1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Pháp y phu nhân lạnh lùng - Nguyệt Sơ Giảo Giảo

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      PHÁP Y PHU NHÂN LẠNH LÙNG

      Tác giả: Nguyệt Sơ Giảo Giảo

      Thể loại: đại, Sủng, hôn nhân tổng giám đốc

      Độ dài:1956 trang word (Khoảng hơn 150C)

      Editor:Nguyễn Hân Di ( Tiểu Di)

      Giới thiệu:
      là tổng giám đốc nổi tiếng phóng đãng kiềm chế được, mỹ nữ xung quanh.
      là pháp y kinh tài tuyệt diễm, xinh đẹp, chạy chạy lại giữa hài cốt và nhà, tiến lui thoả đáng.

      Hiếm ai biết được họ và vợ chồng, là đám cưới gia tộc, chỉ mất người mà còn có tâm, xinh đẹp vô song, nhưng lại lạnh lùng làm cho người nào dám lại gần, hết lần này đến lần khác, bị hấp dẫn. muốn đến gần nhưng nghĩ ra được cách nào!

      "Đông Thu Luyện, em là vợ của , chúng ta có con với nhau, em cho chạm vào chết sao!" Mỗ nam nào đó chịu được nữa !

      " quên rồi sao, chúng ta chỉ là vợ chồng danh nghĩa, đứa con phải là dùng biện pháp thụ tinh nhân tạo hay sao? ngoại trừ cống hiến tinh trùng, còn có làm gì nữa sao?"

      Mỗ nam nào đó rốt cuộc cũng biết cái gì gọi là gieo gió gặt bão.
      thư hồ, duongduong, Phong Vũ Yên5 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 1: PHU NHÂN TỔNG TÀI LÀ TỘI PHẠM TRUY NÃ?


      Editor: Nguyễn Hân Di


      Cao ốc Tiêu thị chiếm giữ khu vực phồn hoa nhất ở thành phố C, toà nhà hơn trăm tầng làm cho người ta thể ghé mắt, người phụ nữ với bộ tây trang đen, đầu tóc được tỉ mỉ chải gọn ra phía sau, dáng người cao khoảng 1m7, dưới chân mang đôi giày cao khoảng 5cm, làm người ta thể nhìn được, “ Mẹ, chúng ta đến đây làm gì?”

      Người phụ nữ đó dẫn cậu bé khoảng 4 -5 tuổi, cậu bé đó mặc bộ quần áo bóng chày màu xanh nhạt, tóc tơ xoăn xoăn, đôi mắt to tròn, nhìn trái ngó phải là lại mang đôi mắt sáng long lanh nhìn mẹ mình.

      Người phụ nữ đó lại cười cười, nhàng nâng khoé miệng, nhưng lại tươi,”Chúng ta đến tìm ba ba của con!”

      Người phụ nữ đó liền dẫn cậu bé hướng vào trong toà nhà.

      “Xin chào tiểu thư, xin hỏi tôi có thể giúp gì cho ngài?” Ở quầy tiếp tân tiếp tân nhìn hai người trước mặt dịu dàng cười, mặt Đông Thu Luyện có chút dao động nào, “Tôi đến tìm Tổng giám đốc của các người!”

      “Này… Xin hỏi có hẹn trước ?”

      “Vậy tôi họ Đông…” Mấy tiếp tân còn bàn bạc về chuyện hai mẹ con đặc biệt này đến, nghe xong liền ngậm miệng.

      Rất nhanh người đàn ông mặc tây trang mang giày da vội vã chạy từ thang máy chuyên môn ra, nhìn thấy hai người lại cung kính cười: “Phu nhân, tiểu thiếu gia, hai người đến thành phố C khi nào, sao lại cho chúng tôi biết, để chúng tôi đón hai người!”

      cần!” vừa vừa dẫn cậu bé vào trong thang máy, thang máy từ từ lên, trong nháy mắt ở đại sảnh của Cao ốc Tiêu Thị nổ tung!

      “Này uy uy ---- có thấy gì , bã xã của BOSS đến, quả nhiên là trăm nghe bằng mắt thấy nha! Quả nhiên rất xinh đẹp, các người có thấy bé trai đó , vừa rồi trợ lí gọi là tiểu thiếu gia, quả cùng BOSS giống y như nhau!”

      “Con trai ruột của BOSS có thể giống nhau sao? Nhưng mà, gần đây BOSS cùng Bùi Tử Đồng có scandal ồn ào, chắc là phu nhân đến để khỏi binh hỏi tội!”

      “Lần này có trò hay để coi…”

      Bên kia thảo luận sôi nổi, bầu khí bên này lạnh đến nổi rét run, Tiêu Hàn mặc bộ tây trang màu xám, ngồi ghế, vừa rồi cũng khiếp sợ, nghĩ gặp , Tiêu Hàn là con lai, mẹ của Tiêu Hàn là người Pháp, cho nên Tiêu Hàn có đôi mắt màu lam tĩnh mịch, nếu có người nhìn chằm chằm vào đôi mắt ấy làm người đó chết đuổi trong đó! Chiếc mũi cao thẳng, đôi môi mỏng, lộ ra tia gợi cảm cùng dã tính, góc cạch mặt ràng chút dao động nào!

      Mà người phụ nữ đứng trước mặt thể nghi ngờ là mỹ nhân, vóc người cao gầy, tây trang được khoác người lại đem thân thể được phát họa lung linh hấp dẫn, tóc được búi gọn ra phía sau, đôi môi giống như được thoa lớp son mỏng, sáng long lanh, hết sức mê người, đôi mắt tĩnh mịch giống như cái giếng cổ chút rung động nào, lộ ra mê hoặc!

      Cậu bé có đôi mắt màu xanh giống như người đàn ông đó, khuôn mặt tinh xảo đáng , nhưng lại sinh động mị hoặc, chỉ là tuổi còn quá , lại lộ ra vẻ non nớt!

      “Ở đây tôi có chút việc cần xử lý gấp, cha đem Tiểu Dịch đến cho !”
      Người phụ nữ chuyện lạnh như băng, giống như bên ngoài của , nhưng ai biết với vẻ ngoài bình tĩnh vậy nhưng bên trong lại cuồng loạn bất an, năm năm, năm năm gặp, cho rằng bình tĩnh khi đối mặt với , nhưng lại là lừa mình dối người!

      “Có thể, thành vấn đề!” Tiêu Hàn dễ dàng đáp ứng, nếu lão gia tử lên tiếng, chính có thể cái gì!

      “Tiểu Dịch tuổi còn , tôi hi vọng thằng bé thấy những chuyện nên thấy, chuyện của ở bên ngoài tôi xen vào, nhưng xin có chút trách nhiệm của người ba, tự quản chính mình cho tốt!” Đông Thu Luyện từ trước đến nay đều chuyện như vậy, cho người cho tia tình cảm nào, tựa như có người nào địch nổi !

      “Mẹ, khi nào đến đón con!” Tiểu Dịch ôm lấy bắp đùi của Đông Thu Luyện, Đông Thu Luyện cười cười, ngồi xổm xuống, “Khi mẹ hết bận đến đón con, Tiểu Dịch phải ngoan ngoãn nghe lời ba ba nha…”

      Đây là lần đầu tiên Tiêu Hàn thấy Đông Thu Luyện cười, cho dù khi cùng kết hôn cũng có cười như vậy đối với , thậm chí còn hoài nghi biết người phụ nữ này có biết cười hay , rất dễ nhận thấy chính là cười cùng .

      Lúc này bốn năm chiếc xe dừng ở cửa lớn của Tiêu thị, xung quanh người đường đều ngắm nhìn, có phải Tiêu thị xảy ra chuyện gì, rất nhiều cảnh sát từ trong xe xuống, các nữ tiếp tân ở quầy chưa từng gặp qua loại chuyện này, lập tức bị doạ đến sắc mặt trắng bệch, vội vàng tìm quản lí!

      Quản lí cũng sợ hết hồn, nhưng lại nhanh chóng bình phục, cười nghênh đón:

      “Cảnh sát, biết ngài đến đây có việc gì?”

      Cảnh sát đầu cầm cái túi giấy, mở ra, là tấm ảnh được đóng dấu đỏ, để trước mặt quản lí, “Có gặp qua này chưa?”

      Khi nhìn thấy người trong ảnh, sắc mặt quản lí lập tức trắng bệch, người này nếu là lúc trước bọn họ nhận ra nhưng tại là người mà bọn họ bàn tán ngất trời, làm sao lại biết? Sắc mặt quản lí trong nháy mắt tái nhợt, mồ hôi đổ đầy người.

      “Đến cùng là thấy chưa?” Đằng sau là người cảnh sát kìm nén được lao đến, nắm lấy áo của quản lí, “ gặp là gặp, chưa thấy tức là chưa thấy, lề mề cái gì, mau , có tin là lão tử tôi bắn cái hay !”

      “Đem lôi xuống!” Người cảnh sát đầu trừng người sĩ quan cảnh sát đó, sau đó liếc nhìn quản lí: “Xem ra là thấy, làm phiền mời ấy ra, chúng tôi có chuyện cần ấy hỗ trợ điều tra!”

      “Vâng, được!” Quản lí vừa muốn xoay người rời , bên khác thanh hùng hồn vang lên!

      “Triệu đội trưởng, bước chân nhanh nha, đến Tiêu thị tìm người!” Mọi người hướng đến nơi phát ra thanh, người đàn ông mặc quân trang, đôi ủng da quân đội nện từng bước mặt đá cẩm thạch, đằng sau còn vài người quân nhân được trang bị đầy đủ vũ trang, giống như là đánh trận, trong lúc nhất thời có chút ít giương cung bạt kiếm!

      “Lệnh Hồ thượng tá, đạo lí thứ tự trước sau hiểu sao!” Triệu Minh cười cười, nhưng nhìn Lệnh Hồ Càn bằng đôi mắt mang theo tia tức giận, người này làm sao biết mà đến nơi này, bọn họ cũng là vừa nhận được tin tức nên mới vội vàng chạy đến, nghĩ đến chân sau đến nơi!

      ấy ở chỗ này?” Lệnh Hồ Càn nhìn bộ dáng run rẩy của quản lí, khinh miệt hừ lạnh cái, “Còn mau mời xuống!”

      Quản lí vội vàng phân phó người mời, bên này hai đội người nhường nhịn chiếm cứ hai bên của cao ốc Tiêu thị, người ở hai bên nhìn nhau vừa mắt, mặc dù lời nào, mở miệng khiêu khích, nhưng bầu khí hạ nhiệt rất nhiều, bầu khí lạnh băng như vậy làm các tiếp tân bị doạ sợ, các làm tiếp tân chưa từng gặp qua tình huống như vậy!

      “Phu nhân là tội phạm truy nã? Thế nào là cảnh sát cùng quân nhân đều đến đầy?” vài người giọng thảo luận, còn nhìn động thái hai bên, sợ chọc giận bọn họ, mặc dù mặt được trang điểm kĩ càng nhưng che giấu được sắc mặt trắng bệch!

      “Ai mà biết, xem tình hình này, xem ra còn quan trọng hơn tội phạm truy nã, bằng sao lại điều động nhiều người như vậy, BOSS của chúng ta đáng thương, khó trách nhiều năm như vậy chưa từng gặp qua vị phu nhân này, nguyên nhân là do….”

      “Câm miệng, ấy là người mà các có thể bàn tán sao!” Lệnh Hô Càn hừ lạnh tiếng, hai thảo luận lập tức thân thể run rẩy, thiếu chút nữa khóc lên, Lệch Hồ Càn phải là người thương hoa tiếc ngọc gì cả, lạnh lùng nhìn, sau đó lên tiếng nữa, ngược lại Triệu Minh đưa tay sờ vành nón, nhàn nhạt liếc qua hai vừa thảo luận.

      Bên này, Quý trợ lí gõ cửa phòng làm việc của Tổng giám đốc, “Sao vậy?” Tiêu Hàm lười biếng, giống như xuất của Đông Thu Luyện cùng Tiều Dịch liên quan gì đến !

      “Phía dưới có nhiều cảnh sát còn có quân nhân, họ muốn tìm phu nhân!” Quý trợ lí mặc dù biết Đông Thu Luyện, cũng biết Đông Thu Luyện là bà xã của Tổng giám đốc, nhưng biết nhiều về , hoặc có thể chính tổng giám đốc cũng chưa chắc biết vợ mình bao nhiêu!

      Tiêu Hàn nhướng lông mày, bất khả tư nghị nhìn Đông Thu Luyện, Đông Thu Luyện lại mười phần bình tĩnh sửa quần áo cho Tiêu Dịch: “Tiểu Dịch, mẹ muốn , đừng nghịch nữa!” Đông Thu Luyện liếc nhìn Tiêu Hàn cái, lại khôi phục như ban đầu chút dao động nào, Tiêu Hàn cũng nhíu mày, thế nào mà hai cha con lại kém nhau xa như vậy!

      thế nào nữa, cũng là phu nhân của họ Tiêu, tôi muốn nhìn thấy có tổn hại danh dự của họ Tiêu, cũng hi vọng vợ của tôi xuất trang bìa báo pháp luật!” Tiêu Hàn híp mắt quan sát Đông Thu Luyện, kinh diễm giống như lần đầu gặp gỡ, chỉ là người phụ nữ này quá lạnh lùng, biết là có tâm hay ? Có lẽ là có, nhưng mà phải đổi với

      “Tôi nghĩ Tiêu tổng xuất ở bìa tạp chí giải trí còn nhiều hơn so với xuất ở tạp chí kinh tế, người nào mà biết còn tưởng rằng Tiêu tổng là minh tinh nào đó!” Đông Thu Luyện vẫn cường thế như vậy, buông tha cho bất kì ai, Tiêu Hàn chỉ cười cười, Tiêu Dịch cúi đầu đếm ngón tay, mẹ a, sao mẹ cho ba ba chút mặt mũi nào hết vậy, Quý trợ lí tự giác nuốt nước miếng cái, quả nhiên phu nhân tổng giám đốc danh bất hư truyền.

      Dám chuyện như vậy cùng tổng giám đốc ngoại trừ lão gia tử ra chỉ còn phu nhân !

      “Hừ, hôm nay nhiều người vậy lại tìm đến cửa, tôi cũng thực hoài nghi ánh mắt nhìn người của ông nội, biết ông có biết hay , biết ông còn kiêu ngạo vì người cháu dâu này !” Tiêu Hàn cười vuốt bút trong tay, trong mắt tràn đầy nghiền ngẫm!

      Đông Thu Luyện sờ sờ đầu của Tiêu Dịch : “Tiểu Dịch, mẹ nhanh chóng đến đón con, con chớ học thói quen xấu của người nào đó, ngây thơ như vậy…” xong trực tiếp xoay người bước ra ngoài, dáng cười của Tiêu Hàn trực tiếp sụp đổ, đây là lần đầu tiên có người để vào mắt!

      Tiêu Dịch lắc lắc đầu, “Ba ba, ba có biết là mẹ làm cái gì hay ?” Tiêu Dịch nhìn Tiêu Hàn, Tiêu Hàn sửng sờ, ấy phải ở nhà rồi mang thai hay sao? Chẳng lẽ phải? “Mẹ là pháp y, đương nhiên là thường xuyên đến cục cảnh sát…” Cuối cùng Tiêu Hàn cời nỗi, người phụ nữ này….

      Số lần gặp mặt của Tiêu Hàn cùng Đông Thu Luyện có thể đếm được đầu ngón tay, số lần gặp nhau của hai người này rất ít ỏi, từ khi kết hôn đến bây giờ được 5 năm, nhưng số lần hai người gặp nhau đếm hai bàn tay cũng có thể đếm được!

      ~ Kết thúc chương 1~
      thư hồ, Abby, Phong Vũ Yên7 others thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 2: PHU NHÂN TỔNG TÀI LÀ PHÁP Y


      Đông Thu Luyện cùng Quỹ Viễn vào thang máy để xuống sảnh chính, Quý Viễn có chút sợ hãi nho đối với Đông Thu Luyện, , Quý Viễn cũng là người từng trải, nhưng Đông Thu Luyện lại làm cho cảm thấy đó là người cách xa ngàn dặm, nhất là bây giờ, hai người chung thang máy, cảm giác được nhiệt độ giảm xuống rất nhiều!

      Đột nhiên di động của Đông Thu Luyện vang lên, là bài “London Bridge is falling down” bài đồng dao của , Quý Viễn nghĩ phu nhân tổng giám đốc lại sử dụng bài hát như vậy làm nhạc chuông, “Alo---ừ, tôi lập tức trở lại!” Lúc chuyện cũng chỉ có vài giây, tia nhiệt độ, Quý Viễn nhịn được oán thầm, khó trách tổng giám đốc cùng phu nhân tình cảm tốt!

      Trong nhà có ngọn núi băng như vậy ai mà chịu nổi, bên ngoài nhuyễn ngọc ôn hương, nhưng lại lạnh lùng đến mức đáng sợ!

      “Đinh” Thang máy dừng lại, “Phu nhân, mời ngài---“ Quý Viễn vui bước tránh ra, Đông Thu Luyện bước ra!

      Lúc này bầu khí ở đại sảnh của Tiêu Thị là giương cung bạt kiếm, có cảm giác như ai cũng chịu nhường nhịn ai, mà bên quản lí cùng các nữ tiếp tân cũng nhìn thấy màn quỷ dị này, cũng biết là nên gì, nhưng sắc mặt tựa hồ tốt, khi thang máy mở ra, tầm mắt mọi người lo lắng nhìn Đông Thu Luyện, Đông Thu Luyện nhàn nhạt lướt qua ánh mắt nhìn của mọi người, lời nào sải bước về phía trước!

      Lúc này, Triệu Minh cùng Lệnh Hồ Càn cùng bước tới, Triệu Minh cách thang máy tương đối gần nên bước đến trước: “Đông pháp y, chúng ta có hẹn trước, cho nên phiền ngài cùng chúng tôi đến cục cảnh sát chuyến.” Triệu Minh cười cười, vẻ mặt nịnh nọt!

      Lúc này bước chân Lệnh Hồ Càn vang lên làm phá vỡ yên tĩnh của đại sảnh, “Thu Luyện, chúng ta là người quen cũ, dù thế nào nữa, chúng ta cũng được xem là thanh mai trúc mã, cho nên cùng tôi đến bộ đội trước !” xong, tay của Lệnh Hồ Càn vỗ vỗ vai của Đông Thu Luyện, nhưng trong nháy mắt cánh tay của tê rần, nhường như cánh tay mất toàn bộ tri giác!

      “Ui..” Lệnh Hồ Càn trừng mắt liếc Đông Thu Luyện, “Sao đáng gì hết vậy!” Nhưng lời này lại mang được vẻ cưng chìu!

      “Vừa nãy bộ tư lệnh quân đội gọi điện thoại cho tôi, Triệu đội trưởng chờ vài ngày !” Đông Thu Luyện xong liền ra ngoài, mặt vẫn chút run động nào, trong khi đó Lệnh Hồ Càn tựa hồ như thực được gian kế, hướng về phía Triệu Minh lạnh lùng cười tiếng, theo Đông Thu Luyện ra ngoài!

      Bên này, chiếc xe Hummer quân đội biến mất, cảnh sát đến trước mặt Triệu Minh : “Đội trưởng, vậy phải làm sao bây giờ?”

      “Làm sao, còn có thể làm sao, phải chờ! ..” thanh của Triệu Minh lớn, trong nháy mắt mọi người trong đại sảnh dám thở mạnh, cảnh sát bỗng chốc rút ra ngoài, tất cả người trong đại sảnh mới thở phào nhõm!

      “Này uy uy.. Tin giật gân, phu nhân tổng giám đốc của chúng ta phải là tội phạm truy nã, người ta là nữ pháp y số thế giới, các người mau đến xem..” Ở quầy tiếp tân nữ tiếp tân mở máy tính, màn ảnh máy vi tính là ảnh chụp đội mũ, chính là loại ảnh thẻ!

      Ảnh chụp là khoảng mười bảy mười tám tuổi, khi đó tóc của Đông Thu Luyện dài đen như mực được xoã vai, mặt nhìn ra được tia biểu cảm nào, cả người tỏ ra dòng khí thanh cao, cao ngạo, ngoại trừ tấm ảnh đội mũ đó ra cò bất kì hình ảnh nào khác!

      Phía dưới ngược lại được giới thiệu hết sức cặn kẽ, ngày tháng sinh, trường tốt nghiệp, vân vân…

      “Người ta chỉ là pháp y, còn là nhà tâm lý học tội phạm, ngôn ngữ học hình thể, giãi phẫu học..” Phía dưới kê ra rất nhiều, trong nhất thời làm người xem hoa cả mắt, nhưng trong lòng mọi người đều có ý nghĩ đó chính là phu nhân của tổng giám đốc rất lợi hại!

      Bên này, Đông Thu Luyện ngồi xe, trong tay cầm xấp văn kiện, bên trong đều là ảnh chụp, ảnh là người đàn ông trần truồng, khuôn mặt chằn chịt vết thương, máu tươi đầm đìa, nếu là người đàn ông bình thường khi xem những tấm ảnh này đều nhịn được nôn mửa, nhưng Đông Thu Luyện lại tỉ mỉ xem kĩ càng!

      “Đây là bộ đội nằm vùng của chúng tôi, nấp vào nhóm người buôn lậu thuốc phiện được hai năm, trong khoảng thời gian trước bỗng nhiên mất liên lạc, sau đó chúng tôi tìm được thi thể của , chúng tôi biết có phải bị phát hay , cho nên chúng tôi dám tuỳ tiện hành động!” Sắc mặt của Lệnh Hồ Càn ngưng trọng!

      Đông Thu Luyện đem văn kiện khép lại: “Đợi lát nữa tôi giãi phẫu xong rồi biết!” Đông Thu Luyện xong liền nhắm mắt nghỉ ngơi!

      Lệnh Hồ Càn hào hứng hơn mức bình thường : “Chúng ta dù sao nữa cũng lớn lên cùng nhau, là bạn tốt với nhau, hơn nữa, nếu phải thích..” Đông Thu Luyện đột nhiên mở mắt nhìn Lệnh Hồ Càn, Lệnh Hồ Càn ngược lại còn cười cười, “Có lẽ bây giờ chúng ta trở thành vợ chồng, vứt bỏ tôi, sao lại có chút áy náy nào vậy!”

      “Đầu tiên, chúng ta phải là bạn bè nam nữ càng phải kết hôn thành vợ chồng, dùng từ “vứt bỏ” là thích hợp, sau đó, giữa chúng ta hề có văn bản hứa hẹn nào, chúng ta cũng có hôn ước, vậy phải là vứt bỏ, cuối cùng, những lời đều là bịa đặt, tôi và căn bản là chút quan hệ nào, ở đâu đến vứt bỏ..”

      Mặt của Lệnh Hồ Càn trực tiếp đen xuống, “ Sao nhiều năm như vậy còn cái dạng này, tôi và về chuyện scandal của Tiêu Hàn cùng bạn ta, người nào xinh đẹp động lòng người, nhìn chút xem…”

      “Nếu nữa, lát nữa tôi liền đem lên bàn giải phẫu…” Lệnh Hồ Càn triệt để ngậm miệng!

      Đông Thu Luyện nhìn ra ngoài cửa sổ, Tiêu Hàn thích làm sao lại biết , chúng dùng cả đời của để có địa vị như bây giờ - Tiêu phu nhân, còn có thể có cầu xa vời gì nữa!

      “Tiểu Luyện, bây giờ có thể bằng lòng rồi, kết hôn với người của họ Tiêu, còn chúng tôi kết hôn với người họ Đông được, cần vì người đàn ông là buông tha tất cả!”

      “Tôi bây giờ tốt lắm, hối hận!” Sau cuộc giao dịch, trở thành vợ của Tiêu Hàn, danh chính ngôn thuận, nhưng chuyện sau đó, ai biết, bắt đầu luyện tập giãi phẫu, qua lại với những bộ hài cốt máu thịt, chỉ vì tờ hôn ước mà phải trả giá cao, mà cái giá của nó chỉ là như thế mà còn là nữa đời sau của chính !

      Nữa đời trước vì thầm mà có thể vượt qua được, vậy nữa đời sau cũng thầm mà vượt qua…

      Tiêu thị

      Tiêu Dịch ngồi ghế sofa, trong tay cầm cuốn tạp chí kinh tế, sau khi Tiêu Hàn xử lí xong công việc trông thấy, Tiêu Hàn tới: “Tiểu Dịch, đây là thứ con nên xem!”

      “Con cũng cảm thấy thú vị” Kể từ Đông Thu Luyện Tiêu Dịch chuyện rất ít, tính tình rất giống Đông Thu Luyện, Tiêu Hàn đem Tiêu Dịch ôm vào ngực: “Tiểu Dịch, có muốn ăn KFC , ba ba dẫn con ăn…”

      “Mẹ đó là đồ ăn tốt cho sức khoẻ..”

      “Vậy ba ba dẫn con xuống sân chơi, có rất nhiều bạn cũng thích nơi đó…”

      “Con phải là đứa trẻ ba tuổi, làm sao thích thứ đó được!” Khụ khụ…Con cũng chỉ mới bốn tuổi hay sao.

      “Vậy ba ba mua cho con đồ chơi, ba nhớ được ông nội con phải là con rất thích đồ chơi hay sao!”

      “Đây chẳng qua là dụ dỗ ông nội vui vẻ mà thôi, con qua thời gian thích đồ chơi rồi…”

      ….

      Mặt Tiêu Hàn triệt để lạnh xuống, đứa bé này đến cùng là học gì của ai nha, “Vậy con thích gì!”

      “Cái gì cũng được, tuỳ tiện! Con xoi mói!” Tiêu Dịch vừa xong, sắc mặt của Tiêu Hàn triệt để trắng bệch!

      ~HẾT CHƯƠNG 2~
      thư hồ, Phong Vũ Yên, thuyt3 others thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 3: TIỂU QUỶ


      Editor: Nguyễn Hân Di

      Lúc này, Quý Viễn đưa văn kiện đến: “Tổng giám đốc, chuyện hôm nay xử lí tốt, lát nữa ngài có hẹn dùng bữa tối với Bùi tiểu thư !” Quý Viễn cầm trong tay cái máy tính xách tay, đó ghi chép tất cả lịch trình của Tiêu Hàn!

      Tiêu Hàn ngược lại quên mất có hẹn với Bùi Tử Đồng, nhìn Tiêu Dịch ngồi trong lòng mình, Tiêu Dịch lúc này cũng cười tủm tỉm nhìn Tiêu Hàn: “Ba ba, ba muốn vứt bỏ con sao!” Tiêu Hàn sửng sờ, muốn nhờ người mang Tiêu Dịch trở về nhà, lời của Tiêu Dịch vừa ra làm Tiêu Hàn biết nên những gì!

      “Mẹ trong thời gian này muốn con và ba bồi dưỡng tình cảm, nhưng mà nhìn ba như vậy giống như là nguyện ý..” Tiêu Dịch cúi đầu, vuốt tay của mình, nhìn được nét mặt của bé, nhưng Tiêu Hàn cảm thấy trong lòng có chút mềm mại, Tiêu Hàn chỉ ôm Tiêu Dịch chỉ mấy lần!

      Tiêu Dịch biết chuyện Tiêu Hàn ôm mình lúc còn ở nhà ông nội, nhưng mỗi lần như vậy Tiêu Dịch đều khóc đến thương tâm, lão gia tử hết sức tức giận: “ nhìn , con trai của còn nhận ra , coi là người xa lạ, phải cùng Tiểu Luyện bồi dưỡng tình cảm chút, tiểu tử thúi chớ đứng trước mặt tôi, cút ngay cho tôi--”

      lúc sau, Tiêu Hàn cũng ôm Tiêu Dịch, quan hệ của hai ba con cùng quan hệ của và Đông Thu Luyện lại lạnh như băng, huống chi Tiêu Hàn cùng Đông Thu Luyện tựa hồ hai người rất ít khi chạm mặt, cho nên giữa Tiêu Hàn và Tiêu Dịch cũng ít chạm mặt!

      Lần này ôm Tiêu Dịch giống như là lần đầu tiên, , Tiêu Hàn cũng biết nên để tay mình ở đâu cho phải, “Tổng giám đốc, từ chối hay là…” Bùi Tử Đồng là người qua lại gần đây nhất với Tiêu Hàn, Tiêu Hàn đột nhiên nhớ tới lời của Đông Thu Luyện trước khi , “Từ chối! Tiểu Dịch, chúng ta về nhà!”

      Tiêu Hàn xong liền ôm Tiêu Dịch ra ngoài, Tiêu Hàn dùng thang máy chuyên dụng xuống bãi đậu xe ở tầng hầm, hết sức thuận tiện, Tiêu Hàn đem Tiêu Dịch đặt ở ghế lái phụ rồi đóng cửa lại, Tiêu Dịch liền gõ cửa sổ, Tiêu Hàn rất có kiên nhẫn mở cửa: “Ba, có phải là ba biết, người ta khi ngồi ở ghế phụ mà có gặp cố gì dễ dàng bị đâm chết , ba có chút quan tâm nào đến con vậy…”

      Tiêu Hàn lại nghĩ tới chuyện này, sau đó mở của ghế sau ra, đem Tiêu Dịch đặt ở ghế sau, sau đó lên ghế lái ngồi xuống: “Có muốn ăn cái gì hay !”
      chuyện Tiêu Hàn lái xe ra khỏi bãi đậu, đối diện cao ốc Tiêu Thị có rất nhiều khách sạn, trong đó có KFC, Tiêu Dịch quỳ chân ghế ngồi, ánh mắt long lanh nước nhìn chằm chằm KFC!

      Tiêu Hàn tất nhiên biết khát vọng trong mắt của Tiêu Dịch, sau đó ôm lấy Tiêu Dịch đến KFC, “Ba, mẹ đồ ăn này tốt cho sức khoẻ!”

      “Chỉ cần con , ba mẹ con biết!” Tiêu Hàn nhìn tiểu tử nhà mình tuy vậy, nhưng ánh mắt chớp cứ nhìn chằm chằm bảng hiệu của người ta, bộ dáng đó hết sức đáng !

      “Là ba dẫn con tới, nếu như mẹ mà biết con chính ba bắt con tới!” Tiêu Dịch chu cái miệng , giống như lúc nào cũng có thể mang Tiêu Hàn bán đứng, Tiêu Hàn hết chỗ , tiểu gia hoả này đến cùng là học của ai, sao lại giảo hoạt như thế!

      “Ba, ba cái kia ăn được !” Bàn tay của Tiêu Dịch chỉ chỉ cái, là đồ ăn của đôi vợ chồng mang cầm cho con của bọn họ, đứa bé đó cầm trong tay miếng tôm viên, Tiêu Hàn cảm thấy tiểu gia hoả này sao lại đáng như thế, “Ba mua cho con ăn thử chút, biết có ăn được hay !”

      “Người ta cũng nghĩ là ăn, nếu ba mãnh liệt cầu con ăn cái đó, con cố ăn chút!” Tiêu Dịch xong mặt lộ ra gian kế thực được, hai mắt mở to nhìn chằm chằm Tiêu Hàn chọn món ăn!

      Hai người mười phần giống nhau, nhất là đôi mắt màu lam, trong nháy mắt làm hấp dẫn rất nhiều người nhìn sang, ở thành phố C, có người biết ai là thị trưởng, nhưng người nào biết Tiêu Hàn, nhất là ở quán KFC này rất gần với cao ốc Tiêu Thị, nơi này nhiều nhân viên biết Tiêu Hàn, tại lại nhìn thấy người , rất nhiều nữ nhân viên xúm lại bàn tán!

      Nhưng nhìn thấy đứa bé được Tiêu Hàn ôm trong ngực đều có chút bối rồi, nhất là 1 tiếng “Ba”, càng làm cho tâm hồn của thiếu nữ nơi đây vỡ tan!

      Bên này Tiêu Hàn gọi món ăn, còn nhân viên bán hàng ân cần chút nữa mang thức ăn lại bàn, Tiêu Hàn vui vẻ ôm Tiêu Dịch tìm chỗ ngồi, rất nhanh nhân viên cửa hàng mang đồ ăn lên, “Tiêu tổng, mời ngài dùng..” Tiêu Hàn gì thêm, chỉ gật đầu, bên ngoài Tiêu Hàn thường cười cười, nhất là trong người có dòng khí chất cổ điển của người , càng làm cho người ta mê muội!

      “Tiêu tổng, nơi này cách Tiêu thị rất gần, chúng tôi mỗi ngày đều thấy Tiêu tổng ngang qua!” Cùng còn có nhân viên phục vụ khác, Tiêu Hàn chỉ cười cười, đưa tay cấm ống hút vào sữa đưa cho Tiêu Dịch!

      “Chị, hai người có thể được rồi chứ!” Tiêu Dịch cắn cái đùi gà, thoả mãn, ngẩng đầu nhìn hai nữ phục vụ nhìn Tiêu Hàn.

      “Em trai , em tên là gì, là em trai của Tiêu tổng sao?”

      “Vừa rồi tôi ràng là kêu ba, lỗ tai của chị sử dụng được sao!” Tiêu Dịch lại cắn cái vào đùi gà, chép chép miệng, miệng phình ra, có chút nghi hoặc nhìn nữ nhân viên phục vụ!

      “Tiêu tổng phải là chưa kết hôn sao?”

      “Ba tôi cùng mẹ tôi kết hôn chẳng lẻ lại báo cho chị sao!” Tiêu Dịch trừng nhìn nữ nhân viên phục vụ cái, Tiêu Hàn chỉ cười cười, “Các ảnh hưởng đến hai ba con tôi!” Tiêu Hàn mặc dù cười , nhưng nữ nhân viên phục vụ cảm giác được cảm giác áp bách, vội vàng rời , ngược lại Tiêu Dịch hung hăng hút sữa:

      “Ba, ông nội sai, ba là ngựa đực động dục khắp nơi?”

      “Ông nội?” Tiêu Hàn lạnh mặt, còn tưởng tiểu gia hoả này là do Đông Thu Luyện dạy, lại chưa từng chỉ đến lão gia tử dạy, “Ông nội sai rồi, phải là ba động dục khắp nơi, tại sức quyến rũ của ba quá lớn, cho nên những kia mới…”

      “Mới cái gì…” Tiêu Dịch nhìn Tiêu Hàn, bộ dáng giống như muốn giải đáp thắc mắc của bản thân, Tiêu Hàn oán thầm, sao mình cùng đứa trẻ 4 tuổi thảo luận vấn đề này chứ!

      “Tiểu Dịch, con biết động dục là sao ? Con còn , có nhiều chuyện con biết!”

      “Các người lúc nào cũng chuyện của người lớn đứa trẻ hiểu, con phải là đứa trẻ, con hiểu, con xem thế giới động vật bên trong đó có , con biết thế nào là động dục…” Tiêu Hàn hết chỗ , ra con trai mang cùng động vật so sánh với nhau!

      Bên quân khu

      Đông Thu Luyện mang găng tay cao su, trong tay là con dao phẫu thuật , miệng mang khẩu trang, có vài pháp y đứng bên, đều gắt gao nhìn chằm chằm tay của Đông Thu Luyện, đầu tiên Đông Thu Luyện kiểm tra người chết cách cẩn thận, “Tôi đồng ý cho các người quan sát, nhưng khi tôi giãi phẫu được chuyện!”

      “Đó là tất nhiên!” Vài người pháp y đó nhưng được lệnh đặt xá nhàng gật đầu, Đông Thu Luyện gì thêm, sau đó đổi con dao phẫu thuật khác, đó là con dao sắc bén nhất, Đông Thu Luyện rạch đường đầu người chết, cẩn thận giãi phẫu, “Người chết có độ tuổi từ 30 đến 35 tuổi, vết thương chí mạng là do đầu nhận đòn nghiêm trọng, làm cho xương sọ vỡ tan…”

      xong, Đông Thu Luyện lấy cái nhíp, cẩn thân gấp mảnh vụn ở nơi vỡ của hộp sọ, “Đây là loại chế phẩm của kim loại, mặt còn có nước sơn, nhưng nước sơn có vết tích gì đó…”

      ~HẾT CHƯƠNG 3~
      thư hồ, Phong Vũ Yên, thuyt3 others thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 4: BỊ XEM


      Editor: Nguyễn Hân Di

      Sau khi Đông Thu Luyện giãi phẫu xong đầu của người chết, lại theo thứ tự kiểm tra toàn thân người chết hồi lâu, cuối cùng dừng lại ở cánh tay, lấy cái kính lúp, tiếp đó cầm con dao mỗ mô hình , giãi phẫu xung quanh điểm đỏ ở cánh tay, dòng máu đen chảy ra, dùng bông thấm sau đó đặt ở bên bàn dụng cụ, rồi đem vết thương đó giãi phẫu tiếp!

      Việc này làm nhóm pháp y vây quanh ngây ngẩn cả người, người này đưa đến trước vài ngày, bọn họ giải phẫu tại chỗ, lại phát ra chỗ kia, nghĩ đến nhìn lớn lắm lại là danh bất hư truyền!

      “Sau khi chết bị người khác tiêm ma tuý vào người để quan sát, nhưng tôi nghĩ đơn giản như vậy, phần giải phẫu tiếp theo giao cho các người, khi hoàn tất đem cho tôi 1 phần báo cáo!” Đông Thu Luyện xong lưu loát cởi bao tay, trợ lí ở bên tiếp nhận dụng cụ trong tay của Đông Thu Luyện, hai người liền ra ngoài!

      “Lão Lý, bé này thoạt nhìn lớn lắm, là Đông Thu Luyện?”

      “Câm miệng, nếu là Lệnh Hồ thượng tá tìm đến, tất nhiên là thể sai, chúng ta làm cho xong !” Mọi người xong liền bắt đầu giải phẫu!

      Trợ lí của Đông Thu Luyện là ''DĐLQĐ" chàng trai lớn tuổi lắm, là chàng trai là do cậu ta mới vừa 18 tuổi, Bạch Thiếu Ngôn nhìn Đông Thu Luyện lưu loát cầm kéo, cắt phần sau của lõi gỗ, cầm lên lọ dung dịch pha loãng máu tấm bông, trong mắt tràn đầy sùng bái, chỉ chốc lát sau, Đông Thu Luyện mới từ kính hiển vi ngẩng đầu, xoay người đến chỗ máy tính, biết là tra cái gì, lúc sau lão Lý gõ cửa vào: “Đông pháp y, đây là báo cáo, còn có chút vật chứng của giãi phẫu!”

      Sắc mặt của Đông Thu Luyện đổi, chỉ câu cảm ơn, vẫn vùi đầu nhìn chằm chằm máy tính, Bạch Thiếu Ngôn cười cười, nhận thứ trong tay của lão Lý:

      “Cảm ơn, khi thầy tôi bận rộn đều là bộ dáng thế này, ngài đừng để ý!”

      , các người bận, tôi trước!” Lão Lý nghe ít nhiều về tin đồn của Đông Thu Luyện, là trăm nghe bằng mắt thấy, mang khẩu trang nên thấy mặt, nhưng đôi mắt lớn, hết sức tĩnh mịch, nhìn thấy đáy, nhất là khi nhìn người khác, tựa như nhìn xuyên qua người đó, khí chất như thế, Lão Lý ở trong quân đội lâu như vậy nhưng cũng cảm thấy được tuổi tác cùng con người của tương xứng!

      “Đưa vết sơn từ đầu của 6520 !” Đông Thu Luyện thích đánh số cho người chết, vì để lẫn lộn giữa các người chết với nhau, đồng thời cũng dễ dàng để xử lí cùng nghiên cứu, sắc mặt của Bạch Thiếu Ngôn đen xuống''DĐLQĐ", thế nào mà 6520, Bạch Thiếu Ngôn cầm bút lên viết số 6520 dưới tên người chết, lại đem hộp dụng cụ chứa lớp sơn giao cho Đông Thu Luyện!

      “Thầy, trời tối, ngài còn chưa ăn cơm, có muốn tôi mua thêm 1 phần!” Bạch Thiếu Ngôn nhìn đồng hồ, hơn 2 gờ, khi Đông Thu Luyện làm việc quan tâm đến thời gian!

      “Ừ, mì trứng cà chua, cà chua nhiều chút!” Đông Thu Luyện nhìn đồng hồ, lại cúi đầu quan sát kính hiển vi!

      Bạch Thiếu Ngôn cảm thấy có chút buồn nôn, vừa mới giải phẫu người chết, làm sao ăn cà chua trứng được chứ? Nước đỏ đỏ, còn có sợi mì dai dai , tổng quan có chút cảm giác buồn nôn, rất nhanh Bạch Thiếu Ngôn đem mì cà chua trứng tới, lúc này Đông Thu Luyện ngồi trước máy vi tính nhìn video giải phẫu lão Lý mang tới!''DĐLQĐ"

      Đông Thu Luyện có thói quen như vậy, nếu bản thân kịp giải phẫu thi thể, lúc nào cũng bảo người khác mang video giải phẫu đến cho , chính nhìn chút, nhìn xem có bỏ sót thứ gì , Đông Thu Luyện nhận thức ăn từ trong tay Bạch Thiếu Ngôn, vừa xem video vừa thong thả ăn, thỉnh thoảng còn gật đầu,''DĐLQĐ" biết là cảm thấy thủ pháp của bọn họ chính xác hay là mì ngon!

      Dựa theo hiểu biết của Bạch Thiếu Ngôn với Đông Thu Luyện, nhất định là thủ pháp của bọn họ rất được, Bạch Thiếu Ngôn lại nhìn được, thiệt là, Đông Thu Luyện có phải là con nữa, nhìn những thứ như vậy làm sao có thể nuốt thức ăn!

      Lúc sáng sớm có luồng ánh sáng mặt trời chiếu vào, Đông Thu Luyện nghỉ ngơi chút ở bàn, Đông Thu Luyện nhớ tới Tiêu Dịch, liền lấy điện thoại từ trong túi ra, khi Đông Thu Luyện làm việc luôn tắt máy, Đông Thu Luyện mở máy thấy xuất vài tin nhắn từ số xa lạ, Đông Thu Luyện mỉm cười, dựa theo số trong máy là gọi !

      “Mẹ, cuối cùng mẹ cũng gọi về, mẹ có biết là con nhớ mẹ ?”

      “Ừ, mẹ biết, thế nào, Tiểu Dịch có ngoan hay ?”

      “Con rất ngoan, con có gây phiền toái cho ba, mẹ khi nào trờ về đón con, con nhớ mẹ!” Kỳ , Đông Thu Luyện khó cùng cùng Tiêu Dịch tách ra, Đông Thu Luyện khi nghe những lời của Tiêu Dịch trong lòng dâng lên trận chua xót, khẽ mỉm cười, “Tiểu Dịch ngoan, đợi thêm tuần nữa, mẹ đến đón con, con ngoan ngoãn nha…”

      Khi Tiêu Hàn vào thấy [DĐLQĐ] Tiêu Dịch cởi truồng, vểnh cái mông nằm lì giường gọi điện thoại, cười đến sáng lạn, hôm qua tiểu tử này lấy điện thoại này để gọi điện, hẳn là gọi cho Đông Thu Luyện, Tiêu Hàn tới nhìn máy điều hoà, thuận tay cầm tấm thảm đem Tiêu Dịch bao lấy, Tiêu Dịch ở trong nhà vài ngày, Tiêu Hàn cảm giác được bản thân cũng có tiềm chất của người ba!

      Tiêu Dịch nhìn Tiêu Hàn cười với mình, “Ba, con lạnh!” Đông Thu Luyện sửng sờ, nghĩ đến Tiêu Hàn ở bên cạnh, “ lạnh nhưng lại cởi truồng kìa, nhìn rất khó coi, con lớn rồi!”

      “Ba, người ta mặc quần lót? Ba như vậy mẹ hiểu lầm! Mẹ, con có để trần mà chạy loạn, con rất ngoan…” Nhìn xem, tiểu ác ma chuyện cùng Đông Thu Luyện liền biến thành cừu , Tiêu Hàn cảm thấy hết sức thất bại!

      “Mẹ, có muốn chuyện với ba ?” Tiêu Hàn sửng sờ, ngoài mặt biến sắc nhưng ánh mắt lại gắt gao nhìn Tiêu Dịch, Đông Thu Luyện biết gì đó, Tiêu Dịch chu cái miệng nhắn, có chút uỷ khuất, “Tiêu Dịch, con còn như vậy, liền đứng tư thế quân đội cho mẹ!”

      “Mẹ, con sai rồi, mẹ đừng như vậy…” xong Tiêu Dịch đem điện thoại giao cho Tiêu Hàn, Tiêu Hàn vừa uy tiếng, bên kia Đông Thu Luyện liền mở miệng, “Tính tình Tiêu Dịch thích mềm thích cứng, đừng mãi nuông chiều thằng bé, tuần sau tôi đón thằng bé, trong khoảng thời gian này làm phiền …”

      Phiền toái, là ba của Tiểu Dịch, Đông Thu Luyện vậy giống như là bản thân là người ngoài, Tiêu Hàn cảm thấy hết sức khó chịu, nhưng vừa mới muốn mở miệng, Đông Thu Luyện liền cúp điện thoại, nghe thấy đường dây bị tắt, Tiêu Hàn cũng cau mày, Tiêu quản gia lúc tiến vào thấy hai khuôn mặt bất mãn y như nhau của hai ba con Tiêu Hàn!

      cái nhíu mày, cái quệt mồm, giống như là bị khi dễ, nhưng lớn như vậy nhìn hết sức đáng , “Tiểu Dịch, mặc quần áo!” Những ngày này Tiêu Hàn có thể lưu loát giúp Tiêu Dịch mặc quần áo, Tiêu Dịch muốn, nhưng Tiêu Hàn rất thích thú, đợi đến khi mặc quần áo tử tế, Tiêu Hàn vươn tay, Tiêu Dịch liền ngoan ngoãn treo cổ Tiêu Hàn, Tiêu Hàn đưa tay đỡ cái mông của Tiêu Dịch, lớn xuống lầu, chỉ là tầm tình nhường như tốt!

      ~HẾT CHƯƠNG 4~

      CHƯƠNG 5: BA À, VI KHUẨN NHIỀU!


      Editor: Nguyễn Hân Di

      Tiêu Dịch ngồi ghế, hết sức ưu nhã đưa tay cầm lên ổ bánh, thuận tay phết sốt cà chua mặt, nhưng vừa phết ít, liền dừng lại, đem bánh để ở bên, ngược lại cầm lên bánh sừng bò, vừa ăn vừa hung dữ trừng mắt nhìn sốt cà chua!

      Quản gia của họ Tiêu là Bác An, ông cầm sữa đến hỏi: “Tiểu thiếu gia, có phải là ăn được?” Đông Thu Luyện phần lớn đều ở nhà cũ, ngôi nhà đó là Pháp cho nên Tiêu Dịch có rất nhiều thói quen ngã về tây, Tiêu Dịch chu môi, nhìn Tiêu Hàn, Tiêu Hàn uống ngụm cà phê, cúi đầu xem báo!

      phải, mẹ , mỗi ngày chỉ cho con ăn ba viên kẹo!” Tiêu Hàn uống ngụm cà phê thiếu chút nữa phun ra, hai ngày trước tiểu tử này quấn đòi ăn kẹo, đúng lúc Bạch Thiếu Hiền có công ty chuyên môn làm về kẹo, mua rất nhiều kẹo từ chỗ đó, vừa nghĩ đến khuôn mặt của Đông Thu Luyện, Tiêu Hàn lập tức cảm thấy đói bụng nữa!

      “Tiểu thiếu gia ăn ít chút có chuyện gì!” Bác An Nhiên đem sữa còn nóng đưa cho Tiêu Dịch, Tiêu Dịch hết sức đáng nên rất được người làm cùng quản gia ở đây rất thích, Tiêu Dịch quệt mồm : “Khi mẹ đưa con kiểm tra răng, mẹ nếu có răng sâu nhổ răng của con!”

      Tiêu Hàn uống cà phê cảm thấy trôi, kể từ khi biết nghề nghiệp của Đông Thu Luyện, Tiêu Hàn mất ít công phu mới điều tra được mọi chuyền của Đông Thu Luyện, Tiêu Hàn rất thưởng thức chuyện đó, nếu tiếp nhận xí nghiệp của họ Đông, nhất định thành công, nhưng là lại bỏ qua xí nghiệp của họ Đông chuyển sang học y, học y đành đằng này lại là pháp y!

      Khó trách mấy năm trước lúc trở về nhà cũ, ông nội luôn : “Tiểu Luyện giao thiệp với người khác, tính tình lạnh lùng, cháu nên nhường con bé chút” Quả nhiên là sai, thường giao thiệp với người thường mà là liên hệ với người chết!

      “Mẹ nhất định nhổ sạch hàm răng của con!” Tiêu Hàn nhún mũi , thiếu chút nữa là khóc lên, Tiêu Hàn để tờ báo xuống tới, đem Tiêu Dịch ôm đặt lên đùi:

      “Tiểu Dịch, sao vậy? Ba với mẹ con, mẹ con rất thương con, chắc chắn nhổ sạch răng của con…”

      Cái này chính là Đông Thu Luyện là bà ngoại đội lốp sói hay sao? Thiệt tình, rất doạ con nít!

      lúc chuyện Bạch Thiếu Hiền đến, Bạch Thiếu Hiền cùng Tiêu Hàn lớn lên cùng nhau, quan hệ rất tốt
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :