1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nhị ái tu lạc - Lam Tuyết Linh (21) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Nhị ái tu lạc

      Tác giả : Lam Tuyết Linh

      Edit: Linh Aira

      Beta: Dạ Minh Nguyệt

      Thể loại: ngôn tình, đại, võng du, xuyên , phản xuyên , hơi hài, huyền huyễn, HE

      Giới thiệu:

      thế giới nay rất thịnh hành trò chơi tên " Tu Lạc". Đây là trò chơi nhập vai đầu tiên giúp cho người chơi hóa thân thành nhân vật trong game với độ chân thực lên đến 98%. Trò chơi này giúp cho người chơi tận hưởng cảm giác tu tiên đầy thú vị và chân thực với nhiều thuộc tính lẫn nhân vật. Nhưng đặc biệt, người chơi chỉ được tạo ra duy nhất nhân vật.

      Tuy nhiên, câu chuyện phải là về trò chơi mới nổi này mà là về nữ sinh viên đa nhân cách có tên Nghịch Phi Yến.

      Nhân vật chính của chúng ta là nữ sinh viên cực kì nhút nhát. những vậy, còn bất tài, vô dụng. Ngoài trừ cái ngoại hình xinh đẹp chẳng qua là chiếc bình bông di động. Thế nhưng lại có thể đậu vào trường đại học danh tiếng khắp nước. những đậu vào mà còn đứng thứ 5 toàn trường. Điều này gây ra bất ngờ lớn đối với người thân và gia đình .

      về gia thế gia đì̀nh thuộc dạng khá giả. Trong nhà có 4 người gồm cha, mẹ, trai và . Tuy là con út nhưng lại bị gia đình hết sức coi thường và được quan tâm nhiều do 12 năm học phổ thông của mấy tốt làm mất mặt dòng họ. Có lẽ chính vì thế mà luôn cảm thấy mất mát, thiếu bảo vệ.

      " Này, nghe hôm nay có trận chiến đội đúng ? Hình như phần thưởng đâu."

      " Ừm. Nhưng cái đó quan trọng đâu. Nghe các Bang lớn vì muốn đội trong bang mình thắng mà phải khắp nơi tìm Nguyệt Kiến Vân tìm giúp đỡ đó."

      " ta là thầy thuốc, thuộc tinh linh tộc, còn là thủy hệ. chỉ vậy, tôi còn nghe ta là thầy thuốc Ma tộc đầu tiên đấy. lạ sao. Thầy thuốc mà lại theo Ma giới. Ngoài ta ra chẳng ai lại chơi nghịch hệ như vậy. Haha"

      " Tuy vậy nhưng ta lại là thầy thuốc duy nhất lọt vào top 10 cao thủ đấy."

      ....

      Lúc này đây, tất cả mọi người ai cũng bàn tán về nhân vật tên Nguyệt Kiến Vân, cao thủ đứng thứ 3 trong game " Tu Lạc". thầy thuốc đầy cá tính và mạnh mẽ. làm việc độc lập, vào bang hay gia nhập bất cứ đội nào. Tuy rất nổi tiếng nhưng rất ít ai biết mặt . Các người chơi chỉ biết rất đẹp.

      Ngoài trừ những lời đồn về tài giỏi của , người chơi ai cũng biết về siêu pet đứng đầu danh sách pet có thể đánh bại 10 người phi tiên cùng lúc. Ngoài ra còn rất nhiều bí về mà nhiều người chưa biết.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1:

      Edit: Linh Aira
      Beta: Dạ Minh Nguyệt

      Nghịch Phi Yến sống trong căn nhà rộng lớn đầy xa hoa, trang trọng. được nuôi dạy trong gia đình học thức đầy danh giá. Chỉ là, đầu óc khá đơn giản và chậm hiểu nên được người trong gia đình thương gì nhiều giống như lúc này.

      " Mày, sai lầm lớn nhất của tao là sinh ra mày "

      ' Chát chát '

      Trong góc tối, từng tiếng roi cùng thanh chửi rủa vang lên cách luân phiên đầy tiếp tấu. Như bản giao hưởng đầy máu tanh và ác độc.

      " Mày là con bất tài. Dòng họ Nghịch ai ngu ngốc như mày. Mày nghĩ mày vào được trường giỏi là hay lắm sao? Tao cho mày biết, cái đứa vô dụng như mày nếu phải là con tao, tao đuổi mày ra khỏi nhà tao từ lâu."

      ' Chát Chát '

      nữ nhân trông rất trẻ nhưng niên kỉ hơn 40 cực kì xinh đẹp. người nữ nhân là bộ váy đỏ cực kì quyến rũ nhưng hành động của nàng khiến người ta cực kì sợ hãi khi nhìn thấy. Nàng mặt mày hung tợn liên tục dùng roi da quất liên tục vào người cuộn người chịu đòn và tiếng chửi mắng của nàng.

      ' Chi dát '

      Nữ nhân ra tay hăng say, càng ngày càng mạnh tay chợt cánh cửa gần đó lại mở ra.

      " Mẹ, mẹ làm gì vậy, mau dừng tay lại, tiểu Yến chịu đựng được nữa đâu."

      Từ cửa chạy vào thanh niên, vẻ mặt nhìn cảnh tượng trước mắt đầy hoảng sợ và đau lòng. Việc đầu tiên thanh niên làm là kéo lấy nữ nhân kia ra sau, vịnh tay nàng lại.

      " Quý Tuấn con buông mẹ ra, hôm nay mẹ phải đánh chết cái con này."

      Nữ nhân bị chính con trai mình ngăn lại, la hét như người tâm thần. Và người thanh niên kia chính là trai ruột của nữ sinh Nghịch Phi Yến nằm cuộn mình mặt đất: Nghịch Lưu Quý Tuấn. Người duy nhất xem như là còn cái thứ gọi là tình người trong gia đình này.

      " Tiểu Yến, em về phòng , chuyện ở đây để lo là được."

      Nghịch Lưu Quý Tuấn hai tay giữ lấy nữ nhân, nhắc nhở nữ sinh nằm ở kia rời . Nữ sinh kia nằm im lặng lúc rồi mới chậm chạp đứng dậy, bước từng bước ra cửa.

      " Con kia, mày đứng lại cho tao. Mày dám bước nữa tao thề tao chặt chân mày."

      Nữ nhân hướng về phía nữ sinh rống giận.

      " , sao đâu. Việc ở đây lo cho."

      Nữ sinh lưỡng lự lúc lâu rồi mới rời .

      Về phòng, nữ sinh liền nằm sấp lên giường, run rẩy với đầy vết roi xanh tím.

      ' Cốc cốc '

      " Tiểu Yến, em mở cửa , có đem thuốc bôi cho em đây."

      Qua 1 tiếng đồng hồ, Nghịch Lưu Quý Tuấn tay cầm hộp thuốc, đứng trước cửa phòng Nghịch Phi Yến gõ .

      ' Chi dát '

      Cánh cửa rất lâu sau mới mở, Nghịch Lưu Quý Tuấn rùng mình, ngó vào trong. Đó chỉ là căn phòng bình thường như mọi căn phòng của các . Chỉ là, gian nơi đây có chút u.

      " Tiểu Yến?"

      Thanh niên đến cạnh giường khẽ hỏi.

      " Để thoa thuốc cho em."

      Ngồi bên giường, Nghịch Lưu Quý Thiên mở hộp thuốc, lấy ra chai thuốc mỡ, cùng ít tăm bông thoa rất lên các vết thương người Nghịch Phi Yến.

      " hai? "

      Trong lúc băng lại các vết thương ngươi Nghịch Phi Yến bất chợt, nàng ấy lại ngồi dậy, đối diện Nghịch Lưu Quý Tuấn. Tuy gương mặt bị tóc che mất nhưng đâu đó người nàng vẫn toát lên vẻ đẹp khó tả.

      " Ừm đây. Làm đau em? "

      Nghịch Phi Yến lắc đầu tiến lại gần Nghịch Lưu Quý Tuấn dựa vào.

      " Được rồi, em nằm nghỉ . Cần gì qua phòng . Khi ra nhớ khóa chốt cửa biết ."

      Đóng hộp thuốc, vỗ lấy Nghịch Phi Yến đỡ nàng nằm xuống, Nghịch Lưu Quý Tuấn đứng lên, kéo chăn lại cho nàng.

      " Ngủ "

      Bước ra cửa, Nghịch Lưu Quý Tuấn khẽ quay lại xem Nghịch Phi Yến ngủ mới bấm chốt trong, đóng cửa lại.

      ra, Nghịch Lưu Quý Tuấn từ ra rất thương, quan tâm Nghịch Phi Yến. Nhưng do năm 8 tuổi, bị bắt qua sống cùng ông nội nên việc trong gia đình chỉ được nghe . Đến năm nay, vừa về nước trong thời gian nghỉ này, mới có thể tận mắt chứng kiến khung cảnh đầy tàn nhẫn của gia đình.

      " Haizz "

      Thở hắt ra hơi, Nghịch Lưu Quý Tuấn biết lúc đó chạy đến xem tình trạng còn nghiêm trọng đến mức nào. hiểu Nghịch Phi Yến làm sao chịu đựng trong suốt thời gian qua.
      Last edited by a moderator: 24/3/15
      Tôm Thỏ thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2:
      Edit: Linh Aira

      Dạ Minh Nguyệt

      ' Cạch '

      Sau khi Nghịch Lưu Quý Tuấn về phòng chừng hơn nửa tiếng, Nghịch Phi Yến ngủ chợt ngồi dậy. Nàng ngồi thẫn thờ lúc rồi đứng dậy vào nhà tắm.

      Đứng trước gương trong phòng tắm, Nghịch Phi Yến cột lấy mái tóc lòa xòa trước mặt lên để lộ ra gương mặt trắng bệt vì đau nhưng vẫn đáng cực kì. Rửa mặt xong, nàng bước ra ngồi vào bàn học.

      " Bài thuyết trình, bài luận sao chưa có bài nào hoàn thành hết vậy nè. Trời bài luận này cả tuần rồi còn chưa có chữ."

      Nhìn chồng tài liệu được chất đống trước mắt, nàng khỏi lắc đầu, sắp xếp lại bài nào gấp chuẩn bị trước, bài nào gấp lắm chuẩn bị sau.

      Ngồi bàn chừng 2 tiếng đồng hồ, tất cả các tài liệu đều hoàn thành thiếu bài. Sắp xếp chúng theo từng môn rồi nàng mới đứng dậy, xoa xoa ấn đường.

      " Đăng nhập chơi chút vậy."

      Lên giường, Nghịch Phi Yến cố gắng nằm cách thoải mái chạm vào các vết bầm người. Nàng lấy trong hộc tủ cạnh giường ra chiếc máy vừa đủ để che cặp mắt. Nếu người khác thấy liền biết đây là chiếc máy đăng nhập game " Tu Lạc " với giá thành vượt qua con số 500 đôla.

      , nàng chưa từng nghĩ đến việc chơi game hay mua máy game gì cả. Hôm đó là do may mắn, nàng mua laptop ở gần công ty sản xuất game và được mời bốc thăm. May mắn đến đến nỗi được. Nàng được hai lần bốc do giá trị sản phẩm công nghệ tay. Cả hai lần nàng đều bốc trúng giải nhất và được tặng hai chiếc máy game trong 5 chiếc đầu tiên khi trò chơi chuẩn bị phát hành. Nhưng vì chỉ có mình nên nàng trả lại chiếc.

      Do rành về game nên nàng phải mất nửa ngày để tìm hiểu trò chơi này mạng. Đến chiều nàng mới bắt đầu chơi và chơi cho đến tận bây giờ.

      [ Chào Nguyệt Kiến Vân. Rất vui được gặp lại bạn. biết bạn muốn xuất tại vị trí cũ hay đến nơi khác.]

      Đăng nhập vào game, thứ đầu tiên nàng nhìn thấy là nữ NPC mặc bạch y, đọc lên câu thoại quen thuộc.

      " Cho ta đến thành trì "

      [ Vâng ]

      Ngay lập tức, trước mắt Nghịch Phi Yến xuất khu chợ thời xưa với người , đến liên tục. Cực kì ồn ào, náo nhiệt.

      " Mở chế độ vị trí."

      Việc đầu tiên nàng làm khi vào game là ra lệnh cho máy chủ. Kế đó, nàng liền sâu vào trong thành, đến căn nhà liền.bước vào.

      Chính vào lúc nàng đăng nhập, các thông báo mở toàn game đều trở nên ồn ào.

      [ Thế giới]: <Lưu Dực>: Này Nguyệt Kiến Vân đăng nhập rồi kìa!!!! o_O o_O

      [ Thế giới]: < Ta thuộc giống đực>: Oa ta lại vị trí rồi!!!! :'( có ai nhìn thấy ta ?
      [ Thế giới]: < Tuyết Ái>: trông ra sao mới kiếm được chứ.....

      ....

      [ Thế giới]: (=.=;)!!

      [ Thế giới]: (=.=;)!!

      [ Thế giới]: < Ta phải giống cái>: Ai từng gặp ta mau lên tiếng.

      ....

      [ Thế giới]: < Ta phải giống cái>: Đừng với tôi là chưa ai gặp được ta.!!!!

      [ Thế giới]: o(T~T)o

      [ Thế giới]: o(T~T)o

      ....

      Trong lúc thông báo mở toàn game ồn ào thủ phạm gây nên trận huyên náo này lại cực kì ung dung.

      " Để xem, trước hết nên luyện hết số thảo dược trong túi rồi chế tạo nguyên liệu. May mà vừa có đủ nguyên liệu.."

      Nghịch Phi Yến cũng là Nguyệt Kiến Vân đến gần chiếc lò luyện đan bằng đồng được đặt ở giữa gian nhà. Nàng đổ tất cả nguyên liệu cần thiết với số lượng rất nhiều vào bên trong. Đóng nắp lò, nàng liền mở bảng làm việc, lựa chọn đan dược cần luyện với số lượng bỏ vào rồi nàng lại mở giao diện lớn giữa trung, đặt các vật dụng để làm bộ trang phục vào rồi đóng lại. Cuối cùng, nàng lấy ra chiếc túi màu lục ra xem.

      " Thảo dược để chế thân dược và mị dược hết rồi. Lại phải kiếm tiếp. Chắc tiện thể kiếm thêm vài thảo dược còn thiếu."

      Nguyệt Kiến Vân nhìn vào túi mà thở dài. lười . Tuy vậy, nàng vẫn thay bộ y phục tân thủ được tôi luyện đến mức thượng thừa và cây trượng đứng trong top 5 các món thần khí trong toàn game

      Chuẩn bị đầy đủ, nàng liền rời khỏi căn nhà . Do thích bị người khác chú ý, nàng sử dụng Dịch Thân Phù đến nơi đồng bằng mà các tân thủ hay bị bắt làm nhiệm vụ giết quái.

      Tuy qua giai đoạn luyện cấp ở nơi đây nhưng nàng phát ở đồng bằng này có rất nhiều thảo dược, các quái có xác suất rớt đá và vài vật dụng quý dành để tôi luyện rất cao. Hơn nữa, Dịch Thân Phù chỉ có thể đưa người dùng đến các vị trí ít nguy hiểm từ cấp 50 trở xuống. Đó cũng là lí do nàng chọn đồng bằng này, nó gần với khu rừng dành cho cấp 200 trở lên mà nàng hay đến.
      Last edited by a moderator: 27/3/15
      Tôm Thỏ thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3:

      Edit: Linh Aira
      Beta: Dạ Minh Nguyệt

      Bầu trời xanh với từng làn gió khẽ bay, lướt qua từng ngọn cỏ tạo thành từng làn sóng màu lục thanh mát.

      Bất chợt, giữa trung xuất quầng sáng rực rỡ. Phía sau quầng sáng đó ai khác là Nguyệt Kiến Vân.

      Bước ra khỏi quầng sáng, nàng nhìn khung cảnh quen thuộc khẽ mỉm cười mà sâu vào trong. đến đâu, nàng liền hái lấy cả chục loại thảo dược ở đó. nàng lại giết các con quái để thu vật phẩm. Vào trung tâm đồng bằng là khu vườn thảo dược mà ít ai biết được. Có thể do cấp độ đủ hoặc cũng có thể do phát .

      Chỉ là hôm nay khá đặc biệt, trung tâm đồng bằng lại xuất người chơi nằm bất tỉnh. Có lẽ là do bị cừu nhân đánh cũng là gây thù chước oán để bị đánh. Nhưng việc này. liên quan gì mấy đến công việc của Nguyệt Kiến Vân.

      Nàng xem người kia như vô hình mà qua, lại hái thảo dược mọc đầy mặt đất. Hái xong hết các cây thảo dược xung quanh nàng lại mở bản đồ chuyên dùng để tìm thảo dược ra xem có cây thảo dược nào chưa được thu hoạch. Nhìn bản đồ, nàng phát ngay vị trí mình đứng vẫn còn cây, thế là nàng bắt đầu tìm.

      Tìm khắp trong các lùm cây, bụi cỏ đều thấy. Nếu bản đồ sai vậy cây thảo dược còn lại chỉ có thể ở đây, ngay bên dưới người chơi này.

      Vốn muốn chú ý đến xem ra được rồi. Ngồi xuống nâng người kia lên lập tức, ánh sáng nhè của thảo dược tỏa ra khiến Nguyệt Kiến Vân mừng đến phát khóc mà ném người chơi kia qua bên, tỉ mỉ hái lên bỏ vào túi.

      " Ai da "

      Người chơi kia bị Nguyệt Kiến Vân ném qua bên đau đớn kêu lên, làm nàng giật bắn mình nhìn qua, thở dài hơi. Dùng kĩ năng Hòa Phúc ném về người chơi kia. bông hoa sen lớn chợt xuất , nở rộ, bao quanh người kia rồi biến mất. Kế đó nàng lấy trong túi bình máu đưa cho người kia uống.

      Người chơi kia sau khi được nàng ném cho kĩ năng chữa trị tỉnh nhưng ngồi dậy liền do hết máu với lại muốn nhìn xem người cứu là ai. Cho đến khi nhìn thấy gương mặt của Nguyệt Kiến Vân khẽ hỏi sao lại có người xinh đẹp như vậy? Dù biết là trong game nhưng người xinh đẹp cách tự nhiên, dùng phần thưởng chỉnh sửa nhan sắc của hệ thống đây là lần đầu tiên thấy.

      Trông thấy người kia sau khi chữa trị cho mình muốn rời liền có chút đành ngồi dậy.

      " Tôi là Nhật Ấn Khải, tên gì? "

      Nguyệt Kiến Vân nghe người kia giới thiệu tên liền đứng lại, phân vân biết nên hay bỏ . Nhưng vì lễ giáo mình từng học nên nàng còn cách nào khác mà ra.

      " Nguyệt Kiến Vân."

      Nam tử nghe tên nàng bỗng thấy có chút quen. Hình như nghe thấy ở đâu rồi.

      " A nữ cao thủ Nguyệt Kiến Vân."

      Chờ đến khi nhớ ra nàng bỏ từ lâu.

      [ Bang hội]: < Nhật Ân Khải>: Này, tôi tìm thấy Nguyệt Kiến Vân rồi.

      [ Bang hội]: < Tiểu Xà> : Uy, bang chủ tỉnh rồi! Muội tưởng bang chủ muốn tiếp tục ăn vạ chứ.(●´ω`●)ゞ

      [ Bang hội]: < Tiểu Trăn>: Bang chủ à bị thương phải gọi ngay cho vợ chồng tụi em chứ! Sao lại nằm ăn vạ như thế? Mất mặt bang mình lắm nha!╰( ´◔ ω ◔ `)╯

      [ Bang hội]: < Hoa Hoa>: Thôi nào, còn phải là do hai người bỏ rơi bang chủ của chúng ta sao. À Khải ca, khi nãy gì?

      [ Bang hội]: < Nhật Ân Khải>: vừa gặp Nguyệt Kiến Vân!

      [ Bang hội]:< Tiểu Xà>:………

      [ Bang hội]: < Tiểu Trăn>:…………

      [ Bang hội]: < Hoa Hoa>:………

      [ Bang hội]: < Bang Chúng>:…………

      [ Bang hội]: < Bang Chúng>: mau! ta ở đâu??

      Cả bang hội của Nhật Ăn Khải lần nữa nghe tin của liền như ong vỡ tổ la hét um sùm.

      [ Bang hội]: < Nhật Ân Khải>: ta khi nãy ở khu đồng bằng tân thủ.

      [ Bang hội]:< Tiểu Xà>: Nơi bị đánh nằm vạ đúng !

      [ Bang hội]: < Tiểu Trăn>: Nơi bị đánh nằm vạ đúng !

      [ Bang hội]: < Bang Chúng>: Ha ha ha

      [ Bang hội]: < Nhật Ân Khải>: Tiểu Xà và Tiểu Trăn lát ta xử lí hai ngươi. Còn về Nguyệt Kiến Vân, ta hình như về phía rừng Họa Cước danh cho cấp 200 trở lên. Bây giờ các ngươi mau đến đây, chúng ta phải lập kế hoạch bắt cho bằng được ta.

      [ Bang hội]: < Bang Chúng>: Tuân lệnh bang chủ.



      Chương 4:

      Edit: Linh Aira
      Beta: Dạ Minh Nguyệt

      Sau khi Nguyệt Kiến Vân cứu sống lại Nhật Ân Khải liền tiến sâu vào trong, đến khu rừng tối Họa Cước.

      đến vùng thảo nguyên giữa đồng bằng của tân thủ và khu rừng, nàng luôn rất cẩn thận tại bất cứ lúc nào cũng có thể khởi động các nhiệm vụ ngẫu nhiên cực khó. Nhưng nàng phải là sợ các nhiệm của đó. Nàng sợ chính là phiền phức. Nàng thích làm nhiệm vụ.

      ' Rầm Rầm '

      Xem ra người tính bằng hệ thống tính. Phiền phức của nàng chạy đến rồi. Nguyệt Kiến Vân lắc đầu, than , nhìn về nơi tiếng động phát ra.

      Từ xa chạy đến là người khổng lồ màu đỏ, hai mắt xếch lên. người mặc bộ quần áo thời đồ đá, tay cầm rìu đá giơ lên. Xem ra cực kì tức giận.

      Trông thấy người khổng lồ, nàng chỉ biết mở to mắt tự nhủ. Hôm nay xem ra phải là ngày tốt của mình rồi.

      Nhiệm vụ của người khổng lồ đỏ chưa ai có thể hoàn thành. Trong game có rất nhiều người chửi cái nhiệm vụ biến thái này. Đánh chết, chạy thoát, chỉ có thể bị nó đánh chết. biết bao nhiêu cao thủ chết dưới tay nó.

      Đây là nhiệm vụ siêu khó, lại thể bỏ, vận may của nàng bị chó ăn mất rồi.

      còn cách nào, Nguyệt Kiến Vân chỉ có thể thay bộ y phục siêu phòng thủ và nhanh nhẹn có hai của nàng vào. Thay đổi bộ trang sức cao cấp, kêu lên con Cử Huyền Long, đại thần thú đứng đầu bảng xếp hạng pet trong game.

      " Đối thủ lần này là con màu đỏ đó? "

      Các pet trong game từ cấp 30 trở lên có thể chuyện và làm theo ý mình tựa như người chơi. Huống chi Cử Huyền Long đạt cấp 197.

      À quên, Cử Huyền Long là hắc long, thân cao 10 thước, tuy đối với tên khổng lồ đỏ kia to bằng nhưng đối với pet bình thường to lớn khó thể sánh bằng.

      " Kiến Vân, ta lên trước hay lên trước? "

      " Cả hai cùng lên tốt hơn đấy. Đây là Boss nhiệm vụ cao cấp, dễ ăn đâu."

      Đối với thái độ tự mãn của Cử Huyền Long, Nguyệt Kiến Vân gì. Bởi đúng là chưa từng có con boss nào gây khó dễ được nó. Nhưng đây

      phải là boss bình thường, Nguyệt Kiến Vân dám để Cử Huyền Long đánh mình.

      Chuẩn bị đầy đủ, cả hai liền bất chấp lao vào tên người khổng lồ đỏ kia. Họ uống lam dược, huyết dược như uống nước, hết bình này đến bình kia. Nhưng càng đánh, tên khổng lồ càng nổi giận. Mà kì lạ hơn, khi đánh đến 1% cây máu của lại đầy trở lại, đúng là kì lạ.

      Nhận ra kì lạ này, Nguyệt Kiến Vân liền thi triển thuật nâng cao sức mạnh và máu lên người Cử Huyền Long. Hai người xem ra rất hiểu ý nhau. Nàng vừa thi triển thuật, Cử Huyền liền mạnh mẽ đánh về phía tên khổng lồ. Để Nguyệt Kiến Vân lùi về sau, leo lên cái cây cao cao kia quan sát toàn bộ địa hình.

      Nhìn cao lúc, Nguyệt Kiến Vân mới để ý, ngay sau gáy của tên khổng lồ dường như có cái gì đó phát sáng. Xem kĩ vật kia lúc nàng khẽ mỉm cười nhảy xuống, kéo Cử Huyền Long ra sau lưng, chờ tên khổng lồ đến gần.

      " Tìm được kế sách gì rồi sao."

      Mỉm cười, Nguyệt Kiến Vân thi triển phép trị liệu cao cấp ném về phía tên khổng lồ, nàng hi vọng phán đoán của mình đúng. Bởi kĩ năng này rút hết toàn bộ lam dược trong ống năng lượng của nàng.

      Kĩ năng được ném ra là Tiên chúc phúc. Đây là kĩ năng có sức hồi phục rất cao nhưng người thi triển rất tốn sức, hơn nữa đây phải là tuyệt chiêu có thể dùng thường xuyên. Khi kĩ năng được ném ra có 7 nàng tiên bay xung quanh và chữa trị, nâng cao năng lực cho người được sử dụng.

      Tên khổng lồ bị 7 nàng tiên vây xung quanh biểu đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó là khoan khoái dễ chịu cười.

      Nguyệt Kiến Vân canh ngay lúc tên khổng lồ phòng bị, chạy ra đằng sau, nhằm ngay vật phát sáng đánh thẳng vào khiến nó bay ra xa.

      Sau cú đá đó là vết thương chảy máu từ gáy tên khổng lồ. Nhưng do tác dụng của kĩ năng Tiên chúc phúc nên vết thương nhanh chóng được chữa trị lành lại.

      Nhìn các vết thương người tên khổng lồ lành lại, Nguyệt Kiến Vân khẽ cười, ngã từ vai tên khổng lồ ngã xuống. May mắn có Cử Huyền Long bay đến nâng lên chứ nếu chắc nhiệm vụ này tốn công tốn sức mà chẳng nhận được gì.

      Nằm thân Cử Huyền Long, Nguyệt Kiến Vân đem bình lam dược lớn ra nốc cạn. Ném chiếc bình xuống mặt đất, nàng cười.

      " Xài hết các bình lam dược từ lớn đến mới biết cách hoàn thành nhiệm vụ ha ha ha. Đúng là ngốc quá mà. Ha ha ha"

      [ Đa tạ ngươi giúp ta gỡ mảnh kính cổ. Mảnh kính đó găm vào ta bao lâu nay nhưng do tay ta hơi ngắn nên thể lấy ra. những lấy được mảnh kính mà ngươi còn chữa trị cho ta. Để tạ ơn, ta có chút lễ vật trao cho ngươi.]

      Tên lồ cười xấu xí, cúi người trò chuyện với Nguyệt Kiến Vân lúc này được Cử Huyền Long đem xuống mặt đất. Sau đó, biết từ đâu ba chiếc rương đồng, bạc, vàng.

      [ Vốn ta chỉ cho ngươi chọn trong ba nhưng ngươi lại có lòng tốt chữa thương cho ta nên ba chiếc rương này ngươi lấy ]

      [Thế Giới]: Chúc mừng Nguyệt Kiến Vân hoàn thành nhiệm vụ giúp người khổng lồ đỏ.

      Ngay sau khi ba chiếc rương được đặt xuống, lập tức hệ thống thông báo lên toàn game. Bởi dù là nhiệm vụ nhưng tên khổng lồ đỏ vẫn là đại Boss hơn nữa nhiều người chết dưới tay nên việc thông báo này đương nhiên phải có. Và kèm theo đó là biết bao nhiêu lời bình hoảng hốt.

      [Thế Giới]: < phải đại gia>: nhiệm vụ tên khổng lồ đỏ có phải là cái nhiệm vụ biến thái ở khu vực giữa rừng Họa Cước và đồng bằng tân thủ ?

      [Thế Giới]: < Ta rất đạo đức>: Cái nhiệm vụ trời đánh đó sao! Ta biết bị tên đó giết bao nhiêu lần rồi nữa s***.

      [Thế Giới]: < Tuấn Vĩ>: À mà người hoàn thành nhiệm vụ là ai vậy? Ta nghe quen lắm!

      [Thế Giới]: < Lục Lục>: Nguyệt Kiến Vân ở nơi xuất nhiệm vụ tên khổng lồ đó!!!!

      .....

      Ngay sau phát của Lục Lục, tất cả các bang liền nhao nhao như mèo thấy mỡ chạy đến vị trí của Nguyệt Kiến Vân.

      Riêng Nguyệt Kiến Vân lại chỉ quan tâm đến phần thưởng vừa nhận được. Hơn nữa, nàng bao giờ mở nghe kênh thế giới nên nàng biết giờ mình chẳng khác con mồi giữa bầy cọp.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5:

      Edit: Linh Aira
      Beta: Dạ Minh Nguyệt

      " Này, sao có chìa khóa? "

      Nhìn chăm chú vào ba chiếc rương bị khóa chặt chẽ và có chiếc chìa khóa nào, Nguyệt Kiến Vân nhíu mày, xoay lại hỏi tên khổng lồ nhưng thấy đâu. Thở dài hơi, nàng đành bực mình, đem ba chiếc rương để vào túi, giữ đó rồi tìm chìa khóa sau.

      Kế đó nàng ngồi lên lưng Cử Huyền Long chuẩn bị về lấy thêm lam dược sợi dây thừng từ đâu bay tới, buộc lấy chân của Cử Huyền Long.

      " Chết tiệt "

      Nhìn lại xung quanh, lúc này Nguyệt Kiến Vân mới phát giác ra mình bị bao vây bởi rất nhiều người.

      " Các ngươi làm gì vậy? "

      Nàng chưa kịp hỏi nam tử phía đối diện bước từ trong góc khuất ra chỉ tay về phía sợi dây thừng được ném ra.

      " Hừ, đương nhiên là làm việc mà các ngươi muốn làm."

      nam tử cùng đám người nắm lấy sợi dây thừng lớn.

      Nguyệt Kiến Vân nhìn những người vây xung quanh mình khẽ suy nghĩ. Bọn chúng phải cùng phe sao? Mà sao bọn chúng lại bao vây mình? Kế đó nàng thu lấy Cử Huyền Long lại.

      " Hắc Hắc vào trong chút ."

      Khi nàng thu hồi Cử Huyền Long lại những người nắm kéo sợi dây thừng đồng loạt té ngã. Sau đó, tất cả những người bao vây nàng đều đồng loạt tiến đến.

      Nàng cầm quyền trường thủ thế, tuy số lam dược đem theo hết nhưng nàng tin mình phá đường máu bỏ .

      " Này các ngươi mau lùi xuống, bọn ta tìm thấy ta trước."

      " Các ngươi mới phải lui xuống "

      " Các ngươi đui hay sao mà thấy ta mới là người đầu tiên đến đây? "

      Mọi chuyện xem ra như nàng nghĩ. Bọn người đó sau khi tiến lại gần nàng liền bắt đầu gây lộn, sau đó liền đánh nhau.

      Nhìn khung cảnh phía trước nàng khẽ cười, rút ra Nghịch Thân Phù chuẩn bị quay trở về lại bị bàn tay từ phía sau cản lại.

      " Nguyệt Kiến Vân, xin đợi "

      Bị ngăn cản, Nguyệt Kiến Vân khẽ nhíu mày, quay lại, đập vào mắt là nam tử vừa được cứu đồng bằng tân thủ Nhật Ân Khải.

      " Chuyện gì? "

      " Chúng ta nơi khác chuyện được ? "

      Nhật Ân Khải nhìn quanh vòng đề nghị. Nguyệt Kiến Vân cũng đồng ý với việc này. Hai người dùng Định Thân Phù đến đỉnh núi cao có thể nhìn thấy cả khung cảnh thiên nhiên trong game.

      " có biết đến cuộc đấu Công Thành ? "

      " Là gì? "

      Ngỡ ngàng với câu trả lời của Nguyệt Kiến Vân, Nhật Ân Khải ngờ lại còn bị nàng hỏi ngược lại.

      " thử gọi ' Kiện' và chọn ' Công Thành đại chiến xem' "

      Thực động tác theo lời Nhật Ân Khải, trước mắt Nguyệt Kiến Vân xuất bảng thông báo.

      Xem sơ qua bảng thông báo, tóm tắt lại đây là trận đánh lớn, sáu đấu sáu, tất cả mọi người đều có thể tham gia. Tổ thắng trận được ban vùng đất lớn để cai trị. Phần thưởng .

      " Vậy sao? "

      Đối với các kiện này nàng mấy quan tâm. Tiếp tục xem đến thời hạn và phần thưởng vật hết sức bắt mắt. Trong phần thưởng của giải nhất ngoài vùng cai trị còn có số vật phẩm nguyên sơ, đá quý và chiếc chìa khóa màu nâu.

      " À tôi chỉ muốn hỏi .... Có thể giúp chúng tôi đánh thắng trận chiến này? "

      Nhìn Nguyệt Kiến Vân vẫn xem thông tin, Nhật Ân Khải có chút lo sợ dò hỏi. lo nàng từ chối. Nếu nàng từ chối có cách nào để bắt ép nàng. Đánh đánh lại, tiền bằng nàng, cái gì cũng bằng nàng đâu còn cách nào.

      " Được thôi. Nhưng tôi muốn vật này."

      Nguyệt Kiến Vân gửi qua bức ảnh cho Nhật Ân Khải. Đó là hình chiếc chìa khóa đồng nằm trong số các phần thưởng giải nhất.

      " Chỉ như vậy thôi? "

      Ngạc nhiên với đề nghị của nàng, ít như vậy sao? Hơn nữa chiếc chìa khóa này có công dụng gì đâu chứ. Hay nàng cần để có dụng ý khác?

      " được? "

      Nghĩ thầm chẳng lẽ bọn họ cũng có những chiếc rương bị khóa. Vốn nàng tính nhận lời nhưng khi thấy chiếc chìa khóa nàng lại nhớ đến ba chiếc rương kia. Nên nàng thầm nghĩ có khi nào muốn làm ba chiếc rương kia mở phải làm nhiệm vụ kiếm chìa khóa.

      " À tại tôi biết cần chiếc chìa khóa này để làm gì? Cho đến bây giờ ai quan tâm đến nó hết."

      " Cậu cần quan tâm đến. Nếu cậu đồng ý tôi ."

      Đối với tra hỏi của Nhật Ân Khải, Nguyệt Kiến Vân có chút vui. Nàng xoay người tính bỏ lại bị bàn tay lớn nắm kéo lại.

      " Khoan , tôi đồng ý. Mai có thể liên lạc với tôi ?"

      Nhật Ân Khải nắm tay nàng kéo lại, giọng đầy gấp gáp như sợ chỉ cần bất cẩn chút liền bao giờ gặp lại được nàng.

      " Được thôi "

      Nguyệt Kiến Vân vừa đồng ý, tấm bảng kết bằng hữu chợt xuất trước mắt nàng. Nhìn tấm bảng rồi lại nhìn Nhật Ân Khải, Nguyệt Kiến Vân mới chần chừ bấm nút đồng ý.

      ' Bing bong'

      [ Chúc mừng Nguyệt Kiến Vân thành công quen được vị bằng hữu đầu tiên]

      Bất chợt, tiếng hệ thống vang lên vừa đủ cho hai người nghe thấy.

      Nhật Ân Khải bất ngờ nhìn nàng. nghĩ cao thủ như nàng lại có bất.cứ bằng hữu nào từ ngày chơi game đến bây giờ. Hèn gì trước đây ai biết mặt nàng.

      " Bây giờ tôi xin phép log out. Có gì mai nhắn lại."

      Vừa xong, Nguyệt Kiến Vân liền thoát khỏi game, trở về với Nghịch Phi Yến tầm thường. Để lại Nhật Ân Khải vẫn ngỡ ngàng trước kiện đầy bất ngờ kia.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :