1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ cặn bã đột kích, vương gia chạy mau! - Mạch Trạc Điệp (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Nữ cặn bã đột kích, vương gia chạy mau!

      Tác giả: Mạch Trạc Điệp

      Thể loại: hài, xuyên .

      Convert: ngocthuybachdang

      Editor: Hoàng Dung.

      Độ dài: chưa , edi tới đâu đăng tới đó >0<




      Giới thiệu vắn tắt:

      Lần đầu tiên mỗ nữ lừa gạt trộm bạc của mỗ nam. Thôi, bổn vương nhiều bạc, nhẫn ngươi.

      Lần thứ hai mỗ nữ lừa gạt trộm bão mã của mỗ nam. Thôi, bổn vương nhiều bảo mã, nhịn ngươi nữa.

      Lần thứ ba mỗ nữ lừa gạt trộm nữ nhân của mỗ nam. Thôi, bổn vương nhiều nữ nhân... Mẹ nó, bổn vương bao giờ có thể nhịn ngươi nữa.

      Đoạn ngắn thứ nhất:

      Vài lần gặp nhau đều bị nàng chiếm tiện nghi, mỗ nam tức giận, phải dùng thủ đoạn của nam nhân để đối phó nàng.

      "Biết đắc tội bổn vương, hậu quả ra sao chưa?"

      " phải chỉ là quan hệ với nhau thôi sao? Bất quá ta có cầu, thể thỏa mãn ta giao phủ đệ của ngươi cho ta!"

      Giữa trán mỗ nam rơi xuống vài đường hắc tuyến. Trời ơi, nữ lừa đảo hủ bại tham ô mà.

      ức hiếp nàng, thu thập nàng, chính là cặn bã.

      Đoạn ngắn thứ hai:

      Mỗ nam tắm, mỗ nữ hát tiểu khúc xông vào.

      "Lệ Ảnh Yên, ngươi làm gì đó?"

      Mỗ nữ cười xấu xa, "Tướng công, ta muốn tắm uyên ương với chàng đó!" xong, liền cắm đầu nhảy vào bồn tắm.

      Mỗ nam tức giận, nhảy từ trong bồn tắm ra, " chết , nữ sắc lang, xem ra ngươi chỉ tham tài, còn tham cả sắc."

      Mỗ nữ mở mắt to vô tội nhìn .

      "Đời trước Tiêu Dung Diệp ta tạo nghiệt gì, ko lẽ tám kiếp trước ta đều là ác nhân giết người chớp mắt nên mới phải cưới con rùa đen đại sắc nữ lừa đảo như ngươi sao.....!"​

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 13/10/15
      Cỏ Ú, Nước xanhTrâu thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1: Nam cặn bã vs nữ cặn bã 1

      Editer: Hoàng Dung

      Đêm đen như mực, thỉnh thoảng mấy ngôi sao tỏa ra loại ánh sáng nhàn nhạt!

      dưới Thần vương phủ mảnh đèn đuốc sáng trưng, chiếu sáng cả kinh đô và các vùng lân cận!

      Tối náy, Thần vương phủ nhất định yên tĩnh!

      “ Tất cả đều ra ngoài tìm cho bổn vương, dù lật tung kinh thành này cũng phải tìm vương phi trở về cho bổn vương! Tìm ra chờ biên cương trấn thủ !”

      Vẻ mặt Tiêu Dung Diệp xanh mét, phái toàn bộ hạ nhân trong phủ ra ngoài. luôn luôn ổn trọng, kiểm nén rất tốt, lúc này gấp đến độ như kiến bò chảo nóng, chỉ vì tìm sắc nữ lừa đảo – Lệ Ảnh Yên!

      “ Bẩm vương gia, tìm được vương phi ở phủ Tây Uyển vương phủ!”

      “ Bẩm vương gia, tìm được vương phi ở Nam Uyển vương phủ!”

      “ Bẩm vương gia, tìm được vương phi ở Đông Trì vương phủ!”

      Mẹ nó, Lệ Ảnh Yên, nữ rùa đen lừa đảo này dám chơi mất tích với bổn vương!

      “ Tìm tiếp cho bổn vương!”

      Vừa dứt lời—

      “ Vương .. vương… vương gia, , tốt rồi!”

      Khuôn mặt gả sai vặt sưng đỏ như đầu heo, vừa lăn vừa bò chạy vào đại sảnh!

      “ Vương, vương gia, tốt rồi! Vương phi nàng, nàng ở Di Hương viện hiến nghệ bán thân!”

      “ Cái gì?”

      Tiêu Dung Diệp kinh hãi, nhất thời giữa trán toát đầy vạch đen. Nữ lừa đảo này lại có thể bán thân!

      Tiêu Dung Diệp quan tâm đến thân phận vương gia, chút suy nghĩ liền vỗ bàn nổi giận : “ Lệ Ảnh Yên – nữ cặn bã biết sống chết, lại có thể ra ngoài quyến rũ nam nhân! Chẳng lẽ công phu của bổn vương kém như vậy sao?”

      Nghẹn bụng lủa giận, hằn xoay người lấy cái áo khoác qua, khoác lên người, hoàn toàn phát thần sắc khác thường của thị nữ và gã sai vặt, nhanh chóng phất áo rời !

      ---- Phân cách tuyến----

      Di Hương viện tọa lạc tại góc tây bắc của kinh thành, là thanh lâu nổi tiếng gần xa!

      “ Các vị quan khách, tới nhìn chút . Đêm nay Di Hương viện có ngương nhà giàu ra tiền mua nam nhân, cầu rất đơn giản, chính là có thể thõa mãn nàng!” Khuôn mặt già nua của bà chủ ở sân khấu kịch đánh lớp phấn dày như đóa phù dung giữa sương trắng, mặt mày hớn hở !

      Làm bà chủ thanh lâu hơn nữa đời người, còn chưa thấy nữ tử nào tới thanh lâu bao dưỡng nam nhân nhưng lại trả thù lao đâu! là mở mang tầm mắt mà!!

      Lời này vừa ra, các nam nhân dưới đài nóng lòng muốn thử, chen lấn lên phía trước vây kín sân khấu!

      “ Ta tới!”

      “ Ta tới!”



      Sau thởi gian chen lấn lên phía trước , giọng trầm thấp đổ ập xuống!

      “ Đều mẹ nó cút cho ta, ai dám cướp đoạt việc này với ta,ta đặc biệt làm thịt người đó!” Tiêu Dung Diệp thân áo bào trắng xuất ở cửa, khuôn mặt tuấn tuyệt, môi mỏng nhếch thành đường thẳng, đôi mắt xếch lộ ra ánh sáng lạnh sắc bén đầy chiếm giữ!

      “ Ta khách quan này! Di Hương viện chúng ta có quy định đó! Vào trước là chủ, ngài đột nhiên xuất , muốn cướp đoạt… về lý là đúng rồi!”

      “ Ba ngàn lượng!”

      Thấy thái độ bà chủ là thấy chết sàn, Tiêu Dung Diệp mở miệng đánh gãy!

      “ A, khách quan, ngài cho Di Hương viện này là gì hả?”

      Chửng ấy ngân lượng muốn…”

      “ Năm ngàn lượng!”

      “ Khách quan, nếu ngài vẫn như vậy, đúng là giống như đánh vào mặt ta! Sao ta có thể…”

      vạn hai!”

      · Nhất thời kinh hãi, bao lâu rồi bà chưa thấy qua nhiều ngân lượng như vậy rồi hả?

      “ Khách quan, ngài…”

      vạn hai, ta tiếp việc này. Còn lời vô nghĩa nữa, ta san bằng Di Hương viện của ngươi!”

      “ Được, được, được.” Bà chủ cùi đầu khom lưng,liên tục hô được. Nụ cười mặt người đẹp hết thời sắp chảy ra nước đấy!
      Last edited by a moderator: 10/5/15
      1620thuy thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2: Nam cặn bã và nữ cặn bã 2


      Editor: Hoàng Dung


      Trong căn phòng ấm áp đầy hoa phù dung, bình phong thủy mặc được đặt ở giữa, nữ tử có làn da mịn màng ngâm ở trong nước nóng!

      Cả phòng đầy hương hoa và hơi nước lượn lờ, tạo thành ảo ảnh mê ly!

      “Cốc cốc!”

      “Vương phi, nô tì mang thêm nước ấm cho người đây!”

      “Vào !”

      Nhận được mệnh lệnh, nữ tì mặc bộ bạch y bưng nước ấm vào phía sau bình phong, đổ nước nóng vào trong bồn nước có chút lạnh.

      “Vương phi, ngài muốn bán thân? Còn tìm nam nhân bên ngoài sao?” Nô tì Diên Nhi tò mò đặt câu hỏi, nàng thấy đôi vợ chồng này đúng là oan gia, sao bây giờ lại thành như vậy, thậm chí đánh sưng đầu gã sai vặt được vương gia phái tới?

      “Vì sao thể tìm? Tiêu Dung Diệp hồng hạnh xuất tường, sao ta lại thể tìm nam nhân để vui vẻ chứ? toàn những lời ngụy biện, ta phi, lão nương nuốt nổi cục tức kia!”

      Vốn nữ tử giang hồ phóng khoáng, ở trong mắt nàng sớm quen tính kiềm chế được, tại nam nhân của mình dây dưa với nữ tử khác, bản thân đương nhiên muốn tìm nam nhân đến an ủi chính mình!

      Vương phi miệng lưỡi bén nhọn như gã hán tử, để ý ánh mắt thế tục!

      Xem Lệ Ảnh Yên có chút bộ dáng của vương phi, biết nên gì.

      “À, đúng rồi, Diên Nhi, tìm bộ đồ lót uyên ương hí thủy cho ta!”

      “Đồ lót uyên ương hí thủy!” Diên Nhi còn chưa hiểu , nhưng lập tức liền phản ứng kịp!

      “A!” tiếng, Diên Nhi che miệng kinh hãi! “Vương phi, người, người … bộ đồ lót vương gia tặng cho người sao?”

      “Đúng đó! Nhanh tìm đưa đến đây !”

      “Nhưng vương phi, cái đó… cái đó là vương gia tặng cho ngài, ngài làm sao có thể…”

      “Muội muội, lúc nào muội trở nên lề mề như vậy rồi hả! Lão nương muốn mặc bộ đồ lót mà Tiêu Dung Diệp - nam cặn bã kia tặng cho ta để câu dẫn nam nhân khác! Nhanh tìm!”

      “…” Diên Nhi bất đắc dĩ lắc đầu, xoay người ra khỏi phòng!


      ---- phân cách tuyến -----


      “Cốc cốc!” Hai tiếng gõ cửa lưu loát.

      “Mời vào!” Nằm chăn nệm ấm áp, Lệ Ảnh Yên đáp tiếng gần như có thể chảy ra nước!

      “Két!” tiếng, bóng dáng to lớn xuất ở cửa.

      Khép cửa phòng, Tiêu Dung Diệp xuyên qua bình phong, đến bên cạnh màn trướng ấm áp!

      “Này, khách quan, sao để ta đợi lâu như vậy?”

      Vừa dứt lời, khuôn mặt mỗ nam đen thui chui vào trong màn trướng ấm áp…

      “Mẹ nó, sao có thể là nam cặn bã Tiêu Dung Diệp ngươi hả?”

      Lệ Ảnh Yên bật dậy từ giường, nhanh chóng kéo chăn mềm ở bên qua để che đậy thân thể!

      Tiêu Dung Diệp thấy vẻ mặt kinh hoàng của Lệ Ảnh Yên giống tiểu bạch thỏ đáng , nhếch môi cười yếu ớt, tay nhanh chóng kéo chăn mềm buồn cười người Lệ Ảnh Yên xuống!

      “Ta , tiểu nương tử của ta, nàng dám ở sau lưng tướng công mình lén lút với dã nam nhân khác, ta chấp nhận sao? Còn mặc đồ lót mà ta tặng nữa chứ! Chậc chậc, là…”

      “Ít phóng rắm , ngươi muốn làm với những nữ nhân khác, chẳng lẽ ta thể làm với nam nhân khác sao? Ngươi là nam nhân cặn bã có khí tiết!”

      “Khí tiết? Khí tiết của bổn vương sớm biến mất hết dưới miệng của nàng rồi!”

      Mỗ nam cười xấu xa, tiến lên khi dễ người trước mặt!
      Last edited by a moderator: 12/5/15
      1620thuy thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3 : Đêm thất tịch cầu nhân duyên

      Lại là đêm thất tịch, trăng treo cành liễu? Đèn chợ hoa như ban ngày!

      “ Vương gia, ngài chậm chút! Đợi nô tài với!” A Quân ở phía sau Tiêu Dung Diệp. đỏ mặt tía tai hô!

      Mà Tiêu Dung Diệp nghiễm nhiên là bộ dáng thèm để ý, sải bước về phía trước !

      A Quân nóng nảy, nện bước nhanh hơn, tiến vài bước lên, kéo vạt áo Tiêu Dung Diệp, thở hổn hển : “ Vương gia! Ngài làm gì phải gấp như vậy? Nô tài sắp theo kip rồi!”

      “ Dù sao cũng là diễn trò, giả vờ giả vịt, làm gì phải nghiêm túc. Sở dĩ bổn vương đáp ứng nhân duyên gặp gỡ quỷ quái này, đơn giản là muốn mẫu thân phí tâm tư thôi!”

      “ …” A Quân phản bác được, bởi vì lời Tiêu Dung Diệp hoàn toàn có lý!

      Tiêu Dung Diệp chính là Tứ hoàng tử của đương kim thánh thượng An Nam Quốc, mẫu phi là Ý phi nương nương – áo phi được hoàng thượng thương nhất!

      Hôm nay, Tiêu Dung Diệp bớt chút thời gian đến dạo đêm lễ hội thất tịch, đơn giản là phụng ý chỉ mẫu thân, gặp gỡ duyên phận quỷ quái gì đó!

      Lại , Tứ Hoàng tử Tiêu Dung Diệp này đúng là người kỳ lạ, năm nay hai mươi tư tuổi, nhưng tới nay vẫn chưa đón dâu, mà Thất hoàng tử phía dưới cũng cưới hai phòng thê thiếp!

      Chuyện này, thực làm Ý phi nương nương phiền não thôi, vì thế hôm qua hạ thông điệp cho , để hôm nay lễ hội đêm thất tịch, tìm nữ tử có duyên, kết thành liền cành! ( Liền cành ở đây là vợ chồng đấy ạ)

      “ A Quân, nhanh đuổi kịp, bổn vương muốn nhanh chóng kết thúc lần gặp gỡ bất ngờ chó má này! Sau đó về nhà ngủ!” xong, liền nước nhanh xuyên qua đám người nhốn nha nhốn nháo!

      Tiêu Dung Diệp nhàm chán muốn chết, nâng mắt liền thấy thầy tướng số đoán mệnh phía trước!

      Nếu có thể ra ngoài chơi đùa phen, sao có thể lỡ mất chuyện đoán mệnh thú vị này!

      Vì thế mang theo A Quân tiến lên.

      “A, ta lão tiên sinh, khẩu khí của ngài cũng ! Nguyệt lão sống sao?!” Tiêu Dung Diệp nâng cao giọng lưu manh, bắt chéo hai chân ngồi ghế của quán đoán mệnh.

      “ Thế nào? Công tử tin? ngại để lão thân vì công tử tính quẻ. Nếu đúng, công tử cứ việc đến phá bỏ sạp của ta!”

      Nhìn bộ dáng lời thề son sắc của lão tiên sinh tướng số, Tiêu Dung Diệp phục từ tận đáy lòng, giống như giận dỗi : “ Được, vậy mời lão tiên sinh vì tiểu sinh tính quẻ, xem tiểu sinh khi nào có thể tìm thấy người hữu duyên trong kiếp này?”

      “ Thỉnh công tử viết ngày sinh tháng đẻ tờ giấy này!”

      “ Được!”

      Cầm lấy bút lông sói bàn, viết xuống ngày sinh tháng đẻ của bản thân, chữ viết giống như rồng bay phượng múa, sau đó giao cho thầy tướng số!

      Sau khi thầy tướng số nhận lấy, vuốt rau hoa râm tượng trưng, trầm tư lát---

      “ Trong ngũ hành của quý công tử, quẻ tượng cháy rừng rực rất thịnh, vị trí bát quái là quẻ càn, chính là mệnh đại phú đại quý, ngày sinh là ngày hai tháng hai, là ngày tốt long sĩ đầu (1), dính phúc khí đế vương tôn sư. Nhưng trăng tròn tất đầy, trăng tổn hại tất thiệt thòi, hỏa khí quá vượng, chung quy vì nước đổ ập xuống, công tử tìm được nữ tử mệnh thủy thịnh vượng, binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn! Nữ tử này áp bức công tử!”

      Nghe thầy tướng số bộ dáng thao thao bất tuyệt, lỗ tai cảu nghe đến sắp hóa kén rồi!

      “ Phiền toái lão tiên sinh, với ta lúc nào ta gặp được nấm lạnh (2) áp bức ta đây?”

      “ ha ha!” Thầy tướng số chợt cười, nhìn đến trong lòng Tiêu Dung Diệp sợ hãi trận!

      Thấy tướng số lại vuốt râu hoa râm của bản thân, : “ Trong vòng nén nhang, công tử chắc chắn gặp được!”

      Chú thích:

      ( 1) Long sĩ đầu: là lễ hội rồng, còn gọi là lễ hội mùa xuân ( lễ hội trồng cây), lễ hội này dùng để bày tỏ lòng thành đối với thần rồng để cầu mưa, để ông trời bảo vệ mùa thu hoạch. Muốn biết thêm chi tiết search gg.

      (2) Nấm lạnh, nấm mát: đến cuối năm 2011 trở thành ngôn ngữ phổ biến mạng. NÓ có nghĩa là: các .
      Last edited by a moderator: 13/10/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 4: Thục nữ lừa đảo

      Editor: Hoàng Dung

      Một nén nhang? Con tôm (1), ngươi chưa tỉnh ngủ hả?

      “Được, trong vòng một nén nhang, nếu như tiểu sinh tìm được nữ tử này, vậy lão tiên sinh liền đóng cửa !”

      Vừa dứt lời, một bóng màu đen từ trời giáng xuống, chỉ nghe “rầm” một tiếng, sạp hàng của thầy tướng số bị đập nát vụn!

      “Ôi chao, ôi chao, đau chết mất!” Một ‘tiểu tử’ bẩn thỉu nhe răng trợn mắt chống thân thể đứng lên từ mặt đất!

      “Ôi!” Một ̃ tanh tưởi đập vào mặt, vài người vội vàng che mũi.

      Lệ Ảnh Yên nhìn vài người che mũi đáng ghét, nhất thời cực kỳ giận dữ! Mẹ nó, so với ta có thơm hơn bao nhiêu đâu!

      “Này, giả bộ cái gì?” Nói xong, liền kéo vạt áo Tiêu Dung Diệp qua lau mặt!

      ”Này, ngươi làm gì vậy? Chó điên xuất hiện từ chỗ nào đây!”

      Con tôm? Chó điên?! Mẹ nó, dám nói bản tiểu thư là chó điên! muốn sống nữa hả!

      Lệ Ảnh Yên chút suy nghĩ mở cái mồm to như bồn máu, cắn một cái về phía cánh tay của Tiêu Dung Diệp –

      “Á!” Cảm giác đau đớn rõ ràng đánh thẳng vào đáy lòng, gương mặt đẹp trai của Tiêu Dung Diệp cứng lại, kéo căng gân xanh giữa trán, nhìn Lệ Ảnh Yên như muốn cắn chết ‘Hắn’!

      “Buông công tử nhà ta ra!” A Quân một lòng bảo vệ chủ, tiến lên muốn kéo Lệ Ảnh Yên ra!

      Nơi nào toát ra một đầu tỏi, cút !

      Lệ Ảnh Yên tay mắt lanh lẹ, “bốp!” một cước, đá vào ngực A Quân, mà miệng vẫn còn quên cắn Tiêu Dung Diệp.

      “Bản công tử đếm tới ba, nếu còn buông ra, đừng trách ta khách khí!”

      “1”

      “2”

      “3. Thế nào? Lão tử chính là thả!” Lệ Ảnh Yên một bộ dáng lưu manh, rất giống một nữ du côn!

      Mẹ nó, bản công tử bao giờ có thể nhị ngươi nữa!

      Hít sâu một hơi, vận khí ở đan điền, giẫm hai chân!

      Bỗng nhiên, một trận gió nổi lên!

      “Ở nơi đó! Ở nơi đó! Mau bắt lấy hắn!”

      Tiếng nói phía sau làm dừng lại động tác của Tiêu Dung Diệp, quay đầu lại chỉ thấy mấy người đại hán, cầm gậy gỗ, hung thần ác sát chỉ vào Lệ Ảnh Yên!

      Lại quay đầu nhìn ‘tiểu tử’ bám tay mình run rẩy, hai cánh môi đều trở nên tái nhợt!

      “Thế nào? Là kẻ thù hay là chủ nợ của ngươi?” Tâm tình Tiêu Dung Diệp rất tốt, ở trong đáy lòng cười sắp đến phát ra tiếng!

      Oa oa! Lệ Ảnh Yên ngước mắt, liền kinh ngạc đến ngây người, bộ dáng nam tử này sao lại tuấn như vậy! Khuôn mặt nhỏ nhắn thật mê hoặc, đường cong cương nghị, vẻ mặt thâm thúy, sóng mũi vừa cao lại đẹp, còn có tiếng nói vô cùng từ tính kia. Oa, thật muốn cắn một phát!

      Đôi mắt như ngọc châu đen xoay vòng, đáng thương tội nghiệp nói: “Đừng… đừng giao ta cho bọn họ!”

      “Chuyện ngươi vừa làm, bản công tử còn chưa có nguôi giận. Bản công tử làm sao có thể bỏ mất cơ hội trả thù ngươi!”

      “Ngươi…” Lệ Ảnh Yên khó thở, hận thể tiến lên tát nam cặn bã này mấy bạt tai!

      Bỗng dưng, trong đầu lóe lên linh quang!

      “Ta nói công tử này, giữa việc ngươi tự mình thu thập ta so với ngươi giao cho người khác thu thập ta, ngươi cảm thấy cái nào sảng khoái hơn?”

      “Cái này còn phải hỏi sao! Đương nhiên là tự mình thu thập sẽ sảng khoái hơn rồi!”

      “Vậy ngươi đuổi bọn họ , ta sẽ để ngươi tùy ý thu thập ta!”

      “Nói điều kiện với ta?”

      “Đây là trao đổi công bằng, ngươi thu thập ta, tự nhiên thể xác và tinh thần của ngươi đều sảng khoái, sao lại làm đây?”

      Thể xác và tinh thần? Tự mình? Đương nhiên, kinh nghiệm sống của Tiêu Dung Diệp còn thấp, nghe ra được thâm ý khác trong lời nói của Lệ Ảnh Yên!


      Chú thích:

      Con tôm: đây là một ngôn ngữ mạng ở Trung Quốc, nó phát gần giống với từ cái gì, tại sao (wei xia mi)
      Last edited by a moderator: 13/10/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :