1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi – Phiên ngoại

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Nghịch Ngợm Cổ Phi – Phiên ngoại
      Edit : Zennie
      beta: Quảng Hằng

      1.Phiên ngoại chi say rượu

      Rượu, chỉ là bầu Trúc Diệp Thanh bình thường nhất. Đồ ăn, chỉ là hai dĩa rau xanh.
      Đồ ăn thêm, rượu lại uống thêm ước chừng năm bình lớn! .
      Dung nhan tuấn tú bình thường tái nhợt có chút máu lúc này cũng lên chút màu hồng hiếm có, đôi mắt luôn luôn băng lãnh lúc này lại tràn đầy mơ màng.
      Ông chủ thấy trong khách điếm, nhìn có ước chừng là mấy chục con mắt .
      Nam tử tuấn mỹ giống phàm nhân như vậy, nam tử như là lần đầu tiên mới được nhìn thấy.
      Người ta Cửu vương gia ở kinh thành , nay làm Thánh Thượng xinh đẹp gì sánh được.
      Nhưng khách điếm này ở chỗ xa xôi, rời kinh thành có khoảng hai ba trăm dặm, đương nhiên là có cái phúc nhìn thấy thiên nhan.
      Nhưng tại ông cảm giác người trẻ tuổi trước mắt kia so với đương kim Thánh Thượng cũng kém.
      Nhớ khi mới vừa vào cửa, bao nhiêu khách nhân ăn cơm thấy mà ngây người .
      Nam tử này làm như bị người khác chú ý là chuyện thường tình, hoàn toàn để ý tới chú ý của những người này tự tìm một vị trí ngồi xuống. . . . . .
      tại hơn hai canh giờ qua kể từ khi bước vào.
      Trong hai canh giờ, khách nhân người đến kẻ , mà nam tử kia có bảy tám phần men say, lại tiếp tục ở chỗ này muốn rượu. . . . . .
      Ông chủ cảm thấy đau đầu. Bán rượu đương nhiên sợ khách nhân uống rượu nhiều, nhưng khách nhân này uống quá kinh khủng. Ở dưới chân của , hai ba bốn năm, bày biện năm bình rượu .
      Trời ạ, chẳng may người này say mà chết bất đắc kì tử làm sao bây giờ? Tiểu điếm này hẳn phải đóng cửa! Ông cũng muốn lên công đường a.
      "Chủ quán! Cho ta thêm vò rượu!"
      Để vò rượu rỗng xuống dưới chân, người nọ kêu thêm bình khác.
      Chủ quán gần như muốn khóc.
      Làm sao bây giờ? nên làm cái gì bây giờ a?
      Ông rất muốn bước lên khuyên người này đừng uống nữa. Nhưng người nam nhân này tỏa ra khí độ quá lạnh, làm ông ngay cả dũng khí bước lên cũng có. . . . . .
      Ông cố lấy dũng khí lên phía trước: "Khách quan, tiểu điếm. . . . . . Trong tiểu điếm còn rượu ạ."
      Người nọ thản nhiên quét mắt nhìn ông cái, cái nhìn đảo qua làm lão bản giật nảy mình ,rùng mình cái.
      Mẹ ơi, người này rốt cuộc là ai vậy a?
      Cái nhìn này quét qua khiến lão bản cảm giác lời dối của mình vô tình bị trạc phá, nét mặt già nua thẹn đến mức đỏ bừng.



      2.Phiên ngoại chi say rượu 2

      May mắn nam tử này chỉ là quét mắt nhìn ông, hề có ý gì khác, thản nhiên : "Chuẩn bị cho ta gian phòng hảo hạng."
      Ông chủ tiệm thở dài nhõm hơi.Người này cuối cùng là còn uống rượu tự mình hại mình nữa rồi.
      Như vậy cũng tốt, như vậy cũng tốt.
      Ông hấp tấp tự mình thu thập cho gian phòng hảo hạng.
      Tiểu điếm này tuy rằng lớn, nhưng là rất sạch .
      Nam tử này vào phòng, liền lên giường nghỉ ngơi .
      Ông chủ lúc này mới yên lòng lại. Người này tửu phẩm thập phần tốt, có đập phá phòng trọ của ông. . . . . .
      "Ai, vị thần tiên như vậy biết bị cái gì kích thích, cũng đến đây để uống rượu mua say. . . . . ." Ông chủ vừa nghĩ vừa xuống lầu.
      Vừa mới xuống được nửa cầu thang, lại bỗng nhiên giật mình.
      Thần tiên! Ông lại nhìn thấy thần tiên rồi!
      Ông trời ơi, hôm nay ông gặp vận may sao?
      Chỉ trong vòng ngày có hai nhân vật tựa Thần Tiên ghé qua quán của ông. là vẻ vang cho kẻ hèn này a.
      Đứng ở trước mặt ông là nữ tử áo trắng. Khuôn mặt trái xoan, màu da như tuyết, môi đỏ như ánh nắng chiều, eo như liễu, đôi mắt trong suốt sáng tựa Lưu Ly, lóe lên ánh màu tím khó lường. Xinh đẹp kinh tâm động phách!
      nương này làm cho người lớn tuổi như ông nhìn đến trái tim cũng nhịn được kinh hoàng trận.
      " nương, , nương là đến ở trọ ?"
      Nàng kia thản nhiên cười, tươi cười sáng lạn như gió xuân, sáng ngời cả khách điếm.Tâm can lão bản cũng lắc lư từng đợt.
      "Ông chủ, ở nơi này có thể có vị nam tử thân áo trắng, tuấn mỹ là giống người thường đến tìm nơi ngủ trọ?"
      A? Nàng là tìm đến cái tên tửu quỷ kia?
      Trong lòng ông chợt dâng lên cảm giác xót xa.
      Nhưng nương xinh đẹp như vậy ông cũng nhẫn tâm lừa gạt, lấy tay chỉ: "Vâng, là có vị như vậy, uống rượu say. . . . . . Ai, tuổi còn trẻ , có cái gì luẩn quẩn trong lòng , lại phải uống rượu mua say. . . . . ."
      Lời còn chưa hết, trước mắt thấy tăm hơi nàng kia.
      A? Ông gặp quỷ ?
      Ông chủ hoảng sợ, vừa quay đầu lại, thấy nàng kia đứng ở trước cửa gian phòng hảo hạng, hướng về phía ông cười thản nhiên: "Ông chủ cứ làm việc của ông đii. Ta tới để chăm sóc ."
      Ông chủ như bị mê hoặc, trong đầu thoáng chốc hỗn hỗn độn độn , chậm rãi xuống lầu.
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      3. Phiên ngoại chi tùy tâm sở dục ăn đậu hủ của
      Edit : Zennie
      beta: Quảng Hằng

      Nàng kia đương nhiên chính là Hoa Tích Nguyệt .
      Nàng nhìn nam tử giường, nam tử kia là Cổ Nhược.
      Giờ phút này ngủ say, sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt lãnh lãnh đạm đạm như trước, nằm ở nơi đó, giống như khối băng.
      "Ai! ràng là thể uống rượu, lại cứ uống nhiều như vậy? thương tiếc tính mạng của mình có phải ?"
      Hoa Tích Nguyệt thở dài , đau lòng vuốt ve gò má lạnh như băng trước mặt, trong lòng cũng biết là cảm xúc gì.
      Nàng ở bên cạnh Cổ Nhược gần năm, gần như biện pháp gì cũng nghĩ đến, nhưng vẫn thể tiến vào trái tim đóng băng kia được.
      Nàng cho là tình , lại nghĩ rằng trong lòng ra nữ nhân lặng lẽ tiến vào chiếm giữ. Chỉ tiếc nàng kia nhất định thuộc về , cho nên mới lặng yên rời sau ngày đại hôn của ấy.
      Thậm chí ngay cả nàng cũng cho hay!
      chẳng lẽ biết tại thân mình càng ngày càng xong? Nếu có hồ hỏa khống chế, tuyệt đối sống quá nửa năm!
      là thực thấy chính sinh mệnh mình là việc đáng lo có phải ? !
      Nếu phải nàng dùng pháp thuật tìm được , chỉ sợ nửa năm về sau nàng tìm được khối hài cốt!
      Hoa Tích Nguyệt càng nghĩ càng giận, trong lòng còn có chút bi ai .
      "Muốn bỏ ta lại? dễ dàng như vậy! Hừ, công phu bám người của Hoa Tích Nguyệt ta là đệ nhất!"
      Nàng có hảo ý liếc mắt nhìn người say ngủ: "Hừ, muốn cùng ta phân giới hạn, đâu có dễ."
      Nàng bỗng nhiên có trò đùa dai trong đầu. biết khi tỉnh phát trong lòng là nữ tử có biểu tình gì a?
      Nàng che cái miệng nhắn vụng trộm nở nụ cười. Vì chính ý nghĩ này mà hưng phấn thôi.
      Lén lút bò lên giường, chui vào trong ngực của .
      Đây là vòng tay mà nàng tha thiết ước mơ, từng tưởng tượng bao nhiêu lần.
      Nhưng bình thường Cổ Nhược ngủ vô cùng, hơi có chút gió thổi cỏ lay liền tỉnh táo lại, nàng hoàn toàn cơ hội này.
      tại uống rượu say, tuy rằng nàng thực đau lòng, đau lòng phóng túng của , nhưng sau khi tiến vào trong lòng ngực của , nàng lại thầm may mắn .
      Ha ha, nàng rốt cục có thể ăn đậu hủ của bất cứ lúc nào rồi! Ha ha ha.


      4.Phiên ngoại chi hôn trộm
      Edit : Zennie
      beta: Quảng Hằng

      người của mùi thơm nhàn nhạt, mát lạnh dị thường, khiến lòng nàng say thôi.
      Nhất là sau khi uống rượu, loại hương khí này quá nặng. Nàng gần như liền mê say mùi thơm ngát này.
      Thân thể lạnh như băng, nhưng Hoa Tích Nguyệt sớm quen với thân mình lạnh như băng của rồi, tuyệt để ý.
      Giống như chú mèo nằm ngoan trong ngực của , ngẩng đầu nhìn ngủ, như trước chút phản ứng.
      Hắc hắc, ngủ đích thực say a!
      Cổ Nhược như thế này, cho tới bây giờ nàng chưa thấy qua.
      Nàng cười mờ ám , thừa cơ hội này, liền khi dễ chút.
      Nàng lại vuốt vuốt mí mắt Cổ Nhược, đụng đụng hàng lông mi rậm.
      Nàng ghé khuôn mặt vừa mịn bắt đầu quan sát mặt của . Ai~~, Ân công của nàng là tuấn tú a!
      Trái tim của nàng bùm bùm nhảy loạn.
      Nụ cười ngây ngô đó, tràn đầy vẻ háo sắc.
      Nhìn Cổ Nhược khi ngủ vẫn hơi nhíu mày, nhịn được vuốt ve mi tâm của .
      Trong lòng thầm " gặp ác mộng sao?"
      Vì sao luôn thích cau mày a?
      Ngay cả khi ngủ cũng ngoại lệ.
      Ai, như vậy thực mau già nha.
      Nhìn chút phản ứng cũng có, nàng lớn mật nhàng vuốt ve lên hai gò má của , sau đó lại bắt đầu chơi đùa với tóc của .
      Trong lòng hạnh phúc giống dòng suối chảy róc rách, kích khởi tầng lại tầng hạnh phúc.
      Ngón giữa mơn trớn môi của , tim mạnh mẽ đập chậm nhịp, mỏng manh , lành lạnh, ngón tay nàng gần như có chút tê dại .
      Trong lòng nàng lặng lẽ thầm , vụng trộm hôn , có lẽ biết đâu.
      Ý nghĩ vừa đến, toàn bộ thân mình đều sôi trào lên.
      Liền hạ xuống, vụng trộm chút được rồi , dù sao cũng biết lại lỗ lã.
      sau, đây chính là nụ hôn đầu của nàng đó.
      Trong lòng nàng nghĩ, trái tim lại giống như chú thỏ , bang bang nhảy loạn.
      Nếu biết, có khi nào cực kỳ tức giận đuổi giết nàng ?
      Hắc hắc, nàng sợ.
      Nhưng nổi lên tà tâm, lá gan cũng lớn hẳn.
      Mặc kệ, cơ hội như thế này quá hiếm có , qua thôn này có phòng trọ rồi!
      Bạch PhụngMinhnguyen18 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Phiên ngoại 5: Chi hôn trộm 2

      darkorange;']Edit : Zennie

      ']beta: Quảng Hằng



      Sau đó đầu chậm rãi cúi xuống.

      khắc khi chạm đến môi của Cổ Nhược, toàn bộ thế giới như trống rỗng, sau đó ánh sáng xung quanh nàng bắt đầu huyễn hóa ra ngũ sắc.

      Vô số ánh sáng trước mặt nàng chớp động lên, toàn bộ tay chân đều tê dại .

      Hạnh phúc giống như biển lớn mãnh liệt mênh mông tràn đến, quá mức hung mãnh kịch liệt, lòng của nàng bắt đầu cấp tốc run rẩy .

      Lạnh lẽo , mềm mại , đôi môi là của Cổ Nhược thần thánh thể xâm phạm.

      Hoa Tích Nguyệt nhàng dán ở mặt , cảm giác toàn bộ linh hồn mình đều thoát ra khỏi thể xác rồi, thẳng tắp bay về hướng trời cao, bay lên tận chín tầng mây luôn,

      Đôi môi Cổ Nhược bị hôn, khẽ giật mình.

      Hoa Tích Nguyệt cứng đờ thân mình, nàng lưu luyến muốn rời khỏi đôi môi , hai má đỏ hồng, thở hổn hển, đem khuôn mặt nhắn chôn ở ngực của , dám nhìn mặt .

      Nhưng Cổ Nhược ngủ cũng lợi hại, biết mình bị sắc hồ ly khinh bạc, sau khi khẽ giật mình, lại tiếp tục say giấc.

      Tâm Hoa Tích Nguyệt hoảng loạn, hơi hơi hướng về phía trước di chuyển xuống, đỡ lấy gương mặt tinh tế kiên nghị của .

      So với kiếp trước , tướng mạo của gần như thay đổi nhiều lắm, chẳng qua tính tình so với kiếp trước lạnh hơn chút, đối với bất kỳ người nào đều biểu vô cùng lãnh đạm. Có lẽ chỉ đối với Long Phù Nguyệt mới có chút khác biệt mà thôi. . . . . .

      Trong lòng xẹt qua tia phiền muộn, nhưng rất nhanh liền lấy lại tinh thần.

      Hừ, Hoa Tích Nguyệt nàng là loại người nào chứ, còn cho tới bây giờ cũng chưa gặp bất kì thất bại nào đâu.

      Nhưng tại nàng có thời gian để đùa cùng , nàng cũng tin bắt được trái tim .

      Cùng chung sống hơn nửa năm, cũng phải chút tiến triển cũng có . Thí dụ như cho phép nàng theo bên cạnh , có khi thậm chí còn có thể kéo kéo tay . . . . . .

      Nàng khác các hồ ly thượng tiên khác nhiều lắm, chỉ là thời gian rảnh có rất nhiều, nàng có thể cùng dây dưa mấy kiếp .

      Nàng nằm ở trong ngực của ,cái miệng nhắn nở nụ cười. Bắt đầu tính kế.

      Cơ hội như vậy là quá khó khăn , Hoa Tích Nguyệt chôn ở trong ngực của , ôm lấy thân mình hơi lạnh của , dù thế nào cũng luyến tiếc muốn ngủ.

      Ừm, về sau nếu có thể chủ động ôm mình, mình đại khái hạnh phúc mà chết mất.

      Hắc, nàng rất mong đợi ngày đó đến .

      Hoa Tích Nguyệt tự trấn an mình như thế .




      ']Phiên ngoại 6: đúng là thương hương tiếc ngọc

      darkorange;']Edit : Zennie

      beta: Quảng Hằng



      Thời gian hạnh phúc luôn qua rất nhanh, cũng biết trải qua bao lâu, thân mình Cổ Nhược khẽ động, khẽ mở hai mắt ra.

      Cảm giác buồn ngủ chưa hoàn toàn tan , hơi hơi nhíu mày, hình như có tia thoải mái.

      Khóe môi đạm mạc nhàng nhếch lên, trong đôi mắt có tia say rượu lười nhác cùng mê mang, đôi mắt đen như mực thâm thúy mê người.

      Hoa Tích Nguyệt chưa bao giờ thấy qua thời khắc say rượu mà thất thố như vậy, lạnh như băng lại mê hoặc lòng người, phảng phất như trong tuyết đầu mùa điểm ít hoa mai, xinh đẹp kinh tâm động phách.

      dám ngẩng đầu nhìn , nhưng lại tò mò, muốn nhìn thử có phản ứng gì.

      Hai mắt hai người nhìn nhau, ước chừng qua ba giây.

      Thân mình Cổ Nhược cứng đờ, tựa hồ mới chính thức tỉnh hồn lại.

      Sắc mặt thoáng chốc tái nhợt.

      "Tại sao. . . . . . Chuyện này? !" Nhìn Hoa Tích Nguyệt trong lòng mình, trưng ra khuôn mặt thể tin, thanh cũng khẽ run lên.

      Gần như là theo bản năng , mạnh mẻ đem Hoa Tích Nguyệt đẩy ra.

      "Đông!" , Hoa Tích Nguyệt bởi vì là bất ngờ phòng ngự, ngã khỏi giường.

      Cái trán bị đập vào góc giường, nhất thời xuất khối máu ứ đọng.

      đúng là thương hương tiếc ngọc!

      Vẻ mặt Hoa Tích Nguyệt ai oán đứng lên, nhìn : " phải tại ngươi sao. Ai bảo ngươi bỏ ta lại mà mình. . . . . ."

      "Hoa Tích Nguyệt, ngươi. . . . . ." Bởi vì nguyên nhân uống quá nhiều rượu, đầu Cổ Nhược đau như muốn nứt ra, hơn nữa Hoa Tích Nguyệt kêu ầm ĩ như vậy, đầu càng thêm đau .

      Cuống quít kiểm tra người, Ừm. . . . . . May quá, chân thân của mất.

      Khẽ thở dài nhõm hơi, may mắn mình tuy rằng say rượu, vẫn chưa làm ra chuyện gì thể vãn hồi .

      Lại nhìn thoáng qua Hoa Tích Nguyệt, thấy trán nàng xanh tím khối lớn, trong lòng run lên, vội dời mắt : "Hoa Tích Nguyệt, ngươi đừng theo ta."

      Sửa sang lại quần áo người chút, xoay người rời .

      Trái tim Hoa Tích Nguyệt chậm rãi chìm xuống.

      ra vẫn như thế, lại khôi phục lại bộ dạng lạnh băng vô tình như ngày thường.

      muốn cho mình theo, trái tim của mình sớm rơi người , muốn lấy lại cũng được, nên làm sao bây giờ?
      Bạch PhụngMinhnguyen18 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      7. muốn chết cách chật vật
      Edit : Zennie
      beta: Quảng Hằng

      "Cổ Nhược, tối hôm qua ngươi vừa ôm vừa hôn , dám bỏ như vậy sao?" Hoa Tích Nguyệt quyết định đánh cuộc lần.
      Thân mình Cổ Nhược cứng đờ, đêm qua uống rượu là nhiều lắm, cụ thể làm gì chút ấn tượng cũng có.
      Chỉ biết mình hề cùng nàng làm bước cuối cùng. . . . . .
      Hoảng hốt nhớ dường như mình và nàng có hôn nhau. . . . . .
      Trời ạ! Mình rốt cuộc làm cái gì?
      Thân mình Cổ Nhược run lên, ngực xoắn lại, trong đầu vang lên những tiếng ong ong, gần như ra lời.
      Chân nhịn được dừng lại: "Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?"
      Hoa Tích Nguyệt hếch cái miệng nhắn lên: "Vì sao muốn trốn mình, muốn ta cùng?"
      Cổ Nhược thản nhiên : " mình ta độc lai độc vãng quen. Ta thích thanh tịnh, có thói quen cùng."
      "Ngươi gạt người ta! Chúng ta phải cùng nhau hơn nửa năm sao? Khi đó sao ngươi bài xích ta? Ngươi bây giờ ràng tự giận mình, có chí tiến thủ! Ngươi biết có ta ở bên cạnh, ngay cả nửa năm ngươi cũng qua khỏi, lại cố ý rời , ngươi muốn tự sát đúng ? !" Hoa Tích Nguyệt nhảy đến trước mặt , đôi mắt màu tím chăm chú nhìn .
      Thân mình Cổ Nhược run lên, khẽ nhắm mắt lại.
      tại thi độc của phát tác càng ngày càng thường xuyên, thân thể này cũng càng ngày càng lạnh như băng.
      Cũng đồng nghĩa với việc, Hoa Tích Nguyệt mỗi lần giúp áp chế độc khiến nàng hao tổn công lực cũng càng ngày càng nhiều, nhiều lần, gặp nàng len lén hộc máu, biết nàng cũng kiên trì nổi .
      Vướng bận tại cũng tìm được phu quân gả cho, vậy còn cố kéo dài cuộc sống này làm cái gì?
      Cảm tình của Hoa Tích Nguyệt đối với , đương nhiên hiểu được .
      Nhưng vẫn muốn liên lụy nàng, còn sống được bao nhiêu ngày, cần gì phải lại kiên quyết tha nàng cùng xuống nước?
      Ôm tâm lý này, thế này mới lặng lẽ rời .
      Biết mình còn sống được bao nhiêu ngày, đối thế gian này tất cả càng xem phai nhạt.
      Cũng bắt đầu có chút hành vi phóng đãng, tối hôm qua uống rượu chính là chứng minh tốt nhất.
      thầm nghĩ cứ như vậy phiêu bạc chung quanh, chừng có ngày liền như vậy vô thanh vô tức mà chết , hóa thành ly hoàng thổ. . . . . .
      muốn chết cách chật vật, càng muốn để cho người khác nhìn đến, càng thêm muốn làm cho nàng biết!

      8. Trong lòng biết đó là gạt người
      Edit : Zennie
      beta: Quảng Hằng

      xoay người, thản nhiên : "Hoa Tích Nguyệt, ngươi nghĩ nhiều , cho tới bây giờ ta hề nghĩ tự sát."
      " tự sát? Vậy ngươi bây giờ như vậy cùng tự sát có khác gì nhau? Bệnh của ngươi ràng thể uống rượu, ngươi lại cứ càng muốn uống say mèm. Là vì Long nương kết hôn làm tim ngươi rất đau đớn có phải ? Nếu như ngươi thích nàng như vậy, sao lại cho nàng biết? chừng chỉ cần ngươi bày tỏ nàng ngươi. . . . . ."
      Hoa Tích Nguyệt gần như có chút nghiến răng nghiến lợi , lúc ra những lời này, trái tim nàng đau như muốn quặn lại .
      Ô ô ô ô, chỉ cần ân công có thể hạnh phúc, nàng nhất định đoạt Long Phù Nguyệt từ tay Phượng Thiên Vũ, chỉ cần —— Ân công đồng ý nữa.
      Cổ Nhược sửng sốt, chẳng qua là bởi vì sinh mệnh còn được bao nhiêu ngày, cho nên mới muốn sống phóng túng chút như vậy mà thôi.
      Con hồ ly này lại nghĩ đâu rồi? Cho rằng là vì tình gây thương tích?
      đối Long Phù Nguyệt quả chút khác biệt, nhưng bởi vì từ đầu biết, trong lòng nàng chứa người khác, cho nên cho tới bây giờ cho phép bản thân mình chìm đắm quá sâu.
      Long Phù Nguyệt gả cho Phượng Thiên Vũ luôn luôn trong dự liệu của .
      Trong lòng khó chịu đó là gạt người , nhưng còn đến mức đến say rượu tự sát.
      Xem ra, Hoa Tích Nguyệt hoàn toàn hiểu lầm mình.
      há miệng, theo bản năng nghĩ cách giải thích.
      Nhưng nghĩ lại, vẫn là quên .
      Hoa Tích Nguyệt cũng phải là gì của mình, cần gì phải giải thích cho nàng nghe.
      chừng nàng hiểu lầm như vậy cũng tốt, đến làm phiền .
      cũng chưa có bao nhiêu ngày sống thoải mái, nàng hiểu lầm như vậy cũng tốt. Có lẽ lúc mình thế, nàng thương tâm chút.
      thản nhiên vung ống tay áo: "Tùy ngươi nghĩ sao cũng được, chúng ta từ biệt từ đây , ngươi đừng theo ta nữa."
      "Ân công!" Hoa Tích Nguyệt kìm lòng đậu cầm lấy ống tay áo của .
      Cổ Nhược mỉm cười : " nên gọi ta là ân công, ta chưa bao giờ có ân với ngươi."
      "Ngươi cứu mạng của ta a, đương nhiên ta phải gọi ngươi là ân công ."
      "Kiếp trước là kiếp trước, kiếp trước với kiếp này khác nhau, , ta là ta, ngươi muốn báo ân có thể tìm ."
      Bạch PhụngMinhnguyen18 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      font-family:Trebuchet MS;']9. nợ nàng nhiều lắm

      darkolivefont-family:Trebuchet MS;Edit : Zennie

      font-family:Trebuchet MS;beta: Quảng Hằng

      font-family:verdana;

      Cũng biết là vì sao, Hoa Tích Nguyệt vừa gọi là ân công trong lòng cũng rất thoải mái, giống như mình và kiếp trước giống nhau.

      giống như miệng đằng tâm nghĩ nẻo, mình hơi ngẩn ra.

      Khóe môi lộ ra chút cười khổ.

      để ý Hoa Tích Nguyệt, xoay người muốn xuống lầu.

      Hoa Tích Nguyệt phóng đến, đôi tay bé bắt được ống tay áo của , đôi mắt chớp ngừng : "Vậy. . . . . . Ta gọi là huynh à Cổ Nhược được ?"

      ."Đệ đệ của ngươi đâu? Ngươi mặc kệ nó?" Cổ Nhược đột nhiên hỏi.

      khuôn mặt nhắn của Hoa Tích Nguyệt cười tủm tỉm : "Hoa Đậu Đậu bây giờ ở trong hoàng cung mỹ mãn vô cùng. Mỗi ngày đều có gà ăn. Long nương còn sợ nó buồn, trong hoàng cung nuôi hang hồ ly lớn cho nó làm bạn, nó bây giờ là hồ ly đứng đầu, thần khí ra như ."

      "Vậy —— Các ngươi có ý định tiếp tục xuyên trở về nữa sao?" Cổ Nhược nhíu mày.

      Hoa Tích Nguyệt thở dài: "Vậy cũng phải đợi tìm được thận châu rồi sau. Ta đem Hoa Đậu Đậu lưu lại, còn có mục đích."

      "Mục đích gì?" Cổ Nhược có tia buồn bực.

      Đôi mắt tím của Hoa Tích Nguyệt nhíu lại, cười dài : "Huynh có biết bà con xa của ta chứ?"

      Cổ Nhược gật gật đầu: "Ngươi là Hoa Bão Nguyệt? Ta nghe Phù Nguyệt có lẽ quay về."

      Hoa Tích Nguyệt gật gật đầu: " sai, ta nghe Long nương khi nàng trở về thân thể, thấy tăm hơi đâu. Có lẽ là có chuyện gì cũng chừng, nhất định còn có thể quay trở lại ."

      Cổ Nhược ừ tiếng, cuối cùng minh bạch rồi: " có thể tự do xuyên qua thời , vậy cũng có thể đem tỷ đệ hai người mang về. Ngươi cũng nên trong hoàng cung chờ đợi . . . . . ."

      Hoa Tích Nguyệt u oán liếc mắt nhìn , cái miệng nhắn chu ra : "Huynh nghĩ rằng chúng ta chờ trở về chỉ là muốn cùng xuyên về sao? Ngoài việc biết xuyên qua thời , y thuật cũng rất kinh người, ta muốn trị liệu cho ngươi, chừng có thể trị."

      Cổ Nhược hơi sững sờ, trong lòng cười khổ, cũng biết Hoa Bão Nguyệt có thể giỏi trị bệnh.

      Bất quá Hoa Tích Nguyệt lòng vì suy nghĩ, lại để cho trong lòng là bất an, muốn nàng từ bỏ nhiều lần, muốn cứ càng nợ càng nhiều.

      Đầu Cổ Nhược lại bắt đầu đau .




      ']font-family:Trebuchet MS;10.Huyết hoa quỳnh

      darkfont-family:Trebuchet MS;Edit : Zennie

      font-family:Trebuchet MS;beta: Quảng Hằng



      Hoa Tích Nguyệt này tựa như viên kẹo cao su khủng bố, bỏ cũng xong, mắng cũng mắng .

      Bảo phải làm như thế nào cho phải?

      Hai người sau khi ăn cơm no ở trong tiểu điếm, liền cùng ra ngoài.

      "Cổ Nhược, Cổ Nhược, bây giờ chúng ta đâu?"

      Hoa Tích Nguyệt kêu tên của vô cùng dễ dàng, gióng như thân quen từ nửa đời rồi vậy.

      Thanh của nàng ngọt ngào ại mềm giòn dễ vỡ, nhưng lại làm Cổ Nhược nổi da gà cả người, cười khổ.

      Phải đâu? Chính cũng biết, chẳng lẽ lững thững đến đâu tính đến đó.

      Có lẽ ngã xuống ở nơi nào đó, tỉnh lại nữa. . . . . .

      Hoa Tích Nguyệt giống như nhớ ra cái gì đó, : "Chúng ta đến Bắc Cương chuyến được ? Ta nghe núi Ngả Vân có loại Huyết hoa quỳnh sinh sống, khử hàn độc rất hiệu quả, chừng có thể chữa khỏi bệnh của huynh."

      Cổ Nhược khẽ cau mày: "Huyết hoa quỳnh ta cũng từng nghe qua, nhưng nó sinh trưởng ở nơi cực hàn, sáu mươi năm mới mở hoa lần, hơn nữa chỉ nở hoa chỉ có ba ngày, sau ba ngày héo, tất cả dược hiệu cũng còn, vật như muốn gặp khó, huống chi tìm được."

      Hoa Tích Nguyệt hưng trí bừng bừng: " thử xem làm sao mà biết có thể tìm được hay ? thôi, Cổ Nhược, chúng ta cùng ."

      Trái tim Cổ Nhược run lên, hơn nửa năm nay đều do Hoa Tích Nguyệt tìm kiếm linh đan diệu dược cho .

      Mặc dù có khi tìm được gì đó độc chút đối với mình dùng cũng có sao.

      Nhưng nha đầu kia phải chịu khổ ít.

      Cùng hai ba mươi con thần thú đấu nhau, bị tổn thương cũng ít.

      Có mấy lần đụng tới vài loại kẻ địch là hồ ly, nàng càng suýt nữa mất cái mạng .

      Cho nên vừa nghe nàng vừa muốn tìm bảo bối gì để chữa thương, phản ứng đầu tiên của chính là phản đối.

      Mình là người sắp chết, cần gì phải khiến nàng phiêu lưu mạo hiểm lớn như vậy?

      tìm cũng biết dược liệu có dùng được ?

      Tựa hồ đoán trước Cổ Nhược cái gì, Hoa Tích Nguyệt vươn ngón tay tuyết trắng làm động tác im lặng: "Lần này ta hỏi thăm ràng, Huyết hoa quỳnh này quả có thể ức chế thi độc, lần này chúng ta uổng phí khí lực ."
      Bạch Phụngyennhi94 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :