1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ chủ bá khuynh thiên hạ - Huyễn Liên Thất Thất (14.2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Nữ chủ bá khuynh thiên hạ


      Tác giả:Huyễn Liên Thất Thất

      Thể loại:Xuyên ,nữ cường,NP,phúc hắc,sủng

      Nguồn:wattpad

      Số chương:khoảng 200 chương

      Covertor:shinnguyen1912

      Editor:Sakura Trang
      Giới thiệu:

      Đây là thế giới nam tôn nữ quý,nơi này nam nhiều nữ thiếu,nhất nữ đa phu,nam nuôi gia đình,nhất là nam tử tài mạo song toàn dễ dàng được đến nữ tử ưu ái,nam tử đồ cưới nhiều cũng dễ dàng để lập gia đình.

      Tuy thế giới này đối với giống như thiên đường,nữ thú phú,có thể đồng thời có được nhiều phu quân cường đại,nhưng Tuyết Dao cũng rất bất đắc dĩ,bởi vì nàng xuyên đến cái nữ đế nhốt mẫu giết tỷ-Công Ngọc Hàn Tuyết,vừa mới xuyên đến,liền ngừng có chuyện xảy ra.

      Đồn đại,Công Ngọc Hàn Tuyết ngoan độc lạt,nhốt mẫu giết tỷ,dùng máu tươi để trải lên con đường trở thành nữ đế.

      Đồn đại,Công Ngọc Hàn Tuyết vô tình thô bạo,vui giận thất thường,lấy việc giết người làm thú vui, người dám đối nghịch nàng.

      Đồn đại,Công Ngọc Hàn Tuyết đoạt phu quân của tỷ tỷ,nhốt vào rồi tra tấn.

      Đồn đại,hậu cung của Công Ngọc Hàn Tuyết ngừng có nam tử bị nàng tra tấn sống bằng chết.

      Đồn đại,…

      Làm nàng xuyên thành nàng,thận trọng,đến khi nàng lấy tư thái mới đứng ngạo nghễ ngắm nhìn thiên địa,kiếm chỉ trời cao,bễ nghễ cười,thiên hạ khiếp sợ,nàng đứng đỉnh cao đại lục,làm cho thế nhân chỉ có thể ngước nhìn.Khi thân phận thần bí của nàng hé lộ lại làm cho cả thiên hạ cúi đầu cúng bái,bắt được tâm của vô số tuấn nam mỹ nữ,từ nay về sau nàng trở thành thần trong lòng dân chúng,hy vọng cùng chúa tể của thiên hạ,viết xuống truyền kỳ thịnh thế bất diệt.

      Lúc đó

      thân vinh hoa thiên hạ,tao nhã tôn quý,tư chất hơn người,bị nàng nhốt,cũng nguyện liếc nhìn nàng cái,vô vui buồn,dường như đối với người chết.

      là con tin,là Thái tử Địch Tu quốc,cả ngày và đêm phải đối diện với cung điện hoa lệ lạnh như băng,đối với Công Ngọc Hàn Tuyết phải cắn răng chịu nhục.

      là Cốc chủ Quỷ cốc,cốt cách như lan,thiên hạ vô song,trong lúc vô tình cứu nàng,khi biết được nàng là Độc đế Công Ngọc Hàn Tuyết mà thiên hạ vẫn đồn,đau lòng….

      ….(mỹ nam tiếp tục gia tăng)

      Về sau

      Ánh mắt nhìn nàng vô hạn thâm tình sủng nịnh,cầm trong tay sợ vợ ngậm trong miệng sợ tan,hận thể đem nàng hòa vào thân thể….

      tình nguyện là thân phận con tin,thầm nghĩ vĩnh viễn được ở bên người nàng,chẳng sợ ruồng bỏ quốc gia của mình,cũng chỉ là nghĩ rời xa nàng nửa bước.

      vô cùng may mắn chính mình từng cứu nàng,trong mắt trong lòng tất cả đều là nàng,thế lực to lớn của Quỷ cốc cũng chỉ là dùng đến để cho nàng cười,giang sơn như họa cũng bằng nụ cười xán lạn của nàng.

      Còn có ,,….Bọn họ nàng tận xương.

      Khê Liên U:ta biết ra chân chính “Tình kiếp” của ta lại chua sót như vậy,nhưng cho dù có chua xót có đau lòng ta vẫn tù bỏ.Điều duy nhất ta có thể làm là cố gắng đến gần trái tim lạnh như băng của nàng,chẳng sợ mãi chờ đợi,ta cũng oán hối hận.



      Mạc Cốc Mộc Huyền:nàng vẫn đều là Dao Nhi của ta, nàng sủng nàng là hạnh phúc lớn nhất trong lòng ta,chẳng sợ vì điều đó mà rời bỏ tổ huấn của Quỷ cốc,cũng thể thay đổi




      Vũ Nhã Thiên Trúc:Người ta hữu tình lại vô tình,lòng của nàng căn bản thể chạm đến,nàng cách ta xa xôi như vậy, ra là tàn nhẫn như vậy.


      Thuần Cổ Nặc (Ám ):Nàng kỳ trái tim ấm áp,ta vẫn nghĩ cố quốc* là niềm tin mà ta vẫn duy trì,nhưng khi đối mặt với nàng ta phát ,nàng mới là trân bảo mà ta phải bảo vệ.
      *cố quốc:cố là cũ,cố quốc:có thể hiểu như là quốc gia của mình,quê hương

      Thiên Mị Li:tình tròn mộng thú lớn,tình diệt thú vong*,nàng là chúa tể,là người giữ trái tim và sinh mệnh của ta.
      *vong:chết


      Băng Tuyệt Ngọc Sanh:nhận hết tra tấn ngàn năm,ta cũng chưa bao giờ hối hận,ta vẫn tin tưởng vững chắc ràng nàng đến.


      …Còn có tự thuật của

      P/s:có thể tác giả giới thiệu còn thiếu nam chính ta bổ sung thêm,nếu có thêm ai ta bổ sung nhé (vì ta chưa đọc xong
      Công Tôn Tử Tuyết:tóc bạc mắt bạc
      Last edited by a moderator: 11/3/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Editor:Sakura Trang
      Chương 1.1:Đêm chấn động tâm trí

      Tuyết Dao bị thức tỉnh bởi trận khói đặc,mở to mắt còn chưa làm hoàn cảnh xung quanh bị người nữ tử mặc trang phục hắc y cõng lên lưng.

      “Lang Nhị,Lang Tam,Lang Tứ,Lang Ngũ,các ngươi mau dẫn chủ tử ,Lang Lục,Lang Thất,Lang Bát cùng ta cản ở phía sau” người nữ tử nhanh nhẹn cầm quần áo xé xuống mấy khối mảnh vải tẩm nước đưa cho vài người nữ tử khác đứng ở phía trước,bình tĩnh phân phó.

      “Lang Nhất, còn kịp rồi,lai giả bất thiện*,hôm nay hiển nhiên đối phương sớm chuẩn bị đầy đủ”,bên cạnh người nữ tử buộc mảnh vải lên mặt,lạnh lùng .
      *lai giả bất thiện:người đến có ý tốt

      “Cho dù kịp,chúng ta cũng phải vì chủ tử mở đường máu”Lang Nhất cách tàn nhẫn.

      “Khụ khụ,Lang Nhất,cửa bị đóng từ bên ngoài rồi” người nữ tử dừng chân đạp mạnh cửa,phát căn bản là hề xê dịch,của kia dưới tác động của nội lực,chỉ hơi cong ra cái khe .

      “Lang Nhất,cửa sổ bên này cũng bị đóng từ bên ngoài”người nữ tử kia rút ra cây dao đùi,định vận công lực,nhưng dĩ nhiên phát công lực cũng thể khiến cửa này xê dịch chút nào.

      “Chỉ trách chúng ta lần này sơ sót, nghĩ tới trong trang viên bí mật của chủ tử,còn có người dám đối phó”trong mắt Lang Nhất lóe sát khí,trầm giọng .

      Tuyết Dao nghe các nàng chuyện,lại nhìn tám nữ tử này,nàng biết là mình xuyên qua,trong đầu lên trí nhớ của khối thân thể này,dù chỉ chút trí nhớ,nhưng làm cho nàng biết,tám người nữ tử bên cạnh này là Bát lang thần mà nàng tín nhiệm nhất.

      “Lang Nhị,để ta xuống dưới”Tuyết Dao bên vừa chiếc khăn thấm nước che mũi lại,vừa tiến lên xem xét,nếu ra ngoài,các nàng đều gặp nguy hiểm,mà tình thế tại cũng cho phép nàng suy nghĩ lâu,quan trọng nhất là tất cả các nàng đều phải ra ngoài.Nàng biết đời trước rốt cuộc là thân phận gì,nhưng nàng có thể cảm giác được Bát lang thần này đối với nàng rất quan trọng rất quan trọng.

      Vừa nghe Tuyết Dao lên tiếng,tám nữ tử lập tức cung kính đứng ở nơi đó,ở trong lòng các nàng,tất cả phải coi chủ tử làm trọng.

      Tuyết Dao đột nhiên thoáng nhìn thùng nước bên cạnh,trong mắt lên tia sáng,Lang Nhất vừa thấy ánh mắt của Tuyết Dao,Lập tức đem thùng nước đưa cho nàng,Tuyết Dao trong lòng hơi hơi thở dài,đối với Lang Nhất “Đem thùng nước kia hắt hết lên cửa”.

      Lang Nhất lập tức đem toàn bộ nước hắt hết lên cửa,ngọn lửa của lập tức lại,từng đợt khói bốc lên,cửa cũng hơi lắc lư.

      “Bát lang thần,các ngươi xếp thành hàng,đem công lực người Lang Nhất,thừa dịp tại,đem toàn bộ công lực phá cửa”Tuyết Dao nhìn khói đặc cùng lửa ở khắp phòng,bĩnh tĩnh phân phó.

      “Vâng”Bát lang thần trăm miệng lời cung kính ,nháy mắt xếp thành hàng,ngưng tụ công lực vào lòng bàn tay,đánh vào cửa.

      trận ánh sáng trắng lên, “Oanh” tiếng,cửa nháy mắt bay ra rơi mặt đất.

      Lang Nhị lập tức đem Tuyết Dao cõng lưng,chạy như điên ra bên ngoài,bảy người còn lại cũng phân tán ở bên người Tuyết Dao,chín người cùng bay ra ngoài.



      Chương 1.2:Đêm chấn động tâm trí

      Tuyết Dao quay đầu nhìn cái phòng vẫn còn cháy kia,vừa nhìn thoáng qua,liền biết đối phương tốn rất nhiều công sức, biết dùng cái gì che lại của sổ,vững chắc như vậy.

      Lang Nhị cõng Tuyết Dao theo Lang Nhất chui vào núi rừng đằng sau sơn trang,trong bóng đêm tối đen như mực,gió lạnh thổi từng trận,lá cây xào sạc rung động,càng phát ra ve u quỷ dị.

      Tuyết Dao với Bát lang thần “Nơi đây nên ở lâu, mau”chẳng biết tại sao,Tuyết Dao có cảm giác bất an,mày nhíu chặt lại,vẻ mặt trầm trọng.

      “Đáng tiếc,các ngươi muốn cũng thể được nữa” thanh mờ ảo như gió của nam tử vang lên,thanh này này lạnh như băng rồi lại như đàn cổ,uyển chuyển du dương.

      “Ngươi là ai”Lang Nhất nhìn lên cao trầm giọng ,đồng thời cùng Lang Nhị vây quanh các nàng ở giữa,hình thành trận thế bảo vệ,trong mắt bắt đầu sát khí lạnh thấu xương.

      “Ầm đoàng,ầm đoàng”đúng lúc này,bầu trời bỗng nhiên xuất sấm sét,khiến bóng đêm càng thêm tầm trọng,cùng với sấm sét,gió mạnh bắt đầu thổi,lá cây cuồn cuộn bay lên tựa như những lưỡi dao sắc bén xẹt qua sợi tóc của Tuyết Dao,nhưng nàng dường như biết,vẫn chăm chú tự hỏi,đối phương dường như sớm chờ các nàng.

      Tối nay chỉ sợ lành ít dữ nhiều, giờ thế giới này đối với nàng là hoàn toàn xa lạ,mà nàng có thể cảm giác sở dĩ Lang Nhị cõng nàng chạy bởi vì khối thân thể này biết võ công,mà tình cảnh trước mắt nàng lại ,chưa từng bao giờ có cảm giác thể nắm mọi chuyện trong tay,Tuyết Dao chỉ có thể thở dài trong lòng,nàng vừa mới xuyên qua chẳng lẽ lại chết rồi quay trở về?

      “Chủ tử,đừng sợ,chúng ta bảo vệ ngươi”Lang Nhị dường như cảm giác được Tuyết Dao cơ thể cứng ngắc, giọng an ủi nàng.

      Nghe lời của Lang Nhị,chẳng biết tại sao,Tuyết Dao cảm thấy giật mình,sau đó lòng hơi hơi gợn sóng,trong mắt hơi hơi có ánh nước rồi biến mất.

      “Truyền thuyết bên người nữ đế có Bát lang thần,tung tâm như ,vô cùng tàn độc”trong trung từng trận tiếng sấm rền vang, giọng giống như thở dài vang tuyền đến.Giọng lạnh lẽo,lại vô cùng dễ nghe,giống như tiếng nhạc từ thời viễn cổ,khiến lòng người nhộn nhạo hơi gợn sóng,như gió mà cũng tựa như gió lạnh.Tuyết Dao tự chủ được cảm thấy tò mò,nam tử có được tiếng tốt đẹp như vậy biết có hình dáng thế nào ?

      “Nếu biết,còn muốn tìm cái chết”Giọng của Lang Nhất tựa như lưỡi đao sắc bén bắn về phía chỗ giọng phát ra.


      “Đáng tiếc,lát nữa thế gian còn Bát lang thần đời”cùng lúc với giọng vừa giống như mờ ảo vừa giống như thở dài vang lên,trong nháy mắt xuất vô số người mặc áo đen.

      “Lang Nhị,Lang Tam,Lang Tứ,Lang Ngũ,các ngươi mau dẫn chủ tử nơi này giao cho chúng ta”Lang Nhất bình tĩnh xong,cơ thể nháy mắt hướng tới chỗ những người mặc áo đen,thẳng tay chém giết, khí thế sắc bén xơ xác tiêu điều,Lang Lục,Lang Thất,Lang Bát đều lấy vũ khí người xuống,tấn công về phía những người mặc áo đen.

      Lang Nhị liếc nhìn Lang Nhất cái,khẽ cắn môi,dùng khinh công bay nhanh lên cao,Lang Tam,Lang Tứ,Lang Ngũ theo sát đằng sau,nhìn thấy người mặc áo đen định đuổi theo,Lang Nhất đạp chân bay lên,toàn thân chuyển động,phi đao trong tay vung lên, nhát đao mạng người.

      Roi dài trong tay Lang Lục quất qua,kèm theo tiếng gió như những mủi nhọn,quăng những người áo đen đuổi theo Tuyết Dao ra ngoài. tay Lang Thất là cái bao tay dài màu đỏ,bất cứ chỗ nào nàng qua,người áo đen phun máu độc mà chết,hiển nhiên Lang Thất là cao thủ dùng độc.Kiếm dài của Lang Bát như có linh hồn,linh động tự nhiên,luôn luôn biến hóa,chiêu chiêu tàn nhẫn.

      “Ầm đoàng,ầm đoàng,…”Từng đợt tiếng sấm,cùng với tiếng sấm bỗng xuất trận gió xoáy,tối nay chẳng biết làm sao thời tiết,lại quỷ dị như vậy, tia chớp xẹt ngang bầu trời,lóe ra trận tươi đẹp nhưng rùng rợn chấn động tâm hồn.

      Tuyết Dao ghé vào lưng Lang Nhị quay đầu nhìn lại phía sau,tia chớp bất chợt xẹt qua,Tuyết Dao đúng lúc nhìn thấy nam nhân mặc áo đen đội đấu lạp bay từ cao xuống.Mưa to căn bản dính vào người ,dáng người to lớn bay xuống,tuy rằng nhìn thấy được khuôn mặt của ,nhưng chỉ nhìn dáng người cũng có rung động,mờ ảo và thần bí.

      Nam tử đứng ngọn cây,gió mạnh thổi qua người ,thổi bay đấu lạp* màu đen,khiến Tuyết Dao nhìn thấy chiếc cằm như ngọc của ,còn có mạn đà la hoa màu đỏ đấu lạp.



      Editor:Sakura Trang

      Chương 1.3:Đêm chấn động tâm trí
      Tuyết Dao cảm giác giác cả cơ thể đều lạnh lẽo,đây là do nước mưa rơi người,vừa rét vừa lạnh,nhưng nàng biết bọn họ thể dừng lại,cũng biết chạy bao lâu,chạy đến vực Huyền Nhai.

      tốt,đây là đường chết,nơi này vạn trượng Huyền Nhai ngả xuống là chết”Lang Tam nhíu mi nhìn Huyền Nhai cách đó xa,lại nhìn lại đằng sau,các nàng thể trở vê,nhưng mà Huyền Nhai…

      “Chúng ta trúng kế rồi,người nọ mưu kế sâu, là cố ý dẫn chúng ta chạy con đường này,mưu kế liên tiếp,từng chiêu từng chiêu ,là hạ quyết muốn chủ tử phải chết ở đây” Thị huyết trong mắt Lang Nhị càng dày đặc,hận thể giết chết nam tử kia.

      “Lang Nhị,cho dù tám người chúng ta liên hợp cũng chưa chắc đối thủ,huống chi Lang Nhất các nàng tại cũng ở đây”Lang Tứ ngửa đầu nhìn trung,tùy ý hạt mưa rơi mặt nàng,trầm tư .

      Lúc này con mắt Tuyết Dao thâm thúy như biển,ánh sáng trong mắt tối lại, ai biết nàng suy nghĩ gì.Nàng biết bây giờ tuyệt đối thể quay trở lại đường cũ,nam tử kia muốn giết các nàng, có khả năng thương lượng đường sống,nếu cũng cần phí nhiều công sức như vậy.Trách được vội đuổi theo giết các nàng, ra chính là chờ các nàng chạy vào đường cùng ở Huyền Nhai này.

      “Huyền Nhai này ở giữa,có hòn đá nào đột nhiên nhô ra ?”Tuyết Dao nhàn nhạt mở miệng ,nếu có,các nàng có thể tạm thời tránh ở đó.

      “Nơi đây được gọi là quỷ nhai trong truyền thuyết,đoạn giữa bằng phẳng, có nơi để đặt chân cùng leo lên,vạn trượng Huyền Nhai cũng toàn là đá lạnh cứng rắn,sắc bén như kiếm”Lang Ngũ bình tĩnh ,nhưng đôi mày nhíu chặt thể nàng vô cùng lo lắng.

      Lời của Lang Ngũ cắt đứt ý tưởng tìm đường sống của nàng.

      “Lang Nhị,dù sao đều chết, bằng chúng ta liều mình giết người để mở đường,ta cũng tin chúng ta thể cứu chủ tử,năm đó chúng ta phải khát máu trở ra từ trong ngàn vạn sát thủ sao!”Lang Tam đột nhiên quay đầu nhìn về phía cánh rừng,lạnh lùng .

      tại cũng phải lúc trước,công lực của chúng ta cũng thể sao với lúc trước”.

      Trong đầu Tuyết Dao bỗng nhiên lên suy nghĩ,liền “Huyền Nhai này có thể bằng phẳng như vậy,phía dưới còn có tảng đá cứng rắn như kiếm,hiển nhiên phải tự nhiên tạo nên,Huyền Nhai này hẳn là do bàn tay con người,nơi này chắc hẳn có điều bí gì đó”.

      Chẳng lẽ là “Quỷ cốc?”,thân thể Lang Nhị run lên,lên tiếng ,mắt lại mở to.

      “Cũng thể chờ chết,chúng ta xông vào” xong Lang Nhị cõng Tuyết Dao bắt đầu đạp sườn núi dùng khinh công leo xuống,như tia chớp xẹt qua bóng đêm.

      Mà tiếng sấm chớp cùng với mưa to làm cho bóng đêm càng thêm quỷ dị,lá cây ào ào rung động,gió cũng thổi càng thấy lạnh lẽo.

      Đợi sau khi Tuyết Dao cùng Lang Nhị các nàng rời ,đột nhiên phía sau xuất nam tử mặc áo đen đội đấu lạp,dáng người cao lớn như ngọc,nhìn bóng năm người biến mất,vẻ mặt khó dò.
      “Cung chủ,chẳng lẽ cứ để cho năm người các nàng như vậy” người mặc áo đen đứng bên cạnh vẻ mặt khó hiểu hỏi chủ tử nhà mình.

      “Quỷ cốc,muốn vào còn khó ,huống chi vào chưa chắc ra được”giọng của nam tử mặc áo đen đội đấu lạp như trước mơ ảo du dương,rung động lòng người.

      Người mặc áo đen bên cạnh sau khi suy nghĩ cẩn thận,trong lòng càng thêm cung kính cùng sùng bái,cứ như vậy, đúng là mũi tên trúng ba con chim nha,vẫn là cung chủ nhà bọn họ lợi hại nhất.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Editor:Sakura Trang
      Chương 2:vào Quỷ cốc
      Tuyết Dao cùng Lang Nhị các nàng vừa mới từ miệng núi xuống dưới,cũng cảm thấy được hơi thở u lạnh lẽo,khác với gió lạnh của mưa gió,mà gió ở đây có loại hơi thở xơ xác tiêu điều,có chút u mát mẻ đồng thời cũng cảm thấy lạnh đến tận xương.

      Lang Nhị cõng Tuyết Dao dừng chân chút,sau đó nhìn nhìn phía sau,có chút do dự,dù sao Quỷ cốc được coi như nơi truyền thuyết trong mắt mọi người,truyền thuyết nếu ai cố ý xông vào, bị mất mạng, ai biết trong Quỷ cốc cất chứa điều gì,cho tới bây giờ chưa có ai còn sống ra khỏi đó.Mấy trăm năm qua.chỉ có duy nhất nữ tử giữ chút hơi tàn ra khỏi đó,cũng chỉ câu “Vĩnh viễn nên vào Quỷ cốc” liền chết nhắm mắt.

      Nếu phải bị buộc vào đường cùng,dù cái gì nàng cũng lựa chọn con đường này,dù biết trước tiếp theo xảy ra chuyện gì nhưng cũng cảm thấy tuyệt vọng.

      “Lang Nhị,vào ,còn tốt hơn là chờ chết, chừng có kỳ tích” Tuyết Dao cảm giác được thân thể Lang Nhị cứng ngắc cùng trầm trọng,chậm rãi mở miệng .Nàng biết khi nàng ,dù cho có đúng,các nàng cũng nghe theo.Chính là nàng cũng muốn cho các nàng được sống sót, thế giới có chân chính tuyệt cảnh,đôi khi tuyệt cảnh* cũng có nghĩa là hy vọng,vô luận truyền thuyết Quỷ cốc khủng bố như thế nào,nàng cũng muốn thử lần.
      *tuyệt cảnh:hoàn cảnh tuyệt vọng, còn đường sống sót

      “Tuân lệnh” Lang Nhị cung kính ,sau đó cõng Tuyết Dao cũng với Lang Tam các nàng tiến vào Quỷ cốc.

      Các nàng vừa mới bước vào,cũng cảm giác được cảnh vật xung quanh lập tức thay đổi,toàn bộ bị bao phủ bởi sương mù,còn kèm theo từng trận tiếng gió,làm cho lòng người có chút phát lạnh.

      “Nín thở,đây là độc khí” giống như cảm giác được cái gì,thân thể Tuyết Dao run lên,lập tức lớn tiếng ,mà chính nàng cũng bắt đầu nín thở,nhưng nàng bởi vì vừa mới mở miệng chuyện, muốn hít phải chút độc khí,trong nháy mắt sắc mặt liền có chút biến xanh.

      Những trải qua kiếp trước của Tuyết Dao cho nàng,nàng bị trúng độc,nàng cũng biết độc này rất mạnh, làm cho người lâm vào thống khổ bởi những chướng ngại bóng ma tâm lí, để cho người đó dễ dàng chết ,mà nàng cần dùng thời gian ngắn ngủi còn tỉnh táo này giúp các nàng vượt qua chỗ này,Tuyết Dao tập trung,mắt nheo lại nguy hiểm,chỗ này khắp nơi đều tràn đầy những trận pháp quỷ dị.

      Tuyết Dao rút từ chân mình ra cây dao đâm chút lên đùi,nàng phải làm cho đầu óc mê muội của mình thanh tỉnh chút,chính là trong nháy mắt vừa đâm vào đùi,Tuyết Dao có phát trán nàng như ản như cái ấn ký,mà ánh sáng ấn kí cũng chợt lóe rồi biến mất.

      Lang Nhị cac nàng nhìn đến Tuyết Dao đâm đao vào đùi,vẻ mặt biến đổi,Tuyết Dao lập tức ra hiệu cho các nàng, tại thể chuyện, khi khí độc tràn vào cơ thể,ai cũng ra khỏi đây được.

      “Lang Nhị,Lang Tam,Lang Tứ,Lang Ngũ,đây là trận pháp,các ngươi phải theo Thất Tinh trận, bảy buốc,sau đó rẽ trái hai bước,rồi lại chin bước theo Liên Hoàn trận” chẳng biết tại sao,Tuyết Dao có thể cảm giác được gió loãng hơn,thông qua cảm giác,nàng có thể nhận biết được tất cả trận pháp,kể ra còn phải nhờ vào thiên tài ở kiếp trước của nàng.

      Lang Nhị các nàng chút do dự bước theo phân phó của Tuyết Dao,chỉ chốc lát,quả nhiên ra khỏi khu vực đó,sương mù tiêu tán.Mà trước mắt xuất hang bụi hoa,trông sum xuê nhưng lại khiến cho người ta cảm giác thực hoang vắng,cái gì đều có, có cỏ cũng như có cây.

      Mà cũng bởi vì vừa chuyện,độc khí lại tràn vào chút,lúc này nàng cảm giác cơ thể mình bắt đầu chống đỡ được.

      “Lang Tam,mau nhìn xem chủ tử thế nào?” Lang Nhị lập tức buông Tuyết Dao ra,Lang Tam cởi áo khoác,lấy ra gói to bằng da trâu,mở ra,tất cả mặt là rất nhiều ngân châm*.
      *ngân châm:giống như cây kim của mình nhưng mỏng và dài hơn,dùng để châm cứu lên cơ thể người của những thầy thuốc đông y

      “Chủ tử,người đợi chút” Lang Tam xong,liền nhanh nhẹn đem ngân châm cắm lên các huyệt đạo cơ thể Tuyết Dao.

      Trong Quỷ cốc

      “Cốc chủ,có người vượt qua trận pháp vòng ngoài” người tiến lên cung kính bẩm báo,hơn mười năm,cũng chỉ có hai ba người linh tinh vượt qua rận pháp vòng ngoài, nghĩ cũng nên bẩm báo với cốc chủ chút.

      Mà cái người cốc chủ giống như thần trong lòng kia cái gì cũng chưa ,mà là cẩn thận chăm sóc hoa của ,động tác mềm như vậy,giống như đối đãi với trân bảo vậy.

      Người tới im lặng lúc, cẩn thận ngẩng đầu nhìn về phía cốc chủ,cốc chủ của bọn họ vẫn phong hoa tuyệt đại như vậy,như vị tiên nhân,ngay cả bóng dáng cũng đều làm cho người khác lưu luyến.Rất nhiều nữ tử vì cốc chủ,đều nguyện ý ở rể,buông tha cho quyền lợi thê nhiều phu,đều chỉ là vì muốn gả cho cốc chủ,đáng tiếc cốc chủ tâm tư như nước,vô dục vô cầu*.
      *vô dục vô cầu: có dục vọng, có mong muốn

      “Cốc chủ” người tới sợ tâm tư của cốc chủ ở việc mình bẩm báo, nghe cái gì,liền mở miệng nhắc nhở lần nữa.

      “Biết rồi,quy củ trong cốc thay đổi” Mặc Cốc Mộc Huyền thản nhiên ,giọng bình thản gợn sóng.

      “Vâng” Quỷ Đông nhìn bóng đêm đen tối,lắc lắc đầu,cốc chủ của bọn họ trừ bỏ đối với hoa hoa cỏ cỏ, có hứng thú với cái gì,lão cốc chủ hình như cũng từng qua cốc chủ tâm tính lạnh bạc* nha.
      *tâm tính lạnh bạc:cả thâm tâm và tính cách đều lạnh nhạt,bạc bẽo, quan tâm đến ai và điều gì,chỉ muốn sống theo ý mình

      Nhưng vừa nghĩ tới mấy người vừa xông ra trận pháp vòng ngoài kia,trong mắt lên thương hại, có cách nào,quy củ trong cốc thể thay đổi.

      Lại tới Tuyết Dao,sau khi được Lang Tam dùng y thuật chữa trị,độc hết nửa,vốn Lang Nhị muốn dùng nội công bức hết những chỗ độc còn lại ra khỏi cơ thể nàng,nhưng bị Tuyết Dao ngăn lại. tại công lực của Lang Nhị các nàng thể lại tiếp tục hao tổn, biết điều tiếp theo chờ đợi các nàng là cái gì,mà chỉ cần có thảo dược trân quý,nàng chắc chắn giải hết độc tố trong cơ thể,tuy rằng thế giới thay đổi,nhưng nàng tin có loại độc nào có thể làm khó được nàng.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Editor:Sakura Trang

      Chương 3.1:Bụi hoa quỷ dị

      “Lang Tam,ngươi biết dùng độc,bụi hoa quỷ dị này ngươi nên nhìn ra,là có độc” Tuyết Dao đối với Lang Tam trầm giọng ,nàng chưa thấy qua loại hoa này,nhưng mà bằng cảm giác,nàng liền có thể đoán đây là loại hoa mê hoặc con người,xinh đẹp nhưng có độc.

      “Đúng vậy chủ tử,hoa này có độc,tiếp xúc tâm trí bị mê muội” Lang Tam đem ngân châm cầm trong tay bắn ra,trong lòng mấy người đều kinh hãi khi nhìn thấy đóa hoa kia đem ngâm châm nuốt vào.

      Trong lòng Lang Nhị cảm thấy ngưng trọng,sau đó đem công lực ngưng tụ lòng bàn tay, đánh tới hướng bụi hoa,nhưng chẳng biết tại sao,hoa kia thế nhưng có thể tránh né,giống như hẹn mà cùng tránh sang hai bên,điều này khiến cho công lực mà Lang Nhị phát ra tựa như đánh vào bông vậy.

      Lang Tứ bay lên cao,xoay tròn hai tay, biết khi nào trong tay có kim luân*,đôi mắt Lang Tứ xuất sát khí ,kim luân trong tay xoay tròn bay nhanh hướng về phía bụi hoa mà ,xung quanh kim luân là những lưỡi đao bén nhọn.Nhưng kim luân xoay tròn tới chỗ nào,hoa liền như có ý thức mà tránh , những thế đồng thời nhụy hoa còn có thể trong nháy mắt hất kim luân bay ra ngoài,làm cho kim luân tấn công ngược lại Lang Tứ các nàng.
      *kim luân: vũ khí kim loại hình dạng như bánh xe, có răng cưa hoặc lưỡi sắc. Kim Luân Pháp Vương trong Thần Điêu Đại Hiệp (2006) sử dụng loại vũ khí này

      “Rất quỷ dị” Lang Ngũ có chút khiếp sợ .

      hổ là Quỷ cốc,đạo phòng tuyến thứ hai có thể quỷ dị lợi hãi như vậy” Thân thể Lang Nhị cứng ngắc,đứng ở nơi đó,trong giọng có chút ngưng trọng,rồi lại thể thở dài bội phục,nàng nghĩ các nàng có thể sai lầm vì nên vào đây,có lẽ vẫn là ở đây chờ chết vậy.

      “Nếu là cao thủ võ công,có thể nhờ vào công lực cao mà xông qua,nhưng phải mau,chuẩn,tinh tế,ngoan độc,trong đó cũng có mạo hiểm rất lớn, cái vô ý,liền có thể bị biển hoa ăn mất” Ánh mắt Lang Tam nháy nháy,quay đầu nhìn về phía Lang Nhị,nghiêm túc mở miệng .

      Mà các nàng cũng lại lo lắng nhìn về phía Tuyết Dao,các nàng có chết cũng sao,nhưng nhất định phải đem chủ tử cứu ra ngoài,chủ tử nhất định thể chết được,bởi vì…

      Suy nghĩ,hình như các nàng nghĩ ra phương pháp tốt lắm,hy sinh bốn người các nàng cũng phải cứu mình chủ tử.

      Tuyết dao chăm chú nhìn xung quanh,sau đó bắt đầu nhắm mắt lại cảm giác,thực yên tĩnh,sau khi mở mắt,khóe miệng Tuyết dao lên đường cong nho ,nàng nghĩ nàng biết cách làm sao để phá giải rồi.

      Tuyết Dao nâng mắt nhìn về phía bốn người,đến khi nhìn thấy ánh sáng khó hiểu,còn có vẻ mặt kiên định kia,Tuyết Dao giật mình, thể cảm giác gì,trong người như có dòng nước ấm chảy qua,nàng biết các nàng suy nghĩ gì.

      “Lang Nhị,nơi này có nhạc khí gì gì ” Tuyết Dao nhìn về phía Lang Nhị các nàng, đối với các nàng cười tỏ vẻ trấn an.

      Mấy người hơi hơi ngạc nhiên, biết chủ tử muốn làm cái gì,nhưng vẫn khó hiểu “Chủ tử,vũ khí của người là tiêu mà,người nhớ sao?”

      “Ách,căng thẳng nên quên” Tuyết dao bình phục lại cảm xúc,cúi đầu sờ người,quả nhiên có cây tiêu,Tuyết Dao cầm lên,liền bắt đầu đặt ở bên miệng,thử vài cái ,liền bắt đầu thổi làn điệu triền miên.

      Tuyết dao biết thổi làn điệu gì có ích,nàng trước hết thổi khúc hết sức triền miên mang tên “Tình say”,Tuyết dao thổi thổi,liền nhắm mắt lại,giống như hoàn toàn lâm vào ý cảnh trong thủ khúc,dùng toàn thân toàn tâm cảm thụ,thổi nhạc khí,cảnh giới cao nhất của nhạc đó là dung nhập tâm hồn vào trong hủ khúc mình thể ,làm cho làn điệu có linh hồn,tin tưởng hoa cũng có thể cảm giác được.

      Khi Tuyết Dao thổi tiếng tiêu,Lang Nhị các nàng đều vô cùng khiếp sợ,nhạc khúc này duy mĩ như vậy,liền ngay cả những người hiểu nhạc khúc như các nàng cũng cảm thấy tự chủ được say mê,tâm hồn đều run rẩy.

      Trong Nhã các của Quỷ cốc

      Tâm Mặc Cốc Mộc Huyền chịu khống chế run lên,đôi mắt sáng như băng tuyết lên ánh sáng phức tạp,tay run lên khiến quân cờ trong tay nhầm bước.

      “Cốc chủ, quân sai,từng bước sai” Quỷ Nam nhìn đôi tay thon dài như ngọc của cốc chủ vừa mới run lên,nhắc nhở ,công lực của tự nhiên thể so với cốc chủ,cho nên tiếng tiêu xa xa kia tự nhiên có nghe được,nghĩ đến cốc chủ chính là tùy tâm chút,liền mở miệng nghiêm túc .

      “Quỷ Nam,từng bước sai,chưa chắc toàn bộ sai,có khi có thể cho ra kết quả nghĩ tới” Mặc Cốc Mộc Huyền thâm ý ,tiếng kéo dài triền miên,mà khóe hơi cong kia của ,giống như chứa tất cả phong hoa.

      “Cốc chủ,thuộc hạ chịu thua,người là thần nha” Quỷ Nam nhìn bàn cờ trong tay cốc chủ nháy mắt đảo ngược tình thế, là cốc chủ thắng.

      Mà Mặc Cốc Mộc Huyền cũng chỉ dùng ngón tay thon dài trắng nõn cầm quân cờ lên,nhìn quân cờ,cả người giống như nhiễm ánh sáng của ngọc ấm.




      Chương 3.2:Bụi hoa quỷ dị

      Ở nơi nào đó trong rừng, vách núi

      Nam tử mặc áo đen đội đấu lạp nghe nhạc khúc kia xa xa truyền tới,tay hơi hơi nắm chặt,hướng phương hướng kia xoay người nhìn lại.

      “Cung chủ,làm sao vậy?” Tả hộ pháp nhìn đến hơi thở toàn thân của cung chủ có chút thay đổi,nhíu mi nghi ngờ hỏi.

      Sau lúc lâu,nam tử mặc áo đen đội đấu lạp mới xoay người,lắc lắc đầu,nhợt nhạt có việc gì, thôi” điều suy nghĩ, chắc là suy nghĩ sai rồi,nữ đế sao có thể là người phong nhã như vậy.

      Lại ,Tuyết Dao nhìn bụi hoa đều nhắn lại,giống như cũng say mê trong đó,có chút dở khóc dở cười,điều nàng muốn phỉa hiệu quả như thế.

      Đôi mắt hơi mị mị,Tuyết Dao đem làn điệu biến đổi,thay đổi thủ khúc khác bi thương khác “Chồn bạc”,nháy mắt bầu khí biến đổi,mới vừa rồi còn làn điệu còn triền miên tận xương biến đổi thành đau buồn ưu thương,giống như dẫn người nghe tiến vào tịch mịch bất đắc dĩ trong đó,bốn phía bi thương,chỉ biết giữ nước mắt trong lòng, than ly biệt.

      Thổi thổi,Tuyết Dao hình như nhớ ra điều gì đó,trong mắt toát ra cảm giác hoài niệm tang thương, làm cho tiếng tiêu của nàng dường như cũng lây nhiễm hồi ức xa xưa.

      Trong núi rừng,tại Huyền Nhai

      Áo đen Tả (trái) hộ pháp nhìn thấy cung chủ đạp mà bay bỗng nhiên lại rơi xuống đất, có chút nghi hoặc, hôm nay cung chủ rốt cuộc làm sao vậy?

      Nam tử mặc áo đen đội đấu lạp trong mắt lên ánh sáng sâu thẳm,đăm chiêu suy nghĩ, chẳng biết tại sao, nghe giai điệu truyền đến từ đằng xa xa kia, thậm chí cảm thấy bi thương.

      Tả hộ pháp nhìn cung chủ bước đến phương hướng là nơi vào Quỷ cốc kia, trong tròng mắt lên kinh ngạc,thấy ổn,liền vội vàng mở miệng hô “Cung chủ,bọn thuộc hạ vẫn chờ cung chủ”.

      Trong con mắt sâu thấy đáy của nam tử mặc áo đen đội đấu lạp lên nhè gợn sóng,khóe miệng hơi hơi gợn lên cái độ cong, thôi” liền đem giai điệu vừa mới nghe cố ý bỏ qua.

      Lại Tuyết Dao sau khi thổi “Chồn bạc”,nhìn bụi hoa,hoa kia giống như cũng bi thương theo,đều cúi nụ hoa.

      Mắt thấy thời gian dần trôi qua,trong lòng Tuyết Dao hơi vội,giai điệu liền biến đổi thành “Thập diện mai phục”, khí tràn ngập xơ xác tiêu điều.Khi thổi làn điệu này,Tuyết Dao phải cố gắng tập trung,nàng phải tạo ra khí xơ xác tiêu điều,nàng phải dùng khống chế,thực hao phí sức lực.

      Tuyết Dao nhìn bụi hoa kia dường như cũng cảm nhận được nguy hiểm xung quanh,thế nhưng chậm rãi tách ra hai bên,để xuất con đường.

      Trong lòng Lang Nhị các nàng thể dùng khiếp sợ để hình dung,giai điệu này làm cho sau lưng các nàng đều phát lạnh,thậm chí có loại cảm giác mao cốt tủng thiên*
      *mao cốt tủng thiên:lông tóc dựng đứng,chỉ vô cùng sợ hãi

      Tuyết Dao thể dừng lại,chỉ thấy nàng dùng ánh mắt ra hiệu với Lang Nhị các nàng,Lang Nhị lập tức hiểu ý, theo Tuyết vượt qua con đường bụi hoa,con đường này nhanh nhanh chậm chậm,chính là Tuyết Dao cảm thấy thể lực của chính mình chống đỡ nổi nữa, cái trán tràn đầy mồ hôi, rất hao phí tâm thần, nhưng nàng biết thể dừng lại, khi nhả ra,các nàng đều phải bỏ mạng ở chỗ này.

      Tuyết dao bắt buộc chính mình phải tiếp tục dùng chế.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Editor:Sakura Trang
      Chương 4:Được cứu giúp

      Cho đến khi cửa cơ quan quỷ dị cuối cùng được xông qua, Tuyết dao che lồng ngực mình,trong đầu mảnh hỗn độn, trước mắt giống như cái gì đều thấy ,cho dù ngực bởi vì đau đớn do vết đao ở ngực, nhờ đau đớn cũng khiến cho nàng tỉnh táo chút,nhưng vừa nghĩ tới bốn người vì cứu nàng mà đắm mình ở từng cửa cơ quan, liền buộc mình nhất định phải cố găng chống đỡ.

      “Phốc” Tuyết Dao lập tức té mặt đất, miệng phun máu tươi,ngẩng đầu nhìn, đến khi nhìn thấy cảnh sắc trước mắt, khóe miệng gợi lên cái ý cười nhợt nhạt,nàng rốt cuộc vào được Quỷ cốc.

      Khi ánh mắt Tuyết Dao chuẩn bị đóng lại,lỗ tai run lên,nàng hình như nghe thấy bước chân ,cố gắng hết sức mở mắt,Tuyết dao nhìn đến đôi giày trắng,còn có vạt áo dài màu trắng,phía thêu đóa hoa mai, tới gió thổi kèm theo từng trận hương hoa mai,khiến cho người cảm thấy từng vui vẻ thoải mái.

      Nhưng lại đứng xa xa cách nàng vài bước, bóng dáng dừng lại, hề tiếp tục về phía trước, Tuyết Dao ngã mặt đất,nàng nhìn thấy khuôn mặt của , nhưng nàng có thể đoán đây là nhân vật tuyệt thế, hơi thở như có như .

      Tuyết Dao dùng sức cắn đầu lưỡi mình, làm cho đau đớn kia khiến mình tỉnh táo,nàng tuyệt đối thể ngã xuống,Tuyết Dao dùng cả hai tay, lê về phía trước, gian nan di chuyển từng chút , trong mắt là cố chấp, nàng tự với mình nhất định phải kiên trì.

      Cho đến khi chuyển tới dưới chân nam tử, Tuyết Dao dùng đôi tay đầy máu nắm chặt vạt áo nam tử, cố hết sức ngẩng đầu,nhưng chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy ngọc bội màu trắng bên hông nam tử, mặt giống như có khắc hai chữ “Mặc Cốc”.

      “Cầu ngươi,cứu các nàng,cầu ngươi,…” nửa, rốt cuộc Tuyết Dao chống đỡ được liền hôn mê.

      Đôi mắt như băng tuyết của Mặc Cốc Mộc Huyền lên ánh sáng nhợt nhạt, bên trong chứa gợn sóng sâu kín, cuối cùng vẫn là thở dài tiếng, đem trước mắt ôm lấy, đến phòng ở.

      “Cốc chủ, ngươi ?” Quỷ Nam nhìn cốc chủ thế nhưng ôm cái nữ tử bẩn hề hề khuôn mặt, miệng há to, ngừng nháy hai mắt của mình, sợ mình nhìn lầm rồi, cốc chủ vĩ đại của bọn họ cho tới bây giờ gần nữ sắc, lại có tính thích sạch rất nặng, thực nghi ngờ đây phải cốc chủ của bọn họ.

      “Quỷ Nam, đem bốn người trong cơ quan kia cứu ra” Mặc Cốc Mộc Huyền ánh mắt sâu kín nhìn về phía Quỷ Nam, đạm mạc mở miệng .

      “Vâng, vâng” Quỷ Nam giật mình gật đầu, sau đó vô thức bước ra bên ngoài, bất ngờ va vào cửa, đau đớn nhắc nhở , những điều vừa nghe đến đều là .

      Quỷ Nam nhìn phía chân trời trở nên trắng, xác định mặt trời là mọc từ đằng đông, lúc này mới cất bước ra cơ quan, mệnh lệnh của cốc chủ nhất định phải tuân theo, tuy rằng cốc chủ cái gì mà quy củ trong cốc thay đổi, nhưng mọi người đều biết lời của cốc chủ chính là quy củ.

      Mặc Cốc Mộc Huyền nhìn miệng vết thương trước ngực Tuyết Dao, còn có tay bị xước, ánh mắt như băng tuyết lên ánh sáng đen tối, chợt lóe rồi biến mất, đôi môi lạnh lùng của Mặc Cốc Mộc Huyền khẽ mím lại, lẳng lặng xử lý miệng vết thương của Tuyết Dao.

      Sau khi xử lý tốt miệng vết thương của Tuyết Dao, Mặc Cốc Mộc Huyền liền lẳng lặng nhìn trước mắt, nàng lúc này bẩn hề hề căn bản nhìn khuôn mặt , cũng vì sao, vì sao lại ngoại lệ cứu nàng, là bởi vì ngọa tiêu bên hông nàng sao? Ba khúc nhạc khác nhau khác hẳn với những khúc nhạc thời kia khiến cho tim hơi hơi gợn sóng, nữ tử dường như có sâu xa truyện xưa, nếu thổi ra khúc nhạc linh hồn giao hòa như vậy.

      từ trước đến nay luôn làm việc theo cảm xúc, ban đầu chỉ chỉ tò mò muốn nhìn người kia là ai, nghĩ tới nàng vừa mở miệng là cầu cứu các nàng, lại cầu cho bản thân, lần đầu tiên có nữ tử như vậy khiến cho hơi rung động.

      Tuyết Dao đắm chìm trong giấc mơ của mình, cảm thấy được gian hỗn loạn, có bóng dáng ôn nhu ở chăm sóc nàng, cảm thấy thực ấm áp thực an tâm, hình như có thể ngửi thấy mùi hương của hoa mai. Nàng nghĩ muốn mở to mắt xem người này là ai, nhưng vô luận nàng cố gắng như thế nào, luôn luôn là mảnh hỗn độn.

      “Ngươi đến rồi” đột nhiên ở trong hỗn độn, nàng nghe được tiếng , bất ngờ khiến cho tâm nàng run lên, giọng lạnh như băng, tràn đây hơi thở lạnh lẽo.

      “Ngươi là ai ?” Tuyết Dao hỏi.

      “Ngươi ở trong mộng, ngươi là ta,ta là ngươi” Tuyết dao nhìn sương khói trước mắt tan , ra hình dáng nữ tử, thân váy dài lê đất màu đen có hình phượng hoàng đỏ, thân hơi thở thanh nhã cao quý, khuôn mặt tuyệt mỹ chút cảm xúc, chỉ cần nhìn cũng cảm thấy lạnh lẽo thấu xương, nữ tử như vậy nghi ngờ là vô tình.

      Tuyết Dao nhíu mi , nàng biết trước mắt rốt cuộc là ai, cũng biết vì sao nàng lại đến trong mộng của mình, ngươi là ta, ta là ngươi là ý gì?

      “Ngươi là chủ nhân của khối thân thể này” Tuyết Dao bình tĩnh nhìn trước mắt này, lời khẳng định.

      tồi, về sau ngươi liền giúp ta sống sót, nhất định phải sông sót” giọng của nữ tử bỗng trở nên bén nhọn vô cùng, giống như cất chứa nhiều lắm thống khổ.

      “Chẳng lẽ là ngươi mang ta đến?” Tuyết Dao mím môi lạnh lẽo, người khác xuyên qua đều là tốt, nhưng tại sao nàng xuyên qua lại ở trong tình huống nguy hiểm như vậy, làm cho nàng cảm thấy phát điên, nếu phải nhờ có những trải qua ở kiếp trước, chừng nàng chết trong lúc chạy trốn, được đầu thai lần nữa.

      “Là ta, cũng phải là ta, ngày nào đó ngươi biết, chỉ có ngươi mới có thể thay đổi mọi thứ” nữ tử giống như nhớ tới cái gì, trong đôi mắt lãnh khốc tà mị lên tia nhu hòa.

      “Ha hả, ngươi đúng là xem trọng ta, ta cũng chỉ là nữ tử bình thường, ngươi để cho ta tới đây, ta có thể làm được cái gì?” Giọng Tuyết Dao rất rất mềm, nhưng người quen biết nàng lại biết trong giọng mềm ấy lại chứa sắc bén.

      “Nếu ngươi mà bình thường, thế gian liền có thiên tài, nhớ kỹ ta tên là Công Ngọc Hàn Tuyết, về sau đó là ngươi” nữ tử nhìn Tuyết Dao, đôi mắt có chút nóng rực, giống như đem tất cả hy vọng đều đặt người Tuyết Dao.

      “Ngươi nên biết, ai có thể ép ta, ta có thể lựa chọn nhận, cũng có thể lựa chọn nhận” ý tứ là nàng có thể lựa chọn chấm dứt sinh mệnh của khối thân thể này, sau đó nàng được đầu thai lần nữa.

      , , ngươi thể làm như vậy,nơi này nam tôn nữ quý, chế độ nữ nhiều phu, là thế giới tốt nhất” phía sau nữ tử đột nhiên có tia ánh sáng, nàng quay đầu vừa thấy, đôi mắt trấn động, sau đó quay đầu với Tuyết Dao “Khi ta ở đây, cầu ngươi giúp ta, cuộc sống về sau của ta là toàn bộ thuộc về ngươi, ta phải , ta chỉ là khồn bỏ xuống được việc, ngươi giúp ta, chỉ việc này….” Nữ tử đột nhiên sửa lại giọng u lạnh lẽo, hèn mọn cầu xin, nhưng còn chưa xong, cả người bị ánh sáng chiếu vào, tiêu tán.

      Trong khí hình như còn lưu lại hơi thở cố chấp của nàng kia, trong lòng Tuyết Dao thở dài, mở miệng “Chỉ cần vi phạm nguyên tắc, giết người phóng hỏa, ta giúp ngươi hoàn thành” Sau khi xong, nàng kia hình như yên tâm, hơi thở cũng hoàn toàn tiêu tán.

      Đầu Tuyết Dao hơi có chút phát đau, nàng kia còn chưa xong chuyện nàng bỏ xuống được là chuyện gì, ai, thôi, về sau có lẽ chính nàng tự phát .

      Công Ngọc Hàn Tuyết, thân phận ở thế giới này rốt cuộc là gì? Về sau nàng trở thành Công Ngọc Hàn Tuyết, tên Tuyết Dao này liền quên thôi!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :