1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Phượng tuyệt thiên hạ: Độc y thất tiểu thư - Tiên Nguyệt Vân (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Phượng tuyệt thiên hạ: Độc y thất tiểu thư

      Tác giả: Tiên Nguyệt Vân.

      Thể loại: xuyên , nữ cường, 1 vs 1

      Số chương: ~1000

      Tình trạng edit: Hên xui nka, pữa nào rảnh mình đăng ^O^

      Editor:Thiên tuyết 1612 LQĐ

      Tình trạng edit:~ing

      Giới thiệu:



      Phượng khoảng nguyệt là truyền nhân của gia tộc dược y lâu đời

      Y thuật siêu nhiên , dung mạo tuyệt mĩ nhưng tính tình trời sinh lười biếng lại thích độc dược

      Ngày kia xuyên qua Xích luyện đại lục trở thành bao cỏ thất tiểu thư phượng gia thích phô trương ương ngạnh

      chút để ý, câu môi cười . kiêu ngạo sao? Bao cỏ như thế nào ? ?

      Người khinh thường nàng, độc

      Người nàng chướng mắt, đập

      Tùy tay dụng độc,than thủ vì võ, thân y thuật có hai thiên hạ

      Bàn tay thon dài trắng nõn nắm sinh mệnh

      Bễ nghề trong thiên hạ ai dám chắn​

    2. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      1.Ngoài ý muốn xuyên qua .



      "Ầm ầm"

      "Răng rắc!"

      "Ào ào xôn xao"

      Đây là đêm giông bão, tình trạng này kéo dài hơn nửa tháng .Giống như là trời có con sông vô cùng lớn , có rất nhiều nước chảy xuống ,làm cho dưới trần gian ngày ngày mưa tầm tã .

      Phượng khoảng nguyệt mặc đơn giản áo trắng ngồi ở căn phòng yên tĩnh , tay cầm quyển sách , tay kia cầm ly hồng trà , thình thoảng lật trang sách ,sau đó uống ngụm trà.Bộ dạng thích ý lại tự đắc kia cùng với bên ngoài cửa sổ ban đêm mưa gió dữ dội , hoàn toàn tương phản , cả người lộ ra tư thái lười biếng , giống như chú mèo con .

      Chỉ chốc lát sau,hình như thấy cái chuyện gì thú vị , khóe miệng hơi nâng lên , tuy rằng mi kia , mắt kia thoạt nhìn ôn nhu , nhưng đáy mắt kia thủy chung mang theo tia trào phúng , có cỗ cảm giác

      Có lẽ mệt mỏi, Phượng khoảng nguyệt đứng lên dãn tay chân ra, đến bên cửa sổ , mở cửa sổ ra, nhìn bên ngoài kia giông tối đêm tiến đến giống như sắp tận thế . trận gió thổi tới ,đem trang sách ở bàn thổi bay , cuối cùng lộ ra tên sách là "thời gian 2012"

      Năm 2012, là năm người Maya tiên đoán tận thế

      Tuy rằng biết là hay giả,nhưng nghe rằng,lời tiên đoán của người maya luôn chuẩn xác . Thậm chí biết được,vài năm sao loại phương tiện giao thông tên là ô tô. Đương nhiên , cụ thể hay giả, đều có người biết được.

      Chỉ biết là ,nền văn minh maya , người maya , vô cùng kì diệu

      Mà quyển sách Phượng khoảng nguyệt xem đúng là viết về năm 2012, về người maya .Mà cái kia thịnh hành thế giới xuyên qua ,nghe có điểm buồn cười cũng được viết vào

      Đây là quyển tiểu thuyết rất thú vị , nó về năm 2012 xảy ra tận thế , chỉ còn lại người , chết mà xuyên mà gian khác ,tên của kêu là-maya

      Đây là loại sáng tác thực cẩu huyết, thực yy.Nhưng mà cái người tên maya kia , nếu xuyên qua , chuyện này cũng dễ hiểu .Bởi vì ở tiểu thuyết xuyên nhân vật chính tuyệt đối chính là vạn năng

      Bất quá nhìn thấy kết cục, câu truyện bi thương , nhưng giữa câu truyện kia Phương khoảng nguyệt lại thấy được điều tốt đẹp

      Maya, dưới ngòi bút tác giả là người nam tử trọng tình trọng nghĩa .Vào ngày tận thế , người cho , "cần phải cố sống sót, còn sống còn có tương lai ".Nhưng mà lại ôm người thi thể : " có ngươi sao có tương lai ?"

      Vượt qua gian khác , gặp người có khuôn mặt giống nàng , nhưng thủy chung phải là nàng

      trở về năm 2012, đối mặt với thế giới bị hủy diệt , nghĩ nếu như tử vong muốn tử vong ở thế giới mà có nàng -năm 2012

      Điều này làm cho Phượng khoảng nguyệt nghĩ tới bộ phim tên là "khủng bố du thuyền " , người mẫu thân vì con của mình mà lựa chọn cái chết, lại vì con của mình , mà nhiều lần lựa chọn , nhiều lần luân hồi , đều muốn nhìn thấy con

      Tình a, đều là tình.Tình thân , tình , tình bạn

      Nàng tuy là truyền nhân duy nhất của dược y gia tộc ,nhưng là người bên trong gia tộc đều thích nàng vì nàng là người nữ nhi.Nếu phải gia tộc có truyền nhân ngoại trừ nàng , hơn nữa y thuật của nàng siêu tuyệt , nàng cũng bị gia tộc vứt bỏ

      2.Ngoài ý muốn xuyên qua 2



      Tình a, chuyện tốt đẹp bên trong câu truyện ngoài đời căn bản là

      Năm 2012, tận thế đến sao ? rất nhiều người đều suy nghĩ tận thế đến mình phải làm sao .Có người cần oanh oanh liệt liệt hồi, có người muốn tới cuối cùng của trái đất, còn có người cần nhảy vào núi lửa .Phượng khoảng nguyệt củng từng nghĩ đến vấn đề này, bất quá đáp án cuối cùng là , ngủ

      Nhớ thời còn trẻ, Phượng khoảng nguyệt cũng trải qua lần động đất

      Lúc ấy động ,rất là mãnh liệt , liền ngay Phượng khoảng nguyệt là lọai người sét đánh đều thức dậy,lại bị đánh thức , này động mãnh liệt trình độ, cũng có thể nghĩ được

      Bất quá lúc ấy phượng khoảng nguyệt chỉ mơ hồ hé mắt , nhìn kia mịt mù bầu trời , đầu xoay qua lại ngủ tiếp.Ở thời điểm mơ mơ màng màng, Phượng khoảng nguyệt còn hơi tán thưởng , loại lắc lắc lắc này , giống như ngồi đu dây

      Phượng khoảng nguyệt nghỉ, loại động đất kiểu này , như vậy nàng ngủ cũng chết , liều mạng giãy giũa cũng là chết , vậy sao lựa chọn ngủ rồi chết ? nằm an an ổn ổn chết , củng so với mệt sống mệt chết rối sao đó cũng phải chết tốt hơn nhiều

      Phượng khoảng nguyệt như vậy , là làm người ta biết gì , là nàng tiêu cực , hay là bình tĩnh đây ?? Nàng, chính mình cũng biết ,đương nhiên rồi phượng khoảng nguyệt dù có chết cũng thừa nhận , nguyên do là nàng lười

      Ngay tại thời điểm phượng khoảng nguyệt hồi tưởng lại , đạo tia chớp cực kì mãnh liệt , theo cửa sổ phượng khoảng nguyệt mở ra , tiến vào, rồi sao đó , là tia chớp kinh thiên động địa , bổ vào

      Phượng khoảng nguyệt trợn mắc , há mồm , nhìn tia chớp trước mắt ,"ta làm chuyện gì người oán , tại sao bổ vào ta ? Ta lười, chả lẽ cũng có tội sao?"

      Sau khi bị bổ tới ,Phượng khoảng nguyệt vẫn cam lòng , dưới đáy lòng thầm nghĩ "chết kiểu này rất đẹp mắt "

      Nếu làm cho tia chớp biết được di ngôn của phượng khoảng nguyệt là hai câu này , dù là tia chớp cũng 'nổi trận lôi đình', sau đó lại bổ phượng khoảng nguyệt vài lần cho hả giận

      Vài ngày sau, tiêu đề báo chí viết bệnh viện trung y y sư cao nhất Phượng khoảng nguyệt bị phát cả người cháy đen chết cháy ở trong nhà .Dương thọ ,20 tuổi

      Mà ở trong tv, sau khi điếu cho thiên tài y sư này xong , báo cho dân chúng , đêm giông bão , cần mở ra cửa sổ, cẩn thận sấm chớp

      Đương nhiên việc này phượng khoảng nguyệt cũng biết , mà tận thế có hay xảy ra , phượng khoảng nguyệt lại càng biết

      3.Ngoài ý muốn xuyên qua 3



      Đây là mảnh rừng ,tên là Hạnh Viêm rừng rậm , tuy rằng rừng cây bình thường được xưng là rừng rậm nhưng ở đây ngoại lệ.Nơi đây toàn màu đỏ rực , theo rể cây đến thân cây, sau đến lá cây, cành cây , toàn thân cây đều được bao phủ màu đỏ rực

      Bởi vì thuộc tính là hỏa, sau khi trải qua gia công , loại cây này liền có thể trở thành nguyên liệu làm hỏa ma pháp trượng .Hơn nữa loại cây màu đỏ này số lượng lớn ,vì thế chỉ mảnh rừng rậm , nhưng rất nổi tiếng

      Có lẽ động vật trời sinh có được năng lượng ngụy trang cho nên động vật bên trong rừng rậm này đa số đều màu đỏ

      Hơn nữa nguyên do phiến rừng rậm này ,lại gần nơi dân cư sống , cho nên nơi này có động vật có lực sát thương lớn , ngẫu nhiên có mấy con đê giai hỏa thỏ , hỏa điểu,còn có cấp 1 trung giai hỏa xà , cũng có thể có cấp 1 cao giai hồ ly , vân vân ...những động vật này đa số đều thuộc hỏa thuộc tính , tóm lại động vật nơi này bình thường vượt quá cấp 1

      Cho dù là gặp, ma thú cũng chạy , phải biết rằng ở trong nhân loại, thịt và da lông đê giai ma thú nhiều tiền hơn thịt và lông động vật bình thường

      Rừng rậm này , lệ thuộc vào Xích Viêm trấn Phượng gia ,nơi này ngoại trừ công nhân , liền chỉ có người Phượng gia đến nơi này .Nhưng mà người Phượng gia rất ít đến nơi này , vì nơi này chẳng có gì đẹp

      Nhưng mà lúc này , bên trong rừng rậm yên tĩnh lại nghênh đón hai người .Người phía trước , khoảng chừng ba mươi bốn mươi , thân màu xanh xiêm y ,mái tóc màu nâu, nhìn chung ngũ quan đoan chính , nhưng nếu nhìn kỹ lại thấy quang thân tỏ ra khí tức lưu manh ,phía sau là quyến rũ nhưng lại rất trẻ .Nhìn bộ dáng hai người liếc mắt đưa tình ,quan hệ tự nhiên là tình lữ,chẳng qua tuổi kém nhau có chút lớn

      Hai người được lát,thấy bốn phía vắng lặng , nam nhân có chút khẩn cấp hôn lên môi

      Mà ngay tại nơi hai người chú ý ,ngay tại giữa bụi cỏ màu đỏ rực , có mặc váy dài đỏ rực nằm

      Ngay tại thời điểm hai người hôn nồng nhiệt, nằm mặt đất kia , hơi hơi động , đôi mắt mờ mịt mở ra , này chính là phượng khoảnh nguyệt

      nghĩ tới giống trong tưởng tượng là ở bệnh viện , mà lúc này trước mắt là mảnh bầu trời màu đỏ làm bằng cây

      Dưới thân là đất bùn mềm ,rất khô nóng

      Nguyên bàn mờ mịt phượng khoảng nguyệt ,trong nháy mắt liền thanh tỉnh lại.Nơi đây là ...rừng rậm

      Cau mày , nhìn nơi này quỷ dị cảnh tượng Phượng khoảng nguyệt vươn tay xoa mi tâm

      Nhưng mà liền trong giây lát

      Phượng khoảng nguyệt ngơ ngát

      Này! phải tay nàng !

      Bởi vì trước đây bướng bỉnh ,tay phải bị thủy tinh cắt qua , cho nên ngón trỏ có vết sẹo .Mặc dù nàng có thể xóa , nhưng mà phượng khoảng nguyệt để lại để cảnh tỉnh chính mình vì thế ngay tại ngón tay đó có đeo chiếc nhẫn


      4.Ngoài ý muốn xuyên qua 4


      Mà lúc này , cái tay trước mặt nàng tuy...bóng loáng, trắng nõn , thoạt nhìn rất đẹp .Nhưng! tay có nhẫn ,cũng có vết sẹo

      Tùy tay lấy qua mái tóc dài,lại phải màu đen thuần khiết , mà pha lẫn với màu tím , ở dưới ánh mặt trời chiếu vào tỏa ra ánh sáng ôn nhu, bóng loáng

      Lại cúi đầu , người phải quần áo màu trắng mà là cái váy dài màu đỏ, cái màu hết sức kiêu ngạo , cổ áo kín, làn váy tùy ý bay lên , làn váy được thêu những hoa văn phiền phức , chứng tỏ đây là cái váy hết sức xa xỉ ,kiểu váy này tuy rằng rất đẹp nhưng mà nàng chưa thấy bao giờ

      Lông mi Phượng khoảng nguyệt hơi nhăn lại ,tuy rằng nàng thích màu đỏ nhưng cũng mặc quần áo màu này ,nàng chỉ thích mặc quần áo loại xanh như nước, tĩnh như mây , chung chính là quần áo màu xanh ,màu trắng

      Hơn nữa , mấu chốt là, cảnh vật nơi này,nàng chưa bao giờ thấy.Nơi này, giống như phải thế giới mà nàng luôn hiểu biết

      Nơi này , là ở đâu vậy?

      Nàng, là ai?

      Phượng khoảng nguyệt trong đầu có rất nhiều dấu chấm hỏi

      Tuy rằng nghi hoặc, nhưng đáy trong lòng lại có cảm giác,có lẽ là xuyên qua rồi.....

      chờ Phượng khoảng nguyệt suy nghĩ chuyện này là như thế nào, trời đột nhiên rơi xuống cái vật gì đó ,vừa vặn rơi xuống đầu Phượng khoảng nguyệt ,cái này là vật làm bằng vải

      Tay cầm lấy mảnh vải đó , căn cứ vào hiểu biết, Phượng khoảng nguyệt bình tĩnh đưa ra kết luận, đây là---cái yếm!

      Đột nhiên bên tai, truyền đến đọan đối thoại:

      "Nhị thiếu gia, đừng mà"

      "Tiểu mĩ nhân,đừng sợ, vùng này hoang vu dã ngoại,căn bản là có ai"

      "....."

      "....."

      Nghe đoạn đối thoại này, cho dù là loại người bình tĩnh như Phượng khoảng nguyệt , cũng nhịn được đỏ mặt lên

      Phượng khoảng nguyệt nghĩ, tuy cấu tạo cơ thể con người nàng như lòng bàn tay , nhưng nàng chưa bao giờ xem qua nam nữ hợp thể ,lúc này muốn cho nàng xem trường , cũng quá kinh khủng

      Phượng khoảng nguyệt rất muốn đứng lên câu "Hai vị, nơi này còn có người nữa nè"

      Nhưng mà, nàng đứng dậy nổi, miệng cũng mở được ,càng thể nhắc nhở người ta được !

      Đây là thời đại gì ??? , sáng sớm dám đương vụng trộm , người qua đường phải trốn để cho khỏi xấu hổ sao?

      Có chút rối rắm, nàng vỗ mặt , nhưng mà vỗ thôi ,vỗ có người gặp chuyện may

      Chỉ nghe,

      "NGAO"

      tiếng kêu kinh thiên địa quỷ thần , theo tay Phượng khoảng nguyệt truyền ra

      đợi Phượng khoảng nguyệt hiểu tại sao lại như thế này

      Đôi dã uyên ương bên trong kia, vừa vặn nghe được tiếng kêu

      "Ai?"

      Nam nhân bên trong kia chuyện ,khi chuyện , thuận tiện che khuất thứ gì đó. thanh này nghe ra vẻ uy nghiêm ,bất quá giọng nghe hơi ngọt dịu,làm cho người nghe rất thoải mái

      Còn nữ nhân kia, có chút khẩn trương , trốn ở phía sau nam nhân ,lạnh run .Nam tử thấy thế, an ủi chút, sau đó ánh mắt khiêm khắt quét về bôn phía

      "Ta"

      Phượng khoảng nguyệt mắt thấy trốn nổi nữa , hơn nữa ràng là bọn trộm-tình,bọn họ phải trốn mới đúng.Vì thế,ngồi ngay ngắn lại, nghiêm túc trả lời lại câu . xong , Phượng khoảng nguyệt yên lòng , tuy rằng màu tóc hơi cổ quái ,nhưng là tiếng , vẫn là tiếng hán, như vậy có thể chuyện , có thể trao đổi

      5.Ngoài ý muốn xuyên qua 5

      Nguyên bản còn thực uy nghiêm nam nhân ,nghe xong câu này ,biểu tình mặt ,trong nháy mắt từ đen thành trắng, từ trắng thành xanh, ngay sau đó lại biến thành tro tàn , biểu tình giống như là ban ngày gặp quỷ

      tránh ở phía sau nam nhân kia, nhìn thấy Phượng khoảng nguyệt ,từ cổ họng hét ra tiếng so với tiếng kêu hồi nãy còn hãi hùng hơn , còn kinh thiên ,địa quỷ hơn ,

      "A...."

      kia, ở trong tầm mắt Phượng khoảng nguyệt, hoa hoa lệ lệ ngất

      Nhìn có hành động như thế,dưới ánh trăng Phượng khoảng nguyệt có ý thức đưa tay sờ mặt mình , "chẳng lẽ, khuôn mặt của nàng lớn lên rất đáng sợ ????, thế cho nên dọa người thành như vậy?"

      Tuy Nam nhân kia đến nỗi bị dọa đến nỗi ngất , nhưng mà xem sắc mặt của , so với người chết cũng tốt bao nhiêu, trong đôi mắt ấy , lóe ra ánh sáng yếu ớt mờ nhạt

      Thời điểm cá nhân đó do dự, Phượng khoảng nguyệt đánh giá họ , người nam này ,có khuôn mặt chữ điền, mắt nhọn hẹp , thoạt nhìn rất đứng đắn,mặc dù lúc này che lại bộ vị trọng yếu , nhưng phượng khoảng nguyệt thầm nghĩ nếu quần áo chỉnh tề , chắc chắn thuộc loại mặt người dạ thú

      cũng biết, mà lúc nãy hôn ,khuôn mặt kia, có quyến rũ, cũng có trẻ con , hai lọai này kết hợp với nhau là khẩu vị nam nhân rất ưa thích,vì thế người nam nhân ba mươi bốn mươi tuổi với mười bảy mười tám tuổi chạy vào bên trong rừng tất nhiên là trộm-tình

      Phượng khoảng nguyệt cảm khái ~, thói đời ngày nay a~

      Hai bên nhìn lẫn nhau, khí, liền mạt danh kì diệu bắt đầu ngưng trọng lên ,tuy rằng nhìn nhau trong chốc lát nhưng cũng hơn mười giây

      Mà phượng khoảng nguyệt còn cân nhắc trong lòng, cần hỏi nơi đây là chỗ nào ? được,cảnh tượng lúc này thích hợp

      Vẫn là xoay người, chạy lấy người ?Cũng được, như vậy, có chút ... được tốt cho lắm

      Vẫn là các ngươi...hai người, cứ tiếp tục tục,đừng để ý ta, ta chỉ ngang qua?Phỏng chừng hai người này bị tức chết

      Hay là cái khác ???? Ngay tại thời điểm Phượng khoảng nguyệt nghĩ tới nghĩ lui, nhất xỉu kia tỉnh lại,sau đó cùng nam nhân kia, liếc mắt nhau, trong mắt phát ra ánh sáng quyết tuyệt sáng rọi

      "Các ngươi..."

      Tại lúc Phượng khoảng nguyệt muốn ,hai người kia nắm tay nhau, thầm gật đầu

      Thời điểm Phượng khoảng nguyệt nghĩ hai người muốn giết người diệt khẩu , cái cảnh tượng xuất làm cho Phượng khoảng nguyệt trợn mắt , há mồm

      Sau khi hai người kia gật đầu,đứng lên 'TẠCH' rồi để ý phượng khoảng nguyệt muốn cái gì,lấy tốc độ nhanh nhất , hai người chia hai cái phương hướng, người về hướng bên trái, người hướng phải,liền như vậy, chạy?

      Hiển nhiên là làm Phượng khoảng nguyệt trợn mắt , há mồm phải hai người bọn họ chạy , mà là lúc hai người chạy , người cơ bản là có mặc quần áo

      Liền như vậy, hoa lệ lệ ,lỏa thể ,sáng sớm mặc quần áo mà vội chạy

      Bên trái , là nam nhân kia ,Phượng khoàng nguyệt nhìn lại , chỉ thấy người khoát cái áo choàng màu hồng phấn , sau đó cứ vậy mà chạy, vì vậy mà có thể thấy được lông xù đùi .Tuy Phượng khoảng nguyệt biết quần áo của thời đại này,nhưng mà, ràng, cái áo choàng màu hồng phấn người , là--cái váy phụ nữ

      Người này chẳng những thích lỏa thể , mà còn thích mặc nữ trang...

      6.Ngoài ý muốn xuyên qua 6

      Còn nhìn về phía bên phải,PKN xem như hoàn toàn hiểu được , như thế nào là vật hợp theo loài. bên này,nửa người dưới chỉ mặc có cái váy , nửa người chỉ được bao phủ bời vải lụa trắng mỏng, cảm giác như như , căn bản là che được cái gì

      "Hắc, nương. Cái yếm của ngươi"

      PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT chỉ vào lớn mật trần truồng ở phía trước , hảo tâm kêu

      "A" Chỉ nghe kia lần nữa hét lên giống như người bệnh tâm thần , cả người liền nhào về phía trước.Nhưng mà cho dù ngã xấp xuống, ấy cũng vạn phần kiên cường đứng lên , rồi hướng về phía trước , chạy như điên

      "Ngạch" PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT biết phải cái gì cho đúng

      Từ lúc tiếng kêu thê lương thảm thiết kia phát ra cho đến lúc hai người kia trần truồng , thời gian tới 1 phút ,rồi đợi cho PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT nháy mắt mấy cái , hai người trần truồng kia, sớm thấy bóng dáng .PKN là nhịn được dưới đáy lòng tán thưởng, chạy là nhanh a~

      Lắc lắc đầu,PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT thèm nghĩ về hai con ngươi quỷ dị kia nữa ,PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT định chống đất đỡ người , đứng lên . nghĩ , tay trái vừa để xuống , trong tay có cái gì đó lông xù

      "UÔNG" Cái đó kêu tiếng to , tiếp đó cắn ngụm cổ tay trái PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT ,rồi hóa thành cái bóng đen , biến mất ở trong tầm mắt PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT .Tuy rằng thấy chính xác bộ dáng ,nhưng là thanh kêu to kia, bại lộ thân phận của nó, nhất định là con chó

      "Ai~" PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT ngồi dưới đất, thở dài hơi sâu , rốt cuộc là làm sao vậy? Hồ đồ, hiểu sao bị sét đánh , sao đó lại gặp người ở trần truồng, rồi lại bị chó cắn . là xui quá .Bình tĩnh lại ,PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT sửa sang lại ý nghĩ hỗn loạn trong đầu

      Đầu tiên,chính xác là nàng bị tia chớp đánh xuống

      Tiếp theo, thân thể này phải của nàng

      Tiếp theo, căn cứ vào diện mạo và cách ăn mặc của hai người kia, đây phải thế giới mà nàng luôn hiểu biết

      Kết luận là ,nàng xuyên đến dị giới

      Cuối cùng....

      "Ôi.." PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT giống như là mới phản ứng lại được, khoa trương ôm tay của chính mình , nhìn đó có dấu răng chỉnh tề, kèm theo những giọt máu , vẻ mặt thống khổ cùng đau lòng, oán giận: "Đau, đau, đau,đau...." Bị chó cắn , có hay bị dịch hạch? đúng, là bệnh chó dại

      Sau khi oán giận, PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT hít sâu, thở hơi dài~

      Dựa theo tình tiết xuyên qua bình thường, nàng hẳn xuyên qua đến người được sủng, hoặc bị đày đến lãnh cung,hoặc bị chồng ruồng bỏ, hoặc là đến tiểu thư phế vật ngu ngốc lại mê trai .Cho dù nếu được tốt cho lắm , ít nhất cũng phải có cái giường, hoặc là cái phòng cho dù là xập xệt .

      Sau đó bên người nô tì trung thành hoặc ngạo mạn, rồi chính mình giả trang mất trí nhớ , rồi sau đó hai ba câu để lộ ra thân thế chính mình , phát mình thê thảm tới cỡ nào, tiếp đó lại gặp được người từng khi dễ 'NÀNG' , cuối cùng là đem những người từng khi dễ 'NÀNG' trừng trị phen

      Nhưng là, vì cái gì nàng lại xuất ở rừng rậm màu đỏ!

      Vì cái gì, mà gặp được đôi ở trong rừng trộm-tình!

      Ngay sau đó, lại muốn nhìn người ta lỏa thể!

      Cuối cùng, lại còn bị chó cắn !!!

      7.Lười đến tận cùng 1


      PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT thể thừa nhận chỉ có những câu đồng thoại , mà những câu chuyện xưa, tất cả đều gạt người

      Mang theo tâm trạng chán nản PKN tùy ý nhìn xung quanh , thấy giữa bụi cỏ màu đỏ, có cái gì đó màu trắng

      Đứng lên , vỗ vỗ đất người, PKN bước qua, nhặt lên cái đó , mới phát cái đó kích thước chỉ khoảng 3 li,hình dạng giọt nước , giọt nước có cái lỗ , sợi dây màu đỏ được xỏ qua cái lỗ đó, vật này được làm bằng chất liệu gì

      là ngọc cũng phải ngọc, toàn thân vật thể màu trắng như tuyết, đó có hoa văn như như , giống như là cây hoa, nhưng nếu nhìn lại thấy cái gì

      Nhưng là, để vào tay lại cảm thấy rất ôn nhuận, rất thoải mái, hiểu sao làm cho PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT có cảm giác rất thân thiết

      Cầm trong tay thưởng thức chút , rồi lấy đeo lên cổ, trong nháy mắt cảm giác được thế giới này thân thiết hơn , cây kia, cỏ kia, bầu trời kia, và những đám mây kia đều có chút ít thay đổi.Nhưng mà, PKN cũng có quá mức để ý

      Bởi vì hai người trần truồng kia chạy, nên tại chỗ này vẫn còn lại ít đồ .Tuy rằng tiền tài là bất nghĩa, lấy cũng tốt.Nhưng mà, đối với PKN mà ,mới đến nơi đây, có tiền nửa bước cũng rất khó

      Sửa sang lại vài thứ chút ,trừ bỏ cái có hình dáng giọt nước kì quái lúc trước , còn có quần áo lộn xộn của hai người kia để lại ,còn có quyển sách, cây kiếm,hai cái tiểu hà bao , cùng với phong thơ

      người PKN, trừ bỏ bộ váy màu đỏ mặc người , cái gì cũng

      Bên trong hai cái tiểu hà bao,có số thứ, có tiền xu quái lạ,còn có giấy phiếu cổ quái,PKN xem mà hiểu là cái gì,Nhưng nàng có thể chắc chắn xác định đây là tiền.Tiền , ai mà lại biết.

      Còn bên trong lá thư,chỉ có vài từ,'khi mặt trời lặn xuống núi, nhân lúc hoàng hôn',Chắc là thư hai người hẹn hò, PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT ném cái thư này ,nhưng cuối cùng ma xui quỷ khiến lại kiếm trở về

      Về phần thanh kiếm kia, cầm tay có chút nặng,vỏ kiếm được làm bằng thiết màu xanh, tay kiếm màu lam.Rút ra, cảm thấy tia lạnh lẽo sắc bén

      Nhìn bộ dáng nhu nhược của kia lúc trước , thanh kiếm này hẳn là của nam nhân kia

      Mà quyển sách kia , đúng là gợi lên hứng thú của PKN. Nếu là quyển sách giảng giải về thế giới này , PKN cảm giác cũng sai,miễn cho nàng giống như con mèo mù, cái gì cũng biết

      Chỉ tiếc, làm PKN thấy được tên sách nhịn được thở dài .Tên sách là [thủy hệ sơ giai nhập môn ].Dù vậy, có còn đỡ hơn ,nàng mở quyển sách này ra, vừa , vừa xem.Bất tri bất giác được rất xa mà còn biết được

      'Đại lục THIÊN LAN, cường giả vi tôn.Thế nhân đều là kiếm sĩ cường đại , mà biết được ma pháp sư cường đại hơn. kiếm sĩ có thể giết được ngàn người ,nhưng ma pháp sư có thể giết vạn thậm chí vạn vạn vạn... người'

      PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT hiểu được ít.Căn cứ vào mấy câu kia liền biết,đây là thế giới có kiếm thuật và ma pháp, là nơi cường giả vi tôn


    3. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      8.Lười đến mức tận cùng 2



      Cấp bậc nơi này,phân chia từ đỏ, cam,vàng, đến xanh vàng, xanh lá cây, xanh lục, và tím,bảy nhan sắc tương ứng với bảy cấp bậc.Bất luận là kiếm sĩ hay ma pháp sư đều căn cứ vào như thế để phân chia.Lên nữa là kiếm tôn cùng pháp tôn, kiếm khí và ma lực đều màu bạc.

      Ma pháp sư , là chức nghiệp cao quý, nhưng mà trong vạn người chỉ có người có thể hiểu được nguyên tố .Nhưng mà con người này chưa chắc trở thành ma pháp sư cấp 3( màu vàng )

      Để nhận biết được có phải ma pháp sư hay có hai cách:cách thứ nhất là sử dụng quả cầu nguyên tố,cách thứ hai là dựa vào minh tưởng.Nhưng đối với người bình thường mà , rất khó để có người lần đầu tiên minh tưởng nguyên tố được, cho nên đại đa số người , đều sử dụng quả cầu nguyên tố

      Minh tưởng là toàn thân đều thả lỏng, trong đầu cảm ứng xung quanh người .PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT làm theo những lời này , chậm rãi nhắm hai mắt lại, chậm rãi, chậm rãi...giống như là bình thường ngủ

      phút, hai phút,năm phút,thời gian trôi qua từng phút , từng giây

      Xung quanh PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT bắt đầu tràn ngập khí trong, khí hơi dao động

      Nếu là cho người ta biết, có người trong rừng thuộc tính hỏa cảm nhận được thuộc tính thủy, thế nhưng còn thành công, biềt nghĩ thế nào?

      Nhưng mà ,PKN lúc này còn yên lặng giống như chưa có chuyện gì xảy ra, cái gọi người biết có tội , chính là đạo lý này.Ngay tại thế giới kia PKN hiểu biết được rất nhiều , nhưng khi đến thế giới đặc biệt như này , là người chẳng biết cái gì

      PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT liền cảm ứng như vậy được trong chốc lát, đột nhiên cảm thấy xung quanh thích hợp, như có thay đổi .Mở mắt to ra, PKN nhất thời hoảng sợ

      ra, thực vật và ma thú nơi này đa số đều thuộc tính hỏa, còn PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT lại cảm nhận được thuộc tính thủy , chỉ cần địa phương có sinh vật sinh sống , có nước ,mặc dù nhiều

      Khi PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT mở mắt ra, xung quanh thủy thuộc tính đều tụ tập người nàng ,mà bùn đất bởi có nhiều nước , nên biến thành bùn .PKN liền như vậy , chậm rãi trầm xuống

      Sau khi phát đúng, nàng thanh tỉnh ngay tức , trong giây lát xung quanh thuộc tính thủy ngay lập tức tan rã

      Trầm xuống, liền như vậy ngừng lại.Nhưng mà nàng rất nhanh liền phát tượng bi ai , tuy rằng bùn biến thành đất khô nhưng bởi vì lúc trước nàng bị bùn chôn xuống chút ,nên PKN liền bị vây vào tình huống như thế này:trừ bỏ đầu , cổ , và hai cánh tay , còn lại tất cả đều bị chôn trong đất

      Đúng vậy, đúng vậy,các bạn thể tưởng tượng được đúng ,thiên tài ma pháp với kiếm sĩ làm cả đại lục khiếp sợ trong tương lai của chúng ta, ngay tại lần đầu cảm ứng nguyên tố liền đem chính mình chôn sống ở trong đất

      PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT vặn cổ, biết gì nhìn trời.Cái này phải ra sao? đúng là tự làm bậy thể sống . hiểu chuyện , thể mù quáng quyết định , bằng dễ dàng đùa chết chính mình

      Nàng phải chưa nghĩ tới liền như thế này mà ngủ giấc sâu,nhưng mà nếu như thế , rất có thể cả đầu cũng bị chôn xuống đất luôn .Vì thế , nàng buông tha cho ý nghĩ đó

      Mở mắt to, nhìn cỏ màu đỏ, cây màu đỏ,rồi bầu trời màu xanh, đám mây trắng

      Trầm mặc, trầm mặc , trầm mặc vô tận

      Đem chính mình chôn vào trong đất phải thê thảm nhất ,mà là .."RĂNG RẮC" tia chớp đánh vào cái cây cách PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT thước, làm nó cháy đen , đổ xuống bên cạnh nàng


      9.Lười đến mức tận cùng 3


      Cái này phải như thế nào? Họa vô đơn chí(việc xui đến lần)!!! PKN có bình tĩnh cỡ nào cũng nhịn được muốn mắng chửi người, đúng ! phải là mắng tia chớp mới đúng ,nếu PKN có thể ra khỏi đất ,chắc chắn bị tức đến nỗi giơ chân lên , nhưng mà nàng ra được,cho nên nàng chỉ có thể ngẩng đầu lên , tức giận :"Ngươi x #% $, còn muốn đem lão nương xuyên tới chỗ nào nữa ?"

      Tại thời điểm PKN còn oán giận, tia chớp nữa đánh xuống , theo chóp mũi PKN đánh xuống, chỉ thiếu li nữa thôi là cái mũi PKN biến thành than

      "....."

      PKN há hốc mồm, còn sức lực để mắng. hay ho a~, tia chớp này...ngươi thể lí lẽ hay sao ?

      Vừa đem mình chôn sống,mong hôm trời trời mưa, cho nàng ít nước...

      Vừa dứt lời

      "Tí tách, tí tách"

      trời bắt đầu rơi xuống những hạt mưa ,cái thanh tí tách này , tựa như cười nhạo PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT

      Nhưng mà như vậy cũng tốt, nơi này là rừng rậm thuộc tính hỏa ,nên trời mưa cũng nhiều lắm , đúng với câu 'sấm to mưa '

      PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT rất rất ư là thích mưa

      lầu nghe tiếng mưa,là loại mỹ cảm

      Bước chậm trong mưa,là loại tư tưởng

      Chạy như điên trong mưa, là loại tư thái

      Nhưng mà , ở dưới đất tắm mưa , là loại điên khùng,cảm giác sền sệt, rất rất là khó chịu

      Tuy nhiên có tức như thế nào nữa , cũng vô dụng , vì vậy nàng liền tự an ủi chính mình, cứ coi như tắm biển làm đẹp , cho dù nơi đây phải là biển

      Cách đó xa, có môt bóng đen tới.Bước chậm dưới màn mưa mịn màng , bộ pháp nhàng , đến nỗi những cọng cỏ kia cũng cong, gảy; những dòng nước cũng nỗi lên gợn sóng

      Vài giây thời gian trôi qua, PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT thấy cái bóng màu đen kia

      Đó là con mèo con tinh xảo,khéo léo, xem bộ dáng kia, chỉ cần bàn tay có thể bắt được

      Bộ lông toàn thân đều màu đen,chỉ có đôi tai, và cái đuôi là màu trắng.Cái đuôi dài,hinh như là gần bằng toàn thân của nó

      Cái mũi hồng hồng đáng , nhàng ngửi,còn có ánh mắt màu lam như là bảo thạch

      con mèo con đáng , thanh tú

      Nhìn con mèo con này, nàng nhịn được muốn sờ sờ, có biện pháp, động vật mà nàng thích nhất là mèo nha ^o^.Hơn nữa, ai bảo cái con mèo này là đáng

      Tại lúc con mèo con tới PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT , nàng liền đưa tay ra, con mèo kia liền xoay người cái tránh thoát được tay PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT
      ,sau đó nhảy tới cách nàng môt khoảng cách xa gần , ngạo mạn nhấc cái đầu lên,trong đôi mắt to màu lam hơi khinh thường,bộ dáng đó, như là muốn .'Ngươi ngốc như vậy , còn muốn bắt ta?'

      PKN nhìn con mèo kia, gì.Con mèo này! ánh mắt đó là ánh mắt gì ??!! ,đừng tưởng nàng rằng là mắt mèo nàng nhìn thấy , bên trong đôi mắt ấy tràn ngập khinh bỉ , nếu là những con thú cưng bình thường thấy nàng bực mình tới bán manh với nàng , làm cho nàng vui

      Nhưng mà con mèo kia khen ngược, biết PKN bất mãn ,còn kiêu ngạo nâng cái đầu lên

      Thiên tuyết 1612

      10.Lười đến mức tận cùng 4


      Con mèo đen nhàng tiêu sái đến trước mắt PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT , lắc lư cái đuôi ,để lại tư thái tao nhã,rồi xoay người,mông đối với mặt PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT , cái đuôi nhàng đảo qua mặt nàng , liền lấy cái tư thái cao ngạo như vậy, rời khỏi tầm mắt PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT

      PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT đứng hình , nàng nhớ thú cưng của nàng Duyên nhi cũng đâu có tệ,như thế nào sau khi đến nơi này, hết bị chó cắn lại đến mèo khinh bỉ

      'Tí tách ,Tí tách'

      Mưa, càng lúc càng to,nước mưa chảy xuống đất, tạo thành từng bọt nước , thấm vào trong đất .Làm cho nàng cảm giác như ở trong vũng bùn,chật vật chịu nổi

      Có lẽ nên suy nghĩ làm như thế nào để ra ngoài.Tìm cách ra ngoài, hay là tiếp tục minh tưởng ? hay là kêu cứu mạng ??Nhưng mà nàng nghĩ nghĩ được lúc,sau đó đầu hơi gật gật,liền ở trong tình huống bị chôn sống mà ngủSuy nghĩ nhiều làm gì,nghĩ ngơi được chút , rồi tính sau

      Hai cái tay khoăn lại để trước ngực, đầu đặt lên đó , bộ dáng đó giống như là mới vừa chơi máy tính mệt mỏi, nằm úp sấp nghỉ ngơi lát , nàng có có chút ý thức là mình ở dị giới vùng hoang vu , dã ngoại .Ở trong đầu chỉ có vấn đề là, tạnh mưa rồi , tỉnh lại,có khi nào bên người lại có thêm môt cây nấm...

      cây cách đó xa, cái cây nho đáng thương , có môt thân hình cân nặng hơn 200kg ngồi ở đó ,nhìn bộ dáng cây kia lung lay sắp đổ , thât thể làm người ta lo lắng, cây đó có khi nào bị thân hình mập mạp này, đè tới chết non

      Nhưng mà, khi này, đôi mắt bị thịt ép tới nỗi sắp thấy được,trừng to nhìn PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT

      Tại sao cũng có người ở dưới tình huống như thế , an tâm ngủ

      Thân hình mập mạp xem như thế đủ rồi, theo cây nhảy xuống đất,bộ dáng linh hoạt,thât là làm người ta thể tưởng tượng nỗi , con người mập mạp như thế , nhảy lại rất nhàng

      Đáp xuống mặt đất, mập mạp kia giơ lên cây dù màu phấn hồng .Lấy tư thái tản bộ,chậm rãi , chậm rãi tới trước mắt PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT:

      "Ai~, chết chưa?"

      Ngay tại thời điểm PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT mơ mơ màng màng, bên tai truyền đến thanh , nghe giống như giọng của đứa con nít sắp thành thiếu niên ,cái giọng điệu quỷ dị này,người ta là----Giọng vịt đẹt

      Chậm rãi mở mắt ra,nàng có chút để ý thoáng nhìn qua

      Chỉ thấy, cái bóng dáng mập mập đô đô,chiếu vào ánh mắt , đương nhiên mập phải là trọng điểm mà là cách ăn mặc của cái tên mập mạp này

      thân quần áo nam màu xanh lam với hồng nhạt ,kết hợp đai lưng màu hồng phấn, đôi giày thêu hoa văn màu hồng, cái bụng mập mạp, làm quần áo to ra. khuôn mặt , ngoại trừ thịt, có cái gì đặc biệt

      Tuy nhiên tay cầm cây dù màu hồng phấn , chẳng ra cái thể loại gì,làm cho nàng xem như thế là đủ rồi!!

      "Tại sao lại cái gì ?"

      Cái thanh khó nghe này lại truyền đến,làm cho PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT nhíu mày ,những đứa trẻ bị biến thanh( thanh thay đổi), tiếng rất đáng sợ

      "Ngươi ảnh hưởng đến giấc ngủ của ta"

      Nàng hơi hơi thở dài hơi:

      "NGẠCH..."

      Mập mạp tiên sinh lúc này biết cái gì cho đúng:

      "Ngươi suy nghĩ lại , cầu ta cứu sao?"

      "Ngươi muốn cứu, cứu.Ngươi nếu muốn cứu , dù ta lời hay ,ý đẹp gì, ngươi cũng cứu ta" PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT chậm rãi ,trong giọng hơi mơ màng,làm cho người ta rất hoài nghi, nàng có thể sau 1 giây liền ngủ.

      Thiên tuyết 1612

      11.Lười đến mức tận cùng 5


      "Đừng tưởng rằng ngươi cố ý khích tướng ta, ta cứu ngươi"Mập mạp tiên sinh tiếp tục , vẫn là tiếng khinh khủng đó.Nhìn bề ngoài ,trông rất hiền hậu dễ làm người khác bỏ xuống phòng bị, nhưng mà lúc chuyện,đôi mắt hơi hơi mị lên,khóe miệng hơi nhếch lên 1 cái nghiền ngẫm tươi cười trông rất nham hiểm

      "Muốn cứu cứu , muốn cứu , đừng làm phiến ta ngủ"
      Khẩu khí PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT có chút ác liệt,trong thanh tràn đầy bất mãn,đối với nàng mà ,cái chuyện mà bực mình nhất là khi ngủ có người quấy rầy, thực phiền toái

      Sau khi xong PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT cũng nhìn mập mạp kia nữa,tiếp tục úp đầu cánh tay mình

      Nghe được lời và hành động của nàng ,mập mạp tiên sinh có chút bình tĩnh ,đôi mắt nho ,lại trừng to.Nữ nhân này, đừng là hôn mê rồi?

      Nhưng mà, ở giây tiếp theo,khóe miệng mập mập tiên sinh run rẩy, bởi vì nữ nhân trước mắt này, hô hấp đều đều ,hơi thở vững vàng,đều biểu lộ chuyện là-----Nàng ngủ

      Lại đợi gần nữa canh giờ,nhưng mà PHƯỢNG KHOẢNG NGUYÊT vẫn an an ổn ổn ngủ

      Mập mạp tiên sinh, nhu nhu cánh tay mập mạp của chính mình , xoay tròn cổ cùng với bả vai, sau đó tay giơ lên cây dù , tay nắm lấy tay PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT , kéo lên,liền như thế kéo PHƯỢNG KHOẢNg NGUYỆT ra bên ngoài

      Từ bên trong đất bị kéo ra ,nàng nâng mí, chậm rãi mở ra , khuôn mặt có chút bấn loạn,lộ ra đôi mắt hổ phách to, nhưng mà trong đôi mắt kia ,lóe ra 1 tia vui

      Nhìn thấy PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT mở mắt ra,hai cánh tay mập mạp tiên sinh ở người vỗ vỗ,sau đó mở miệng

      "Ta..." câu 'ta cứu ngươi' chưa hoàn chỉnh, chỉ thấy giây tiếp theo , cả người thấy trời đất đảo điên

      PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT thực cái hành động lưu loát, sạch , liền đem mập mạp tiên sinh quăng ngã

      Thân hình đầy thịt kia, như cái bóng tròn lăn xa, xa...Làm cho thân phấn hồng sắc, rất chật vật

      "NGAO, đau chết ta, đau muốn chết !!!" Mập mạp tiên sinh bắt đầu tru lên, cái giọng này, làm cho người ta hận thể bóp chết

      "Ồn ào chết " Bị giọng vịt đẹt này kích thích,PHƯỢNG KHOẢNG NGUYÊT hoàn toàn tỉnh táo lại,lạnh lùng trả lời câu

      "Ngươi , nữ nhân này! Bản thiếu, tốt bụng cứu ngươi, ngươi..ngươi thế nhưng...."Mập mạp tiên sinh rất phẫn nộ,vừa đứng lên , vừa lên án tội lỗi của PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT , nghĩ tới , thời điểm đứng lên , thắt lưng chợt nhói "Tê~ ĐAU QUÁ."

      "Ngươi có thể cứu ta, nhưng mà ngươi thể đánh thức ta" So với phẫn nộ của mập mạp tiên sinh , nàng còn cao hơn bậc , phẫn nộ của nữ nhân khi bị đánh thức , thể xem thường

      "Ngươi...Ngưoi..."Mập mạp tiên sinh hết lời để .Lần đầu phát , với nữ nhân , thể bằng đạo lý.Bởi vì đạo lý trong lòng nàng, trong lời của nàng , mới là nhất

      "Đứng dậy nhanh lên,tỉnh ngủ, có chút đói bụng"Phượng Khoảng Nguyệt vươn tay,nhặt lên thanh kiếm , rồi hai bước,đối với mập mạp tiên sinh nãy giờ ngửa mặt lên trời

      Thiên tuyết 1612

    4. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      12.Lười đến mức tận cùng 6


      "Ngươi chờ ta với" Mập mạp tiên sinh linh hoạt đứng dậy,đuổi theo PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT , sau đó lại cảm giác thích hợp : "Ai,ngươi là ai,ta làm sao phải nghe lời ngươi"

      " mau" PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT quay đầu lại,cầm kiếm chút do dự đập lên đầu mập mạp

      "Đứng lại" Mập mạp tiên sinh nghiêm túc ,nhưng mà với cái giọng vịt đẹt đó, có chút tác dụng nào cả

      "Như thế nào?" Nàng xoay đầu lại ,ánh mắt nhàng đảo qua

      "Ngươi đánh ta làm gì?"Mập mạp tiên sinh theo bản năng che đầu

      "Thích " PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT híp mắt,nhìn tên mập mạp thú vị này,tất cả những lo lắng phía trước đều biến mất .Quả nhiên niềm vui của chính mình là khi làm cho người khác thống khổ

      Niềm tin cuộc sống của PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT chính là như vậy . cần suy nghĩ về qua khứ, về tương lai, chỉ cần thời điểm tại tùy tâm sở dục (làm theo ý thích của mình )là được . khi cứ nhớ về quá khứ ta sống mãi trong bóng ma.Nếu cứ khát khao tương lai, trở thành nô lệ của mơ ước.Vì vậy chỉ có nắm chắc ở tại mới là trọng yếu (quan trọng).Quản cái gì phong ba bão táp , mặc cho trời cao biển rộng ,nàng chỉ muốn cuộc sống mỗi ngày , đều làm theo ý thích của mình là được rồi

      Xuyên qua, sao chứ.Nàng vẫn là nàng, nàng chính là nàng,chỉ vậy thôi là đủ

      Chậm rãi ,PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT cười yếu ớt,cho dù mặt có chút bẩn , cũng ảnh hưởng gì đến vẻ đẹp của nàng

      Mập mạp tiên sinh, ma xui quỷ khiến theo,nhìn nữ nhân khó hiểu này , có chút phẫn hận đập đầu. là, biết vì cái gì mà cứu nữ nhân này? Nhưng mà thế giới này chắc chắn có người thứ hai dưới tình huống bị chôn dưới đất mà yên tâm, thoải mái ngủ

      "Ai, Tiểu mập mạp" PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT giống như là vừa nghĩ tới cái gì ,đối với mập mạp tiên sinh làm cái chào đón , bộ dạng kia giống như hai người quen biết lâu

      "Ngươi....Nữ nhân này, Ta tên là LANG THIẾU BẠCH , mới phải cái gì tiểu mập mạp" Mập mạp tiên sinh khóe miệng rút trừu

      " biết, tiểu mập mạp,làm sao có thể ăn cơm?" PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT ra mục đích của bản thân

      "Vào thành là có thể ăn cơm, còn có ta tên là LANG THIẾU BẠCH" Mập mạp tiên sinh tiếp tục yếu ớt cãi lại

      "NGA" PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT chậm rãi đáp .Mập mạp tiên sinh đảo trắng cặp mắt, coi như nghe thấy có người gọi là tiểu mập mạp.PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT ở phía trước , mập mạp tiên sinh ở phía sau giăng lên cây dù màu phấn hồng lên che nắng , hai người liền như vậy hồi lâu~

      "Tiểu mập mạp, ngươi có biết đường vào thành như thế nào ?" PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT được hồi lâu , đột nhiên , quay đầu , hỏi

      "GÌ?" Tiều mập mạp,a , đúng, là mập mạp tiên sinh , chân phải bị chân trái đụng chút,bước chân lảo đảo, khuôn mặt bự như bánh mật ấy chuẩn bị hôn với mặt đất.Nhưng mà,thời điểm khuôn mặt còn cách mặt đất 3 li, thắc lưng , uốn éo, chuẩn bị xoay người chống lên ,bỗng "RĂNG RẮC" thắc lưng đau nhói,sau đó khuôn mặt béo liền hôn với đất mẹ thân , làm cho cát, bụi bay lên tứ phía

      Mập mạp tiên sinh lấy cây dù chống dậy , đứng lên , theo bên trong yếm lấy ra cái khăn tay màu phấn hồng ,ở mặt nhàng lau, bên lau, bên ai oán phẫn hận nhìn PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT

      "Ngươi, nữ nhân này, biết đường , còn ở phía trước dẫn đường , ngươi biết phương hướng , ngươi còn kiêng nể gì loạn ,ngươi , ngươi , ngươi , ngươi.... ......."

      Thiên tuyết 1612



      13.Phượng thất tiểu thư 1


      Mệt còn nghĩ rằng cái người trước mặt này, muốn tìm cái gì đó trong rừng , nên mới cùng nàng lâu thế này

      "Dẫn đường !" Phượng Khoảng Nguyệt nhẫn nhịn, lại nhẫn nhịn nhưng... là nhịn được nữa rồi, lấy kiếm vỗ lên đầu mập mạp.Tuy rằng lạc đường ,nhưng mà trong cái rừng này, nàng hái được rất nhiều dược liệu,đương nhiên là những cây dược liệu đó dược tính rất ôn hòa, nhưng đến tay Phượng Khoảng Nguyệt lại biến thành độc dược trí mạng .Có cái gì đó bảo vệ mạng mới là quan trọng

      "Ngươi, ngươi đừng nghĩ là ta đánh nữ nhân mà ngươi cứ khi dễ ta"Mập mạp oán giận ,Nữ nhân này so với trong truyền thuyết lại đáng sợ hơn

      "Tiểu mập mạp" Phượng Khoảng Nguyệt điệu hơi cao lên ,tay trái lắc lắc kiếm trong tay,quả nhiên mập mạp , rất dễ khi dễ

      "Ôi, Uy, Thất tiểu thư của ta,chúng ta hướng về phía đông, mười phần chung là có thể đến thành " Mập mạp ,mắt thấy Phượng khoảng Nguyệt chuẩn bị tiếp tục đập ,híp mắt lại,trong lòng thầm nghĩ , hảo hán sợ mệt ,sau đó cứ như vậy mà chạy tới bên cạnh Phượng Khoảng Nguyệt , dáng vẻ tươi cười , chỉ vào phương hướng mới xong

      Phượng Khoảng Nguyệt gật đầu , từ chối cho ý kiến.Nhưng mà thời điểm , khóe miệng cong lên ,mập mạp này,có vẻ có bí mật nha~,hình như biết thân phận cơ thể tại của nàng đâu ?.Thất tiểu thư?? hừ hừ!!

      Nhưng mà , mập mạp , nàng tự nhiên cũng hỏi

      Mới đến,dưới tình huống ai cũng nhận thức,nàng đương nhiên mình phải người ở đây ,tuy rằng mập mạp này có gì đặc thù,nhưng mà thể phòng nhân chi tâm(đề phòng lòng dạ con người)

      Nàng có ngốc , dĩ nhiên là khi ở dưới tình huống cái gì cũng biết , đem bí mật chính mình bại lộ ra bên ngoài

      Mà mập mạp, cũng ở bên,có chút suy nghĩ nhìn về phía Phượng Khoảng Nguyệt

      Vì thế hai người, tổ hợp kì quái, hướng về cửa thành

      Mưa, theo thời gian trôi qua, trôi qua...dần dần giảm ...rồi...tạnh
      --- ------ ------ ------ ------ ---------

      Theo như lời của Mập mạp tiên sinh ,trôi qua mười phần chung thời gian, đến cửa thành

      cái bảng to,có viết ba chữ HỎA DIỄM THÀNH rất lớn

      Có thể nhìn ra được ,đây là cái thành ,tường thành vượt quá 3 thước,cửa thành dài năm thước , rộng 3 thước.Trước cửa thành ,có tốp 3 tốp 5 binh tính , thân áo giáp oai vũ tuần tra

      con đường người như nước chảy ,Phượng Khoảng nguyệt cùng với mập mạp tiên sinh theo dòng người đó vào trong thành , binh lính kia nhíu mày , nhưng cũng

      có biện pháp ,hai người này, người từ trong đất ra, người từ trong vũng bùn ra, bị binh lính quăng ra , là cũng được lắm rồi

      Phượng Khoảng Nguyệt nhìn qua, nhìn lại, nơi này thú vị

      Nhìn xem cách ăn mặc của những người kia,áp giáp những người nam nhân mặc là thuộc kiểu Tây , thời cổ, còn có người mặc quần áo thời Hán

      Hơn nữa, diện mạo những người này rất đặc sắc,tóc đủ màu sắc,màu da giống nhau,ánh mắt sặc sỡ .Nhưng mà tuy rằng tò mò, nhưng nàng cũng biểu ra ngoài,như cũ là bình tĩnh nhìn , chỉ ở tại trong lòng thắc mắc

      'Này, rốt cuộc đây là thế giới như thế nào?'

      Nhưng sau đó Phượng Khoảng Nguyệt khỏi cảm thán , Dị giới này,quả nhiên cùng thế giới bình thường khác nhau
      Thiên tuyết 1612

      14.Phượng thất tiểu thư 2


      Tùy tiện vào cái tửu lâu,tìm cái bàn để ngồi,mà cái tên bồi bàn đứng trước cửa mặc dù nhìn toàn thân Phượng Khoảng Nguyệt bẩn nhưng khó để nhận ra chất liệu tinh xảo của nó,cho nên thực cung kính dẫn Phượng Khoảng Nguyệt vào

      Chính là ánh mắt có chút nghi hoặc , hình như nghĩ tới được cái gì đó , nhưng cái gì cũng nghĩ ra

      Những người ánh cơm ,ánh mắt chỉ đảo qua Phượng KHoảng Nguyệt cũng để ý

      Phượng Khoảng Nguyệt ánh mắt hơi mị lên ,khoé miệng nghiềm ngẫm tươi cười , chủ nhân củ của thân thể này đơn giản nka

      Tùy ý ngồi xuống xong, mập mạp kia cũng theo ngồi xuống .Hai người chọn ít thức ăn , nhàm chán nhai.Chợt nghe người ta thảo luận kiện gì đó

      "AI~ Các ngươi có nghe chưa??? Hỏa Diễm Thành xảy ra đại " Khách nhân Giáp thần thần bí bí

      "? Đại gì?" Khách nhân Ất bị gợi lên tính tò mò hỏi

      "Nghe đại gia muội muội vị hôn phu biểu muội tiểu tình nhân ca ca của ta , Phượng gia có đại " Khách nhân Giáp thấy mọi người nhìn , vì thế đắn đo chút,

      "Rốt cuộc là đại gì? Ngươi chứ "Khách nhân Bính kiên nhẫn , thúc giục

      "Mọi người biết Phượng gia vị kia, bá đạo hoàng hành ác độc như rắn rết từ ông lão 80 tuổi đến trẻ em mới biết ai biết----Phượng Thất tiểu thư ?" Khách nhân Giáp lén lút

      "Hừ.Ngươi tiếng , ai chẳng biết vị kia Phượng gia thất tiểu thư , có thù tất báo,nếu làm cho nàng nghe thấy được , đem ngươi đánh cho tàn phế!Ngươi nếu thích chịu ngược , trăm ngàn lần đừng phiền chúng ta "Khách nhân Bính nhanh nhẹn bưng kín miệng khách nhân Giáp rất rất

      "Ai~ Ta rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Ta thấy có rất nhiều quân lính canh cửa thành bị điều đến Phượng gia" Khách nhân Ất giải cứu khách nhân Giáp từ tay khách nhân Bính

      "Hừ, phải sợ hãi sao? Gia còn chưa đâu" Khách nhân Giáp vênh váo

      "Người đâu , lấy cho vị đại gia này cái bàn, đem rượu lên" Khách nhân Ất đối với Tửu lão bản

      "Mọi người muốn nghe đến như vậy, Ta đây liền mạo hiểm cho " Khách nhân Giáp đắc ý "Ta có người muội muội hàng xóm có biểu ca con của cậu ở Phượng gia...."

      "Muội muội hàng xóm? đó là tiểu tình nhân của người .Nhìn bộ dạng đắc ý của ngươi kìa"Khách nhân Ất trêu chọc

      "Ngươi phải vừa mới , cái gì mà đại gia đệ đệ vị hôn phu biểu muội tiểu thình nhân ca ca của ngươi sao, bây giờ tại sao lại thay đổi rồi? Chuyện này rốt cuộc là hay giả, phải là lừa mọi người chứ ?" Khách nhân Đinh chút khách khí chỉ trích

      "Vị kia Phượng gia Thất tiểu thư mất tích rồi .Hơn nữa sinh tử chưa biết "KHách nhân Giáp chút nào để ý, thần bí

      "Mất tích?"

      "Sinh tử chưa biết??"

      "Thiệt hay giả ???"

      Mọi người kinh hãi hét lên

      "NÀY! Phượng gia thất tiểu thư hôm qua phải còn cùng người khác tranh chấp hay sao , như thế nào qua đêm liền mất tích " Khách nhân Bính tò mò hỏi

      "Người ta là Phượng gia thất tiểu thư , rất đáng giá , ngươi này thổ lão mạo, định cóc ghẻ ăn thịt thiên nga hả, thắc mắc làm gì HAHAHA"Khách nhân Giáp Ất Bính cười điên cuồng

      " , chỉ biết cười nhạo ta.Ai, uống rượu, uống rượu"

      "Uống...."

      15.Phượng gia thất tiểu thư 3

      Nghe xong cuộc đối thoại của những người đó , Phượng Khoảng Nguyệt cũng hiểu được chút,nhưng mà như nào càng nghe càng cảm giác mấy người đó chính là nàng đâu

      Phượng Khoảng Nguyệt liễm thần , biểu tình trở nên nghiêm túc,lạnh lùng liếc mắt mập mạp,thần hơi câu lên , biểu mặt trở nên tựa tiếu phi tiếu 'Đối với mập mạp thử chút'

      Nhìn biểu tình Phượng Khoảng Nguyệt , Mập mạp nhất thời cảm thấy cả kinh , lá gan những người này lớn nha , cư nhiên dám xấu vị tiểu tổ tông này

      Mặc dù, Nàng đúng như lời người ta , rất khủng bố...

      " phải ta ,đó là bọn họ " Nhìn biểu tình Phượng Khoảng Nguyệt quỷ dị như vậy ,mập mạp hoảng hốt .Tuy có quen thuộc Phượng Khoảng nguyệt cho lắm , nhưng mà theo truyền thuyết tương truyền ,còn có lời Gia Gia cảnh cáo ,lập tức liền đem họa đổ qua cho đám người kia

      Nghe thấy lời này, Phượng Khoảng Nguyệt hoàn toàn hiểu được , nàng chính là cái kia người gặp người sợ ,người gặp người ghét----Phượng Thất tiểu thư .Chỉ là biết Phượng Thất tiểu thư tên có phải Phượng Khoảng Nguyệt ?

      Nguyên bản là nghe người ta chuyện , cũng có gì to lớn , nhưng mà bọn họ cư nhiên ở trước mặt nàng , xấu nàng.Vậy đừng trách nàng!

      Chỉ thấy, trong tay Phượng Khoảng nguyệt bỗng xuất cây hoa màu hồng nhạt , và cây hoa màu tím nhạt .Lang thiết Bạch biết , đây là thành quả khi lạc đường trong rừng Phượng Khoảng Nguyệt hái được

      , cầm hai cây hoa, thoạt nhìn bề ngoài trông rất đẹp , nhất là khi Phượng Khoảng Nguyệt cười dịu dàng ,cho dù mặt hơi bẩn , nhưng mà trông vẫn cảnh đẹp ý vui

      Ở dưới ánh mắt nghi hoặc của Lang Thiếu Bạch ,Phượng khoảng Nguyệt biến hai cây thành bột thành , sau đó trộn hai bột phấn lại , để vào trong tay trái ,mỉm cười, với mập mạp"Nín thở" liền đối với đám người xấu nàng, thổi qua

      Mập mạp nghe thấy lời Phượng Khoảng Nguyệt , lập tức nín thở

      Sau khi ngừng thở , mập mạp tiên sinh liền buồn bực , làm gì mà luôn nghe lời như thế? NHưng giây tiếp theo,Lang Thiếu BẠCH Mập mạp liền cảm thấy may mắn chính vừa chân chó nghe lời

      Bời vì , ở bàn của đám người kia,sau khi phấn hoa thổi qua, đôi môi liền thủng như lạp xưởng, hơn nữa cả người ngứa,nhịn được lấy tay tát miệng của mình

      Bởi vì, có bàn toàn tát miệng chính mình cho nên cả cái tửu lâu loạn hết lên .Chỉ có Phượng Khoảng Nguyệt an an ổn ổn ngồi ở chỗ kia , vững như Thái Sơn nhìn trước mắt đồ ăn

      "Thất tiểu thư....." Nhìn vẻ mặt đám kia thống khổ,nhìn lại vẻ mặt Phượng Khoảng nguyệt lạnh nhạt,Lang Thiếu Bạch dưới đáy lòng-ngâm chút, đúng là nghe đồn bằng gặp mặt ,Phượng Thất tiểu thư này , dễ đối phó.Mới mấy câu, Nàng làm cho người ta tát miệng chính mình

      nhìn bộ dạng đáng thương của những người kia , cảm thấy nghiền ,so với thời điểm bị khi dễ, đúng là rất thích.Bất tri bất giác ,Lang Thiếu Bạch cũng cảm nhận được , lấy thống khổ của người ta làm khoái hoạt của chính mình là chuyện rất vui nha~

      "Đừng ở sau lưng, nghị luận chuyện xấu của người ta ,bằng có báo ứng"Phượng Khoảng Nguyệt cảm giác được đám người kia nhìn chằm chằm nàng,vì thế hảo tâm giải thích "Huống chi ta như vậy thiện lương hòa ái dễ gần hào phóng nương,làm sao mà ác độc ?

      16.Phượng thất tiểu thư 4

      Nghe được nửa câu của Phượng Khoảng Nguyệt mọi người cảm thấy hơi ngại ngùng nhưng mà nghe được nửa câu sau mọi người liền oán giận , muốn hung hăng tát mình cái

      Cuối cùng cũng biết Phượng Thất tiểu thư trong truyền thuyết là như thế nào kiêu ngạo bá đạo

      Nhìn Phượng Khoảng Nguyệt như thế, khóe miệng Lang Thiếu Bạch rút trừu , cúi đầu , quyết định nhìn cảnh tượng quỷ dị này , dùng bữa dùng bữa,ân~ đậu hủ này cũng được , ừ rau xanh kia ăn cũng ngon,ưm~ vẫn là thịt ăn ngon nhất

      Nhìn thấy biểu tình quỷ dị của đám người,Phượng Khoảng Nguyệt thở dài, nàng thực ôn nhu .Bằng , những người đó phải bị tát miệng là xong đâu .AI~, Nàng rất ôn nhu, chỉ là thể thôi

      Phượng Khoảng Nguyệt ở trong nàng oán hận , ở cửa lại loạn cả lên

      đội mười người,toàn thân áo giáp màu bạc,uy phong lẫm liệt cưỡi loài ngựa bộ lông màu đỏ rực thân cao thước ngang dài ba thước---'Hồng lăng mã' đây là ma thú cấp ba, thuộc tính ôn hoà ,lực cẳng bền , thích hợp xa

      Còn người đầu, cưỡi ma thú so với Hồng lăng mã này lớn hơn , chắc là hồng lăng mã vương , ma thú tứ cấp cao giai, sắp đột phá ngũ cấp

      Nhìn ma thú cấp ba kia, người trong lâu bình tĩnh

      Nhìn lại hồng lăng mã vương , những người xem nháo nhiệt rời nơi này xa

      Tại trong thành có ma thú cấp cao cho lắm , nay lại xuất bày ma thú cao giai tọa kỵ , là chuyện tình rất hiếm xuất ,phải biết rằng trong thành này , cường giả nhiều,có chút vũ kỹ đa số đều các thành thị tốt hơn hoặc là làm thị vệ Phượng gia

      Lúc này, người đến thực chân chó chỉ vào nơi Phượng Khoảng Nguyệt , mười cá nhân kia đều xuống ngựa , tới Phượng Khoảng Nguyệt

      Phượng Khoảng Nguyệt tuy biết loại ngựa này, nhưng nhìn trong ánh mắt mọi người toàn kính sợ cũng biết đoàn người này đơn giản

      Người cầm đầu tời trước bàn Phượng Khoảng Nguyệt , bên ngoài áo giáp màu bạc, khoác áo choàng đỏ chói,ngũ quan cương nghị, mắt trái có đao dữ tợn ,cả người càng thêm bưu hãn,lúc này ôm quyền"Thất tiểu thư,thỉnh cùng thuộc hạ hồi chủ gia, cuối tháng này là sinh nhật trăm tuổi của tộc trưởng"

      Nghe xong lời của người nọ, những người vây xem càng thêm kinh ngạc

      Bọn họ đều biết, Phượng Thất tiểu thư là tiểu thư bên trong đại gia tộc , nhưng mà thiên phú có nổi bật , con người lại kiêu căng ngạo mạn ,cho nên bị đuổi đến Hỏa Diễm Thành

      Chỉ là Phượng Thất tiểu thư này,vẫn như cũ tác uy tác phúc, Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa(ý PKN mặc dù bị đuổi tới đây nhưng thân phận vẫn cao quý hơn người ở đây), nên người ở đây dám phản đối,để Phượng thất tiểu thư đầu độc dân chúng lương thiện ở cái thành này

      nghĩ tới,bổn gia của Phượng Thất tiểu thư lớn như vậy mà nàng bị đuổi còn được mang về

      Phượng Khoảng Nguyệt vẫn cố định mục đích của nàng là ăn đồ ăn, có chút phản ứng , nhưng mà trong lòng hơi mất tự nhiên.Cảnh tượng này có chút quen thuộc , hồi cùng mẹ sinh sống , sau khi mẹ chết,nàng liền sống mình ,khi đó đột nhiên đến đám người, nàng là tiểu thư gì đó của đại gia tộc
      (ở đây về đại nên mình để mẹ)

      Mân môi miệng, Phượng Khoảng nguyệt ánh mắt lóe ra, hảo hoài niệm a.

      17.Phượng thất tiểu thư 5

      Thân phận thân thể này cùng với thân phận kiếp trước của nàng đều giống nhau.Kiếp trước này còn sợ, kiếp này có cái gì mà này phải sợ ?

      Ngay tại thời điểm Phượng Khoảng Nguyệt còn cúi đầu, mập mập tới gần Phượng Khoảng Nguyệt ,lấy ra khăn tay màu hồng phấn,chuẩn bị lau dầu mỡ tay, nhưng mà thấy đó toàn là những đốm màu đen,nên thực bình tĩnh thu lại

      Nhìn Phượng Khoảng Nguyệt có chút'U BUỒN' cúi đầu, trong lòng Lang Thiếu Bạch hơi đồng cảm , là đại tiểu thư của đại gia tộc,bị đuổi tới cái thành xa xôi như vầy, hơn nữa lần đuổi là mất tới mười năm ,nếu đổi lại là ai cũng vui


      Nhìn tên giễu võ giương oai trước mắt , là gia thần cư nhiên dám cùng tiểu thư bên trong gia tộc như vậy,khó chịu, là rất khó chịu.Tuy rằng Gia Gia Thất tiểu thư bị đưa về có lẽ chịu ủy khuất, cho đến giúp , bởi vì Gia Gia là người bên thất tiểu thư nên cũng như vậy

      Mặc dù lúc Thất tiểu thư khi dễ , làm cho buồn bực nhưng mà thực thích, cư nhiên có người khi dễ Thất tiểu thư của

      "Tiểu võ tử , năm thấy, tính tình càng ngày càng khó chịu nha"Lang Thiếu Bạch mở miệng, vẫn là giọng vịt đẹt như cũ, ánh mắt hơi mị lên,thoạt nhìn cả người vô hại.Thuận tiện vươn tay , để lên mặt áo giáp chà xát , vừa lòng thấy mặt áo giáp hoa lệ có đôi bàn tay dính mỡ , mập mập thu hồi tay.Trong lòng rất đắc ý,cho ta giả bộ , ta làm bẩn ngươi áo giáp nha

      "LANG, THIẾU , BẠCH" Người được gọi là Tiểu võ tử ,thấy mập map cư nhiên làm dính dầu mỡ lên áo giáp , biểu tình dữ tợn lên , nghiến răng nghiến lợi,ánh mắt nguy hiểm nhìn LANG Thiếu Bạch,xem biểu tình kia là hiểu muốn băm thây tiểu mập mạp cỡ nào

      "Ôi, miệng sao thối như vậy,thất tiểu thư còn ăn cơm , ngươi ở chỗ này quấy nhiều đến tâm tình ăn cơm của Thất tiểu thư bây giờ"Mập mạp lấy ra khăn tay phấn hồng bị bẩn , vung lên khí, bên bên ghét bỏ

      Mà cái người được gọi là tiểu võ tử kia,xanh mặt, ghét bỏ tên mập mạp này tầm xàm , vậy mà tên đó dám miệng thối.Đè ép xuống xúc động muốn vung trường kiếm ,đội trưởng tiểu võ tử cầm kiếm , biểu tình đông cứng đối với Phượng Khoảng Nguyệt "Thuộc hạ phụng mệnh làm việc, thỉnh Thất tiểu thư đừng làm thuộc hạ khó xử"

      Nghe mập mạp cùng người kia đối thoại, Phượng Khoảng Nguyệt hiểu được chút, thứ nhất,tiểu mập mạp đứng bên nàng, về sau nàng sợ bị lập.Thứ hai, có người xung đột với nàng.Thứ ba, Nàng lúc trước tỉnh lại trong rừng cây , kết luận là có người muốn cho nàng chết, mà Phượng Thất tiểu thư cũng chết rồi nên nàng mới trùng sinh vào thân thể này

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      13.Phượng thất tiểu thư 1





      Mệt còn nghĩ rằng cái người trước mặt này, muốn tìm cái gì đó trong rừng , nên mới cùng nàng lâu thế này


      "Dẫn đường !" Phượng Khoảng Nguyệt nhẫn nhịn, lại nhẫn nhịn nhưng... là nhịn được nữa rồi, lấy kiếm vỗ lên đầu mập mạp.Tuy rằng lạc đường ,nhưng mà trong cái rừng này, nàng hái được rất nhiều dược liệu,đương nhiên là những cây dược liệu đó dược tính rất ôn hòa, nhưng đến tay Phượng Khoảng Nguyệt lại biến thành độc dược trí mạng .Có cái gì đó bảo vệ mạng mới là quan trọng


      "Ngươi, ngươi đừng nghĩ là ta đánh nữ nhân mà ngươi cứ khi dễ ta"Mập mạp oán giận ,Nữ nhân này so với trong truyền thuyết lại đáng sợ hơn


      "Tiểu mập mạp" Phượng Khoảng Nguyệt điệu hơi cao lên ,tay trái lắc lắc kiếm trong tay,quả nhiên mập mạp , rất dễ khi dễ


      "Ôi, Uy, Thất tiểu thư của ta,chúng ta hướng về phía đông, mười phần chung là có thể đến thành " Mập mạp ,mắt thấy Phượng khoảng Nguyệt chuẩn bị tiếp tục đập ,híp mắt lại,trong lòng thầm nghĩ , hảo hán sợ mệt ,sau đó cứ như vậy mà chạy tới bên cạnh Phượng Khoảng Nguyệt , dáng vẻ tươi cười , chỉ vào phương hướng mới xong


      Phượng Khoảng Nguyệt gật đầu , từ chối cho ý kiến.Nhưng mà thời điểm , khóe miệng cong lên ,mập mạp này,có vẻ có bí mật nha~,hình như biết thân phận cơ thể tại của nàng đâu ?.Thất tiểu thư?? hừ hừ!!


      Nhưng mà , mập mạp , nàng tự nhiên cũng hỏi


      Mới đến,dưới tình huống ai cũng nhận thức,nàng đương nhiên mình phải người ở đây ,tuy rằng mập mạp này có gì đặc thù,nhưng mà thể phòng nhân chi tâm(đề phòng lòng dạ con người)


      Nàng có ngốc , dĩ nhiên là khi ở dưới tình huống cái gì cũng biết , đem bí mật chính mình bại lộ ra bên ngoài


      Mà mập mạp, cũng ở bên,có chút suy nghĩ nhìn về phía Phượng Khoảng Nguyệt


      Vì thế hai người, tổ hợp kì quái, hướng về cửa thành


      Mưa, theo thời gian trôi qua, trôi qua...dần dần giảm ...rồi...tạnh

      --- ------ ------ ------ ------ ---------


      Theo như lời của Mập mạp tiên sinh ,trôi qua mười phần chung thời gian, đến cửa thành


      cái bảng to,có viết ba chữ HỎA DIỄM THÀNH rất lớn


      Có thể nhìn ra được ,đây là cái thành ,tường thành vượt quá 3 thước,cửa thành dài năm thước , rộng 3 thước.Trước cửa thành ,có tốp 3 tốp 5 binh tính , thân áo giáp oai vũ tuần tra


      con đường người như nước chảy ,Phượng Khoảng nguyệt cùng với mập mạp tiên sinh theo dòng người đó vào trong thành , binh lính kia nhíu mày , nhưng cũng


      có biện pháp ,hai người này, người từ trong đất ra, người từ trong vũng bùn ra, bị binh lính quăng ra , là cũng được lắm rồi


      Phượng Khoảng Nguyệt nhìn qua, nhìn lại, nơi này thú vị


      Nhìn xem cách ăn mặc của những người kia,áp giáp những người nam nhân mặc là thuộc kiểu Tây , thời cổ, còn có người mặc quần áo thời Hán


      Hơn nữa, diện mạo những người này rất đặc sắc,tóc đủ màu sắc,màu da giống nhau,ánh mắt sặc sỡ .Nhưng mà tuy rằng tò mò, nhưng nàng cũng biểu ra ngoài,như cũ là bình tĩnh nhìn , chỉ ở tại trong lòng thắc mắc


      'Này, rốt cuộc đây là thế giới như thế nào?'


      Nhưng sau đó Phượng Khoảng Nguyệt khỏi cảm thán , Dị giới này,quả nhiên cùng thế giới bình thường khác nhau



      14.Phượng thất tiểu thư 2



      Tùy tiện vào cái tửu lâu,tìm cái bàn để ngồi,mà cái tên bồi bàn đứng trước cửa mặc dù nhìn toàn thân Phượng Khoảng Nguyệt bẩn nhưng khó để nhận ra chất liệu tinh xảo của nó,cho nên thực cung kính dẫn Phượng Khoảng Nguyệt vào


      Chính là ánh mắt có chút nghi hoặc , hình như nghĩ tới được cái gì đó , nhưng cái gì cũng nghĩ ra


      Những người ánh cơm ,ánh mắt chỉ đảo qua Phượng KHoảng Nguyệt cũng để ý


      Phượng Khoảng Nguyệt ánh mắt hơi mị lên ,khoé miệng nghiềm ngẫm tươi cười , chủ nhân củ của thân thể này đơn giản nka


      Tùy ý ngồi xuống xong, mập mạp kia cũng theo ngồi xuống .Hai người chọn ít thức ăn , nhàm chán nhai.Chợt nghe người ta thảo luận kiện gì đó


      "AI~ Các ngươi có nghe chưa??? Hỏa Diễm Thành xảy ra đại " Khách nhân Giáp thần thần bí bí


      "? Đại gì?" Khách nhân Ất bị gợi lên tính tò mò hỏi


      "Nghe đại gia muội muội vị hôn phu biểu muội tiểu tình nhân ca ca của ta , Phượng gia có đại " Khách nhân Giáp thấy mọi người nhìn , vì thế đắn đo chút,


      "Rốt cuộc là đại gì? Ngươi chứ "Khách nhân Bính kiên nhẫn , thúc giục


      "Mọi người biết Phượng gia vị kia, bá đạo hoàng hành ác độc như rắn rết từ ông lão 80 tuổi đến trẻ em mới biết ai biết----Phượng Thất tiểu thư ?" Khách nhân Giáp lén lút


      "Hừ.Ngươi tiếng , ai chẳng biết vị kia Phượng gia thất tiểu thư , có thù tất báo,nếu làm cho nàng nghe thấy được , đem ngươi đánh cho tàn phế!Ngươi nếu thích chịu ngược , trăm ngàn lần đừng phiền chúng ta "Khách nhân Bính nhanh nhẹn bưng kín miệng khách nhân Giáp rất rất


      "Ai~ Ta rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Ta thấy có rất nhiều quân lính canh cửa thành bị điều đến Phượng gia" Khách nhân Ất giải cứu khách nhân Giáp từ tay khách nhân Bính


      "Hừ, phải sợ hãi sao? Gia còn chưa đâu" Khách nhân Giáp vênh váo


      "Người đâu , lấy cho vị đại gia này cái bàn, đem rượu lên" Khách nhân Ất đối với Tửu lão bản


      "Mọi người muốn nghe đến như vậy, Ta đây liền mạo hiểm cho " Khách nhân Giáp đắc ý "Ta có người muội muội hàng xóm có biểu ca con của cậu ở Phượng gia...."


      "Muội muội hàng xóm? đó là tiểu tình nhân của người .Nhìn bộ dạng đắc ý của ngươi kìa"Khách nhân Ất trêu chọc


      "Ngươi phải vừa mới , cái gì mà đại gia đệ đệ vị hôn phu biểu muội tiểu thình nhân ca ca của ngươi sao, bây giờ tại sao lại thay đổi rồi? Chuyện này rốt cuộc là hay giả, phải là lừa mọi người chứ ?" Khách nhân Đinh chút khách khí chỉ trích


      "Vị kia Phượng gia Thất tiểu thư mất tích rồi .Hơn nữa sinh tử chưa biết "KHách nhân Giáp chút nào để ý, thần bí


      "Mất tích?"


      "Sinh tử chưa biết??"


      "Thiệt hay giả ???"


      Mọi người kinh hãi hét lên


      "NÀY! Phượng gia thất tiểu thư hôm qua phải còn cùng người khác tranh chấp hay sao , như thế nào qua đêm liền mất tích " Khách nhân Bính tò mò hỏi


      "Người ta là Phượng gia thất tiểu thư , rất đáng giá , ngươi này thổ lão mạo, định cóc ghẻ ăn thịt thiên nga hả, thắc mắc làm gì HAHAHA"Khách nhân Giáp Ất Bính cười điên cuồng


      " , chỉ biết cười nhạo ta.Ai, uống rượu, uống rượu"


      "Uống...."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :