Nội dung:
Bọn họ, từng là thanh mai trúc mã.
từng hứa với nàng, muốn lấy nàng làm tân nương của .
Đến khi gặp lại, từ lâu thành cảnh còn người mất.
Mơ hồ trao thân, vậy mà , chỉ xem nàng như yên hoa nữ tử. (kĩ nữ)
Lấy thân phận muội muội ở bên cạnh , ngoại trừ bí mật thể tiết lộ ra ngoài, còn có tia quyến luyến.
Nàng rất tham lam, chỉ muốn làm muội muội mà còn muốn làm thê tử của . Chỉ tiếc, từ lâu quên mất nàng, ôm ấp tình với nữ nhân khác.
Sau khi chết lần, đột nhiên nghĩ, hay cũng quan trọng như vậy.
Chỉ là, tại sao cứ quấn quít lấy nàng…
Tiết tử
Tháng ba, xuân ý đương nồng. Gió lạnh chậm chạp thổi qua, tơ liễu tung bay trong gió. Thảm cỏ xanh, hoa đào đầy đất.
hồi mưa xuân lướt qua, trong gió mang theo mùi thương của đất. Mùi hương của hoa cỏ cây cối, thấm vào ruột gan.
Nắng sớm ra, vầng sáng xuyên vào song cửa, chiếu lên chiếc giường lớn thư thái mềm mại.
Nữ tử giường ngủ đến vừa nồng vừa ngọt, đôi môi đỏ mọng uốn cong tựa trăng non.
Nàng rất đẹp, khuôn mặt trái xoan thanh tú tinh xảo, cái mũi thẳng tắp tinh tế, đôi môi đào mềm mại đỏ bừng. Lông mi dài, làm thành ảnh mê người khuôn mặt của nàng.
thanh rất từ ngoài cửa truyền đến, nữ nhân giường chậm rãi mở mắt. Trong khoảnh khắc mở mắt ra, giọt nước mắt trong suốt lăn ra từ viền mắt, vô thanh vô thức rơi gối đầu.
“ nương, đây là chủ nhân cho , có thể rồi.” thanh già nua vang lên phía sau nàng.
Nàng diện vô biểu tình, “ biết.” Lại giọt nước mắt từ viền mắt nàng lăn ra.
“ nương, nhanh chút , chủ nhân tính tình được tốt lắm.” Lão nhân than khép cửa phòng lại, thân ảnh khô gầy dần dần tiêu thất nơi cuối hành lang.
Tiểu nữ nhân giường ôm chăn ngồi xuống, tựa người vào đầu giường đờ ra. Lơ đãng thoáng nhìn vết máu khăn trải giường, khóe môi nàng ra nụ cười thê lương, đầu ngón tay nhàng mơn trớn lạc hồng xinh đẹp tựa như đóa hoa sen.
Nàng rốt cuộc cũng đạt thành tâm nguyện, chỉ là, cái giá phải trả quá mức….
Last edited by a moderator: 13/10/14
tart_trung và piipp thích bài này.