1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Nếu như gặp mặt lúc chưa yêu - Phong Thần Tuyết (Chương 4)

Thảo luận trong 'Sách XB Đang Type'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      NẾU NHƯ GẶP MẶT LÚC CHƯA


      [​IMG]


      Tác giả: Phong Thần Tuyết

      Người dịch: Phan Lưu Ly

      Nhà xuất bản: Văn học

      Phát hành: Sách Việt

      Ngày xuất bản: 01 - 2016

      Giá bìa: 135.000đ

      Số trang: 477

      Typer: Thu Thủy


      Giới thiệu:

      là tinh trong giới thương trường, cao ngạo, đẹp trai, giàu có, xung quanh có biết bao nhiêu xinh đẹp thầm mong được cùng nên duyên vợ chồng.

      là đứa con riêng lưu lạc ngoài xã hội, ngày đoàn tụ gia đình lại chính là ngày phải thay chị gả cho . Sau đám cưới xa hoa, đồng thời phải mang trong mình trọng trách lớn lao là bảo vệ quyền lực và tiền bạc của gia tộc.

      Cuộc sống hôn nhân tình đan xen bởi trách nhiệm, mưu mô, danh vọng cùng những toan tính xấu xa, bất cứ lúc nào cũng có thể cướp tính mạng của những người tham gia trong vòng xoáy.

      Tình nảy nở và lòng tin được dựng xây, đó có phải là tất cả những gì khiến nụ cười nở rộ khuôn mặt lần nữa?

      Nếu thời gian có thể quay ngược trở lại, liệu có thể thương sâu đậm ngay từ đầu?​

    2. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Lời dẫn:

      Trong cơ thể vẫn còn lưu lại dấu vết của , những vết tích khiến lúc này chỉ cảm thấy trống rỗng và băng giá từ tận đáy lòng. Vào lúc tưởng như hạnh phúc nhất, quyết ý bỏ , khiến những cảm giác buồn bã, lạnh lẽo bất ngờ ập tới, thổi bay tất cả mọi suy nghĩ trong đầu .

      Thế nhưng, người con như có mấy suy tư để mà chứ?

      dịch chuyển cơ thể, mệt mỏi nhấc người khỏi giường, choàng khăn bông vào phòng tắm.

      Khi bồn tắm đầy nước, nhấc đôi chân thon dài bước vào bên trong.

      Bồn tắm vừa cứng vừa lạnh, lòng người giá như có thể cứng và lạnh như thế, liệu chăng phải chịu đựng nhiều đau khổ như vậy?

      Nước rất ấm, bao bọc lấy cơ thể , cũng đồng thời gột sạch những tàn tích còn lưu lại người .

      phải gột rửa sạch, tốt nhất là còn dấu vết nào càng tốt. Bởi đó là điều mong muốn.

      Tì cằm lên thành bồn, hai mắt dán chặt vào chiếc di động đặt ở gần đó. Màn hình lớn tối đen suốt từ đêm hôm qua. Có lẽ mãi mãi chẳng bao giờ thấy màn hình đó lóe sáng được nữa.

      Đưa mắt sang chỗ khác, ánh mắt lưu lại tấm gương có viền được chạm trổ tinh xảo. Trong đó lên khuôn mặt đỏ hồng, mơ màng vì khí ấm nóng.

      lặng lẽ cười , ở trong thành phố giá băng này từng có con người nhiệt huyết, chỉ là nó sớm tàn giữa bầu trời băng tuyết lạnh giá ở phương bắc và trong buổi đêm lạnh lẽo đơn côi ở phương nam.

      Đối với , đến sau cùng chẳng còn bất cứ thứ gì ý nghĩa.

    3. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 1: Liên hôn

      Mùng Tết, có chuyện trọng đại diễn ra, hôn lễ thế kỷ giữa Lăng Điền, Tổng giám độc tập đoàn Lăng Thị và Thần Hy, thiên kim tiểu thư của Công ty trách nhiệm hữu hạn xây dựng Thần Thị.

      Lăng Điền, Tổng giám đốc tập đoàn Lăng Thị bước chân vào thương trường được tám năm, bên cạnh việc nhiều lần được dư luận ca ngợi vì những biện pháp cứng rắn, hiệu quả trong kinh doanh, chuyện tình cảm của thường xuyên xuất trang đầu các tờ báo giải trí có tiếng trong thành phố.

      Thần Hy, đem so sánh với Lăng Điền cuộc đời và con người cũng thể coi thường được. là thiên kim tiểu thư của tập đoàn xây dựng Thần Thị, được mệnh danh là người đẹp nhất trong số các tiểu thư khuê các cùng lứa. Tuy báp chí ít khi chụp được ảnh , thế nhưng Thần Hy luôn nhiệt tình với nghiệp từ thiện, xưa nay luôn xuất cách hoàn mỹ trong các hoạt động của mình.

      xinh đẹp tựa thiên thần đột nhiên lại kết hôn với người được mệnh danh là quỷ Satan của giới thương nhân, hơn nữa lại vướng vào rất nhiều scandal, thậm chí có bất cứ mối quan hệ nào với , thực khiến bao người phải chú ý.

      Ai thiên thần và ác quỷ thể kết thành mối lương duyên chứ?

      Trong phòng yến tiệc tại tầng ba mươi của khách sạn Đế Hào, dọc cột đá trắng tinh khiết treo đầy hoa hồng màu lam. Thứ màu nhân tạo do các nghệ nhân tận tâm tạo thành, làm biến dạng màu sắc chân thực của hoa hồng, chỉ với mục đích tôn lên vẻ đẹp sang trọng của chủ nhân. Ngoài ra những cánh hoa còn rắc đầy kim tuyến óng ánh, khiến cả hội trường càng thêm lộng lẫy. Cánh cửa dày lớn bằng đồng chạm khắc tinh tế được mở ra, hai hàng hộ tống nam được huấn luyện kỹ càng tiến vào phòng. Và người cuối hàng chính là nhân vật nam chính của buổi tiệc tối nay – Lăng Điền.

      Khi bước chân vào, căn phòng huyên náo, ồn ào bỗng im bặt nhìn theo dáng hình mem theo đài sân khấu bằng thủy tinh dưới ánh đèn điện sáng rực, tới trước đài chứng hôn cũng được trang trí từ những đóa hoa hồng màu lam. Lăng Điền dừng lại, tiếng nhạc hôn lễ vang lên, khẽ quay đầu, bóng dáng Thần Đỉnh, chủ tịch tập đoàn xây dựng Thần Thị xuất đầu bên kia thảm đỏ. Bên cạnh Thần Đỉnh chính là dâu xinh tươi với váy cưới trắng thuần khiết, thiên kim tiểu thư của Thần Thị - Thần Hy.

      Khuôn mặt xinh đẹp sau lớp voan phủ khá dầy, cho nên chẳng ai nhìn được dung nhan. từng bước theo Thần Đỉnh, dáng vẻ vô cùng thận trọng. Đối với những người chứng kiến, vẻ thận trọng đó là biểu thục nữ, e thẹn của thiên kim cao quý, nhưng chẳng ai ngờ được, hôm nay, thực ra rất căng thẳng.

      Thần Hy hít hơi sâu để trái tim mình thôi đập loạn. Qua tấm voan che mặt, có thể nhìn được người đàn ông kiệt xuất, ngạo nghễ đứng phía trước xa. Ánh mắt sắc nhọn như nhìn thấy tấm mạng, khiến có phần hoang mang.

      “Mê tà”, hiểu sao lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt ấy của , lại nghĩ tới từ này. Thần Hy bất giác nắm chặt cánh tay của cha hơn, chỉ là bước chân thể do dự, tiến đều về phía người đàn ông sắp trở thành chồng mình.

      Cảm giác căng thẳng càng lúc càng tăng lên, bởi vốn phải Thần Hy, nữ nhân vật chính thực của buổi hôn lễ thế kỉ khiến tất cả mọi người phải chú ý ngày hôm nay. là Thần Tinh, nhị tiểu thư và trước nay chưa được nhà họ Trần coi trọng và công bố.

      Đúng vậy, hề được coi trọng, thậm chí còn chưa từng được công nhận.

      là con riêng, là nỗi nhục mà Thần Đỉnh muốn thừa nhận.

      Tuy là “nỗi nhục”, nhưng vẫn có cuộc đời của riêng mình, chỉ là tất cả hoàn toàn bị đảo lộn bởi biến cố xảy ra vào tối qua…

      Tối hôm qua, Thần Hy cắt tay tự sát tại biệt thự nghỉ hè của gia đình.

      Tin tức này chẳng khác này sét đánh ngang tai Thần Đỉnh, lại càng chấn động cả dòng họ Thần.

      Chỉ là, dù thế nào nữa, cuộc liên hôn hôm nay vẫn cứ phải tiến hành bằng mọi giá. Hôn lễ này chỉ là khởi đầu cho lợi ích của song phương, mà còn là chiếc phao cứu mạng cho tập đoàn Thần Thị… Tập đoàn Thần Thị xưa nay nhìn về ngoài có vẻ giàu mạnh, nhưng thực ra bên trong bắt đầu suy yếu, vì muốn tìm điểm đột phá, tập đoàn suy xét mà đầu tư cách mù quáng, gây ra tổn thất nặng nề, khiến cả tập đoàn phải đối mặt với nguy cơ đủ vốn quay vòng.

      Cho nên, hôn lễ này chẳng khác nào là cơ hội cứu sống cả tập đoàn Thần Thị. Tuy nhiên tiền đề đầu tiên phải là Lăng Điền hiểu tình trạng tồi tệ của Thần Thị nay, hơn nữa muốn gây ảnh hưởng xấu đến tình trạng kinh doanh của cả tập doàn, Thần Đỉnh tốn rất nhiều công sức tạo ra tượng thịnh vượng giải của tập đoàn với bên ngoài.

      Vì vậy, đêm trước hôn lễ, dù Thân Hy chết, ông quyết định cho Thần Tinh thay thế, tiếp tục cuộc hôn nhân này.

      Thế nên, dâu là ai, quan trọng, quan trọng chính là làm thế nào để việc kết thúc mỹ mãn.

      Cho dù Thần Tinh trước kia từng là con riêng được thừa nhận, thế nhưng, vẫn có thể khẳng định điều, Thần Tinh chính là cốt nhục của ông. Lúc này càng tiến lại gần Lăng Điền, Thần Đỉnh lại càng cảm thấy bước chân của Thần Tinh chậm lại, cõ lẽ vì con bé chưa từng xuất tại những nơi long trọng như thế này, cho nên khó tránh cảm giác hoang mang. Thần Đỉnh lặng nắm chặt bàn tay của Thần Tinh, ra hiệu phải theo sát bước chân mình.

      Thần Tinh liếm đôi môi khô ráp, hít hơi sâu rồi bước tới trước mặt Lăng Điền.

      Lăng Điền nhìn hai cha con họ Thần bước lại gần mình, ánh mắt tràn đầy ý cười nhạo.

      Đúng vậy, ánh mắt cười nhạc.

      Chỉ là, chẳng ai nhìn được điều này, khi tắm mình dưới ánh điện sáng lóa, những gì người ta nhìn thấy chỉ là ánh mắt biết nghĩ đến điều gì của .

      Và Lăng Điền đích thực là người thâm sâu khiến người ta chẳng thể nhìn thấu tâm tư.

      Cách đây tháng, bắt đầu mạnh mẽ theo đuổi Thần Hy, chỉ đúng thời gian tháng liền công bố tin tức kết hôn trước công chúng.

      Thậm chí, trước đó, ngay đến đám paparazzi theo sát hàng ngày hàng giờ cũng chẳng thể nào chụp nổi bức ảnh thân mật giữa và Thân Hy.

      Tối nay, tại hội trường lộng lẫy, kiêu sa, hình ảnh thân mật giữa với Thần Hy lần đầu tiên được chính thức công khai.

      Có thể thấy, đây thực là điều mà nhiều người mong đợi.

      Thế nhưng khi bóng dáng kiều kia lại gần, trong đáy mắt chỉ toàn là cười nhạo.

      “Tiểu Điều, ta giao đứa con bảo bối nhất của mình cho con.” Thần Đỉnh đưa bàn tay của “Thần Hy” tới trước mặt Lăng Điền.

      Lăng Điền vội đưa tay ra nắm lấy bàn tay bé mà cong miệng mỉm cười đầy hứng thú: “ dâu của con…”

      Giây phút đó, Thần Tinh bỗng cảm thấy lòng trào dâng nỗi sợ hãi khó diễn tả bằng lời.

      Cảm giác sợ hãi cứ lan dần trong tim . Người đàn ông trước mặt những là nhân vật kiệt xuất trong giới tiền tệ mà từ người tỏa ra khí thế mạnh mẽ, khiến tột cùng hoang mang.

      “Hãy đối xử với con bé tốt.” Thần Đỉnh bình tĩnh ra câu này.

      Nụ cười môi Lăng Điền ngày càng nở rộ, chứa sau hứng thú là cảm giác lạnh giá tới cực điểm.

      đưa bàn tay thon dài nho nhã vén tấm mạng che mặt dâu lên, mục định ngăn cản nhưng còn kịp nữa.

      Khoảnh khắc tất cả quan khách bên dưới đều cảm thấy kinh ngạc trước hành động hợp quy tắc này của Lăng Điền. Thế nhưng bọn họ xuất thân từ danh gia vọng tộc, dù ngạc nhiên, nhưng ở những nơi thế này, ai nấy đều giữ thái độ bình tĩnh, lặng lẽ như có chuyện gì xảy ra.

      Thần Tinh kéo lại chiếc mạng che mặt, thế nhưng đối với Lăng Điền chút sức lực ấy có đáng gì.

      Tấm khăn che mặt màu trắng rơi xuống, khuôn dung của Thần Tinh xuất . Lăng Điền định lên tiếng, thế nhưng Thần Đỉnh đứng cạnh trước: “Tinh Tinh, bố chỉ đưa con tới đây thôi, sau này con phải ngoan ngoãn ở bên cạnh Tiểu Điền nhé. Hai đứa đến được với nhau cũng dễ dàng gì, trước đây là bố có lỗi với con.”

      ngờ, lần đầu tiên bố thừa nhận thân phận của lại ở thời khắc này, trước nhiều quan khách như vậy.

      Cũng lúc đó, Thần Tinh cũng cảm nhận được, ánh mắt sắc nhọn của Lăng Điền bắn về phía mình.

      “Đúng vậy, đây chính là con thứ hai của tôi, Thần Tinh. Tôi nghĩ, mình phải ràng mọi chuyện cho tất cả mọi người ở đây được biết.” Thần Đỉnh quay về phía quan khách, dõng dạc tuyên bố những “câu thoại” chuẩn bị từ trước.

      Hôn lễ lập tức thay đổi. Qua lời Thần Đỉnh, giới báo chí tóm được câu chuyện về “nàng Lọ Lem” ở thời đại…

      Lăng Điền phải lòng con riêng của Thần Đỉnh là Thần Tinh, hoặc có thể chính là Thần Tinh xuất dưới cái tên “Thần Hy”. Lý do là vì Thần Tinh chính là con riêng do Thần Đỉnh tạo ra sau lần say rượu. Đàn ông ai chẳng có lúc sai lầm. Hơn nữa vì có quá nhiều mối lo, nên trước nay ông hề công bố thân phận của với mọi người.

      Lăng Điền và Thần Tinh quen nhau trong buổi tiệc gia đình. Thần Hy lúc ấy hề tham dự. Khi ấy Thần Tinh dám mình là con riêng nhà họ Thần, nên đành để người ra mặc nhận, xuất với danh nghĩa của chị .

      Kể từ buổi tối hôm ấy, Lăng Điền bị Thần Tinh thu hút, liên tục hẹn gặp, thế nhưng Thần Tinh luôn từ chối xuất cùng Lăng Điền trước mặt đám đông, chỉ thi thoảng hẹn hò riêng từ mà thôi. Chính lẽ đó lại càng thôi thúc Lăng Điền đến nhà Thần Đỉnh cầu hôn. Thần Đỉnh sau khi làm mối quan hệ giữa hai người, vì vài nguyên do cá nhân, muốn để mặc mọi chuyện cho sai đến cùng, định gả Thần Hy cho Lăng Điền.

      Nhưng nghe lời bộc bạch tình cảm trước đêm hôn lễ của Thần Tinh, ông cảm động, đành dằn lòng chấp nhận cuộc hôn nhân này, đồng thời cho Thần Tinh danh phận đường hoàng.

      Khi tình tiết hoàng tử phải lòng bé Lọ Lem xuất trong thực, dù ngạc nhiên đến mức nào, nhưng trước bài phát biểu hùng hồn của Thần Đỉnh, cùng mặc nhận của Lăng Điền lập tức mọi chuyện biến thành sai vào đâu được.

      Từ đầu chí cuối, Thần Tinh chỉ biết cúi đầu, lặng lẽ đứng bên, xinh đẹp, thuần kiết chẳng khác nào con búp bê. Tuy rằng có được diện mạo tuyệt sắc như Thần Hy, thậm chí vẫn còn vẻ mũm mĩm tuổi mới lớn, thế nhưng vẻ thuần khiết toát lên từ thu hút ít chú ý của mọi người.

      Về phần mình, từ đầu chí cuối Lăng Điền vẫn chìm trong im lặng, nhìn chằm chằm vào gương mặt thuần khiết của Thần Tinh, nụ cười hứng thú môi càng trở nên nét.

      Cục diện tối nay bị con cáo già Thần Đỉnh bày mưu tính kế xoay chuyển hoàn toàn, điều này đích thực nằm ngoài dự liệu của , cũng đồng thời làm loạn kế hoạch của .

      Có điều, như vậy cũng hay.

      im lặng mặc nhận tất cả mọi điều mà Thần Đỉnh vừa , dưới sân khấu tiếng vỗ tay vang dội, hôn lễ vẫn được cử hành theo đúng kế hoạch ban đầu.

      Khi quan khách ngồi vào vị trí, dâu thay lễ phục khac, Thần Đỉnh bước tới cạnh bên Lăng Điền. Nhìn bề ngoài trông như bố vợ trò chuyện vui vẻ cùng con rể, nhưng thực tế nội dung thế nào chỉ có mình hai người bọn họ biết mà thôi.

      “Tiểu Điền, chuyện hôm nay bố cũng là bất đắc dĩ, bởi vì tối qua xảy ra chuyện lớn, Trước khi công bố chuyện này với báo giới, bố nghĩ con có quyền được biết trước.”

      Giọng Thần Đỉnh nghe rất đau đớn, chỉ là niềm bi thương này lại khiến Lăng Điền nở nụ cười tươi rói “Hả? Con nghĩ những lời cần tuyên bố khi nãy bố cả rồi mà?”

      Khóe miệng Thần Đỉnh thoáng co giật, khi nãy ông mạch mọi chuyện, thực là cứ có cảm giác thuận lợi còn hơn cả mong đợi. Vốn dĩ ông hoàn toàn biết mối quan hệ giữa Lăng Điền và Thần Hy, thậm chí ngay cả lúc Lăng Điền tới nhà xin cười Thần Hy, ông cung chẳng biết họ quen nhau thế nào. Ông nhớ khi mình hỏi ý kiến Thần Hy, nó còn tỏ ra do dự. Mãi đến hai ngày trước khi diễn ra lễ cười, ông mới biết là Lăng Điền và Thần Hy quen nhau trong buổi tiệc gia đình, hẹn hò được hơn tháng thậm chí còn đồng ý lấy Lăng Điền.

      Ông là thương nhân, đương nhiên ngửi ra mùi quan hệ đối tác cùng có lợi.

      Thế nhưng khi nghe thấy câu hỏi vặn lại của Lăng Điền, ông nhận ra trong lời của người trước mặt có đôi chút giọng điệu khinh miệt.

      Điều này… điều này khiến ông có phần bất an.

      Có điều, dù thế nào nữa, lúc này Lăng Điền lấy Thần Tinh, phải sao?

      “Tiểu Điền, Tiểu Hy tối qua cắt tay tự sát rồi…” Ông đau đớn ra câu này, liền nhìn thấy nụ cười môi Lăng Điền dần nhạt

    4. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 1.2:

      Thần Tinh ngồi trong phòng tân hôn tráng lệ, căng thẳng chỉ là giả tạo. Sau khi hôn lễ kết thúc, liền được đưa về nhà trước, Lăng Điền còn phải tiếp vài người bạn làm ăn quan trọng.

      Kể từ giây phút Thần Đỉnh bắt phải lấy chồng thay chị, chẳng thể nào từ chối.Tất cả đều là vì mẹ .

      Ước nguyện lớn nhất trong đời bà chính là danh chính ngôn thuận bước vào nhà họ Thần. cưới chồng đổi lại bà được chính thức công nhận, thế nên có bất kỳ lý do để từ chối.

      Đối với như , cuộc sống hai mươi ba năm qua vốn vô cùng bình đạm, tuy cũng có người theo đuổi thế nhưng luôn cảm thấy xa cách và sợ hãi trước tình .

      Cho nên, lấy ai, cũng giống nhau cả thôi.

      Hơn nữa, Lăng Điền bất luận nhìn từ góc độ nào cũng vô cùng kiệt xuất.

      với Thần Hy vốn là đôi trời sinh, chỉ là Thần Hy đột nhột xảy ra chuyện, sau cùng vô duyên vô cớ trở thành vợ của .

      Cho dù chỉ là người vợ danh nghĩa của mà thôi! Đúng thế, hoàn toàn có thể nhìn ra điều này, cũng hiểu vị trí của mình ở đâu.

      Nhưng đó chưa phải là chuyện quan trọng.

      Bất giác liếc mắt nhìn vào tấm gương lớn trước mặt, lên dung mạo nhiều nhát cũng chỉ có thể coi là thanh khiết, hoàn toàn thể nào sánh được với vẻ đẹp của Thần Hy.

      Tuy từ được nhà họ Thần thừa nhận, nhưng Thần Tinh từng gặp mặt Thần Hy… Ấy là lúc làm thêm, tại hội trường bữa tiệc từ thiện. Chỉ nhìn từ xa, cũng thấy Thần Hy xinh đẹp chẳng khác nào thiên thần.

      Thần Hy thực rất đẹp, đẹp tới mức dường như giống người trần.

      Và giờ, người con với diện mạo xuất thần ấy quay về với trời cao.

      Thần Tinh khẽ nhíu mày, hai mũi cay xè, hít hơi sâu, lấy lại bình tĩnh rồi im lặng ngồi trong căn phòng tân hôn.

      Mãi đến tận khi trời sáng, Lăng Điền vẫn chưa quay về và chẳng có bất cứ ai bận tâm đến .

      Nhìn chiếc đèn chùm lấp lánh tỏa ánh sáng cao, Thần Tinh vô cùng thích thú, chỉ có điều ánh sáng phồn hoa đó thuộc về . Ngay cả cuộc hôn nhân này, nó cũng thực thuộc về .

      Tiếng cửa mở phá vỡ bầu khí yên tĩnh trong phòng, tiếp sau đó là giọng khoa trương của ơi… là ai?”

      Thần Tinh ngước mắt nhìn ra, trước mặt là chỉ trạc tuổi , toàn thân đeo toàn trang sức đắt tiền.

      Tuy chưa từng gặp mặt người con này, thế nhưng biết. Bởi trước khi hôn lễ diễn ra Thần Đỉnh bắt nhanh chóng nắm thân thế Lăng Điền. Thế nên biết, người đứng trước mặt mình chính là em , Lăng Nguyên. Người tối qua hề xuất trong hôn lễ. Nghe mấy ngày trước cãi nhau trận với Lăng Điền, nên bỏ nhà suốt từ đó đến nay.

      ngờ, sáng sớm ngày ra quay về.

      “Lăng Nguyên?” Thần Tinh đưa lời dò thám.

      …” Lăng Nguyên nhướn mày, đưa mắt nhìn đứng trước mặt. biết hôm qua là ngày trọng đại cho cuộc liên hôn mang đầy lợi ích của trai mình, cho nên sớm ngày ra quay về, chuẩn bị nhân lúc trai tâm trạng vui vẻ, vài câu dễ nghe, để trai ép buộc mình nữa.

      Thế nhưng vừa bước vào cửa, Lăng Nguyên lập tức thấy có điều bất thường, trong nhà bóng người, còn tưởng xảy ra chuyện, vội vã chạy lên phòng ngủ của trai. ngờ trong căn phòng ngủ, chẳng thấy bóng dáng của trai đâu mà chỉ thấy trông dáng vẻ có lẽ là chị dâu, hơn nữa, hề tuyệt sắc khuynh thành như lời đồn đại.

      “Chắc chị là chị dâu của tôi? trai tôi đâu rồi?”

      ấy…” Thần Tinh định gì đó lại thôi. nên thế nào? Và có thể gì chứ?

      “Xem ra, có hỏi chị cũng bằng thừa.” Lăng Nguyên trợn mắt, sau đó quay người bước ra ngoài.

      Thần Tinh mím chặt môi, ngồi cả đêm tới tận khi trời sáng, hai chân tê dại, nhức mỏi vô cùng. Trong lòng thầm nghĩ lẽ nào, Lăng Điền xuất cứ phải ngồi đợi mãi sao?

      Thần Tinh đưa tay bóp chân, sau cùng quyết định đứng dậy, phía sau bỗng truyền lại giọng trầm trầm “Phu nhân, tới thời gian dùng bữa sáng rồi.”

      Bị bất ngờ, Thần Tinh khỏi giật mình, nhìn qua gương chỉ thấy người phụ nữ trung niên mặc đồng phục, đứng ở ngoài cửa.

      Người phụ nữ trung niên này chính là dì Tường, quản gia nhà họ Lăng. Trước lời chỉ dẫn của bà, Thần Tinh bắt đầu trang đầu tiên trong cuộc đời làm nữ chủ nhân nhà họ Lăng.

      Chỉ có điều trang này hoàn toàn trống rỗng, bởi tất cả chỉ là hư danh, việc gì cũng phải nghe theo sắp xếp của dì Tường. Ví như, thể ở trong phòng ngủ chính, chỉ có thể ở trong phòng khách góc khuất nhất trong nhà! Hay như thể tùy tiện ra ngoài, nếu muốn ra ngoài, nhất định phải được đồng ý của dì Tường. Hoặc giả, mỗi sáng, được dậy muộn hơn bảy giờ…

      Có quá nhiều quy định, những điều khiến cảm thấy khó chịu. chỉ là dù khó chịu đến mức nào, cũng phải nhẫn nhịn tới cùng, bởi vì lời hứa đó, cũng bởi vì mẹ .

      Rốt cuộc Thần Tinh cũng gặp được Lăng Điền vào buổi sáng sớm của ba ngày sau. Trong tiếng chó sủa ing ỏi, Thần Tinh tỉnh dậy, trái với mọi ngày, hôm nay dì Tường bắt phải đích thân xuống bếp mà chuẩn bị sẵn bữa sáng cho từ lâu. Thần Tinh ngồi đầu này của chiếc bàn ăn dài, bên bàn bày sẵn dao dĩa, xem ra, sáng nay phải dùng bữa mình.

      Lăng Nguyên về, nhưng rất nhanh lại biến mất, chẳng lẽ hôm nay Lăng Điền cũng về rồi sao?

      Suy nghĩ này vừa thoáng qua trong tâm trí bóng dáng đen xuất ngay trong tầm mắt của Thần Tinh.

      Qua cánh cửa sổ bằng kính kéo xuống tận chân sàn, có thể nhìn thấy Lăng Điền trong bộ thể thao màu đen, trán vã mồ hôi, cả người còn toát ra vẻ lạnh lùng, khó gần như buổi tối hôm trước, giờ mang theo chút ánh nắng ấm áo, chạy bộ từ vườn hoa lại.

      Sau lưng Lăng Điền là chú chó với bộ lông đen tuyền, oai dũng, xem ra tiếng chó sủa hồi sáng là của nó rồi. Có lẽ cũng chính vào thời điểm đó, Lăng Điền trở về.

      Thần Tinh thu ánh mắt, Lăng Điền cũng nhanh chóng bước vào phòng khách, chẳng hề nhìn lấy lần mà lao thẳng lên lầu.

      Chú chó hiển nhiên có chút thiện cảm với người xa lạ như , bắt đầu sủa ầm ĩ lên, nhìn Thần Tinh với ánh mắt đáng sợ.

      Thần Tinh vốn rất sợ chó. Đó là nỗi ám ảnh trong kí ức, là cơn ác mộng mà chẳng thể nào gạt bỏ.

      Lúc này hai tay Thần Tinh nhễ nhại mồ hôi lạnh, hai chân mềm nhũn, khoảnh khắc kiềm chế nổi, Thần Tinh đột ngột đứng bật dậy, con chó kia cũng nhanh chóng xông tới.

      “Á.” hét lên hãi hùng, cảnh tượng trước mặt chẳng khác gì những ám ảnh của quá khứ. Ám ảnh đó có máu tươi, cũng có nỗi đau đớn đáng sợ.

      Bộ dạng của Thần Tinh lúc này nhất định rất buồn cười, chỉ muốn chạy trốn, thế nhưng lại chẳng biết trốn ở đâu.

      muốn gọi dì Tường, thế nhưng khi con chó nhe bộ nanh sắc nhọn, liền theo phản xạ nhảy bật lên ghế.

      Nhưng chỉ giây sau, con chó bỗng dừng lại, trong họng liên tục phát ra tiếng “gừ gừ”. Bên tai tức truyền tới giọng đầy vẻ miệt thị của người đàn ông “Gia giáo của nhà họ Thần thực tệ đâu.”

      Là Lăng Điền. Giọng trầm ổn mà nam tính.

      “Xin lỗi.” chợt nhận ra mình có phần thất lễ.

      Dì Tường lúc này mới lặng lẽ lên tiếng “Phu nhân, Harry bao giờ cắn người đâu, xin cứ ăn cơm.”

      Dừng lại đôi chút, dì Tường vỗ tay, người làm trong nhà bắt đầu bê bữa sáng thịnh soạn lên “Ông chủ, đây là bữa sáng và báo mới của ngài.” Dì Tường khi chuyện với Lăng Điền cực kỳ cung kính, điều này còn thể ở việc ngay đến Harry cũng có bữa ăn sáng ngon lành được đặt ở vị trí cách bàn ăn xa.

      “Ừm.” Lăng Điền bình thản đáp, những ngón tay thon dài lật từng trang báo. trang nhất tờ báo là tin tức Thần Hy tự sát tại biệt thự nghỉ mát của gia đình ngay trong đêm giao thừa, theo lời bác sĩ, Thần Hy từ lâu mắc phải chứng bệnh trầm cảm.

      Chứng bệnh trầm cảm? Thực đúng là cái cớ rất hay!

      Nếu buổi hôn lễ hôm đó, ngoan ngoãn phối hợp, có lẽ nguyên nhân cái chết của Thần Hy liên quan tới .

      Nhếch miệng cười khinh miệt, trước mặt dường như quen dùng dao dia, có thể thấy ấy dùng sai thứ tự của ba bộ dao dĩa, hơn nữa tư thế cầm cũng chuẩn xác chút nào.

      , thực như những gì Thần Đỉnh , là con riêng ông đích thân nuôi dưỡng trưởng thành?

      Đáp án cho câu hỏi này đối với , dễ dàng tìm hiểu, chỉ là có muốn biết .

      “Mấy hôm nay, rất biết điều, cuộc sống sau này, tôi hy vọng giữ được thái độ biết điều như vậy. Nếu thế, có lẽ giữ được danh phận Lăng phu nhân này lâu chút.” bình thản lên tiếng, thanh xa cách và lạnh lùng.

      Thực ra, như vậy cũng tốt.

      Bởi lẽ hoàn toàn có chút tình cảm nào dành cho , hợp tác như vậy cũng cần thiết phải dối lòng.

      “Ừm.” khẽ đáp, sau đó, muốn lấy chiếc bánh mì có phết bơ, bởi vì thực biết cách dùng số dao dĩa này. Thế nhưng dì Tường nhìn bằng ánh mắt cảnh cáo, hẳn là muốn nhắc nhở chú ý giữ gìn hình tượng.

      Cũng chính vào lúc này, chiếc bánh mì được cắt sẵn đặt vào đĩa của . Là Lăng Điền cắt cho.

      Thần Tinh xiên dĩa vào chiếc bánh mì được cắt sẵn. Trong lòng có chút bồi hồi. Ngoài mẹ ra, là người thứ hai gắp đồ ăn cho .

      Đồng thời chính là người chồng danh nghĩa của .

      “Nhớ rằng giữ đúng bổn phận là việc mà phải làm.” Lăng Điền nhanh chóng dùng xong bữa sáng, dặn dò quản gia chuẩn bị xe tới biệt thự nhà họ Thần.

      Đây chính là lễ lại mặt theo truyền thống, chỉ là hôm nay lại mang thêm dụng ý khác, tham dự đám tang.

    5. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 1.3:
      Đây là lần đầu tiên Thần Tinh bước vào biệt thự nhà họ Thần. Biệt thự được xây dựng theo phong cách cổ điển, theo năm tháng trông rêu phong và có phần cổ kính.

      khắp biệt thự giăng đầy màu trắng tang thương, người làm mặc toàn đồ đen, lại tất bật.

      Tuy rằng, xác Thần Hy đặt tại nhà tang lễ, mọi nghi thức phát tang cũng tiến hành tại đó, nhưng ở đây vẫn tràn ngập khí bi thương, buồn bã.

      Thần Tinh vừa bước xuống xe liền nhìn thấy bóng dáng gầy guộc của mẹ.

      Ba ngày gặp, thần sắc mẹ trông tiều tụy. Đúng vậy, mới có ba ngày gặp.

      Hôm tổ chức hôn lễ, Thần Đỉnh lấy lý do mẹ khỏe, để bà tham dự. Có lẽ, thân phận của bà chỉ được thừa nhận trong căn biệt thự nhà họ Thần mà thôi. Còn bên ngoài, Thần Đỉnh vẫn hề cho mẹ xuất .

      Thế nhưng, dù mẹ chỉ được thừa nhận như vậy, cũng bằng lòng trao đổi với Thần Đỉnh.

      Giờ, nhìn sắc mặt mẹ tiều tụy, có thể thấy Thần Đỉnh mải lo chuyện hậu của con , bỏ mặc sức khỏe của mẹ. Thế nên càng phải gắng hết sức dành cho mẹ những thứ bà từng muốn có, nhưng lại dám mơ.

      “Tinh Tinh.” Quý Yên bước tới, nhìn con trong ánh mắt ngập tràn vẻ lo lắng.

      Quý Yên rất hiểu cuộc hôn nhân này thực chất là gì, càng hiểu con làm vậy vì mình. Khi biết Tinh Tinh giao dịch với Thần Đỉnh, bà thậm chí chẳng có cơ hội để mà ngăn cản.

      “Mẹ.” Thần Tinh muốn gì đó, nhưng cổ họng khỏi nghẹn ngào.

      “Chào mẹ, buổi sáng tốt lành.” Giọng Lăng Điền vang lên bên tai Thần Tinh, giọng điệu còn thân thiết và thuận miệng hơn cả .

      Trong lòng Thần Tinh thầm nghĩ, dù sau lưng, đối xử với thế nào, cũng chẳng buồn tủi. Thế nhưng trước mặt mọi người, hành xử đúng mực, khiến mẹ mừng rỡ, vậy nên dù biết có mục đích khác, cũng chẳng quan tâm.

      “Tinh Tinh, Tiểu Điền, hai con về rồi hả?” Thần Đỉnh bước từ bên trong nhà ra, giọng lạc hẳn “Hôm nay là ngày hai đứa lại mặt, chỉ tiếc lại gặp đúng chuyện buồn của chị con, hầy!”

      Tuy ngoài miệng vậy, thế nhưng mọi chuyện phải do tay Thần Đỉnh thao túng, nhất quyết biến tang thành hỷ hay sao?

      Đương nhiên, mục đích của Thần Đỉnh quá ! Sau khi Lăng Điền cùng Thần Tinh dâng trà theo đúng tập tục, Thần Tinh liền cùng mẹ xuống bếp chuẩn bị bữa trưa, còn Thần Đỉnh nhanh chóng kéo Lăng Điền vào thư phòng của mình.

      Trong biệt thự họ Thần có rất nhiều người giúp việc, nhưng mẹ vẫn kiên quyết tận tay nấu nướng. Thần Tinh biết đó đều là vì trước kia Thần Đỉnh mê mẩn tài nấu ăn của mẹ đến mức dứt ra được.

      Thế nhưng, từ đến lớn, mẹ hề dạy nấu nướng. Có lẽ bà hy vọng theo vết xe đổ của mình, nắm được cái dạ dày của đàn ông nhưng chẳng chiếm nổi trái tim của họ.

      Thế nên giờ Thần Tinh chỉ có thể làm phụ bếp cho mẹ, lặng lẽ nhìn mẹ tận tâm làm từng món ăn, tuy rằng sắc mặt tiều tụy thế nhưng lại tràn đầy hạnh phúc, hân hoan. Khóe môi Thần Tinh nở nụ cười mãn nguyện.

      “Nhị phu nhân, bây giờ vẫn còn chưa qua bảy ngày giỗ đầu của đại tiểu thư, lão gia dặn chúng ta được ăn đồ mặn.” Quản gia Phùng thấy Quý Yên chuẩn bị đổ tương thịt heo làm từ trước ra đĩa, lạnh lùng buông tiếng. Sau đó, cũng chẳng đợi Quý Yên kịp đáp lời, bà ta đoạt lấy đĩa tương thịt heo trong tay Quý Yên đổ thẳng vào thùng rác.

      người làm thuê lại dám to gan làm chuyện bất kính với chủ nhân thực khiến Thần Tinh giận tím mặt, vậy mà mẹ chỉ thoáng lặng người, sau đó cười “Là do tôi quên mất, phần còn lại để tôi vứt cho, má Phùng, bà cứ ra ngoài lo liệu .”

      “Mẹ…” Thần Tinh nắm chặt bàn tay mẹ “Số còn lại đừng vứt , để con mang về nhé!”

      “Ây dô, nhị tiểu thư lấy Lăng tổng rồi mà vẫn còn muốn mang mấy món này về sao?” Má Phùng nghe vậy đưa lời chế giễu.

      “Dù thế nào cũng đỡ lãng phí hơn là đem vứt .”

      Hơn nữa đó đâu chỉ là lãng phí bình thường? Những món ăn này đều do mẹ tận tâm chuẩn bị, bên trong chứa đựng biết bao tình cảm của bà.

      Thần Tinh quay lại hỏi đầu bếp hộp đựng đồ, cho nết mấy món vào rồi gói lại gọn gàng, lại nghe má Phùng đứng phía sau châm chọc “Nhị tiểu thư lần đầu tiên về nhà lại mặt vừa được ăn vừa được gói mang về. Nhị phu nhân cũng là, đây vốn là đồ ăn dùng cho lễ Nguyên Tiêu, sao bà lại quên lời dặn của lão gia, mà lấy ra dùng trước. Đây mới thực là lãng phí!”

      “Sau này tôi nhớ . Lần này thực là quên mất.” Quý Yên cung kính đáp lại.

      Mẹ , hơn hai mươi năm nay đều sống cách khiêm nhường và cung kính như vậy, chỉ là nay Thần Tinh muốn phải tiếp tục chịu đựng gây gổ vô lý của người làm như vậy “Những đồ này tổng cộng hết bao nhiêu tiền, má Phùng, bà tính ra xem, tôi trả tiền cho bà, coi như mẹ làm thức ăn cho tôi .”

      “Nhị tiểu thư quả nhiên lấy chồng giầu có khác, khẩu khí cũng khác trước rất nhiều.” Má Phùng dường như có ý định buông tha.

      Thần Tinh chìm trong im lặng, cũng để mẹ lên tiếng, cùng bà nhanh chóng gói nốt số thức ăn còn lại vào hộp. Má Phùng thấy thế bắt đầu lên tiếng “Tuy rằng số thức ăn này đều rẻ tiền thế nhưng những đồ phụ liệu mà nhị phu nhân dùng đều là Đông trùng hạ thảo, còn cả…”

      “Tính tổng tiền luôn .” Thần Tinh cắt ngang lời má Phùng.

      “Tất cả khoảng mười ngàn.” Má Phùng mở miệng đọc luôn.

      Cho dù giá đưa ra cao ngất trời, thế nhưng Thần Tinh tiếp tục để bà ta lấn tới.

      “Được, ngày mai tôi chuyển tiền sang.”

      Thần Tinh bất giác đưa tay sờ cái túi mình mang theo, trong thẻ ngân hàng của chỉ có sáu ngàn đồng.

      Má Phùng vừa hay nhìn được động tác này của Thần Tinh, cười khẩy cần vội, nhị tiểu thư giờ là Lăng phu nhân rồi, số tiền như vậy lúc nào đưa sang mà chẳng được.”

      Quý Yên mải xào nấu liền dừng tay, bệnh tim của bà ngày nặng, chẳng thể ra ngoài tìm việc làm, cho nên vài năm nay, mình Thần Tinh phải bươn chải lo liệu cuộc sống, chỉ kiếm tiền học phí cho bản thân mà còn phải lo cả tiền sinh hoạt, thuốc thang của bà nữa.

      Cho dù năm ngoái Thần Tinh tốt nghiệp và tìm được công việc ổn định, vẫn ra ngoài làm thêm, cuộc sống của hai mẹ con xem như mới khá khẩm hơn chút. Thế nhưng cũng chỉ gọi là đủ ăn, huống hồ tháng này là tháng tết, công việc làm thêm còn hiệu quả.

      Có điều bà hiểu tính cách của con mình, nó nhất định ngửa tay xin Lăng Điền số tiền này đâu.

      “Má Phùng…”

      Quý Yên ngại ngùng lên tiếng, thế nhưng Thần Tinh nhanh chóng tiếp lời “Mẹ, dắp đến trưa rồi, chúng ta phải chuẩn bị nhanh mới được.”

      Trình bày hoàn cảnh chờ người ta thương hại chi bằng tự mình khắc phục còn hơn.

      Chút xích mích diễn ra trong bếp hề ảnh hưởng tới bữa trưa, tuy rằng khí vẫn ngập tràn bi thương vì đám tang của Thần Hy.

      “Tiểu Điền, công trình mà chúng ta hợp tác lần này, bố thực còn thời gian mà lo liệu, con phải mình trù bị mọi việc ban đầu, thực khiến con phải vất vả rồi!” Thần Đỉnh tiễn Lăng Điền và Thần Tinh ra cửa, khẽ khàng lên tiếng.

      Quả nhiên hôn nhân này chính là cuộc liên hôn đôi bên cùng có lợi.

      “Con nên làm vậy mà.” Lăng Điền nhếch môi nở nụ cười quyến rũ, sau đó lại với Thần Tinh “Chốc nữa ra thẳng sân bay, Tinh Tinh, em cần phải tiễn đâu, cứ quay về nghỉ sớm .” dịu dàng , lại đặt đôi bàn tay ấm ápra sau lưng Thần Tinh. Hành động thân mật này khiến Quý Yên cảm thấy được an ủi phần nào. Thần Tinh quay sang Lăng Điền, vốn dĩ trước nay dám nhìn thẳng vào mắt , chỉ là nhìn cảnh này, bất luận là mẹ hay Thần Đỉnh đều hiểu nội tình bên trong.

      “Ừm, đường cẩn thận, thời tiết ở thành phố S hơi lạnh, nhớ mặc thêm áo.”

      “Ha ha, Tinh Tinh, còn chưa đến sân bay, con bắt đầu lưu luyến rồi à?” Thần Đỉnh bật cười khiến bầu khí bớt phần ngượng ngập.

      “Đâu ạ.” Thần Tinh lúng túng cúi đầu đáp câu. Vào lúc Lăng Điền tình cảm mở cửa xe ra, quay mặt sang mẹ “Mẹ, con phải về đây, mẹ phải nhớ chăm sóc bản thân tốt đấy.”

      biết giờ muốn gặp mẹ, chỉ có thể gặp vào ngày phát tang của Thần Hy, tuy rằng chỉ ngày nữa thôi, nhưng hiểu sao trong lòng Thần Tinh cảm giác bất an nhàng xâm chiếm. Nhìn người làm trong nhà ra vẻ hống hách, mẹ vốn là người xưa nay hay nhún nhường cho qua chuyện, Thần Tinh biết bà chịu đựng bao nhiêu lời xách mé nữa.

      Cho dù Thần Đỉnh cho mẹ danh phận, thế nhưng có nhiều thứ, ví như tôn trọng, ông lại chẳng thể nào đảm bảo.

      Có điều, ít nhất, mẹ có được niềm hạnh phúc mà bà luôn mong muốn, người đàn ông bà chịu lấy bà.

      Nghĩ như vậy, Thần Tinh cũng cảm thấy vơi phần nào buồn bã, ngồi lên xe, trong tay cầm mấy hộp thức ăn mẹ làm. Mẹ mỉm cười gật đầu rồi lặng lẽ dõi mắt tiễn con ra về.

      Cho dù che mấy hộp đựng thức ăn dưới chiếc áo khoác, thế nhưng khi ngồi lên xe, chợt cảm thấy vô cùng ngại ngùng, may mà Lăng Điền cũng im lặng suốt, chỉ chăm chú nhìn vào chiếc laptop của mình.

      Trong lặng lẽ, Thần Tinh nắm chặt túi đựng thức ăn trong tay ăn, chiếc xe thẳng về biệt thự nhà họ Lăng mà dừng lại trước tòa nhà lớn. Sau đó, Lăng Điền lẳng lặng xuống xe.

      Thần Tinh định mở miệng gì đó, nhưng cánh cửa xe đóng lại. đành lặng lẽ nhìn bước vào tòa nhà. Sau đó, ô tô nhanh chóng phi về biệt thự họ Lăng.

      Đơn côi chiếc bóng đối với người khác vô cùng đau khổ, nhưng đối với Thần Tinh chỉ đồng nghĩa với việc tập làm quen. Như mọi khi, mình dùng bữa tối, sau đó lên phòng đọc báo. Báo tối có đăng bài biết Lăng Thị, Thần Thị hỷ liên tiếp, sau hôn lễ, hai tập đoàn kết hợp đầu tư, phát triển khu resort nghỉ mát quy mô lớn. Quan tin tức, Thần Tinh biết, trong nửa tháng nữa Lăng Điền chắc trở về.

      Nửa tháng này chính là thời gian rảnh rỗi của .

      Sáng sớm ngày hôm sau, trong tiếng chó sủa vang, Thần Tinh tỉnh dậy. Lúc xuống nhà, dì Tường dắt Harry dạo về.

      “Dì Tường, dì cần chuẩn bị bữa trưa cho tôi đâu, tôi phải ra ngoài có việc.”

      dám nhìn con Harry nhìn mình chằm chằm, Thần Tinh cố gắng kiềm chế nỗi sợ hãi, với dì Tường.

      “Phu nhân, muốn đâu thế? Tôi bảo lái xe Trương đưa .”

      “Tôi muốn ra ngoài gặp bạn bè lát.”

      “Phu nhân, cho dù ông chủ ở thành phố H, tốt nhất đừng ra ngoài nhiều quá để tránh xuất trang nhất báo ngày mai, ảnh hưởng tới danh tiếng của Lăng Thị.”

      “Tôi chỉ ra ngoài gặp bạn bè bình thường thôi, dạo lung tung. Hơn nữa, cũng cần lão Trương phải đưa tôi , tôi tày điện ngầm, chắc chắn thu hút chú ý của báo đài.” Thần Tinh liếc đồng hồ, nhanh chóng đáp lời rồi đeo ba lô định ra khỏi biệt thự nhà họ Lăng.

      “Phu nhân, quanh đây có trạm tàu điện ngầm nào đâu, để lão Trương đưa ra bến xe nhé!” Dì Tường vội lên tiếng, nơi này là vùng núi, lại tập trung toàn các gia đình giàu có, lấy đâu ra trạm điện ngầm chứ?

      Thần Tinh cau chặt đôi mày, tối qua chuẩn bị mọi thứ, thậm chí còn lên mạng tra bản đồ, thấy trạm tàu điện cách nơi này rất gần, chỉ là ngờ thực tế hoàn toàn khác biệt.

      Lão Trương nhanh chóng lấy xe từ gara ra. Đúng là phải mất nửa tiếng đồng hồ mới đưa tới được trạm tàu điện ngầm gần nhất. Sau khi hẹn lão Trương sáu giờ tối về, Thần Tinh thẳng tới khu mới.

      Khu mới là nơi và mẹ từng nương tựa bên nhau, ở đó, có rất nhiều ký ức tuổi thơ của , đồng thời còn có nơi mà muốn tới… Đó là cửa hàng bánh ga tô cách trạm tàu điện ngầm xa.

      Trước khi từng là thợ làm bánh cho cửa hàng này, nếu như Thần Đỉnh bất ngờ xuất , mùng năm tháng giêng, quay lại nơi này, tiếp tục công việc làm thêm của mình. Công việc này nay cũng là công việc kiếm được tiền duy nhất của , còn công việc chính, dù thế nào cũng thể tiếp tục được. Bởi nơi làm chính là tập đoàn Thái Hưng, đối thủ cạnh tranh của Lăng Thị. Trước hôm cưới Thần Đỉnh cho biết, lại cầu gửi đơn từ chức qua thư điện tử.

      Tối qua khi liên lạc với ông chủ cửa hàng bánh, ông ta rất hòa nhã, thậm chí còn đồng ý phát trước tháng lương cho . Đặc biệt còn trả lương gấp đôi nếu đồng ý làm việc trong dịp nghỉ lễ.

      Thế nhưng ông chủ ấy cũng hoàn toàn biết việc lấy Lăng Điền, cũng may bức ảnh đăng báo chụp khi trùm mạng che mặt, ngoài ra tấm ảnh chân dung nào hết. Đương nhiên chuyện này là điều mà Thần Đỉnh mong muốn.

      Thần Đỉnh vốn dĩ muốn quá nhiều người từng sống quanh biết được, chính là con của ông ta, bởi vì điều Thần Đỉnh ghét nhất chính là những người ở tầng lớp nghèo khổ. Ông ta sợ rằng những người như vậy tiếp cận mình là có ý đồ.

      Có lẽ vào đời sớm nên Thần Tinh có thể nhìn thấu rất nhiều loại người và việc, thế nhưng, nhiều lúc, chỉ mong mình hãy ngu ngơ.

      Trong cửa hàng bánh này chỉ có Điềm Điềm, những thợ làm bánh khác thấy đề nghị làm thay đều vui vẻ nghỉ ngơi ở nhà. Thần Tinh thay trang phục rồi nhanh chóng bước vào phòng làm bánh, bắt đầu công việc theo đơn đặt hàng.

      Tiệm bánh khá nổi tiếng ở khu mới này, và điểm thu hút nhất chính là những phá cách độc đáo của họ, hơn nữa đại đa số những ý tưởng phá cách này đều do Thần Tinh đề xuất.

      hiểu tại sao mẹ muốn học nấu ăn. Thế nhưng lại cực kỳ thích nấu nướng, đặc biệt là làm bánh kem. Khi vừa làm xong chiếc bánh kem nữa, tiếng chuông cửa vang lên, có khách vào tiệm.

      Người bước vào khiến Điềm Điềm khỏi vô cùng ngạc nhiên.

      Người ấy thực quá đẹp, cho dù Điềm Điềm là con cũng thể cưỡng lại sức hút của . Trước câu hỏi của mỹ nữ tuyệt sắc, Điềm Điềm lắp ba lắp bắp, mồm miệng được lanh lợi như mọi ki.

      nàng nhanh chóng chạy vào trong phòng làm bánh, gọi Thần Tinh ra ngoài “Tinh Tinh, có vị tiểu thư muốn đặt bánh sinh nhật. Cậu mau ra ngoài xem có kiểu bánh nào mới lạ giới thiệu cho ấy, mau lên.”

      “Khách hàng muốn đặt kiểu bánh mới nhất?” Thần Tinh đặt dụng cụ làm bánh xuống, hỏi.

      “Đúng thế, ấy muốn đặt loại đặc biệt, câu mau ra ngoài xem .”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :