhiên, mở miệng dò hỏi.

      có, tỷ tỷ chói lọi, muội muội có chút hâm mộ thôi!” Hoắc Thủy Thủy thu hồi ánh mắt thản nhiên mở miệng, trong lòng lại nghĩ đến tỷ tỷ này, nghe là phụ thân đường tới Ngọa Long thành nhậm chức thu dưỡng nữ nhi, tư chất rất tốt, mười lăm tuổi đạt tới tam giai luyện thể, cũng xem như có chút thanh danh.



      Hoắc Thiền Tâm biết Hoắc Thủy Thủy trong lòng suy nghĩ gì, chỉ nghĩ là Hoắc Thủy Thủy hâm mộ chính mình, trong mắt khỏi lộ ra chút tự đắc, bất quá rất nhanh liền che lấp qua, ôn nhu cười :“Muội muội cần hâm mộ tỷ tỷ? Tỷ tỷ bất quá là nhi , được phụ thân thu dưỡng mới có ngày hôm nay. ta chính là rất hâm mộ muội!”

      Hâm mộ? chỉ sợ là muốn giết chết nàng để đoạt vị trí! Hoắc Thủy Thủy trong lòng cười lạnh, cũng nguyện cùng Hoắc Thiền Tâm dây dưa, ngáp cái muốn nghỉ ngơi rồi sai Hồng Lăng đuổi người.

      Hoắc Thiền Tâm nghi ngờ, ôn thanh nhuyễn ngọc vài câu, liền rời .
      ......
      Ngày thứ hai, Hoắc Thủy Thủy ngủ, Hồng Lăng liền ồn ào vô.

      Hoắc Thủy Thủy tỉnh dậy, sắc mặt lạnh lùng, nhiều năm như vậy, nàng vất vả mới được ngủ, thế nhưng đem nàng đánh thức, nếu Hồng Lăng nha đầu kia trung thành và tận tâm , nàng trực tiếp đá bay nàng ta ra ngoài!

      “Ngạch...... Cái kia, tiểu thư...... Yến vương phi mang theo thế tử, nhắc tới hôn......” Hồng Lăng vốn thực thông minh, đánh thức tiểu thư nhà mình, liền cảm thấy từng đợt hàn khí nhắm thẳng vào người mình, trong lúc nhất thời sợ tới mức muốn té, sửng sốt nửa ngày, mới lắp bắp ra vài câu, xong rồi chạy nhanh cúi đầu dám thêm nữa.

      Chính là, đợi nửa ngày, hoàn toàn có gì động tĩnh, Hồng Lăng trong lòng cả kinh, xong rồi, tiểu thư phải là vui tới ngu rồi chứ, lúc trước phải thích thế tử lắm sao, làm sao có thể thích thích, Hồng Lăng có chút rầu rĩ ngẩng đầu, lại chỉ nhìn thấy thân hình nho nằm ngủ ở giường
      ......

      Thành chủ phủ, đại sảnh.
      “Ha ha, vương phi a, Thủy nhi nhà ta vẫn còn , bàn luận hôn còn quá sớm!” Hoắc Kinh Thiên mặn nhạt mở miệng cự tuyệt đôi mẫu tử trước mắt, mấy ngày hôm trước làm bị thương nữ nhi của mình, còn có tìm bọn họ tính sổ, hôm nay còn muốn đến cầu thân? là buồn cười!

      “Thành chủ đại nhân đùa, thiếp thân cũng dám cho hai hài tử này thành thân, chính là nghĩ hai hài tử lớn lên cùng nhau, cảm tình vô cùng tốt, khi như vậy liền sớm đem hôn đính ước, chờ nàng cập kê thành hôn!” Yến vương phi tươi cười đầy mặt mở miệng.

      Hoắc Phi Vũ cũng là vui ,“Vương phi mới là giỡn , mấy ngày trước đây thế tử gia đây làm muội muội ta suýt chết, sao giờ lại thành tình cảm tốt? các ngươi sao lại đổi trắng thay đen !”

      “Vũ nhi ngươi câm miệng!” Hoắc Kinh Thiên tức giận lên tiếng, xoay mặt đạm cười ,“Đứa này bị làm hư , Yến vương phi đừng để ý!”

      Yến vương phi sắc mặt có chút được tự nhiên, trong lòng ngầm bực, lời này đều xong rồi mới ngăn lại, cũng là cho ta nghe thôi!
      Nhưng là mặt cũngluôn mang theo ý cười, áy náy :“ tiểu nhi lỗ mãng, chính là ngày ấy thiếp thân thân cảm thấy khoẻ, tiểu nhi vội vã thỉnh đại phu, Thủy nha đầu kia lại ngăn cản, tiểu nhi nhất sốt ruột mới làm như vậy, cũng may có thương tổn tánh mạng......”

      nàng vừa giải thích vừa nhận sai, nhìn như chân thành, lại làm cho mọi người phủ Thành chủ có gì để .
      Yến vương phi này mặt cũng dày!

      Hoắc Kinh Thiên làm sao hiểu? bên giải thích việc Đông Phương Tĩnh làm, bên lại biến thành nữ nhi nhà mình ái mộ .

      nếu trước kia cho dù thích Yến thể tử cũng vì nữ nhi nhà mình mà suy nghĩ.

      chính là tối qua nữ nhi thích Đông Phương Tĩnh nữa, nên cũng cần khách khí với bọn họ

      “tình cảm của lệnh lang bổn vương hiểu, bất quá Thủy nhi, là tuổi , bổn vương còn muốn ở lâu với nàng vài năm, đối với hôn , nóng nảy!” Hoắc Kinh Thiên trầm giọng mở miệng, cũng nhắc chuyện Thủy nhi bị thương, cho thấy so đo nữa, nhưng tự xưng bổn vương, ngụ ý cũng rất là ràng!

      chỉ là Ngọa Long Thành chủ! còn là Đông Hoang vương gia!
      nữ nhi của đường đường quận chúa tôn quý!

      Đông Phương Tĩnh muốn kết hôn với nàng, thân phận kém quá xa!
      Yến vương phi vốn là khôn khéo đến cực điểm, nghe tới Hoắc Kinh Thiên tự xưng, sắc mặt tái nhợt!

      Trong lòng lại thầm hận, con mình đường đường là thế tử, nếu Yến vương làm phản, nàng làm sao có thể làm như vậy?

      “Thành chủ đại nhân, ngài vì Đông Hoang chinh chiến nhiều năm, xác nhận cực kỳ phóng khoáng, thèm để ý đến lễ tiết như vậy! hôn này có liên quan tới hạnh phúc của Thủy nhi, sao thỉnh Thủy nhi ra, nghe chút ý kiến của nàng?” Đông Phương Tĩnh gắt gao nắm chặt tay mẫu phi, trong lòng phẫn nộ tột đỉnh, đời này thống hận nhất chính là người khác coi thường thân phận , cho nên, hôm nay, muốn nhẫn, vì về sau tôn quý, phải thú được Hoắc Thủy Thủy, hôm nay sỉ nhục này, tạm thời nhớ kỹ!

      Chương 4: Cự hôn


      dám đấu diếm, ta cho người gọi muội muội!” Hoắc Phi Vũ đột nhiên mở miệng.

      Đông Phương Tĩnh sắc mặt vui vẻ, trong mắt lên đắc ý, nha đầu xấu xa kia chắc là cao hứng đến điên rồi! là tiện nghi cho nàng !
      Nhìn Đông Phương Tĩnh bộ dáng đắc ý, Hoắc Phi Vũ trong lòng giận dữ mặt mang giọng mỉa mai ,“Ngượng ngùng, muội muội nàng ngủ, rảnh lại đây!”
      “Cái gì? Điều đó có khả năng!” Đông Phương Tĩnh đắc ý còn chưa rút , nháy mắt bởi vì câu này mà cứng đơ, sau đó là vẻ mặt tin!
      Yến vương phi sắc mặt cũng có chút đen xuống,“Vương gia là người chinh chiến xa trường, là con của vương gia, đại công tử ngươi cũng nên ăn lung tung!”

      Lời này ràng cho rằng Hoắc Phi Vũ dối!
      Nàng tin nha đầu kia để ý đến con của chính mình?!
      Đừng là nàng, ngay cả Hoắc Kinh Thiên nghe lời của Hoắc Phi Vũ cũng thể tin được!
      Nhưng đây là !
      phải bọn họ dối!

      “Vương phi thế tử mời trở về , muội muội nàng quả nghỉ ngơi muốn gặp khách!” Hoắc Phi Vũ để ý trực tiếp đuổi khách.
      Đừng tưởng rằng biết, đôi mẫu tử này đối xử với muội muội của như thế nào, đáng tiếc lúc trước muội muội là vui vẻ chịu đựng, nay muội muội tỉnh ngộ, cũng cho bọn họ sắc mặt hòa nhã!

      “Ngươi! Hừ, ta với ngươi nữa!” Đông Phương Tĩnh sắc mặt xanh mét trừng mắt nhìn Hoắc Phi Vũ liếc mắt cái, đảo mắt đối với Hoắc Kinh Thiên cúi đầu cung kính ,“Thành chủ đại nhân, xin cho Tĩnh nhi gặp Thủy Thủy chút, Tĩnh nhi cùng nàng thuở cảm tình, hy vọng bởi vì người khác mà trong chốc lát bị hủy hoại.”
      Lời này, thực là có chút ý tức!

      Hoắc Kinh Thiên mặt có chút trầm, Yến vương thế tử này là rất thức thời!

      Đây mình gây trở ngại cho hôn của nữ nhi sao?
      Bảo bối nhà mình cũng cần người ngoài như quan tâm sao?
      Nghĩ đến Thủy Thủy muốn gặp là gặp được sao?

      “Thủy nhi còn nghỉ ngơi, Yến vương phi, mang theo thế tử về trước !” Hoắc Kinh Thiên như thế nào cũng đường đường là vương gia, bị tiểu tử mười mấy tuổi này thuyết giáo, quả thực có chút bực mình!

      “Hoắc Thành chủ! Tiểu nhi chuyện có chút thỏa đáng, nhưng cũng phải có đạo lý! Vì chuyện chung thân đại thỉnh thành chủ kêu tiểu thư xuất !” Yến vương phi lời này rất khéo léo.
      Nàng đều là vì hạnh phúc của con cái.

      Nếu Hoắc Kinh Thiên đồng ý gọi Hoắc Thủy Thủy ra, chỉ sợ truyền ra ngoài để ý tới hạnh phúc nữ nhi.
      “Ai nha, như thế nào náo nhiệt như vậy? từ xa nghe đến, làm cho ta ngủ cũng phải thức dậy” thanh của nữ oa nhu nhu vang lên.

      Mọi người giương mắt đến, chính là trong giọng có chút giận dữ, làm như bị quấy rầy khi ngủ!

      “Thủy nhi muội muội, ngươi đến rồi! Thế tử ca ca nhắc tới hôn của ngươi, ngươi vui vẻ sao?” Đông Phương Tĩnh ánh mắt sáng ngời, thân hình cái nhanh chóng qua kéo tay Hoắc Thủy Thủy thủ.

      Mà Hoắc Thủy Thủy thân hình linh hoạt, xoay người cái liền tránh xa, có chút buồn bực mở miệng,“nam nữ khác biệt, Yến thế tử có gia giáo”
      Thanh của tiểu nương nghe thập phần êm tai nhưng trong đó lại có lãnh ý khiến cho mọi người mở to hai mắt

      “Thủy nhi! Ta là thế tử ca ca của ngươi. Ngươi làm sao vậy?” Đông Phương Tĩnh sắc mặt có điểm khó coi , trong lòng biết sao có chút cảm giác mất mát, vốn tưởng rằng Hoắc Thủy Thủy lao vào chứ

      Nhìn Đông Phương Tĩnh khinh bỉ, nàng chạy đến trước người Hoắc Kinh Thiên, ủy khuất ,“Phụ thân, ngươi sao lại đứng nhìn nữ nhi bị người khi dễ?”

      Hoắc Kinh Thiên sửng sốt, sắc mặt trầm xuống,“Vương phi, ngài vẫn là về nhà hảo hảo quản giáo lại thế tử, Thủy Thủy nhà ta tuy rằng lớn, nhưng cũng thể bị khi dễ!”

      Vốn Yến vương phi tự đắc vì con trai, nghe được lời như vậy, có chút kinh ngạc nhìn Hoắc Kinh Thiên bên người Hoắc Thủy Thủy, trong mắt tràn đầy tin!

      Đây là nha đầu quấn quít bên con trai bà sao?

      Đông Phương Tĩnh cũng là kinh ngạc, gắt gao nhìn chằm chằm Hoắc Thủy Thủy! Chính là Hoắc Thủy Thủy hôm nay mang theo khăn che mặt, trừ bỏ đôi như nước trong veo mắt to, bọn họ cái gì cũng nhìn tới !

      “Thủy nhi, hôm nay bá mẫu mang theo thế tử ca ca tới nơi này cầu hôn với ngươi, đây phải là chuyện đùa, ngươi cũng nên hồ nháo như vậy a!” Yến vương phi cắn răng cái, tin mở miệng.

      Hoắc Thủy Thủy cười nhạo tiếng, thản nhiên mở miệng,“Yến vương phi đùa, bản quận chúa hôn , trọng yếu, đương nhiên qua loa quyết định, hơn nữa, Thủy nhi còn , việc này, vội!” Giống như phụ thân bình thường, Hoắc Thủy Thủy nghĩ cùng đối mẫu tử này dài dòng, há mồm liền bày ra thân phận quận chúa, Yến vương phi bị nghẹn sắc mặt trong chốc lát hồng trong chốc lát trắng.

      , đây phải Thủy nhi! Thành chủ đại nhân, ngài muốn cũng sao, tội gì tìm người khác tới đây?” Đông Phương Tĩnh vừa thẹn vừa giận mở miệng, chỉ chớp mắt liền đem tầm mắt chuyển dời đến người Hoắc Thủy Thủy ,“Ngươi phải nha đầu kia, dám giả mạo Thủy nhi? Mau lấy khăn che mặt ra”

      xong tiến lên trước mặt Hoắc Thủy Thủy định lấy khăn ra.

      “Làm càn!” Hoắc Kinh Thiên giận dữ.

      “Đúng vậy, là làm càn!” Đông Phương Tĩnh lại vẫn nghĩ đến Hoắc Kinh Thiên tức giận người này giả dạng, tay động tác càng thêm nhanh chóng .

      Nhìn cánh tay sắp đến trước mặt, Hoắc Thủy Thủy trong mắt lên chút châm chọc.

      Hoắc Kinh Thiên ánh mắt tối sầm lại, cả người lãnh ý đột nhiên phát, thân thủ liền ngăn trở Đông Phương Tĩnh thuận thế về phía trước đẩy, Đông Phương Tĩnh lảo đảo ngã ngồi xuống.

      “Yến vương phi, mang theo con ngươi phủ thành chủ của ta!” Hoắc Kinh Thiên tức giận !

      Yến vương phi sắc mặt bị kiềm hãm, muốn chút gì, nhưng là nhìn Hoắc Kinh Thiên và Hoắc Phi Vũ phẫn nộ bảo vệ Hoắc Thủy Thủy, đến lời , cũng thể thốt ra.

      Là do con mình quá mức làm càn.

      Chính là, Hoắc Kinh Thiên chút khách khí. Vội vàng tiến lên nâng con mình, ngay cả cáo lui cũng , lập tức liền rời !

      ......

      “Buồn cười, quả thực là buồn cười! Mẫu phi kia phải Thủy nhi, Thủy nhi lắp bắp, người kia chuyện trôi chảy như vậy, làm sao có thể là Thủy nhi? ràng là Thành chủ khinh thường ta, muốn xấu nữ kia gả cho ta nên làm như vậy!” Vừa trở lại Yến vương phủ, Đông Phương Tĩnh rất tức giận, vẻ mặt phẫn hận biểu lúc cho thấy nội tâm bình tĩnh.

      Yến vương phi giờ phút này sắc mặt cũng trầm,“nha đầu kia là Hoắc Thủy Thủy!”

      “Làm sao có thể?” Đông Phương Tĩnh mặt lộ vẻ tin.
      Yến vương phi chau mày ,“Là Hoắc Thủy Thủy đúng vậy! Mẫu phi ngươi có nhận nhầm!”

      “Nếu là Hoắc Thủy Thủy, vì sao cự tuyệt ta cầu hôn? Nàng mấy ngày trước đây cảm thấy xấu hổ, trước mặt mọi người muốn lấy ta sao! Chẳng lẽ là nàng trả thù ta? tiện nhân!” Đông Phương Tĩnh đập bể cái bình hoa giận giữ hét

      “Trả thù đến mức, tâm ý của nha đầu kia ngươi phải là biết! Ta xem, tám phần là Thành chủ phủ này đưa ra chủ ý, lạt mềm buộc chặt thôi!” Yến vương phi tâm tư hơi đổi, tự nhận là suy nghĩ cẩn thận, cười nhạo tiếng,“Tĩnh nhi, chuyện cầu hôn này tạm thời đề cập đến , nếu bọn họ tưởng lạt mềm buộc chặt, chúng ta cho bọn họ biết tay! Trong khoảng thời gian này cần để ý tới nha đầu kia, bỏ lỡ cơ hội lần này, đến lúc đó làm cho bọn họ tới cửa cầu chúng ta!”

      “Nhưng mẫu phi, bọn họ thế nhưng đuổi chúng ta , con nhịn được!” Đông Phương Tĩnh sắc mặt như trước rất là khó coi.
      Yến vương phi cười lạnh tiếng, trong mắt nảy sinh ác độc :“Yên tâm, chờ nha đầu kia gả qua đây, ngươi hết giận, đến lúc đó khiến cho bọn họ hối hận hôm nay làm như vậy!”

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 5: Mấu chốt

      Bên kia mẫu tử Yến vương phi ảo tưởng tương lai tốt đẹp, bên trong phủ thành chủ lúc này là mảnh khí vui mừng.

      Từ chủ nhân đến hạ nhân đều là mặt mày hãnh diện .
      “Ha ha, lão cha a, ngươi có nhớ hay sắc mặt của Yến vương phi cùng thế tử? Aha ha ha!”

      “Nhớ , làm sao nhớ chứ? Bọn họ bị Thủy nhi của ta dọa sợ, ha ha ha!”
      “Phụ thân, đại ca, các ngươi làm sao vui như vậy!” Hoắc Thủy Thủy bất đắc dĩ nhìn phụ tử hai người, đầu tràn đầy hắc tuyến. Chỉ tiếc, hai người căn bản nhìn nàng, tiếp tục tại kia cười!

      “Mẫu thân, ngươi xem phụ thân bọn họ!” Vừa vặn lúc này Hoắc Thiền Tâm cùng Vân Như Thiên ra, Hoắc Thủy Thủy mắt sắc nhìn qua, vội vàng chạy đến bên cạnh mẫu thân của mình, oán giận cáo trạng.

      “Thủy nhi ngoan, hai cha con bọn họ phiền lòng ngươi từ lâu, lần này coi như là có thể buông lỏng, bọn họ mới vui như vậy!” Vân Như Thiên mặt ôn nhu tràn đầy mỉm cười, thậm chí trong mắt lên tia thống khoái, làm cho Hoắc Thủy Thủy có gì để , nguyên lai, mẫu thân ôn nhu trong lòng cũng tức giận mẹ con Yến vương phi!

      Xem ra lúc trước mình đối với Yến thế tử ái mộ, làm cho người nhà buồn rầu thôi!

      Chính là bọn họ còn muốn lôi kéo nàng làm cho nàng cảm thấy khinh thường.

      Hoắc Thủy Thủy nhanh chóng ra ngoài đại sảnh, bên trong tiếng cười còn ngừng, Hoắc Thủy Thủy bất đắc dĩ cười, mang theo Hồng Lăng chuẩn bị về phòng của mình.

      Đúng lúc này, Hoắc Thiền Tâm thanh đột nhiên theo phía sau đuổi tới,“Muội muội chờ chút!”

      Hoắc Thủy nghe vậy dừng cước bộ, quay đầu nghi hoặc nhìn về phía Hoắc Thiền Tâm.

      “Muội muội buông tha cho thế tử điện hạ sao?” Hoắc Thiền Tâm mặt mày cẩn thận nhìn Hoắc Thủy Thủy, cười mở miệng.

      “Đương nhiên, chẳng lẽ ta làm còn chưa đủ ràng sao?” Hoắc Thủy Thủy nghe được nghi vấn của Hoắc Thiền Tâm, nhíu mày cười khẽ, trong mắt nghiền ngẫm chợt lóe.

      Hoắc Thiền Tâm có chú ý tới, chính là đầy mặt tươi cười đột nhiên ưu sầu, thậm chí nhíu mày ,“Ai, là đáng tiếc , Yến vương thế tử tuấn tú lịch , thiên phú về võ học mọi người đều biết, muội muội liền như vậy buông tha cho thực là đáng tiếc a! là tạo hóa trêu người, hôm qua thế tử ở võ quán còn hỏi thăm muội......”

      xong, Hoắc Thiền Tâm đôi mắt chặt chẽ nhìn chằm chằm Hoắc Thủy Thủy, muốn xem nha đầu này kích động như thế nào.
      Chính là lần này, làm cho nàng thất vọng rồi, đôi mắt trong veo kia chút gợn sóng, có gì khác thường, nếu có trong mắt nàng lên tia châm biếm?

      Châm biếm?
      Hoắc Thiền Tâm thần sắc mạnh mẽ cứng đờ, nàng có phải hay nhìn lầm rồi?
      “Nga, nghe tỷ tỷ như vậy, xem ra thế tử là tốt lắm a!” Hoắc Thủy Thủy giật mình .
      Hoắc Thiền Tâm cảm thấy buông lỏng, rồi, quả nhiên là chính mình nhìn lầm.

      khi như vậy, tỷ tỷ liền gả cho thế tử ! Vừa vặn hai người các ngươi tuổi tương đương, thân phận cũng tương đương! Nghĩ đến là hảo nhân duyên!” Hoắc Thủy Thủy thản nhiên cười mở miệng, nhìn Hoắc Thiền Tâm hé ra mặt từ thoải mái đến kinh ngạc lại đến cứng ngắc lại đến uấn giận, phù tiếng bật cười,“Muội muội hay giỡn, tỷ tỷ để ý !”

      “A, nga, ngại, ngại!” Hoắc Thiền Tâm thần sắc uất giận bị Hoắc Thủy Thủy đột nhiên đánh chủ ý lên mình trở tay kịp, nhìn người trước mắt cười rực rỡ, Hoắc Thiền Tâm thanh ôn nhu đột nhiên có chút trầm thấp.

      “nếu có việc gì muội muội ta trước!” Hoắc Thủy Thủy cũng thêm nữa, xoay người mang theo Hồng Lăng rời .
      Căn bản là mặc kệ Hoắc Thiền Tâm phía sau!
      ......
      “Ha ha ha, rất buồn cười , tiểu thư, ngươi xem sắc mặt của đại tiểu thư là buồn cười!” Hồng Lăng ở trong viện cười ha hả.

      “Tiểu thư, ngài chọc đại tiểu thư muốn nội thương, ngài thân thế của nàng cùng thế tử xứng đôi, phải chạm vào nỗi đau của ngài ấy sao?” Hồng Lăng cười đến khóe mắt phiếm nước mắt.

      “Nội thương cũng tốt, coi như đây là giáo huấn nho !” Hoắc Thủy Thủy thản nhiên , nàng nhớ Hoắc Thủy Thủy thảm như vậy cũng có phần của Hoắc Thiền Tâm.

      “Tiểu thư như vậy, cả ngày nay chắc nàng ấy lo lắng!” Hồng Lăng bên vui vẻ gật đầu.
      Hoắc Thủy Thủy bất đắc dĩ, nha hoàn còn nhìn ra thế tử tốt, sao lúc trước Hoắc Thủy Thủy lại biết?
      “Được rồi, đừng cười , ra ngoài canh chừng cho ta đừng cho người tiến vào!” Hoắc Thủy Thủy nhìn Hồng Lăng còn si ngốc cười liếc mắt cái, tức giận .

      Hồng Lăng le lưỡi, ngoan ngoãn chạy ra viện ngoài canh cửa.
      Thấy thế, Hoắc Thủy Thủy cũng làm nhiều động tác dư thừa, hai chân xếp bằng, tĩnh tọa mà bắt đầu tu luyện! lúc trước luôn luôn điều dưỡng thân thể, hôm nay cuối cùng cũng tốt, nàng muốn cho mọi người biết Hoắc Thủy Thủy danh xưng phế vật sau này thành danh như thế nào!

      Bất quá nửa nén hương thời gian, Hoắc Thủy Thủy nhắm chặt hai mắt đột nhiên mở, sắc mặt có chút trầm trọng,“Chính mình tu luyện là nhất thượng thừa linh quyết, lại cảm thụ được chút linh lực, cho dù đại lục này linh khí thiếu thốn, cũng phải chút ít a, chẳng lẽ là trong truyền thuyết tuyệt linh thể?”

      Hoắc Thủy Thủy trong lòng nghi hoặc, tin lại tiếp tục hấp thụ linh khí.
      Lại qua nửa nén hương thời gian, Hoắc Thủy Thủy lại mở to mắt, trong lòng tràn đầy nghi hoặc,“ đúng a! ràng có linh khí tiến vào trong cơ thể, tuy rằng rất ít, nhưng cũng phải hề tiến triển! Chính là, vì sao lại có nửa điểm linh lực?”

      “Hừ, ta cũng tin , ta đường đường tiên thiên cảnh tuyệt thế thiên tài, tại nơi này lại tu luyện được linh lực!” Hừ lạnh tiếng, Hoắc Thủy Thủy lại nhắm mắt chìm vào tu luyện.

      Lần này, nàng tập trung tinh lực hấp thu, cảm thụ được linh khí tia tiến vào trong cơ thể, tinh thần lực cũng theo linh khí tiến vào, nàng muốn nhìn xem rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!

      Nhưng lát, nàng đột nhiên đứng dậy, trong mắt lên tia lãnh ý, vào phía trước bàn trang điểm ngồi xuống, lấy khăn che mặt xuống!
      Nhìn nửa khuôn mặt còn lại đỏ như máu, ánh mắt híp lại, hừ lạnh :“Là ngươi chính mình ra, hay là muốn bản tôn tự mình thu ngươi ra!”
      Last edited by a moderator: 9/5/16

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 6: A phượng a hoàng

      “Oa!”

      Hoắc Thủy Thủy vừa dứt lời, trong đầu liền tuôn ra trận vang dội tiếng khóc oa nhi.

      “......”biến cố này đột nhiên tới, làm cho Hoắc Thủy Thủy có tia bối rối, ngược lại thần sắc trầm, ngồi xếp bằng giường.

      “Oa oa oa, ngươi muốn nghẹn chết chúng ta?” thanh nam oa hổn hển .

      “Quả nhiên! Thân thể chủ nhân này tiến vào luyện thể giai được, chính là hai tiểu quỷ các ngươi làm ?!” Hoắc Thủy Thủy lạnh lùng mở miệng.

      “Ngươi muốn như thế nào? Ta cho ngươi nga, ngươi có thể trọng sinh là ta cùng A Hoàng mất lượng lớn tinh lực thi triển phượng hoàng tái sinh thuật cứu ngươi! Chúng ta có thể cứu ngươi, cũng có thể thu ngươi! Ngươi đừng nghĩ lấy oán trả ơn!” Nam oa nhi khẩu khí lớn đối với Hoắc Thủy Thủy .

      “Phượng hoàng tái sinh thuật?” Hoắc Thủy Thủy căn bản đem uy hiếp kia để vào trong mắt, nhưng ra phượng hoàng tái sinh thuật lại làm cho nàng nhíu mày.

      Suy nghĩ lát, đột nhiên mở miệng,“Các ngươi chẳng lẽ là Thánh cốc thủ hộ thần thú phượng hoàng?”

      “Di? Ngươi có biết chúng ta?” Nam hài thanh lại vang lên, lại mang theo nồng đậm kinh nghi.

      Đây chính là thừa nhận, làm cho Hoắc Thủy Thủy trận kinh ngạc,“Thánh cốc thần thú thế nhưng tồn tại? lại còn có hai con? là quái lạ! các ngươi làm sao lại sống ở Vân Lam đại lục này?”

      Làm như bị nhắc tới chuyện thương tâm, nam oa nhi thanh đột nhiên dẫn theo chút ai oán,“Ai biết a, ta cùng a hoàng thời điểm tỉnh lại, ở trong cơ thể của nha đầu này, aaaa , tức chết ta , dựa theo truyền thừa trí nhớ, ta vừa tỉnh lại bị mọi người chú ý, làm sao có thể ở nơi thiếu thốn linh khí như thế này?”

      Cái này, Hoắc Thủy Thủy xem như hiểu được chính mình trọng sinh là chuyện gì xảy ra, thể tưởng được chính mình nhưng lại may mắn như vậy, thế nhưng bị hai con thần thú tái sinh tới nơi này!

      “Xinh đẹp tỷ tỷ, chúng ta về sau hòa bình ở chung như thế nào? Ngươi nếu biết chúng ta là thần thú, nên biết chúng ta ngày sau có thể mang đến cho ngươi nhiều giúp đỡ, cho nên chúng ta về sau liền sống nương tựa lẫn nhau!” tiếng nữ oa nhi vang lên.

      Nghe như thế, Hoắc Thủy Thủy suy nghĩ, nghiền ngẫm cười,“A hoàng ngươi đem tỷ tỷ ta xem làm tiểu hài tử ? Tỷ tỷ nhưng là biết, nơi này linh khí thiếu thốn như thế, các ngươi ngay cả thoát ly ra khỏi thân thể của ta đều có biện pháp, có năng lực mang đến cái gì ưu việt. Trước kia Hoắc Thủy Thủy thể luyện võ chỉ sợ là các ngươi hấp thu toàn bộ linh khí của nàng!”

      “Ngươi dám xem thường ta? Ta cho ngươi, ta là thần thú tôn quý, có sức mạnh nghiêng trời lệch đất, Vân Lam đại lục nho này chỉ bằng cái móng tay của chúng ta!” Nam oa nhi nghe được lời trêu đùa của Hoắc Thủy Thủy, tức giận ngao ngao kêu.

      “Thần thú? Các ngươi tại ngay cả biến hóa cũng thể! Còn nghiêng trời lệch đất? Đừng quên, nay các ngươi phải tại thánh cốc tu luyện, mà là tại đây linh khí thiếu thốn đến luyện thể giai chính là cực hạn Vân Lam đại lục! Đừng cái gì giúp cho ta, chính là các ngươi trưởng thành biến hóa cần linh khí đều là việc đại khó khăn!” Hoắc Thủy Thủy căn bản đem nam oa nhi để vào trong mắt, chính là nhíu mày cười lạnh.

      “Ngươi......” Nam oa thẹn quá thành giận thanh vừa vang lên, bị nữ oa đánh gãy.

      “A phượng ngươi trước đừng nữa!” Nữ oa thu hồi bộ dáng đáng thương, suy nghĩ lát ,“Vậy ngươi , ngươi muốn như thế nào?”

      “Rất đơn giản, nhận thức ta làm chủ!” Hoắc Thủy Thủy cũng hàm hồ, khẽ cười .

      “Ngươi ảo tưởng! Tưởng ta đường đường phượng hoàng thần thú, là dễ dàng nhận chủ như vậy ?” A phượng lúc này kêu ngao ngao.

      Hoắc Thủy Thủy cũng giận, chính là yên lặng ngồi xếp bằng, dấu đưa tay ra phía trước nhéo.

      “Ngươi!” Nam oa buồn bực, nếu là có thể nhìn thấy hình người, tuyệt đối là tức giận đến đỏ mặt tía tai!

      “Ngươi lại muốn nghẹn chết chúng ta?”

      cho ngươi, ta ta khuất phục !”

      “...... Uy, ngươi đem chúng ta nghẹn chết ! Chúng ta tốt xấu cũng là thần thú!”

      “...... Được rồi, được rồi, ta ta nhận thức ngươi làm chủ được!”

      A phượng ngao ngao hai tiếng, bất đắc dĩ hạ khuất phục.
      Chính là Hoắc Thủy Thủy chưa thu hồi tay, như trước lời nào.
      “này, ta đều đáp ứng ngươi , ngươi như thế nào còn thu tay lại?” A phượng khó chịu mở miệng .

      Hoắc Thủy Thủy như trước để ý tới.

      Điều này làm cho a phượng trận chán nản, nếu có chân, tuyệt đối muốn chạy !

      “...... Nàng muốn chúng ta cùng nhận thức nàng làm chủ!” A hoàng thanh đột nhiên sâu kín vang lên.

      A phượng giận giữ ,“nữ nhân chết tiệt ngươi tham lam! Có ta rồi lại còn muốn a hoàng? Ngươi rốt cuộc có biết phượng hoàng bộ tộc nhận chủ có bao nhiêu khó khăn? Càng đừng hai đầu đều nhận thức người!”

      Hoắc Thủy Thủy bình tĩnh , nàng đương nhiên biết phượng hoàng nhận chủ dễ, đừng là nhận chủ.


      Cho nên, nàng vội, nóng nảy!

      “...... Được rồi, ta cũng nhận thức ngươi làm chủ......” Qua bao lâu thời gian, a hoàng thanh nhu nhu vô lực truyền đến.

      A phượng muốn cái gì, lại chính là ngao ngao hai tiếng, thèm nhắc lại.
      Hoắc Thủy Thủy gợi lên chút ý cười, thu hồi tay.

      “Trước kia chưa từng gặp người khế ước thần thú, thần thúc các ngươi hãy khế ước !” Hoắc Thủy Thủy suy nghĩ .

      A phượng nháy mắt giơ chân,“Cái gì? Ngươi còn muốn chúng ta với ngươi khế ước?”

      “Đương nhiên, bằng các ngươi ngoài miệng ta có thể tin sao?” Hoắc Thủy Thủy đương nhiên .

      “Ta là thần thú cao quý, đáp ứng rồi liền tuyệt đối......”

      “Vậy lập ước!” Hoắc Thủy Thủy bình tĩnh đánh gãy a phượng kêu la.
      “Tùy nàng !” A hoàng bất đắc dĩ đối a phượng .

      “Xem ra, vẫn là a hoàng có vẻ ngoan!” Hoắc Thủy Thủy khẽ cười tiếng, lại ,“Đúng rồi, nhưng là chủ tớ khế ước, đừng biến thành bình đẳng khế ước ? Ta tại tuy rằng tu vi mất, nhưng là tinh thần lực vẫn còn, có thể cảm thụ được!”

      “Ta là cao quý thần thú, nếu nhận chủ, đương nhiên đùa giỡn ngao ngao ngao!” A phượng lại giơ chân, chính là xong lời cuối cùng có chút chột dạ......

      Hoắc Thủy Thủy đồng dạng cho là đúng, chính là câu môi cười khẽ, trong lòng vui sướng, nghĩ tới lại dễ dàng như vậy liền có hai đầu thần thú, biết Thánh cốc lão gia biết được có thể hay bi phẫn nộ hộc máu!
      Cho dù Hoắc Thủy Thủy trầm ổn như vậy nhưng cũng nhịn được cười trong lòng......

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :