1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ thiếu tướng thiên tài - Lạc Sắc (Q1-C62) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Tên tác phẩm: Nữ thiếu tướng thiên tài

      Tác giả: Lạc Sắc

      Editor: Tú Phong

      Thể loại: đại, trọng sinh, dị năng, nam nữ cường, HE

      Độ dài: dài thậm thượt

      Giới thiệu

      đến từ mạt thế. là nữ Quân Vương mạnh mẽ nhất mạt thế, thống lĩnh trăm vạn hùng binh, lại bị người nhà hãm hại, trợn mắt nhìn, chỉ còn lại cảnh còn người mất.

      Tần Vi Nhiên? lắc đầu cười nhạo. vô cùng nhẫn nại, ngờ người mẹ kế ác độc, tới giờ vẫn thả cho con đường sống. Như vậy, nếu chiếm lấy thân thể của '', từ nay về sau, chính là Tần Vi Nhiên, thề lấy lại những gì mất.

      Trong quân giới, nữ thiếu tướng dũng mãnh, có dị năng, tạo nên thần thoại của Quân Vương...

      Tần Vi Nhiên, nữ thiếu tướng trẻ tuổi nhất Hoa Hạ, niềm kiêu hãnh của Hoa Hạ.

      Tần Vi Nhiên, hoàn thành nhiệm vụ cấp 4S cách hoàn hảo, mở đường cho công cuộc mình hoàn thành nhiệm vụ cấp 4S, trở thành gương mẫu của quân giới...

      Tần Vi Nhiên, huấn luyện ra đoàn quân đội cường đại nhất, đánh đâu thắng đó, gì cản được, bách chiến bách thắng, trở thành thanh lợi kiếm của quốc gia...

      Đoạn ngắn 1:

      trở về, toàn thân đẫm máu, cầm văn kiện cơ mật đưa cho chiến hữu: "Nhiệm vụ hoàn thành. Cậu trước, tôi về sau."

      Thân thể còn chưa động, huyệt thái dương bị vật cứng lạnh như băng kê sát, nhíu mày, chỉ nghe chiến hữu : "Tần thiếu tướng, tôi báo với cấp , quang vinh hy sinh vì nhiệm vụ, tuyên dương thành liệt sĩ, yên nghỉ ."

      Khóe môi cong lên thành nụ cười tàn nhẫn: "Liệt sĩ, để cậu đảm nhận ."

      Vừa dứt lời, chiến hữu lúc trước thề non hẹn biển lấy tay ôm cổ, hình như thể hô hấp. Nàng cầm lấy văn kiện cơ mật, tùy ý nhìn hai mắt trợn to, cuối cùng ngã xuống, ko tiếng động.

      - - - o0o - - -

      Thương giới, truyền kỳ bất bại của nữ Chủ tịch thiên tài, đấu trí, so dũng khí, thành lập thần thoại của Mạt thế...

      Trò chơi của Tập đoàn Mạt Thế chế tạo chỉ tăng cường trí não, mà còn có thể tăng cường độ tự vệ của thân thể, khiến cho người chơi có cảm giác như mình chiến đấu , cũng ko có nguy hiểm cho sức khỏe của người choi, có thể là kỳ tích!

      Tập đoàn Mạt Thế nghiên cứu chế tạo Khoa học - kỹ thuật tương lai, chuyên gia nghiên cứu những khoa học kỹ thuật đại hơn 50 năm trong tương lai, nâng khoa học kỹ thuật lên tầng cao mới.

      Tập đoàn Mạt Thế chế tạo vũ khí có uy lực vô cùng cường đại, tuyên bố chỉ cung cấp vũ khí cho Hoa Hạ. Tập đoàn Mạt thế chấn hưng Hoa Hạ...

      Đoạn ngắn 2:

      "Nữ thiếu tướng duy nhất của Hoa Hạ, người sáng lập thần bí của tập đoàn Mạt Thế, tần tiểu thư, khiến tôi đại khai nhãn giới."

      "Đường đường là Tổng giám đốc của Tập đoàn Phong Vân, truyền kỳ bất bại trong thương giới, lại làm ra việc điều tra chuyện cá nhân của người khác, cũng khiến tôi đại khai nhãn giới."

      "Tần tiểu thư, nếu chúng ta xứng đôi như vậy, bằng gả cho tôi, chúng ta cường cường liên thủ, như thế nào?"

      " sợ cưới tôi còn mạng nữa sao?"​
      Trúc Khải, linhdiep17, ruatapchay902 others thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Quyển 1:

      CON ĐƯỜNG TRỞ THÀNH NỮ THIẾU TƯỚNG

      CHƯƠNG 1

      MẠT THẾ

      Biểu ngữ tiêu điều, tòa nhà cũ nát, có thể thấy được đây từng là nơi phồn vinh, nhưng giờ phút này, ở đây chỉ có cỏ dại mọc um tùm, gần nửa thân người, lại quá mức yên tĩnh, yên tĩnh đến nỗi làm cho người khác có cảm giác lạnh lẽo tận trong tim.

      Cộp cộp cộp...

      đôi giày quân đội kiểu nữ bước từng phiến đá. này, thân quân trang, toàn thân lộ ra trang nghiêm của quân nhân, chút cũng giống vẻ thờng có của thiếu nữ. vai nàng vác vũ khí, khẩu súng màu đen tản ra hàn ý đến tận xương, giống như muốn tỏ ra uy lực của nó.

      rât đẹp, tóc dài được cột lên gọn gàng, lộ ra vầng trán trơn bóng, chân mày thanh mảnh, lông mi cong vút, đôi mắt xinh đẹp bình tĩnh vô . Lãnh mâu nhìn cảnh vật trước mặt, mũi hít vào chút hơi nóng trong khí, tăng thêm độ ấm của cơ thể. Có lẽ vì lâu uống nước, môi có chút tái nhợt, nhưng vẫn xinh đẹp khiến người đối diện phải hít thở thông.

      nhìn bốn phía xung quanh, lập tức phát ra tiếng cười lạnh. Thành thị yên lặng đến đáng sợ, giống như toàn bộ thành thị chỉ còn lại nụ cười của .

      Đột nhiên, ném vũ khí vai xuống đất, phát ra tiếng nổ "loảng xoảng", vẻ yên lặng ở đây càng thêm ràng, thậm chí còn vang vọng lại. Mắt nguy hiểm nheo lại, khóe miệng nâng lên nụ cười tàn nhẫn, lãnh giọng quát: "Xuất !"

      có gì đáp lại, vẫn đứng đó vững như Thái Sơn, cũng nhiều lời, có vẻ rất nhẫn nại, tựa hồ chắc chắn ở đây có người.

      chút tiếng động vang lên trong bụi cỏ, tiếng thứ nhất, tiếng thứ hai, tiếng thứ ba, lần lượt, đám người xuất trong bụi cỏ, mặc quần áo màu cỏ ngụy trang, có nam có nữ, khoảng hơn trăm người. bị bọn họ bao vây, họng súng trong tay đều nhắm vào , từng khẩu súng lộ ra vẻ nguy hiểm, nhưng cũng toát lên vẻ bi thương.

      Người đàn ông duy nhất cầm súng, mặt mang ngụy trang, nhìn bộ dáng ra sao, nhưng từ đôi mắt đen sâu thẳm kia, có vẻ cũng khó nhìn. Hiển nhiên, là thủ lĩnh của bọn họ. Lúc này, thẳng lưng, đôi giày quân trang tới phía .

      "Cho dù tôi có vũ khí, các người cũng giết được tôi, cấp muốn các người chịu chết?" Ngữ khí lạnh nhạt, như trần thuật lại hiển nhiên, nhưng lời đó làm làm cho tất cả mọi người phát lạnh, tự chủ nuốt nuốt nước bọt, cố gắng giảm nỗi lo xuống mức thấp nhất.

      Người đàn ông nhíu mày, nhìn , ánh mắt tràn ngập tiếc hận cùng đồng tình: "Kiều tướng quân, xem ra biết trước."

      "Ở đây phải thái bình thịnh thế, quy tắc của mạc thế, là cường giả vi tôn. Nếu ngay cả cảnh giác cũng có, tôi cũng sớm chết biết bao nhiêu lần."

      "Kiều tướng quân, ở trong lòng chúng tôi, vĩnh viễn là Quân Vương mạnh nhất mạt thế, nhưng quân lệnh khó cãi."

      Người đàn ông thở dài, tay vừa nhấc, hơn trăm quân nhân phía sau lập tức lên đạn, tùy thời liền có thể tấn công.

      Đột nhiên, ngửa đàu lên trời cười to: "Kiều Lâm tôi từng nghĩ tới ngàn vạn loại chết, nhưng lại nghĩ tới, cuối cùng, lại chết trong tay người nhà! Ha ha... Ha ha ha ha ha.... ....."

      Người đàn ông mày nhíu càng sâu, môi khẽ động hai lần cũng phát ra thanh. quay lưng, ra lệnh: "Hành động."

      Lời người đàn ông vừa dứt, làn mưa đạn bay về phía .
      ruatapchay90 thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      1.2

      "Hành động."

      Lời người đàn ông vừa dứt, làn mưa đạn bay về phía .

      tự xưng là Kiều Lâm đột nhiên ngưng cười. Cùng lúc đó, vô số viên đạn như gặp lá chắn, dừng lại xung quanh , lại rơi xuống. màn quỷ dị lạ thường này, bọn họ cũng kinh ngạc, hiển nhiên là vô cùng ràng năng lực của .

      Người đàn ông xoay người, lạnh giọng quát: "Kiều Lâm, chẳng lẽ muốn cãi lệnh? Chắc cũng biết, cho dù có mạnh đến đâu, trưởng quan mới là vua của thế giới này, trốn thoát."

      "Ngây thơ." Kiều Lâm mắt lạnh nhìn người đàn ông: “Cậu cho rằng, các cậu có thể trở về sao? Mỗi tấc đất dưới chân các cậu đều có bom hẹn giờ. lâu nữa, thành phố này trở thành đống phế liệu. Trưởng quan muốn loại trừ ta, đây tuyệt đối là chuyện cơ mật. Bằng , cũng lợi dụng nhiệm vụ lần này dẫn ta tới đây. Mà các cậu, chính là đá lót đường."

      Trong phút chốc, mắt người đàn ông mở lớn, vẻ mặt thể tin: " thể nào! Trưởng quan nhận lời tôi, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, tôi ngồi lên vị trí của ."

      "Vị trí của tôi? Cậu dám ngồi sao?"

      Người đàn ông lui về sau hai bước, há mồm nhìn Kiều Lâm. trước mặt, vì trưởng quan mà đánh hạ góc trời, đưa trưởng quan lên vị trí bất bại, ai dám phạm vào. Cuối cùng, có được cái gì? Bí mật bị bắn chết! Đây là mạt thế, ai cũng biết, ngay sau đó, bọn họ có còn sống hay ?

      Người đàn ông chút nghi ngờ phán đoán của , nhìn thoáng qua qảng đá dưới chân, cười cười, nhắm mắt lại, mở hai tay ra, chờ đợi cái chết.

      Kiều Lâm nhắm mắt, ý niệm vừa động, vô số viên đạn chung quanh bắn ngược lại, vọt tới đối phương. viên đạn trong đó xuyên vào thân thể người đàn ông, tiện đà bắn vào quân nhân sau lưng . có kêu rên, tránh né, bọn họ đối mặt với cái chết, vẫn lạnh nhạt như vậy, tựa hồ sớm nhìn thấu việc sống chết.

      Khi tất cả mọi người ngã xuống, Kiều Lâm ngẩng đàu nhìn lên trời: "Mạt thế, ta cũng ngán rồi."

      Oanh...

      Tiếng nổ mạnh vang lên bốn phía, ánh lửa đầy trời khiến tất cả đều nhiễm đỏ màu máu, tòa nhà vốn cũ nát nay sụp đổ, hòn đá, thủy tinh vỡ ra nện xuống đất, mặt đất lưu lại ấn kỹ sâu hoắm, toàn bộ đều trở về với đất, trừ bỏ mảnh phế tích, cái gì cũng còn.

      - - - o0o - - -

      Tầng cao nhất của tòa nhà tráng lệ, người đàn ông trung niên đứng trước cửa sổ, tay cầm cái ly rượu đỏ, mùi rượu nồng đậm, nhưng có tâm tình nhấm nháp.

      Đột nhiên, gã quân nhân mở cửa, thở gấp chạy vào, cười : “Trưởng quan, Kiều Lâm chết.”

      Người đàn ông trung niên mỉm cười, rốt cược cũng nâng tay, uống ngụm rượu đỏ, xoay người về phía người đàn ông tranh công kia. cười cười, lập tức lấy khẩu súng lục đặc biệt bên hông ra, chút do dự bắn vào người đàn ông kia.

      Người đàn ông kia che ngực, vẻ mặt thể tin nhìn trưởng quan: “Trưởng quan, ngài…”

      Trưởng quan cười : “Ái tướng chết , ta khích thích quá đọ, lỡ tay giết chết người truyền tin, lý do này cảm động.”

      Người đàn ông mở to mắt ngã ầm xuống đất, chết nhắm mắt.

      Trưởng quan xoay người, nhìn ra ngoài cửa sổ: “Mạt thế, là của ta.”

      Trưởng quan vừa dứt lời, liền nhìn thấy rất nhiều quân nhân vác súng bắn vào tòa nhà. Trưởng quan hoảng sợ, lập tức phản ứng, muốn lấy vũ khí uy lực lớn từ trong ngăn kéo, nhưng còn kịp nữa. Cửa bị phá, người đàn ông vọt vào, hung ác nhìn trưởng quan.

      Trưởng quan thống khổ ôm ngực: “Ta biết mọi người biết tin Quân Vương chết đều vô cùng kích động, ta cũng vậy…”

      “Ngươi cần giả vờ, Quân vuongr sớm biết quỷ kế của ngươi, nhắn lại, nếu hôm nay ấy trở về, chúng ta phải giết ngươi. Người như ngươi, xứng trở thành người thống trị mạt thế. Đồ lang tâm cẩu phế như ngươi, chon cùng Quân Vương .”

      Đùng…

      phát súng vang lên, thân thể trưởng quan run lên, đồng tử phóng đại, dùng hết khí lựcufnois câu cuối cùng: “Kiều Lâm, tan vẫn thua .”

      - - - o0o - - -

      Kiều Lâm cảm thấy đau đớn, rồi lại đói, đột nhiên, mắt mở lớn, lầm bầm: “Mình chết?”

      Kiều Lâm có chút tin được, nhưng rất nhanh liền bị đau đớn hấp dẫn. đau đớn thân thể cho biết bị thương , theo bản năng nâng tay vuốt ve, lập tức sung sốt.

      Kiều Lâm vươn tay nhìn tay của mình. Tuy rằng ở đây rất tối, nhưng với người có năng lực thích ứng với bóng tối như , vẫn có thể nhìn thấy đại khái.

      “Tại sao lại như vậy?” Lại mở miệng, Kiều Lâm sững sốt.

      thanh này, phải của . Vừa rồi, vì quá sốt ruột nên phát , thanh này vừa ngây ngô, lại toát lên vẻ trẻ con, chắc chắn phải của . Còn tay, thân thể cũng phải của . Nó như vậy, đây chắc chắn là đứa trẻ. Nhưng thân thể này, lại có cảm giác đau chân thực như vậy, rốt cuộc là tại sao?

      Kiều Lâm cố gắng muốn biết chuyện gì xảy ra, nhưng khi muốn tập trung tinh thần, đầu lại vô cùng đau đớn, ít trí nhớ thuộc về điên cuồn chảy qua, thân thể liền lạnh lẽo.

      Kiều Lâm thở hổn hển. lâu sau, cũng tiếp nhận . chết, nhưng mà cũng có thể , chưa chết. Chính xác mà , thân thể của chết, nhưng linh hồn vẫn còn tồn tại, và lại được trọng sinh đến thời đại xa lạ này, trong thân thể xa lạ này.

      Tần Vi Nhiên, năm nay bảy tuổi, mẹ là Lam Tuệ, là người thừa kế của Tập đoàn Lam Thị, nhưng bị tai nạ, ba năm trước chết. Sau khi mẹ chết bao lâu, cha nó lại cưới người phụ nữ tên là Trầm Linh, nửa năm sau liền sinh con , đặt tên là Tần Phi Nhiên. Kết hôn nửa năm sinh con, nguyên nhân trong đó, cần nghĩ cũng biết.

      Kiều Lâm tiếp tục tiêu hóa phần trí nhớ thuộc về mình. Trong trí nhớ của Tần Vi Nhiên, thời gian vui vẻ của nó dừng lại ngay khi mẹ nó chết, hơn nữa, những kỷ niệm vui vẻ của nó chỉ có mẹ nó. cách khác, cha nó, nó.

      Tần Vi Nhiên có ông nội, từ thích nó. Biểu ràng nhất, là sau khi Trầm Linh, thời đại này gọi là mẹ kế, sinh con Trần Phi Nhiên, ông nội nó đối với nó càng thêm chán ghét. Tần Phi Nhiên như bảo bối trong lòng bàn tay của ông, mà Tần Vi Nhiên, ngay cả cọng cỏ cũng bằng.

      Kiều Lâm cười lạnh. Mẹ kế? Mạt thế có loại trò chơi này. ở mạt thế, kẻ chen chân vào hôn nhân của người khác, bị thiên đao vạn quả trước mặt mọi người.

      Từ khi Trầm Linh gả vào nhà họ Tần, có thể , Tần Vi Nhiên ngày yên ổn. Cũng may, trước khi mẹ nó chết, mẹ nó lập di chúc, trao quyền thừa kế tất cả tài sản cho Tần Vi Nhiên. Bằng , chỉ sợ trong nhà này, địa vi của Tần Vi Nhiên còn thua người hầu.

      Kiều Lâm sờ vết thương người, dựa vào hình dạng, đây chắc là vết thương do roi tạo thành. Nhiều vết thương kết vảy, nhưng cũng có cho vừa chạm vào chảy máu. Rất hiển nhiên, thân thể này chỉ có vết thương mới, mà còn có ít vết thương cũ.

      Trong trí nhớ của Tần Vi Nhiên, nó thường xuyên bị đánh với vô số lý do. Tỷ như lần này, là vì hôm qua, lúc ăn sáng, nó dạy trễ, cho nên bị ông nội dùng gia pháp. Đương nhiên, việc này tránh khỏi có Trầm Linh xúi giục. Bây giờ là đêm khuya của ngày hôm sau, cách khác, Tần Vi Nhiên bị giam ở đây từ sáng cho tới khuya. Thân thể bị thương, được ăn uống, khí trời lạnh lẽo, thân thể mới bảy tuổi đương nhiên chịu nổi, cứ như vậy mà chết .

      Kiều Lâm nắm chặt tay, thanh lạnh lung: “Tần Vi Nhiên, nếu Kiều Lâm ta chiếm lấy thân thể của em, vậy bắt đầu từ hôm nay trở , ta chính là Tần Vi Nhiên. Em yên tâm, ta vì em… à , ta vì chình mình, đòi lấy công đạo.”

      [Từ nay về sau, nữ chủ gọi là Tần Vi Nhiên]
      ruatapchay90Phương Lăng thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 2

      NGƯỜI NHÀ LÀ NHƯ VẬY?

      Tần Vi Nhiên cảm thấy rất lạnh, loại cảm giác này khiến cảm thấy rất kỳ diệu. Ở mạt thế, toàn cầu nóng ấm, có xuân hạ thu đông. Đối với tri thức về xuân hạ thu đông, bọn họ chỉ có thể cảm nhận trong sử sách. Tần Vi Nhiên nâng môi, vận khí của tệ, lại được trong dinh tại nơi thái bình thình thế.

      Dựa theo trí nhớ của thân thể này, thời đại này, có lẽ là thế giới song song. Tuy mạt thế hỗn loạn, nhưng khoa học kỹ thuật vô cùng phát triển. ngây thơ đến mức mình thực xuyên qua thời , suy nghĩ kỹ, đây cũng phải là .

      Mạt thế có nhà khoa học nổi tiếng, luôn tiến hành nghiên cứu phần tử. từng đọc báo cáo khoa học của ông, ông cho rằng, thế giới này chỉ có thế giới mạt thế. Thậm chí, ông đoán rằng, có thế giới khác mà chúng ta chạm tới được, tồn tại cùng mạt thế. Tuy rằng rất vớ vẩn, nhưng theo tình hình thực tại, hình như là .

      Tần Vi Nhiên đột nhiên run rẩy. mặc áo cộc tay, tuy bây giờ là mùa hè nóng bức, nhưng ở đay lại lạnh như vậy. thậm chí có thể cảm nhận được từng cơn gió lạnh thổi vào thân thể . Tần Vi Nhiên cười lạnh. Xem ra mẹ kế của , vì muốn loại trừ , nhọc lòng. Mục đích của bà coi như cũng đạt được, nhưng đáng tiếc, bà vĩnh viễn cũng thể biết được.

      Rét lạnh như vậy, phải làm sao? Tần Vi Nhiên búng tay, nhưng lại có chuyện gì xảy ra, khỏi kinh hô: “Sao lại như vậy? Dị năng của mình, sao lại dùng được?”

      Dị năng, là năng lực đại đa số người dân ở mạt thế. Tại mạt thế, bởi vì hoàn cảnh thay đổi, rất nhiều người vừa sinh ra có năng lực tiềm trong thân thể. Loại năng lực này chính là dị năng. Ngươi bình thường chỉ có loại dị năng, mà , lại có hai dị năng hiếm thấy. Bởi vậy, mỗi khi có nguy hiểm, nàng cũng có thể đứng vũng. Chỉ là, ngờ lạo năng lực này lại dẫn tới họa sát thân.

      Tần Vi Nhiên là người bình tĩnh. Mất bi dị năng, đây là kích rất lớn đối với , nhưng rất nhanh, liền tỉnh táo lại, im lặng tự hỏi con đường sau này…

      Ở mạt thế, vì quá cường hãn, tuy rằng đứng lên vị trí cao nhất, nhưng cũng dẫn tới họa sát thân. Có cơ hội trọng sinh, đương nhiên cũng biết quý trọng sinh mạng, khiến cho việc kia tái diễn. Cho nên, có dị năng, nhất định là chuyện xấu. Hơn nữa, theo như biết, thời đại này có người dị năng xuất . Chỉ cần đủ cường đại, muốn sống yên ở thế giới này cũng phải là có khả năng.

      Tần Vi Nhiên nhéo nhéo cánh tay bé của mình. Ba ngày hai đêm ăn uống, thân thể đương nhiên yếu ớt. Cho nên, chuyện đầu tiên phải làm, chính là phải khiến cho mình trở nên mạnh mẽ. có dị năng, tương đương với việc có pháp bảo giữ mạng. Ở đây, ai muốn sống trong ngôi nhà này. Nếu đủ mạnh, ngày nào đó, có chết cũng ai biết.

      Tần Vi Nhiên nghĩ đến đây, nhất thời, ý chí chiến đấu tăng vọt, theo bản năng búng tay, lấy quyết tâm của mình, nghĩ tới chuyện xảy ra sau đó.

      Trong căn phòng đen tối, ngốn tay bé phát ra ánh lửa, thân thể rét lạnh trở nên ấm áp, xung quanh thân thể bé phát ra hào quang nhàn nhạt, bóng dáng nho rọi vào vách tường, chỉ là rất nhanh liền biến mất.

      Tần Vi Nhiên nở nụ cười. là ngoài ý muốn. Trong bóng đêm, Tần Vi Nhiên nhìn nhìn tay mình. Xem ra, dị năng của phải biến mất, chỉ là thân thể này quá yếu, cho nên thể phát huy. Như vậy, ý tưởng nhanh chóng mạnh lên của càng thêm kiên định, hơn nữa, lại gấp gáp.

      Đau đớn người còn khắc cốt như vậy. thử đứng lên, sờ soạng vách tường, cuối cùng cũng tìm được cửa, nhưng cánh cửa lại bị khóa chặt. cũng có hứng đạp cửa hay gọi người tới, vì biết, bên ngoài có lẽ có người. Chỉ cần lên tiếng, người bên ngoài biết chưa chết. dám cam đoan, bọn họ có tang khí lạnh lên hay . Như vậy, chết nhanh hơn. Cho nên, thể mạo hiểm.

      Bây giờ, chỉ cần chờ đợi. Hơn nừa, khí lạnh như vậy, đợi đến khi có người vào, chạm vào thân thể lạnh băng của , có lẽ ôm ra ngoài tranh công, nàng cũng có cơ hội sống sót.

      Ở mạt thế, vì hoàn thành nhiệm vụ, từng sáu ngày giữ nguyên tư thế nhúc nhích, hoàn toàn giống như người chết. Lúc này, trở về chỗ vừa rồi, nằm xuống, nhắm mắt lại, đồng thời phát ra hơi thỏa yếu ớt đến nỗi nghe ra được. Phương pháp hô hấp như vậy cũng gây nguy hiểm gì đến tính mạng của , ngược lại, còn có thể mê hoặc kẻ địch.

      Thân thể của rất lạnh, giống như lạnh từ trong xương, thân thể suy yếu, tựa như tùy thời là có thể nhắm mắt. Nhưng thể. Tuy nhắm mắt, nhưng lại liều mạng duy trì tỉnh táo. biết, chỉ cần ngủ chút, có thể tỉnh lại nữa. Cùng ngày, thể chết hai lần.

      Phòng tối yên tĩnh, tĩnh đến nỗi có thể nghe thấy tiếng tim đập suy yếu của mình. biết, chỉ sợ còn bao nhiêu thời gian nữa. Thân thể bé này sắp tới cực hạn, tại chỉ còn hơi cuối cùng. Nhưng cũng chịu khuất phục. lấy lại những gì thuộc về mình, thể giữ lời, tuyệt đối thể!

      Mỗi giây trôi qua, biết qua mấy tiếng, cửa sắt kia cũng có động tĩnh. Tần Vi Nhiên lập tức ngừng thở, đồng thời giữ vững thanh tỉnh. Ánh mắt có chút chói, biết, đó là ánh đèn rọi vào thân mình.

      Nghe được tiếng bước chân, theo kinh nghiệm phán định, Tần Vi Nhiên biết có hai người tới, đều là đàn ông.

      người trong đó ngồi xổm xuống, sờ sờ hơi thở , với người bên cạnh: “ chết.”
      người đàn ông thở dài: “Đại tiểu thư đáng thương. ấy như vậy, lão gia tử nhẫn tâm.”

      “Đại gia tộc chính là như vậy. tay Đại tiểu thư có nhiều tài phú như vậy, đây hẳn là việc xảy ra. thôi, chúng ta báo cáo kết quả.”

      “Có cần chờ them chút hay ? Phu nhân 8 giờ mới được mở cửa. Bây giờ chỉ mới có 6 giờ. Nếu phu nhân biết, có trách tội chúng ta hay ?”

      “Người cũng chết rồi, tội gì phải như vây. Mục đích của phu nhân đạt được, cũng có tâm tình trách phạt chúng ta. Tiếp theo, chỉ sợ bà ấy muốn đem quyền thừa kế của Đại tiểu thư chuyển qua cho Nhị tiểu thư, rãnh quản chúng ta.”

      “Ừm, vậy thôi.” xong, người đó ôm Tần Vi Nhiên ra ngoài.

      Tần Vi Nhiên nghĩ rằng, nên cảm tạ hai người này tốt. Nếu họ vào trước hai tiếng, có lẽ chết lần nữa.

      Phỏng chừng ngôi nhà này rất lớn, hai người kia đoạn mới dừng lại. Ở đây phát ra tiếng nhạc , cho nên nghe được có mấy người hô hấp. Đúng vậy, chỉ cần có hô hấp, có thể nhận biết xung quanh có người hay . Đây cũng là lý do vì sao phát nơi đó có người.

      Tuy biết ở đây có bao nhiêu người, nhưng biết, bọn họ dung cơm, việc này, chỉ cần nghe thanh va hạm nhàng là có thể nhận ra. đáng buồn, bị nhốt trong phòng tối sống chết hồi, mà bọn họ lại ở đây nghe nhạc hưởng thụ mỹ thực. Người nhà như vậy, khiến cũng bi ai thay cho “Tần Vi Nhiên”.

      Người đàn ông ôm lên tiếng: “Lão gia, Đại tiểu thư chết.”
      ruatapchay90Phương Lăng thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 3

      BỖNG NHIÊN “SỐNG LẠI”
      nhạc vẫn tiếp tục, mấy người dùng cơm lại yên lặng, còn tiếng va chạm giữa bát đũa.

      lâu sau, thanh vang lên: “Các con tính ăn thế nào với Lam gia.”

      Tần Vi Nhiên thiếu chút nữa mở mắt ra. Dù có thế nào nữa, cũng là trưởng nữ của Tần gia. Cho dù thương, nhưng bây giờ chết”, cũng nên đau lòng chút, hay hối hận chút cũng được. Nhưng , bọn họ suy nghĩ, phải thương tiếc còn mà chết, cũng phải hối hận vì quá mức tàn nhẫn với , mà là bình tĩnh thảo luận xem nên ăn thế nào với Lam gia.

      Xem ra, quả nhiên như hai người đàn ông này , điều bọn họ để ý chỉ có tài sản của người mẹ đáng thương của để lại. Hừ ! còn là Tần Vi Nhiên luôn nhường nhịn kia nữa. Nếu bọn họ bất nghĩa, vậy cũng cần khách khí.

      “Ba, các người làm việc qua loa quá mức. Đây phải là thời cơ tốt. Bây giờ là thời khắc mấu chốt, còn càn phải chuẩn bị tiền này nọ.”

      Thanh này, đúng là cha rồi. Đáng tiếc, từ đầu tới cuối, ông ta cũng quan tâm đến sống chết củ , chỉ biết lo tiền bạc.

      “Lăng Phi, ba cũng vì muốn tốt cho căn nhà này, muốn tốt cho . Hơn nữa, chuyện này lien quan tới ba, là chủ ý của em. muốn trách, trách em là được rồi.” xong, bà lại phát ra thanh nức nở.

      Hành động tốt như vậy, đây đích thị là mẹ kế của rồi.

      “Linh Nhi, biết sau khi theo , em chịu nhiều ủy khuất. Được rồi được rồi ! nữa. chết chết , cũng có gì đáng tiếc.”

      “Em có chịu ủy khuất gì, đều là em tự nguyện. Bây giờ, người nhà chúng ta sống vui vẻ với nhau, vậy là được rồi.”

      “Ừ, bây giờ chỉ còn lại nhà chúng ta.”

      ra từ đầu đến cuối, bọn họ chưa từng xem là người nhà. Như vậy cũng tốt, về sau khi động thủ, cũng cần áy náy.

      Lúc này, giọng tre con mang theo niềm vui van glen lọt vào tai Tần Vi Nhiên: “Tần Vi Nhiên rốt cuộc cũng chết rồi phải mẹ? Mẹ , Tần Vi Nhiên vừa chết, tiền của nó cũng là tiền của con, có đúng ?”

      Tần Vi Nhiên? Xưng hô như vậy, hiển nhiên là xem là chị. Cũng may, em kế gì đó, nó cũng làm nên trò trống gì.

      “Phi Nhiên còn . Ông nội con chắc chắn trao quyền thừa kế cho con. Nhưng mà, phải đưa cho ông nội giữ. Ông nội là chủ gia đình, chờ Phi Nhiên lớn lên, của ông nội cũng là của Phi Nhiên, phải sao?”

      Lão gia tử Tần Ngạo Thiên nghe Trầm Linh xong, hiển nhiên là vô cùng hưởng thụ, lớn tiếng cười, ôm Tần Phi Nhiên lên đùi: “Vẫn là con dâu hiểu chuyện. Con dâu của Tần gia ta phải là như vậy. Phi Nhiên, con phải học theo mẹ, về sau, của ông nọi đề là của Phi Nhiên, được ?”

      Tuy Tần Phi Nhiên trong lòng mất hứng, nhưng vẫn mỉm cười ngọt ngào: “Dạ được. Ông nội tốt với Phi Nhiên nhất.”

      “Đương nhiên. Phi Nhiên là tiểu bảo bối của Tần gia chúng ta mà.”

      Tần Vi Nhiên cảm giác được ánh mắt nhìn mình, ngay sau đó liền nghe tiếng của Tần Phi Nhiên: “Ông nội, người chết là như thế naog, con xem thử có được ?”

      “Phi Nhiên, đừng có nhìn.”

      “Ưm… Phi Nhiên muốn nhìn. Ông nội ~~~~” Tần Phi Nhiên làm nũng là chuyện thường, chút cũng ra vẻ, biểu rất tốt. Dù sao cũng là đứa trẻ, cho dù tâm cơ sâu tới đu, cũng rang mọi mặt. Suy cho cùng, cũng là đứa bị Tần gia chiều hư.

      Quả nhiên, Tần Ngạo Thiên đối mặt với đứa chấu làm nũng, chút biện pháp cũng có, lên tiếng: “Được rồi, ông nội cho phép Phi Nhiên nhìn. Nhưng chỉ được liếc mắt cái, được đụng vào nó, có biết ?”

      “Dạ, con biết rồi. Cám ơn ông nội.”

      xong, thanh hôn má vang lên chọc ba người Tần gia cười to. quỷ dị ! Lúc này, trường còn có “thi thể”, bọn họ còn cười thoải mái như vậy, cảnh tượng này, quỷ dị sao?

      Thừa dịp Tần Phi Nhiên cẩn thận tới chỗ của Tần Vi Nhiên, Tần Lăng Phi nhíu mày hỏi: “Ba, ba cho rằng chúng ta nên ăn thế nào với Lam gia là hợp lý nhất.”

      “Ừ. Chuyện này tạm thời đừng để lộ ra. Vậy đem thi thể ném vào hồ nước, sau đó thong báo với Lam gia Vi Nhiêm mất tích, để người của Lam gia hỗ trợ tìm kiếm. Chỗ hồ nước ai lui tới, chờ them hai ngày tìm thấy người, sắp xép người hàu tới hồ nước nhổ cỏ. Khi đó, thi thể chắc nổi lên, tất cả đều giải quyết.”

      “Ba, chủ ý này tôt. Con cũng nghĩ ra.” Trầm Linh lập tức tốt.

      Đây là phương pháp tốt nhất, cho thấy Tần gia vô cùng quân tâm tới Tần Vi Nhiên, làm cho Lam gia còn gì để , lại còn có thể thuận lợi đoạt quyền thừa kế, mục đích của liền thành công.

      Tần Vi Nhiên cảm thấy tim mình lạnh dần. Kế hoạch tuyệt diệu như vậy, chứng tỏ ông nội sắp xếp tốt. Hôm nay, ông ta cũng có thể sử dụng, chỉ sợ vô cùng cao hứng. Đáng tiếc, làm cho ông ta phải thất vọng rồi.

      Tần Lăng Phi chần chờ chút: “Ừ, như vậy cũng tôt. Tần Vi Nhiên họ Tần, nó đương nhiên là người Tần gia, quyền thừa kế tài sản của nó cũng phải là của Tần gia.”

      “Ừ. Cũng uổng công chúng ta nuôi nó nhiều năm như vậy.” Trầm Linh cười ngậm miệng được. Trừ mối họa lớn, tâm tình ta hận thể lập tức ra ngoài giải tỏa chút áp lực hai ngày nay phải chịu.

      Khi đó, Tần Phi Nhiên cũng chạy tới trước mặt Tần Vi Nhiên. Bởi vì Tần Vi Nhiên bị người đàn ông kia ôm, vóc người thấy được, nên nó ra lệnh: “Này, còn bỏ nó xuống, để ta thấy . Người đàn ông cảm thấy Nhị tiểu thư tuy còn nhưng lại rất quá đáng. Đại tiểu thư cũng chết, nó còn muốn vũ nhục . Nhưng nguoiwg sống dưới mái hiên thể cúi đầu, người đàn ông kia cho dù bất bình vì Tần Vi Nhiên nhưng cũng dám làm càn, lập tức dặt Tần Vi Nhiên xuống đất. Lúc thả xuống, sững sốt ít. Lúc này, khi ôm , cảm thấy thần mình cứng nhắc, bây giờ mềm hơn ít?

      kịp nghĩ nhiều vì Tần Phi Nhiên đá vào người Tần Vi Nhiên. Theo bản năng, người đàn ông mở miệng: “Nhị tiểu thư, Đại tiểu thư chết, cũng nên tích chút đức .”

      Tần Phi Nhiên còn quá , biết tích đức là gì. Trầm Linh nghe xong liền lập tức nổi giận. Vừa muốn răn dạy người đàn ông, chợt nghe thấy thanh thét chói tai.

      Tất cả mọi người đều sững sốt, nhìn về chỗ phát ra thanh. Đúng vậy, nơi phát ra thanh là nơi của Tần Vi Nhiên. còn chưa biết nên dùng cách gì làm bọn họ sợ hãi, Tần Phi Nhiên cho cơ hội, sao có thể bỏ lỡ.

      Mở to mắt, liếc mắt nhìn Tần Phi Nhiên đứng bên cạnh, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng kia là Tần Phi Nhiên hoảng sợ, lập tức khóc lên, chạy tới chỗ Trầm Linh: “Mẹ, quỷ ~~~~”

      Tần Vi Nhiên cảm thấy buồn cười. Lá gan như vậy, đứa trẻ vừa mới đá chạy đâu mất rồi?

      Mọi người đều sững sốt. Vẫn là Tần Ngạo Thiên phản ứng đầu tiên: “Người đâu, mời bác sĩ tới xem cho Đại tiểu thư.”

      Trầm Linh cực lực che giấu cảm xúc của mình, nhưng vẫn làm cho Tần Vi Nhiên cảm thấy cơn tức giận trong mắt ta: “Vi Nhiên, con chết, giả bộ là gì. Em con bị dọa tới mức này rồi.”

      Thanh suy yếu của Tần Vi Nhiên vang lên: “Nếu tôi chết , tôi sợ buổi tối các người ngủ yên.”

      Cả gian đều yên tĩnh. Đe dọa ! Tuyệt đối là đe dọa ! Tần Vi Nhiên ám chỉ bọn họ, việc làm của bọn họ, biết. Người Tần gia tưởng chết, cho nên lời của bọn họ, đều nghe thấy hết tất cả.

      Giờ phút này, người Tần gia đối với Tần Vi Nhiên hận đến nghiến răng nghiến lợn. Nhưng vậy sao? Dù bọn họ biết ý tứ của Tần Vi Nhiên, cũng chỉ có thể nuốt nó vào bụng. Tần Vi Nhiên chết, hơn nữa cũng biết kế hoạch của bọn họ. Nếu đem mọi chuyện cho Lam gia biết, vậy chẳng phải bọn họ kiếm củi ba năm cháy trong giờ sao? Cho nên, dù bọn họ muốn giết Tần Vi Nhiên bao nhiêu cũng thể làm được. Bậy giờ, điều bọn họ có thể làm, chính là đối xử tốt với Tần Vi Nhiên.Trẻ con thôi, tốt với nó chút, chuyện gì nó cũng quên hết.

      Tần Vi Nhiên đến từ mạt thế, nhiều năm chiến đấu khiến sớm nhìn thấu tâm lý của con người, cho nên mới như vậy. muốn, chính là thời gian an bình, chờ tĩnh dưỡng tốt lên, tự nhiên biết cách bảo vệ bản thân.
      ruatapchay90Phương Lăng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :