1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người Kia, Lão Bản - Kim Huyên (10 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Người Kia Lão Bản
      [​IMG]
      [​IMG]
      Tác giả : Kim Huyên
      Tình trạng : Hoàn

      Editor: PeRuoi

      Couple : Đoạn Hựu Lăng – Thiệu Giác

      Thể loại: đại, tình đêm, lâu ngài gặp lại, HE

      Số chương : 10 chương
      Bản convert : ss Lue 2T
      Bản edit: http://launhacac.wordpress.com/

      [​IMG]

      VĂN ÁN:

      “Ta xấu số nữa” là nàng sao ? Đúng rồi, làm việc ở quán cà phê hai năm nay liền đổi chủ.

      Nàng sau này uống gió Tây Bắc , phải nhà trọ hạnh phúc này có truyền thuyết hạnh phúc sao.

      như vậy, nàng ở phòng sau quán sà phê ở tầng , như vậy nàng cũng nên được hưởng mấy % hạnh phúc sao ?

      Cái gì ? Chỉ cần ở trong quán làm việc gấp đôi tiếp tục cố dùng nàng ?

      Còn muốn phái suất ca tới chiếu cố nàng ? Ha hả…nàng đây là bắt đầu có hạnh phúc sao ?!

      Nhìn ra suất ca này chỉ xuống bếp rang cơm mà đứng ở quầy ba pha cà phê cũng thành vấn đề.

      Lại càng giỏi huấn luyện nhân viên, từ a bá ở phòng bếp cho đến sinh viên muội muội vừa học vừa làm, ai cũng gì nghe nấy.

      Làm cho nàng là quản lý cũng thấy công bằng…, sùng bái dứt, muốn sa thải người.

      Nhưng… hiểu lầm lớn nữa ! muốn sa thải chính là nàng muốn tiếp tục bị nàng nô dịch làm người phục vụ vạn năng.

      Hơn nữa ai “vạn năng” là làm như vậy ?! lại nghĩ lên giường cùng nàng để thân cận.

      Dầy ! bây giờ còn hủy danh tiếng của nàng, khắp nơi rêu rao với mọi người “nàng là lão bà của ta”.

      thế trước mặt mọi người còn trình diễn màn tình cảm, làm cho nàng có nhảy xuống Hoàng Hà cũng rửa sạch…

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 13/9/14

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Tiết Tử

      Trong truyền thuyết có khu nhà trọ tên là nhà trọ 8 tầng, có tên là nhà trọ hạnh phúc, trong vòng mười km phạm vi xung quanh ai cũng biết kỳ danh nhà trọ này.
      Nó từng làm cho rất nhiều phái nữ chưa lập gia đình bị xua như như xua vịt, bởi vì nghe phàm là nữ sinh vào ở trọ ở đó có thể tuyển được lão công tốt, sau đó trải qua cuộc sống hạnh phúc được người người ca ngợi.

      Nhưng là kể từ khi nhà trọ đầy ngập khách, chủ nhà trọ xuất ra thông báo nhà trọ 8 tầng trong vong mười năm cho thuê quảng cáo hạnh phúc nữa, mọi người thể làm gì khác hơn là thầm than mình với nó vô duyên, ngậm ngùi xua tan ý nghĩ.

      Bất quá ngay cả như vậy, đối với những nữ sinh từng ôm mộng với nó vẫn tự chủ được vẫn là thường xuyên lui tới nơi này, ngồi rất lâu ở ” quán cà phê hạnh phúc ” tại lầu nhà trọ 8 tầng, hy vọng dính lấy chút hơi thở hạnh phúc. Ăn theo danh tiếng nhà trọ 8 tầng càng lúc càng vang dội, quán cà phê hạnh phúc làm ăn cũng càng ngày càng thịnh vượng.

      Quán cà phê hạnh phúc có tên trước kia là “duyên tới quán cà phê”, nhưng bởi vì danh tiếng của nhà trọ hạnh phúc 8 tầng ai là biết cho nên lão bản mới thuận theo tâm tình của mọi người, trực tiếp đổi tên quán thành “quán cà phê hạnh phúc”.

      Lão bản của nhà trọ này ra là thiên kim tiểu thư nhà giàu, nhưng chịu trách nhiệm quản lý quán cà phê cũng là người thanh tú, da trắng nõn, vóc dáng xinh xắn, lại có nụ cười của nữ nhân.

      Nàng tên Đoạn Hựu Lăng, mang theo con sống trong phòng sau quán, ảnh hưởng đến việc kinh doanh của lão bản, hai người có thể là hợp tác nhưng ảnh hưởng đến nhau.

      Nhưng bất ngờ lão bản phải lấy chồng tận nước xa xôi, mà lúc quán cà phê chuẩn bị sang lại cho người khác, tự nhiên hai mẹ con ở phong sau cũng khó thoát giống nhau vận mệnh.

      Đoạn Hựu Lăng năm nay 27 tuổi, có con được tuổi, người gặp người thích, chỉ lòng cầu mong có thể cho con cuộc sống ấm no trưởng thành mà thôi, mà nay nhưng…

      Nhà trọ 8 tầng lại tên nhà trọ hạnh phúc, phàm là nữ nhân vào ở nhà trọ này cũng có thể kiếm được lão công tốt, cho dù là ở tại phòng phía sau quán cà phê, ta nghĩ, cũng nên ngoại lệ…

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 1.1

      [ Hựu lăng, ta nghe quán cà phê sắp bị bán ra ngoài ? ].

      Xế chiều ba giờ rưỡi nhàn nhã chơi, Vu Hàn vào trong quán cà phê, nhảy lên ngồi xuống ghế cao bên quầy ba, chăm chăm nhìn Đoạn Hựu Lăng bận rộn pha cà phê mà hỏi.

      [ Cẩn thận chút, ngươi quên thân thể mình bây giờ trong tình trạng nguy hiểm sao?] Ở bên trong quầy ba Đoạn Hựu Lăng nhịn được với nàng. Vu Hàn ở tầng 5 của nhà trọ 8 tầng.

      [ Buổi sáng mới bác sĩ kiểm tra, hết thảy đều bình thường, bác sĩ còn đứa trẻ sinh ra sau này rất khỏe mạnh, tim đập rất tốt ] Vu Hàn đưa tay xoa bụng được tám tháng, nhếch miệng cười . Nàng chợt ngừng động tác sau đó mặt nhăn làm hai chân mày nhíu lại [ chuyện phòng trọ bị nhượng bán ra ngoài có ? ]

      [ Ân ]. Đoạn Hựu Lăng nhàng gật đầu cái.

      [ Tại sao vậy chứ ? lúc này phải phòng trọ làm ăn tốt sao ? lão bản ngươi tại sao lại muốn đem phòng trọ nhượng bán ? ]

      [ Nàng muốn kết hôn ].

      [ Vậy cũng cần phải đem phòng trọ bán nha ].

      [ Phải gả tới quốc ].

      Vu Hàn há hốc mồm cứng lưỡi nhìn nàng, nhất thời á khẩu trả lời được.

      Đến quốc ? này tất cả nghi vấn của mọi người đều được giải đáp.

      Mặc dù lưu dư đem tầng cho Tần tiểu thư thuê, nhưng là do Tần tiểu thư rất ít khi ở trong quán cà phê lại thích lui tới với mọi người, nên sáng hôm nay Tần tiểu thư đột nhiên cùng người đàn ông nàng đem quán chuyển nhượng lại cho vị tiên sinh kia, lưu dư hoàn toàn bị chấn động cả người ngây ra cho đến khi cùng đối phương ký hợp đồng thuê nhà. Sau khi bọn họ rời nàng mới [ xong, xong ] đường từ tầng hai gọi đến tầng tám , đem đại tin tức đột nhiên xuất cho mọi người.

      Thảo luận ra kết quả, hỏi lưu dư cũng tình huống, mọi người quyết định phái nàng xuống hỏi tình hình.

      [ Vậy ngươi sau này còn có thể ở lại nơi này, làm việc ở nơi này ? ] Vu Hàn lo lắng nhìn người bên trong quầy ba.

      [ Ta cũng biết ]. Đoạn Hựu Lăng lắc đầu.

      [ Ngươi cũng biết ].

      [ Tần tiểu thư sau khi kết hôn muốn định cư ở quốc, nàng vốn là hy vọng ta mua lại phòng trọ nhưng là ta có nhiều tiền như vậy, thể làm gì khác hơn là đem phòng trọ để cho người khác. Về phần tương lai ta có thể tiếp tục ở lại làm việc nơi này hay còn phải đợi lão bản mới tới biết ]. Nàng vừa khẽ thở dài hơi, [ bất quá ta nghĩ tỷ lệ được như cũ là quá , dù sao phải lão bản của quán cà phê nào cũng hào phóng như Tần tiểu thư còn cấp nơi ở cho nhân viên ].

      Chân mày của Vu Hàn sắp có thể gắp chết con ruồi. [ Làm sao ngươi có thể ngu như vậy ? mượn tiền là được, chúng ta cũng cho ngươi mượn tiền. lúc này quán cà phê làm ăn tốt như vậy, rất nhanh lấy lại vốn lại còn dư cũng ít ].

      Đoạn Hựu Lăng trừng mắt nhìn, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ lộ ra khuôn mặt vui vẻ.

      [ Ta nghĩ tới ]. Nàng bĩu môi .

      Nhìn nàng, Vu Hàn đột nhiên ra lời, cảm thấy tư tưởng của nàng quá đơn thuần, có thể mang theo con sống an toàn đến bây giờ quả là kỳ tích.

      Gần hai năm làm hàng xóm, mặc dù Đoạn Hựu Lăng vì công việc ngày làm 12 giờ, giống 7 hộ gia đình trong nhà trọ như vậy thân cận, động chút là tụ tập cùng nhau ăn cơm, chuyện phiếm hoặc du lịch tập thể, nhưng là do ở tiểu Trạch con trai của nàng cùng với Tiểu Cương con của Khúc Thiến tỷ, Tiểu Khiết con của Tuyết Nhan tuổi tương đương nhau thường cùng chỗ chơi với nhau, cho nên trong lúc vô tình cùng mọi người quen biết tốt lên.

      Quen biết tốt, tự nhiên lòng cũng mở ra hơn.

      Cho nên từ từ mọi chuyện cũng ràng, tiểu trạch là kết quả của việc nàng uống rượu say lúc chơi mừng tốt nghiệp, cha mẹ sớm qua đời, nàng vốn sống nhờ ở nhà cậu, mợ vẫn mơ ước nàng sau khi tốt nghiệp có thể gả cho đối tượng điền gia để ý nàng trong thôn, sau đó có thể kiếm được khoản lớn tiền sính lễ. nghĩ tới nàng tốt nghiệp đại học giấy chứng nhận có còn dẫn đến chuyện chưa lập gia đình có thai. Cho nên giận quá thiếu chút nữa hộc máu trong ngày hôm ấy đuổi nàng ra khỏi cửa, lệnh cho nàng được xuất trước mặt họ làm xấu mặt gia đình.

      Sau đó nàng liền trải qua cuộc sống nhờ giúp đỡ của bằng hữu.

      Từ trường học lúc trước tốt nghiệp, nàng ở với bạn tốt trong năm tháng, sau khi tốt nghiệp, vẫn là ở lại trong nhà bạn tốt, cho đến khi ba ba của bạn tốt vì kinh doanh tốt dẫn đến công ty phá sản phải đóng cửa lúc đó nàng biết ý muốn tiếp tục ở trong nhà người ta ăn .

      Bất quá ngay cả như vậy, bởi vì bạn tốt cùng người nhà giống nhau, nàng vẫn bình an vượt qua gian khổ nhất trong cuộc đời, đến khi nàng rời nhà bạn tốt tiểu trạch chập chững biết .

    4. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 1.2

      Hồi tưởng qua , Đoạn Hựu Lăng luôn là mỉm cười tướng mạng nàng có nhiều quý nhân giúp đỡ, cậu nàng, mợ, gia đình bạn tốt và Tần tiểu thư. Mặc dù cậu mợ nàng chút nữa đem nàng thành cây hái tiền nhưng nhất định cũng chiếu cố nàng tám năm, mà bạn tốt cùng người nhà lại càng cần phải , cuối cùng chính là Tần tiểu thư.

      Hai năm trước thời điểm nàng rời bạn thân tài sản cũng chỉ có va ly chứa mấy bộ áo quần và đứa con bảo bối mà thôi.

      Bởi vì mang theo con nên tìm việc làm có thể là rất khó khăn, cho đến khi gặp Tần tiểu thư bởi vì thương cảm nên mới thuê nàng, thậm chí căn phòng vốn định làm phòng làm việc cũng miễn phí cho mẹ con nàng ở lại, tạo điều kiện cho nàng vừa làm việc vừa chăm sóc con.

      Chẳng qua là bây giờ…

      [ Ngươi gặp qua lão bản mới sao?] Vu Hàn vội vàng hỏi tới.

      Đoạn Hựu Lăng lắc đầu.

      [ Buổi sáng Tần tiểu thư phải có dẫn tới đây sao ? ]

      [ Bọn họ buổi sáng có tới đây sao ? ] Nàng vẻ mặt kinh ngạc.

      Vu Hàn gật đầu. [ Mặc dù ta thấy được người, nhưng đúng là buổi sáng Tần tiểu thư có dẫn đến gặp lưu dư để ký hợp đồng thuê nhà mới, ta còn tưởng rằng bọ họ thuận đường xem xét nơi này thế nhưng có. ]

      [ Bà chủ nhà có hay đối phương sao lại làm như vậy ? ] Nàng nhịn được hỏi [ Ta là lão bản mới ]

      [ Lấy cá tính của lưu dư, ngươi cảm thấy nàng ra lời bình sao ? ] Vu Hàn lắc đầu thở dài [ Thành , từ đầu tới đuôi nàng đối với lão bản mới của ngươi chỉ có lời bình, đó chính là lớn lên rất tuấn tú ]

      Đoạn Hựu Lăng nghe vậy cười khẽ tiếng [ ít nhất ta biết lão bản mới của ta là nam nhân chứ phải là nữ nhân ] Nàng trêu đùa .

      [ Ngưới phải lão bản mới là nam nhân hay nữ nhân cũng biết sao ? ]

      [ Đúng là biết ]

      [ Tần tiểu thư cái gì cũng qua với ngươi sao ? ]

      [ Nàng chỉ đối phương là đại lão bản kinh doanh rất nhiều lĩnh vực, bởi vì có rất nhiều chuyện muốn giải quyết nên tự mình đến nơi kinh doanh lại có phòng trọ, cho nên tận lực giúp ta đề cử làm cho đối phương tiếp tục cố dùng ta làm quản lý như nay ]

      [ ra Tần tiểu thư tính toán như vậy nha, nhưng nàng có nghĩ hay xí nghiệp càng nổi danh việc chọn lựa người và huấn luyện lại càng có nhiều quy củ, càng khó phá lệ ? ] Vu Hàn lo lắng đạo lý.

      [ Đại khái có nghĩ tới sao ? ] Nàng cười khổ [ bất quá đây cũng là tâm ý của Tần tiểu thư, hay là ta cảm tạ nàng ]

      [ Thiệt là, cái này thiên kim đại tiểu thư lại ràng tình huống sao ? ]

      [ Tóm lại mọi chuyện thành như vậy, ta nghĩ quá mấy ngày có kết quả. nên nên ở hết thảy giao cho ông trời giải quyết , ta bắt buộc ] Đoạn Hựu Lăng vẻ mặt bình tĩnh .

      [ Hựu Lăng, nghe có chỉ thị từ đưa xuống ] Vội vã tới quán cà phê, Vu Hàn cũng quản trong quán có khách hay , lớn tiếng như vậy có hay ảnh hưởng đến người ta, nàng cứ lớn tiếng gọi hỏi người ở bên trong quầy ba.

      Buổi trưa nàng cùng Khúc Thiến ăn bữa trưa, lúc trở lại gặp vẻ mặt lưu dư hí hửng kéo hành lý cùng lão công hưởng tuần trăng mật, chính nàng cho nàng biết chuyện này.

      [ Cẩn thận chút Vu Hàn tỷ ! ngươi đừng để cho ta mỗi lần nhìn thấy đều câu đó ] Đoạn Hựu Lăng nhịn được hướng nàng liếc mắt.

      [ Ta rất cẩn thận, ngươi yên tâm ] Nàng thèm để ý khoát tay , nhanh chóng ngồi lên cái ghế bên quầy ba, lập tức trở lại chuyện chính. [ Tình huống như thế nào ? cấp lệnh cái gì cho ngươi ? bọ họ phái người tới thay ngươi chứ ? ]

      [ Mặc dù có, nhưng là...] Nàng lắc đầu muốn lại thôi.

      [ ack, sao lời mới nửa lại dừng, rốt cuộc là như thế nào ? ] Nàng vội muốn chết !

      [ Bọn họ công ty có người làm đúng tiêu chuẩn công ty, lần này công ty phá lệ cố dùng, nhất định phải làm cho người ta thấy lần này phá lệ là đúng đắn ] Đoạn Hựu Lăng thở dài hơi mới chậm rãi .

      [ Sau đó sao ? ] Vu Hàn khẩn cấp hỏi tới.

      [ Bọn họ cho ta thời gian ba tháng, nếu như ta có thể đem phong trọ lúc này kiếm lời gấp đôi phòng trọ sau này thuộc ta quản lý, nếu nghe lời...]

      [ Nếu nghe lời như thế nào ? ]

      [ Nếu tương lai bọn họ bất kể an bài ta như thế nào ta cũng được có ý kiến gì ]

      [ Cái gì ?! Vu Hàn đột nhiên rống lớn , quả thực khó có thể tin. [ phòng trọ nhà này kinh doanh rất tốt, nay lại phải gia tăng gấp đôi ? bọn họ làm như vậy khác nào tự ép bản thân mình tự rút lui sao ? ] nàng trở nên phẫn nộ .

      Đoạn Hựu Lăng bất đắc dĩ mở miệng biện minh [ Bất kể như thế nào. ta đây còn thời gian ba tháng ]

    5. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 1.3

      [Ba tháng? ta xem ngươi cũng cần để ý ba tháng này, dứt khoát rời trước khi quá muộn, ta mở quán cà phê cho ngươi kinh doanh ! ] Nàng hào khí vỗ ngực .

      Đoạn Hựu Lăng chẳng qua là lắc đầu mỉm cười.

      [ Hựu Lăng, ngươi nên bết tiền đối với chúng ta căn bản là...]

      [ chỉ có tiền là vấn đề ]. Đoạn Hựu Lăng cắt đứt lời nàng, ngẩng đầu chậm rãi nhìn khắp quán. [Ta ở chỗ này làm việc hai năm, cũng ở đây hai năm, nơi này đối với ta mà giống như là nhà. ta lúc này rời nỡ]

      [ Vậy ngươi định làm như thế nào ? tiếp nhận cầu vô lý của bọn họ sao?] Vu Hàn vừa vừa chau lông mày lên.

      [ Ta muốn thử lần xem sao?] Nàng kiên định ra quyết định.

      [ Làm sao thử ? ta phải vừa quán kinh doanh quá tốt thể tốt hơn, lúc nào cũng đông đúc còn chỗ trống, ngay cả buổi tối đến lúc đóng cửa mà vẫn còn người bước vào, ngươi nghĩ muốn kiếm lời gấp đôi như thế nào nha ? ]

      [ Có thể kéo dài thời gian buôn bán ]

      [ Kéo dài đến lúc nào ? ] Nàng vẻ mặt tán thành. [ Ngươi làm việc từ mười giờ sáng đến mười giờ tối, ngày làm việc mười hai giờ còn chưa đủ sao ? Nghĩ đem mình mệt chết a ? ]

      [ Chẳng qua thời gian làm việc dài chút mà thôi, công việc này cũng đến nỗi mệt mỏi như vậy ]

      [ Ngươi lừa gạt người nào ? ] Vu Hàn tức giận phản bác. [ Mặc dù nơi này có đầu bếp và hai sinh viên vừa học vừa làm giúp ngươi làm việc, nhưng là đầu bếp chỉ để ý chuyện ở bếp, sinh viên vừa học vừa làm giống như tinh, cần nghĩ quán bận rộn như thế nào chỉ cần đến giờ nghĩ là thấy người đâu, so với quản lý như ngươi còn lớn hơn. Ngươi nha, ngày làm việc mười hai giờ, lao động phí phút đồng hồ, mệt mới là lạ !!! ]

      [ Ta so với bọn họ tiền lương nhiều hơn, tự nhiên cực khổ chút cũng sao ! ]

      [ Cực khổ chút, ta xem cực khổ trăm chút cũng dừng lại ! ] Nhịn được vừa vừa trừng mắt nhìn sinh viên làm thêm nhà rỗi đọc tạp chí.

      [ Vu Hàn tỷ ! ] Đoạn Hựu Lăng lắc đầu đưa tay vỗ vỗ nàng.

      [ Ngươi nha, chính là ngươi quá tốt mới có thể ngay cả sinh viên làm thêm cũng khi dễ ngươi ]

      [ Đừng như vậy, các nàng lúc bận rộn như vậy, chỉ những lúc vội vàng mới ngồi đọc tạp chí ]

      [ Ngươi tính các nàng. Ngươi quyết định làm như vậy, kéo dài thời gian buôn bán ? ]

      Đoạn Hựu Lăng gật đầu.

      [ Ngươi tính buôn bán đến khoảng thời gian nào ? ]

      [ Khoảng trước mười hai xem sao, nếu như ảnh hưởng đến mọi người có thể kéo dài đến hai ba giờ sáng ]

      [ Ba giờ ?! ngươi có phải hay muốn hai mươi bốn giờ đóng cửa nha ?! ]

      [ Ta có ngĩ qua, ngày nghĩ có thể làm như vậy ] Đoạn Hựu Lăng thành gật đầu.

      Vu Hàn nhìn chằm chằm nàng. Mình là cùng nàng giỡn cũng nghĩ tới là nàng có kế hoạch này.

      [ Hựu Lăng, ngươi điên rồi sao ? vậy ngươi muốn đem mình mệt đến chết sao ? ] Nàng nghiêm trang hỏi.

      [ Vu Hàn tỷ, ta biết mình là làm cái gì ! ] Nàng chẳng qua là ôn nhu trấn an. [ Hơn nữa ta quên cho ngươi chuyện, lúc trưa bọn họ có tới đúng lúc quán đông khách cử nhân viên của công ty tới giúp ta, cho nên chừng sau này ta lại có nhiều thời gian nghỉ ngơi ]

      [ Ngươi xác định bọn họ cử người tới giúp ngươi, mà phải thế ngươi hay là giám thị ngươi sao ? ] Nàng chút lạc quan cũng có ngược lại càng thêm lo lắng.

      Đoạn Hựu Lăng nghe vậy, nhất thời sửng sốt chút, nàng căn bản nghĩ tới chuyện này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :