1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ bộ thiên hạ - Phong Gian Danh Hương ( Q2 C4)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      NỮ BỘ THIÊN HẠ
      Tác giả: Phong Gian Danh Hương
      Thể loại:xuyên ,nữ cường,NP
      Tình trạng: Cv hoàn
      Editor: Pii​

      Giới thiệu :

      Nàng là tình nhân của lão đại xã hội đen, làm theo ý mình, cuồng vọng tự đại, đánh nhau nhầm người, giết người chớp mắt. Nhưng về mặt tình cảm lại thất bại thảm hại, cuộc sống riêng tư thối nát chịu được.

      phát súng, kết thúc cuộc sống tiêu dao tội ác của nàng, lại thể kết thúc linh hồn cuồng dã của nàng!

      Tác giả tâm : bài này NP! ! ! Nữ chủ háo sắc, lãnh tình, , ác khí vị nhiều, thuộc về cường hãn hình ha! Vừa mới bắt đầu hội rất thụ thích, bất quá bài này lớn nhất xem chút là xem nam chủ nhóm thế nào để nữ chủ biến thành hữu tình có người ha.

      Bài này xử nam nhiều nhưng khẩu vị rất nặng! Có điểm thô lỗ, thỉnh thanh thuần mỹ muội, biện hộ chủ nghĩa giả đường vòng ha, cám ơn, để tránh nôn mửa ha.

      thực vô hại, tiểu thuyết YY, đừng đem Hương văn với thực tương đối, ngươi biết ăn tiêu mà o(╯□╰)o

      …………….

      lần sảy chân, nghìn đời ôm hận, vì để phụ trách đối với các vị xử nam, nàng đành phải lên làm đệ nhất nữ bộ khoái ở cổ đại!!!

      p/s: Phần giới thiệu - văn án và quyển 1(từ chương 1-chương 53)mình mượn nhà NGUYETTOLAU,từ quyển 2 mình cố gắng... mong các ca ca tỉ tỉ muội muội ủng hộ

      Các file đính kèm:

      Last edited: 20/2/16

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Quyển 1 : Cuồng nữ châm ngôn
      Chương 1 : Điên cuồng xuyên qua



      Lưu Mai năm hai mươi tuổi lần đầu tiên có bạn trai, quen biết được ba năm, thể xác lẫn tinh thần đều hề giữ lại. Kết quả người đàn ông kia lại có thể cùng hai ả đàn bà điên cuồng mây mưa tại phòng tân hôn tự tay bố trí, giường lớn xa hoa ngay đúng lúc trở về.

      Cường trở thành lão đại hắc đạo …Hai mươi sáu tuổi. lần vô tình, nhìn thấy Lưu Mai đánh nhau ở đầu đường. Lúc ấy, Lưu Mai là đàn bà lại chỉ có mình, đối mặt với ba gã cướp cầm dao. tận mắt thấy nhóc với năng lực cao siêu loạn đánh với khí thế vô hình, kể từ đó đối với nàng điên cuồng theo đuổi dứt.

      Kết quả thiên ý trêu người . ba năm sau, Lưu Mai bị bạn trai tổn thương thân thể nơi lành lặn, Cường Ca cũng cưới cái nữ nhân mà chính mình thích.

      ngày ban đêm, Lưu Mai khóc lóc trận trong điện thoại để Cường Ca lập tức gọi huynh đệ xử lý bạn trai cầm thú của nàng, đổi lại Lưu Mai cam tâm tình nguyện làm tình nhân bí mật của .

      Bị kích thích từ đó Lưu Mai đơn độc ở trong đêm tối làm du đãng, đánh nhau, uống rượu, đua xe tốc độ, hề kém hơn so với các hyunh đệ, ngay cả giết người cướp của cũng trở thành phần trong cuộc sống của nàng . giang hồ các huynh đệ ai biết là nàng tàn nhẫn và điên cuồng, đều thầm xưng nàng là “ Mai tỷ “.

      Nhưng mà đêm tối tịch mịch, đáy lòng tổn thương, làm cho oán hận trong lòng nàng tích tụ lâu ngày, chỗ phát tiết . Thẳng đến nàng giường ngoài Cường Ca ra còn có nhiều nam nhân khác .

      Xác thịt vui vẻ cùng phóng túng, để nàng quên thống khổ, mê muội nam sắc . Mỗi đêm giường lớn, luôn có mỹ nam chờ đợi, từ người, đến hai người, đến ba…

      Tối hôm đó, Lưu Mai uống rượu vang đỏ, nhìn giường hai đại soái ca thân hình lực lưỡng cười duyên :“Hôm nay là sinh nhật của ta Lưu Mai hai mươi lăm tuổi, Cường Ca thể chăm sóc ta, bởi vì lão bà của hôm nay sinh hài tử…ha ha ha…cho nên các ngươi phải làm ta vui vẻ, thực vui vẻ a.” Đột nhiên uống cạn nữa ly còn lại, rượu vang đỏ thẫm, cốc lạc hoa mở, váy dài rơi xuống đất, Lưu Mai hất mái tóc đen dài bóng mượt, phong tình vạn chủng đến giường lớn.

      “Ân a a. . Nga. . Ân.” Ba bóng dáng rất nhanh liền dây dưa cùng chỗ . Lưu Mai tạm thời quên mất trong lòng thống khổ tựa hồ vĩnh viễn cũng xóa được, mà đắm chìm trong dục vọng thể xác.

      Nhưng mà, chính tại thời điểm ba người phóng túng có chừng mực, cửa phòng bị cước đá văng.

      “Bằng!” tiếng súng vang, Lưu Mai mỉm cười giải hòa rời khỏi nhân thế.

      Linh hồn xuyên qua thường gặp nhiều thống khổ tình , chí ít đối linh hồn Lưu Mai mà quả thực chính là chịu đày đọa.

      Mười sáu tuổi Thượng Quan Xảo Nhi giản lược dịch tấm ván gỗ giường đứng lên, đến trước gương đồng để nhìn tướng mạo của chính mình, khuôn mặt hạt dưa nhắn, mi tựa tân nguyệt, cái mũi thanh tú, cái miệng nhắn phấn nộn, mắt phượng dài loan thành đường, sóng mắt mang tia lạnh lẽo, thân hình xinh lại linh lung có hứng thú, tóc đen dài đến thắt lưng, tử tế nhìn kỹ, cư nhiên lại phong tình nên lời .

      Duỗi cánh tay , Chính mình thuần thục chải đầu búi tóc kiểu nha hoàn, thay váy màu xám vải thô của nha hoàn . Rũ mắt xuống, cả người khí chất biến mất, bình bình thường thường, chút thu hút, tại nàng là nha hoàn nhóm lửa của nha môn, Lưu Mai nghĩ rằng có lẽ như vậy cũng có thể chịu đựng cả đời.

      ra linh hồn Lưu Mai xuyên qua đến đây nhập vào người nha đầu gọi là Thượng Quan Xảo Nhi . Trong đầu còn lưu lại ít ký ức của nha đầu này, nhưng là quên chính mình Lưu Mai hồn độn lúc chưa xuyên qua.

      tới rồi cũng ổn thôi, Lưu Mai cũng có biện pháp, đành phải lấy thân phận Thượng Quan Xảo Nhi sống cuộc sống như cái xác hồn . Mỗi ngày trừ nhóm lửa ra chính là rửa chén, có thời điểm còn phải giặt quần áo, cơ hồ có thời gian nghỉ ngơi . Bất quá nàng để tâm, bởi vì cứ như vậy, làm đến khuya nàng liền mệt mỏi trực tiếp ngủ . cần nhập tâm nhập phế suy nghĩ về xú nam nhân kia.

      . ..

      Hồng huyện nha môn ở ‘Tình Long Quốc’ . Cách kinh thành trăm dặm có trấn gọi là ‘Hồng huyện’, cũng được coi như dưới chân Thiên Tử.

      Huyện lão gia Lâm Vô Du là tân quan mới nhậm chức, tuổi chừng hai mươi, bộ dạng phong hoa tuyệt đại, đời vô song . thân bạch phiến ( quạt ) trước giờ rời tay, đó viết bốn chữ ‘Công chính thanh liêm’ . Đáng tiếc có võ công chỉ là thư sinh văn nhược, bên người mặc dù nha dịch vô số nhưng chân chính người có thể bắt phạm nhân cũng có . Đối phó với dân chúng bình thường còn có thể, gặp phải giang hồ cao thủ giết người cướp của, cũng là hữu tâm vô lực . Biết hung thủ là người phương nào, nhưng lần nữa lại đào thoát . Làm cho cả ngày than thở, cầu kinh lý điều phối ít cao thủ, lại lâu có tin tức . Án chồng chất như núi, làm cho sầu trắng đầu, cho dù muốn làm Bao Thanh Thiên, cũng bởi vì bắt bắt được phạm nhân mà để dân chúng phỉ nhổ.

      Thượng Quan Xảo Nhi với Lâm Vô Du gặp nhau rất trùng hợp . Bởi vì Thượng Quan Xảo Nhi là Lâm Vô Du đường nhậm chức nhặt về, lúc ấy Xảo Nhi toàn thân dơ bẩn, hỗn hỗn độn độn nằm ở dưới gốc đại thụ ven đường . Nằm im bất động, sau khi tỉnh lại liền nhớ được những việc trước kia, rất mơ hồ . Lâm Vô Du thấy nàng đáng thương, liền dẫn nàng hồi nha môn, làm nha hoàn nhóm lửa.

      Thượng Quan Xảo Nhi đối với ân nhân cứu mạng tuấn mỹ phi phàm này cũng có để ý, cả ngày liền bận rộn làm việc . Lâm Vô Du tuy rằng cảm thấy tiểu nha đầu nhất định có tâm , nhưng nàng , cũng tiện hỏi nhiều . cho nên cái là cả ngày vì vụ án mà phiền não, cái là cả ngày biết cái gọi là sống, vĩnh viễn có cùng xuất .

      Nhưng linh hồn Lưu Mai trong thân thể Thượng Quan Xảo Nhi lại bất đồng, thời điểm nàng lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Vô Du liền ngây ngẩn cả người, ngơ ngác đứng ở trong viện nhìn .

      Khi đó Lâm Vô Du cùng với Chu Vô Ý vừa vào sân trong viện . Lâm Vô Du thân bạch y, cổ tay áo thêu khoa văn màu xanh, phi thường tao nhã, thân hình thon dài, hai vai rộng rãi, mông eo thon gọn, vóc người tiêu chuẩn . Nửa mái tóc dài phía dùng mảnh vải buộc gọn sau gáy, vải màu lam thêu hoa nhàng rũ xuống . Nửa mái tóc thẳng dài phía dưới được chia làm hai bên, nhàng khoan khoái sạch .

      Hé ra gương mặt tuấn tú đẹp như quan ngọc, mày kiếm bay xéo nhập tóc mai, tinh mâu liễm diễm động lòng người . Mũi cao thẳng, môi mỏng hồng nhạt ôn nhu, tươi cười dịu dàng, sáu phần vừa bốn phần nhu, hảo vị tao nhã công tử.

      “Xảo Nhi, ngươi sao chứ?” Lâm Vô Du gặp Thượng Quan Xảo Nhi đứng ở trong viện nhìn ngây người, khỏi quan tâm hỏi .

      Thanh trầm thấp dễ nghe khiến Lưu Mai bừng tỉnh . Khuôn mặt nhắn lạnh lùng, có phản ứng vội vàng tránh ra, trong đầu vẫn suy nghĩ . nghĩ xuyên qua đến cổ đại lại gặp được mỹ nam tử a.

      “Đại nhân, nha đầu kia cổ cổ quái quái, nhìn đại nhân mà sinh tư xuân chứ?” Chu Vô Ý bỏ qua bất kỳ cơ hội để trêu chọc Lâm Vô Du, bởi vì hai người đều là dân chúng bình thường được thăng quan nhậm chức, là đôi hảo hợp tác, càng là đôi bạn tốt.

      Chu Vô Ý so với Lâm Vô Du lớn hơn tuổi, bộ dạng cũng có vẻ đường đường, ôn tồn lễ độ . Nhưng đứng với Lâm Vô Du mỹ nam bên cạnh liền lộ thất sắc, so Lâm Vô Du ải nửa, tính cách phóng khoáng, tựa hồ chưa từng có phiền não . Cho dù bắt được đào phạm, như trước miệng vẫn tươi cười . chỉ phụ trách phân tích tình tiết vụ án, chỉnh lý văn án, tìm kiếm manh mối, còn lại cái gì cũng để ý, đúng với danh tự của : Vô Ý!.

      Lâm Vô Du liếc xéo Chu Vô Ý : “Nàng sinh tư xuân lại là việc tốt, thấy nàng mơ mơ màng màng như vậy, cũng biết nàng tới cùng là muốn cái gì nữa.”

      “Nàng nhất định là bị kích thích, bình thường các nương mà nhìn thấy ngươi liền nhào đến a, còn nàng hơn nửa năm hề cùng ngươi vài lời, trong lòng nàng nhất định có chuyện!” Chu Vô Ý nhìn bóng lưng Xảo Nhi khẳng định .

      “Ân, đáng thương.” Lâm Vô Du để tâm Chu Vô Ý trêu chọc mình, chỉ nhìn hướng Xảo Nhi biến mất mà lộ ra lo lắng.

      . . .

      “Xảo Nhi, nhanh đem y phục đưa đến cho đại nhân.” Lưu đại nương lớn giọng gọi tiến tới.

      “Vì cái gì lại muốn ta ?” Thượng Quan Xảo Nhi nguyện ý.

      “Ngươi chẳng lẽ muốn bà già này chuyến sao, nha dịch đều bắt tên hỗn đản Lưu Tam rồi, Khởi đại gia với Cố đại thẩm cũng chạy ngừng, ngươi liền nhanh chuyến đến Đông Môn điếm a .” Lưu đại nương đem bộ quần áo sạch nhét vào tay Xảo Nhi .

      Xảo Nhi còn biện pháp, đành phải co cẳng chạy, bởi vì nàng lát nữa còn phải nhóm lửa nấu cơm.

      Hít ngụm khí, Thượng Quan Xảo Nhi xuất ra tuyệt đỉnh khinh công, trực tiếp nhảy lên nóc nhà, lấy tốc độ cực nhanh hướng Đông Môn điếm mà chạy.

      Lưu Mai ngày thứ nhất xuyên qua liền biết chủ nhân của khối thân thể này võ công cao cường . Chính là nàng biết Thượng Quan Xảo Nhi tại sao lại có võ công cao như vậy, nàng mới mười sáu tuổi mà thôi . Bất quá nàng giống như có đoạn ký ức bị phong bế hoàn toàn, Nhưng Lưu Mai cũng lưu ý, có võ công là chuyện tốt, chí ít nàng ở cổ đại chịu thiệt.

      Rời phố xá đông đúc, Thượng Quan Xảo Nhi tại ngõ tắt nhảy xuống từ nóc nhà . Sau đó giống như người bình thường ra khỏi ngõ.

      tới cửa khách điếm, chỉ thấy đám đông dân chúng vây quanh Lâm Vô Du cùng Chu Vô Ý . Hai người thân chật vật chịu nổi, nào là trứng gà, rau xanh đều dính ở người, Lâm Vô Du đỉnh đầu còn có củ hành tây, khiến Xảo Nhi bạo cười vào.

      “Lâm đại nhân, các ngươi khi nào mới có thể bắt được Lưu Tam a, mỗi lần đều khinh bạc tiểu nữ tử chúng ta, nhiều người làm chứng như vậy, các ngươi vì cái gì lại bắt được , để hết lần tới hai lần, hết hai lần tới ba lần làm chuyện xấu a!” vị đại thẩm tức giận trách cứ Lâm Vô Du.

      “Dương đại thẩm, phải là chúng ta bắt, các ngươi cũng thấy, tất cả nha môn nha dịch đều xuất động . Là Lưu Tam võ công cao cường, chúng ta có lòng nhưng lực đủ a.” Chu Vô Ý lập tức cười gượng giải thích.

      “Các ngươi muốn nha môn làm cái gì! Nuôi các ngươi sao?” Có người lại hướng về Chu Vô Ý ném trứng gà, Chu Vô Ý nhanh trí tránh qua bên, trứng gà đập vào trước ngực Lâm Vô Du . Lòng trắng trứng, lòng đỏ trứng cùng chảy xuống, nhìn qua ghê tởm vô cùng.

      thể như vậy a, gặp án liên quan đến võ công, Lâm đại nhân phải đều giúp các ngươi giải quyết sao? Các ngươi đừng gấp, Lưu Tam kia chúng ta nhất định có biện pháp bắt , các ngươi cứ bình tĩnh a!” Chu Vô Ý lớn tiếng khuyên nhủ .

      “Bình tĩnh cái rắm, Lưu Tam ở bên trong, các ngươi nhiều nha dịch như vậy đều là ăn phân , xem ra chúng ta chỉ có thể đem chính mình khuê nữ mà giấu kĩ, miễn cho Lưu Tam giở trò lưu manh.” Lại là nhánh rau ném vào người Lâm Vô Du.

      “Đại nhân.” Xảo Nhi chen chân tiến tới .

      “Xảo Nhi, ngươi đừng tới đây!” Lâm Vô Du thấy Xảo Nhi chen tới đây, vội vàng hô, bởi vì trứng gà lại ném tới phía .

      “Bộp” trán Lâm Vô Du bị trúng quả trứng gà, Xảo Nhi được bảo hộ ở phía sau.

      “Các hương thân bình tĩnh! Ai da! Đại nhân, ta xem chúng ta có nên chạy hay !” Chu Vô Ý cổ họng đều kêu ách.

      thể, nhất định phải bắt được Lưu Tam, ở trong trấn này, ta tin hai mươi mấy nha dịch liền bắt được !” Lâm Vô Du dùng tay ngạt lòng trắng trứng với lòng đỏ trứng trán . Sau đó cuốn ống tay áo lên : “Chúng ta cũng hỗ trợ !” xong nổi giận đùng đùng hướng khách điếm xông lên.

      “Xảo Nhi, ngươi đứng xa ra , y phục này lấy ra cũng vô dụng, bắt được Lưu Tam, cho dù thay cũng bị bẩn thôi, ai da, đại nhân là đáng thương a!” Chu Vô Ý cũng chỉ hảo lắc đầu rồi chạy theo vào trong.

      Thượng Quan Xảo Nhi nhìn quanh bốn phía bách tính tức giận, khóe miệng giật giật, cũng chạy theo vào trong.

      Trong khách điếm tạp vị bốc lên tận trời . tại chính là cuối xuân đầu hạ, trời cũng bắt đầu nóng, mùi càng là khó nghe, Xảo Nhi vào liền che mũi . Mẹ nó, thúi a.

      “Lưu Tam, ngươi nhanh đầu hàng, bằng bắt được ngươi trọng đánh năm mươi đại bản!” Lâm Vô Du mình xông vào liền thấy màn khiến người đau lòng, hai mươi mấy nha dịch bị đánh nằm la liệt, kêu rên thảm thiết, mà Lưu Tam lại ngồi ở ghế phô trương cắn dưa chuột.

      “Ha ha ha, Lâm đại nhân, ngươi có bản lãnh tự mình tới bắt a! đám vô dụng phế vật này còn dưỡng làm cái gì! Ha ha ha.” Lưu Tam cuồng vọng cười lớn, căn bản đem Lâm Vô Du để vào mắt.

      “Ngươi, ngươi coi vương pháp ra gì, lại dám ẩu đả nha dịch, mau mau chịu trói, bằng tội chồng thêm tội!” Lâm Vô Du toàn thân phát run, giờ phút này khách điếm mảnh hỗn độn.

      “Ha ha ha, tội chồng thêm tội? Có bản lãnh ngươi liền tới bắt a ! Bắt được lão tử ngoan ngoãn chịu năm mươi đại bản, bắt được ngươi sớm cút , đừng làm trở ngại việc tốt của lão tử ta !” Lưu Tam xong đứng dậy . tay kia còn cầm nữa trái dưa chuột cắn dở liền hướng Lâm Vô Du trước cửa ném mạnh.

      “Đại nhân!” Chu Vô Ý kêu lên sợ hãi, Lưu Tam chính là có võ công, nửa trái dưa chuột ném trúng mặt đại nhân, sợ rằng mặt mày rất khó coi a.

      Lâm Vô Du cũng thế khuôn mặt tuấn tú trắng xanh, căn bản kịp trốn tránh tình huống này, chỉ có thể nhắm mắt lại, hi vọng tổn thương đừng quá khó coi.

      Nhưng mà căn bản cảm thấy chút đau đớn nào . Lâm Vô Du hiếu kỳ mở hai mắt ra, thấy trước mặt mình cánh tay trắng noãn bé, ràng nắm nữa trái dưa chuột mà Lưu Tam ném tới.
      Last edited: 20/2/16

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 2 : Nàng lãnh mạc


      Lâm Vô Du giật mình, lập tức kinh thanh : “Xảo Nhi, ngươi biết võ công?”

      Xảo Nhi cầm y phục đưa ra trước ngực : “Ta chưa từng mình biết võ công, thay quần áo , thực là quá mất mặt a.” Xảo Nhi ném trái dưa chuột qua bên, hướng Lưu Tam vẻ mặt kinh ngạc mà đến.

      “Xảo Nhi, cẩn thận a, Lưu Tam võ công rất cao.” Chu Vô Ý lập tức lên tiếng . Vì bọn người nào cũng có võ công, nên với võ công của Lưu Tam cư nhiên là thuộc hàng cao thủ . Nhưng trong mắt Thượng Quan Xảo Nhi, liền giống như con kiến . Chỉ cần nàng thích, tùy thời điểm có thể giẫm chết .

      “Lưu Tam, cho ngươi lựa chọn, là chính mình hồi nha môn? Hay ngươi muốn gẫy tay gẫy chân hồi nha môn?” Xảo Nhi mắt phượng dài nhìn Lưu Tam nhíu lại, cùng ngoan sát ý vang lên.

      “Ha ha ha, tiểu nha đầu, khẩu khí lớn, nếu ngươi lợi hại như vậy, Lưu Tam ta thể ở tại Hồng Huyện này mà tiêu dao tháng , ha ha ha.” Lưu Tam cuồng vọng cười lớn, khiến Lâm Vô Du và Chu Vô Ý cảm thấy vô cùng hổ thẹn . Bọn họ lùng bắt cả tháng trời, nhưng mỗi lần đều bị đánh đến nước chảy hoa trôi, thực là xấu mặt cực kỳ a.

      “Tức là ngươi nguyện ý trở về ?” Xảo Nhi thanh càng thêm lãnh, tiến lại gần hơn.

      “Ta khinh, tiểu nha đầu, ngươi mau tránh ra, bằng đừng trách Lưu Tam ta cho Huyện thái gia chút sĩ diện.” Lưu Tam kiêu ngạo ra, đứng đối diện với Xảo Nhi.

      “Xảo Nhi, ngươi mau trở lại!” Lâm Vô Du bị dọa đến mặt mũi trắng bệch, tiểu nha đầu này muốn chịu chết sao.

      “Người bộ dạng xấu xí như ngươi, còn biết chính mình thực xấu! Cư nhiên nguyện ý, như vậy, cho cho ngươi nằm nửa năm !” Xảo Nhi lời thừa, bóng dáng khéo léo nhanh chóng chợt lóe lên.

      “A! A!” Chỉ nghe Lưu Tam hai tiếng kêu thảm thiết, thê lương . cộng thêm 2 thanh thanh thúy của xương cốt bị đứt đoạn, Lưu Tam cả người ngã lăn bàn, kêu thảm thiết giống như heo bị chọc tiết.

      Thượng Quan Xảo Nhi thèm nhìn , xoay người lưu loát đến bên cạnh Lâm Vô Du cúi đầu : “Đại nhân, Xảo Nhi trở về nấu cơm.” xong liền lướt qua Lâm Vô Du, lưu lại cho Lâm Vô Du cảm giác hai đầu vai ma sát.

      “Này, nha đầu này?” Chu Vô Ý gương mặt tuấn tú đầy vẻ kinh dị.

      Lâm Vô Du vẫn còn sững sờ, thế nào lại biết nha đầu mà mình nhặt về lại có võ công cao như thế . Lưu Tam ngay cả cơ hội đánh trả cũng có, liền bị nàng bẻ gẫy tay chân . Động tác nhanh chóng, xuống tay hung ác khiến rung động.

      “Đại nhân! Chúng ta sau này bắt phạm nhân liền cần phiền não a , hắc hắc.” Chu Vô Ý cười gian.

      Lâm Vô Du phục hồi tinh thần : “Xảo Nhi có nguyện ý giúp chúng ta hay ? Nàng tới nửa năm, chúng ta hôm nay mới phát . Nếu phải vì nửa trái dưa chuột, sợ nàng cũng ra tay.” Lâm Vô Du nhíu mày.

      “Hắc hắc, đại nhân, nàng là nữ nhân, nữ nhân a, đại nhân sao ngươi hy sinh chính mình? Ta xem chỉ cần đại nhân chịu hi sinh, phàm là nữ nhân nhất định ngoan ngoãn đầu hàng a.” Chu Vô Ý muốn Lâm Vô Du sử dụng mỹ nam kế.

      “Ngươi , Nếu nàng ham mê sắc đẹp, thế nào liền tới nửa năm vẫn thấy nàng cùng ta nhiều câu? Ta xem, chúng ta phải lấy tình để cảm động, lấy lý lẽ , Hồng Huyện cần nàng.” Lâm Vô Du vẻ mặt chính khí ra ngoài.

      Chu Vô Ý nhìn bóng lưng thon dài của Lâm Vô Du lắc lắc đầu, cho rằng người nào cũng giống có tinh thần trọng nghĩa sao? cảm thấy nha đầu Xảo Nhi này rất máu lạnh a, nhìn bộ dạng nàng đối phó với Lưu Tam liền biết . hai lời, liền đánh gẫy tay chân người ta, chính là nam nhân bình thường cũng chưa chắc làm được nha.

      Lâm Vô Du trở lại nha môn, tắm rửa xong xuôi, tay cầm quạt xếp, phong độ nhanh nhẹn . Thân ảnh nhàng khoan khoái chạy vào trong hỏa phòng, khuôn mặt tuấn nở nụ cười sủng nịnh.

      “Xảo Nhi, kể từ hôm nay, ngươi cần làm nha đầu a, Có thể giúp ta phá án được ?” Lâm Vô Du rộng lượng , cho rằng chính mình ban ân cho Xảo Nhi.

      được!” Xảo Nhi ánh mắt lạnh lẽo nhìn , thanh băng lãnh, sau đó thông thạo đến lò bếp thêm thêm củi.

      “Xảo Nhi, ta thực là có biện pháp a, ngươi xem nha dịch trong nha môn chỉ biết vài công phu mèo quào, chân chính mà muốn bắt phạm nhân đều bắt được, chịu khổ vẫn là lão bách tính a.” Lâm Vô Du khuôn mặt tuấn tú biến đổi, lại lộ ra thần sắc khẩn cầu.

      liên quan tới ta!” Xảo Nhi thanh càng lạnh.

      “Xảo Nhi, ngươi dầu gì cũng là thành viên của nha môn, liền thể dốc lực vì ta sao? Hồng Huyện cần ngươi a.” Lâm Vô Du nhìn khuôn mặt nhắn quạnh quẽ của nàng vẻ mặt rất vô hại.

      “Ta nhóm lửa!” Xảo Nhi ý tứ là chính mình nhóm lửa xuất lực.

      “Xảo Nhi! Ngươi là nha đầu, liền phải nghe lời ta, bằng ta tức giận!” Lâm Vô Du chuẩn bị được phải dựa vào quyền uy.

      Xảo Nhi rốt cục lần nữa nâng mắt nhìn tuấn nhan phong hoa tuyệt đại của , chậm rãi đứng dậy, chụp thanh củi lửa lên : “Ta !”

      “A, Xảo Nhi! Ý của ta phải như vậy, Ai da, hảo hảo hảo, ngươi nhóm lửa.” Lâm Vô Du bị nàng lãnh mạc đánh bại . Nàng muốn , mình nơi nào mới tìm được võ lâm cao thủ như vậy . Tĩnh táo chút, mình là Huyện Lão Gia a, tin liền đấu lại tiểu nha đầu nàng.

      “Xảo Nhi.” Lâm Vô Du thanh thả nhuyễn, khóe miệng mỉm cười, gương mặt tuấn tú biến hóa.

      ra!” Xảo Nhi đột nhiên lớn tiếng, dọa Lâm Vô Du nhanh chóng xoay người chạy .

      “Thực là dong dài!” Xảo Nhi oán hận , bắt đầu im lặng hạ hỏa bắt đầu nhóm lửa.

      Trong viện, Chu Vô Ý ở ngoài cửa buồn cười nhìn Lâm Vô Du hốt ha hốt hoảng chạy ra, liền biết thất bại.

      “Ha ha, ta , nha đầu này mà chịu giúp ngươi . nửa năm trước sớm xuất thủ, làm gì đợi tới ngày hôm nay.” Chu Vô Ý cười trêu chọc nhìn .

      “Nha đầu này thế nào lại vô tâm vô phế như vậy, lão bách tính đều kêu oan . nàng thế nào chút động tâm cũng có a?” Lâm Vô Du nhìn hỏa phòng lắc đầu, tay cầm quạt xếp màu trắng quạt càng nóng nảy.

      “Nha đầu này lai lịch khả nghi, có lẽ chịu rất nhiều cực khổ . người nào giúp nàng, nàng vì cái gì lại giúp người khác, cho nên có đồng tâm đồng tình a.” Chu Vô Ý ngưng mi suy đoán .

      “Có thể nàng nhớ được tình trước kia a? Như vậy thể được, người có tài được lãng phí . Sư gia, ngươi đầu óc thông minh, nàng liền giao cho ngươi thu phục a.” Lâm Vô Du giảo hoạt đem nhiệm vụ nan giải cấp cho .

      “Cái gì? Ngươi, ngươi thể làm thế với ta a ?” Chu Vô Ý lập tức nhảy dựng lên.

      “Bởi vì ngươi là sư gia a, ngươi chỉ cần động não chút, thế nào? phục ?” Lâm Vô Du đứng thẳng lưng, cây quạt tiêu dao quạt . Bộ dạng cao hứng ý tứ là ta là Huyện Lão Gia a, ngươi phải nghe lời ta.

      “Ác ma!” Chu Vô Ý nổi giận trừng mắt nhìn , vào hỏa phòng.

      Xảo Nhi khẽ ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn vẻ mặt cười gượng của Chu Vô Ý, có lên tiếng.

      “Xảo Nhi, ngươi liền giúp đỡ đại nhân , tốt xấu gì cũng cứu ngươi mạng, dưỡng ngươi nửa năm a.” Chu Vô Ý tới là để thỉnh cầu nợ nhân tình.

      “Vừa rồi trả.” Xảo Nhi nhìn .

      “Ách, đây, đây cũng quá !” Chu Vô Ý biết thế nào.

      ” Ta đây đem Lưu Tam thả .” Xảo Nhi đứng dậy.

      “Này, đừng, đừng đừng, Xảo Nhi, ngươi là tiểu nương, thể có gương mặt lạnh lùng a, phải vui vẻ tươi cười ha.” Chu Vô Ý muốn thân thiết hơn.

      “Ta thích!” Ba chữ lưu loát, đánh gãy lời của Chu Vô Ý.

      “Hắc hắc, Xảo Nhi.” Chu Vô Ý tiếp tục lôi kéo làm quen.

      “Cút!” Xảo Nhi mắt phượng nhíu lại, lóe tia hàn ý . Bộ dạng giận dữ hét tiếng, trực tiếp dọa Chu Vô Ý chạy gấp ra ngoài.

      Chu Vô Ý cười khổ nhìn thấy vẻ khinh bỉ khuôn mặt tuấn tú của Lâm Vô Du chuẩn bị mở miệng, chợt thấy Lưu đại nương tới, trong đầu vừa chuyển, khóe miệng lộ ra nụ cười giảo hoạt.

      “Lưu đại nương!” Chu Vô Ý vội vàng chạy tới.

      “Chu sư gia, có việc gì a, còn chưa đến gườ dùng bữa tối, ngươi với đại nhân lại đến hỏa phòng làm cái gì a?” Lưu đại nương cầm lâu giỏ y phục, khó hiểu nhìn hai cái tuấn mỹ nam nhân . Khuê nữ nhà người ta đều muốn cùng bọn se tơ hồng, đáng tiếc hai cái đại nam nhân này trong mắt còn chút tư tình nữ nhi nào, chỉ có thể thở dài a.

      “Đại nương, đến đây, ta với đại nhân có muốn ngươi giúp đỡ.” Chu Vô Ý lôi kéo nàng đến góc khuất, cùng nàng thầm nửa ngày, Lưu đại nương có chút cả kinh, khiến Lâm Vô Du rất hiếu kỳ biết Chu Vô Ý cùng nàng cái gì.

      “Hảo, tin tưởng đại nương a.” Lưu đại nương thập phần tự tin vỗ ngực cam đoan.

      “Đại nương, ngươi đừng để nàng bỏ chạy a.” Chu Vô Ý yên tâm .

      biết , yên tâm , nha đầu Xảo Nhi nhìn thế thôi chứ đến nổi vô tình như vậy a.” Lưu đại nương lơ lỏng hạ mi, vội vàng đến phòng bếp.

      Chu Vô Ý khóe miệng mỉm cười đến bên cạnh Lâm Vô Du.

      “Có thể ?” Lâm Vô Du tin nhìn , gương mặt nhìn muốn đấm.

      “Chờ coi, hắc hắc.” Chu Vô Ý thần bí mà cười hiểm.
      Last edited: 20/2/16

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 3 : Đừng tốt với ta



      “Đại nương, ngươi đừng nữa , Xảo Nhi thích nhóm lửa, làm nữ bộ khoái a!” Thượng Quan Xảo Nhi thanh ấm bình tĩnh từ trong hỏa phòng truyền ra.

      “Xảo Nhi a, đại nhân đối tốt với chúng ta như vậy, chúng ta phải có lương tâm a, ngươi xem tại đáng thương như vậy liền giúp đỡ chút , cái đó để đại nương làm, ngươi về nghỉ ngơi , ngày mai bắt đầu giúp đại nhân a, về sau công việc lao động chân tay đều do đại nương với Cố đại thẩm làm, ngươi giữ lại khí lực mà bắt phạm nhân, để đại nhân khỏi phải hao tổn tâm khí a.” Lưu đại nương lớn giọng để hai người bên ngoài nghe được ràng.

      “Đại nương, Xảo Nhi , ngươi đừng công việc của ta, ta thích làm nha đầu nhóm lửa a.” Xảo Nhi thanh lộ ra nôn nóng, nhìn Lưu đại nương cùng nàng nhóm củi lửa.

      “Nga.” Đại nương tiếng kêu thảm thiết, dọa hai nam nhân sắc mặt đại biến, lập tức xông vào, Xảo Nhi tức giận mà đem Lưu đại nương giết chứ?

      “Đại nương, thực, thực xin lỗi a, Xảo Nhi phải cố ý . Ngươi có đau hay , đều là do Xảo Nhi tốt.” ra Lưu đại nương với Xảo Nhi vì tranh nhóm củi lửa kết quả là cánh tay Lưu đại nương bị củi gỗ quẹt qua đường vết máu, nhìn qua rất khủng bố.

      “Xảo Nhi, ngươi quá đáng , giúp đại nhân thôi, thế nào lại có thể đối với Lưu đại nương như vậy!” Chu Vô Ý lập tức tức giận quát.

      “Ta, ta phải cố ý.” Xảo Nhi lúc này mới biểu ra sắc mặt khẩn trương của nữ nhân bình thường.

      “Sư gia, ngươi đừng trách Xảo Nhi, là đại nương cẩn thận, bôi thuốc lên liền khồn việc gì rồi.” Lưu đại nương nhìn Xảo Nhi lắc lắc đầu, sau đó ra . Chu Vô Ý ở sau lưng lưu đại nương đối với Xảo Nhi hừ lạnh : “Thực là nữ nhân vô tình! Đại nương ngày thường rất thương ngươi! Ngươi còn có lương tri hay !” xong phẫn nộ bước ra ngưỡng cửa.

      Lâm Vô Du nhìn khuôn mặt nhắn hổ thẹn của Xảo Nhi, sinh lòng bất nhẫn, thanh mềm an ủi: “Đại nương có việc gì, ngươi đừng tự trách.” Trong lòng cảm thấy nàng cũng phải hoàn toàn vô tình.

      Xảo Nhi nâng mắt phượng hẹp dài nhìn súc dậy tuấn mi, sau đó lại cúi đầu, tiếng nào khỏi hỏa phòng.

      “Xảo Nhi, ngươi định đâu? Đừng làm bộ dạng như có quan hệ, ngươi đừng sinh khí, đại nhân có ý tứ đuổi ngươi a.” Lâm Vô Du lập tức đuổi theo, tổng cảm thấy Xảo Nhi tựa hồ có tâm rất nặng, khiến nhẫn được muốn đồng tình với nàng.

      Xảo Nhi đến loạt gian phòng ở phía tây nha môn, trong góc khuất chính là phòng của nàng.

      Hồng huyện nha môn chẳng hề , giống với các Châu Phủ huyện nha khác, uy nghiêm khí phái, có sáu cửa lớn, ba đại viện rộng lớn . Phía nam cửa lớn chính là phía trước có bức tường, hai bên có bát tự tường, ngưỡng cửa còn để đôi sư tử bằng đá nhếch miệng nhe răng, đôi sư tử giữ cửa tự nhiên là kêu oan đại cổ.

      Vào đại môn, dọc theo sân lát gạch, vòng qua bình tường, bên trong là sân đại đường nơi tập trung việc chính trị, cũng là nơi Lâm Vô Du xử lý chính , địa phương vì dân giải oan, đồng thời bọn nha dịch nhà đều ở chỗ này, có thời điểm dân chúng đến kêu oan , đều ở bên trong sân này xử lý.

      tiếp chính là nội nha, là địa phương nghiêm cấm tất cả nha dịch trong nha môn, thư lại hầu hạ quan viên chỉ dừng ở ngưỡng cửa của nội nha, được tùy tiện vào nội nha.

      Nội nha là địa phương nơi gia quyến của huyện đại nhân gia ở, có sân bên trong tiểu viện, kiểu kiến trúc tứ hợp viện . Bố trí hai bên là tạp phòng và gian phòng của hạ nhân, nha hoàn . Lầu chính là nhị tầng Tiểu Lâu, là nơi ở của Lâm Vô Du, nguyên nhân Lâm Vô Du phụ mẫu mất sớm, cùng với Chu Vô Ý thượng kinh thi, lại cùng được phái Hồng Huyện, cho nên Chu Vô Ý cũng tính là thân nhân của , cũng phá lệ cho ở tại lầu chính.

      Mà tất cả nội nha bởi vì Lâm Vô Du cũng có thân nhân cho nên cũng có hạ nhân . Cùng Lưu đại nương, Khởi đại gia, Cố đại thẩm với Thượng Quan Xảo Nhi bốn người, ngày thường trong ba vị lão nhân về nhà, buổi tối cùng Xảo Nhi hỗ trợ chuẩn bị.

      Lâm Vô Du thương cảm nhìn bóng lưng Xảo Nhi vào phòng của nàng, khỏi thở dài . có lẽ nàng bất đắc dĩ có nỗi khổ tâm, chính mình khơi lại miệng vết thương của nàng?

      Ngày thứ hai, Xảo Nhi phát tân nha đầu nhóm lửa mới tên gọi Tiểu Mai, gian phòng ở trong góc khuất của nàng biến thành căn phòng khách trong lầu chính . liền ngay bên cạnh phòng của sư gia Chu Vô Ý, mà gian phòng của Lâm Vô Du nằm ở lầu chính bên phải, so với bọn lớn hơn chút.

      Trong gian tân phòng có rất nhiều váy áo mới tinh của nữ tử, trang sức nha hoàn, hiển nhiên là vì nàng mà chuẩn bị . Xảo Nhi khóe miệng giật giật tới tiền viện chính ở trong thư phòng trước mặt Lâm Vô Du.

      “Đại nhân, vì cái gì mà thay đổi đãi ngộ với Xảo Nhi? Xảo Nhi là làm bộ khoái.” Xảo Nhi vẫn như trước khuôn mặt nhắn lạnh như băng địa đạo.

      “Ha ha, Xảo Nhi, đại nhân bức ngươi, làm liền làm a, bất quá ta cảm thấy trước ủy khuất ngươi, cho nên điều chỉnh chút, về sau Xảo Nhi là nha môn tiểu thư của chúng ta a.” Lâm Vô Du nhìn nàng khóe miệng tươi cười.

      “Vì cái gì! Xảo Nhi thích làm nha đầu nhóm lửa!” Xảo Nhi kháng nghị.

      “A ha ha, Lưu đại nương tìm Tiểu Mai tới , ngươi liền đừng khổ cực như vậy, ta lúc ấy cứu ngươi mang về, cũng phải muốn ngươi làm nha đầu, ủy khuất ngươi.” Lâm Vô Du than thở.

      “Đại nhân, ngươi đừng cho rằng đối ta tốt ta liền giúp ngươi, Xảo Nhi là người vô tâm vô phế, cho nên đừng tốt với ta, có hảo báo đâu.” Xảo Nhi quạnh quẽ .

      “A ha ha, ta cầu ngươi hồi báo, đừng nghĩ nhiều, muốn làm cái gì liền làm cái đó, khụ khụ, ta mực nước hết, Xảo Nhi có thể giúp ta mài ít được ?” Lâm Vô Du thong dong dĩ đối, nóng lạnh.

      “Đây phải việc của sư gia sao?” Xảo Nhi tới đối diện, vừa hỏi vừa giúp mài mực.

      “Sư gia cũng có đại cầm làm a, ha ha.” Lâm Vô Du mỉm cười chút, tiếp tục cúi đầu nghiên cứu vụ án bàn.

      Xảo Nhi phản đối , yên lặng mài mực, khí trong thư phòng rất an tĩnh, khiến Xảo Nhi có đủ thời gian để nghĩ ngợi lung tung.

      “Xảo Nhi, ngươi sao chứ?” Lâm Vô Du nâng tờ giấy lên đột nhiên xuất vết mực, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hướng Xảo Nhi, khuôn mặt nàng nhắn băng lãnh vô cùng, bên trong đôi mắt phượng toàn là lạnh ý, Lâm Vô Du dám trăm phần trăm khẳng định, tiểu nữ nhân này nhất định suy nghĩ chuyện lúc trước.

      “A, thực, thực xin lỗi, ta phải cố ý a.” Xảo Nhi thầm trách chính mình thế nào lại là cái đáng chết hỗn đản , thấy vết mực lớn như thế, nhất thời kinh hoảng luống cuống, dùng ống tay áo thô lỗ lau , vết mực càng lớn , ống tay áo cũng ô uế, nhìn Lâm Vô Du khóe miệng rút gân.

      “Xảo Nhi, đừng lau nữa, ta cũng cần đến nữa.” Lâm Vô Du liền vội vàng kéo tay nàng, trong lòng muốn biết vì sao nàng lại kích động như vậy, hoàn toàn giống nàng ngày thường lạnh như băng.

      “Thực xin lỗi, Xảo Nhi giúp ngươi sửa lại.” Xảo Nhi vội vàng thô bạo đem Lâm Vô Du phen đẩy ra, ngồi xuống vị trí của , khiến Lâm Vô Du đầu đầy hắc tuyến, nha đầu này căn bản biết cái gì gọi là quy củ.

      Xảo Nhi xem mực tích lan khắp mặt giấy nhìn ra chữ, vội vàng cầm lấy bút lông mảnh khảnh, đem toàn bộ nét chữ mơ hồ viết lại lên giấy mới, tốc độ nhanh chóng, thư pháp thanh tú mỹ diệu, khiến Lâm Vô Du lần nữa chấn động, nàng, hẳn phải là thiên kim tiểu thư a.

      ra Lưu Mai quả xuất thân trong dòng dõi thư hương, phụ mẫu đều là giáo sư đại học, từ để nàng học cái này cái kia, có thể văn võ song toàn. Phụ mẫu ngày thường tương kính như tân, tương nhu dĩ mạt, cho nên rất muốn nàng hướng tới loại khe sông dài tình , lại muốn lần đả kích, đem mộng tưởng của nàng triệt để đánh nát , thế cho nên nàng có khả năng tiếp thu thực, tính cách đều hoàn toàn bóp méo.

      “Hảo , đại nhân như vậy được ?” Xảo Nhi nhàng thở ra, trán với mũi đều thấm đầy hơi mỏng mồ hôi, duỗi tay dùng tay áo lướt qua, nhìn hướng Lâm Vô Du.

      Lâm Vô Du nhìn khuôn mặt nhắn của nàng nhất thời bật cười, nguyên lai ống tay áo Xảo Nhi đều dính mực, giờ cả khuôn mặt đều thành Hắc Toàn Phong Lý Quỳ*.

      (* : Lý Quỳ (李逵) là nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết văn học cổ điển Trung Hoa Thủy hử. Cùng với Lỗ Trí Thâm, và Võ Tòng, Lý Quỳ là trong những người khỏe nhất của 108 hùng Lương Sơn Bạc, nhưng cũng là nhân vật lỗ mãng nhất ở Lương Sơn Bạc. Với biệt danh Hắc Toàn Phong (黑旋風, Gió Lốc Đen) hay Thiết Ngưu (鐵牛, Bò Sắt), Lý Quỳ ít khi lên chiến mã xung trận. Lý Quỳ dùng đôi rìu để triệt hạ kẻ thù. Dù bên ngoài lỗ mãng và hung hăng, Lý Quỳ rất mực trung thành và tín nghĩa. Lý Quỳ thường uống rượu rất nhiều và thường đánh bại kẻ thù khi say. Nhân vật Lý Quỳ có nhiều nét tương đồng với Trương Phi trong Tam Quốc Diễn Nghĩa của tác giả La Quán Trung.)

      được sao?” Xảo Nhi biết vì sao, nhìn chữ viết của mình, sai a, nghiêng đầu kỳ quái nhìn hướng Lâm Vô Du.

      Lâm Vô Du tay đưa ra khăn vuông màu trắng làm từ lụa, mềm lau mặc nàng : “Ha ha, Xảo Nhi, ngươi thành tiểu hắc mèo a.” Tiếng cười trầm thấp uyển chuyển, khuôn mặt tuấn tú miệng cười lộng lẫy, khiến Xảo Nhi cảm thấy phi thường chói mắt.
      Last edited: 20/2/16

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 4 : Ta phát xuân




      Xảo Nhi nhìn khuôn mặt tuấn mỹ, thanh nhã của , đột nhiên lồng ngực gấp gáp hít thở, loại cảm giác lâu hướng thẳng lên não, khiến nàng rất muốn phát tiết.

      Chỉ thấy hai tròng mắt nàng liễm hạ, lại đột nhiên duỗi cánh tay bé ra, túm cổ áo Lâm Vô Du kéo tới, miệng hung hăng hôn lên môi mỏng nõn nà, hồng hào, mềm mịn của .

      Lâm Vô Du bị hành động của nàng làm cho sợ hãi mở to hai mắt, tin tình huống trước mắt.

      Cảm giác chính mình bị tiểu nha đầu Xảo Nhi này phi lễ, lập tức dùng lực đẩy Xảo Nhi ra hờn giận : “Xảo Nhi, ngươi đây làm cái gì vậy !”

      Xảo Nhi phục hồi tinh thần, nhìn Lâm Vô Du khuôn mặt tuấn tú, đầu lưỡi môi vẫn còn chưa thỏa mãn, môi mỏng của quả nhiên đúng như nàng tưởng tượng rất mỹ vị a.

      Lâm Vô Du cả khuôn mặt đỏ bừng, cũng biết là giận dữ hay thẹn, cần lời giải thích hợp lý từ Xảo Nhi.

      ngại, ta phát xuân!” Xảo Nhi hề áy náy xong, tia lạnh trong mắt phượng vừa chuyển, thong dong ra.

      “Ngươi! Ngươi! Ngươi???” Lâm Vô Du nghe nàng liền thốt lên lời, gương mặt tuấn tú lúc xanh lúc trắng, chỉ vào bóng lưng nàng biết nên cái gì . người ta thừa nhận là phát xuân, chính mình có lý do để cầu người ta được phát xuân a?

      Xảo Nhi trở lại nội nha, đứng trong viện ngẩng đầu nhìn trời, trời xanh mây trắng, gió đưa sảng khoái, tốt đẹp khiến người phát điên . Làm nhóm lửa nha đầu thành, chính mình có thể làm gì, làm việc gì, chính mình liền nghĩ ngợi lung tung, tưởng tượng nàng liền thương tâm, tê rần nàng muốn phát tiết a, xử lý thế nào đây?

      “A” tiếng rống to, hù dọa vô số chim chóc, dọa Lưu đại nương từ bên trong chạy ra.

      “Xảo Nhi, ngươi làm cái gì a, dọa chết đại nương !” Lưu đại nương cánh tay vải trắng bao quanh, khiến Xảo Nhi trận áy náy.

      “Đại nương, Xảo Nhi rất rảnh rỗi, chỉ có thể kêu loạn, bằng hội khó chịu . Đại nương làm cái gì a? Xảo Nhi giúp ngươi!” Xảo Nhi lập tức đỡ đại nương hướng gian phòng đến.

      “Xảo Nhi, ngươi có công phu liền giúp đại nhân ! Đại nương cần ngươi giúp đỡ!” Lưu đại nương đẩy ra nàng.

      “Đại nương, vì cái gì các ngươi đều muốn bức ta!” Xảo Nhi nổi giận, dậm mạnh chân, xoay người đến trong viện, chân dẫm lên viên trung thạch đài, cả người nhàng liền bay qua hai đạo tường, chợt lóe rồi biến mất, thấy tung tích.

      “Xảo Nhi, ngươi nơi nào a?” Bị kinh hách Lưu đại nương vội vàng hô to, nhưng Xảo Nhi há lại phản ứng, Lưu đại nương vội vàng chạy đến sân đại đường phía trước.

      “Đại nhân, đại nhân, tốt!” Lưu đại nương chạy đến nổi thở ra hơi .

      “Lưu đại nương, xảy ra chuyện gì , ngươi chậm chút.” Lâm Vô Du còn đắm chìm trong thời khắc bị Xảo Nhi cưỡng hôn, bị Lưu đại nương kinh hách giật mình .

      “Xảo Nhi, Xảo Nhi bay rồi.” Lưu đại nương lập tức đem câu tình, nóng vội nhìn Lâm Vô Du.

      “Đại nương, sao, nàng muốn làm bộ khoái thôi, Xảo Nhi là hài tử đáng thương, chúng ta về sau đừng bức nàng, nhắc đến việc này nữa.”

      Lưu đại nương nhìn Lâm Vô Du tuấn lãng chỉ có gật đầu, hổ thẹn : “Thế nàng trở về hay ?”

      “Nàng có võ công, nếu muốn , chúng ta cũng giữ nàng được, cứ để nàng , nếu nàng coi nơi này là nhà của nàng, liền trở về.” Lâm Vô Du than thở.

      Hồng huyện tuy , nhưng ngũ tạng đều đủ, lại ở dưới chân thiên tử, con đường ngang dọc, phòng ốc liên miên, nhân khẩu cũng đạt mấy vạn, đến kinh thành chỉ mất có nửa ngày lộ trình, cho nên kinh tế cũng rất phát triển, khách điếm tửu quán, cửa hàng kỹ viện, đầy đủ mọi thứ.

      Thượng Quan Xảo Nhi thân màu xám nha đầu phục sức, đầu có hai búi tóc kiểu nha hoàn, đến khu náo nhiêt.

      Trong người chỉ có ba lượng bạc, ăn cơm có thể, nhưng muốn có chỗ ở, liền là vấn đề, cho nên Xảo Nhi chẳng hề muốn rời khỏi nha môn vì đó là chỗ ở miễn phí của nàng, chẳng qua nàng tại có việc gì làm, chỉ có thể lung tung.

      Tiến vào cái trà lâu sạch bên đường, Xảo Nhi gọi ấm trà với chút điểm tâm , tựa vào lan can lầu hai chỗ ghế trúc chờ buổi chiều qua.

      Trà lâu sinh ý sai, tốp năm tốp ba công tử ca với tiểu thư và bọn nha hoàn từ xuống dưới, ra ra vào vào, chỉ có Xảo Nhi vẫn nhắm mắt ngủ, giống như hết thảy đều can hệ đến nàng.

      Chưởng quầy trà lâu tức giận, nha đầu này chiếm cái vị trí tốt hơn nửa ngày mà vẫn chịu , bắt đầu thấy chán ghét.

      Tiểu nhị nhìn ánh mắt chưởng quầy liền biếng nhác vô cùng đến trước mặt Xảo Nhi cười : “ nương, xin hỏi còn muốn dùng gì nữa ?”Thái độ đến cùng vẫn bình thường.

      cần!” Xảo Nhi chậm rãi mở to mắt phượng, nhìn hướng tiểu nhị, mâu trung lên lạnh ý, thanh càng là băng lãnh vô cùng, nàng chán ghét thời điểm chính mình thư thái lại bị người khác quấy rối.

      Tiểu nhị bị lệ quang trong mắt nàng dọa đến phát hoảng, lập tức cười gượng : “Tốt, tốt, thế cũng được.” Vội vàng xoay người rời .

      Trở về chỗ chưởng quầy lại, chưởng quầy hít thở gấp gáp nhưng là có biện pháp, mở cửa buôn bán thể tùy tiện đuổi người, nhưng tại khách nhân toàn tọa , mà nàng lại cư nhiên chiếm lấy vị trí tốt trong lâu như vậy thực lãng phí, chưởng quầy đau lòng a.

      “Chưởng quầy, lầu hai còn chỗ ?” Đột nhiên giọng nam quạnh quẽ từ ngoài cửa truyền tới, người này thân hắc y, đầu đội đỉnh trúc lạp, khiến người khác cảm giác có chút kỳ quái, tay phải cầm trường kiếm, nhìn qua chính là người trong giang hồ.

      Chưởng quầy ánh mắt sáng lên cười cười tiến lên phía trước : “Công tử, tầng nha đầu ngồi nửa ngày còn , ngươi nếu có thể đuổi nàng , vị trí liền là của ngươi, bổn điếm còn tặng ấm trà ngon.”

      “Hừ! Các ngươi buôn bán chính là như vậy sao?” Dưới viền nón chỉ nhìn thấy môi mỏng hừ lạnh châm chọc .

      “Công tử phải, đương nhiên phải , là ta thấy nha đầu kia chỉ , còn rất kiêu ngạo, khiến tiểu nhị của chúng ta đều bị dọa cho sợ hãi.” Chưởng quầy tròng mắt giảo hoạt.

      “Nga? ? Thế liền lên nhìn xem rồi sau.” Hai môi nam tử vi mân, nâng lên thoáng vẻ châm biếm, cái nha đầu cuồng vọng như vậy, cũng rất hiếu kỳ, đương nhiên quan trọng là thời gian của nhiều, mà sớm quan sát bốn phía vòng, nơi này lầu hai là có vị trí tốt nhất.

      “Hảo hảo, công tử thỉnh!” Chưởng quầy lập tức đưa mắt ra hiệu cho tiểu nhị, tiểu nhị mang hắc y nam tử lên lầu, thẳng tắp đến chỗ lan can phía ngoài cùng, Xảo Nhi bắt chéo hai chân, mắt phượng híp lại, nhìn dưới lầu thiên kim nhà giàu lui lui tới tới, khóe miệng lộ ra vẻ xem thường.

      nương, ở dưới hết bàn có thể ngồi cùng bàn với ngươi được ?” Nam tử cũng có ý đuổi Xảo Nhi, mà là hữu lễ hỏi thăm.

      Xảo Nhi nghe thanh đầu, bởi vì nàng là nửa nằm dựa vào, vừa vặn có thể thấy dưới trúc lạp là gương mặt tuấn tú.

      Bốn mắt nhìn nhau, đồng thời nheo lại, mắt phượng hẹp dài đối diện với con ngươi đen u ám thâm thúy, hoa lửa văng khắp nơi, hai người trong lòng đều chấn động.

      Đương nhiên nam tử là bởi vì Xảo Nhi chỉ là tiểu nha hoàn, cư nhiên có thể đối diện nhìn hề sợ hãi, tia quạnh quẽ trong đôi mắt phượng hẹp dài khiến kinh ngạc.

      Còn Xảo Nhi là bởi vì nam nhân này cư nhiên lại có bộ dạng tuấn mỹ vô cùng, lãnh khốc vô tình, cũng có khí tức như nàng, khiến nàng giật mình, đồng thời nàng cảm giác người nam tử này nội liễm sát khí, đôi mắt đen như hồ sâu lạnh khiến nàng khóe miệng nâng lên nghiền ngẫm mỉm cười.

      Xảo Nhi nâng người ngắm nhìn bốn phía, thấy trong trà lâu quả toàn người, quay sang lờ đờ uể oải : “Ngồi .” Nàng rất muốn nhìn xem vị cao thủ mỹ nam này muốn giết ai?
      Last edited: 20/2/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :