1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nhân thú đáng yêu - Nhật Tâm (C18)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      NHÂN THÚ ĐÁNG

      TÁC GIẢ: NHẬT TÂM

      THỂ LOẠI: xuyên - dị giới - sắc.
      Tốc độ ra chương dự kiến: 1 chương/tuần.

      Thời gian up: Tối thứ 4 hàng tuần.

      Rất mong đóng góp ý của các ACE.

      Giới thiệu:
      Nhật Tâm là nhân viên văn phòng bình thường sau nhiều ngày thức khuya tăng ca, cuối cùng hôm nay nàng cũng xong việc về nhà trong cơn mưa đêm tầm tã. Đeo túi người là cái túi sách lon ton leo cầu thang đèn tắt, tối đen, nàng nhanh chóng móc điện thoại ra luồng điện chạy qua người khiến nàng tê rần ngất .

      Khi tỉnh dậy nàng thấy mình ở vùng rừng rậm mà cây cối đều to lớn hơn mức bình thường.

      Nàng xuyên đến thế giới thú nhân. Cứu con thỏ lớn. Sau đó xui xẻo con gấu lớn. Nghe lời sách vở nàng lăn ra giả chết. Nhưng chàng gấu ko buông tha nàng mà tiến nới nằm sát gác đầu lên người nàng. Chẳng biết nàng lo lắng thế nào mà lăn ra ngủ ngon lành. Tỉnh dậy thấy mình ở trong bộ lạc thổ dân, đối diện với tộc trưởng đẹp trai.

      Văn hóa khác biệt. Nàng chỉ đơn thuần là tỏ ra thân thiện giới thiệu bản thân lại tao ra tình huống dở khóc dở cười là tuyến bố tất cả nam nhân chưa vợ trong tộc bây giờ thuộc về nàng. (Nơi này theo chế độ đa phu, mẫu hệ). Mà thậm chí còn tuyên bố cạnh tranh chức tộc trưởng với tộc trưởng gấu xám hùng mạnh. Những ngày tháng sắp tới nàng sống ra sao đây? Có bị đuổi ra khỏi tộc. Nàng có thích nghi được cuộc sống hoang dã khi nàng là đại, điện thoại ko rời tay.
      linhdiep17Nhiên Nhiên thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      CHƯƠNG 1:


      Nhật Tâm là nhân viên văn phòng. Hôm nay là ngày tăng ca thứ 5 của nàng cũng 4 đêm liền nàng mất ngủ vì những báo cáo gấp phải hoàn thành. Cuối cùng mọi thứ xong. Nàng hân hoan vui vẻ về nhà hy vọng được giấc ngủ ngon bù lại mấy đêm liền thức trắng. Mai là cuối tuần, ngày nghỉ dấu của rất nhiều người làm công.

      chưa được nửa đường trời đổ cơn mưa. Nàng bực dọc, hậm hực vì mang áo mưa, mà bây giờ có phải là mua mưa đâu chứ. Cuối cùng cũng về tới chung cư, người ướt sũng, chiếc áo sơ mi trắng bị ướt nước mưa dính sát vào cơ thê thể, những giọt nước ướt rũ xuống từ những lọn tóc làm son phấn khuôn mặt cũng bị rửa trôi. Chiếc váy xếp ly sũng nước ngừng đổ xuống hai chân. Mấy tên giữa xe chung cư nhìn nàng cười cười. Mặt sa sầm nàng bụng đầy tức tối. Leo nhanh lên cầu thang chỉ vừa đến tầng 2 lại bị cúp điện đột ngột.

      Chỉ tầng nữa là về đến nhà, vậy mà cúp điện, trời tối cúp điện đường lên cầu thang tối om như mực. Cũng phải chờ lát 5-10p chung cư mới bật máy phát. Nàng vừa mệt vừa lạnh đương nhiên ko điên mà đứng đợi trong bóng tối. Thò tay mở chiếc túi sách da thâm nước, lấy vội chiếc điện thoại bật lên. Màn hình vừa sáng cũng là lúc nàng cảm thấy người mình có luồng điện xuyên qua tê rần rồi ngất .

      Khi tỉnh dậy trước mắt Nhật tâm là cánh rừng rộng lớn mà cây cối đều xanh mượt, nàng nhận ra số loại cây quen thuộc nhưng lạ thay, tất cả đều to lớn hơn mức bình thường.

      Đương nhiên nàng cho rằng mình mơ. Lấy tay vuốt vuốt mặt mình, rồi ngắt mạnh cảm giác rất rệt. Vậy phải là mơ. Nhưng khi nhìn lại nhưng cái cây có kích thước dị thường, nàng chớp chớp mắt mọi thứ vẫn thay đổi. Ngước lên nhìn mặt trời. Có đến 2 mặt trời làm cho nàng choáng váng, lại tiếp tục chớp, 2 mặt trời vẫn dửng dưng ko nhập lại là .

      Trước tình huống tại nàng sợ đến xanh mặt, tự trấn an mình bằng cách mình mơ, giấc mơ kì lạ mà mình hoàn toàn có đẩy đủ cảm giác. Nàng mỉm cười đón nhận thực tại là giấc mơ phiêu lưu của nàng.

      Bộ đồ mặc người khô từ lúc nào. Chiếc giày cao thuận lợi bị nàng nhanh chóng bẻ gãy 2 cái gót thương tiếc. Nàng mở túi xách kiểm tra đồ đạc rồi ngao ngán.

      4 thanh snicker lớn, 1 con dao rọc giấy, 1 hộp lưỡi dao, 1 chiếc kéo , 2 cuộn băng keo , 4 cây viết, 1 cây thước, 1 bình giữ nhiệt mini, 1 cái ví tiền, chùm chìa khóa xe, 1 bộ trang điểm , 1 hộp kẹp giấy, cái quẹt gas ( đồng nghiệp gửi nhờ mà về quên ko đòi lại. Nhìn thấy nó nàng vô cùng mừng rỡ) và cái điện thoại rớt gần đó

      Ngay lập tức nàng tìm nhánh cây thẳng cứng lấy dao rọc giấy vót nhọn. thể nào dùng dao rọc giấy hay khéo làm vũ khí trong trường hợp này. Chỉ có thể là ngọn lao tự tạo. Nếu có thú dữ còn có thể công kích.

      Vót gần 2 tiếng đồng hồ mới xong. Ngay sau đó nàng quyết định tìm nước. Rầu rĩ nghĩ về cái bình giữ nhiệt bé tẹo có thể chứa được bao nhiêu nước. được đoạn chân cũng phồng lên. nàng nghe được tiếng rên rỉ yếu ớt. Thận trọng kiểm tra. con thỏ trắng rất to nhìn nó cũng phải nặng hơn 30 kg. Chân sau của nó bị cắn rách toạc, máu chảy ra ít. Có vẻ nó rất cố gắng mới chạy đến đây. Ánh mắt nó nhìn Nhật Tâm khẩn cầu. Trước sinh vật dễ thương nàng liền động lòng. Nàng cũng có chút sợ hãi, nhưng nhìn thực vật phong phú kích thước to lớn như thế động vật ăn có kích thước phi thường cũng có gì là khó hiểu.

      Cách chỗ con thỏ xa có vài cây tía tô, lá của nó to gấp 10 lần bình thường.Nàng ngắt lấy vài lá non nhai vội (lá tía tô - Perilla frutescens có đặc tính cầm máu, sát trùng là loại rau có thể ăn được, thường ăn sống). Nàng lấy chiếc khăn voan quàng cổ đắp thuốc vào rồi băng lại. Có lẽ con thỏ nhìn rất có tính người nên nàng mới ko sợ hãi trị thương cho nó, mặt khác nó lại rất ngoan và hợp tác trong suốt quá trình. Chứ nhìn 2 cái răng cửa dài ngoằng của chú thỏ 30kg cũng khiến người ta khiếp sợ. Nàng nhổ 2,3 củ cà rốt non gần đó. là non nó cũng to bằng mấy củ rốt lớn đưa đến chỗ thỏ. Nó nhanh chóng ăn hết.
      [​IMG]
      Tía tô

      Nàng nhìn nó thở dài.

      “Tao chỉ có thể làm được bấy nhiêu thôi. Mùi máu tanh kéo thú dữ đến. Mày tìm chỗ mà lánh . Nếu như mày có thể ráng vào cái hang kia tốt, tiếc mày ko hiểu tiếng người.”

      đường đến Nhật tâm có tìm thấy cái hang sâu khoảng 3-4m. Như hiểu được tiếng người con thỏ lê mình cố gắng chui vào cái hang gần đó. Nàng cắt rất nhiều cỏ xạ hương (Common thyme tác dụng như kháng sinh , ngoài ra có thể xua đuổi côn trùng, khử mùi), nhặt lấy những nhánh cây cũng nhanh chóng chui vào hang. đường nhặt 4-5 trái táo rụng to bằng trái bóng rổ lớn. đương nhiên là nàng phải cởi chiếc áo sơ mi để đựng táo.
      [​IMG]
      Cỏ xạ hương


      Biết làm sao được ở nơi rừng rậm ko người dù sao cũng chẳng có ai nhìn, mà có cởi áo ra cũng chỉ là bikini thôi. Nhưng nàng cũng có chút khó chịu khi con thỏ cứ nhìn trộm vào cặp cam tự nhiên của nàng. Nàng trừng mắt nhìn nó, sau đó nó ko dám nhìn nữa. Nàng mỉm cười nghỉ mình là suy diễn quá nhiều. Cũng ko nghĩ rằng con thỏ hiểu tính người mà việc tìm hang là bản năng tự nhiên của chúng, còn vấn đề cam là do nàng ngượng nên tự ảo tưởng ko liên quan đến thỏ.

      Vào trong hang nàng lấy nhánh cây chặn ở cửa hang, che cỏ xạ hương ở bên ngoài. Nàng đặt 4 trái táo lớn trước mặt thỏ. Còn nàng chỉ cắt phần của trái táo thứ 5 để ăn. Táo có nước may mắn ko sợ khát. Vừa vào hang chưa được bao lâu. Quả nhiên bên ngoài nghe tiếng kêu của các loài dã thú theo máu tanh mà tới, thậm chí là tiếng tru tréo và tiếng đánh nhau. thanh đó kéo cho tới khi trời tắt nắng khí lạnh dần, những thanh ghê sợ kia khiến nàng mệt nhưng lại căng thẳng ngủ được. Đến khi tất cả yên ắng trời cũng gần sáng. Nàng thiếp lát.

      CHƯƠNG 2:


      ánh sáng soi vào mắt nàng nhíu mày khẽ mở đôi mi, ánh sáng gắt đột ngột khiến nàng lấy tay che mắt và nheo lại. Nhìn nhánh cây được gỡ xuống, những cành xạ hương cũng được gạt gọn bên. Mùi thơm của hoa lá lẫn với mùi nắng và cỏ khô, tiếng chim chóc thi nhau hát tạo ra bản giao hưởng của thiên nhiên. chút tận hưởng bị phá vỡ bởi tiếng “rột rột” của cái bụng. Nhìn vào hang, con thỏ khổng lồ còn ở đó, cũng ko thấy dấu vết của chiếc khăn voan. Đồ đạc khan hiếm, con thỏ to lớn kia còn chôm luôn chiếc khăn của nàng mà bỏ như thế bảo nàng phải làm sao? Chỉ có thể thở dài, trách mình quá yếu lòng tốt bụng.

      Nàng mang theo túi xách toàn bộ gia tài ít ỏi của nàng tại và ngọn lao tự tạo ra khỏi hang, tiếp tục tìm nước, đến đoạn ko xa nghe tiếng róc rách, nàng cúi xuống lấy ít nước, cũng nhặt 1 trái táo to cho vào giỏ. 2 ngày ăn táo và bộ khiến cái bụng mỡ của nàng xẹp đáng kể, thân hình thon lại nhiều, bây giờ nàng tự cảm thấy bản thân lúc trước có da có thịt chút cũng ko phải là điều tệ.

      Thấy mấy con cá bơi lội tung tăng dưới nước nàng nhấc lao lên tính đâm vài nhát biết đâu bắt được con nào, nhưng trái tim mểm yếu của nàng lại ko nỡ khi thấy cả đàn cá con bơi theo những con cá lớn. Nàng là rất hận bản thân, bây giờ là thời khắc nào rồi. Thở dài ko biết với bản chất này nàng sinh sống được bao nhiêu ngày. Tự an ủi bản thân, đến lúc đói quá nàng tự bộc phát bản năng thôi.

      Nàng cũng là tác giả nghiệp dư mạng để viết truyện nàng phải đọc ít sách đủ thể loại ngờ bây giờ lại giúp ích cho nàng nhiều ví dụ như công dụng của lá tía tô, hay cỏ xạ hương. Tâm tình biết nên vui vì đọc sách hữu ích hay nên buồn vì chẳng hiểu sao mình lại xuyên đến vùng rừng rậm xa lạ.

      Cầm thanh snicker lên nhai nhai tay vò vò đám cỏ xạ bôi lên quần áo, nơi rừng rậm này con muỗi cũng to đến mức hù dọa người ta con nào con nấy to bằng con chuồn chuồn kim bay theo đàn. Cùng may muỗi ở đây cũng ko thích cỏ xạ. Thân thể của nàng chẳng may mà bị nó tấn công ko biết thành cái bộ dạng gì, còn mạng mà nhai snicker ko nữa.

      Nàng cũng ko dám lại quá gần các bụi rậm nhìn ko ràng vì nàng nhìn thấy xa xa cây nắp ấm to gấp 20 lần cây nắp ấm bình thường ( loại cây ăn thịt côn trùng thường sinh trưởng ở vùng thiếu chất dinh dưỡng-Nepenthaceae). Trong những nơi tối tối lùm lùm ko biết còn hứa hẹn những điều kinh dị dọa người gì nữa. Nghĩ đến đây thôi cũng khiến nàng khẽ rùng mình.
      [​IMG]

      Cây nắp ấm

      Ăn xong nàng uống ít nước suối, bỏ nước vào chai. Nàng bẻ thẳng cái kẹp ghim đặt lên mặt nước tảng đá trũng, cây kẹp xoay lát rồi đứng yên. Nàng theo hướng chỉ của cây kẹp với hy vọng đến được nơi nào đó hoặc tìm thấy điều gì đó.

      nàng rất hoang mang vì nàng biết đây còn là trái đất nơi nàng sinh ra, bởi hành tinh này có đến 2 mặt trời. Mỗi ngày đối với nàng đều là dấu chấm hỏi. biết thứ gì chờ mình trước mặt. Chỉ có thể sống ngày nào hay ngày nấy, qua được giờ nào biết mình còn sống thêm giờ đó.

      Từ khi đến đây được 2 ngày căng thẳng, cẩn trọng lúc nào cũng kéo căng ngũ quan của nàng để chuẩn bị trước mọi tình huống có thể xảy ra khiến nàng mệt mỏi ít. Giấc mộng này phải chăng đối với nàng là quá dài. Nhưng tình cảnh tại ko có 2 chữ giá như, chỉ có nỗ lực để tiếp tục sống, sống để trở về ư, hy vọng phải chăng quá mong manh. Xuyên thực ko giống như người ta nghĩ cứ thích xuyên là xuyên. Cho nên nàng chỉ có thể giải thích hành vi của mình đơn giản là bản năng sinh tồn.

      Bây giờ là gần chiều, đôi chân của nàng phồng rộp, nàng nhai ít cỏ xạ đắp vào, rát chút nhưng sau đó dễ chịu dần. Khi vết phồng dịu nàng lại tiếp tục lên đường. Mệt mỏi đau đớn mỗi bước chân rút dần tỉnh táo của nàng. Tìm cái hang, hay chỗ trú an toàn cho buổi đêm là tất cả những gì còn xót lại trong đầu lúc này.

      Nàng mừng rỡ nhìn thấy xa xa có cái hốc . Mắt liền lóe tinh quang, người như được nạp năng lượng. Đồng thời cũng lạnh người mặt còn giọt máu khi từ trong bụi rậm vươn mình dậy là con gấu xám to lớn. mệt mỏi lúc nãy khiến nàng ko nhận ra nguy hiểm, bây giờ hay rồi, khoảng cách rất gần, nàng có muốn chạy cũng chạy được.

      Nhớ lại câu chuyện 2 người bạn gặp gấu đọc qua lúc , nàng đành liều phen, lăn ra đất nằm giả chết. Bây giờ hay rồi có cơ hội kiếm nghiệm tính thực tế của điều được ghi trong sách vở bẳng chính mạng của mình. Nàng nhắm mắt chờ đợi mà quên mình còn mũi lao gỗ. Con gấu bò tới chỗ nàng ngửi ngửi nàng, nó cắn nàng. Tim nàng đập loạn trong lồng ngực.

      Con gấu cũng có vẻ gì là muốn tấn công. Nó nằm xuống gác đầu lên người nàng như gác lên tẳng đá. lúc này nàng rất muốn khóc. Đau lòng tức tưởi, lo sợ vô cùng. biết nó coi nàng là cái thứ gì mà lại gối đầu lên nàng như thế. Nhìn hàm răng nhọn, thân hình cao lớn, và cái móng sắc chỉ phút cao hứng nó cào hay vươn vai quẹt móng vào nàng là nàng cũng thảm rồi. Đây là cái tình huống gì vậy. Nàng vô cùng căng thẳng còn con gấu lại ung dung mà ngủ phát ra nhịp thở đều đều.

      Nàng muốn gào lên trời ơi tinh huống, nàng ko dám cử động sợ kinh động con gấu giật mình tiễn nàng phát thẳng lên tây thiên. Quá mệt ngày bộ đầu óc mụ mị, lại bị nhịp thở đều của con gấu khiến đôi mắt nàng trĩu xuống rất muốn ngủ. Nếu hôm nay là số chết hãy cho nàng chết trong lúc ngủ. Nàng thể khống chế thiếp trong tiếng thở êm đều của gấu xám.
      linhdiep17sanone2112 thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      CHƯƠNG 3:

      Sau nhiều ngày mệt mỏi mà ngủ thiếp , Nhật Tâm hôm nay đặc biệt cảm thấy bản thân ngủ rất ngon. Chớp đôi mắt rồi khẽ mở ra ánh sáng mờ nhạt chiếu vào đủ để nhìn thấy xung quanh.

      Đôi mắt mở to để ghi nhận hình ảnh trước mắt. tên con trai có mái tóc màu nâu sáng, mắt nâu thẫm sáng, mũi cao, da màu đồng, răng trắng, khoảng 20t, cao lớn khoảng 2m3, vai rộng, ngực săn, cơ 6 múi, đùi to, bắp chân săn chắc cuồn cuộn. lại quấn mảnh váy da hươu, mà “hàng họ” bên dưới nàng thấy trọn với góc độ này.

      Nàng nằm tấm đệm da thú. Còn say sưa treo cái gì đó cái cột gần đó, ko hề hay biết nàng cắn môi nhìn như muốn ăn tươi. Nhật Tâm lúc đó thực nghĩ: “Buổi sáng mà nhìn thấy cảnh này là ám ảnh cả ngày mà”.

      Nhìn thỏa mãn con mắt rồi, não cũng hoạt động lại sực nhớ lại số chuyện. Nàng nhìn nhanh xuống cơ thể mình: Quần áo còn nguyên, cơ thể cũng ko đau đớn, hay cảm thấy bị thương gì, “chỗ đó” cũng có cảm giác làm chuyện gì với “cái thứ to lớn” kia. Nàng thở phào nhõm.

      Nhưng mà chẳng phải nàng bị gấu xám đem ra làm gối đầu ngủ sao? Sao tự nhiên lại ở đây nhỉ? cứu ta sao?(Nhật tâm nghĩ đó là gấu xám Bắc Mỹ -tên khoa học Ursus arctos horribilis, còn được gọi là gấu đầu bạc, gấu xám, hoặc gấu nâu Bắc Mỹ, là phân loài của gấu nâu (Ursus arctos) thường sống ở vùng núi cao ở miền Tây Bắc Mỹ. Nhưng ra đây là Gấu mặt ngắn khổng lồ hay gấu Arctodus (tiếng Hy Lạp, "gấu răng") là loài gấu đặc hữu tuyệt chủng trong khoảng thời gian Thế Pleistocen, kỷ băng hà có niên đại cách đây 3.000.000 - 11.000 năm trước đây) do có đầu giống với gấu xám Bắc Mỹ ngày nay nhưng to lớn hơn bất kỳ loài gấu nào khác.

      [​IMG]

      Gấu xám bắc mỹ

      Vẫn còn suy nghĩ bị cắt ngang bởi tiếng rất trầm và ấm.

      -Giống cái , em tỉnh rồi sao.---Chàng trai tóc nâu sáng bước đến sát chỗ nàng nằm ngồi xuống. Nàng thấy chàng trai nhìn mình nhưng cách xưng hô kì quái nàng nghĩ đó là mình. Nhật Tâm trả lời, quay mặt tìm kiếm chung quanh cái thứ hay cái con “giống cái ” kia chứ nghĩ đó là mình.

      -Giống cái , em tìm gì à?---Tóc nâu ngạc nhiên trước hành vi của Nhật Tâm cho rằng nàng tìm gì đó.

      Nhật Tâm nhìn chàng trai tóc nâu gãi đầu, xấu hổ hỏi.

      - vô lễ quá nhưng mà giống cái là con gì vậy? Có vẻ có ở đây.---Nhật tâm nhăn nhó vẻ mặt đầy lo lắng, ra là nghĩ trong đầu hi vọng mình ngủ say quá mà đè chết pét cưng của ta, hay đạp nó vào góc nào đó. Nàng hi vọng có thể nương nhờ người đàn ông vạm vỡ to lớn này thời gian cho đến khi nàng thích nghi được cuộc sống tại, nên muốn chọc giận ta, càng muốn bị đuổi

      Tóc nâu nghe nàng hỏi tròn mắt kinh ngạc. Rồi lại trầm ấm, trả lời.

      -Là em đó, bộ lạc em ko gọi như vậy sao?

      Vô tâm bộ mặt kinh ngạc, thất vọng, tổn thương, biết là ra cái bộ dạng gì nữa. Ở đại là các , phụ nữ, quá thể lắm bị gọi là đàn bà. Đến đây, con người đầu tiên nàng gặp, chàng trai đẹp như mộng nàng nhìn thấy suýt kềm lòng được lại gọi nàng là “giống cái”. lịch mà, tôn trọng mà, đau lòng mà. Cái này người ta gọi là “shock văn hóa”.

      Sau khi đùng đoàng vài phát, nàng cũng bình tĩnh trở lại, nhìn cái cách quấn khố lòi hết họ hàng kia chắc là cũng là “rừng rú” rồi nàng là người “văn minh” nên hít sâu thở dằn xuống chấp.

      -Ở chỗ em mọi người gọi như vậy, những người như em được gọi là phụ nữ nên nghe hơi lạ.--- Những người “rừng rú” phải kiên nhẫn, mình giúp họ trở nên “văn minh” hơn. (Hình như Nhật Tâm ảo tưởng sức mạnh nhỉ, hay là tự an ủi bản thân??? biết nàng đào đâu ra cái “củ tư tưởng” này thế?

      -A, ra là vậy. Giống cái là từ bộ lạc khác đến. Nghe cách chuyện của em Bộ Lạc của em chắc ở gần đây, vì gần đây ai cũng gọi như như thế.--- Nghe xong Nhật Tâm có vẻ thất vọng, cố gắng nhai nuốt cái bất đồng này mà nó cứ trồi ngược trở lên.

      -Em bị lạc, em đến từ đại lục khác rất xa nơi này biết có còn trở về được hay --- Nhật Tâm bày bộ mặt đáng thương lôi kéo cảm thông.

      -Giống cái về được cũng sao, em cứ ở lại đây, lo cho em, mọi người bảo vệ em chăm sóc e.---Tóc nâu hí hửng như nhặt được vàng.

      -Em yếu ớt, lại vụng về ngốc nghếch có gì các chỉ bảo cho em nhé, em cố gắng hết sức hy vọng gây trở ngại gì cho .---Nhật Tâm cúi đầu bày tỏ.

      - đâu. rất may mắn mới có thể gặp giống cái lạc. bộ lạc tuy là hỗn tạp nhưng toàn bộ nam nhân trong tộc đều rất khỏe mạnh tất cả đều là giống đực tốt. Chỉ mong em chê bai mà từ bỏ là tốt rồi.---Tóc nâu mắt sáng rực rỡ đầy hân hoan.

      -Mà tên gì vậy? Là cứu em sao? có thấy con gấu nào gần đó ?---Nhật tâm thắc mắc

      - là Nhĩ Lạc, tộc trưởng Bộ Lạc Hắc Sơn. thấy em ngủ say quá mà trời tối rồi nên đưa em về. Ngoài ra thấy con gấu nào khác--- Ý của Nhĩ Lạc: là con gấu duy nhất ở đó.

      -Vậy chắc nó ngủ đủ giấc bỏ lúc em còn ngủ, cũng may--- Nhật Tâm thở dài, Còn Nhĩ Lạc đầu đầy dấu hỏi.

      -À quên. E xin tự giới thiệu. Em là Nhật Tâm. cứ gọi em là Tiểu Tâm cũng được. Có thể gọi em là giống cái có được ? ---Nhật Tâm tươi cười với hy vọng từ này được gọi cách thân thiện và lịch hơn là “giống cái” nọ kia.

      Nhĩ Lạc kinh ngạc, rồi đỏ mặt cúi đầu hỏi?

      -Em muốn gọi em là Tiểu Tâm--- hí hửng với suy nghĩ trong đầu. Mọi việc quá nhanh khiến bất ngờ hạnh phúc có chút dám tin.

      -Đương nhiên. Dù sao cũng là ân nhân cứu em.---Nhật Tâm nở nụ cười tươi.

      -Tiểu Tâm---Nhĩ Lạc ngước lên ngương mặt lấp lánh hạnh phúc nhàng gọi.

      Tác giả tôi chỉ có thể kêu lên”ôi tình huống”. Nhật Tâm hề bết tại đại lục này khi giống cái giới thiệu tên cho giống đực nghĩa là gợi ý mối quan hệ thê-phu với giống đực. Cho phép giống đực gọi tên tức là cho phép giống đực thành 1 trong các phu của mình. Giống đực khi gọi tên giống cái tức là chứng tỏ mình thuộc về giống cái đó.
      linhdiep17sanone2112 thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      CHƯƠNG 4:

      Nhĩ Lạc sau khi gọi Tiểu Tâm dán đôi mắt đong đầy thương lên cơ thể Nhật Tâm. Bị người khác nhìn chằm chằm lâu như vậy khiến cho nàng ngượng ngùng mặt đỏ ửng cũng cảm thấy căng thăng. Bèn lên tiếng xé tan bầu khí này.

      -Bộ Lạc của mình có đông lắm Nhĩ Lạc.

      -À, cũng ít người thôi giống đực là 48, giống cái kể luôn Tiểu Tâm là 3--- Nhĩ Lạc tươi cười giới thiệu về thành viên bộ lạc. Nhật tâm shock với mức độ mất cân bằng giới tính nơi đây nên tin vào lỗ tai mình

      - giống cái là bao nhiêu người--- Nhật Tâm kinh ngạc hỏi lại

      -Kể cả Tiểu Tâm em là 3.--- Nhĩ Lạc mềm mỏng trả lời.

      - Ít giữ vậy sao? 48 chia 3 là 16 tỉ lệ chọi là 1/16. Ôi mẹ ơi mất cân bằng về giới nghiêm trọng mà.--- Nhật tâm hốt hoảng buột miệng kêu lên. Nhĩ Lạc hiểu cái gì là tỉ lệ chọi, cũng hiểu cái mất cân bằng về giới. Nhưng Nhĩ Lạc có thể hiểu nàng chê Bộ Lạc chàng ít giống cái.

      - ít đâu, cũng gọi là trung bình. Ở đây bộ Lạc nhiều con cái nhất là bộ lạc Bình Hải có 5 giống cái, có bộ lạc Mỹ Mộc chỉ có 1 giống cái. ít, ít --- Nhật Tâm nàng là shock lên tới tận óc rồi.

      Trong lòng nàng các vị thánh thần của các vị tôn giáo đều được nàng gọi ra lượt. Nàng thực rất đau lòng nàng biết nàng xuyên tới đâu. Nàng thực rất lo lắng vô cùng căng thẳng, chuyện gì xảy ra với các giống cái khiến cho mất cân bằng về giới đến như vậy. Nàng thực là vô cùng bất an cho số phận của nàng. Nàng đành đánh bạo hỏi.

      -Tại sao mỗi bộ lạc đều có ít giống cái vậy---Nhật Tâm hỏi.

      -Đây cũng là điều bình thường mà. Giống cái trời sinh ớt nên dễ bị dã thú săn đuổi, lại dễ mất mạng lúc sanh con, chưa kể các đọa lạc giả bị hấp dẫn bởi mùi của giống cái mà tấn công họ, sức chịu đựng của giống cái khi thời tiếc khắc nghiệt cũng thấp nữa.---Nhĩ Lạc kinh ngạc trước câu hỏi của Nhật Tâm nhưng cũng trả lời.

      -Bộ Lạc em nhiều giống cái lắm sao--- Nhĩ lạc hỏi lại Nhật Tâm.

      -Nhiều hơn ở lục địa này chút--- Nàng cúi đầu trả lời cho qua.

      -A. Đúng rồi để dắt em ra làng dạo vòng--- Miệng tay làm luôn Nhĩ Lạc nhanh chóng kéo Nhật Tâm ra khỏi căn nhà gỗ.

      Tiểu Tâm vớ nhanh cái giỏ sách theo Nhĩ Lạc, vừa vừa nhai lá bạc hà mang theo trong túi, tiện tay đưa cho Nhĩ Lạc, nhĩ Lạc ngửi ngửi át xì, bối rối. bị Tiểu Tâm nhét ngay lá vào miệng.

      -Nhai cho sạch, thơm miệng--- Nhật Tâm với Nhĩ Lạc. Chàng ta nhai thử thấy quả là miệng thậm chí cổ họng cũng thoát mát vô cùng sảng khoái dễ chịu. Nhĩ Lạc cảm thấy giống cái chàng mang về thông minh, cũng cảm thấy ấm áp vì lần đầu tiên có giống cái đối xử tốt thế.

      2 mắt lấp lánh nhìn về Nhật Tâm. Trong lòng khẽ gọi rất nhiều lần “Tiểu Tâm”, “Tiểu Tâm”.

      Trong lúc đó Nhật tâm kinh ngạc trước hình ảnh trước mắt. Trước mặt nàng là quá nhiều động vật với kích thước to lớn vượt mức bình thường lại có nhiều sinh vật có lẽ chỉ có trong truyền thuyết ở trong làng: thỏ, báo tuyết, sư tử trắng, kì lân, tuyết mao hống, sói trắng, trăn nam mỹ… đủ thể loại, vừa khiến người ta phấn khích, cũng khiến người ta kinh hãi. Bản thân nàng rất nhiều cảm giác hỗn tạp Thực nàng muốn gào lên nàng đến nơi nào vậy?

      Nàng ánh nhìn ở chỗ 2 con thỏ trắng lớn to gấp rưỡi con thỏ nàng thấy hôm trước đùa giỡn. Trong đó có con có vết thương rất giống với con nàng giúp . Nhưng mà nàng nghĩ thể nào chỉ trong 3 ngày nó lại lớn thành như thế, chỉ là trung hợp ngẫu nhiên. Vừa trông thấy nàng con thỏ trắng kia ngưng giỡn phóng lại gần nàng hít hít. Con thỏ kia cũng di chuyển theo lại gần nàng hít hít. Chưa đầy 5p sau cả đám thú đủ thể loại vây kín nàng thi nhau mà hít ngửi.

      Lúc này Nhật Tâm thực rất căng thẳng, nàng tuy thấy bọn chúng có vẻ muốn tấn công ràng là cố tỏ ra thân thiện, nhưng vẫn rất sợ hãi. Nàng quay qua hỏi Nhĩ Lạc.

      -Bọn chúng cắn chứ. ---Nhật Tâm hỏi

      - đâu! bọn chúng là ấu niên thú chứ đâu phải đọa lạc giả. Tiểu Tâm em ngửi ra sao---Nhĩ Lạc kinh ngạc xen lẫn hoài nghi nhìn Nhật Tâm.

      vừa bảo nàng là “ngửi ra” sao. Nàng bị shock văn hóa tập 2. Mũi của nàng là để thưởng thức mùi ăn. Từ khi nào trở thành đương nhiên dùng để “đánh hơi” thế này. Nơi này là cái thể loại gì vậy. Hít sâu thở tự trấn tĩnh.

      -Khứu giác của em được tốt. thể phân biệt được nhiều mùi.--- ra là nàng có chút buồn bực khi như vậy nhưng giọng của người kinh qua công việc CSKH để lộ ra, chỉ là sắc mặt ko được tươi.

      - sao. Tiểu Tâm suốt đời này bảo vệ em, đừng buồn, đừng tủi thân, có vẻ trước khi đến bộ lạc e có cuộc sống rất khó khăn. Cũng may tìm ra em được nếu ko em chắc khó sinh tồn.---Nhì Lạc nghĩ rằng nàng tủi thân vì khiếm khuyết của bản thân nên ra sức an ủi. Nhật Tâm lúc này chỉ có thể nở ra nụ cười gượng gạo.

      Đám thú ra sức tỏ ra thân thiện dưới chân nàng, chúng luôn miệng phát ra thanh, nhưng thương nàng ko hiểu ý chúng nên cũng chỉ có thể nhìn chúng cười cười, ngoan ngoan. Nhìn kĩ lại nàng phát con thỏ bị thương ra ngồi góc xa, cúi mặt thi thoảng lại liếc nhìn nàng ánh mắt như hờn trách. Nàng tự nghĩ bản thân nghĩ quá nhiều. Lúc này Nhĩ lạc lên tiếng.

      -Tiểu Tâm mới gia nhập bộ lạc ta, em ấy từ đại lục khác đến, mũi cũng ko được tốt, các người đối với em ấy phải càng cẩn thận biết chưa.

      Đám thú ồn ào nghe Nhĩ Lạc bỗng im bặt lát. Như thể chăm chú lắng nghe làm Nhật Tâm có cảm giác đám thú này có tính người.

      -Chào tất cả các em, chị là Nhật Tâm mới đến. Các em thương tình đừng có cắn chị, đừng có cào chị nhe. Từ nay chị em mình sống với nhau vui vẻ hòa thuận nhé.

      Tác giả tôi lúc này chỉ có thể thốt lên “ôi tình huống” lần thứ 2. giống cái giới thiệu tên cho giống đực nghĩa là gợi ý mối quan hệ thê-phu với giống đực. Đám thú này là toàn bộ ấu niên của bộ lạc, những giống đực đến tuổi trường thành nhưng chưa hóa hình người. Mà bộ lạc chỉ có 2 nữ nhân và nàng.

      Nhật Tâm ơi nàng cứ cố tỏ ra thân thiện khắp nơi mà giới thiệu tên thế này, bộ lạc đại loạn mất. biết những này tháng sắp tới là như thế nào nữa.

      Đối với đám ấu niên này đây là lần đầu tiên trong lịch sử bộ lạc có giống cái lại gợi ý ấu niên làm thê-phu. Bởi nếu ấu niên hóa hình trở thành đọa lạc giả mất tính người. Có gì chắc chắn bọn họ thể hóa hình sao. vậy còn lúc gom tất cả ấu niên về đội. đám ấu niên nhìn Nhật Tâm im lặng dò xét.

      Kẻ kinh ngạc: giống cái mới đến táo bạo.

      Kẻ ngượng mộ: giống cái mới đến xinh đẹp, quyết liệt.

      Kẻ nghi ngờ: Giống cái mới đến 1 mình nàng + tộc trưởng là 22 người nàng muốn hết nam nhân chưa vợ trong tộc. khả năng đó nàng mạnh như vậy sao.

      Kẻ hạnh phúc: Ta có vợ… nàng ấy cũng muốn ta sao… quá hạnh phúc

      Kẻ khinh thường: lượng sức mình, giống cái kiêu ngạo, lại còn hỏng mũi ta thèm (đó là con kì lân và con sư tử trắng).

      kẻ đứng đờ ra: Nàng ấy sao vậy, chẳng phải vừa thu nạp ta, chưa đầy nửa tiếng động lòng với đám ấu niên này. Nàng thế nào vậy, hay ta đủ mạnh mẽ. Nàng khiến ta hoang mang. Tiểu Tâm nàng thực làm gì vậy? sao, ta cũng là phu của nàng nhất định để nang quan tâm ta nhất, ta nhất.

      kẻ suy nghĩ khác: Nhật Tâm, tên nàng ấy là Nhật Tâm, nàng cũng để ý ta, nàng quên ta.

      Kì Lân và sư tử trắng bỏ trước, đám còn lại kẻ đứng đó nhìn nàng dò xét từ xuống dưới. số chạy lại nàng cọ cọ tỏ ra gần gũi nàng bị sức nặng của chúng đẩy ngã xuống đất. Miệng mỉm cười nhăn nhó, quay sang thấy thỏ trắng mắt to tròn nhìn nàng.

      Thấy nàng nhìn nó lập tức xoay bắp đùi bị thương về phía nàng. ra thỏ trắng “Em còn nhớ ta ,em cứu ta, chưa thương cho ta vết sẹo còn nè, ta cùng em ở trong hang đá, hôm sau lúc ta kiếm thức ăn quay lại thấy em.”

      Tiếc rằng nàng hiểu. Chỉ nhìn nó hành vi kì lạ xoa đầu.

      -Ta có cứu con thỏ cũng bị thương ở đùi, nhưng hơn, 3 ngày rồi, biết vết thương nó khá hơn chưa, biết còn sống .--- Nàng nhìn nó thở dài.

      Nó nghe vậy mừng rỡ nhảy cẫng lên “Em quả là con nhớ, ta đây, ta chính là con thỏ đó, em nhận ra ta”. Sau hồi vô vọng nhảy nhót chỉ có thỏ trắng, mà tất cả ấu niên thú, và cả Lạc Nhĩ cũng phát ra động trời. Nhật Tâm hoàn toàn hiểu bọn ấu niên này gì.

      -Thôi tất cả đừng ồn, em ấy từ đại lục khác đến, hiểu được tiếng ấu niên cũng có gì lạ.---Đám thú tiu nghỉu thủ phục, nhưng trong lòng những con còn ngồi lại đều trỗi dậy khát khao mãnh liệt có thể hóa người để trò chuyện với Nhật Tâm của bọn chúng.

      -Chúng ta thôi, ta dắt nàng gặp 2 giống cái.--- Lạc Nhĩ nhanh chóng lôi kéo nàng ra khỏi đống thú

      Trong suốt đoạn đường Nhĩ Lạc cố gắng hết sức tránh cho nàng gặp và trò chuyện với các nam nhân khác trong tộc, thẳng mạch đến nhà gỗ.

      Gõ cửa người phụ nữ mang bầu mặc chiếc váy da hươu nặng nề ra mở cửa.

      -Giống cái 1, chào chị, đây là Tiểu Tâm, Trăng tròn em để Tiểu Tâm làm nghi thức gia nhập bộ lạc làm giống cái 3 của bộ Lạc.--- Nhĩ Lạc tươi cười giới thiệu.

      -Chào giống cái mới đến. Chị Là Giai Giai, rất vui vì em đến bộ lạc. 2 đứa vào nhà chơi---Giai Giai tươi cười vác cái bụng to mời cả 2 vào nhà.

      -Thôi, tụi em thôi, để giống cái 1 còn nghỉ ngơi chị bụng to thế này tiếp tụi em lâu tốt cho sức khỏe.---Nhĩ Lac đưa tay chào có ý cáo từ

      -Em là Nhật Tâm, hôm nay rất vui được gặp chị Giai Giai, sau này mong chị chỉ dạy giúp đợ nhiều--- Giai mỉm cười gật đầu.

      Nhĩ Lạc và Nhật Tậm cáo từ đến căn nhà gỗ khác cách đó xa.

      Trước cửa là giống cái khác cũng mang bầu, trong bộ váy da báo, thân thể gầy yếu. Kế bên là chàng trai cao to săn chắc, tuy là rất đẹp nhưng bằng Nhĩ Lạc

      -Giống cái 2. Hôm nay thần sắc chị có vẻ tốt hơn rồi--- Nhĩ Lạc nhìn nàng tươi tỉnh

      -Ừ nghe có tộc trưởng và giống cái 3 đến chơi nên ra đây hóng--- Nàng mỉm cười yếu ớt trả lời

      -Chào em chị là Nhĩ Hỷ. đây là Đại Hùng phu hiên tại chăm sóc chị---Nàng xoay qua nhìn Nhật Tâm

      -Em là Nhật Tâm rất vui được biết chị và . E vụng về lắm có gì chị chỉ bảo cho em--- Nàng khiêm tốn giới thiệu.

      - cần khách sáo, toàn là người nhà, có gì cần e cứ tự nhiên đừng có ngại.---Nàng vẩn ở trong lòng đại hùng tươi cười rồi ho khan mấy tiếng.

      -Giống cái 2 chị vào nghỉ , giữ sức khỏe, Tụi em về---Nhĩ Lạc cúi đầu chào về, Nhật tâm cũng mỉm cười cúi đầu tạm biệt.

      -Đó là chị ---Nhĩ lạc thầm với Diệp Linh.

      Diệp Linh cười nhăn nhó. Cái bộ tộc gì mà… tối ngày “giống cái 1,2,3” Nàng từ khi nào thành thú cái bị đánh số rồi, trong lòng chua xót, khẽ lắc đầu.

      Cuối cùng bọn họ cũng về lại căn nhà gỗ nướng thịt ăn.

      Cũng may, giống cái giới thiệu tên với nhau cũng ko sao, hoặc giới thiệu tên với giống đực có thê cũng ko sao vì lần đầu giống đực có thê giới thiệu tên thê của mình cho giống cái đó biết mình là “hoa có chủ”. Sau đó vẫn có thể gọi tên nhau bình thường.

      ra giống đực vẫn có thể gọi tên giống cái nhưng trước đó phải thêm hai chữ “giống cái” tuyệt đối ko được bỏ ra. Vd: giống cái Lạc Hỷ.

      Họ về lại nhà gỗ nướng thịt ăn ngon lành. Nhật tâm vui vẻ ngây thơ hề biết mình vừa gây ra cuồng phong, bão táp. Nhĩ Lạc vẫn quan sát từng hành động của nàng vừa hết mực thương, cũng hết mực dò xét, muốn hiểu giống cái mới đến này, người khiến trái tim run rẩy từ lần gặp đầu tiên, thê của .

      Ngoài cánh cửa gỗ kia, những chàng ấu niên lòng vô cùng trăn trở, 2 tên sư tử trắng và kì lân trong lòng lúc nào cũng có cảm giác hậm hực khó chịu với giống cái mới có chút cảm giác khinh thường, lại cũng có cảm giác khó hiểu. Tất cả ấu nam trước hình ảnh của giống cái mới đến, mỗi người ôm 1 suy nghĩ riêng nhưng cùng hướng về người.

      Nhật tâm ơi, nếu nàng ý thức được việc mình làm những ngày qua liệu nàng có thể ăn ngoan, ngủ ngon thế kia ?
      linhdiep17 thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      CHƯƠNG 5: H

      Nhật Tâm sau khi ăn thịt nướng no say chớp mắt nhìn Nhĩ Lạc mình rửa chén. Khỏi nghĩ cũng biết Nhĩ Lạc nhà ta để nàng đụng tay. rửa chén, còn nàng ra rửa tay tranh thủ nghịch ngợm hắt nước . Đương nhiên Nhĩ Lạc lần đầu giỡn với giống cái linh hoạt như vậy ngất ngây con gà tây mất rồi. hăm hở nghĩ đến đêm nay cầu ái nàng như thế nào, cùng nàng ra sao. Chỉ nghĩ thôi khiên tiểu Nhĩ Lạc thành đại Nhĩ Lạc rồi. tắm rửa sạch vào nhà chỉ tiếc.

      Tác giả ta chỉ có thể thốt lên “Nhật Tâm ơi nàng đúng là ngây thơ đốt nhà giết người mà”.

      Nhật tâm lúc này say sưa ngủ, mặt nàng như thiên thần quả nhiên rất vô tư, sau ngày gieo rắc nhung nhớ mất ngủ cho bao nhiêu ấu niên. Nàng ngủ say đến mức đại Nhĩ Lạc dưới khố cũng muốn đánh thức nàng mà ngoan ngoãn nằm yên. Thế nhưng nàng quả là ác quỷ trong hình dạng thiên thần mà ngủ say nàng trở mình, phơi ra tư thế vô tình cực kì kích thích làm cho tiểu Nhĩ Lạc lần nữa lại huy hoàng bành trướng.

      Nhĩ Lạc lúc này toàn thân nóng than, cơ thể như ngàn còn kiến bò cảm thấy rần rần khó chịu, biết muốn gì. là vì hình ảnh trước mắt mà dục hỏa thiêu thân.

      tiến lại gần chỗ Nhật Tâm nằm, tiến sát vào bên. hít hơi cơ thể giống cái chiếm lĩnh tim . Mùi xạ hương nồng đượm (Nhật tâm xức để đuổi muỗi) ở xa mùi giống cái của nàng bị mùi kia lấn át chỉ thoang thoảng. Nhưng sát với da thịt nàng lúc này thứ xạ hương kia thể che đậy nổi. Nàng có mùi giống cái mạnh, mạnh hơn cả của chị gấp 3-4 lần. bị cái mùi kia làm cho phấn kích phát điên phát ra tiếng gầm gừ trong cổ họng.

      vừa hôn vừa liếm láp chiếc cổ trắng mịn của Nhật tâm. Trong lúc nàng vẫn say sưa và có giấc mơ “ lành mạnh”. Điều đó làm phấn kích đến hàng họ cũng lộn xộn yên mà nhoi nhoi, lưỡi lướt tới gần ngực của nàng, bất giác cách lớp áo mỏng ngậm lấy bông hoa trái cam tự nhiên của nàng, tay còn lại xoa nắm quả cam còn lại. Nhật tâm mơ màng phát ra tiếng rên rỉ ư… ư… rất kích tình. (Các phần còn lại được Nhật tâm chia ra giặt phơi để mặc. tại nàng chỉ mặc 1 cái áo sơ mi với quần tam giác)

      cúi xuống đùi non của nàng hôn liếm đó, tiếng rên của nàng ràng hơn, mùi nàng nồng đượm hơn khiến mãnh liệt hơn mà dùng lưỡi lần lục. lướt phần tam giác , Nhật Tâm phấn khích giật giật rên rên. kéo xuống phần tam giác , để lộ ra vùng cỏ xanh mượt bao bọc suối khe mê người, thê của quá tuyệt, quá hấp dẫn, thơm tho, nàng là động tình trong lúc ngủ sao? lướt chiếc lưỡi nghiệt thăm dò vùng cấm địa. trong cơn mơ Nhật tâm của chúng ta phóng thích ra lượng nữ tính mạnh, thứ này trào ra bám vào gương mặt tiêu chuẩn đẹp trai của Nhĩ Lạc. chưa có kinh nghiệm biết đó là gì. Nhưng thứ mùi kích thích này đả kích đại Nhĩ Lạc bên dưới bắt chước theo.

      Tác giả ta thở dài, sau suốt trận ngóng, kết quả lại ra thế này. Nhật Tâm ơi Nhật Tâm nàng là rất biết ngây thơ hại người mà.

      Trong lúc Nhật Tâm ngây thơ vô số tội ngủ mà biết chuyện gì xảy ra tên biến thái rất biết tận hưởng món quà ẩm ướt nàng tặng mặt .

      Nhĩ Lạc tươi cười hí hửng sung sướng hơn bắt được vàng, thực hành vi tìm hiểu phân tích đánh giá món quà kia bằng mũi và lưỡi.

      cười sung sướng lẩm bẩm “mùi vị quá tuyệt, có rất nhiều ấu niên có thể trưởng thành rồi. Nàng là bảo bối từ đâu vậy, mùi giống cái của nàng là cực phẩm mà”. hôn lên khu rừng nhiệt đới ẩm của nàng hý hửng nghĩ ngợi gì đó rồi cũng ôm nàng ngủ quên trả tam giác về vị trí cũ.

      Nhật Tâm ngây thơ vô số tội sáng ngủ dậy, xấu hổ vì ẩm ướt quy tội cho giấc mơ “ lạnh mạnh” hôm qua biết thằng thủ phạm là tên cao to khoe hàm răng trắng ngồi bên đệm da thú nhìn nàng.


      Chương 6

      Hôm nay Nhĩ Lạc thức dậy sớm thấy Nhật Tâm còn ngủ ngon nên ngồi đó ngắm nàng. ra Nhật Tâm phải mỹ nhân gì cho cam, nhan sắc rất bình thường phổ biến. Nhưng đến nơi nữ nhân khan hiếm thế này những con cái lại ở đây sống khổ nàng là “thằng chột làm vua xứ mù”. Trong mắt kẻ nửa kia lúc nào chẳng đẹp.

      Còn nàng nhìn mỹ nam hoang dã này cũng có chút thích thú chỉ là… ở đại nàng có bạn trai, nàng cũng là có tư tưởng bảo thủ cho nên mới đến đây nàng vẫn chưa thể tiếp nhận nam nhân trước mặt. Ôi tư tưởng đứa đằng đông, đứa tây tiến dẫn đến cái thế cục gì đây.

      ra còn lý do nữa là hôm nay Lạc Nhĩ vào rừng săn, mấy ngày nay quấn lấy Nhật Tâm rời nên có săn bắt gì đâu. Thức ăn sắp hết rồi, thể để thê của đói. chuyến săn của bọn họ cũng mất 2-3 ngày cho nên muốn ngắm nàng thêm chút nữa.

      Nhật Tâm tuy ngu ngốc cũng ý thức được là săn rất gian khổ và nguy hiểm. ra là nàng suy nghĩ cơ thể con người bình thường chống chọi với thế giới ác nghiệt ngoài kia. Nên có phần vẽ thêm ra rồi tự hù dọa mình, nàng dặn dò Lạc Nhĩ hết sức cẩn thận như bà cụ dặn con trai “ săn phải hết sức cẩn thận, nguy hiểm quá đừng mạo hiểm, sinh mạng là quan trọng nhất, quan trọng nhất là trở về, nhanh về nhanh” nàng dúi cho túi xạ hương khô (cái túi dây rút vải đựng điện thoại của nàng cống cho ).

      nhìn cái túi mềm mại xinh đẹp biết là lông con gì nhưng quả là cực phẩm, ngờ giống cái của mình lại tặng cho mình món quà quý giá tinh xảo như vậy. hạnh phúc đến phát điên. Đương nhiên phải cất kĩ. Mà chỗ cất kỹ đó là dưới khố của ở gần hàng họ. Khiến Nhật Tâm phen xấu hổ. Nhưng nàng cũng đủ thông minh để hiểu ko cất đó cũng chẳng biết treo ở đâu. Chẳng lẽ đeo lên cổ. Cái túi màu hồng của nàng nếu tòng teng vùng ngực rộng da màu đồng của rất hợp.

      Cũng sơ qua công dụng, mùi xạ hương rất mạnh có thể che bớt phần mùi cơ thể (Khỏi cũng biết công dụng này khi hôm qua lần mò hít hà), Kháng khuẩn tốt, khử trùng hiệu quả, giúp mau lành vết thương, vết xước, trầy da, chuột rút cơ bắp, Giúp tiêu hóa dễ dàng và trị các bệnh về đường ruột.

      Nhật tâm làm tràng, Nhĩ Lạc mắt híp lại nghe từng lời quan tâm và cũng khẩn trương của nàng. nghĩ nếu thực nhiều tác dụng vậy túi này quả là thần kì, đời có thứ kì diệu vậy sao. Nhưng thê tin, dù mất mạng cũng tin. Giống cái trước mặt là quan tâm , lo cho , là quá may mắn có thê như vậy.

      Nhĩ Lạc bước ra khỏi làng Nhật Tâm nhìn theo đầy lo lắng. dù có to cao vãm vỡ, nhưng mỗi cái khố hàng họ che nổi thế kia mà dầm đêm dầm gió, săn mà chỉ mang theo cái lao gỗ, nghĩ lại con gấu xám to lớn nàng khỏi toát mồ hôi lạnh mà cầu nguyện thánh thần. hề biết chính là con gấu kia.

      Tranh thủ mấy ngày này nàng nhất định phải làm cái gì đó cho . Dù sao cũng là cứu nàng, mấy ngày nay cũng là lo cho nàng, nàng nhất định cũng phải dùng cái đầu phải để “mọc tóc cho đẹp” của mình mà giúp đỡ .

      Nàng nhìn qua căn nhà đồ đạc quá thô xơ. Đến cái chén thịt của nàng cũng là từ nửa cái vỏ dừa ko được mài dủa, đũa, chẳng muỗng, dao, chẳng kéo, toàn nanh với xương thôi.

      Cũng may nàng vẫn còn ít lưỡi dao, cây kéo. Nàng loay hoay lát bước ra ngoài bị ngay thỏ đùi bị thương (mình viết tắt là tđbt= thỏ đùi bị thương) đứng ngay ngoài cửa. Nhìn kĩ lại nó ngậm cái khăn voan của nàng. ra cố tình với nàng chính là thỏ trắng được nàng cứu. Chỉ là Nhật Tâm vẫn ngây thơ vô số tội ko hiểu.

      -A khăn voan của chị. E tìm đâu vậy. Sao biết nó là của chị. Bé thỏ giỏi quá. Iu quá. Cho chị xin lại nhé.---Nhật Tâm hí hửng tìm được lại món đồ bị mất, ra mấy ngày nay nàng là quá đau khổ vì chỉ có mỗi bộ đồ người phải chia mà mặc rồi. Tuy về cái thời ko mặc cũng chẳng sao nàng vẫn có nhiều chút quen.

      Đương nhiên thỏ trắng kia nghe được vậy liền nhả cái khăn ra. Buồn rầu biết làm sao cho nàng hiểu. cứ loay hoay quẹt quẹt cái đùi bị thương vào người nàng. Nhật Tâm chẳng thể nào hiểu nổi lại cho rằng thỏ ngứa mông ngừa đùi. Nàng đưa tay gãi mông và đùi cho nó. Thỏ sững sờ trước việc Nhật Tâm làm nàng ko phải thú nhân nên biết ngượng và thích thú như thế nào khi nàng gãi mông và đùi của nó.

      Tđbt mặt dưới lớp lông đỏ ửng, mông lung nghĩ “em ấy làm gì thế, sao lại gãi mông mình, em ấy thích mình sao, có phải em ấy muốn mình, mình chỉ là ấu niên thú, thế này… có phải là sớm quá , em ấy là giống cái táo bạo mà, chết mất thôi, mình cũng rất muốn em ấy. Nhưng mà chuyện này mình phải làm sao đây. Ấu niên thú và giống cái có thể làm chuyện đó ko? Nếu làm chuyện đó như thế nào. Mình muốn trưởng thành mình muốn cùng Tiểu Tâm”

      Đầu còn rối nên vẫn đứng đờ cho Nhật Tâm gãi mông, thấy ko phản ứng, Nhật Tâm cho rằng gãi xong rồi, bèn giặt giặt cái khăn voan đem phơi bỏ mặc tđbt vẫn suy nghĩ mông lung ko biết nàng bỏ từ lúc nào.

      sau khi phát cứ nhảy theo Nhật Tâm ra sức chuyện với nàng trong vô vọng rồi tự bảo mình ngốc vì thừa biết Nhật Tâm hiểu tiếng ấu niên thú.

      Phần lớn giống đực ra ngoài săn thú chỉ còn lại vài phu của Giai Giai và Lạc Hỷ ở lại bảo vệ cho bọn họ. Gặp người qua Nhật Tâm liền chỉ về đống da và xương thú hỏi xem có thể dùng những thứ đó , được biết đống đó là bỏ . Các giống cái bầu nên ai có sức may đồ da thú nàng tùy ý sử dụng.

      Nàng đem mấy miếng da thú gọt rửa sạch phơi khô dưới nắng, rồi ra ngoài hái các loại cây.

      Bạc hà, nghệ, gừng, tía tô, oải hương, rau má, quế, tiêu… quanh vòng hái được rất nhiều. ngờ… mấy kiến thức trong quyển tiểu thuyết nàng đọc bây giờ lại được này lấy mà ứng dụng như thế. Nàng nhếch mép cười, xa xa đám ấu niên thú bây giờ thấy nàng đẹp.

      Kiếm mấy nhành gỗ cong nàng để dành làm cung tên nhưng vẫn cần loại dây có đàn hồi tốt làm dây cung nàng quanh quẩn mấy khu quanh làng tìm kiếm. Đám ấu niên thú theo bảo vệ quan sát từng nhất cử nhất động của nàng đầy thích thú, bọn chúng chỉ nghĩ nàng là giống cái nghịch ngợm thú vị. Về phần nàng chỉ nghĩ chúng thích nàng theo cũng ko để ý lắm. Tìm đến gần hết trưa cũng ra được đoạn dây leo khô có độ dai ưng ý. Nàng hí hửng về làng.

      Tấm vải da cũng khô dươi nắng to cũng khô, nàng cuộn lại cất vào trong nhà. Lấy cây và dây ra làm cung. Gọt gỗ thành 3 mũi tên. Sau đó ra sức mài dao đến tối. ra cả ngày nay nàng chỉ làm việc riêng và ăn 2 khối thịt trưa và tối mà Đại Hùng phu của Nhĩ Hỷ đưa.

      Mệt nhử người. Nàng ra con suối gần đó tắm. Nhưng nước lạnh quá nhúng nhúng vài cái cho bớt lấm lem nàng đành leo lên mặc váy và áo ngực (tam giác và áo sơ mi được nàng đem giặt).

      Nàng hề biết đám ấu niên thú bị những hình ảnh vừa rồi của nàng mà sịt máu mũi. số con cất tiếng rống rống làm nàng kinh hãi mau chóng cuốn gói vào nhà vì nghĩ có dã thú khát máu gần đó.

      Nàng đóng chặt cửa đắp chăn lông thú lăn ra ngủ ngon lành. Từ cái lỗ trần nhà tên ấu niên trăn lớn kìm lòng lẫn mò mà chui vào. Trước mặt là thê của , là giống cái khiến thể rời mắt ngay từ lần gặp đầu tiên. Mấy hôm nay là Nhĩ Lạc chăm sóc nàng nên ko thể tò te bởi ấu niên thua người trường thanh mà. Nhưng hôm nay là người đến trước, ấu niên sao, dù là bất cứ phương pháp nào cũng nhất định làm thê của hài lòng.

      Quá mệt Nhật Tâm đắp chăn kĩ để lộ bên đùi thơm tho mê người. Hôm nay nàng ko mặc tam giác làm mùi giống cái ràng hơn, xạ hương thể che đậy được sức hấp dẫn từ thứ mùi thơm tho kích thích giống đực kia. Trăn lớn bị kích thích chui vào dưới chăn luôn miệng gọi “Nhật Tâm” bằng tiếng của ấu niên thú. Nhật Tâm lại vô tư giết người ngủ say ko hề nghe thấy.

      Tác giả ta là vò đâu bứt tai với nữ nhân này. Sao có thể cứ lắn ra mà ngủ say như thế. Muốn ngủ cần mạng hay sao. Nàng là may mắn gặp Nhĩ lạc nếu chắc ngủ rồi chết giữa rừng quá.

      Tác giả ta tò mò biết con trăn chui vào chăn làm gì Nhật Tâm đây?
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :