1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc - Hàn Trinh Trinh

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139


      Hào Môn Tranh Đấu : Người Tình Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

      [​IMG]

      Tác giả: Hàn Trinh Trinh

      Thể loại: Đại

      Số chương: 1125

      Converter: ngocquynh520

      Editor: megau1976

      Bìa: Nữ Lâm

      Giới thiệu:

      "Buông tôi ra. . . . . . Ưhm. . . . . ." Môi của bị cắn đau nhói, ý muốn đẩy ra.

      Thế nhưng lại bá đạo giống như Hắc Đế, kiềm chế thân thể của , cắn chặt cánh môi của cho đến khi nếm được mùi máu tươi.

      nâng chặt mặt của , nhấp máu trong môi , giọng khàn khàn, gấp rút : "Tôi nếm máu của , mạng của tôi là mạng của , nếu Nhà họ Tưởng phản bội, tôi làm Quỷ cũng bỏ qua cho bọn họ!"

      Sáng sớm hôm sau, vội vã chạy trốn, lại chịu đựng số phận bi thảm, bị buộc nhận lấy nửa khuôn mặt bị biến dạng, cũng mang theo bí mật biến mất trong thế giới của .

      bữa tiệc gặp lại nhau, qua bên cạnh của , khăn che mặt thần bí chợt rơi xuống, đón được cái khăn che mặt nhưng chỉ nhìn thấy bóng lưng của . . . . . .

      cố ý mỉm cười về phía trước, móng tay lại cắm vào trong thịt!

      Quên người rất đơn giản, cần nhìn, cần !​
      Last edited by a moderator: 14/5/15
      Dion, myuyen, Juniel5 others thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1: Hôn

      Đêm tối!

      Trời mưa, hẻm ẩm ướt!

      Mười mấy người đàn ông mặc áo đen, vẻ mặt lạnh lùng, cầm súng lục, chạy thùm thụp đuổi theo bóng dáng to lớn cao ngạo phía trước!

      Thân thể mặc âu phục màu trắng, nơi nào đó người trúng đạn, ngón tay máu, cầm hộp gỗ, ở trong ngõ hẻm ẩm ướt nhanh nhẹn chạy trốn, hai mắt giống như chim ưng, lóe lên dữ dội!

      " ta chạy tới phía bên kia rồi, đuổi theo cho tôi!" Tiếng của mấy người đàn ông áo đen từ đầu kia ngõ hẻm truyền đến.

      tỉnh táo nghe tiếng này, lại nắm chặt cái hộp màu đỏ trong tay, tiếp tục chạy về phía trước, máu tươi từ tay của rơi xuống nhưng tuyệt chú ý, vẫn tiếp tục chạy về phía trước, hai mắt tìm kiếm xung quanh.

      Lúc này, trước mặt là cửa sau quán bar, phịch tiếng mở ra, ra, người mặc áo sơ mi trắng, áo ghi lê màu đỏ, mặc đồng phục nhân viên tạp vụ, đôi mắt hạnh trong sáng, trong miệng lẩm bẩm ghi nhớ tên nhiều loại rượu đỏ: Xích Hà Châu, Xà Long Châu, Phẩm Lệ Châu. . . . . .

      Hai mắt ở trong bóng tối sáng lên, lập tức nhanh chóng tiến lên, trong lúc còn chưa kịp phản ứng, giống như cơn gió, lưu loát nắm chặt tay cánh tay của , kéo cả người vào sau nhà bếp của quán bar!

      Cửa phịch tiếng đóng lại chặt kín!

      Tay của cứng rắn như sắt thép, kiềm chế chắc cánh tay của , đem cả người nện bên vách tường, lập tức che miệng của , để cho thể động đậy!

      "Ưmh. . . . . ." Đường Khả Hinh bị sợ đến mất hồn mất vía, con ngươi trừng lớn, thông qua ngọn đèn phòng bếp u ám, nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông trước mặt, hai mắt lóe lên như chim ưng, trong lòng của chợt run lên, loại cảm giác chết chóc đáng sợ đột nhiên tới gần mình, bị sợ đến sắc mặt tái nhợt, cả người run rẩy, mềm nhũn ở tường, dám nhúc nhích.

      vừa kiềm chặt Khả Hinh, vừa ngừng thở, nghiêng đầu lắng nghe tiếng bước chân ngoài cửa càng lúc càng gần, hai mắt rối loạn quét về phía trước mặt, mặc dù nhìn mặt mũi, nhưng cảm thấy đôi mắt to trong vắt động lòng người của lóe ra ánh sáng sợ hãi!

      cố chịu đựng ba chỗ trúng đạn người, khổ sở nặng nề thở gấp, cúi đầu về phía giọng : "Đừng lên tiếng! Tôi làm thương tổn ! Mới vừa rồi tôi nghe đọc tên rượu đỏ, tôi biết là người thích rượu! Thời gian kịp rồi, tôi rất có thể gặp bất trắc! người tôi có vật phẩm rất quý giá, làm phiền mang nó đến trong tay Tưởng lão tổng giám đốc Khách sạn Á Châu, nhớ kỹ! nên qua tay người khác! Người thân cũng cho phép! Ông ấy nhất định đền đáp cho ! Tôi thề! Đây là tiền đánh cuộc cuối cùng trong cuộc đời tôi! Nhờ ! Tín vật này quan hệ đến số mạng hai gia tộc! Vô cùng quan trọng! Làm ơn!"

      Cặp mắt Đường Khả Hinh chợt lóe, chăm chú nhìn người đàn ông trong bóng tối.

      hết lời, nhanh chóng đưa cái hộp gỗ trong tay nhét vào trong ngực Đường Khả Hinh, ở trong bóng tối nhìn này sâu, hai mắt lóe lên ánh sáng rét lạnh và do dự, lại đột nhiên cúi xuống, ở môi cắn mạnh!

      "Ưmh! !" Đường Khả Hinh hoảng sợ đến gan mật đều vỡ, bị đột nhiên cắn, càng thêm đau đến thấu tim phổi.

      nâng chặt mặt của , nhấp máu trong môi , giọng khàn khàn, gấp rút : "Tôi nếm máu của , mạng của tôi là mạng của , nếu Nhà họ Tưởng phản bội, tôi làm Quỷ cũng bỏ qua cho bọn họ!"

      Ngoài cửa tiếng bước chân càng lúc càng gần. . . . . .

      "Bây giờ tôi ra ngoài dẫn dụ bọn họ! ! Mặc kệ ở bên ngoài nghe được thanh gì, ngàn vạn đừng lao ra, cũng đừng báo cảnh sát!" hết lời, bưng chặt vết thương bên bụng trái, nhịn đau mở cửa ra ngoài!

      "Này. . . . . ." Đường Khả Hinh còn chưa kịp phản ứng, chỉ ôm cái hộp gỗ màu đỏ, núp ở sau khe cửa, nhìn bóng lưng của , căng thẳng lo sợ run rẩy vội gọi: "Tôi biết , tại sao tôi phải giúp ? Tôi biết những người a! ! Tôi nên làm thế nào?"

      Trong ngõ hẻm tối tăm truyền đến trận tiếng kêu rên kinh khủng!

      Cả người Đường Khả Hinh run lên dữ dội, con ngươi trừng lớn, thể tin được khi thấy người đàn ông kia trúng đạn, ngã vào trong vũng máu, bị mấy người đàn ông bao vây quanh, thậm chí bọn họ quay nhìn về phía cửa sau quán rượu : "Tôi thấy ta mới vừa rồi vào cửa sau! Có thể ta đem đồ chuyển cho người liên hệ rồi !"

      Đường Khả Hinh hoảng sợ che miệng, bậm gan đem cánh cửa nặng nề khóa lại, lao nhanh ra khỏi phòng bếp, qua là nhiều người sôi nổi cười ở quầy Bar, vừa muốn trốn ra bên ngoài bước chân dừng lại, hai mắt trừng lớn, nhìn thấy ngoài cửa quán rượu vọt vào mấy người đàn ông mặc áo đen, bọn họ đứng ở trong sàn nhảy, mặt lạnh đáng sợ tìm tòi xung quanh. . . . . .

      Trong lòng của Đường Khả Hinh run lên, ôm chặt hộp gỗ này, lập tức nhạy bén xoay người, vọt vào phòng thay quần áo nhân viên tạp vụ !

      Mấy đàn ông thấy bóng lưng Đường Khả Hinh hốt hoảng căng thẳng, hơn nữa trong ngực ôm hộp gỗ khả nghi, lập tức muốn đuổi theo hướng của nhưng mới vừa bước tới vài bước, cũng nghe có người : "Tưởng Tiên Sinh ở chỗ này! nên xằng bậy! Nhìn sắc mặt của ấy dường như tâm trạng tốt!"

      Người đàn ông cầm đầu vừa nghe, vẻ mặt thay đổi. . . . . .

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 2: Cửa bị mở ra


      Ánh đèn màu đỏ thẫm trong quán bar cao cấp, êm dịu, mập mờ, bầu khí như tràn ngập loại kích dục.

      Rất nhiều quý khách có thân phận hiển hách, mọi người nâng ly cùng bạn bên cạnh giọng cười , có lẽ dưới ánh đèn màu đỏ thẫm, khẽ vuốt vòng eo của các , hưởng thụ đường cong kêu gợi nhất.

      Trong phòng VIP đỏ thẫm, ngồi người đàn ông mặc âu phục màu đen phẳng phiu, áo sơ mi trắng, cổ áo mở ra, vạt áo trước cài bông hoa tơ tằm màu trắng, tao nhã, tôn quý! Khuôn mặt kiên nghị, đường cong hoàn mỹ giống như điêu khắc, hai mắt rất lạnh lùng chợt lóe, môi mỏng mím chặt, giống như chờ đợi người nào, chậm rãi xoay tròn ly rượu Whisky trong tay, con ngươi mị hoặc khẽ chớp, nhắc đồng hồ đeo tay nhìn thời gian, hoàn toàn lộ ra sắc mặt vui diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn.

      Mấy tên vệ sĩ giống như thần chết, bảo vệ chặt xung quanh chỗ ngồi VIP của , chỉ cần có khách qua, liền mặt lạnh dùng tay ngăn cản, ngay lập tức khách quay lại ra ngoài, số thuộc giới chính trị và kinh doanh mang vẻ mặt ngưỡng mộ và mê luyến nhìn về phía , cũng ai dám đến gần .

      Cuối cùng, hơi kiên nhẫn đổi tư thế ngồi, đường nét gương mặt càng lúc càng cứng rắn, hai mắt lộ ra ánh sáng lạnh lẽo giống như trong chớp mắt tiếp theo phải làm cho thế giới này nổi gió phun mây.

      Ba người thư ký theo bên cạnh, cẩn thận nhìn cái, biết đây là ranh giới nhẫn nại cuối cùng của nên dám lên tiếng, chỉ lo lắng đứng ở sau người.

      Mấy tên đàn ông áo đen nhìn sắc mặt của , dám hành động bừa bãi, nhưng xoay người, giọng : "Tạm ngừng hành động, chúng ta ở chỗ này chờ đợi! Chú ý mới vừa rồi vội vàng chạy vào! Tôi thấy trong tay ta ôm cái hộp! Tối nay nhất định phải bắt được ta!"

      "Dạ!" Mấy đàn ông vừa nghe xong liền im lặng ngồi xuống.

      Tưởng Thiên Lỗi mặt lạnh ngồi tại chỗ, uống hơi cạn sạch ly Whisky thứ 12, cuối cùng mặt lộ vui đứng lên, hướng về phía phòng VIP cao cấp lầu hai của quán bar tới, thư ký vừa muốn dẫn vệ sĩ theo sau nhưng lại giơ tay lên, mình lên lầu.

      ***

      Cửa phịch tiếng đóng lại! !

      Đường Khả Hinh thở hổn hển núp ở trong phòng thay quần áo, bị sợ đến cả người run run ôm cái hộp gỗ, gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, nghiêng đầu nghe ngóng ngoài cửa có tiếng động lạ hay , lo lắng, sợ hãi gào khóc: "Mẹ ơi! Tại sao chuyện tốt như thế lại cho tôi gặp phải? Nên làm cái gì đây? Rốt cuộc đây là thứ gì? Làm cho người ta mất mạng bảo vệ nó diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn?"

      xong, liền tò mò giơ lên cái hộp gỗ cũ kỹ, mắt to nhìn chằm chằm, nhìn phía có mấy con số mơ hồ , giống như có thời gian lịch sử nhất định, thần thần bí bí, nhìn ra đến tột cùng là thứ gì!

      nhướng mày, do dự lát, rồi nhanh chóng ngồi xổm xuống ở cạnh cửa, quyết định vươn tay, há miệng run rẩy dùng hết sức, nghiến răng, mồ hôi đầm đìa vặn bung cái nắp đó ra! !

      chai rượu đỏ cũ kỹ xuất trước mắt Khả Hinh.

      "A! Rượu đỏ? Rượu đỏ này có bí mật động trời gì làm cho người ta vì nó tìm chết?" Con ngươi Khả Hinh cũng muốn rớt ra, giật mình, từ trong hộp rút ra chai rượu đỏ, nhìn xung quanh, nhìn từ xuống, xoay tròn nhìn, trợn to hai mắt nhìn, nheo mắt nhìn, cũng thấy nó có gì đặc biệt, cũng chỉ là năm hơi dài chút!

      mơ hồ nhưng chưa từ bỏ ý định, đứng lên, giơ chai rượu đỏ về hướng ánh đèn phòng thay quần áo, chiếu rọi chất lỏng bên trong chai xem rốt cuộc là thứ gì, nhưng vì chai rượu này bị phai mờ theo tháng năm, chỉ thấy dịch rượu đong đưa, cắn môi cầm chai rượu đỏ, đưa lên tai lắc lắc mạnh, vừa lắc vừa : "Tôi muốn xem thử, bên trong còn có thứ gì? Làm cho người chết ngựa đổ, làm cho tôi bây giờ giống như con chuột qua phố!diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn"

      Nhưng cố gắng lắc cũng chỉ nghe được thanh chất lỏng đong đưa, có tiếng động của vật cứng gì khác a!

      Lúc này, Đường Khả Hinh cầm chai rượu đỏ ngẫm nghĩ chuyện linh tinh, nào là Bản Đồ kho báu, nào là viên kim cương to lớn, thứ gì cũng nghĩ đến, ánh mắt đột nhiên nóng lên, hạ quyết định : "Mình mở nó ra xem chút! ! Nếu thực có đồ uống nó luôn, vậy mình xong làm hết mọi chuyện!"

      xong lời này, Đường Khả Hinh lập tức quỳ mặt đất, vẻ mặt đau khổ suy nghĩ: "Cho dù mình uống nó , mấy người đàn ông áo đen cũng bỏ qua cho mình!" lại nghĩ đến người đưa chai rượu đỏ cho mình có thể chết, đây chính là đồ của người khác dùng tánh mạng nhờ vả mình a, tại sao có thể tùy tiện xử lý nó? Như vậy phụ lòng người khác sao?

      nặng nề thở dài hơi, có chút bất đắc dĩ cầm chai rượu đỏ nhìn xung quanh, lúc do dự, sau lưng phịch tiếng, cửa bị mở ra! ! !

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Người tình bên cạnh Tổng thống

      Chương 03: Trốn vào phòng


      “A…” Đường Khả Hinh giật mình thét lên tiếng, mất hồn, ôm chai rượu đỏ ngã lăn đất, đưa lưng về phía cửa phòng, hoảng sợ nhắm mắt lại, suy sụp kêu to: “Đừng có giết tôi! Tôi biết gì cả…”

      Đồng nghiệp Tương Cầm mặc đồng phục tổ trưởng, đứng ở bên cửa nhìn Đường Khả Hinh giống như con chó, há miệng run rẩy nằm mặt đất, có chút hiểu, ngay lập tức đưa chân ra, đạp cái mông đít , rồi : “ lại bị phát điên à?”

      Đường Khả Hinh mở mắt lườm cái, lập tức quay đầu thấy Tương Cầm, đột nhiên thở phào nhõm, bị sợ đến toàn thân đổ mồ hôi lạnh, hoảng hồn nhìn trách móc: “ vào cũng chịu gõ cửa hả? Làm tôi sợ muốn chết!!”

      Tương Cầm a tiếng, để cái khay xuống, cầm ly nước của mình vừa uống vừa : “Còn có chuyện có thể dọa được à? Tôi cho rằng là kim cương vô địch! phải gây họa gì chứ? Ví dụ như bị khách hàng sờ mông, sau đó tát ta bạt tai, vặn ngón tay người ta rồi báo cảnh sát bị kẻ gian hút hàng trắng vô lễ với mình…!”

      Đường Khả Hinh hung hăng nhìn đồng nghiệp, : “ thể nào! Hôm nay mọi thứ đều gió êm sóng lặng!”

      Tương Cầm lập tức xoay người nhìn Đường Khả Hinh giỡn: “Cho nên tôi mới cảm thấy kỳ lạ, nếu phải vì lỗ mũi của có chút bén nhạy, biết thứ rượu đỏ, làm sao quản lý có thể chịu đựng để xúc phạm với khách hàng ngày à? Còn giờ nữa tan tầm rồi, tôi xin kiềm chế cảm xúc cho tốt, đừng gây chuyện a…! Đừng để cho tôi bị mắng nữa!”

      “Làm như tôi là ngôi sao gây họa hằng ngày!” Đường Khả Hinh mở trừng hai mắt, nhìn Tương Cầm bất mãn !

      vốn là ngôi sao gây họa! Có khách hàng số ba lầu hai ! Tôi thu dọn chút!” Tương Cầm lười với , liền cầm khay lên muốn ra ngoài.

      Đường Khả Hinh vừa nghe, đột nhiên đầu óc khẽ động, lập tức đoạt lấy cái khay trong tay Tương Cầm, nịnh nọt cười : “Tôi giúp đưa lên!”

      Tương Cầm mỉm cười nhìn Đường Khả Hinh, vô cùng ngạc nhiên : “Ơ? Hôm nay chịu khó như vậy? có lén uống rượu hay ? có say chứ? Đầu óc còn tỉnh táo chứ?”

      có, có!! Ngày nào cũng lén uống rượu, phải quản lý giết tôi à?” Đường Khả Hinh xong, ngay lập tức cầm lên chai rượu đỏ có bí mật động trời, đặt ở trong khay, làm thành rượu đỏ bình thường trong quán rượu, vững vàng nâng lên muốn ra…”

      … chai rượu đỏ này…” Tương Cầm có chút kỳ quái chỉ vào chai rượu đỏ khay, có chút mơ hồ nhớ rượu đỏ năm… “17…”

      “Ở hầm rượu trong lấy ra! Năm 1997!” Đường Khả Hinh chớp đôi mắt to, nhanh chóng xong, vẻ mặt có chút hốt hoảng cầm khay rượu đỏ bước nhanh ra quầy bar, muốn nhân cơ hội chạy ra ngoài nhưng nhìn thấy mấy người đàn ông áo đen ngồi ở quầy bar uống Whisky, lâu lâu ngẩng đầu lên, thầm nhìn xung quanh, lòng của chợt lạnh, hoảng sợ đến sắc mặt tái nhợt, nhanh tay cầm khay rượu đỏ xoay người lên cầu thang, về phía phòng lầu hai.

      Người đàn ông cầm đầu nhìn thấy Đường Khả Hinh, lập tức giơ tay lên, dẫn thủ hạ đuổi theo Đường Khả Hinh lên lầu hai.

      Đường Khả Hinh thở hổn hển, bước nhanh về phía trước, vừa vừa hơi nghiêng mặt, nhìn thấy người đàn ông ở phía sau sắp đuổi gần mình giống như quỷ mị, vẻ mặt nhăn nhó, trong lòng niệm A di đà Phật vạn lần, bởi vì tình huống khẩn cấp, sợ hãi đưa tay tùy ý đẩy ra cửa phòng VIP, hai lời, lách người vào bên trong gian phòng tối đen!

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 4: Mạnh mẽ.

      “Người nào!” giọng vang lên trong bóng tối.

      “À?” Đường Khả Hinh quên mở đèn, chỉ ngây ngốc khẽ đáp.

      “Như Mạt!” bóng đen mang theo khí thế mạnh mẽ nhào tới Đường Khả Hinh, tiếng nào hôn mạnh lên đôi môi mềm mại của !

      “Umh…….” Hai tay của Đường Khả Hinh lập tức nắm chặt tay áo của , muốn quay mặt, lên tiếng phản kháng.

      Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng đè lên bàn trà, mạnh mẽ hôn lên môi mềm của , cùng mười ngón tay đan nhau ma sát mặt bàn trà trong suốt, xung quanh truyền đến tiếng ly rượu rầm rầm rầm lăn xuống đất!

      “Umh……….” Đường Khả Hinh bị nụ hôn kia đè làm cho mình thở nổi, bị hoảng sợ đến gan mật đều vỡ, chai rượu đỏ trong ngực bị xoay tới lui, trượt xuống ở mặt thảm đỏ thẫm, lăn đến bên ghế sa lon, trừng mắt, mười ngón tay thon ở trong lòng bàn tay điên cuồng giãy giụa, tức giận muốn đưa chân lên, muốn đá văng thân thể , bất đắc dĩ hai chân thon dài của ép tới thân thể của chặt, hai tay của kiềm chế chặt bàn tay bé của , để cho thể động đậy, dường như muốn hòa tan vào trong ngực của mình.

      “Umh……….” Đường Khả Hinh còn muốn kêu cứu, thanh phát ra trong cổ họng nuốt bị đầu lưỡi cuồng nhiệt của dây dưa làm cho mình mê loạn, khóe miệng bị cắn rách rướm máu tươi.

      Tưởng Thiên Lỗi bị thấm men say, hơi thở sôi trào mút môi mềm của , thậm chí nếm mùi máu tưới nơi khóe miệng cũng chú ý, mang theo khoái cảm trả thù nào đó. “Soẹt” tiếng, xé ra áo sơ mi vai , năm ngón tay lập tức nắm chặt bả vai thơm mát trơn nhẵn, thậm chí bóp chặt bộ ngực đầy đặn của , dò vào áo lót nắm điểm màu hồng phấn của .

      Cả người Đường Khả Hinh bị tê dại mãnh liệt, muốn giãy giụa khỏi nụ hôn nóng bỏng và kiềm chế của . Bất đắc dĩ nụ hôn của người đàn ông này mang theo loại ma lực cuồng nhiệt làm cho cả người sôi trào, thậm chí có thể cảm giác được sống mũi cao thẳng của phát ra hơi thở kích thích mình sâu, bị sợ đến mất hồn mất vía, đôi tay nắm chặt góc tây trang của , run rẩy muốn tránh thoát khỏi nụ hôn kia mở miệng kêu cứu.

      Tưởng Thiên Lỗi hôn chặt môi của , đế cho có chút gian thở dốc, thậm chí ở trong bóng tối vươn tay chuẩn xác siết chặt cái mông tròn lẳn của , càng ngừng xoa nắn.

      “Umh…………” Đường Khả Hinh gấp đến độ nước mắt lăn xuống, lúc muốn lên tiếng cầu xin tha thứ, người đàn ông này kéo xuống váy ngắn của , lộ ra quần lót màu trắng hấp dẫn, tay cả thăm dò giữa hai chân của , hưởng thụ xoa nắn, hoẳng sợ liều mạng giãy giụa, vừa tức giận muốn kêu la nhưng đột nhiên kết thúc nụ hôn kia, cúi đầu cách áo sơ mi khẽ cắn điểm màu hồng phấn ngực , thừa dịp có gian, dùng sức tát người đàn ông này bạt tay.

      Chát! thanh vang lên.

      Mặt của Tưởng Thiên Lỗi ngẩng lên, trong bóng tối ánh mắt lạnh lùng chợt lóe, siết chặt cằm của : “ là ai?”

      Đường Khả Hinh tức giận đẩy ra, thét chói tai: “Tôi hỏi là ai? Tại sao muốn vô lễ với tôi?”

      Trong bóng tối, hai mắt của Tưởng Thiên Lỗi lóe lên như dã thú, soạt phát đứng dậy, bật đèn trong phòng sáng lên.

      Hai người cùng khiếp sợ nhìn đối phương.
      Last edited: 23/10/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :