1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phù Lam - Giá Oản Chúc [Hoàn - Link hoàn trang 21]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      PHÙ LAM

      Tác giả: Giá Oản Chúc
      Thể loại: Thanh xuân, Đô thị
      Tình trạng bản gốc: hoàn.
      Số Chương: 69
      Editor: Diệu
      Raw: http://www.lwxs520.com/books/31/31037/index.html
      Email editor: [email protected]

      VĂN ÁN
      Doãn Tiểu Đao: " Còn sống tốt"
      Lam Diễm: " sống mình"
      Lưu ý: Nam chính tốt. Có ảo tưởng về nam chính, cẩn thận khi lọt hố.
      Đây là câu chuyện xưa về nữ nhân cứu vớt nam nhân
      Thể loại: Tình nông thôn, đô thị tình duyên, thiên chi kiều tử.
      Nhân vật chính: Lam Diễm, Doãn Tiểu Đao.
      MỤC LỤC
      Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4

      Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8

      Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12


      Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16

      Chương 17 Chương 18 Chương 19
      Chương 20

      Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24


      Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28

      Chương 29.1 Chương 29.2 Chương 30.1 Chương 30.2

      Chương 31.1 Chương 31.2 Chương 32.1 Chương 32.2


      Chương 33.1 Chương 33.2 Chương 34.1 Chương 34.2

      Chương 35.1 Chương 35.2 Chương 36 Chương 37.1

      Chương 37.2 Chương 38.1 Chương 38.2 Chương 39


      Chương 40.1 Chương 40.2 Chương 41 Chương 42

      Chương 43 Chương 44.1 Chương 44.2 Chương 45

      Chương 46 Chương 47 Chương 48
      Last edited: 3/4/17
      tien248, Hiyoko, AikoNguyen16 others thích bài này.

    2. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 1: quý sinh mệnh, tránh xa ma túy.

      Doãn Tiểu Đao được mời đến phía sau gian phòng Lam Diễm, đây đích thực là bữa tiệc huyền ảo.

      Nam nam nữ nữ bên trong ý thức mơ hồ, đủ loại tiếng cười đủ loại ầm ĩ. Còn có tiếng nhạc đinh tai nhức óc. Nhân viên phục vụ hơi cúi đầu, nghiêng mình, chỉ cho Doãn Tiểu Đao người con trai trong góc.

      Chính là Nhị thiếu gia Lam Thị, Lam Diễm. Hút thuốc nhả khói, khuôn mặt có chút chân thực. Doãn Tiểu Đao quan sát lúc. kỳ lạ, bộ dáng Lam Diễm khá giống cố nhân của nàng. Dáng dấp trẻ trung, đường nét có hương vị hỗn huyễn, thân thể tuấn đứng thẳng. Chỉ là biết cặp mắt kia có màu sắc gì.

      Vẻ mặt giời này có chút hư ảo, ôm người phụ nữ bên cạnh nhưng tiêu cự ánh mắt lại trống rỗng. đột nhiên vùi vào trước ngực , dụi dụi vài cái. Sau khi ngẩng đầu, hằn cười rất quỷ mị.

      Doãn Tiểu Đao nhìn cùng với những hình dáng trong trí nhớ, rất muốn nhắc nhở câu: quý sinh mệnh, tránh xa ma túy.

      Có điều, cuối cùng phải cố nhân của . Cho nên cần xen vào việc của người khác.

      tiếng nào đứng ở cửa.

      Trong phòng, mấy nam nhân nhìn lại đây vài lần, sau đó tiếp tục chơi đùa.

      Doãn Tiểu Đao suy đoán, bọn họ giời khắc này còn ở bên trong ảo giác.

      vẫn nhìn gian phòng, thầm nghĩ, lấy thực lực tại của mình, có thể giết sạch đám cặn bã này.

      Nhưng thực tế tàn khốc là, Lam thị là chủ của . Mà khuất phục dưới tiền tài.

      Đám đàn ông kia hưng phấn làm ầm ĩ.

      ai để ý đến .

      Nhân viên phục vụ sớm đóng cửa rời .

      đứng hơn tiếng, có người giống như phát ra tồn tại của :" là ai a?" chuyện có chút ngọng, nam nữ xung quanh hề nghe thấy.

      nhíu mày đánh giá Tiểu Đao, quát:" là ai?" Sau đó nhấn điều khiển từ xa, tắt nhạc.

      Lúc này, nam nữ chung quanh đồng thời quay đầu nhìn về phía cạnh cửa.

      Doãn Tiểu Đao bình tĩnh trả lời:" Doãn Tiểu Đao"

      Người đàn ông kinh ngạc:" Ai biết này?"

      " Doãn Tiểu Đao...." Lam Diễm mắt say lờ đờ mờ mịt nhìn sang, qua mấy giây sau, lắc đầu, tựa hồ hài lòng lắm:" Lại là đàn bà?!"

      " Lam Nhị thiếu, lần đầu gặp mặt." Doãn Tiểu Đao nhìn lại , đúng mực:" Tại hạ Doãn Tiểu Đao, trong ba tháng tới mong được chỉ giáo nhiều hơn."

      Lam Diễm phun, rượu trong tay vung vãi:" Thời đại nào rồi, còn như vậy!"

      cười đến đặc biệt khoa trương, mang theo nhiều trào phúng.

      từ nơi này nhìn sang, lại xuyên qua khuôn mặt nhớ tới ai đó. Người kia, nhớ tên của , liền cho cách gọi khác là ai đó.

      " Doãn Tiểu Đao, nghe tên nhất định là mụ nam nhân. Ba tháng?" Lam Diễm ném chén rượu xuống, bứt tóc nữ nhân bên cạnh, sắc mặt lạnh xuống, " Hi vọng có thể sống quá 3 ngày."

      Doãn Tiểu Đao hạ mắt:" Cảm tạ quan tâm."

      bộc lộ xem thường, hề để ý đến . lần nữa mở nhạc lên, cùng nam nữ bên cạnh chơi đùa ầm ĩ.

      Mãi đến tận rạng sáng mười hai giờ rưỡi, Lam Diễm mới có chút thanh tỉnh. đẩy nữ nhân trong ngực ra, tới đặt tay lên vai Doãn Tiểu Đao: " , theo tôi về nhà" Trong lúc chuyện, trận mùi rượu phun mặt Tiểu Đao.

      đỡ đứng thẳng:" Được"

      " Dựa vào" vai nàng cọ xát, ghét bỏ :" Quả nhiên là mụ nam nhân."

      Doãn Tiểu Đao hiểu ý của . Bời vì thời gian dài huấn luyện, sớm còn mềm mại nữ tính.

      Lam Diễm thu tay về, trực tiếp mở cửa ra ngoài.

      Mãi đến khi hai người cùng lên xe, dựa vào chỗ ngồi phía sau xe, nâng mắt, " Tôi khuyên , ở nhà làm đứa con tốt, đừng có tiếp tay làm việc xấu”

      " Dùng tiền của người, thay người trừ tai họa."

      " Nếu như còn mạng, nhiều tiền hơn nữa cũng vô dụng." bỗng nhiên dừng lại, thay đổi ngữ khí:" Tôi đến, nếu như chết rồi, liên quan tới tôi."

      Doãn Tiểu Đao gật đầu:" Cảm tạ quan tâm."

      Sau khi Lam Diễm xong, tựa vào ghế ngồi ngủ thiếp , còn ngáy lên.

      Tài xế phía trước vẻ mặt thay đổi.

      Doãn Tiểu Đao nhìn đèn neong đỏ ngoài cửa sổ.

      Thành phố lớn này, so với Tây Tỉnh trấn nơi sống, môi trường cùng bầu khí đều khác nhau nhiều lắm.

      ----

      Nơi ở của Lam Diễm, phải biệt thự lớn. Là căn ba phòng hai phòng ở.

      Sau khi tiến vào liền mở đèn.

      Trong phòng khách đồ vật lung lộn xộn, bàn ăn bày đống nồi, chậu, thìa bát.

      Trong lòng Doãn Tiểu Đao kinh ngạc. Lam thị ở Thương Thành sản nghiệp đứng nhất nhì, làm sao Nhị thiếu gia đến người giúp việc cũng có.

      Lam Diễm quay đầu lại, giống như liếc mắt nhìn thấy ý nghĩ của , cười giễu cợt:" Người hầu chết hai người. Người khác đều bỏ chạy."

      Khóe mắt nàng liếc , rất nhanh lại nhìn thẳng phía trước.

      thấy đáp lời, cũng coi như khí. tự làm chuyện của mình.

      Lam Diễm tắm xong, quấn khăn tắm ra. Thấy Tiểu Đao ở trong phòng khách tỉ mỉ kiểm tra gì đó.

      mặc kệ , vào phòng mặc quần áo, chuẩn bị ngủ.

      Vừa nằm xuống, bên ngoài có tiếng gõ cửa. nắm chăn che đầu.

      Tiếng gõ cửa từng cái từng cái, cũng dừng lại.

      "Mẹ kiếp, phiền." Lam Diễm nóng nảy chảy xuống giường, kéo cửa ra che giấu tức giận:" Tôi ghét nhất người khác làm phiền lúc tôi ngủ."

      Doãn Tiểu Đao sắc mặt bình tĩnh:" Tôi có nghĩa vụ bảo vệ ngài an toàn 24h." Lúc ngẩng đầu, trong lòng thoáng kinh ngạc. Tròng mắt của ... cũng là màu xanh lam. Giống như ai đó.

      " Bảo vệ bà nội ngươi." hướng vung tay, làm dáng như muốn đánh trận:" Mau cút ngủ, đừng làm phiền ta."

      " Bà nội tôi công phu rất tốt, cảm tạ quan tâm."

      quyền này của Lam Diễm như đánh vào bông. Hơn nữa nhìn vẻ mặt , rất chăm chú, câu kia chút nào giống chuyện cười.

      nhớ lại lão quản gia từng với .

      Doãn Tiểu Đao, sinh tại thôn Tây Tỉnh trấn Tây Tỉnh. Thân thủ chính là tốt nhất trong thế hệ.

      Liên quan tới Hoành quán này, Lam Diễm nhớ đến tột cùng có bao nhiêu kiêu ngạo. Ngược lại chính là Lam Thị liên tiếp gần Quỷ Môn quan an bài cho Lam Diễm cận vệ.

      Hơn nữa, còn là người con .

      người dáng dấp bình thường, mụ nam nhân.

      Lam Diễm gãi gãi đầu: " muốn tìm chết tùy . Bất quá tôi nhắc nhở , được ngủ giường của tôi."

      Doãn Tiểu Đao nhìn chiếc giường đôi kia:" Tôi có thể ngủ đất được rồi."

      " Hi vọng sáng sớm mai bị tôi cước giẫm chết."

      Lam Diễm xong lần nữa ngã lên giường, kéo chăn.

      Doãn Tiểu Đao yên lặng đến phòng bên cạnh ôm chăn, sau đó nằm ở thảm.

      nhìn trần nhà, tự mình suy tính khả năng ngủ được.

      Lam Diễm bắt đầu ngáy. Tiếng ngày này có quy luật mà nhiều tiết tấu, cuối cùng còn mang theo giai điệu.

      Doãn Tiểu Dao nhiều năm trải qua huấn luyện, tính cảnh giác khiến rất khó ngủ say, huống chi lúc này bên cạnh có thanh quấy nhiễu.

      nghĩ chấp nhận khả năng ba tháng tới mất ngủ.

      ----

      Lam Diểm ngủ thẳng nửa đêm, đột nhiên thức tỉnh.

      Doãn Tiểu Đao trong nháy mắt nhảy lên, mắt lặng lẽ lướt nhanh vòng gian phòng. Cũng có gì bất thường.

      đổ mồ hôi, đột nhiên chuyển hướng :" tối hôm qua tắm?"

      cau mày:" Tôi tắm sáu giờ chiều hôm qua."

      " ra, ra." bịt mũi la hét:" Tôi làm sao có mùi lạ. Mùi nam nhân."

      " có quần áo." Hành lý của Doãn Tiểu Đao còn chưa chuyển lại đây. Chiều hôm qua mới đến Thương Thành, bị Lam trợ lý đưa đến nơi Lam Diễm mua vui.

      Quả dung lại chút nào.

      Lam Diễm liếc chút: "Vậy cút ra ngoài ngủ, bản thiếu gia cho phép có thứ bẩn trong phòng."

      " Tôi rất sạch ." nghiêng người ra phía trước.

      " Đừng tới đây, thối chết rồi." sượt lui về sau chút, giống như ghét bỏ con ruồi:" thích ngủ dưới đất tùy . Nhưng làm phiền cách xa tôi chút, càng xa càng tốt."

      " Tôi có nghĩa vụ bảo vệ ngài an toàn 24h." Doãn Tiểu Đao nhắc lại nhiệm vụ của mình.

      Lam Diễm cười quỷ dị:" có bản lĩnh bảo vệ thời điểm tôi đại tiện"

      " Ngài ngại, tôi nhất định cùng."

      khóe mắt vừa kéo, trừng mắt nhìn .

      vẻ mặt bình tĩnh.

      Sau khi đối mặt chừng 10 giây, Lam Diễm buồn ngủ:" Lăn tới ngủ cạnh cửa . Đừng làm cản trở tôi."

      " Được!" Doãn Tiểu Đao có dị nghị, ôm lấy chăn, dời đến cạnh cửa.

      nằm nghiêng, lẳng lặng nhìn bóng lưng .

      Thời điểm an ổn nằm bên cạnh cửa, túm chăn chùm lên đầu mình.

      Doãn Tiểu Đao cảm giác cảm giác mình ngủ được

      Lam Diễm chỉ dừng ngáy ngủ, lần thứ 2 sau khi ngủ say, bắt đầu nghiến răng. thanh rất . Có điều Doãn Tiểu Đao thính giác nhạy cảm, có lẽ vì đêm yên tĩnh làm to thêm mấy lần.

      ngồi dậy.

      Lam Diễm này cùng ai đó trước đây quen biết, đặc biệt giống nhau.

      Vốn là tướng mạo rất giống, là trùng hợp. đôi mắt xanh, lại cũng giống nhau như đúc.

      Điều này làm cho hoài nghi trong đó đến tột cùng là giống nhau hay chính là cùng 1 người.

      Lam Diễm thanh nghiến răng ngày càng lớn hơn, khách khách khách rồi. Doãn Tiểu Dao đứng dậy chậm rãi dạo quanh phòng.

      tiếng động.

      qua phía Lam Diễm, đứng ở đầu giường nhìn .

      ngủ được tốt. Nhíu mày, đổ mồi hôi.

      nghĩ lại chính mình lúc rời khỏi Hoành quán, nhớ lời của cha: "Con làm được"

      Mảnh đất Hoành quán, đời đời kiếp kiếp kế thừa xuống, có hơn 100 năm lịch sử. Trấn Tây Tỉnh mới quy hoạch, định đem nơi đó thu mua khai phá hạng mục du lịch.

      Doãn phụ tự nhiên đáp ứng, cùng lãnh đạo trấn giao thiệp mấy tháng.

      Mục đích Lam thị chen chân rất ràng, bọn họ cần giúp đỡ của Hoành quán. Nếu như Lam Diễm có thể sống quá mùa thu, như vậy hạng mục du lịch có vướng mắc, Lam thị phụ trách.

      Doãn phụ tin tưởng Lam thị, trùng hợp đệ tử gia tộc và Lam thị có chút giao tình. Có đệ tử đảm bảo, Doãn phụ miễn cưỡng đáp ứng.
      Hết chương 1.
      Last edited: 17/8/16
      tart_trung, qh2qa06, Yên Hoa18 others thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @ThuyDieu95 chào bạn:hi:, mình là mod box này, lần đầu bạn đăng bài ở box edit, phiền bạn đọc quy định dành cho editor bên dưới chữ ký mình. Với lại, bạn canh giữa hết phần văn án, chèn link nguồn convert/raw, chèn link fb/email bạn thường dùng dùm mình để mod tiện liên hệ. Cuối cùng bạn làm mục lục cho reader dễ theo dõi nốt, đây là link hướng dẫn https://cungquanghang.com/threads/huong-dan-tao-muc-luc-trong-truyen-cho-editor.22886/. Bạn có gì ko hiểu có inbox hỏi mình. :bye:
      pikachu25, 139, lyly 1 thành viên khác thích bài này.

    4. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 2


      Trấn Tây Tỉnh vốn là quê hương võ thuật.

      Tiếng tăm đời trước của Hoành quán cũng giống như bây giờ nghe tên Thương Thành.

      Những năm trở lại đây, thời thế ổn định, võ quán ở trấn Tây Tỉnh ngày cảng giảm bớt. Tồn tại đến bây giờ, cùng lắm chỉ còn hai, ba nhà.

      Võ quán nghiên cứu võ thuật Trung Quốc, so với các loại súng ống của phương Tây giống nhau.

      ít đứa trẻ được đưa tới Hoành quán, mong muốn ban đầu chỉ là thân thể khỏe mạnh. Nhiều bậc phụ huynh cho rằng, xã hội nay, có chút võ thuật phòng thân khá hữu dụng.

      Hoành quán nằm ngoài thực tế này. số thời điểm, mấy năm liên tiếp, cũng mối làm ăn.

      Chuyện làm ăn gần nhất, là 3 năm trước.

      Người đảm nhiệm là Doãn Tiểu Đao, 22 tuổi. Là con duy nhất của Doãn phụ và Doãn mẫu.

      Doãn phụ từng , nếu như Doãn Tiểu Đao là con trai, vậy còn gì tiếc nuối. Con cho dù thế nào nữa tư chất trí tuệ hay thân thể vẫn có khoảng cách với con trai. Sau này Doãn phụ để Doãn Tiểu Đao kế nghiệp.

      Doãn Tiểu Nhuệ tuổi còn , là người trẻ nhất Hoành quán nay, tổng thể thực lực gần bằng Doãn Tiểu Đao.

      Nếu tổng thể thực lực, chỉ là phương diện võ thuật, còn bao gồm cả tính cách và cẩn trọng. người có can đảm thừa nhận sai lầm bản thân, còn tốt hơn là kẻ thất bại nhưng vẫn cố chấp.

      Vì vậy, lần này, Doãn phụ để con xuất .

      Theo thông tin Lam thị gửi đến, việc Lam Diễm gặp phải giống như những trò đùa nguy hiểm. Như bình hoa rơi, miếng thủy tinh vỡ, ban đầu chỉ giống như gặp phải thù oán . Nhưng lại làm liên lụy đến mạng người.

      Những việc như này cần mời đến vệ sĩ có phần chuyện bé xé ra to, vì vậy mời võ quán truyền thống vừa vặn thích hợp.

      Lúc Doãn phụ tiễn Doãn Tiểu Đao, chỉ dặn dò mấy câu đơn giản.

      Sau cùng, Doãn mẫu :" Chờ con trở về." Giống như đưa Doãn Tiểu Đao học.

      Doãn Tiểu Dao gật đầu, xách túi hành lý:" Cha, mẹ, 3 tháng sau gặp lại."

      tin tưởng, nhất định trở về.

      -----------

      Lam Diễm đến tận hơn năm giờ sáng, mới dừng nghiến răng.

      Doãn Tiểu Đao dựa vào cánh cửa, nhắm mắt nghỉ ngơi. Trong phòng yên tĩnh lại, bên ngoài lại bắt đầu ầm ĩ.

      Những ngày bình thường, vào giờ này rời giường luyện công.

      nhớ những con chim tước ở Hoành quán, còn có khí trong lành, cùng với những bữa cơm gia đình.

      Lam Diễm ngủ mạch đến tám rưỡi mới tỉnh. Sau khi mở mắt, ý thức còn chưa tỉnh táo, duỗi người ngáp cái, lăn giường vòng. Lúc nhìn thấy Doãn Tiểu Đao, giật mình cái:" Mẹ kiếp!"

      Doãn Tiểu Đao đứng dậy, "Chào buổi sáng." Dáng người rất thẳng.

      " Chào cái đầu !" Tính khí rời giường phát tác," Mới sáng sớm lại thấy vật thể ra nam nữ."

      Những câu này của ảnh hưởng đến , bình thản trả lời," Ngài có thời gian ba tháng để thích ứng."

      Lam Diễm hừ tiếng trong lỗ mũi," Mỗi ngày đều nhìn thấy mụ nam nhân,tôi tổn thọ mất."

      " Tôi chỉ đảm bảo tính mạng cho ngài." Ý là sau 3 tháng, sống chết của liên quan tới .

      " ......" lấy gối giường nèm .

      Doãn Tiểu Đao quay đầu né tránh.

      Chiếc gối rơi xuống đất.

      Lam Diễm rất tức giận, " Cút, tôi muốn thay quần áo."

      Doãn Tiểu Đao gật đầu," Có chuyện gì gọi tôi." xong kéo cửa ra ngoài.

      Lam Diễm lầu bầu chửi thầm trong miệng.

      mắt điếc tai ngơ.

      Vừa đóng cửa, dừng mắng. nhìn ánh sáng mặt trời long lanh ngoài cửa sổ, nghiến răng , " Mùa hè chết tiệt."

      Lam Diễm coi Doãn Tiểu Đao là khí, tự mình rửa mặt, sau đó làm.

      yên tĩnh theo phía sau .

      Lái xe nhìn thấy Doãn Tiểu Đao, thái độ cung kính," Doãn tiểu thư, hành lý của tiểu thư được mang tới trong hôm nay."

      gật đầu cảm ơn.

      Tòa nhà Lam thị ở trung tâm thành phố. Vào giờ làm việc, đoạn đường chính vô cùng tắc nghẽn.

      Lam Diễm nhìn thấy dòng xe cộ phía trước kéo dài đến đâu, lại tiếp tục ngủ. Trong chốc lát, tiếng ngáy vang lên.

      Doãn Tiểu Đao chớp mắt nhìn mắt, trong lòng tính toán thời gian ngủ trong ngày.

      Đột nhiên, ánh mắt nghiêm túc, nhanh chóng đưa tay giữ đầu ở ghế ngồi.

      bên ngoài vật thể bay trực tiếp về phía cửa sổ xe, sau khi đập tới cửa sổ xe, liền bắn ra ngoài.

      mạnh mẽ lướt qua hướng dòng xe chạy ngược chiều.

      Xe của Lam Diễm ở làn xe bên trái. Làn xe đối diện đường rất thông thoáng. Chiếc xe màu đen lập tức chạy vụt qua.

      "Này." Lam Diễm giãy giụa ngẩng đầu lên, " muốn đè tôi tới khi nào?"

      Doãn Tiểu Đao buông ra," Chiếc xe kia có nhãn hiệu." Tuyên bố nó chính là hướng về phía .

      ngổi thẳng, nhìn cửa sổ xe, nở nụ cười," Kính lần này chất lượng tồi a." Giọng điệu cợt nhả.

      "Ngài biết là ai sao?"

      Lam Diễm gõ gõ cửa sổ xe, bị ánh mặt trời phía ngoài chiếu nheo lại mắt," Tôi biết. Có nhiều kẻ thù quá, nhớ được."

      Doãn Tiểu Đao hỏi tiếp. Chứng kiến tình huống vừa rồi, thực giống như trò đùa quái đản. Nếu như thực nghiêm túc, phải dùng đạn, chứ phải là tấm kim loại. Thế nhưng giở trò đùa quái ác nhiều lần như vậy, là có dụng ý gì.

      Tai nạn này đối với Lam Diễm tạo ra ảnh hưởng gì. Chưa đầy mấy phút sau, lại ngủ.

      Đến công ty Lam thị. Sau khi tiến vào phòng, ngáp mấy cái, oán giận ," Mùa hạ như thế này a, nên được nghỉ ngơi."

      Doãn Tiểu Đao vòng quanh văn phòng. đến bất kì nơi nào đều quan sát cẩn thận, đây là thói quen.

      Lam Diễm lười biếng nhìn cái. Sau đó mở máy tính ra, đeo tai nghe, rồi bắt đầu xem ảnh.

      Doãn Tiểu Đao nhìn như sắp gục xuống bàn. chăm chú nhìn màn hình, trong mắt có cảm xúc hơi khác thường, càng làm nổi bật nên màu xanh của đôi mắt.

      quan sát văn phòng xong, ngồi xuống ghế sô pha, lật xem tờ báo bên cạnh.

      Qua lúc , Lam Diễm đột nhiên kêu lên, " Mẹ kiếp, gì thế này."

      Doãn Tiểu Đao ngẩng đầu.

      tỏ ra bực tức, oán trách," Sao có yếu điểm?"

      đứng lên, chậm rãi tới bàn làm việc.

      Trong màn hình trước mặt , ràng là hình ảnh phù hợp cho trẻ . Hình ảnh nam nữ, được phóng to ràng vị trí nào đó, hợp lại chặt chẽ.

      Lam Diễm đưa tay lấy cốc nước, dư quang khóe mắt bỗng liếc về phía Doãn Tiểu Đao. vừa quay đầu, liền tức giận ," có chuyện gì tới đây làm gì, muốn dọa chết người a!"

      Doãn Tiểu Đao nhìn màn hình, cảm thấy hơi kì quái.

      liếc nhìn vẻ mặt của , bỗng chốc lộ ra ý cười tốt. tháo tai nghe, ngả ngớn hỏi, " Này, nhìn thấy vật này của nam nhân bao giờ chưa?"

      gật đầu," Trong thôn chúng tôi, bé trai đều thích đến suối tắm rửa. Cả thôn đều nhìn thấy rồi."

      "........" Lam Diễm suýt chút nữa hơi thở nghẹn họng," Ta là đàn ông, phải bé trai." Nhìn bộ dáng ngốc nghếch của , liền biết, khẳng định có nam nhân nào thích ta.

      " Đàn ông trong thôn đến suối tắm rửa." kể lại.

      " Nha? Vậy chính là chưa từng thấy." cười đến ngày càng bỉ ổi," Tôi cho thưởng thức?"

      Doãn Tiểu Đao liếc nhìn màn hình, lắc đầu cái," Tôi thấy rất xấu." Những thứ tốt đẹp mới xứng đáng với hai chữ thưởng thức.

      "......." muốn đánh chết . cắn răng, từng chữ từng chữ ràng," Vật này có thể làm thoải mái. Có muốn thử chút ?"

      tiếp tục lắc đầu," Ngài làm được."

      Mẹ kiếp! Kẻ sĩ thà chết chịu nhục," Đến lúc tôi làm , xem có được hay !"

      " Ngài làm được." Doãn Tiểu Đao kiên trì . liếc mắt liền thấy được, còn kém nhiều lắm.

      Lam Diễm muốn phát hỏa, thô lỗ đẩy vai .

      nhàng tránh được.

      Mặt trầm xuống, tiếp tục tiến lên.

      Doãn Tiểu Đao nhàng tránh, cách xa hai mét.

      Lam Diễm kinh ngạc chút. nuốt trôi được cơn giận này, hướng tấn công.

      cũng gấp.

      Nhưng ngay cả vạt áo , cũng chạm tới.

      Mười phút sau, Lam Diễm quyết định bỏ cuộc. mạnh mẽ ," Quên . xấu tính, ta có hứng."

      Lần chơi chốn tìm này làm mệt chết, ầm ĩ lát làm tâm tình xem ảnh của biến mất còn bóng dáng. tại, trừ ăn với ngủ, cái gì cũng muốn làm. Hội Đồng Quản Trị nhất định muốn đến công ty làm.

      Lam Diễm vào phòng nghỉ ngơi, ngã xuống giường.

      rất muốn tiếp tục ngủ mãi mãi.

      -------

      Doãn Tiểu Đao ngồi trong phòng nghỉ, ngẫu nhiên lật lật báo.

      Nhiệm vụ 3 năm trước của , so với tại thú vị hơn rất nhiều.

      Hồi đó bảo vệ thương nhân giàu có tham gia hội nghị. Thời gian khá ngắn, khoảng mười ngày. Thế nhưng thương nhân đó kiến thức rộng rãi, thường xuyên cùng chuyện.

      Doãn Tiểu Đao tính cách trầm ổn. thích chuyện, thích lắng nghe. Từ cử chỉ lời người, có thể cơ bản miêu tả được tính cách.

      Ví dụ giống như Lam Diễm, chính là điển hình của người nóng nảy, bộp chộp.

      trước đây quen biết ai đó, như Lam Diễm. Thiếu niên kia u buồn thanh cao, trong đôi mắt xanh luôn chứa u buồn. Vì vậy hai người này nhất định phải là .

      Gần tới mười giờ, có người gõ cửa.

      Doãn Tiểu Đao ngồi, nhúc nhích. Nhiệm vụ của là bảo vệ Lam Diễm an toàn, những chuyện khác nằm trong chức trách của .

      Tiếng gõ cửa ngừng chút, lại tiếp tục vang lên, cùng với tiếng có chút nôn nóng," Quản lý Lam, Hồ tiểu thư đến rồi."

      Lam Diễm ngủ say như chết, phản ứng.

      Lúc này, giọng sắc bén vang lên," Lam Diễm, em biết ở bên trong!"

      Tiếng gõ cửa lớn hơn.

      Doãn Tiểu Dao đoán, đây phải là gõ, mà là đạp.

      Bên ngoài ngày càng ầm ĩ, có nhiều thanh chuyện. lúc sau, biết là ai lấy được chìa khóa, mở cửa phòng làm việc.

      Tiếng bước chân dồn dập tới.

      " Hồ tiểu thư, xem, quản lý Lam có ở đây. Nếu ......?"

      " ấy nhất định là ở đây." thanh chói tai kéo cao giong," Lam Diễm, ra đây gặp em!"

      Sau đó, cửa phòng nghỉ bị mở ra.

      "A!" Hồ tiểu thư trừng mắt," Cẩu nam nữ, giờ làm việc lại trốn ở đây vụng trộm."
      Hết chương 2
      Last edited: 22/6/16
      tart_trung, qh2qa06, lyly14 others thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @ThuyDieu95 sặc, mục lục bạn nên đặt bên dưới văn án, mục lục để post riêng, nhiều mem thấy. Còn nữa, văn án nhớ canh giữa nhé bạn =.=

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :