1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ vương trở về, tổng giám đốc chớ trốn - Băng Đồng M (Full- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Nữ vương trở về, tổng giám đốc chớ trốn
      [​IMG]


      Tác giả: Băng Đồng M

      Editor: Andressa (Cứ gọi là Sa cho nó gọn ^^!)

      Convert: ngocquynh520

      Số chương: 4 hồi - 160 chương

      Giới thiệu vắn tắt:

      Đoạn ngắn thứ nhất:

      hất hàm hỏi: "Này, nghe tuyển nữ giúp việc?"

      Người đàn ông đem Hạ Du Huyên quan sát từ xuống dưới phen, cau mày.

      "Này, hỏi đó."

      Người đàn ông rốt cục cũng mở miệng: "?"

      vểnh mặt lên trời "Đúng, chính là tôi."

      Đoạn ngắn thứ hai:

      "Bảo bối, sau này cho phép lại tìm tên họ Húc, những tên đàn ông khác cũng được." Người đàn ông bá đạo .

      "Vậy nếu như quá bận?"

      "Bận hơn nữa cũng bằng bảo bối của ." Lạnh lùng xong, hạ thân dồn sức đẩy cái.

      "A ừm. . . . . . . . Đau." Con ngươi Hạ Du Huyên tràn ngập hơi nước, nhìn theo ánh mắt lạnh lùng.

      "Đau? đau cũng phải chịu đựng cho , vật bướng bỉnh."

      Người đàn ông bá đạo!!!!

      Đoạn ngắn thứ ba:

      "Bảo bối, chào buổi sáng." Người đàn ông xoay người cái đem đặt ở dưới thân.

      "Ưm. . . . . . . . . Hừ, ra." Hạ Du Huyên cảm thấy thân thể mệt sắp lả rồi, chỉ có thể buông tha giãy dụa, mặc cho người đàn ông mãnh liệt ra vào."

      "Ưm. . . . ." Bất đắc dĩ phát ra từng tiếng rên khẽ. "Ưm. . . . . . . . Hừ, đủ rồi."

      " đủ, bảo bối, em biết mà, đủ."

      "Ba năm rồi, cấm dục ba năm rồi. Vì em, cấm dục ba năm."

      "Tiểu tinh, nếu như đem ba năm này bù lại, phải là quá thua thiệt rồi sao? !" Vừa , hạ thân vừa ra sức vận động.

      "Ưm. . . . . Hừ hừ. . . . . . ." Hạ Du Huyên rầm rầm rì rì, thêm gì nữa.


      . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 16/12/14
      apple-socola, Pecku, linhdiep173 others thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Hồi 1:

      [Hồi 1 - Chương 1]: Chạy trốn


      Biệt thự tổng cộng có ba tầng, bởi vì được xây dựa vào núi mà cảnh sắc mỗi tầng cũng giống nhau. Bước vào cổng lớn, là con đường được xếp thành từ những viên đá cuội, hai bên đường là hàng băng đá, băng đá được trang trí bằng những chậu cây cảnh khác nhau, khiến cho người ta có cảm giác cảnh đẹp ý vui. Quẹo sang phía bên trái của con đường , có cánh cửa hình ánh trăng (nguyệt lượng môn)*, qua cánh cửa này chính là sân vườn tầng của biệt thự.

      Vẻ ngoài hoa lệ của biệt thự, càng thêm khí phái.

      Nho nhã, lịch , tinh xảo nhưng cũng kém phần thư thái, bên hiên cửa, hai cánh cửa hướng về phía nam và bắc mở ra. Phòng khách, phòng ngủ... đều được trang trí bằng những song cửa sổ thấp hình lục giác để có thể dễ dàng ngắm được những quang cảnh bên ngoài. Phòng ăn nam bắc thông nhau, cảnh tượng bên trong và bên ngoài căn phòng được dung hoà làm .

      Chỉ là. . .

      Những người giúp việc đều gì, nhìn theo hai mẹ con giống như chị em.

      Phu nhân hoà nhã cao quý, ràng hơn 30 tuổi, con cũng 17 tuổi rồi, vậy mà vẫn giống như đứa trẻ, cùng Hạ Du Huyên lôi lôi kéo kéo.

      Hạ Du Huyên chu cái miệng nhắn. Con ngươi màu hồng tím trong veo sáng rực, mày liễu cong cong, lông mi dài hơi rung động, làn da trắng nõn tỳ vết lộ ra chút phấn hồng nhàn nhạt, đôi môi mỏng như cánh hoa hồng mềm mại ướt át. Mái tóc dài màu rượu đỏ xoã xuống bên hông, dáng người hoàn mỹ đẹp hơn cả ma quỷ, đôi chân thon dài trắng nõn càng ra quyến rũ mê người. Bên tai trái là viên bông tai thạch màu đỏ. Vẻ đẹp này giống người, làm cho người ta nghẹt thở.

      "Mẹ, người ta nên cái gì kia, híc. . . . . . dù sao cái đó là cái gì, cái gì tụ hội ý."

      "Là tiệc dạ hội của nhà họ Thế." Mẹ của Hạ Du Huyên — Tạ Mẫn, mặt đen lại .

      "Đúng đúng đúng, chính là cái tiệc dạ hội này, đều đến lần thứ 249 rồi, lại nữa chính là 250 lần." Hạ Du Huyên nhăn mặt, thản nhiên .

      "250? cho dù có là 250 lần hay 700 lần cũng cho phép ." Tạ Mẫn trừng mắt nhìn con của mình.

      " muốn muốn." Hạ Du Huyên , thừa dịp lúc mẹ mình chú ý, nhanh chân bỏ chạy.

      "Con bé này." Tạ Mẫn trừng lớn mắt, ngay lập tức cũng quản cái gì thục nữ với thục nữ liền cởi giày cao gót của mình ra đuổi theo bóng dáng con .

      ‘Bụp’ tiếng, trong vườn hoa, Hạ Du Huyên bị ngã nhào xuống đất, bùn đất đầy mặt, da thịt trắng nõn người cũng bị dính ít, quần áo lại càng thể chịu nổi.

      Tạ Mẫn thấy vậy, nhíu mày, đứng ở nơi cách Hạ Du Huyên xa, nhìn xuống mặt đất dưới thân bé.

      "Mẹ thân ~ ~ ~" Hạ Du Huyên chớp chớp con mắt màu tím, làm bộ đáng thương nhìn 'mẫu thân đại nhân cao lớn'.

      Tạ Mẫn cũng lạ gì bộ dạng này của , mỗi lần đều giả bộ như thế, làm diễn viên quá đáng tiếc rồi. "Dù sao cũng vô dụng, bữa tiệc ở nhà họ Thế con nhất định phải ."

      Hạ Du Huyên lập tức rũ mi mắt xuống, trán đầy hắc tuyền, mới cần làm cái đó.

      Hai tay chống đỡ phía sau, len lén quan sát hoàn cảnh xung quanh.

      Tạ Mẫn nhìn dáng vẻ chật vật của con , cũng có chút đành lòng. Hạ Du Huyên lợi dụng cơ hội tốt này, lập tức nhảy dựng dậy, vụng trộm ra khỏi phạm vi của Tạ Mẫn.

      Quản gia từ phía sau chạy đến, thở hổn hển hỏi "Phu, phu nhân, tiểu thư, tiểu thư chạy rồi, , đuổi theo sao?"


      Trong mắt Tạ Mẫn chứa đầy ý cười, khoát khoát tay " cần."


      * Nguyệt lượng môn:
      [​IMG]
      linhdiep17, honglaklazybee thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [Hồi 1 - Chương 2] cần công việc


      Quản gia từ phía sau chạy đến, thở hổn hển hỏi "Phu, phu nhân, tiểu thư, tiểu thư chạy rồi, , đuổi theo sao?"

      Trong mắt Tạ Mẫn chứa đầy ý cười, khoát khoát tay " cần."

      Quản gia nghi ngờ nhìn về phía phu nhân, tại sao lại có lòng tin như vậy? Thuận theo ánh mắt của phu nhân, nhìn thấy viên bông tai đỏ rực lấp lánh phát sáng mặt đất, đây chính là bông tai bảo bối của tiểu thư. Nhặt lên, hiểu ý cười cười.

      đường cái, mọi người kỳ quái nhìn theo toàn thân bẩn thỉu chạy băng băng đường.

      Hạ Du Huyên cấp tốc chạy, thỉnh thoảng lại ngó về phía sau chút xem có người nào đuổi theo hay .

      Lại tiếng 'bụp'.

      "A, là xui xẻo mà, hôm nay ngã hai lần rồi, rốt cuộc là cái gì có mắt đây?" Hạ Du Huyên xoa xoa chỗ đau cái mông của mình, gào thét lên.

      "Ấy. . . . . . vị tiểu thư này, , có chuyện gì chứ?" Từ đỉnh đầu truyền đến thanh dễ nghe.

      Hạ Du Huyên ngẩng đầu, người đàn ông trước mắt, mặc dù tính là đẹp trai, thế nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác dễ chịu như vậy.

      Sau khi người đàn ông nhìn thấy Hạ Du Huyên ngã xuống, ràng là sững sờ, ngay sau đó lại kinh ngạc và vui mừng "Vị tiểu thư này, cần công việc ?"

      Hạ Du Huyên trừng lớn hai mắt "Cái gì ! ?" liền vội vàng đứng lên nhảy ra xa vài bước, hai tay che ngực, cảnh giác nhìn theo người đàn ông.

      ". . . . . . có ý gì ! ?"

      Người đàn ông nhìn thấy Hạ Du Huyên hiểu lầm, vội vã trả lời " , tiểu thư hiểu lầm rồi. Thực ra, thiếu gia nhà tôi cần gấp nữ giúp việc bên cạnh mình, thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại tìm được người."

      Tròng mắt Hạ Du Huyên vẫn cảnh giác mà quét tới quét lui từ xuống dưới người đàn ông đó.

      Người đàn ông thở dài, đứng thẳng người, tay trái chỉ chỉ đến chỗ cửa sổ nhà hàng ở phía trước "Này, nếu tiểu thư tin có thể vào trong nhà hàng đó hỏi chút xem, thiếu gia nhà tôi ở bên trong."

      Hạ Du Huyên vươn vươn cổ, phía trước cửa sổ dường như người đàn ông ngồi.

      Nửa tin nửa ngờ nhấc bước chân về phía nhà hàng.

      Hạ Du Huyên đến phía trước cửa sổ, dừng lại. Nhìn nhìn khuôn mặt hoàn mỹ giống như nghiệt của người đàn ông trước mắt.

      Mái tóc lộn xộn màu tím bạc, vài sợi tóc mái rũ xuống càng lộ ra khuôn mặt nghiệt chuyên gây hoạ, đủ để khiến cho toàn bộ nữ sinh phải thét chói tai! Lông mi dài hơn cả con , cánh mũi cao thẳng hoàn mỹ, đôi môi mỏng gợi cảm màu đào nhàng giương lên, mang theo nụ cười như có như , lộ ra chút tà mị. khuôn mặt tìm ra được chút tì vết nào, làn da so với con còn trắng nõn nà hơn rất nhiều, đẹp trai đến mức thể soi mói. nghiệt! Vóc người cao lớn, có lẽ phải cao hơn 1 mét 85. Bên viền tai phải có khảm viên bông tai màu tím kết hợp với viên kim cương màu tím đậm hình chữ thập ở trước ngực cùng nhau phát sáng, khoé miệng luôn luôn chứa nụ cười ma quỷ, hoàn mỹ, thần bí!

      Hạ Du Huyên ngẩn ngơ hồi, nhìn người đàn ông đẹp trai trước mắt lúc lâu mới phục hồi được tinh thần. Đừng rằng si mê, từ sớm miễn dịch với trai đẹp rồi, chỉ là người đàn ông trước mắt này quá xinh đẹp, giống như tên nghiệt.

      Người đàn ông nhíu mày, con mắt sắc sảo màu lam bắn về phía Hạ Du Huyên, sắc bén như thanh gươm.

      Hạ Du Huyên bĩu bĩu môi, thôi , cuồng cái gì mà cuồng. Dường như tình nguyện mở miệng "này, nghe tuyển nữ giúp việc?"

      Người đàn ông đem Hạ Du Huyên quan sát từ xuống dưới phen, cau mày.

      Hạ Du Huyên dứt khoát đặt mông ngồi xuống đối diện với người đàn ông "Này, hỏi đó."

      Động tác ưu nhã của người đàn ông giống như hề có chuyện gì xảy ra, nhàn nhạt liếc mắt nhìn Hạ Du Huyên, lạnh lùng mở miệng "?"

      Hạ Du Huyên oai phong hùng dũng, khí thế bừng bừng "Đúng, chính là tôi."


      . . . . . . . . . . . . . . . . . . .Sa chạy ngang qua . . . . . . . . . . . . . . . .


      Ôi! nữ 9 mị, nam 9 nghiệt! đẹp đôi quá mà. . .

      [Ý kiến cá nhân chớ ném đá http://***************.com/images/smilies/icon_sweat.gif] Tác giả dường như bị cuồng màu tím http://***************.com/images/smilies/icon_so_funny.gif
      linhdiep17 thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [Hồi 1 - Chương 3] Nữ giúp việc


      Động tác ưu nhã của người đàn ông giống như hề có chuyện gì xảy ra, nhàn nhạt liếc mắt nhìn Hạ Du Huyên, lạnh lùng mở miệng "?"

      Hạ Du Huyên oai phong hùng dũng, khí thế bừng bừng "Đúng, chính là tôi."

      Người đàn ông nhếch môi, trong mắt thoáng qua tia nghiền ngẫm, người phụ nữ này vậy mà lại si mê ? thú vị.

      Hạ Du Huyên nhíu lại đôi lông mày xinh đẹp "Gì vậy, còn tuyển người hay ?"

      Người đàn ông đứng dậy, thèm để ý chút nào đến vết bùn đất bẩn thỉu dính người Hạ Du Huyên, kéo bước ra khỏi nhà hàng.

      "Này này, chậm chút a." Hạ Du Huyên chu cái miệng .

      Người đàn ông làm bộ nghe thấy gì, trực tiếp lôi kéo Hạ Du Huyên tới chiếc xe thể thao màu đỏ rất có phong cách, đem nhét vào trong, còn mình lại ngồi vào vị trí lái xe. 'Rừ ' tiếng liền khởi động xe lao .

      Dọc theo đường , đều là tiếng hét chói tai của Hạ Du Huyên.

      Chiếc xe thể thao 'rồ' cái, cuối cùng cũng dừng lại trước cửa nhà hàng cao cấp.

      Người đàn ông tà mị nhếch môi, nhìn mái tóc màu đỏ rượu rối bù như tổ gà của Hạ Du Huyên ngồi im lặng bên cạnh ghế tài xế "Nữ giúp việc, xuống xe."

      Nghe được thanh, Hạ Du Huyên hoàn hồn, run rẩy hai chân "chạy nhanh như vậy để đầu thai à."

      "Đúng vậy, nếu người khác mà nhìn thấy mái tóc như ổ gà của , nhất định cười đến mức phải gặp Diêm Vương để đầu thai a."

      Hạ Du Huyên ngẩn người, chỉnh sửa lại mái tóc chút, lại nhìn nhìn nhà hàng cao cấp trước mặt, cúi đầu nhìn trang phục của mình "Này, Đừng muốn tôi ăn mặc như thế này cùng đến nhà hàng cao cấp như vậy để thưởng thức đó."

      " có thể mặc trực tiếp vào." Người đàn ông quăng xuống câu làm tức chết Hạ Du Huyên, rồi nhấc hai chân thon dài vào.

      Hạ Du Huyên ra sức đè xuống lửa giận trong mắt " tức giận, tức giận. Hạ Du Huyên, mày phải nhớ kỹ, mày bây giờ đến ăn cơm còn phải ăn nhờ của tên ác ma đó." xong, đường kiên cường thèm nhìn sang ánh mắt khinh bỉ của mọi người, theo người đàn ông lên tầng vip cao nhất.

      ghế sô pha, từ sớm có người ngồi.

      Vừa nhìn cái cũng biết là người vô cùng cao quý.

      người ngồi ghế sô pha, dáng vẻ giống với mẹ mình thường ngày, có khí chất của quý phu nhân, mỗi cử chỉ đều ưu nhã đến cực điểm.

      Còn hai người ở bên kia ghế sô pha, giống với vị phu nhân kia, cũng có hình dáng của quý phu nhân. Thế nhưng lại hề có cái khí thế 'Bất phàm' kia, hơn nữa còn lộ ra chút tầm thường. Bên trái của vị phu nhân này, là có dáng vẻ vô cùng dịu dàng.

      Toàn thân mặc chiếc váy màu xanh ngọc, da thịt trắng nõn, tóc đen suông thẳng như thác nước xoã vai, khuôn mặt hơi lộ ra chút hồng hồng. Cánh mũi xinh, đôi môi hồng nhuận. Đôi mắt xinh đẹp khi nhìn thấy người đàn ông vừa mới bước vào liền phát sáng lấp lánh. Thế nhưng vừa nhìn thấy Hạ Du Huyên toàn thân bẩn thỉu bên cạnh người đàn ông kia, trong mắt ràng lên khinh bỉ.

      Có điều, do được tu dưỡng khá tốt, rất nhanh khôi phục lại dáng vẻ dịu dàng như lúc đầu.

      Vị phu nhân 'Bất phàm' ở bên đứng lên, nhíu mày, khi nhìn thấy Hạ Du Huyên, trong ánh mắt hề có tia xem thường, ngược lại là Hạ Du Huyên nhìn hiểu thần sắc.

      "Hàn, vị này là. . ." Rất ràng, vị phu nhân 'Bất phàm' này chính là mẹ của tên ác ma đó. Xem ra người mẹ này là muốn tìm vợ cho con trai mình.

      "Bạn ." Người đàn ông thèm để ý .
      linhdiep17honglak thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [Hồi 1 - Chương 4] Bạn


      "Hàn, vị này là. . ." Rất ràng, vị phu nhân 'Bất phàm' này chính là mẹ của tên ác ma đó. Xem ra người mẹ này là muốn tìm vợ cho con trai mình.

      "Bạn ." Người đàn ông thèm để ý .

      Mẹ của người đàn ông dùng ánh mắt khôn khéo nhìn về phía Hạ Du Huyên. Hạ Du Huyên thầm toát mồ hôi, hoàn toàn quên mất mặt vẫn còn bùn đất.

      Dịu dàng cười "Bác , xin chào, cháu tên Hạ Du Huyên, là. . . . . .bạn của . . . Hàn." Sau khi giới thiệu xong tên của mình, phát mình căn bản hề biết tên của người đàn ông này, may là vị phu nhân vừa mới gọi tên của người đàn ông đó xong.

      dịu dàng ngồi đối diện 'cạch' cái đứng lên, dùng ánh mắt thể tin nổi nhìn vào người đàn ông mê người giống như nghiệt "Làm sao có thể. . ."

      Người phu nhân cau mày, ràng cảm thấy hài lòng với cử chỉ thất lễ như vậy của dịu dàng, ngược lại, đối với người con dính đầy bùn đất trước mặt này lại tràn đầy thiện cảm. Nếu như bé kia lau sạch khuôn mặt, thay lại quần áo sạch , khẳng định còn đẹp hơn gấp bội lần so với dịu dàng, thậm chí ngay cả lông mày cũng sánh bằng.

      "Xin lỗi, xin lỗi, Lãnh phu nhân, thất lễ." Mẹ của dịu dàng ngay lập tức đứng dậy, lôi kéo con mình nhanh chóng dời .

      dịu dàng vẫn quên quay đầu lại nhìn người đàn ông làm mình rung động, 'thuận tiện' trừng mắt mấy lần với ' xấu xí' đứng bên cạnh người đàn ông.

      Lãnh phu nhân nhếch môi, lần nữa ngồi xuống, nhìn con trai mình "Lãnh Liệt Hàn, con cảm thấy mình nên giải thích chút sao?"

      Lãnh Liệt Hàn liếc mắt nhìn mẹ mình, lôi kéo Hạ Du Huyên quay đầu rời , chỉ để lại câu sâu kín " phải mẹ biết rồi sao?"

      Hạ Du Huyên bị Lãnh Liệt Hàn kéo đau tay, hất tay ra "Này, kéo đủ chưa."

      Lãnh Liệt Hàn dừng bước, xoay người, ánh mắt lạnh lùng nhìn người con trước mắt. " gọi tôi là gì? Nữ giúp việc."

      Hạ Du Huyên thầm rụt cổ cái "Cái đó, cái đó, thiếu gia."

      Lãnh Liệt Hàn nhíu mày "hử? Nữ giúp việc, mới vừa rồi tôi nghe thấy phải là như vậy a."

      Hạ Du Huyên an ủi mình, sợ sợ, giám bắt mày như thế "Tôi . . . tôi, a! mau nhìn đĩa bay kìa."

      xong, liền nhấc chân bỏ chạy. Ánh mắt nghiền ngẫm của Lãnh Liệt Hàn bắn về phía bóng lưng của Hạ Du Huyên " thú vị."

      Hạ Du Huyên chạy đến con hẻm , vỗ vỗ ngực mình "Phù, ánh mắt của người đàn ông đó khủng bố." Theo thói quen đưa tay sờ sờ tai trái của mình, lại phát bông hoa tai thấy đâu nữa. Nhớ lại mọi thứ từ nhà chạy trốn ra đây, vỗ đầu cái:

      "Chết tiệt, nhất định là rơi ở nhà." Vì thế, đứng thẳng kéo kéo tóc, chậm rãi đường.

      Buổi tối

      Bên trong biệt thự nhà họ Hạ vô cùng tĩnh mịch, Hạ Du Huyên thận trọng đẩy cửa lớn ra.

      đỉnh đầu ngay lập tức bị bóng người bao trùm, vội vàng ngồi xổm người xuống, hai tay ôm đầu "A a a, mẹ thân , con sai rồi, con giám nữa."

      lúc sau, đỉnh đầu truyền đến tiếng cười quái dị, ngẩng đầu, phát là quản gia.

      Hạ Du Huyên đen mặt lại "Quản gia, lần nào cũng như vậy ông thấy phiền sao?"

      Quản gia bất đắc dĩ cười cười "Tiểu thư, tìm cái này?"

      "Đúng đúng đúng." Hạ Du Huyên cầm lại bông tai, thoáng cái liền chạy ra khỏi biệt thự.

      "Quản gia, ông quá, vào từ từ a, tạm biệt." xong, bóng người mất hút như làn khói.

      Quản gia bất đắc dĩ cười cười, trở lại thư phòng lầu hai.

      Tạ Mẫn đứng ở phía trước cửa sổ, Quản gia gõ cửa, tiến vào "Phu nhân, tiểu thư lấy lại bông tai rời rồi."

      "Ừ. Con bé này, đúng lúc nên ra ngoài rèn luyện chút, phái mấy người vệ sĩ theo, có tình hình gì lập tức thông báo."

      "Nhân tiện đem thẻ của con bé khoá lại." Tạ Mẫn xong, tay phất về phía sau, quản gia hiểu ý.

      Gật đầu "Vâng, phu nhân."

      Đóng cửa thư phòng lại, quản gia xuống giọt mồ hôi lạnh: Nguy hiểm , vừa mới vụng trộm đưa cho tiểu thư ít tiền, may mà phu nhân phát ra.

      Có điều, Tạ Mẫn làm sao có thể biết.

      Chỉ là mà thôi!
      linhdiep17, honglaklazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :