1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

N + 1 kế thu phục nữ vương của Nhật thiếu - Thiên Mỹ Khả (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      N + 1 kế thu phục nữ vương của Nhật thiếu

      Tác giả: Thiên Mỹ Khả

      Edit: Amelia Howard

      Hệ Liệt: Song Hào Môn

      Thể loại: Sủng, 3s, nữ cường- lạnh lùng, nam chính chung tình, hài, nữ chính trong hắc bang.

      Số chương: 60 chương, 25 ngoại truyện.

      Tiến độ: 1 chương/tuần tối thứ hai

      Cp: Triệu Thiên Dao – Nhật Viễn Phong

      Giới thiệu

      du học năm năm trở về, đúng thời điểm nên lập gia đình, bị cha mẹ lẫn bạn bè đàn áp, nào gặp người nọ, nào ngắm người kia. Thế nhưng chút hứng thú cũng thấy.

      Rồi ngày, khi con phố cổ, bóng dáng lại khiến như muốn móc tim trong lồng ngực rồi ném ra giữa lòng đường đông đúc.

      Thế nhưng, thể làm hỏng đoạn tình tốt đẹp này được, nên phải xây dựng kế hoạch hoàn hảo.

      Vậy mà, kế hoạch vạch ra rất ràng, nhưng bốn chữ “Thành công hoàn hảo” bao giờ chạm tay .

      Để đến khi bóng dáng khiến rụng tim kia cho câu, mới vỡ lẽ, ra, vẫn luôn luôn có kế hoạch “N + 1”

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Lời mở đầu: Trong những giấc mơ màu hồng, mọi thứ đều biến ảo, thể của nhân vật nam chính với nhân vật nữ chính luôn luôn là hoàn hảo 100%, nhưng ở đây, Nhật Viễn Phong là nhân chứng chứng minh cho câu : “Đời như là mơ”

      Chương 1: Lưu luyến New York

      Đứng tại sân bay, Nhật Viễn Phong thực muốn rời New York gắn bó năm năm để quay về Đài Bắc chút nào.

      Năm năm, quá dài, nhưng ở nơi đây, New York này để lại cho biết bao nhiêu kỉ niệm.

      Cách đây năm năm, vốn là có đánh chết cũng muốn rời Đài Bắc, nhưng cha dùng võ giả chết, và thành công tống sang đây mà tốn chút sức nào, tuy là có tốn vài kinh phí vớ vẩn gọi xe cứu thương.

      Vậy mà giờ đây, năm năm trôi qua, lại thấy mình có chút gì đó thể xa New York này, có chút gì đó lưu luyến.

      “Nhật thiếu, phu nhân có làm rất nhiều mứt quả cho cậu ở nhà.”

      thôi.”- Nhật Viễn Phong quay người thẳng, năm năm chứ mười năm ở New York cũng kéo lại được nữa rồi.

      Trợ lý Trần lắc đầu, chỉ có vậy là nhanh.

      Chuyến bay kéo dài làm Nhật Viễn Phong có phần mệt mỏi. Tuy là phi cơ tư nhân, nhưng cũng tránh khỏi tình trạng buồn bực vì thiếu khí. Xuống máy bay, ra phía bên ngoài, nhìn mãi chẳng thấy gia đình đâu, chỉ thấy những người bạn cũ của đợi. “Nhật Viễn Phong…”

      “Nhật thiếu, ở đây…”

      Nghe những câu này, muốn quay lại New York thân lắm, như thể họ muốn đấm vào mặt cách gián tiếp ấy. Nghĩ như vậy, nhưng vẫn cố gượng cười rất rồi tiến tới đám ồn ào đó.

      Bạn chơi thân nhất chỉ có ba người. Vương Trình trầm tính, ít nhất, còn Kim Linh và Đoàn Lâm khác hẳn, nên rất sợ cùng họ, lỗ tai bị oanh tạc rất thảm.

      Làm màn hội ngộ sân bay linh đình, vui vẻ, rốt cục tất cả cùng tiến về hướng Nhật gia.

      Về nhà, khung cảnh dường như thay đổi hoàn toàn sau năm năm, ngờ lại có thay đổi lớn như thế, thông thường, trong phim, khi nhân vật chính quay lại nơi mình từng gắn bó, hề có thay đổi nào cả, nếu có, chỉ là thay đổi của hướng gió mà thôi.

      Hàng rào trắng xung quanh được thay bằng tường đá, nếu là ngày xưa, ngã vào hàng rào, là hàng rào gãy, còn nếu bây giờ chơi lại trò chơi đó, đảm bảo cả hàm răng trắng đẹp hoàn hảo này biến mất tăm hơi.

      Bãi cỏ rộng trước nhà được đặt thêm hồ bơi, còn hồ bơi sau nhà được lấp và xây cái chòi , thích hợp để ngồi hóng mát. Biệt thự cao năm tầng ngày trước đập , thay vào đó là ngôi biệt thự ba tầng thiết kế theo phong cách Châu Âu, nhìn như lâu đài .

      Ngoài ra, còn biết bao nhiêu thay đổi khác, khiến khỏi nghĩ liệu có phải nhà chuyển nơi khác hay .

      “Còn đứng ngoài đó đứng luôn cho hết ngày .”- giọng phụ nữ mang đầy bực mình phát ra từ cửa ra vào, thêm vào đó là tiếng đằng hắng của cha bên cạnh.

      “Mẹ…”- trong cỗ lòng Nhật Viễn Phong khỏi xúc động, năm năm rồi, nhìn mẹ ngày càng đẹp hơn nữa.

      mẹ ngươi ai, chẳng lẽ là vợ tương lai của ngươi?”- mẹ nhướng mắt- “Về rồi mai xem mặt . Suốt ngày lông bông, sống thế mà cũng chịu được à?”

      Nhật Viễn Phong cùng đám bạn đứng ngoài sân mắt to mắt , há miệng nhìn nhau, này là phản ứng của người mẹ năm năm gặp lại con sao? Mẹ quay vào, trước khi vào hẳn, bà còn lầm bầm câu đủ để nửa thế giới nghe thấy.

      “Gì mà năm năm trôi nhanh thế biết, biết vậy khi xưa bắt nó mười năm cho rồi, về nhà mang theo bao nhiêu u ám."

      Im lặng.

      Nhật Viễn Phong ngoáy ngoáy tai, xoay đầu xem có phải bị lỗi giác hay , chính là năm năm, nhà cửa thay đổi đành, tính tình mẹ cũng thay đổi. Cuộc đời này, sao lại kì lạ đến vậy?

      Cha chỉ đứng đó nhìn vào trong rồi lại quay ra.

      “Thôi, đừng trách mẹ con, sáng nay mẹ con mới đứng lên cân ấy mà.”

      Tất cả mọi người như hiểu ra việc.

      Nhật phu nhân, ra cũng đáng trách lắm đâu.

      Sau vài ngày, đồng hồ sinh học của Nhật Viễn Phong bắt đầu ổn định trở lại, cũng bắt đầu lên điều hành Thiên Phát, nhưng mẹ vẫn mặt nặng mày (đại loại là khó chịu, ta để vậy cho xuôi) bắt kiếm bằng được con dâu về.

      chỉ cha mẹ, mà còn cả bạn bè cũng thay nhau khuyên sớm yên bề gia thất, thế nhưng, mới chỉ hai mươi lăm, theo như số đông đàn ông New York, độ tuổi thích hợp để kết hôn là ba mươi trở lên cơ mà.

      câu đó ra, ai ngờ mẹ chỉ thẳng tay ra cửa, đúng câu.

      “Cút sang Mĩ sống.”

      Làm muốn khóc cũng khó.

      Thôi, cứ từ từ rồi tính sau vậy.

      Trong khách sạn hạng sang, thang máy vừa mở ra, khí bên ngoài vội động cứng lại.

      Triệu, chúng tôi sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện, chỉ cần chờ chị họ đồng ý.”- người đàn ông mặc đồ đen tiến tới , tay còn cầm theo chiếc cặp da, xem chừng hơi vội vàng.

      “Khỏi cần. Hủy cả Mark, chị ấy cần chúng ta.”- được gọi “ Triệu” kia lạnh lùng , chị họ là, nếu là , diệt ngay kẻ kia rồi, việc gì phải tốn công bỏ tiền ra mua hợp tác, rồi còn lằng nhằng dính đến Ked.LA, chẳng lẽ chị họ nghĩ đủ mạnh bằng Ked.LA hay sao?

      người hoàn toàn là đồ đen, mái tóc ngắn lại ánh đỏ, đôi mắt sắc lẻm đầy tia lạnh lùng, đôi môi đỏ rực hơi mím vì giận. Những hình xăm cổ, sau tai thoáng lộ ra. người thậm chí còn thoát ra đầy mùi thuốc súng lạnh ghê người.

      “Hôm nay về tổ chức, được với cha tôi chuyện tôi bí mật theo sau chị họ.” “Vâng.”- Mark cúi đầu. Hai người ra bên ngoài có Limousine đợi sẵn, đằng sau còn có bốn vệ sĩ. Sau khi đoàn người ra khỏi, bên trong mới có tiếng hít thở nhịp nhàng.

      Triệu rồi.”

      “May mắn lần này ấy có nổi giận chuyện gì, nếu chúng ta thảm.”

      “Phải, thảm, mà thấy Triệu lâu nay chưa có qua lại với ai. Liệu ấy có người đó chưa nhỉ?”

      thôi, có thấy người ấy toàn mùi súng đạn ? ấy mà nghe thấy bắn nát cái sọ bé của cậu.”

      “Chết dưới tay Triệu cũng thoải mái .”

      Đại sảnh khách sạn ồn ào mảng lớn hơn nữa. còn Triệu Thiên Dao- nhân vật chính của buổi bàn luận lại lựa chọn về nhà nghỉ ngơi, ngày mai chủ nhật dành ra buổi tối để dạo trong phố cổ.

      có nghe mẹ từ hôm kia, ngày mai là ngày tốt của , tuy phải người mê tín, thế nhưng ngày mai cũng có gì bận, nên ra ngoài hít thở khí cũng là điều rất bình thường.

      Thế nhưng mà, ai ngày mai gặp người bất bình thường cả.
      Trâu thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :