1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nghịch Tập Vương Phi - Khinh Trần Như Phong (c42) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      NGHỊCH TẬP VƯƠNG PHI
      Tác giả: Khinh Trần Như Phong
      Convert: Shiyuka
      Edit: Mèo ú

      Giới thiệu:

      Nàng đường đường là đặc công xuyên đến thế giới này thành vương phi bị phế, cái này cũng quá bị kịch .

      Cũng may là nàng xuyên vào trong quyển sách mà náng biết trước mọi tình huống, vì muốn thay đổi nội dung tác phẩm làm nữ phụ, cầu phú quý, võ công bí quyết, bảo kiếm, bảo y, vàng bạc châu báu hết thảy nàng đều hạ thủ vi cường.

      Chỉ cần cũng nam nữ nhân vật chính gặp nhau và ở cùng nhau, rời khỏi bọn họ nàng có thể tự tạo ra thế giới của riêng mình.

      Nhưng là vương gia đại nhân người huỷ hôn, người thấy có phải hay cách xa bổn nương chút, còn có người kia khăng khăng mực cùng nam nhi phối hợp diễn, ngươi phải cũng nữ chính bên nhau sao, như thế nào lại hướng tình cảm lệch như vậy. Còn có tương lai thần bí nhiếp chính vương cao cao tại thượng xin nhờ người, người ở trong nội dung tác phải có phải muốn nhắc đến nàng?

      Nếu dây dưa xuống như vậy, nàng chẳng lẽ thoát khỏi cái danh hiệu vương phi sao, như thế nào các ngươi có thể kéo ta vào mớ bong bong, như vậy cần trách nàng nghịch thiên sửa mệnh, hướng đến nàng làm người làm việc đều là do ta nắm giữ nghe thiên mệnh!
      Huyền Vân thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 1: Xuyên thành vật hi sinh
      Khi Triệu Thuỵ Vân tỉnh lại là thời điểm nàng nhận thức nàng mặc!
      Bốn phía bài trí theo phong cách cổ điển. Đứng ở ngoài có vài thiếu nữ ăn mặc giống nha hoàn, còn có lúc các nàng đối thoại cung cấp cho Triệu Thuỵ Vân chút tin tức. Nhưng nàng thể tin tưởng nổi nàng xuyên như mấy cuốn tiểu thuyết hay đề cập đến, mà còn tin được nàng xuyên vào quyển sách. thế xuyên phải là nữ chính như bao tiểu thuyết viết mà là nữ hi sinh nhân vật. ( Ý là nữ phụ đó mọi người >”< èo ).
      Vì sao nàng có thể khẳng định như vậy?
      Bởi vì nàng biết có 1 quyển sách như vậy ở nhà. phải tiểu sư muội nàng muốn nàng xem qua quyển sách, đơn giản là trong sách nhân vật nữ vừa khéo dùng tên của nàng Triệu Thuỵ Vân ba chữ giống nhau như đúc mà thôi( có lẽ giống cả nghĩa của nó nữa >”< người TQ hay đặt tên theo nghĩa mà). Cho nên nàng miễn cưỡng vì muội muội nhìn quyển sách cái. Trong quyển sách Nhân vật Triệu Thuỵ Vân chỉ là nữ phụ mà thôi.
      Có lẽ là Triệu Thuỵ Vân thèm để ý đến, chỉ sợ là quyển sách trung tên nhân vật với nàng mà thôi, nhớ lại khi nàng xem xong quyển sách này còn thẳng ra là Triệu Thuỵ Vân thuần tuý là đầu động kinh, hơn kém đồ đần độn là bao nhiêu. Nàng chỉ vì tình hư vô mà biến bản thân thành kẻ hèn òn, cuối cùng hại người hại mình thể chấp nhận được.(>’’< ta đạp cho tỷ phát h. đương nhiên lúc đó tỷ là nữ phụ, nữ phụ bao h hơn nữ chính chứ).
      Lúc đó nàng có qua nếu nàng có thể vào trong sách làm Triệu Thuỵ Vân nàng liền tuyệt đối để chính mình biến thành người hèn mọn cầu xin tình cảm của người khác. Nếu là nàng nàng sống cuộc đời tiêu sái, là chính mình sống là tốt, là tốt.
      Chẳng lẽ?
      Liền bởi vì nàng có qua như vậy mà lão thiên có thể đem nàng đóng gói gửi vào sách chứ?
      Lại nghĩ đến lý do nàng xuyên vào trong quyển sách khiến cho Triệu Thuỵ Vân phát cáu.
      Phải biết rằng nàng đường đường là kim bài đặc công bất quá chỉ là ngủ buổ tối, bỗng nhiên lại mạc danh kỳ diệu bị lôi vào trong sách thế lại còn làm nữ phụ, muốn nàng nổi cáu có khả năng a!(>”< hố hố èo ôi ngờ tỷ tỷ xuyên vào lãng xẹp vậy. chả như ng ta nào mất mạng nào làm nhiệm vụ. ai ngờ………………..).
      người khi tỉnh lại bỗng nhiên phát chính mình bị hoán chuyển thời đến hoàn cảnh lạ lẫm, cho dù tả qua khoá huấn luyện tàn khốc cho dù thái sơn băng trước mặt cũng đổi sắc mặt giờ phút này cũng khó tránh khỏi bất an.
      Bất quá loại cảm xúc này căn bản có duy trì đến 1 khắc, nàng nghe được bên ngoài có tiếng bước chân vội vàng đến, Triệu Thuỵ Vân cũng cấp tốc điều chỉnh tốt tâm tình khôi phục lại bình tình. Nàng nhắm mắt lại bảo trì tốt nhất cảnh giới để tuỳ thời chuẩn bị ứng phó kế tiếp tình huống nguy hiểm.
      Nàng nhớ lại tình tiết trong truyện, bị kịch tình cảm cũng có xuất , nam nữ nhân vật chính cũng có xuất , mà xuất nhân vật là nàng, cha nàng Triệu Thiết Trụ, mẹ kế Thẩm thị, Tiểu đệ Triệu Lăng Vân.
      “Thuỵ nhi thế nào còn chưa tỉnh lại? Đại phu phải sốt cao rồi lui tỉnh lại sao? Thế nào Thuỵ nhi vẫn mê man như vậy? Có phải hay là lang băm cố ý lừa lão phu? Lão phu phải tìm tính sổ!” giọng nam nhân thanh mang theo vài phần buồn bực, vài phần lo lắng xoay quanh đầu Triệu Thuỵ Vân.
      “Lão gia, đó lã Liễu thái y mà người cố ý năn nỉ hoàng thượng phái đến nha, ở thái y viện cũng là người có y thuật cao nhất, nếu như vậy, tất nhiên là chuẩn, thể nào lừa gạt lão gia. Lão gia ngại gì chờ thêm chút nữa chừng lát nữ thuỵ nhi tỉnh lại.” Thẩm thị cố gắng làm nguôi cơn bạo phát của Triệu Thiết Trụ, cũng nghĩ nhân nhượng để ra ngoài tìm Liễu thái y tính sổ.
      Nhưng Triệu Thiết Trụ hiển nhiên chịu nghe thẩm thị khuyên bảo nhất quyết tình liễu thái y tính sổ.
      được, liễu tiểu tiểu tử tuổi còn trẻ chừng y thuật của y bị mọi người khuyếch đại lên, căn bản là xem ra bệnh của Thuỵ nhi. Ngươi nghe Ca nhi ôm Thuỵ nhi về thế nào sao? Thuỵ nhi bất quá là trượt chân ngã vào nước bị kinh hãi mà thôi, có thể nào mà nửa đêm lại bị sốt cao mê man 3 đêm có có tỉnh lại, có thể là do Liễu tiểu tử kia xem chuẩn lão phu có thẻ tha cho .”
      “Lão gia___” Liễu thái y là người được hoàng thượng tin tưởng nhất, lão gia làm như vậy chả khác nào đắc tội với hoàng thượng…
      Thẩm thị gấp đến độ muốn ngăn trở Triệu Thiết Trụ ra ngoài, chiến trường cũng gặp đủ lại tình huống nàng cũng như vậy cũng dám cái gì.
      Cũng may Triệu Thuỵ Vân quyết đnhj tiếp tục giả bộ ngủ nữa mà hợp thời phát ra thanh ngăn cản Triệu Thiết Trụ tìm Liễu thái y tính sổ bộ pháp.
      “Lão gia, lão gia, Thuỵ nhi tỉnh, Thuỵ nhi tỉnh lại rồi.” Thẩm thị lo lắng về việc Triệu Thiết Trụ tìm Liễu thái y tính sổ, gặp được việc Triệu Thuỵ Vân tỉnh lại bà vội vàng ra cửa ngăn Triệu Thiết Trụ.
      “Phu nhân, ngươi tốt nhất cần vì ngăn cản lão phu tìm họ Liễu kia tính sổ mà cố ý Thuỵ nhi tính nhá, bằng lời nói____”Triệu Thiết Trụ đe doạ Thẩm thị, trong lòng hoài nghi Thẩm thị có phải hay lừa , nhưng cuối cùng vẫn xoay người trở về.
      Lúc vào thấy Triệu Thuỵ Vân tỉnh dạy, lão mừng rỡ như đứa trẻ rồi vội vàng chạy đến chỗ Triệu Thuỵ Vân đem ôm vào ngực.
      “Thuỵ nhi ngươi rốt cuộc tỉnh lại a, ngươi mê man ba ngày hôm nay rồi, làm cho cha lo lắng gần chết. May mắn ngươi có việc gì nếu cha đem tên lang băng kia đánh chết.” Cảm thụ thấy được phụ thân đối với thân thể này tâm thương, Triệu Thuỵ Vân vốn lãnh tình cũng tránh được chút rung động.
      Bởi vì nàng biết được việc, tự nhiên cũng hiểu người phụ thân này có bao nhiêu thương nữ nhi của mình, kia thực là nâng như nâng trứng hứng như ứng hoa, ngâm trong miệng sợ tan, hận thể thời khắc tuỳ thân mang theo ái nữ che chở thương, thậm trí dùng tính mạng bảo vệ Triệu Thuỵ Vân.
      Thế nhưng, biết ái nữ mà thương thời khắc này thay đổi linh hồn, nàng hâm mộ được phụ thân thương Triệu Thuỵ Vân có lúc còn then vì chiếm tiện nghi của cơ thế này, nhưng ai bảo nàng là thế thân của nữ nhi đó đâu.
      Cho nên xưa nay vốn thích người khác đến gần, nhưng lần này nàng đẩy cha ra mà tuỳ tiện cho phát tiết phí sau nhàn nhạt mở miệng.
      “Cha người có thể buông chút ?”

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 2: Hâm mộ bản thân
      Triệu Thuỵ Vân thanh lạnh lùng, mặt cũng mang vẻ lạnh nhạt điều này cũng làm cho Triệu Thiết Tụ hơi sửng sốt.
      “Thuỵ nhi?” thào gọi, có chút tin tưởng lại có chút giống như xác định cái gì?tiếng gọi có cảm giác giống như là lầm bầm hỏi chính mình.
      Triệu Thuỵ Vân mắt thấy cha lộ ra biểu cảm mờ mịt, nàng cũng hiểu được tâm tình Triệu Thiết Trụ.
      Bởi vì trong nội dung tác phẩm Triệu Thuỵ Vân cùng phụ thân vô cùng thân thiết, tiểu nữ làm nũng mền giọng với là chuyện bình thường, nhưng lúc này linh hồn thay đổi, nàng thân kim bài đặc công, nàng cũng chưa thích ứng với việc xuyên làm thế nào có thể làm ra được động tác thân thiết đến vậy?
      Huống chi, cho dù nàng có thích ứng được nhưng nàng xưa nay tính tình lạnh nhạt chỉ sợ cũng thể làm được Triệu Thuỵ vân chân chính như vậy, đối với việc làm nũng cha, ngay cả tiếng gọi cha, nàng cũng bởi vì muốn người ta hoài nghi việc Triệu Thuỵ Vân bị thay đổi thành người khác.
      Khi Triệu Thuỵ Vân phát Triệu Thiết Trụ hoang mang nhìn nàng, nàng biết rằng Triệu Thiết Trụ cảm thấy có chút nghi ngờ về biểu của nàng, bởi vì Triệu Thuỵ Vân lúc trước là yếu đuối nhu nhược, nhưng tại tính tình của nàng biến đổi ngược lại giống như mặt trăng và mặt trời cơ hồ có khả năng giống nhau.
      Bất quá tại nàng là bệnh nhân, nàng hoàn toàn có thể dùng lý do này để né tránh cảnh xấu hổ khi cha con thân thiết. Đúng lúc Triệu Thiết Trụ lại dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Triệu Thuỵ Vân, Triệu Thuỵ Vân liền mở miệng.
      “Cha con cảm thấy mệt mỏi, con muốn nghỉ ngơi.”Giọng vẫn mang theo vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng cũng mang theo vài phần mệt mỏi. Triệu Thuỵ vân nhân lúc Triệu Thiết Trụ chưa truy cứu ràng về việc tính tình nàng thay đổi 〖180〗^0. Nàng đưa người nằm xuống đưa lưng về Triệu Thiết Trụ, Thẩm thị cùng Triệu Lăng Vân là bộ hề để ý đến họ.
      Mà nàng hành động vậy như là thể hờn dỗi, nháy mắt làm cho Triệu Thiết Trụ hết nghi ngờ.
      Nàng là nữ nhi của , hiểu tính tình của nàng, lát phong, lát vũ( còn gọi là sáng nắng chiều mưa đó hjhjhj). Xưa nay để cảm nhận của người khác vào mắt mà chỉ lo cảm nhận của bản thân mình.
      Trước mắt Triệu Thiết Trụ gặp cảnh Triệu Thuỵ Vân cấp lệnh trục khách cảm thấy buồn , cảm thấy nữ nhi lần này tỉnh lại cùng quá cẩn thân cận, hoàn toàn giống với tính khí trước, nhưng tưởng là nàng bệnh nặng mới khỏi lại vừa mới tỉnh lại khó trách việc quan tâm đến tâm lý của người thân. Triệu Thiết Trụ cũng để ý đến giọng điệu lạnh lùng của Triệu Thuỵ Vân, ngược lại ôn tồn an ủi Triệu Thuỵ Vân quay lưng về phía .
      “Thuỵ nhi àh, ngươi cảm thấy mệt mỏi vậy nghỉ ngơi tốt nha, cha và nương còn có đệ đệ là phu nhân, còn có Lăng Vân rời quấy rầy Thuỵ nhi nghỉ ngơi nữa.”Triệu Thiết Trụ sợ Triệu Thuỵ Vân vui lập tức thay đổi cách xưng hô, hợ nàng vừa mới tỉnh lại làm ầm ĩ lên, đến lúc đó làm cho bệnh tình của nàng lại tăng thêm.
      Triệu Thuỵ vân nghe được Triệu Thiết Trụ chuyện cách cẩn thận sợ làm ái nữ thương tâm lòng cảm thấy ấm áp.
      “Ân”Nàng biết cách đáp lại tình cảm người thân như thế nào nên chỉ có thể nhàn nhạt lên tiếng.
      Khi Triệu Thiết Trụ nghe Triệu Thuỵ Vân lên tiếng trả lời, nhưng có phát gì chưa ổn, giờ phút này cảm thấy chỉ cần nữ nhi đối với xưng hộ vừa rồi của để trong lòng là tốt rồi, cho nên cũng để ý đến thái độ của Triệu Thuỵ Vân hôm nay.
      Lúc chuẩn bị bước ra cẩn thận kéo chăn đắp lên cho Triệu Thuỵ Vân, thay nàng dịch góc chăn cách cẩn thẩn rồi mang theo Thẩm thị cùng Triệu Lăng Vân rời bước khỏi phòng Triệu Thuỵ Vân.
      Triệu Thuỵ Vân nhận thấy bọn họ rời , bỗng nhiên liền ngồi dậy ánh mắt nhàn nhạt quét về phía cửa phòng, lúc này đôi mắt rạng rỡ, hàn quang sắc bén.
      Từ trải qua huấn luyện cách khốc liệt, việc đổ máu là bình thường, ngũ quan hướng đến đều linh mẫn khác hẳn với thường nhân. Triệu Thiết Trụ mặc dù cẩn thận đóng cửa phòng nàng, nhưng lúc này Triệu Thuỵ Vân vẫn có thể nghe được Triệu Thiết Trụ ở ngoài cửa đè thấp tiếng phân phó nha hoàn phía dưới.
      Tuy rằng nội dung có gì đặc biệt, đơn giản chính là phân phó về việc hảo hảo chiếu cố tiểu thư, bất quá Triệu Thiết Trụ là nam tử hán đầu đợi trời chân đạp đất đều khinh thường việc quản lý việc nhà, có thể đến những việc kia là khó có được.
      Mà loại hành động này Triệu Thiết Trụ cũng chỉ đối với hai người như vậy là mẫu thân mất của Triệu Thuỵ Vân là ngọc quận chúa, người nữa là Triệu Thuỵ Vân.
      Nếu là cùng người khác có lời như thế này dù là người nằng giường bệnh là Triệu Lăng Vân con trai duy nhất của Triệu Thiết Trụ, Triệu Thiết Trụ nhiều nhất chính là thăm bệnh cái rồi rời chứ căn bản có loại tự thân dặn dò như vậy đâu.
      Cho nên bản thân hạnh phúc, ngay cả nàng xưa nay lãnh tình giờ phút này thừa nhận cũng được nàng có chút hâm mộ Triệu Thuỵ Vân.(H chị là Triệu Thuỵ Vân ui còn hâm mộ j nữa>”<).
      Cho dù biết được nội dung, chỉ nhìn cách bài trí phòng ở của Triệu Thuỵ Vân chỉ nhìn, nàng cũng có thể ràng nhận thức được Triệu Thuỵ Vân có bao nhiêu sủng ái.
      Triệu Thiết Trụ có thể đem toàn bộ đồ tốt sở hữu chuyển đến phòng của Triệu Thuỵ vân, nhìn cách bài trí phòng thế này phải là đẹp mắt.
      Có lê hoa mộc chế thành bàn trà, đôi thanh hoa khai quang long phượng bát lăng ngọc hồ xuân bình, dựa vào sau đó là mai lan trúc cúc thanh hoa từ tứ điều bình, hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, phía trước, có tử đàn mộc chế thành bàn bát tiên, bàn phóng bộ tử sa lục phương hồ, cũng xứng với bộ san hô hồng nhiều màu hoa bổn văn bát, càng cần cái khác dụng cụ cùng bàn trang điểm thượng đẳng này son bột nước, đồ trang sức, ngọc khí vật trang trí , đó là càng xem lại càng làm cho người ta kinh hãi.
      Ngoài kinh hãi đồng thời Triệu Thuỵ Vân lại càng thay Triệu Thiết Trụ cảm thấy đáng giá, đồng thời nàng càng xem thường bản thân lúc trước.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 3: Bối cảnh cường đại
      Theo nội dung quyển sách Triệu Thuỵ Vân khá là may mắn, phụ thân nàng là định quốc đại tướng quân, trước kia chỉ là lính hầu mà thôi mà bởi vì ở chiến trường lập nhiều chiến công, rồi có công cứu tiên đế, đem tiên đế cõng chạy đến chỗ an toàn. Tại cái thời điểm Triệu Thiết Trụ căn bản biết là cứu được hoàng đế.
      đối đãi với hoàng đế giống như đối với phụ thân của , cho nên sau này liền được tiên đế tâm đối đãi. Liền phong cho Triệu Thiết Trụ làm định quốc đại tướng quân, còn phong muội muội Triệu Thiết Trụ làm thái tử phi, còn chưa đủ tiên đế sau liền gả Ngọc quận chúa gả cho Triệu Thiết Trụ.
      Ngọc quân chúa chẳng những bộ dạng hoa dung nguyệt mạo, đao thương côn bổng đều sử dụng được, càng khó được là nàng hề ghét bỏ xuất thân hèn mọn của Triệu Thiết Trụ, vợ chồng đồng tâm, ân ái phi thường, bọn họ là đội đồng sinh cộng tử sa trường chưa bao giờ phân cách qua, ngay cả khi Ngọc quận chúa sinh hạ Triệu Thuỵ Vân lâu theo Triệu Thiết Trụ ra chiến trường.
      Bởi vì trong quân có nội gián làm cho tình báo sai lầm, cuối cùng nếu có Ngọc quận chúa mang binh đuổi tới rồi thay Triệu Thiết Trụ đỡ mũi tên trí mạng chỉ sợ năm đó người chết chiến trường phải là Ngọc quận chúa mà là Triệu Thiết Trụ.
      Năm đó sau khi mẫu thân của Triệu Thuỵ Vân vừa mất, Triệu Thiết Trụ cũng sinh bệnh nặng, may mắn còn nhớ thê tử trước khi lâm chúng có di ngôn muốn nuôi dạy Triệu Thuỵ vân tốt cho nên Triệu Thiết Trụ cùng nữ nhi Triệu Thuỵ Vân quan hệ cực kỳ thân thiết. Trong lòng mọi người đều biết địa vị của Triệu Thuỵ Vân ở trong lòng Triệu Thiết Trụ có địa vị như thế nào!
      Có thể ở định quốc tướng quân phủ, nàng là thiên kim đại tiểu thư của Triệu gia độc nhất vô nhị, người nào có thể làm nàng khó chịu mà chỉ có nàng cấp người khác coi thường và kinh bỉ.
      Bởi vì để cho Triệu gia hương khói, Triệu Thiết Trụ cũng thà lựa chọn nữ tử có thân phận đê hèn vào cửa, miễn cho vào cửa phu nhân khiến cho nữ nhi khó chịu. Cho nên cho dù Thẩm thị sinh con trai là Triệu Lăng Vân, bọn họ ở định quốc đại tướng quân trong phủ địa vị luôn luôn thua kém Triệu Thuỵ Vân.
      Mặt khác, Triệu Thuỵ Vân có là đương kim hoàng hậu, biểu ca đường đường là đương kim thái tử, tiên đế còn để lại di chúc đối với Triệu gia hướng đến đảm bảo thân phận của Triệu Thuỵ vân, Triệu Thuỵ Vân ở hoàng thành thân phân hàng đầu đều có vấn đề, cho dù quan nhất phẩm gặp cũng muốn nhượng lễ ba phần.
      Nhưng kết quả là đâu?
      Nàng tại được phụ thân thương, thân phận cáo quý đến cuối cùng khi lựa chọn, thà rằng bôn ba để chọn tình bọt biển mà lựa chọn phản bội tình thân, làm hại cả nhà Triệu gia bị giết, làm hại hoàng hậu cùng thái tử biểu ca đều có kết cục tốt.
      có thế lực nhà mẹ đẻ, có bối cảnh tốt, tự nhiên trong mắt người cũng là gì, cuối cùng rơi xuống bị kịch bị nam nhân kia ban cho dải lụa trắng, ly rượi độc cái kia cũng có có cái gì ngoài ý muốn.
      Dù từ đầu đến cuối nam nhân kia chưa bao giờ đem nàng để trong lòng, mà trong lòng chỉ có tam tiểu thư của phủ tể tướng Mộ Ánh Tuyết mà thôi, mà nàng Triệu Thuỵ Vân chính là nam nhân lợi dụng tình cảm của nàng, khi đạt thành mục đích, như vậy nàng chỉ là quân cơ tự nhiên hết giá trị lợi dung.
      quân cờ có giá trị lợi dụng tự nhiên cũng có giá trị để tồn tại thế giới này.
      Có thể là nàng chết là bản thân nàng tay tự tạo thành căn bản đáng để bất kẻ nào đồng tình.
      Phải biết rằng tự tạo oan nghiệt thể sống.
      Chính là nàng trở thành nữ phụ Triệu Thuỵ Vân sau này, Triệu Thuỵ Vân mặc kệ thế nào xem thường nguyên thân (bản thân ngày trước), nàng đều vì chính nàng tương lai mưu tính quên .
      Dù sao, nàng cũng tưởng trở thành vương phi hi sinh, cũng muốn cho bản thân rơi xuống kết cục bi thương, cho nên việc cấp bách nàng cần hảo hảo suy nghĩ chút, như thế nào tài năng để trở thành vật hi sinh vương phi, dù sao trở thành vương phi của nam nhân kia là bị kịch bắt đầu.
      Cho nên bi kịch là từ đâu bắt đầu nhỉ?nàng còn tất yếu cắt đứt, chỉ cần đem tai hoạ ngầm bóp chết từ phôi nước, như vậy nàng cũng trở thành vật hi sinh vương phí.
      Triệu Thuỵ vân nghĩ chút cửa phòng lại bị đẩy ra cách nhàng. vào là người mặc quần áo nha hoàn màu xanh, thấy nàng cúi đầu làm bộ dạng muốn lại thôi khiến cho Triệu Thuỵ vân mở miệng.
      “Có việc?”
      Triệu Thuỵ Vân bất quá nhàng bang quơ hai từ, giọng điệu nhàn nhạt, nhưng đối với nha hoàn lại cảm thấy áp lực, hiểu lui ba bước nàng hiểu vì sao có loại ảo giác, cảm giác so với đối mặt với lão gia còn áp lức hơn.
      “Cái kia, cái kia___”Xưa nay mồn miệng lanh lợi lúc này như thế nào liền chuyện đều ấp a ấp úng.
      Triệu Thuỵ Vân nhận ra điểm này nháy mắt thu liễu uy nghi rồi liếc mắt nhìn nha hoàn kia cái.
      , đến tột cùng có chuyện gi?”
      Triệu Thuỵ vân hơi thở biến đổi, Hoa Lan bỗng nhiên cảm thấy luồng vô hình áp lực có, lập tức chuyện cũng lưu loát hơn “Dạ, tiểu thư Hiền vương cùng với Mộ gia tam tiểu thư đến thăm tiểu thư.”
      Hiền vương?Mộ gia tam tiểu thư?
      Xem gia tác giả của quyển sách này tính tình khá là cường đại, nam nữ nhân vật chính song song đầu xuất , nàng là nhân vật phụ phối hợp diễn vừa tới phải chống lại hai người bọn họ.
      Chính là____
      tại, người có quyền nhất ở nơi này lựa chọn gặp hay là quyền quyết định của Triệu Thuỵ vân là nàng, cho nên nàng khoát tay chặn lại, lạnh lùng theo cánh môi bật ra hai chứ.
      gặp!”
      “Tiểu Thư?!”Nha hoàn Hoa Lan cho rằng nàng nghe nhầm, tiểu thư làm sao có thể nghe được Hiền vương đến thăm bệnh mà cự tuyệt gặp đâu?Cho nên nàng tâm địa tốt nhắc nhở câu.
      “Tiểu thư là Hiền vương đến thăm tiểu thư.”
      “Bổn tiểu thư lỗ tai có điếc nghe ràng là Hiền vương đến.”
      Tiểu thư cự tuyệt????Nha hoàn Hoa Lan trong mắt ngạc nhiên, Triệu Thuỵ Vân hơi nhíu mày.
      “Thế nào?Còn có việc gì sao?”
      , có việc gì ạ, nô tì, nô tì với Hiền Vương cùng Mộ gia tam tiểu thư là tiểu thư ngủ tiện quấy rầy.”Hoa Lan cảm thấy hơi thở đáng sợ, mồ hôi lạnh ướt cả áo. Hoa Lan hận thể chạy trốn chết chối, nàng khắc cũng nguyện đứng ở chỗ này cùng Triệu Thuỵ Vân.
      Chính là nàng vừa xoay người, Triệu Thuỵ Vân bỗng nhiên gọi nàng.
      “Đợi lát nữa hãng gặp.” Lúc này tránh gặp hay lắm, Triệu Thuỵ Vân nàng đường đường là đặc công có lý nào lại e ngại việc gặp bọn họ.
      Nàng xưa này đều tin vào thiên mệnh, có đạo lý nào bởi vì biết trước kết quả là hai người đó là nhân vật chính còn nàng là nhân vật phụ để phối hợp diễn chẳng lẽ vì vậy mà nàng lùi bước gặp.
      Cho nên dù lo lắng điểm này nhất thời chuẩn bị và quyết định vẫn gặp nam nữ nhân vật chính.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 4: Nam nữ nhân vật chính lộ diện
      Nha hoàn Hoa Loan nghe được Triệu Thuỵ Vân muốn gặp Hiền vương cùng Mộ gia tam tiểu thư cũng cảm thấy bình thường, nàng chỉ cảm thấy lúc này tiểu thư muốn gặp là do tiểu thư giận dỗi mà thôi đến cuối cùng vẫn luyến tiếc lỡ mất cơ hội gặp Hiền vương.
      Hoa Lan chạy nhanh ba bước đến :”Tiểu thư nếu như vậy để nô tì giúp tiểu thư trang điểm chút, dù sao bộ dạng của tiểu thư lúc này thích hợp để tiếp khách lạ.” Triệu Thuỵ Vân lúc này trong trắng thuần khiết, cùng ngày xưa xuất trước mặt Hiền vương tự nhiên là bất đồng cho nên nha hoàn Hoa Lan lo lắng Triệu Thuỵ Vân vạn nhất ở trước mặt Hiền vương đánh mất thể diện đến lúc đó trở về trút giận lên người nha hoàn nên trước tiên nhắc nhở Triệu Thuỵ Vân hoàn hảo.
      Làm sao có thể nghĩ rằng chỉ cần Hoa Lan nhắc nhở là Triệu Thuỵ Vân sớm ở giường nhảy dựng lên và chạy vội đến bàn trang điểm bắt đầu tỉ mỉ trang điểm, nhưng lúc này hoàn toàn ngược lại, tiểu thư ngay cả nhúc nhích cũng có ánh mắt lạnh nhạt quét lên bản thân chút ròi phân phó nàng ngoài ra còn động tác nào khác.
      “Như vậy là được rồi, mời bọn họ vào đại sảnh bổn tiểu thư ra ngoài tiếp khách.”
      Hoa Lan bị Triệu Thuỵ Vân lạnh lúc nhìn qua cái, lo lắng giật mình ngay cả những lời vô nghĩa cũng giám , nhanh chóng khom người lui xuống rồi chạy vội ra ngoài.
      Thời khắc Hoa Lan mời đôi nam nữ tiến vào đại sảnh Triệu Thuỵ Vân rửa mặt xong chậm rãi từ trong phòng ra đại sảnh.
      Đến đại sảnh, Triệu Thuỵ Vân nhìn đến đại sảnh kia thiếu niên, kia thiếu nữ họ đều là nhân vật chính mà tinh tế đánh giá vài lần.
      Thiếu niên kia hổ danh là nam chính –Hiền vương Phượng Phi Tiêu bề ngoài của tự nhiên là đẹp mắt.
      dường như là khối mỹ ngọc tinh diệu được mài rũa, khuôn mặt, cái mũi, sắc môi khuôn mặt hề có khuyết điểm, ngay cả khoé môi khi cong cong đều được tính toán tốt có thể dùng hai từ “hoàn mỹ” để hình dung. Khuôn mặt tuỳ thời đều mang theo vẻ tươi cười, loại mỉn cười này làm người ta liên tưởng đến mặt trời xuyên thấu các tầng mây chiếu sáng lên mọi người, nhìn dáng vẻ ôn hoàn, cao quý bất phàm lại làm cho người ta cảm thấy thân thiết, cảm giác thân thiết như là đại ca ca, nụ cười chân thành tha thiết đến vậy chỉ cần nhìn đến cặp mắt của , nhìn đáy mắt làm người ta phản phất thấy tia lạnh có thẻ coi người này chính là vô hại. (Vô sỉ có, vô xỉ nên mới hại chỉ thảm như vậy chứ>:<).
      Chính là đáng tiếc Triệu Thuỵ Vân lại giỏi về quan sát sâu sắc của nàng, liền như vậy nhàn nhạt ngắm, liền bắt giữ được trong đáy mắt thiếu niên kia lên tia kiên nhẫn còn có khinh thường.
      sai, chính là ánh mắt khinh thường.
      Dù khinh thường Triệu Thuỵ vân nhưng vẫn hạ cố đến thăm nàng như vậy ràng là có ý đồ, cái này Triệu Thuỵ Vân trước kia chưa bao giờ nghĩ đến sao?(có lẽ tỷ tỷ í biết mà vẫn chấp nhận đó chứ thăm dẫn theo làm chi loại đàn ông đó bỏ sớm cho ui>.<).
      Cho dù mỹ nam tử đem cảm xúc của bản thân che dấu tốt, nhưng lời phải là tâm khiến người khác cảm thấy hư tình giả ý dù là rất nhưng có thể cảm nhận được, chính là Triệu Thuỵ Vân trước kia hiển nhiên là bị tình làm mờ lý trí rồi nếu làm sao thể phát giác điểm đó, thích người ánh mắt lại thể điều đó sao có thể tin được.
      tại, thiếu niên ràng đối với này thể hiên nụ cười ôn nhu (ta ói>.< ghét nhất loại con trai lợi dụng con ), nhưng người có những cử chỉ rất , ánh mắt luôn chú ý đến thiếu nữ ở bên cạnh .
      Người thiếu nữ này chính là nữ nhân vật chính trong sách – tam tiểu thư Mộ Ánh Tuyết của phủ tể tướng.
      thực có thể hình dung được phần nào bề ngoài của nữ nhân vật chính truyền thống a, thanh lệ thoát tục, làn da trắng như tuyết, hai mắt trong trẻo gợn song như hồ nước trời thu, khi nàng mỉn cười giống như là viên minh châu phát sáng bao phủ lên người toàn bộ ánh hào quang, càng khó được là tản thân tản mát cỗ thanh khí đúng là phụ danh thiên hạ đệ nhất mỹ nữ, đúng là phong thái của tiểu thư khuê phòng.
      So với Triệu Thuỵ Vân nàng, nàng vừa rồi rửa mặt có ngó qua gương đồng chút có thể là Mộ Ánh Thuyết dung nhan như hoa lan trong thâm cốc Triệu Thuỵ Vân nàng chính là hoa hồng như hoả diễm, mi gian còn vài phần khi, cực kỳ giống Ngọc quận chúa năm đó.
      Chỉ đáng tiếc là Triệu Thuỵ vân tuỳ rằng kế dung mạo như hoa như ngọc của Ngọc quận chúa nhưng có nửa điểm nào kế thừa phong phạm của Ngọc quận chúa mà phong tư ngông nghênh. Nếu mẫu thân nàng ở địa phủ biết được nàng sinh hạ nữ nhi như vậy vì người nam nhân mà hạn người hại mình chỉ sợ Triệu Thuỵ Vân vừa mới sinh bị nàng bóp chết tươi miễn cho trưởng thành tai hoạ cho người nhà.
      Bất quá cũng may tại nàng lại xuyên đến, cho nên Ngọc quận chúa nếu biết được nữ nhi đần độn như vậy phỏng chừng cũng ước gì nữ nhi của nàng bị linh hồn ngoại lai này chiếm giữ, dù sao nếu là nàng, nàng đảm bảo để tự tôn của bản thân mình bị người khác trà đạp đâu, nàng chẳng sợ cuối cùng đánh lại tác giả khai bàn tay vàng, nàng cũng tiếc nghịch thiên sửa mệnh cùng vận mệnh khiêu chiến phen.
      Cho dù kết cục chung quy ra sao nàng cũng vui vẻ thừa nhận.
      Nghĩ như vậy Triệu Thuỵ Vân cũng thuận theo chủ tâm hoàn toàn buông tay ra cho nên dù chống lại Hiền vương Phượng Phi Tiêu cùng Mộ Ánh Tuyết tại thời điểm này nàng đảm mạc .
      “Đa tạ Hiền vương cùng Mộ tam tiểu thư cùng đến thăm Thuỵ Vân, Hoa Lan nhanh dang trà dâng bánh cho khách quý , chớ bạc đãi nhị vị khách quý.” Triệu Thuỵ Vân cử chỉ vượt quá quy củ, chút cũng vượt quá thân phận là cho Phượng Phi Tiêu cùng Mộ Ánh Tuyết cồng thời cảm thấy bất an.
      Bộ dạng của Triệu Thuỵ Vân cùng với ngày trước rất giống nhau nhưng ánh mắt nhìn hai người bọn họ ở thời điểm này xa lạ, giống như đánh giá hai người xa lạ, đừng đối với Phượng Phi Tiêu có lộ ra nửa điểm thái độ quyến luyến, chính là đối với Mộ Ánh Tuyết vào thời điểm này nàng cũng trấn định như vậy ngay cả nửa điểm tức giận cũng có, giống như nàng cùng Mộ Ánh Tuyết trong đó phát sinh mâu thuẫn đều hoá thành mây khói.
      Điều này làm cho Phượng Phi Tiêu trong lúc nhất thời khó có thể phán đoán được lập tức thăm dò hỏi câu: “Thuỵ Vân muội, sao muội lại xa lạ vậy, có chỗ nào khoẻ? phải bình thường đều gọi Phi Tiêu ca ca sao?” Tuy rằng cực kì kiên nhẫn với Triệu Thuỵ vân quấn lấy , hướng về làm nũng dạng, nhưng lúc này Triệu Thuỵ Vân đối với lộ ra nửa điểm quấn quýt si mê, cảm thấy lòng có chút thất lạc, cảm thấy giống như tôn nghiêm nam nhi của bị tổn thương.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :