1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ngồi dựa mái nhà tranh - Hiện Nhất Khứ (1)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Ngồi Dựa Mái Nhà Tranh
      Tác giả: Nhất Khứ

      Beta: Lam Nhất Dương

      Thể loại: Trùng sinh, điền văn, nữ tôn...
      Giới thiệu:

      Nàng là đương triều thừa tước nước Tần. Quyền thế nắm trong tay có thể làm điêu đứng nửa giang sơn.

      Kiêu ngạo nàng thiếu.

      Tài hoa cũng sánh ngang với vẻ ngoài tuấn, cao lớn.

      Đến ngay cả nam hậu Viên Vân cũng thầm mến mộ nàng thôi.

      người nghiệt như vậy.

      Ai mà chả hận?

      Nàng cho dù có là "" cũng thể phòng được ám tiễn.

      Nhìn người nam nhân chinh phục trái tim kiêu ngạo bất tuân của mình.

      Nàng khẽ nhếch môi...

      " Ta cho rằng... chàng khác với họ...nhưng...ta quá tin vào bản thân... haha."

      Nam nhân thân hắc y, lãnh lãnh, mỹ đến cực điểm. là ám vệ theo nàng từ lúc đến giờ.

      Bán mạng vì nàng hơn chục lần mới đổi lại được trái tim nàng.

      Nhưng lại dùng bộ cung tên đặc biệt này.

      Bắn chết nàng.

      Nhìn mũi tên hắc lãnh cắm xuyên qua ngực nàng. quay lưng bước .

      Lỗ tai nghe được tiếng phiêu đãng.

      Ánh mắt càng lạnh hơn.

      Sách Nguyên nhìn , khí lực dần dần rút . Cúi đầu nhìn mũi tên cười nhợt nhạt.

      " Phịch" Cơ thể nặng nề ngã xuống. gian vắng lặng, tuyết phủ đầy trời.

      Nhưng Sách Nguyên vẫn cố mở mắt ra nhìn. Tâm tưởng chừng như tuyệt vọng. Vẫn còn sót lại tia sáng.

      Nếu quay lại.

      Nàng bảo toàn mạng sống cho .

      Dùng hết tất cả thế lực giúp an ổn mà sống.

      Nhưng chờ đến khi tầm mắt dần bị hắc ám bao trùm.

      vẫn hề quay lại.

      Sách Nguyên hét lên tiếng:

      " Dạ Lang chàng đủ tuyệt tình..."

      Phun ngụm máu. Sách Nguyên triệt để nhắm mắt.

      Tể tướng đương triều Sách Nguyên bị ám sát lan truyền khắp kinh thành.

      Thủ phạm cũng được nữ hoàng lăng trì cho đến chết.

      Kết thúc thời huy hoàng của thế gia.

      Nữ hoàng tịch biên hết gia sản của tể tướng. Dùng nó cứu trợ nạn dân.

      Lấy được mỹ danh.

      Rất nhiều, rất nhiều thế lực của Sách Nguyên đều bị các hoàng thân, quốc thích dùng mưu tranh đoạt.

      Mọi chuyện đó đều còn dấy lên tia cảm xúc trong mắt nữ nông tầm thường kia.

      Sách Nguyên bây giờ còn thân khí phách như xưa. Mà chỉ đơn giản là nữ nông tên Bằng Bàng.

      Đôi tay tài hoa bây giờ cuốc đất, từng chút, từng chút .

      Nàng trọng sinh.

      --- ------ ------ ------ ---

      Mở đầu có vẻ dài. ^^

      Nam chính cũng bình thường nhưng để chinh phục được nữ chính tất nhiên là cần rất nhiều yếu tố : Thiên thời + Địa lợi + Nhân hòa = HE.

      Có rất nhiều mối tình vì thiếu yếu tố nào đó mà ôm hận chết non.

      Giống như Dạ Lang với Sách Nguyên.

      Dạ Lang là mật thám của nữ hoàng. Ám vệ hoàng gia. Từ lâu cắm sẵn bên người Sách Nguyên.

      Vì biết mưu của nữ hoàng. để Sách Nguyên phải chịu cảnh thân bại danh liệt, tù tội nên đành tự mình hạ thủ.

      Có rất nhiều người thà ôm hết đau về mình cũng muốn để đối phương biết.

      Quá .

      Nhưng đa phần những người như vậy đều có kết quả tốt.

      Người mình hận mình.

      Ai cũng hiểu cho mình.

      Cuối cùng lại chết cách đau đớn.

      Ta rất muốn nhảy vô truyện mà hỏi Dạ Lang câu:

      " Ngươi hề hối hận? Có đáng chứ!"

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1:
      " Cụcc tácc Cụcc tácc" Tiếng gà mái gáy vang vọng cả sân vườn .

      Sách Nguyên mở đôi mắt hơi thâm quần, chớp động vài cái rồi vươn người ngồi dậy.

      lưng truyền đến từng đợt tê dại.

      " Phuùu" Thở tiếng. Đường đường tể tướng đương triều tài hoa trác tuyệt giờ bị chuyện đồng án làm cho phiền não.

      Nàng chỉ có thể cười thảm " mất mặt".

      Chưa hiểu vì sao mình lại còn lưu lại nhân gian đầy màu sắc này bị bà tử kéo làm ruộng.

      " Làm ruộng..."

      Hai cái từ rất đơn giản nhưng khiến người vốn cẩn trọng như nàng trượt chân té xuống bùn.

      Cả người lấm lem, tay chân chỗ nào bị thương. thế còn bị đỉa trâu hút máu đến tái mặt.

      Cất công cả ngày, ra sức học hỏi nhưng vẫn bị Bằng bà cho vài cây vào đầu.

      Khi đó Sách Nguyên tỏa ra sát khí ngùn ngụt.

      Nếu có mấy thôn dân khác đến rủ Bằng bà làm vài chung có lẽ nàng ra tay hạ sát lão bà to gan này rồi.

      may mắn.

      Nàng chưa ra tay.

      " Thúi nữ!!! Còn chưa chịu dậy!!!"

      " Hay lại muốn ăn cây!!!" giọng khàn khàn, trung khí mười phần đánh úp toàn bộ, hưởng vang vọng khắp cả căn nhà.

      Sách Nguyên nhướn mày, vỗ vỗ quần áo người rồi khí định thần nhàn bước ra.

      Tiếng gió vụt nhanh xé đôi khí truyền tới. Sách Nguyên vững vàng giơ chân phải lên độ cao qua mặt, động sức đá mạnh.

      " Lộc cộc lộc cộc." Khúc gỗ văng tới giường gỗ, lăn lốc hồi mới dừng lại.

      Bằng bà nhìn bàn tay trống trơn mà quắc mắc hừ lạnh với Bằng Bàng rồi vỗ tay quay lưng tới phòng ăn.

      " Phịch" tiếng ngồi xuống, cầm chén cơm nóng còn bốc khói, tay kia cầm đũa gắp chút thịt chưng bỏ vào miệng nhai ngồm ngoàm.

      Thần thái thô lỗ nhưng thoải mái.

      Lông mày Sách Nguyên giật giật mấy cái. Ráng quen thuộc cách ăn nàng cho là thấp kém này.

      Bước chân cũng bắt đầu động, tàn tàn ra sân, mùi sương ẩm ướt thoang thoảng, đụng chạm, thấm dần dần vô lớp quần áo mỏng rồi len lỏi vô từng lỗ chân lông. Làm làn da đen sạm cũng phải dựng lên tầng da gà.

      Sách Nguyên mặt vẫn sao cả múc thùng nước lạnh, tao nhã lấy trong ngực ra chiếc khăn mới mà mềm mại nhất nhúng vô thùng, chậm rãi vắt khô.

      Theo tiết tấu kinh mạch mà lau từ xuống dưới.

      Khi Bằng bà lấy tăm xỉa răng Sách Nguyên mới khoan khoái bước vô. Ngồi cách tiêu sái xuống ghế.

      Ăn uống rất có phong phạm. Làm cho nữ nông bề ngoài tầm thường cũng phát ra tầng cao quý.

      Những lúc này, ánh mắt Bằng bà lại chất chứa phức tạp, bàn tay cầm cây xỉa răng cũng dừng lại.

      Trong lòng lại luôn tự hỏi: " Từ khi nào thúi nữ nhà bà lại có cái khí thế chết tiệt này. Còn muốn hơn mấy tên quan trấn mà bà chỉ có thể nhìn từ xa."

      thể giải thích được khiến Bằng bà khó chịu. Cọ chân đá chiếc ghế bên cạnh. " Cạch."

      Chiếc ghế tre vô cớ bị phát tiết chỉ dám kêu lên tiếng rồi dịu ngoan nằm im đó.

      Sách Nguyên trong mắt dâng lên chút tiếu ý rồi lại tiếp tục ăn.

      Nàng đương nhiên biết biểu của mình khiến trong lòng Bằng bà xuất nhiều nghi vấn.

      Nhưng cũng còn cách nào khác. Muốn nàng hạ mình làm mấy chuyện thô lỗ như vậy để cầu bình an.

      Nàng những khinh thường mà còn là lười làm.

      Thức tỉnh thân thể này là điều kỳ diệu đầy trớ trêu.

      Nàng cũng cầu mà ngộ.

      Tiếp tục sống có thể.

      Tiếp nhận tất cả.

      Bằng bà này. Nàng có thể xem như người quen mà chiếu cố. Nhưng chỉ trong giới hạn chịu đựng.

      ai có thể khiến nàng tình nguyện dùng tâm mà đối đãi lần nữa.

      Bởi chân tình là liều thuốc độc...Trong lòng lại từ từ lên cảnh người nam nhân tuyệt mỹ đó.

      Cảnh sắc mặt lo lắng chắn kiếm cho nàng. Lúc đó nàng chỉ xem là chuyện đương nhiên.

      Nhưng cái tên Dạ Lang thầm được nàng ghi nhớ.

      Cảnh bí mật đại điện quản nguy hiểm mà dùng võ nghệ qua mặt tất cả uống ly rượu độc thay nàng.

      Từ đó, nàng có đôi chút quan tâm hành tung của y.

      Rất nhiều, rất nhiều.

      Mỗi lần vì nàng.

      Đều dùng đôi mắt coi nàng là tất cả, là thần của .

      cam tâm vì nàng mà chết.

      thành công.

      Hình bóng ăn mòn lớp sắt thép bao bọc trái tim nàng. Thâm nhập cách chậm rãi nhưng thể cản.

      người từng khinh khinh trước mọi mỹ nam, với tình .

      Lại mù quáng với ám vệ.

      Sủng .

      Cho làm chủ cả thế lực ám vệ.

      Cho được phép gọi nhũ danh nàng.

      Cho được phép thăm mộ phụ thân nàng.

      Bí mật của nàng.

      Tất cả. Tất cả đều tin tưởng, hối hận cho .

      Hắc thiết mộc... Trăm năm khó gặp.

      Nhưng vì biết si mê bắn cung mà nàng giấu hành tung.

      thân mình tới bộ tộc Hắc Phi nửa mua nửa cướp mang về.

      thân trọng thương. Nhưng lại cười cách ngu ngốc. Ngày qua ngày lấy cớ nghiên cứu sách mà lén tỉ mỉ làm ra bộ cung tên.

      Đêm hôm đó. Ngày tuyết phủ trắng. Nàng biệt viện vắng lặng. cho phép ám vệ theo.

      Ngày đó nàng tưởng tượng hạnh phúc bao nhiêu phản bội của Dạ Lang càng khiến đau khổ đó nhân lên gấp trăm, gấp ngàn lần.

      Bị người mình vô điều kiện tin tưởng bắn tên.

      Nếu phải sinh mệnh dần dần rút nàng còn thể tin được.

      tin....được.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :