1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nghiệt hoan: Thượng thần bạc tình, xin bỏ vợ - Nam Kiến

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Nghiệt hoan: Thượng thần bạc tình, xin bỏ vợ

      Tác giả: Nam Kiến

      Thể loại: Huyền huyễn, trọng sinh, cổ đại

      Converter: Ngocquynh520

      Editor: Rùa biết bay

      Tình trạng: edit

      Số chương: 189 chương+3 PN
      Lịch post: 1 tuần/2 chương

      TRUYỆN EDIT NHẰM MỤC ĐÍCH MỪNG SINH NHẬT CỦA ******************* ( 25/6/2003-25/6/2016)​

      Giới thiệu


      Hai lần xuyên qua, ba kiếp ngược luyến. Năm phần ngược, năm phần cưng chiều.

      Kiếp trước:

      là sư phụ của nàng, ban cho nàng sinh mạng, giúp nàng an ổn, tung nàng sung sướng, lại. . . . . . đoạt thân thể của nàng.

      Nàng làm đệ tử của , mấy trăm năm làm bạn, cuối cùng lớn lên, lại phải leo lên giường của .

      Vậy mà. . . . . .

      Nàng đối với , chỉ là gọi là tới, đuổi là , tùy thời có thể bị di vong.

      Nàng căm hận

      "Phu Mạch, vĩnh viễn, ngươi đừng mơ tưởng gặp lại ta!”

      cười lạnh

      “Rơi Tây, mạng của ngươi đều là của ta, ngươi cho rằng, thân thể của ngươi, ngươi còn làm chủ được?”

      “Ai biết Lãng Phí Cá mấy chục năm nay làm việc phạm. Tiện ngu xuẩn?"

      có lệnh của ta, chính là tiện. Ngươi cũng phải tiếp tục tiện cho ta!”

      Nàng bị đánh thành trọng thương, sắp chịu Thiên Hỏa. Nàng quỳ mặt đất, cầu xin

      "Van cầu ngươi, cứu ta. . . . "

      chỉ lưu cho nàng mặt bên khuôn mặt.

      Tám mươi mốt đạo Thiên Hỏa hạ xuống, dưới người nàng chảy vũng máu.
      Nàng cùng đứa bé chưa hình thành hình người...hồn bay phách tán.

      Kiếp sau:

      Chấp niệm, nàng quyết ý , thác loạn thời , chỉ vì cùng hoàn toàn đoạn tình đoạn tuyệt.

      Chấp niệm, cố ý nàng, vì nàng, cãi lại Nghịch Thiên, bị trời phạt, đọa phàm trần.

      Vậy mà, khi chuyển đổi thời , trước kia tận quên, nàng lại lần nữa bị hấp dẫn. Mà , lại bởi vì lúc đầu thời thác loạn, vào thác loạn an bài. . . . . .

      Thừa Tướng, phong hoa tuyệt đại, thể được.

      Nàng là nữ nhi của quan tướng, hiểu sao xuyên qua, thay tỷ tỷ xuất giá.

      Nàng gả cho , làm chánh thê của . Thế nhưng... lại tỷ tỷ của nàng.

      Vì nữ nhân khác, giở trò mưa lược, tranh quyền, soán vị. Vậy mà, sau tất cả sóng vân quỷ quyệt, đăng cơ làm vua, thống nhất thiên hạ, hậu vị cao, nhưng chỉ là bộ phi sắc cẩm bào.

      . . . . . . Lời đồn đãi, chủ nhân vì cẩm đào, tốn cả đời của .

      Đôi lời Editor: Hí hí, đây là bộ Huyền Huyễn cổ đại đầu tiên mà ta làm, tránh khỏi có đôi điều sai sót. Nàng nào có góp ý thẳng, để ta còn sửa chữa.
      Bộ này tuy edit mừng sinh nhật diễn đàn, nhưng chắc gì hoàn đúng ngày sinh nhật, bởi vì rất dài. Nhưng sao, quan trọng là tấm lòng mà

      Hi vọng mọi người ủng hộ ta nha ~~
      shakugan012 thích bài này.

    2. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 1 Thiên Hỏa đốt người

      Sau sai lầm của Cửu Trọng Thiên, lịch kiếp của Thiên Đế và Thiên Hậu thất bại, hồn phi phách tán, mới có đại xảy ra.

      180 năm trước, Thiên Đế cùng Thiên Hậu kế vị nghiệp, thống nhất đất nước lúc lịch kiếp chín chín tám mươi mốt đạo Thiên Lôi giáng xuống. Do ngày trước vô ý bị Thiên Lôi đánh trúng, Thiên đế vì bảo vệ thê tử, đến nỗi bản thân thể bảo vệ chính mình. Lịch kiếp của hai người thất bại, những thể lên ngôi, còn bị hồn bay phách tán.

      Chuyện này lần nữa khiến tam giới rung chuyển. Cuối cùng, cũng là Bồng Lai Sơn Thượng Phu Mạch thượng thần kịp thời xuất , chủ trì đại cục. Trong thời gian ngắn, giúp đỡ Đế Hậu đảm nhiệm, trấn an thiên hạ.

      Sau sai lầm của Cửu Trọng Thiên, tam giới vừa yên ổn trăm năm nay, nhưng lại xảy ra chuyện lớn khác.

      Con của Thiên Đế và Thiên Hậu - Rơi Tây công chúa bị đánh hạ ngục, sắp bị Thiên Hỏa đốt.

      Ngọn nguồn quanh co của việc người ngoài nào biết, chỉ có vài người mơ hồ biết được vài tình tiết.

      Lời đồn đãi, sau khi Thiên Hậu tự thân động thủ đem Rơi Tây công chúa bắt, vốn là muốn giết ngay tại chỗ, nhưng may là Thiên Đế bỗng nhiên xuất cản trở. Bà nghe lệnh, ý muốn giết Rơi Tây ngay, thậm chí còn động thủ với Thiên Đế. Cuối cùng vẫn là Thiên Đế đem Quân Vương ra uy hiếp, cưỡng ép Thiên Hậu thủ hạ lưu nhân.

      Lúc này mới tha Rơi Tây mạng.

      Chỉ là, Thiên Hậu vẫn cam lòng, ngay sau đó lại sai người đem Rơi Tây đánh vào Thiên Lao, ba ngày sau lập tức thi hành hình phạt Thiên Hỏa.

      Cũng là muốn nàng chết, nhưng là chậm ba ngày.

      Chuyện này khiến đám tiên gia xôn xao, bất kể cấp phẩm nghị luận.

      Tiên nga canh tù phần nhiều còn là tiên mới thăng thiên, hiểu chuyện, ở sau lưng bàn tán

      “Mặc dù Rơi Tây công chúa tốt, nhưng hổ dữ ăn thịt con, hành động của Thiên Hậu lần này là có chút vô tình.”

      “Còn có Thiên đế, cứu công chúa, tội gì lại muốn động đến hình phạt Thiên Hỏa đó? Cái này là chín chín tám mươi mốt đạo Thiên Hỏa xuống, ai còn chịu được?”

      “Ngươi biết cái gì? Đây vốn là kế hoãn binh của Thiên Đế. Thiên Hậu dù sao cũng là Thiên Hậu, Thiên Đế cho dù là Quân Vương, cũng thể cho Thiên Hậu mấy phần mặt mũi. Nghĩ đến, lúc này Thiên Đế kêu gười mời Bồng Lai Sơn Phu Mạch thượng thần. Phu Mạch thượng thần là con trai trưởng của Phụ Thần Mẫu Thần, vừa là sư phụ của công chúa. Hơn nữa, tự tay nâng đỡ Đế Hậu đến hôm nay, địa vị cùng tình nghĩa đều có. Thiên Hậu luôn cho thượng thần bảy phần mặt mũi.”

      “Kế này rất hay nha!”

      “Các ngươi nên quá lạc quan, ta nghe Tiểu Đồng quét sân ở Bồng Lai Sơn Thượng công chúa và Phu Mạch thượng thần sinh hiềm khích, lần này thượng thần có nguyện ý cứu công chúa hay còn chưa biết được”

      “Chuyện này là ?”

      “Nhất định là . Các ngươi nghe ? Thiên Hậu là ở ven biển đỉnh bắt được công chúa .”

      “Như thế nào là ven biển đỉnh? Công chúa phải là bị Thiên Đế bệ hạ đưa đến Bồng Lai Sơn Thượng sao? Tháng trước, công chúa chuồn êm hồi cung, Phu Mạch thượng thần còn tự mình tới đây đem công chúa mang về Bồng Lai Sơn .”

      “Chuyện cười! Các ngươi thử nghĩ, nếu là ở Bồng Lai Sơn Thượng, Phu mạch thượng thần ở nơi nào ? Ngay cả có mười bảy mười tám ngư, Thiên Hậu cũng nhúc nhích được Rơi Tây Công chúa, vả lại cần Thiên Đế bệ hạ cứu. Tốt, cứ coi như lui vạn bước mà , Rơi Tây công chúa quả bị bắt ở Bồng Lai Sơn Thượng. Như vậy, Phu Mạch thượng thân thân là sư phụ của Rơi Tây công chúa tại sao có ra tay cứu giúp? Hiềm khích là chuyện, xem ra là mười phần tám chín rồi.”

      “Vậy nguy rồi. Thiên Hậu xưa nay thích công chúa, Thiên Đế mặc dù nhân hậu, cũng đủ thế mạnh. Công chúa từ bị đưa tới Bồng Lai Sơn Thượng, nhờ được thượng thần bảo hộ. Hôm nay, nếu là hợp tác với thần cũng nguyện cứu công chúa, công chúa chẳng phải là chết chắc?”

      “Ta nghĩ, Phu Mạch thượng thần phải xuất . Ta từng nghe mọi người đồn đãi...."


      “Tin tức gì?”

      “Ngươi mau, chớ có dông dài, treo khẩu vị của chúng ta.”

      “Nghe , Rơi Tây công chúa cùng Phu Mạch thượng thần quan hệ.... đơn giản.”

      “Cái gì gọi là đơn giản?”

    3. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 2 Đế Hậu dưỡng nữ

      Editor: Trầm Nhược Băng

      chỉ? Làm ?”

      “Có hay biết, cho nên mới là đồn đãi. Chỉ là, bất luận thần nữ hay tiên nữ của Thiên Tộc, Long nữ của Long Tộc, ngoài sáng và trong tối đều mến mộ Phu Mạch thượng thần, đếm hết. Nhưng là, qua nhiều năm như vậy, ngươi có từng gặp qua thượng thần thần động tâm với ai chưa? Chỉ có đối với Rơi Tây công chúa, nhiều năm qua, Phu Mạch thượng thần đối nàng sủng ái quá ràng . Xa là , tháng trước, công chúa chưa duẫn khả, chuồn êm hồi cung, ràng là công chúa có lỗi trước, sau lại động thủ với Tam hoàng tử Nhãn Địch. Phu Mạch thượng thần đuổi tới, thế nhưng hỏi nguyên do, liền phế bỏ thần lực của Nhãn Địch Cửu Thành. Nhãn Địch nhất ấu, được Thiên Hậu sủng ái, lại tu hành dễ. Phu Mạch thượng thần vừa động thủ, nhưng chỉ để lại cho tầng, ngoan độc. Cuối cùng, thậm chí cùng Thiên đế Thiên hậu tiếng, dẫn theo công chúa trở về Bồng Lai.”

      “ Chỉ là, tuy là thầy trò, nhưng nếu quả là tình chàng ý thiếp, công chúa cũng là đại khả cùng thượng thần. Tóm lại Bồng Lai ở Thiên tộc hay ở ngoài Long tộc, người ngoài cũng xen vào. Vì sao càng muốn đến đỉnh ven biển ? Đây chính là chỗ ở Long tộc"

      “Ta vừa lúc có đến Long tộc, nghe qua chuyện này. Nghe , Rơi Tây Công chúa cùng thái tử Long tộc Long Tiêu Nghiêu thường xuyên gặp mặt riêng tư"

      ổn, Thiên Tộc cùng Long tộc quan hệ căng thẳng. Công chúa của chúng ta lại cùng Long tộc thái tử lại thân mật. Này này, khó trách Thiên hậu giận dữ.”

      “Ta xem chuyện này chỉ như vậy, nếu là bởi vì Long Tiêu Nghiêu. Nhưng mà cũng chỉ là thích con rể tương lai , cần gì phải giết công chúa?”

      “. . . . . .”

      “. . . . . .”

      Hàng ngàn thanh xì xầm, nhưng đại nhất vẫn ở trong phòng giam.

      Trong lao, thân mang lụa trắng ngồi ở trong góc, cúi thấp đầu, tóc như gấm đen, xõa ở đầu vai, lại đường rủ xuống đến mặt đất. Thân thể nàng gầy, quanh thân tiên khí yếu ớt, còn sót lại luồng, cũng cơ hồ giữ được, cả người xem ra cực kỳ suy yếu.

      Nàng chính là người trong miệng những tiên nga kia nói_Rơi Tây công chúa

      Lúc này, vốn là ánh mắt linh động trong suốt, giờ lại khổ sở tự giễu.

      Từ trong miệng người khác nghe kể chuyện xưa của mình…. Tư vị này, có chút thể diễn tả được.
      Ngón tay khẽ giật giật, trong khí tổn phí sức lực mới được mấy cái liền như chiếc lá chắn đến ngay cả muốn dựng thẳng cũng đứng lên nổi. Vì thế, những thứ chuyện xưa kia của nàng, cứ như vậy chút kiêng kị mà chen lấn, ào ào ùa về.
      rất nhiều lần nàng đều nhịn được mà nghĩ muốn lên tiếng cải chính hay nhắc nhở họ đừng nên những điều nữa.
      Nhưng cuối cùng vẫn chỉ là thôi, nếu có công sức kia sao bằng nghỉ dưỡng dưỡng tiên lực. Ngày hôm nay, với cái bộ dạng này của nàng, chắc chắn là tuyệt đối thể chịu nổi chín chín tám mươi mốt dạo Thiên Hỏa.
      Ngày hôm sau, nàng bị đánh cho đến khi thành ra trọng thương.
      Những người này chính ra cũng biết, ra , ngay từ lúc Thiên đế cứu nàng trước kia, ngày sau cũng cảm giác Thiên đế buông xuống, tâm tình khỏi phức tạp liền sai sát thủ đến, kích kia, đành giáng xuống người nàng.
      Nàng hoàn toàn có chết, chỉ là bị trọng thương, nếu như Niệm Cập cơ hồ có thể cần tính tiên lực, đây tuyệt đối có thể coi như là kì tích rồi.
      Ngày sau Thiên đế thấy nàng có chết cũng vẫn là kinh hãi, lại lần nữa phải sai sát thủ xuống...
      Đối với trời đế, nàng luôn là lòng cảm kích, mặc dù thể cứu nàng nhưng ít ra có thể cho nàng thêm chút thời gian đợi người nọ tới đây.
      Nàng vẫn mực tin, tới cứu nàng… Cho dù thương nàng chăng nữa.
      từng với nàng: “ khi quá nặng, nên những lời nhàng.”
      quá nặng, nên lời nhàng, nhưng là nàng nghĩ, ngoài ra, đối với nàng còn bao gồm cả bảo vệ nữa.
      chính là bầu trời của nàng dưới đất, là người duy nhất có thể che chở cho nàng.
      Ít nhất, cho đến tại, nàng vẫn cho là như vậy, còn là như vậy cho là.
      Hi vọng còn là, ngàn vạn lần được còn là…
      Nếu như còn nữa, vậy nàng phải làm sao?
      Bên ngoài có những thứ tiên nga tân tiến kia, cho nên đại khái họ còn bát quái đến thân thế của nàng nữa rồi. ra , nàng tuy là công chúa, nhưng cũng là đồng nhất Nhâm Thiên Đế Thiên sau nữ nhi ruột thịt.
      Cha mẹ ruột của nàng, chính là trong miệng các nàng(???), thừa kế nghiệp thống nhất đất nước, lúc lịch kiếp đến mà chết trước Thiên đế Thiên Hậu
      Trước đời, lúc lịch kiếp Thiên Hậu mang thai lục giáp, tiên lực bị hư hỏng, cho nên mới vô ý bị Thiên Lôi đánh trúng, phụ thân của nàng vì muốn bảo vệ nàng và mẫu thân nên mới có thể cam lòng tự mình chết theo.
      Cả nhà ba người bọn họ, vốn là muốn chết cũng cùng có nhau, vẫn là người nọ kịp thời xuất , đem nàng từ trong bụng mẫu thân lấy ra ngoài, lại giao Đế hậu đảm nhiệm thu dưỡng.
      Bên ngoài đột nhiên an tĩnh đến lạ, ràng khắc trước thanh còn náo nhiệt, bỗng nhiên giữa chừng lại tắt phụt như nghẹt thở.
      Trong nội tâm Rơi Tây khẽ động, ngẩng đầu, đập vào mắt cũng là đôi giày đen kỳ thượng được thêu Ngũ Trảo Kim Long.
      Nàng chậm rãi ngẩng cao đầu thêm, rốt cục cũng chạm phải ánh mắt người vừa tới.
      Vẫn là con mắt đào hoa, vẫn là vẻ đẹp khuynh thành, cùng với áo Tử Y.
      Nàng chỉ miễn cưỡng cười tiếng: “Tiêu Nghiêu, tại sao ngươi lại tới đây.”
      Người vừa mới đến, ai khác chính là thái tử Long tộc, Long Tiêu Nghiêu.

      Chương 3

      Editor: Rùa biết bay

      Long Tiêu Nghiêu nhìn nữ nhân trước mắt, hai má vốn đỏ hồng giờ cùng gương mặt hoàn toàn trắng bệch, mặt mày tím bầm. Long Tiêu Nghiêu khỏi híp mắt, giọng vi tà nhìn nàng

      “Muội ta vì sao lại tới?”

      Rơi Tây cười khổ

      “Tin tức truyền xa như vậy?”

      truyền tới đỉnh biển Long tộc, như vậy, người nọ tại sao còn chưa tới?

      đến, là vì cái gì? Vội vàng cùng Vân thần nữ ân ái sao?

      Nghĩ tới đây, trong lòng nàng mảng bi thương, cổ họng thoáng chốc tràn ra mùi ngai ngái, khóe môi, máu đen tràn ra.

      Ánh mắt Long Tiêu Nghiêu căng thẳng, ngay sau đó, cửa tù Vạn Niên Huyền Thiết tách ra.

      ôm nàng vào trong ngực

      theo ta!”

      Nàng lôi kéo , hướng ảm đạm lắc đầu.

      Ánh mắt Long Tiêu Nghiêu dần trở nên mãnh liệt

      “Muội nghĩ ở lại chỗ này, chờ tới cứu sao? Sau đó, muội liền có thể thuận lợi trở lại bên cạnh ?”

      Rơi Tây nhất thời chấn động.

      Điểm này, nàng tựa hồ có nghĩ qua. Chỉ là theo bản năng muốn cùng Tiêu Nghiêu . Tiêu Nghiêu là nam nhân thông minh, hôm nay hết rồi, đại khái đúng là như vậy .

      Ngày đó nhất thời tức giận rời , cũng chỉ là chút hờn dỗi. Vậy mà, người nọ đến giờ vẫn chưa tìm nàng.

      Nàng mặc dù tự giác xuống đài, thừa dịp Tiêu Nghiêu có ở đây, trở về tìm .

      muốn, đường. . . . . .

      Lúc này, nếu như có thể tới cứu nàng, nàng thuận thế cùng trở về, cũng là quá tốt.

      A, nàng quả nhiên là tẩu hỏa nhập ma rồi. Trong giây phút sống chết này, vẫn còn nhớ đến mọi chuyện giữa hai người

      “Rơi Tây, muội là hết thuốc chữa!”

      Tiêu Nghiêu hung hăng nhìn chằm chằm nàng, nghiến răng nghiến lợi

      “Muội có biết, tình cho phép dây dưa, nhưng tính mạng của muội cho phép! Nhãn Địch chết, Thiên Hậu bỏ qua muội!”

      “Huynh cái gì?”

      Rơi Tây nghe vậy chấn động, lảo đảo bước, thể tin nhìn về phía Tiêu Nghiêu

      “Nhãn Địch. . . . . . Chết?”

      Sau đó lắc đầu nguầy nguậy

      thể nào, Nhãn Địch là Tam Hoàng Tử, từ thần lực vô cùng. Thiên Hậu cũng thích nhất con trai này. Lần trước, Phu Mạch tổn thương thần lực của , sau đó, Thiên Hậu lập tức bồi thường cho ngàn năm thần lực. Cho dù muội có đem hết toàn lực, cũng thể nào giết được
      . Huống chi, muội căn bản cũng có động thủ, làm sao có thể bị thương?”

      Ánh mắt Long Tiêu Nghiêu biết vô tình hay cố ý liếc xuống bụng nàng.

      Khóe môi, chậm rãi cười khẽ, có chút tự giễu.

      Rơi Tây nhìn .

      Ánh mắt Long Tiêu Nghiêu ngay sau đó thu lại, cười lạnh

      tin ta? Như vậy, muội phải chờ Thiên Hậu dùng hỏa hình, với muội sao?"

      Rơi Tây run lên

      ". . . . . . Làm sao có thể?”

      Mặc dù nàng cùng Nhãn Địch cho tới nay ân oán ngừng. Nhưng mà nàng cũng muốn giết , càng nghĩ tới, nàng có thể giết được ...

      Nàng tuy là tiên thai, nhưng lúc mẫu thân nhận lịch kiếp, nàng bị thương căn cốt, khiến nhiều năm qua, mặc dù khắc khổ tu hành, nhưng pháp lực lại cực kỳ khó thăng

      Hôm nay, sợ là tiên nga vừa thăng thiên bất kỳ trong Thiên giới cũng có thể đánh bại nàng làm sao có thể giết được con trai Thiên Hậu sủng ái nhất ?

      Long Tiêu Nghiêu đợi nàng do dự, lòng bàn tay căng thẳng, liền lôi kéo nàng ra khỏi Thiên Lao.

      Rơi Tây vẫn kinh nghi, thân thể bởi vì trọng thương mà vô lực, Tiêu Nghiêu lại lôi kéo nàng, khiến nàng ngã xuống đất. Mặt mày Tiêu Nghiêu thu lại, ngay sau đó trở tay đem lấy nàng ôm lại vào trong ngực

      “Ta dẫn muội .”

      Dứt lời, liền ôm Rơi Tây cưỡi Đằng Vân rời .

      đường thi triển pháp lực, bị Thiên Tướng ngăn trở. Long Tiêu Nghiêu trong nháy mắt ra tay, liền đem đối phương giữ chặt, đường càn rỡ về phía trước, trực tiếp bay ra cửa Nam Thiên Môn.

      Thiên tướng ngăn được , cuống quít chạy tới Vân Tiêu điện nhờ giúp đỡ

      Ánh mắt Rơi Tây nhìn Thiên tướng, trái tim khỏi căng thẳng. Long Tiêu Nghiêu cười nhạt tiếng, nhanh rời

      "Đừng sợ, hôm nay, coi như Thiên đế tự mình đến, cũng ngăn được ta.”

      Long Tiêu Nghiêu vừa vừa về phía trước. đường chợt giăng lá chắn vô hình, giống như ứng tiếng lên. vốn là dùng bảy thành tiên lực chạy, giờ phút này, bị tiên chướng vô cùng lợi hại chợt mà đến, lại khiến cho nhất thời vô ý đụng vào. Thoáng chốc, bảy thành tiên lực tất cả phản kích.

      phản ứng nhanh chóng, lập tức xoay người ôm Rơi Tây , lắc mình né tránh, xoay tròn, nhàng rơi xuống đất.

      “Người nào?”

      Long Tiêu Nghiêu tay vịn Rơi Tây, tay lưng đeo, lạnh giọng hỏi.

      Trước mắt mảnh hư , chợt từ phía chân trời truyền đến từng tiếng lãnh

      “Rơi Tây.”

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :