123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhật ký trúc mã đấu thanh mai - Thù Mặc (Update C29 New~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      [​IMG]

      [​IMG]

      Nguyên tác: Ngụy khuê tú trát ký


      Tác giả: Thù Mặc

      Thể loại: Xuyên , cổ đại, điền văn, ngọt, sủng

      Số chương: 41 chương

      Editor: Heo Tofu + Tiffany Truong

      Nguồn CV: tangthuvien.vn - Lovelyday

      Giới thiệu

      Được quân sư chỉ dẫn là muốn lấy được long người đẹp mình phải khen nàng ấy, bất cứ thứ gì nàng ấy làm cũng phải khen, khen đến khi nàng ấy xiêu long thôi.

      … Bảo chê biểu muội nhà có thể dai dài như nước song hoàng hà mãi dứt, chứ khen … Chậc chậc, nhìn từ xuống dưới từ trong ra ngoài, có chỗ nào để khen… Mà nếu nàng cứ như những thiếu nữ bình thường khác liệu nàng từ đến giờ hay . Thôi , nhắm mắt nhắm mũi khen đại vậy…

      Biểu muội nhà thấy đột ngột xông vào, giật mình cắn phải đầu lưỡi, thực muốn chống nạnh cười to ba tiếng, nhưng ngẫm lại đại nên dịu dàng bước đến ân cần hỏi:

      Biểu muội sao thế?

      Biểu muội nhe răng nhếch miệng ngẩng đầu, tay phải đỡ mặt, tay trái ngón trỏ run run chỉ vào Lâm Hi, đau đến mức ra lời.

      Lâm Hi nhìn thấy ngón tay của Biểu muội, nhướng mày, lập tức cất lời khen:“Tình muội muội có đôi tay mềm, mười ngón thon thon như ngọc, làm người ta nhìn thấy , thấy….”

      Lâm Hi đột nhiên bí từ, nghĩ hơn nửa khắc ra câu dưới, chỉ có thể yên lặng thiếu gấm chắp vải thô:“......Thấy hình như ăn ngon lắm nha......”

      Biểu muội rốt cục cũng bình tĩnh.

      Biểu muội hung tợn liếc mắt nhìn biểu ca cái, lại hung tợn phun ra hai chữ:“Có! Bệnh!”

      Biểu ca lúc này đương nhiên nhập vai:“Vậy mà cũng bị muội phát ?! Tiểu sinh có bệnh, tên là tương......”

      Chữ “Tư” Còn chưa kịp ra khoi miệng, Liễu Bái Tình lập tức vung tay tát tới:“Tương (*) cái đầu ngươi! Câm miệng!”

      là trong miệng chó mọc ra đến ngà voi!
      (Từ tương, đồng của từ ị)
      ----

      Ngày khác, biểu ca chạy lon ton theo chỉ:

      - Biểu muội hoa kia rất đẹp

      - -Đẹp cái đầu ngươi ấy!

      - “Đúng vậy, đầu của ta rất đẹp.”

      - “...... Ngươi cút, ta quen ngươi!”

      Tiểu Tam

      Cảnh 1:

      Tiểu tam nhàng, phong thái trác tuyệt như tiên giáng trần, nhàng lướt qua ngạch cửa và... Vấp ngạch cửa té sấp xuống

      Cảnh 2:

      Biểu ca bị thương, tiểu tam vén váy chạy tới mặt lo lắng, miệng ân cần:

      - Biểu ca bị thương ở đâu? Có đau ?

      Người được săn sóc nhàng :

      - Biểu muội, muội nắm sai ngừoi rồi, Lâm Hi đứng bên kia

      (Tội nghiệp, tiểu tam cận rất nặng =_= )

      Mục lục

      C1 - C8 (up liên tục) - C9 - C10
      C11 - C12 - C13 - C14 - C15 - C16 - C17 - C18 - C19 - C20
      C21 - C22 - C23 - C24 - C25 - C26 - C27 - C28 - C29 - C30


      ....

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 23/6/17

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Văn án

      [ Bàn về làm như thế nào để chiến thắng người tích khẩu đức nhà cữu gia gia, da mặt dày như tường thành, đó là biểu ca Hỗn Thế Ma Vương khắp nơi cùng đối nghịch với mình]

      Chính là người: Liễu tiểu thư

      [Bàn về làm như thế nào để thu phục được người mong manh đuối ở nhà , trong ngoài đồng nhất, đó là con vịt con đến chết vẫn ngang ngạnh biểu muội ngụy khuê tú]

      Chính là người: Biểu ca của Liễu tiểu thư

      Quần chúng: Đồng chí biểu ca, ngươi vì sao đề tên ?

      Biểu ca: Bởi vì ta sợ các ngươi biết ta chính là biểu ca mà nàng đến.

      Quần chúng:=,=

      Nội dung: Xuyên , điền văn, chuyện tình chung thủy ngọt ngào.

      Tìm tòi từ mấu chốt:

      - Nhân vật chính: Liễu Bái Tình

      - Phối hợp diễn: Nhóm biểu ca, biểu muội, biểu tỷ

      - Khác: Ngốc, trong sáng, ngọt, sủng sủng sủng​
      angela2kiss, peunv, Jenny Kún9 others thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 1
      Editor: Heo Tofu

      Sáng sớm hôm nay rơi xuống trận mưa.

      Cơn mưa này giống như đem hết cái nóng bức của ngày hè, chỉ còn lại mênh mông những đám mây, từng cơn gió lạnh phất phơ bay qua.

      Liễu Bái Tình nằm nghiêng ở bên cửa sổ, dường như ngủ mà ngủ, cũng tỉnh như chưa tỉnh.

      Liễu phu nhân Lâm thị canh giữ ở bên người nữ nhi, ngồi ở bên cạnh bàn xem buổi sáng nàng luyện chữ theo bảng chữ mẫu.

      Đột nhiên, bên ngoài vang lên tiếng người, Lâm thị nghe thấy đại nha hoàn Vinh Vân canh giữ ở cạnh cửa nhàng hô tiếng “Lão gia”.

      Lâm thị cũng đứng dậy nghênh đón trượng phu, chỉ hướng cạnh cửa liếc mắt nhìn cái, rồi lại cúi đầu nhìn bài vở trong của tay nữ nhi.

      Trong chốc lát, vị thân mặc áo đại bào màu đen ống tay áo hẹp, đầu đội mũ ô sa, nam tử trung niên rảo bước vào trong phòng. Đúng vậy đây chính là người đứng đầu nhà Liễu Kính Nguyên.

      Vào lúc này Lâm thị mới đứng dậy, giọng kêu:“Lão gia về.”

      Đỡ trượng phu ngồi xuống cạnh bàn, Lâm thị liền lệnh cho Vinh Vân pha trà mang đến.

      Liễu Kính Nguyên cầm lấy bảng chữ mẫu phu nhân đặt tùy ý ở bàn lật ra xem hai trang, quay đầu nhìn về phía cửa sổ, hỏi:“Tình nhi ngủ?”

      Đúng lúc Vinh Vân bưng trà lến, Lâm thị lấy tay cầm bảng chữ mấu từ tay trượng phu, liền quay đầu nhìn thoáng qua nữ nhi vẫn còn trong mộng, cười cười: “Cơm nước xong liền lôi kéo thiếp chuyện lúc lâu, vừa mới ngủ.”

      Liễu kính nguyên hơi hơi vuốt cằm, lại chuyện, lấy trà đến uống.

      Lâm thị để Vinh Vân đến dọn dẹp lại bàn học của Liễu Bái Tình, ngồi xuống bên bàn, nhìn trượng phu, hỏi:“Hôm nay có Lí hàn lâm tới tìm chàng, còn là vì chuyện Tình nhi?”

      Liễu Kính Nguyên gật gật đầu.

      Lâm thị nhớ lại, :“Nhắc đến mới nhớ tiểu công tử nhà Lí hàn lâm tuổi cũng tương xứng với Tình nhi nhà ta, dáng dấp ngày thường đoan chính, tính tình lại dễ gần...... Nghe văn chương làm được cũng sai...... Lão gia vì sao chàng đồng ý với nhà ?”

      Liễu Kính Nguyên cau mi, vươn ngón trỏ để bàn nhàng gõ gõ, bình tĩnh :“Lí Tu Ngôn đắc tội hoàng thượng, tạm thời bị bắt buộc cách chức hồi hương ...... Thiên tâm khó dò, từ nay về sau sợ là khó mà được như trước, khó .”

      xong Liễu Kính Nguyên liếc mắt cái nhìn về chỗ nữ nhi, tiếp:“Ta Liễu Kính Nguyên chỉ có duy nhất nữ nhi, ta lấy hạnh phúc của nàng đem ra đánh cuộc.”

      Tấm lòng cha mẹ con đều như nhau, nghe trượng phu mình như thế, Lâm thị liền nhắc đến chuyện của nhà Lí hàn lâm, chỉ sầu mi trầm tư suy nghĩ, nửa ngày mới mở miệng:“Nghĩ đến người kia ở Giang Nam, nam nhi đó thể lọt vào mắt của người ta.” ( câu này e k hiểu nên edit bừa câu gốc là : "那想来这江南, 再也没有能入得了你我之眼的男儿了."

      Liễu Kính Nguyên than tiếng, nắm lấy bàn tay đặt bàn của Lâm thị: “Tình nhi nhà chúng ta bây giờ mới có mười ba, cứ để từ từ thêm thời gian nhìn thêm cũng được......”

      Lâm thị cũng thể thêm điều gì, chỉ có thể tán thành:“Dòng dõi thấp chút cũng sao, quan trọng nhân cách tốt là được, đối xử tốt với Tình nhi nhà chúng ta.”

      xong, dường như Lâm thị nhớ đến điều gì, do dự lúc, mới với trượng phu:“Nhi tử duy nhất nhà đại ca thiếp tên là Lâm Hi, năm nay vừa tròn mười lăm , cũng chưa có đính hôn.”

      Lúc này Liễu Bái Tình giả vờ nằm ngủ giường vừa nghe đến cái tên này, giống như đạo sấm nổ bên tai, nổ vang trong đầu nàng, trước mắt kim quang bắn ra tứ phía.

      Ôi mẫu thân đại nhân của ta ơi, ngài xác định muốn đem ta cùng với cái tên tiểu khốn kiếp Lâm Hi kia thành đôi sao?!

      ----

      Nhắc đến vị biểu ca ở xa bên trong kinh thành của mình, điều đầu tiên Liễu Bái Tình nhớ đến, chính là vào ngày ngoại tổ mẫu làm đại thọ sáu mươi tuổi, đem mình đẩy xuống trong hồ.

      Khi đó nàng mới bảy tuổi, khó có được lần vào kinh thành, ở trong đình ngồi hóng mát ăn điểm tâm cung đình mà từ trước đến giờ nàng chưa được ăn lần nào, tên tiểu khốn kiếp Lâm Hi biết từ nơi nào xông ra, trong tay cầm con rắn xanh vẫn thè lưỡi.

      Lúc đó Liễu Bái Tình mới ăn xong miếng bánh đậu xanh, trong miệng vẫn còn đầy bánh đậu xanh cùng với nước miếng, muốn nuốt nuốt trôi, muốn nhổ ra cũng nhổ được, chỉ còn đôi mắt to tròn long lanh mở lớn, nỗ lực từng chút từng chút nuốt xuống.

      thấy thần sắc mặt Liễu Bái Tình như dự kiến, Lâm Hi nhìn con rắn xanh tay, lại nhìn nhìn nàng, mê mang đặt câu hỏi:“Ngươi sợ sao?”

      Liễu Bái Tình vất vả mới đem được miếng bánh đậu xanh đầy trong miệng nuốt xuống, lại uống thêm cốc nước lớn, cũng quản nơi này còn có vị biểu ca đứng được lúc, chỉ quay đầu nhìn khắp nơi xem quanh đây có người hay .

      Tốt lắm, nha hoàn luôn theo hai người đều bị con rắn xanh này dọa cho sợ hãi bỏ chạy hết rồi, trường vào lúc này còn có kẻ thứ ba.

      Liễu Bái Tình lúc này mới vươn tay, đem con rắn xanh vốn vĩ vẫn còn trong tay Lâm Hi đoạt , thuần thục bện thành hình con bướm, sau đó kéo cổ áo Lâm Hi, đem con rắn này nhét vào bên trong.

      Lâm Hi hiển nhiên bị tác phong lớn mật này Liễu Bái Tình dọa cho sợ hãi, mãi cho đến khi nàng ăn xong ba miếng điểm tâm sau đó đứng dậy rời mới hồi phục tinh thần.

      Mặt Lâm Hi nhất thời trướng đỏ bừng, dồn khí đan điền, hướng về phía bóng lưng Liễu Bái Tình hét lớn tiếng --

      “Liễu! Bái! Tình!”

      Liễu Bái Tình lông mi khẽ chớp, chuẩn bị xoay người lại dựng thẳng ngón giữa tặng cho Lâm Hi, ai ngờ lưng lại bị người dùng lực đẩy, giật mình trong nháy mắt, cả người ngã lộn nhào xuống hồ.

      “Phù phù --”

      Chuyện này kể từ đó, trở thành điều mà Liễu Bái Tình mỗi lần nhớ tới tên tiểu khốn kiếp Lâm Hi, trong đầu liền lên bối cảnh cùng thanh đó.

      Trong hồ đầy bèo cùng cá mùi hôi tanh nồng đậm, lại vừa mặn vừa chát, nàng bị sặc khiến cho phổi tưởng chừng như bất kì lúc nào cũng có thể nổ tung.

      Vốn dĩ là con vịt cạn Liễu Bái Tình ở trong hồ cố gắng lấy hai tay đạp đạp nước, muốn gọi người đến cứu, nhưng mỗi lần mở miệng định kêu nước hồ lại tràn đầy vào trong miệng, khiến cho nàng có muốn kêu cũng kêu ra tiếng.

      Dần dần mất ý thức, Liễu Bái Tình chỉ nhớ có cánh tay gầy ôm lấy mình, cùng lúc đó trong đầu chợt lóe lên ý niệm vô cũng ràng --

      Lâm Hi, lão tử cùng với ngươi đội chung trời!

      ----

      Hồi tưởng lại chuyện cũ lần nào cũng dâng lên hồi ghê tởm, nhất là hồi tưởng lại chuyên cũ có liên quan đến Lâm Hi, Liễu Bái Tình đến cơm còn muốn nhổ ra .

      vất vả chờ cho phụ thân mẫu thân xong hôn của mình, Liễu Bái Tình mới có thể ngáp cái, bộ dáng làm ra chuyện này vô cùng tự nhiên.

      Lâm thị thấy thế, liền ra lệnh cho bọn nha hoàn qua hầu hạ nữ nhi đứng dậy.

      Liễu Bái Tình từ từ mở mắt, hết nhìn phụ thân rồi đến nhìn mẫu thân ở bên giường, lúm đồng tiền như hoa nở hướng đến hai người bọn họ:“A Đa, A Nương.”

      Lâm thị bị nữ nhi kêu tiếng này tâm cũng mềm nhũn ra , trực tiếp cầm xiêm y tay Vinh Vân, đến giúp Liễu Bái Tình mặc vào:“Sao ngủ ít vậy, vừa mới ngủ được lúc thôi mà”

      Liễu Bái Tình nhoẻn miệng cười, khuôn mặt nhắn nhíu lại, :“Con vừa mơ thấy ác mộng.”

      Lâm thị thấy nữ nhi bảo bối vậy liền hỏi :“Mơ thấy ác mộng gì vậy? cho A Nương nghe chút, sợ hãi .”

      Liễu Bái Tình giương mắt nhìn thoáng qua phụ thân, đôi tay ôm lấy mẫu thân, dựa vào trong lòng nàng:“Con mơ thấy biểu ca lấy con rắn xanh mang đến cho nó cắn con, còn đem con đẩy vào trong hồ.”

      Lâm thị nghe vậy khỏi buồn cưới.

      Đưa tay xoa đầu nữ nhi, Lâm thị :“Đây đều là chuyện từ bao nhiêu năm trước rồi? Hi nhi nhà chúng ta trưởng thành rồi, lại làm ra chuyện ngốc nghếch như vậy nữa đâu .”

      Liễu Bái Tình cúi đầu, dùng lượng vừa đủ để phụ thân mẫu thân nghe được, than thở câu:“Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.”

      Lâm thị quay đầu, cùng trượng phu nhìn nhau cười, cùng Liễu Bái Tình đến chuyện của Lâm Hi, đành phải dõ dành nàng đứng lên, nhà ba người dạo trong viện.

      ----

      Liễu Bái Tình nắm tay Lâm thị , chậm rãi sau nàng dạo hoa viên sau cơn mưa.

      Thược Dược diêm dúa lẳng lơ, hoa lài tươi mát, phù dung rực rỡ như gấm hoa...... Liễu Bái Tình dường như đem cảnh đẹp vào trong mắt, trong đầu chỉ nghĩ đến --

      Làm như thế nào A Nương A Đa mới từ bỏ ý niệm đem ta cùng tên tiểu khốn kiếp Lâm Hi tác thành đôi?
      angela2kiss, peunv, HaYen12 others thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 2
      Editor: Heo Tofu
      Liễu Bái Tình vốn dĩ cũng là sinh viên của thời đại.

      Sinh ra tại nước cộng hoà nhân dân Trung Hoa, lớn lên trong thời đại của lá cờ đỏ, là người nước đảng dân, lòng tràn đầy nỗ lực với suy nghĩ cố gắng học tập tốt để sau này khi tốt nghiệp vì tổ quốc góp phần xây dựng đất nước phát triển theo con đường đại hóa.

      Ai biết được vào đêm năm thứ nhất đại học, trong căn phòng cấp 4, ngồi ăn mì ăn liền, ràng sống mà như chết nghẹn.

      luồng hồn hương thơm ngát xuyên qua thời gian và biển người mênh mông, đầu thai vào trong bụng phu nhân của đương nhiệm thái thú Kim Lăng Liễu Kính Nguyên - Lâm thị.

      Mang thai tròn mười tháng, vào buổi sáng Lâm thị chuyển dạ, sinh hạ được nữ nhi.

      Hai đứa con đầu của Liễu Kính Nguyên và Lâm thị đều là nam hài, đến nay ba mươi hai tuổi mới sinh hạ được nữ nhi, đương nhiên thương như hòn ngọc quý tay, hận thể đem tất cả những thứ tốt nhất đời mang đến trước mặt nàng.

      Tạo hóa là trêu người, Liễu Bái Tình thể đem tài năng và hiểu biết ở thời đại mang ra sử dụng, thế còn phải dấn thân vào nghiệp xuyên , phải đau khổ mắt hai ba năm, mới có thể chấp nhận theo an bài của thiên mệnh.

      Suy cho cùng nàng cũng được xuyên đến gia đình vô cùng tốt, phụ mẫu của nàng vô cùng thương sủng ái nàng, còn có hai vị ca ca có tiền đồ vô lượng, nàng Liễu Bái Tình, tốt như vậy rồi còn có gì mà phải oán giận nữa?

      ----

      Để báo đáp thương của phụ mãu, nhiều năm qua Liễu Bái Tình luôn luôn làm theo điều mà bọn họ mong muốn, ngoan ngoãn nghe lời im lặng làm tiểu thư khuê các.

      Cười lộ răng, ăn ngủ , nhàng yên tĩnh giống như bóng hoa mặt nước, cử chỉ khoan thai như liễu yếu theo gió đung đưa, đoan trang nền nã dịu dàng kính cẩn......

      Bởi vì nhập diễn quá sâu, cho nên Liễu Bái Tình dường như quên mất bản thân mình trước khi xuyên là nữ hán tử.

      Đêm khuya khi vắng người, Liễu Bái Tình nằm ở giường, hồi tưởng lại kiếp này rồi kiếp trước, thầm nghĩ --

      Đại khái điều này giống như trong truyền thuyết từng nhắc đến con người dù kiên cương như thế nào nữa đều có nhu tình?

      ----

      Lần đầu tiên Liễu Bái Tình lộ ra mặt khí phách của mình, chính là vào lần trước mặt biểu ca Lâm Hi mặt đổi sắc tay bện xà.

      Ai biết được khí phách này vẫn đủ chắc vì tác dụng chậm, để cho Lâm Hi có cơ hội trả đũa đẩy nàng ngã vào hồ.

      Ô hô thương thay, xuất sư bất lợi a!

      ----

      Ngày ấy vì giả bộ ngủ cho nên nghe lén được lời của cha mẹ, Liễu Bái Tình liên tục kế tiếp mấy ngày thần kinh đều bị buộc chặt, hi vọng có thể từ chỗ mẫu thân Lâm thị nghe được chút tin tức về chính mình cùng với Lâm Hi.

      Ai biết được Lâm thị dường như cũng quên mất chuyện này, cho dù Liễu Bái Tình giả bộ ngủ, cũng cùng trượng phu Liễu Kính Nguyên nhắc lại chuyện này thêm lần nào.

      Lâu ngày, Liễu Bái Tình nhịn được nổi lên tâm lý may mắn --

      Việc này đại khái thể thành được? Bởi vì Lâm Hi ở xa tận kinh thành, mà A Đa lại ở tận Kim Lăng làm quan, hai bên cách nhau quãng đường xa như vậy, A Nương làm sao có thể cam lòng cho đem ta gả đến tận đó được chứ?!

      Nghĩ như vậy, Liễu Bái Tình liền đem chuyện này ném ra sau đầu.

      Nửa tháng nữa lại qua, đại tiểu thư Lý Niệm Chân nhà Lí hàn lâm đến Liễu gia đưa thiệp mời, mời Liễu Bái Tình ba ngày sau đến quý phủ nhà nàng thưởng hoa sen.

      Thiệp mời này vừa đến tay Lâm thị, liền bị nàng để đó nhìn thêm.

      Đợi đến khi trượng phu trở về, Lâm thị liền cùng với Liễu Kính Nguyên về chuyện của tiểu thư Lí gia, hỏi có đồng ý để nữ nhi .

      Liễu Kính Nguyên suy nghĩ chút, đáp:“Để Tình nhi .”

      Lâm thị chỉ nhíu mi:“Đầu tháng chàng mới uyển chuyển từ chối lời cầu thân của Lí gia, vậy sao bây giờ lại để cho Tình nhi đến nhà bọn họ?”

      “Về việc này đám hài tử lại biết, cần lo lắng quá nhiều. Hơn nữa Tình nhi ở Kim Lăng này cùng với Lí gia tiểu thư có tình cảm tốt nhất, chúng ta đám đại nhân cần gì nhúng tay vào phá hư tình cảm các nàng?”

      Nghe Liễu Kính Nguyên như thế, Lâm thị đồng ý nghe theo, gọi nha hoàn đem thiệp mời cầm đến cho Liễu Bái Tình.

      xong chuyện này, Lâm thị mới nhắc tới chuyện trọng yếu:“Đại ca của thiếp có viết thư đến, mẫu thân thương nhớ Tình nhi, muốn đón nàng vào kinh ở thời gian.”

      Liễu Kính Nguyên nghe vậy liền cười to:“Hai huynh muộn nhà nàng đúng là có thần giao cách cảm nha.”

      Lâm thị khỏi mỉm cười:“Đại ca có phải hay cùng suy nghĩ với thiếp, thiếp đọc thư xong cũng nhìn ra được. Trong thư đại ca còn , nếu phu thê chúng ta có thể đồng ý để Tình nhi , huynh ấy liền cho Hi nhi đích thân đến Kim Lăng, đón Tình nhi lên kinh.”

      Liễu Kính Nguyên hơi ngẩn ra:“Đại ca muốn Lâm Hi đích thân đến?”

      Lâm thị gật đầu đáp:“Dạ.”

      Nhìn thấy trượng phu mày nhăn lại, Lâm thị vội vàng thay chất nhi chuyện:“Tuy rằng Hi nhi năm nay cũng vừa mới mười lăm, nhưng những năm qua đều theo nhị ca vào Nam ra Bắc, cũng qua ít nơi, tất nhiên còn là tiểu tử chưa lớn như năm đó nữa đâu. tới đón Tình nhi, lại vừa đúng với ý thiếp. Dọc theo đường hai người còn có thể bồi dưỡng tình cảm, theo thiếp thấy như thế này có khi lại tốt.”

      Liễu Kính Nguyên chỉ trầm mặc .

      Người đứng đầu nhà lên tiếng, Lâm thị liền dám thêm, lấy ấm trà thêm nước trà vào chén cho trượng phu, cầm chén đưa cho Liễu Kính Nguyên.

      Liễu Kính Nguyên tiếp trà từ từ uống, thấy ánh mắt sáng rực của Lâm thị nhìn mình liền mở miệng:“Vậy nàng hồi lại , rằng Tình nhi lâu rồi thấy ngoại tổ mẫu, cũng thập phần nhớ thương lão nhân gia người.”

      Lúc này, Liễu Bái Tình nhận được thiếp mới của Lý tiểu thư chính là vô cùng cao hứng chuẩn bị lễ vật tặng cho khuê mật Lý Niệm Chân, hoàn toàn biết kế tiếp bản thân phát sinh chuyện gì, vì câu này của phụ thân mà mọi chuyện thay đổi trăm tám mươi độ.

      ----

      Ba ngày sau, vào buổi sáng sớm, Liễu Bái Tình vui vẻ đến nơi hẹn.

      Lý Niệm Chân sáng sớm đứng đợi ở nhị môn, nhìn thấy Liễu Bái Tình, liền chạy nhanh đến nắm tay nàng, vừa thân thiết nắm tay nhau vào bên trong, bên cúi đầu cùng nàng kề tai :“ biết vì chuyện gì, đại ca của ta hơn nửa tháng nay cứ như người mất hồn, cả người gầy hơn phân nửa, cả người nhìn cứ như cây củi......”

      Liễu Bái Tình trong đầu liền nhớ đến chuyện Lí gia tới cửa cầu hôn.

      Nhưng thể là do chuyện này được, Liễu Bái Tình liền cảm thấy tự mình đa tình .

      Ngẩng đầu nhìn xem phía đông thấy mặt trời chiếu nắng chói chang, Liễu Bái Tình :“Có lẽ là vài ngày nay vì quá nóng ?”

      Lý Niệm Chân vốn dĩ là người đơn thuần như đứa học trò nên nghĩ sâu xa, gật đầu :“Ta cũng nghĩ là chuyện này. Trời nóng như thế này ta ngủ được ăn cũng ngon miệng .”

      Thời điểm Lý Niệm Chân lời này, hai người qua chỗ ngoặt của hành lang dài.
      angela2kiss, peunv, Yến.Yến13 others thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 3
      Editor: Heo Tofu​

      Hành vi đó của Lâm Hi vào mắt Liễu Bái Tình, đó chính là trắng trợn khiêu khích!

      Làm máu nóng trong người nàng tăng cao vọt, chuyện này có thể nhịn được sao?!

      Liễu Bái Tình chút do dự trợn trừng mắt trả .

      Lâm Hi hơi ngẩn ra, giữa chân mày khóe mắt ý cười càng sâu .

      Bởi vì Lâm Hi đưa lưng về phía mình, cho nên Lâm thị thấy được mị nhãn(liếc mắt) kia của , chỉ nhìn thấy nữ nhi Liễu Bái Tình của mình trợn mắt về phía này.

      Bất đắc dĩ trong lòng cảm thán câu “Oan gia”, Lâm thị giống như phẫn nộ liếc mắt cái nhìn nữ nhi, đối với nàng vẫy tay:“Tình nhi, mau tới đây gặp qua Hi biểu ca của con này.”

      Liễu Bái Tình suy nghĩ chút về thế cục tại trường, cảm thấy quân tử báo thù mười năm muộn, liền cố gắng hạ xuống thoải mái trong lòng, tiến lên phía trước, hạ thân đối với Lâm Hi cúi chào:“Hi biểu ca.”

      Lâm Hi cười dài đứng dậy cúi đầu với Liễu Bái Tình:“Tình muội muội.”

      Liễu Bái Tình sắc mặt tốt, lẩm bẩm lên tiếng.

      Đối với Liễu Bái Tình thái độ làm như cho có lệ, Lâm Hi cũng bất mãn, vẫn thân thiện cùng nàng chuyện:“Ta còn nhớ Tình muội muội hồi thích nhất là ăn điểm tâm cung đình, lần này đến đây, ta mang tặng riêng muội tám hộp, là tám tám sáu tư cái, chắc chắn đủ cho muội ăn thoải mái thích thú .”

      Liễu Bái Tình cười gượng tiếng, :“Hi biểu ca có tâm . Chẳng qua trời nóng như vậy, điểm tâm đó muội chỉ sợ bị hỏng mất rồi? Ý tốt của biểu ca là đáng tiếc.”

      phải vậy.” Lâm Hi lắc lắc đầu,“Ta biết thời tiết nóng bức điểm tâm để được lâu, cho nên dọc theo đường đều dùng khối băng, đề phòng điểm tâm bị hỏng. Ngay cả làm như vậy, ta vẫn lo lắng khối băng cũng giữ điểm tâm được lâu, thúc giục bọn họ nhanh, nên vì vậy chỉ mới mười ba ngày đến Kim Lăng.”

      Trước mắt người này khiêm tốn lại có lễ, Liễu Bái Tình khỏi cảm thấy biết sao --

      Lâm Hi này chả lẽ tính cách thay đổi?! Lại còn ăn chu đáo cẩn thận như vậy, đầu bị sao vậy?!

      Hoàn toàn cùng với người trong trí nhớ của nàng giống nhau!

      Lâm thị nhìn hai người biểu huynh biểu muội này chuyện vui vẻ, cười chen:“Hi nhi đường nửa tháng, chắc là mệt mỏi? Phòng khách ta sai người sửa soạn, con tạm thời nghỉ tạm ở đó.”

      Đối mặt với , Lâm Hi nở nụ cười, nghiêm mặt hỏi:“Nghĩ đến con còn chưa có bái kiến qua dượng, biết lão nhân gia người khi nào về nhà?”

      Lâm thị ý bảo Lâm Hi ngồi xuống, trả lời:“Dương con giờ này ở trong nha môn, đến cơm chiều mới về.”

      Lâm Hi hơi gật đầu, lại hỏi:“Còn đại biểu ca và nhị biểu ca có ở trong phủ ?”

      “Hai đứa đấy ở trường học, thời điểm đến bữa tối con mới nhìn thấy chúng.”

      Lâm thị trả lời xong vấn đề chất nhi hỏi, quay đầu nhìn về phía nữ nhi ngồi bên cạnh mình:“Nương bên này còn phải giải quyết chút chuyện, Tình nhi con đưa biểu ca đến phòng khách để nghỉ ngơi .”

      Liễu Bái Tình trong lòng rất muốn đồng ý, nhưng mà người tới là khách, nàng thể thất lễ, chỉ có thể đứng dậy làm theo lời mẫu thân phân phó.

      ----

      Liễu phủ là tòa tứ trạch viện, Lâm thị sửa soạn phòng khách để Lâm Hi nghỉ, cùng nơi ở với hai vị Liễu thiếu gia, đều ở phía đông.

      Liễu Bái Tình cả đoạn đường đều chuyện, dẫn Lâm Hi qua Thùy Hoa môn, đến cuối hành lang, là đến đông sương phòng.

      Đứng ở bên cửa, Liễu Bái Tình rốt cục cũng mở kim khẩu:“Chỗ này, chính là chỗ ngươi nghỉ.”

      Lâm Hi cũng xem phòng thế nào, chỉ nhìn Liễu Bái Tình, ý cười dạt dào:“Sáu năm thấy, Tình muội muội quả nhiên trổ mã. Trước kia ánh mắt cùng hạt đỗ giống hệt nhau, tại so với hạt đỗ lớn hơn nhiều.”

      Chao ôi, khi có người khác ở đây, liền giấu đầu lòi đuôi lộ bộ mặt chân chính rồi sao ?

      Liễu Bái Tình trong lòng cười lạnh, khách khách khí khí trả lại câu:“Thay đổi của ta làm sao tính là lớn được, còn chưa bằng biểu ca ngươi đâu nha. Nhớ lại năm đó ánh mắt của biểu ca ngươi cũng chỉ bằng nốt chấm người con rùa, tại mắt cũng được to tròn mêm mại hữu thần giống mắt cá chép vàng rồi đó.”

      Lâm Hi thản nhiên nghe lời mỉa mai của Liễu Bái Tình, còn vui sướng :“Hai ta quả nhiên giống nhau, làm sao có chuyện thay đổi giống nhau như vậy được? Đậu xanh cùng rùa, lại là biểu huynh biểu muội.”

      Liễu Bái Tình kiên nhẫn cùng đấu võ mồm, hướng vào trong phòng kêu gào:“Đến cùng ngươi có muốn nhìn qua phòng của ngươi như thế nào hay ?!”

      Nội tâm lâm Hi trùng xuống, làm vẻ thương tâm muốn chết cáo trạng:“Tình muội muội thái độ của muội như vậy khiến cho trái tim biểu ca đau nhói, thế nào chăng nữa, trước kia ta với muội, cũng có ân cứu mạng nha.”

      Lâm Hi lôi lại chuyện cũ ra, Liễu Bái Tình muốn xông lên đấm cho mặt đầy máu.

      “Lúc trước là ngươi cứu ta điều này sai, nhưng là ngươi cũng đừng có quên, là ngươi đẩy ta xuống nước !”

      Nhìn thấy biểu tình cảm giận của Liễu Bái Tình, Lâm Hi nâng tay sờ sờ mũi, :“Việc này ta giải thích qua vô số lần, ta khi đó là nhất thời lâm vào tình thế cấp bách, dẫm phải hòn đá dưới chân nên mới trượt chân, cẩn thận đem muội ngã vào trong nước ...... Sau này phải ta cũng xuống nước cứu muội? Khi đó ta biết bơi, trời lại lạnh...... Tình muội muội ngươi thế nào cũng chỉ nhớ được ta tốt, nhớ điểm tốt của ta?”

      Liễu Bái Tình quả thực bị người ta chọc giận cười ra tiếng:“Ngươi ràng biết bơi còn dám xuống nước cứu người? Đây phải muốn xuống hại người hay sao?! Người gọi đấy là cứu người!”

      Nhớ lại ngày đó nàng Liễu Bái Tình tuy rằng vẫn còn , tốt xấu còn có thể bơi kiểu chó, vẫn có khả năng tự cứu lấy mình? Ai biết nửa đường nhảy ra tên tiểu khôn khiếp Lâm Hi ôm chặt cổ nàng......

      Cuối cùng hai người cùng nhau uống nước cách ngoạn mục.

      Khi đến , Lâm Hi khỏi cũng có chút nóng mặt.

      Khụ tiếng cố ý che giấu xấu hổ trong lòng, Lâm Hi thành khẩn :“Sau khi xảy ra chuyện đó hè cách đây 5 năm, ta học bơi...... Về sau xảy ra chuyện như vậy .”

      Liễu Bái Tình nhìn Lâm Hi liếc mắt cái:“Thế nào? Ngươi còn muốn đẩy ta xuống nước thêm lần nữa?”

      phải nha.” Lâm Hi vẻ mặt bình tĩnh,“Tình muội muội ngươi từ đầu óc tốt, hành động cũng nhanh nhẹn, vạn nhất trượt chân rơi xuống nước, ta cũng có thể nhảy vào nước cứu muội.”

      Liễu Bái Tình cười lạnh:“Ta thấy biểu ca vẫn nên tự cố cứu lấy mình trước . Ngươi vừa mới là vận nhất trượt chân rơi xuống nước...... Xem ra hành động tiện cũng có thể là người?”

      Lâm Hi thập phần nghiêm túc gật gật đầu:“ sai. như thế nào ta và muội cũng giống nhau, muội có chuyện, ta ít nhiều cũng chịu ảnh hưởng.”

      Đối mặt với Lâm Hi có khả năng đả thương địch thủ như vậy, nếu đấu pháp trăm chiêu tổn hại mất tám ngàn, Liễu Bái Tình trong lúc nhất thời nghĩ ra chiêu số hóa giải, cuối cùng chỉ có thể mặt biểu cảm, tay đẩy vào trong phòng:“Lâm Hi đại nhân ngài ít lời đừng có nhiều với ta! Ngươi thành thành nghỉ ngơi !”

      ----

      Buổi tối, phu thê Liễu Kính Nguyệt làm tiếc đón gió tẩy trần cho Lâm Hi đường xa tới.

      Trong buổi tiệc dáng vẻ đoan chính, Lâm Hi nghiêm mặt quân tử, Liễu Bái Tình muốn tự đâm hai mắt trăm lần.

      Tên Lâm hi biết xấu hổ ở ngoài phòng khách buổi chiều bây giờ đâu mất rồi ?!

      Chẳng lẽ chuyện buổi chiều xảy ra chỉ là ảo giác của ta mà thôi?!

      Tựa hồ cảm nhận được nội tâm dậy sóng của Liễu Bái Tình, hiểu cùng mê mang, Lâm Hi nghiêng đầu, ánh mắt cùng nàng chạm nhau.

      Đôi mắt hoa đào của Lâm Hi tức tràn ra trăm ngàn loại phong tình, như sóng vỗ bờ, xa xa cấp Liễu Bái Tình cái mị nhãn.

      Ánh mắt này quá mức câu hồn, Liễu Bái Tình nhịn được run lên giật mình cái.

      Khốn kiếp, hóa ra mọi chuyện xảy ra vào buổi chiều tất cả đều phải ảo giác!

      Lâm Hi là tên khốn kiếp giống như trí nhớ của nàng!

      ----

      Lâm Hi vừa đến, tin tức truyền khắp Liễu phủ --

      Trong phủ chúng ta, vừa có vị biểu thiếu gia cực kì tuấn mĩ đến chơi!

      Từ nha hoàn trẻ tuổi, cho đến nhóm ma ma quản bà tử lớn tuổi, nghe thấy tin tức này khỏi đều nảy mầm xuân tâm, nhất định phải gặp được vị biểu thiếu gia tuấn mĩ này mới được --

      Biểu thiếu gia cao, quá gầy? Da quá trắng, ánh mắt quá lớn? Cùng với hai vị thiếu gia trong phủ chúng ta ai tuấn mĩ hơn?

      Nha hoàn gặp qua Lâm Hi đều khoa trương khen lên tận --

      Biểu thiếu gia so với hai vị thiếu gia trong phủ cộng lại vẫn còn tuấn mĩ hơn nhiều! Tiểu thư so với xinh đẹp vẫn còn kém xa!

      Trong lúc nhất thời, Lâm Hi trở thành đề tài buôn chuyện đứng đầu bảng trong Liễu phủ, nếu phải Lâm thị trị gia nghiêm cẩn(chặt chẽ cẩn thận), chỉ sợ còn hơn Vệ Vương Giới thời Ngụy Tấn, có thể bị các các dì “nhìn giết”!

      Mà Lâm Hỉ người là đề tài ở trong trung tâm của vòng xoáy dường như biết mình ở trong đại bộ phận hạ nhân Liêu phủ lấy được hảo cảm cao như vậy, khi ở chung với họ, thái độ đều hiền lành, ôn nhuận như ngọc.

      Có vị soái ca như vậy, hạ nhân trong Liễu phủ chỉ hận thể lập tức quy hàng dưới chân biểu thiếu gia [làm chủ, sai đâu đánh đó].

      ----

      Liễu Bái Tình biết trong nhà mình tình thế ác liệt như vậy, còn suy nghĩ về chuyện cùng đến kinh thành với Lâm Hi.

      -- Bữa tiệc giúp Lâm Hi đón gió ngày ấy, phụ thân Liễu Kính Nguyên liền ở trong bàn tiệc , giữ Lâm Hi ở lại Kim Lăng thời gian, để cùng Liễu Bái Tình về Bắc kinh thành.

      Thừa dịp bây giờ còn có ưu thế sân nhà, như thế nào cũng phải để Lâm Hi chịu khổ hồi mới được!

      Liễu Bái Tình nghĩ như thế, liền theo phương hướng này nỗ lực.

      Nhưng may Lâm Hi lấy bất biến ứng vạn biến -- mặc kệ nàng Liễu Bái Tình châm chọc khiêu khích như thế nào, Lâm Hi toàn bộ đều tiếp thu, cùng thừa nhận.

      Liễu Bái Tình chỉ cảm thấy mình tốn trăm ngàn khi lực, đều động được đến đối phương.

      Đánh trúng đối phương còn đỡ, đây lại còn làm bẩn tay của mình.

      So chiêu vài lần, Liễu Bái Tình liền ngưng chiến.

      Trận chiến với Lâm Hi chính là trận chiến đấu lâu dài! Vẫn nên đánh từ từ!

      ----

      Tuy rằng Lâm Hi người này vừa chướng mắt lại chán ghét, nhưng mà Liễu Bái Tình vẫn muốn tiếp tục cuộc sống của mình.

      Ví như Lý Niệm Chân mời nàng Như Ý các nếm thử món điểm tâm mới, đối với chuyện này Liễu Bái Tình liền đáp ứng ngay lập tức .

      Ai biết được khi Liễu Bái Tình đến Như Ý các, khi tiểu nhị dẫn lên nhã gian lầu hai, thấy được Lý Niệm Chân, chỉ thấy đại ca của Lý Niệm Chân Lý Tư Tề!

      Nhìn thấy Lí Tư Tề đứng dậy, hướng mình cúi chào, huyệt thái dương Liễu Bái Tình “Đột” , nhảy lên cái.

      ----

      “Liễu tiểu thư.”

      Nhìn Lí Tư Tề so với tháng trước, gầy ít, đứng ở giữa phòng mà như nơi đất trống người, dáng đứng thẳng gầy yếu chỉ sợ ngã bất cứ lúc nào.

      Liễu Bái Tình yên lặng suy nghĩ trong lòng chút, nhìn thiếp thân nha hoàn Lưu Hà bên người, thoáng thả lỏng chút tâm tình, hướng Lí Tư Tề thi lễ:“Lý công tử.”

      Lí Tư Tề ánh mắt mơ hồ xẹt qua Liễu Bái Tình, dừng ở người Lưu Hà:“Liễu tiểu thư có thể để vị nương này tránh lúc được ? Tiểu sinh có chuyện riêng muốn với người.”

      Liễu Bái Tình cũng liếc mắt nhìn Lưu Hà cái, chút do dự cự tuyệt thỉnh cầu của Lí Tư Tề:“Lý công tử thực xin lỗi, cầu này của ngươi ta tuyệt đối thể đáp ứng.”

      Ánh mắt Lí Tư Tề ảm đạm đôi chút, láy lại tinh thần, :“Chuyện này...... Cũng ngại, lời ta muốn ...... Cũng quá dài.”

      Trong lòng Liễu Bái Tình dâng lên cỗ dự cảm chẳng lành, chân mày cau lại, muốn cùng Lí Tư Tề lời từ biệt, nghĩ nhanh như vậy mở miệng :“Ngay từ lần đầu gặp Liễu tiểu thư tiểu sinh thầm thương trộm nhớ. Gia phụ cũng nhiều lần đến phủ cầu thân, đều bị lệnh đường từ chối. Vì chuyện này cho nên tiểu sinh trằn trọc ưu tư hàng đêm ngủ. Mấy ngày trước đây nghe được tin Liễu tiểu thư rời Kim Lăng vào kinh thời gian, tiểu sinh chỉ sợ từ nay thể gặp lại được nhau cho nên nhờ xá muỗi mời tiểu thư đến đây, để tiểu sinh có thể hết tương tư trong lòng. Tiểu sinh dám cầu có thể ở bên tiểu thư hết quãng đời còn lại, chỉ sợ tâm ý này được ra, tương lai chỉ có thể theo đến già cùng xuống hoàng tuyền với tiểu sinh, chỉ sợ phải ôm nuối tiếc suốt đời!”

      xong lời này, Lí Tư Tề liền lẳng lặng nhìn Liễu Bái Tình, chờ đợi câu trả lời của nàng.

      Lúc này Liễu Bái Tình chỉ cảm thấy cả đầu choáng váng, hận thể tiến lên béo má Lí Tư Tề chút.

      Chỉ có thể mang theo xuống hoàng tuyền! Ngươi họ Lí này những lời hỗn đản gì vậy!

      ----

      thầm tức giận đến tê tâm liệt phế , Liễu Bái Tình thể được câu nào, Lí Tư Tề liền theo đó thêm.

      Trong phòng bầu khí xấu hổ này thêm chút nữa có thể bị phá nát.

      Ngay tại tại lúc hai người Liễu Lý giằng co, tiếng cười khẽ từ cạnh cửa truyền đến.

      Thoáng chốc trong lòng Liễu Bái Tình lộp bộp, quay đầu nhìn lại.

      Chỉ thấy Lâm Hi đứng ở cạnh cửa, khoanh tay nhìn Lí Tư Tề, ý cười mặt ngày càng lạnh :“Lý công tử làm cho Lâm mỗ mở mang tầm mắt a......”
      angela2kiss, Yến.Yến, HaYen11 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :