1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nam họa, nương tử trốn chỗ nào - Thiển Thụy Yêu (c1) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Nam họa, nương tử trốn chỗ nào

      Tác giả: Thiển Thụy
      Editor: Tuyết Nhi
      Thể loại : np, nữ cường,sủng
      Số chương: đọc tới đâu edit tới đó nên biết, bản convert hoàn.
      Nguồn convert: wattpad​

      Cảnh báo:

      Ai thích nữ cường bạo, xin back
      Ai thích tình 1-1 xin back nốt
      [ Lần đầu edit, câu văn hoàn chỉnh, còn nhiều thiếu sót, bản edit chỉ đảm bảo được 80% nguyên mẫu vì nhiều chỗ biết ta chém… xin mọi người thỏa mái góp ý, ném đá cũng xin tay thôi để ta có động lực mà edit! =.=]
      [ Ta dịch tùy hứng, tốc độ tùy thời gian nhưng đảm bảo là hố đầo chắc chắn lấp, các bạn đọc truyện nhớ comt cho ta lấy cảm xúc mà làm tiếp nhé]

      Giới thiệu:
      4 tuổi tiểu Trần Túy rốt cuộc cũng có cha, cũng ngờ được chính cha đẻ của mình vì để cho mình quấy rầy đến chuyện tốt của hăn mà đem chính mình quăng nhập tổ chức tiến hành tôi luyện.
      Sinh nhật18 tuổi, Trần Duệ – người mình luôn kính trọng lại lộ ra bộ mặt cầm thú đem chính mình đặt dưới thân, mạnh mẽ giữ lấy.
      22 tuổi, cho rằng cuối cùng cũng được mây mờ trăng tỏ minh( cái này tớ k ), lại biết rơi vào hố lửa hôn nhân.Chồng lạnh lùng, bà bà ( hình như là bà của chồng ấy)làm khó dễ, chồng châm biếm, đem Trần Túy chút tốt đẹp đều bị ép tới phá hủy. Thậm chí, tiểu tam chẳng biết xấu hổ thế nhưng trong điện thoại lại lên lớp với mình.

      Kinh người quá đáng!

      Thời điểm chiếc xe kia lao xuống lối bộ ô tô đem thân thể của chính mình đánh bay ra ngoài, giọt lệ chảy xuống, Trần Túy thề: Nếu có kiếp sau, cũng muốn sống như vậy lần nữa!

      Thế nhưng xuyên qua!

      Trần Túy nhìn thủ hạ của mình trộm mộ, lại nhìn thấy bia mộ kia đề tên: Phượng Thanh Túy, sinh mệnh của ngươi, từ nay về sau ta tiếp quản!

      trời ban cho ta đôi cánh, ta dùng nó để bay lượn.

      Diễn mỹ nam, đấu ác nữ, du giang hồ (du ngoạn ý ), ngoạn chuyển Cần khôn, kiếp trước trải qua, kiếp này hết thẩy lãnh hội hết, chính là phía sau càng ngày càng có nhiều đuôi, ai cho nàng làm như thế nào mới thoát khỏi chúng?

      Mỹ nam số : Trầ Túy, say mê, hương vị của ngươi đúng là làm cho tiểu gia say mê, muốn ngừng mà được.

      Mỹ nam số hai: Nương tử, chút, vi phu sợ đau. ( á á nữ chủ cường bạo >”<)

      Mỹ nam số ba: Nữ nhân, đời này, ngươi thoát khỏi lòng bà tay ta!

      Mỹ nam số N: …

      Mà lại xem nữ chủ dị giới nghịch thiên, ngao du thiên hạ!



    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương mở đầu 1

      Tía chớp xoẹt qua, xé rách mây đen, ánh sáng của tia chớp hắt vào cửa sổ, hết sức chói mắt. Tiếng sấm cuồn cuộn, mang theo hàng vạn hạt mưa mà ầm ầm rơi xuống.

      giường lớn, nhóc bất an lăn lộn, tay bé thân hướng phương hướng khác của giường, miệng thào hô: “Mẹ, sét đánh, cục cưng hơi sợ!”

      Thói quen tìm kiếm thân thể ấm áp. Chính là tay bé rơi xuống giường lạnh băng, có tìm kiếm được mong muốn ấm áp, mơ hồ bé tỉnh táo lại, tia chớp rọi xuống, hé ra khuôn mặt nhắn trắng bệch, nước mắt loang lổ.

      “Mẹ, mẹ, người ở nơi nào, cần bỏ cục cưng lại! Mẹ…”

      Mà lúc này cách xa trong gian phòng, nhiệt tình mãnh liệt chút nào chịu ảnh hưởng bởi tiếng sấm Điện Thần bên ngoài, suy diễn phong xuân tình.

      Đột nhiên, nữ nhân bị đặt ở dưới thở hổn hển : “Hành Liệt, em giống như nghe được tiếng Túy Nhi khóc.” thanh kia đứt quãng, như có như , nhưng là trực giác của người mẹ cho rằng, hẳn chính là bảo bối của mình khóc.

      có, em nghe lầm!”Nam nhân chút nghĩ ngợi phủ định, tiếp tục công việc mồ hôi như mưa.

      “Mẹ!Mẹ!Người ở nơi nào? cần bỏ ljai cục cưng, cục cưng nghe lời, cầ bỏ lại cục cưng…ô ô…Mẹ…Mẹ…Cục cưng sợ hãi…”

      Tiếng khóc càng ngày càng gần,người phụ nữ rổ cuộc hề nghi ngờ, từ chối người đàn ông, muốn đứng dậy lại bị người đàn ông mãnh liệt hung hăng áp ở giường, thể động đậy.



      “Hành Liệt, là Túy Nhi tỉnh, em phải xem con, tiếng sấm lớn như vậy, con bé sợ.” Người phụ nữ cầu xin! đôi mắt đẹp ngấn đầy nước mắt.

      “Có ít tiếng sấm cũng sợ, con của Trần Hành Liệt có vô tích như vậy!”Người đàn ông nhưng có ý định thả người, táo bạo .

      “Nhưng con bé chỉ có 4 tuổi, mới chỉ là đứa !” tiểu Túy Nhi của là máu thịt trong lòng .

      “ Kẻ thù của cũng vì nó là đứa mà buông tha!” Người đàn ông vừa vừa ra sức động thân.

      Đúng lúc này, cửa phòng khép hờ bị ra sức đẩy ra, thiên hạ nho nhìn giường người đàn ông đè nặng mẹ của mình, quên cả sợ hãi, đột nhiên nổi điên hướng lên vừa khóc vừa ra sức đánh người đàn ông: “ Chú xấu xa! cho phép bắt nạt mẹ ta! Chú xấu xa!”

      Chuyện tốt bị đánh nhiễu, Trần Hành Liệt sắc mặt vô cùng khó coi, bên dùng chăn che khuất thân thể hai người, bên đem tay đứa kéo đến bên, đối với việc vừa quay về chưa đến tháng nhận thức đứa này, luôn cùng lúc chính mình ở bên mẹ của nó quấy rối, thiệt tình cảm thấy phiền phức.

      Tiểu Trần Túy chịu nổi lực đạo từ người kia, thân thể nho đảo cái ngã xuống trước giường, lớn tiếng khóc oa oa.

      “Cục cưng khóc, mẹ ôm cái, chớ sợ chớ sợ…”

      Mai Lạc Tuyết đau lòng đứng dậy muốn ôm đứa lại bị ánh mắt ngoan lệ của người đàn ông đe dọa, nhát gan giữ nguyên thân mình, dám lộn xộn.

      Tiểu Trần Túy nhìn xem ở giường mẹ, nhìn chú có vẻ mặt trần đáng sợ kia hẳn là người mà nhóc phải gọi là cha, ủy khuất mếu máo, vừa khóc vừa ra sức đứng lên.

      Trần Hành liệt nhìn con càng khóc càng lúc càng lớn, cảm giác tiếng khóc kia giống như ma mặc não, sắc mạ càng ngày càng trầm. Ba người cứ như vậy giằng co, thẳng đến khi truyền đến loạt tiếng bước chân dồn dập.

      đứa bé trai khoảng tám chín tuổi theo tiếng chạy vào, thương ôm lấy Trần Túy ngồi khóc dưới đất giọng dỗ: “Tiểu Túy Nhi khóc, đến đưa em chơi.” Vừa vừa đem tiểu Trần Túy ôm ra khỏi phòng, cũng cẩn thận đóng cửa lại.

      Ngày hôm sau, Trần Túy bị Trần Hành Liệt mạnh mẽ đưa đến căn cứ huấn luyện bí mật Ưng bang , bắt đầu vì bé là đại tiểu thư hắc bang nên phải làm theo cầu đặc thù huấn luyện.

      Thời gian thấm thoát, trong nháy mắt Trần Túy mười tám tuổi.

      Mười mấy năm gian khổ tôi luyện làm cho trở nên trầm ổn, bình tĩnh, đồng djang cũng trổ mã duyên dáng kiều, chính là năm tháng mài dunh nhan nhưng có mài rụng lương tâm lương thiện của nàng.

      Vốn tưởng rằng cuộc sống mới bắt đầu, lại liệu được đêm sinh nhật mười tám tuổi đó phát sinh kiện kia, đem ràng đánh xuống địa ngục.

      Sinh nhật mười tám tuổi , đêm đó, Trần Túy sách lễ vật sách nương tay, hưng phấn mãi cho đến khuya mới ngủ.

      Cảm giác có người nhìn mình chăm chú, Trần Túy nháy mắt thanh tỉnh đề phòng, nhiều năm huyến luyện ma quỷ làm cho đối với hoàn cảnh chung quanh trở nên mẫn cảm vô cùng, thấy ràng người đứng bên giường khóe môi lộ ra chút ý cười – là Trần Duệ!

      trễ thế này, như thế nào còn ngủ?” Phía sau, mau rạng sáng chứ?

      “Tới thăm em chút có phải hay còn ngủ cùng, mới trước đây đều dám ngủ mình.” Trong bóng đêm, nam tử trong mắt lên tinh quang.

      “Em cũng trưởng thành.”Nhớ tới chuyện trước đây, Trần Túy thẹn thùng , giờ nằm bên người chính mình là khối tử thi cũng ngủ ngon lành!

      “Là trưởng thành.”Trần Duệ nhìn chằm chằm bộ ngực thiếu nữ , đêm tối là che dấu tốt nhất, cho nên thiếu nữ có nhìn đến Trần Duệ khi chuyện trong đôi mắt toát ra sói tính chút nào che giấu. ( sói tính ta thích cách dung từ của tác giả J )

      Trần Túy nằm mơ cũng ngờ Trần Duệ – người chính mình luôn kính trọng kính đen tối lẻn vào phòng của chính mình, đem mình hề phòng bị đặt ở dưới thân.

      “Trần Duệ, liệu có biết mình làm cái gì!” Trần Túy vừa vừa dùng dức giãy dụa, nhưng là chung quy đánh lại khó lực nam tử, bị chặt chẽ kiềm chế ở giường.

      “ Nhiều năm như vậy ta vẫn luôn muốn làm chuyện này!” Xỏ xuyên qua khắc kia, khuân mặt người đàn ông vặn vẹo, tại bên tai lời tàn nhẫn: “ Trần Túy, mẹ em tồn tại bức tử mẹ ta, bà ta chiếm lấy cha ta, như vậy ta liền chiếm em!”

      tại sao có thể làm như vậy! bằng cầm thú!” Vô lực thay đổi Trần Túy rưng rưng lên án!

      “Hừ! Chỉ cần có thể trả thù mẹ con , ta cái gì đều quan tâm!”

      Ngày hôm sau, Trần Túy là nghe thấy tiếng thét thói tai của mẹ mà tỉnh lại, nhìn khuân mặt khoái ý sau khi trả thù của người đàn ông nằm bên cạnh, nhìn vẻ mặt của mẹ dám tin ở cạnh cửa rồi cả người ngã xuống, Trần Túy cảm thấy cả thế giới lầm vào màu đen, tâm khắc biến lạnh.

      Sau lại biết Trần Duệ cùng mình có quan hệ huyết thống gì, chính là con của lái xa Trần gia, nhưng là bi kịch gây nên, vô luận làm cái gì cũng vãn hồi được mẹ sống lại.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :