1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Phúc hắc đích nữ - Cẩm Hồng Loan (123) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Phúc hắc đích nữ

      Tác giả : Cẩm Hồng Loan

      Raw : hoàn

      Edit : Diễm Diễm

      Thể loại: trọng sinh, báo thù, nam cường nữ cường, sủng, 1 vs 1, HE​



      Giới thiệu

      Bị tra nam chém đứt hai tay, bị moi tim mà chết, trợn mắt cái, kỳ tích trọng sinh?!

      Thứ tỷ ác độc, vài lần hãm hại? Lột của mỹ nhân ngươi lớp da. Di nương hai mặt giả nhân giả nghĩa? đao đưa ngươi xuống hoàng tuyền !

      Tra nam tiền nhiệm? Tỷ chướng mắt ngươi, có tỷ, nhìn ngươi nhảy nhót lách chách, tỷ cái tát đem ngươi chụp đến tường, moi cũng moi ra.

      Mỹ nam a, thể cũng cần bám riết lấy tỷ, tỷ đối với nam nhân có hảo cảm.....

      Đích nữ trọng sinh ,những kẻ hại nàng chết , trở về trả lại cho ngươi!


    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 1 : Sau khi trọng sinh

      , hai, ba, bốn...” Trong phòng tàn phá rách nát, nữ nhân quần áo tả tơi, tóc tai bù xù ngồi. mùa nóng bức, mùi hôi thối bốc lên càng nồng. Nữ nhân cầm trong tay những viên đá mà tụi trẻ con thường lấy chơi đùa, nàng đếm từng viên từng viên .

      “ Muội muội tốt của ta, ngươi cũng có ngày hôm nay.” nữ tử xinh đẹp mặc cẩm y mĩ phục, búi tóc phi tiên kế, được hầu giúp đỡ, khoan thai bước đến. đôi mắt trong trẻo, bởi vì nhìn thấy nữ nhân bẩn thỉu kia mà lộ ra dáng vẻ hung ác, thấy nữ nhân kia bộ dáng tuy chật vật, nhưng khuôn mặt vẫn diễm lệ vô song như trước, trong mắt đố kỵ đến mức sắp phát hỏa, nghĩ muốn đem nữ nhân bẩn thỉu này lập tức thiêu chết. Hạ Trì Uyển nghe được thanh Hạ Phù Dung, trong mắt mê mang chợt lộ ra hận ý,

      ” Ngươi tiện nhân này, là ngươi, là ngươi làm hại ta! là ngươi thiết kế, đem nam nhân kia đến trong phòng ta, hại ta thất tiết, khiến cho Thận Nhi bị coi là dã loại. Thận Nhi mới năm tuổi, ngươi vì cái gì chịu tha cho nó mạng! Nó cũng là cháu ngoại trai của ngươi đó !”

      Hạ Trì Uyển trong mắt chảy ra nước mắt hối hận, nếu phải nàng mềm lòng, để cho thứ tỷ cùng gả cho tướng công của chính mình, Thận Nhi phải chết. Nếu phải nàng nhớ đến tình thân, đem Vân Thu Cầm lang tâm cẩu phế kia phù thành kế thê của cha, cha cũng nhìn thấy nàng cũng để ý, trơ mắt nhìn cả nhà ngoại công đều chết. Vân Thu Cầm cùng Hạ Phù Dung này đúng là mẹ con, đều là súc sinh có lương tâm.

      “Ba’ tiếng, Hạ Phù Dung quăng cho Hạ Trì Uyển cái tát, “Bắt lấy nàng!”
      Hai bà tử lập tức liền xông đến, gắt gao đè Hạ Trì Uyển xuống, móng tay sắc nhọn đâm sâu vào da Hạ Trì Uyển.

      “Ngươi cho rằng dâm phụ nhà ngươi vẫn còn là Đoan Thân Vương Phi sao? tại Vương phi là ta ! Dám mắng ta là tiện nhân, đời này có ai tiện hơn ngươi. Vương gia cùng ta trước đây lưỡng tình tương duyệt, ngươi đoạt người ta , làm hại ta trở thành thiếp thất, dựa vào cái gì, bằng khuôn mặt đê tiện này của ngươi?!”

      Hạ Phù Dong lấy ra chủy thủ, cắt mạnh lên mặt Hạ Trì Uyển,” Vương gia vì cái gì muốn giết Thận Nhi của ngươi? Đó là vì báo thù cho con của chúng ta! Nếu phải vì ngươi, năm đó ta cần uống canh lạc tử, khiến cho ta bị thương thân mình, cho tới bây giờ còn có khả năng lại sinh con cho Vương gia!”

      Thân thể Hạ Trì Uyển chấn động, trước kia, Bộ Chiêm Phong từng có phu thê chi thực với Hạ Phù Dung, Hạ Phù Dung còn từng mang thai đứa của Bộ Chiêm Phong?!

      có khả năng, ngươi gạt ta, người Vương gia là ta !”

      Hạ Trì Uyển khàn cả giọng, thể nhận ra người chính mình trong 7 năm, dĩ nhiên lại là loại người này, lúc trước thâm tình, như chim liền cánh, bất quá là tuồng kịch.

      Hủy dung mạo Hạ Trì Uyển xong, Hạ Phù Dung lui ra phía sau ba bước. Xôn xao trận, mùi chất thải tràn ra trong khí. Hạ Trì Uyển mặt đau đớn, mùi tanh tưởi kia lại khiến nàng muốn nôn. Nàng đường đường là nữ nhi của thừa tướng, Hoàng Thượng khâm phong là nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, thế nhưng lại rơi vào kết cục này.

      “ Hạ Phù Dung, ta liều mạng với ngươi!” Hai bàn tay trắng bệch, Hạ Trì Uyển liều chút khí lực cuối cùng, đánh về phía bụng Hạ Phù Dung, định báo thù cho Thận Nhi.

      đạo ánh sáng lên, hai tay đồng thời bị chặt bỏ, máu tuôn ra như suối.

      Hạ Trì Uyển tâm đau nhói, kiếm quang lần lượt thay đổi, trái tim máu chảy cuồn cuộn , rơi ở mặt đất.

      Hạ Trì Uyển chết nhắm mắt, giống như ác quỷ, gắt gao trừng mắt nhìn đôi cẩu nam nữ ôm nhau kia!

      Chương 2 : đường gặp sơn tặc 1

      Hạ Trì Uyển hai tay buông lỏng, vị trí ở ngực toàn bộ đều đau, hai mắt dùng sức trợn tròn, mạnh mẽ chớp cái. Nàng mới rồi phải bị cái tra nam Bộ Chiêm Phong kia chém đứt hai tay, bị moi tim mà chết sao? tại là chuyện gì xảy ra?

      Thân thể ngừng rơi xuống, thanh ồn ào, trong mắt Hạ Phù Dung lên tia sợ hãi cùng mừng rỡ, khiến cho Hạ Trì Uyển khó có thể bình tĩnh.

      Tình huống rối loạn như vậy, lập tức khiến cho Hạ Trì Uyển nghĩ đến, vào năm nàng 14 tuổi, do bị Hạ Phù Dung quấn quýt năn nỉ, Tĩnh Quốc Tự dâng hương. Ai biết, nửa đường gặp phải sơn tặc, xe ngựa xóc nảy, nàng kéo Hạ Phù Dung bị rớt ra ngoài xe lại, Hạ Phù Dung lại nương theo sức lực của nàng, đảo người đẩy nàng ra ngoài xe.
      Thời điểm hạ xuống đất, nàng ràng tự mình bắt được màn xe, Hạ Phù Dung lại ở bụng nàng đạp cái, làm hại nàng ngã xuống xe ngựa, người trầy trật. Hạ Trì Uyển ánh mắt nhíu lại, tuy rằng nàng hoàn toàn hiểu được tình trạng tại, nhưng mà lần này nàng ngốc như trước kia, nghĩ rằng người chết còn hơn là 2 người đều chết, nếu phải chết, nàng cũng muốn kiếm cái đệm lưng!

      Lúc Hạ Trì Uyển buông tay phải bám ở khung cửa ra, tay trái liền hướng về phía Hạ Phù Dong kéo mạnh, dám tính kế nàng, nếu phải chết mọi người cùng chết!

      Hạ Trì Uyển lập tức ôm lấy Hạ Phù Dung, hai người đổi vị trí cho nhau, Hạ Trì Uyển đem Hạ Phù Dung đặt ở dưới thân, chịu sức nặng của cả hai người, lần này đại bộ phận thương tích đều ở người Hạ Phù Dung. Hạ Phù Dung đau đến chảy nước mắt, vừa nãy nàng ràng sắp đem Hạ Trì Uyển đá xuống xe ngựa, Hạ Trì Uyển tiện nhân này thế nhưng cũng đem nàng kéo xuống theo, Hạ Trì Uyển rốt cuộc có đầu óc hay a!

      Hai tiểu thư đều rơi khỏi xe ngựa,bọn sơn tặc này đương nhiên có ngốc đuổi theo xe ngựa sắp chạy xa, mà là đem tầm mắt chuyển sang Hạ TRì Uyển và Hạ Phù Dung.

      từng có kinh nghiệm lần, Hạ Trì Uyển rất là bình tĩnh, bọn sơn tặc này chặn đường các nàng, chỉ là vì bạc, gây thương tổn cho các nàng.

      Hạ Phù Dung nghĩ như thế, nàng cửa lớn ra, cửa đến, chưa thấy qua bao nhiêu nam nhân, nam nhân hung mãnh lại càng chưa từng.

      Gặp phải sơn tặc bưu hãn như vậy, sợ tới mức toàn thân run rẩy, dùng sức đem chính mình co thành nhúm, tránh ở sau lưng Hạ Trì Uyển, hy vọng mọi người đều đem tầm mắt đặt người Hạ Trì Uyển.

      “ Muội muội, ta sợ...’

      Hạ Phù Dung trước hết nghĩ đến khuê danh của chính mình, còn năm nữa là nàng có thể nghị hôn, nếu như bị sơn tặc bắt được, khuê danh hỏng rồi, về sau có nam nhân lấy nàng phải làm sao bây giờ. được, bộ dáng Hạ Trì Uyển phải xinh đẹp hơn nàng sao? Nàng tính đem Hạ Trì Uyển đẩy . Hạ Trì Uyển lại lần nữa bị Hạ Phù Dung lấy làm tấm chắn, trong lòng phẫn hận thôi.

      Tiện nhân Hạ Phù Dung này, đoạt nam nhân của nàng, giết con trai của nàng, phá hủy thanh danh của nàng, cuối cùng còn hủy cả dung mạo. Hạ Trì Uyển cũng quên thời điểm chính mình chết , nghe được những gì, nhìn thấy những gì.

      Hạ Trì Uyển quay đầu cái, liền bắt lấy mặt Hạ Phù Dung,” Như vậy sợ!” Hạ Trì Uyển thực hận chính mình thế nào thời gian lại để móng tay dài, cùng Hạ Phù Dung giống nhau, móng tay vừa lúc có thể bấm vào da thịt.
      Hạ Phù Dong mặt từng trận đau, trong lòng nghĩ. xong rồi, nàng bị hủy dung.

      “ Hạ Trì Uyển, ngươi tiện nhân này, cũng dám hủy dung mạo của ta, ta liều mạng với ngươi!”

      Hạ Phù Dung vẫn cảm thấy chính mình so với Hạ Trì Uyển ưu tú hơn, là tiểu thư nhà quan. Cho nên, căm tức mà đứng dậy, quan tâm được gì khác, đánh về phía Hạ Trì Uyển. Hạ Trì Uyển né cái, Hạ Phù Dung liền đánh hụt.

      “Ba” tiếng, Hạ Phù Dung trúng cái tát, da mặt sắp bị Hạ Trì Uyển cào rách, lập tức sưng vù.

      Hạ Trì Uyển thiếu chút nữa nhảy dựng lên hô to, đáng đánh!

      ☆,3. đường gặp sơn tặc

      ... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... .....


      Đời trước, cái tát mạnh này, thế nhưng dừng ở thân thể nàng, nàng đương nhiên biết, uy lực cái tát này là như thế nào!

      Trong đám sơn tặc này, nam tử đứng hàng thứ hai gọi lão Nhị, tính tình nóng nảy, ghét nhất người khóc sướt mướt. Hạ Phù Dung lại vừa thét chói tai vừa khóc nháo, sớm làm cho nam nhân này mất kiên nhẫn .

      Rất nhanh, Hạ Phù Dung cùng Hạ Trì Uyển bị dẫn theo về, sau khi hỏi ràng hai người là tiểu thư nhà ai, liền viết phong thư đòi tiền chuộc, để cho người ta đưa đến phủ Thừa Tướng.

      Hạ Phù Dung ăn xong cái tát tại ngoan vô cùng, Hạ Trì Uyển nhìn Hạ Phù Dung hèn mọn, nguyên lai Hạ Phù Dung là đồ hèn hạ , thích bị ngược bị đánh.

      Sơn tặc rất nhanh đưa đồ ăn cho Hạ Trì Uyển các nàng , nhìn nước suối, bánh bao trắng, Hạ Phù Dung chút thèm ăn cũng có, nàng chính là cuộn mình thành đoàn, vùi ở góc sáng sủa, dám giống như trước, tới gần Hạ Trì Uyển.

      Hạ Phù Dung cũng có quên vừa mới Hạ Trì Uyển cho nàng trảo, đem da mặt nàng cào rách.

      Hạ Trì Uyển để ý tới Hạ Phù Dung, đem nước cùng bánh bao lấy toàn bộ. Muốn giữ mạng sống, nhất định phải bảo trì thể lực.

      Đời trước, nàng bị Hạ Phù Dung cùng Bộ Chiêm Phong giam lỏng, ngay cả cơm thiu đồ ăn hỏng, vỏ cây đều ăn qua!

      ăn bánh bao, Hạ Trì Uyển bỗng nhiên ngửi thấy mùi máu tươi, Hạ Trì Uyển nhìn thoáng qua Hạ Phù Dung, sau đó tới, phát ở trong đống rơm rạ thế nhưng có người máu me đầm đìa nằm đó.

      Hạ Phù Dung thét tiếng chói tai,“A!”
      “Câm miệng!” Hạ Trì Uyển trong mắt lóe ra tia hung ác, Hạ Trì Uyển suy nghĩ, tại chính mình có nên động thủ, đem Hạ Phù Dong bóp chết luôn hay , báo thù cho đời trước.

      Hạ Trì Uyển đưa tay tới, cái huyết nhân kia đột nhiên động , cầm lấy tay Hạ Trì Uyển,“Ngươi muốn làm gì!”

      Hạ Trì Uyển thở dài hơi nhõm, đối với huyết nhân này bội phục , người bị thương thành như vậy, thế nhưng còn có thể còn sống.

      Nếu đời trước nàng có nghị lực giống như người này, có lẽ nàng tiếp tục ôm hi vọng đối với Bộ Chiêm Phong nữa, trực tiếp nghĩ biện pháp chạy ra khỏi Đoan Thân Vương phủ, sau đó tìm người báo thù!

      “Ăn .” Hạ Trì Uyển đem phần thức ăn của Hạ Phù Dung cho huyết nhân này. Nhìn bộ dáng “” như vậy, sơn tặc khẳng định là để mặc “” tự sinh tự diệt .

      Huyết nhân vẻ mặt dơ bẩn nhìn Hạ Trì Uyển nửa ngày, sau đó mới chuyển hướng thực ăn, lại phát chính mình có hơi sức.

      Nhìn đến huyết nhân kia bộ dáng cực kỳ đói, nghĩ nghĩ, Hạ Trì Uyển đem bánh bao của chính mình chia làm hai phần,“ ngại, ăn .”

      Huyết nhân lúc này có do dự, trực tiếp lấy nửa cái bánh bao trong tay Hạ Trì Uyển, ba miếng liền nuốt vào .

      muốn sống, muốn sống tốt hơn so với bất kỳ ai, muốn cho những người từng hại , đều phải trả giá thê thảm! Trong mắt huyết nhân, phát ra hào quang.

      Thời điểm nửa đêm, Hạ Trì Uyển ngủ đến độ có chút mơ hồ, bên tai đột nhiên truyền đến thanh loạt xoạt, đó là có người dẫm lên cỏ khô mới có thể phát ra.

      Tiếp theo, Hạ Trì Uyển chợt nghe đến cái thanh cực kỳ đáng khinh,“Tiểu mỹ nhân ơi, ca ca tới tìm ngươi !”

      Hạ Trì Uyển nắm chặt cây trâm lúc nãy chính mình giấu , lần này tựa hồ giống như nàng nhớ. Nàng gặp cái huyết nhân, hơn nữa trong đám sơn tặc thế nhưng có người nổi lên sắc tâm!

      Hạ Trì Uyển nghĩ cách đối phó tên sơn tặc kia, phía sau thắt lưng đột nhiên xuất đôi tay, đem Hạ Trì Uyển đẩy ra. Hạ Trì Uyển tức giận đến sắc mặt xanh mét , lại là tiện nhân Hạ Phù Dung này!
      fujjko thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      ☆, 4. đường gặp sơn tặc

      ... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ....


      Hạ Trì Uyển đánh về phía người nam nhân kia, người nam nhân kia thấy bóng đen qua, vội vã giang hai tay ra, vui tươi hớn hở mà nở nụ cười.

      "Tiểu mỹ nhân à, đến đây, ca ca ở chỗ này bảo hộ ngươi, chớ sợ chớ sợ." Sau đó liền nuốt nước miếng.

      Hạ Trì Uyển cắn răng, nàng giết chết Hạ Phù Dung, nàng tên là Hạ Trì Uyển!

      Hạ Trì Uyển cầm trâm cài, nhắm ngay người nam nhân kia đâm tới. Trong bóng tối, chỉ nghe “tạp” và “phốc” tiếng, người nam nhân kia lập tức cứng đờ, đứt khí.

      Nhờ ánh trăng, Hạ Trì Uyển vừa nhìn, trâm cài của nàng đúng là đâm trúng sơn tặc. Chỉ có điều cái huyết nhân kia biết lúc nào bò dậy, lấy thủ đoạn tàn nhẫn trực tiếp vặn gãy cổ của sơn tặc!

      "Cảm tạ." Hạ Trì Uyển kinh ngạc nhìn huyết nhân, nếu huyết nhân có thân thủ tốt thế này, thế nào lại chạy nhỉ?

      Chẳng qua, tại huyết nhân phải là người mà Hạ Trì Uyển để ý nhất, mà là Hạ Phù Dung.

      Nhìn sơn tặc chết kia , Hạ Trì Uyển đưa ánh mắt nhìn Hạ Phù Dung, sơn tặc ham muốn làm nhục thứ nữ tướng phủ, sau cùng đem nàng ta giết chết, phải là nghe rất có sức thuyết phục sao?

      "Muội, muội muội." Hạ Phù Dung giờ biết sợ, "Vừa nãy ta chỉ là muốn trốn ở sau lưng ngươi, nghĩ tới chính là, ta xông đến quá nhanh, cẩn thận đem ngươi đẩy ra ngoài, muội muội, ngươi trách ta chứ?"

      Đêm nay, Hạ Phù Dung căn bản cũng có chợp mắt, sơn tặc vừa xuất , Hạ Phù Dung liền biết.

      Nghe được tiếng sơn tặc, Hạ Phù Dung chút do dự đem Hạ Trì Uyển đẩy ra ngoài, chỉ cần Hạ Trì Uyển thỏa mãn tên sơn tặc, như vậy nàng an toàn.

      Hạ Trì Uyển đối với Hạ Phù Dung cong môi cười, có trách hay , nàng cũng xác định muốn mạng của Hạ Phù Dung, chuyện gì cũng đều xong!

      "Mau mau, ở đây." Dường như ông trời vẫn chưa muốn để cho Hạ Phù Dung dễ dàng chết như vậy, bên ngoài truyền đến thanh của nam nhân, cùng cây đuốc sáng.

      Hạ Trì Uyển chau mày, nàng muốn vì Hạ Phù Dung mà phải bồi thường cái mạng, chỉ có thể lần sau lại tìm cơ hội.

      "Xin hỏi ngài là thiên kim tướng phủ Hạ tiểu thư sao?" đầu mục bắt người tới trước mặt của Hạ Trì Uyển, cung kính hỏi.

      " sai." Hạ Trì Uyển gật đầu, trong lòng vô cùng kinh ngạc, lúc này đây nhanh như vậy?

      Lần trước, nàng thế nhưng bị sơn tặc giam giữ tròn ngày đêm, nhân mã của quan phủ mới chậm rãi mà tới, đem nàng cứu trở về.

      Nghĩ tới đây, Hạ Trì Uyển ánh mắt sắc bén, bắn về phía Hạ Phù Dung.
      ra, từ đầu tới đuôi, đều chỉ có mình nàng ngu ngốc.

      Hạ Phù Dung đem nàng đẩy ra ngoài xe ngựa, để cho nàng làm kẻ chết thay, chính mình nhanh chạy trốn, tự bảo vệ tính mạng. Lúc nàng ta chạy thoát, làm sao có thể lập tức tìm người cứu mình đây!

      Hạ Trì Uyển nắm chặt nắm tay, ra tại thời điểm sớm như vậy, Hạ Phù Dung muốn mạng của nàng!

      "Quay về tướng phủ!" Hạ Trì Uyển hạ mệnh lệnh, "Còn có, đem mang về, tìm đại phu giúp trị vết thương người."

      Hạ Trì Uyển chỉ chỉ cái huyết nhân kia, lúc huyết nhân nghe xong Hạ Trì Uyển , nhìn Hạ Trì Uyển liếc mắt, quay đầu . Hạ Trì Uyển biết là, huyết nhân kia lúc , còn mang theo trâm cài của nàng.

      Hạ Trì Uyển vừa về tới phủ Thừa tướng, vẫn kịp nhìn thấy Hạ Bá Nhiên liền hôn mê giống như trong quá khứ, bắt đầu sốt cao.

      Ở trong mộng, ký ức đời trước vẫn quẩn quanh Hạ Trì Uyển, chịu buông tha.

      Bộ Chiêm Phong tuyệt tình, lãnh khốc và bội bạc, Hạ Phù Dung vô sỉ, tàn nhẫn lại ác độc, còn có Thu di nương dối trá, cha lạnh lùng, khiến cho tình huống trong tướng phủ thực bi thảm, như bàn tay đen tối, chặt chẽ túm lấy trái tim Hạ Trì Uyển.

      ☆, 5. Được cứu trở về



      >>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>

      "Tiểu thư, tiểu thư. . ."

      Trong lúc mơ mơ màng màng, bên tai truyền đến thanh của nha hoàn Thanh Hà, Thanh Hà? Thanh Hà! Nghĩ đến Thanh Hà, Hạ Trì Uyển tâm thần chấn động.

      Bộ Chiêm Phong, người cũng như tên, đỗ trạng nguyên, bộc lộ tài năng. Bộ Chiêm Phong năm ấy hai mươi mốt tuổi, liền đồng thời đoạt được văn võ trạng nguyên , trong chốc lát trở nên phong quang vô hạn, độc lĩnh phong tao.

      Thế nhưng, Bộ Chiêm Phong có ưu tú như thế nào nữa, chỉ có cái danh trạng nguyên, cũng có quan hàm thực tế. Nghĩ đến việc nhận thức tiểu thư nhà thừa tướng, cũng dễ dàng.

      Nếu có tiểu Hồng nương Thanh Hà này thầm hỗ trợ, giật dây bắc cầu, bình thường ở trước mặt nàng Bộ Chiêm Phong tốt như thế này như thế nọ, nàng làm sao có thể thích cặn bã Bộ Chiêm Phong kia!

      Có thể , Thanh Hà rốt cuộc chính là nguồn gốc cho cuộc sống thống khổ của Hạ Trì Uyển.

      Hạ Trì Uyển mắt lườm cái, lợi hại gì sánh được, trong mắt càng lộ ra hung quang, hung tợn nhìn chằm chằm Thanh Hà. Thần tình kia, giống như là ác quỷ từ trong địa ngục bò ra, khát khao muốn tính mạng người sống.

      "Tiểu, tiểu thư?" Hạ Trì Uyển từ trước đến nay đối xử với Thanh Hà hiền lành, biểu tình ngoan lệ như vậy Thanh Hà chẳng bao giờ gặp qua ở mặt Hạ Trì Uyển.

      "Tiểu thư, đau." Cổ tay giống như bị móng sắt chặt chẽ giữ lại, đầu khớp xương đều vô cùng đau đớn, dường như sắp vỡ nát, Thanh Hà đau đến mức mặt mũi nhăn thành dúm.

      "Đau sao?" Hạ Trì Uyển nghi ngờ lập lại lần, nàng là người chết, Thanh Hà làm sao đau?

      Hạ Trì Uyển đôi mắt long lanh nhìn xuống, quả nhiên thấy cổ tay Thanh Hà bị chính mình nắm lấy, nổi lên tầng vết hồng. Trí nhớ trước lúc té xỉu giống như thủy triều, tràn vào trong đầu của Hạ Trì Uyển .

      Đúng, nàng chết, thế nhưng lại sống lại!

      "Tiểu thư, người có phải mơ thấy ác mộng hay ?" Hạ Trì Uyển buông lỏng tay, Thanh Hà vội vã quay giặt sạch chiếc khăn, lau khô mồ hôi trán Hạ Trì Uyển .

      Ác mộng sao? Quả thực, nàng gặp phải hồi ác mộng đáng sợ, trong mộng này ma quỷ ăn thịt người, từng con từng con bám riết lấy nàng tha, bóc lột đến tận xương tủy, Thanh Hà trước mắt này, cũng là trong số đó.

      Chỉ có điều, vào lúc nàng thất thế, tên nô tài Thanh Hà này đến trước mặt người chủ tử là nàng diễu võ dương oai, nàng tựa hồ lâu nhìn thấy qua biểu tình hèn mọn mặt Thanh Hà lúc này.

      "Ừ." Hạ Trì Uyển nhàn nhạt đáp, Thanh Hà trước mắt này, có bộ dáng của phu nhân như trong trí nhớ của nàng, mà là nha đầu còn trẻ khoảng chừng hơn mười tuổi.

      Nhìn giường mạn quen thuộc, trong mũi trước hết là ngửi thấy được hương hoa mai mà mình thích nhất, Hạ Trì Uyển tâm tư khẽ động."Bây giờ là giờ gì?"

      "Thưa tiểu thư, là buổi trưa, tiểu thư cảm thấy đói bụng sao?" Thanh Hà rất nhanh khôi phục bình tĩnh, nghĩ tiểu thư có thể là trước bị kinh hách, sau lại gặp ác mộng, cho nên mới lộ ra biểu tình đáng sợ như vậy.

      Thanh Hà vừa , Hạ Trì Uyển quả nhiên thấy bụng trống trơn, cơn đói lập tức ập đến.

      "Giúp ta chuẩn bị nước nóng, ta muốn tắm rửa, sau đó bảo đầu bếp nấu cho ta bát cháo thanh hà." Hạ Trì Uyển vén chăn lên, người ẩm ướt dính dính, rất khó chịu.

      "Tiểu thư, thể như vậy, phải đắp chăn kín, ngộ nhỡ lại phát sốt phải làm sao bây giờ?" Thanh Hà vội vã đem chăn đắp trở lại, mặt là dáng vẻ khẩn trương, thực là “ lòng trung thành", là nô tài tốt nha.

      Hạ Trì Uyển trở tay liền quăng cho Thanh Hà cái tát, "Làm càn, ngươi là chủ tử hay ta là chủ tử, chủ tử ngươi có nghe chăng, lưu tên nô tài nhà ngươi lại, còn có ích lợi gì!"

      Nàng trước kia, đối xử với những nô tài này quá tốt, dù cho nô tài làm chuyện sai lầm, tối đa chỉ trách mắng vài câu, chưa bao giờ từng động thủ.

      ☆, 6. Được cứu trở về

      ^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^


      Chỉ có điều, đời này nàng phạm phải ngu ngốc này nữa.

      Sai phạt, da thịt chịu nỗi khổ, mới có thể làm cho những người này đầu óc sạch ràng chút, nhớ lại, rốt cuộc ai mới là chủ tử của các nàng, trong tay người nào mới nắm quyền sinh quyền sát!

      "Nô tỳ biết sai." Thanh Hà bị cái tát của Hạ Trì Uyển làm cho tỉnh mộng, ngây ngốc quỳ mặt đất, cúi đầu, dám nhìn Hạ Trì Uyển. Thanh Hà bị Hạ Trì Uyển tính tình đại biến, làm cho kinh hãi.

      "Biết sai còn làm việc, đừng quên cháo thanh hà của ta." Hạ Trì Uyển lạnh lùng liếc mắt nhìn Thanh Hà.

      Thanh Hà thân thể run lên, cũng biết thế nào, nàng nghe xong nghĩ cháo thanh hà trong miệng tiểu thư, thế nào giống như cháo "Thanh Hà" vậy nhỉ?"Vâng, nô tỳ biết."

      Thanh Hà thân thể lui xuống, xoay người ly khai, lúc xuất ở cửa phòng, Thanh Hà quay về phía Hạ Trì Uyển trong phòng, phun bãi nước miếng, "Hừ, chờ đến lúc Thu di nương được phù chính, nhìn ngươi còn kiêu ngạo đến mức nào!"

      Tiểu thư tuy là đích nữ, nhưng thiếu chủ mẫu che chở, chung quy so được với chủ tử . Đợi đến khi tân chủ nhân phủ Thừa tướng lên đài, tiểu thư này càng có gì đáng xem rồi.

      Thanh Hà biết là, động tác quay ra cửa nhổ nước miếng của nàng ta vừa rồi, rơi vào trong mắt người.

      Mà Thanh Hà vốn dĩ từ trước luôn thuận buồm xuôi gió, bắt đầu từ giờ khắc này, bị phá vỡ.

      Hạ Trì Uyển tắm rửa xong, lại uống xong cháo thanh hà dẻo mềm, cả người giống như là được hồi sinh, thoáng cái tinh thần liền đầy đủ.

      "Tiểu thư, lần này thừa tướng phát giận rồi. Bất quá tiểu thư yên tâm, “tiểu thư” liều mạng thay tiểu thư tốt, để cho thừa tướng trách tội lên người. Nếu như ngày hôm nay sau khi trở về thừa tướng tìm tiểu thư, tiểu thư nhớ kỹ mềm mại chút, nhận thức sai lầm, thừa tướng nhất định trách móc nặng nề tiểu thư. “Tiểu thư” vì tiểu thư lót đường trước rồi, cho nên, tiểu thư đừng lo." Thanh Hà lặng lẽ nâng mắt, nhìn Hạ Trì Uyển liếc mắt.
      ( “tiểu thư” ở đây là Hạ Phù Dung)

      Hạ Trì Uyển ánh mắt thâm thúy, để cho nàng nhận sai? Nhận sai cái gì?

      Xem ra, Hạ Phù Dung ác nhân cáo trạng trước, nhưng lại đặc biệt làm Thanh Hà hù dọa nàng, nhiều càng bị giận dữ nhiều, chỉ có nhân nhượng, mới là thượng sách.

      Thấy Hạ Trì Uyển có phản bác lời của mình, Thanh Hà tự tin cười, tiểu thư từ trước đến nay đều nghe lời của nàng, xem ra, nàng có thể đến chỗ Thu di nương lĩnh thưởng.

      Lúc Thu di nương được tin chính xác từ Thanh Hà, thở dài hơi, "May là nha đầu này dễ gạt gẫm, Phù nhi, lần này ngươi cũng quá lớn mật, dám đem Hạ Trì Uyển đẩy xuống xe ngựa, để cho nàng chết thay cho ngươi. Nếu như nàng ở trước mặt lão gia cáo trạng ngươi, ngươi ở trước mặt cha ngươi còn có hình tượng sao!"

      "Nương, người thế nào còn tin ta. Hạ Trì Uyển chẳng qua chỉ là dã hài tử có mẫu thân, người lại được cha cưng chìu, ràng ta chính là thiên kim tướng phủ, dựa vào cái gì nàng mọi nơi đè ép . Ta chẳng qua là đem nàng đá xuống, che giấu cẩn thận, lại lấy mạng của nàng, coi như danh phận nàng chiếm của ta, đưa lại cho ta!"

      Hạ Phù Dung khinh thường , chút ý tứ hối hận cũng có."Nếu phải con hồ ly tinh Vân Thiên Độ kia, nương người sớm là chính thê!"

      "Hừ!" Tuy rằng Hạ Phù Dung rất hợp ý trong lòng Thu di nương, nhưng Vân Thiên Độ vẫn là chủ mẫu tướng phủ, tuy chết, danh phận còn đó.

      "Nương, người nhìn mặt ta chút này, là bị cái tiện nhân Hạ Trì Uyển kia cào xước. Ta còn tìm nàng báo thù đây, nàng nếu là dám hướng cha cáo trạng ta, nàng còn có mặt mũi sao!"

      Hạ Phù Dung canh cánh trong lòng vết cào mặt, dù cho Thu di nương tìm dược tốt mang đến, bảo đảm để lại sẹo, Hạ Phù Dung vẫn có tiêu tan cơn tức.
      fujjko thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      ☆, 7. Được cứu trở về


      $$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$



      "Được rồi, ngược lại cái nha đầu Hạ Trì Uyển kia, nghe Thanh Hà xong, chờ nàng ở trước mặt cha ngươi nhận sai, ngươi liền tỏ ra hào phóng chút, đừng ... tính toán nữa, ngươi nhất định phải ở trước mặt cha ngươi duy trì hình tượng quý thân nhân."

      Thu di nương vỗ vỗ tay của Hạ Phù Dung, "Chúng ta còn có lúc phải dùng tới Hạ Trì Uyển, nếu như ngươi muốn trở thành thiên kim chân chính của tướng phủ, nhất định phải lấy lòng Hạ Trì Uyển, nếu , nương thể ngồi lên vị trí phu nhân tướng phủ được đâu."

      "Đợi đến khi ta trở thành tướng phủ phu nhân, đến lúc đó, ngươi muốn dằn vặt Hạ Trì Uyển thế nào, đều có nương giúp đỡ kế sách." Thu di nương lạnh lùng cười, Vân Thiên Độ là cái đinh trong mắt nàng, Hạ Trì Uyển cũng là cái gai trong thịt nữ nhi của nàng. Hai mẹ con này, toàn bộ đều để cho người ta sống yên ổn!

      Lúc Hạ Bá Nhiên trở về phủ sau buổi triều sớm, chợt nghe thấy tin tức Hạ Trì Uyển tỉnh lại.

      Nghĩ đến những lời Phù nhi với mình, Hạ Bá Nhiên rất là tức giận.

      Uyển nhi đúng là thiên kim tướng phủ, nhưng thiên kim tướng phủ phải có khí độ của thiên kim tướng phủ, huynh đệ tương tàn, tai tiếng như vậy, tại tuyệt đối thể phát sinh ở trong phủ của ông.

      "Gọi tiểu thư đến thư phòng của ta!"

      Ngồi ở trong phòng, Hạ Trì Uyển vừa nghe đến Hạ Bá Nhiên cho gọi, mắt nháy lên cái.

      Đối với Hạ Bá Nhiên, người phụ thân này, Hạ Trì Uyển thể hay hận. Hạ Bá Nhiên có thể cho đích nữ là nàng tất cả những thứ nàng nên có, lại thiếu phần tình cảm cha con.

      tại liền so sánh, hài tử có mẹ với có mẹ, rốt cuộc là giống nhau.

      Có mẹ kế, bố dượng còn có thể xa cách hơn sao?

      "Cha." Hạ Trì Uyển đối với người cha Hạ Bá Nhiên này, ấn tượng rất mơ hồ, chẳng qua do phần quan hệ huyết mạch, liếc mắt liền nhận ra Hạ Bá Nhiên.

      "Uyển nhi, ngươi làm cho cha quá thất vọng rồi." Nhìn thấy dung mạo cùng với thê tử tương tự, Hạ Bá Nhiên có chút hoảng hốt, phảng phất về tới mười lăm năm trước, lúc ông cùng Vân Thiên Độ mới quen biết nhau.

      "Cha, trước khi muốn xử tử hình người , có phải hay cũng nên cho phạm nhân cơ hội biện bạch?"

      Đầu thai làm người, Hạ Trì Uyển đối với Hạ Bá Nhiên hề ôm bất kỳ hy vọng nào, Hạ Bá Nhiên có thể cho nàng cơ hội giải thích, Hạ Trì Uyển cảm giác mình nên cười trộm.

      Hạ Bá Nhiên trầm mặc hồi, "Ngươi ."

      "Cha sở dĩ tức giận, chắc là nghe xong lí do thoái thác của thứ tỷ. Nếu ta muốn giải thích, thứ tỷ tất nhiên cũng phải ở đây, bằng nguyên do. Ta rất lo lắng, cha chừng hiểu lầm ý tứ trong lời của thứ tỷ. Ngay ở trước mặt ràng minh bạch, phải rất tốt sao?"

      Hạ Phù Dung có thể lấy thân phận thứ nữ làm thiếp cho Bộ Chiêm Phong, sau cùng thậm chí là thay thế vị trí của nàng, hoàn toàn là bởi vì quan hệ với Hạ Bá Nhiên.

      Như vậy nàng muốn đối phó Hạ Phù Dung, nhất định phải phá hư hình tượng của Hạ Phù Dung ở trước mặt của Hạ Bá Nhiên.

      Hạ Bá Nhiên gật đầu, cho tới bây giờ, đúng chỉ là lời phía của Phù nhi.

      Hạ Bá Nhiên cũng cho người gọi Hạ Phù Dung đến. Hạ Phù Dung vừa vào cửa, lập tức nước mắt lưng tròng, ủy khuất trông mong mà nhìn Hạ Bá Nhiên.

      Hạ Bá Nhiên biến sắc, quả nhiên lộ ra vẻ đau lòng.

      Hạ Trì Uyển nghĩ thấy châm chọc gì sánh được, trẻ con mà khóc được uống sữa, những lời này được Hạ Phù Dung thực hành vô cùng nhuần nhuyễn.

      "Thứ tỷ, tuy rằng ngươi là thân phận thứ xuất, nhưng ra ngoài, cũng đại biểu cho phủ Thừa tướng, đại biểu cho cha. Ngươi cả ngày khóc sướt mướt như vậy, người biết còn tưởng rằng ngươi đây là ở trong phủ Thừa tướng chịu ngược đãi, cha cưng chìu ngươi, coi ngươi thành nữ nhi mà đối đãi đấy."

      Hạ Phù Dung cứng đờ, càng thêm đáng thương nhìn Hạ Bá Nhiên, mong muốn người cha Hạ Bá Nhiên này có thể ở trước mặt Hạ Trì Uyển, vì mình đòi công đạo, ngăn chặn tốt miệng lưỡi của Hạ Trì Uyển.

      ☆, 8. Được cứu trở về

      #############################



      Thế nhưng, Hạ Bá Nhiên nghiêm sắc mặt, "Phù nhi, Uyển nhi đúng, ngươi là tiểu thư tướng phủ, bộ dáng này của ngươi nếu như bị người khác thấy được, mất thể thống."

      Hạ Bá Nhiên cực kỳ coi trọng vấn đề thể diện, Hạ Bá Nhiên lắc đầu, mặc dù thiên vị Phù nhi, chẳng qua là vì, Phù nhi tuy là thứ xuất, khí độ so với Uyển nhi tốt hơn nhiều.

      "Thứ tỷ, cha dường như rất tức giận, ngươi có thể cụ thể chút, ngươi kể việc gặp sơn tặc cho cha như thế nào?" Hạ Trì Uyển lành lạnh mà nhìn Hạ Phù Dung.

      Hạ Phù Dung tâm thần thu lại, Hạ Trì Uyển chẳng phải đáp ứng nhận sai, sau đó nàng giúp đỡ cầu tình sao? Thế nào ngày hôm nay vừa xuất , lại thuận theo buông tha như vậy, Hạ Trì Uyển chơi trò gì đây!

      "Cha, nữ nhi nên đều rồi. Muội muội thực phải cố ý, mong rằng cha nên trách tội muội muội, ta sao cả." Hạ Phù Dung trực tiếp nhìn Hạ Bá Nhiên, để ý đến Hạ Trì Uyển .

      "Thứ tỷ, ngươi ta phải cố ý, xin hỏi, ta phải cố ý cái gì, có thể hay mời trắng ra . Đương nhiên, ngươi cần bận tâm vấn đề mặt mũi của ta, nếu như ta thực làm sai, cha phạt ta đó là phải, thứ tỷ càng cần cầu xin cho ta." Hạ Trì Uyển từng bước tới gần.

      Hạ Phù Dung nghẹn lời, nàng với cha, bảy phần giả ba phần , nếu như bị Hạ Trì Uyển thẩm vấn, lỗ hổng chồng chất.

      Hạ Phù Dung chỉ có thể đem ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Hạ Bá Nhiên, "Cha, coi như xong, tình qua, ta muốn nhắc lại, muội muội bệnh nặng hồi, cái gì đều quên ."

      "Thứ tỷ, gọi ngươi tiếng tỷ, đó là bởi vì ngươi so với ta ra đời sớm hơn hai tháng, nhưng đó có nghĩa là ta có thể để mặc ngươi tùy ý xấu ta. Cái gì gọi là ta bệnh nặng hồi, liền quên . Theo ý kiến của ngươi, ta là làm sai điều gì, cơn bệnh nặng là nghiêm phạt của ta phải ? Cha, ngày hôm nay cho dù là ngài muốn biết ràng, nữ nhi đều muốn hỏi ràng. Thứ tỷ lời này thực minh bạch, minh bạch, nữ nhi nghe xong trong lòng khó chịu!"

      Hạ Trì Uyển con ngươi sắc bén, trừng mắt Hạ Phù Dung.

      "Thứ tỷ, nếu ngươi thực nghĩ là ta, thoải mái ra, dù sao sai ở ta, ở ngươi, ngươi khiếp đảm cái gì. Ngươi úp úp mở mở từ chối làm ta hiểu lầm ngươi ở trước mặt cha dối, đối với ta tát nước bẩn!" Hạ Trì Uyển khách khí .
      "Ngươi bậy!" Nhịn được, Hạ Phù Dung liền lớn lối đứng lên, trái lại dùng ngón tay chỉ vào Hạ Trì Uyển."Thương tích mặt ta, lẽ nào phải do ngươi làm ra sao? !"

      Lập tức, Hạ Bá Nhiên nhíu chặt chân mày, thích hành động của Hạ Phù Dung.

      " sai, thương tích của ngươi đúng là do ta làm." Hạ Trì Uyển nhếch miệng, "Ngày đó bị sơn tặc bắt, ngươi trốn sau lưng ta, với ta là ngươi sợ, ngươi là sợ những sơn tặc kia đối với ngươi khởi sắc tâm, phải ?"

      "Cái này. . ." Hạ Phù Dung có nhận, bởi vì, nhận cũng tốt.

      Hạ Bá Nhiên môi mỏng khẽ mím, con ngươi trầm xuống nhìn Hạ Phù Dung, làm thứ tỷ, bảo hộ muội muội đó là việc phải làm.

      Thời khắc nguy hiểm trốn ở phía sau muội muội, có trách nhiệm! Hơn nữa, thân phận Uyển nhi ở Phù nhi, thứ nữ bị ô nhục tuyệt đối so với đích nữ bị ô nhục có vẻ dễ nghe hơn.

      Ở dưới tình huống này, Phù nhi chỉ lo lắng tự bảo vệ mình, nhưng có lo lắng đến vấn đề danh tiếng của tướng phủ , đây mới là thứ Hạ Bá Nhiên khó chấp nhận nhất.

      "Sở dĩ ta đáp ứng cầu của ngươi vẽ hoa lên mặt ngươi, có thể làm cho những sơn tặc kia hề thèm dãi sắc đẹp của ngươi, để bảo vệ thanh bạch của ngươi, ta làm như vậy là làm sai?" Hạ Trì Uyển "Kinh ngạc" mà nhìn Hạ Phù Dung.

      ☆, 9. Chỉ hắc vi bạch ( Đổi trắng thay đen )

      ++++++++++++++++++++++++++


      "Vậy vì sao ngươi vẽ hoa lên mặt mình mặt mình, để bảo vệ trong sạch !"

      Hạ Phù Dung hậm hực , sớm biết như vậy, nàng hẳn là nên dùng móng tay của mình, triệt để hủy mặt của Hạ Trì Uyển, phải biết rằng, móng tay của nàng ước chừng còn dài hơn nhiều so với móng tay của Hạ Trì Uyển đó!

      "Ta sợ! Ta là nữ nhi của thừa tướng, bọn họ chỉ là đồ thổ phỉ nhát gan, ở trước mặt bọn thổ phỉ lộ ra dáng vẻ sợ hãi, sao còn có thể diện của tướng phủ !."

      Hạ Trì Uyển lớn tiếng , khiến cho Hạ Bá Nhiên thân thể chấn động, ánh mắt phức tạp nhìn Hạ Trì Uyển.

      Thấy Hạ Bá Nhiên gật đầu cái, Hạ Trì Uyển tiếp tục , "Xin hỏi thứ tỷ, ngươi còn có nghi vấn khác sao?"

      "Khi đó lúc ngươi rơi xuống xe ngựa, vì sao lôi kéo ta cùng nhau ngã xuống. Ngươi là muốn lôi kéo ta cùng chết sao?"

      Hạ Phù Dung có điểm sốt ruột, cho tới nay, cha đều cùng nàng tương đối thân thiết, lại để ý đến Hạ Trì Uyển nhiều. Nếu như cha cùng nàng thân, như vậy nàng ở tướng phủ càng thêm có địa vị.

      "Cha, ta muốn thỉnh ma ma nghiệm thương cho ta!" Hạ Trì Uyển trực tiếp nhìn về phía Hạ Bá Nhiên.

      Hạ Bá Nhiên cả kinh, "Làm sao vậy?"

      Hạ Trì Uyển lã chã rơi lệ, "Ta vốn muốn đến Tĩnh Quốc Tự dâng hương, thế nhưng thứ tỷ rất muốn , ta liền cùng . Ngày ấy sơn tặc xuất , xe ngựa hỗn loạn, đường xá bằng phẳng, xóc nảy kịch liệt. Thứ tỷ thiếu chút nữa bị văng ra ngoài xe, là ta kéo lại thứ tỷ. Nhưng kỳ quái là, ta kéo thứ tỷ, thứ tỷ tựa hồ đẩy ta chút, đem ta quăng ra ngoài xe. Ta vốn tưởng rằng thứ tỷ chính là vô tình, cho nên lại kéo cửa xe, ai biết thứ tỷ ở bụng ta hung hăng đá cái. Ta ăn đau nhức lần, liền thả cửa xe, tay lúc lôi kéo, nghĩ tới bắt được thứ tỷ, thứ tỷ lúc này mới theo ta cùng nhau rơi xuống xe ngựa."

      "Nguyên là muốn để tướng phủ an bình, dù sao Thu di nương cũng là di nương mà cha sủng ái nhất, ta liền suy nghĩ nhiều đến tình huống xe ngựa lúc đó nữa, biết rốt cuộc thứ tỷ là vô tình hay cố ý. thể tưởng, sau khi bị sơn tặc bắt lại bình an trở về, ta liền bị bệnh, tình hình. Mới vừa tỉnh lại, Thanh Hà liền báo cho nữ nhi biết, cha giận dữ, muốn khiển trách nữ nhi. Thanh Hà còn , thứ tỷ cầu xin cho ta, bảo ta cùng cha nhún nhường chút, nhận sai, nàng giúp đỡ thuyết phục cha, tình liền vào quá khứ. Nữ nhi trong lòng ủy khuất, nữ nhi rốt cuộc làm sai chuyện gì, muốn gặp cha nhận sai. Cha cứ , nếu sai ở người nữ nhi, nữ nhi liền nhận!"

      "Ngươi hài tử này, có thương tích tại sao ?" Hạ Bá Nhiên lộ vẻ khẩn trương nhìn Hạ Trì Uyển, vội vã kêu tới bà tử, giúp Hạ Trì Uyển kiểm tra.

      Trong quá trình kiểm tra, Hạ Trì Uyển trong lòng ngừng cười nhạt, quả nhiên, người cha này cũng tương đối tin tưởng Hạ Trì Uyển, nếu , cũng để cho cái bà tử này "Nhìn" .

      Bà tử ra hướng Hạ Bá Nhiên , "Tướng gia, bụng tiểu thư xác thực xanh tím mảng lớn, nhìn rất dọa người. Thương thế kia, ."

      "Cha." Hạ Phù Dung sợ hãi ủy khuất nhìn Hạ Bá Nhiên, bởi vì nàng ràng biết, Hạ Bá Nhiên minh bạch đầu đuôi câu chuyện, cũng giống như nàng , Hạ Trì Uyển quả nhiên ác độc, muốn kéo nàng cùng chết. Nàng dọc đường đối với Hạ Trì Uyển chiếu cố có hơn, ai biết Hạ Trì Uyển tùy hứng điêu ngoa, cào mặt của nàng.

      Thừa dịp trước khi Hạ Bá Nhiên còn chưa đối với Hạ Phù Dung mềm lòng, Hạ Trì Uyển hướng Hạ Bá Nhiên quỳ xuống, "Cha, ta biết, ngài cũng thích ta, ngài chỉ thích Thu di nương cùng thứ tỷ. Nhưng ta vĩnh viễn đều là nữ nhi của cha. Ta mới bệnh nặng hồi, tỉnh lại lại đối mặt với thứ tỷ vu hãm, thực nữ nhi cũng muốn khiến cha khó xử. Nếu trong tướng phủ có người muốn nhìn thấy nữ nhi, nữ nhi liền học mẫu thân, làm bạn với thanh đăng, vì cha cầu phúc."
      fujjko thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      ☆, 10. Chỉ hắc vi bạch

      "Cha thế nào bỏ được." Nếu biết đúng sai, Hạ Bá Nhiên cũng thể thiên vị đến mức thể nhìn, lập tức giúp Hạ Trì Uyển đứng lên, cũng đáp ứng thỉnh cầu của Hạ Trì Uyển.

      "Việc này sai ở ngươi." Hạ Bá Nhiên nhìn về phía Hạ Phù Dung, "Phù nhi, ngươi cũng biết sai!"

      Hạ Bá Nhiên quát khẽ tiếng, Hạ Phù Dung chống đối, liền quỳ xuống, "Phù nhi biết sai rồi."

      "Sai ở chỗ nào?" Hạ Bá Nhiên hiển nhiên thể dễ dàng buông tha Hạ Phù Dung như vậy, nếu , có cách nào trả lại công bằng cho Hạ Trì Uyển.

      "Nữ nhi..." Hạ Phù Dung khẽ cắn môi, rằng: "Nữ nhi thứ nhất là ... ... nên ham chơi tùy hứng, nên cùng với muội muội đến Tĩnh Quốc Tự. Hai là nên gặp phải việc , liền kinh hoảng, còn lỡ tay ngộ thương muội muội."

      Hạ Phù Dung tuyệt đối chịu thừa nhận, nàng là cố ý hạ tử thủ, ước gì Hạ Trì Uyển chết .

      "Ba là nên ở dưới tình huống thần trí mơ hồ, lung tung, làm hại cha hiểu lầm muội muội, kỳ thực ta cũng có ý như muội muội trước đó."

      Nghe thấy Hạ Phù Dung vẫn còn dối trá, Hạ Trì Uyển lạnh lùng nhìn Hạ Phù Dung, "Nếu như thứ tỷ cũng phải muốn đem tất cả sai lầm đều đổ lên người của ta. Như vậy lúc thứ tỷ biết cha hiểu lầm ý tứ của ngươi, vì sao ngươi hướng cha giải thích , trái lại vừa rồi mực chắc chắn, sai lầm ở ta?"

      "Muội muội, ngươi đừng nóng giận, tỷ tỷ thực sai rồi. Ta... Ta đó là hồ đồ, ta ăn vụng về, muốn cùng cha giải thích, lại biết giải thích thế nào, càng sợ muội muội hiểu lầm ta. Cho nên ta càng càng sai, nhiều sai nhiều. Muội muội, ngươi liền tha thứ cho ta , cha, ta thực phải cố ý."

      "Được rồi, tình dừng ở đây. Phù nhi, ngươi người ăn vụng về, hẳn là càng nên tu thân dưỡng tính, đọc thuộc tốt 《 thi thư 》《 lễ ký 》, phạt chép《 nữ giới 》, cấm túc tháng."

      Quan trường biến đổi liên tục, càng thêm phức tạp, Hạ Bá Nhiên đều tham dự qua, hai nữ nhi này trong lúc đó náo loạn chuyện gì, Hạ Bá Nhiên làm sao có thể ràng.

      là đích nữ của mình, người còn lại cũng được xem như ái nữ của mình.

      Sai ở Phù nhi, nhất định phải phạt, chỉ là tình nên làm lớn chuyện, đây cũng coi như là cảnh cáo răn đe chút.

      "Vâng, cha." Hạ Phù Dung tuy rằng bất mãn, cũng dám phản bác nữa.

      Hạ Trì Uyển đối với kết quả này, coi như thoả mãn.

      Hạ Bá Nhiên cưng chìu Hạ Phù Dung mười bốn năm, ngày hôm nay có thể phạt Hạ Phù Dung cũng coi như là tiến bộ rất lớn. Bất quá sao cả, sau này nàng làm cho số lần Hạ Bá Nhiên trách phạt Hạ Phù Dung, chậm rãi tăng, càng ngày càng nhiều lần.

      Thu di nương thấy Hạ Phù Dung mặt mũi ấm ức trở về, kỳ quái hỏi, "Làm sao vậy?"

      "Nương!" Hạ Phù Dung khóc lóc thảm thiết đem chuyện tình trong thư phòng, lần.

      Thu di nương sau khi nghe xong, chỉ tiếc rèn sắt thành thép, nhìn Hạ Phù Dung, "Ngươi làm việc này được, nương với ngươi bao nhiêu lần rồi. Ngươi nghĩ muốn hại Hạ Trì Uyển, bôi đen Hạ Trì Uyển là có thể. Thế nhưng ngươi tuyệt đối thể bị Hạ Trì Uyển phát , nếu như có bản này, ngươi liền đàng hoàng lấy lòng Hạ Trì Uyển . Ngươi đem lời của nương, đều trở thành gió thoảng bên tai sao!"

      "Thế nhưng ta cũng ngờ rằng hôm nay Hạ Trì Uyển, hùng hổ dọa người như thế đâu. Hơn nữa Thanh Hà phải , Hạ Trì Uyển đáp ứng nhận sai rồi sao?"

      Chuyện xảy ra đột nhiên, nàng căn bản cũng biết phải làm sao, thể làm gì khác hơn là phản bác, ai biết, cuối cùng sai lầm đều bị đẩy trở lại người của mình.

      "Hơn nữa nương, ngươi cũng hiểu được, ta so với Hạ Trì Uyển bằng, cho nên những chuyện quan trọng có thể bắt nàng ta làm hay sao!" Hạ Phù Dung ủy khuất chết mất, trong lòng khổ sở cực kỳ.

      ☆, 11. Cầu hoà như vậy

      "Ngươi để cho ta bớt lo!" Thu di nương tức giận nhìn Hạ Phù Dung, "Ngươi phải là muốn giống như Hạ Trì Uyển, trở thành thiên kim tướng phủ chân chính, đích nữ chính thức sao! Hạ Trì Uyển có Vân gia hỗ trợ, nương ngươi cái gì cũng có. Ngươi muốn trở thành đích nữ, phải lấy lòng Hạ Trì Uyển, làm cho Hạ Trì Uyển mở miệng, cho cha ngươi nâng ta lên làm chính thất, cứ như vậy, Vân gia mới phản đối."

      "Thế nhưng nương, người chẳng phải cũng là nữ nhi của Vân gia sao? Ngoại công vì sao chỉ giúp Hạ Trì Uyển các nàng, giúp chúng ta ? !"

      Hạ Phù Dung hài lòng hỏi, mỗi lần đến nhà ngoại công, nàng đều nghe lời của mẹ, cực kỳ dụng tâm mà lấy lòng mỗi người nhà ngoại công. Đáng tiếc, cho dù nàng có cố gắng thế nào, người nhà ngoại công cũng là thích Hạ Trì Uyển thích nàng.

      "Đây là đích nữ cùng thứ nữ khác biệt." Thu di nương lạnh lùng , "Vân gia chỉ coi Vân Thiên Độ là nữ nhi, trong mắt bọn họ, chưa từng có Vân Thu Cầm là ta đây ." Nàng chẳng qua là kết quả của nha hoàn, thừa dịp tướng quân say rượu, bò lên giường.

      "Cho nên, chỉ cần Hạ Trì Uyển nghĩ chúng ta tốt, Vân gia gì, cha ngươi mới có thể đem ta phù chính." Vân Thu Cầm biết điểm này, cho nên mới luôn để cho Hạ Phù Dung cùng Hạ Trì Uyển giao hảo, mình cũng cố gắng lấy lòng Hạ Trì Uyển, ở trước mặt của Hạ Trì Uyển, bảo trì hình tượng người dì hiền lành lương thiện.

      "Vậy, nương, làm sao bây giờ?" Hạ Phù Dung thị rất ghét Hạ Trì Uyển, nhưng nàng cần thân phận đích nữ.

      "Làm sao bây giờ?" Thu di nương tức giận nhìn Hạ Phù Dung, Vân Thiên Độ chết bốn năm, nàng cố gắng bốn năm, mới để cho Hạ Trì Uyển tiếp nhận nàng người dì này, Hạ Phù Dung cái thứ tỷ này.

      Ngày hôm nay xem ra là thất bại trong gang tấc."Đương nhiên là nghĩ biện pháp lấy lòng Hạ Trì Uyển, còn có, ngươi chỉ cần nhớ kỹ ngươi rốt cuộc muốn cái gì nhất, ngươi tự nhiên biết làm thế nào đối xử với Hạ Trì Uyển."

      xong Thu di nương nhíu mày, "Chuyện này sợ là vẫn cần đến cái nha đầu Thanh Hà kia."

      Hạ Trì Uyển ngồi ở trong phòng của mình, tỉ mỉ hồi tưởng tình cảnh giờ của mình.

      Hạ Trì Uyển hoàn toàn tiếp nhận nàng sống lại, nàng tại chắc là quay về tám năm trước, mình mới mười bốn tuổi, mà Bộ Chiêm Phong còn chưa có trở thành văn võ Trạng nguyên.

      Chỉ có điều thời điểm thi Hương năm nay sắp đến rồi, chính là lúc Bộ Chiêm Phong mình leo cao, kim bảng đề danh.

      Cho nên, tại chuyện nàng cần làm, có rất nhiều.

      Suy nghĩ của Hạ Trì Uyển rất nhanh bị tiếng bước chân của hai người làm cho rối loạn, Hạ Phù Dung thậm chí cũng cần người thông báo tiếng, liền vào trong phòng của Hạ Trì Uyển .

      Có vẻ như từ trước tới nay, nàng ta mới đúng là chủ nhân của viện tử này, mà Hạ Trì Uyển chỉ là khách qua đường đến ở nhờ mà thôi.

      Đối với Hạ Phù Dung làm càn, Hạ Trì Uyển nhíu mày. Đây là thứ tỷ đối đãi nàng giống như "muội muội ruột thịt” vậy đó, tình chút khách khí cũng có.

      Thấy Hạ Phù Dung theo phía sau, dường như Hạ Phù Dung là chó còn Thanh Hà là cái đuôi vậy, Hạ Trì Uyển con ngươi ám trầm chút.

      Nàng đời trước, quả nhiên là bị rác rưởi che mắt, thế nào lại có nhìn ra Hạ Phù Dung cùng Thanh Hà có chỗ ổn đây? Để mặc cho hai người này, ở trước mặt của mình, năng lung tung.

      Hạ Phù Dung đặt mông liền ngồi ở bên cạnh Hạ Trì Uyển, sau đó mang mặt nụ cười đạm mạc hiền lành , như an ủi lại giống như gió xuân phơi phới , nhìn Hạ Trì Uyển, "Muội muội. . ."

      Hạ Trì Uyển đưa tay ra, từ chối lời Hạ Phù Dung muốn sau đó, ngược lại đối mặt Thanh Hà, lạnh lùng nhìn Thanh Hà liếc mắt, tiếp theo lạnh nhạt , "Quỳ xuống."

      ☆, 12. Cầu hòa như vậy

      "Tiểu thư?" Thanh Hà bất mãn nhìn Hạ Trì Uyển, nàng chưa từng bị phạt, huống chi nàng là đến giúp đại tiểu thư tốt.

      Hạ Trì Uyển , mắt híp lại, đạo ánh sáng lạnh bắn về phía Thanh Hà, khiến cho Thanh Hà tâm thần phát lạnh, "Phác thông" tiếng, tự chủ mà quỳ xuống.

      "Thứ tỷ phải là bị cha cấm túc sao? Đến trong viện của ta ngồi, sợ là thích hợp ."

      Hạ Trì Uyển lần nữa nhìn Hạ Phù Dung, trong mắt có nhàn nhạt ý xa lánh, mặt biểu tình, từ đó có thể thấy được, đối với việc Hạ Phù Dung xuất , Hạ Trì Uyển rất vui!

      Hạ Phù Dung tự động bỏ qua nửa câu trước của Hạ Trì Uyển , coi như chính mình chỉ nghe được nửa câu phía sau, "Muội muội tốt của ta, mới vừa rồi ta trở lại trong viện sau, nương ta mắng ta rất nhiều xong, ta liền thông suốt rồi. Thân là tỷ tỷ, đáng ra ta nên chiếu cố muội muội, thế nhưng ở thời điểm nguy hiểm, ngược lại để cho muội muội chiếu cố ta." xong, da mặt Hạ Phù Dung tựa hồ co rút cái, vết thương mặt hình như càng thêm đau đớn.

      Nghe Hạ Phù Dung xong, Hạ Trì Uyển hai mắt hơi rũ xuống, " sao cả, lần sau nếu là thứ tỷ lại gặp chuyện như vậy, muội muội ta nhất định khách khí 'giúp đỡ' thứ tỷ. Chỉ hy vọng sau đó thứ tỷ nên lại những thứ khiến cha hiểu lầm nữa."

      Nếu bằng lòng để cho nàng đánh, nàng ngại đánh Hạ Phù Dung thêm vài lần!

      Hạ Phù Dung tức giận đến mức sắp bị nước miếng của chính mình làm cho sặc luôn, trước kia Hạ Trì Uyển trầm mặc ít , mãi luôn cao ngạo.

      Bây giờ Hạ Trì Uyển tuy rằng vẫn cao ngạo như trước, lại trở nên càng trở nên dọa người hơn , lưu lại cho người ta chút đường sống nào. Hạ Trì Uyển mỗi khi ra câu , cảm giác thể chịu nổi trong lòng Hạ Phù Dung lại càng sâu sắc tăng thêm.

      "Tỷ tỷ ta sai lần, có thể nào sai thêm lần nữa. Nếu là có lần tiếp theo, tất nhiên là tỷ tỷ 'Chiếu cố' muội muội." Hạ Phù Dung vẫn là có chút mất kiên nhẫn , nhịn được phản kháng lại.

      "Tiểu thư, đại tiểu thư, các người đều là tỷ muội nhà , giúp đỡ cho nhau đó là phải, cần chi phải phân biệt ta ngươi đây đó. Tiểu thư nhà ta làm người càng thêm khoan dung , đem chuyện như hạt vừng này để ở trong lòng."

      Thanh Hà vốn quỳ, vừa nghe đến, thấy mình có thể chen vào , vội vã mở miệng.

      Hạ Phù Dung thở dài hơi, nàng hôm nay là cầu hòa, nếu là bởi vì khó chịu nhất thời lại đem Hạ Trì Uyển chọc giận, người thua thiệt rốt cuộc là chính nàng ta.

      Hạ Phù Dung tán thưởng mà nhìn Thanh Hà cái , Thanh Hà vui vẻ, mắt sáng rực lên ít.

      Hạ Trì Uyển bất động thanh sắc nhìn màn trước mắt này, trong lòng tự trách thôi, Thanh Hà bạch nhãn lang này đều ràng đến tình trạng này, vì sao trước kia nàng, thế nhưng vẫn nhìn ra, mãi đến khi bị Thanh Hà cước đá văng mới phát Thanh Hà là loại người gì?

      "Thạch Tâm, còn qua đây dâng trà cho tiểu thư ." Hạ Trì Uyển liếc về phía nha hoàn qua, liền kêu tiếng.

      Thạch Tâm sửng sốt, hiển nhiên nghĩ tới tiểu thư nhà mình có khả năng nhận biết được thô sử nha hoàn như nàng, nghe Hạ Trì Uyển lại tiếp thu được ánh mắt đặc thù của Hạ Trì Uyển , Thạch Tâm suy tư chút , lông mày nhướn lên, vội vã đến giúp Hạ Trì Uyển pha trà .

      Thấy Hạ Phù Dung muốn uống trà Thạch Tâm pha , Thanh Hà vội vã ra, muốn nhắc nhở Hạ Phù Dung.

      Chỉ là, Thanh Hà vẫn chưa có ra, phía sau trận lãnh, phát tiểu thư lạnh lùng liếc mắt nhìn nàng, Thanh Hà thoáng cái liền im lặng giả câm.

      Hạ Phù Dung chẳng biết tí gì, uống trà Thạch Tâm pha xong, trong mắt lên tia đố kỵ, đây là trà Hoàng Sơn Mao Phong thượng hạng , hình dáng như lưỡi chim tước , hương thơm như hoa bạch lan, vị thuần lại ngọt.
      fujjko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :