Ngày Kỷ Niệm Kết Hôn - Hoa Lạc Tha Hương [Hiện đại]

Thảo luận trong 'Đoản Văn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. blue1407

      blue1407 Active Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      67
      Ngày kỷ niệm kết hôn

      [​IMG]

      Tác giả: Hoa Lạc Tha Hương (花落他乡)
      Editor: Leo Sing
      Thể loại: Truyện ngắn, đại
      Nguồn: luoimantinh.com


    2. blue1407

      blue1407 Active Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      67
      Editor: Leo Sing

      “Ngày mai, chúng ta nhất định về nhà!”

      Bà nằm giường bệnh của bệnh viện, mắt nhìn bầu trời trong xanh qua ô cửa sổ, sâu trong ánh mắt ấy lộ ra hy vọng tràn đầy.

      “Nhất định về nhà.”

      Ông gắng sức gật đầu, xoay người sang phía khác, che giấu dòng nước mắt tuôn trào của mình.

      Ngày mai là ngày Mười hai tháng chạp theo lịch. Ngày này cách đây ba mươi năm về trước, cùng ôm ấy hoài bão ước mơ về cuộc sống sung túc hoàn mỹ. Dưới lời chúc phúc của người thân và bạn bè, hai người nắm tay nhau vào lâu đài hôn nhân, và rồi bắt đầu quãng thời gian buồn tẻ lê thê sau khi lập gia đình.

      Khi đó, bọn họ còn tươi trẻ rạng ngời, viễn tưởng cuộc sống tương lai với họ mà hẳn là cuộc sống hạnh phúc, mỹ mãn và tràn ngập ánh mặt trời. rất thích lãng mạn, tối hôm đó, cúi đầu cọ trong lồng ngực , thỏ thẻ tình cảm:

      “Em muốn phải mãi mãi nhớ kỹ ngày hôm nay. Vào ngày này hằng năm, mặc kệ có xảy ra chuyện gì, em chỉ muốn luôn ở bên cạnh em!”

      xin hứa, kể từ giờ phút này, vào ngày này hằng năm, bất kể có xảy ra chuyện gì, đều ở nhà làm bạn với vợ đại nhân kính của ! Cả đời này bao giờ thay đổi!”

      vỗ nhè lên mái tóc . Căn phòng tân hôn tràn ngập ấm áp thương.

      Thế nhưng, cuộc sống thực lại rất tàn nhẫn, dường như cho đến tận bây giờ nó cũng muốn dễ dàng thoả mãn ước vọng tốt đẹp của mọi người. Năm tháng dần trôi qua, lời hứa ngày xưa từng trôi theo gió, bay lãng đãng biết lạc về phương nào, ngẫu nhiên rơi xuống, lại bị thổi lên, thể tìm thấy chút cảm giác ngọt ngào nào nữa.

      Thời gian đầu, họ vẫn còn sống chung với cha mẹ, thế nên có rất nhiều chuyện cần phải tự mình quan tâm. Mà ngày kỷ niệm kết hôn hai năm này lại trở thành hồi ức tốt đẹp duy nhất trong đời những khi họ ngồi hồi tưởng lại. Về sau, có nhà riêng của mình, sinh con , bọn họ mới chính thức tiến vào trải nghiệm cuộc sống thực tế khắc nghiệt. bôn ba bận rộn bên ngoài cả ngày. Nhiều khi ở nhà cũng kịp ăn được bữa cơm no, cũng bởi vì tiết kiệm chút ít tiền cho việc chi tiêu các chi phí sinh hoạt trong gia đình. làm, trông con, nấu cơm, giặt quần áo, dường như mỗi ngày đều chỉ có như vậy.

      Cuộc sống đơn điệu như thế, những lời ảo tưởng lãng mạn từ từ trôi xa, chỉ có mỗi lời hứa hẹn ngày kỷ niệm kết hôn đó, vẫn còn thi thoảng lay động trong lòng .

      Ngày hôm đấy, vào sáng sớm dặn tối nay nhớ về sớm chút, rồi đến cơ quan xin nghỉ phép buổi chiều, và làm bàn thức ăn phong phú. Nhân lúc con trai còn học trường chưa về, muốn hưởng thụ cảm giác ấm áp trong thế giới hai người lần nữa. Thế như vẫn như ngày thường, mãi đến khuya mới về, hơn nữa cả người toàn mùi rượu nồng nặc, nhìn thấy bàn thức ăn, đột nhiên tức giận:

      “Sao em lại lãng phí như thế, làm cả bàn thức ăn thế này cũng đủ đóng nửa năm học phí cho con rồi đấy!”

      nhớ hôm nay là ngày mấy sao? nhớ lời hứa của ngày xưa à?”

      rơi nước mắt, buồn bã thổn thức.

      bao nhiêu tuổi rồi mà còn nghĩ đến những lời trẻ con kia. mệt rồi, ăn đâu, em muốn ăn tự mình ăn !”

      xoay người quay về phòng ngủ, nằm vật lên giường, ngủ say mèm.

      buồn bã ủ ê, suốt đêm cũng ăn miếng nào.

      Đêm hôm đó, hai người bọn họ, ai cũng để ý đến ai.

      Mà đó chỉ mới là bắt đầu, từ đó về sau, hai người bắt đầu thường xuyên chỉ trích đối phương, liên tục tranh cãi, có khi cãi nhau cũng biết vì lý do gì, và cứ thế ầm ỹ như vậy suốt ba mươi năm!

      Ba mươi năm trôi qua, con trai cũng trưởng thành rồi kết hôn, cậu dọn ra ngoài ở, căn nhà thoáng chốc lại khôi phục yên tĩnh. Bọn họ mệt mỏi suốt ba mươi năm, bận rộn suốt ba mươi năm, cũng cãi nhau suốt ba mươi năm. Hôm nay, hai người đều già rồi, nghĩ lại quãng thời gian đấy, ông cảm thấy rất có lỗi với bà: Bà ấy nào có lỗi gì? Tất bật lo toan mọi chuyện trong nhà, sắp xếp mọi thứ đâu ra đấy, ngay ngắn ràng, nhưng khi theo mình lại có được mấy ngày vui vẻ tốt lành. Thậm chí ngay cả nguyện vọng nho của bà, ông cũng thể thoải mãn được. Ông thầm hạ quyết tâm, ngày kỉ niệm kết hôn năm nay nhất định phải tổ chức ngày vui vẻ ấm áp cùng với bà.

      Thế nhưng, hết lần này tới lần khác, đều có chuyện đúng lúc xảy ra. Vừa mới vào đầu tháng Chạp, bà cảm thấy cơ thể khoẻ, nên vào bệnh viện. Cậu con trai phải thức mấy đêm liền chăm sóc, đến tận hôm qua mới rời .

      Ngày hôm sau, ông đến làm thủ tục xuất viện.

      Khi về đến nhà, là mười giờ trưa, ông đỡ bà nằm giường, tự mình xuống bếp, cầm những thứ vật dụng trong nhà bếp mà ông ngày thường ghét nhất, làm cho bà những món bà thường thích ăn nhất. Khi hai người ngồi đối diện nhau, khoé mắt bà ẩm ướt:

      “Tôi rốt cuộc cũng đợi được đến ngày này, tôi cảm thấy rất thoả mãn. Tôi vốn chỉ muốn ông đối tốt với tôi, còn ngày kỷ niệm kết hôn chẳng qua chỉ là loại hình thức. Kỳ , nhiều năm cùng trải qua sóng gió như vậy, chẳng phải ông cũng cùng tôi vượt qua hết sao? Ông vì cái gia đình này bỏ công sức rất nhiều, là do tôi quá ích kỷ, hết lần này tới lần khác chỉ muốn theo đuổi loại hình thức. Sau này, chúng ta hãy sống vui vẻ với nhau. , mấy chục năm qua, là do lòng dạ tôi quá nhen, có lúc tự biết mình phải, nhưng vẫn cãi nhau ầm ỹ với ông. . . . .”

      , là có bảo vệ lời hứa của mình!”

      Ông xong, hốc mắt nóng lên!

      đau lòng, có lẽ bà vẫn biết, bác sĩ bà chỉ còn có thể sống được hơn mười ngày nữa thôi!

      Tất cả đều quá muộn màng!

      – Hết –
      Lời editor (Leo Sing): Hãy trân trọng những gì bạn có, nếu nhau hãy thấu hiểu cho nhau, đừng để đến khi mình hối hận cũng quá muộn màng. cậu truyện ngắn gửi đến các bạn trong nhà Lười Mãn Tính. Cảm ơn các bạn ủng hộ team editor nhà Lười Mãn Tính chúng mình. ^_^
      Chris thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :