Nhưỡng tuyền lạc hoa - Canceria (Sưu tầm) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      NHƯỠNG TUYỀN LẠC HOA

      [ Fanfiction]

      Facebook
      Zorobook - [Member cầm bút] - Nhưỡng Tuyền Lạc Hoa

      Trang chủ
      Sắc


      ( Nhan đề được đặt bừa trong lúc nghĩ ra nên thực tác giả cũng biết nó có ý nghĩa gì )



      [​IMG]

      ( thks Sapodilla :x )

      Title: Nhưỡng Tuyền Lạc Hoa
      Author : Canceria
      Disclaimer: Họ thuộc về tôi
      Genre : Cổ trang đương đại
      Length: Long fic ( 61 chap )
      Status: HOÀN
      Rating : [K+]
      Warning: Ừ mặc dù truyện cũng bị copy paste xin phép tứ tung rồi, nhưng mình hi vọng những bạn nào sau này có nhu cầu re - up truyện làm ơn đến hỏi ý kiến mình, ghi tên tác giả ràng (CANCERIA) và dẫn giùm mình cái nguồn về đây. Xin chân thành cảm ơn!
      Link nguồn: http://forum.matngu12chomsao.com/threads/fanfiction-nhuong-tuyen-lac-hoa.19100/
      Notice : Có thể dùng Ctrl + kéo con lăn của chuột máy tính lên phía ,

      như thế tăng kích thước của web bạn coi,
      đồng thời tăng cả size chữ.
      Summary:

      Truyện lấy bối cảnh cổ đại.

      Ngày nọ, tháng nọ, năm nọ, kiếp nọ, thời đại nọ, có đất nước hùng mạnh. Ở đất nước này có vị vua trẻ tuổi phải đối đầu với nhiều kẻ có mưu đồ bất chính. Giúp việc cho vua là vị quan nổi tiếng thanh liêm, tài giỏi. đêm nọ, sau khi nhà vua suýt bị ám sát bởi sát thủ cao tay, vị quan nhận nhiệm vụ bí mật điều tra thân vụ thảm sát mười hai năm về trước và lật ngăn chặn mưu đảo chính của bọn phản quốc. Thế là bắt đầu xảy ra cả mớ rắc rối...

      Giới Thiệu Nhân Vật :
      1. Ma Kết :

      Hoàng đế : thông minh, biết mưu tính, giỏi trị dân, có điều hơi khắt khe với triều thần

      [​IMG]

      2. Kim Ngưu :
      Thượng thư Hình bộ - phá án cực giỏi, nhiều khi đãng trí vì mải suy nghĩ phá án. Ăn rất khỏe và rất hăng.
      [​IMG]

      3. Bảo Bình :
      Quốc sư đương triều : Có tài bấm độn gieo quẻ, là quân sư của hoàng đế.( như Gia Cát Lượng ý ) Thường thích ở trong triều mà rong ruổi khắp nơi.
      [​IMG]

      4. Sư Tử :
      Nguyên soái : thống lĩnh đại quân. Võ nghệ cực đỉnh, nóng tính, bộc trực. Dại kinh khủng :))
      [​IMG]

      5. Song Tử :
      Em trai ruột của Ma Kết : song chẳng giống ông tí nào. Ham chơi, đào hoa, thích ghẹo , uống rượu, mồm mép bẻo lẻo. Hay gây rối. Chỉ duy nhất có người trị được chàng ta ( là ai đấy )

      [​IMG]


      ( đây là Lâm Chí Dĩnh đó)
      .

      6. Thiên Yết:

      Nạn nhân vụ thảm sát ngày trước : luôn muốn trả thù cho bố mẹ. Võ công rất cao, nhưng lạnh lùng và khó gần.

      [​IMG].
      7. Bạch Dương :
      Công chúa nước láng giềng : Mẹ mất từ sống với chị , có võ, thích tự do bay nhảy. Cực kì hung dữ khi thấy ai dám đụng vào chị mình.
      [​IMG].

      8. Cự Giải :​

      Công chúa nước láng giềng : chị Bạch Dương. Đa cảm,mềm yếu, rất thương em . Có y thuật cao siêu
      [​IMG]

      9. Xử Nữ:

      Thượng cung nữ sử ( chức nữ quan cai quản hoàng cung ) Con Lại bộ Thượng Thư, nhưng vì bị Kim Ngưu từ chối, nàng thấy mất mặt tình nguyện nhập cung làm nữ quan. Biết suy tính, nhiều khi hơi đanh đá.

      [​IMG]

      10. Song Ngư:

      Con đại phú thương trồng hoa ở Cán Các Sơn Trang. Thích hoa cỏ, thích đàn và cực kì giỏi đàn, hay mơ mộng và dại trai. Người trong vùng gọi là Ngư Tiên.

      [​IMG]

      11. Thiên Bình :

      Đệ nhất mĩ nhân kinh thành do chính Hoàng đế sắc phong, em Thiên Yết. Thiên Bình giỏi cầm kìa thi họa, vui vẻ thông minh, hay lưỡng lự giữa những người theo đuổi mình nhưng rồi si tình đến cứng đầu. (Nhưỡng Tuyền Lạc Hoa - tác giả Canceria)

      [​IMG].
      12. Nhân Mã:

      "Thiên Kim" nhà thống lĩnh cấm quân trong triều : Cưỡi ngựa bắn cung như con trai. Tính khí ngổ ngáo bướng bỉnh, nổi loạn.

      [​IMG]
      Last edited: 26/3/16

    2. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Chap 1

      - Uề Ù ùuuuuuuuuuuuuu.

      CẠCH! - Thỏi sắt đập mạnh xuống bàn. Vị quan nhân mặc áo lục điều oai vệ công đường nhìn xuống dưới ánh mắt quyết liệt, giận dữ. Người thư lại đứng bên cạnh ngài thét lớn :

      - Giải phạm nhân Phòng A Đậu lên công đường!

      Từ cửa nách bên trái, công tử ngông nghênh vào, dù người vẫn chặt dây trói. Ngục tốt giải cách lúng túng và sợ sệt. ra đến giữa công đường vẫn còn quát :

      - Mang ghế ra đây cho bổn thiếu gia ngồi ( đúng là tay này muốn chết )…

      Tiếng thỏi sắt như đóng đinh xuống bàn khiến ai nấy giật mình run sợ. Vị quan nhân mặt đỏ gay đứng dậy thét :

      - Dám khinh thường phép tắc nha phủ. Người đâu, lôi Phòng A Đậu ra ngoài đánh 100 roi cho ta.

      - Ngươi dám !! – Đậu ta vênh mặt cãi lại. – Ngươi chẳng qua là chức quan của bộ hình, dám lên mặt bức bách bổn công tử.

      - Còn mau lôi ra???????????????

      Đám lính nhìn nhau nhúc nhích. Vị Phòng công tử kia là thiếu gia nhà Thượng thư đại nhân, làm sao chúng dám động vào. Nhưng lôi tri phủ cắt cơm chúng cả tháng này mất. Chúng còn vợ con nheo nhóc ở nhà, Thượng thư đại nhân dẫu to , nhưng người phát lương đâu phải ngài Thượng thư …

      Phòng A Đậu bị đánh 100 roi kêu la om sòm cả vùng. Dân chúng thấy bị đánh ai cũng hả dạ. ta trở lại công đường, cũng biết thân biết phận phần nào.

      - Phòng A Đậu bản quan hỏi ngươi, ngày Dần tháng Tuất vào giờ Ngọ ở Hoa Hoa Đình, có phải người hành hung cha ruột của Lý nương kia ?

      - Dạ oan cho tại hạ quá thưa đại nhân. Lý Thị Thư cậy có chút nhan sắc, ve vãn tại hạ. Bất đồ cha ta đến thấy thế đổ oan cho tại hạ. Lão định đánh tại hạ mất đà đập đầu vào cột đình mà chết. Việc này liên quan đến tại hạ

      - Người đâu truyền nhân chứng Phan Lang.

      - …

      Dân chúng đứng ngoài xem hồi lâu bắt đầu thấy sôi máu. Cái tay họ Phòng kia cứ chối quanh chối quẩn mãi. Vị đại nhân kia hề đổi sắc mặt, từ giờ thin đến giờ ngọ vẫn kiên trì đối chất với . Cuối cùng, A Đậu cũng nhận tội.

      - Bay đâu ! Hổ đầu chảm chuẩn bị !!!!

      - Các ngươi các ngươi ! – Mặt A Đậu xám ngoét – Ngươi được lắm ! Các ngươi dám chém đầu ta ư ? ngông cuồng. Tên Kim Ngưu mặt bùn kia ! Có ngày bổn công tử trả thù …

      Vài khắc sau đầu lăn lóc sàn nhà. ( Thích cứ việc trả thù ! - Nhưỡng Tuyền Lạc Hoa - tác giả Canceria ) Gia đinh nhà kêu trời kêu đất nhặt nhạnh thi thể đưa mai táng. Vị quan nhân phủi tay áo lên kiệu về nhà. Trước cửa phủ đệ có thấy hai cỗ kiệu, ngài vừa xuống kiệu có gia nhân chạy đến thưa :

      - Đại nhân có Xử phu nhân và Xử tiểu thư đến chơi!

      - Ta biết rồi. chuẩn bị cơm nước mời phu nhân chưa ?

      - xong hết ạ.

      Quan nhân chậm rãi vào nhà. Khi đến xuyên đường, người con chạy đến chào chàng. Nàng mặc áo ráng trời, khuôn mặt tròn trĩnh xinh đẹp rạng lên nụ cười khi thấy chàng:

      - Ngưu ca ca ! Huynh về rồi !

      - Xử Nữ tiểu muội !

      - Huynh vừa ở công đường về phải ? Nghe hôm nay đến phiên xử tay thiếu gia nhà họ Phòng.

      - Ta chém rồi !

      - CHÉM ??? – Xử Nữ ngạc nhiên – Huynh cừ đấy !

      - SAO ? – mẹ Xử Nữ đến – đại nhân vừa chém Phòng A Đậu ? Ngài liều ! Phòng Thượng Thư đâu phải tay vừa. Ông ta mất con làm sao chịu nỗi nhục này. Đại nhân nên cẩn thận.

      - Mẹ à huynh ấy làm thế là đúng chứ ! Cái tay họ Phòng đó ngông nghênh độc ác, giết là đúng.

      - Phận nữ nhi biết gì mà ! – ( bà phải phận nữ sao ?)

      - Thưa phu nhân, tại hạ chỉ thuận theo phép nước lẽ trời mà xử án.

      - Thôi chúng ta chuyện này nữa. Ngưu đại nhân, ta có chuyện muốn với đại nhân đây.
      - Mạn phép cho tại hạ hỏi là chuyện gì ạ ?

      Phu nhân liếc nhìn Xử Nữ hồi và :

      - Chuyện này ta vs đại nhân riêng tốt hơn !

      - Vậy mời phu nhân cùng tiểu sinh đến thư phòng chuyện .

      Xử Nữ bỗng thấy trong người rạo rực. Má nàng đỏ bừng lên vô cớ. Nàng muốn theo mẹ , nhưng nhận thấy cái liếc mắt từ bà, nàng kìm mình lại. Song nàng cứ bồn chồn lại yên trong vườn nhà chàng, cảm thấy có cái gì bức bối. Nàng có linh cảm chuyện này phải chuyện tốt lành gì, song lại sợ rằng điều tốt đó đến .

      lát sau có nô tì đến mời nàng dùng bữa. Phu nhân, Kim Ngưu đều ở đó, im lặng. Có cái gì nặng nề bao trùm khí trong phòng. Xử Nữ dám hỏi gì, vì nhận thấy nét mặt lạnh nhạt của cả mẹ nàng và Kim Ngưu. Phu nhân ăn qua loa cho xong, còn Kim Ngưu rằng chén tì tì suốt bữa. Chỉ đến khi mẹ nàng đứng dậy tỏ ý muốn về, Ngưu mới

      - Vậy phu nhân ra về cẩn thận. Thứ lỗi tại hạ ko tiễn.

      Phu nhân quay ngoắt người với vẻ cau có, giận dữ. Bà kéo con cách lạnh lùng và thô bạo. Xử Nữ ngơ ngác hiểu chuyện gì xảy ra cả. Về đến Xử phủ, nàng lẽo đẽo theo mẹ, hỏi cho ra nhẽ.

      - Rốt cuộc là có chuyện gì hả mẹ ? – Xử Nữ đầy lo lắng

      - Con … - phu nhân tức giận – Cái tay tri phủ đó chẳng ra sao ! ta nghĩ mình là ai ?

      - Nhưng sao lại thế ?

      - Nhà ta dù gì cũng là nhà danh gia nổi tiếng kinh thành. Ngay quan tể tướng cũng muốn hỏi con làm con dâu nhà họ. Thế mà … Đằng này cái tay Ngưu tri phủ này lại biết đường sung sướng. Cha con chiếu cố , muốn cầu thân với nhà ta, thế mà chịu.

      - Mẹ sao ? – Xử Nữ ngớ người ra

      - Mất mặt quá !

      Phu nhân còn nhiều nữa, nhưng Xử Nữ chẳng nghe gì hết. Hèn chi lúc bữa cơm huynh ấy lạnh nhạt như vậy ! Ta có gì xứng với huynh ấy đâu ? Hay là …

      Hay là …

      … huynh ấy có người khác rồi ? Là ai chứ

      được!

      Mặc kệ là ai..

      Muốn có huynh ấy, hãy bước qua xác ta trước

    3. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Chap 2

      -Uề … Ùuuuuuuuuu

      -Người quì dưới kia, có oan ức gì ?

      Vị nương ở dưới công đường quì xuống, giọng oanh thỏ thẻ :

      -Bẩm đại nhân, tiểu nữ ở phủ Quốc Công, vâng lời bá mẫu chọn đồ mừng lễ nạp phi của hoàng thượng. Ai dè vừa ra khỏi phủ, tên mặt dày kia bám theo, lả lướt cười cợt. Tiểu nữ thấy đứng đắn, muốn bỏ

      Mặt nàng cúi gằm xuống nên Kim Ngưu thấy má nàng đỏ bừng lên. “Phạm nhân” đứng bên cạnh nàng quạt lụa phe phẩy, cười lớn :

      -Mĩ nhân à … Ta làm gì nàng đâu chứ ??

      -Ngươi ??? – Nàng ngẩng lên nhìn , má đào nổi giận, mắt phượng hờn tủi.

      -Nàng tức giận trông càng đẹp hơn đấy ! – cười khằng khặc.

      -CÂM MIỆNG ! Công đường phải nơi các người tình tự

      -Đại nhân, tên này sàm sỡ con nhà lành, khẩn xin đại nhân trừng trị để làm gương cho thiên hạ.
      -Được được ! Ta sẵn sàng chịu phạt vì nàng. Này ! – quát đám nha lại ( lớn gan ) – Các người muốn đánh đánh !

      Kim Ngưu có vẻ chán cái vụ lùm xùm này, vội phán :

      -Vậy là ngươi nhận tội !

      -Phải ! – « phạm nhân giõng dạc »

      -Thư lại ! Tội sàm sỡ con nhà khuê các chịu hình phạt gì ?

      -Bẩm đại nhân, theo luật nước ta, kẻ trêu ghẹo con nhà người ta phải chịu CUNG HÌNH ạ !
      ( Cung hình : là bị thiến đó :look_dow:)

      Kẻ phạm tội giật mình, lắc đầu lia lịa :

      -Ối đại nhân, xin đại nhân bình tĩnh ...

      -Bay đâu, lôi tên này ra ...

      -Đại nhân, khoan

      -Ngươi còn muốn gì ? Chẳng phải ngươi nhận tội rồi sao ?

      -Ta ... ta ...

      Đám lính lệ xông tới định giải phạm nhân . Đương lúc giằng co bỗng nam nhân áo trắng bước vào, tay cầm quạt lông, hình dáng thanh thoát như thần tiên. Người này vái Kim Ngưu cái

      -Phủ doãn đại nhân !

      [​IMG]

      - Bảo Bình quốc sư ! – Kim Ngưu vội đứng dậy chào lại – Sao quốc sư lại đến đây vậy ?

      -Ta ghé qua có chút việc...

      Người thanh niên giằng nhau với đám ngục tốt thấy Bảo Bình bước vào còn sướng hơn lên trời. kêu rống lên :

      -Bảo huynh ! Cứu ta với ! Cứu ta với

      -Huynh đến cứu sao ? – Kim Ngưu liếc nhìn tay công tử kia, cau mày .

      -Ta biết huynh là người thẳng thắn công bằng, nhưng người này thể xử như vậy được. Chẳng giấu gì huynh, vị công tử đây là Song Tử vương gia, em ruột của Hoàng thượng ...

      Chàng chưa dứt lời, nương quì dưới đất đứng phắt dậy, giọng yến giận dữ :

      - được ! Vương tử phạm pháp tội như thứ dân, các ngươi ỷ là hoàng thân quốc thích cho mình được quyền bắt nạt dân nữ như vậy ư ? Phép trời ở đâu vậy ?

      Bảo Bình quay lại nhìn . Nàng ăn vận cầu kì, trang điểm rất , dù nổi giận vẫn hết phần duyên dáng. là sắc nước hương trời, chim sa cá lặn. Hèn chi Song Gia lại bám riết lấy như vậy. Bảo Bình mỉm cười nhàng :

      -Xin tiểu thư hãy bớt giận ! Cho tại hạ mạn phép hỏi thăm sức khỏe của Quốc Kỉ thái sư, ngài hết bệnh rồi chứ ?

      -Sao ??? Sao người biết ... – Nàng kinh ngạc hỏi

      -Sao lại chứ ! Đệ nhất mĩ nhân của Kinh Thành, Ngọc Diệm tú nữ Thiên Bình tiểu thư phủ Quốc công, ai mà lại biết.

      Thiên Bình vẫn chưa nguôi giận, song nghe giọng chàng nửa ngưỡng mộ, nửa ân cần cảm mến, nàng cũng có chút nguôi ngoai. Nhận thấy nét mặt nàng bình tĩnh trở lại, Bảo Bình tiếp lời :

      -Song Vương Gia tính tình non trẻ, nhất thời vô ý mạo phạm tiểu thư, là có lỗi. Tại hạ thay mặt Song Gia xin tạ lỗi với tiểu thư. Mong tiểu thư chiếu cố, bỏ qua cho !

      -Như vậy còn được. – Thiên Bình trả lời. Cằm nàng hơi nâng lên cao, mắt liếc nhìn Bảo Bình cách kiêu kì, song lại bụm miệng cười thầm.- Tiểu nữ để bụng chuyện này nữa ...

      -Cảm ơn tiểu thư. Hôm nào có thời gian rảnh, tại hạ và vương gia đích thân đến phủ tạ lỗi với tiểu thư.

      Thiên Bình nghiêng người chào Kim Ngưu và Bảo Bình. Trước khi về nàng còn liếc xéo Song Tử cái. Song Tử chạy theo ra cửa quan vẫn gọi :

      -Tiểu thư ah. Ta đến tìm nàng ...

      -Song Gia, người đến được đâu ! – Bảo Bình

      -Ngươi vừa cùng ta đến nhà nàng cơ mà ! – Song Tử ngớ người ra,

      -Hoàng thượng có lệnh ngài phải ở trong cung Phiên Dương, được tự ý ra ngoài nữa.

      Quay lại Kim Ngưu, Bảo Bình lại vái cái xin phép ra về. Ngưu nhăn nhó :

      -Từ giờ quốc sư nên quản vương gia chặt chẽ chút. Đến cứu cũng nên đến sớm, làm ta mất bao nhiêu thời gian ! – « Ta sai người hầm nhừ món khâu nhục, các người lắm điều thế này khâu nhục của ta thành cháo mất »

      -Phiền đại nhân quá ! Xin cáo từ .

      ... Kiệu của Kim Ngưu vừa về đến phủ đệ, chàng hăm hở xuống kiệu để kịp ăn khâu nhục hầm nhừ. Thốt nhiên gia đồng hốt hoảng chạy đến la lối om sòm :

      -Đại nhân may quá ngài về ! Nguy rồi nguy rồi !

      -Có việc gì ? – Ngưu gắt

      -Bẩm đại nhân, ngài vào mà xem, Xử tiểu thư đánh lộn với người khách của ngài.

      -CÁI GÌ ???????????

    4. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Chap 3
      Xử Nữ xuống kiệu. Quản gia nhà Kim Ngưu lại chào nàng.

      -Ca ca có nhà ? – nàng hỏi

      -Bẩm tiểu thư, đại nhân từ sáng, có lẽ bây giờ sắp về ạ. Mời tiểu thư vào phủ ngồi uống trà

      -Ta chờ huynh ấy!

      Xử Nữ rảo bước đến thư phòng chờ. Ngang qua hoa viên, bỗng nhiên nàng đứng khựng lại, hai má đột ngột đỏ ngắt vì giận dữ.

      Hóa ra là thế !

      Trong hoa viên, nữ nhân ngắm cá cảnh bên hồ. Nàng ta ăn vận như con trai, tóc buộc gọn đầu rất đơn giản, ngay bộ quần áo hoa thông cũng tầm thường. Bên hông nàng đeo cái roi da và cây sáo trúc.

      [​IMG]

      Xử Nữ kìm nổi mình bèn xông tời gần người con .

      -Ngươi là ai ? – Xử Nữ hất hàm hỏi.

      Người con nhìn nàng kì dị :

      -Thế ngươi là ai ? Từ đâu đến đây mà vô phép như vậy ? – đốp lại ngay thèm nghĩ

      -Ta hỏi ngươi cơ mà ! – Giọng Xử Nữ cay nghiệt – Ngươi đến đây từ bao h ? Có quan hệ gì với Ngưu ca ca ?

      Đột nhiên nữ nhân ấy cười sặc sụa

      -Ngươi cười cái gì !

      áo xanh bớt cười, lên giọng , đôi mắt to, sáng ánh lên vẻ tinh nghịch :

      -Ta là cái gì của huynh ấy hả ? Thế cho ta hỏi có phải vợ huynh ấy mà dám tra xét quan hệ của bọn ta ?

      -Ngươi ... – « tức lắm rồi đấy »

      -Nếu như phải cờ gì ta phải ? Xem ra đối với Ngưu ca cũng chẳng phải thân thiết gì ! Đến ta mà ca ấy cũng kể cho sao ? – giọng người con càng lúc càng trêu ngươi

      -Tóm lại ngươi có bảo ? – « núi lửa sắp phun đấy ! »

      -Được rồi được rồi ! – ấy vênh mặt lên – cho mà biết, ta đây là bạn thanh mái trúc mã của Ngưu ca ca, hứa hôn với huynh ấy từ trong bụng mẹ. từ đâu đến mà xen vào giữa như vậy ?

      - láo ! Từ khi Ngưu ca đến đây, ta và chàng tâm đầu ý hợp, chưa từng thấy Ngưu ca có người bạn như ! là cái thá gì mà dám chia rẽ ta và huynh ấy. cho biết, nếu muốn bản mặt còn nguyên vẹn mau cao chạy xa bay, đừng để ta nhìn thấy lần nữa ! (« có cần chua ngoa vậy ? » XN :« sao ? ngươi cũng muốn rách mặt hả ». « ối dám đâu chị Xử »)

      -Sao ta phải ? Ta làm gì ta nào ? Chính mới là người nên cuốn gói . Ngưu ca là của ta !

      -Muốn giành huynh ấy sao ? Hãy bước qua xác ta trước .

      Xử Nữ xồng xộc xông tới, định túm lấy người con . Song thân thủ ta nhanh nhẹn lạ thường. Khi nàng gần bước đến ta nhảy phắt lên cành cây ngồi vắt vẻo.

      -Đồ khỉ cái kia ! Có giỏi mau xuống đây !

      -Ta xuống đấy !

      biết Xử Nữ kiếm đâu ra cái khoèo để trẩy hoa quả. Nàng đứng dưới gốc cây, chọc chiếc khoèo lên cành, nương kia bị chọc khó chịu bất đắc dĩ phải nhảy xuống, chạy biến mất.

      -Đứng lại, ta với chưa xong đâu !

      Xử Nữ đuổi theo đến tận thư phòng mất hút. Nàng đẩy cửa vào lục lọi trong phòng. Nữ nhân ấy tưởng Xử Nữ thấy mình, trốn dưới tràng kỉ, bỗng bị Xử Nữ lôi ra.

      - quá đáng rồi đấy ! Ta vốn muốn so đo với , đừng để ta điên lên ! – tức giận.
      -Vậy mau rời khỏi đây ngay

      Người con ấy trả lời nữa, ta nhào vào người Xử Nữ, đẩy nàng ngã xuống đất.

      -Ngươi dám ?...

      Khi Kim Ngưu vào đến thư phòng, hai người con vật nhau ở giữa sân. Bọn a hoàn đứng chung quanh đó nhưng ai ngăn lại. Lúc ấy Xử Nữ đương bị đè xuống dứt tóc, tay nàng cấu chặt vào vai áo xanh.

      -Dừng lại ! – Ngưu quát ngao ngán. Nghe tiếng chàng cả hai sững người lại, vội vã buông nhau ra, mặt tái vì ngượng.

      Ngưu lại quá đám nô tì :

      -Các ngươi mù hết ah ? Sao ngăn tiểu thư lại ?

      1 a hoàn hoảng hốt quì xuống bẩm :

      - Xin đại nhân bớt giận. phải chúng con muốn ngăn. Hai vị nương hung dữ quá, chúng con dám. Lúc đầu Diểu Nhi ở phòng hoa thấy vậy chạy vào ngăn lại bị cào rách mặt, đương khám đại phu ...

      Kim Ngưu thở dài thườn thượt

      -Còn đứng ngây ra đó ? Sao đỡ hai vị tiểu thư dậy ?

      Người con áo xanh đứng lên trước, vùng vằng chạy . Xử Nữ cũng đứng lên sửa lại y phục.

      -Xử muội muội ! Ta cần chuyện này ...

      -Con đâu về vậy ? – Xử phu nhân hỏi

      Xử Nữ trả lời. Nàng thui thủi về phòng chùm chăn khóc

      -Tiểu thư ! Tiểu thư sao vậy ?

      -Thưa với phu nhân là ta ốm ! Giờ , ta muốn mình.

      Kim Ngưu lại hồi lâu trong vườn, nghĩ ngợi liên miên, biết từ khi nào bước sang giàn hoa nhà Đông. Người con áo xanh khi nãy cào nhau với Xử Nữ ngồi vắt vẻo giàn hoa tự kỉ. Kim Ngưu cảm thấy nghi hoặc, định đến hỏi nàng đến bên cạnh

      -Nè ! Về rồi hả ? – nàng hỏi, nhìn nét mặt nàng Kim Ngưu hiểu nàng hỏi Xử Nữ

      -Ừ ! – Ngưu gật. Chàng nhìn hồi lâu – Mà ... là ai vậy ?

    5. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Chap 4
      Bỗng chốc người con nổi giận. Nàng cong môi lên và cốc đầu chàng. Chất giọng trẻ con the thé như xé rách cả gian:

      -Đồ Trâu Mộng nhà huynh đến ta mà cũng nhớ!

      Ngưu vừa bịt tai lại vừa xin xỏ :

      - nương bớt giận ! Tại hạ quả thực …

      -Lên Kinh đô lâu ngày có phải ăn nhiều quá, của ngon vật lạ tọng đầy não luôn rồi ? Ngày xưa cưỡi ngựa ngã bị phạt được ăn cơm ai kêu cho huynh ? Lại còn trốn ra bờ ao ngồi khóc thút thít ai mang lén cơm ra cho huynh ? ( KN : dám bêu rếu ta aaaaaaaaaaaaaaaaa) Bây h sung sướng rồi, giả bộ quên ta hả ?

      Ngưu ngớ người hồi lâu, cố lục lọi trí nhớ. Lát sau chàng mỉm cười reo lên :

      -A ! TIỂU NHÂN MÃ !

      -Có thế mà cũng nhớ nổi sao ?

      -Nhưng … Sao lại vật nhau với Xử muội muội thế ?

      -Đều là tại ta ! ( XN – ngươi trêu ngươi ta đâu có thế ) Sáng nay ta theo cha vừa về đến kinh thành, vì phủ đệ vẫn xây dở, cha bảo ta đến tìm huynh trước. Ngờ đâu ta ngắm nghía, ta xộc tới đánh ghen.

      - có trọc tức muội ấy mà muội ấy làm dữ vậy ?

      -Ta… ta chỉ định đùa ta thôi ! Ai dè ta nổi cơn tam bành chẳng suy xét phải trái, lao vào đánh ta.
      Ngưu chép miệng, thở dài ngao ngán :

      -Hèn chi...

      -Tiểu Nhân Mã ta dù tuổi là phận , cũng là hùng trong đám nữ nhi, làm sao chịu nhục để yên cho ta cào cấu chứ ! – Nhân Mã đầy khí phách. ( Đầu tỏa sáng « giống siêu nhân Gao quá »)

      -Thế là đánh lại ?

      -Thế là huynh huynh có đánh lại ?

      -Ta ... Sao giải thích cho ta hiểu ?

      -Sao ta phải giải thích với ta ? Ai bảo ta cả giận mất khôn thèm nghĩ thử xem.

      Mã Mã khoanh tay trước ngực, quay mặt ra vẻ dỗi. Đột ngột nàng lại quay ngoắt lại :

      -Nè ! Huynh đến đây để chỉ trích ta đó hả ?

      - có !

      - là vậy mà ! Được lắm ! Đồ vong ơn nhà huynh. Thế mà nhớ ơn cha ta suốt đời ( KN :nhớ cha chứ nhớ đâu ! ) Từ giờ đừng hòng tới gặp cha ta. ( Gặp cha liên quan gì tới ? )

      -Ta ... Nè

      - thèm nhìn mặt huynh nữa.

      -Tiểu Nhân Mã !!!!!! – Ngưu Ngưu gọi với, nhưng nàng chạy mất. Nhún người cái, Mã Mã nhảy vọt qua tường

      Có cửa sao ? Nhảy qua đó làm hỏng hết giậu hoa ta mới trồng rồi !

      Tức Ngưu giật mình ... Có mùi gì khét khét ...

      Thôi chết rồi ! Quên dặn nhà bếp, ta chưa ăn phải ngừng đốt lửa ...

      -Trời ơi Khâu nhục của ta !!!!!!!!!!!!!!!!!

      ___________________________________________

      -Hoàng tỉ !

      -Dương Dương ! Hôm nay sao thức khuya vậy ? – Cự Giải quay người chào Bạch Dương

      -Muội ngủ nổi. Ngày mai chúng ta nhập cung rồi. Muội thấy lo.

      -Đừng nghĩ ngợi nhiều quá ! – ( « câu này phải nghĩ đến mình chứ Giải Giải ») – chúng ta vẫn sống trong cung từ bé đó sao ?

      -Nhưng ở đó có phụ hoàng và mẫu hậu, ai dám so đo, ai dám mạo phạm chúng ta. Nhưng giờ chúng ta là khách tha phương xứ người, quen nơi này. Tỉ tỉ tâm tính lương thiện, lỡ bị người ta ghen ghét đố kị, giở trò lợi dụng, muội muội quả thực yên tâm.

      -Cảm ơn muội muội nghĩ cho ta chu đáo như vậy ! Nhưng nghĩ nhiều đâu có giải quyết được gì ? (« thế mà vẫn nghĩ nhiều vậy hả ») Ta cứ tốt với người ta, người ta tốt lại với ta thôi.

      -Tỉ tỉ ! – Bạch Dương phản đối – Tỉ tỉ nghĩ đơn giản quá ! Đâu phải ai cũng tốt bụng như tỉ đâu ?

      -Muội đừng lo cho tỉ ! Tỉ biết làm thế nào mà ! Bây h hảo muội muội nghỉ . Mai là ngày trọng đại đấy !

      -Tỉ tỉ cũng nghỉ ngơi !

      Bạch Dương rồi, còn lại mình Cự Giải lại thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ. Mặt trăng phẳng lặng trái ngược với lòng nàng. Nàng có thể lừa dối Bạch Dương mà vậy nhưng làm sao lừa dối chính mình đây ?. Mớ bòng bong trong đầu biết đâu mà gỡ. Gió lướt qua vai nàng, gió từ Tiểu quốc, từ quê hương của nàng

      Mẫu thân ! Xa nữ nhi rồi biết người có khỏe ?

      Bỗng ‘thình’ tiếng, cánh cửa phòng nàng mở toang ra. bóng người cao lớn đổ sập vào phòng nàng, ngã sóng xoài ra đất, máu me đầm đìa…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :