NGẠO THẾ TUYỆT TRẦN
Tác giả: Tuyệt Trần Tử Thương
Convert: ngocquynh520
Edit: hphucao95 + TinhLinhTuyết
Thể loại: Xuyên
, dị giới, HE
Số chương: 81 chương
Người làm ebook : tuaquan2411
Nguồn: Sưu Tầm
Giới thiệu
thể tụ khí? Nàng trở thành người tài kinh thế! thể tu luyện? Nàng thân tam tu! thể thuần thú? Nhìn xem, người ta dầu gì cũng là lục tinh thần thú, thế nhưng ngoan ngoãn nằm úp sấp bên người nàng, trở thành ‘ sủng vật ’ danh phủ kì thực.
Ai nội tu ngoại tu thể cùng chỗ, vậy nàng vì sao tu luyện huyền khí, còn có thể tu luyện kiếm khí! Hơn nữa lần đầu liền thăng làm Thất Tinh kiếm thần!
Nàng có thể tu luyện hệ Hỏa, nàng có thể chế thuốc, xem nàng như thế nào đêm liền thành danh, trở thành dược thần thiên hạ ······
Khi phế vật trời sinh ai cũng biết mở mắt ra lần nữa, xem nàng làm sao xuyên cả đại lục, oai phong cõi, trở thành truyền kỳ dị giới ······
Xem nàng giành được huyền diệu trong mắt thế nhân làm sao, tung hoành dị giới thế nào, muốn sống là phải sống cho kiêu ngạo!
Bản dũng mãnh:
U Lam Thủy? Tử Minh Hỏa? Sử dụng dễ dàng! Nữ tử thầm cảm thán, hai tay lấy nước trong bồn, khẽ áp lên mặt, Tiểu Bạch đứng bên mãnh liệt co rút khóe miệng, thế nhân cầu còn được phải tranh đoạt, nàng dùng để rửa mặt? hổ là chủ nhân của , quả thực đủ bưu hãn*!
*Bưu hãn: Dũng cảm, khó chơi.
Miệng ngừng ăn đồ ăn vặt, còn bất mãn thầm: Chậc, khó ăn như vậy cũng có người tranh đoạt? Cau mày nắm lấy quăng vào miệng Tiểu Bạch nằm trong lòng, Tiểu Bạch trong ngực nàng lại im lặng lần nữa, bất quá vẫn vui mừng nhận, ăn cực kì vui vẻ, chủ nhân đây là ‘ thần dũ hoàn ’ có thể đề cao tu vi, thế nhân vì nó tranh đến đầu rơi máu chảy, ăn liền uổng!
Nữ tử ngồi bên đống lửa, ngọn lửa rọi đỏ dung nhan nàng, hai mắt ửng sáng nhìn chằm chằm trước mặt, thẳng đến khi mùi hương ngát truyền đến, lúc này mới mặt mày hớn hở rút ra trường kiếm vắt bên người, cẩn thận cắt thịt nướng trong tay. Mọi người ngồi bên cạnh khóe miệng mãnh liệt co rút, đây chính là thanh Minh Tôn kiếm người người tha thiết ước mơ đều được, nàng thế nhưng dùng để cắt thịt nướng! ! !
Bản phúc hắc:
1.
“Ngươi trăm ngàn đừng động đậy!” Nhìn nữ tử dựa vào thân cây thở hổn hển trước mặt, nàng trào phúng cười cười.
Nàng là dược sư, thế là có ý gì, nghi hoặc nhìn nàng: “Vì sao?”
Nàng lắc đầu ôm lấy Tiểu Bạch mới rời lúc nãy: "Đầu óc của ngươi chính là nước và bột mì kết hợp lại, chỉ cần vừa động đậy, kết thành keo dính trong đầu.
2.
Hai mắt nàng sáng lên nhìn thẻ vàng trong tay, nam tử phía sau vén tóc dài hỏi: “Ngươi thực thiếu tiền sao?”
Nàng hề ngẩng đầu: “Ngươi thiếu nữ nhân à?”
Thiếu hay là thiếu? Khuôn mặt tuấn tú của nam tử nhất thời đỏ lên.
3.
Buông ngọc tiêu trong tay, khẽ thở dài .
nam tử da mặt dày tiến lên hỏi: “Ngươi thổi là khúc nhạc gì, ta sao lại chưa từng nghe qua!”
Nàng khinh bỉ nhìn nam tử: “Đầu óc ngươi như vậy biết đâu!”
4.
Nhìn nữ tử ngồi chồm hỗm mặt đất, biểu tình dữ tợn, nàng lại cảm thán: "Ai, ta muốn lòng dạ ngươi rất hẹp hòi, ngươi nếu bức ta, ta đây chỉ có thể là do nhân cách ta quá vĩ đại, lòng nhân từ quá nhiều.
Mọi người nghe vậy khóe miệng mãnh liệt co rút, nhìn nữ tử áo rách quần manh, chật vật đầy người ngồi chồm hỗm mặt đất, nàng nhân cách vĩ đại? Nàng nhân từ? ? là trợn mắt dối đỏ mặt.