1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nha hoàn hảo khoa trương - Q tiểu trư phì phì Q (Chương 4) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      NHA HOÀN HẢO KHOA TRƯƠNG


      Tác giả: Q tiểu trư phì phì Q
      trạng:Bản Trung (Hoàn) , Bản Edit ( thực ).
      Convert:-(tangthuvien) – kwonshin
      Edit:phi Yên
      Độ dài:23 chương
      Tốc độ Edit:đừng chạm vào nỗi đau của ta
      Giới thiệu:

      Nàng, vì tánh mạng, vì báo thù, trở thành kim bài nha hoàn bên người hoàng hậu.
      , thân phận tôn quý, hàng vạn người sủng ái, là Vương gia hay gây chuyện làm cho người ta đau đầu.
      Kim bài nha hoàn gặp Vương gia gây chuyện, tạo ra cái chuyện gì đây?​

      Các đoạn trích:

      ” Tõm.”

      Hai thanh lần lượt vang lên, làm Nhan Ca liên tưởng đến tình vừa trải qua, hé miệng ra cười, mặt trắng bệch.

      ” Vương gia thứ tội.” Nhan Ca quỳ xuống trước vẻ mặt tức giận của Long Khuynh.

      ” Lớn mật, ngươi dám đánh bổn vương, còn… Còn…” Long Khuynh đột nhiên thay đổi mặt:” Còn đem tín vật đính ước của ta ném vào trong hồ , ô ô ô…” xong, thế nhưng giả khóc đứng lên.

      Nếu vừa rồi Nhan Ca còn có tia áy náy, tại đều biến mất hầu như còn. chừng Vương gia này nhìn ra nàng thất thần, mới thiết kế diễn ra như vậy.

      ” Xin Vương gia trách phạt.” Biết là mưu của Long Khuynh, tình thế bây giờ so với kẻ mạnh này, Nhan Ca phải cúi đầu.

      ” Phạt? Phạt ngươi ngọc bội có thể trở lại sao?” Long Khuynh có xem mặt Nhan Ca vừa rồi ai thương, cho nên mới nghĩ muốn gọi tỉnh Nhan Ca. Chẳng qua nghĩ tới Nhan Ca phản ứng kịch liệt như vậy, nhưng là vừa lúc, đưa cho chính cái cơ hội.

      ” Nô tì ngươi tìm người đem ngọc bội tìm trở về.”

      người làm việc người đương, Nhan Ca ngay cả đạo lý đơn giản như vậy đều hiểu ? Bổn vương cũng phải loại người có đảm đương hạ nhân của mình, nếu Nhan Ca được như lời , vậy tự mình hồi cung .” Đây là Long Khuynh muốn làm khó xử nguyên nhân của Nhan Ca, ai đều muốn bị người khác quản, đặc biệt là quý vi Vương gia .

      Nhan Ca nhìn thoáng qua mặt hồ, hạ quyết tâm,” Thỉnh Vương gia chờ lát, Nhan Ca nhất định tìm ngọc bội của Vương gia đem trở về.”

      Nhan Ca quan tâm Long Khuynh cái gì, liền tự đứng lên. Kết cái váy của chính mình lại. Như vậy lát sau xuống nước váy mới nổi lên cản trở tầm mắt của nàng. Từng bước từng bước vào trong nước. Cảm thụ làn da truyền đến cảm giác mát lạnh. Nhan Ca tại thực vui mừng vì nó rơi xuống hồ Khuynh Dương. Ven mép hồ nước nông lại trong sạch. Nhan Ca tìm ngọc bội cũng thực ít phiền toái.

      Chẳng qua vừa rồi Nhan Ca cũng có nhìn chuẩn xác ngọc bội ở vị trí nào. Cho nên tìm kiếm vẫn còn tương đối phiền phức.Đáng lẽ ra phải rất nhanh . Hẳn là làm cho ngọc bội rơi đến nơi rất xa. Thế nhưng Vương gia kia liệu có tăng thêm thời gian quản lí nàng. Nhan Ca chắc biết được rồi.

      ” Này, bổn vương có định cùng ngươi ở đây phơi nắng.” Long Khuynh chỉ là muốn Nhan Ca hồi cung mà thôi. nghĩ tới Nhan Ca quật cường như vậy. Thực xuống nước tìm ngọc.

      ” Vương gia hồi phủ trước . Nhan Ca tìm được ngọc bội trở về.” Nhan Ca đầu cũng la lên.

      Nhan Ca cảm kích kích thích Long Khuynh kiêu ngạo, hừ lạnh tiếng:” Hy vọng ta rồi lúc sau, Ngươi cần tìm người đến hỗ trợ. Nếu làm cho ta mở miệng , ngươi cứ chờ mà hồi cung .” Hung hãn , Long Khuynh phất tay áo rời . Ngày hôm qua Nhan Ca làm thể xem hết vũ cơ biểu diễn. Hôm nay vừa lúc có thời gian xem.

      Thời gian dần trôi . Nhan Ca càng vượt càng sâu. Dần dần thấy đáy hồ. Nhan Ca chỉ có thể nín thở. Cúi người xuống lấy tay lần mò. Người qua đường lúc đầu giật mình sau cũng trở nên hờ hững. Có người nào qua hỏi Nhan Ca có cần hỗ trợ cũng đều bị Nhan Ca mỉm cười cự tuyệt.

      ——— —————————-

      ” Hoàng huynh, ngươi có chuyện muốn với ta?”

      ” Ừ.” Long Lân hơi trầm ngâm, quyết định thẳng vào vấn đề, .” Nhan Ca có thể là người mẫu hậu phái tới quản ngươi, với tính cách của ngươi, hẳn là cái gì đều làm ?”

      Long Khuynh tự nhiên biết Long Lân hướng thẳng tới chuyện đó, là ít chuyện tốt, ví dụ như khó xử Nhan Ca. Long Khuynh hề gì nhún nhún vai” Ồ, chẳng qua vô dụng. Cho nên, ta quyết định theo đuổi nàng.”Tà mị cười, điên đảo chúng sinh.

      ” Theo đuổi nàng?” Long Lân có chút luống cuống, biết là bởi vì Long Khuynh có người trong lòng, hay là bởi vì mục tiêu của Long Khuynh là Nhan Ca. Kiên cường trấn định lại tinh thần:” Ngươi khi còn phải , thích nữ tử lớn lên xấu hơn mình sao?” Lời này cũng phải là Nhan Ca lớn lên có khó coi, mà là Long Khuynh quá mức tuấn tú xinh đẹp. Cho dù là thân là thái tử Long Lân, từ đến lớn nhìn đến qua rất nhiều giai lệ, nhưng có ai có thể so sánh với chính hoàng đệ này của mình.

      ” Hoàng huynh, ta là theo đuổi, chưa thích.” Long Khuynh cảm thấy buồn bực lí do. Tuy nhiên người hỏi là hoàng huynh của mình, Long Khuynh vẫn quyết định với :” Nữ nhân kia rất thức thời, ta đều cấp cho nàng cơ hội hồi cung, nàng lại vẫn lại ở trong này . Nếu ta có thể làm cho nàng thích ta trước, sau đó lại vứt bỏ nàng, ta tin nàng còn có thể còn mặt mũi ở lại nơi này quản này quản nọ nữa.”

      Long Lân nghĩ đến bộ dáng Nhan Ca đau lòng vì tình, cảm thấy đau xót. Đối thủ đoạn Long Khuynh theo đuổi nữ tử, Long Lân rất ràng, Long Khuynh cho tới bây giờ chưa từng bị thua.

      ” Nhan Ca dù sao cũng là người của mẫu hậu, như vậy… tốt lắm ?”

      ” Hoàng huynh, ngươi làm sao vậy nha?” Long Khuynh cảm thấy được biểu của hoàng huynh của mình hôm nay rất kỳ quái, tuy nhiên cũng cảm thấy cách làm của mình có cái gì đó ổn:” Nàng chỉ là cung nữ bên người mẫu hậu mà thôi, ta tin mẫu hậu vì nàng còn có thể đem ta ra làm gì đó. Tốt lắm, đừng đến nàng, mất hứng.” như vậy, nhưng trong lòng Long Khuynh, mơ hồ có tia bất an.

      ——— ————————

      Làm xong này hết thảy đao phủ, cầm đao đứng thẳng sang bên. Nghe Long Lân tự từ “Trảm”, đao phủ khua đại đao lên, giơ tay chém xuống, cổ của Lí Ngôn Đình vẩy ra bãi máu tươi, đầu mặt đất lăn vài vòng, biểu thị sinh mệnh chấm dứt.

      Tiếng khóc thút thít phát ra từ Nhan Ca đứng bên cạnh Long Lân, thanh áp lực có vui sướng, có thoải mái, nhưng nhiều nhất vẫn là bi thương. Thù báo, chính là mất người cũng rốt cuộc thể trở về.

      Long Lân im lặng phất tay, thủ hạ kéo thi thể Lí Ngôn Đình lui xuống. Long Lân rời ghế đứng lên, đến trước mặt Nhan Ca.

      ” Muốn khóc liền khóc , hẳn là dễ chịu hơn chút.”

      câu, làm cho Nhan Ca vứt bỏ hết quy củ, lễ nghi.Nhào vào trong lòng Long Lân, cảm thụ ấm áp trong đó, bi thương rốt cuộc ức chế được, tiếng khóc từ trong lòng Long Lân đích thực trào ra.

      Long Lân cũng gì, dùng tay phải vỗ về lưng Nhan Ca, làm như ai ủi Nhan Ca cho thỏa vết thương mệt mỏi trong tâm.

      ——— ————————

      Hôm nay hồ Khuynh Dương, có du thuyền xa hoa. Mặt là màn che bằng vải bố màu vàng huyền sắc, cho mọi người biêt1 đây là vật phẩm của hoàng thất. Vì thế các con thuyền khác đều thức thời cách xa nó,tránh kinh nhiễu hưng trí của người thuyền.

      ” Vương gia, ngài suy nghĩ cái gì?” nữ tử mặt mày như tranh, mềm mại vô cùng làm nũng dường như lung lay khuỷu tay của Long Khuynh, đúng là Ngụy Linh.

      Long Khuynh lơ đãng lướt nhanh qua Nhan Ca đứng ở bên liếc mắt cái, vừa rồi chính mình thế nhưng nghĩ đến tình cảnh lần trước với nàng cùng nhau đến Khuynh Dương hồ.

      Thu hồi suy nghĩ, Long Khuynh làm bộ như thương nhéo nhéo cái mũi khéo léo của Ngụy Linh:” Bổn vương suy nghĩ, khi nào Linh nhi mới có thể chân chính trở thành người của bổn vương.”

      ” Vương gia xấu nha.” Ngụy Linh thuận thế dựa vào lồng ngực Long Khuynh:” Chỉ cần Vương gia hướng phụ thân ta cầu hôn, phụ thân nhất định đáp ứng đích, đến lúc đó Linh nhi còn phải của người sao?”

      Ngụy Linh cảm thấy vui vẻ, trước kia Long Khuynh đối nàng luôn luôn xa cách, lần này thế nhưng mời nàng ra du hồ, vốn là làm cho nàng kinh hỉ. tại thế nhưng ra loại chuyện này, đây là ám chỉ cái gì?

      ” Chính là bổn vương chờ được nha, Linh nhi, ngươi liền theo bổn vương .” Long Khuynh lại mở miệng, cũng tin ra loại này mà Nhan Ca thèm để ý.

      ” Vương gia, còn… Còn có người khác ở đây.” Ngụy Linh là hai mắt chứa ái tình, bộ dáng xấu hổ, nhưng là bên trong lời khó để hiểu rằng nàng ngầm đáp ứng rồi

      Nhan Ca tự nhiên biết nếu tại mình ngăn cản, gây phiền phức:” Vương gia, xin tự trọng.”

      Chương 1: Nha hoàn thiếp thân

      ” Nhan Ca tỷ tỷ, canh tổ yến của nương nương gần được rồi ạ. ” nha hoàn vẻ mặt vui sướng cung kính với Nhan Ca.

      ” Vất vả rồi.” Nhan Ca cười dài gật đầu. Từ ba năm trước khi mới vào hoàng cung, Nhan Ca liền tự trang bị cho bản thân mình kỹ lưỡng. Ba năm đến, Nhan Ca học xong cái chuyện ngươi lừa ta gạt ở cung đình này, học xong lợi dụng những người có giá trị, cũng bởi vì thế, nàng mới có thể dùng ba năm thời gian ngắn ngủi, từ nha đầu cái gì cũng hiểu,trở thành tâm phúc bên người Hoàng hậu nương nương.

      vị trí này của Nhan Ca, hiểu nhất cử nhất động của mình đều quan hệ mật thiết với Hoàng hậu nương nương. Lúc nào cần lãnh khốc nên lãnh khốc, lúc nào cần hiền lành nên hiền lành, Nhan Ca theo người đứng đầu Hậu Cung này, học được cái gì đều phải chỉ điểm nửa điểm. Tựa như đối với nha hoàn trước mắt này, tuy rằng tại thoạt nhìn có giá trị lợi dụng gì, nhưng thông qua nhân khẩu của nàng, biết được rất nhiều tình.

      Bưng nồi canh tổ yến thơm ngon vừa mới nấu vào, Nhan Ca đến Từ Trữ Cung. Dọc theo đường , nha hoàn, nội thị, nhìn thấy Nhan Ca đều cúi thấp đầu vấn an. Mà lúc này Nhan Ca chỉ khẽ gật đầu với họ chút, làm đủ bộ dáng của nha hoàn tâm phúc bên Hoàng hậu.

      Nhan Ca vừa rảo bước tiến đến Từ Trữ Cung, Tiểu Quế Tử liền vội vàng đến bên cạnh Nhan Ca:” Nhan Ca, ngươi nhanh khuyên nhủ nương nương , nương nương nổi trận lôi đình ở bên trong.”

      Nghe vậy Nhan Ca gật đầu, chân rảo bước nhanh hơn. Làm cho hoàng hậu nương nương cởi bỏ u sầu, là trách nhiệm của chính nàng, cũng chỉ có như vậy, mới có thể làm cho hoàng hậu cảm thấy nàng có giá trị.

      ” Nô tì Nhan Ca, tham kiến hoàng hậu nương nương.” Nhan Ca với Hoàng hậu lời vạn phúc (lời chào ngày xưa).

      ” Nhan Ca, mau lại đây giúp ai gia đưa ra chủ ý.” Hoàng hậu vừa thấy Nhan Ca, ánh mắt sáng ngời, vội vàng .

      Nhan Ca đem nồi canh tổ yến nóng đặt lên bàn, đến bên người hoàng hậu. Trong lòng tự hỏi, rốt cuộc là cái tình gì, có thể khiến cho người đem hậu cung xử lí gọn gàng ngăn nắp như Hoàng hậu phiền não. bao lâu, gương mặt khuynh quốc khuynh thành lên trong đầu Nhan Ca. Chỉ sợ ngoại trừ đứa con quý báu của hoàng hậu – Bát Vương gia ra, ai cũng thể làm cho Hoàng hậu rối loạn ràng như thế này.

      Quả nhiên, hoàng hậu kéo Nhan Ca đến bên mình, đôi mi thanh tú phiền não nhăn lại:” Hoàng Thượng vừa mới mặt rồng giận dữ, Khuynh nhi… Khuynh nhi nó thế nhưng lại cùng nam nhân bị truyền ra là có tư tình. Này… Này là rất…. Ai, ta cũng biết nên như thế nào!”

      Hoàng hậu tổng cộng sinh hai nhi tử, thái tử Long Lân cùng Bát Vương gia Long Khuynh. Thái tử Long Lân phẩm hạnh, tài cán miễn bàn, đều là Rồng trong loài người. Mà em ruột Long Khuynh của , cái khác , phong lưu thể đếm được. Này cũng khó trách, Long Khuynh chỉ có có thân phận tôn quý, tướng mạo của cũng giống như tên – khuynh quốc khuynh thành, ngay cả Nhan Ca thân là nữ tử đều có chút ghen tị. Nhan Ca còn nhớ lúc mình vừa mới bị điều đến Từ Trữ cung, lần đầu tiên nhìn thấy Bát Vương gia tiến đến thỉnh an Hoàng hậu, liền kinh diễm đến ngây người, còn bị tiếng cười của Bát Vương gia làm giật mình bừng tỉnh.

      Nhan Ca gọi suy nghĩ của mình quay về. Mềm hỏi han:” Là Hoàng Thượng phải xử phạt Bát Vương gia sao?” Trừ bỏ điểm này, Nhan Ca thể tưởng được còn có cái gì mà có thể làm cho hài tử mà hoàng hậu cưng chiều luống cuống như vậy.

      ” Vốn là phải trừng phạt nghiêm khắc. Tuy nhiên bị ai gia đến khuyên ngăn. Nhưng là Hoàng Thượng , nếu trong vòng năm này. Khuynh nhi lại xảy ra chuyện gì ầm ĩ nữa, cho nó đày tới biên cương để rèn luyện phen.” Hoàng hậu mặt tình cảnh bi thảm. Quả , muốn cho vương gia kia tiếp tục an phận, hầu như có khả năng. “Ngươi xem đến nơi đó. Khuynh nhi còn phải chịu bao nhiêu khốn khổ.”

      ” Hoàng hậu cần quá mức lo lắng. bằng triệu Bát Vương gia đến. Hoàng hậu đem quan hệ lợi hại này phân tích với Vương gia chút. Chắc chắn Vương gia phải là loại người hiểu nặng .” như vậy. Thế nhưng ngay cả Nhan Ca đều quá tin tưởng.Long Khuynh kia căn bản là biết hai chữ “thu liễm” viết như thế nào.

      Hiểu con ai bằng mẹ, tính tình Long Khuynh thế nào, Hoàng hậu đều vô cùng ràng. Hơn nữa chính hoàng hậu cũng biết,bộ dáng này của Long Khuynh đều do bản thân mình nuông chiều thành quen. Đứa con lớn nhất của mình vừa sinh ra được phong là Thái tử. Vì củng cố địa vị của gia tộc mình, Hoàng hậu quản giáo thái tử nghiêm khắc ngay từ khi còn , làm cho có thể trở thành nhân tài vĩ đại. Mà Long Lân quả làm Người thất vọng. Bất kể là Hoàng Thượng hay là đại thần, cả triều dưới đều khen ngợi thái tử ngớt.

      Vì thế từ khi có Long Khuynh. Hoàng hậu đem ngay cả tình thương dành cho thái tử, cùng lúc dồn vào tiểu nhi tử của mình. Mà Hoàng Thượng cùng thái tử từ đều thích cách dị thường tướng mạo khuynh quốc khuynh thành của Long Khuynh . Dần dà, Long Khuynh hiển nhiên hình thành tính cách sợ trời sợ đất.

      Nhưng là trong ngàn cái may mắn có cái rủi ro, Long Khuynh có trở thành loại ăn chơi trác tán,mà lạ hạng người ức hiếp kẻ lương thiện sợ phát khiếp, Cũng chính là phong lưu chút. tại đối với dân chúng kinh thành, đề tài được bàn trong giờ rỗi rãi đều là vị Bát vương gia này hôm qua lại chiếm được mắt xanh của ai. Đêm nay ở nơi nào qua đêm.

      ” Ai gia nghĩ đến biện pháp tốt.” Hoàng hậu vỗ hai tay là cao hứng, ngẩng đầu nhìn về phía Nhan Ca, vừa lòng gật đầu:” Nhan Ca,ngươi đến đây hơn năm, ai gia từng bạc đãi ngươi chưa?”

      Nhan Ca vừa nghe lập tức quỳ xuống:” Hoàng hậu đối Nhan Ca ân huệ như núi, Nhan Ca kiếp này đền đáp nổi, sống là người của hoàng hậu,chết là quỷ của hoàng hậu.”

      ” Nhan Ca mau mau đứng lên, coi ngươi kìa, nào có nghiêm trọng vậy đâu.” Hoàng hậu hiển nhiên thực vừa lòng với biểu của Nhan Ca, đợi Nhan Ca đứng lên, hoàng hậu tiếp tục :” Nhan Ca, năng lực của ngươi, mọi người như ban ngày, nếu ai gia cũng tín nhiệm ngươi như vậy. tại, ai gia có việc phải giao cho ngươi, hy vọng lần này ngươi cũng khiến ai gia thất vọng.”

      Nhan Ca đoán được hoàng hậu muốn cho nàng làm cái gì, mặc dù trong lòng là ngàn vạn cái đồng ý, nhưng là chỉ có thể nuốt vào trong bụng: “ Hoàng hậu nương nương xin phân phó, Nhan Ca nhất định tận mình hoàn thành nhiệm vụ.”

      ” Bây giờ trong năm, ngươi làm nha hoàn bên người Khuynh nhi. Về phần cầu, hiển nhiên là đừng cho lại xảy ra chuyện gì, cho dù gây ra, chỉ cần cho Hoàng thượng biết là được, hiểu chưa?”

      ” Nô tì hiểu được.”

      ” Tốt lắm, ngươi xuống chuẩn bị chút , việc này ta phái người báo cho Khuynh nhi.” Hoàng hậu phất tay .

      ” Nô tì cáo lui.”

      Nhan Ca ở trong phòng thu thập quần áo, mặt lộ vẻ khổ sở, này việc khó khăn vô tích nha. Với Bát Vương gia, mình đánh thể đánh, mắng thể mắng, thậm chí nhiều lời vài câu đều là đại nghịch bất đạo. Ngay cả hoàng hậu cũng này vị Vương gia này đều là lời vào tai trái chui qua tai phải, cung nữ nho như mình… Nhan Ca lắc đầu.

      Từ khi bản thân là người thứ nhất hầu hạ Cầm quý nhân tự tử, đến sau đó Hiền phi trượt chân ngã vào trong hồ chết chìm. Ba năm qua, bản thân trải qua bao nhiêu là rắc rối thị phi. Có thể cái sơ sót, nàng (Nhan Ca) tiếp gót các nàng (mấy bà phi tần), thậm chí so với các nàng lại càng chịu nổi. Dù sao người ta chết, Hoàng Thượng có thể biết, Hoàng Thượng khi biết, cả hoàng cung đều có khả năng quan tâm. Mà mình chết, chừng ngoài người mình biết ra, người khác cũng biết trong cung thiếu người. Nhưng mặc dù như vậy, nàng cũng phải cố gắng sống, chỉ là Bát Vương gia mà thôi, nàng tuyệt đối thua.

      Nhan Ca khiêng hai bao quần áo nặng lên, tự tin ra cửa phòng. Tuy rằng có thể rất trắc trở, nhưng ai cũng thể đánh đổ nàng, nàng phải còn sống, hơn nữa phải tốt hơn so với bất kì kẻ nào.

      ” Vương gia, Vương gia.” Thị vệ áo lam vội vàng chạy vào đại sảnh, chỗ ngồi của chủ nhân là mỹ nhân mặt mày như họa, cái nhăn mày cười cũng là mê người. Thế nhưng nhìn bộ quần áo người , làm người ta xác thực ____ nam tính. Mà ngồi đùi người tướng mạo đẹp, nhưng là so với kém hơn hai phân – nữ tử xinh đẹp.

      ” Chuyện gì? Hoang mang rối loạn lộ liễu như vậy còn ra bộ dáng gì nữa, là mất hứng.” Long Khuynh lông mày tuấn tú hờn giận trách móc, chợt đẩy nữ tử đùi ra.” .”

      Thị vệ đợi nữ tử kia xuống, hai tay dâng lên phong thư:” Đây là hoàng hậu nương nương gửi cho ngài, cho ngài cần phải lập tức xem.”

      Long Khuynh dùng ngón tay thon dài mảnh khảnh của , tùy ý xé mở tín phong, đại khái nhìn lướt qua. thư hoàng hậu đem quyết định cùng cảnh cáo của Hoàng thượng miêu tả lần, mặt khác chính là cho , Người phái nha hoàn đến hầu hạ .

      Long Khuynh hừ lạnh tiếng, là cho nha hoàn hầu hạ, kỳ là đến giám sát trói buộc ? Bỗng nhiên, trong đầu Long Khuynh ra bộ dáng Nhan Ca. Nàng là tâm phúc bên người mẫu hậu, có lẽ mẫu hậu lần này phái người tới chính là nàng , cũng chỉ có nàng mới có thể làm cho mẫu hậu yên tâm.

      Nghĩ đến hình dung trong cung đối với Nhan Ca, khóe miệng Long Khuynh hơi gợi lên, xem ra những ngày về sau nhàm chán. Nhưng là, mặc dù tính toán thao túng người của ta, đều phải trả giá cho thỏa đáng.

      ” Bảo quản gia cho tiến vào.”

      ——— —————— ———–

      Nhan Ca theo quản gia qua đình đài lầu các, hoa viên hành lang. sớm nghe thái giám từng tới Khuynh Vương phủ qua nhiều lần, Khuynh Vương phủ hoa lệ có thể so với hoàng cung, ngay cả hoa viên đều có thể cùng Ngự hoa viên ở trong cung tranh cao thấp. Bản thân trước đây vẫn tưởng là quá , tại xem ra, có lửa sao có khói, thế tất có nguyên nhân.

      ” Nhan Ca, đây là chỗ ở của ngươi về sau.” Quản gia mang Nhan Ca đến nơi, ràng chính là gian sài phòng (kho củi).

      Tuy nhiên mặt Nhan Ca cũng lên tia hài lòng, ngược lại mỉm cười:” Cám ơn quản gia, xin hỏi Bát Vương gia ở đâu? Nhan Ca phụng mệnh hầu hạ bên người Bát Vương gia, dám chậm trễ.”

      ” Vương gia ngày hôm qua ngủ đêm mệt mỏi, tại ở phòng ngủ đấy. Tuy nhiên Vương gia phân phó, đêm nay có yến hội, xem như hoan nghênh Nhan Ca vào vương phủ.” Quản gia tận chức tận trách chuyển đạt ý tứ của Long Khuynh.

      ” Còn xin quản gia thay mặt Nhan Ca đa tạ Vương gia, Nhan Ca nhất định đến.”

      ” Vậy Nhan Ca nghỉ ngơi cho tốt chút , ta quấy rầy.”

      thong thả.”

      Đóng cửa lại, Nhan Ca gợi lên mặt cười nhạt. Yến hội? Hẳn là là Hồng Môn Yến ? Muốn ra oai đầu ta? Chưa biết ai thắng ai, tối nay mới có thể biết được.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 2: Đối chọi gay gắt

      Edit: Phi Yên

      Buổi chiều, mặt trời nghiêng về phía tây, làm cho cây hòe trong viện như được mạ vầng sáng màu vàng, khắp bầu trời hoa hòe trắng noãn bay lượn, giống như tinh lạc xuống nhân gian, ở trong rừng thi nhau múa, theo gió mà múa. Mùi hoa hòe nhàn nhạt, theo gió lan tỏa khắp sân.

      Toàn bộ đình viện chỉ có cái đình để nghỉ chân, ở ngay chính giữa đình viện. Long Khuynh thân áo trắng dựa vào lan can phía , dung nhan khuynh quốc được ánh tà dương rọi xuống càng thêm đẹp đẽ, mĩ lệ, mà đặc biệt xen lẫn trong khí thái hào hùng của nam tử đó, phát ra lực hấp dẫn chí mạng. Ở bên cạnh , gã lão nhân đứng thẳng, chính là quản gia của Khuynh Vương phủ – Lâm .

      ” Nhan Ca làm sao lại đến?” Nghi vấn nhàn nhạt theo chiếc môi khêu gợi ra, ánh mắt Long Khuynh lẳng lặng nhìn về phương hướng phía trước hoa viên, chắc chắn chỗ đó tại chuẩn bị thỏa đáng, đợi trò hay diễn ra.

      ” Vừa rồi có thị nữ báo lại, Nhan Ca sai nàng truyền lời cho ta, nàng có việc nên ra ngoài lát, chút nữa nàng tự đến yến hội.”Quản gia đứng thẳng bên khom người .

      ” Hử?” Long Khuynh lông mày nhếch lên,” Chúng ta trước ,để cho nàng trực tiếp tới xem diễn.”

      Long Khuynh tiêu sái nhanh nhẹn theo lan can xoay người xuống, lững thững về hướng phía trước hoa viên. Rừng cây hòe là nơi thích nhất, mở yến hội ở trong này, những người đó chỉ làm bẩn nơi này mà thôi.

      Trong hoa viên đèn đuốc sáng trưng, hạ nhân chuẩn bị tốt đồ dùng cho yến hội.

      Chỗ ngồi của chủ nhân là nhuyễn tháp hình vuông, Long Khuynh nghiêng qua nằm ở , phân phó quản gia ở bên :” Bắt đầu .” Tuy nhân vật chính còn chưa tới, nhưng Long Khuynh cũng chờ người.

      Quản gia khom người chào, sau đó đứng dậy,” Ba ba” Vỗ tay hai tiếng.

      Ngay lập tức, cách đó xa nhạc sĩ diễn tấu nổi nhạc, nhóm nữ tử trang phục vải bông màu đỏ tới. Mười mấy nữ tử theo tiếng nhạc nhàng múa, lúc giơ tay nhấc chân, da thịt trắng nõn thấp thoáng có thể nhìn thấy được.

      Long Khuynh vừa lòng cười, trực tiếp cầm lấy bầu rượu chiếc bàn trước mặt, ngửa đầu rồi uống. Vài giọt rượi tràn ra chiếc môi mỏng ửng đỏ của , theo chiếc cằm nhọn, lướt qua cái cổ thon dài, cuối cùng có vào bên trong áo trắng.

      thị vệ vội vàng đến trước mặt quản gia. giọng cái gì bên tai quản gia. Quản gia phất tay ý bảo thị vệ xuống. Bản thân lão tự mình cúi xuống bên người Long Khuynh báo:” Nhan Ca tới.” Có chút muốn lại thôi.

      ” Bảo nàng vào .” Long Khuynh biểu tình rất là hưng phấn.Tâm phúc bên người mẫu hậu này. Rốt cuộc có thể làm cho mình kinh hỉ ?

      lâu sau. Thị nữ của Nhan Ca mặc quần áo lam nhạt tiến vào hoa viên. Theo sau nàng cũng phải chỉ người. Phía sau còn mấy chúc nữ tử thân diễm phục theo. Nhan Ca đếm xỉa đến những người khiêu vũ, ăn mặc bại lộ như vũ cơ. Tự ý tới trước người Long Khuynh lời vạn phúc.

      ” Bái kiến Bát Vương gia.” Nhan Ca nét mặt mang theo chút mỉm cười.

      Tiếng Nhan Ca vừa dứt, chúng nữ phía sau nàng đồng thời hành lễ:” Bái kiến Bát Vương gia.”

      Lúc này Long Khuynh mới nhìn dung mạo những nữ tử mặt đất. Đều là hạng người có dung mạo tuyệt trần. Trong đó có mấy người Long Khuynh còn biết. Từng cùng có nhân duyên ngắn ngủi. Thấy vậy, lông mày Long Khuynh có chút dãn ra. Nhớ mang máng mấy người kia bản thân mình đều biết. Đều là biển hiệu các thanh lâu vùng này. Chẳng lẽ…

      Trong lòng suy đoán làm cho Long Khuynh nhìn về phía Nhan Ca giống như tìm kiếm. Dưới ánh trăng bạc, khuôn mặt thanh tú của Nhan Ca có vẻ như mơ hồ, chỉ có con ngươi kia sáng ngời như sao, lóe ra hào quang tự tin và trí tuệ trong đó làm cho người khác khó có thể quên.

      Đè nén kích động quái dị trong lòng, Long Khuynh lạnh nhạt mở miệng:” Mấy vị đây là…?”

      Nhan Ca cười thanh thản, vòng eo mảnh mai vái chào sâu, :” Vương gia đa tình phong lưu như vậy, mười vũ cơ đến tựa hồ có chút thiếu thốn, là nha hoàn bên người Vương gia, Nhan Ca tự nhiên nên vì Vương gia giải nạn, đẩy lui ưu phiền. Các vị tỷ tỷ chính là những người được trọng vọng của thanh lâu, Vương gia có thể tha hồ chọn lựa, hoặc là hưởng thụ cả thảy cũng được. Đúng rồi, chi phí cho các vị tỷ tỷ này là vạn năm ngàn ba trăm lạng, nô tì khấu trừ trong kho của Vương gia.” Nhan Ca yên lặng rồi trong lòng bổ sung thêm câu: Trong đó năm ngàn hai là lợi nhuận của ta.

      Khí tức áp lực từ người Long Khuynh khuếch tán ra, cố gắng nổi lên nụ cười, Long Khuynh vẫn chưa bao giờ từng thua:” Nhan Ca hổ là nha hoàn được sủng ái nhất trong cung. Xem ra chỉ là nha hoàn bên người của bổn vương, mà còn là nha hoàn tri kỷ nha.” Long Khuynh nâng chén hướng Nhan Ca ra hiệu chút, uống xong rượu, tiện tay chỉ người:” Ngươi theo bản vương .” Chợt nhìn về phía Nhan Ca:” Ý tốt của Nhan Ca thể chối từ, bổn vương nhịn được nên hưởng thụ trước, ngươi cứ tự nhiên.”

      phen kéo qua nữ tử đến trước người, Long Khuynh đem người ôm vào ngực, cũng quay đầu lại, đến phòng ngủ của mình.

      ” Nhan Ca, còn lại giao cho ngươi, ta muốn hầu hạ Vương gia.” Quản gia tiếng, vội vàng đuổi theo Long Khuynh mà . Theo vương gia nhiều năm như vậy,Lâm tất nhiên nhìn ra tâm tình Vương gia tốt.

      Nhan Ca xoay người hướng mọi người cười:” Hôm nay phiền toái mọi người, đều về .”

      Quản gia trước khi đều đem tình giao cho Nhan Ca, hơn nữa hạ nhân cũng đều nghe Nhan Ca do trong cung phái tới, bọn họ là hạ nhân vô quyền vô thế hiển nhiên dám làm trái. Các nhạc sĩ đều tự thu thập nhạc khí của mình, nữ tử cũng đều lui ra, còn có ít hạ nhân thu dọn thức ăn.

      Nhan Ca quay lại thân mình, nhìn về hướng Long Khuynh rời , trong mắt thoáng tia khinh thường: Loại người như Long Khuynh bị sủng đến hư hỏng, làm sao có thể đấu thắng mình.

      Trở lại trong phòng Long Khuynh đem nữ tử vào nội thất, phen đẩy ngã xuống giường, chính mình mạnh mẽ đè ép. Cùng với” Xoạc” tiếng, xiêm y của nữ tử biến thành khối hỗn độn.

      Nữ nhân chết tiệt, đúng là dám cùng ta đối chọi, cũng nhìn xem chính mình là thân phận gì. Muốn chơi đùa phải ? Tốt nhất, bổn vương liền cùng ngươi chơi đùa phen. Hung hăng chinh phạt nữ tử ở dưới thân mình, khuôn mặt xinh đẹp của Long Khuynh có vẻ dữ tợn.

      Ánh mặt trời ấm áp, sáng rỡ chiếu lên người, Long Khuynh khỏi thoải mái rên rỉ tiếng.

      ” Vương gia ngài tỉnh, để nô tì hầu hạ ngài rửa mặc quần áo .” Thanh làm cho Long Khuynh chán ghét vang lên.

      Hơi mở mắt, quả nhiên là Nhan Ca. giường có bóng dáng nữ nhân tối qua, xem ra Nhan Ca cố gắng chuẩn bị đầy đủ, biết chính mình thích có người ngủ ở bên cạnh.

      Mệt mỏi duỗi người, Long Khuynh khép lại áo lót người mở rộng ra, lúc này mới chậm rãi ngồi dậy.

      ” Ăn xong điểm tâm, bổn vương muốn ra ngoài du hồ, Nhan Ca cùng bổn vương chứ?” Nhổ nước súc miệng ra, Long Khuynh lơ đãng .

      ” Vâng, nô tì chuẩn bị tốt mọi thứ.” Nàng vốn hi vọng xa vời vị vương gia này có chút thu liễm, thành đợi ở Vương phủ.

      ” Có Nhan Ca cùng tiếp, bổn vương thực chờ mong nha.” Long Khuynh trong mắt lên tia đắc ý.

    3. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      CHƯƠNG 3: QUYẾT CHỊU THUA

      Khuynh Dương hồ, toàn hồ cấu tạo dạng hình cái bát, phía ngoài nước nông, ở giữa nước sâu, mức độ ràng, là phong cảnh nổi danh nhất kinh thành. Nơi này nước trong suốt, có hoa sen, người cá điểm xuyết, còn có đình nghỉ mát được xây trong hồ. Bất kể là kết bạn ngồi thuyền du hồ, hay là nâng ly ngắm cảnh ở trong đình (PY: là uống rượu đó), đều là lựa chọn tốt nhất.
      Long Khuynh cũng thực thích nơi này, trước kia cũng thường xuyên cùng rất nhiều bạn bè tạm thời cùng nhau đến du ngoạn. Chẳng qua nguyên nhân Long Khuynh tới đây, chỉ là bởi vì cảnh trí nơi này quả rất đẹp, còn bởi vì trong tên hồ này có chữ giống như tên (PY: biến thái =.:).
      ” Vương gia, thuyền chuẩn bị tốt, biết là người có du hồ lúc này .” Nhan Ca ở phía sau Long Khuynh, thấp giọng hỏi.
      Long Khuynh thảnh thơi :” Chúng ta tùy ý trước .”
      Hôm nay trừ bỏ Nhan Ca, Long Khuynh có mang hạ nhân khác. Hai người trước sau bước chậm bên hồ, thoạt nhìn như thế rất hài hòa, nhưng là yên lặng trước cơn cuồng phong.
      Long Khuynh mang theo Nhan Ca đến trong đình, nơi đó có rất nhiều văn nhân mặc khách ngâm thi đối nghịch. Long Khuynh như là khách quen nơi này, mọi người vừa thấy Long Khuynh, sôi nổi đứng lên hành lễ.
      ” Tất cả mọi người mời ngồi, đừng để bổn vương quấy nhiễu hưng trí mọi người, kia đúng là tội lỗi quá.” Long Khuynh lúc này có dáng vẻ của Vương gia, có vẻ bình dịch gần gũi.” Xin hỏi Lưu huynh, các ngươi ở đây làm cái gì nha?”
      Lưu Nham nghe được Long Khuynh gọi , tới thi lễ:” Thảo dân chờ người lấy hoa sen làm đề, làm thơ .” Lưu Nham chính là con út của Lễ bộ Thượng thư, còn có chức quan gì. Lần đầu tiên Lưu Nham nhìn thấy Long Khuynh, bị khuôn mặt đẹp giới tính của Long Khuynh làm cho mê mẩn (PY: ặc ăc, quả là nghiệt), sau lại biết Long Khuynh chính là đương kim Bát Vương gia, mới mạnh mẽ kiềm chế cái tâm rung động của mình.
      ” Hử? Bổn vương cũng có phần ư?” Ngồi ở lan can trong đình, Long Khuynh ra vẻ rất có hứng thú hỏi.
      ” Chờ người là vinh hạnh của thảo dân.”
      Long Khuynh quay đầu nhìn về phía Nhan Ca:” Nhan Ca, ngươi giúp bổn vương viết thay.” Thông thường nha hoàn được bán vào trong cung huấn luyện từ , rất ít khi phải đọc sách viết chữ, này cũng là phương pháp Long Khuynh nghĩ đến để làm cho Nhan Ca khó xử.
      ” Nô tì tuân mệnh.” Nhan Ca trong lòng cười lạnh. Nàng sao lại đoán ra mục đích của Long Khuynh? Đáng tiếc nha. Long Khuynh đối với bản thân nàng là đối thủ quả thực hiểu nàng rất ít. Hoặc là ở trong mắt Long Khuynh, chính nàng còn xứng làm đối thủ của .
      Nhan Ca nhớ tới phụ thân tao nhã cố chấp vì nàng mà tự tay bút vẽ dạy nàng viết chữ. Mẫu thân ở bên cạnh vừa mài mực vừa mến nhìn mình cùng phụ thân. Khi đó ấm áp, hạnh phúc. Thế nhưng tất cả đều thoảng qua như mây khói. Chỉ còn chính mình sống cõi đời tối tăm này.
      Nhan Ca đến thạch bàn phía trước khởi bút. Hỏi mà nhìn về phía Long Khuynh.
      Long Khuynh hơi trầm ngâm. Dùng thanh giàu từ ngữ của chầm chậm thầm:
      Thanh hà cái lục thủy.
      Phù dung phi hồng tiên.
      Hạ hữu tịnh căn ngẫu.
      Thượng hữu tịnh đầu liên.”
      Tạm dịch siêu dở tệ phiên bản PY :) :
      “ Sen xanh trong nước biếc
      Hoa sen khoác lụa hồng tươi
      Ở dưới có rễ cùng ngó (sen)
      Bên có hai đóa sen cùng gốc.”
      Chú thích nho của bạn trẻ :)) : hạ hữu tịnh căn ngẫu: tịnh căn ngẫu nếu trực tiếp dịch ra là rễ cùng với ngó (sen), nhưng còn có nghĩa nữa là hậu duệ (con cháu).
      Thượng hữu tịnh đầu liên: tịnh đầu liên còn có thể hiểu là vợ chồng thương nhau (như hai đóa sen mọc cùng gốc). Vì thế ta cũng có 2 câu thơ cuối như thế này:

      “ Ở dưới có con cháu
      (Bên) vợ chồng sắt son.”
      Và theo PY đây là cái hay của bài thơ. Ai có gì đóng góp xin chỉ bảo :))
      Nhan Ca gật đầu cái. Nàng nhớ bài thơ. Xoay người ngồi ở ghế đá. Ghi thơ của Long Khuynh lên giấy Tuyên Thành (1).
      ” Chữ viết đẹp.” Nhan Ca vừa mới viết xong nét cuối cùng. Bên cạnh thư sinh liền trầm trồ khen ngợi.
      Long Khuynh nghi hoặc, đoán ra là người nọ nể mặt mũi mình, hay là Nhan Ca viết khéo tay.
      Phản ứng kế tiếp của những người khác, giải trừ nghi hoặc của Long Khuynh. Người trầm trồ khen ngợi ngày càng nhiều, đối với Nhan Ca khen dứt, đến nỗi làm cho trong tâm Long Khuynh khó nhịn.
      Long Khuynh cuối cùng nhịn được ngạc nhiên trong lòng, đến thạch bàn. Quả nhiên, chữ Nhan Ca thanh tú xinh đẹp, hơn nữa vận bút có lực, cẩn thận. Tuy rằng có khí phách nam tử, nhưng hợp với bài thơ về hoa sen lại càng tăng thêm sức mạnh, đột nhiên ra hoa sen thuần khiết cùng bất khuất.
      ” Chữ viết Nhan Ca càng ngày càng tốt.” Long Khuynh ngoài mặt khen ngợi, trong lòng lại nghi hoặc. Cho dù mẫu hậu sủng ái Nhan Ca, cũng có chuyện có việc gì làm nên tìm người dạy nàng đọc sách biết chữ nha, hơn nữa Nhan Ca điều đến bên người mẫu hậu mới năm, như thế trong thời gian ngắn học được vậy rất khó. Chẳng lẽ Nhan Ca còn có bối cảnh khác? là càng ngày càng thú vị nha, xem ra phải phái người điều tra nàng mới được.
      Tuy là có làm cho Nhan Ca xấu mặt, khiến Long Khuynh có chút buồn bực, tuy nhiên cuối cùng lại càng biết thêm về Nhan Ca, cũng tính là thu hoạch được gì. Long Khuynh lại cùng thư sinh văn nhân làm mấy bài thơ, tán gẫu chút đương kim thế cục, sau đó mang theo Nhan Ca cáo từ.
      biết từ khi nào, tay Long Khuynh là khối toàn đá ngọc xinh đẹp trắng noãn. Long Khuynh cầm lên tay ngắm nghía, mang theo Nhan Ca ở bên hồ tùy ý lại, chính là mở miệng chuyện du hồ.
      Long Khuynh mở miệng, Nhan Ca cũng lười hỏi , Nhan Ca tin, chỉ lơi lỏng bước, Long Khuynh cũng có thể làm ra đại họa đầy trời. Cứ như vậy tới tới, Nhan Ca lại nghĩ tới lúc trước đây ở nhà mình. Nhan Ca xuất thân từ nhà có dòng dõi Nho học, từ được phụ thân tự mình giáo dạy, hơn nữa Nhan Ca là con duy nhất trong nhà, càng nhận hết sủng ái.
      Giọng và dáng điệu tướng mạo của phụ mẫu như phảng phất trước mắt, Nhan Ca trong mắt hơi ướt át.
      bàn tay đột nhiên xuất ở trước mắt Nhan Ca, làm cho nàng từ trong hồi ức giật mình tỉnh, mà đối với kẻ đầu sỏ gây nên, Nhan Ca theo bản năng đánh ra.
      ” Tõm.”
      Hai thanh lần lượt vang lên, Đãi Nhan Ca liên tưởng đến tình vừa trải qua, hé miệng ra cười, mặt trắng bệch.
      ” Vương gia thứ tội.” Nhan Ca quỳ xuống trước vẻ mặt tức giận của Long Khuynh.
      ” Lớn mật, ngươi dám đánh bổn vương, còn… Còn…” Long Khuynh đột nhiên thay đổi mặt:” Còn đem tín vật đính ước người nọ tặng ta ném vào trong hồ , ô ô ô…” xong, thế nhưng giả khóc đứng lên.
      Nếu vừa rồi Nhan Ca còn có tia áy náy, tại đều biến mất hầu như còn. chừng Vương gia này nhìn ra chính mình thất thần, mới thiết kế diễn ra như vậy.
      ” Thỉnh Vương gia trách phạt.” Biết là mưu của Long Khuynh, tình thế bây giờ so với kẻ mạnh này, Nhan Ca phải cúi đầu.
      ” Phạt? Phạt ngươi ngọc bội có thể trở lại sao?” Long Khuynh có xem mặt Nhan Ca vừa rồi ai thương, cho nên mới nghĩ muốn gọi tỉnh Nhan Ca. Chẳng qua nghĩ tới Nhan Ca phản ứng kịch liệt như vậy, nhưng là vừa lúc, đưa cho chính cái cơ hội.
      ” Nô tì ngươi tìm người đem ngọc bội tìm trở về.”
      người làm việc người đương, Nhan Ca ngay cả đạo lý đơn giản như vậy đều hiểu ? Bổn vương cũng phải loại người có đảm đương hạ nhân của mình, nếu Nhan Ca được như lời , vậy tự mình hồi cung .” Đây mới là Long Khuynh vẫn làm khó xử nguyên nhân của Nhan Ca, ai đều n muốn bị người quản, đặc biệt là quý vi Vương gia .
      Nhan Ca nhìn thoáng qua mặt hồ, hạ quyết tâm,” Thỉnh Vương gia chờ lát, Nhan Ca nhất định tìm ngọc bội của Vương gia đem trở về.”
      Nhan Ca quan tâm Long Khuynh cái gì,liền tự đứng lên. Kết cái váy của chính mình lại. Như vậy lát sau xuống nước váy mới nổi lên cản trở tầm mắt của nàng. Từng bước từng bước vào trong nước. Cảm thụ làn da truyền đến cảm giác mát lạnh. Nhan Ca tại thực vui mừng vì nó rơi xuống hồ Khuynh Dương Ven mép hồ nước nông lại trong sạch. Nhan Ca tìm ngọc bội cũng thực ít phiền toái.
      Chẳng qua vừa rồi Nhan Ca cũng có nhìn chuẩn xác ngọc bội ở vị trí nào. Cho nên tìm kiếm vẫn còn tương đối phiền phức.Đáng lẽ ra phải rất gần đây . Hẳn là làm cho ngọc bội rơi đến nơi rất xa. Thế nhưng Vương gia kia liệu có tăng thêm thời gian quản lí nàng. Nhan Ca chắc biết được rồi.
      ” Này, bổn vương có định cùng ngươi ở đây phơi nắng.” Long Khuynh chỉ là muốn Nhan Ca hồi cung mà thôi. nghĩ tới Nhan Ca quật cường như vậy. Thực xuống nước tìm ngọc.
      ” Vương gia hồi phủ trước . Nhan Ca tìm được ngọc bội trở về.” Nhan Ca đầu cũng la lên.
      Nhan Ca cảm kích kích thích Long Khuynh kiêu ngạo, hừ lạnh tiếng:” Hy vọng ta rồi lúc sau, Ngươi cần tìm người đến hỗ trợ. Nếu làm cho ta mở miệng , ngươi cứ chờ mà hồi cung .” Hung hãn , Long Khuynh phất tay áo rời . Ngày hôm qua Nhan Ca làm thể xem hết vũ cơ biểu diễn. Hôm nay vừa lúc có thời gian xem.
      Thời gian dần trôi . Nhan Ca càng vượt càng sâu. Dần dần thấy đáy hồ. Nhan Ca chỉ có thể nín thở. Cúi người xuống lấy tay lần mò. Người qua đường lúc đầu giật mình sau cũng trở nên hờ hững. Bỗng nhiên có người nào qua hỏi Nhan Ca có cần hỗ trợ cũng đều bị Nhan Ca mỉm cười cự tuyệt.
      Khuynh Vương phủ.
      Long Khuynh dựa vào nhuyễn tháp, bên ăn điểm tâm mà vũ cơ ôn nhu hầu hạ, rất khoái hoạt. Tựa như lơ đãng nhìn chút sắc trời ngoài cửa sổ, Long Khuynh hỏi quản gia ở bên:” Nàng còn có trở về?”
      Quản gia tự nhiên biết “nàng” kia là chỉ ai, :” có.”
      ” Hừ, nữ nhân cố chấp thực đáng .” Hung hăng xoa mông của vũ cơ (P: cái quái gì đây =.:) ,” Kêu nàng trở về , ngọc bội kia phái người khác tìm là được rồi, tránh để truyền đến chỗ mẫu hậu, hại bổn vương lại thụ giáo.”
      ” Vâng” Quản gia bước nhanh ra ngoài an bài hết thảy.
      Long Khuynh hài lòng vừa ăn điểm tâm vừa ăn đậu hũ vũ cơ (PY: ta giết con ả vũ cơ !) . Ô, vũ cơ này tồi. Tuy bộ dạng chỉ có thể là thanh tú, nhưng thời gian dài luyện múa có thể làm cho thân thể của nàng có chỗ nào để chê. Đêm nay liền chiêu nàng thị tẩm , cảm giác hẳn là tồi.
      ” Tham kiến Vương gia.” cái thị vệ cắt đứt suy nghĩ của Long Khuynh.
      Long Khuynh hờn giận nhỉu mày, nhưng là cũng có phát hỏa, dù sao người ta là thực công vụ.” Chuyện gì?”
      ” Bẩm Vương gia, thuộc hạ phụng mệnh triệu Nhan Ca trở về. Chính là Nhan Ca Vương gia hạ mệnh lệnh bảo nàng tự tìm ngọc bội đem về, tại ngọc bội tìm được, nàng chịu theo thuộc hạ trở về, thậm chí ngay cả đám hạ nhân tới trợ giúp cũng cự tuyệt.” Thị vệ kia cẩn thận tỉ mỉ trả lời vần đề của Long Khuynh.
      ” Cút .” Long Khuynh nhịn được nóng nảy quát to.” Tốt nhất vĩnh viễn cần trở về!”
      phen đẩy ra vũ cơ, Long Khuynh cắn răng nghiến lợi về tẩm thất của mình.
      Hiếm khi thấy, đương kim Bát Vương gia Long Khuynh, tối nay thế nhưng có gọi người thị tẩm

      (1) Giấy Tuyên Thành:

      Giấy Tuyên (hay còn gọi là Xuyến chỉ) bắt nguồn từ huyện Kinh, tỉnh An Huy (vốn thuộc Ninh Quốc Phủ) , có lịch sử tới 1500 năm. Giấy Tuyên ra đời vào đời Đường. Vùng sản xuất chính là huyện Kinh và cả các vùng phụ cận như Tuyên Thành, Thái Bình (nay thuộc quận Hoàng Sơn, thành phố Hoàng Sơn). Đến đời Tống, toàn bộ ngành sản xuất giấy dần dần tập trung ở huyện Kinh. Vì vùng này thuộc địa phận quản hạt của Ninh Quốc Phủ, chính quyền đóng tại Tuyên Thành, Tuyên Thành lại là nơi tập trung phân chia buôn bán giấy, cho nên người ta gọi loại giấy này là giấy Tuyên.

      Quá trình tạo giấy từ cây Thanh Đàn rất phức tạp, tổng cộng phải trải qua 18 thứ tự công đoạn gia công, hơn trăm quá trình thao tác, cần lượng thời gian khoảng 300 ngày mới có thể sản xuất ra giấy thành phẩm. Thường là lấy gỗ về, hấp chín, bỏ vỏ, phơi khô, loại bỏ tạp chất, tẩy trắng, xé sợi, lại phơi khô mới ra sợi trắng. Sau khi ra sợi lại tiếp tục gia công làm thành giấy. Có những công đoạn thuộc về bí mật trong nghề, người ngoài thể biết. Giấy Tuyên được chế tạo từ Thanh Đàn có tính chất dai, phẳng mịn nhưng trơn, trắng muốt như ngọc, vân giấy trong suốt, nét mực ràng, vò gấp nát, sức hút nước nhanh, biến chất trong thời gian dài. Vì giấy Tuyên có khả năng chống lão hóa, biến màu, ít bị mối đục, tuổi thọ cao cho nên còn được gọi là “Chỉ trung chi vương, thiên niên thọ chỉ” (Vua của các loại giấy, là loại giấy có tuổi thọ nghìn năm).

      Nguồn: enbac.com

    4. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      CHƯƠNG 4: CÁCH THẮNG LỢI KHÁC

      Cũng biết có phải bởi vì ban đêm có gọi người thị tẩm, Long Khuynh cảm giác bản thân đêm chưa ngủ sâu. Ngày mới vừa đến, Long Khuynh liền tỉnh lại. Lúc này Long Khuynh chút buồn ngủ đều có, vì thế dứt khoát gọi người đến hầu hạ rửa mặt.
      ngờ, người vào đầu tiên lại là quản gia.
      ” Quản gia có chuyện gì sao?” Long Khuynh cảm thấy quản gia có thể thanh nhàn đến nỗi tới hầu hạ rửa mặt.
      ” Vương gia.” Quản gia hành lễ với Long Khuynh, :” Hôm nay sáng sớm, Nhan Ca mới từ Khuynh Dương hồ trở về, đây là ngọc bội nàng bảo nô tài chuyển cho Vương gia.” xong, hai tay dâng lên khối ngọc trắng noãn xinh đẹp.
      Long Khuynh càng xem khối ngọc bội kia càng thấy chướng mắt, rốt cục, đối với ánh mắt nơm nớp lo sợ của quản gia, cầm khối ngọc bội ném ra ngoài. Cùng quản gia tiến vào, bọn nha hoàn tới rửa mặt cho Long Khuynh cũng dám thở mạnh, tất cả đều cúi đầu xuống thấp.
      ” Nhan Ca phải là nha hoàn thiếp thân của ta sao? Bổn vương ngủ dậy tại sao nàng lại có ở đây? Người đâu, gọi nàng dậy hầu hạ bổn vương thay y phục.” Long Khuynh thẹn quá hóa giận , khối ngọc bội kia giống như là kiểu chứng cớ, chứng minh Long Khuynh lại lần nữa thua bởi Nhan Ca.
      ” Vâng.” Quản gia dám nhiều lời, lập tức chấp hành nhiệm vụ.
      lâu sau, Nhan Ca liền theo quản gia đến đây. Trừ bỏ thần sắc có chút mệt mỏi, còn lại giống như ngày hôm qua có chuyện gì lớn xảy ra.
      ” Thay y phục.” Long Khuynh cũng liếc mắt nhìn Nhan Ca nhiều hơn cái, chỉ nhàn nhạt ra mệnh lệnh, y phục sửa sang thỏa đáng, lấy bội đeo vào bên hông Long Khuynh. (bội: đồ trang sức đeo ở đai áo ngày xưa)
      Sau khi thay y phục cho Long Khuynh, Nhan Ca lại hầu hạ Long Khuynh rửa mặt. Nhan Ca lây nước súc miệng cho Long Khuynh, cuối cùng tự mình vắt khô khăn mặt, hầu hạ Long Khuynh rửa mặt.
      Tất cả tiến hành thỏa đáng. Long Khuynh ra ngoài phòng.” Vẫn nghe mẫu hậu Nhan Ca nấu ăn khéo léo. biết bổn vương có hay được vinh hạnh thưởng thức chút.” Long Khuynh làm bộ như lơ đãng với Nhan Ca phía sau .
      ” Xin Vương gia chờ lát.” thầm thở dài. Nhan Ca biết chính mình tranh cường háo thắng rước lấy tức giận của Long Khuynh. Thế nhưng nếu tại trở về cung, như vậy cố gắng trước kia đều hoàn toàn uổng phí. Trong cung thiếu nhất chính là hạ nhân.
      Nhan Ca cố nén cảm giác chóng mặt hoa mắt. vào phòng bếp giúp Long Khuynh chuẩn bị ít điểm tâm ngon miệng. Đuổi hạ nhân muốn hỗ trợ ở phòng bếp ra ngoài. Nhìn thấy trong phòng bếp ai. Nhan Ca mới dựa vào bệ lò chậm rãi ngồi xuống.
      Đầu đau đớn như muốn nổ tung. Nhan Ca giang hai tay. Dùng ngón cái cùng ngón giữa xoa huyệt Thái Dương. Xoa dịu khó chịu. lát sau, cảm giác tốt hơn ít. Nhan Ca mới đứng lên. Sửa sang lại chiếc váy có chút hỗn độn. tới tẩm thất của Long Khuynh.
      Nhan Ca vừa mới vào cửa. Chợt nghe Long Khuynh tán dương:” Thủ nghệ của Nhan Ca quả là danh bất hư truyền nha. Bữa trưa của bổn vương cũng đành làm phiền Nhan Ca thôi.” Long Khuynh trong khoảng thời gian này mà , điều chỉnh tâm tình của mình tốt rồi.
      ” Vâng.” Cơm trưa giống như điểm tâm.Với thân phận của Long Khuynh có lẽ phải làm đầy bàn. Xem ra hôm nay mình phải bận bịu rồi.
      Nuốt xuống ngụm cơm cuối cùng, Long Khuynh lấy tay nâng má, ra vẻ khổ sở :” Bổn vương muốn tìm mấy mỹ nhân, để chuẩn bị tốt cho vài ngày sau luôn. Có điều, Nhan Ca đồng ý sao?”
      ” Vương gia trong khoảng thời gian này vẫn là tu thân dưỡng tính tương đối tốt, nếu nhịn được, Nhan Ca tự nguyện ra ngoài giúp ngài tìm mỹ nhân.” Bất kể là tính cách của Long Khuynh hay là của những hạ nhân khác, Nhan Ca đều cảm thấy đáng tin. Cho nên còn bằng chính mình tự giúp Vương gia phong lưu này tìm người, bằng bản lĩnh của bản thân nàng, hẳn là có thể làm thần biết quỷ hay.
      ” Quên , ta như thế nào có thể nhẫn tâm làm khó Nhan Ca đây?” Long Khuynh quả là làm cho Nhan Ca có chút bất ngờ.
      ” Đa tạ Vương gia.”
      ” Nhan Ca theo bổn vương đến thư phòng tìm vài quyển sách xem sao, cũng tiêu hao chút thời gian nhàm chán.”
      Mọi người già trẻ trong Vương phủ đều biết, thư phòng ở vương phủ chính là kiểu bài trí. Long Khuynh cũng có thực quyền gì, cũng có nghĩa là có chính gì phải xử lí ở thư phòng. Đương nhiên, Long Khuynh có thực quyền cũng phải là hoàng đế giao quyền, mà là Long Khuynh tự cự tuyệt. Xem ra, muốn cái gì có cái đó, nhất thiết phải làm mệt bản thân. Dù sao cũng có thái tử ca ca, ai dám để cho mặt mũi.
      Cho nên tuy rằng thư phòng có người thường xuyên quét dọn, nhưng vừa mở cửa thư phòng ra, vẫn có cỗ hơi ẩm xuất . Long Khuynh hờn giận phất phất tay, tựa hồ muốn làm cái mùi kì lạ kia biến .
      lát sau, Long Khuynh mới cất bước vào, cầm hai quyển sách rồi quay người lại. Long Khuynh nhăn mặt nhăn mũi, nghiêng đầu với Nhan Ca:” Sách này có mùi kì lạ, căn bản có cách nào để xem. bằng chúng ta đem những cuốn sách này phơi nắng ?”
      Nhan Ca trong lòng cười lạnh, chúng ta? Ta xem là tự ta có.” Nô tì tuân mệnh.”
      Đúng như Nhan Ca dự đoán, Long Khuynh sai người mang ra cái nhuyễn tháp, chính mình nằm lên. Phơi nắng trong ánh mặt trời ấm áp – sáng lạng, ăn hoa quả mới mẻ, nhìn thấy Nhan Ca ra vào dọn sách, Long Khuynh cảm thấy vô cùng thích ý. Xem ngươi còn bướng bỉnh vùng dậy như thế nào, hay là khẩn trương hồi cung theo mẫu hậu thêu thùa, ngắm hoa nhiều, kia mới là chuyện nữ nhân nên làm.
      Vì thế Long Khuynh danh nghĩa là theo, ra là giám sát tình hình, rốt cục Nhan Ca cũng đem sách trong thư phòng ra, xếp ngay ngắn mặt đất. Còn đừng , Long Khuynh tuy rằng đến thư phòng này, nhưng sách trong thư phòng này thực phải nhiều bình thường.
      ” Vương gia, toàn bộ sách đều mang ra rồi, tốt nhất nên phơi nắng trước, mặt trời lặn mang vào lại ạ.” Nhan Ca lau lớp mồ hôi mỏng trán, hồi báo với Long Khuynh.
      “Vậy việc kia đành khổ cực Nhan Ca rồi.” Ngụ ý, việc đem sách trở về chính là để Nhan Ca làm.
      Nhan Ca thêm gì, chỉ gật đầu.
      ” A!” Long Khuynh duỗi eo,” hiểu sao đến buổi trưa rồi, như vậy Nhan Ca…”
      ” Nô tì hiểu được, xin Vương gia đến đại sảnh trước.”
      ” Tốt.” Long Khuynh đứng lên chỉnh quần áo, mang theo mỉm cười thỏa mãn ra.
      Vi được ngủ đủ,thân thể Nhan Ca lung lay chút. Nhan Ca gắng sức lắc đầu, cố gắng làm mình thanh tỉnh chú. Đám người đều theo Long Khuynh , Nhan Ca mới chậm rãi đến phòng bếp.
      ” Phù.” Nhan Ca khẽ thở hơi. Nhìn chín món ăn hai món canh bàn mà nàng tự vất vả làm xong, Nhan Ca như cũ đưa người khác đem đến cho Long Khuynh. Nhưng lần này nàng chưa kịp nghỉ ngơi, chợt nghe có người đến. Đây là người trong nhà bếp của Long Khuynh, ngoài lúc làm cơm cho Long Khuynh, thông thường có người nào đến. Cho nên Nhan Ca lập tức từ mặt đất đứng lên, cho người khác nhìn thấy bộ dáng suy yếu của nàng.
      ” Nhan Ca, Vương gia bảo ngươi giới thiệu món ăn cho .” Là tiểu nha hoàn vừa mới đưa đồ ăn.
      ” Cám ơn.” Nhan Ca cười suy yếu.
      ” Nhan Ca, có đúng là thân thể ngươi khó chịu , muốn hay ta Vương gia… với Vương gia.” Nhan Ca ra xem, tiểu nha hoàn những lời này dùng nhiều dũng khí.
      Xem ra nàng còn có bị ô nhiễm nha, nhưng Long Khuynh bắt nàng hồi cung, là buông tha, cần gì liên lụy đến người khác đâu?
      ” Cám ơn, ta có việc gì.” xong, Nhan Ca để ý lo lắng trong mắt tiểu nha hoàn, quay đầu lại.
      ” Tham kiến Vương gia.”
      ” Miễn lễ.” Long Khuynh ăn dễ sợ,” Nhan Ca, món này ngươi làm thế nào nha, trước kia phòng bếp cũng làm món này, nhưng ta cảm thấy có ngon như vậy. A, miệng đều bị ngươi chăm sóc, năm sau ngươi hồi cung, ta cần phải thường xuyến đến chỗ mẫu hậu ăn cơm thôi.” Long Khuynh lần này là tâm tán dương Nhan Ca.
      Điểm tâm vài loại như vậy, thể nhìn ra trình độ. Mà cơm trưa cũng giống nhau, hình thức phong phú, thủ pháp chế biến đa dạng, có thể thực dễ dàng nhìn ra trình độ của đầu bếp. Long Khuynh đột nhiên có ý tưởng muốn để cho Nhan Ca trở về, có thể cả đời ăn cơm Nhan Ca làm, ngẫm lại cũng là chuyện tồi. Đương nhiên, này cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi.
      ” Cái này…” Nhan Ca vừa định giải thích cho Long Khuynh món đồ ăn kia, lại đột nhiên cảm giác trước mắt tối sầm lại, liền mất ý thức.
      Lúc Nhan Ca chuyện, Long Khuynh vô ý thức nhìn về phía nàng, vì thế vừa lúc nhìn thấy Nhan Ca ngã xuống. Thân thể phản ứng còn nhanh hơn đầu óc, tùy ý buông đũa, Long Khuynh đỡ được thân hình Nhan Ca.
      Long Khuynh hề nghĩ ngợi, trực tiếp đem Nhan Ca ôm về tẩm thất của mình, mà quản gia cũng phái người tìm ngự y đến.
      ” Thế nào?” Ngự y mới vừa bắt mạch cho Nhan Ca, Long Khuynh liền vội vàng hỏi.
      ” Vương gia yên tâm, này vị nương bị phong hàn, lại nghỉ ngơi tốt. Đợi vi thần viết vài thứ thuốc, để vị nương này uống, toát ra mồ hôi có việc gì.” Ngự y nghĩ đây là tân sủng mới của Long Khuynh, cho nên rất khẩn trương .
      ” Vậy ngươi kê đơn thuốc .”
      ” Vâng.”
      Thấy ngự y rời , Long Khuynh tới bên giường.
      Có phần nghi hoặc dừng mắt ở sắc mặt tái nhợt giường, đây là làm sao vậy? Vừa rồi tại sao lại cảm thấy hít thở thông cùng rất khẩn trương? Chẳng lẽ… , có khả năng. Nhất định là sợ mẫu hậu biết rồi trách tội mình, cho nên mới có thể khác thường như thế.
      Chẳng qua, nếu làm cho nàng mình, thế có tính là thắng lợi vậy?


    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :