1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Nếu như có một ngày - Phong Lai Đích Tây Lâm (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      NẾU NHƯ CÓ NGÀY

      [​IMG]

      Tác giả: Phong Lai Đích Tây Lâm

      Người dịch: Ni Tử

      Độ dài: 70 chương, 615 trang.

      Giá bìa: 129.000 VND.

      Công ty phát hành: Công ty Cổ phần Sách Bách Việt

      Nhà xuất bản Thanh Hoá

      Giấy đăng ký xuất bản số 3134-2015/CXBIPH/11-92/ThaH ngày 18/11/2015
      Quyết định xuất bản số 536/QĐ-NXBThaH ngày 18/11/2015.
      In xong và nộp lưu chiểu Quý I năm 2016.

      Type: Mẹ Bầu

      Giới thiệu tác giả:

      Tác giả Phong Lai Đích Tây Lâm sống ở Bắc Kinh, là trong những nữ tác giả viết truyện mà làm toát lên được thế giới nội tâm chân thực nhất trong giới các tác giả Trung Quốc.

      Vời tình cảm tinh tế sâu sắc, lời văn chất phác mộc mạc, cùng các câu chuyện đều bắt nguồn từ cuộc sống thực; vì vậy tác phẩm của rất được độc giả đón nhận.

      Trích dẫn:

      Khoảng cách xa nhất thế gian này đâu phải là thể ra tình cảm của mình, mà là hai người thương nhau nhưng chẳng thể ở bên nhau.

      Họ cứ thế trở thành hai kẻ xa lạ như chưa từng quen biết.

      Giống như khoảng cách chim bay và cá lặn, mãi mãi chẳng có cách nào gặp được nhau.

      ......

      sao đâu, được ở bên người mình kết hôn hay đâu quan trọng.”

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 25/11/16

    2. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 1

      mình Long Nữ vật vờ ngoài phố, tuy mùa đông còn chưa đến nhưng trời rất lạnh, lạnh tới mức nước mắt như sắp đóng băng. phải chính nằng nặc đòi ly hôn sao? Tại sao ly hôn rồi lại cảm thấy buồn thế này? Tronh lòng trống rỗng. Vừa rồi Giang Đông định tiễn , từ chối, mãi mãi ghi nhớ ánh mắt khinh khỉnh của Giang Đông khi đặt bút ký. là thế, cao ngạo như vị hoàng đế, còn mãi mãi chỉ có thể đứng ở vị trí thấp kém dưới mắt . cầu xin tình của , chờ đợi quan tâm của , nhưng rồi đến cuối cùng mới nhận ra tất cả đều là dối mình gạt người. Đúng thế, có tài cán gì, nhưng muốn bị xem thường, vì vậy phải dứt áo ra . Đây là lần đầu tiên để lại hình bóng mình cho Giang Đông, trước đây, người nhìn theo bóng quay lưng bước đều là . Cảm giác này tệ, còn có chút sảng khoái nữa. Nhưng ly hôn rồi, ly hôn với người đàn ông mà mình tới mê muội bao lâu như thế, thực đau lòng lắm.

      Điện thoại reo, liếc thấy là Trác Lan gọi, Long Nữ cầm điện thoại uể oải : “Chuyện gì thế?”

      “Ly hôn rồi à?” Giọng bên đó có vẻ rất hưng phấn, Long Nữ thấy tai hơi ù ù, sao ly hôn mà ấy lại vui mừng thế, bạn bè hay là tình địch vậy?

      Trác Lan có nichkname là “Đản Đản” (quả trứng), vì thích ăn đủ loại trứng nên có biệt danh này, là bạn thân từ thủa đại học của Long Nữ. ấy còn là kẻ theo “chủ nghĩa kết hôn”, đặc biệt rất thích cuộc hôn nhân của Long Nữ , luôn rằng cuộc hôn nhân ấy chắc chắn lâu được đâu. Quả , trúng rồi.

      “Tôi ly hôn sao cậu lại vui mừng thế? Người ta đau lòng lắm, ôi... Tôi thành bị chồng bỏ rồi...” Kìm nén cả buổi sáng, cuối cùng tìm được người để khóc, chẳng thèm để ý xung quanh có bao nhiêu người, bắt đầu khóc lóc, mặc ai thích nhìn nhìn. Hôm nay ly hôn, to nhất.

      Giang Đông ngồi trong xe, nhìn vợ cũ đứng đằng trước màng thể diện mà khóc lóc, ánh mắt rất phức tạp, trong lòng có chút buồn rầu nên lời, dù gì cũng chung sống hai năm. có chút hiểu, chẳng phải chính chủ động đòi ly hôn sao? Hai năm rồi, chưa từng thấy khóc như thế này, luôn rất ngoan ngoãn, nghe lời, thỉnh thoảng nổi nóng chút xíu nhưng đều có thể thấy rất gắng sức nhẫn nại, giống như nàng búp bê bày bên giường. Đây là lần đầu tiên nhìn thấy nổi nóng, nhìn thấy khóc nức nở, ra cũng là người bình thường.

      Hôn nhân của hai người có hơi giống cuộc hôn nhân sắp đặt ngày trước. Năm ba mươi tuổi, mẹ bắt phải kết hôn, nếu đoạn tuyệt quan hệ. Ngày nào cũng bị mẹ phàn nàn, còn chơi chưa đủ. Công việc hàng ngày tại công ty đủ phiền rồi, về nhà lại phải đối diện với mấy bà phụ nữ đáo để. Đừng hỏi tại sao lại nữ đáo để, vì mẹ và bà rất đáo để, cho nên trong suy nghĩ của , phụ nữ đa có chồng bằng với “đáo để”.

      Long Nữ khi đó còn chưa tới 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học xong. Khi nhìn thấy trong phòng VIP của nhà hàng, thực tình cũng chưa nhìn kỹ, chỉ là cảm thấy sao mẹ lại chọn đứa trẻ con xem mặt thế này. Trong mắt , Long Nữ là cây sậy. 1m65 cũng chưa hẳn là cao, nhưng lúc đó rất gầy, chỉ chừng hơn 45 kg, như bây giờ, sau hai năm tăng lên được 50 kg rồi, như thế còn hài lòng chút. Ngoài chuyện quá gầy ra, tất cả những thứ khác đều chấp nhận được, cái cần có đều có, khuôn mặt gọn gàng, mắt to, đen láy, da dẻ mịn màng, môi đỏ hồng như trái đào, nhưng ánh mắt sao lại u ám thế kia, chẳng lẽ xem mặt gã trai hiếm có như đây lại đau khổ thế sao?

      Khi đó trong mắt Long Nữ, Giang Đông rất cao lớn, thu hút ánh mắt của ngay từ giây phút đầu tiên bước vào. sắp tốt nghiệp đại học nhưng lại chưa lần nào. chịu học lên tiếp, cãi nhau ầm ĩ với cả nhà. Ba luôn, học tiếp cũng được, tìm việc , tìm việc cũng được, lấy chồng . Thế là dưới giám sát của ông bố Giám đốc Sở Công an và bà mẹ Giám đốc Sở tài chính, được đưa tới đây, chẳng hiểu sao mình lại xem mắt người đàn ông lớn hơn tám tuổi này. Tám tuổi đấy, nhiều nhiều, ít ít. từng phản đối nhưng vô ích, ai bảo ngốc nghếch, có mỗi việc làm thôi cũng tìm ra, thảm hại tới mức phải kiếm người để dựa dẫm.

      Trước khi tới xem mặt, chưa từng xem ảnh của , sợ muốn chết, lỡ như xấu xí làm thế nào, nếu là trai già làm thế nào. Ôi số phận đáng thương của ! Nhưng ngay khi vừa nhìn thấy Giang Đông, bỗng nhớ tới câu ba mẹ lúc ở nhà, trẻ tuổi tuấn tú, trang tài, mặt tựa Phan An*. Lúc đó trề môi , nếu ta đẹp trai được như thế con cưới, vì câu này mà cưới .

      (*) Phan An: Tên khác là Phan Nhạc, người Hà Nam sống vào thời Tây Tấn, tương truyền có tướng mạo cực kỳ đẹp đẽ, mỗi lần ông dạo phố dung mạo và phong thái của ông khiến rất nhiều phải ngẩn ngơ theo đuổi.
      Hale205cô gái bạch dương thích bài này.

    3. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 1 (tiếp theo)

      Ngoài dáng vẻ tuấn khiến phải ghen tị, biết tại sao mình lấy . cũng biết tại sao mình lấy , chẳng lẽ chỉ vì trầm tĩnh, khiến nhận ra, ra phụ nữ cũng có thể như thế này. Những phụ nữ biết đều xinh đẹp, hoạt bát, phóng khoáng. Còn này lại dịu dàng yên lặng như chú mèo hiền lành, cưới rồi chắc phá . Huống hồ đây là do mẹ chọn, nghe theo cũng tốt. Hơn nữa gia thế nhà ấy có lợi cho . Nhà họ Giang khởi nghiệp từ xã hội đen, tuy tới đời hoàn toàn trong sạch rồi, nhưng ít nhiều gì vẫn có đôi chỗ khó , có ông bố vợ là Giám đốc Sở Công an hiển nhiên rất có lợi, hơn nữa mẹ vợ rất thích .

      Cứ như thế, hai người họ tiếp xúc trong vòng tháng, sau bốn lần hẹn hò chuyện chung thân đại được quyết định luôn. Hai bên thống nhất là ăn hỏi trước, đợi Long Nữ tốt nghiệp rồi đăng ký kết hôn. Sau khi cưới, Long Nữ vẫn luôn nhớ lại, khi đó có phải mình nông nổi quá . Nhưng đó là mối tình đầu của , cảm thấy Giang Đông rất tốt, ít ra rất đẹp trai, rất nho nhã, rất ga lăng, khác hẳn những người con trai khác xung quanh , thích người đàn ông như thế này. Vì vậy sau tháng, , chúng ta kết hôn , bẽn lẽn gật đầu.

      Ghi nhớ lại, hình như có chút nực cười, chỉ bốn lần hẹn hò mà quyết định chuyện cả đời. Bảo sao Đản Đản mắng dốt. Giang Đông trong mắt khi đó là vị thần hoàn mỹ. Đản Đản trông như thế chắc chắn rất phong lưu, thể thiếu đàn bà, tin. Đản Đản môi mỏng chắc chắn bạc tình, tin. Đản Đản chắc chắn chê vẫn còn quá trẻ, hiểu tình trai , tin. Nhưng thời gian hai năm giúp nhận ra Đản Đản đúng là có con mắt nhìn xa trông rộng. Đầu tiên, còn chưa nghỉ tuần trăng mật vội vã trở về công ty, sau đó thỉnh thoảng còn cười trẻ con chẳng hiểu gì, mấy chuyện này đều nhịn. Tiếp đó có người có phụ nữ khác ở bên ngoài, tin. nghĩ mình lấy rồi phải bảo vệ , phải tin tưởng . Cho đến khi có xinh đẹp tới tìm gặp , với ta có con với Giang Đông, mới nhận ra là mình ấu trĩ hết biết. vẫn thường giễu lúc giường, chẳng biết gì, đúng là đứa trẻ. thường xuyên về nhà, ra mọi chuyện là như vậy. có thể hiểu cho công việc của , có thể hiểu cho bận rộn của , nhưng vị thần hôn nhân tuyệt đối được xâm phạm tới. Vì vậy lần đầu tiên từ khi bước chân vào cửa lớn nhà họ Giang, tìm tới phòng làm việc của , hỏi , có phải ngủ với đó , và trả lời, đúng.

      , vậy sao?

      , .

      , ly hôn .

      , được.

      Khoảnh khắc đó, nghi ngờ liệu có phải muốn ly hôn với mình từ rất lâu rồi . ngốc, hiểu phong tình, thể sacnhs được với đàn bà xung quanh , nhưng có lòng tự trọng của mình. Khi tự trọng của bị người khác dẫm đạp, giương gai góc người mình lên để bảo vệ bản thân. Ai cũng có giới hạn cuối cùng, và chạm vào đó.

      Thực ra hôm đó Giang Đông coi việc này là nghiêm túc, đúng là ở ngoài có người khác, nhưng sao lại để người ngoài mang thai con được. Mẹ ngày ngày giục sinh con, nhưng con cái đâu phải là chuyện của riêng mình . Thực tế Long Nữ vẫn là đứa trẻ cần người khác chăm sóc. Vì vậy mới để có con sớm. Hơn nữa khi đó quá gầy, cũng an tâm. Mà đàn bà bên ngoài chẳng qua là gặp dịp chơi, dù gì ngày nào cũng đối mặt với tiểu nha đầu chẳng biết giận dữ, bảo sao nghe vậy cũng phát ngán. Chỉ là ngờ, đó dám tìm gặp Long Nữ, lại còn dám dối, coi ra gì, thể bỏ qua cho ta được.

      Hơn nữa tưởng chỉ đùa chơi, vì vậy mới cười cười đồng ý ly hôn, nghĩ là về nhà dỗ dành chút xíu là ổn, tính khí trẻ con vẫn thường như vậy mà. Ai biết buổi tối lúc về đến nhà, gói ghém hành lý rồi. Hành lý của chỉ là mấy va li và cái túi da đặt con gấu Teddy dài, to đùng, món quà đầu tiên tặng , ngày nào cũng ôm.

      Long Nữ thấy về, vứt chìa khoá nhà cho rồi gôm gấu, kéo va li bỏ . Con gấu quá to khiên stay chân vướng víu. tháo cà vạt, nghiêng người sô pha lười biếng : “Đến mức này là được rồi đấy.”

      “Em gây với , em muốn ly hôn, ly hôn.” xong mở cửa bỏ . Trước cửa, Đản Đản đợi sẵn trong xe, thấy ra lập tức chạy tới đỡ hành lý, còn quên giận dữ đạp cửa nhà Giang Đông cái.

      Sau đoánh cũng tới tìm , nghĩ tự trở về. cũng tìm , vì cho rằng, thể tha thứ cho kẻ phản bội. Cuối cùng hai người họ ly hôn, cứ như thế, bắt đầu rất bình thường, quá trình rất bình thường, kết thúc rất bình thường. Nhưng đồng ý với , trước hết chưa với gia đình hai bên, nếu chắc gây ra chấn động lớn mất.
      Anhdva, Hale205cô gái bạch dương thích bài này.

    4. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 2

      Lúc tới đón Long Nữ, từ xa trông thấy con bé ngốc đó khóc bù lu bù loa, Trác Lan còn tưởng Long Nữ là cái động cơ vĩnh cửu. Sao lại giỏi khóc thế này, trước đây chưa bao giờ khóc như vậy cả, ít nhất cũng phải đến hai mươi phút ấy chứ. Nhìn ánh mắt người qua đường, Trác Lan thực chẳng đủ dũng cảm tới kéo Long Nữ . Lúc này có chiếc xe quen thuộc lọt vào mắt Trác Lan, thực ra xe có quen thuộc hay , quan trọng, quan trọng là biển số xe, phía sau là bốn số , ác chiến chưa. Đương nhiên Trác Lan biết đó là ai, vì thế ra khỏi chiếc xe Lexus đỏ của mình, về phía chiếc BMW 750 bóng lộn kia.

      ràng người ngồi trong xe phát ra Trác Lan tới, vẫn rất hào hứng nhìn con bé ngốc khóc lóc ầm ĩ ở đằng trước kia. Trác Lan gõ gõ vào cửa xe, sau đó nhìn khuôn mặt tuấn tú khiến con bé ngốc kia chết mê chết mệt, vẻ mặt cứ như xem trò vui đó khiến muốn tặng cho ta hai cái tát, tất nhiên là chỉ nghĩ thầm trong bụng thế thôi.

      “Xem cũng hứng khởi ghê, thế nào, nha đầu này cũng ngốc quá phải ?” Trác Lan như Long Nữ, nếu Long Nữ là đoá hoa được chăm sóc trong nhà kính yếu đuối, mẫn cảm, Trác Lan chắc chắn là ngọn cỏ dại lớn lên trong khe đá, dũng cảm kiên cường. Hai người theo hai con đường hoàn toàn khác nhau sau khi tốt nghiệp, vì Long Nữ học sớm, nên hơn tất cả mọi người, Trác Lan lớn hơn hai tuổi, hai người cùng phòng nhưng lại cực kỳ hợp nhau. Cùng học bốn năm trời, lúc tốt nghiệp Long Nữ lấy chồng, Trác Lan làm nhân viên phục vụ. Hai năm sau, Trác Lan trở thành đại lý lớn nhất của Lafite tại thành phố B. Long Nữ luôn nhìn bạn với ánh mắt vô cùng sùng bái, đặc biệt là khi người khác bắt nạt , Trác Lan làm hùng cứu mỹ nhân hai mắt lại càng lắm sao lấp lánh.

      Giang Đông nhìn Trác Lan cái, lại quay đầu nhìn Long Nữ ở phía xa, cười : “Em vẫn luôn thích bọn mà, giờ em vui rồi, có lúc còn nghi ngờ có phải em bị đồng tính , vậy nên em mới ai?” Giang Đông tuyệt đối phải là kẻ dễ động vào, chỗ nào đau nhất đâm vào chỗ đó, đau ta đâm.

      “Ha ha đúng đó, em thích ấy, hai người ly hôn em mừng nhất, vốn xứng đáng với ấy chỉ xứng đáng làm loạn với mấy con đàn bà lộn xộn xung quanh thôi.” Trác Lan là đại lý xuất sắc, độ lợi hại của mồm mép phải thường, thêm nữa ta lại trúng điểm yếu của , thể bỏ qua được. Trước đây chỉ chê ta vài câu Long Nữ liền vui, lần này tốt rồi, thích thế nào .

      “Vậy sao? Thế chúng ta cùng nhau xem xem, rốt cuộc sau bao lâu ấy quay về với , cược nhé? Cược bốn chai Lafite 82?” Giang Đông giận chút nào, khoé miệng mang ý cười nhìn theo với cũ nức nở, bỗng có chút đau lòng. Sức khoẻ của vốn tốt, chắc vì mấy hôm nay tâm trạng tốt, hình như gầy rất nhiều. vẫn ngốc như y vậy, biết tự chăm sóc bản thân chút nào.

      Khoé miệng giận dữ của Trác Lan giật giật mấy cái, hậm hực , được thôi và muốn tát cho ta hai cái. nghĩ ta đúng là đồ đàn ông chết tiệt, ngày ngày tự sướng đến mức này, đúng là chỉ có mình con Long Nữ đó thích. Bốn chai Lafite 82, hai ba trăm ngàn tệ, vì Long Nữ cược luôn! Gì chỉ cầu Long Nữ có chí khí chút, tuyệt đối đừng quay đầu.

      “Chúng ta cược thêm cái nữa, cược xem ấy còn khóc được bao lâu, em đoán đúng đặt của em hai trăm thùng rượu mới, nếu em thua, vẫn là hai trăm thùng nhưng phải bớt cho 20%, thế nào?” Sản nghiệp của nhà họ Giang là khách sạn và các loại hình trung tâm vui chơi giải trí, vì có quen Long Nữ nên rượu vang của họ đều là do Trác Lan cung cấp. cũng kiếm được ít ở đây, hơn nữa chuyện này có sức mê hoặc quá lớn, hai trăm thùng, sáu trăm ngàn tệ đấy. Cho dù sau này Long Nữ có nối lại với ta cũng thiệt, chỗ tiền này đủ bù lỗ cho mấy chai Lafeti rồi. Đầu óc của Trác Lan suy tính chớp nhoáng. Đây cũng là điểm ở Trác Lan mà Long Nữ khâm phục, Trác Lan luôn có thể tìm được cơ hội làm ăn ở bất kỳ chỗ nào, hơn nữa còn có thể kiếm được nhiều lợi nhuận nhất. Nhưng nếu biết lúc này đây mình được mang ra đặt cược với mấy chai Lafeti, biết còn sùng bái Trác Lan như vậy nữa ?

      “Em cược năm phút nữa ấy khóc xong.” Trác Lan khoanh hai tay nhìn về chỗ kia, cực kỳ tự tin . Giang Đông cười cười, lười biếng : “ cược mười phút.”

      Long Nữ khóc tới mức cổ họng khàn đặc, lâu lắm chưa khóc thế này. luôn để tâm đến cảm nhận của , chuyện gì cũng là quyết định hết. Bắt đầu từ khi kết hôn, hoàn toàn biến thành vật sở hữu của , có tự do, có quyền hành. chỉ cần ở nhà, xem ti vi, lên mạng, mua sắm, như thế là đủ. Mà cũng chẳng buồn tranh đấu, ngày ngày chui trong nhà, thế nên hai năm mới có thể mập lên gần mười cân. Nhìn mình tròn lẳn vô cùng rầu rĩ, nhưng luôn phụ nữ phải béo chút nhìn mới đẹp, khi đó cười rất vui, chỉ cần thích, điều gì cũng có thể làm hết. Nhưng kia ràng gầy tong teo, tại sao lại lừa dối như vậy, điều thích đều có thể làm, tại sao lại phản bội ? Tuy lúc kết hôn rất bồng bột, nhưng luôn coi hôn nhân là chuyện thiêng liêng cả đời, chưa từng nghĩ mình ly hôn khi mới cưới được có hai năm. Nhưng thực mệt mỏi rồi. lùi lại mấy bước ngồi xuống chiếc ghế bên lề đường chờ Trác Lan tới đón, đúng lúc đó có thằng nhóc theo trường phái phi chính thống ngang qua. Long Nữ vốn nhắn, hôm nay lại khóc như thế này, dáng vẻ rất dễ thương. Thằng nhóc ám muội huýt sáo, Long Nữ ngẩng đầu trừng đôi mắt sưng tướng lên, quát như tát nước: “Cút! Chưa nhìn thấy con khóc bao giờ à, về nhà với mẹ mau!”
      A fang, Hale205cô gái bạch dương thích bài này.

    5. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 2 (tiếp theo)

      Trác Lan nhìn Long Nữ biểu diễn xong, thừa hiểu Long Nữ chưa từng khóc lóc quá nửa giờ đồng hồ, khả năng tự an ủi mình của nha đầu đó cũng mạnh lắm, lát là ổn thôi, vì vậy lo. Có sáu trăm nghìn tệ rồi, phải mời nha đầu đó bữa tử tế mới được, trận khóc này đúng kiểu lao động chân tay.

      thôi, ngày mai em chuyển hàng tới, tiện thể lấy chi phiếu về.” Trác Lan đắc ý hất đầu, kiêu ngạo quay người, về phía xe của mình.

      Khi xe của Trác Lan lướt qua bên cạnh, vẫn ở đó nhìn chăm chăm vào Long Nữ, khuôn mặt hốc hác, cái miệng mím chặt, còn có vẻ non nớt hôm qua, ánh mắt cũng đầy vẻ thê lương khiến nghĩ tới chú cún bị quẳng bên đường. Nhưng này sao lại tin lời người khác rồi chạy tới đòi ly hôn với chứ? phải dạy dỗ trận, nếu sau này được đằng chân lân đằng đầu. Nghĩ xong liền cho xe nổ, quay đầu luôn.

      Trác Lan đưa Long Nữ về nhà, đường chẳng năng gì. biết Long Nữ Giang Đông, hay có thể là mê mẩn.

      ấy cảm thấy Giang Đông cái gì cũng tốt, dù quan tâm tới ấy, dù ấy, nhưng Long Nữ vẫn làm những việc mà người vợ, người tri kỷ phải làm. biết Long Nữ phải chỉ chịu đựng những nỗi tủi thân mà ấy kể, Long Nữ dám hết cho nghe, bởi vì ra quát mắng, Giang Đông cũng bị ăn mắng nên ấy luôn luôn tự mình gánh lấy. trẻ như vậy lấy chồng, còn chưa lần nào theo tên đàn ông đó. bảo bối như vậy mà ta biết trân trọng, biết đầu óc đàn ông dùng để làm gì nữa.

      “Rửa mặt rồi ra ngoài ăn, hôm nay chị đây kiếm được.” Trác Lan nằm ghế sô pha quăng ra câu như sai bảo tiểu nha hoàn. Nếu là trước đây Long Nữ chắn chắn lao ra đánh cho Trác Lan trận, nhưng hôm nay ngoan ngoãn rửa mặt. Trác Lan ngồi trong phòng khách nghe tiếng nghẹn ngào xen lẫn trong tiếng nước chảy, trong lòng cũng chẳng thấy thoải mái gì. Vốn dĩ muốn bảo vệ em tốt, thế mà lại thành ra kết quả như này. Trác Lan dám tin vào tình , từng , biết thế nào là , vì vậy khi đó mới với Long Nữ, cậu vốn dĩ ta, tại sao lại lấy ta. Lúc đó Long Nữ kiên định : “Tớ ấy.” Đó là lần đầu tiên Trác Lan nghe thấy khẩu khí kiên định của Long Nữ, hình như cũng là lần cuối cùng. Bởi vì sau đó, Long Nữ toàn hỏi , có phải tớ đủ tốt , đủ xinh đẹp , đủ thông minh . Trác Lan thực thích Giang Đông. Là thương nhân ta xuất sắc ưu tú đấy, nhưng là người chồng ta chẳng thích hợp chút nào. đáng , thông minh, tất cả những ưu điểm của Long Nữ đều bị ta phớt lờ, hoặc là ta căn bản chẳng màng tới, ta vốn dĩ xứng với ấy.

      Đúng lúc trong bụng Trác Lan vẫn còn chửi thầm Giang Đông, Long Nữ rửa mặt xong, đứng trước mặt . Tốt nghiệp đại học được hai năm, cảm thấy mình héo hắt sắp già, con hai sáu tuổi sắp ba mươi rồi, nhưng Long Nữ tuy hai tư nhưng nhìn vẫn như ngoài hai mươi. Vừa khóc xong, rửa mặt sạch trông lại càng thanh tú. tới đưa tay véo hai bên má núng nính của Long Nữ . to: “ chị đưa em happy, đàn ông thiếu luôn.”

      “Đản Đản, lúc cậu và Tần Chi Dương chia tay cũng buồn như thế này phải ?” Long Nữ chẳng hề bị tinh thần của Trác Lan ảnh hưởng, vẫn nặng nề y như cũ. biết che giấu cảm xúc của bản thân, hơn nữa trước mặt Đản Đản cần phải che giấu, buồn muốn chết. ly hôn rồi. Trác Lan từng với , người chưa từng thất tình được coi là từng . Thế mà bỏ qua bước đó, cứ thế ly hôn luôn, vậy có bị coi là kẻ chưa từng ?

      “Ừ, buồn, buồn muốn chết, nhưng tin tớ , qua thời gian là ổn thôi, đấy.” Trác Lan nghiêm túc , mắt mở lớn, ra sức gật đầu để tăng thêm độ tin tưởng.

      ? Vậy sao đến giờ cậu vẫn chịu ? Long Nữ ngốc , nếu Trác Lan quên được Tần Chi Dương với bao nhiêu kẻ ngày ngày theo đuổi kia, ấy cũng chẳng đến mức thèm liếc lấy cái như thế.

      “Hử? Nha đầu này, đâu thế, đó là vì chị đây muốn tìm, chị thích em, thích em. Được rồi, được rồi, mau ăn thôi, chết đói mất.” Trác Lan biết thể lòng vòng với cái đứa cố chấp này được, chắc chắn là ra được cái kết quả gì đâu. Hơn nữa cũng chẳng muốn nhắc tới kẻ kia.
      Hale205cô gái bạch dương thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :