1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nhè nhẹ vào lòng anh - Lưu Trúc Mã Đích Thanh Mai (16c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      NHÈ VÀO LÒNG
      [​IMG]
      Thể loại: đại, ngôn tình, thanh xuân

      Tình trạng sáng tác: hoàn
      Dịch: QT và Google ca ca

      Bản convert: Tiểu Tuyền
      Editor: Pthu, Ly Ly, Vi vi, Tiểu Tuyền.
      Beta: Tiểu Tuyền
      Số chương: 16C
      Nguồn: tamvunguyetlau.com

      Tình là thứ vốn dĩ nảy sinh rất tự nhiên, đôi khi ta biết được rằng có ai đó vô tình hay cố ý bước vào cuộc sống của chính mình, làm mọi thứ trở nên thay đổi, cứ thế chầm chậm, dịu dàng giống như truyện Nhè Vào Lòng . Có lẽ đây là điều hiển nhiên để rồi khi vào lòng ai đó làm họ trăn trở và day dứt khôn nguôi. Có ai đó lương duyên như vòng xoay vận mệnh, bánh xe cứ xoay đều, đón người ngồi ở bến chờ trông.




      Truyện kể về mối tình của lúc nào cũng mang trong lòng nhưng liệu tình có thể hóa thành thực , có thể hay theo đuổi người mà mình thương .




      “Ti Ti, mi đừng phủ nhận nữa, ra lúc bắt đầu mi cũng rất quan tâm học trưởng”


      rất quan tâm? Có sao? Trình Ti Tư mang vẻ mặt mờ mịt, trong đầu bắt đầu hồi tưởng lại.


      nhớ được kể từ khi ở trường thi đánh cái tát xong, Trình Ti Tư sau khi trở về hiểu ra làm sao, lại nhớ tới khuôn mặt ngỡ ngàng của . Vốn cho là mình còn có cơ hội gặp gỡ nữa, lại nghĩ đến lấy được chứng nhận. khắc kia bỗng nhiên bắt đầu sinh ra quyết tâm, nhất định phải thi đậu, chỉ vì gặp lại được


      Trình Ti Tư lắc đầu, Khâu Tân cười, dùng giọng cuốn hút đặc biệt để sát vào bên tai của , thấp giọng : “Điệu Tăng-gô là em tiến lui, mặc dù khoản cách giữa chúng ta vĩnh viễn chỉ có bước, nhưng đây cũng là phù hợp hoàn mỹ nhất thế giới, mà loại phù hợp này cũng chỉ có lẫn nhau mới hiểu” “Em hiểu” Khâu Tân thêm lời, im lặng ôm chặc lẫn nhau, dùng tư thế thân mật nhất, hoàn mỹ và phù hợp nhất. Dưới màn đêm, nhè tiến vào lòng nhau.


      vulinhGấu's thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1: Cv Tâm khẩu Bố Y



      “Bà xã.”


      “Ừ. . . . . .”


      “Bà xã.” tiếng chà sát của quần áo, “Em thơm.”


      “A ách. . . . . . , chút mà. . . . . .”


      muốn chút sao? Chỗ nào muốn ? Chỗ này à?” thanh hôn mút mập mờ, thoáng cái hạ xuống, rơi vào tai rất ràng, mang theo tia câu dẫn, dễ khiến người khác kìm lòng đậu, “Hay là chỗ này?”


      “Ách ừ. . . . . . , đừng. . . . . . A ừ.”


      Trình Ti Tư bị tập trung bị thanh cao vút này làm cho chấn động, linh hồn bé thiếu chút nữa cũng bay mất, lại nghĩ rằng lúc này, cái tai nghe mang thanh bỗng gián đoạn, sau đó chính là thanh truyền ra từ máy tính, ngay lúc nam nữ gây cấn, Trình Ti Tư cả kinh, vội vàng tới đoạt lấy tai nghe của mi cùng phòng, lại bị Úc Sóc trốn được, giật lại tai nghe từ trong lổ tai của xuống, cười đến bí hiểm…




      “Được lắm, mi rốt cuộc cũng bị ta bắt được rồi.”




      Úc Sóc vừa ôm tai nghe, vừa liếc xéo Trình Ti Tư bối rối hoảng hốt muốn tắt thanh, trong lòng cười trộm nhưng ngoài mặt lại làm ra vẻ nghiêm nghị.


      “Ti Tư, mi biến chất rồi, lại muốn độc chiếm mình.” .


      thanh đồi trụy rốt cuộc cũng dừng lại, Trình Ti Tư mới coi như là thả lỏng, cũng may trong phòng chỉ có hai người bọn họ, lập tức liếc mắt về phía người mi cùng phòng kiêm mi thân ở bên cạnh.


      “Vừa vào phòng ngủ nghe tiếng này, lén lút vụng trộm, nếu để cho người ở phòng khác nghe được, xem mi có biết xấu hổ hay ?”




      “Soẹt soẹt ~” Úc Sóc chọn trường độ thanh xong, liền đặt ống nghe


      trong tay lên bàn, “Cho mi thêm hai tiếng, đủ mặt mũi chưa?”




      Trình Ti Tư hết chỗ rồi, này trước kia dùng long não để bổ não sao? Tất cả mọi người ràng đồng thời bước chân vào cánh cửa đại học, nhưng tại sao IQ lại khác xa như vậy?




      Úc Sóc làm như nhìn thấy xem thường của , đến để máy sát vào, đợi đến khi nhìn thấy tên được khoanh tròn dưới văn kiện của Trình Ti Tư, hai mắt nhất thời sáng lên.




      “Nhất tâm đồng quy? Bọn họ có bước phát triển mới trong kịch truyền thanh rồi? . K mi nha, lại đợi ta.”




      “Ơ, đổi khẩu vị sao? Là ai muốn con đường mới? khẩu vị nặng như thế, sao lọt được vào mắt thần của thái hậu người đây?”




      phải có câu, vui mình bằng cùng vui sao.” Úc Sóc cười hì hì, vội vàng đem ghế ngồi của mình đến bên cạnh ghế của Trình Ti Tư “Canh suông mì sợi ngày cũng chỉ cần cây ớt xào thịt, bổ bổ, nhưng ăn uống thỉnh thoảng cũng cần phải thay đổi khẩu vị chứ. Mau, mau, lần này, ai là nhân vật chính? Người mi thích phải là Thạch đại nhân sao?”




      Trình Ti Tư nhìn Úc Sóc mất bình tĩnh chạm con chuột, bất động thanh sắc di chuyển nó sang chỗ khác, nhất thời khiến cho Úc Sóc bất mãn, cau mày.




      “Muốn ta cống hiến cũng được, bất quá. . . . . .” cặp mắt lanh lợi của Trình Ti Tư đảo vòng, “Mi hiểu mà.”




      Úc Sóc lập tức đoán được ý nghĩ trong nội tâm của , kêu ô tiếng, bất đắc dĩ.






      “Nhanh lên chút, được mèo nheo, vật đổi vật, dùng thứ trân quý nhất của mi đến đây đổi .”




      Đá chân của , Úc Sóc kêu rên tiếng, có biện pháp, chỉ có thể móc USB người ra.




      “Ta tước nha, chỉ lần này thôi, lần sau được lấy cớ này nữa.” phải ôm Khẩu Gia nhà , mình YY, làm sao có thể để cho người khác đoạt mất được?




      “Biết rồi biết rồi, nhảm nhiều quá.”




      Nhìn Úc Sóc cắm USB của ấy vào máy tính, Trình Ti Tư chẳng biết tại sao lại có chút khẩn trương.




      Úc Sóc mở ra file tài liệu được mã hóa, sau đó bấm con chuột, thanh cổ điển pha với chút trong trẻo lạnh lùng chậm rãi phát ra, cùng với thay đổi từ từ của nhạc, có thể nghe thấy hơi thở nhè , từ khe hở của đôi môi truyền ra…




      Bởi vì theo cầu của chuyên ngành, cho nên hưởng trong máy tính của Trình Ti Tư tương đối cao, vì thế vừa nghe thấy tiếng trầm đục phát ra, Trình Ti Tư giống như gặp phải sét đánh, cả tâm thần đều lay động, cơ hồ là trong nháy mắt, vẻ mặt ngây dại…




      “Hắc. Hắc. Tỉnh lại, u mê?”




      Đến khi Úc Sóc đánh thức , Trình Ti Tư mới phát bản thân mình thêm lần nữa thất hồn lạc phách, hơn nữa còn bởi vì người đàn ông nhìn thấy, sờ được. hốt hoảng giống như mới từ trong mộng tỉnh lại, bên tai còn lưu lại thanh trong sáng này, xâm nhập đầu óc, cắm vào tận đáy lòng, làm cho người ta phải cảm thán.




      “Tiếng trời.”




      nhảm. Tâm khẩu Bố Y nhà ta được giới cv công nhận là vương, còn chưa kể đến số người hoàn toàn luân hãm khi nghe thanh này. Bản in thử, tại cũng cho xuất bản nữa, bây giờ tin chưa?”




      Trình Ti Tư nháy mắt, nếu như trước kia, nhất định xì mũi coi thường, nhưng hôm nay lại đồng ý tự tận đáy lòng.




      “Tâm Khẩu Bố Y” cùng với người tha thiết là “Lòng dạ phải sắt đá”, mặc dù phong cách của hai người bất đồng, nhưng người nào cũng là đại thần, tiếng tăm cv của bọn họ internet rất lừng lẫy, hơn nữa còn cùng vào đội, tên là “Nhất tâm đồng quy”.




      Đội ngũ này vô cùng thần bí, trước mắt, tin tức đào được cũng mới le que mấy cái, nhưng chỉ có cái ràng, đó là từ khi đội này ra đời đến nay, tới ba năm, nhưng tên tuổi cv đứng đầu trong giới phối , mọi hoạt động đều cầm cờ trước, trong đó cv “Tâm khẩu Bố Y” lại chiếm vị trí đại thần số 1. Danh hiệu này, ai có thể rung chuyển được.




      Sử dụng lời của Úc Sóc thường là: giỡn, Khẩu gia nhà ta là đại thần phối nhất đẳng, dù là nam hay nữ, hay ma, chỉ cần trong lúc vô tình nghe được thanh của ấy, đều bất tri bất giác mà . cũng bởi vì ấy, nên ta mới vô nghĩa phản cố (làm việc nghĩa chùng bước) mà chọn con đương chủ trì phát thanh này, chỉ hy vọng có ngày có thể cùng triền miên dây dưa lần, cuộc đời này, ta liền mãn nguyện a.




      Còn nhớ vào lúc huấn luyện quân năm thứ nhất, Trình Ti Tư lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt hoa si của Úc Sóc, cũng quá để tâm, nghĩ “cv độc nhất bầu trời”? Hình dung này tránh khỏi quá khoa trương ?




      Lại ngờ tới, lúc kết thúc huấn luyện quân , Trình Ti Tư dưới điều khiển của Úc Sóc, cùng nhau “Tước vũ khí đầu hàng”.
      vulinhGấu's thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2: Khâu Tân



      Đó là thanh như thế nào đây?




      Bởi vì Tâm Khẩu Bố Y là đại thần, cho nên luôn thần thần bí bí khó lường. Tài liệu của internet rất ít, trước mắt chỉ biết là nam, chưa lập gia đình, có lẽ thích chính là nữ…cho dù số lượng tác phẩm nhiều lắm, nhưng lại khiến ọi người muốn ngừng mà được, nhớ mãi quên.






      Nhớ lúc trước, khi Úc Sóc cho nghe đoạn độc thoại của , có GM, có bất kỳ thao tác xử lý thanh nào, nhưng lại trầm ổn như vậy, giống như đoạn độc thoại trong tiểu thuyết ngôn tình, dễ dàng khiến cho Trình Ti Tư nhớ thương, từ đó trầm luân trong cv tiếng , tự kềm chế được.




      “Đúng rồi, Ti Tư, mi làm xong bài tập cần nộp chưa?”




      Còn đắm chìm trong giọng hát rung động vừa rồi, Úc Sóc đột nhiên ngẩng đầu hỏi.




      “A nha, còn chưa.”






      “Vậy mi xong đời rồi…” .




      Úc sóc ngồi ngay ghế của mình, quay đầu lại cười hắc hắc, nhìn Trình Ti Tư có chút hả hê. .




      “Vì tình bằng hữu ta nhắc nhỡ, Khâu Tân học trưởng , tối nay là kì hạn cuối cùng, người nào quá hạn, coi như rớt môn này.”




      Trong đầu Trình Ti Tư đột nhiên lên khuôn mặt lạnh như băng của ai đó, thử ngĩ xem, đây là chuyện tuyệt đối có thể làm ra được, cả người Trình Ti Tư nhịn được run lên, dám lề mề nữa, vội vàng tắt kịch truyền thanh, vừa mở phần mềm máy tính ra, vừa hỏi: “Đề bài là gì?”




      “Thu đoạn kịch truyền thanh hoặc ca khúc, cũng có thể tự biên soạn ca khúc, trong thời gian quy định, cho phép pha trộn nhiều tạp , phải là do chính mi làm.”




      “Trời. Khó như vậy? .”




      “Điều đó là đương nhiên, bằng Khâu Tân học trưởng làm sao có thể cho chúng ta thời gian tháng chuẩn bị, còn phải đau lòng cho những học đệ học muội khóa dưới như chúng ta a.” .




      Nhìn hai mắt Úc Sóc lại bắt đầu lên vô số hình trái tim, Trình Ti Tư nhíu mày, bỗng nhiên có loại ý nghĩ muốn dẹp yên vọng động của .




      Bởi vì khóa tần này thuộc về môn khảo sát cuối kì, từ khi lên năm thứ hai, làm sao còn chú trọng mấy thứ này. tháng trước khi kết thúc môn học, sau khi Khâu Tân cho các , thời gian tháng để hoàn thành bài tập, lập tức vứt chuyện này ra khỏi đầu, bây giờ nhìn lại, đúng là xong đời.




      “Mi xem, tên Khâu Tân này, sao lại đoan đoan chính chính ở bên ngoài lập nghiệp của mình. Tại sao còn muốn trở lại hành hạ chúng ta? rất rãnh rỗi nên nhàm chán hay phòng làm việc đóng cửa rồi? .”




      “Uy uy, ta mi chú ý chút a. Dám chửi bới thần tượng của ta cùng toàn bộ trường học ngay trước mặt ta, mi muốn nhập thổ vi an (xuống mồ) trước thời gian sao?”




      Úc Sóc cảnh cáo trừng mắt nhìn cái, Trình Ti Tư trả lại cái liếc mắt xem thường, nhưng cũng biết những lời này của Úc Sóc hề sai. Khâu Tân người này, chính là bảo vật quý báo của trường học, phải biết rằng chuyện lớn gì cũng có thể làm, nhưng chính là thể làm theo lời .




      . . . . . . . . . . . . .






      Khâu Tân, nam, chủ trì hệ phát thanh của sinh viên năm 4, nhân vật đứng đầu trong giới. kể đến ban đầu lúc thi tốt nghiệp trung học, đứng đầu toàn trường, mới năm thứ nhất, nắm trong tay tất cả các giải thưởng lớn , ngay cả giải thưởng cao nhất của giới phát thanh, cái loa vàng, cũng chỉ cần thi lần là đạt được, trở thành người trẻ tuổi nhất đạt giải này.




      Nghe năm thứ hai đại học, cùng với đám em chung chí hướng thành lập công ty riêng, học kì sau đó thu lời hơn vạn tệ, căn bản tất cả học phí cùng tiền sinh hoạt của đều do tự chi trả…




      Nếu đề cập đến những thành tích huy hoàng này, những lời đồn về học trưởng phong vân này vẫn còn rất nhiều. Chẳng hạn như, tại sao lên lớp, tham gia thi cử, nhưng lại có thể đứng đầu các khóa học, cho dù là học bổng của trường hay là học bổng quốc gia, đều có phần của ? Có lão sư thể kiềm nén được khi nghe sinh viên hỏi đến, rốt cuộc lộ ra, khiến ọi người có cơ sở suy đoán.




      “Từ lúc thầy bắt đầu dạy tới bây giờ, Khâu Tân là người đầu tiên, cũng là người duy nhất chỉ hai câu có thể làm cho người ta tâm hoảng ý sợ, mặt đỏ tới mang tai.”




      câu , khiến cho người nghe sinh ra vô hạn mơ màng.




      Nghe người ta , năm nhất đại học, trong lần thi trắc nghiệm, Khâu Tân rút trúng đề là lời thoại kịch bản, lại nghĩ rằng chỉ lần, mình có thể làm cho cả cục diện càng trở nên rối loạn, thể thu thập được. Thế cho nên sau này, cuộc thi trắc nghiệm thu hình bị các thầy giáo loại trừ, là sợ các học sinh trong trường tạo thành bạo động, cho nên như thế nào cũng cho chụp ảnh.




      Mọi người đều những học trưởng trước, hoặc là thanh đặc biệt, hoặc là tướng mạo ưu việt, dù sao phải có mặt trác tuyệt xuất chúng, mới có thể con đường này. Mà Khâu Tân ngoại trừ hai cái này ra, so sánh với các học trưởng trước khác, còn có ưu thế người nào sánh kịp, đó chính là biểu cảm.




      Có người biết chuyện từng bùng nổ, nếu như ngươi may mắn nghe được hoặc nhìn thấy Khâu Tân diễn kịch, mới biết cái gì gọi là “Kinh thiên địa, khiếp quỷ thần.”






      Cũng chính bởi vì lần trắc nghiệm đó, các thầy giáo chuyên nghiệp nhất trí cho rằng, kim lân chẳng lẽ phải vật trong ao, Khâu Tân hoàn toàn vượt ra khỏi trình độ của học sinh, cho nên việc học cùng thi cử, cũng chỉ là mây trôi, họ để cho tự do phát triển, cũng vì thế mới có nhiều thời gian tham gia các loại tranh tài cùng làm việc trong công ty của mình. Nhưng cũng chính vì hoạt động ở trường của rất ít, cho nên sau năm thứ nhất, ai được nhìn thấy biểu diễn, dù thế việc này cũng chút ảnh hưởng đến danh tiếng của ở trường học, các fan vẫn sùng bái, truy đuổi nhiệt tình.




      “Aizz, đừng ta nhắc nhở mi, mi có thể mơ ước bất luận kẻ nào, nhưng được nghĩ đến Khâu Tân đại thần, bởi vì thực lực của ta chỉ là số 1, ngay cả diễn đàn trường học cũng bình chọn ta là dễ nhìn lạnh tâm lạnh lòng, nhất định phải bể khổ vô nhai nằm trong bảng người đàn ông cực phẩm , mấy năm nay đều an ổn đứng đầu bảng, mi xem nếu có tình cảm với làm sao chịu nổi, tình cảm kia được an ổn a.”




      Bảng soái ca mặt lạnh tâm lạnh. . . . . . Tuy mới đầu nghe Úc Sóc nhắc tới những thứ này, đúng là có chút biết nên khóc hay cười, nhưng lần đầu tiên ở lớp học nhìn thấy vị học trưởng phong vân này, phản ứng đầu tiên của Trình Ti Tư là, trừ ra còn ai khác.
      vulinhGấu's thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3: Là ai?



      Mặt lạnh tim lạnh, khi Trình Ti Tư tiến vào đại học lãnh giáo rồi, nhưng trước mắt cũng có nhiều thời gian suy nghĩ, nếu nộp bài tập đúng hạn, rớt môn này là chuyện định rồi.




      Trình Ti Tư nhìn thoáng qua thời gian ở góc dưới màn hình máy tính, bây giờ cách thời gian nộp bài còn có hai mươi mấy phút đồng hồ, cho dù có là thần tiên cũng thể trong khoảng thời gian ngắn như vậy làm xong bài tập. Úc Sóc nhìn gương mặt khổ sở của , trong lòng cười trộm, sau đó khụ khụ lên tiếng, làm bộ dáng nhìn được nữa.




      “Aizz, xem mi đáng thương như vậy, ta liền từ bi cứu mi lần. cầm USB này, dừng lại cái hành động kêu cha gọi mẹ của mi , tìm chị họ của ta . Lúc trước ta với chị ấy rồi, chị ấy học năm 3 nha, trong máy vi tính của chị ấy có rất nhiều bài tập tần, ngươi tùy tiện lấy cái ứng phó trước rồi sau.”






      “Wow. Úc Bảo, mi quá tuyệt vời. Ta mi chết mất.”






      Trình Ti Tư bất chợt nhào tới ôm lấy Úc Sóc, bất kể khuôn mặt ghét bỏ giãy dụa của , ngụm hôn lên mặt , sau đó hai lời, cầm USB chạy thẳng ra ngoà




      May là các ở cùng tòa nhà G, các học tỷ năm 3 ở lầu, ra cũng xa, chạy rất nhanh đến lầu 6, gõ gõ cửa, chị họ của Úc Sóc, Úc Thiến ra mở cửa, nhìn thấy Trình Ti Tư, thân thiết cười : “Ti Tư tới a, mau vào.” .






      Trong phòng chỉ có mình Úc Thiến. .




      “Chị Thiến, ha hả, cái kia…cái kia…em tới mượn ít đồ.”




      “Bài tập cuối kỳ đúng ? Tiểu Sóc có với chị, chẳng qua là… ” Úc Thiến dẫn đến chỗ ngồi của mình, chỉ chỉ máy tính “chị mới làm thanh xong, máy tính đột nhiên tắt ngắm, trong chốc lát, sợ là sửa kịp.”




      “A, vậy làm sao bây giờ?”




      Nửa đường bay ra tai họa bất ngờ, Trình Ti Tư nhìn màn hình máy tính, quả nhiên ngay cả căm giác chết tâm đều có…






      lúc hết đường xoay sở, bỗng nhiên bên ngoài vang lên thanh xoay chìa khóa, cửa bị đẩy ra, nữ sinh xinh đẹp mặc váy hoa trắng như tuyết bước vào.




      “Hạ Hạ? Tại sao hôm nay mi lại trở về rồi?”




      “Ừ, tối nay ở đây.” .




      Chu Hạ Tĩnh nhìn thoáng qua Úc Thiến cùng Trình Ti Tư, sau đó trở lại chỗ ngồi của mình, yên lặng cầm quyển sách lên xem.




      “Xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ mi với vị kia lại cãi nhau?” .




      Úc Thiến bát quái tới chỗ , Chu Hạ Tĩnh tiếp lời, chẳng qua là ánh mắt như có như liếc nhìn Trình Ti Tư, Úc Thiến lập tức hiểu ý.




      “Đây là mi tốt của em ta, Trình Ti Tư, cũng coi như là nữa em ta, đến đây mượn ít đồ. Ti Tư, người này là mi tốt của chị, Chu Hạ Tĩnh.”




      “Học tỷ khỏe.” .




      Trình Ti Tư lễ phép chào hỏi, Chu Hạ Tĩnh gật đầu: “Học muội mạnh khỏe” , nhưng vẻ mặt vẫn mặn nhạt. lúc Trình Ti Tư cảm thấy có chút lúng túng, nghĩ tới dù sao máy tính của Úc Thiến trong lát cũng sửa được, có nên hay , Úc Thiến như nghĩ đến cái gì, a tiếng, khiến Trình Ti Tư cùng Chu Hạ Tĩnh giật nảy người.




      “Đúng rồi. Ta làm sao lại quên mất, Hạ Tĩnh, mi còn lưu lại bài tập tần trước kia ? cho ta mượn xem.”




      “Làm gì?” .






      “Em ta gần tới hạn nộp bài tập, nhưng nhất thời chưa kịp hoàn thành, nếu nộp… bị rớt môn này.”




      Chu Hạ Tĩnh nhàng cau mày, Trình Ti Tư cho là muốn, cảm thấy tiện, Chu Hạ Tĩnh lại mở miệng : “bài tập? Ta có lưu lại.”




      Sau đó nghiêng đầu nhìn về phía Trình Ti Tư: “Khi nào các em phải nộp?” .




      “20′ sau. . . . . .” .




      Chu Hạ Tĩnh cau mày suy nghĩ hồi, sau đó lấy điện thoại di động ra, bấm dãy số, chờ kết nối, tiện tay lấy giấy viết ra, ý bảo Trình Ti tư qua: “Đem mã số QQ của em viết ra, chị nhờ người gửi cho em.”




      Trình Ti Tư sửng sốt, thấy vậy Úc Thiến thúc dục : “nhanh lên, Ti Tư, hôm nay em rất may mắn nha. Đụng phải vị học tỷ này, bảo đảm bài tập tần của em được điểm cao.”




      Trình Ti Tư nghe thế cũng tiếp tục trì hoãn nữa, vội vàng viết mã số QQ của mình lên giấy, vừa viết vừa để ý nghe Chu Hạ Tĩnh chuyện điện thoại.




      “Uy, Tiểu Bạch, là ta. lát ta gửi mã số qua i, người dùng máy tính của ta ngày hôm qua để gửi bài…ừ, ừ, chính là bộ phận thanh xướng…ừ? cần quan tâm ta làm khỉ gió gì.” Cũng biết đầu dây bên kia cái gì, mà sắc mặt Chu Hạ Tĩnh nhất thời trầm xuống, sau đó trầm mặc lâu, mới lạnh lùng mở miệng, “Hừ, để muốn náo để cho ta náo. Ta rãnh mà quản sống chết của ta. Mi nhanh chóng gửi tin nanh qua cho ta, bên đây ta cần dùng gấp, cứ như vậy , ta cúp mấy đây. ”






      Cúp điện thoại, sắc mặt Chu Hạ Tĩnh vẫn như thường, cùng Trình Ti Tư : “Là chị tự mình soạn ca khúc, cũng biết có phù hợp , chắc là rất nhanh được gửi đến hòm thư của em, trước tiên em cứ nghe thử , nếu như được, đến tìm chị.”




      “Cám ơn học tỷ, làm phiền học tỷ rồi.”




      Tuy lúc đầu Chu Hạ Tĩnh mới bước vào phòng, Trình Ti Tư cảm thấy vị học tỷ này lãnh lãnh đạm đạm, nhưng ngờ chị ấy lại nhiệt tình giúp đỡ học muội quen biết , nhất thời hảo cảm của Trình Ti Tư đối vị học tỷ này tăng lên gấp đôi. muốn cảm tạ cũng biết phải gì.




      cần cám ơn, em là em của Thiến Thiến, cũng chính là em của chị, sao này có vấn đề gì cần giúp đỡ có thể tới tìm chị.”




      “Cám ơn, cám ơn học tỷ.”




      “Tốt lắm tốt lắm, cám ơn nữa thành khách sáo rồi, phải vội vàng muốn nộp bài tập sao? Em nhanh về .”




      Úc Thiến nhắc nhở , Trình Ti Tư nhất thời nhớ tới, còn có chánh chưa làm, cũng thêm nữa, lại thêm mấy tiếng tạ ơn nữa, sau đó vội vàng trở về phòng mình.




      Trở lại phòng ngủ, Trình Ti Tư để ý đến những câu hỏi thăm của Úc Sóc, vội vàng mở hòm thư, quả nhiên thấy có phong thư mới được gửi tới. Lập tức download nội dung bên trong, dùng khoảng thời gian cuối cùng để nghe đoạn mở đầu, giọng nữ vô cùng trong trẻo, mặc dù còn nhiều thời gian để nghe, nhưng trực giác với rằng, thanh như vậy đánh chết cũng tìm ra, Trình Ti Tư hai lời, ở phút cuối cùng, vội vàng gửi bài cho lớp trưởng, rốt cuộc đại công cáo thành.




      Nhìn bài tập gửi thành công, Trình Ti Tư rốt cuộc cũng thở phào nhõm, quả nhiên là ông trời già phù hộ a. Tảng đá trong ngực rơi xuống, Trình Ti Tư vừa mới chuẩn bị lần nữa mở kịch truyền thanh ra, lại vô tình nhìn thấy file mới vừa download, suy nghĩ chút, mở ra, nghe thử.




      “Trường An ở dưới ánh trăng, tương tư biết làm sao hóa thành tro tàn, rơi lệ khi vô duyên gặp nhau lần cuối cùng . . . . .” .




      Trình Ti Tư nghe thấy giọng hát của nữ, bên nghe bên nhíu mày, mới vừa rồi bởi vì có chú tâm nghe, bây giờ nghe lại, làm sao lại cảm thấy thanh này rất quen tai đây?




      “. . . . . . Chuyện đẹp nhất thế gian này, chẳng qua là tình vui vẻ, bỉ dực song phi, tội gì si ngốc tương tư trong đau khổ . . . . . .”




      Nhưng đây rốt cuộc là thanh của ai? .




      “Ti Tư, giọng của này rất quen thuộc a. Là của ai vậy?”
      vulinhGấu's thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 4: Ca từ đó



      Ngay cả Úc Sóc cũng bị giọng hát này hấp dẫn tới đây, cũng giống như Trình Ti Tư nhíu mày lại, tìm tòi trong ký ức.


      “Dào dạt nhàng bên tai, líu lo như chim hót, róc rách như dòng suối tan băng lúc mùa hạ đến. . . . . .” Trình Ti Tư bất giác lẩm nhẩm theo, đột nhiên trong đầu chợt lóe, khiến đột nhiên trợn to hai mắt, vô thức ngẩng đầu cùng Úc Sóc liếc mắt nhìn nhau, phát trong mắt ấy dường như cũng có cùng suy nghĩ giống .


      “Tâm Bình Tĩnh Hòa.”


      Trăm miệng lời, hai người Trình Ti Tư và Úc Sóc đồng thời bị dọa đến rồi, kinh ngạc dứt. .


      Đây, ràng chính là CV trong Nhất Tâm Đồng Quy, giọng của Tâm Bình Tĩnh Hòa. Khó trách các cảm thấy quen tai, Tâm Bình Tĩnh Hòa chính là nữ sinh duy nhất đứng vào Top 5 bảng xếp hạng đại thần ở CV, thanh của ấy gần như khiến tất cả nữ sinh hướng tới, khiến cho toàn bộ nam sinh mơ ước. Cũng làm Trình Ti Tư trăm triệu ngờ tới chính là, nữ thần CV nổi danh lừng lẫy này chính là học tỷ của mình.


      “Ta muốn tìm chị ấy ký tên. Ta còn muốn tìm chị ấy giúp mình lấy chữ ký của Khẩu Gia. .”


      “Chờ chút.”


      Vội vàng kéo lại Úc Sóc sắp xông ra ngoài, Trình Ti Tư ổn định lại hưng phấn trong lòng mình, gắng giữ tĩnh táo.


      “Úc Sóc, chị của mi và chị ấy có quan hệ tốt như vậy, thể nào biết tiếng tăm internet của chị ấy, nhưng hề i, mi nghĩ xem thế là vì sao?”


      “Còn có thể tại sao. Bà Úc Thiến lại dám gạt ta, ta cho bà ấy đẹp mặt.” .


      Trình Ti Tư hết chỗ rồi, “Chị mi i, ta nghĩ cũng chỉ có loại khả năng, đó chính là chính chị Hạ Tĩnh công khai, suy cho cùng internet là internet, thực tế là thực tế, phải ai cũng thích phơi bày ta ra trước công chúng, đặc biệt là người nổi tiếng như chị ấy, nếu chúng ta vội vội vàng vàng chạy tới, trước chưa đến có thể mang đến bao phiền phức cho chị ấy, nhưng mà mi làm ồn ào như thế, hận thể cho toàn thế giới biết chị ấy chính là CV nổi tiếng mạng, cho dù chị ấy là bạn tốt của chị mi, ta tin tưởng, chị Hạ Tĩnh cũng rất mất vui.”


      Úc Sóc méo méo miệng, ngẫm lại lời Trình Ti Tư cũng có đạo lý, nhưng lại nghĩ đến ràng có thể tiếp xúc thân mật với thần tượng, hôm nay lại chỉ có thể nhìn mà thôi, loại mùi vị này, thực còn khó chịu hơn chục lần so với trước đây chỉ có tưởng tượng.


      “Vậy phải làm thế nào, ta muốn nhìn thấy tận mắt Tâm Khẩu Bố Y.”


      “Ai, nhẫn nhịn , cứ coi như là chưa từng xảy ra chuyện gì, mi và ta chưa hề biết gì .”


      Úc Sóc oa tiếng, đâm sầm về chỗ ngồi của mình, hấp hối.


      Trình Ti Tư nhìn bộ dạng của ấy, ra chính lòng cũng như bị trăm cây cỏ cù vào vậy, chỉ cần vừa nghĩ đến có thể ở gần với nữ thần CV như thế, lòng cũng kêu gào, còn có Phỉ Thạch đại nhân của a …. Hu Hu, quá đau khổ, nếu muốn coi như hề biết gì như lúc đầu, là quá bi kịch rồi..


      … … .


      Chỉ tiếc, chuyện đời chuyện phải cho rằng chưa từng xảy ra là nó chưa từng xảy ra.


      Ví dụ như, đoạn nhạc kia, nó được giao lên rồi, có người cũng thực thực nghe rồi, vì vậy vị bạn học nào đó cũng thực xui xẻo rồi.


      “Học trưởng, tìm em?”


      Trong phòng thu của trường học, Trình Ti Tư thấp thỏm bất an nhìn cái ghế trước bàn xoay lại, khuôn mặt băng sơn xem ra mãi mãi đổi của Khâu Tân thoáng chốc xuất trước mặt .


      Trình Ti Tư nhất thời có loại căng thẳng bất an, tự chủ mà cúi đầu, nhìn thẳng vào . lúc lâu, chỉ nghe thấy Khâu Tân gõ bàn phím chút, sau đó giọng Chu Hạ Tĩnh vang ra từ trong loa,


      Hỏng bét, phải là bị phát ? Bình tĩnh bình tĩnh, người vừa vĩ đại vừa bận rộn như Khâu Tân, mới nhàm chán đến có chuyện gì lại lên mạng nghe lồng tiếng CV gì đó, cho nên hản là bị phát đâu.


      Lại là tiếng gõ bàn phím, giọng hát trong trẻo dừng lại, cả phòng thu trở về an tĩnh. Tâm trạng Trình Ti Tư hỗn loạn, chịu được khí tiếng động như vậy, quyết tâm mở miệng trước.


      “Học trưởng, xin hỏi bài tập của em có vấn đề gì ?”


      “Đây là em hát ?”


      Tiếng trầm thấp, nếu phải là có nhiều tin đồn và lời xác nhận từ chính miệng các giảng viên chuyên nghiệp, Trình Ti Tư nghĩ ra ràng là sắc rất bình thường, sao lại có thể tạo thành nhiều huy hoàng tầm thường như vậy?


      Hồi lâu có trả lời, Khâu Tân dùng bút gõ xuống mặt bàn, lúc này Trình Ti Tư mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng khống chế tâm tình mình.


      phải, là em xin người khác giúp đỡ.”


      Khâu Tân xoay cái bút trong tay, mặt chút thay đổi.


      “Nếu như tôi nhớ lầm, bài tập cầu, tôi có nhắc tới muốn thứ gì đó nguyên gốc.” Ánh mắt trong trẻo lạnh lùng rơi vào người , “em có cái gì?”


      “Em, em. . . . . .” Bất an xoắn hai tay, Trình Ti Tư ấp a ấp úng , “Cái, cái lời, đúng lời bài đó là em viết .”


      Khâu Tân xoay bút ngừng lại, nắm ở đầu ngón tay, tròng mắt đen liếc nhìn .


      “Em viết ?”
      vulinhGấu's thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :