1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Người Chồng Tuyệt Vời

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Tác Giả Tử Trừng
      đại 10 chương
      Edittor: vuongnguyenai (Ái Ái)
      Văn Án




      Ái Ái lên 'Sàn' Đê!!!!!!!!!!!! Đăng trước Văn án đặt gạch hoàn xong các hố QH đăng tiếp mong mọi người ủng hộ tác phẩm đầu tay của muội muội nhà ta nhé!!!
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Người Chồng Tuyệt Vời
      (tên gốc: Lão Công Hoàn mỹ chẳng đáng )
      Tác Giả: Tử Trừng
      Convert: Quảng Hằng
      EDit: Ái Ái


      Tiết tử

      Lôi Diễm, kế thừa nghiệp xây dựng của gia đình, tổng tài của xí nghiệp xây dựng Lôi Tiệp

      Lôi Tiệp nhận thầu tất cả các công trình xây dựng, bất luận là kiến trúc, công trình đường xá hay hà đạo(hà đạo là đường cống nối chảy ra sông) mương máng, mỗi công trình đều được đảm bảo chất lượng, chỉ trong nước ai có thể cạnh tranh, thậm chí còn vang danh quốc tế, ngay cả các công trình của nước ngoài đều khoán trắng cho chi nhánh của Lôi Tiệp ở hải ngoại phân công thi công, có thể là cả đế chế xây dựng trong nước.

      Lôi Diễm làm việc kín đáo, thường ít khi xuất xã giao với người khác, cũng tiếp nhận phỏng vấn của giới truyền thông, thế giới bên ngoài biết nhiều về , chỉ tuổi vẫn còn rất trẻ, ước chừng vừa mới ba mươi, độc thân, nhưng kế thừa nghiệp công ty xây dựng quốc tế, nằm trong tập đoàn xây dựng khổng lồ

      nam nhân tốt như thế, tất nhiên trở thành đối tượng theo đuổi của các tiểu thư nhà giàu, nhưng các đại gia tộc khi có ý đồ đem khuê nữ của gia đình mình giới thiệu cho , lại cũng dễ dàng vào được, các thiệp mời gửi đến đều bị thư kí Triệu Đông Khang của ngăn cản lại hết, nửa điểm cơ hội đều có .

      Người làm việc kín đáo như , các việc vặt bên ngoài đều giao cho thư kí xử lí, bởi vậy có rất nhiều tạp chí bát quái đều bắt đầu lưu truyền, đều cho rằng có xu hướng quan hệ…….

      “ Lôi Diễm đến tuổi lập gia thất, tại sao còn chưa kết hôn? ”

      thể như vậy a! Dù sao theo chủ nghĩa thể kết hôn ngày nay, rất nhiều người cũng có suy nghĩ muốn kết hôn”

      “ Đó là có tiền mới kết hôn a! ta có tiền như vậy, kết hôn là có đạo lí a!”

      “ Kết hôn hay là chuyện của người khác, cậu quản nhiều như vậy làm cái gì?”

      “ Kì thực tớ hoài nghi tư tưởng của ta hoàn toàn là có vấn đề, chừng ta thích chính là nam nhân”

      “………..Sao cậu lại biết?”

      “Tớ nghi ngờ rất có căn cứ a! Bằng các thiên kim xí nghiệp muốn cùng ta đính hôn, vừa có tiền lại vừa xinh đẹp lại có khí chất tuyệt mĩ, tất cả có khả năng có điểm gì chướng mắt”.

      như vậy giống như cũng có chút đạo lý…”

      Vì thế người kế thừa tập đoàn xây dựng mọi phương diện đều ưu tú đến ngờ, chỉ vì thích tham gia hoạt động xã giao, cùng giới truyền thông giao tiếp, dù vô tội nhưng vẫn bị phân vào loại người này, càng khiến cho giới truyền thông chú ý cao độ.

      Tất cả giới truyền thông đều cơ hồ có đội chó săn, chặt chẽ chú ý nhất cử nhất động của Lôi Diễm, mà chuyện Lôi Diễm chỉ dùng nam thư kí cũng bị bốn phía xầm xì, thư kí Triệu Đông Khang bên cạnh , nghiễm nhiên mọi người đều biết là tình nhân ngầm………
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      adamno1, Ngkenguyen, Khủng Long3 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      EDit: Ái Ái
      Beta: Quảng Hằng


      Chương 1

      “ Bị báo đăng  như vậy, Lôi Gia chúng ta còn mặt mũi nào nữa?” Lôi Trường Minh, người đúng đầu Lôi gia tức giận đem tạp chí quăng lên bàn, gào rít đối với đứa con ngồi ở phía đối diện chính mình.

      Tiêu đề trang nhất của tạp chí, đăng nội dung người thừa kế tập đoàn xây dựng có quan hệ đồng tính luyến ái với thư ký của mình, còn phụ thêm ảnh chụp hai người ăn cơm vô cùng thân thiết, tiêu đề to còn thêm nổi bật, Lôi Trường Minh tất nhiên là rất ngứa mắt.

      “Người hẳn là phải hiểu hơn con,   báo đăng  cũng phải là ”. Đối mặt với phụ thân rít gào, Lôi Diễm có gì chột dạ hoặc kinh ngạc, vẻ mặt bình tĩnh nhìn gương mặt phẫn nộ của phụ thân .

      phải , ngay cả ảnh chụp cũng đăng trang nhất, con còn phải !”. Lôi Trường Minh lộ ra bộ mặt đỏ như Quan Công, cơ hồ ông bị tức giận đến vỡ mạch máu.

      “ Ba, đó chính là góc độ quay chụp có vấn đề, con và Đông Khang phải loại quan hệ như ba nghĩ đâu”. Lôi Diễm đau đầu xoa dịu cơn giận của ba mình.

      ràng chỉ là  ăn cơm bình thường, cùng ở trong phòng nghiên cứu chút công việc,  chăm chú đến nỗi phải chụm đầu ghé tai khó tránh khỏi có vẻ gần gũi, hơn nữa thợ chụp ảnh còn cố ý dựng góc chụp để nhìn bọn họ tưởng là quan hệ rất có vấn đề, nhưng …. người đàn ông hoàn toàn bình thường, tất nhiên là phụ nữ, từ lúc khai thiên lập địa như vậy, làm sao có thể thay đổi.

      cùng Đông Khang tuyệt đối phải có loại quan hệ như lão ba nghĩ.

      Phụ thân nổi giận ở trước mặt ,  cũng từng là đối tượng truy đuổi của giới truyền thông, như thế nào tại liền quên kinh nghiệm bị giới truyền thông chú ý vu tội cho trong quá khứ?

      Cũng là người cùng cảnh ngộ, lão ba tại lại dùng loại tin tức bịa đặt này đến trách cứ , làm khỏi có chút buồn cười.

      "Muốn ba có thể tin tưởng con, trừ phi con có thể chứng minh chính mình  trong sạch."

      Lôi Trường Minh tức giận, trực tiếp hướng đứa con khai ra điều kiện ;” Nội trong ba tháng phải cưới lão bà mang về nhà cho ba, ba tin tưởng con cùng Triệu Đông Khang có gì”

      Lôi Diễm càng nghe đầu càng đau:” Ba, ba làm như vậy phải là ép buộc con sao? ”

      biết mình đến tuổi lập gia đình, nên cưới người vợ cùng sống tới già, nhưng hôn nhân cũng phải trò đùa, thể tùy tiện cưới để làm báo cáo kết quả công tác nha.

      Huống hồ phải làm như thế nào để thuyết phục đối phương cùng mình kết hôn?

      nghĩ đem tiền tài quyền thế của bản thân đến dụ dỗ đối phương, lại càng muốn lấy người vợ mình , gật đầu đồng ý lấy chẳng qua do cha mẹ ép buộc.

       Suy nghĩ tới đây, cho rằng thôi kết hôn, tạm thời duy trì tình trạng tại là tốt nhất.

      “ Như thế nào. cầu của ba con có đáp ứng được ?” Lôi Trường Minh nghe xong lại thấy khó chịu, cho rằng con trai mình trong lòng căn bản là có quỷ kế :

      ” Nếu con giống như báo đăng, con hãy dùng hôn nhân để chứng minh mình trong sạch.”

      “ Ba, hôn nhân làm sao có thể trở thành phương thức chứng minh? Điều này rất vớ vẩn. ” khó có thể cố gắng làm theo lời lão ba

      “ Ý của con, ba là lão già hồ đồ có phải ? ” Lôi Trường Minh lửa giận bừng bừng đập xuống mặt bàn.

      “ được rồi, được rồi, cha con các người có cần phải trợn mắt nhìn nhau như vậy ?” Lôi mẫu Du Ngọc Mai chịu nổi phải tham gia vào cuộc trò chuyện của hai cha con; Bà lo lắng nhìn vào mắt Lôi Diễm, đứa con trai mà bà thương .

      “ Diễm, có lẽ cầu của ba con có chút quá đáng, nhưng con cũng tới lúc kết hôn, tìm người sống tới đầu bạc răng long…”

      nào có quá đáng” Lôi Trường Minh bất mãn xen vào.

      “ Em cùng con trai chuyện, câm miệng.”

      Du Ngọc Mai trừng mắt nhìn chồng liếc mắt cái, làm cho im miệng, ngược lại đối với Lôi Diễm dùng lời ngon ngọt:” Ba mẹ đều lớn tuổi, chúng ta đối với con thực rất vừa lòng lại cũng cầu gì nhiều lắm, chỉ hy vọng chỉ hy vọng phần đời ngắn ngủi còn lại được ngậm kẹo đùa cháu (VN mình hay là muốn có cháu ẵm bồng đó)

      , con có thể giúp chúng ta hoàn thành tâm nguyện hay ?”

      Mẹ…”

      “Nhanh lên!”. Lôi Trường Minh la lớn, lập tức bị tiếng thở dài của Du Ngọc Mai làm xìu xuống.

       Lôi Diễm ánh mắt thâm trầm, tầm mắt đảo quanh nhìn cha mẹ

      Khi đối mặt với  phụ thân  cường thế, còn có thể dùng tính cách ngang ngạnh  cùng phụ thân tranh cãi, nhưng mẫu thân  ôn nhu khuyên bảo làm khó có thể chống đỡ, sau lúc lâu, bất đắc dĩ  mềm lòng thở dài tiếng.

      “Mẹ, con hứa để tâm tìm kiếm đối tượng lý tưởng”.

      -----------------------------------------------------------------------------------------------------------

      Dựa vào đầu giường, đùi đặt tờ báo mang từ công ty về, tâm tư của Lôi Diễm cũng đặt trong công việc;   gác chân lên bàn, có vẻ có chút yên lòng.

      Từ đến lớn, bị phụ thân đào tạo trở thành  người nối nghiệp, nhận nghiêm khắc huấn luyện, cho dù này chương trình học vượt xa cùng trình độ của lúc bấy giờ , vẫn cắn răng chịu đựng cho đến bây giờ

      Phụ thân luôn nhắc nhở , sau này khi lớn lên phải là người làm đại , phải luôn chú ý rèn luyện bản thân, những khó khăn thử thách lại càng mài giũa con người, mặc kệ thầy dạy cái gì, cầu làm cái gì, đều cố hết sức để hoàn thành , mà cũng quả làm được .

      Những gì nay, phụ thân  huấn luyện tất nhiên thể có công, cảm tạ phụ thân từng cho giáo dục hà khắc, cũng muốn ngay ngay cả hôn nhân đại đều phải chịu khống chế của phụ thân,

       Từ đến lớn cuộc sống của lúc nào cũng chói lọi sinh động, cổ nhân luôn sống như vậy mới gọi là sống, nhưng khó nghe chút căn bản chỉ là con rối trong tay ba , đến nửa điểm tự do cũng có.

      Người như   sinh rốt cuộc có cái ý nghĩa gì?

      Vấn đề này từng  hỏi qua chính mình trăm ngàn lần, nhưng thủy chung có đáp án; tựa như chỉ biết kiếm tiền, mỗi ngày trừ bỏ kiếm tiền, kiếm tiền vẫn là kiếm tiền, cơ hồ tìm thấy ý nghĩa tồn tại  của chính mình. . . . . .

      “Cộc!”

      Từ  cửa sổ nhà bỗng nhiên truyền đến loạt tiếng động ồn ào, bỗng vang lên giọng thèm kiềm chế tiếng mình

      "Lôi Diễm, Lôi Diễm!"

      Lôi Diễm khẽ nhếch mi, khóe miệng khỏi nổi lên nụ cười ôn nhu  cười yếu ớt.

      Là Lục Nhân, bé con ở nhà bên cạnh, ước chừng hơn tám tuổi; nay là nhóc hai mươi sáu tuổi, lại luôn gọi Lôi Diễm, Lôi Diễm, đúng là nhóc tiểu quỷ a!

      từ giường bước xuống, bước nhanh đến bên cửa sổ mở cửa sổ ra.

      "Có chuyện gì?"

       Lôi gia và Đào gia là láng giềng ở cạnh nhau, kiến trúc hai nhà đều là kiểu biệt thự tầng theo lối cổ, xây dựng diện tích , mà phòng và phòng Lục Nhân chỉ cách bức tường, bởi vậy nha đầu kia mỗi lần muốn cái gì với đều , còn muốn người khác biết, từ cửa sổ trực tiếp trèo tường qua, dùng mấy hòn đá ném vào cửa sổ gọi .

      Suỵt! giọng thôi! muốn hại tôi bị phát sao?”. Lục Nhân ra sức trèo qua tường, cố gắng .

      Tuy rằng độ cao của bức tường mới đến phần eo của nàng, nhưng trèo qua rất vất vả

      "Nếu như bị cha tôi  phát tôi “hồng hạnh xuất tường” khỏi phải ? bị ông đánh gãy  chân mới là lạ."

      "Hồng hạnh xuất tường" là để dùng như vậy sao? Lôi Diễm đè nén thanh bật cười, mặc dù vẫn ung dung nhìn nàng động tác trèo tường văn nhã tí nào

      "Lục Nhân, tôi qua với mấy trăm lần , con đừng đem những lời đó ra ngoài miệng." lắc đầu buồn cười, quên nhắc nhở nàng chú ý hình tượng.

      Ba của Đào Lục Nhân là Đào Kính Thăng cùng ba của là bạn tốt lâu năm, hai người quen biết ít nhất bốn, năm mươi năm có, tuy rằng Đào gia làm nghề dệt có quan hệ gì với công việc xây dựng, nhưng Đào thúc với ba cảm tình vẫn tốt đẹp như trước thay đổi, thường xuyên ghé đến nhà cùng nhau nhớ lại chuyện xưa lúc hai người còn trẻ.

      Nguyên nhân chính là quan hệ của hai nhà rất tốt, Lôi Diễm cùng Lục Nhân có thể là từ cùng nhau lớn lên , tuy rằng hai người có nhiều bất đồng, lại chênh lệch đến tám tuổi, nhưng Lôi Diễm chút cũng cảm thấy được bé kia có chỗ nào đáng ghét.

      luôn thể đối Lục Nhân quá mức nghiêm khắc, chẳng qua ngẫu nhiên khi thấy nàng biểu quá mức thô lỗ, vẫn là nhịn được nhắc nhở nàng vài câu.

      Nàng chính là chút khí chất của thiên kim  nhà giàu đều có, khi chuyện đủ đoan trang, cử chỉ đủ tao nhã, thực hiểu được đào thúc như thế nào lại nuôi dưỡng ra cẩu thả  như vậy?

      "Ai ?" vất vả trèo tường mà qua, Đào Lục Nhân vỗ vỗ hai tay bị bẩn vì leo tường, lấy tay gãi cái mũi có phần hơi ngứa.

      " Con bé này, là. . . . . . chút bóng dáng của con   đều có." Thấy chóp mũi nàng dính chút bụi đất, nhịn được bật cười, xoay người trở về phòng lấy đến cái khăn tay ẩm mang theo bên mình bước thong thả quay về bên cửa sổ.

      "Lại đây."

      "Làm chi?" Nàng trừng mắt nhìn, vẻ mặt hiểu.

      "Cái mũi dính bụi của a!" Tức giận  liếc mắt nhìn nàng cái, lấy cái khăn tay ẩm, cẩn thận  giúp nàng chà lau sạch .

      Lục Nhân thấy   cao lớn ở trước mặt mình, động tác mềm   chà lau  cái mũi của mình, trong lòng khỏi có chút rối loạn; nàng cẩn thận  khép hờ mí mắt, cho thấy chính mình  ý loạn tình mê.

      Từ nàng   ái mộ diện mạo tuấn tú, ôn hòa  của trai ở nhà bên, chính là hiểu tình ý của nàng, còn luôn đối đãi với nàng như đứa em , hại nàng ở trong lòng mà khó mở miệng.

      Bất quá mặc dù  lớn nhưng nàng vẫn giữ vẻ ngượng ngịu , mỗi khi hẹn gặp lại với , vẫn là đem toàn bộ tình của mình giấu vào trong lòng; dù có như thế nào nàng cũng là nữ nhân, cho dù tại nữ theo đuổi nam là chuyện bình thường hệ trọng, nàng vẫn thể vượt qua nhút nhát của   rụt rè, để lớn mật thông báo.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Ái Ái
      Beta: Quảng Hằng


      Chương 1



      Dù sao tình cảm giữa hai người bọn họ vẫn rất tốt, còn có thể lấy khăn tay ướt giúp nàng lau mặt  chẳng qua phải "giống cái kia"   như nàng muốn….

      "Tôi cũng phải cố ý ." Nàng lẩm bẩm  , cảm giác tay rời khỏi mặt mình, cảm giác mất mát xâm chiếm làm nàng khẽ thở dài tiếng.

      " phải cố ý  làm  như vậy, cố ý còn như thế nào ?" Lấy khăn tay vừa dùng ném vào thùng rác bên trong phòng. “Còn đứng ở đó làm gì, sao tự mình vào ?"

      " bảo tôi vào tôi liền vào, vậy tôi đây là  cái gì?"Lại dùng giọng điệu cầu nàng làm theo mệnh lệnh nữa chứ  ? Đại tiểu thư nàng cố tình nghe theo, hừ!

      Lôi Diễm cau  mày, ý cười xâm nhập vào đáy mắt. "Tốt, vậy đừng vào."

      "A?" Lục Nhân hoảng sợ nhảy xuống dưới, có loại cảm giác như bị đuổi; nàng ảo não  bĩu môi, mất hết khí phách đến cửa phòng .

      " phải vào sao?" Lôi Diễm mắt lạnh dò xét nàng, kỳ trong lòng nhanh chóng có chút đắc ý cười thầm.

      Lòng dạ con bé này  quả đơn thuần, tùy tiện tìm phương pháp liền có thể đối phó, đến nay cũng có gì thay đổi.

      " tiến vào vậy tôi trèo tường làm gì?" Lục Nhân đảo cặp mắt trắng dã, giờ phút này cuối cùng cũng nhớ ra mục đích mà mình đến đây ."Tôi nghe ba tôi , cùng bác Lôi cãi nhau à?"

      Lão ba vì muốn nàng có thêm khí chất của nữ nhi, đặc biệt giúp nàng đăng kí học nấu ăn, nghĩ tới hôm nay lớp nấu ăn được nghỉ, nàng chân trước vừa mới bước vào gia môn, lão ba liền khẩn cấp  cho biết, báo cho nàng tin tức này,theo ba ba miêu tả dường như Lôi gia phát sinh chiến tranh.

      Chiến tranh a!

      Được lão ba miêu tả khoa trương như vậy, nàng đến xem thử sao được?

      Bỏ qua bên tò mò về kết quả của cuộc chiến , cho dù nàng phải là nữ nhân nhiều chuyện, nàng cũng nên đều là có đạo nghĩa giang hồ lại đây nhìn xem mới có thể an tâm.

      Nhưng mà tại thời gian cũng muộn, nàng cũng muốn ồn ào làm quấy nhiễu đến bác Lôi và mẹ Lôi, cho nên trực tiếp trèo tường mà đến, hắc hắc

      ", sao." nhún vai, an nhàn ngã lên giường, mười ngón tay giao nhau đệm ở sau đầu, hoàn toàn ngại trong phòng còn có nũng nịu."Chính là chuyện lớn tiếng chút, Bác Đào suy nghĩ nhiều quá."

      " có chuyện gì sao lại to tiếng? Các người là cha con đó, thể thể nhàng chuyện để giảng hòa sao?" Bởi vì cùng Lôi Diễm rất thân quen, hơn nữa nàng cũng câu nệ tiểu tiết, nàng chút suy nghĩ  đến bên giường Lôi Diễm ngồi xuống, nhịn được nhắc nhắc lại câu đó.

      "Ta có nhẽ nhàng chuyện a, là  ba Lôi lớn tiếng trước, ba tôi thích hét to , tôi có biện pháp gì?" Lôi Diễm phiền toái nhắm mắt lại.

      " đúng a, bác Lôi thể có việc gì lại quát tháo với , chắc chắn phải có lý do ?" Lão nhân gia nổi fiaanj còn cố tình như thế, thân thể vạn nhất xảy ra chuyện gì may làm sao bây giờ?

       "Còn phải vì mấy tin tức báo." Lôi Diễm tức giận  ra.

      "Tin báo?" Đào Lục Nhân lấy ngón trỏ điểm khóe miệng, mi tâm nhăn lại dùng sức suy nghĩ, nhiều lần trừng lớn hai mắt." chính là. . . . . . Tin tức cùng Triệu khanh khanh ta ta kia sao?"

      “Tôi! Bệnh thần kinh mới cùng tên đó khanh khanh ta ta!" Lôi Diễm ghét  làm ra bộ dáng muốn nôn mửa, sau đó vẻ mặt hoảng sợ  trừng mắt nhìn nàng."Lục Nhân, lẽ cũng tin vào những gì tờ bát quái đó viết chứ?"

      "Phốc ~~" Lục Nhân nhịn được phun ra tiếng cười

      Thẳng thắn mà , nhìn tấm ảnh cố ý lợi dụng góc độ chụp ra đó, nếu biết con người hiểu lầm Lôi Diễm cùng Triệu Ca có quan hệ mờ ám.

      "Cười cái gì?" Lôi Diễm ngồi bật dậy, đô mắt mị hoặc nhìn nàng chằm chằm, rất có thể nếu nàng tin tưởng lời của , phen bóp chết nàng ngay lập tức.

      “Tại sao lại được cười! Tôi chỉ cần nghĩ đến  hình ảnh kia liền cảm thấy được. . . . . . Hoàn toàn chính xác~~" Nàng cảm giác tốt  chà xát cánh tay.

      "Cho nên mới , nên mới làm cho ba tôi ngạc nhiên." Như thế cũng tạm được, nha đầu kia cuối cùng cũng chịu tiếng người.

      " thể như vậy a, là con trai độc nhất của bác  Lôi, nửa đời sau của ông, ngoại trừ mong đợi vào còn có thể mong đợi ai?" Nàng giọng .

      Lão nhân gia  quan niệm chính là như vậy, chung quy cảm thấy nhất định phải có người  kế thừa gia nghiệp, cũng may nàng còn có người trai, bằng áp lực của nàng cũng rất lớn .

      " từ khi nào biến thành bà già vậy ?" Lôi Diễm buồn cười  liếc mắt dò xét nàng cái, nhưng mà hai mươi mấy tuổi , những chuyện gioongw như lão thái bà, trông rất buồn cười.

      "Gìa? Nếu tôi già cũng là ông lão!" Nàng lấy khuỷu tay thúc cái, con đều rất kiêng kị với từ “già” này.

      "Úc. . . . . . này rất bạo lực." Lôi Diễm đau kêu tiếng, sợ mất mặt  nằm quay về vị trí ban đầu, hai mắt nhìn chằm chằm trần nhà, gì thở dài hơi.

      "Làm chi thở dài?". Nghe thở dài, trái tim của nàng chùng xuống, ngiêng mặt nhìn  tuấn nhan của   .

      Bộ dạng của rất đẹp, hàng mi dài cong, đôi mắt sang ngời, mũi cao thẳng, nhân trung cao, dáng vẻ thong mình, bên dưới là đôi môi mỏng mím chặt, các nhìn thấy tự chủ được tim đập dồn dập.

      Nhất là giống tại như thế này,  bộ dáng có chút đăm chiêu , nếu có thể, nàng nguyện ý dùng tất cả của chính mình, đến đổi lấy giờ phút này xoay quanh ở ý tưởng trong đầu  .

      "Tôi cảm thấy cha tôi có thể cần đến bác sĩ tâm lí." Đôi mày đẹp chau lại, xoay người ngồi dậy, hai vai buông xuống dưới ràng  biểu đạt  uể oải của .

      " bị thần kinh sao, yên lành  làm chi bác Lôi phải tìm bác sĩ tâm lí?"Nàng tức giận  mắng.

      Đây phải là Lôi Diễm mà nàng quen biết, dù sao trong lòng nàng vẫn là người hăng hái,  vương giả dễ dàng đem thế giới dẫm nát dưới chân, dễ dàng gì mang bộ mặt uể oải như vậy?

      Có thể thấy được bác Lôi cùng   cãi nhau  vô cùng nghiêm trọng ,chỉ sợ tới quá trình bom nguyên tử nổ mạnh đến nỗi vô cùng thê thảm, làm nàng lo lắng bất an. " biết ? Ông ấy thế nhưng muốn tôi nội trong ba tháng  kết hôn, tôi nghĩ ông ấy tám phần là điên rồi." Lôi Diễm nắm lên giường  ôm đầu gối về phía bức tường trước mặt, quyết tâm phát tiết từng chút bất mãn  trong lòng.

      "Kết, kết hôn? !" Tin này làm Đào Lục Nhân sợ tới mức nên lời há hốc mồm  thể khống chế được lắp bắp, thậm chí thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi chính mình .

      phải kết hôn ?

      Với ai?

      Tin tức này có uy lực vô cùng mạnh như khối đạn hạt nhân, hề báo động trước  làm đầu nàng nổ tung,  bùng nổ làm nàng choáng đầu hoa mắt, khó thở . Ngay sau đó trong óc trống rỗng.

      "Ừm, kết hôn." Cảm giác hai chữ kia cách rất xa xôi, ra mà , trong đầu nửa người để chọn làm tân nương đều có. "Cưới về nhà làm vợ, cứ như vậy."

      Cưới về nhà làm vợ?

      Ông trời! Ai chính là cái may mắn  kia?

      Trong lòng nàng choáng váng khổ sở, dữ dội như cuồng phong, nhưng biểu ra ngoài cũng chỉ là ngơ ngác, ấp úng được nửa lời.

      "Lục Nhân? Đào Lục Nhân?" Phát nàng ngốc nghếch, ngơ ngác  cũng nhúc nhích, trong lòng nhất thời muốn đùa giỡn đưa tay lắc lư trước mắt nàng " Hồn đâu nhanh quay về ác ~~ Đào Lục Nhân ai ~~"

      Con bé con này sao lại thế này? Bọn họ qua tuổi chơi trò người đầu gỗ này lâu rồi mà.

      "Tôi ~~" Nàng đột nhiên hoàn hồn, đập vào đôi tay của lắc lư ở trước mặt của mình.."Quay về cái đầu của ! Tôi yên lành ở chỗ này, sợi lông tơ cũng mất, đừng nguyền rủa tôi."

      "Ha ha! vẫn giống như em của tôi, tôi làm sao có thể cam lòng nguyền rủa ?" Lôi Diễm cười to, vơi bớt ấm ức trong lòng.

                  Lục Nhân chính là Lục Nhân, tuy rằng nàng có mùi vị nữ nhân, cũng phải rất lương thiện hay am hiểu ý tứ của người, càng khôn khéo mềm mại , nhưng nàng lại có thể làm tạm thời quên phiền não trong lòng, cùng nhau cười với nàng, cùng nhau ồn ào, đây là bất luận ưu điểm của nào nào so ra cũng đều rất kém.

      Lục Nhân tuyệt đối là độc nhất vô nhị!

      Đào Lục Nhân  đôi mắt lờ mờ —— Nếu có thể lược bỏ câu phía trước, nàng hẳn là vui vẻ bay lên trời ?

      Đúng vậy, nàng vẫn biết ràng Lôi Diễm chỉ xem nàng là tiểu muội muội, tiểu muội muội mãi mãi lớn, chưa từng chú ý tới nàng trưởng thành, năm tháng trôi qua, vẫn là quen thuộc , vẫn đều là như thế. . . . . .

      "Làm gì? Cùng lão ba cãi nhau chính là tôi, tại sao so với tôi còn dương kỳ quặc hơn?" Người làm ăn tư duy rất sắc bén, Lôi Diễm xem tình hình trước mắt của nàng, lấy tay chỉ chỉ vào trán của nàng. ( dương: ý cá tính thất thường)

      " mới dương kỳ quặc đó!" Lại đập tay , Lục Nhân cố gắng nở nụ cười nhưng nụ cười kia hơi khó coi chút, ngữ khí cũng hơi chua sót  chút."Tôi, tôi chỉ là nghĩ muốn, ba tháng 『 hưu ~~』  nhoáng lên cái mắt trôi qua, đến chỗ nào để biến ra tân nương đến báo cáo kết quả công tác?"

      " xem kết hôn đâu có giống như xử lý công việc." Lôi Diễm bật cười, nhưng ý cười còn duy trì  hai giây, giây tiếp theo đôi mắt bỗng trở nên thâm trầm, nguy hiểm  nhìn thẳng nàng."Hơn nữa cũng rất xem thường tôi rồi? Lôi Diễm tôi muốn tìm vị hôn  thê, lẽ nào chịu lấy tôi sao?”

        chăm chú nhìn , làm tim nàng đập lạc nhịp, nàng lập tức vươn tay chặn gương mặt tuấn tú của lại xoay sang bên

      "Đúng rất đúng, Lôi Đại công tử ngài muốn tìm vị  hôn thê, là sợ nào muốn lấy ngài, nhưng vấn đề là, đó phải là cuộc hôn nhân mà ngài mong muốn? " Nàng buồn bực  chỉ thẳng trọng tâm.

      Trực tiếp sắc bén phân tích vấn đề, làm cho trong phòng Lôi Diễm xuất gian lặng im ngắn ngủi.

      "Lôi Diễm?" Tốt lắm, lần này đổi lại là phải ? là đủ rồi!

      "Đây là nguyên nhân khiến tôi đau đầu a Lục Nhân." Lôi Diễm phá lệ  ở nàng trước mặt yếu thế , thấy chuyện này có cách, đây hoàn toàn là chuyện thể nắm trong tay."Tôi có biện pháp ."

      Con người đó chính là động vật phức tạp nhất thế giới.

      thương trường mọi việc rất dễ dàng , dù sao cũng  chỉ là giao dịch mà thôi, việc mua bán do hai bên cùng quyết định lập khế ước,  sau khi kết thúc có thể dùng tiền giải quyết, nhưng hôn nhân cũng đơn giản như vậy.

      có thể tùy tiện tìm miễn cưỡng theo ý lão ba, nhưng sau đó sao

      Vợ chồng đồng lòng, thể có tình cảm mà sống với nhau cả đời được? Nếu tính cách hai bên hợp,có thể dùng phí phụng dưỡng để giải quyết tốt vấn đề, khả năng vạn nhất đối phương lại , lại cẩn thận có dứa phải làm sao bây giờ? Nếu như thế vấn đề này còn phức tạp hơn trăm ngàn lần.

      Thấy tinh thần lo lắng, Đào Lục Nhân trong lòng khẩn trương, cần phải nghĩ ngợi thốt ra

      "Tôi có biện pháp! Hãy đem tôi trở thành tân nương của ."

       



    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      CHƯƠNG 2

      Edit: Ái Ái

      Beta: Quảng Hằng


      "? muốn  làm tân nương của ta?" Cùng với vẻ mặt kiên quyết hy sinh như tráng sĩ đoạn cổ tay, Lôi Diễm hoàn toàn là bị dọa đến choáng váng, dám tin mở to đôi mắt , giống như Đào Lục Nhân vừa gì khủng bố người khác vậy.

      "Đúng, tôi trở thành tân nương của ." thở sâu, ra dáng như ta là ân nhân của , nữ trung hào kiệt thoải mái tiêu sái.

      Thực hiển nhiên trước mắt trong lòng còn có người thích hợp  chọn làm tân nương, mà Lôi bá lúc này nhất định  quyết tâm buộc  Lôi Diễm phải cưới vợ, tình diễn ra  như vậy, tuyệt đối cũng rất bất ngờ.

      gò ép cũng tốt, là ông trời rủ lòng thương cũng thế, chuyện này đối với nhất định là cơ hội tốt, có thể làm cho và Lôi Diễm có cơ hội nên duyên

      có bạn , cũng có bạn trai, hơn nữa hai nhà quan hệ rất tốt, bên cạnh lại nào thích hợp hơn có thể giải quyết vấn đề trước mắt, chỉ có có điều kiện tốt nhất, cho nên nếu giúp , còn có ai có thể giúp đây?

      danh nghĩa là muốn giúp đỡ , kỳ trong lòng biết , bản thân chỉ lấy cớ giúp đỡ , kì thực là thỏa mãn hi vọng ở lại bên người  , bên nhau càng lâu, chừng còn có có thể cùng cộng phổ luyến khúc (cùng đàn chung bản nhạc tình ) . . . . . .

      "Trời ạ! phải sai, chính là tôi nghe lầm ." Lôi Diễm gần như muốn té xỉu , trọng điểm chính là lớn như vậy rồi, lần đầu tiên bị dọa đến choáng váng, toàn thân sinh ra loại cảm giác tê dại muốn chết

      Nha đầu kia hẳn là uống nhầm thuốc ,nếu tại sao tại sao, lại lớn gan đến nỗi muốn làm tân nương của ?

      được! là em của a! thể nào trở thành tân nương của được?

      " có nghe sai, tôi quả muốn làm tân nương của , nhưng mà phải gống như nghĩ đâu." Nhìn thấy bộ dạng của có phần ngây ngốc, nhất định bị lời đề nghị của dọa đến sợ hãi, nhưng mà còn chưa hết."Ý của tôi chính là, chúng ta có thể giả kết hôn a!"

      Mặc kệ tương lai phát sinh chuyện gì, chỉ sợ rằng đây là cơ hội cuối cùng của , cho nên hôm nay nhất định phải nắm chắc cơ hội trời ban này, bất luận như thế nào cũng đều phải thuyết phục kết hôn với mới được.

      " Kết hôn giả?" trợn tròn hai mắt, hoàn toàn nghĩ tới còn có kế sách này.

      "Đúng vậy, chúng ta giả kết hôn, trước tiên giúp vượt qua cửa ải khó khăn này ."

          còn nhìn thẳng vào mắt ."Như vậy vừa bị mọi người nghi ngờ, cũng còn bị Lôi bá bắt cưới lão bà, đây phải là vẹn cả đôi đường sao?"

      cảm thấy được chính mình tâm cơ nặng nề, thế nhưng cũng chớp mắt cái nào, làm trò đạo lí trước mặt nam nhân mà thích, làm vậy chính là đem tiến vào lễ đường.

      Nhưng nếu nắm chắc cơ hội lần này  , chỉ sợ nghe lời Lôi bá cưới khác, đây tuyệt đối phải kết quả mà muốn  ! muốn lợi dụng này cuối cùng  có thể đánh cược lần thử xem, cho dù kết quả thể như mong muốn, ít nhất   từng cố gắng , cũng uổng chính mình nhiều năm qua say đắm lòng

      ". . . . . ." Lôi Diễm hảo gì, đưa tay khỏi dò xét thăm dò trán của .

      "Làm gì?" hiểu chuyện gì gạt tay xuống.

      "Tôi sờ thử xem có phải là   phát sốt ." Trời ạ! quen biết  Đào Lục Nhân lâu như vậy, chưa bao giờ giống giờ phút này như vậy, cảm thấy được giống như người ngoài hành tinh đến trái đất, ý tưởng hoàn toàn vượt qua phạm vi có thể tưởng tượng  ." thể tuổng tượng được , làm thế nào có thể nghĩ ra phương pháp vớ vẩn như thế?"

      "Ngừng! Tôi rất nghiêm chỉnh giúp nghĩ biện pháp nha!" cũng sắp hôn mê, tự nhận đó là kế sách hiệu quả chê vào đâu được, tại sao Lôi Diễm biết suy nghĩ gì hết vậy? ?  "Từ trước đến giờ có thấy tôi từng đùa chưa? "

      " đùa có phải ?" đau đầu  nhảy xuống giường, giống con sư tử buồn bực ở trong phòng qua lại." có biết tô vẫn xem là em . . . . . ."

      "Tôi biết." tỏ vẻ bình tĩnh đánh gãy những lời định , nhưng ra trong lòng lại cảm thấy vô cùng khó chịu

      "Chính vì xem tôi là em , cho nên tôi mới có thể giúp diễn màn kịch này, bởi vì chúng ta có tình cảm thương gì để dây dưa"

      "Cái gì cùng cái gì? hoàn toàn là biết chính mình bậy bạ về cái gì!" ảo não  gầm .

      Trong công tác mặc kệ gặp chuyện gì khó khăn, đương nhiên có thể dễ dàng giải quyết tranh chấp, chỉ có giờ phút này đối mặt với người mà vô cùng quen thuộc  Đào Lục Nhân, lai có biện pháp gì đối với .

      "Ngươi bình tĩnh chút nghe ta có được ?" Đào Lục Nhân chớp chớp mắt, nếu nóng lòng muốn với , nếu muốn lấy búa và thứ gì đó đem đập đến bất tỉnh, đỡ phải làm nhìn qua lại

      cho tới bây giờ chưa thấy qua Lôi Diễm mất khả năng khống chế như vậy, nhưng nguyên nhân gây ra lại chính là ? hiểu  vì sao có loại biến hóa hư não như thế, ít nhất mau cũng nên tìm cách làm cho bình tĩnh lại, nếu phát điên.

      " nên bình tĩnh, theo tôi nên cố gắng bình tĩnh." Hít vào rồi thở ra, Lôi Diễm cố gắng bình ổn chính mình để lộ vẻ khiếp sợ, thanh cơ hồ là từ kẽ răng từng chữ ra .

      "Đến đây, theo ta cùng nhau làm, hít vào, thở ra, lần nữa hấp khí, thở ra. . . . . ." lấy tay  nhịp nhàng di chuyển làm mẫu động tác giúp hô hấp  , miệng  tự giác  theo hô hấp  ra vào cách thuần thục

      Tầm mắt Lôi Diễm  tự chủ được  nhìn theo chuyển động của thân thể , nhìn thấy bên trong cổ áo đan chữ V là áo lót, thâm sâu như như ,   đứng lên hô hấp khỏi trở nên dồn dập.

      Đáng chết! khi nào trở nên "trưởng thành" như vậy ? thế nhưng trì độn  đến bây giờ mới phát ?

      " cần phiền toái như vậy, tôi biết nên hô hấp như thế nào!" xấu hổ ảo não  gầm , cứng ngắc  dời tầm mắt của chính mình .

      "Vô dụng, hô hấp như thế." Đào Lục Nhân trở mình mắt trợn trắng, khi với cái giọng siêu đông lạnh như thế,  cười lạnh .

      "Đào, Lục, nhân!" thấp giọng gọi tên của cảnh cáo .

      "Được rồi được rồi, ngươi im lặng chút để nghe ta thôi." bất đắc dĩ  thiển thán ngụm."Chúng ta đều lớn, đối với tính cách của nhau đều hiểu , hơn nữa ba cùng ba tôi là bạn tâm giao, cho rằng bên cạnh có ai thích hợp hơn so với tôi hay ?"

      nghĩ tới phải vội vàng giúp mà còn phải hao tổn tâm trí giải thích, người tốt khó làm.

      " nghĩ đơn giản ." Hô hấp của tắc nghẽn lại, trong lòng hiểu được   tất cả đều là , nhưng hôn nhân lại phải là trò đùa, tuy rằng đối với tình huống trước mắt xem ra,  đúng là ai thích hợp hơn Đào Lục Nhân, nhưng có cách nào nghĩ đến những rắc rối sau này liên tiếp kéo đến.

      "Làm sao đơn giản?" Hoàn toàn hợp tình hợp lý, trong đầu nào chút cũng cảm thấy đơn giản.

      "Có lẽ kết hôn giả có thể tạm thời làm cho lão ba tôi an tâm, nhưng đến khi nào mới có thể kết thúc cuộc hôn nhân này?" Mặc kệ nghĩ như thế nào, đều cảm thấy việc này quả hết sức điên khùng ."Hơn nữa vạn nhất vào lúc nào đó, nếu gặp được người mình thích phải làm sao? Đây  hoàn toàn là việc  thể thực được."

      "Mặc kệ là hay là tôi, chỉ cần đối phương có thể gặp được người mà mình thích, lúc đó có thể kết thúc cuộc hôn nhân này!" Đó là chuyện bình thường, vấn đề của cũng từng nghĩ qua.

      ra rất dễ dàng, giống như uống chén nước sôi để nguội vậy.

      " đơn giản như vậy."   chau mày đứng dậy, đem vấn đề để lên mặt bàn, từng phần giải quyết

      " lí lịch có lần li hôn lí do., vậy về sau làm sao lập gia đình?"

      Đào Lục Nhân có thể vì làm như vậy,  quả làm cho rất cảm động, nhưng nữ nhân thể giống với nam nhân, nếu có lần ly hôn  giấy tờ, tương lai để tìm kiếm đối tượng khó khăn hơn nhiều.

      Từ đến lớn đều xem Đào Lục Nhân em , đối với ngay cả lời nặng cũng có, sao có thể có thể vì bản thân mình mà hủy tương lai của ?

      Chỉ vì giải quyết vấn đề phiền toái của , lại hy sinh tương lai của Đào Lục Nhân  , như vậy rất ích kỷ , làm được.

      "Hừm ——" Đào Lục Nhân gầm , trong lòng cảm giác chính mình rất bi ai." tại tỷ số ly hôn nhiều như vậy, nhiều thêm , hai lần bản ghi chép tính là gì đâu!"

      Chính mình chủ động đưa ra biện pháp, giúp giải quyết tình huống khẩn cấp trước mắt, xem ra đối chút cảm giác đều có, đời này có lẽ chỉ có thể có duyên làm  em của . . . . . .

      "Đào Lục Nhân, bản lí lịch đó cũng có giá trị để khoe ra!" muốn xé cái đầu của nha đầu kia ra, nhìn xem trong đầu chứa  cái gì, tại sao đối với chuyện ly hôn vô cùng quan trọng  như thế chẳng hề để ý?

      "Là đáng khoe ra, nhưng là lại có thể giúp vượt qua cửa ải khó khăn." Đào Lục Nhân nhắc nhở cần quên kiện  trọng điểm.

      "Vấn đề là, vượt qua này cửa ải khó khăn, càng về sau càng có nhiều vấn đề rất khó giải quyết. . . . . ."

      " được bước này, hãy tính đến bước tiếp theo, chúng ta cùng nhau nghĩ biện pháp giải quyết a!" Đào Lục Nhân đuổi theo người di chuyển, cái gì đều phải làm cho nhìn thấy   thành khẩn của chính mình  ."Lôi Diễm, tôi rất muốn giúp ."

      Lôi Diễm giãy dụa , có chút do dự, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của , suýt nữa mềm lòng .

      có chủ kiến, có kiên trì, tuy rằng có ý nghĩ cùng ý tưởng rất kỳ lạ, nhưng cùng với  trước đây giống với, rất giống nhau.

            Hàng mi kia tính là tinh tế lại mềm mại  mở to, ánh mắt to sang trong suốt, giờ phút này rất kiên định, mũi bởi vị cảm xúc kích động mà hơi hơi nhúc nhích, đôi môi son mà đỏ hồng cố gắng  thuyết phục tham dự mưu kế của —— vẫn nghĩ bé con này mãi mãi lớn, là thời điểm chú ý tới, trở thành trưởng thành, nữ nhân thà lại dũng cảm,

      "Chính là, chuyện đó đối với chút cũng công bằng. . . . . ." có chút mê muội , có lẽ Đào Lục Nhân đưa ra  phương pháp toàn vẹn, nhưng là, có thể làm như thế được ?

      "Công bằng hay công bằng đều do tôi quyết định, OK?" cần , còn để ý cái gì!

      "Đào Lục Nhân, nhưng tôi. . . . . ." vẫn thập phần do dự a!

      "Lôi Diễm! Lôi Đại công tử!" Đào Lục Nhân tức giận, nhịn được đứng lên lớn tiếng quát ."Hôm nay là bởi vì đó là , tôi mới nguyện ý hi sinh bản thân giúp đỡ, kết quả liền từ chối? Giống cái các bà các chị do dự quyết, có thấy phiền hay a?"

      Lôi Diễm kinh ngạc  mở to hai tròng mắt, hoàn toàn dự đoán được chính mình có ngày.bị  Đào Lục Nhân chống đối  

      "Làm chi? thấy qua mĩ nhân à?" khép mi nhìn lại   chăm chú nhìn.

      "Ha ha!" Lôi Diễm bị chọc cho cười, giải tỏa bầu khí căng thẳng.

      "Đào Lục Nhân, lần này đúng rồi, rất được."

      Thình lình được ca ngợi  làm cho Đào Đào Lục Nhân  tim đập loạn nhịp, giả vờ để ý đến lời của "Đừng tưởng rằng tốt, tôi có thể tha thứ quả quyết của ."

      Hừ!

      "Đào Lục Nhân, Đào Lục Nhân bảo bối của ta." cười khẽ  nắm lấy  tay , dạt dào tình cảm chăm chú nhìn khuôn mặt xinh đẹp của .

                  "Tôi thừa nhận đưa ra kế sách hoàn hảo giải cứu cho ta , nhọc lòng khổ tâm như vậy, thịnh tình này tôi thể chối từ  tiếp nhận rồi."

                  "Uy! Làm sao lại giống như rất ủy khuất vậy?" nhíu lông mày, cố ý áp chế trong lòng  nhảy nhót, thành vươn ngón trỏ khách khí  đâm vào hõm vai

                  "Tại sao lại thế ? Ủy khuất chính là a!" cười khổ né tránh, nha đầu kia xuống tay đúng là chút cũng khách khí.

                  "Cám ơn ."

                  "Như thế tạm được." Đào Lục Nhân khẽ hừ tiếng, cuối cùng hề ngược đãi .

                  Hai người liếc mắt nhìn nhau cái, nhịn được nhìn nhau cười.

                  Tốt lắm, hai người cuối cùng có chung nhận thức, kế tiếp liền. . . . . . dự định kết hôn!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :