PHƯỢNG HÍ ĐÔNG CUNG
Tác giả: Mặc Phong
Converter: Ngocquynh520
Edit: TieuKhang – Băng ngàn năm
Poster: mèo mỡ
Truyện gồm 2 bộ: Thượng & Hạ
Bộ thượng có 3 quyển: 96 chương + 1 n.truyện
Bộ hạ: 23 chương
Lịch post: Tuần 4 chương.
Giới thiệu truyện:
Long Liễm Thần rất ư là buồn bực, là thái tử, thái tử phải nên có rất nhiều rất nhiều nữ nhân?
Được rồi, nếu phụ hoàng có lòng mai mối như thế, cũng nỡ lòng phụ tấm lòng của ông ấy, vậy cứ nhận nàng ta vào thôi. Dù sao Đông cung nhiều nhất chính là phòng ốc và tiền bạc, nuôi thêm mấy bà vợ nữa cũng thành vấn đề.
ngờ, lần này gả vào lại là tượng Bồ Tát sống!
Đêm động phòng chẵng những ép vào tân phòng, vậy còn độc chiếm luôn cả giường ngủ, bảo đường đường là Thái tử gia mà phải ngủ sàn nhà!
Đáng giận hơn chính là, nàng ta còn có mẫu hậu làm chỗ dựa, muốn gặp nàng còn phải đợi nàng cho phép mới được!
Giựt giây cái đám trắc phi chưa từng gặp mặt đến tìm nàng gây , kết quả bị thái độ mặn nhạt nóng lạnh của nàng làm cho mặt xám mày tro.
Bọn cung nữ thái giám trong Đông cung đồng loạt phản bội quy hàng quân địch!
Rất tốt! muốn xem, rốt cuộc là thần thánh phương nào mà lại lớn lối như thế.
Nửa đêm trèo tường lại bị tưởng là bọn đạo chích đánh cho bay ra ngoài. Xem xem, nha hoàn của nàng ta gì?
"Thái tử gia, Thái tử phi , đừng nên có lần sau, nếu , chuyện này mà truyền ra ngoài, xem ai xấu mặt cho biết."
Thái tử mà bị đối xử như vầy, là uất ức mà!
Được rồi, coi như mắt thấy tai nge, dù cho nàng có là thiên tiên chăng nữa, cũng thèm!
Trong cơn tức giận, Long Liễm Thần bỏ lại mỹ nhân kiều ở Đông cung mà tìm hoa vấn liễu….
***
Xem này, thế giới ở ngoài cung đẹp biết bao.
Nhất là vị Phượng Thất Thiếu tuấn mỹ bất phàm đây, muốn bao nhiêu hoàn mỹ có bấy nhiêu hoàn mỹ!
Hình như, có gì đó đúng….
Làm sao có thể nảy sinh dục vọng với người đàn ông?
Cái này…. Cái này…. Cái này thể được!
***
Cái gì? Y là nữ nhân?
Vậy dễ xử lý quá rồi. Bắt nàng cõng về cung rồi sau.
La Phu có phu? Sấm sét giữa trời quang….
Chẳng lẽ, muốn đường đường là Thái tử gia lại hóa thân thành ác bá, lừa gạt?
Hãy nhìn xem, Phượng Triêu Hoa kiên cường cơ trí nhưng nhạt như gió , nàng làm thế nào đấu trí đấu dũng cùng Long Liễm Thần phóng đãng bất kham, kiêu ngạo bất tuân để mở màn cho cuộc tình Vô Gian Đạo….
P/s: La Phu tên đầy đủ là Tần La Phu. Là 1 mỹ nhân nổi tiếng, 1 hôm có sứ quân ngang qua thấy nàng bèn hỏi nàng có muốn theo , nhưng nàng kiên quyết cự tuyệt và hết lời khen ngợi phu quân của mình.
Tên nàng được ví trong câu này với nghĩa bóng là Hoàng thượng cưỡng đoạt dân nữ nhà lành
P/s: La Phu tên đầy đủ là Tần La Phu. Là 1 mỹ nhân nổi tiếng, 1 hôm có sứ quân ngang qua thấy nàng bèn hỏi nàng có muốn theo y , nhưng nàng kiên quyết cự tuyệt và hết lời khen ngợi phu quân của mình.
Tên nàng được ví trong câu này với nghĩa bóng là Hoàng thượng cưỡng đoạt dân nữ nhà lành
Mở đầu:
Edit: TieuKhang
"Con à, đại ổn!"
chấp bút lướt vẽ, Phượng Triêu Hoa vẫn cúi đầu ngẩng lên, chỉ nhạt nhẽo nhắc nhở phụ thân đại nhân thoắt trước thoắt sau tưởng như hai người kia, "Hô to gọi như thế, làm hỏng uy nghiêm của Thừa tướng đại nhân."
Nét mặt già nua của Phượng Liêm nhăn nhúm lại, "Cha đây chính là lo lắng cho tương lai mấy chục năm về sau của con đấy!"
Nghe vậy, Phượng Triêu Hoa trợn mắt lên, "Xin chỉ giáo?"
"Hoàng thượng tứ hôn cho con rồi!"
Phượng Triêu Hoa hơi hứng thú nhíu mày, để cây viết trong tay xuống, thong thả ung dung đem lá thư hoàn thành đưa cho nha hoàn hầu bên cạnh : "Giao cho Thanh Tam Thiếu."
Phượng Liêm kêu lên, "Lửa cháy sắp lan đến nơi rồi, sao con còn có tâm tư viết thư cho tên tiểu tử Thanh Phong Phổ kia?"
Phượng Triêu Hoa nhướng mày, quay đầu lại nhàn nhạt hỏi, "Hoàng thượng chỉ hôn con cho ai ạ?"
"Thái tử." Phượng Liêm lại , "Con à, hay là chúng ta thu dọn hành lý bỏ trốn ?" Ông đành lòng đem đứa con bảo bối của mình đưa vào cung chịu khổ. (hợ chưa bít ai làm khổ ai hehehe)
Phượng Triêu Hoa trực tiếp gạt phăng câu kế tiếp của Phượng Liêm, dáng vẻ nhàn nhã tựa như mây trôi giữa trời , "Đông cung là địa phương tốt."
"Sao Đông cung có thể là địa phương tốt? Nơi đó nhưng so hoàng thượng hậu cung còn sâu hố lửa a! Cha đây làm sao tâm nhìn con bị người ta bắt nạt!"
Phượng Triêu Hoa nhíu mày cười gượng, "Nhìn con giống người dễ bị bắt nạt lắm sao?"
Phượng Liêm lắc đầu, nếu nó dễ bị ức hiếp phủ Thừa tướng biến thành cái tình trạng éo le chỉ có nhị tiểu thư chứ có lão gia như ngày hôm nay rồi. Hay da, " gì nữa con cũng chỉ là bé yếu đuối mà thôi."
Phượng Triêu Hoa ngước mắt, giọng ý vị sâu xa, "Yếu đuối có nghĩa là nhu nhược."
Có điều, sau khi vào Đông cung rồi Phượng Triêu Hoa mới hiểu được, đối phó với nữ nhân trong Đông cung dễ như trở bàn tay, bất nam bất nữ càng dễ thu phục, chỉ có nam nhân mới là tương đối khó đối phó….
◆◆◆
"Tam ca, đại ổn!"
bực mình phê duyệt tấu chương, Long Liễm Thần đặt bút xuống vui , "Tốt nhất muội nên cho ta lý do tại sao la lối om sòm ở đây." Gặp phải phụ hoàng bất cần chấp chính là chuyện xui xẻo nhất cuộc đời của .
Long Hiểu Vân kêu lên, "Muội vừa mới nghe mẫu hậu muốn phụ hoàng chọn cho huynh Thái tử phi, chánh phi nga!"
Long Liễm Thần nhếch môi : " chọn nhiều trắc phi rồi, hẳn cũng nên có thêm chánh phi thôi." Giọng điệu tùy ý, giống như chuyện này hề liên qua gì tới .
"Thế nhưng lần này lại khác. Nàng ta là thiên kim Tướng phủ. Phụ hoàng cho phép huynh đối xử với nàng ta như như đối đãi với những trắc phi kia đâu. Hơn nữa, mẫu hậu dường như rất nôn nóng bồng cháu." Hậu viện của Tam ca quả đúng là trại tập trung oán phụ, biết phụ hoàng sao có thể nhẫn tâm đem con của người cả đời trung lương đẩy vào hố lửa.
Long Liễm Thần chau lên mày kiếm, giọng trước cương quyết bướng bỉnh sao thay đổi, "Vậy cứ coi nàng ta như Bồ Tát mà cung phụng ."
***
Nhưng mà, sau khi vị Bồ Tát ấy vào cửa Long Liễm Thần mới chưng hửng, vị Bồ Tát ấy phải chỉ cần cung phụng là có thể đuổi , mà còn phải thường xuyên tế bái, nếu …..
Bồ Tát nổi giận lên, Đông cung náo loạn gà chó yên!