1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Lấy Cổ Phục Nhân: Oa Nhi Vương Phi



      Tác giả: Mục Đan Phong


      Thể Loại: Xuyên qua thành tù nô công chúa: Nghịch ngợm cổ phi

      Tình trạng bản gốc: Hoàn, 1801 trang word (tác giả chia chương chỉ để tên, nên ta đếm được.)
      Ngày đăng: lấp khá khá hố mới đăng tiếp
      Nam Chính: Phượng Ngàn Vũ, biệt hiệu đại lông chim của nữ chính
      Nữ chính: Long Phù Nguyệt Miêu Cương chuyện xài cổ độc nhập vào xác công chúa mất nước
      Nam Chính phúc hắc, nữ chính giảo hoạt
      Văn Án


      Nàng là người Miêu Cương chuyên sử dụng cổ độc, dưới sợ hãi xum xoe của Long Vương nàng được chuyển thế xuyên qua làm công chúa.

      Là công chúa. Ừm, nhưng là tại sao là công chúa mất nước a!

      Vì sao phải ấm áp giường lớn, mà là lặn ngụp trong dòng sông đầy tử thi?

      vất vả bò lên bờ, liền nhìn đến người cười đến cực kỳ tà mị, tiểu nam hài đỡ Phù Nguyệt đứng lên ứng đầu tiên là: "Tỷ tỷ, ngươi cao đẹp nha, nhưng khuyết điểm duy nhất chính là ngực nhỏ chút. . . . . ."

      mang binh diệt quốc gia của nàng, ở trước mặt nàng bức tử tỷ tỷ nàng, mà nàng vốn dĩ nên là vợ của , lại biến thành nô dịch của . . . . . .

      Mấy ngày ân sủng, ngày sau lại dây dưa, ai là số mệnh của ai , là ai cứu ai?

      Last edited by a moderator: 17/10/15
      hangcao, cobevotamHạDu thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Nghịch Ngợm Cổ Phi

      Mục Đan Phong

      <img class="alignnone size-full wp-image-5223" title="Nghịc ngợm" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/nghe1bb8bc-nge1bba3m.jpg" alt="" width="590" height="531" />

      Tóm Tắt Nội Dung
      darkThể loại: Ấm áp, Ngôn Tình, xuyên , huyền huyễn
      Độ dài: 1800 trang

      Nguồn : Coverter Ngocquynh Lê Quý Đôn

      Long Phù Nguyệt là người Miêu Tộc thế kỉ 21, chuyên sử dụng cổ độc 22 tuổi, trong lần phán quan bắt lầm, hồn xuống địa phủ náo loạn phen, do Phù Nguyệt Cổ Thuật rất giỏi mà Diêm Vương gia lại sợ sâu nên cấp tốc cho nàng xuyên qua, y theo cầu của nàng làm công chúa. Nhưng trời ạ, là công chúa vong quốc a, cả quốc gia bị tiêu diệt, hoàng huynh tử trận, hoàng tỷ kẻ sống người làm thê nô.
      Phượng Ngàn Vũ, Cửu Vương Gia thiên triều Thiên Tuyền quốc. Biệt Hiệu chiến Thần Tu La, tàn ác lãnh khốc, phong lưu tao nhã, nham hiểm độc ác, bụng dạ khó lường. người đến thiên thu, tìm người dù chân trời góc biển, khi hận ai dám hại người thủ đoạn tàn nhẫn vô tinh.
      Nhận Xét: Nam Chủ chung tình, từ khi biết chị là rau sạch tuyệt đối, ta ghét rau bị sâu ăn dù với hình thức nào sau khi thành thân, gặp ta, ta nhổ cỏ tận gốc, rau hay cỏ hể bị sâu ăn là ta diệt.
      Nữ chủ: thông minh, biết sử dụng Vu thuật, Cổ Thuật, ương bướng nhưng cố chấp cũng rất sậu


      Chuyện tình vô cùng ấm áp, sủng vô cùng, chỉ tội hai người hiểu lầm hai cãi nhau thôi, QH rất thik bộ truyện này đọc bản CV ba lần, đọc từng chữ. QH dự định đăng sau khi Long Vương kết thúc, nhưng tại do khá nhiều chuyện nên QH đăng bản giới thiệu ai có hứng thú hợp tác với QH hãy để mail lai. Truyện khá dễ hiểu do bạn Ngọc Quỳnh bên Lê Quý đôn CV


      P/S Văn Văn ta nhận định nàng rồi, nàng hok trốn khỏi bộ này đâu.
      Last edited: 1/8/14
      cobevotam thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 1:


      <img class="alignnone size-full wp-image-5498" title="123" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/123.jpg" alt="" width="590" height="416" />


      Edit: Nhok phù thủy

      Beta: Quảng Hằng & Khuyên


      “Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “ Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?”



      “Ngươi có biết hay người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất dễ dàng? Ngươi có biết hay ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, tháng đầu lương cao ta còn chưa có lấy đến…”



      Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng người ông ta.

      Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu bằng ai, xem ra đất ̣a phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được . . . . ."

      "Được rồi, được rồi, ván đóng thuyền, nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường nương." Bên cạnh  phán quan đành lòng nhìn thủ lĩnh bị phàm nhân mắng mỏ, ra giảng hòa.

      "Bồi thường như thế nào? Hay là, các ngươi còn có thể đem ta trở về? Vậy được rồi, chỉ cần có thể đưa trở về ta liền trách các ngươi nữa, coi như ta làm một chuyến du lịch miễn phí. . . . . ." Long Phù Nguyệt trong đôi mắt to có tia hi vọng.

       "Khụ, khụ, điều này e rằng được rồi, xác của ngươi đã bị. . . . . . bị hoả táng . . . . . ." Vẻ mặt của Diêm Quân khó xử.

      "Ách, vậy các ngươi còn bồi thường ta thế nào?" Hi vọng như bọt xà phòng vô tình bị phá hủy, Long Phù Nguyệt nắm tay nắm thành đấm rắc rắc vang lên.

      "Chúng ta. . . chúng ta có thể an bài ngươi đầu thai đến gia ̀nh tốt, nổi tiếng, cao quý . . ."

      "Hừ! Nếu các ngươi bắt sai hồn..., thì ta bây giờ nổi tiếng, cao quý! Này, ta muốn tiếp tục làm tiểu oa nhi , buồn tẻ đến chết!"

      "Vậy. . vậy. . . . . ." Diêm Quân cùng phán quan liếc mắt nhìn nhau, gần như là trăm miệng lời: "Chúng ta đây có thể an bài ngươi xuyên qua!"

       "Xuyên qua? Các ngươi cũng biết cái từ này? Đây chính là ngôn ngữ đại." Long Phù Nguyệt mắt to lên chút kinh ngạc.

      "Hừ!" Diêm Quân lạnh lùng nheo mắt: " tại dân cư xuyên qua vạn cũng có tám Thiên, bổn vương làm sao có thể biết? Thế nào, ngươi muốn xuyên qua hay ?"

       Long Phù Nguyệt mắt to vòng vo di chuyển, nhanh chóng phân tích tình thế trước mắt, hình như  xuyên qua cũng rất vui: "Được rồi, ta đồng ý, nhưng mà ta muốn làm người nghèo, ta muốn làm công chúa!"

       

       

      Chương 2.Phóng cổ biến điện Diêm La thành biển côn trùng!

      Edit: Nhok phù thủy

      Beta: Khuyên


               

      "Công chúa?" Sổ sinh tử trong tay Phán quan liên tiếp được lật ra lẩm nhẩm, rốt cục dừng ở tờ giấy: "Ừm, ra có công chúa có từ trường gần với ngươi . . . . . . nhưng mà. . . . . ."

      "Tốt! Là nàng! cần nhưng mà, nhiều lời dong dài, ta liền phóng cổ biến điện Diêm La này thành biển côn trùng!"

      "Vậy. . . Được rồi! Phán quan nhìn nhìn con rắn trong tay nàng, cổ họng nuốt nước bọt chút, rốt cục câm miệng.

      Ha ha, cuộc sống công chúa ngồi ăn rồi chờ chết, ta tới đây. . . . .

      Tử thi, đập vào mắt có thể thấy được, đều là nhe răng nhếch miệng, chết nhắm mắt!

      Vô số thi thể trong nước trôi dạt vào bờ, giống như đám kén màu đen  . . . . . .

      Long Phù Nguyệt trợn mắt mở to tròng mắt, chứng kiến cảnh tượng trước mắt, dĩ nhiên là phen kinh hoàng.

      Choáng váng, phải nói nàng trở thành thành công chúa sao? Làm sao có thể xuyên thủng trôi sông đến đây?

      Hơn nữa, còn có nhiều thi thể chết đến làm bạn cùng nàng!

      Trong khí tràn ngập máu tanh, gần như làm Long Phù Nguyệt ngất lần nữa.

      Nàng nhìn hai bên bờ sông, muốn nhìn lại tình hình chung quanh. Chợt nghe cách đó xa có người hô tiếng: "Tướng quân! Có người còn sống!"

      Theo tiếng gào, “sưu”  tiếng bay tới cái tên bắn lén, mục tiêu, đúng là đỉnh đầu của nàng!

      Long Phù Nguyệt kinh hồn bạt vía! May mà nàng phản ứng  linh hoạt, “phốc”  tiếng, lần nữa lặn xuống nước!

      tiếng gào từ bờ truyền đến: "Nó chạy! Bắn tên! Bắn tên!"

      Tên như mưa, hướng về phía nàng bay tới.

      Lần này, Long Phù Nguyệt đánh chết cũng dám ngoi lên!

      May mà kỹ năng bơi của nàng vô cùng tốt, nhất thời có thể lặn có khoảng hơn 100 m. Đến khi nàng nhịn nổi, mới chậm rãi nổi lên, nhưng cũng chỉ dám lộ nửa cái đầu, chung quanh thi thể ít hơn. Mà bờ vẫn ồn ào như trước, vô số bóng dáng  binh lính rọi những bó đuốc sang rực xuống nước, lại phóng tên, thỉnh thoảng có những tử thi trôi nổi bị bắn trúng, xoay tròn trong nước.

      Long Phù Nguyệt gần như ân cần thăm hỏi tổ tông tám đời của Diêm Quân lần.

      Con bà nó, phải đem nàng xuyên qua thành vị công chúa sống an nhàn sung sướng sao? Tại sao lại đem nàng tới chiến trường này! Hơn nữa, còn giống như là bị đánh bại!




       

      Chương 3. màn quỷ dị

      Editz: Nhok Phù Thuy

      Beta: Khuyên

              

      hay ho về đến nhà!

      " ở nơi nào!" Có binh lính mắt sắc, bỗng nhiên chỉ về phía nàng kêu to, tiếng kêu giống như rút gân, hiển nhiên bởi quá mức hưng phấn.

      Long Phù Nguyệt sắc mặt nhất thời tối sầm, cuống quít tiếp tục lặn xuống.

      Chỉ nghe bờ có thanh trầm ổn, hùng hậu phân phó: "Nhìn kĩ vào mặt nước, đừng cho chạy thoát!" Thanh của tựa hồ lớn, nhưng lại truyền ra xa. Ngay cả lặn sâu ở đáy nước Long Phù Nguyệt đều nghe rành mạch.

      Hiển nhiên, nội công người này rất thâm hậu.

      Long Phù Nguyệt nhất thời đen mặt. Nếu để bọn họ đuổi theo hồ, nàng trốn thoát đâu!

      Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Nàng cũng muốn vừa mới xuyên qua được bị bắn thành con nhím!

      “Bá”  thanh vang lên, con cá lớn từ bên người nàng bơi qua.

      Di! Cá thật lớn!

      Long Phù Nguyệt bỗng nhiên nảy ra cái chủ ý. Nàng ở cánh tay vừa sờ, tiểu thanh xà liền hiện ra.

      Tiểu thanh xà kia hướng về phía nàng rung đùi đắc ý.

      Long Phù Nguyệt huyên thuyên niệm đoạn chú ngữ, hướng về tiểu thanh xà, tiểu thanh xà thân mình sáng ngời, bỗng nhiên thân mình trong nước xoay tròn, con chia làm hai con, hai con chia làm bốn. . . . . .

      lớn công phu, liền phân thân ra có khoảng mười lăm mười sáu tiểu thanh xà.

      Long Phù Nguyệt lại niệm vài câu chú ngữ, làn này thân mình thanh xà bỗng nhiên trở nên lớn lên. Mỗi con đều dài khoảng hơn hai thước.

      Long Phù Nguyệt quát tiếng "!"

      Đám thanh xà bỗng theo vô số hướng mà bơi, vô số đạo nước giống như vô số đạo xạ tuyến, lấy chỗ Long Phù Nguyệt làm trung tâm, hướng về bốn phương tám hướng mà .

      bờ binh lính thấy màn quỷ dị như vậy khỏi tất cả đều ngây người, cũng biết nên làm thế nào mới tốt. mặt nước giống như có muôn con đường.

      Mà Long Phù Nguyệt sớm nhân cơ hội lại bơi xa. . . . . .

      Hồ này dường như nhỏ. Long Phù Nguyệt ở đáy nước bơi trận, liền trồi lên mặt nước hít chút khí . Nhưng là chỉ dám ngửa mặt lộ ra hai lỗ mũi để thở. Cũng dám để lộ ra nửa cái đầu.

      Cứ như vậy, nàng bơi khoảng hơn giờ. Đến khi còn nghe tiếng động ồn ào kia nữa, nàng mới dám trồi lên mặt nước.




       
      cobevotam thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

               Edit: Nhok Phù Thủy

               Beta: Quảng Hằng & Khuyên


      Chương 004.  trở thành nam nhân chứ?

       
      <img class="alignnone size-full wp-image-5524" title="123" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/1231.jpg" alt="" width="590" height="416" />


               

      Nàng nhìn chung quanh, thấy cách đó xa có cái bờ, bên bờ cỏ dại sinh sôi nảy nở và cách đó xa chính là cánh rừng rậm rạp. Trong rừng cây im ắng, có bất kỳ binh lính canh gác, đúng là một nơi tốt để nghỉ ngơi và chạy trốn.

      Long Phù Nguyệt trong lòng run sợ bơi hơn nửa canh giờ, đã sớm mệt mỏi chịu nổi. Nàng quẫy tay, đạp nước vài cái bơi đến.

      "Phù! Mệt chết được!" Long Phù Nguyệt kéo thân hình mỏi mệt,  ướt đẫm  bò lên bờ. Vừa bước đã ngã vào một cái hang, còn tưởng đứng lên được nữa.

      trận gió thổi qua, làm lao xao cả rừng cây cách đó xa, làm đám cỏ dại cao hơn một thước ngả nghiêng liên tục.

      Trời ạ, lạnh quá!

      Vừa rồi trong nước, lại nóng vội chạy trối chết, còn biết là như thế nào. Nay có truy binh, nàng buông lỏng cơ thể. Đến khi gió thổi làm nàng rùng mình, hắt hơi cái.

       Nàng nhịn được co bả vai lại, ôm lấy thân mình.

      Ánh mắt trong lúc vô ý rơi xuống hai tay áo, nàng ngạc nhiên.

      Đây...... đây cũng phải là xiêm y công chúa! chiếc áo dài thân liền mà xanh lục, giờ phút này ướt đẫm dán tại người. Tại sao lại giống trang phục của nam tử? !

      Nàng cúi đầu nhìn nhìn đến trước ngực, thường thường......

      Choáng váng, phán quan mơ hồ này ngay cả giới tính cũng lầm, để cho nàng xuyên qua đến thân thể một người nam nhân chứ?

      Nàng rốt cuộc vén lên áo rộng thùng thình, nhìn vào trong một cái. Lại nhìn đến da thịt nõn nà trước ngực được buộc lại bằng một lớp vải.

      "Di, chẳng lẽ ta tại ở trong thân thể mà chủ nhân là nữ cải trang nam?"

      Long Phù Nguyệt rốt cuộc thể kiềm chế tò mò của mình, dù sao bên cạnh cũng có ai, nàng cắn răng cái, đem lớp vải buộc ngực bỏ xuống dưới.

      Khi lớp vải được tháo xuống. Ngực nàng rất tròn liền hiện ra ngoài. Xinh đẹp, đứng thẳng mà kiên đĩnh.

      Nữ nhân, nàng đúng là nữ nhân!

      Long Phù Nguyệt cuối cùng là thở dài nhõm hơi.

      Ha, nghĩ tới nàng thân thể này phát dục tốt như vậy! Quả thực muốn thành Tiểu Ba bá rồi! biết khuôn mặt xinh  thế nào? Có phải hay là giai nhân khuynh quốc khuynh thành?

      Long Phù Nguyệt nhịn được tò mò, lần nữa đến bờ sông. Nhìn dưới làn sóng xanh bóng dáng mơ hồ mặt nước, suýt nữa thì té ngã.




      005. Rơi cánh Phượng Hoàng bằng gà

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Khuyên
      Nước từ dòng sông phản chiếu lên với đôi mắt to mặt tròn, có vẻ mặt y như trẻ con, mặc bộ trang phục của thái giám, tóc dài đen như mực, xõa tung bồng bềnh như thác nước, rối tung.

      —— Này, đây ràng là dáng vóc thu của Long Phù Nguyệt! Rất giống bộ dạng khi nàng mười hai mười ba tuổi.

      Choáng váng, nàng tại phải là mười hai mười ba tuổi chứ?

      Nàng kia rốt cuộc là ai?

      Long Phù Nguyệt đầu hắc tuyến. Nàng sờ loạn khắp người, muốn tìm ra cái gì đó có thể đại biểu cho thân phận tại.

        búp bê bằng vải, cái trâm cài đầu cùng với ít đồ dùng nho như đồ chơi của trẻ con.

      Long Phù Nguyệt càng lục xét, hắc tuyến mặt càng nhiều. Cuối cùng nàng ở tay áo mò tới cây tiểu đao, dài quá nửa thước, lại tạo ra tinh xảo dị thường. Chuôi đao tựa hồ còn khắc lại hai hàng chữ .

      Long Phù Nguyệt híp mắt nhìn nhìn, thấy được mặt viết là: « Nguyệt nhi xuất thế, phụ hoàng ban tặng ».

      Nguyệt nhi? Phụ hoàng? ra cái thân thể của nàng chính là vị công chúa!

      Long Phù Nguyệt chớp chớp đôi mắt to, cuối cùng là hiểu câu cuối cùng của vị Phán Quan kia , ‘’Nhưng mà’’ là có ý gì. ra nàng muốn xuyên nhập vào xác bé con này, chính là vị công chúa hàng giá nhưng ra cũng là vị công chúa gặp rủi ro mất nước!

      có thiên lý! có thiên lý!

      Đều rơi cánh Phượng Hoàng bằng gà, nàng xuyên qua thành vị công chúa mất nước, còn bằng xuyên qua thành người thường đâu!

      Lần này tốt lắm rồi, lúc nào nàng cũng phải phòng bị địch quốc  đuổi giết!

      Thối Diêm Vương, thối phán quan! Chờ ta ngày kia trở về, ta phải đem râu các ngươi nhổ sạch!

      Long Phù Nguyệt miệng oán hận than thở, bàn tay nhé xoa gương mặt mặt nước.

      Nước gợn xôn xao, làm cho hình bóng nàng in mặt nước trong chốc lát tụ tập, phút chốc bỗng bị tiêu tán.......

      biết khi nào , hình ảnh phản chiếu dưới dòng sông lại xuất thêm khuôn mặt......

      Trời! Long Phù Nguyệt giật thót mình. Xoay người lại. Bỗng nhiên liền há hốc miệng, nàng rốt cuộc thể lên tiếng!

      Phía sau có người đứng, tà áo phất phơ phiêu dật như tiên tử hạ phàm. Dung mạo như người từ trời giáng xuống, nhan sắc hư ảo đẹp tuyệt trần, nhưng thể dùng ngôn ngữ hay những lời thơ văn có thể tả được nhan sắc tuyệt trần gần như có thực như thế này. Da thịt trắng nõn trong sáng lấp lánh giống như lưu ly, dưới ánh mặt trời gần như trong suốt.
      cobevotamHale205 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 006.Nữ nhân? Nam nhân?

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Khuyên


      <img class="alignnone size-full wp-image-5622" title="349873396051800189" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/349873396051800189.jpg" alt="" width="590" height="361" />



               

      Đôi mắt xanh sâu thăm thẳm giống như biển rộng khó lường nhất thế giới, thâm thúy mà đẹp lộng lẫy, tản ra hào quang sâu kín giống như băng tuyết.


      Đây là nam nhân, hay là nữ nhân?


      Trời ạ, nàng còn cho tới bây giờ chưa thấy qua người nào tuyệt sắc khuynh thành như vậy!



      mặc thân áo choàng rộng thùng thình, tóc dài đen nhánh tùy ý rối tung vai. Nhìn ra, dường như là nam nhân, nhưng có nam nhân nào xinh đẹp thể tin được như thế chăng?



      , nhất định là nữ nhân!


      Đôi môi duyên dáng hơi hơi vẽ ra nụ tươi cười trêu tức: "Xem đến choáng váng sao?"


      Long Phù Nguyệt thất thần nhìn người này từng bước tiến về phía nàng, hoàn toàn quên chính mình còn trong cảnh nguy hiểm.


      Ngay cả thanh cũng dễ nghe như vậy!


      Đây là người sao? , phải là tiên nữ trời hạ thế cứu thục nàng ?


      Đôi mắt người nọ nhíu lại, cánh môi mỏng manh vừa hé, lộ ra chút tươi cười có thể hại nước hại dân: " ra, ngươi là tiểu nha đầu»


      Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ, chỉ cảm thấy cái mũi nóng lên, hình như có luồng khí nóng muốn chảy tràn ra......


      (QH : ha ha, sắc nữ....)


      Nàng cố xoa cánh mũi, để tránh viễn cảnh chính mình rất có thể chảy máu mũi. Nàng lắc lắc đầu, bật thốt lên : "Tỷ tỷ, ngươi xinh đẹp nha ! Khuyết điểm duy nhất chính là ngực nhỏ  chút......"


      "Cái gì?" Người nọ nhướng mày, giật mình nhìn nàng, bỗng nhiên giống như kịp phản ứng, nhịn được ha ha cười.



      Long Phù Nguyệt bị ‘Nàng’ cười đến cả người sợ hãi, thầm nghĩ trong lòng: "Chẳng lẽ là ta nàng ta ngực nhỏ, nàng ta tức giận? Nhưng ngực của nàng ấy rất a, nhìn bằng phẳng y như sân bay vậy. Hay là, nàng cũng sử dụng buộc ngực? Ừ, nhất định là như vậy!"


      Nàng nghĩ thông suốt vấn đề then chốt trong đó, khỏi cũng cười đứng lên: "À, ta biết, tỷ tỷ cũng là sử dụng buộc ngực rồi, ngươi muốn cải nam trang có phải hay ? Ai, ngươi giả dạng giống rồi, có người nam nhân nào lại giống ngươi, bộ dạng khuynh quốc khuynh thành như vậy? Là người ai cũng thể nhìn ra."


      Long Phù Nguyệt hảo tâm nhắc nhở ‘nàng’.


      Người nọ cười càng vui vẻ hơn. Thanh của ‘nàng’ trong sáng và trầm thấp vang xa, từ trong rừng cây gần đó cũng vang dội lại thanh của ‘nàng’.



      "Này, ngươi rốt cuộc cười cái gì a? Ta đúng sao?" Long Phù Nguyệt gần như phát điên.

       

      Chương 007 vấn đề về buộc ngực<br style="color:font-size:large;" /> 

      Edit: Tiểu Nguyệt Nguyệt

      Beta: Quảng Hằng & Khuyên


      Người nọ cuối cùng cũng ngưng cười, môt ngón tay như bạch ngọc chỉ vào Long Phù Nguyệt: “tiểu nha đầu, ngươi rất đúng. Bất quá, ta nghĩ ngươi rất đúng, ta là nam nhân, là nam nhân hàng giá nha.”


      “Cái gì? Ha Ha ngươi lừa quỷ a? Ngươi là nam nhân ta đây cũng là nam nhân! Có nam nhân nào như ngươi, bộ dạng hại nước hại dân a?” Long Phù Nguyệt mới đầu còn hốt hoảng, sau đó cười ha ha.


      Người nọ liếc mắt nhìn nàng, thân mình di chuyển, bỗng nhiên tiến tới trước mặt nàng, dung nhan tuấn tú gần trước mặt, cười híp mắt : “ Tiểu bất điểm, ta và người cùng đánh cược, thế nào?


      “Đánh cược? Đánh cược cái gì?” Long Phù Nguyệt đột nhiên cảm nhận được 1 loại áp lực vô hình, ngây ngốc hỏi 1 câu.


      Người nọ cười đến tự nhiên: “Cược thân phận của ta, nếu ta là nam nhân ngươi liền trở thành người của ta, nếu ta là phụ nữ ta là người của ngươi. Thế nào?”


      Này…Long Phù Nguyệt ngây người.


      “Như thế nào? Ngươi dám cược? Ngươi phải rất có lòng tin sao?” người nọ liếc mắt nhìn nàng.


      “ Cái kia ta…” Long Phù Nguyệt , thầm nghĩ trong lòng: “Chẳng lẽ nam nhân sao? Nhưng, nhìn thế nào cũng giống a!”


      “Rốt cuộc có đánh cược hay ? Ngươi ngay cả 1 chút dũng khí cũng có chút nào?” Người nọ mặt có tia kiên nhẫn, tiếp tục chèn ép nàng.


      Long Phù Nguyệt trong đầu đấu tranh kịch liệt: “Con bà nó, đánh cuộc đánh cuộc, dù sao ta cũng là công chúa mất nước, thể ngồi ăn chờ chết. Nếu muốn sống ở chỗ này phải tìm nơi an thân. Mà người này ăn mặc tồi, hẳn là người có tiền. Cho dù thua cuộc làm người hầu của cũng sao. Nếu như có thể thắng, ...vậy càng tốt. Có kẻ vừa có tiền lại xinh đẹp làm người hầu, lại sợ có chỗ an thân sao?”


      Trong nội tâm nàng sau hồi suy tính, liền gật đầu, cái miệng nhếch lên, : “Được, ta cược.”


      Người nọ cười ha ha “Tốt, vậy người mở to mắt ra mà xem.”


      Bỗng nhiên áo dài rơi xuống lộ ra 1 bô ngực trong sáng thuần khiết như ngọc…


      ngực của cũng có buộc ngực như nàng tưởng tượng.


      Khó trách nàng nghi ngờ thân phận của .


      Vô luận bờ ngực rộng lớn cường tráng, đường cong đều là cực độ tuyệt đẹp, thanh hoa xuất trần lại có chút mị hoặc tận xương. Tim đập giống như nổi trống, lại có cảm giác kì lạ tìm cửa mà đến, rốt cuộc máu mũi của nàng cũng phun ra rồi.




       
      cobevotam, minhhanhngHale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :