1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nhất phi trùng thiên, vương gia thỉnh giữ chặt - Diệp Diệc Nhạc (3)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      NHẤT PHI TRÙNG THIÊN, VƯƠNG GIA THỈNH GIỮ CHẶT
      Tác giả: Diệp Diệc Nhạc

      Thể loại: Xuyên , HE

      Conveter: NTHC

      Editor: Nuy Ham

      Lịch post: Thứ 4, chủ nhật​
      ****

      Giới thiệu

      Nàng, nhà thôi miên thiên tài thế kỷ 21, xuyên trở về ngàn năm sau, trở thành Tam tiểu thư tướng phủ được thích.

      , ma ốm tàn phế chỉ còn năm tuổi thọ.

      Nàng bị buộc lấy , bỗng nhiên trong đêm tân hôn, lại lộ nét mặt ủy khuất : "Nữ nhân kia, coi như ngươi chiếm được thân thể ta, cũng thể chiếm lấy tâm của ta."

      Này, đây là diễn tuồng nào hả, ràng người ủy khuất là nàng có được hay ?

      \(^v^)/

      Nàng hỏi người ngoài: "Tề vương là người như thế nào?"

      Đáp lại: "Ôn hòa tao nhã, khiêm tốn kính cẩn."

      CMN, ôn hòa tao nhã mà đơn giản lại thô bạo ói hết nước thuốc lên mặt nàng?

      Khiêm tốn kính cẩn lại cả ngày la hét chính mình là thiên hạ đệ nhất mỹ nam, cho nàng có suy nghĩ an phận!!!

      Cái gì mà đệ nhất hiền vương, ma ốm chỉ còn năm tuổi thọ, giả đấy! Đều là giả đấy! Căn bản là kẻ vô cùng phúc hắc, tên khốn kiếp có thù tất báo!

      \(^v^)/

      Chu Tuyền: "Vương gia, thiếp có chút tò mò năm sau, ngài lấy phương thức nào buông tay sang Tây Thiên, có muốn thiếp hỗ trợ ?"

      Vũ Văn Triệt: "Đa tạ vương phi quan tâm! Vi phu cảm động mà, bằng đôi ta cùng nhau buông tay sang Tây Thiên !"
      __________________

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 01: Xuyên

      Đông Đô, Cảnh Nguyên năm thứ hai mươi ba

      Tháng ba mùa xuân, chim bay cỏ mướt, gian phủ đầy hoa cỏ tôn lên vẻ đẹp của sắc màu.

      Chu Tuyền nửa ngồi mặt đất, tóc đen nhánh xõa qua bạch y, theo gió nhè bay lên, mang theo vài phần phiêu dật và linh động.

      Khẽ dùng lực, nàng thuần phục đào ra cây tỏi trời có thân củ cực độc, đặt nó vào giỏ trúc, sau đó nàng đứng lên, nhìn vào giỏ đầy cây tỏi trời, nở nụ cười: " tốt!"

      Bao nhiêu đây cũng đủ để nàng nghiên cứu trong thời gian lâu.

      Cây tỏi trời, là loại hoa độc thế nhân trốn cũng sợ trốn kịp, nhưng đối với nàng, lại là dược liệu thượng hạng. Edit by NuyHam

      Chuyện ngoài ý muốn nhiều năm trước, Chu Tuyền nghĩ rằng mình chết thể nghi ngờ, nhưng lại nghĩ mình lại có cơ hội sống lại, mặc dù sống lại tại dị giới mình biết, nhưng nàng cũng rất thỏa mãn rồi.

      Sau khi xuyên , tên nàng vẫn là Chu Tuyền, nhưng phải là đặc công ngày xưa, mà là trở thành thứ nữ được sủng ái nhất Tướng phủ.

      Bất quá Chu Tuyền cũng quan tâm, lúc ở thế kỷ 21 nàng chán ghét cảm giác được vạn người chú ý, cuộc sống đánh đánh giết giết, tại có cuộc sống bình thản lại là ước mơ thơ thiết bấy lâu của nàng.

      "Xú nha đầu, nguyên lai ngươi ở đây!" thiếu nữ áo đỏ môi hồng răng trắng cao ngạo .

      "Hử!" Chu Tuyền nhàn nhạt gật đầu.

      Thiếu nữ này là ngũ tiểu thư Chu Hạ của Chu gia, bởi vì là con vợ cả, lại là tiểu mỹ nhân, vừa ra đời được coi là hòn ngọc quý tay, che chở trong lòng bàn tay, từ bị Chu Tuyền coi là con heo con bị nuôi dưỡng.

      "Ngũ muội tìm ta có chuyện gì?"

      Chu Tuyền luôn làm người theo quy tắc 'an phận làm người, an phận làm việc', bình thường rất ít liên hệ với người khác, chớ gì với vị ngũ tiểu thư kiêu ngạo này. Bất quá nếu gặp nhau, nàng vẫn lễ phép trước sau như .

      "Tìm ngươi chuyện gì?" Chu Hạ cười lạnh giơ cao roi trong tay: "Bổn tiểu thư nhàn rỗi có gì làm, tìm ngươi luyện roi được à?"

      "Phế vật ngươi ngay cả con kiến cũng bằng, bổn tiểu thư muốn đánh chết ngươi, cũng có ai dám giúp ngươi đâu!"

      "Pằng...Pằng...."

      Còn chưa dứt lời, rơi rơi xuống, y phục người Chu Tuyền bị rách đường, sợi bông bên trong bay ra. Chu Hạ vẫn như cũ, đánh ghiền, nàng cắn chặt hàm răng, dùng hết sức hung hăng quơ múa roi trong tay.

      "Pằng...pằng...pằng..."

      Sợi bông bay tán loạn trong khí, cùng máu tươi hòa chung chỗ, y phục người Chu Tuyền sớm rách nát chịu nổi. Edit by NuyHam

      Chu Hạ đắc ý thưởng thức kiệt tác của mình, lạnh lùng : "Xú nha đầu chết tiệt, nhìn ngươi còn dám về sau thông đồng với Mộc ca ca !"

      Mộc Phong, thế tử phủ Mộc Vương, đệ nhất tài tử kinh thành, văn võ song toàn, ngọc thụ lâm phong, là đối tượng thầm mến của ngàn vạn thiếu nữ.

      Chu Tuyền cảm thấy kỳ quái, ngay cả mặt mũi Mộc Phong nàng còn chưa thấy qua, gì đến thông đồng chứ!

      Bất quá nàng cái gì cũng chưa , nhàn nhạt cười: "Ngũ muội yên tâm , ta tự biết mình, Mộc công tử là bầu trời sáng trong, trăng cao, ta chỉ là khe nước đục sâu trong núi, người như ta, có thể cùng Tề Vương đính hôn là trời ban ân lớn lao rồi, nào dám có ý nghĩ an phận với Mộc công tử.'

      Tề Vương là ma ốm, thủ tịch ngự y Bạch Tư Miểu từng tiên đoán sống quá hai mươi tuổi, chuyện thực chứng minh cũng đúng như vậy. Năm nay mười chín tuổi, trong đó có mười lăm năm nằm giường bệnh, năm nay lại nghe chưa xuống giường được. Hôn giữa Chu Tuyền và được lập từ tháng trước, là để xung hỉ.

      "Hừ! Ngươi biết là tốt rồi!"

      Chu Hạ hừ lạnh, khinh bỉ liếc nhìn Chu Tuyền, thấy nàng dạng tiền đồ! Bị chính mình đánh thành như vậy, chẳng những phản kháng, còn cười mình là rất tốt! Quả nhiên là kẻ nhu nhược mà!

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 02: Vật da thực dày

      "Hừ! Ngươi biết là tốt rồi!"

      Chu Hạ hừ lạnh, khinh bỉ liếc Chu Tuyền, nhìn bộ dạng có tiền đồ của nàng! Bị chính mình đánh như vậy, chẳng những dám phản kháng, còn cười mình tốt! Quả nhiên là kẻ nhu nhược!

      Bất quá lời vô dụng của tiểu tiện nhân này ngược lại nhắc nhở nàng, mặc dù thân thể suy yếu nhiều bệnh nhưng lại được thái hậu sủng ái, dựa theo ý tứ của thái hậu, vốn là muốn đem nhị tỷ chỉ hôn cho Tề Vương.

      Nhị tỷ tài hoa song toàn, kinh thành đệ nhất mỹ nhân, là hòn ngọc quý tay phụ thân, mẫu thân, tại sao lại phải gả cho tên quỷ bệnh nát bét kia chứ? Sau khi mẫu thân biết chuyện liền bệnh nặng hồi, ba tháng xuống giường được, sinh mạng an nguy sớm chiều, về sau phụ thân nghĩ ra biện pháp, làm cho hoàng thượng ra mặt chỉ hôn nhị tỷ cho thái tử, còn phế vật này gả cho Tề Vương.

      Mặc dù Chu Hạ ương ngạnh, nhưng cũng hiểu lúc này phải lúc quá phận, nên đánh chết phế vật này, đến lúc đó thánh thượng trách tội xuống, ngay cả mình cũng kham nổi.

      Dù sao phế vật này cũng lập tức lấy chồng, chờ gả cho quỷ bệnh sau đó nàng tốt hơn thôi!

      "Hôm nay trước lưu cái mạng ch* ngươi!"

      "Đa tạ Ngũ muội muội, nguyện Ngũ muội muội hảo đời người bình an, mọi như ý." Edit by NuyHam

      Quần áo Chu Tuyền tả tơi đứng tại chỗ, khúm núm tiễn Chu Hạ rời , vẻ mặt đầy chân thành cảm kích. Sau cơn mưa ngày xuân, cành liễu mang theo giọt sương đung đưa trong gió, giống như dáng người nhảy múa uyển chuyển của thiếu nữ.

      Chu Tuyền nhịn được nhiều liếc mắt nhìn, lại đột nhiên chống lại đôi mắt đen sâu thấy đáy.

      cây liễu là nam tử hồng y đứng, tay cầm ngọc tiêu, đôi mắt phượng hẹp dài khẽ nheo lại, đầy hứng thú đánh giá Chu Tuyền: "Vật , da ngươi dày!"

      Chu Tuyền sợ ngây người, nam nhân này đứng cành liễu rất cao nha, khinh công cao siêu mà!

      "Sao vật lại ngốc ngốc rồi? Chẳng lẽ bị mỹ mạo của ca ca ta mê hoặc?"

      Khi chuyện, biết từ lúc nào nam nhân đứng cành liễu bay đến trước mặt Chu Tuyền, ngón tay thon dài vuốt lên chỗ rách thể chịu được của y phục nàng.

      Chu Tuyền vội vàng lui về phía sau hai bước.

      "Vừa rồi người ta cầm roi đánh ngươi cũng trốn, tại sao lại phải lùi bước hử?" Nam tử hồng y càng nhiều hứng thú nhìn Chu Tuyền, ánh mắt tà tà đầy trêu tức.

      Chu Tuyền nhàng khẽ cúi người, : " biết là công tử nhà nào, Chu Tuyền bên này hữu lễ. Nhưng nơi đây dù sao cũng là lãnh địa Chu gia ta, công tử chưa được phép mà tự tiện xâm nhập, tựa hồ có chút ổn ."

      Nam tử hồng y làm sao có thể đem lời có chút ý 'cảnh cáo' của Chu Tuyền vào mắt, con ngươi đen của nhíu lại nhìn Chu Tuyền, : "Chu Hạ có thể dùng chút công phu mèo quào phá y phục của ngươi cũng khó, nhưng muốn đánh nát nhuyễn giáp người ngươi vẫn còn kém nhiều lắm."

      ... làm sao biết?

      "Vị công tử này đùa, giá trị nhuyễn giáp cũng năm, sáu ngàn lượng bạc, Chu Tuyền bất quá chỉ là thứ nữ thân phận ti tiện, đừng năm, sáu ngàn lượng bạc, ngay cả năm, sáu đồng còn có đây."

      Thoạt nhìn ngoài mặt Chu Tuyền bình tĩnh, thậm chí còn mang theo nụ cười ôn hòa, nhưng trong lòng lại sóng gầm biển cuồng, từ khi xuyên tới nay, nàng luôn làm người an phận thủ thường, làm tốt vai thứ nữ được sủng ái, mặc dù nhàn rỗi đến nhàm chán mà chế ra nhuyễn giáp trong sách cổ ghi lại, nhưng chuyện này chưa từng qua cho người nào, ngoài trừ nàng có người thứ hai biết. Nam nhân này sao lại.... Edit by NuyHam

      Đột nhiên, nam tử kia đưa tay đến, lúc này Chu Tuyền cũng có tránh, ngón tay thon dài của chạm vào vết máu màu đỏ y phục nàng, nhàng đưa đến miệng, lại lần nữa như vậy, động tác kia phải là vô cùng lười biếng, giống như quỷ, cũng giống như tộc Mị Huyết.

      "Mùi vị tệ, nghĩ tới còn chua chua ngọt ngọt, phải là nước ô mai ?" cười đến vô cùng xinh đẹp, đôi ngươi mị phảng phất như sớm nhìn .

      "Chu Tuyền hiểu lời đó của công tử là ý gì, nhưng nam quả nữ nên ở chung chỗ quá lâu. Cáo từ."

      Chu Tuyền vô tội thi lễ với nam tử hồng y, rồi xoay người rời , mặc kệ nam nhân này có lai lịch gì, nàng đều muốn cùng chỗ.






      Chương 03: Ngươi là ai


      Chim bay trôi nổi trời, lã lướt lượn lờ, nhàn nhã tự tại, lòng Chu Tuyền như lửa đốt, nàng có loại dự cảm xấu, nhất định phải lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi đây, rời khỏi Chu phủ càng xa càng tốt, bầu trời bên ngoài mới là nơi thuộc về nàng.

      "Chu tiểu thư, ba ngày sau toàn thân ngũ muội muội đáng của ngươi sưng đỏ, mặt đau nhức, đầu tóc rụng sạch làm sao bây giờ? Nàng ta thế nhưng là tiểu mỹ nữ nổi danh Đông thành, lại bị ngươi biến thành bộ dạng như quỷ, nàng ta làm sao có thể sống tiếp đây?” Sau lưng, thanh lười nhác lần nữa vang lên.

      Xem ra cái gì cũng biết.

      Đúng vậy, nàng chỉ ở quần áo bôi ‘huyết tương’, còn trộn lẫn vào đó phấn phượng vĩ, bản thân phấn phượng vĩ độc, nhưng nếu gặp xích vĩ hương sinh ra cực độc, người trúng độc ngứa ngáy vô cùng, nặng toàn thân sưng đỏ, thậm chí mặt đau nhức, đầu tóc rụng sạch….

      Xích vĩ hương là loại hương phẩm có lợi cho việc tăng cao tu vi, tỷ muội Chu gia đều đeo người. Chu Tuyền cũng phải cố ý chơi khâm bọn họ, chỉ cần bọn họ động thủ với nàng, há trúng độc? Edit by NuyHam

      Cái này gọi là tự vệ chính đáng nha.

      "Xích vĩ hương vô sắc vô vị, canh giờ là phát tán hầu như còn, coi như Chu Hạ hoài nghi ngươi, cũng tìm được chứng cớ. Vật , ta có đúng hay ?”

      Trong lòng Chu Tuyền trầm xuống, nàng xuyên ba năm, tự nhận mình nấp khá tốt, nhưng vì cái gì nam nhân này lại biết mọi chuyện của nàng như thế?

      Rốt cục, nàng nhịn được dừng bước lại, quay đầu, nhúc nhích, ngưng mắt nhìn nam tử hồng y kia.

      Mặt trời ngày xuân biết từ lúc nào ra, lưu lại bầu trời vệt hồng, nam tử hồng y đứng trước vệt hồng, mày , mắt xếch, ngũ quan tinh mỹ tuyệt luân, da thịt trắng noãn như tuyết, toàn thân tản ra hơi thở mị. (@Nuy cứ tưởng tác giả tả nữ nhân đấy >'<)

      "Ngươi là ai?"

      Nụ cười môi Chu Tuyền biến mất, thay vào đó là nét mặt cẩn thận, hai chân mày lá liễu chau lại, cho dù nàng cau mày vẫn xinh đẹp động lòng người như cũ, giống như đóa đinh hương ưu sầu.

      "Muốn biết sao?" Nam tử hồng y cười càng thêm xinh đẹp, từng bước tới bên người nàng, mang theo hơi thở nguy hiểm, môi hồng xinh đẹp kia đỏ như máu, ngũ quan tuyệt mỹ đầy câu hồn đoạt phách.

      Giờ khắc này khoảng cách giữa hai người cực kỳ gần, gần đến nỗi nàng có thể ngửi thấy mùi hương như có như người .

      "Tối mai...Hàn Nguyệt Lâu....chờ ta."

      xong, ngưng mắt nhìn nàng, ánh mắt sắc bén, giống như thợ săn đợi con mồi tự chui vào bẫy rồi đột nhiên thu lưới, sau đó chỉ thấy hồng ảnh chợt lóe,vốn người sống đứng trước mặt Chu Tuyền lại hư tiêu thất.

      Cành liễu xa xa vẫn lã lướt như cũ, sóng mặt hồ lăn tăn, nước hồ trong suốt có thể thấy những con cá chơi đùa, hết thảy vẫn như trước, giống như nơi này chưa từng xuất nam tử hồng y xinh đẹp tuyệt luân, chưa từng có việc gì xảy ra.

      Có phải gần đây quá mệt mỏi mà sinh ra ảo giác hay ?

      "Tuyền Tuyền, nam nhân vừa rồi là ai?” nữ tử hắc y đột nhiên xuất sau lưng Chu Tuyền.

      Ài, xem ra phải ảo giác rồi!

      Chu Tuyền thở dài hơi, phiền phức, để cho người ta yên lặng sống qua ngày sao?

      "Phi Yến, giúp ta điều tra cái này chút.”

      Chu Tuyền đem khối ngọc bội óng ánh trong suốt cho Phi Yến, đây là khối điền ngọc thượng hạng được gia công cực kỳ tinh mỹ, được chạm khắc bao quanh con hổ uy nghiêm, ôn nhuận, tinh xảo linh lung, vừa nhìn là biết giá trị xa xỉ. Hai tròng mắt xinh đẹp của Chu Tuyền biến sắc nghiền ngẫm mười phần: “ biết nam nhân nghiệt kia sau khi trở về phát mình bị mất khối ngọc vô giá, có phản ứng gì…”

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :