1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ngốc nghếch và Phúc hắc: Hoan hỉ tiểu oan gia - Mèo Quên Hô Hấp

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Ngốc nghếch và Phúc hắc: Hoan hỉ tiểu oan gia

      [​IMG]

      Tác giả: Mèo Quên Hô Hấp

      Số chương: 867 chương

      Converter: Củ Lạc

      Editor: lovesu

      Giới Thiệu

      Lúc bị mẹ mình lôi cùng nhau đến nhà của để đưa sính lễ, từ nay về sau cuộc đời của bắt đầu cùng dây dưa .

      Chính là người vợ này của , chỉ số thông minh có vấn đề gì sao?

      ngồi ở phía dưới bục giảng, nhìn thầy giáo cầm bức tranh vẽ quả táo của , trong lòng bỗng nhiên sinh ra dự cảm xấu.

      “Em Đào Tử bức tranh vẽ quả táo của em nhìn trông rất sinh động......” thanh của thầy giáo nghe có vẻ run run, sau đó liền nghe thấy thanh giòn tan của bé kia la lên: “Thầy ơi, em vẽ là cái mông......”

      trận cười to ở dưới bục vang lên, che trán than , chạy nhanh lôi người kia lui về.

      P/s: Đọc chương đầu tiên ta :hoho: tiếp tục gặm :pheo::hoho: và cuối cùng * té ghế*. Truyện sủng, ngọt, đọc mà ta đau lòng cho số phận FA.


      [​IMG]

      Mục lục
      C1C2 C3 C4-C5 C6-C7 C8-C9 C10-C11 C12 C13-C14 C15

      Last edited: 20/10/15
      Elise Tuyen, Nhược Vân, A fang14 others thích bài này.

    2. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Chương 1: Đôi oan gia
      Đào Tử sinh ra vào mùa đông khắc nghiệt, mẹ Đào Tử nằm ở giường bệnh yếu ớt nhìn ba Đào Tử, rưng rưng nước mắt : “ Ba đứa , em muốn ăn đào......”

      câu là cho người đàn ông cao mét tám gấp đến độ vò đầu bứt tóc, “Mẹ đứa , mùa đông năm nay rất lớn, đâu mua đào cho em a? bằng em ăn táo có thể nhờ bác ở dưới quê mang ít lên đây cho em.”

      Mẹ Đào Tử bất đắc dĩ thở dài tiếng, ánh mắt chờ mong nhìn chằm chằm đứa trẻ mới được sinh ra lâu, vẫn còn nhiều nếp nhăn, suy nghĩ nửa ngày, dứt khoát kiên quyết : “Nếu con em liền gọi là Đào Tử .”

      Mẹ Đào Tử vừa dứt lời, ba Đào Tử vài ngày nay vẫn có ngủ đột nhiên tỉnh táo hẳn ra, nhìn bộ dáng giống như sói đói của vợ mình nhìn chằm chằm con , bỗng cảm thấy sợ hãi bà thừa dịp mình chú ý, vụng trộm đem con trở thành quả đào ngụm cắn.

      Vì thế, Đào Tử dưới bảo vệ của ba Đào Tử kinh hồn bạt vía, người an toàn có bất cứ dấu răng nào.

      Đào Tử tên gọi là Tô Đào, sau khi lớn lên chỉ lần cảm thấy may mắn, may mắn mẹ mình có gả cho người họ Hoàng hoặc là họ Dương, bằng kêu là Hoàng Đào (quả mơ) hoặc là Dương Đào (trái khế), đương nhiên lại càng cảm thấy may mắn là lúc ấy mẹ của mình muốn ăn sầu riêng, bằng phỏng chừng tên tại của là Tô Lưu Liên (Tô Sầu Riêng).

      Quả bộ dáng của Đào Tử cũng giống như tên của , khuôn mặt nhắn trắng trắng mềm mềm, đôi môi bé hồng hồng, làm cho ai ai cũng mến, khi mẹ Đào Tử ôm xuất viện về nhà, gặp được hàng xóm láng giềng, có ai khen ngợi bộ dáng xinh xắn của , mọi người còn đùa về sau kêu con trai của mình đến lấy làm vợ.

      Mẹ Đào Tử biết bọn họ là giỡn, cho nên cũng theo đó cười cười, vui tươi hớn hở : “Được, vậy ở lễ mừng năm mới tới nhà chúng tôi đưa sính lễ .”

      Người vô tâm, người nghe hữu ý.

      Đến đêm ba mươi, thế nhưng lại có người mang theo quà tết lôi kéo con, đến nhà Đào Tử đưa sính lễ.

      Người này chính là mẹ của Trầm Mặc Trần - Nguyệt Vi.

      Lúc đó Trầm Mặc Trần vừa tròn hai tuổi, lộ ra khuôn mặt nhắn tròn tròn, đôi mắt to long lanh, diện mạo lúc đó có mang theo vài phần kiêu ngạo, ở tiểu khu của bọn họ là tiểu soái ca nổi tiếng, ít hàng xóm láng giềng muốn lừa gạt về nhà làm con rể, chẳng qua là tính tình của tiểu tử kia được tốt lắm, dáng vẻ xa cách đối với những người lớn thích trêu ghẹo , khiến cho người khác cũng cảm thấy có chút xấu hổ.

      Chính là khi thấy hai người bọn họ đến nhà mình đưa sinh lễ, cũng làm cho mẹ Đào Tử giật mình.

      Trong nhà có bảy bác tám dì ngay cả ông nội bà nội, ông ngoại bà ngoại của Đào Tử năm nay đều ở nhà mừng năm mới, nghe có người đến đưa sính lễ, nhanh chân nhiệt tình đem người đón vào.

      Trầm Mặc Trần giơ cao chiếc cằm , mười phần kiêu ngạo theo phía sau Nguyệt Vi cùng nhau tiến vào nhà Đào Tử, tuy rằng còn biết chính mình cuối cùng đến đây là để làm gì.

      “Mẹ Trần Trần, là quá khách khí, tôi lúc đó chẳng qua là thuận miệng đùa.” Mẹ Đào Tử lôi kéo Nguyệt Vi vào nhà,vội vàng bưng trà rót nước, có chút xấu hổ bất an nhìn bà.

      Nguyệt Vi cầm chén trà nóng hổi, vẻ mặt đầy ý cười : “Tôi a, vẫn luôn muốn có đứa con , Đào Tử nhà chị bộ dáng đáng như vậy, dứt khoát phải trở thành vợ của Trần Trần nhà tôi, đây cũng phải là đùa.”

      “Ách......” Mẹ Đào Tử quay đầu nhìn ba Đào Tử, lại phát ba Đào Tử đúng lúc đó vẻ mặt đầy nghi vấn nhìn bà.

      “Oa!!!” Tiếng khóc vang dội của Đào Tử từ trong phòng truyền ra, đoán chừng là vừa tỉnh ngủ muốn tìm sữa uống.
      Last edited: 9/4/15
      ThiênMinh, Iluvkiwi, Nhược Vân24 others thích bài này.

    3. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Chương 2: Đôi oan gia (2)
      Trầm Mặc Trần vẻ mặt tò mò nhìn về phía căn phòng có tiếng khóc vang lên, suy nghĩ chút, đôi chân bước từng bước, vui vẻ chạy lại.

      Đào Tử vừa mới tỉnh ngủ, lộ ra khuôn mặt nhắn trắng nõn mềm mại hơi hơi ửng hồng, đôi môi đào nhắn oa oa khóc lớn, đôi lông mi vừa mới mọc ra óng ánh những giọt nước mắt.

      Trầm Mặc Trần đứng ở bên cạnh chiếc nôi, cau mày nhìn đứa bé có nhiều nếp nhăn oa oa khóc, bộ dáng này xấu muốn chết, thực nhàm chán.

      Ai ngờ, Trầm Mặc Trần vừa bước tới bên cạnh chiếc nôi, tiếng khóc của Đào Tử lại đột nhiên ngừng lại, mở to đôi mắt vẫn chưa hoàn toàn mở ra, theo khóe mắt nhìn thấy , sau đó cái miệng bất thình lình há ra,“Khanh khách” cười.

      Cười lên, còn xấu hơn khóc.

      Trầm Mặc Trần trong lòng lặng lẽ thầm, vươn tay dùng sức nhéo cái lên khuôn mặt trắng trẻo non nớt của Đào Tử, muốn chọc cho khóc, ai biết được càng nhéo, Đào Tử càng vui vẻ, tiếng cười “khanh khách” cứ thế vang lên ngừng.

      theo phía sau Trầm Mặc Trần là mẹ Đào Tử, ba Đào Tử và Nguyệt Vi, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn cảnh tượng trước mắt.

      Mẹ Đào Tử đến trước chiếc nôi, đem Đào Tử bế lên, định mở miệng chuyện.

      Tầm mắt bị ngăn trở, Đào Tử nhìn thấy Trầm Mặc Trần lại đột nhiên “Oa” lên tiếng, khóc đến tê tâm liệt phế.

      Mẹ Đào Tử nhanh chóng ra hiệu cho ba Đào Tử pha sữa bột, ai ngờ, cho dù sữa bột được đem đến, Đào Tử vẫn như cũ thương tâm khóc ngừng, chút dấu hiệu ngừng lại cũng có.

      Nguyệt Vi lôi kéo Trầm Mặc Trần đứng ở bên, buồn bực : “Mới vừa rồi còn tốt, như thế nào đột nhiên lại khóc lên?”

      Quay đầu nhìn thoáng qua con của mình : “Nếu làm cho Trần Trần chơi đùa với bé chút?”

      Trầm Mặc Trần lắc lắc cái đầu, mới cần chơi đùa với đứa bé có bộ dạng xấu xí như vậy.

      Mẹ Đào Tử có lẽ đối với việc Đào Tử gào khóc có biện pháp gì, tay giơ lên bình sữa, tay ôm Đào Tử ngồi xổm xuống ở bên cạnh Trầm Mặc Trần, giọng nhàng dỗ dành Đào Tử: “Đào Tử bảo bối ngoan ngoan, hôm nay có trai đến chơi với con, con phải ngoan chút, trai mới chê cười con.”

      Đào Tử híp mắt rốt cục lại nhìn thấy Trầm Mặc Trần, lập tức liền ngừng khóc, lại cười đối với Trầm Mặc Trần “khanh khách” lên, từ chiếc mũi lộ ra cái bong bóng lớn.

      Việc này......

      Mấy người lớn đứng ở đó ngơ ngác nhìn nhau.

      Vẫn là Nguyệt Vi phản ứng lanh lẹ, ngay tức khắc cười ha ha : “Chị xem, hôm nay tôi đến đưa sính lễ là đúng, Đào Tử nhà chị nhìn ra vừa lòng ông chồng của bé.”

      Trầm Mặc Trần cau mày nhìn Nguyệt Vi nghi hoặc : “Mẹ, ông chồng là gì?”

      “À, nghĩa là trai .”

      “A.”

      Cuối cùng tuy rằng mẹ Đào Tử hết lời từ chối, Nguyệt Vi vẫn kiên trì đưa quà tết cho bọn họ, trước khi còn cười tủm tỉm nhìn Đào Tử : “Đào Tử, bây giờ mẹ nuôi dẫn chồng con về nhà, ngày mai trở lại chơi với con nha.”

      Đào Tử bị ôm ở trong lòng giống như biết được Trầm Mặc Trần phải , lại “Oa” tiếng khóc lên.

      Nguyệt Vi rất vui vẻ, vỗ vỗ tay của mẹ Đào Tử : “Đây là duyên phận a, chị xem hai đứa bé nhìn xứng!”

      Trầm Mặc Trần ngẩng đầu nhìn đứa bé vẫn oa oa khóc lớn ngừng, trong đầu thầm câu,“ ầm ĩ......”

      Ngày hôm sau, Nguyệt Vi giữ đúng lời dẫn theo Trầm Mặc Trần đến chơi với Đào Tử, theo lời của bà muốn cho hai đứa trẻ bồi dưỡng cảm tình.

      cũng kỳ lạ, chỉ cần có Trầm Mặc Trần, Đào Tử đều im lặng, khóc cũng nháo còn cười “khanh khách” ngừng.
      Last edited: 2/5/15
      ThiênMinh, Iluvkiwi, Nhược Vân22 others thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Bạn Đào Tử còn mà háo sắc rồi, thanks nàng
      lovesu thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      tận 867 chương mà mới 2 chương nên mềnh chưa dám đọc :3 nhưng mà đọc phần giới thiệu nghe có vẻ hay, hơn nữa bác thớt bảo sủng, ngọt nên nhảy hố, nhưng mà để dành , mới 2 chương đọc ((( ̄へ ̄井)
      bác editor cố lên ԅ(≖‿≖ԅ)
      lovesu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :