1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nhặt được anh thợ điện nước - Tử Trừng (1.1)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Nhặt được thợ điện nước - 捡到水电工


      Tác giả : Tử Trừng

      Convert: meoconlunar

      Editor: Hoàng Lão Tà (C.N)

      Tình trạng: tiến hành

      Thể loại: đại

      Nguồn CV: tangthuvien.vn​



      GIỚI THIỆU 1

      Tôn Kiều Kiều có cá tính hồn nhiên thiện lương, và có thói quen "tiêu tiền" rất đặc biệt, đó chính là đường thường xuyên nhặt chó, mèo hoang về nhà, sau đó đưa chúng tới bệnh viện thú y kiểm tra, phòng bệnh, khi trở về lại giúp chúng nó tìm tân chủ nhân thích hợp! Tuy rằng thói quen này có gây trở ngại đến người khác, coi như là làm việc thiện, nhưng lần này ràng lại nhặt người đàn ông diện mạo tuấn mỹ về nhà?!

      Lòng nhân từ của có phải là quá lan tràn hay ? chẳng qua là vì người có tiền, tùy ý tìm chỗ ở, nghĩ tới này thế nhưng lại kiên trì muốn dẫn về nhà mình ngủ?! Tuy rằng quen biết nhau, nhưng tốt bụng của , lại có thể làm cho để xuống tâm đề phòng của mình, cam tâm tình nguyện theo ...Nhưng mà, đầu óc của thế nhưng bởi vì sửa dùm vòi nước, liền cho thành thợ điện nước mà sử dụng?! Đây có phải là quá coi thường hay đây???


      GIỚI THIỆU 2


      Tôn Kiều Kiều hối hận, rốt cục biết mình sai lầm rồi.

      Bình thường có thói quen “Tiêu tiền” đặc thù, đó chính là đường thường xuyên nhặt chó, mèo hoang về nhà, sau đó đưa chúng tới bệnh viện thú y kiểm tra, phòng bệnh, khi trở về lại giúp chúng nó tìm tân chủ nhân thích hợp!

      Tuy rằng thói quen này cha mẹ nhắc nhở rất nhiều lần, cũng có chút phiền toái và tốn thời gian, nhưng mỗi khi nhìn thấy bọn chó mèo đáng thương bị bỏ hoang, cha mẹ, lại nhịn được xúc động, rút cục vẫn đem bọn chúng nhặt về, đưa bọn chúng khám bệnh sau đó tìm chủ nhân cho chúng.
      Nhưng, lúc này “Thói quen tìm kiếm”, lại khiến cho nếm mùi đau khổ.

      “Con, con, con...Con chết tiệt, lúc này thế nhưng lại nhặt người đàn ông trở về”. Giang Hân Như kéo con đến phòng cách , nhịn được lập tức phát hỏa, ra sức mắng chửi, thiếu chút nữa con của bà làm cho bà phải tức chết.

      “Nhưng...Con nhìn rất tội nghiệp mà! nằm ở bên cạnh xe máy của con ngủ, con phải đánh thức lâu mới chịu dậy á”. Khuôn mặt vô tội nhìn mẹ đùng đùng nổi giận, mặt khác, chính cũng rất muốn hỏi mình vì sao lại đem cái “Người lang thang” kia mang về nhà?

      “Con dắt xe chỗ khác là được rồi, việc gì phải đánh thức rồi mang về hả?” Giang Hân Như tức chết, bà như thế nào lại dạy dỗ ra đứa con ... Thiện lương, đơn thuần và ngu xuẩn đến vậy biết nữa?

      chút cũng hiểu lòng người bây giờ hiểm ác tới đâu!

      “Con sợ chết bên cạnh chiếc xe máy của con, nếu vậy biết làm sao đây?” đương nhiên dám cùng mẹ thẳng thắn, rằng người kia cha mẹ qua đời, cũng đáng thương giống như đám chó mèo của , nên đành phải bịa ra lý do linh tinh, “Con phải bị biến thành ác xe sao?”

      “Ác xe” Còn có thể giải thích như vậy sao?

      Giang Hân Như vừa tức giận vừa buồn cười, trong nhất thời biết phải trả lời như thế nào mới tốt.

      “Được rồi mẹ, cho ở lại ngày thôi, nhiều lắm...... Nhiều lắm ngày mai đuổi ? Có được ?”

      tại đều đến thời gian chuẩn bị bữa tối, nếu đuổi người kia , buổi tối có chỗ ở phải làm sao? Tùy tiện kiếm chỗ có người rồi ngủ sao? Nghĩ tới cảm thấy đáng thương, Tôn Kiều Kiều lôi kéo cánh tay của mẹ làm nũng .

      “Bà xã, để cho đứa kia ở lại đêm , có ở nhà, có gì đáng ngại”. mực yên lặng lên tiếng Tôn Tồn Đức đột nhiên mở miệng, nghĩ tới thế nhưng lại tán thành với ý kiến của con .

      “Ông xã” Giang Hân Như kinh ngạc cực kỳ, nghĩ tới người luôn luôn lý trí như ông xã nhà mình đưa ra cái quyết định vớ vẩn thiếu suy nghĩ như thế. “ thế nào......”

      “Nhìn mắt đứa bé kia rất ngay thẳng, tin rằng nó phải là người xấu đâu”. Tuy rằng Tôn Tồn Đức đối với đứa con quá mức hồn nhiên của mình có chút buồn bực, nhưng người cũng mang về nhà, đột nhiên đuổi người ta dường như cũng phải phép cho lắm. “Dù sao cũng có vài ngày nghỉ phép, có ở nhà, có việc gì đâu”.

      “Ôi! Ba ba là tốt nhất ~ ~” Tôn Kiều Kiều hưng phấn ôm lấy cổ Tôn Tồn Đức, làm nũng sau đó đặt cái hôn lên má của ba ba.

      “Tốt lắm, lần này chiều con, nhưng lần sau được lấy lý do này kia dẫn người lạ về nhà nữa biết chưa!” Tôn Tồn Đức nghiêm túc lên, cố gắng bày ra thái độ của người cha khó tính, nhưng ra trong lòng nở ra vạn đóa hoa.

      Khó trách mọi người đều sinh con tốt, bởi vì con biết làm nũng nha! Tất cả các ông bố thế giới này, đều rất thích bộ dạng này của con .
      Giang Hân Như thở dài cái.

      Người đứng đầu gia đình cũng như vậy, bà còn gì để nữa đây? Chỉ mong tất cả đều thuận lợi, đừng có xảy ra chuyện rắc rối gì là được!
      linhdiep17 thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1 (1)

      Editor: Lão Tà già


      Tự dưng bị Tôn Kiều Kiều “Nhặt” về nhà “Người lưu lạc”, quả rất im lặng, trừ khi có người hỏi chuyện , còn tuyệt đối tích chữ như vàng, dường như nếu nhiều thêm chữ chết vậy.

      “Này cậu bé, cháu đến đây coi như cùng gia đình ta có duyên, cháu có muốn cùng chú tâm ?” Cùng bà xã và con thống nhất ý kiến, Tôn Tồn Đức liền ra khỏi phòng, trở lại phòng khách chuyện với cậu thanh niên kia.

      Cũng hiểu, có phải do ở địa bàn của người khác hay , mà thức thời gật đầu.

      “Kia, cháu tên là gì, mấy tuổi, ở đâu?” đồng ý giữ cậu ta ở lại đêm, Tôn Tồn Đức cho rằng ít nhất cũng nên biết chút về , vì thế mới hỏi chuyện phiếm với .

      “Diêm Hạo, ba mươi, vô gian”. Nam tử dài dòng, sơ lược về thông tin của mình ra.

      “......” Tôn Tồn Đức trầm mặc, rút cục cũng biết nên tiếp tục đề tài này như thế nào nữa.

      Người thanh niên trẻ tuổi tên Diêm Hạo này, chuyện cũng đúng là ngắn gọn, làm cho có chỗ để tiếp, cảm giác này thực cũng tốt cho lắm.

      “Vậy từ đâu tới đây? Tại sao lại ngủ bên cạnh xe máy của tôi?” Tôn Kiều Kiều vừa mới hái được bó hoa trắng phía sân sau, chuẩn bị tìm cái bình hoa để cắm vào, vừa lúc qua phòng khách nghe thấy, liền thuận miệng hỏi.

      Diêm Hạo hạ mắt xuống, môi mím chặt dường như muốn trả lời về vấn đề này.

      “Diêm Hạo, ! từ đâu tới đây?” Tò mò Tôn Kiều Kiều dĩ nhiên quên tay mình còn cầm bó hoa, nhìn nhìn xem xét Diêm Hạo, rất quyết tâm bắt phải ra nguyên nhân.

      “Tôi thực cảm tạ nguyện ý cho tôi tạm trú ở chỗ này, nhưng cũng có nghĩa là tôi phải bị điều tra lý lịch”. Diêm Hạo nhăn mày lại, bắt đầu có chút kiên nhẫn.

      “Ôi...Chú nghĩ Kiều Kiều chỉ là quan tâm, có ý gì khác”. Tôn Tồn Đức vội vàng đứng ra hoà giải. “Kiều Kiều, đừng nhiều, nhanh mang hoa cắm vào bình ”.

      Mỗi người đều có quyền riêng tư, Tôn Tồn Đức thể phủ nhận điều Diêm Hạo , dù sao với , dù cho cả nhà bọn họ có nhiệt tình đón tiếp cũng chỉ là người xa lạ thôi.

      “Được”. Tôn Kiều Kiều đáp ứng, ngẩng đầu nhìn Diêm Hạo khẽ thở dài tiếng, cam tâm tình nguyện tránh ra, “Quỷ hẹp hòi, hỏi chút cũng được...”

      xấu hổ, gia giáo nghiêm.” Tôn Tồn Đức nhịn được muốn lau mồ hôi trán.

      sao đâu, là cháu có vẻ đường đột, chú Tôn đừng khách khí như vậy”. Diêm Hạo mặt thoáng chút thả lỏng, muốn giận chó đánh mèo người lớn.

      “Ôi! Ông trời của tôi ơi ~ ~” Ngay khi Tôn Tồn Đức định khen ngợi biết dưới, bỗng nhiên trong phòng bếp truyền ra tiếng hét thất thanh của Giang Hân Như.

      Hai người đàn ông nhìn nhau chút, giống như hai người ý, hề nghĩ ngợi liền chạy thẳng vào trong phòng bếp.

      “Tại sao lại như vậy? Tôi cũng rửa rau giống như mọi ngày, tại sao hôm nay toàn bộ phòng bếp lại ngập nước như thế này chứ” Giang Hân Như tiếp tục la hét, giống như thể trời sập xuống trước mặt bà vậy, “Tôi cái gì cũng chưa làm mà! Vì sao lại như vậy......”

      “Bà xã! Bình tĩnh lại!” Tôn Tồn Đức vội vàng trấn an bà xã mất bình tĩnh, liếc mắt lại ngoài ý muốn thấy Diêm Hạo bước lên phía trước tắt van nước, sau đó bắt đầu nhìn xung quanh giống tìm cái gì đó. “Diêm Hạo, cháu tìm cái gì?”

      “Công tắc mở nước ở đâu vậy?” Diêm Hạo mắt vẫn liên tục tìm, nhưng mà biết rằng hỏi nhanh hơn, liền mở miệng trực tiếp hỏi chủ nhà.

      “Ở đây”. Tôn Tồn Đức vỗ vỗ bà xã, sau đó vội vàng đến sau ban công, chỗ công tắc mở nước, “Cháu biết sửa điện nước?”

      “Biết sơ sơ”. Bĩu môi cái, Diêm Hạo dĩ nhiên muốn giải thích dài dòng, kéo ra ngăn chứa máy bơm nước, kiểm tra mọi thứ ở bên trong, “Vòi nước bị vỡ, chắc là dùng lâu rồi nhưng chưa có thay lần nào đúng ?”

      “Từ ngày khánh thành nhà đến bây giờ cũng chưa có đổi qua, chắc cũng mười mấy năm rồi”. Tôn Tồn Đức gật gật đầu, bắt đầu tin tưởng người thanh niên này biết sửa điện nước, điều này nếu biết cũng thể ra được, “Rất nghiêm trọng sao?”

      “Mua ống nước thay là được rồi”. Diêm Hạo đứng lên, phát biết Tôn Kiều Kiều đến phòng bép từ lúc nào, dùng ánh mắt vô cùng sùng bái nhìn , làm bất thình lình sợ run cả người, “Mua ống , bằng với ống này, nếu lắp được lại mất công”.

      Nếu mua được loại giống vậy lắp cũng được, vẫn rỉ nước, làm tốt còn tệ hơn so với đổi.

      “Ngày mai chú mời thợ sửa điện nước” Tôn Tồn Đức mặc dù muốn nhờ giúp, nhưng lại nghĩ đến Diêm Hạo chỉ là khách ở lại nhờ nhà mình đêm, dường như muốn làm phiền tới , liền quyết định đợi đến ngày mai giải quyết.

      cần đâu! Vậy Diêm Hạo mua thôi!” Tôn Kiều Kiều nào biết đâu rằng lão ba kiêng nể? hồn nhiên đề nghị.

      Trong phòng bếp rơi vào trạng thái im lặng, có ai mở miệng lên tiếng.

      Mỗi người đều biết Diêm Hạo ở Tôn gia lâu, nhưng trong chốc lát xuất tình huống này, đúng là biết nên phản ứng như thế nào nữa.

      biết vấn đề ở chỗ nào, lại biết sửa điện nước, bằng mua về thay !” Tôn Kiều Kiều cảm thấy chủ ý này rất tốt, hồn nhiên phát ra những người khác sắc mặt vô cùng được tự nhiên, “À! Ba ba tôi đưa tiền mua ống nước cho , lấy tiền của đâu”.

      Diêm Hạo trợn mắt, biết nên với cái “Nhặt” trở về như thế nào cho phải?

      Đúng, tại là có tiền, toàn thân dưới trừ bỏ quần áo người, góp tất cả lại cũng đến hai trăm nguyên, nhưng bị trắng ra như vậy, làm cảm thấy vô cùng ngượng ngùng.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :