1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ngoan phi sinh tồn sách lược - Linh Thiển Tiếu (c18) [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Ngoan phi sinh tồn sách lược
      Tác giả : Linh Thiển Tiếu
      Thể loại : Cổ đại
      Tình trạng sáng tác : Chưa hoàn (trước mắt mới có 194 chương thôi)

      Giới thiệu

      Hiên Viên Mặc _ thái độ làm người thị huyết lãnh tình, võ công cực kì cao, là người mà trong miệng dân chúng : thà rằng đắc tội thái tử chứ chớ có đắc tội với Quỷ Vương Tam Vương gia ! Trầm Băng Nguyệt có được dung mạo như thiên tiên, thái độ làm người lại quyết đoán ngoan tuyệt, là nữ ma đầu tiếng xấu vang xa. Phàm là những ai thèm muốn vẻ đẹp của nàng phải cánh tay bị chặt đứt cũng là thoát khỏi mệnh tử ! Hoàng Thượng kinh động hạ chỉ ra lệnh, tứ hôn Quỷ Vương cùng nữ ma đầu ba ngày sau đại hôn, dân chúng vui vẻ, thiên hạ náo loạn ! Đêm động phòng hoa chúc, nữ ma đầu đóng cửa thả hổ cắn người ! Tiểu hổ nhe ra hàm răng nanh trắng bóc, giương nanh múa vuốt đánh về phía Quỷ Vương lại bị Quỷ Vương tung chưởng đập vào tường. Quỷ Vương đem nữ ma đầu áp đảo ở dưới thân lãnh mở miệng " phải đêm xuân đáng giá nghìn vàng hay sao, Vương phi là muốn ở phía sau mưu sát chồng ?" Nữ ma đầu khuynh quốc khuynh thành cười "Cũng phải, là Vương gia ngài lão nhân gia nghĩ muốn mưu sát nô tì trước, nô tì làm như vậy chỉ do tự vệ thôi ! Vả lại, Vương gia võ công cái thế, con tiểu hổ sao lại có thể làm ngài bị thương chứ ?" Hai người tranh đấu gay gắt, tình cảm nảy sinh, từ nay về sau thiên hạ đại loạn !​

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Đệ nhất cuốn: Tiểu hà đầy lộ đệ

      Chương 1: Tứ hôn phong ba 1

      Mùa xuân tháng ba đúng là mùa mà vạn vật sống lại, huyệt thái dương lười biếng đến giữa trung, tràn trề hứng thú nhìn về phía mọi người chuyện hăng say mặt đất.

      Bên trong Hiên Viên hoàng triều, Hoàng Thượng Hiên Viên Quốc hạ đạo thánh chỉ ra lệnh, dân chúng vui vẻ, thiên hạ náo loạn! Nội dung trong thánh chỉ là: Hoàng Thượng chỉ hôn Tam Vương gia Hiên Viên Mặc cùng với Trầm Băng Nguyệt, con của phú thương Trầm Nhất Dương ba ngày sau thành hôn! Thánh chỉ vừa hạ, dân chúng Vạn Thuỷ trấn xôn xao! Tam Vương gia Hiên Viên Mặc là người như thế nào? Con phú thương Trầm Băng Nguyệt là nhân vật như thế nào? Dựa vào ý kiến của dân chúng, hai ngọn hoả sơn này kết hợp cùng chỗ là chuyện xưa nay chưa từng có, có vẻ như sắp tới mối lương duyên quan trọng nhất trong nhân gian!

      Hiên Viên Mặc thái độ làm người thị huyết lãnh tình, võ công cực kì cao, là người mà mọi người , chỉ cần nghe thấy Quỷ Vương Tam Vương gia cũng đủ để mất hồn mất vía, đại khai sát giới, cái lay động giết mất mạng người! Bất quá, đó chỉ là tàn sát quốc gia khác. Nghe , ngay cả Hoàng Thượng cũng sợ ba phần, cho nên, dân gian truyền lưu loại cách : thà rằng đắc tội thái tử chứ chớ có đắc tội với Quỷ Vương. Đắc tội thái tử khổ cũng chỉ có cả nhà, nhưng đắc tội Quỷ Vương, khổ chính là mười tám đời tổ tông, cẩn thận cái, tổ tông đều rất có khả năng bị đào lên từ trong phần mộ!

      Trước đây, dân chúng đối với Tam Vương gia chính là nghe thấy liền biến sắc, muốn đến người đó cần ít can đảm, nhưng nửa năm vừa qua, mọi người đối với chuyện tình của Tam Vương gia vô cùng hăng say. đến việc này, công lao hẳn là phải thuộc về phụ vương của : Hoàng Thượng trong nửa năm qua từng vì Tam Vương gia mà ban thưởng 5 đạo chỉ hôn, cách khác, Tam Vương gia vốn là nên có 5 vị Vương phi, nhưng tất cả đều còn chưa nhập môn liền bị Tam Vương gia làm cho thân thể suy tàn mà huỷ bỏ!

      Nhắc tới lý do này, trong lòng bà mối vẫn còn sợ hãi. Mỗi lần kiệu hoa tới trước cửa Mặc Vương phủ, tân lang vốn là nên đá cửa kiệu, nhưng Tam Vương gia lại trực tiếp cước đem tân nương ngay cả người khiêng kiệu đá bay xa 5 dặm! 5 vị tân nương trước trước sau sau ai có may mắn thoát khỏi, đáng thương các nàng tay phế, chân đứt, nội thương, cũng có cái trực tiếp hư hỏng rơi rớt! Cuối cùng, còn muốn bị mang tội danh từ hôn!

      Vì thế, con các quan lại chưa lấy chồng toàn bộ đều hoảng sợ, sợ Hoàng Thượng hạ thánh chỉ xuống chính mình. nữ tử có trí óc nghĩ ra cái tự nhận là mưu kế chê vào đâu được: Các nàng hướng mọi người tuyên bố chính mình mang bệnh hiểm nghèo, cần phải đến ni am tịnh dưỡng! Phương pháp này vừa xuất ra, nhà giàu tiểu thư đầu óc chậm chạp đều noi theo! Tình trạng này khiến cho ni am trong phạm vi trăm dặm gần đây đông như trẩy hội, nhiều lần có nguy cơ kín người hết chỗ!

      Hoàng Thượng Hiên Viên Liệt biết việc này nổi trận lôi đình, truyền lệnh toàn bộ văn võ bá quan trong vòng ngày phải đem nữ nhi nhà mình hoặc nữ nhi phú thương đón về nhà làm cho ni am hết thảy khôi phục bình thường, nếu giết tha! Sau khi tan triều, Hiên Viên Mặc đến phía trước Hoàng Thượng : "Phụ hoàng, người cũng đừng làm thần dân lo lắng nữa, có thể xứng đôi với nhi thần nữ tử đó nhất định phải gan dạ sáng suốt hơn người, hơn nữa, còn phải chịu đựng được sức ép!"

      "Mặc nhi, phải phụ hoàng ngươi, gan dạ sáng suốt phải chỉ dựa vào cước đá phi là có thể đạt được, sau cùng ngươi cũng còn , là thời điểm phải thành gia lập thất rồi." Hoàng đế đau đầu nhìn Hiên Viên Mặc, đối với vị hoàng nhi này trừng phạt được, mắng cũng được.

      "Phụ hoàng, nếu người như vậy, vi thần trước hết cáo lui." Trong mắt Hiên Viên Mặc thị huyết khí tức chợt loé qua, ra phụ hoàng là muốn mượn tay đến thanh lý môn hộ.

      Chương 2: Tứ hôn phong ba 2

      Đợi Hiên Viên Mặc rời An công công bưng ly trà hoa cúc ra phía trước: "Hoàng Thượng, xin thứ cho nô tài bạo gan, căn cứ Bách Lí đại nhân hồi báo có nữ tử phỏng chừng thích hợp làm Tam Vương phi."

      Hoàng đế nhíu mày: "Nga, vậy ngươi nghe thử xem."

      "Vâng, Hoàng Thượng! Nữ tử này chính là nữ nhi phú thương Trầm Nhất Dương tên là Trầm Băng Nguyệt!"

      " Trầm Băng Nguyệt? Nàng gan dạ sáng suốt như thế nào?" Hoàng đế khỏi cảm thấy hứng thú, tên còn có thể.

      "Hồi Hoàng Thượng, căn cứ Bách Lí đại nhân hồi báo, nàng là nữ tử chỉ gan dạ sáng suốt hơn người mà còn thực làm cho người ta sợ hãi!" An công công cung kính ngẩng mặt nhìn hoàng đế, thấy cũng phải vui liền tiếp tục thêm:" Dân chúng Vạn Thuỷ trấn đều biết Trầm Băng Nguyệt đẹp tựa thiên tiên nhưng nàng ta đối nhân xử thế lại vô cùng quyết đoán ngoan tuyệt, ít nam tử muốn hấp dẫn chú ý của nàng đều bị nàng đánh cho sợ hãi!" An công công xoa xoa mồ hôi lạnh trán, kỳ còn có câu dám ra: Bình thường những nam tử thém muốn Trầm Băng Nguyệt đều có kết cục tốt, phải cánh tay bị phế chính là thoát khỏi cái chết, thế cho nên tại những kẻ thèm muốn nhan sắc của nàng đều biến thành kẻ có tà tâm nhưng có gan làm! Điểm này cùng Tam Vương gia là quá giống!

      " Trầm Băng Nguyệt này nghe qua cũng quá bạo lực !" Hoàng đế lắc lắc đầu.

      An công công phịch tiếng quỳ xuống đất "Hoàng Thượng, xin thứ cho nô tài thẳng, có lẽ đây chính là khẩu vị của Tam Vương gia!''

      "Ha ha, đứng lên ." Hoàng đế trong mắt loé tinh quang, thiếu chút nữa quên Mặc nhi là người trọng khẩu vị! Trầm Băng Nguyệt ơi là Trầm Băng Nguyệt, tương lai sau này sống hay chết phải dựa vào bản lĩnh của ngươi rồi: "Người tới, viết chỉ!"

      "Tuân mệnh, Hoàng Thượng minh!" An công công thần sắc hưng phấn mà đứng lên, ngàn hai của Bách Lí đại nhân kia rốt cục cũng rơi vào túi tiền của .

      Viết chỉ xong, an công công cầm thánh chỉ tay mang theo số lớn thị vệ, uy phong lẫm liệt đến Trầm phủ. An công công nhìn mọi người quỳ xuống đầy đất, thanh quái ngữ đọc thánh chỉ: "Trầm Băng Nguyệt tiếp chỉ, phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, đặc biệt ban Trầm Băng Nguyệt gả cho Tam Vương gia làm phi, ba ngày sau đại hôn, khâm thử!"

      Trầm Băng Nguyệt nghe giọng kì quái của An công công rất muốn cước đem đá bay. Kế sách ni cũng có thể trúng chiêu, hoàng đế cư nhiên đem chủ ý đặt người nàng! Trầm Băng Nguyệt sợ sóng lớn mà tiếp nhận thánh chỉ, cũng có giống như những nữ tử khác khóc, hai nháo, ba thắt cổ, này khỏi làm cho An công công sinh ra tia hảo cảm.

      "Chúc mừng Tam Vương phi tương lai, kỳ , Tam Vương gia cũng có giống như trong truyền thuyết thương hương tiếc ngọc như vậy. Tam Vương gia làm như vậy chính là nghĩ muốn khảo nghiệm can đảm của Vương phi tương lai thôi. Lời cần cũng , cáo từ!" An công công cực lực giải thích về lời và việc làm của Tam Vương gia, nhìn diện mạo xinh đẹp trong trẻo nhưng lạnh lùng như thiên tiên của Trầm Băng Nguyệt, rất khó để tưởng tượng ra bộ dáng bạo lực của nàng ta.

      " Tạ ơn ý tốt của An công công." Trầm Băng Nguyệt hướng nha hoàn bên người nháy mắt ra dấu, ngay lập tức Tiểu Tiểu đem trán bạc nhét vào Lan Hoa Chỉ tay An công công, An công công vừa lòng lắc mông rời .

      Trầm Băng Nguyệt cho hạ nhân lui xuống, đem thánh chỉ để bàn. Tiểu Tiểu ở bên gấp đến độ nguy cấp, tiểu thư phải gả cho cái Quỷ Vương hung tàn kia, nhưng lão gia cùng phu nhân tại lại có ở đây, Đại tiểu thư cũng phải là hạng người thiện lương gì, nên làm gì mới tốt dây?

      "Ha hả, muội muội, tỷ tỷ phải chúc mừng muội rồi, lập tức có thể trở thành Tam Vương phi!" Trầm Nhất Băng dưới đáy lòng cười lạnh, mặt lại tỷ muội tình thâm "Nghe trước đó có 5 đại mỹ nhân gả cho Tam Vương gia còn có vào cửa bị Tam Vương gia cước phế , muội muội cần phải cẩn thận nha!"

      Trầm Băng Nguyệt khóe miệng hơi hơi giương lên, nàng chống lại ánh mắt của Trầm Nhất Băng: "Tỷ tỷ cũng đừng bận tâm, chờ muội vào Mặc vương phủ nhất định khẩn cầu Tam Vương gia đem tỷ tỷ thú vào, miễn cho tỷ tỷ khuê phòng tịch mịch!"

      Trầm Nhất Băng sợ tới mức hoa dung thất sắc, nàng cắn môi, giả bộ trấn định: "Muội muội thực buồn cười, tỷ tỷ như thế nào tịch mịch, tỷ tỷ còn có phụ thân cùng đại nương mà!"

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3: Tứ hôn phong ba 3
      " Ha ha" Trầm Băng Nguyệt nở nụ cười, cả đại sảnh nhất thời liền sáng ngời, thiên địa vạn vật nháy mắt đều thất sắc. Trầm Nhất Băng nhìn nụ cười chói mắt trước mặt trong lòng chỉ hận thể đến phía trước đem nó xé nát. Trầm Băng Nguyệt bắt được hận ý chợt lóe trong mắt nàng, ý cười mặt ngày càng sâu. Nàng hướng đến bên tai Trầm Nhất Băng, từng chữ từng chữ : "Tỷ tỷ, phụ thân có ở đây, tỷ cần gì phải ở đây diễn trò chứ?" Trầm Nhất Băng nghe được, mặt hết xanh rồi lại hồng, nàng nghiến răng nghiến lợi ném câu: "Muội muội bảo trọng!" Sau liền phẩy tay áo bỏ . Trầm Nhất Băng là nữ nhi của nhị phu nhân Cố Thị, ba năm trước đây Cố Thị buồn bực vui mà chết. Trước lúc lâm chung, Cố Thị cầm lấy tay của Trầm Nhất Băng: "Nhất Băng, nương cả đời đều thể dẫm nát Lí Hiểu Nguyệt dưới chân nhưng Nhất Băng con nhất định phải thay nương tuyệt thể chịu thua kém, vô luận là dùng phương pháp gì chăng nữa cũng phải đứng đầu nữ nhân Trầm Băng Nguyệt kia!" Chỉ câu đầu độc Trầm Nhất Băng, bất quá, cho dù nương của nàng nàng cũng nghĩ biện pháp đến vị trí cao nhất !

      " Tiểu thư, làm sao bây giờ? Hoàng thượng hạ chỉ cho người làm phi của Quỷ Vương, lão gia cùng phu nhân lại ở đây!" Khuôn mặt nhắn khóc lóc thảm thiết của Tiểu Tiểu hé ra, tiểu thư nhà nàng như thế nào lại mệnh khổ như vậy?

      "Tiểu Tiểu, đừng hé ra cái mặt khóc tang chứ, phải gả cho Quỷ Vương chính là tiểu thư nhà ngươi, chứ phải là ngươi, ngươi lo lắng cái gì?" Trầm băng nguyệt quét mắt Tiểu Tiểu, mặt có chút kiên nhẫn.

      " Tiểu thư.... " Tiểu Tiểu ủy khuất kêu tiếng, nàng trộm ngẩng đầu nhìn tiểu thư nhưng lại nhanh chóng cúi xuống. Tiểu thư nhà nàng vô luận là gặp phải tình gì đều bình tĩnh đến giống người mà!

      Trầm Băng Nguyệt phất phất tay: "Tiểu Tiểu, ngươi giúp ta đem tiểu hổ trở về ."

      Đến chập tối, Trầm Nhất Dương cùng Lí Hiểu Nguyệt nhận được tin tức liền phi ngựa dừng mà trở về, khi về còn có đại ca của Trầm Băng Nguyệt, Trầm Vân Phong.

      "Phụ thân, đại nương, đệ đệ, các ngươi trở lại?" Trầm Nhất Băng ôn nhu tiến ra đón chào, trong giọng lộ ra kích động.

      "Uh, Băng Nguyệt đâu?" Trầm Nhất Dương nhìn Trầm Nhất Băng hỏi.

      "Muội muội ở trong phòng, cha, hôm nay trong cung có thánh chỉ đến, Hoàng Thượng muốn đem muội muội gả cho Tam Vương gia làm phi! Cha, ngươi nhất định phải nghĩ biện pháp đừng cho muội muội gả , ta sợ Quỷ Vương..." Trầm Nhất Băng đến tình thâm lại nghẹn ngào lên. Thấy vậy, trong lòng Trầm Nhất Dương nhất thời cảm thấy áy náy, mấy năm qua, tựa hồ cũng chưa từng quá quan tâm đến đứa con lớn này.

      "Vân Phong, bồi nương xem Băng Nguyệt." Lí Hiểu Nguyệt lười xem Trầm Nhất Băng ở trong này biểu diễn tỷ muội tình thâm, chỉ cần Trầm Nhất Băng có khiêu chiến đến điểm cực hạn của nàng nàng cũng mắt mở con nhắm con coi như thấy.

      "Tỷ tỷ, phụ thân, ta cùng nương trước xem Băng Nguyệt như thế nào." Trầm Vân Phong hướng Trầm Nhất Băng gật đầu cái rồi đuổi theo bước chân của mẫu thân. Thấy thê tử dấu rồi, an ủi Trầm Nhất Băng câu liền nhanh chân đuổi theo hai người kia. Trầm Nhất Băng nhất thời siết chặt chiếc khăn trong tay lại, trong lòng là tư vị gì, vô luận là nàng có cố gắng dung nhập vào gia đình này đến mấy chăng nữa, thủy chung nàng vẫn giống như là cái ngoại nhân bị gạt bỏ sang bên! Nàng chà chà chân, thủy chung vẫn chưa rời .

      "Phụ thân, nương, các người tiến vào như thế nào lại gõ cửa, này là có lễ độ nha! Ca, huynh có đúng hay ?" Trầm Băng Nguyệt quay đầu lại xem ba vị "khách mời" mà tới này, sau lại tiếp tục cho vài cọng Bách Tiên Thảo thả xuống đất. Bách Tiên Thảo là Trầm Băng Nguyệt từ thâm sơn khai quật đem về, nó là loại thực vật tựa như Thiên Tiên Tuyết Liên, lấy lá cây của nó nấu với nước có thể giải được trăm độc.

      Chương 4: Tứ hôn phong ba 4
      "Lời của muội muội sai rồi, phụ thân cùng đại nương nếu muốn liền có thể đem muội đưa lại vào trong bụng nương, đó cũng chính là lễ phép nha (Ở đây có nghĩa là Nguyệt tỷ chưa xin phép mẹ mà tự động ra đời). Trầm Vân Phong cười sang sảng, mặt tràn đầy sủng nịnh. Lí Hiểu Nguyệt cùng tướng công liếc nhau, đối với nữ nhi này cảm thấy phi thường đau đầu, nữ nhi của nàng rất tuỳ tính nhưng làm việc lại quyết đoán ngoan tuyệt khiến cho người người sợ hãi.

      " Băng Nguyệt, con sắp phải gả cho thị huyết Quỷ Vương trong truyền thuyết, con nghĩ xem nên làm sao bây giờ?" Trầm Nhất Dương nhìn bóng lưng mỏng manh của nữ nhi , trong mắt xen lẫn chút lo lắng.

      " Băng Nguyệt, con sợ Quỷ Vương sao?" Lí Hiểu Nguyệt hỏi tiếp.

      Trầm Băng Nguyệt buông chậu hoa trong tay, đến bên bàn nhấp ngụm trà, lúc này cái miệng mới thong dong mởi miệng: "Phụ thân, con còn có thể làm sao bây giờ, Hoàng Thượng muốn con gả con liền gả. Còn có nương, con vì cái gì phải sợ Quỷ Vương, con được xưng là nữ ma đầu người người sợ hãi có thể nào lại bị tên Quỷ Vương giống như rơm rạ kia cước đá bay hay sao?"

      " Băng Nguyệt, võ công tại của con, đừng là bị Quỷ Vương cước đá bay, cho dù là bị Quỷ Vương lấy ngón tay đè ép, nương cũng tin!" Lí Hiểu Nguyệt chút lưu tình mà đả kích. Trầm Vân Phong khỏi nóng nảy: "Băng Nguyệt, muội vẫn là đừng gả cho cái Quỷ Vương kia, ca tìm người giúp muội mà."

      Đừng nha! Trầm Băng Nguyệt liên tục phất tay: "Ca, làm Vương phi còn muốn bỏ mạng thiên nhai, này nhiều có lời nha!"(Ta hiểu câu này lắm !) Trầm Nhất Dương vẻ mặt hắc tuyến, ác liệt trừng mắt nhìn Trầm Băng Nguyệt: "Băng Nguyệt, đứng đắn chút, đây chính là đại liên quan đến nhân sinh của con!" Trầm Băng Nguyệt bĩu môi, vội vàng hướng Lí Hiểu Nguyệt thỉnh giáo: "Nương..."

      " Đừng nhìn nương, nương là đứng về phía phụ thân con." Dừng chút, Lí Hiểu Nguyệt bổ sung: "Ca con cũng vậy."

      Trầm Băng Nguyệt ôm mọi người, thái độ ràng nhìn phụ thân, mẫu thân cùng đại ca: "Phụ thân, nương, con có cái gì gọi là đứng đắn đâu? Dù sao hôn này, bất kể con có suy nghĩ hay vẫn được diễn ra đấy thôi! khi như vậy, tại sao con còn phải có hay quan tâm về thân phận Vương phi này?"

      câu, vợ chồng Lí Hiểu Nguyệt nghe được nhất thời trầm mặc, đột nhiên, Trầm Nhất Dương nặng nề vỗ cái lên bàn, trong mắt lên tia chán ghét: "Nhất định là do cái lão cáo già Bách Lí kia ở giữa gây trở ngại!"

      Bách Lí? Trầm Băng Nguyệt chớp chớp mi mắt, này phải thủ hạ bị bại tướng của phụ thân, cữu cữu Bách Lí Thông sao? Nhắc tới Bách Lí Thông, tâm tình của nàng liền tốt lên: người này làm ăn có thể thiên hạ đệ nhất tả tơi, cùng phong bộ tộc tiêu chuẩn, nhà nàng mở ra cửa hàng nào liền mở ra cửa hàng đó, chết mệt cũng xứng đáng! Sau này vỡ nợ nên phải đóng cửa hết 30 khách điếm, còn tính xấu chừa mà vùng vẫy, đáng buồn, rất đáng buồn! tại lại phải dùng đến quan quyền của gia đình sao?

      "Tướng công, sớm biết thế chúng ta liền đem việc buôn bán bên Hà Tây tất cả đều tặng cho cháu của lão cáo già đó, cùng đối nghịch nữa!"

      "Nương, coi người kìa, là người làm ăn khôn khéo, chúng ta như thế nào lại có thể đem tiền đồ quý báu bên Hà Tây chắp tay tặng cho cái tiểu bạch kiểm tay trói gà chặt đâu? Nương, người ngại mất mặt nhưng còn con lại ngại nha!" Trầm Băng Nguyệt trở mình xem thường, loại chuyện tổn hại đến quyền lợi của mình này, nàng tuyệt đối làm!

      "Băng Nguyệt, ca mang muội đến Dược Vương Cốc trốn, ở nơi đó có ai dám khi dễ muội." Ngữ khí Trầm Vân Phong phi thường thiết tha, từ đến lớn, đối với Trầm Băng Nguyệt đều là vô cùng thương.

      "Ca, thiên hạ rộng lớn, hay là đất của hoàng đế rộng lớn. Huynh có thời gian để nghĩ đến những việc này còn bằng cùng phụ thân và nương mà hảo hảo thương lượng chút về đồ cưới của muội ." Trầm Băng Nguyệt bỗng nhiên nhớ tới cái gì, nàng quay đầu tới gần mọi người cười đến mức vẻ mặt hiểm: "Phụ thân, nương, Quỷ Vương có rất nhiều bạc cho nên đồ cưới cần dùng đến bạc đâu. Ngày mai mọi người hãy phái mấy cao thủ đến thâm sơn cướp sạch thổ đặc sản hoang dại trở về tốt rồi. A, nếu đụng tới dã nhân, thuận tiện cũng cướp sạch trở về !"

      "Băng Nguyệt, này nếu như Quỷ Vương nghe được, thể bóp chết muội nha!" Trầm Vân Phong khoa trương lấy tay xoa xoa mồ hôi trán, muội muội tuyệt đối là người duy nhất dám lấy Quỷ Vương ra đùa giỡn (này ta chém).

      "Ca, huynh sai rồi, muội là giúp huynh tiết kiệm bạc nha!" Vừa xong, phu thê Trầm Nhất Dương liền dở khóc dở cười. Nàng đúng phải là người tùy tiện nhưng là lúc tuỳ tiện bùng phát lại giống người thôi.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5: Khách mời mà đến 1

      Ban đêm, các vì sao lấp lánh, bạc nguyệt như mây, Trầm Băng Nguyệt dựa vào cửa sổ phía trước nhìn lâu trong trung rồi mới cởi áo ra lên giường ngủ. Ngay khi nàng sắp vào giấc ngủ bỗng có cái bóng dáng màu đỏ rực từ ngoài cửa sổ tiến vào, trong nháy mắt liền ngồi giường của nàng.

      Trầm Băng Nguyệt mở to mắt, lạnh lùng quăng câu: "Giản công tử cần phải mỗi lần đều đến nửa đêm mà xông vào khuê phòng của nữ tử nhà lành, chủ nhân gian phòng này tính khí hề tốt!"

      "Ha ha, có việc gì, chỉ cần tính tình ta tốt là được!" Thanh nam tử trầm thấp vô lại vang lên, mặc dù thấy khuôn mặt của nhưng cũng có thể nhìn ra được ánh mắt lạnh lẽo loé lên.

      Trầm Băng Nguyệt nhắm mắt lại, nghĩ đến phản ứng của Giản Phong. Nếu phải từng cùng giao thủ, biết đánh lại , Trầm Băng Nguyệt sớm cước đem đá bay ra ngoài cửa sổ.

      "Nguyệt Nguyệt, ta ngàn dặm xa xôi tới tìm ngươi, ngươi liền như vậy cần gặp ta sao?" Ngữ khí của Giản Phong có chút uấn giận.

      Vô nghĩa! Trầm Băng Nguyệt trở mình xem thường, nàng vừa mới bị Hoàng Thượng tứ hôn, tại nửa đêm lại nam quả nữ ở chung phòng, này nếu cẩn thận bị người khác nhìn thấy cho dù là nàng có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa sạch. Tuy rằng nàng thèm để ý, nhưng ai biết Quỷ Vương kia có thể hay để ý nha!

      Giản Phong thấy Trầm Băng Nguyệt để ý tới liền hoàn toàn nổi giận, vạch chăn tiến vào nghĩ muốn cùng nàng gạo nấu thành cơm, Trầm Băng Nguyệt nhìn ra được mưu kế của lập tức tung cước đem đá xuống giường.

      "Giản Phong, ngươi tốt nhất nên quá phận!" Trầm Băng Nguyệt đắp chăn ngồi xuống, tức giận mắng Giản Phong.

      Giản Phong đứng lên, thân hình lấn áp Trầm Băng Nguyệt, hai tay gắt gao cầm lấy cổ tay của Trầm Băng Nguyệt, khí lực to lớn làm cho nàng đau nhức: "Nguyệt Nguyệt, theo ta , ta cam đoan Quỷ Vương dám đến Minh Nguyệt Cung tìm ngươi gây phiền toái đâu. Hơn nữa, ta cũng đem người nhà của ngươi cùng luôn." Ngữ khí Giản Phong đến đây mềm xuống.

      "Giản Phong, ta theo ngươi. Nếu ngươi muốn tốt cho ta vậy ngươi liền buông tay ta ra, tự mình cút xéo !" Trầm Băng Nguyệt thần tình lạnh như băng . Nàng chán ghét cái loại cảm giác bị đặt ở dưới thân thể nhúc nhích.

      "Vì cái gì, chẳng lẽ ngươi muốn gả cho gả cho Quỷ Vương kia sao?" Ánh mắt Giản Phong có chút bi thương.

      "Có gì thể? Hơn nữa, ta dựa vào cái gì để theo ngươi?"

      "Bởi vì," Giản Phong thâm tình nhìn ánh mắt của Trầm Băng Nguyệt, Trầm Băng Nguyệt quay đầu chỗ khác cự tuyệt đối diện cùng . Giản Phong nặng nề hạ xuống vừa hôn bên má Trầm Băng Nguyệt: "Nguyệt Nguyệt, nếu ta , ta thích ngươi, thực thích thực thích, ngươi tin tưởng sao?"

      Trầm Băng Nguyệt xem thường châm biếm hai tiếng: "Ha ha, Minh Nguyệt Cung cung chủ tính tình phong lưu hoá ra là đem ta trở thành tiểu nương ba tuổi mà lừa gạt sao?"

      "Nguyệt Nguyệt, ngươi là ghen sao? Ta thừa nhận trước khi gặp ngươi, ta thực phong lưu nhưng từ sau khi gặp được ngươi ta cũng có quá phong lưu!"

      "Giản Phong, ngươi tỉnh táo lại ! Thứ nhất ta có, cũng bao giờ ghen; thứ hai ngươi phong lưu hay cùng ta có nửa điểm quan hệ, ta trịnh trọng nhắc nhở ngươi chút, ta tại là người có vị hôn phu, thỉnh ngươi tự trọng chút!"
      ______________________________________________

      Cảm ơn các nàng ủng hộ nhak~! http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin5.gif

      Chương 6: Khách mời mà đến 2
      "Nguyệt Nguyệt, ngươi tổn thương tâm ta!" Giản Phong đột nhiên điểm huyệt đạo của Trầm Băng Nguyệt lại: "Vốn dĩ ta muốn dùng sức mạnh đối với ngươi nhưng đây là ngươi bức ta! Ngươi xem, nếu ngươi thất thân, Quỷ Vương còn muốn ngươi sao?" xong lời cuối cùng, Giản Phong cúi đầu điên cuồng hôn môi cùng cổ của Trầm Băng Nguyệt.

      "Giản Phong, nếu ngươi muốn ta hận ngươi cả đời ngươi cứ việc đến!" Trầm Băng Nguyệt mặt chút thay đổi mà phun ra câu, giọng điệu thản nhiên nhưng khi tới tai Giản Phong lại giống như độc xà đáng sợ, ngẩng đầu, dục vọng trong mắt từng chút từng chút tiêu tan.

      "Nguyệt Nguyệt, cần hận ta, vĩnh viễn cũng cần!" Giản Phong trở mình ôm lấy Trầm Băng Nguyệt: "Để cho ta như vậy ôm ngươi ngủ. Ta cam đoan chạm vào ngươi đâu!"

      Trầm Băng Nguyệt nghe thanh trầm thấp vô lại của Giản Phong cũng gì cả. Làm ơn , tại chạm vào nàng rồi đó được chưa? Nếu chạm vào nàng tự mình nên lập tức cuốn xéo ! Giản Phong cũng dám giải huyệt đạo của Trầm Băng Nguyệt, bằng , Trầm Băng Nguyệt khẳng định giết , cho dù giết thành công, nàng cũng là đem đuổi ra khỏi phòng.

      "Giản Phong, ngươi nháo đủ chưa, nếu nháo đủ liền trở về !" Cả người Trầm Băng Nguyệt bị ôm thoải mái. Điểm huyệt đạo nàng còn chưa tính, cư nhiên còn giúp nàng đem cái chăn đắp lên, là muốn hại nàng sinh bệnh đây mà, nàng thực thể giết hết Minh Nguyệt Cung!

      "Nguyệt Nguyệt, cần nữa, ầm ĩ muốn chết!" Giản Phong yếu ớt mở miệng, phi thường thích cái cảm giác được ôm thân hình mềm mại của nàng. Trầm Băng Nguyệt luôn luôn trấn tĩnh nay khuôn mặt lại xuất chút hắc tuyến, nha nha, nàng còn chưa có trách móc ồn ào, tại còn đổi khách thành chủ nàng ầm ĩ!

      "Giản Phong, ta cho ngươi hai lựa chọn, là giải huyệt đạo cho ta, hai là đem chăn đắp lên cho ta!" Lúc này Giản Phong mới chú ý tới Trầm Băng Nguyệt có đắp chăn. Này thể trách , bởi vì có biết lạnh nha! Đắp chăn cho Trầm Băng Nguyệt xong, Giản Phong lại ra câu khiến cho người ta sợ hãi: "Nguyệt Nguyệt, ta vừa mới suy nghĩ chút, ngươi gả cho Quỷ Vương cũng tốt, ngay khi ngươi còn chưa có vào cửa, Quỷ Vương nhất định đem ngươi cùng người khiêng kiệu đá bay ra xa 5 dặm. Như vậy tất có người nào dám thú ngươi, đến lúc đó, ngươi nghĩ muốn gả cho ta cũng khó? Bất quá ngươi cần phải lo lắng, thời điểm ngươi bị đá bay ta tiếp được ngươi!"

      Nghe Giản Phong đến hăng say, Trầm Băng Nguyệt liếc cái hèn mọn, ngươi dựa vào đâu cơ chứ? Ngươi mới là người chưa đến cửa bị đá bay, cả nhà ngươi chưa đến cửa bị đá bay!

      Sáng sớm, thời điểm Trầm Băng Nguyệt tỉnh lại Giản Phong ly khai. Trầm Băng Nguyệt khó chịu xoa xoa tay chân, trải qua chuyện tình tối hôm qua, trong lòng càng thêm khẳng định nàng nhất định phải gả cho Quỷ Vương làm phi. Ngẫm lại sức quyến rũ của nàng đúng là bình thường, muốn thành ác danh vang xa nữ ma đầu, thế nhưng cư nhiên còn có người liều chết quấn quít lấy nàng tha, khẩu vị của những người này cũng là quá ác liệt !

      Ngày đại hôn trời còn chưa sáng, Trầm Băng Nguyệt ở trong mộng đẹp bị mẫu thân của nàng từ trong ổ chăn ấm áp lôi ra ngoài mặc quần áo rửa mặt.

      "Nương, nửa đêm nửa hôm người làm gì lại lôi con ra đây, thể nổi nương rồi." mặt Trầm Băng Nguyệt bày ra vẻ thập phần bất mãn.

      "Băng Nguyệt, hôm nay là ngày đại hôn của con, ta phải chỉnh đốn thoả đáng chút, cho Quỷ Vương lưu lại được ấn tượng tốt. Ngồi xuống đây, mẫu thân trang điểm cho con." Lí Hiểu Nguyệt vừa vừa cầm lấy son phấn ở mặt Trầm Băng Nguyệt chơi đùa mãi, Trầm Băng Nguyệt chỉ lo ngủ mặc cho mẫu thân ở mặt của nàng làm gì làm. Nực cười, nếu chỉnh đốn thỏa đáng có thể làm cho Quỷ Vương lưu lại ấn tượng tốt, vậy 5 vị tân nương trước đây xui xẻo đến mức bị cước đá bay ra ngoài nha!
      ____________________

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 7: Đại hôn 1

      Lí Hiểu Nguyệt trang điểm cho nữ nhi xong liền đối với tuyệt thế giai nhân lên ở trong gương ngây người vài giây. Tuy rằng nàng xem tướng mạo tựa thiên tiên của nữ nhi nhà mình sớm dưỡng thành thói quen nhưng ngờ chỉ cần trang điểm lên chút cũng đủ để câu hồn nhiếp phách! Ngay cả bản thân nàng là người đẹp hết thời cũng tránh khỏi chấn động mãnh liệt, đẹp, là rất đẹp!

      Hết thảy chuẩn bị đều thỏa đáng, nghe xong vài câu hư tình giả ý của Trầm Nhất Băng, Trầm Băng Nguyệt cười lạnh, cuối cùng kiệu hoa cũng đến. Khi Trầm Băng Nguyệt sắp bước lên kiệu hoa, Trầm Vân Phong phiếm mắt hồng hồng tới gắt gao ôm Trầm Băng Nguyệt, giọng có chút khàn khàn: "Băng Nguyệt, ca nỡ rời xa muội!"

      "Ha ha, ca, muội còn nghĩ huynh đến tiễn muội đâu!" Trầm Băng Nguyệt oán hận vỗ vỗ lưng của Vân Phong: "Ca, huynh nhất định phải chiếu cố bản thân mình! Còn có, phải chiếu cố tốt cho phụ thân cùng nương, muội nếu có thời gian thường trở về thăm mọi người!"

      "Ân." Trầm Vân Phong cảm giác có cái gì đó ở trong lòng vỡ ra, muội muội này cùng chơi đùa, náo loạn mười mấy năm, từ hôm nay trở trở thành nương tử của người khác, như thế nào đau lòng?

      Trầm Nhất Dương cùng Lí Hiểu Nguyệt vừa ra liền thấy màn như vậy, ánh mắt khỏi có chút ươn ướt. Phu thê hai người lén lút lau lau khoé mắt: "Tốt lắm, Vân Phong, kiệu hoa cũng sắp phải , chính ta tiễn Băng Nguyệt ra ngoài !" Trầm Băng Nguyệt được Tiểu Tiểu dìu , ánh mắt lưu luyến rời khỏi căn nhà bước lên kiệu hoa. Tới đón dâu chính là người thân tín Lạc Li của Quỷ Vương, trước khi , cái tuyết cầu màu trắng trốn vào trong kiệu hoa nhào vào lòng Trầm Băng Nguyệt, nhưng trừ bỏ Tiểu Tiểu cũng có ai chú ý đến.

      "Tiểu hổ, ngươi cuối cùng cũng tới đây. Lấy chồng theo chồng, lấy cẩu theo cẩu, chủ nhân ngươi sắp phải gả cho Quỷ Vương, ngươi xác định là cũng muốn theo . Hôm nay toàn bộ đều dựa vào ngươi đó có biết ?" Trầm Băng Nguyệt hạ giọng xuống, bàn tay lại sờ sờ vào bộ lông mềm mại, trơn bóng của tiểu hổ. Tiểu hổ liếm liếm bàn tay như ngọc của Trầm Băng Nguyệt lấy lòng, giống như : hết thảy đều nghe theo chủ nhân!

      "Tiểu hổ, đến đây, nhe ra răng nanh của ngươi ra cho ta xem có dài ?" Tiểu hổ vừa nghe liền nhếch miệng nhe răng, tuy rằng bộ dáng thoạt nhìn mấy thân thiện nhưng vẫn là đủ để lộ ra hai cái răng nanh dài trắng bóc. Trầm Băng Nguyệt hài lòng gật đầu.

      Hôm nay, ít dân chúng ngại vất vả lội núi lội sông, mạo hiểm sinh mệnh "Cung tiễn" Trầm Băng Nguyệt mười dặm đường đến Mặc Vương phủ, đội ngũ cưới xin chậm rãi hiểu , ở trước mặt mọi người dễ dàng đến tình trạng chưa từng có trước đây. Dân chúng Vạn Thuỷ trấn đều tụ tập ở trà lâu chờ đợi, ngay cả kỹ viện bên cạnh cũng có người, ràng là ban ngày nhưng lại bị khách nhân bao vây đến ngay cả nước cũng tài nào lọt được! Lão bản trà lâu cùng lão bản kỹ viện đều cảm thán, nữ ma đầu này chính là cứu tinh của bọn nha, bọn họ chỉ cần ngồi đếm tiền đến run tay là được!

      "Mọi người mau nhìn, kiệu hoa tới rồi!" biết là ai trong đám người đông nghịt kêu lên, hàng vạn hàng nghìn ánh mắt tìm tòi nghiên cứu đều tập trung ở kiệu hoa, mỗi người đều muốn tự mình nhìn thấy cảnh tượng nữ ma đầu làm tân nương.

      "Nghe Trầm Băng Nguyệt xinh đẹp đến thần tiên cũng phải cảm thấy mặc cảm tự ti, đáng tiếc là phải gả cho Quỷ Vương!" thư sinh thở dài.

      "Ngươi biết cái gì, Trầm Băng Nguyệt tuy đẹp nhưng trong lòng nàng chính là người ngoan độc, lúc này ta ước gì Quỷ Vương đem nàng ta cước đá bay, làm cho nam nhân tốt chúng ta tranh nhau quay về hơi!" Nam tự này thoạt nhìn sắc mặt tàn ác, ca ca bị Trầm Băng Nguyệt đánh gãy cánh tay, còn đối với Trầm Băng Nguyệt nhớ mại quên, điều này làm cho hận mình phải là Quỷ Vương, cước đem nàng ta đá bay về nhà mẹ đẻ !
      ____________________

      Chương mới của các nàng đây, chúc các nàng đọc truyện vui vẻ! http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin.gif

      Chương 8: Đại hôn 2
      "Nữ ma đầu kết duyên với Quỷ Vương, thiên hạ đệ nhất nhân duyên nha, các ngươi xem là ai thua ai thắng?" Mọi người bắt đầu sôi trào.

      "Này còn phải hỏi, ta dùng ngón chân cũng biết là Quỷ Vương thắng!" nam nhân nhảy ra kêu to.

      "Ta nghĩ là hẳn, nữ ma đầu này quỷ kế đa đoan, lần trước lão Tam bị nàng đá cước thiếu chút nữa bỏ mạng!"

      "Thế sao, nữ nhân như nàng sao có thể so với võ công sâu lường được của Quỷ Vương?"

      "Dù cho là vậy, cứ mở to hai mắt chờ xem, chờ chút nữa Quỷ Vương cước có hay có thể đem nữ ma đầu cùng người khiêng kiệu đá bay, đến lúc đó biết là nàng đứt tay hay là gãy chân!"

      "Đáng tiếc, ta nghe nữ ma đầu này đích thực là xinh đẹp như tiên nhân nha!" nam nhân thần tình tiếc hận.

      "Lão huynh, nàng đúng là đẹp tự thiên tiên nhưng là còn phải xem ngươi có mệnh để hưởng thụ hay ?" Lời này vừa ra, mấy nam nhân cười vang. Mọi người ngươi lời, ta lời phóng đãng về Trầm Băng Nguyệt.

      Thời khắc khuấy động mọi người cuối cùng cũng tới! Kiệu hoa đứng trước cửa Mặc Vương phủ, Hiên Viên Mặc thân áo bào đỏ thẫm tư thế oai hùng lẫm liệt đứng ở cửa phủ. ngũ quan tuấn mỹ tà mị rất khó để tương xứng với danh hiệu Quỷ Vương.

      Dân chúng chi chít, nhón chân đứng ở địa phương tự cho là đủ xa để nhìn hết thảy mọi việc. ít người lá gan lớn sợ chết, nhân cơ hội lao lên làm giàu: "Đến đến đến, mọi người bình tĩnh, bình tĩnh. Năm nay là ngàn năm khó có được cuộc gặp gỡ giữa Quỷ Vương cùng với nữ ma đầu, người mê bạc cược Vương thắng lấy đền , cược nữ ma đầu thắng lấy đền ba! Mọi người cảnh giác cao độ nhìn xem Quỷ Vương có hay có thể cước đem nữ ma đầu đá bay!"

      "Ta cá là Quỷ Vương thắng!"

      "Ta cũng là người mê bạc, ta cá Vương thắng!"

      "Ta cá là nữ ma đầu thắng!"

      ... ....

      Mọi người đều đem tiền của người đưa ra ngoài, ít lưu manh, côn đồ còn đem cả vốn lẫn lão bà tất cả đều đặt cược người của Quỷ Vương.

      "Vương gia, giờ lành đến, thỉnh đá cửa kiệu." Bà mối tận lực khống chế cho nghữ khí của chính mình phát run, nhưng Trầm Băng Nguyệt ràng nghe ra thanh run rẩy của nàng. Văn võ bá quan đứng đằng sau Hiên Viên Mặc nghe thấy thế liền đành lòng đều quay đầu chỗ khác. Đối với bọn họ mà , tận mắt thấy đám mỹ nhân bị đá bay ra ngoài mà chính mình cũng thể ngăn cản được, này thực làm cho bọn họ khó chịu.

      Hiên Viên Mặc đầu tiên là dùng ánh mắt hoa đào lạnh lẽo quét về phía trước kiệu hoa đẹp đẽ, sau đó hai chân thon dài từng bước, từng bước tới, mỗi bước của , phần đông người xem tâm đều co rút nhanh chút, loại cảm giác này tựa như là đánh giặc khiến cho người ta cảm thấy bất an!

      Rất nhanh, Hiên Viên Mặc bước đến kiệu hoa trước mặt, giương môi lạnh lùng cười, lấy tốc độ sét đánh kịp nâng chân lên hướng về phía kiệu hoa đá vào. Trầm Băng Nguyệt sớm có chuẩn bị, nàng đem tiểu hổ trong lòng buông lỏng, tiểu hổ giống như tiễn thoát dây cung, giương nanh múa vuốt đánh về phía Hiên Viên Mặc giơ chân lên. Hiên Viên Mặc chưa từng dự đoán được nửa đường xuất hia cái răng nanh dài trắng bóc của vật thể lạ, mắt thấy răng nanh của tiểu hổ cắn chân của mình, mũi chân Hiên Viên Mặc lệch vị trí, cước đá vào kiệu phu thân thể khoẻ mạnh ở bên phải kiệu hoa. Kiệu phu đáng thương giống như diều dứt dây bị đá bay ra xa 5 dặm. Hiên Viên Mặc tránh thoát công kích của tiểu hổ, đá thêm cái nhưng gió xoáy giống như thói quen trước lại đem rèm kiệu hoa mở ra. Này hết thảy chỉ là công phu trong chớp mắt, mọi người chỉ nhìn thấy Quỷ Vương ôn nhu mà đá cửa kiệu cước, cũng giống như lúc trước ngoan độc đem kiệu phu đá bay ra xa!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :